Nguyễn Huy Hùng
Trong giai đoạn hiện tại, để tỏ ra mình là nhà chính khách khôn ngoan, người ta thường dùng một tiêu đề mới "NGỒI LẠI VỚI NHAU" khi muốn khuyên những người ở hai chiến tuyến đối lập giữa Việt Cộng và chống Việt Cộng "HOÀ GIẢI, HOÀ HỢP DÂN TỘC" với nhau, hoặc những người đang đứng trong cùng một chiến tuyến chống Việt Cộng "ĐOÀN KẾT" lại để cùng thực hiện tốt đẹp hơn những mục đích chung đang theo đuổi. Lối nói này được coi là nhẹ nhàng đỡ chói tai và ít xúc phạm đến tự ái của người nghe hơn, nhưng tựu chung cũng chỉ là diễn đạt cùng một ý nghĩa: Các bạn đang chia rẽ, cần đoàn kết với nhau, vì đoàn kết thì sống mà chia rẽ là chết.
Lời kêu gọi này gửi đến những người đang đứng trong cùng một chiến tuyến chống Việt Cộng thì đúng và cần thiết để mọi người phải quan tâm suy nghĩ. Nhưng, lời kêu gọi này gửi đến Việt Cộng và những người chống Việt Cộng thì là điều cần phải xét lại.
Vì qua bài học lịch sử ghi nhận được từ năm 1940 đến nay, Việt Cộng mà lãnh tụ là Hồ Chí Minh của Việt Cộng lúc còn sống khi gặp hoàn cảnh yếu thế, Hồ Chí Minh đã nhiều lần kêu van và đã được những chính khách chính trị Quốc gia Nhân bản dù không chấp nhận thể chế Cộng sản vẫn ra tay hiệp lực cứu giúp Hồ Chí Minh thoat nạn, rồi "NGỒI LẠI VỚI HỒ CHÍ MINH tức là NGỒI LẠI VỚI VIỆT CỘNG" đoàn kết chung lo việc quốc gia dân tộc Việt Nam nhiều lần rồi. Nhưng lần nào cũng vậy, sau khi Hồ Chí Minh và bè đảng Việt Cộng củng cố được thế lực phát khởi mạnh lên thì lập tức chúng phản bội, tiêu diệt đồng minh để chiếm độc quyền cai trị đất nước bằng chế độ VÔ SẢN CHUYÊN CHÍNH ĐỘC ĐẢNG ĐỘC TÀI TOÀN TRỊ thay cho các Tập đoàn Thực Dân Phong Kiến Quân Phiệt cũ. Toàn dân trở thành nô lệ của Tập đoàn lãnh đạo chuyên chính phi nhân bất nghĩa Đỏ mới, với hoàn cảnh sống còn tồi tệ gấp trăm gấp ngàn lần hơn dưới các thời Phong Kiến Thực Dân Quân Phiệt độc tài cũ.
Nay đảng Việt Cộng đang ở vào thế xuy thoái cực kỳ nguy hiểm, nên bè đảng Việt Cộng lại tô vẽ hình ảnh Hồ Chí Minh lãnh tụ thần tượng của chúng là anh minh nhân nghĩa hy sinh cả cuộc đời vì quốc gia dân tộc Việt Nam, cha đẻ những tư tưởng yêu nước thương nòi, thanh liêm chính trực, công bộc phục vụ nhân dân … (toàn là bịp bợm xảo quyệt) để bắt buộc toàn dân phải học tập để tôn xưng và lừa bịp những người nhẹ dạ ngu ngơ không có kinh nghiệm bản thân về bản chất gian ác của Việt Cộng. Trong khi đó, bè đảng Việt Cộng lại đang tiếp tục khai triển tinh vi hơn những chính sách đường lối tuyên truyền gian manh xảo quyệt lừa dối để cai trị dân do Hồ Chí Minh (HCM) học được của Đệ Tam Quốc Tế Cộng sản, đặc biệt là của các quan thầy Staline và Mao Trạch Đông độc tài khát máu truyền dậy cho, thì làm sao mà có thể tin tưởng để NGỒI LẠI VỚI CHÚNG được.
Sau đây là một vài sự kiện điển hình do các nhà biên khảo sưu tập ghi lại và phổ biến rộng rãi qua nhiều phương tiện và bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau trên toàn thế giới về bản chất của Hồ Chí Minh và bè lũ Việt Cộng đàn em của hắn:
1. Việt Cộng tuyên truyền rằng Bác Hồ anh minh trong sạch sống độc thân trọn đời vì Quốc gia Dân tộc, nhưng thật ra không đúng như vậy.
Trong những năm thuộc Thập niên 1910, thời gian HCM long đong kiếm sống ở bên Pháp trước khi trở thành Đảng viên Cộng sản Quốc Tế, HCM đã lấy bà Bourbon làm vợ để có chỗ nương tựa nơi xứ lạ quê người, đến khi thành công HCM đã quên nghiã phụ tình không hề liên lạc nữa. Vào năm 1927 khi HCM đã là Đảng viên Cộng sản Quốc tế được Liên Xô Nga đưa sang Trung Quốc hoạt động gián điệp bên đồng chí Chu Ân Lai, thì HCM đã cưới Tăng Tuyết Minh làm vợ sau đó cũng bỏ rơi. Trong những năm thuộc Thập niên 1940, khi HCM về hoạt động tại vùng Thượng du Bắc phần Việt Nam, HCM mê một cô gái hộ lý người sắc tộc trẻ tên Nông Thị Xuân, đến khi HCM được lên làm Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà, có toàn quyền thao túng cả miền Bắc Việt Nam theo Hiệp định Genève tháng 7 năm 1954, thì vào năm 1956 HCM chỉ thị em út đưa Nông thị Xuân về Hà Nội phục vụ hắn về tình dục. Qua năm 1957 Nông thị Xuân sinh được người con trai (nay mọi người đã nhận diện ra là Nông Đức Mạnh). Nông thị Xuân đã năn nỉ xin HCM chính thức hoá thành vợ chồng, nhưng HCM đã phụ tình bạc nghiã bằng quyết định cho đàn em đang làm chức Tổng Trưởng hiếp dâm và đem thủ tiêu bằng tai nạn xe hơi tại Hà Nội. Sau đó còn cho giết cả gia đình người thân đã cùng sống bên Nông thị Xuân tại Hà Nội để phi tang.
2. Năm 1946, vào chiều ngày 6 tháng 3, HCM lén ký với Saintenay đại diện Pháp bản Hiệp Ước Sơ bộ tại Hà Nội chấp nhận cho quân Pháp trở lại đóng quân thong thả tại nhiều tỉnh trọng yếu của miền Trung và miền Bắc kể cả Hà Nội. Đến cuối năm, Pháp tạo áp lực lộng quyền khiến cho HCM chịu không nổi phải phát động chiến tranh "Tiêu thổ kháng chiến" chống Pháp vào ngày 19 tháng 12-1946. Nhưng vì thế lực yếu kém nên thua, cùng đường HCM phải bỏ Hà Nội chạy vào "bưng" (rừng núi) kêu gọi toàn dân hy sinh dâng hiến người và của để ủng hộ kháng chiền chống Pháp tái xâm lăng Việt Nam. Đến năm 1953, được Trung Cộng yểm trợ huấn luyện trang bị vũ khí và cố vấn cho quân Việt Minh trở nên mạnh mẽ đương đầu với quân Pháp, thì HCM mới bắt đầu chiến dịch đấu tố giết hại chính quảng đại quần chúng nhân dân trước kia đã hy sinh cả của cải riêng lẫn thân nhân để ủng hộ bảo vệ kháng chiến. Cả thế giới ngày nay đều biết đó là "chính sách cải cách ruộng đất" loại trừ cường hào ác bá, tiêu diệt giai cấp, vô sản hoá toàn dân để tiền lên xã hội chủ nghĩa mà HCM đã học được của Staline và Mao Trạch Đông.
3. Vào cuối năm 1945, HCM bị áp lực của Trung Hoa Dân Quốc đại diện Liên Hiệp Quốc tới giải giới quân Phiệt Nhật tại miền Bắc Đông Dương (từ Vĩ tuyến 16 trở lên), nên đã phải HOÀ HỢP với các đảng phái Quốc gia thành lập Chính phủ Liên Hiệp Quốc Cộng. Qua đầu năm 1946, sau khi HCM bắt tay với Pháp để mời quân Pháp đổ bộ lên miền Bắc và miền Trung thay thế quân Trung Hoa Dân Quốc đại diện Liên Hiệp Quốc rút ra khỏi Việt Nam, bị các đảng phái Quốc gia không Cộng sản chống đối, thì HCM đã lập tức tung ra chiến dịch vu khống là các đảng phái Quốc gia cấu kết giúp cho Pháp trở lại Việt Nam, để bắt giết tất cả thành viên các đảng Quốc gia không theo Cộng sản nhằm chiếm độc quyền cai trị đất nước bằng chuyên chính vô sản độc tài toàn trị.
4. Ngày 21 tháng 7 năm 1954, HCM và phe Việt Cộng ký hiệp định Genève ngưng chiến với Pháp để chia cắt đất nước Việt thành 2 phần, và HCM được quyền cai trị toàn miền Bắc Việt Nam từ Vĩ tuyến 17 trở lên. Hiệp định quy định rằng chính phủ 2 miền Nam Bắc Việt Nam không được quấy phá xâm lăng nhau bằng võ lực. Nhưng HCM đã không tôn trọng, hắn cài lại miền Nam nhiều cán bộ Cộng sản nòng cốt để quậy phá hăm dọa an ninh cuộc sống của quảng đại quần chúng tại miền Nam không chấp nhận thể chế Cộng sản. Các trận đánh phá bằng du kích đã được HCM cho thực hiện tại miền Nam Việt Nam kể từ cuối năm 1959, và lần lần đưa quân miền Bắc xâm nhập miền Nam để gia tăng hành động quân sự công khai mãnh liệt đến nỗi miền Nam Việt Nam phải kêu gọi Đồng Minh các nước Tư bản giúp quân và vũ khí để tự vệ chống cuộc xâm lăng của Việt Cộng. Đến ngày 27 tháng 1 năm 1973 một Hiệp Ước đình chiến được ký kết tại Paris, để 2 bên Quốc Cộng tại miền Nam Việt Nam tổ chức bầu cử tự do chọn lựa thể chế chính trị như mong muốn của người dân. Hiệp Ước này cũng do chính bè đảng Việt Cộng ký với Hoa Kỳ và Việt Nam Cộng Hoà tại Paris. Nhưng rồi phe Quốc tế Cộng sản lại không tuân hành lời giao ước, tăng cường thêm vũ khí và cố vấn thúc đẩy ra lệnh cho Việt Cộng Bắc Việt tiếp tục xua quân ồ ạt xâm lăng miền Nam khốc liệt hơn, và vì miền Nam không còn được Đồng minh yểm trợ vũ khí theo quy định của Hiệp Ước Paris, nên đã bị thua vào ngày 30-4-1975, cả nước lọt vào tay Cộng sản thống trị.
5. Sau khi chiếm được toàn miền Nam Việt Nam và đổi tên chính quyền Việt Cộng Bắc Việt thành Cộng hoà Xã hội Chủ nghiã Việt Nam để cai trị cả nước từ Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mâu, thì bè đảng Việt Cộng đã thực hiện việc san bằng giai cấp và vô sản hoá toàn dân miền Nam Việt Nam bằng nhiều hình thức:
a. - Bắt đi tập trung cải tạo tất cả Quân Cán Chính Việt Nam Cộng Hoà, thành viên các đảng phái Quốc gia, các trí thức, văn nghệ sĩ, ký giả, tu sĩ … không theo Cộng sản, đầy đọa buộc lao động khổ sai đến kiệt sức cho chết lần mòn nơi rừng thiêng nước độc vì đói khát thiếu dinh dưỡng và bệnh tật không thuốc men chữa trị.
b. - Tịch thu tài sản của toàn dân bằng các chiến dịch đổi tiền, diệt tư sản mại bản, cấm đoán mọi hình thức kinh doanh tư nhân, lùa thân nhân những ngưòi đã bị bắt đi tập trung cải tạo vào các vùng xình lầy hoặc rừng hoang để buộc lao động khai phá làm vùng kinh tế mới, với mục đích chính là cướp nhà đất và của cải của họ đang có tại các thành thị để chia nhau.
c. - Đến cuối năm thì chúng lại triệt tiêu luôn cả các công cụ tay sai mà chúng đã nặn ra để làm chiêu bài tạo ra cuộc chiến phá hoại nội bộ miền Nam Việt Nam từ năm 1960 đến 1975, đó là các nhóm Mặt Trận Giải phóng Miền Nam và Chính phủ Cộng hoà Lâm thời miền Nam.
Chỉ cần một số ít sự kiện trên đây thôi, cũng đã đủ chứng minh cho thấy rằng Hồ Chí Minh và bọn Việt Cộng đàn em của hắn là đảng Việt Cộng bây giờ, toàn là nhóm người có bản chất gian manh xảo quyệt lừa đảo phi nhân bất nghiã chỉ đấu tranh vì quyền lợi của bè nhóm đảng Việt Cộng, chứ không phải là hạng chính nhân quân tử đầy tình người lo cho dân cho nước như chúng ta, mà có thể QUÊN ĐI QUÁ KHỨ tàn bạo của chúng để NGỒI LẠI HOÀ GIẢI rồi HOÀ HỢP DÂN TỘC với chúng được.
Để thay lời kết luận,
Chắc mọi người chúng ta chưa quên, thuở thơ ấu khi còn cắp sách đến trường cấp Tiểu học, đã được học trong môn Luân Lý và nghe giảng giải về câu truyện ngụ ngôn Tây phương "CON CHÓ SÓI VÀ CÔ BÉ QUÀNG KHĂN ĐỎ". Tóm lược đại ý câu truyện Tôi còn nhớ được như thế này:
Trong mùa đông giá lạnh thiếu thực phẩm, con sói già lang thang trong đường rừng để kiếm mồi. Tình cờ trông thấy một cô bé nhỏ quàng khăn đỏ đang đi một mình. Thay vì nhẩy xổ ra cắn xé ăn thịt cho đã cơn đói, thì con sói già gian manh đã có một mưu mô thâm độc là phải làm sao thăm dò được về gia cảnh và nơi cư trú của gia đình cô bé, hòng sau khi ăn thịt cô bé rồi, nó sẽ mò đến nhà rình rập tiả thịt từng người để sống no đủ trong những ngày kế tiếp. Nó bèn cải trang thành một người già ngồi bên đường, chờ khi cô bé tới, nó vồn vã chào hỏi tâng bốc cô bé xinh đẹp duyên dáng can đảm đi đâu một mình giữa rừng trong mùa đông giá lạnh vậy ?
Cô bé thấy mình được ca ngợi là xinh đẹp duyên dáng can đảm thì thích lắm, nên ngây thơ thành thật trả lời là đem thực phẩm đến thăm nom bà ngoại đang bệnh nằm liệt giường một mình trong căn nhà riêng ở phiá bên kia bìa rừng. Con sói thêm lời ca ngợi là cô bé hiếu thảo phúc hậu quá, và khuyên cô bé cứ thong thả nhẩn nha mà đi đến nơi về đến chốn được bằng an. Rồi chờ khi cô bé tiếp tục đi chưa được bao xa, nó liền lén chạy đường tắt đến nhà bà ngoại trước cô bé. Nó cải trang thành cô bé quàng khăn đỏ và nhại giọng nói của cô bé để gọi cửa vào nhà. Vừa vào đến bên giường người bệnh con sói nhẩy chồm lên cắn xé ăn thịt bà cụ. Xong bữa, nó lại cải trang thành bà già nằm đợi cô bé quàng khăn đỏ tới.
Một lúc lâu sau cô bé tới gõ cửa, con sói già bèn nhại giọng của bà ngoại trả lời là cửa không đóng con cứ đẩy ra mà vào đi. Khi cô bé vừa vào đến gần giường, con sói bèn vồ cô bé để ăn thịt nốt cho bõ những ngày chịu đói rét trong rừng vừa qua.
Sau khi đọc qua câu truyện trên đây, thì chắc chắn trong chúng ta không ai lại khờ dại muốn làm cô bé quàng khăn đỏ.
Và sau khi đã duyệt lại những sự kiện lịch sử tóm lược trên đây, chắc mọi người cũng phải thận trọng suy nghĩ kỹ càng xem, có nên NGỒI LẠI VỚI NHAU để HOÀ GIẢI RỒI HOÀ HỢP DÂN TỘC với bè đảng vong nô bán nước hại dân Việt Cộng không ?
Cầu xin Ơn Trên Trời Phật Thượng Đế và Anh linh các Anh Hùng Liệt Nữ dóng giống Tiên Rồng Việt Nam phù trợ cho tất cả chúng ta có đủ sáng suốt để hành động theo con đường chính nghĩa, nhằm mạnh mẽ tiếp tay cứu được dân tộc Việt nam sớm thoát khỏi ách cai trị độc tài tàn bạo phi nhân bội nghĩa của phe nhóm đảng Việt Cộng và bạo quyền Xã hội Chủ nghiã Việt Nam bán nước hại dân hiện tại.
Nguyễn Huy Hùng
Cựu Đại Tá Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà,
Phụ tá Tồng cục trưởng Chiến tranh Chính trị kiêm Chủ nhiệm Nhật báo Tiền Tuyến,
Cựu tù nhân chính trị 13 năm lao khổ trong các trại tập trung cải tạo của đảng Việt Cộng và bạo quyền Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam sau ngày Quốc hận 30-4-1975.
No comments:
Post a Comment