Phạm Khắc Châu
Ngày 15-09-2009, giờ 18:18
Chính chúng đã dùng bạo lực khủng bố để trấn áp mọi tiếng nói ôn hòa đòi lẽ phải. Chúng đã gây nên biết bao thảm cảnh dân oan trên khắp cả nước.
ĐCSVN đã làm cho hơn 80 triệu người VN trong nước phải xấu hổ khi ra nước ngoài. Không xấu hổ sao được khi một đất nước có hơn bốn ngàn năm văn hiến, từng ba lần đánh thắng quân Mông-cổ, từng phá tan một ngàn năm đô hộ của giặc Tàu, từng lật đổ một trăm năm nô lệ của Tây, mà chính quyền CSV N hiện tại chỉ giỏi đàn áp dân nhưng lại cúi đầu khiếp nhược trước kẻ thù.
34 năm trôi qua, để mong giữ cho ngọn lửa lý tưởng tự-do dân-chủ cháy mãi không bao gìờ tắt, ngưòi lính già vẫn đang cặm cụi bảo vệ và vá lại ngọn cờ tổ quốc, lá cờ mà kẻ thù và những kẻ phản bội đã nhiều lần mưu toan xé nó thêm một lần nữa.
Không ai ghê sợ chiến tranh hơn ngưòi lính, người quân nhân QLVNCH với tấm lòng nhân bản không lấy hận thù làm vũ khí, đang trải lòng mình ra cho nhân dân khắp miền Tổ quốc, bao dung với cả những người ngày xưa từng ở bên kia chiến tuyến, vì thật ra họ cũng chỉ là nạn nhân của bọn cuồng tín lấy chủ nghĩa CS dối trá phi nhân làm chân lý.
Bài viết này xin tặng tất cả các chiến sĩ VNCH đã và đang hy sinh vì Tổ quốc. Xin được chân thành tặng riêng cho các anh cựu quân nhân QLV NCH trong Khối 1906 Úc Châu, các anh chưa bao giờ tan hàng dù tóc đã bạc, sức đã mòn. Các anh vẫn đang âm thầm chia sẻ tình yêu của mình cho những dân oan đau khổ, chia sẻ khoản thu nhập chỉ vừa đủ sống cho phong trào dân chủ chung trong nước. Các anh mãi mãi xứng đáng là người lính QLV NCH trong lòng dân tộc.
34 năm cặm cụi vá cờ giữ lửa của các anh, hôm nay lửa đó đang lan dần khắp các miền tổ quốc chỉ chờ ngày bùng lên, các thế hệ đàn em sẽ tiếp nối, và vá lại mảnh đất rách nát của quê hưong chúng ta.
Cuộc chiến đã chấm dứt 34 năm, thời gian đủ dài để các thế hệ đàn em, thế hệ con cháu của những người lính QLVNCH năm xưa ngồi giở lại trang sử viết về cha anh mình. Một trang sử bảo vệ tổ quốc vô cùng đau thương đẫm máu nhưng rất oai hùng.
Đọc để biết tội lỗi của bọn vong nô đã đem CNCS áp đặt vào nước ta gây ra biết bao nhiêu đau thương đổ vỡ cho cả hai Miền. Trong suốt cuộc chiến bảo vệ Miền Nam khỏi rơi vào tay cộng sản, quê hương đã có nhiều nơi xác ngập lối đi, mùi tử khí tối trời. Những trận đánh ở Khe Sanh, Quảng Trị, Đường 9 Nam Lào dữ dội kinh hoàng hơn cơn ác mộng.
Đọc để biết có “An lộc điạ, sử ghi chiến tích, Biệt Kích Dù, vị quốc vong thân”, nơi mà máu xương của người lính VNCH trộn lẫn với đất để bảo vệ từng tấc đất. Để biết trong trận hải chiến lịch sử bảo vệ Hoàng Sa, 58 vị anh hùng quân đội đã vùi thây trong lòng biển cả.
Đọc để hiểu ra trong cuộc chiến đó, người lính VNCH là người trực tiếp hy sinh nhiều nhất. Cùng với tổ tiên, máu các anh đã làm đất địa-linh. Tấc đất quê hương thật qúy giá vô cùng.
Có những mất mát nào có thể so sánh được với vành khăn tang cô phụ không nhận ra được xác chồng?, có sự bù đắp nào cho những đôi mắt ngây thơ chưa bao giờ biết mặt cha?.
Hy sinh tuổi trẻ cho tổ quốc các anh chỉ có “áo bào thay chiếu anh về đất”. Sự chiến đấu bảo vệ Miền Nam tự do của các anh là sự lựa chọn quyết tử cho tổ quốc quyết sinh.
Đọc để biết tội lỗi của bọn vong nô đã đem CNCS áp đặt vào nước ta gây ra biết bao nhiêu đau thương đổ vỡ cho cả hai Miền. Trong suốt cuộc chiến bảo vệ Miền Nam khỏi rơi vào tay cộng sản, quê hương đã có nhiều nơi xác ngập lối đi, mùi tử khí tối trời. Những trận đánh ở Khe Sanh, Quảng Trị, Đường 9 Nam Lào dữ dội kinh hoàng hơn cơn ác mộng.
Đọc để biết có “An lộc điạ, sử ghi chiến tích, Biệt Kích Dù, vị quốc vong thân”, nơi mà máu xương của người lính VNCH trộn lẫn với đất để bảo vệ từng tấc đất. Để biết trong trận hải chiến lịch sử bảo vệ Hoàng Sa, 58 vị anh hùng quân đội đã vùi thây trong lòng biển cả.
Đọc để hiểu ra trong cuộc chiến đó, người lính VNCH là người trực tiếp hy sinh nhiều nhất. Cùng với tổ tiên, máu các anh đã làm đất địa-linh. Tấc đất quê hương thật qúy giá vô cùng.
Có những mất mát nào có thể so sánh được với vành khăn tang cô phụ không nhận ra được xác chồng?, có sự bù đắp nào cho những đôi mắt ngây thơ chưa bao giờ biết mặt cha?.
Hy sinh tuổi trẻ cho tổ quốc các anh chỉ có “áo bào thay chiếu anh về đất”. Sự chiến đấu bảo vệ Miền Nam tự do của các anh là sự lựa chọn quyết tử cho tổ quốc quyết sinh.
Không biết có dân tộc nào trên thế gìới mà có nhiều người lính tuẫn tiết vì vận mệnh dở-dang của đất nước như trong cuộc chiến bảo vệ tự do vừa qua không, trong những người vị quốc vong thân đó có từ binh sĩ cho đến cấp tướng.
Cho nên thật căm phẫn khi có những kẻ xưng học thức nhưng vô liêm sỉ xuyên tạc hình ảnh người lính quân đội VNCH. Những kẻ học thức đó, không biết hay giả vờ không biết, ai, mới chính là kẻ gây ra tang thương cho đất nước chúng ta và ai, mới chính là người đang bảo vệ cho quê hương này.
Ngày 30/04/1975 là ngày đất nước chuyển sang một trang sử đau thương mới, là ngày mà người lính VNCH và cả Miền Nam bị phản bội. Các anh đã phải gạt nước mắt thay áo xếp cờ. Nhưng thực ra đây chính là ngày mà người dân cả hai miền đất nước bắt đầu tập trung lại nhận diện rõ kẻ thù của dân tộc.
Đây chính là ngày người dân Miền Nam nhận diện rõ kẻ nội-thù. Đây chính là ngày mà người dân Miền Bắc bắt đầu nhận ra sự xảo trá, lừa bịp của những kẻ cầm quyền Miền Bắc lợi dụng lòng yêu nước của nhân dân để nhằm phục vụ cho một chủ nghĩa ngoại lai hoang tưởng.
Đất nước ly tan, đàn chim Việt tan đàn bay tản mác khắp các phương trời. Người lính VNCH năm xưa nơi đất khách quê người bằng tất cả ý chí nghị lực đã xây dựng laị từ đầu cuộc sống cho chính mình, xây dựng tương lai cho thế hệ con cháu. Giờ đây họ và gia đình đã có được hầu như tất cả những gì mà hàng triệu người VN trong nước đang mơ ước, đó là cuộc sống tự do bình yên no đủ và ổn định.
34 năm trôi qua, ánh mắt sáng quắc ngày nào, những mái đầu xanh cuả các chàng trai mười tám, đôi mươi đầy ước mơ đã thay đổi thành những mái đầu bạc. Giấc mơ quê hương than h bình chưa thành, nhưng lời thề “Danh-dự, Trách-nhiệm, Tổ-quốc” đã thốt lên một lần là mang theo mãi mãi.
Vì thế trái tim của người lính VNCH vẫn thổn thức nổi trôi theo mệnh nước khi bọn cầm quyền CSVN còn đang mê muội áp đặt một thứ chủ nghĩa không tưởng lên quê hương, một chủ nghĩa đã bị cả loài ngườì khinh bỉ lên án là diệt chủng.
Kẽ thù của dân tộc chúng ta là ĐCSVN, chúng dùng đủ mọi phương tiện mánh khóe để xuyên tạc hình ảnh người lính VNCH, xuyên tạc lý tưởng tự-do dân-chủ nhân-quyền mà các anh đã xả thân một đời để phục vụ. Đó là lý tưởng mà hàng triệu, hàng triệu người trên trái đất đã và đang chiến đấu để bảo vệ.
Để ngu muội lòng dân, bọn chúng đã gán ghép cho người lính VNCH chính những tội lỗi của chúng.
Bọn chúng mới chính là kẻ bán nước. Để bảo vệ đặc quyền đặc lợi, chính ĐCSVN chứ không ai khác đã đem dâng Hoàng Sa, Trường Sa cho Trung Quốc. Chính chúng đã cắt thác Bản Giốc, ải Nam Quan dâng cho địch, chính chúng đang rước giặc vào nhà để giặc chém ngang lưng tổ quốc với dự án Tây Nguyên.
Chính chúng đã qụy lụy ôm chân Mỹ để cầu mong được Mỹ quay trở lại VN. Chúng bán rẻ nhân phẩm con người VN chỉ để kiếm vốn đầu tư, xin tiền viện trợ.
Cho nên thật căm phẫn khi có những kẻ xưng học thức nhưng vô liêm sỉ xuyên tạc hình ảnh người lính quân đội VNCH. Những kẻ học thức đó, không biết hay giả vờ không biết, ai, mới chính là kẻ gây ra tang thương cho đất nước chúng ta và ai, mới chính là người đang bảo vệ cho quê hương này.
Ngày 30/04/1975 là ngày đất nước chuyển sang một trang sử đau thương mới, là ngày mà người lính VNCH và cả Miền Nam bị phản bội. Các anh đã phải gạt nước mắt thay áo xếp cờ. Nhưng thực ra đây chính là ngày mà người dân cả hai miền đất nước bắt đầu tập trung lại nhận diện rõ kẻ thù của dân tộc.
Đây chính là ngày người dân Miền Nam nhận diện rõ kẻ nội-thù. Đây chính là ngày mà người dân Miền Bắc bắt đầu nhận ra sự xảo trá, lừa bịp của những kẻ cầm quyền Miền Bắc lợi dụng lòng yêu nước của nhân dân để nhằm phục vụ cho một chủ nghĩa ngoại lai hoang tưởng.
Đất nước ly tan, đàn chim Việt tan đàn bay tản mác khắp các phương trời. Người lính VNCH năm xưa nơi đất khách quê người bằng tất cả ý chí nghị lực đã xây dựng laị từ đầu cuộc sống cho chính mình, xây dựng tương lai cho thế hệ con cháu. Giờ đây họ và gia đình đã có được hầu như tất cả những gì mà hàng triệu người VN trong nước đang mơ ước, đó là cuộc sống tự do bình yên no đủ và ổn định.
34 năm trôi qua, ánh mắt sáng quắc ngày nào, những mái đầu xanh cuả các chàng trai mười tám, đôi mươi đầy ước mơ đã thay đổi thành những mái đầu bạc. Giấc mơ quê hương than h bình chưa thành, nhưng lời thề “Danh-dự, Trách-nhiệm, Tổ-quốc” đã thốt lên một lần là mang theo mãi mãi.
Vì thế trái tim của người lính VNCH vẫn thổn thức nổi trôi theo mệnh nước khi bọn cầm quyền CSVN còn đang mê muội áp đặt một thứ chủ nghĩa không tưởng lên quê hương, một chủ nghĩa đã bị cả loài ngườì khinh bỉ lên án là diệt chủng.
Kẽ thù của dân tộc chúng ta là ĐCSVN, chúng dùng đủ mọi phương tiện mánh khóe để xuyên tạc hình ảnh người lính VNCH, xuyên tạc lý tưởng tự-do dân-chủ nhân-quyền mà các anh đã xả thân một đời để phục vụ. Đó là lý tưởng mà hàng triệu, hàng triệu người trên trái đất đã và đang chiến đấu để bảo vệ.
Để ngu muội lòng dân, bọn chúng đã gán ghép cho người lính VNCH chính những tội lỗi của chúng.
Bọn chúng mới chính là kẻ bán nước. Để bảo vệ đặc quyền đặc lợi, chính ĐCSVN chứ không ai khác đã đem dâng Hoàng Sa, Trường Sa cho Trung Quốc. Chính chúng đã cắt thác Bản Giốc, ải Nam Quan dâng cho địch, chính chúng đang rước giặc vào nhà để giặc chém ngang lưng tổ quốc với dự án Tây Nguyên.
Chính chúng đã qụy lụy ôm chân Mỹ để cầu mong được Mỹ quay trở lại VN. Chúng bán rẻ nhân phẩm con người VN chỉ để kiếm vốn đầu tư, xin tiền viện trợ.
Chính chúng đã dùng bạo lực khủng bố để trấn áp mọi tiếng nói ôn hòa đòi lẽ phải. Chúng đã gây nên biết bao thảm cảnh dân oan trên khắp cả nước.
ĐCSVN đã làm cho hơn 80 triệu người VN trong nước phải xấu hổ khi ra nước ngoài. Không xấu hổ sao được khi một đất nước có hơn bốn ngàn năm văn hiến, từng ba lần đánh thắng quân Mông-cổ, từng phá tan một ngàn năm đô hộ của giặc Tàu, từng lật đổ một trăm năm nô lệ của Tây, mà chính quyền CSV N hiện tại chỉ giỏi đàn áp dân nhưng lại cúi đầu khiếp nhược trước kẻ thù.
34 năm trôi qua, để mong giữ cho ngọn lửa lý tưởng tự-do dân-chủ cháy mãi không bao gìờ tắt, ngưòi lính già vẫn đang cặm cụi bảo vệ và vá lại ngọn cờ tổ quốc, lá cờ mà kẻ thù và những kẻ phản bội đã nhiều lần mưu toan xé nó thêm một lần nữa.
Không ai ghê sợ chiến tranh hơn ngưòi lính, người quân nhân QLVNCH với tấm lòng nhân bản không lấy hận thù làm vũ khí, đang trải lòng mình ra cho nhân dân khắp miền Tổ quốc, bao dung với cả những người ngày xưa từng ở bên kia chiến tuyến, vì thật ra họ cũng chỉ là nạn nhân của bọn cuồng tín lấy chủ nghĩa CS dối trá phi nhân làm chân lý.
Bài viết này xin tặng tất cả các chiến sĩ VNCH đã và đang hy sinh vì Tổ quốc. Xin được chân thành tặng riêng cho các anh cựu quân nhân QLV NCH trong Khối 1906 Úc Châu, các anh chưa bao giờ tan hàng dù tóc đã bạc, sức đã mòn. Các anh vẫn đang âm thầm chia sẻ tình yêu của mình cho những dân oan đau khổ, chia sẻ khoản thu nhập chỉ vừa đủ sống cho phong trào dân chủ chung trong nước. Các anh mãi mãi xứng đáng là người lính QLV NCH trong lòng dân tộc.
34 năm cặm cụi vá cờ giữ lửa của các anh, hôm nay lửa đó đang lan dần khắp các miền tổ quốc chỉ chờ ngày bùng lên, các thế hệ đàn em sẽ tiếp nối, và vá lại mảnh đất rách nát của quê hưong chúng ta.
Hậu duệ Phạm Khắc Châu – 07/07/2009
No comments:
Post a Comment