Wednesday, June 23, 2010

Việt Cộng tổng tấn công Giáo Hội Công Giáo Việt Nam - Lm Gioan Baotixita Đinh Xuân Minh

    Việt Cộng tổng tấn công Giáo Hội Công Giáo Việt Nam trên ba Tổng, kể từ ngày biến cố đau thương dân tộc 30/04/1975.
    Đứng trước vấn nạn thuyên chuyển Đức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt.
Đức Chúa Giêsu than với Simon, người đứng đầu môn đệ:

„Simon, Simon! kìa Satan đã xin được sàng lọc anh em như người ta sàng gạo“
(Luca 22, 31)

Lm Gioan Baotixita Đinh Xuân Minh


Từ khi Việt cộng xâm chiếm niềm Nam tới nay là ba muơi ba năm (35), Giáo Hội Công Giáo Việt Nam dưới chế độ cai trị độc đoán gian manh của Việt Cộng bị „sàng“ như thế nào? Qua biến cố thuyên chuyển đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt, Giáo Hội Công Giáo Việt Nam thật sự đã bị Satan quấy rối. Có lẽ Satan chống phá và làm xáo trộn chạm đến tận gốc Giáo hội rồi chăng? Thế là „bức màn tre“ đã tạm thời hạ xuống?!

Tổng kết sau 35 năm Việt Cộng thống trị niềm Nam, Việt Cộng đã tấn công Giáo Hội Công Giáo trên ba Tổng. Ba mươi ba năm gồm lại, giống như một cuộc tổng công kích Tết Mậu Thân năm 1968. „Cuộc tổng tấn công“ lần này nhắm vào Giáo Hội Công Giáo Việt Nam ra sao? Chúng ta cùng nhau suy luận, phân tích và nhận định từng giai đoạn!

1. Lần thứ nhất: Việt Cộng tấn công Tổng giáo Phận Sài-gòn

Khi Việt Cộng xâm chiếm niềm Nam, thì nhóm Linh Mục cấp tiến tại Sài-gòn đã ra mặt công khai ngăn chận không cho đức cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận, phó giám mục TGM Sài gòn, với chức vụ phó tông tòa kiêm TGM Sài gòn, thực hành nhiệm vụ.

Trong vụ này, kẻ đối đầu chống những vị Giám Mục do tòa Thánh bổ nhiệm, lộ diện công khai. Họ là những Linh Mục cấp tiến theo thời. Họ là Linh Mục quốc doanh làm tay sai cho Việt Cộng phá rối sự đoàn kết Giáo hội.

Nhóm này ngăn chận không cho Đức cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận nhận nhiệm sở mới. Họ còn xua đuổi đức Khâm Xứ tòa thánh Heinri Lemaitre. Cánh tay nối dài của nhóm „Linh Mục Cấp tiến“ hiện nay là Ủy Ban Đoàn Kết Công Giáo yêu Việt Cộng.

Nhận định chung: Những người anh em này sẵn sàng tiếp tay với Việt Cộng để phản bội và bán đứng anh em để lập thành tích với Đảng Cộng sản Việt Nam. Họ là tay sai hay Chính ủy? Có lẽ cả hai. Họ chính trị hóa Giáo hội cho sự gian ác. Một số „Linh Mục cấp tiến“ này có thành tích với Việt Cộng đều được thăng chức sau đó. Họ giữ những chức vụ then chốt trong tòa TGM Sàigòn.

Kết quả đợt công kích lần thứ nhất: cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận đi tù 13 năm. Sau đó, Ngài bị đầy ra hải ngoại.

Đức Hồng Y Thuận, tuy chưa một lần có thái độ lên tiếng phản kháng đối đầu với Cộng sản hoặc chống nhóm Linh mục cấp tiến, nhưng cũng đi tù 13 năm. Lý do chính duy nhất: Ngài là cháu cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm, nổi tiếng chống cộng.

(Trong giai đoạn này, có lẽ chưa ai biết những Linh Mục cấp tiến này thuộc về thành phần nào. Dần dần nhóm này hiện rõ là thành phần yêu Việt Cộng gian ác phản Hội Thánh).

Xong vụ trường hợp Hồng Y Thuận, đến Giám Mục Nikolas Huỳnh Văn Nghi, Giám Mục Phan Thiết. Trong thời gian đức TGM Phaolô Nguyễn Văn Bình bệnh và bị mất, Ngài cũng không được thực thi nhiệm vụ giám quản tại TGM Sài gòn, mặc dù đức Giám Mục Nghi „chưa“ được coi là Giám Mục „nguy hiểm“ cho chế độ. Nhưng Ngài nổi tiếng là nghiêm nghị, trung trực và trung thành với Tòa Thánh.

Tòa TGM Sài-gòn bị trống ngôi sáu năm. Ai cai quản trong thời gian tòa T ổng giám mục Sàigòn trống ngôi? Dĩ nhiên, là nhóm Linh mục quốc doanh cấp tiến.
2. Lần thứ hai: Việt Cộng tấn công Tổng giáo Phận Huế

Trường hợp thứ hai, Việt Cộng tấn công tòa tổng giám mục Huế, đứng đầu là Tổng Giám Mục Philipphê Nguyễn Kim Điền. Tại đây, đức Tổng Điền công khai chống lại Ủy Ban Đoàn Kết Công Giáo yêu Xã Hội Chủ Nghĩa, đứng đầu là Linh Mục chủ tịch Nguyễn Hữu Vịnh. Ủy ban này, chiếu theo Thế quyền của Việt Cộng, cao hơn Hội Đồng Giám Mục Việt Nam. Vì, Ủy ban này là dụng cụ tay sai trung thành của Việt Cộng, nhằm phá hoại sự đoàn kết của Giáo hội.

Kết qủa cuộc đối đầu chống lại nhóm Ủy Ban Đoàn Kết Công Giáo, đức TGM Nguyễn Kim Điền đã bị đầu độc tại bệnh viện Chợ Rẫy, Sàigòn, ngày 8/6/1987.

Sau khi TGM Điền mất, thì hầu hết những Linh Mục ủng hộ Ngài đều bị thất sủng. Ngoài ra, Linh Mục thư ký của tòa TGM Huế là Lm Nguyễn Văn Lý bị giam tù và quản chế trên dưới 20 năm. Linh Mục Phan Văn Lợi và Linh Mục Nguyễn Hữu Giải bị tù đày và quản chế nhiều năm.

3. Lần thứ ba: Việt Cộng tấn công TGM Hà-Nội (từ 12/2007 – tháng 05/2010)

Có thể nói, khởi xướng công cuộc đối đầu với nhà nước Việt Cộng của TGM Hà Nội bắt đầu từ tháng 12 năm 2007. Nổi bật trong những cao trào đấu tranh cho Công Lý và sự thật là tại Tòa Khâm sứ, giáo xứ Thái Hà, sau đó đến Tam Tòa và Đồng chiêm. Cao điểm tinh thần hiệp thông của giáo dân của giáo phận Vinh cho giáo xứ Tam Tòa, với năm trăm ngàn (500.000) Cao Đình Thuyên.

Lần này có thể nói được rằng, Tòa TGM Hà-Nội được cả thế giới biết đến nhiều nhất nhờ phương tiện Internet và tinh thần đấu tranh quyết liệt của giáo dân. „Trận chiến“ lần này, đã được sự ủng hộ của toàn dân tộc văn minh trên thế giới. Phong trào Hiệp thông cầu nguyện đòi hỏi Công lý và hòa bình lớn mạnh. Xem ra, chế độ Việt Cộng gần như đã bị sụp, mà chưa đổ! Giống như Hồ Chí Minh đã chết mà chưa chôn!

Trong vụ này, Tòa Tổng Giám Mục chỉ trực diện đối đầu với bạo quyền Việt Cộng, không có sự đối kháng với nhóm „cấp tiến“. Đứng đầu nhóm là bí thư thành ủy Hà Nội Phạm Thanh Nghị và Chủ tịch của cái gọi là UBND Thành phố, Nguyễn Thế Thảo. Họ là những „đại ca“ liên kết với bọn du côn đánh đập và hành hung quý tu sĩ và giáo dân.

Trong cao trào đấu tranh này, khách quan nhìn nhận, phe yêu chuộng công Lý và lẽ phải thắng tập đoàn Việt Cộng, trên từng địa phương. Thấy tình thế có nguy cơ sụp đổ, Nguyễn Thế Thảo bàn kế hoạch xin „lực lượng nhóm cấp tiến trừ bị“ ra tay giúp đỡ. Cũng như hai lần trước, nhóm „Cấp tiến“ ra tay, phối hợp với đại ca phường du côn Việt Cộng, chống phong trào Hiệp thông đòi hỏi Công Lý và Hòa bình. Đợt phản công này đều có sự „tiếp tay“ của nhóm „cấp tiến“ đứng trong hậu trường, với những lập luận phản giá trị Phúc âm và gây rối loạn Đức tin.

Nói chung: Mọi đợt „phản công“ của Việt Cộng, đều gây ra cảnh nồi da xáo thịt. Anh em đồng giáo đồng đạo phản bội nhau và bán đứng nhau làm tay sai cho kẻ gian ác Việt Cộng.

Trong vụ tranh chấp tại tổng giáo phận Hà Nội, Đức TGM Ngô Quang Kiệt đã bị phải từ chức, để công khai hợp thức hóa ra đi. Nói rõ ra: Ngài bị bứng đi chỗ khác! Có thể nói, Ngài bị phản bội và bị lường gạt. Ngài là „chiên tế thần“ của đồng đội.

Song song đó, Đức cha Phaolô Maria Cao Đình Thuyên, địa phận Vinh, cũng đúng ngày 13/05, xin từ nhiệm bày tỏ tình Hiệp thông và liên đới với Đức tổng Kiệt.

Kết qủa tại TGM Hà-Nội: Hai vị chủ chăn can đảm anh dũng của Tổng Giáo Phận Hà Nội đã phải từ chức. Cả hai vị đều có một lịch sử phản kháng và chống đối kiên cường trong bất kỳ nỗ lực nào nhằm giúp Giáo hội sống thật sự trong lòng dân tộc và cộng tác lành mạnh.

Trong vụ này thì qúa rõ: Đạo diễn „bi kịch TGM Ngô Quang Kiệt“ chính là do Việt Cộng chỉ đạo ra mặt gồm có bí thư tỉnh ủy Phạm Thanh Nghi và chủ tịch cái gọi là UBND thành phố Hà Nội là Nguyễn Thế Thảo. Lần này, hầu như, không có sự ra mặt công khai của nhóm cấp tiến thân Cộng. Thỉnh thoảng có bài lên tiếng, ví dụ như lời lên tiếng của Linh mục quốc doanh Phan Khắc Từ, giáo xứ Vườn soài, qua vụ Đồng chiêm.

Mặc dù, tất cả qúi Giám Mục của Tổng Giáo Phận Hà Nội đều lên tiếng Hiệp Thông với đức TGM Ngô Quang Kiệt, nhưng vẫn không thắng được qủy Satan Việt Cộng và tay sai.

Ai là người chỉ đồng cảm, nhưng không đồng thuận, đồng nhất với tòa Tổng giám Mục Hà Nội? Có lẽ chính những nhân vật với những chủ mưu này, và thành phần „cấp tiến“ đứng sau đã tiếp tay cho Việt Cộng, để „bứng“ chức vụ TGM của đức tổng Kiệt?
4. Nhân định chung qua những biến cố trên

Chúng ta không nên bình thường hóa vấn đề thuyên chuyển của đức TGM Ngô Quang Kiệt! Không nên bình thường hóa sự dữ! Sự kiện, các tòa Tổng giám Mục, từ Sài-gòn, rồi đến Huế, và ngày hôm nay là Hà-Nội bị „tấn công“, là kết qủa sự bưng bô kìm kẹp thông tin và chính sách đàn áp của chế độ Việt Gian Cộng sản. Không phải sự việc xẩy ra không có cơ sở! Chúng ta không nên „vô tư“ cho rằng, sự kiện TGM Ngô Quang Kiệt là một sự vô tình tự nhiên không có sự xếp đặt nào. Hiện tượng TGM Kiệt chỉ là ngọn. Vấn đề chính vẫn là guồng máy cai trị độc tài bất nhân Việt Cộng. Chính họ là đạo diễn! Và nhóm Cấp tiến quốc doanh tay sai là diễn viên!

Làm sao bạch hóa được đường giây tình báo trong lòng Giáo Hội Công Giáo Việt Nam?! Chính Giám Mục Giáo Phận Thanh Hóa Nguyễn Chí Linh, Phó chủ tịch HĐGMVN còn phải than trách: „Điều đáng sợ nhất là Hội Đồng Giám Mục Việt Nam không biết mình là cái gì đối với những người đứng ở hậu trường tìm cách phá hoại Giáo hội.“

Nguyên nhân từ đâu? Bởi đâu mà ra? Vì, những vị TGM hay đương nhiệm kế vị TGM, đều là „mối nguy hại“ cho chế độ. Nên, quý Ngài phải đi tù, đầu độc và bị „bứng“ cho lưu đày!

Nếu chúng ta hiểu ra vấn đề, thì dù là người công giáo, nói riêng, hay tất cả những ai yêu chuộng công lý và hòa bình nói chung, chống độc tài gian manh đàn áp của Cộng Sản, thì phải đi tìm sự thật và chống lại những thế lực đen trong lòng Giáo Hội Việt Nam, nếu có.

Nếu chúng ta nhắm mắt cho những kẻ a dua tòng phạm cho sự gian ác, thì chính chúng ta cũng tự trọng trách là kẻ vô ơn thờ ơ, đứng bờ đại dương nhìn nhà giáo hội cháy, để rồi bình chân như vại. Đừng vô trách nhiệm hùa theo chủ thuyết „phó mặc cho kẻ gian manh rảnh tay tung hoành“!

Hai vụ chống phá Giáo hội tại Tổng Giáo Phân Sài gòn và Huế, là bởi vì người thiện chí không lên tiếng, không có phương tiện truyền thông. Ngày nay, với kỹ thuật điện toán mà chúng ta im hơi lặng tiếng, thì chúng ta thật vô trách nhiệm với đồng bào và đồng giáo. Và chúng ta có thật lòng đồng hành, đồng cảm, đồng nghiệm và đồng tình với giáo hội mẹ không?

Cũng chính vì người công chính im lặng, mà nay mới có thể xẩy ra lần nữa tại Tổng Giáo Phận Hà Nội. Lần thứ ba rồi! Lần này là lần cuối hay lịch sự vẫn tái diễn? Giáo hội Công Giáo Việt Nam có ba Tổng, thì đã bị Việt Cộng tấn công trên ba Tổng, có nghĩa, cả toàn bộ Giáo hội bị tấn công!

Quyết định ngăn chận sự gian Ác ma qủy lan tràn trong lòng giáo hội, cũng một phần do thái độ của chúng ta. Thái độ của chúng ta là gì trước vấn nạn? dửng dưng, thờ ơ, mặc kệ sống chết mặc bay, trốn tránh trách nhiệm v.v…? Chúng ta góp phần nào xây dựng đoàn kết cho Giáo hội cho quê hương, trong tình hiệp thông bác ái cho mưu ích chung và trong tinh thần hỗ tương lương tựa nhau? Chúng ta chọn thái độ nào trước vấn nạn?

5. Kết luận

Muốn tránh khỏi cảnh „con đấu tố cha, cha đấu tố con“, cảnh người cha Abraham dùng người con I-sak làm của „lễ vật hy sinh toàn thiêu“ dâng cho đảng Cộng Sản Việt Nam thì phải làm gì?

Điều đáng nên nghi nhớ: im lặng thì sự gian ác lan tràn! Quay mặt đi thì sự ác sẽ ngước lại. Thà mổ đau một lần, nhưng chữa được bệnh, còn hơn là để cơn bệnh thành bệnh ung thư truyền nhiễm hết thuốc chữa.

Tất cả những cuộc „tấn công“ kể trên của Việt Cộng tấn công vào Giáo hội công giáo Việt Nam đều có bàn tay giúp sức của nhóm Cấp tiến quốc doanh. Họ là những thành phần „đấu tố phụ“ kết án cha anh mình! Nhóm „cấp tiến“ chủ trương phản bội hãm hại anh em để bảo vệ đảng Cộng Sản Việt Nam. Những hành động của họ chính trị hóa Giáo hội cho sự ác của Việt Cộng. Họ chỉ làm lợi cho một nhóm. Đó là tập đoàn Việt Cộng bán nước hại dân.

Có thể nói, con cái trong cùng một đại gia đình đấu tố nhau! Muốn triệt tận gốc căn bệnh này, phải thiết lập một nền thể chế chính trị Dân Chủ Tự Do đa nguyên pháp trị, phi cộng sản.

Đức tin người giáo hữu nay đã trưởng thành trong đau khổ. Họ tự quyết định lấy vận mạng trong tay. Chính họ khởi xướng những cuộc đối đầu công khai với Việt Cộng.

Thường thì những con ong tìm đến những bông hoa tươi đẹp đầy nhựa sống hút mật. Việt Cộng là ong. Giáo Hội Việt Nam là những bông hoa đẹp tươi mát đầy mật sữa. Biết được điều này, nên chúng thả những con ong thiêu thân hút hết „mật“ của Giáo Hội Công Giáo Việt Nam. Chính những „con ong“ này, sẵn sàng nòi kim chích nọc độc thay cho chủ.

Qua ba biến cố Việt Cộng tổng tấn công trên ba Tổng, người ta có cảm giác, cơ quan tình báo của Việt Cộng đã cắm rễ xâu vào lòng giáo Hội Công Giáo Việt Nam. Và cánh tay dài- đường giây tình báo Việt Cộng- có lẽ đã vươn tới tận Vatican.

Chủ trương của Giáo hội sau 35 năm sống trong „triều đại gian manh phản bội của Hồ Chí Minh“, đến nay đã chứng minh cụ thể rõ ràng: Giáo Hội Công Giáo Việt Nam bị Việt Cộng tấn công với sự tiếp tay của phe nhóm cấp tiến nằm vùng, giống như xưa Việt Cộng tấn công cố đô Huế, với sự tiếp tay nội tuyến trong thành.

Kết qủa của cuộc tổng tấn công này đưa ra hai nhận định:

a. - Thứ nhất, giáo dân hiền lành chân chính đều bị Việt Cộng „hành quyết“. Thứ hai, những vị lãnh đạo tinh thần có khuynh hướng „chạnh lòng thương“, nguy hiểm cho chế độ, những vị công khai đối đầu v.v. đều bị „tiêu diệt“, cho đi tù, cho về hưu non hoặc bị „bứng khỏi chức vụ“!

Có thể nói: Giáo Hội Công Giáo Việt Nam đang bị „sàng“„lọc“! „Lọc“ những ai đi „chệch hướng“ của Việt Cộng. Vì vậy đã tạo ra cảnh Giáo hội „bị sàng“. „Simon, Simon! kìa Satan đã xin được sàng lọc anh em như người ta sàng gạo“ (Luca 22, 31).

Satan là Việt Cộng. Thành phần „nhóm Cấp tiến“ là nhóm tay sai Satan trong lòng Giáo Hội Công Giáo Việt Nam. Chính những thành phần này vẫn còn hăng say „lập thành tích“. Họ sẵn sàng phản bội tình huynh đệ để hưởng lợi!

Trong những ngày qua, có nhiều nhân chứng cho rằng, vòi bạch tuộc mạng lưới tình báo Việt Cộng đã „cắm vòi“ sang tới Vatican?! Nếu đúng vậy thì: Lạy Chúa tôi! Đúng là thời đại qủy vương ra đời!

„Em nghe gì không hỡi em???..... Ôi! Thương quá trái tim Việt Nam!!!!!!!!! !!“

Lm Gioan Baotixita Đinh Xuân Minh
(Đức Quốc, thứ ba, Lễ kính thánh John Fisher và Thomas Morus, ngày 22/06/2010


No comments:

Post a Comment