Sunday, December 14, 2008

KHI SƯ TỬ ĐỰC HÀ ĐÔNG RỐNG - Minh Hạnh -


Minh Hạnh

Sau khi đọc bài Khi Sư Tử Hống của Thích Tâm Không, tôi có ý chờ sự lên tiếng của HT Quảng Độ, HT Hộ Giác và TT Viên Lý hay ít ra là của quý Thầy hay của Cư sĩ đang có trách nhiệm với Giáo Hội vì bài viết đó đề cập đến ba nhà lãnh đạo của GHPGVNTN, nhưng hơn cả tuần nay chờ mãi, không thấy HT Quảng Độ, HT Hộ Giác và TT Viên Lý lên tiếng, thoạt đầu tôi hơi nóng ruột, nhưng càng nghĩ tôi càng thấy sự cao cả, bao dung, độ lượng của những nhà lãnh đạo Phật giáo Việt Nam chân chính. Nếu so với tâm hẹp hòi, bộp chộp của HT Tâm Châu thì sự im lặng nhẫn nhục của HT Quảng Độ, HT Hộ Giác và TT Viên Lý quả đáng đảnh lễ. Tôi muốn học cái hạnh nhẫn nhục của HT Quảng Độ, HT Hộ Giác và TT Viên Lý, nhưng tôi nghĩ nếu tôi im lặng là vô tình tôi đồng lõa với tên công an tôn giáo Thích Tâm Không nên buộc lòng tôi phải lên tiếng.

Tôi lên tiếng trước hết là để lên án tâm địa độc ác của tên tu sĩ xuất ký tên Thích Tâm Không đã dám liếu láo qui kết TT Viên Lý là tác giả của bài viết “Nhận định 9 điểm về lời phát biểu của HT Thích Tâm Châu” do chính tôi viết. Tên này có ý đồ gì mà dám viết liều một cách vô liêm sỉ đến thế, vô lẽ thấy bài nhận định của tôi đánh thẳng vào một lão si Tăng mà chúng cho là “số một” nên chúng hoảng hốt quýnh quáng chụp mũ, đổ tội cho kẻ khác để đánh lừa thiên hạ như HT Tâm Châu đã đổ tội cho HT Hộ Giác và TT Viên Lý?

Điều đáng chê trách không phải là sai lầm hay không sai lầm, vì là phàm Tăng, tất nhiên không thể không sai lầm, tuy nhiên, điều đáng chê trách là biết mình sai lầm nhưng cố chấp, không chịu ăn năng sám hối; biết sai lầm nhưng vì lợi danh vẫn tìm cách đổ tội cho kẻ khác để trốn tránh sự thật.

Tôi đã có mặt tại Lễ Hiệp Kỵ ở chùa Phổ Đà, lúc nghe HT Tâm Châu phát biểu, tôi muốn đứng phắt dậy chỉ thẳng vào mặt lão tăng mà mắng cho một trận nên thân, nhưng nhìn thấy bức hình của HT Thanh Long trên bàn thờ nên lòng tôi không nỡ.

Tôi khẳng định tôi là một Phật tử thuần thành, hàng tuần đến nhiều chùa tại quận Cam để tu học trong đó có chùa Bát Nhã, chùa Liên Hoa, chùa Hoa Nghiêm và chùa Phổ Đà, vì lui tới thường xuyên nên tôi biết rất rõ lý lịch, hành tung và quan điểm của các tu sĩ ở các chùa nêu trên. Vì biết rõ như thế nên tôi rất ngao ngán và đã hơn chín tháng qua tôi không còn bước chân đến các chùa đó nữa. Hôm ấy sở dĩ tôi đến chùa Phổ Đà là vì tôi muốn dành sự kính trọng và biết ơn của tôi đối với HT Thanh Long bởi một lý do đơn giản: Khi ở tù chung với Hoà thượng Thanh Long tôi rất kính phục tinh thần vô uý và cách sống cao thượng của Hoà Thượng, chẳng những thế tôi còn học hỏi được rất nhiều nơi Hoà Thượng mỗi khi tôi có dịp tiếp xúc với bậc cao Tăng này.

Rất tiếc, đến dự một lễ hiệp kỵ mà không nghe HT Tâm Châu nói nhiều về HT Thanh Long mà chỉ sân si nói cuồng nói nhảm làm cho không khí của buổi lễ mất đi sự trang nghiêm cần có, lúc ấy không chỉ cá nhân tôi, rất nhiều người khác đã bất bình vì cách ăn nói bộp chộp thiếu ý thức và vô trách nhiệm của một hoà thượng mà Thích Tâm Không kể lể ra cả hàng tá chức vụ. Qua sự kể lể thiếu tàm quí ấy cho thấy không những chỉ có Thích Tâm Không mà cả Thích Tâm Châu đã nuôi dưỡng một bản ngã đáng chê trách, đáng khi dể.

Chức vụ đầy mình như thế mà sao không dám bước ra dẹp đoàn biểu tình lại phải yêu cầu HT Hộ Giác và TT Viên Lý? Lời yêu cầu của HT Tâm Châu cho thấy trình độ thiếu hiểu biết về luật pháp Hoa Kỳ lại vừa giống hệt cách hiểu và hành động độc tài, thiếu dân chủ của Cọng sản Hà nội. Nếu dẹp được đoàn biểu tình thì sư Trụ trì chùa Phổ đà đã gọi cảnh sát dẹp từ lâu rồi chứ đâu cần phải đợi một công dân Canada sang Mỹ để dẹp giúp?

Thích Tâm Không hay đúng hơn một tu sĩ xuất bất tài vô tướng chuyên ném đá dấu tay, nhận tiền kẻ xấu viết bài bôi nhọ quý Thầy trong GHPGVNTN điều đó không đáng nói, vấn đề quan trọng ở đây là bài viết quá kém cỏi của Thích Tâm Không, kém cỏi từ trình độ nhận thức đến kém cỏi về cách viết lách. Đọc bài viết lung tung không đầu không đuôi của Thích Tâm Không, người đọc nhận ra ngay trình độ của tên cộng an tôn giáo này chưa qua khỏi trung học đệ nhất cấp.

Tôi dẫn ra đây một ví dụ nhỏ: Khi tôi viết “Nhận Định 9 điểm về lời tuyên bố của HT Tâm Châu” thì vì trình độ nhận thức quá kém cỏi nên Thích Tâm Không phang ngay một câu xanh rờn là vì sao máy tự động nhảy10 điểm mà tôi viết chỉ 9 điểm. Rõ ràng trong đầu của tên đánh thuê viết mướn này chỉ thấy toàn những con số, từ con số của đồng tiền bất chính đến con số của những cô gái điếm mãi dâm v.v… mà không hiểu nổi nội dung tôi viết cái gì. Trong bài nhận định, 9 điểm tôi nhận định về lời tuyên bố thiếu ý thức và vô trách nhiệm của HT Tâm Châu, điểm cuối cùng tôi yêu cầu HT Tâm Châu sám hối tội lỗi do tâm vọng động của hoà thượng gây ra nhưng tu sĩ xuất nặc danh Thích Tâm Không vì luống ca luống cuống, trình độ quá kém nên không hiểu nổi 9 nhận định của tôi, kẻ thất giáo thì bao giờ cũng thế! Nhưng, đây cũng không phải là điều tôi muốn nhấn mạnh, cái mà tôi muốn nhấn mạnh ở đây là Thích Tâm Không đã đánh đồng HT Tâm Châu với đức Phật. Thật tội lỗi, tội lỗi, vô cùng tội lỗi!!!

Làm sao có thể so sánh giữa đức Phật và một lão si Tăng chứ, chỉ có kẻ u mê ám chướng mới hết lời ca tụng người này là Đạo sĩ Viễn mộng Trường sơn, người kia là Sư tử hống hà đông hà bá! Với một lão tăng suốt đời chỉ biết danh và lợi, tôi chỉ nghe ở ông tiếng sư tử đực Hà đông “Rống” và rống ra toàn mùi chia rẽ, ly gián hết sức hôi thúi, chỉ có ruồi nhặn mới thích mùi hôi thúi như thế, ấy vậy mà chúng ta không mấy nhạc nhiên khi thấy nhóm Về Nguồn thân cọng, thân hữu Già Lam, thân hữu gìa hồ tìm cách bốc thơm cách trơ trẽn lão tăng lớn tuổi nhưng vẫn chưa khôn đủ. Chúng còn nâng bi lão si tăng này là kẻ nói lời xây dựng, chúng đâu biết rằng một kẻ lớn tuổi như thế lúc ban Đạo từ thì phải nói lời đạo đức giá trị, đàng này không, ở đây lão tăng lại ăn nói hồ đồ như HT Hộ Giác “ngồi lim dim đó mà không biết gì cả”, câu nói nầy vừa châm biếm, vừa khinh thị lại vừa biểu lộ cái tâm nhỏ mọn, dối trá, ganh tị đối với một bậc chân tu đã từng giúp lão tăng xích gần lại hơn với Giáo Hội, đã vậy chưa hết, lão tăng lại còn hống hách “kêu gọi HT Quảng Độ hãy giữ vững lập trường, chống cọng đến cùng” lão làm như HT Quảng Độ thay đổi lập trường đến nơi không bằng! Từ hoang tưởng đến mộng tưởng nên lão run sợ là lão chưa trở cờ kịp để dựt công đầu với đảng như lão và nhóm về nguồn đang chuẩn bị kế hoạch về VN tiếp thu Việt Nam Quốc tự. Chưa hết, vì thấy đoàn biểu tình đả đảo chống Về nguồn theo cọng quá rát nên lão tăng hoảng hốt la sảng lên: “HT Hộ Giác …., TT Viên Lý nên ra thông cáo” dẹp đoàn biểu tình. Yêu cầu HT Hộ Giác, TT Viên Lý ra thông cáo dẹp đoàn biểu tình thì đã phi pháp, phản dân chủ, đằng này còn qui trách nhiệm cho HT Hộ Giác và đổ tội cho TT Viên Lý nếu TT Viên Lý không dẹp được đoàn biểu tình thì quả thật quá hồ đồ, thiếu hiểu biết và không có tinh thần hoà giải nhất là qui chụp những người biểu tình chống cọng, những chiến sĩ quốc gia thuần tuý đã từng vào sanh ra tử, từng bị cọng sản cầm tù nhiều năm là Việt cọng thì rõ ràng quá sức hồ đồ, không chứng tỏ tư cách của một người lớn. Những câu nói hồ đồ thiếu chững chạc như thế chỉ có bọn Cọng sản vô thần mới sử dụng. Thật hết chổ nói và hết thuốc chữa!

Tôi thật sự chưa muốn mất nhiều thì giờ để phê bình bài viết lẩm cẩm của một tu sĩ xuất chuyên nịnh hót giựt dây và bôi nhọ người hiền lương, đạo đức. Tôi thách một Thích Tâm Không ẩn tên dấu mặt nào đó nếu còn tự trọng và biết liêm sỉ hãy trực diện với tôi trước công chúng ngay tại bất cứ đâu nhưng chớ ở Bộ công an hoặc Uỷ ban Tôn giáo chính phủ tại Hà nội nhé. Đừng nghĩ ai cũng hèn nhát bất tài như bọn tu xuất chỉ biết nặc danh để bôi nhọ, chửi bới những đoàn thể chống cọng, bảo vệ chánh pháp.

Điều buồn cười là tên Thích Tâm Không lòn cúi, ton hót, tâng bốc lão tăng bất xứng đến tận mây xanh: Thượng Thủ … lão tăng tuổi gần chín mươi. Tuổi gần chín mươi thì cứ lo tu niệm, còn nếu tánh nào tật nấy tiếp tục sân si chống phá lung tung thì chỉ có cách là chờ xuống địa ngục để lãnh đạo bọn đầu trâu ngục tốt chứ thế gian này có ai sợ cóc gì đâu mà hù với nhát. Thượng Thủ chi mô mà nhìn quanh nhìn quẩn chỉ thấy mấy ni cô sồn sồn hay lớn tuổi chán đời vì bị chồng bỏ rủ nhau vào chùa bám sát chung quanh Thượng thủ ngày đêm như rứa. Nghe nói “Thượng Thủ” của một Giáo hội trên thế giới, kẻ không am tường tưởng là oai lắm, kỳ thực thì chỉ hữu danh vô thực, chỉ có Về nguồn thân cọng, thân hữu già lam, thân hữu già hồ mới đem cái hữu danh vô thực này để nhát ma thiên hạ!

Phật tử Minh Hạnh


No comments:

Post a Comment