Monday, March 16, 2009

Đôi Điều Nhận-Định Trong Vấn-Đề Vận-Động Kết-Hợp LMDCVN - Thanh Thủy

TinParis: Tác giả bài viết là một cựu Đảng viên của Liên Minh Dân Chủ Việt Nam do Gs Nguyễn Ngọc Huy thành lập , đã từng đảm nhận những trọng trách của đoàn thể. Vì quý mến Gs NNH và thương tiếc công trình của ông đã bị " đàn em " phản bội , nên tác giả đã đưa ra những đề nghị để những anh em " có lòng " nên ý thức được vai trò , và khả năng của mình để xây dựng lại Đảng. Tuy nhiên, đề nghị của ông thật khó mà thực hiện được khác gì "tìm cây kim trong đóng rơm": Ban Lãnh-Đạo mới không vướng vào các hệ-lụy đã qua.

Ngoài các đề nghị khác như 2.- Không tiếp-xúc 3.- Không liên-lạc 4.- Không thương-thuyết 5.- Không hợp-tác với CSVN , TinParis không thấy tác giả đề cập đến các đề nghị đó đối với các tổ chức thân cộng, hòa hợp hòa giải, hay do Việt cộng giựt dây ở hậu trường như Băng Đảng Mafia Việt Tân .Mặt khác, làm sao gây lại niềm tin đối với Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hải Ngoại khi những người có trách nhiệm trong LMDCV lại đi về Việt Nam một cách thong thả , khác nào quảng cáo gián tiếp cho chế độ CSVN là chúng dân chủ " quá thế " ?

Riêng đối với cá nhân tôi thì LMDCVN đã phản bội đường lối của Gs NNH, đang đi theo hướng khác phản bội lý tưởng của người " Quốc gia " , và đang ở giai đoạn " hết thuốc chữa " cuối cùng của "bệnh ung thư não". LMDCVN đang biến thành một thứ " Băng Đảng " hơn là " một Chính Đảng " đúng theo nghĩa của nó!

- Hứa Vạng Thọ (Chủ Nhiệm TinParis.net)

http://tinparis.net/thoisu09/2009_03_15_VanDongKetHopLMDCVN_TThuyQVH.html
-----------

    Đôi Điều Nhận-Định Trong Vấn-Đề Vận-Động Kết-Hợp LMDCVN
Thanh Thủy

Vấn-đề kết-hợp hay thống-nhứt lại một đoàn-thể đã bị phân-hóa là một việc rất đáng nên làm, nhứt là trong hoàn-cảnh hiện nay, cho nên, hàng mấy tháng nay người ta thấy có nhiều đoàn-viên, cán-bộ trong tổ-chức LMDCVN đã tỏ ra rất ưu-tư (tuy muộn-màng), nên xông-xáo lên tiếng vận-động, liên-lạc mọi phía để tìm cách ráp nối các phía lại với nhau. Giai-đoạn nầy, sự vận-động hoàn-toàn có tánh-cách nội-bộ, cho nên việc hành-xử các phía với nhau được diễn-tiến ra sao, người bàng-quan không biết được. Cho đến nay thì mọi vận-động nói trên đã bị thất bại, cho nên nội-vụ mới được đưa ra ngoài, tuy vẫn còn hạn-chế ở một số người, nhưng vấn-đề nầy đã được nhiều người biết đến.

I. Nhận-Xét và Ý-Kiến:

Không biết trong sự vận-động kết-hợp, thống nhứt, những người trong cuộc đã dựa trên căn-bản nào để đặt vấn-đề, chỉ thấy sau cuộc vận-động thất bại, các vị đã có những lời lẻ với nhau rất hằn-hộc, nhận thấy vấn-đề nói trên có ảnh-hưởng đến một đoàn-thể lớn mà trước đây đã được rất nhiều người quý-trọng và nhứt là có ảnh-hưởng đến công việc tranh-đấu chung, nên người viết xin có vài điều phát-biểu:

1. Trước khi vận-động kết-hợp, điều căn-bản cần-thiết nhứt là những người trong cuộc cần phải hiểu rõ nguyên-nhân vì sao đoàn-thể của mình bị phân-hóa? Và làm sao loại được hết những con vi-trùng tạo-ra những mầm móng phân-hóa nầy?

Nếu làm được công việc nầy thì con đường vận-động mới có thể khai-quang để những người trong cuộc bắt đầu tiến-hành. Nếu không làm được công việc nầy mà cứ nhắm mắt đi tới thì sự vận-động sẽ vô-ích mà còn gây thêm nhiều hệ-lụy, không chừng còn bị sa chân vào bẫy của những kẻ vốn lúc nào cũng muốn cho các đoàn-thể chống Cộng phải tả-tơi như xác pháo.

2. Muốn tìm-hiểu nguyên nhân, người ta phải trở về nguyên-thủy. Gs.Nguyễn-Ngọc-Huy trước khi mất đã tuyên-bố Quan-Điểm 5 Không để cho tất cả mọi đoàn-viên cán-bộ dùng làm Kim-Chỉ-Nam cho mọi hành-sử khi ông không còn sống nữa. Đó là căn-bản, là nguyên-thủy của LMDCVN.

3. Quan-Điểm 5 Không của ông rất đơn-giản, chỉ có một mục-đích duy nhứt để nói là không hòa-hợp, hòa-giải với Cộng-sản. Đơn-giản và rất dễ hiểu như thế nhưng tại sao ông lại phải ghi rõ chi-tiết tới 5 Không?

Nếu mọi người đều nhận thấy rằng Gs.Huy có một viễn-kiến rất sâu rộng, thì đó chính là vấn-đề mà mọi người trong chúng ta cần suy-ngẫm. Ông đã tiên-liệu là sau khi ông nằm xuống thì trong hàng ngủ của LMDCVN sẽ sanh biến do một số người có tham-vọng muốn bắt tay với kẻ thù. Nếu điều nầy xãy ra thì LM sẽ bị phân-hóa dần, nhẹ thì chia năm xẽ bảy, nặng hơn là tan-rã luôn, bởi vì ngoài những thành-phần muốn trở cờ, trong hàng ngủ LMDCVN còn rất nhiều người một mực trung-thành với đoàn-thể, những người nầy sẽ chống lại những kẻ “một mặt, hai lòng”, bằng cách lên tiếng một cách thẳng-thắn, và cũng sẽ có một số người chán-nãn, thầm-lặng rút lui.

Điều nầy thực sự đã xãy ra liền sau khi Gs.Huy nằm xuống! Viễn-kiến của ông thật chính-xác.

Tưởng cũng cần ghi lại hết Quan-Điểm 5 Không của Gs.Huy , đối với chế độ Cộng Sản Việt-Nam, để tiện việc theo-dõi các diễn-tiến như sau:

1. Không công-nhận chế-độ Cộng-sản Việt-Nam
2. Không tiếp-xúc
3. Không liên-lạc
4. Không thương-thuyết
5. Không hợp-tác

II. Diễn-tiến của sự phân-hóa

1. Phong-Trào Thống-Nhứt Dân-Tộc và Xây-Dựng Dân-Chủ: Tất cả mọi nguyên-nhân khiến cho LMDCVN bắt đầu phân-hóa đều do sự hiện-diện của Phong-Trào nầy mà ra. Trong Đại-Hội Thế-Giới LMDCVN được tổ-chức tại Hòa-Lan năm 1990, di bút của Gs.Huy có cho biết là Giáo-sư đã có những liên-lạc với anh em trong nước và đã có những phân-công để làm việc. Những chiến-hữu trong nước mà giáo-sư đã phân công là ai thì đến nay vẫn còn trong bóng tối, nhưng chắc-chắn không phải là những vị lãnh-đạo của Phong-Trào vì thời-gian nầy những vị nầy còn trong nhà tù Cộng-sản chưa biết ngày nào ra và chết sống ra sao.

Cứ xem những tài-liệu về việc hình-thành Phong-Trào, dù ai có ngây-thơ đến đâu cũng đều thấy được là những người lãnh-đạo LMDCVN thời đó đã có những dàn-xếp với bạo-quyền Cộng-sản để dựng nên Phong-Trào nầy với mệnh danh là “một tổ-chức đối lập” với bạo-quyền Cộng-sản ngay trong nước. Rõ ràng một đàng là mưu-toan bất chánh, một đàng là cạm bẫy của bạo-quyền được giăng ra để “hốt” những người còn có tư-tưởng chống lại chúng. Thật vậy, vì chủ-trương của bạo-quyền Cộng-sản không bao giờ chấp-nhận đối-lập, ngay cả tự-do Tôn-Giáo còn không được phép huống gì là đối-lập chánh-trị!

Mưu-đồ đen-tối nầy còn lộ rõ nguyên hình là việc Phong-Trào loan-báo tổ-chức một cuộc Hội-Thảo ngay tại Saigon với sự tham-dự của nhiều chánh-khách và phó chủ-tịch Quốc-Hội Cộng-sản VN. Cuộc Hội-Thảo nầy bất thành vì trước đó một tuần, những người lãnh-đạo Phong-Trào đã lộ-diện và đã bị bắt hết. Bẫy sập của bạo-quyền đã thành-công, dĩ nhiên Phong-Trào nầy phải tan-rã.

Lẽ ra mọi chuyện phải được dừng lại ở đó, nhưng Ban Lãnh-Đạo của LMDCVN thời đó còn muốn đi xa hơn, nên đã liên-tiếp tổ-chức những buổi hội-thảo chánh-trị rất tốn kém để tiếp-tục tìm cách đánh bóng Phong-Trào mà cao-điểm là tổ-chức một cuộc Hội-Thảo tại Thái-Lan với sự tham-dự hứa-hẹn của tên Phó chủ-tịch Quốc-Hội Viêt-cộng. Trong cuộc Hội-Thảo nầy có mặt đầy đủ Ban Lãnh-Đạo LMDCVN. Việc nầy nằm trong Quan-Điểm thứ mấy của Gs.Huy???

Ngay từ lúc thành-lập Phong Trào, nhiều anh em phản-đối Ban Lãnh-Đạo và tách ra thành-lập LMDCVN/Kiên-Định Lập-Trường. Từ đó LMDCVN bắt đầu bị phân-hóa

2. Liên-Minh Dân-Chủ Việt-Nam hậu Gs.Huy: Sau cuộc phân-hóa nầy, LMDCVN còn lại đã trải qua 2 lần Đại-Hội, năm 1993 ở Canada, năm 1997 ở Texas cũng với thành-phần Ban-Lãnh-Đạo đã có mặt tích-cực trong việc thành-lập Phong-Trào, chẳng những thế mà nhiều lúc Ban Lãnh-Đạo còn xác nhận một cách thẳng-thừng với Cộng-đồng bên ngoài là Phong-Trào với LMDCVN tuy hai mà một. Do đó, đồng-bào các nơi đã cho rằng LMDCVN ngày nay đã thay-đổi lập-trường tranh-đấu, hòa-hợp, hòa-giải với bạo-quyền Cộng-sản, phản-bội Gs.Huy.

Tuy nhiên, do sự khéo-léo che dấu của Ban Lãnh-Đạo thời bấy giờ nên nội-bộ củng-cố được phần nào và có phát-triễn được vài nơi, nhưng mầm mống chia-rẽ nội-bộ cũng bắt đầu, nguyên-nhân không phải vì khác lập-trường mà chính vì tranh-chấp quyền-hành của một số cán-bộ cao-cấp trong Ban Lãnh-Đạo.

Sự tranh-chấp nầy thực-sự bùng nổ ác-liệt vào những lúc gần cuối nhiệm-kỳ 1997-2001, và chia ra làm 2 nhóm rõ-rệt với những lời chỉ-trích nhau một cách tận-tình.

Mùa Hè năm 2001, một nhóm làm Đại-Hội ở Boston trong khi nhóm khác làm Đại-Hội ở Vancouver sau đó một vài tháng, mục-đích để bầu Ban Chấp-Hành mới. Cả hai Ban Chấp-Hành mới xem nhau như kẻ thù, khai-trừ lẫn nhau một cách kịch-liệt, nhưng cùng mang một tên là LMDCVN.

Để cho phân-biệt, đồng bào gọi nhóm ở Boston là LMDCVN/Boston, và gọi nhóm ở Vancouver là LMDCVN/Vancouver.

Nhóm LM/Vancouver xác-nhận Phong-Trào là sản-phẩm của họ và chủ-trương đem Phong-Trào ra hải ngoại để lãnh-đạo Liên-Minh. Một nữ cán-bộ cao-cấp của nhóm nầy ra mặt tuyên-bố dứt khoát là chống lại Quan-Điểm 5 Không của Gs.Nguyễn-Ngọc-Huy, và chờ cho ông chủ-tịch của Phong-Trào ra khỏi tù là họ sẽ phất cờ (!!!).

Trong khi đó thì nhóm LM/Boston kín-đáo hơn, tuyên-bố vẫn trung thành với Quan-Điểm của Gs.Huy, nhưng làm chớ không nói (!!!).

Trên thực-tế, cả 2 nhóm đều tìm cách móc nối với những người của Phong-Trào khi họ được ra khỏi tù của bạo-quyền Cộng-sản VN. Nhưng tất cả những người của Phong-Trào ngày nay đều đã ra khỏi tù và đã đều bỏ cuộc, không hợp tác với cả bên nầy lẫn bên kia.

Nhóm Vancouver thì rõ-ràng như vậy, riêng nhóm Boston thì cũng chẳng khác gì hơn, từ nhiệm-kỳ 2001-2005 cho đến nhiệm kỳ 2005-2009, Ban Lãnh-Đạo không bao giờ dám nhắc tới Quan-Điểm 5 Không của Gs.Huy, cơ-sở nào có yêu-cầu Ban Lãnh-Đạo xác nhận cũng không được đáp-ứng, nhiều cán-bộ đoàn-viên muốn Ban Lãnh-Đạo xác nhận lại Quan-Điểm nầy để tạo lại uy-tín LM của Gs.Huy, xóa bỏ mặc cảm hòa-hợp, hòa-giải của đồng-bào dành cho LM để anh em dễ làm việc với Cộng-đồng trong các công-tác chống Cộng tại địa-phương, nhưng những người lên tiếng yêu-cầu nầy đều bị đối-xử rất lãnh-đạm. Một số lớn không chịu đuợc cung-cách làm việc như thế nên đành phải rút lui.

Câu châm-ngôn của nhóm LM/Boston là:“Làm chớ không nói”. Lời nói nầy tự bản-chất của nó đã làm tê-liệt sự củng-cố và phát triễn đoàn-thể, vì trong nội bộ cũng như đồng-bào bên ngoài biết được gì ở họ để theo, nhưng cứ nhìn vào những điều mà họ đã và đang làm thì sẽ rõ vì sao họ không dám nói, như việc họ ủng-hộ những tên Việt-cộng như Hoàng-Minh-Chánh, như Nguyễn-Chính-Kết, v.v…

Trong thời-gian nầy, nơi cơ-sở làm việc chặt-chẻ nhứt của UBCHTƯ ở Âu-Châu là Khu-Bộ Bỉ, một số người đã lên tiếng trên diễn-đàn, yêu-cầu đừng nhắc tới Quan-Điểm 5 Không và những lời nói của Gs.Huy nữa vì họ cho rằng những điều nầy làm cản bước tiến của công cuộc tranh-đấu của LM, thậm chí, họ còn nói là con đường đi của Gs.Huy vạch ra có nhiều hầm hố, không đi được, trong khi có những con đường khác trơn-tru sao không chịu đi (con đường khác nầy là con đường mà Hoàng-Minh-Chách đã vạch ra như: Đề nghị Tiểu Diên-Hồng, đề nghị của Việt-cộng sẽ mời một số người đại-diện đồng-bào ở hải ngoại về nước làm đại-biểu quốc-hội của chúng mà không cần phải bầu-cử,…).

Chuyện gần đây nhứt là khi tên Thủ-tướng Việt-cộng Nguyễn-Tấn-Dũng sang Pháp tổ chức một buổi hợp tại Paris để bàn về việc đầu-tư kinh-tế, thì một Ông Lớn của LM lại xin vào họp !?

Thử hỏi, tất cả những điều nầy có nằm trong điều nào của Quan-Điểm Gs.Huy không? Thì ra Ban Lãnh-Đạo Chỉ Làm Chớ Không Dám Nói là thế? Nhưng lúc nào họ cũng tuyên-bố là trung-thành với đường-lối của Gs.Huy. Nói như thế là hạ nhục ông vì Gs.Huy không bao giờ có chủ-trương như vậy.

3. Việc Kết-Hợp, Thống-Nhứt LM: Những điều cụ-thể đã như thế, hiển-nhiên là lập-trường của 2 nhóm LM/Vancouver và Boston không khác gì nhau, nên việc kết-hợp hay thống-nhứt thành một mối thật ra không có gì khó-khăn. Giả sử như việc kết-hợp được suông-sẻ, họ sẽ có một LMDCVN thống-nhứt, nhưng thực-chất của LM thống nhứt nầy không có liên-hệ gì với LMDCVN trước năm 1990 của Gs.Nguyễn-Ngọc-Huy, nhưng cũng may là việc kết-hợp không thực-hiện được vì tự bản-chất của 2 nhóm là tranh quyền chớ không phải vì lợi-ích của dân-tộc, hối-tiếc một điều là người đề xướng ra cuộc vận-động nầy, có thể vì nhiệt tình nên bị vướng bẫy, không ước-lượng được nội-vụ nên đã làm cho sự đổ vỡ càng trầm-trọng hơn.

III. Đề-Nghị:

Công-tác đoàn-kết để tạo thành một lực-lượng Hậu-Phương Hải-Ngoại hùng-mạnh để đủ sức yễm-trợ đồng-bào lật đổ bạo quyền Việt-cộng để xây-dựng một nước Việt-Nam Tự-Do, Dân-Chủ là một lý-tưởng quý-giá và cao-đẹp của người Việt Quốc-Gia, bởi vậy, việc kết-hợp nầy những anh chị em có lòng ưu-tư trong LM, nếu muốn vận-động, thiết-tưởng cần phải nhắm đúng hướng để đi.

Trước tiên là trong kỳ Đại-Hội tới, làm sao chọn được một Ban Lãnh-Đạo mới không vướng vào các hệ-lụy đã qua. Ban Lãnh-Đạo nầy sẽ công khai:

1. Xác nhận trung-thành với Quan-Điểm 5 Không và chánh-sách của LMDCVN trước năm 1990
2. Vô hiệu-hóa tất cả những văn-kiện khai-trừ nội-bộ từ năm 1993 đến nay.
3. Mời tất cả những anh chị em còn trung-thành với Quan-Điểm nầy cùng ngồi lại với nhau để bàn chuyện đất nước,
4. Phải có ngay những kế-hoạch để hòa-mình, hợp tác chặt-chẽ và nhiệt-tình với các Cộng-Đồng trong những công-tác đấu-tranh chung, v.v…

Những điều nầy phải được thông-báo trên báo chí, trên các diễn-đàn Internet và thực-hành một cách nhiệt-tâm. Có như vậy, lần hồi mới thu-phục lại nhân-tâm, những anh chị em đã ra đi có thể thấy như vậy mà tin tưởng trở lại làm việc. Những người bên ngoài nhìn thấy việc làm và chính-nghĩa của LM sẽ tìm đến với LM. Đó là điều-kiện để phát-triễn đoàn-thể và sự kết-hợp, đoàn-kết như thế mới thật sự hữu-ích.

IV. Kết-Luận:

Trải qua một thời gian dài hơn 30 năm qua, lòng người đôi khi mệt mỏi nên tinh-thần có nhiều biến-đổi, chạy theo sự đua-đòi của thời-cuộc nên vướng vào các ngụy-kế và bẫy giăng của kẻ tội-đồ Việt-cộng, từ đó tinh-thần hăng-say chống độc-tài Cộng-sản trước kia, nay không còn nữa, như ông Tướng Râu Kẽm, như ông Nhạc-sĩ già đầu bạc và một số người, một số băng đảng mất gốc, chảng hạn. Đó là điều nguy-hiễm cho công-tác đấu tranh chung và nguy-hiễm cho lợi-ích thật sự của dân-tộc. Hy-vọng sự tận-tình của quý vị trong cuộc vận-động được đúng hướng để còn kịp thời cứu-nguy con thuyền LM đang trong cơn bảo lửa.

Những điều trình-bày trên là vạn bất đắc-dĩ, người viết phải nói lên như thế với hy-vọng làm tỉnh-ngộ một số vị đang lạc nẽo, hầu khôi-phục lại công-trình xây-dựng gian-khổ của Người Quá-Cố, để tiếp tay với đồng-bào xây-dựng lại quê-hương. Điều nầy sẽ làm phiền lòng một số người, người viết chỉ mong nhận được ở quý vị những lời phê-phán.

Thanh-Thủy (15/03/2009)


No comments:

Post a Comment