Thursday, December 31, 2009

Khi Cáo già Việt Cộng tìm cách đội lốt chiên - Lm Đinh Xuân Minh

Lm Gioan Baotixita Đinh Xuân Minh

1. Những hiện tượng lạ xẩy ra nhân Lễ Giáng Sinh 2009

Mấy ngày gần đây, chung quanh những ngày đại Lễ Chúa giáng Sinh 2009, nhiều hiện tượng xẩy ra kiến mọi người thất kinh và đầy vẻ ngạc nhiên: Chưa từng bao giờ Việt Cộng „hớn hở hồ hởi“ đi tiếp kiến những vị lãnh đạo Kytô Giáo, từ trong nước ra hải ngoại, từ vùng hẻo lánh đến những thủ đô quan trọng trong nước:

Tại hải ngoại, ngày 13/12, Nguyễn Minh Triết, chủ tịch nhà nước Việt Cộng, đi Roma, thị kiến Đức Giáo Hoàng Benêtiktô XVI.

Trong nước thì, Phó thủ Tướng Trương Vĩnh Trọng, thay mặt đảng, nhà nước và chính phủ Việt Cộng, đi chúc phúc Hồng Y Phạm Minh Mẫn, TGM Sài Gòn; Kế đến là việc ban Tôn giáo chính phủ Việt Cộng, qua ông Nguyễn Thanh Xuân, cũng bỏ Hà Nội, vào Sài Gòn chúc mừng Lễ Thiên Chúa Giáng Sinh 2009, với tám (8) hệ phái Tin Lành, đến thăm chúc mừng Giáng Sinh HY Phạm Minh Mẫn.

Tại miền Bắc thì „cán bộ đồng chí Việt Cộng “đi chúc mừng Giáng sinh như đi trẩy hội: Hà Văn Núi, Phó chủ tịch Ủy Ban Trung Ương Mặt Trận Tổ Quốc, thì tới thăm tòa giám Mục Thanh Hóa. Còn Phan Thanh Nghị, bí thư thành ủy Hà Nội và Ngô Thị Thanh Hằng, phó chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân Hà Nội, đi kèm với một phái đoàn, trưa ngày 22/12, đã đến viếng thăm Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt, chúc mừng Giáng Sinh.

Được biết, hai năm trước, vào tháng 1/2008, chính thị Thanh Hằng đã đưa ra tối hậu thư phản đối và đe dọa Đức TGM Ngô Quang Kiệt, sẽ có hành động quyết liệt, nếu Đức Tổng không chấm dứt những cuộc tụ tập phản đối tại Tòa Khâm Sứ Hà Hội. Gớm thật! Thì ra, thị Thanh Hằng ra tối hậu thư cho một vị tổng Giám Mục. Đúng như thị mẹt đòi hóa tiên! Chắc Qủy thông thần thánh rồi quá!? Qủy Thanh Hằng ra lệnh cho một viên chức cao của Giáo Hội! Có đúng là qủy cái Ngô Thị hóa kiếp người không?!

Song song đó, thì Việt Cộng, cho những thành phần côn đồ, xã hội đen, hay những thành phần „quần chúng tự phát“ ném đập những chén thánh, và vung vãi bánh thánh khắp nơi tại nhà thờ Từ Châu, Cao Mật Bến, Mai Lĩnh, Đồng Du, Mỹ thượng, Sơn Thiên, Đông Lao thuộc giáo Phận Hà Nội, cũng như Phượng Bãi và Tình Lâm (Giáo Phận Hưng Hóa).

Ngoài mặt, thì chúng bắt tay, ra bộ biết xám hối ăn năn hối cải, nhưng sau lưng, thì chúng cho những thành phần mất dạy đi phá đập những nơi thờ phượng. Đó là những trò bỉ ổi của Việt Cộng.

2. Phạm Ngọc Hữu, chủ tịch cái gọi là Ủy ban Nhân Dân Quận 3, Sài gòn?

Ngoài ra, so với những màn kịch thân thiện xã giao kể trên, thì tay chủ tịch Việt Gian Việt Cộng Phạm Ngọc Hữu, đại diện cho tập đoàn tay sai Hán Cộng, cho cái gọi là Ủy ban Nhân Dân Quận 3, Sài Gòn, ngày 28/12/2009, gửi văn thư cho Linh mục Phạn Trung Thành, Bề trên Giám tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam, và Linh Mục Nguyễn Quang Duy, Chánh xứ giáo xứ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp.

Văn thư, với chữ ký của chủ tịch Phạm Ngọc Hữu, chúng tôi liên tưởng, đây là bài giảng phúc âm, với những lời lẽ rất ư là một con chiên ngoan đạo. Ngọc Hữu đưa ra những lý lẽ của đạo như: „sống phúc Âm giữa lòng dân tộc để phục vụ hạnh phúc đồng bào“. (Thư Chung năm 1980 của HĐGM Việt Nam), „Tốt đời đẹp đạo“, góp phần xây dựng và củng cố khối đại đoàn kết dân tộc“. Đã vậy, tay sai Hán Cộng Phạm Ngọc Hữu, còn trích dẫn đoạn văn Huấn từ của giáo Hoàng Benêtiktô XVI „Tôn giáo không gây ra mối nguy hiểm cho sự đoàn kết quốc giạ. anh chị em giáo dân phải chứng tỏ rằng là người công giáo tốt“, ảnh hưởng đến uy tín của Giáo Hội Công Giáo Việt Nam, và gây nguy hại cho khối đại đoàn kết toàn dân tộc“.

Toàn là những mệnh đề vĩ đại trong dòng sinh mệnh dân tộc. Đọc qua văn thư, chúng tôi nghĩ chắc rằng, văn thư này phải do một Linh Mục Quốc doanh nào đó mớm mồi hoặc viết dùm, vì chẳng khi nào một tay vô thần, vô đạo, chuyên cướp của làm giầu như Phạm Ngọc Hữu mà lại quan tâm lo nghĩ đến được những „cụm từ“ to lớn của Công Giáo, cách cả gần 20 năm.

Kẻ nào đang làm tay sai cho tay vô đạo bất nhân Phạm Ngọc Hữu?

Chẳng bao giờ những kẻ vô thần phá rối đạo lại quan tâm đến sinh hoạt tự do tôn giáo. Thế mà hôm nay, tay Phạm Ngọc Hữu đưa ra những chứng từ to lớn của Giáo hội, mà không hiểu hết ý nghĩa của nó. Và chắc rằng, Phạm Ngọc Hữu cũng chẳng cần biết, vì có khi nào, những kẻ vô thần quan chức Việt Cộng, quan tâm đến sự sống còn của tôn giáo. Nếu có, chỉ để nhằm chia rẽ và phá rối Giáo hội và củng cố tham vọng quyền lực, mua bán chức tước. Có bao giờ Việt Cộng có tâm tốt đến như thế!?

Đúng, tôn giáo không bao giờ gây ra mối nguy hiểm cho sự đoàn kết quốc gia. Chỉ có chế độ bất nhân Cộng sản hiện nay đã và đang chia rẽ sự đoàn kết quốc giạ „Đẹp đạo“, là chúng lập ra những Ủy Ban đoàn kết tôn Giáo? Những Giáo hội Quốc doanh, với những tờ báo quốc doanh? Thật là một phường phá đạo chứ đẹp đạo chỗ nàỏ! Hừmmmm! Chính những loại Ủy Ban tay sai quốc doanh này, là những con rối phá đạo. Và những thành phần chân tay trong ủy ban này là những tu sĩ giáo dân cố tình, hay vô ý thức làm tôi mọi cho qủy dữ. Chẳng ai ngờ được, những vị tu sĩ -hữu thần - đi làm tay sai cho ác thần, -làm đấy tớ cho kẻ vô thần-. Thật hết chỗ nói!

Muốn bảo vệ tự do tôn giáo là phải biết đấu tranh! Không phấn đấu đòi hỏi, tự chuốc lấy thất bại.

3. Những kẻ phá rối đạo. Ném đá giấu tay!

Chính những tu sĩ linh mục quốc doanh trong cái gọi là Ủy Ban phá đạo, là những thành phần phản động. Họ phản bội giáo hội duy nhất thánh thiện công giáo tông truyền. Họ là những Giu-đa thời đại.

Cũng chính chế độ Việt Cộng gian tà này đã và đang bất lương, cướp của bán nhà cho ngoại bang. Chính chế độ này đang cống triều cả mảnh giải đất thân yêu hình chữ „S“, cho Hán Cộng. Bản đồ Việt Nam nay ta đang là hình gì? Còn là hình chữ „S“ nữa không? Chính tay Phạm Ngọc Hữu này đang lợi dụng tôn giáo làm tay sai cho Hán Cộng, ám hại dân lành.

Chính chế độ này đã và đang trù dập người dân. Chính chế độ này đã và đang bóp cổ bóp họng những tiếng nói sự thật, những nhà dân chủ đòi hỏi Công lý công bằng và lẽ phải.

Những việc làm của Linh Mục Lê Quang Úy là chính đáng, quan trọng và rất cần thiết. Đây không phải là lợi dụng tự do tôn giáo, như những tay sai Vẹm Cộng Sản rỉ rai, nhai đi nhai lại, với những luận điệu ngu xuẩn cũ rích. Không! Nhưng đây, là các vị chủ chiên muốn đánh động lương tâm con ngườị Đánh thức ý thức trách nhiệm người Kytô hữu đối với vận mạng Dân tộc và tôn giáo, trước trào lưu Thuộc Địa Hán Cộng Mới! Không nhẽ để mấy tay vô thần phản bội dân tộc, dâng tổ quốc cho ngoại bang, và giao Giáo Hội Công Giáo Việt Nam cho những kẻ vô thần tầu Cộng, thế mới gọi là yêu nước?

Việc làm của những vị chủ chăn như ĐTG Ngô Quang Kiệt, Dòng Chúa Cứu Thế, Giám mục địa phận Vinh, Cao Đình Thuyên và của những vị tu sĩ Linh Mục giáo dân tại Thái Hà, hồ Ba Giang (ở Hà Nội) Tam Tòa (Quảng Bình), Loan Lý (Thừa Thiên-Huế), Tu Viện Bát Nhã (Lâm Đồng) „thật là chính đáng công bằng, phải đạo và sinh ơn cứu độ cho chúng con“. (Kinh Tiền Tụng)

4. Hãy chính trị hóa những giá trị tôn giáo!

Những giá trị tôn giáo phải được giảng dạy cho con người biết áp dụng hằng ngày trong cuộc sống. Và những giá trị tôn giáo phải được áp dụng trong một guồng máy chính trị quốc qia dân chủ tự do, như: đức Công bằng; tình thương yêu tôn trọng nhân phẩm nhau; Học hỏi sự tôn trọng những dị biệt tôn giáo chính trị, ý kiến khác nhau trong một tổ chức hay một cộng đồng. Bảo vệ sự sống từ khi thụ thai đến khi tắt thở; Tập sống chân thật, thật thà; Học đức tính cạnh tranh, trao dồi đức hạnh lành mạnh v.v…. Đó là những giá trị tôn giáo cần phải được chính trị hóa! Hãy chính trị hóa nền „văn hóa yêu thương“! Hãy cổ võ nền „văn minh bảo vệ sự sống“ và hãy hủy diệt „văn hóa sự chết hận thù gian ác của Việt Cộng“!

Phải luôn biết tìm kiếm Công lý Chúa đã dạy. Vì chỉ có thế, chúng ta mới hưởng được một nền Hòa bình đích thực và bền vững.

Hiện nay, Việt Cộng đang làm ngược lại. Chúng dạy cho con em chúng ta những điều gian ác xảo trá điêu ngoa. Chế độ thì bạo tàn độc đoán gian manh lươn lẹo. Tay chân thuộc hạ của chúng là những bọn cớm, thành phần côn đồ với những băng đảng xã hội đen, quần chúng tự phát trắng. Chế độ Cộng sản đồng hóa cùng với bọn côn đồ, giống từ hành động đến bản chất. Vì thế, chế độ Cộng sản còn phải gọi là chế độ ĐỎ-ĐEN.

Chẳng lẽ giáo Hội Công Giáo thánh Thiện đi tìm thước đo đạo đức bởi/nơi những kẻ vô thần bất nhân vạch ra, để rồi chúng ta bịt tai che mắt làm theo?! Không lẽ những kẻ ăn cướp, ăn tục nói phét, ăn càng nói bướng, ăn cắp ăn giật, là gương mẫu mực đạo đức cho tôn giáo thánh thiện?! Chẳng nhẽ vậy thế sao?!

5. Điểm qua những sự kiện kể trên, chúng ta có những nhận định chung sau:

a. Một khi Cộng sản yếu, thì chúng dùng đủ mọi thủ đoạn mưu chước để lấy lòng dân. Nếu khi cần thì Triết cũng hô to: Tôi đi nhà thờ, thờ Chúa kính Phật mà! Dũng, Thủ tướng đảng Cộng Sản, và Triết đi Vatican yết kiến Đức thánh Cha Benetíktô XVI, cũng chưa thắm thía vào đâu, so với cáo già Việt Cộng Hồ Chí Minh. Hồ Chí Minh còn xin Đức Cha Lê Hữu Từ rửa tội vào đạo, và xin Đức Cha Lê Hữu Từ làm cố vấn nữa cơ mà. Xưa, may thay, Ngài đã nhìn ra dã tâm của Việt Cộng. Nay, khi những tay sai Hán Cộng đi thăm chúc mừng Giáng Sinh các vị lãnh đạo Công Giáo, không phải là hình thức cáo già đang đội quàng khăn đỏ?!

b. Một khi, cáo già dụ dỗ được những con mồi ngoan ngoãn theo chúng vào „chuồng“, thì chúng sẽ „làm thịt“ ngay. Chúng ta phải nhớ một quy tắc này: Sói và chiên không bao giờ ở chung một „chuồng“. Nếu sói chưa „mầm“ thịt chiên, không phải là vì bản tính sói tốt, hay Alf. Hoàng Gia Bảo mỉa mai cho rằng thì là bỗng dưng sói „thay đổi tính nết“. Họ thay đạo đổi đời? Không! Theo chúng tôi, có hai lý do: a) Một, là vì sói ăn đã no, chưa tiện cắn xé thêm nữa, nhịn đói nằm chờ cơ hội.

b. Hai, là vì đã có những vị chủ chiên đầy tinh thần trách nhiệm, hiên ngang anh dũng đã can đảm đứng ra chịu trận, canh chừng và bảo vệ chiên. Sói ngó nghoé rục rịch là bị ăn đòn.

c. Các vị chủ chiên phải luôn cảnh giác lũ sói háu đói! Chúng ta nhìn lại gương Đức TGM Ngô Quang Kiệt. Ngài hết lòng tâm huyết yêu thương giống nòi dân tộc của ngài. Nhưng chính Ngài đã bị Việt Cộng bất lương kết tội đóng đinh Ngài thành một tội nhân. Nhưng chúng ta đã biết qúa rõ: Chính Việt Cộng là thành phần phản động dân tộc và là những tên đồ tể hèn hạ cúi luồn, dâng đất bán biển cho Tầu Cộng. Và chúng đang giam cầm tù tội những tiếng nói dân chủ đích thực trong nước.

d. Chúa Giêsu sai môn đệ của Ngài, như sai chiên vào giữa đoàn sói. Vì thế, lời khuyên của Đức Giêsu là: „Anh em phải khôn như rắn và hiền lành như bồ câu“ (Máthêu 10, 16). Có nghĩa: Nếu chủ chiên không cam đảm anh dũng và có trách nhiệm bảo vệ, thì bọn sói háu đói, sẽ ngấu nghiến và cắn xét tan nát đàn chiên. Đi với Bụt (=những người hiền lành) mặc áo cà Sa, nhưng đi với ma (=Việt Cộng) phải mặc áo giấy!

Khi tay sai Hán Cộng thăm chúc mừng Giáng Sinh các vị chủ Chiên, đã nói lên sức mạnh đoàn kết chủ chiên với đoàn chiên, nói lên sức mạnh của niềm tin trong giáo hội Công Giáo. Qua đó, Giáo hội đang trưởng thành trong đức tin. Chính những giọt máu đào các thánh tử đạo cha ông chúng ta, đang triển nở trong tâm hồn những vị mục tử hướng dẫn lãnh đạo đoàn chiên, cùng một Chúa chiên.

e. Tình huống Cộng sản đang trong hoàn cảnh yếu đuối và phân rẽ: Một bên, theo Tây Phuơng, thì mất đảng. Nhưng con cháu của cải, xem ra còn được cứu vãn. Bên kia, theo Tầu Cộng, thì mất cả chì lẫn chài: mất đảng mất nước và mất vị thế quyền lực. Chính họ sẽ là những con rối sau này: Cần thì cho nhảy nhót, vung tay múa chân vài cái, không cần Tầu Cộng sẽ quẳng vào thùng rác.
Chúc mừng Giáng Sinh là thái độ bề nổi của Cộng Sản đang tìm cách chạy lại với bên Công giáo tìm sự ủng hộ. Nhưng mục đích thâm hiểm chính của họ vẫn là nhằm giảm sức mạnh đấu tranh của người Thiên Chúa Giáo.

Kẻ Việt Cộng nào còn chút khôn ngoan và lương tâm, thì hãy trông cậy vào chính người dân của mình! Hãy trông cậy vào những nhà đấu tranh đòi hỏi Công Lý, sự thật và lẽ phải. Chính họ mới là đồng bào ruột thịt thân thương bảo vệ cho mình. Chính họ là những vị cứu tinh cho dân tộc. Còn những kẻ nào cuớp của hại dân, làm tay sai cho Hán Cộng, thì chính Tầu Cộng cũng chẳng bao giờ trọng dụng như kẻ phản dân bội ước, bị thiên hạ nguyền rủa. Vì thế, quay đầy lại với chính nghĩa, và cải tà quy chánh là con đường giải thoát tất yếu quan trọng và cần thiết cho những cán bộ Việt Cộng biết ăn năn xám hối và biết thống hối tạ tội.

f. Cộng sản tìm cách hòa dịu với các vị chủ chăn, vì chúng hăm họa khủng bố đàn chiên không hiệu nghiệm. Chúng đã biết khiếp sợ sự đoàn kết, niềm tin và sức mạnh của tôn giáo, trong công cuộc đòi hỏi Công Lý và Hòa bình cho dân tộc Việt Nam.

g. Hãy đến với nhau bằng cái tâm chân thật! Thông Điệp Giáng sinh là „bình an dưới thế cho người thiện tâm“ (Luca 2, 14). Cộng Sản chúc mừng Giáng Sinh, đến với các vị chủ chăn Công Giáo là một nghĩa cử hòa giải, biết nhận tội lỗi. Cử chỉ xám hối hiệp thông. Đáng khen!

Nhưng, đây là cử chỉ của những người thiện tâm, hay đây là dã tâm của tâm ác? Hay đây chỉ là hình thức khẩu Phật tâm xà? Hay đây, đang là những con cáo già quàng khăn đỏ? Hay đây là sói đội lốt chiên? Thời gian sẽ trả lời đúng nhất!

Kính cầu chúc quý đồng bào, quý tu sĩ nam nữ, quý Linh mục, cùng quý vị chủ chăn đầy lòng nhiệt tâm trách nhiệm, chân cứng đá mền, đầu đội trời chân đạp đất. Hãy hăng say và cương quyết hơn nữa trong công cuộc đòi hỏi Công Lý, Hòa Bình và lẽ phải. Hãy đấu tranh trong sáng cho nước Trời. Sự thật tất thắng! Sự gian tà sẽ phải tan đi như đám mây đen trên khung trời xanh bao la bát ngát. Lòng thiện tâm sẽ thắng những kẻ gian tà. Vì, Bình an của Chúa hằng ở cùng anh chị em có lòng thiện ngay! (Luca 2, 14). Và „Thầy để lại bình an cho anh em. Thầy ban cho anh em phúc bình an của chính Thầy” (Ga 14, 27)

„Lạy Chúa, xin ban bình an cho những người trông đợi chúa. Xin nhậm lời các tôi tới Chúa nguyện cầu và đưa dân tộc chúng con bước vào con đường Công lý.“ (Hc 36, 18-19)
Nguyện xin cầu chúc!

Lm Gioan Baotixita Đinh Xuân Minh
(Đức Quốc, Giao thừa, thứ năm, ngày 31/12/2009)



No comments:

Post a Comment