Wednesday, September 30, 2009

Hành Trang và cuộc Lên Đường - Bảo Giang

Bảo Giang

Ngày 08-9-2006, một số người trẻ ở trong nước đã làm cuộc vận hành mang tính lịch sử khi tự minh đứng dậy làm cuộc Thăng Tiến, rồi kêu mời toàn dân và các đoàn thể chính trị phi cộng sản hãy cùng nhau tiến về mục tiêu của đất nước là hoàn tất hành trình tranh đấu cho Tự Do Dân Chủ, Nhân Quyền và Công Lý cho Việt Nam.

Khi đứng dậy, xắp xếp hành trang và nhập cuộc hành trình tranh đấu cho Tư Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và Công Lý cho Việt Nam, những người trẻ như Lê thị Công Nhân, Nguyễn Phong, Nguyễn bình Thành và các thành viên Thăng Tiến, nói chung, tuy không có bề dầy kinh nghiệm trong đấu tranh sắt máu chính trị, nhưng bắt nguồn từ Tấm Lòng cho đất nước, do truyèn thống của Tiền Nhân để lại, họ đã khẳng định và công bố một đường lối, một chương trình lâu dài để cùng thực hiện với non sông, không phải là một hoài bão, nhưng là một cuộc cải cách toàn diện nhằm Thăng Tiến Việt Nam và đưa Việt Nam vào trường quốc tế bằng chính những giá trị cao quý Việt Nam là:

“Thăng Tiến Tổ quốc Việt Nam về các phương diện kinh tế, chính trị, xã hội, văn hóa, tâm linh để Dân tộc được sống trong một Đất nước hòa bình, độc lập, tự do; Xã hội đạo đức, văn minh; Quốc Dân thịnh vượng, hạnh phúc.

- Bênh vực và bảo vệ các quyền lợi hợp pháp của toàn thể Đồng bào Việt Nam, không phân biệt chủng tộc, văn hóa, tôn giáo, chính kiến, quốc nội, hải ngoại, cụ thể là:

a. Các Nhân quyền và Dân quyền cơ bản (26 quyền, xem tài liệu đính kèm).
b. Các phúc lợi an sinh, xã hội theo tiêu chuẩn quốc tế.
c. Tái lập và thực thi các quyền tư hữu trọn vẹn và chính đáng của toàn Dân.

* Bảo vệ chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ và quyền lợi của Dân tộc và Tổ quốc Việt Nam trước Quốc tế. ( trích cương lĩnh tạm thời).

Ở đây, họ không tạo ra một triết thuyết mới cho hành trình tranh đấu, nhưng cuộc Thăng Tiến Việt Nam do họ chủ trương được khẳng định đặt trên những nền tảng giá trị nhân bản, giá trị tín ngưỡng mà toàn thể nhân loại văn minh ngày nay đang thực hiện hay đang hướng tới là:

1. Các học thuyết nhân bản về xã hội và kinh tế đã được các Nước dân chủ, văn minh áp dụng có hiệu quả và uy tín để xây dựng hòa bình, công lý, nhân quyền, dân quyền, thăng tiến văn hoá, xã hội và phát triển kinh tế ổn định, bền vững.

2. Các Tuyên ngôn và Công ước Quốc Tế về Nhân quyền và Dân quyền của Liên Hiệp Quốc.
3. Các giá trị tín ngưỡng, tôn giáo.
4. Truyền thống văn hoá, đạo đức tốt đẹp và bền vững của Dân tộc Việt Nam.
5. Khát vọng của toàn Dân Việt Nam về Hòa bình, Sự thật, Công bằng, Nhân ái, Tự do, Dân chủ”. (trích CLTT)

Khi đem Tâm Tình để thực hiện một giấc mơ Tự Do Dân Chủ, Nhân Quyền và Công Lý cho đất nước, những người trẻ này không chủ trương dùng dép râu, dao mã tấu để đấu tố, bịt mặt và diệt tình người hay đòi phanh thây uống máu quân thù như Việt cộng. Trái lại, bằng tâm tình khoan dung nhân ái, họ đã công bố phương thức thực hiện hành trình Thăng Tiến Việt Nam bằng lương tri và nhân bản là:

1. Đấu tranh ôn hòa và bất bạo động bằng các phương cách:

a. Sử dụng mọi phương tiện truyền thông đại chúng để phổ biến trung thực và đầy đủ các thông tin nhằm giúp Quốc dân và Quốc tế nhận thức đúng đắn về mọi vấn đề liên quan đến sinh mệnh của Dân tộc Việt Nam.
b. Tập hợp và tổ chức Quốc Dân đòi lại 26 Nhân quyền và Dân quyền cơ bản.
c. Hướng dẫn quần chúng từng bước giành quyền lãnh đạo Đất nước thông qua bầu cử tự do và công bằng”(trích CLTT).

Nhưng tại sao những người trẻ thuộc thế hệ ba mươi, bốn mưoi này đã ngối lại bên nhau, cùng luận bàn và đưa ra một chương trình hành động để tranh đấu cho mục tiêu tối hậu là Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền, Công Lý cho Việt Nam? Chẳng lẽ, họ không thể tìm ra được bầt cứ một hình ảnh nào khả dĩ khá trong mớ lý thuyết và thực hành hỗn độn của nhà nước Việt cộng từ khi họ mở mắt chào đời cho đến nay chăng?

Hay sau mấy chục năm bị nhồi sọ, bị bịt mắt, nay họ đã nhìn rõ cái bộ mặt cực gian ác của cái gọi là “tư tưởng và đạo đức” Hồ chí Minh là kẻ đẻ ra cái nhà nước Việt cộng này? Hoặc gìa, họ đã nhận chân được cả một guồng máy chính trị, lãnh đạo của nhà nước Việt cộng này chỉ chạy được là do chất nhờn bịp bợm, dối trá, vô đạo của các thế hệ cán cộng nhớn nhỏ gắn kết lại, nên buộc tuổi trẻ phải thay đổi tư duy, đứng dậy và lên đường làm cuộc Thăng Tiến Việt Nam?

Để có thể trả lời những câu hỏi này một cách đứng đắn, tưởng cũng nên nhắc qua một qúa trình của lịch sử cận đại, ngõ hầu, có thể giải thích đụợc nguyên do tạo nên cuộc hành trình Thăng Tiến Việt Nam mà giới trẻ Việt Nam ngày nay đang hướng tới.

Đầu thế kỷ mười chín, Nguyễn Ánh nhờ Giám Mục Bá Da Lộc hỗ trợ mà thắng cuộc chiến với nhà Tây Sơn để lập thành triều đại nhà Nguyễn trên toàn cõi Việt Nam. Nhưng với chính sách bế môn tỏa cảng và đặc biệt là cuộc bách hại tôn giáo đẫm máu dưới thời Minh Mạng, Thiệu Tri, Tự Đức, đã là một cái cớ để cho bọn thực dân Pháp làm cuộc viễn chinh tại Đông Dương và đặt Việt Nam dưới ách đô hộ của chúng.

Cuộc chiến chống ngoại xâm bắt đầu nổ ra từ đó và lên đến cao điểm vào cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20 với những cuộc kháng chiến lừng lẫy của cụ Phan Đình Phùng, Hoàng Hoa Thám, Nguyển Thiện Thuật, Đinh Công Tráng ….. và sau này là việc các đảng phái quốc gia ra đời. Một trong những đảng phái Quốc Gia gây ấn tượng trong lòng dân chúng vào thời gian này là Việt Nam Quốc Dân Đảng., Phong Trào Duy Tân ….v.v ..

Vào đầu thập niên 1930, Hồ chí Minh, tên tay sai và làm nô lệ cho cộng sản Quốc Tế đã cùng với một số bộ hạ như Trần Phú, Đặng Xuân Khu, Phạm văn Đồng … đã thành lập chi bộ cộng sản đầu tiên tại Việt Nam với danh xưng là đảng Cộng Sản Đông Dương. Từ đây chúng phát triển và áp đặt vào xã hội thuần lương của Việt Nam chủ thuyết Tam vô: Vô gia đình, vô tôn giáo và vô tổ quốc của cộng sản. Để có thể thực hiện chủ thuyết này trên phần đất Việt Nam, chúng trìệt để áp dụng sách lược khủng bố chính trị để mưu cướp. chính quyền.

Duới chiêu bài giải phóng dân tộc, chúng đã lừa gạt được rất đông đảo hàng ngũ đồng bào Việt Nam từ công nông thương đến học sinh và giới sỹ phu cùng nổi dậy để đánh đuổi thực dân Pháp. Kết qủa, ngày 02-9-1945 chúng đã cướp công kháng chiến của toàn dân và công bố thành lập nhà nước Việt cộng với cái tên là: Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa.

Sau ngày 02-9-1945, bộ mặt thật của Hồ chí Minh và cộng sản đã lộ nguyên hình là những kẻ nô tài phục vụ cho đế quyền cộng sản quốc tế thay vì nhu cầu giải phóng dân tộc và độc lập cho Việt Nam. Rât nhiều các nhân sỹ và đồng bào Việt Nam đã trực tiếp quay mũi súng chống lại bọn Việt Minh do Hồ lãnh đạo, trong đó có cả đức cố Giám Mục Hồ Ngọc Cẩn và dẫn đến cuộc di cư vĩ đại từ bắc vào Nam năm 1954.

Hiệp định Geneve chia đôi đất nước ngày 20-7-1954 là kết qủa phải đến trong âm mưu thôn tính dần dần toàn cõi Việt Nam của cộng sản thế giới.

Cuộc đấu tố từ 1954-1957 dưới mỹ từ cải cách rộng đất thực chất chỉ là cuộc bạo hành chính trị nhằm tiêu diệt nền luân lý trong xã hội Việt Nam và đặt nền móng cho sự việc tước đoạt quyền tư hữu và tóm gọn tài sản của toàn dân vào tay chi bộ đảng cộng sản đông dương, và đó cũng là cuộc khởi đầu để chúng thi hành chủ nghĩa Tam Vô trên toàn cõi Việt Nam. Bởi lẽ không diêt được niềm tin của con người với con người, không dùng chính sách ngu dân và đấu tố, cộng sản không bao giờ có thể thực hiện nổi sách lược tam vô để đồng hóa con người như một sinh vật chỉ biết lao động cho cái chủ nghĩa duy vật tồi tệ của chúng

Ngày 30-4-1975 cộng sản nhuộm đỏ toàn cõi Việt Nam. Các cấp lãnh đạo của miền nam, người thì tuẫn tiết vì dân, kẻ bỏ ra hải ngoại và phần lớn thì bị cộng sản trả thù bằng những năm tháng trong ngục tù. Từ đó, chúng đã tạo ra làn sóng người vượt biên vượt biển, trốn chạy cộng sản vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại.

Dưới sự chỉ đạo của lá cờ đỏ mà Việt cộng cắm từ buị lau, bờ cỏ cho đến đầu đường xó chợ, có thể nói, học sinh Việt Nam không hề được học hỏi về luân lý, đạo đức xã hội, không hề được day dỗ để biết thế nào là Nhân Lễ Nghĩa Trí Tín. Trái lại, họ chỉ được dạy về cái gọi là “tư tưởng và đạo đưc Hồ chí Minh” “đạo đức cách mạng Việt cộng”, hoặc học về những phương cách “đấu tố tư bản, đấu tố tự do”, “đấu tố những người muốn giữ gìn và bảo vệ công lý và nhân phẩm con người”…

Với cuộc cách mạng đấu tố công lý, tiêu diệt tình người và sự triệt để áp dụng nền văn hóa dép râu nón cối ấy vào xã hội Việt Nam. Hiện tình đất nước Việt Nam hôm nay ra sao và thế hệ Việt Nam hôm nay thấy những gì?

Trong khuôn khổ hạn hẹp của bài báo, chúng tôi sẽ không đề cập đến phần, nhìn xem Việt Nam ngày nay ra sao. Mà chỉ viết về những ưu tư của thế hệ hôm nay và cuộc hành trình Thăng Tiến Việt Nam của họ mà thôi.

Sau khi thấy máu Việt tộc cứ mãi nhỏ xuống theo ngọn cờ đỏ của Việt cộng, ( nhỏ xuống bằng đủ mọi cách, từ dân oan cho đến triệt hạ tư do và bóp nghẹt công lý và đàn áp các nhà dân chủ) Người tuổi trẻ Việt Nam không thể không nghĩ đến đến những ngôn từ làm nền cho cái khẩu hiệu của nhà nước này là : Độc Lập, Tự Do, Ấm No, Hạnh Phúc mang ý nghĩa gì? Đó là hướng đi hay là một cuộc lừa dối vĩ đại?.

A. Chữ Độc Lập:

Đây là một từ ngữ người ta không thể sờ thấy được, nhưng có thể cảm nghiệm được. Hơn thế, ngươì ta có thể sẽ lấy chính máu xương của mình ra mà bảo vệ lấy sự độc lập của dân tộc. Hãy xem, Việt cộng đã làm gì cho hai chữ Độc Lập này?

1. Trước mắt, họ thấy, Việt cộng và guồng máy lãnh đạo nhà nước này luôn luôn dùng những loại từ đao to, búa lớn về chữ Độc Lập để khoa trương, lừa bịp hơn là thực hành. Bỏi lẽ, chính những kẻ lãnh đạo cái nhà nước này là những kẻ đã ký giấy bán nước cho ngoại bang. Điển hình là Hồ chí Minh và Phạm văn Đồng vì làm thân nô lệ cho tàu nên chúng đã đại diện cho cái nhà nước ấy mà công nhận chủ quyền về lãnh hải của Trung Cộng trên đảo Hoàng Sa và Trường Sa vào năm 1958. Trong khi đó, vì nền Độc Lập và chủ quyền của đất nước, năm 1974, dân quân miền nam đã liều chết để giữ Hoàng Sa và Trường Sa. Ở đây cũng nên nhắc lại là, trong lúc người miền nam hy sinh để bảo vệ mảnh đất của quê hương thì bọn Việt cộng miền bắc như đã đồng lõa với bọn tàu bằng cách nhân cơ hội này, mở rộng chiến tranh tại miền nam. Kết qủa, Trường Sa Hoàng Sa rơi vào tay Tàu cộng mà Việt cộng không dám có nửa lời phản đối.

2. Việt cộng sẽ giải thích chữ Độc Lập ra sao, sau khi Phạm văn Đồng, Hò chí Minh ký công hàm bán nươc năm 1958, lại đến phiên Nguyễn Mạnh Cầm, Lê Đức Anh, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu ký Nghị Định Thư về biên giới và lãnh hải vào năm 1999 và 2000 để nhường nhiều phần đất và lãnh hãi của Tiền Nhân cho tàu cộng?

3. Việt cộng sẽ trả lời ra sao khi cấm cản các sinh viên học sinh và mọi tầng lớp nhân nhân biểu tình chống bọn bành trướng trung cộng khi chúng cưỡng chiếm Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam? Chúng sẽ trả lời ra sao khi hàng ngũ công an Việt cộng đàn áp nhân dân thì cực kỷ tài giỏi, nhưng lại là những đầy tớ trung thành và tận tụy lo cho tàu cộng khi đứng làm rào cản an ninh cho hàng ngũ tàu cộng phất cờ tàu trên đất nước Việt? Và chúng sẽ trả lời ra sao về vệc có hàng đoàn hàng lũ di dân tàu cộng sang sinh sống trên đất Việt mà không cần có hộ chiều và nhà nước Việt cộng cũng không thể kiểm soát được những kẻ di dân gỉa dạng du khách này hiện đang cu ngụ ở những nơi nào trên đất nước Việt nam. Chúng có dám kiểm tra giấy tờ những kẻ di dân chiếm đất này không?
Ôi! Độc Lập!
B. Chữ Tự Do:

Trên giấy trắng mực đen, ngay cả trên cái gọi là tờ giấy biên nhận hiến pháp của nhà nước Việt cộng cũng công nhận qiyền tự do hội họp, sinh hoạt cũng như tự do tôn giáo của người dân. Kết qủa, người ta thấy những gì?.

Lãnh đạo Việt cộng có toàn quyền tự do, xưa là đấu tố nhân dân nay là mở quy hoạch vùng này, mai mở quy hoạch vùng khác để cướp đoạt quyền tư hữu về điền thổ của người dân để buôn bán và chia chác cho nhau và cho ngoai nhân để kiếm lời. Trong khi đó ngươì chủ thực sự của mảnh đất qua nhiều đời thì trở thành trắng tay. Điển hình là cuộc cải cách ruộng đất ở ngoài bắc từ 54-1957 chúng đã giết chết khoảng 60 ngàn người và tóm gọn toàn bộ đất đai vào tay nhà nước. Nay thì các hợp tác xã chắc không còn và sổ đỏ, ( giấy chủ quyền đất) hẳn là nằm trong tay các đảng viên nhớn nhỏ? Ngay những tài sản của tôn giáo, chúng cũng tìm cách chiếm đoạt. Bởi lẽ, những vị trí ấy toàn là những vị trí bán được nhiều tiền mà cán bộ nhà nước không cần phải mua. Cứ tự do mà chiếm cứ, buôn bán chia nhau là hợp pháp luật!

Riêng phần tự do hội họp, tự do ngôn luận, báo chí, truyền bá tư tưởng chúng viết trên tờ giấy lộn thì xin … kiếu. Người dân tưởng nhầm là có và đòi hỏi Tự Do thì cánh của nhà tù lúc nào cũng mở rộng. Hãy vào đó mà thực hiện giấc mộng tự do trên giấy!. Bởi vi trong cuốn Pháp Chế Xã Hội Chủ Nghĩa, địch từ tiếng Nga được in ở Hà Nội vào năm 1988, trong đó nhà nước Việt cộng như ngầm công bố câu nói nền tàng của Frederic Engels, là cơ sở xây dựng chế độ này là ...” Nhà nước được lập nên không phải vì Tự Do, Nói cách khác, có nhà nước thì không có Tự Do, mà có tự do thì không có nhà nước xã hội chủ nghĩa”

Hỡi ơi, Tự Do!
C. Chữ Ấm No

Lớp cán cộng được nhà nước Việt cộng định nghĩa là đầy tớ của nhân dân phát xuất từ ngày 02-9-1945 và bùng nổ, phấn khởi hồ hởi phát triển sau mùa đấu tố 54-57 đến nay thì nhà sang cửa rộng Cơ sở thì nơi nào cũng có Riêng người được phong làm chủ đất nước thì biến thành dân oan đi khiếu kiện đòi đất đòi nhà trên bề diện cả nước. Hai giai cấp nòng cốt lãnh đạo và đi làm cách mạng, đẻ ra nhà nước Việt cộng là Nông Dân và Công Nhân thì nay sửa soạn Xuống Hố Cả Nước. Bởi lẽ, nông dân không còn mảnh ruộng để cày bừa. Nếu có thì sống trên ruộng lúa mà lo không có gạo nấu cơm. Phần công nhân thì có lẽ chưa bao giờ sức lao động của họ bị bóc lột thô bạo đến như thế. Ấy là chưa kể đến những móc ngoặc từ nhà nước với giới chủ nhân để trân lộc sức lao động cần cù của người dân. Và cũng chưa nói tới việc nhà nước bán dân đi làm nô lệ lao động, nô lệ tình dục ở nước ngoài và cũng chưa nói tới việc thiều dinh dưỡng trầm trọng đối với các trẻ em ở trong nước..
Ấm No ở đâu ra?

D. Chữ Hạnh Phúc

Từ điển Việt Nam thời Việt cộng cũng có chữ Hạnh Phúc hay sao? Chuyện này cũng lạ và khôi hài như chuyện Hồ chí Minh không có vợ, không có con đấy nhỉ? Hồ nói phét một đời là hy sinh cho dân cho nước, và không có vợ không có con! Nay thì Tăng tuyết Minh và Nông thị Xuân ở đâu? Hồ chí Minh là kẻ độc ác và vô gia đình như thế thì hạnh phúc của người dân kiếm ở đâu ra? Nếu có thì hẳn là do câu chuyên sau: ”Dưới chân dung Hồ chủ tịch, mặc quần xong, đồng chí bố hỏi con gái? Thế lào? Xoàng, thua cả bác và anh nhớn? Ai bảo thế? Mẹ!”
Đấy, hạnh phúc của xã hội chủ nghĩa là thế đấy.

Bởi những lý do ấy, tuổi trẻ Việt Nam hôm nay không thể ngồi yên. Trái lại, họ đã kiểm tra lại hành trang rồi lên đường, làm cuộc Thăng Tiến cho đất nước. Khi đi, họ đã biết trước là chẳng có cuộc tranh đấu nào không có mồ hôi, máu và nước mắt. Và cũng chẳng có vinh quang nào mà không kết tụ bằng nước mắt và máu. Thành qủa của cuộc Thăng Tiến Việt Nam không tự nhiên mà có, nhưng phải vào cuộc và tranh đấu bằng toàn bộ sức mạnh và ý chí của mình. Như thế, hành trình của người trẻ Việt Nam hôm nay có thể sẽ khởi đi từ nhà trường đến nhà tù cộng sản rồi vào xã hội. Tuy nhiên, bước đi thăng trầm ấy không thể ngăn cản được những dòng máu còn nóng, còn nặng tình với quê hương và dân tộc. Trái lại. Họ vẫn đi. Đi trong hiên ngang, đi trong tự tin của dân tộc như Lê thị công Nhân, một trong những ngưòi trẻ kiệt xuất của Việt Nam trong lớp Thăng Tiến ấy đã khẳng định rằng:

Lê Thị Công Nhân
“Gia đình tôi đã chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất, đó là tôi sẽ bị khởi tố và có thể bị đi tù. Nhưng tôi xin khẳng định một lần nữa, đó vẫn chưa phải là điều tồi tệ nhất có thể xảy ra …”

“Nhưng tôi xin khẳng định bằng tất cả lương tâm, trách nhiệm và tình cảm của mình đối với đất nước Việt Nam và dân tộc Việt Nam là tôi sẽ chiến đấu tới cùng cho dù chỉ còn có một mình tôi để đấu tranh, trước hết là giành lấy Nhân Quyền cho chính mình, và giành lấy Nhân Quyền, Dân Chủ và Tự Do cho người dân Việt Nam. Cộng sản Việt Nam đừng có mong chờ bất kỳ một điều gì gọi là thỏa hiệp, chứ đừng nói là đầu hàng từ phía tôi.” (LTCN)

Ngày nay, Lê thị Công Nhân và nhiều nhà Dân Chủ khác đã Nhập Ngục Cứu Quốc và cả thế giới loài người đã nghe và súc động vì những lời nhân bản ấy.

Chúc các bạn trẻ vững tiến trên đường Thăng Tiến. Và hoàn tất sứ mạng lịch sử đem lại Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và Công Lý cho Việt Nam.

… Em ơi, Tổ Quốc chờ em đấy,
Mau lớn khôn lên giữ cõi bờ…
Bảo Giang



No comments:

Post a Comment