Monday, April 14, 2008

Đau lòng nhưng phải nói

Tập thể Người Việt Tị Nạn Cộng Sản hải ngoại gọi tháng 4 Dương Lịch là Tháng Tư Đen,

Lý do: chính trong khoảng thời gian nghiệt ngã nầy quân cộng sản xâm lăng Bắc Việt theo lệnh quan thầy Liên Xô và Trung Cộng dốc toàn lực tấn công cưỡng chiếm Việt Nam Cộng Hòa, gây bao cảnh đau thương tan nát cho đất nước nói chung, và toàn thể đồng bào Miền Nam nói riêng.

Trong Tháng 4 Đen năm 2005, ở khắp nơi tại Hoa Kỳ và trên thế giới, chỉ có đảng Việt Tân (VT) muốn xóa đi ý nghĩa của ngày Quốc Hận 30-4, vì theo họ, nếu còn cho đó là ngày đau thương, tức còn hận thù và chống cộng thì không lợi cho việc làm ăn của họ với bạo quyền cộng sản trong nước, do đó nên đảng VT đã đổi lại thành ngày Đấu Tranh ChoTự Do VN; riêng toàn thể Người Việt Tị Nạn CSVN hải ngoại đều đồng loạt chuẩn bị cử hành ngày 30-4 là lễ Tưởng Niệm 30 năm Quốc Hận.

Trong khí thế đấu tranh chung đòi giải thể bạo quyền CSVN, Cộng Đồng Người Việt vùng Washington-Virginia-Maryland dưới sự điều hợp của ông Chủ Tịch Cộng Đồng Nguyễn Văn Tần, nguyên một sĩ quan Hải quân QLVNCH đã vận động thành công với Hội Đồng Thành Phố tại Vùng thủ đô Washington D.C chấp thuận cho cộng đồng Việt Nam đưa tên 5 vị tướng VNCH là: Nguyễn Khoa Nam, Lê Văn Hưng, Trần Văn Hai, Phạm Văn Phú và Lê Nguyên Vỹ đã tuẫn tiết vì quốc nạn ngày 30-4-75 để đặt tên cho 5 con đường tại Thương Xá Eden, một trung tâm thương mãi sầm uất tại vùng thủ đô Washington D.C.

Theo thông báo chính thức của ông Chủ tịch cộng đồng Nguyễn Văn Tần, ngoài cuộc tập trung của nhiều cộng đồng VN biểu tình phản đối trước sứ quán CSVN tại Washington D.C, còn có một buổi lễ truy điệu các Chiến Sĩ VNCH sẽ được long trọng tổ chức vào tối thứ Bảy 30-4-05 tại Thương xá Eden, đặc biệt để vinh danh các vị tướng lãnh được lấy tên đặt cho các đường tại đây. Quả thật đây là một tin vui đầy phấn khởi cho cộng đồng người Việt hải ngoại nói chung và cho các cựu quân nhân QLVNCH nói riêng.Tuy nhiên, bên cạnh niềm vui và lòng tự hào đó, chúng tôi vì danh dự quân đội buộc phải lên tiếng thông báo cho đồng bào biết về một số hành vi bất xứng của một thiểu số quân nhân dưới đây đã làm tổn thương danh dự của quân đội:

  • 1-/ Tên đào ngũ với lập trường bất nhất.

Chúng tôi muốn nhắc đến Giáo sư tiến sĩ Nguyễn Xuân Vinh, một nhân vật mà đa số cựu quân nhân QLVNCH gọi là một tên lính đào ngũ, lý do: Là Tư Lệnh Không Quân, bị thất sủng nhưng may mắn được chế độ Đệ I Cộng Hòa ưu đãi, thay vì bị kết tội lại được cho du học; thành công lại không về trình diện phục vụ Quân Đội vẫn tiếp tục trốn ở ngoại quốc kiếm sống. Do háo danh và xa rời đất nước quá lâu nên mù tịt về chính trị, vì thế đã chui vào giữ chức vụ Chủ Tịch Hội Đồng Đại Diện của Tập Thể Chiến Sĩ VNCH Hải Ngoại, một tổ chức do đảng Việt Tân (VT) tài trợ. Gần đây, vì bất bình đã loan báo là rời chức vụ Chủ Tịch nhưng lại giao toàn quyền cho Đoàn Hữu Định, nguyên là một sĩ quan cấp nhỏ của Lực Lượng Đặc Biệt, hiện là một cán bộ cao cấp của đảng VT.

Điều đáng nói, và nhiều người do thế đã nặng nề chỉ trích ông Vinh là một tên háo danh, một kẻ không có lập trường, tiền hậu bất nhất.

Lý do: cả 2 phía chính tà đều có mặt ông.

Số là trong bản Tuyên Bố của Khối Lập Trường Chung, tiếng nói của 334 nhân vật đủ mọi giới thuộc Làn Ranh Quốc/Cộng mà trong đó có Giáo sư Nguyễn Xuân Vinh, một trong 8 nhân vật đại diện nổi tiếng của Khối ký tên, và được phổ biến rộng rãi ngày15-02-05 có nội dung: ngoài việc nặng nề lên án ông Thích Nhất Hạnh là một ngụy tăng, một gian tăng, khoác áo nhà tu mà có nhiều hành động và ngôn ngữ phục vụ cho những ý đồ đen tối của bọn độc tài khát máu cộng sản; bản Tuyên Bố còn kết tội đảng CSVN vì bán nước cầu vinh nên 9 ngư dân VN mới bị bọn Trung Cộng giết, một số bị thương và bị bắt đi; đồng thời Bản Tuyên Bố đã nặng nề kết án đảng VT trong vụ đổi ngày Quốc Hận 30-4 thành Ngày Tự Do Cho VN, nhưng khi bị đồng bào phê phán lại đổi thành Ngày Đấu Tranh cho Tự Do VN dự trù được tổ chức vào ngày 30-4-05 tại thủ đô Washington; Bản Tuyên Bố cũng triệt để tán dương những đoàn thể, cộng đồng và cá nhân có thái độ dứt khoát, quyết liệt lên tiếng vạch trần chống đối lại âm mưu đen tối của đảng Việt Tân nói trên.

Tất cả những ai công nhận lẽ phải, và có lập trường quốc gia đều hoan hỉ khi biết ông Vinh dứt khoát rời bỏ chức vụ Chủ tịch Tập Thể và ký tên trong Bản Tuyên Bố; nhưng lại có một điều quái đản xảy ra: một mặt thì ông ký tên trong Bản Tuyên Bố lên án hành động của đảng VT trong việc đổi ngày Quốc Hận thành Ngày Đấu Tranh cho Tự Do VN, mặt khác, ông lại tới Washington D.C để chủ tọa buổi lễ truy điệu các chiến sĩ VNCH do Tập Thể Chiến Sĩ (mà nhiều người nói là một cơ quan ngoại vi của đảng VT) tổ chức tại Bức Tường Đá Đen, nơi vinh danh 58,000 vị anh hùng Hoa Kỳ vì chiến đấu cho Tự Do đã bỏ mình trên chiến địa VN.

Tổ chức lễ truy điệu để vinh danh các chiến sĩ VNCH và Hoa Kỳ tại Bức Tường Đá Đen là một việc làm đáng hoan nghênh, nhưng hành động đó không đúng thời và đúng lúc.

Lý do: Trong lúc toàn thể cộng đồng Người Việt hải ngoại tập họp nhau tại Thương Xá Eden để long trọng vinh danh những vị anh hùng QLVNCH đã Vị Quốc Vong Thân, được chính quyền Hoa Kỳ chấp thuận đặt tên cho những con đường trên đất nước của họ, một vinh dự lớn lao như thế cớ sao Tập Thể Chiến Sĩ lại không cùng chung tham dự với cộng đồng, mà lại riêng rẽ đến một nơi do những người đang tình nguyện xin làm tay sai cho cộng sản tổ chức để tham dự.

Kính mong quý vị xét lại, hành động riêng rẽ như thế liệu có hợp tình và hợp lý không? Tại sao Tập Thể Chiến Sĩ không cùng với Cộng Đồng cùng nhau tập trung tại Thương Xá Eden để vinh danh các chiến sĩ VNCH, rồi sau đó cử một phái đoàn đại diện đến Bức Tường viếng thăm các vị anh hùng Hoa Kỳ thì đẹp biết bao, đó không những là một nghĩa cử cụ thể để nhớ công ơn các chiến sĩ đồng minh, đồng thời biểu lộ tinh thần đoàn kết thân ái giữa quân và dân, giữa Tập Thể Chiến Sĩ VNCH với toàn thể Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại. Phải chăng các vị bị một ai đó kềm kẹp khống chế, hay thấy mình không xứng đáng, từng có nhiều hành động gian manh, bịp bợm và đào ngũ nên sợ Thánh vật (Mấy tướng tuẫn tiết linh hiển lắm) nên không dám chường mặt tới Thương Xá Eden. Chắc không phải quý vị không biết, lại không phải sợ, nhưng vì phải thi hành Nghị Quyết 36 của CSVN, là tìm cách gây rối, xé nát cộng đồng Người Việt thành nhiều mảnh nên mới có hành động gây chia rẽ như vậy.

  • 2-/ Tướng Quản Lạc và Tướng hề

Thật sự chúng tôi không nên lạm bàn đến những vị anh hùng sa cơ lỡ vận như các tướng lãnh VNCH, nhứt là giới quân nhân như chúng tôi, dù sao trước đây những vị đó vốn là các cấp lãnh đạo quân đội, rường cột của quốc gia. Tiếc thay một số ít lại quá kém và thiếu nhân cách, không hiểu được cái đạo làm tướng, buộc lòng chúng tôi phải nói lên sự thật, kính mong quý độc giả hỉ xả và xin đừng bao giờ nhắc đến những việc làm sai trái của họ, đặc biệt là thời gian họ bị đày đọa trong gông cùm CSVN.

Ai cũng rõ, là sau khi tướng Dương Văn Minh ra lệnh cho quân đội đầu hàng, bọn CSVN đã thẳng tay trả thù và trắng trợn chà đạp gia đình các cấp Quân-Cán-Chính VNCH một cách tàn nhẩn, đặc biệt là cấp tướng lãnh. Tại trại giam Suối Máu, nơi bọn cộng sản nhốt hàng ngàn sĩ quan các cấp, chúng tôi vô cùng đau xót khi lần đầu thấy 2 vị tướng bị bọn cai tù trong trại giam bắt đi hốt phân người, mối thù truyền kiếp đó tưởng là không thể bao giờ quên được. Không ngờ, thoát khỏi ngục tù cộng sản, đến bờ tự do, thì một vài người trong hàng ngũ nầy lại muối mặt nhận đi làm tay sai cho CSVN.

Nhiều chiến hữu trẻ trong lúc mạn đàm đã than: Trong 30 năm qua, chưa thấy có một ông tướng nào làm được một điều gì có lợi cho đất nước; toàn là đóng cổng rút cầu, mũ ni che tai, họa chăng có một ai đó nhào ra mần công chiện thì chẳng qua để bịp như tổ chức kháng chiến ma, chiến khu giả mà kiếm ăn; hoặc để đóng những vai hề trên sân khấu chính trị nhiễu nhương tại hải ngoại, tỉ như tưởng thật lại nhận mang sao giả, hoặc đóng vai tổng, bộ trưởng trong các chính phủ lưu vong cuội.

Chúng tôi thắc mắc tự hỏi tại sao 2 tướng Lê Minh Đảo và Lý Tòng Bá lại có mặt trong buổi ra mắt đảng Việt Tân tại Berlin? Biết rõ dù họ là đảng viên VT, nhưng ít ra họ còn đôi chút liêm sỉ, ngoài ra phải giữ thể diện cho Quân Đội.

Lý do: ai cũng biết, MTHCM rồi đổi thành đảng VT, trước sau là một tổ chức từng gây nhiều tai tiếng trong quá khứ, và trong hiện tại thì đang vận động để trở thành đối lập cuội cho CSVN, vì thế họ phải chọn Berlin, nơi có cảm tình viên của CSVN yểm trợ mới dám ra mắt, thế mà mấy ông tướng nầy là đại diện Tập Thể Chiến VNCH chường mặt đến tham dự quả thật là một hành động đáng trách.

Trong buổi gặp mặt tại Paris ngày 29-3-05 do cựu đại tá Mai Viết Triết, một người từng đề cao CSVN có công thống nhứt đất nước tổ chức; tướng Lê Minh Đảo khi bị chất vấn đã cương ẩu rằng: Vì bọn chúng nó quá sợ tôi nên mới chống đối tôi. Xin ông tướng xét lại thái độ và cẩn thận lời nói. Ai sợ ông? Ông là cái gì mà người ta phải sợ? Phải chăng người ta sợ cái tài nịnh bợ của ông? Ông nên sờ gáy và tự vấn là tại sao người ta tặng cho ông cái mỹ danh là tướng quạt. Vì danh dự quân đội chúng tôi đành phải nín lặng không dám nói thẳng. Mong ông cố giữ liêm sỉ cho chúng tôi nhờ.

Cũng trong dịp nầy, tướng Đảo lại khua môi tuyên bố: Không bao giờ có chuyện hòa hợp và hòa giải với CSVN. Phát biểu mới nghe thấy rất chí lý, được cử tọa trong đó có bác sĩ Hoàng Cơ Lân, một vị thầy thuốc nổi tiếng có mặt, tin tưởng và cho rằng tướng Đảo có lập trường. Khốn thay, tướng Đảo cũng như một số đông chính khách và trí ngủ ở hải ngoại tỉ như Lê Xuân Khoa v.v đã mấy ai hiểu rõ được từ ngữ Hòa Giải&Hòa Hợp theo thâm ý của cộng sản.

Theo xuất xứ thì từ ngữ Hòa Giải&Hòa Hợp xuất phát từ Hiệp Định Paris trong đó nói rõ, nhiệm vụ hòa giải là các bên tham chiến sẽ cùng nhau giải quyết mọi tranh chấp, mọi mâu thuẫn sẵn có, và sau khi đã san bằng tất cả những hố dị biệt, bất đồng, các bên sẽ cùng nhau thỏa thuận và hòa hợp với nhau để tìm một con đường chính trị thích hợp cho Miền Nam Việt Nam. Ý nghĩa là như thế, nhưng CSVN lại diễn dịch theo ý chúng: Hòa Hợp là nhập chung vào hàng ngũ cộng sản. Còn Hòa Giải thì còn khuya, mấy anh lấy gì mà đòi hòa giải. Chủ trương của CSVN hiện nay là: Thắt chặt bên trong, nới lỏng bên ngoài, tức là chỉ Hòa Hợp&Hòa Giải với hải ngoại để kiếm chất xám,(trí thức) chất xanh (đô la), còn trong nước thì sẵn sàng vặn họng bất cứ ai đi ngược đường lối.

Trước 1975, có câu Vừa đánh vừa đàm, có nghĩa là cả 2 bên phải có sức mạnh, đánh nhau ngang ngửa và trầy vi tróc vảy mà không thắng được đành phải họp bàn để chia chác. Trong hiện tại, thử hỏi đã mấy ai có thực lực, được mấy tổ chức đã kết tụ để có sức mạnh, nếu có chăng là để bịp thì lấy đâu đủ Lực để nói chuyện với CSVN. Hơn nữa, tầm cỡ và hiểu biết như tướng Đảo, một kẻ quá mù tịt về chính trị thì không nên nói những gì mà mình không biết để cộng sản nó cười chê.

Là một người từng là cấp lãnh đạo quân đội mà không chịu nghiên cứu học hỏi căn bản chính trị sơ đẳng; vì thế lúc còn bị nhốt trong trại ông ta từng phát biểu: Sao tôi bị giam giữ lâu như thế nầy, tôi đâu có làm chính trị như mấy ông đảng phái.

Khi được bọn mánh mung vận động cho đứng đầu Tập Thể Chiến Sĩ, ông lại vung vít : Tập Thể Chiến Sĩ không làm chính trị. Xin hỏi ông tướng, không làm chính trị thì tập họp để làm gì?

Phải chăng lại tình nguyện đi làm lính đánh thuê hay trở thành băng đảng? Chọn một thế đứng, lựa một lằn ranh, tỉ như chọn vị trí đứng vào Lằn Ranh Quốc/Cộng đã là một thái độ chính trị; huống hồ là một tập thể lớn như Cựu Quân Nhân QLVNCH cũ, tuy vì yếu tố thời gian, vì tuổi tác hơn nữa do hoàn cảnh chính trị mà chưa kết họp được, nhưng đây là thành phần cốt cán của đội quân đã một thời vang bóng; nếu được cấp lãnh đạo có khả năng, đủ tầm vóc hướng dẫn, đồng thời được quản trị giỏi, Tập Thể Chiến Sĩ VNCH Hải Ngoại sẽ là nơi giữ lửa cho thế cứu nước và giải trừ nạn CSVN trong nay mai. Chúng tôi ủng hộ Tập Thể Chiến Sĩ, vì đâu có tập họp, thì ở đó sẽ tạo được sức mạnh; chỉ cần 1/3 chiến hữu của Tập Thể còn nghĩ đến vận nước tự nguyện đóng góp, giúp công giúp của là đủ giữ cho tổ chức vững mạnh mà chẳng cần một ai tài trợ để bị họ giựt dây, vì Ai chi tiền thì người đó chỉ huy. Chúng tôi không thể chấp nhận những cấp lãnh đạo bất tài, vô liêm sỉ và quá ấu trĩ chính trị, hơn nữa bị lệ thuộc vào bất kỳ một đảng phái chính trị nào, ở vị trí đứng đầu Tập Thể Chiến Sĩ.

Ước mong rằng, trong lúc toàn thể cộng đồng Việt Nam hải ngoại đang chuẩn bị tập họp tại thủ đô Washington D.C để truy điệu các chiến sĩ VNCH, đặc biệt là vinh danh các vị tướng lãnh được chính quyền Hoa Kỳ chấp nhận cho đặt tên đường trên đất nước họ, thì cầu mong những vị tướng lãnh có thực tài, thực đức, còn đủ sức lực hãy lên tiếng hoan nghênh và ủng hộ cuộc tập họp nầy, đồng thời chuẩn bị sẵn sàng, can đảm hy sinh đứng ra gánh vác trọng trách hướng dẫn các chiến sĩ VNCH, tránh đi cảnh mấy viên tướng Quản Lạc đóng vai hề trên sân khấu chính trị rẻ tiền, làm trò cười cho đồng bào và người địa phương.

Phùng Ngọc Sa
.

No comments:

Post a Comment