Tuesday, April 15, 2008

Đại tá cộng sản Bùi Tín

  • ĐẠI TÁ CS BÙI TÍN, TÊN" THỢ HÓT NGHIỆP CHUYÊN", ĐẶC CÔNG ĐỎ MẶC ÁO PHẢN TỈNH.
TRƯƠNG MINH HÒA.

Bùi Tín, tên thật là Bùi Bằng Tìn, nguyên là đại tá bộ đội Cộng Sản Việt Nam, một nhân vật không còn xa lạ gì đối với đảng Cộng Sản từ trung ương đến cơ sở, du kích; kể cả giới nhà văn, nhà báo hai phía. Kinh qua thời gian dài phục vụ tận tụy, lập được nhiều công lao để đưa đảng cướp từ đám thổ phỉ thiểu số, cướp được chính quyền; hắn đi đến đâu là gây ồn ào đến đó, do hành vi mờ ám, gian manh là bản chất không bao giờ thay đổi trong một con người Cộng Sản có quá trình phục vụ lâu dài trong đảng Cộng Sản, dưới sự lãnh đạo của chủ tịch Hồ Chí Minh; nên luôn tự hào về thành tích" đánh Tây giành độc lập và đánh Mỹ cứu nước", lếu láo, luôn trung thành với đảng, hiếu với Bác, dù ở bất cứ" tình huống" nào.

Xuất thân từ một gia đình làm tay sai đắc lực cho thực dân Pháp, thân sinh là Bùi Bằng Đoàn, gốc là một thông ngôn cho Tây, nhờ nịnh hót, luồn lách giỏi v1ơi quan Tây mà được thăng quan tiến chức; khởi đầu là từ chức Tri Huyện Xuân Trường, một huyện trù phú nhất tỉnh Nam Định, một nơi được dành ưu tiên cho các quan lại có thế lực, nhờ cút cung tận tụy cho chính quyền thuộc địa, thi hành chính sách cai trị hà khắt với dân, nên ông ta được quan công sứ Nam Định là René Bobin đỡ đầu. Được biết Robin là một trong số những tay thực dân gian ác khét tiếng nhất Đông Dương, nên khi hắn lên làm Thống Sứ Bắc Kỳ, thì Bùi Bằng Đoàn được thăng quan lên chức Tuần Phủ. Trong cuộc khởi nghĩa Yên Bái bất thành do Việt Nam Quốc Dân Đảng cùng dân chúng đứng lên vào tháng 2 năm 1930, hai tên Bùi Bằng Đoàn và Cung Đình Vận lập công to trong vụ đàn áp các cuộc đứng dậy của sĩ phu yêu nước chống thực dân, gây nợ máu với đồng bào. Đoàn được Pháp ân thưởng huân chương đệ nhất hạng" Ordre De Mérite". Nhờ Robin tiến cử nên vào năm 1933, được đưa vào triều đình Huế là chức Thượng Thơ Bộ Hình; tức là trong khoản thời gian chưa đến 8 năm, từ một thông ngôn tầm thường, thăng quan đến thượng thơ, lên chức nhanh như diều gặp gió lớn, uy quyền của Đoàn lớn hơn cả Phạm Quỳnh với chức Thượng Thơ Bộ Lại. Đến 1945 thì toàn quyền De Cour ân thưởng Bắc Đẩu Bội Tinh (Légion d' honneur).

Bùi Tín cũng không khác gì cha, hắn cút cung tận tụy cho tập đoàn" Thái Thú Cộng Sản Việt Nam", gia nhập đảng bất lương, nhúng tay vào máu, với công tác chuyên thủ tiêu, giết hại những người Việt yêu nước, các đảng phái Quốc Gia. Từ lúc Tín mới 19 tuổi là đã trở thành" sát thủ" giết người không gớm tay, bằng chứng do ông Võ Tử Đản ở San Jose, trong lá thư gởi các cơ quan truyền thông, đề ngày 28-4-1999, kể lại tội ác của Tín vào năm 1947-1948 tại làng Nại Cửu, xã Phong La, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị, trong một đêm mưa u ám, Bùi Tín với khẩu tiểu liên Sten do Pháp chế tạo, cùng với 6 tên Cộng Sản ác ôn mang gươm đến đạp cửa nhà ông Đản tại xóm Chùa và bắt thân phụ là Võ Bào ( vì ông nầy là đảng Viên Việt Nam Quốc Dân Đảng) nhưng không có ở nhà; Bùi Tín bắt ông Đản và người anh chú Bác tên Võ Di băng đồng dẫn đến nơi ông Đản ở, Bùi Tín dặn phải nói:" chú ơi! mệ đau năng, chú phải về gấp". Khi cánh cửa vừa mở thì Bùi Tìn lên đạn, hai tên cận vệ nhào tới bắt trói, dẫn ra đến bến đò gần đó để giết rất dã man: hai tên cận vệ chém vào mặt làm toét mũi, hai tên khác chém vào cổ và hai tên còn lại chém sau lưng và Bùi Tín là người cuối cùng dùng báng súng đập vào ngực nạn nhân trước khi đá văng xác xuống sông, rồi hung thủ bắn 5 phát súng thị oai, đoạn cùng toán người vào xóm trong bắt ông Lê Ngô, hạt trưởng Thủy Lâm, cách nhà ông Đản chừng nửa cây số để sát hại. Gia tộc ông Đản còn có 2 người chú họ là Võ Sơ, Võ Liêu cũng bị Bùi Tín giết. Theo ông Đản, thì Bùi Tín đã giết người bằng nhiều cách dã man, trong đó có cả chôn sống nạn nhân ở bải cát Chợ Cạn, làng Phương Sơn cũng vào năm ấy. Nay sau khi Bùi Tín phản tỉnh, chỉ kể sơ tội của đồng đảng để cho người Việt hải ngoại tin, nhưng không thành thật khai báo, hối cải những tội ác giết người từ Cambot đến Việt Nam trong thời kỳ phục vụ đảng cướp Cộng Sản; do đó trong thời gian ở Quảng Trị, Tín làm đại đội trưởng Cộng Sản, giết hại nhiều người, nên dân gọi đơn vị nầy là" Đại Đội ÁM SÁT". Bùi Tín lập được nhiều thành tích giết người trong thời Việt Minh đội lớp kháng chiến đánh Tây giành độc lập, được đảng tin dùng; sau nầy làm phó chủ nhiệm cơ quan truyền thông hàng đầu của đảng là tờ Nhân Dân nhật báo, ngày 30-4-1975 chính hắn là người vào Dinh Độc Lập đầu tiên, treo cờ đỏ sao vàng, huênh hoang" đại thắng mùa xuân". Thành tích khủng bố, ám sát, giết người đã tạo nên 4 ngôi sao vàng, có 2 gạch bên dưới trên cổ áo, hắn nổi tiếng là tay nịnh bợ," hít địt" tên đại Việt gian, lãnh chúa Hồ Chí Minh và nịnh đảng, nhà nước... được dân chúng gọi là THỢ HÓT. Bùi Tín giết người dã man như đồng bọn trong vụ thảm sát tết Mậu Thân 1968 ở Huế, nên có những lý luận chạy tội, bọn ác binh nhau cả, có gì lạ như câu:" phủ binh phủ, huyện binh huyện".

Tên Thợ Hót Bùi Tín lại được đảng áp dụng" khổ nhục kế" dàn cảnh đi tỵ nạn chính trị ở Pháp. Ban đầu, một số tổ chức, cá nhân ngây thơ, hay cũng có cả những kẻ cùng một mạng lưới nằm vùng đánh bóng, nhằm tạo cho Bùi Tín một thế đứng vững chắc trong cộng đồng tỵ nạn, hầu dùng bàn đạp, thành lập" mật khu Việt Cộng" một cách hợp pháp tại Tây Phương và từ đó khai tiến công tác tiến chiếm nhuộm đỏ cộng đồng người Việt tỵ nạn hải ngoại bằng những thủ đoạn gian manh của người Cộng Sản. Tuy nhiên, bàn tay không thể che nổi mặt trời, sau thời gian múa máy quay cuồng chống đảng bằng lời, phát biểu, mạnh mẻ nhất là tố cáo tham nhũng (điều nầy ai cũng biết, kể cả thế giới, khỏi cần nói cho mất thời giờ); nhưng Bùi Tín coi đó là mục tiêu chánh, ông dùng ngụy biện để binh vực cho tên Việt gian Hồ Chí Minh là người yêu nước, sau khi đưa ra vài sai lầm, như chuyện" nhân vô thập toàn" nhằm binh vực một cách khéo léo, nếu những người lười biếng suy luận, chưa có nhiều kinh nghiệm về Cộng Sản, dễ tin những lời nói phản tỉnh" nửa thật, nửa giả" lập lờ đánh lận con đen, như tay chơi bài ba lá điếm đàng chuyên nghiệp, làm hoa mắt những người khù khờ trong canh bạc gian lận. Bùi Tín là một con người" thất tín", lời nói" khi trồi, khi sụt, khi có, khi không", cho việc giết người, lừa đảo của đảng Cộng Sản là làm cách mạng, yêu nước và Hồ Chí Minh cũng là người yêu nước. Lời nói của Bùi Tín được cho là" chưa trừ thuế" mà người đi làm ở các nước Tây Phương nói tiếng Anh gọi là Gross wage, nên người Việt hải ngoại, kể cả trong nước đều nhớ câu:" đừng nghe những gì Bùi Tín nói, hảy nhìn kỷ những gì Bùi Tín làm" để không trở thành nạn nhân của sự lừa đảo do đảng Cộng Sản thực hiện lần nữa sau khi thoát khỏi sự kiềm kẹp của chế độ độc tài tại Việt Nam. Thời còn nằm trong băng đảng Việt Cộng, khủng bố, giết hại dân, hắn cho cuộc thảm sát Mậu Thân là do lính quốc gia, máy bay Mỹ bắn....khi đi phản tỉnh, thì cho là: cấp dưới làm bậy, giết người, chớ đảng luôn thương dân, không bao giờ làm sai, có chính sách đàng hoàng... đó là những lý luận ngang bướng, nhằm chạy tội giết người hàng loạt bằng những phương cách dã man như" đập đầu, bắn, chôn sống.... điều nầy dễ hiểu là lúc đó Bùi Tín nằm trong cái gọi là Quân đội Nhân Dân và ngày nay hắn cũng vẫn một lòng" thờ Bác, yêu đảng". Đây là lối ngụy biện" cơ bản" của người Cộng Sản:" đảng không bao giờ sai, chỉ có cán bộ thừa hành làm sai mà thôi". Như vậy, Bùi Tín đang đóng vai" Ông Tám Khỏe" trong vở tuồng cải lương" Người Ven Đô" tại hải ngoại.

Bùi Tín là người nâng bi rất kỷ Hồ Chí Minh và đảng cướp cũng như tên văn nô Tố Hữu. Con người như thế thì không thể tin được, nhưng sự có mặt của tên đặc công đỏ ở hải ngoại làm khó chịu tập thể người Việt tỵ nạn, nạn nhân của Cộng Sản mà Bùi Tín từng là thủ phạm, từng gây bao nợ máu trong suốt thời kỳ nằm trong băng đảng cướp Cộng Sản. Trong sinh hoạt hàng ngày của đảng là họp tổ, hội thảo, học tập....cán bộ có lối" phê và tự phê", hình thức viết tự kiểm được coi là thướt đo sự giác ngộ, khắc phục sai lầm; nhưng từ khi Bùi Tín phản tỉnh, tỵ nạn, chưa lần nào nghe, thấy hắn nói, đăng báo để tạ lổi với đồng bào, nạn nhân qua quá trình theo đảng, gây biết bao tội ác. Người Việt quốc gia thấy hắn không thèm chào cờ vàng ba sọc đỏ trong các cuộc họp, có khi hắn được mời làm diễn giả; trong nhiều năm qua, có vài cá nhân, tổ chức hy sinh lá cờ vàng ba sọc đỏ, là biểu tượng hồn thiêng sông núi để cho Bùi Tín" thoải mái" giáo dục những người đến nghe hắn trút những lời vàng tiếng ngọc nói về" tình hình đất nước", nên thừa hiểu hắn thuộc loại phản tỉnh giả để tìm cách xâm nhập vào cộng đồng hải ngoại mà trong công tác Tình báo gọi là" Trèo cao, lặn sâu" để hoạt động, như các cụm tình báo chiến lược của Cộng Sản A 22, A 26, A 54...cài vào các cơ cấu đầu não miền nam trước 1975, từ Dinh Độc Lập, bộ tự lịnh quân đoàn 1, quốc hội....

Hết nịnh cha, rồi lại nịnh con, là bản chất tên" nô tì nòi", Bùi Tín có viết bài" không thể bất công kéo dài đến vậy!" vào đầu năm Mậu Tý 2008, mục đích nhằm tạo cho người đọc, nhân dân trong nước và người Việt hải ngoại thương cảm, xót xa của một con người " MỒ CÔI" cha lẫn mẹ từ thuở mới lọt lòng, với thân phận đứa con rơi bèo bọt, trôi dạt từ tay những" ông lớn" nầy trong bộ chính trị trung ương đảng, đến cán bộ cao cấp... mà ủng hộ, thông cảm, đừng chống người từng trải qua bao cảnh ngộ thương tâm, đánh động lương tâm của toàn dân Việt Nam trong, ngoài nước mà chấp nhận cho đứa con côi cúc đó được" cai trị đất nước đến mãn đời như cha hắn", và nếu có thương" người cùng khổ ấy" thì sau khi chết cũng ráng góp tiền ướp xác, xây lăng thờ cạnh lăng cha hắn cho được ấm cúng.... Người đáng thương dưới ngòi bút" hót" Bùi Tín là NÔNG “ĐỨT” MẠNH, đương kiêm tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, ông vua không ngai 2 nhiệm kỳ liên tiếp, có can dự vào việc hoàn tất việc cấm cọc móc biên giới, cắt đứt hàng ngàn cây số vuông dâng cho quan thầy Trung Cộng; thiệt là tội nghiệp cho kẻ mồ côi cha lẫn mẹ từ thuở nhỏ, phải qua tay nhiều cha mẹ nuôi, lang thang, lếch thếch từ nhà nầy sang nhà khác, có mẹ đã chết yểu và có cha cũng như không, dù cha là người được toàn đảng gọi là" cha già dân tộc", có nhiều hình tượng, xác ướp đặt trong Lăng thật lộng lẫy, có bộ đội, công an canh coi ngày đêm. Nông Đức Mạnh, được dân gọi là NANH ĐỨT MỘNG, hay là NÔNG ĐÚT MẠNH ( nếu hành lạc với nữ hộ lý), tức là NGUYỄN TẤT TRUNG, đứa con rơi giữa mối tình" hộ lý vĩ đại và cảm động" của Hồ Chí Minh và nàng sơn nữ gốc người Tày, quê ở làng Nà Mạ, xã Hồng Việt, huyện Hòa An, tỉnh Cao Bằng là Nông Thị Xuân. Thời Hồ còn trốn chui trốn nhủi trong rừng Việt Bắc, nhưng tánh dâm dật, quen chơi bời trong suốt thời kỳ hoạt động, làm tay sai cho Cộng Sản Quốc Tế từ Nga, Tàu....nên bọn đàn em phải kiếm gái" dâng Bác" như là" lập công dâng đảng" để Bác xã sút bắp, cho tinh thần minh mẫn để tiếp tục lãnh đạo toàn đảng đi đến thắng lợi và làm tay sai cho ngoại bang Nga-Tàu.

Thời kỳ trốn trong rừng, nhà ái quốc Huỳnh Thúc Kháng làm bộ trưởng nội vụ trong chính phủ liên hiệp, tình cờ sang nơi Hồ Chí Minh để bàn việc nước, bất thần nhìn thấy qua khe vách, cảnh Hồ Chí Minh đang cùng với một sơn nữ, cả hai đều biến thành" vô sản chuyên chính", không có tấm vải che thân, cười đùa, động cỡn như cuốn phim Sex ở Holliwood vậy. Thấy vậy, buồn bả bỏ về, sau đó làm một bài thơ, nhờ người đưa sang, ý bóng gió. Hồ biết nên để bụng, nhân trong vụ máy bay Pháp dội bom gần đó, Hồ ra lịnh cho đàn em giết Huỳnh Thúc Kháng để bịt miệng, sau đó còn giả vờ than khóc, làm quốc táng, cho người mang quang tài từ Việt Bắc về tận Quảng Ngải. Cho nên sau khi làm chủ phân nữa giang sơn, Hồ còn chơi bời đến mức nào, vì thế mà Chủ Nhiệm hậu cần là Trần Đăng Ninh, rất thông suốt nhu cầu" nắng cực" thường trực, cao trào cách mạng của Bác, nên đã tiến cử Nông thị Xuân về Hà Nội để phục vụ sinh lý cho Bác. Cô và người em gái Nông Thị Vàng được Trần Quốc Hoàng cho ở căn nhà số 66, phố hàng Bông-Thợ Nhuộm để hàng tuần dẫn vào dinh cho Hồ" làm việc" từ 1 đến 2 lần, tùy theo" nhu cầu đòi hỏi bức thiết". Theo bùi Tín thì:" mối quan hệ ấy đưa đến kết quả là cô Xuân cho chào đời đứa con trai vào năm 1956, do Hồ đặt tên là Nguyễn Tất Trung, theo họ cũ của mình..".Bùi Tín cho biết Trần Quốc Hoàn là tay dâm tặc, hãm hiếp nhiều lần" người vợ không bao giờ cưới" của chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại, rồi dọa bắn cả 2 chị em, coi thường Hồ Chí Minh.... đều không có thể tin được. Tên Trần Quốc Hoàn ác độc, là đàn em thân tín, chịu ơn Hồ nâng đỡ, hắn sợ Hồ như sợ cọp, nếu không có lịnh của Hồ giết Nông Thị Xuân, luôn cả vợ chồng cô Vàng, thì Hoàn không bao giờ dám. Vụ nầy có quan hệ đế thanh danh" Bác Hồ suốt đời lo cho dân, cho nước, không bao giờ nghĩ đến gia đình". Hồ là tên đạo đức giả, trong buổi nói chuyện với sinh viên trường Đại Học Bách Khoa Hà Nội và cuối năm 1957, hắn nói là:" Bác có 2 tật xấu, các cháu không nên bắt chước. Một là hút thuốc, Hai là không lấy vợ". Như vậy, nếu Nông Thị Xuân la lớn:" có con với Hồ Chủ Tịch, thì còn gì là" vị lãnh tụ vĩ đại, sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta". Cho nên hắn sai đàn em giết vợ và đem con lén nuôi dưỡng để sau nầy nối ngôi vua Cộng Sản, chớ Hoàn nào dám rớ tới món đồ giải trí" chất lượng" của Bác. Chuyện nầy được Vũ Thư Hiên viết trong" Đêm giữa ban ngày" và một nhân chứng khác là ông Lê Hồng Hà, nguyên là CỐM trong ngành Công An, quân hàm đại tá, làm gì ông nầy không biết rõ vụ Nông Thị Xuân? Lê Hồng Hà phản tỉnh ( chưa biết thiệt hay giả), tại sao ông không nói ra? Hay là cũng sợ làm mất uy tín của Bác?

Bùi Tín đưa ra Hoa Quốc Phong là con trai cả của Mao Trạch Đông, nhưng là đứa con ngoại hôn, có vài chi tiết về gia phả Mao, nhằm để tung hỏa mù: đưa ra một số chuyện giả, xem lẫn chuyện thiệt, là thủ đoạn tuyên truyền của bất cứ cán bộ Cộng Sản nào, từ trung ương đến địa phương. Bùi Tín lấy tài liệu của một nhà văn trong nước là Hồ Sĩ Sênh, bút danh Trường Lam, hội viên Hội Văn Nghệ tỉnh Nghệ An, vào đầu năm 2007 có đưa ra gia phả Hồ. Thật ra thì đâu cũng chỉ là" cán bộ viết, đảng viên ca" mèo khen mèo dài đuôi hay con hát mẹ khen, chớ nào kiểm chứng được, có ai vào Lăng lấy vài miếng thịt" ướp khô" của Hồ Chí Minh, tới gặp Nông Đức Mạnh xin chút nước bọt và thử DNA để minh xác chuyện nầy. Theo bài viết nầy, Bùi Tín cho Hồ Sĩ Tạo là ông nội của Hồ Chí Minh, vì bà nội của Hồ là Hà Thị Hy trước khi về làm vợ ông Nguyễn Sinh Nhậm ( làng Kim Liên) đã có bầu với Hồ Sĩ Tạo, một tay chơi, bay bướm. Nguyễn Sinh Sắc, là con ông Tạo, Ông Sắc là cha của cậu NGUYỄN SINH CONG, tức là Nguyễn Tất Thành, Hồ Chí Minh....phần nầy, nhà văn trong nước gọi là Nguyễn Sinh Côn ( chắc là ông ta không muốn cho Bác cái tên cúng cơm thiệt, khó nghe, CONG, tức là KHÔNG NGAY THẲNG). Đó cũng là chuyện bí sử, vì ông Sắc có 4 người con, nhưng người sau cùng là Nguyễn Sinh Xin qua đời khi còn nhỏ; cậu Cong lúc nhỏ thường bị cha mắng là:" thằng láo cá", nên từ năm 1945, trở thành Cha gia dân tộc, hắn ra lịnh cho tỉnh ủy Nghệ An quản thúc anh là Nguyễn Sinh Khiêm, chị là Nguyễn Thị Thanh cho đến chết để không ai biết cậu Cong láo cá, mất dạy từ thuở nhỏ. Khi ông Khiêm qua đời, Hồ không thèm về để lo tang chế; nhưng trong những ngày còn ở Việt Bắc, khi nghe tin vợ của bác sĩ Tôn Thất Tùng ( sau nầy thế thế Bác sĩ Phạm Ngọc Thạch bị giết, làm bộ trưởng y tế) hạ sinh ra đứa con trai, Hồ mò tới; theo nguồn tin đồn là: vợ của Tùng rất đẹp, nên Hồ mê nhìn vú, lúc bà ngồi vạch vú cho con bú mà tới đúng lúc?, Hồ đặt tên đứa con đó là Tôn Thất Bách, sau nối nghiệp cha làm bác sỉ, giám đốc bịnh viện hữu nghị Việt-Đức. Hình như Tôn Thất Tùng cũng biết Bác khoái vợ mình, nên ghen ngầm, cho nên dịp may là Bác yếu sức, thừa mật lịnh của Lê Duẫn, Lê Đức Thọ, đầu độc Bác để trả thù?.

Bùi Tín tả oán về cuộc đời của Nguyễn Tất Trung như một trẻ mồ côi đáng thương, hơn 52 năm sống lây lất, về mặt pháp lý là không có cha mẹ chính thức ( pháp lý Cộng Sản như thùng rác chớ hay ho gì), tức là không có căn cước thật, Nông Đức Mạnh cũng có" sơ yếu LÝ LỊCH CHUI" như giới bán chui, trốn chui, bán nước chui cho Trung Cộng.... Từ tay ông Sao Đỏ Nguyễn Lương Bằng vài tháng, đến 1957, bé Trung về làm con nuôi cho tướng Chu Văn Tấn ở Thái Nguyên, sau đó được Hội Phụ Nữ Cứu Quốc Trung Ương đưa vào trại Mồ Côi, rồi vào trường Nguyễn Văn Trổi, dành cho liệt sĩ...như vây là Trung được cha hắn nhờ các đồng chí thuộc hạ thân tính nuôi dùm, chớ có bỏ bê đâu. Chuyện Trần Quốc Hoàn cho Trung liếm, chích các loại thuốc độc, nên lú lẫn, tinh thần bấn loạn, đến 1969 mới đỡ ( cũng là chuyện phịa, có ai làm chứng, ai là người đến đầu độc?). Khi Hồ Chí Minh qua đời, Trung được ông Vũ Ký, là thư ký riêng, uy tín của Hồ Chí Minh nuôi, cho đi học chung với 2 con mình là Vũ Vinh, Vũ Quang ở trường phổ thông Chu văn An; nhưng Trung bị ốm, đau đầu mà không vào đại học được. Vũ Ký cưới vợ cho Trung là cô Lưu Thị Duyên lúc 32 tuổi...thật là chu đáo! Bùi Tín tiết lộ là bạn thân của Vũ Ký, nên biết rất rõ, theo bài viết đó, mức độ khả tín bao nhiêu? Trong bài viết, tác giả nhằm đưa ra bộ mặt thật đáng thương của đương kiêm tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, đắc cử 2 nhiệm kỳ, nay có thể hy sinh thêm một nhiệm kỳ 5 năm làm vua không ngay nữa hay làm chức nầy đến mãn đời càng đạt mục đích yêu cầu; cũng như Dương Thu Hương, khi Nông Đức Mạnh mới lên làm tổng bí thư, thì khen là có bộ mặt dể mến....Nguyễn Tất Trung, tức Nông Đức Mạnh có cuộc đời" bi đát, đáng thương như thế!" mà còn phấn đấu lên đến tổng bí thư, thay thế cha Hồ Chí Minh lãnh đạo đảng và nhà nước, sớm trở thành tỷ phú Đô La Mỹ trong thời gian ngắn, dù bị Trần Quốc Hoàn cho liếm, chích thuốc độc, đầu óc bị lụn bại, thế mà còn biết cách làm thế nào để lên làm chức lãnh đạo cao cấp nhất nước, nếu Trung tỉnh táo như người thường, thì hắn làm tới cái gì nữa. Như vậy nếu có đầy đủ tình thương gia đình, biết cội nguồn, tỉnh táo...thì chắc có lẽ Nguyễn Tất Trung dám cạnh tranh giàu có với nhà tỷ phú Bill Gate lắm! Người Cộng Sản như Bùi Tín, viết hay nói đều" chưa trừ thuế".

Từ ngày Bùi Tín có mặt ở hải ngoại với bình phong" phản tỉnh" làm cho tập thể người Việt thêm lộn xộn, phân hóa: có người ngây thơ tin, kẻ đón gió qui phục để kiếm chút quyền lợi, bọn nằm vùng tìm đến để tái phối trí lực lượng, tập hợp thành một thế lực giống như Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam của Luật sư Nguyễn Hữu Thọ trước 1975. Đám sinh viên du học con cháu cán bộ, cán bộ gián điệp nằm vùng, thành phần được đào tạo dưới lá cờ đỏ sao vàng và" chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại" có mặt tại hải ngoại, có khả năng trở thành" lực lượng nồng cốt" để đối đầu với tập thể người Việt tỵ nạn Cộng Sản, mà Bùi Tín là người có khả năng tập hợp chúng lại dưới danh nghĩa" dân chủ đa nguyên cụi". Bùi Tín là con vi trùng Cộng Sản được cấy ra hải ngoại, nằm mai phục, chờ thời cơ bùng phát, gây dịch bịnh khi có điều kiện thuận lợi. Hắn phản tỉnh nhưng luôn coi lá cờ máu, sao vàng, rập khuôn ngoại bang Nga, Tàu là cờ của nước Việt Nam, lòi ra cái đuôi phản tỉnh giả, có nhiều người còn nghi ngờ hắn được đảng cài sang nằm vùng, thật là nguy hiểm. Ngoài sự đánh phá bằng tuyền thông qua những bài viết" lập lờ đánh lận con đen" mỗi khi có biến động chính trị, tin tức sôi động...thì Bùi Tín được một số cơ quan truyền thông mời phỏng vấn, viết báo.... để biện minh cho đảng ( như vụ tết Mậu Thân). Bên trong là những hoạt động giúp đảng Cộng Sản nhuộm đỏ cộng đồng tỵ nạn hải ngoại, tức là hắn vẫn" ăn cơm tự do, đội mo Cộng Sản", cút cung tận tụy đảng như ngày nào.

Theo một bài viết của Tân Phong trong tờ Văn Nghệ Tiền Phong, số 384 có nói về âm mưu bán đứng cộng đồng hải ngoại của nguyên tổng thống đệ nhị Cộng Hòa NGUYỄN VĂN THIỆU và BÙI TÍN: do sự sắp xếp, tổ chức của một thuộc cấp thân tín và trung thành với ông Thiệu là đại tá Mai Viết Triết, nên tại Paris có một cuộc họp kín, được cho là" HÒA ĐÀM PARIS 2". Tuy nhiên cuộc họp kín nầy lại bị ai đó thâu băng, lọt vào tay đại tướng Nguyễn Khánh, được gởi sang Hoa Kỳ, nên nhiều giới chức quan trọng Mỹ biết hết những toan tính bán đứng hải ngoại cho giặc Cộng qua chiêu bài" hòa hợp hòa giải", trong đó vai trò của Nguyễn Văn Thiệu như một thái tử Sihanouk của Miên, áp dụng tại Việt Nam.

Ông Thiệu là người thầm lặng, có công rất lớn giúp cho trung tướng Dương Văn Minh đánh bật quân phòng vệ tổng thống Phủ, ông Thiệu chỉ huy đánh giặc không hay bằng cầm quân đánh quân ta thì xuất sắc, đến nổi tổng thống Ngô Đình Diệm phải bỏ chạy và sau đó bị giết cùng bào đệ Ngô Đình Nhu. Nhờ vậy mà thăng quan tiến chức, thời cơ, lên là tổng thống. Sau khi ra lịnh rút bỏ quân khu 1, quân khu 2 một cách phi lý, lịnh lạc bất nhất, khó hiểu, miền Nam đang hấp hối do ông gây ra, thì ông và gia đình, thuộc cấp thân tín nỡ lòng" trở thành chiến sĩ ra khơi". Miền Nam và quân lực Việt Nam Cộng Hòa chiến đấu anh dũng, nhưng tiếc thay gặp phải người lãnh đạo hèn, không quyết tâm, tham sinh quí tử nên bị mất một cách tức tưởi. Nếu để cho những vị lãnh đạo như tướng Ngô Quang Trưởng, Nguyễn Khoa Nam, thì đất nước khó lọt vào tay giặc Cộng.

Trong cuộc chiến tranh lạnh, miền Nam là đồng minh hiếm hoi bị Hoa Kỳ tháo chạy, trong khi Đài Loan, Nam Hàn, Tây Đức...vẫn đứng vững và ngày nay trở thành hùng mạnh; do đó trước khi trách Hoa Kỳ, hảy coi lại những người lãnh đạo như ông Thiệu, Kỳ..chớ đừng đổi thừa tại" đồng minh tháo chạy", những người lãnh đạo chưa tận nhân lực, chạy trước nên miền nam bị mất, trong khi hơn 1 triệu chiến sĩ vẫn kiên cường chiến đấu. Trong suốt thời gian" trở thành chiến sĩ ra khơi", ông Thiệu đóng vai luôn" chiến sĩ thầm lặng" nên ông không lên tiếng gì, có lần, hình như vào năm 1980, trước cao trào thuyền nhân đi tìm tự do, một nhà báo phỏng vấn, ông tỉnh bơ cho là:" mấy người tỵ nạn không mắc mớ gì đến tôi".

Bằng chứng là trong suốt thời gian dài, ông Thiệu chưa hề đến thăm những nạn nhân do ông và Cộng Sản gây ra tại các trại tỵ nạn. Nhưng bỗng nhiên vào năm 1997, ông Thiệu cho thành lập tổ chức gọi là:" PHONG TRÀO TÁI THIẾT VÀ XÂY DỰNG DÂN CHỦ TẠI VIỆT NAM".Đó là cái bước chuẩn bị sau khi ông thỏa hiệp qua hội đàm Paris 2 với Bùi Tín. Sau khi ra thanh lập tổ chức, ông Thiệu bò sang Hoa Kỳ định cư, chắc là để huy động những thuộc cấp trung thành để hợp cùng Bùi Tín" mưu bá đồ vương", may mắn là ông Thiệu lăn ra chết bất ngờ. Từ đó, câu nói:" đừng nghe những gì Cộng Sản nói, hảy nhìn kỷ những gì Cộng Sản làm", người ta tin là của ông Thiệu; nhưng thật ra nếu ông Thiệu nghĩ ra câu nầy thì không bỏ chạy trước.

Câu đó có người cho là của thượng tá Tám Hà, ( ???) người trong chăn biết chăn có rận nên nói ra sau khi ra hồi chánh. Ông Thiệu nghe hay hay nên nói trên đài phát thanh quốc gia và từ đó trở thành tục ngữ dành cho người Cộng Sản. Ông Thiệu thật thâm độc, đón gió trở cờ từ lâu mà người Việt hải ngoại không biết, ông Nguyễn Cao Kỳ đón gió ồn ào, nhưng không nguy hiểm bằng thứ" đón gió thầm lặng". Những kẻ ra mặt theo Việt Cộng ít nguy hiểm hơn kẻ thù dấu mặt, như các tờ báo đón gió, lâu lâu đâm sau lưng bằng những bài viết, hình ảnh như vụ chậu rửa chân bằng lá cớ vàng ba sọc đỏ vừa qua trong số báo xuân 2008 ở Little Saigon (Hoa Kỳ), nay lộ mặt thì nên có thái độ. Từ ngày nhận báo Người Việt bị đồng bào biểu tình phản đối vô thời hạn, thì ở Úc Châu, bỗng nhiên hai đài phát thanh tiếng Việt SBS ở Sydney lẫn Melbourne thường hay có lối đánh bóng, họ lất tin tức và đọc là" theo tin báo Người Việt tại Hoa Kỳ..." khiến những thính giả nghe đài bực mình và nghĩ là họ có quan hệ bí mật, liên kết với nhau?. Trên mạng lưới truyền thông, có rất nhiều tờ báo, tại sao SBS lại lấy tin từ báo Người Việt?

Bàn tay lông lá của Bùi Tín thò nhiều nơi, nhưng nó núp đằng sau bình phong" phản tỉnh" mà nhiều người ngây thơ, lười biếng suy luận không để ý. Ở tận bên tiểu bang xa xôi miền viễn Tây nước Úc ( Western Australia) có một người tên là LÊ QUANG VINH, xưng là đại úy không quân Việt Nam Cộng Hòa, nhưng đi tỵ nạn rất sớm, không biết có ở tù cải tạo hay không? Ông được coi là những người Việt tỵ nạn đến Úc đầu tiên, nên có điều kiện học hành. Lê Quang Vinh cũng không lạ gì với hội liên trường Nguyễn Đình Chiểu-Lê Ngọc Hân, là người từng được cô Ngọc Hân, trưởng đài phát thanh SBS ở Sydney đánh bóng, giới thiệu tận tình như là: người Việt xuất sắc, dù chưa được chính phủ Úc gắng huy chương.

Trong một bài báo của tờ The West Australia ( có chừng 1 triệu đọc giả) tiếng Anh, có bài của Cyril Ayris tựa là" the coup that failed" phát hành ngày thứ bảy, 20-4-2000, nói về đại úy không quân Lê Quang Vinh vào ngày 30-4-1975, ông dẫn một trung đội cố vượt qua bao chướng ngại để tới Dinh Độc Lập với ý định bắt sống Dương Văn Minh để ngăn chận đầu hàng. Người ngoại quốc nào rành về cuộc chiến Việt Nam, nghe ông Vinh biết nói tiếng Anh khá rành, xưng là đại úy kể là viết ra để nhận tiền nhuận bút hay làm hết công việc cho chủ báo. Trong bài đó, ông Vinh cố đưa lên hình ảnh" bệ rạt" của quân lực VNCH là đói khát, quần áo dơ bẩn, phải tìm nhà xin cơm; khi trung đội ông đi đến cầu Bình Lợi, thì bị chận lại bởi các đơn vị khác như thiết giáp, thế là ông phải ra lịnh cho lính làm chiếc Cầu tre để vượt sông vì không thể qua cầu. Chính vì thế mà đi trễ, nên kế hoạch bất thành. Nhưng đây là chuyện bịa, ở trên sông Saigon có sẵn tre đâu? Lính chẳng lẽ không biết vượt sông mà phải làm cầu tre cho mất thời giờ vô ích? Câu chuyện nầy như bác Ba Phi, người nói láo nổi tiếng ở vùng quê miền Nam, đến nổi Việt Cộng còn phải nể, do đó ông Lê Quang Vinh được người dân ở đây đặt tên là " Đại úy Cầu Tre".

Năm 1994, Ông Vinh có sang Âu Châu, lúc đó là phó chủ tịch ngoại vụ hội cựu quân nhân Tây Úc, có lên một đài phát thanh phỏng vấn. Ông bí mật" yết kiến" với đại tá Bùí Tín, được tặng quyển" Hoa Xuyên Tuyết" mang về khoe nhiều người. Không biết hai bên móc nối bí mật thế nào mà sau đó không lâu, ông Vinh xuất tiền cá nhân cho ra đời quyển sách bằng tiếng Anh, tựa là" DEFY THE DEATH SPIRIT" ra mắt tại thư viện Alexander, lớn nhất ở thủ phủ Tây Úc là Perth, do ông Peter Fox, bộ trưởng đa văn hóa tiểu bang chủ tọa với nhiều quan khách Úc, chính trị gia, một số người Việt, cựu quân nhân tham dự; sách nầy được phổ biến rộng rải ở Úc châu, có đăng quảng cáo trên tờ báo của hội cựu chiến binh Úc R.S.L là tờ Listening Post...sách viết theo thể loại hư cấu" fiction" nhưng bên trong lồng vào những sự kiện lịch sử trong cuộc chiến tranh Việt Nam; cho nên quyển sách nầy vô cùng tai hại, ông Vinh chỉ nói sơ sơ về tội ác của Việt Cộng thôi như là người viết khách quan nhằm thuyết phục người ngoại quốc, trong khi ông đưa ra những sự kiện làm người ngoại quốc hiểu lầm cuộc chiến chính nghĩa của quân lực VNCH và những quân nhân từng đem máu xương chiến đấu vì lý tưởng tự do đau lòng, uất hận:

- Dã man: có lần chuẩn tướng Nguyễn Hữu Hạnh, dùng trực thăng ra tận chiến trường để mổ bụng lấy mật một tên Việt Cộng để chửa trị bịnh suyển cho con là Nguyễn Hữu Tài. Chuyện nầy phi lý, ông chuẩn tướng tham mưu trưởng quân đoàn 4 mà lại bay trực thăng ra chiến trường chỉ để lấy mật người? Vụ nầy nhằm trét cứt vào mặt tướng lãnh quân lực Việt Nam Cộng Hòa, là tướng ác ôn...

- Sau năm 1975, vợ sĩ quan đi làm đĩ cả đám.

Sự xúc phạm nầy khiến nhiều người phẩn nộ, trung úy không quân Nguyễn Tư, nhà văn ở Úc Châu, sau khi đọc xong quyển sách nầy, có viết một bài dài, trọn trang A 4 trong số báo Việt Luận 1055, ngày 12-1-1996. Sau đó ông Vinh về Việt Nam như đi chợ, khiến nhiều quân nhân, đồng bào nghi ngờ, và từ những năm 1995, ông đã làm công tác" DU SINH VẬN" đưa rước con cháu cán bộ du học, giúp đỡ ăn ở, đi chơi trong thời gian" trao dồi kinh sử" ở Úc. Ngày nay, theo một nguồn tin, thì ông Vinh có lập văn phòng lo thủ tục di dân, du học tại Việt Nam, tiếp tục đưa hạt giống đỏ cấy vào cộng đồng hải ngoại.

Như vậy, sự kiện nguyên tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, đại úy cầu tre Lê Quang Vinh...trong vụ quan hệ tới Bùi Tín, là điều cảnh giác, không biết trong bóng tối, Bùi Tín đã tổ chức bao nhiêu" cơ sở" mạng lưới hoạt động có lợi cho đảng Cộng Sản ở hải ngoại? Bàn tay lông lá của hắn có thể đã vói khắp các nơi có người Việt tỵ nạn cư ngụ, bằng chứng là khi đi đến đâu, hắn cũng có người đón rước như một nhân vật quan trọng. Mặt nổi thì dễ nhận ra như tổ chức Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên, tên mới của Nhóm Thông Luận do kỷ sư Nguyễn Gia Kiểng chủ xướng, trong đó có cả những người Cộng Sản như Nguyễn Ngọc Giao, nguyên phát ngôn viên của Mặt Trận Giải Phóng của luật sư Nguyễn Hữu Thọ. Cho nên tổ chức nầy công nhận cả cờ vàng lẫn cờ đỏ, treo cờ Việt Cộng công khai tại hải ngoại.

Bùi Tín có những hoạt động bí mật, vụ bác sĩ Bùi Duy Tâm về Hà Nội với bên ngoài là" nhận tiền, hàng của Bùi Tín gởi về gia đình ở Việt Nam", nhưng thật ra là chuyện móc nối thành lập đại học Dân Lập Thăng Long, do giáo sư Hoàng Xuân Xính, tiến sĩ Sorbone làm hiệu trưởng. Đại học nầy do Pháp tài trợ từ A đến Z. Bà nầy là cháu của Hoàng Xuân Hãn, có chồng miền Nam, bà mê Bác đảng nên từ chối chức giáo sư ở đại học Paris. Không rõ chuyện này đi đến đâu, tuy nhiên, đây cũng là một trong những hoạt động bên trong của Bùi Tín.

Nhận dạng ra một tên đặc công đỏ mặc áo phản tỉnh trà trộn, người Việt hải ngoại chẳng lẽ lặng yên, để mặc cho hắn tự tung tự tác, tiếp tục phun nọc độc, tổ chức bí mật, để chờ bị tiếp thu như ngày 30-4-1975 hay sao? Xin đề nghị vài điều để hành động:

1- Đối với người tỵ nạn: tẩy chay, không đi nghe những buổi nói chuyện của Bùi Tín, dù bất cứ cá nhân, tổ chức nào mời. Các tổ chức quốc gia, đảng phái... đừng nên mời Bùi Tín tham dự bất cứ sinh hoạt nào, không nên mời hắn làm diễn giả, vì đây là tên đặc công đỏ, chứ không phải là" thượng khách" của quí vị đâu. Chẳng lẽ trong số 3 triệu người Việt hải ngoại, không có ai có đủ bản lãnh, tài năng, sáng suốt để nhận định tình hình đất nước bằng" thiên tài Bùi Tín"?

2- Các cơ quan truyền thông như đài phát thanh, truyền hình, đừng mời Bùi Tín phỏng vấn mỗi khi có biến động trong và ngoài nước. Không nên hỏi ý kiến của một tên đặc công đỏ, tức là tạo cho hắn uy tín đối với quần chúng, hắn cũng nhân dịp đó mượn diễn đàn để tuyên truyền, bóp méo sự thật một cách tinh vi trong lớp áo" phản tỉnh" Những đài nào mời hắn phỏng vấn là lộ mặt" cùng phe", tức là tự họ khai báo với đồng bào, từ đó tránh xa, không nghe, không ủng hộ quảng cáo, là đài bị mất nguồn tài chánh.

3- Các tờ báo tiếng Việt nên cẩn thận khi đăng những bài của Bùi Tín, hắn viết rất khéo, nhằm tuyên truyền cho chế độ, tung hỏa mù, dể tạo ra sự hiểu lầm. Các cơ quan truyền thông nên vạch trần những bài viết tuyên truyền, tung hỏa mùa của hắn để cho những người ngây thơ sáng mắt, tránh bị mắc lừa lần nữa.

4- Những gia đình nào từng bị Bùi Tín sát hại, họ là nhân chứng sống như ông Võ Tự Đản, hảy nhờ luật sư nộp đơn truy tố trước tòa án các nước dân chủ, đó là tội phạm hình sự như những tên sát nhân, diệt chủng Hitler, Pol Pot...nếu phát động thì đồng bào sẽ không làm ngơ, yểm trợ tài chánh để lôi ra ánh sáng những tên sát nhân, nay lợi dụng dân chủ, mặc chiếc áo phản tỉnh để tiếp tục lếu láo, đâm sau lưng nạn nhân lần nữa.

5- Riêng với Bùi Tín, tất cả đều tùy thuộc vào thái độ ăn năn hối cải thật sự, để được đồng bào khoan hồng; trước tiên hắn phải làm" tờ tự kiểm" với nhân dân, ghi ra hết những tội ác từ khi gia nhập đảng Cộng Sản đến nay. Yêu cầu phổ biến rộng rải trên các cơ quan truyền thông, đây là thướt đo lòng thành thật biết ăn năn, phản tỉnh thật. Nếu hắn vẫn ngoan cố thì nạn nhân đưa ra tòa, pháp luật các nước thường thi hành công lý công bằng, không dung tha những tên sát nhân hàng loạt như Melosevic, Nong Chia..việc đưa Bùi Tín ra trước vành móng ngựa nên thực hiện càng sớm càng tốt để cho vong linh nạn nhân được ngậm cười nơi chín suối và cộng đồng người tỵ nạn triệt hạ được một tên đặc công đỏ nguy hiểm.

Tóm lại, sự có mặt của Bùi Tín ở hải ngoại ví như" bải cứt chó" được con chó Cộng Sản phóng uế trên lề đường của một thành phố khang trang, sạch sẽ ở Tây Phương. Nên người đi bộ phải cẩn thận, kẻo đạp phải cứt chó là thúi cả chân và còn bị nhiều người khác tránh xa. Nhất là những người" mặc veston cà vạt" sang trọng, lãnh đạo hội đoàn, đoàn thể...hảy cẩn thận, đạp phải cứt chó Bùi Tín mà vào nơi sang trọng, thì mùi thúi tác hại cả môi trường đấy./.

Trương Minh Hòa


No comments:

Post a Comment