Friday, June 4, 2010

Giá trị đích thực việc linh mục Phan Văn Lợi xin lỗi Đức Ông Cao Minh Dung - Nguyễn An Quý


Nguyễn An Quý


Ngày 3 tháng 6 năm 2010 Giáo Hội bắt đầu vào ngày thứ ba tháng Kính Thánh Tâm Chúa, từ thành phố Huế, nơi làng Phủ Cam hiện nay còn được gọi là phường Phước Vĩnh, linh mục được liệt kê vào loại linh mục “CHUI” lang thang (sic) Phêrô Phan Văn Lợi lại phóng lên bức thư làm ngạc nhiên cho những ai thường theo dõi tin tức trên các diễn đàn. Đó là “Thư xin lỗi của linh mục Phan Văn Lợi”.

Có người khi đọc được “Thư Xin Lỗi “ này thì vui mừng vô kể nên đã miệt mài phóng lên net suốt cả ngày không biết mệt, nhưng có người chắc cũng ngồi suy tư thấm thía về chuyện đời thuộc dạng thâm cung bí sử, và cũng có người thở dài nhẹ nhõm: thì ra chuyện cha Lợi nói trên video clip hôm rồi là vậy à, cha đâu có tự mình bịa chuyện bậy bạ nhỉ.

Người viết khi nhận được thư này thì vội đọc nhanh để biết Linh mục Phan Văn Lợi đã viết bức thư “xin lỗi” như thế nào. Đọc xong bức thư, người viết cảm thấy vô cùng lý thú. Lý thú vì nhận ra ở đây là niềm hãnh diện về một linh mục can trường nơi xứ Huế lại đang sống trên phần đất giáo xứ Chánh Toà Phủ Cam, phần đất của vị anh hùng tử đạo Việt Nam Tống Viết Bường.

Nên nhớ rằng người dân Phủ Cam không bao giờ chịu khuất phục bọn VC, bằng chứng là những người thanh niên Phủ Cam đã anh dũng chiến đấu chống lại cộng quân khi cộng quân tiến vào Phủ Cam trong biến cố Tết Mậu Thân. Chiến đấu đến khi hết đạn, họ mới chịu tìm cách trốn thoát để lánh nạn, nhiều giáo dân Phủ Cam đa số bị giết thê thảm tại Khe Đá Mài. Bà ngoại của ĐÔ Cao Minh Dung cũng bị chết khi đi lánh nạn trong dịp Mậu Thân.

Nhắc lại một chút về thiên hùng ca xuất phát nơi Phủ Cam để nhắc nhở với Đức Ông Dung, kẻo sợ ngài quên mất chuyện đau thương thuở nào.

Tôi đọc kỹ bức thư ngắn gọn này, và nhận ra đây là một sự tuyệt vời, quả thật bức thư xin lỗi đã trở thành: Giá trị đích thực của một câu chuyện, đó là Giá Trị Sự Thật về chuyện linh mục Phan Văn Lợi xin lỗi Đức Ông Cao Minh Dung.

Để rộng đường dư luận, xin trích nguyên văn toàn bộ bức thư của LM Phan Văn Lợi, viết tại Huế ngày 03 tháng 06 năm 2010 (những chữ màu xanh là sự chú ý của người viết):

Kính thưa Đức Ông P.X Cao Minh Dung thuộc Bộ Ngoại Giao Toà Thánh Vatican.

Tôi là linh mục Phêrô Phan Văn Lợi đang ở tại Huế Việt Nam xin có mấy lời với Đức Ông.

Ngày 23-05-2010 trên một video clip, tôi có nói động đến đời tư của Đức Ông, dựa theo những bằng chứng dư luận bà con thân thuộc của Đức Ông. Từ đấy đã gây nhiều xôn xao, làm mất thanh danh của Đức Ông.

Nay tôi xin lỗi Đức Ông, nhân cơ hội này tôi cũng xin lỗi những người liên quan đã mất thanh danh vì các lời nói của tôi.

Cuối cùng những ai đang khai thác đoạn video clip, xin vui lòng dừng lại.

Tôi xin cám ơn Đức Ông và xin Đức Ông cầu nguyện cho tôi.

Huế ngày 03-06-2010.

Ký tên: Lm Phan Van Lợi.

Qua lời lẽ trong thư xin lỗi, chắc chắn ai cũng nhận ra đây quả là một linh mục khiêm nhường, một linh mục luôn biết trăn trở để cùng chia xẻ những ưu tư của người khác, nhất là trong hàng ngũ anh em linh mục với nhau. Tuy nhiên trong cái thế chẳng đặng đừng nên cha Lợi đã phải tung lên đoạn video clip về chuyện bí mật có liên quan đến đời tư ĐÔ Dung như đã nêu trên

Trên thực tế, những bàn tán xôn xao về chuyện thâm cung bí sử đã xẩy ra tại Phủ Cam từ cả nửa thế kỷ nay rồi chứ chẳng phải chuyện mới lạ gì đâu. Đây chẳng qua, là lời nhắc lại như một sự báo động: báo động cho Toà Thánh, báo động cho HHĐGMVN và báo động ngay cả Đức Ông Dung … để trong một lúc nào đó ĐÔ Dung hồi tưởng lại chút gì cho cuộc đời hư hư ảo ảo của mình để trở về thực tại và sống đúng với Thiên chức của mình. Đọc bức thư xin lỗi này tôi thấy có nhiều điều lý thú:

Điều lý thú thứ nhất là cách trả lời của linh mục Phan Văn Lợi ngắn gọn và đầy ý nghĩa để nói thẳng với linh mục Đỗ Quang Châu rằng: không phải tôi đặt điều, đặt chuyện dối trá mà nói công khai huỵch toẹt về câu chuyện thâm cung bí sử này đâu. Tôi lại nhớ, ngày 31-05-2010, Lm Châu có viết lời minh xác và nhờ ông Nguyễn Lý Tưởng phổ biến.

Tiện đây cũng xin trích nguyên văn thư minh xác của LM Châu, để mọi người cùng biết cho vui:

Kính gởi anh Nguyễn Lý Tưởng.

Nhờ anh phổ biến lời minh xác của tôi sau đây:

“Tôi linh mục Phêrô Đỗ Quang Châu minh xác rằng những lời Phan Văn Lợi nói về tôi là những lời dối trá và vu cáo một cách trắng trợn. Tôi thấy không còn gì phải nói thêm nữa.

Linh mục Phêrô Đỗ Quang Châu

Ashland City Tennesee…”

Chắc cha Châu đã đọc lời xác minh của Cha Lợi trong đoạn thư xin lỗi ĐÔ Dung này rồi, chuyện rõ như ban ngày rồi còn gì nữa? Chẳng lẽ những người bà con thân thuộc của ĐÔ Dung lại đi phịa chuyện tào lao này sao?

Hiện có em gái của ĐÔ Dung cũng đang ở Mỹ đấy.

Đây là lời xác minh của linh mục Phêrô Phan Văn Lợi thật vô cùng ý nghĩa: “… tôi có nói động đến đời tư của Đức Ông dựa theo những bằng chứng dư luận bà con thân thuộc của Đức Ông ...”

Lý thú thứ hai mà người viết nhận ra cách dùng chữ trong thư xin lỗi của Cha Lợi vừa tế nhị, lại vừa để lại cho đời sự suy nghĩ thực tế, đó là câu nói nhẹ nhàng bao hàm nhiều ý nghĩa như: “… làm mất thanh danh của Đức Ông” “… những người liên quan đã mất thanh danh ...”

Thanh danh của ĐÔ Dung đã được nhiều người quan trọng hoá là một nhân vật đang làm việc tại Toà Thánh nên khi về Việt Nam phải được VC đón rước nồng hậu, thanh danh của ĐÔ Dung là mộng ước đang trên đường tiến nhanh tiến mạnh lên địa vị cao sang nhất làng Phủ Cam và cả Giáo Hội Việt Nam nữa. Bởi vì trên thực tế thanh danh của ĐÔ Dung đang lừng lẫy đến nỗi những người em trai của ĐÔ Dung cũng dựa hơi thanh danh này để sống một cách phè phởn nơi xứ Huế, vì được công an giúp đỡ. Có dịp sẽ bàn tiếp chuyện hơi hưởng thanh danh từ Đức Ông Dung mà những người em trai của ĐÔ Dung đang ở VN đã thể hiện như thế nào. Thanh danh của ĐÔ Dung là khi về thăm quê hương xóm làng thì cố tránh mặt ngay cả người cậu của Đức Ông, vì người này là linh mục chui, mà lại tiếp xúc thân mật với những tay công an gộc nơi xứ Huế, nên nhớ đây không phải là lúc thi hành nhiệm vụ ngoại giao của Toà Thánh nha.

Nhìn lại thực tế, đây là một câu chuyện thật quá đau lòng, khi nói lên sự thật này, người nêu vụ việc cũng đã có nhiều trăn trở vì cảm thấy đôi lúc còn thiếu đức ái nữa, nhưng qua suy nghĩ thì cảm thấy khi nêu sự thật là một vấn đề quan trọng, cần phải huỵch toẹt nói ra để phòng hậu hoạn cho một sự việc, nếu có thì quả nguy hại cho Giáo Hội bội phần, cho nên phải công bố sự thật là vậy theo suy nghĩ của người viết.

Đọc lời xin lỗi Đức Ông Dung của linh mục Phan Văn Lợi rồi lại đọc lời minh xác của linh mục Đỗ Quang Châu, người viết cảm thấy linh mục Đỗ Quang Châu là một vị linh mục còn mang đầu óc cả quyền như một ông cha nhà thờ thời xa xưa, đã tỏ ra bất lịch sự, coi thường người khác mà người đó lại là một linh mục, dù linh mục chui. Không biết ông linh mục này đã dùng quyền gì để lột chức linh mục của linh mục Phêrô Phan Văn Lợi, (tôi biết VC chưa bao giờ công nhận linh mục Phêrô Phan Văn Lợi là một linh mục) khi viết lời minh xác như sau: Tôi linh mục Phêrô Đỗ Quang Châu, minh xác rằng những lời Phan Văn Lợi nói về tôi là những lời dối trá …” Qua cách viết và cách xử sự như thế với nhau trong hàng linh mục thì rõ đây là vị linh mục thế nào rồi đấy.

Tóm lại nhân chuyện bức thư xin lỗi Đức Ông Cao Minh Dung của linh mục Phêrô Phan Văn Lợi, người viết sực nhớ chuyện xa xưa nên trước khi dứt lời, xin hỏi nhỏ linh mục Phêrô Đỗ Quang Châu: tại sao linh mục đang là một thầy thuộc Dòng Thánh Tâm Huế, mà sau đó lại chuyển ngành để trở thành linh mục triều, có phải linh mục tự ý bỏ Dòng Thánh Tâm hay bị cha Bề Trên Laurent Trần Văn Đàng đuổi khỏi nhà Dòng?

Nguyễn An Quý


No comments:

Post a Comment