Thursday, December 24, 2009

34 năm nằm há miệng chờ sung - Nhữ Văn Úy

34 năm nằm há miệng chờ sung,
MỘT THẾ HỆ ĐÃ CHẾT,
TỰ SÁT ĐẾN BAO GIỜ?

Nhữ Văn Úy


- Sau 30 - 4 - 1975, "trò chơi tráo bài tây chính trị giữa chế độ Cộng sản và chế độ VNCH đã lật ngửa": Những nhân vật chế độ VNCH đã hoàn toàn không phải chỉ mất trắng tay mà còn nặng nề hơn thế nhiều:

- Thế hệ thời đó hoàn toàn bị tiêu diệt trong thực tế: lớp chết dưới nhiều hình thức, lớp may mắn hơn thoát chết ngay nhưng như những xác chết chưa chôn, chết lần mòn nơi viễn xứ. Nếu còn có một thiểu số nào đó vẫn còn liên tục cuộc chiến đấu dang dở thì chỉ thuộc thành phần quý hiếm, với tỷ số nhỏ nhoi không đủ để mệnh danh cho một thế hệ (1).

- Thế hệ trực tiếp thừa kế là một thế hệ "tẩu hoả nhập ma"; lớn lên như một nạn nhân sống giữa xã hội bị bệnh tâm thần, hoàn cảnh quá tang thương: gia đình bị xé nát, đất nước bị tang tóc; xã hội bị một nhà nước khủng bố tàn ác hơn lang sói thống trị. Thế hệ là nạn nhân 100% này như một cái cây con lớn lên trong giông bão dập vùi từ thể xác đên tinh thần, không cây lớn chở che, bảo vệ!

- Thế hệ thứ ba -thế hệ là cháu nội, cháu ngoại cuả thế hệ bị tiêu diệt- là một thế hệ què quặt: kẻ còn sống ở quê nhà thì trên phương diện khách quan mà nói, về chiều sâu của chính trị, vẫn bị liệt vào "thành phần tàng tích của Mỹ Ngụy" dĩ nhiên muôn thuở vẫn bị xếp vào thù địch của chế độ hoặc tàn tích chế độ NGA - HOA!. Người may mắn thoát được ra hải ngoại, những hạt giống này vẫn là những hạt giống nẩy mầm trong ngôi sao xấu vì là những giống cây ném vào vùng đất lạ, khác nhau cả về thời tiết lẫn thổ ngơi.

Nói tóm lại, bão tố chính trị ngày 30-4-1975 là một cơn bão tố truyền kiếp; trận bão chỉ có thể được coi như chấm dứt khi những con người Việt Nam - dù là gốc VGCS hay gốc VNCH - có một tinh thần yêu nước mãnh liệt, có một lòng nhân từ đáng kính và nhất là có một trình độ văn minh văn hoá (2) đủ để nhận thức về giá trị cuả độc lập, tự do và nhân quyền, hợp nhất lại trong tinh thần của các vị anh hùng cứu nước xưa, như ĐỨC THÁNH TRẦN, khi hữu sự cương quyết đặt thù nước trước hận nhà (3)

34 năm qua, cái tinh túy đó chưa thấy xuất hiện, chỉ mới thấy xuất hiện những thành phần cặn bã thuyết giảng lăng nhăng về đoàn kết, hoặc nhân danh đoàn kết để phá nát đoàn kết bởi đặt quyền lợi cá nhân hay khối nhóm, tôn giáo trên quyền lợi tối thượng; có những kẻ khốn nạn hơn là nhân danh đoàn kết để .... làm cò cho chế độ bán nước hiện tại; cần phải chỉ mặt điểm danh một kẻ dạ thú đó làm tài liệu minh chứng cụ thể để bịt miệng cào vạ của những cá nhân làm cò .... của cò ..... . Đó là mụ tự xưng "bác sĩ NGUYỄN THỊ THANH, tự THANH THỦM, kêu gọi người VN yêu nước về đầu phục NGUYỄN TIẾN DŨNG, tôn phò hắn lên ngôi Tổng thống ! Đê hèn còn hơn chó con liếm tay chủ, rao công khai trên mạng nguyên văn "dân tộc VN có phúc 10 đời mới được người tài đức vẹn toàn đó nhận ngôi Tổng thóng".

Dưới khía cạnh khác, cũng phải kể thêm một nhân chứng cụ thể khác nữa, tuy không thò mặt .... "chim cò" cũng trực t tiếp làm tay sai cho bọn VGBN dưới dạng thức "nằm vùng" mà sự tàn phá của chúng cũng mãnh liệt không thua bọn "chim cò" như vừa kể ở trên. Bọn này chuyên vẩy bẩn vào những cá nhân hoặc tập thể yêu nước, điển hình là Diễn Đàn NƯỚC VIỆT, với Điều hợp viên TÔN THẤT SƠN và những cây viết chính của chúng là VÕ VĂN SĨ, NGUYỄN PHƯỚC ĐÁNG, mà danh từ bình dân nôm na gọi là những tên thợ .... sơn cứt vào những nhân vật khả ái đối kháng với chế độ bán nước hại dân.

34 năm qua, nhân danh chống Cộng để chống nhau, để tàn sát lẫn nhau còn tích cực và tàn bạo hơn với kẻ thù, là một thế hệ điên khùng đang tự sát!

34 năm, nắm vững nguyên lý về chính trị là chính nghĩa của VNCH tất thắng, nhưng thờ ơ với sự xây dựng và phát huy, trông chờ vào ngoại bang .... giải quyết là một hành động nằm dưới gốc cây sung há miệng chờ sung rụng trúng miệng là một thế hệ xuẩn động đang tự sát!

34 năm mà chưa học được bài học đau thương MỸ đã bàn giao VNCH cho VGCS, lịch sử chiến tranh VN đã được giải mã nhiều tài liệu mật chứng minh điều đó mà vẫn nằm ngửa, bất động há mồm chờ sung rụng, là một thế hệ ngu xuẩn sống trong trạng thái "người thực vật", hoặc liệt não, hoặc chìm sâu trong giấc ngủ mộng du!

Hỡi những kẻ điên khùng, những kẻ xuẩn động, những kẻ liệt não hay mộng du, hãy bừng tỉnh giấc mơ. Cầm tất cả những gì có thể cầm được làm võ khí cùng nhau sát cánh tiến lên trực diện tấn công kẻ thù, giải phóng thực sự cho dân tộc!

Đã đành với một cuộc TỔNG NỔI DẬY BẰNG BẠO ĐỘNG sẽ có những tổn thất đau thương nhưng sớm mang lại được kết quả tươi đẹp cho giang sơn nòi giống hơn là .... ăn phải bã của bọn chuyên "hát ru" bài ca bất bạo động, nằm lim dim mơ màng mỉm cười chờ chết!

Với 34 năm qua qua, sự tổn hại của dân tộc nằm tự hát ru bài ca bất bạo động, được ví dụ thực tế như kẻ tự dẫn xác đến miệng cọp sẵn sàng nạp mạng, hy sinh cho chúng nó xơi, cầu xin sau này chúng tha mạng cho hậu duệ mình là một sự hy sinh vô ích không bao giờ giải quyết được vấn đề, là hy sinh phí phạm; còn tổn thất gấp bao lần hơn mở một trận thư hùng với cọp, ngay từ lúc này, khi chúng đang mang bạo bệnh khắp cả ngoài da cũng như trong lục phủ, ngũ tạng!
    .......... DẬY!
      ........ DẬY ĐI!
        ............ DẬY MAU !
          ...................... DẬY !!!
            ..................... DẬY! DẬY!!!
Nhữ Văn Úy

Chú Thích: (1) Thời VNCH, "nhân tài" và "thương dân yêu nước" đâu ra mà nhiều thế,bò ngổn ngang ngút ngàn như lũ cua phủ kín đảo; nhìn hiện tượng những vụ tranh cử vào các chức vụ dân cử từ hạ tầng cơ sởđến Trung ương thì đủ rõ. Lấy đơn vị tôi tranh cử làm thí dụ điển hình vì tôi là người trong cuộc, biết rất rõ:

Ngày tôi ra tranh cử Hội đồng xã (đơn vị là xã Trung MỸ Tây), chọn có 6 Hội viên mà có tới 21 người ứng cử!

Ngày tôi ra tranh cử nghị viên (đơn vị quận HỐC MÔN), chỉ chọn có 5 mà có tới 27 người tranh cử!

Ngày tôi ra tranh cử DÂN BIỂU (đơn vị nửa tỉnh Gia Định, gồm 3 quận Tân Bình, Hốc Môn và Bình Chánh), chỉ chọn có 6 mà có tới 86 người tự tranh cử!

Vậy thì cả nước có tổng số bao nhiêu những lẻ vỗ ngực xưng danh là "nhân tài, yêu nước, thương dân" ? Nay đất nước thực sự cần đến họ, họ đâu? tan biến như tan vào hư vô; còn loáng thoáng vài ba cánh bèo bồng bềnh trên đại dương. BUỒN!

(2) VĂN MINH VĂN HOÁ, không phải là văn minh khoa bảng, một thứ chỉ có giá trị là cần câu cơm, nếu rơi vào tay phường giá áo túi cơm!

(3) Trang sử vàng cuả VN còn ghi lời khảng khái cuả Đức THÁNH TRẦN khi được nhà vua vời hỏi ý kiến đầu hàng khi di tản. Hận nhà, Ngài đã xếp xuống dưới thù nước! Quyết liệt phá tan giặc xâm lăng!

(4)


No comments:

Post a Comment