Cuộc ra quân hùng hổ nhất, kỳ quặc nhất của chính quyền cộng sản Hà nội nhắm vào vào giáo xứ Đồng Chiêm đến nay đã tròn một tháng và chỉ còn một tuần nữa là đến tết Nguyên đán cổ truyền dân tộc
Truyền thông nhà nước cố gắng tạo cảm giác về một bình yên giả tạo ở Đồng Chiêm thông qua vài bài báo, giống nhau từ luận điệu, cách hành văn, đến ngôn từ ...
Tính cả 2 công văn của chủ tịch xã An Phú cũng không khác gì những bài báo trên, nghĩa là các tư liệu, các chứng cứ để quy chụp, biện giải của của Chính quyền xã lại được lấy từ sáng tác của một cán bộ tuyên giáo Thành uỷ nào đó mãi tít tận gác 3 cơ quan Thành uỷ Hà Nội. Một vài hoạt động khác như cứu trợ mỗi người 15kg gạo, tặng túi quà tết ... được gấp gáp tổ chức, đưa vội tên ti-vi để minh chứng cho tính ưu việt của nhà nước nơi Đồng Chiêm.
Trên thực tế đến lúc này thì các biểu tượng thánh giá đã bị triệt hạ khỏi núi Thờ, công an cán bộ chìm nổi vẫn dày đặc trong dân, cửa ngõ, lối ra vào của thôn Đồng Chiêm vẫn bị kiểm soát gắt gao, đủ để ngăn chặn mọi hoạt động bình thường dạng như thăm viếng, hành hương, chia sẻ, tìm hiểu tình hình ...
Cụ thể là chuyến cứu trợ nhân đạo của Sinh viên cộng đoàn Vinh đã bị chặn lại, một người bị đánh đuổi, bắt giữ và có hai người khác bị bắt, lục soát nhà ở, thu giữ tài sản. Một “đồn công an” thuộc công an huyện Mỹ Đức được cấp tốc thành lập, lực lượng cán bộ, an ninh xã liên tục xâm nhập từng gia đình, tiếp cận từng cá nhân để de doạ, dụ dỗ, khống chế, khủng bố tinh thần, ép buộc cam kết, khai nhận tội trạng để hình thành những hồ sơ khởi tố khi cần thiết sau này.
Nhiều người dân bị bắt, bị đánh đập dã man không có bất cứ sự hồi âm nào từ chính quyền nhà nước, dù đã có đơn từ theo đúng luật định, mọi cách hành xử ở đây đều theo lối luật rừng. Một số người bị bắt lên công an huyện Mỹ Đức bị treo nổi lên xà, hai chân không chạm đất, và công an cứ thế đánh vào hai bên mạng sườn, vỗ vào hai bên tai đến khi nào lấy được lời khai theo đúng ý công an. Mới đây có một thanh niên sau khi đưa về nhà và đi khám mới biết đã bị đánh gãy xương sườn.
Con tin của chính sách “Cây gậy và củ ca-la-thầu”
Chính sách “cây gậy và củ ca-la-thầu” là sách lược đấu tranh, khống chế đối phương , theo cách hiểu nôm na của Việt Nam như là “vừa đấm vừa xoa” “vừa đánh vừa đàm” nghĩa là không phải để tuyệt diệt đối phương mà buộc đối phương phụ thuộc, tồn tại trong quỹ đạo, theo ý muốn của riêng mình.
Thế nhưng bất ngờ trong đêm, đưa cả nghìn người gồm cảnh sát cơ động, cán bộ chuyên viên với đầy đủ trang bị, phương tiện kỹ thuật đàn áp, đập tan cho kỳ đươc cây Thánh giá bê-tông, rồi nhổ cho hết mọi thánh giá trên đỉnh núi, Chính quyền cộng sản Hà Nội đã tính chuyện tuyệt diệt niềm tin Công Giáo trong lòng Giáo dân Đồng Chiêm nói riêng và Ki-tô hữu Việt Nam nói chung. Và với
Chỉ đến khi làn sóng phản kháng, tôn vinh thánh giá dâng lên ở Đồng Chiêm, lan toả ra nhiều nơi từ quốc nội đến hải ngoại Chính quyền cộng sản mới nhận ra sai lầm và vì thế mà Đồng Chiêm sau cái đêm kinh hoàng đã trở thành con tin của của họ, để họ “đàm” họ “xoa” họ giải ngân mấy củ “ca-la-thầu”, với hy vọng che chắn, chạy tội phạm Thánh tầy đình này.
Ngay trong giới cầm quyền nhiều người đã đặt câu hỏi tại sao không” đàm” không “xoa” không đưa “ca-la-thầu” ra trước rồi hãy dơ “gậy” dơ”đấm” hay ” đánh” thì kết quả có thể sẽ là khác.
Con tin cho sự hằn học sau cú “tự sập bẫy”
Sau đêm triệt hạ Thánh giá bê-tông, nhiều người đã cho rằng đây là một cái bẫy nhằm dẫn dụ, sập bắt Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt cùng các Linh mục, Giáo dân Thái Hà. Đây là cái bẫy độc ác, hèn hạ nhất vì đã dùng mồi bẫy bằng “tình thương, tình liên đới hiệp thông, đức công chính” là những đặc tính cao quý của người Thiên Chúa Giáo để sập bắt chính người Thiên Chúa Giáo.
Nhưng bẫy đã sập vào chính những kẻ giăng ra nó. Chính quyền cộng sản Hà nội đau đớn, điên loạn vô cùng. Cả một cuộc điều binh khiển tướng quy mô, cả một ý đồ, kế hoạch chính trị bị phá sản, bị phản tác dụng, một phe cánh cầm quyền có thể bị loại bỏ trong xới chính trị của đại hôi đảng sắp tới, và như thế đường hướng, số phận của chính thể cộng sản Việt Nam có thể sẽ khác.
Nghiêm trọng hơn bỗng nhiên cái mặt nạ “oanh liệt rưc rỡ” của chính quyền mấy chục năm bị lột bỏ, bị xếp cùng top với chính quyền Hồi giáo cực đoan Taliban. Từ đó một lô-gic hiển nhiên là phải bắt cả giáo xứ Đồng Chiêm thành con tin, dìm Đổng Chiêm trong kìm kẹp, bao vây cô lập, trù dập trong sự hằn học, trả thù đê mạt nhất.
Con tin để đổi lấy một lối thoát.
Khi tổ chức đập pháThánh giá bê-tông chính quyền cộng sản Hà Nội đã trù liệu rất kỹ, ngành công an đã có những điều tra chi tiết, tham mưu rất chuyên nghiệp như: Chọn thời điểm khai hoả là về đêm, chọn khi thanh niên, đàn ông trong thôn đang xa nhà làm ăn, lúc Linh mục chánh xứ đi vắng, bố trí lực lượng lớp lang, bài bản, chốt chặn các lối ra vào, phục kích cả gác chuông, tránh dân làng rung chuông báo động, sử dụng nhiều loại thiết bị, công cụ hỗ trợ tích hợp... đặc biêt là tuyệt đối bí mật (một phó bí thư Thành uỷ đã không hề hay biết về kế hoạch này).
Kết thúc của kế hoạch là phá hủy được khối bê tông trị giá dăm triệu đồng tiền Việt. Nhưng sau đó một sức ép lớn hơn hàng triệu lần khối bê-tông, không tiền bạc nào bù đắp, mua bán được đang ép mạnh lên số phận chính trị của cả phe cánh thân “Tàu” trong chóp bu lãnh đạo, đó là lòng căm phẫn, khinh bỉ của giáo dân và những người có lương tri trong và ngoài nước,
Đối với Toà Khâm Sứ hay Thái Hà hay TamToà, thì “công lý sự thật” bị chìm khuất, ẩn dấu bên dưới những miếng đất, và với khả năng của một chính quyền trong ít ngày có thể làm biến dạng nó thành cái gọi là “công viên”, nghĩa là có thể, hoán vị, tạm dừng sự kiện bằng cách dán vào đó mấy cái nhãn là “của công” cho đến khi điều kiện chín muồi hơn (đẩy được Tổng giám mục Ngô Quang Kiệt và các Linh mục Thái Hà ra khỏi Hà Nội) việc cướp đoạt sẽ được tổ chức lại từ đầu, và không khó khăn, mất mặt như lần trước.
Nhưng với Đồng Chiêm thì khác, Chính quyền cộng sản Hà Nội có thể đập vỡ thêm cả trăm khối bê tông, có thể di dời cả thôn Đồng Chiêm đi nơi khác, có thể sẽ biến Đồng Chiêm thành “công viên” thành “khu sinh thái”, thành khu “quốc phòng”… điều này có thể làm được nhưng làm sao có thể đổi 15 cân gạo, mấy gói quà tết thời bao cấp, mấy ki lô mét đường bê tông (Vốn vẫn là mồ hôi nước mắt của dân nghèo) lấy tình yêu, ơn huệ Chúa Trời được hun đúc mấy trăm năm trong lòng dân lành Đồng Chiêm? Làm sao có thể tạm dừng, hoán vị được sự căm phẫn và khinh bỉ chính quyền cộng sản (nay được gọi đúng tên là tà quyền) và lòng kính yêu, tôn vinh Thánh giá của tất cả ki-tô hữu (những con người, những tổ chức, tôn giáo yêu mến tôn thờ chúa Giê-Su trên toàn thế giới)
Vì thế bao vây cô lập, lấy Đồng Chiêm làm con tin để buộc Giáo hội, các Giáo sĩ có trách nhiệm với đàn chiên phải xuất hiện, phải “đối thoại” với họ và cơn địa chấn tôn vinh Thánh giá đang lan toả khắp nơi sẽ được hạ nhiệt, giảm dần. Đây là lý do chính mà giáo xứ Đồng Chiêm bỗng chốc trở thành con tin.
Dù thế, cộng sản Hà Nội đang hết sức lúng túng, một câu hỏi đã đặt ra cho họ là ngăn sông cấm chợ, bao vây cô lập cùng với tái diễn cái việc cứu trợ, tặng quà đến bao giờ?
Kẻ gây ra tội ác đã nhận lãnh đủ hậu quả nhưng chưa biết sám hối.
Chính vì thế mới có 2 cái công văn ngọng ngoẹo của Chủ tịch xã An Phú nhằm đe doạ kết tội Tổng giám mục Ngô Quang Kiệt, các Linh muc giáo dân Thái Hà, và khi cần kẻ thủ ác cộng sản Hà Nội có thể đổ lỗi “phạm thánh” cho đám cường hào ác bá địa phương thôn làng gây ra.
Thế thì trong tết nguyên đán cổ truyền này sẽ lại có màn thăm chúc của Bí thư thành uỷ, của Phó chủ tịch thành phố, và nếu không thế thì cũng là của Giám đốc sở, Chủ tịch huỵện … gì đó. Người ta sẽ thấy cờ xí rợp trời, người dân (quần chúng tự phát được thuê từ nơi khác đến) tưng bừng xếp thành hàng danh dự đón chào quan khách ... rồi được phỏng vấn để phát biểu “ơn đảng, ơn nhà nước”... đưa lên TV
… Và cứ theo lối “tư duy đống đất” này thì ngay trong mùa xuân năm mới sẽ lại có những phiên toà xử giáo dân Đồng Chiêm ... Và cũng có thể có nhiều linh mục sẽ buộc phải can dự. Và cuộc trở mình đứng dậy của cả Giáo hội là không tránh khỏi … Ngàn, vạn, triệu giáo dân sẽ lại xuống đường giơ cao cây Thánh giá huy hoàng... trên mọi nẻo miền đất nước, khắp bốn phương trời Âu sang Mỹ đến châu Đại dương ... Thánh giá Đồng Chiêm sẽ vươn lên huy hoàng và tỏa ra ánh sáng.
Đây không phải là điều lãnh đạo chóp bu cộng sản mong muốn khi kỳ đại hội đảng cực kỳ quan trọng đang đến gần, cánh cửa “đối thoại” vẫn để ngỏ, vẫn có một lối thoát nào đó. Chính quyền cộng sản Hà Nội trong dịp tết nguyên đán này dù phải ngậm “bồ hòn” đắng nghét nhưng vẫn khen là ngọt để kiếm tìm lối thoát ra khỏi vũng lầy Đồng Chiêm.
Ngày 7/2/2010
Hồ Học Trần Trung Luận
Source: http://nuvuongcongly.net/index.php?option=com_content&view=article&id=661:dong-chiem-cqcs-ngam-bo-hon-lam-ngot&catid=77:kien-thuc-phap-luat&Itemid=177
Truyền thông nhà nước cố gắng tạo cảm giác về một bình yên giả tạo ở Đồng Chiêm thông qua vài bài báo, giống nhau từ luận điệu, cách hành văn, đến ngôn từ ...
Tính cả 2 công văn của chủ tịch xã An Phú cũng không khác gì những bài báo trên, nghĩa là các tư liệu, các chứng cứ để quy chụp, biện giải của của Chính quyền xã lại được lấy từ sáng tác của một cán bộ tuyên giáo Thành uỷ nào đó mãi tít tận gác 3 cơ quan Thành uỷ Hà Nội. Một vài hoạt động khác như cứu trợ mỗi người 15kg gạo, tặng túi quà tết ... được gấp gáp tổ chức, đưa vội tên ti-vi để minh chứng cho tính ưu việt của nhà nước nơi Đồng Chiêm.
Trên thực tế đến lúc này thì các biểu tượng thánh giá đã bị triệt hạ khỏi núi Thờ, công an cán bộ chìm nổi vẫn dày đặc trong dân, cửa ngõ, lối ra vào của thôn Đồng Chiêm vẫn bị kiểm soát gắt gao, đủ để ngăn chặn mọi hoạt động bình thường dạng như thăm viếng, hành hương, chia sẻ, tìm hiểu tình hình ...
Cụ thể là chuyến cứu trợ nhân đạo của Sinh viên cộng đoàn Vinh đã bị chặn lại, một người bị đánh đuổi, bắt giữ và có hai người khác bị bắt, lục soát nhà ở, thu giữ tài sản. Một “đồn công an” thuộc công an huyện Mỹ Đức được cấp tốc thành lập, lực lượng cán bộ, an ninh xã liên tục xâm nhập từng gia đình, tiếp cận từng cá nhân để de doạ, dụ dỗ, khống chế, khủng bố tinh thần, ép buộc cam kết, khai nhận tội trạng để hình thành những hồ sơ khởi tố khi cần thiết sau này.
Nhiều người dân bị bắt, bị đánh đập dã man không có bất cứ sự hồi âm nào từ chính quyền nhà nước, dù đã có đơn từ theo đúng luật định, mọi cách hành xử ở đây đều theo lối luật rừng. Một số người bị bắt lên công an huyện Mỹ Đức bị treo nổi lên xà, hai chân không chạm đất, và công an cứ thế đánh vào hai bên mạng sườn, vỗ vào hai bên tai đến khi nào lấy được lời khai theo đúng ý công an. Mới đây có một thanh niên sau khi đưa về nhà và đi khám mới biết đã bị đánh gãy xương sườn.
Con tin của chính sách “Cây gậy và củ ca-la-thầu”
Chính sách “cây gậy và củ ca-la-thầu” là sách lược đấu tranh, khống chế đối phương , theo cách hiểu nôm na của Việt Nam như là “vừa đấm vừa xoa” “vừa đánh vừa đàm” nghĩa là không phải để tuyệt diệt đối phương mà buộc đối phương phụ thuộc, tồn tại trong quỹ đạo, theo ý muốn của riêng mình.
Thế nhưng bất ngờ trong đêm, đưa cả nghìn người gồm cảnh sát cơ động, cán bộ chuyên viên với đầy đủ trang bị, phương tiện kỹ thuật đàn áp, đập tan cho kỳ đươc cây Thánh giá bê-tông, rồi nhổ cho hết mọi thánh giá trên đỉnh núi, Chính quyền cộng sản Hà Nội đã tính chuyện tuyệt diệt niềm tin Công Giáo trong lòng Giáo dân Đồng Chiêm nói riêng và Ki-tô hữu Việt Nam nói chung. Và với
Chỉ đến khi làn sóng phản kháng, tôn vinh thánh giá dâng lên ở Đồng Chiêm, lan toả ra nhiều nơi từ quốc nội đến hải ngoại Chính quyền cộng sản mới nhận ra sai lầm và vì thế mà Đồng Chiêm sau cái đêm kinh hoàng đã trở thành con tin của của họ, để họ “đàm” họ “xoa” họ giải ngân mấy củ “ca-la-thầu”, với hy vọng che chắn, chạy tội phạm Thánh tầy đình này.
Ngay trong giới cầm quyền nhiều người đã đặt câu hỏi tại sao không” đàm” không “xoa” không đưa “ca-la-thầu” ra trước rồi hãy dơ “gậy” dơ”đấm” hay ” đánh” thì kết quả có thể sẽ là khác.
Con tin cho sự hằn học sau cú “tự sập bẫy”
Sau đêm triệt hạ Thánh giá bê-tông, nhiều người đã cho rằng đây là một cái bẫy nhằm dẫn dụ, sập bắt Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt cùng các Linh mục, Giáo dân Thái Hà. Đây là cái bẫy độc ác, hèn hạ nhất vì đã dùng mồi bẫy bằng “tình thương, tình liên đới hiệp thông, đức công chính” là những đặc tính cao quý của người Thiên Chúa Giáo để sập bắt chính người Thiên Chúa Giáo.
Nhưng bẫy đã sập vào chính những kẻ giăng ra nó. Chính quyền cộng sản Hà nội đau đớn, điên loạn vô cùng. Cả một cuộc điều binh khiển tướng quy mô, cả một ý đồ, kế hoạch chính trị bị phá sản, bị phản tác dụng, một phe cánh cầm quyền có thể bị loại bỏ trong xới chính trị của đại hôi đảng sắp tới, và như thế đường hướng, số phận của chính thể cộng sản Việt Nam có thể sẽ khác.
Nghiêm trọng hơn bỗng nhiên cái mặt nạ “oanh liệt rưc rỡ” của chính quyền mấy chục năm bị lột bỏ, bị xếp cùng top với chính quyền Hồi giáo cực đoan Taliban. Từ đó một lô-gic hiển nhiên là phải bắt cả giáo xứ Đồng Chiêm thành con tin, dìm Đổng Chiêm trong kìm kẹp, bao vây cô lập, trù dập trong sự hằn học, trả thù đê mạt nhất.
Con tin để đổi lấy một lối thoát.
Khi tổ chức đập pháThánh giá bê-tông chính quyền cộng sản Hà Nội đã trù liệu rất kỹ, ngành công an đã có những điều tra chi tiết, tham mưu rất chuyên nghiệp như: Chọn thời điểm khai hoả là về đêm, chọn khi thanh niên, đàn ông trong thôn đang xa nhà làm ăn, lúc Linh mục chánh xứ đi vắng, bố trí lực lượng lớp lang, bài bản, chốt chặn các lối ra vào, phục kích cả gác chuông, tránh dân làng rung chuông báo động, sử dụng nhiều loại thiết bị, công cụ hỗ trợ tích hợp... đặc biêt là tuyệt đối bí mật (một phó bí thư Thành uỷ đã không hề hay biết về kế hoạch này).
Kết thúc của kế hoạch là phá hủy được khối bê tông trị giá dăm triệu đồng tiền Việt. Nhưng sau đó một sức ép lớn hơn hàng triệu lần khối bê-tông, không tiền bạc nào bù đắp, mua bán được đang ép mạnh lên số phận chính trị của cả phe cánh thân “Tàu” trong chóp bu lãnh đạo, đó là lòng căm phẫn, khinh bỉ của giáo dân và những người có lương tri trong và ngoài nước,
Đối với Toà Khâm Sứ hay Thái Hà hay TamToà, thì “công lý sự thật” bị chìm khuất, ẩn dấu bên dưới những miếng đất, và với khả năng của một chính quyền trong ít ngày có thể làm biến dạng nó thành cái gọi là “công viên”, nghĩa là có thể, hoán vị, tạm dừng sự kiện bằng cách dán vào đó mấy cái nhãn là “của công” cho đến khi điều kiện chín muồi hơn (đẩy được Tổng giám mục Ngô Quang Kiệt và các Linh mục Thái Hà ra khỏi Hà Nội) việc cướp đoạt sẽ được tổ chức lại từ đầu, và không khó khăn, mất mặt như lần trước.
Nhưng với Đồng Chiêm thì khác, Chính quyền cộng sản Hà Nội có thể đập vỡ thêm cả trăm khối bê tông, có thể di dời cả thôn Đồng Chiêm đi nơi khác, có thể sẽ biến Đồng Chiêm thành “công viên” thành “khu sinh thái”, thành khu “quốc phòng”… điều này có thể làm được nhưng làm sao có thể đổi 15 cân gạo, mấy gói quà tết thời bao cấp, mấy ki lô mét đường bê tông (Vốn vẫn là mồ hôi nước mắt của dân nghèo) lấy tình yêu, ơn huệ Chúa Trời được hun đúc mấy trăm năm trong lòng dân lành Đồng Chiêm? Làm sao có thể tạm dừng, hoán vị được sự căm phẫn và khinh bỉ chính quyền cộng sản (nay được gọi đúng tên là tà quyền) và lòng kính yêu, tôn vinh Thánh giá của tất cả ki-tô hữu (những con người, những tổ chức, tôn giáo yêu mến tôn thờ chúa Giê-Su trên toàn thế giới)
Vì thế bao vây cô lập, lấy Đồng Chiêm làm con tin để buộc Giáo hội, các Giáo sĩ có trách nhiệm với đàn chiên phải xuất hiện, phải “đối thoại” với họ và cơn địa chấn tôn vinh Thánh giá đang lan toả khắp nơi sẽ được hạ nhiệt, giảm dần. Đây là lý do chính mà giáo xứ Đồng Chiêm bỗng chốc trở thành con tin.
Dù thế, cộng sản Hà Nội đang hết sức lúng túng, một câu hỏi đã đặt ra cho họ là ngăn sông cấm chợ, bao vây cô lập cùng với tái diễn cái việc cứu trợ, tặng quà đến bao giờ?
Kẻ gây ra tội ác đã nhận lãnh đủ hậu quả nhưng chưa biết sám hối.
Chính vì thế mới có 2 cái công văn ngọng ngoẹo của Chủ tịch xã An Phú nhằm đe doạ kết tội Tổng giám mục Ngô Quang Kiệt, các Linh muc giáo dân Thái Hà, và khi cần kẻ thủ ác cộng sản Hà Nội có thể đổ lỗi “phạm thánh” cho đám cường hào ác bá địa phương thôn làng gây ra.
Thế thì trong tết nguyên đán cổ truyền này sẽ lại có màn thăm chúc của Bí thư thành uỷ, của Phó chủ tịch thành phố, và nếu không thế thì cũng là của Giám đốc sở, Chủ tịch huỵện … gì đó. Người ta sẽ thấy cờ xí rợp trời, người dân (quần chúng tự phát được thuê từ nơi khác đến) tưng bừng xếp thành hàng danh dự đón chào quan khách ... rồi được phỏng vấn để phát biểu “ơn đảng, ơn nhà nước”... đưa lên TV
… Và cứ theo lối “tư duy đống đất” này thì ngay trong mùa xuân năm mới sẽ lại có những phiên toà xử giáo dân Đồng Chiêm ... Và cũng có thể có nhiều linh mục sẽ buộc phải can dự. Và cuộc trở mình đứng dậy của cả Giáo hội là không tránh khỏi … Ngàn, vạn, triệu giáo dân sẽ lại xuống đường giơ cao cây Thánh giá huy hoàng... trên mọi nẻo miền đất nước, khắp bốn phương trời Âu sang Mỹ đến châu Đại dương ... Thánh giá Đồng Chiêm sẽ vươn lên huy hoàng và tỏa ra ánh sáng.
Đây không phải là điều lãnh đạo chóp bu cộng sản mong muốn khi kỳ đại hội đảng cực kỳ quan trọng đang đến gần, cánh cửa “đối thoại” vẫn để ngỏ, vẫn có một lối thoát nào đó. Chính quyền cộng sản Hà Nội trong dịp tết nguyên đán này dù phải ngậm “bồ hòn” đắng nghét nhưng vẫn khen là ngọt để kiếm tìm lối thoát ra khỏi vũng lầy Đồng Chiêm.
Ngày 7/2/2010
Hồ Học Trần Trung Luận
Source: http://nuvuongcongly.net/index.php?option=com_content&view=article&id=661:dong-chiem-cqcs-ngam-bo-hon-lam-ngot&catid=77:kien-thuc-phap-luat&Itemid=177
No comments:
Post a Comment