Nguyễn văn Hoàng
Câu chuyện bốc mộ được BBC, SBTN, SBS (Úc) quảng bá, đẹp trữ tình như một đóa hoa hồng nở trên nấm mộ hoang, bỗng trở thành một bụi gai khi bà con nhận được thông báo khẩn của CĐ NVTD UC về các buổi gây quỹ mang tên "Bông Hồng Trên Nấm Mộ Hoang".
Một cú sốc cỡ này luôn làm sục sôi máu truyền thông cấp làng xã của tôi, đặc biệt hơn nữa, nhóm tổ chức buổi gây quỹ Hồng Hoa Hoang Mộ này lại là nhóm bạn chí thiết của người viết. Cắp máy ghi âm đến dự buổi gây quỹ ở Brisbane đêm 12 tháng 6 và phỏng vấn người chủ xướng vụ bốc mộ, ông Nguyễn Đạc Thành, tôi mang theo đôi mắt dò dẫm, vừa hiếu kỳ, vừa dè dặt, của chàng trai trẻ lần đầu tiên diện kiến nhạc phụ tương lai.
Giọng miền Nam chơn chất, đôi mí mắt năm tháng trễ xuống, ông Nguyễn Đạc Thành cho người ta một cái cảm giác đáng tin cậy, thiện cảm. Ý nghĩ của thoáng đầu tiên gặp gỡ là "người này không gạt mình đâu". Nhìn dáng chân thật của ông, đâu đó trong vô thức của tôi lại lờn vờn ẩn hiện một bức tranh khác, "không gạt mình không có nghĩa là người này không bị người khác lợi dụng".
Cuộc phỏng vấn bắt đầu.
Khai vị là hai món ăn chơi. Ông Nguyễn Đạc Thành trả lời như ăn gỏi, trơn tru như súp măng cua. Sau đó thì tuần trăng mật chấm dứt, thời gian còn lại dành cho những hồi cụp lạc, gây cấn. Chúng tôi bắt đầu hỏi nhận định của ông về thông báo khẩn của CĐ NVTD UC.
Vấn đề của CĐ NVTD UC đặt ra là khía cạnh chính trị của thái độ và việc làm của ông Thành. Trong cuộc tiếp xúc riêng và trong buổi nói chuyện chung, ông Thành có nhấn mạnh việc ông bốc mộ là hành động hoàn toàn nhân đạo, không mang tính chính trị.
Tôi một nửa đồng ý, một nửa không. Tôi đồng ý là vì trong một số trường hợp, chính trị được đặt sang một bên, như khi người bác sĩ cứu bệnh nhân, tinh thần nhân đạo là kim chỉ nam duy nhất. Nhưng tôi còn một chút ưu tư trong trường hợp này, vì ông Thành không ở trong trường hợp một bác sĩ trước một con bệnh, mà ông mang trên mình tư cách của một Tổng Hội Trưởng HO, của một người quốc gia, tị nạn, như ông từng nói.
Ở một tư thế nào đó, người ta không thể tách rời các phương diện khác của đời sống với tư thế ấy của mình, như thể bất cứ người đàn ông nào cũng có thể vào night club xem sexy show nhưng một đương kim tổng thống thì không. Trong đôi mắt trần tục của tôi, ông như một con chim đầu đàn, tư thế Tổng Hội Trưởng HO của ông Thành có tính chính trị, khó có thể có hành động nào mà không mang một chút ảnh hưởng chính trị.
Hãy nghe ông Thành trả lời Hà Mi của BBC.
Vấn đề của CĐ NVTD UC đặt ra là khía cạnh chính trị của thái độ và việc làm của ông Thành. Trong cuộc tiếp xúc riêng và trong buổi nói chuyện chung, ông Thành có nhấn mạnh việc ông bốc mộ là hành động hoàn toàn nhân đạo, không mang tính chính trị.
Tôi một nửa đồng ý, một nửa không. Tôi đồng ý là vì trong một số trường hợp, chính trị được đặt sang một bên, như khi người bác sĩ cứu bệnh nhân, tinh thần nhân đạo là kim chỉ nam duy nhất. Nhưng tôi còn một chút ưu tư trong trường hợp này, vì ông Thành không ở trong trường hợp một bác sĩ trước một con bệnh, mà ông mang trên mình tư cách của một Tổng Hội Trưởng HO, của một người quốc gia, tị nạn, như ông từng nói.
Ở một tư thế nào đó, người ta không thể tách rời các phương diện khác của đời sống với tư thế ấy của mình, như thể bất cứ người đàn ông nào cũng có thể vào night club xem sexy show nhưng một đương kim tổng thống thì không. Trong đôi mắt trần tục của tôi, ông như một con chim đầu đàn, tư thế Tổng Hội Trưởng HO của ông Thành có tính chính trị, khó có thể có hành động nào mà không mang một chút ảnh hưởng chính trị.
Hãy nghe ông Thành trả lời Hà Mi của BBC.
Click Play nghe phỏng vấn của BBC với ông Nguyễn Đạt Thành
Source: http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2010/04/100428_nguyendacthanh_mia.shtml
Nỗ lực tìm kiếm hài cốt quân nhân VNCH
Hà Mi
BBC Việt Ngữ
Việc tìm kiếm hài cốt của những người chết và mất tích trong và sau cuộc chiến Việt Nam vẫn tốn nhiều công sức của các bên, cho dù chiến tranh kết thúc đã tròn 35 năm.
So với nỗ lực tìm kiếm và truy tập các tử sĩ Mỹ và bộ đội Bắc Việt Nam, có vẻ như những người lính phe Việt Nam Cộng hòa mất tích hoặc chết trong các trại cải tạo sau 75 cho đến gần đây vẫn chịu nhiều thiệt thòi.
Tuy nhiên, nhờ nỗ lực của một số cá nhân và tổ chức, công việc tìm kiếm hài cốt quân nhân lực lượng Việt Nam Cộng hòa gần đây đã thu hút được sự chú ý và trợ giúp của cả chính quyền Việt Nam lẫn Hoa Kỳ.
Trong chuyến công tác tới Hoa Kỳ mới đây, Hà Mi của BBC Việt ngữ đã có cuộc trò chuyện với ông Nguyễn Đạc Thành, chủ tịch Tổng hội HO (ra đi có trật tự) và Hội Người Việt mất tích, và được ông cho biết về công việc tìm kiếm này:
Nguyễn Đạc Thành: Trước hết, không có sự trợ giúp chính thức của chính phủ Việt Nam thì chúng tôi không làm được gì cả, bởi vì chính phủ Việt Nam họ quản lý đất nước, nếu họ không chấp thuận thì chúng tôi không làm được gì hết.
Chính phủ Việt Nam, cũng như chính phủ Mỹ, đã tích cực giúp chúng tôi trong việc này. Khi chúng tôi đến Việt Nam, thì một thời gian sau, chúng tôi đã liên lạc với tòa đại sứ và chúng tôi được tòa đại sứ yểm trợ rất là mạnh mẽ và cũng hậu thuẫn cho chương trình này.
BBC: Ông mong muốn nhận được những trợ giúp gì nữa trong tương lai để tiếp tục công việc mình đang làm?
Nguyễn Đạc Thành: Cái vấn đề mà chúng tôi mong mỏi là hai chính phủ đứng ra trực tiếp giúp chúng tôi tìm và đưa hài cốt của anh em trở về gia đình. Bởi vì sau 35 năm, tất cả đều đã lo đưa hài cốt tử sĩ của mình trở về. Riêng hài cốt của anh em Việt Nam Cộng hòa của chúng tôi thì ở ngoài rừng sâu. Cái việc đó làm cho chúng tôi rất là đau lòng.
Tuy nhiên, chúng tôi cũng không trách được. Bên phía Việt Nam họ phải lo cho tử sĩ của họ, phía Mỹ phải lo cho tử sĩ của họ, điều đó là đúng. Mà họ không lo gì cho phía miền nam Việt Nam chúng tôi là cũng đúng thôi. Nhưng mà tại sao anh em chúng tôi không lo cho hài cốt của bằng hữu của mình, mà lại phải trông chờ người khác? Thì đó là lý do mà chúng tôi lên tiếng.
Và chúng tôi rất là mong mỏi hai chính phủ giúp đỡ cho chúng tôi hoàn thành công việc nhân đạo này. Sau khi làm việc thì chúng tôi biết là chính phủ Việt Nam đang rất muốn giải quyết giúp chúng tôi và đang có một chương trình ủng hộ chúng tôi để làm công việc nhân đạo này.
Riêng về chính phủ Mỹ thì cũng có dấu hiệu cho tôi thấy rằng chúng tôi sẽ nhận được sự ủng hộ của chính phủ Mỹ. Nhưng mà để có câu trả lời rõ ràng, xin cô hãy chờ chúng tôi đang thực hiện chương trình lấy 22 hài cốt của anh em tù cải tạo ở miền Bắc, tại làng Đá. Sau kết quả này thì sẽ có câu trả lời rất rõ ràng cho cô về bên phía Mỹ.
BBC: Qua kinh nghiệm làm việc trong thời gian vừa qua, ông có thể tiên lượng được những khó khăn gì sẽ xảy ra khi tiếp tục công việc này trong thời gian tới?
Nguyễn Đạc Thành: Công việc này có những khó khăn của nó. Thứ nhất là mộ của tù cải tạo hay là những anh em đã chết trong cuộc chiến là rất lâu rồi, thành ra khi phát giác ra, biết được chỗ đó tìm cũng rất là khó. Nếu mà không có sự giúp đỡ mạnh mẽ từ chính phủ Việt Nam cũng như những người biết thông tin tích cực giúp thì chúng tôi khó có thể làm được. Đó là khó khăn về mộ.
Cái thứ hai là khó khăn mà chúng tôi cho rằng đến nay nên phải giải quyết, đó là cái sự hận thù của hai bên, của hai chiến tuyến nên dẹp bỏ để làm công việc nhân đạo này. Là bởi vì người chết rồi đâu còn thù hận gì, thì chúng ta nên giúp nhau đưa những người đó về với gia đình.
Mà cái người đau khổ nhất là các gia đình còn sống. Mọi người đều biết rằng hài cốt là cái gì thiêng liêng của thân nhân người ta. Hiện tại mình còn sống thì nên giúp cho họ, để mà hoàn thành được cái mong muốn là đưa hài cốt họ về, cho dù là một mảnh xương tàn mà thôi.
Đó là một việc làm nhân đạo rất cần, và nên gạt bỏ sang một bên tất cả những gì không nhân đạo. Đừng có đem chính trị vào vấn đề này. Tôi cho rằng làm sao để đưa hài cốt của những người đã mất trong cuộc chiến về với gia đình. Đó mới là việc làm hết sức cần thiết. Nó đúng với truyền thống nhân đạo của người Việt Nam mình.
BBC: Xuất phát từ đâu mà ông làm việc này, vì cũng có thân nhân mất tích như thế?
Nguyễn Đạc Thành: Tôi không có thân nhân, nhưng đối với tôi đó một vấn đề rất quan trọng, thật sự trong lòng tôi xin kể với cô, là tôi không nghĩ tôi có thể ra khỏi trại tù cải tạo và chính tôi khi đó là người sắp chết. Nên tôi biết được người sắp chết họ muốn gì.
Bởi vì khi ở ngoài Bắc, tôi bị bệnh kiết, tôi sắp chết. Cô biết là ở tù ngoài Bắc mà bị kiết là chết, chứ không thể sống nổi. Ít khi nào sống được lắm, mà có sống được thì đưa lên đến trạm xá cũng chết. Khi tôi nằm đó, tôi vái Phật Bà, Phật tổ, và tôi vái những anh em đã chết, rằng nếu mà cứu tôi được, tôi sống được mà ra khỏi tù và có cơ hội thì tôi sẽ đưa họ về.
Bởi vì khi sắp chết thì tôi tha thiết muốn gặp vợ con tôi lần chót. Tôi muốn nói với vợ con tôi là xin lỗi (khóc), trong thời gian làm việc, tôi có những mistakes (sai sót) với gia đình, hãy tha lỗi cho tôi. Đồng thời, nghĩ rằng khi nằm xuống đây, tôi cũng muốn thân xác tôi về với gia đình, bên vợ con tôi, để tôi yên nghỉ.
Nếu mà chết lúc đó thì đảm bảo với cô là không ai biết được, thân xác tôi sẽ ở ngoài rừng, và đồng thời, linh hồn tôi sẽ không trở về được với vợ con. Cho nên tôi rất mong muốn gặp vợ con tôi lần chót. Tôi rất mong muốn hài cốt mình về với gia đình.
Tôi có vái với anh em như vậy. Khi người bạn tôi chết, là anh Lê Xuân Đèo, chết vì bệnh kiết, mỗi lần đi ngang qua mộ ổng thì tôi bỏ một cục đất xuống, nói rằng: “Đèo ơi, anh ở đây đi, nếu anh phù hộ tôi về được thì tôi sẽ kiếm gia đình anh và tôi sẽ đưa các anh về”.
Sau đó, tôi được ra khỏi tù và tôi được về.
Như cô biết, tôi qua Mỹ, và năm 1995, tôi thành lập Tổng hội HO. Cái mục đích của tôi là tìm hài cốt của anh em. Cho nên trong thời gian từ năm 95 đến 2006-07, tôi cũng phải lo cho gia đình tôi làm sao hồi phục, rồi tôi mới làm được, thì tôi ráng làm việc với người Mỹ, tôi tìm sự ủng hộ của họ.
Cuối cùng, năm 2006, ông luật sư của tôi ông ấy đi về bên Việt Nam trong chuyến thăm của ông Bush, thì tôi nhắn ổng, là thử coi xem phía bên Việt Nam có đáp ứng không, và xin phía VN là tôi muốn lấy hài cốt của bạn tôi từ trại cải tạo như vậy. Khi ông ấy về, ông ấy đem cho tôi kết quả. Cuối cùng là chính phủ Việt Nam cho phép tôi.
Source: http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2010/04100428_nguyendacthanh_mia.shtml
So với nỗ lực tìm kiếm và truy tập các tử sĩ Mỹ và bộ đội Bắc Việt Nam, có vẻ như những người lính phe Việt Nam Cộng hòa mất tích hoặc chết trong các trại cải tạo sau 75 cho đến gần đây vẫn chịu nhiều thiệt thòi.
Tuy nhiên, nhờ nỗ lực của một số cá nhân và tổ chức, công việc tìm kiếm hài cốt quân nhân lực lượng Việt Nam Cộng hòa gần đây đã thu hút được sự chú ý và trợ giúp của cả chính quyền Việt Nam lẫn Hoa Kỳ.
Trong chuyến công tác tới Hoa Kỳ mới đây, Hà Mi của BBC Việt ngữ đã có cuộc trò chuyện với ông Nguyễn Đạc Thành, chủ tịch Tổng hội HO (ra đi có trật tự) và Hội Người Việt mất tích, và được ông cho biết về công việc tìm kiếm này:
Nguyễn Đạc Thành: Trước hết, không có sự trợ giúp chính thức của chính phủ Việt Nam thì chúng tôi không làm được gì cả, bởi vì chính phủ Việt Nam họ quản lý đất nước, nếu họ không chấp thuận thì chúng tôi không làm được gì hết.
Chính phủ Việt Nam, cũng như chính phủ Mỹ, đã tích cực giúp chúng tôi trong việc này. Khi chúng tôi đến Việt Nam, thì một thời gian sau, chúng tôi đã liên lạc với tòa đại sứ và chúng tôi được tòa đại sứ yểm trợ rất là mạnh mẽ và cũng hậu thuẫn cho chương trình này.
BBC: Ông mong muốn nhận được những trợ giúp gì nữa trong tương lai để tiếp tục công việc mình đang làm?
Nguyễn Đạc Thành: Cái vấn đề mà chúng tôi mong mỏi là hai chính phủ đứng ra trực tiếp giúp chúng tôi tìm và đưa hài cốt của anh em trở về gia đình. Bởi vì sau 35 năm, tất cả đều đã lo đưa hài cốt tử sĩ của mình trở về. Riêng hài cốt của anh em Việt Nam Cộng hòa của chúng tôi thì ở ngoài rừng sâu. Cái việc đó làm cho chúng tôi rất là đau lòng.
Tuy nhiên, chúng tôi cũng không trách được. Bên phía Việt Nam họ phải lo cho tử sĩ của họ, phía Mỹ phải lo cho tử sĩ của họ, điều đó là đúng. Mà họ không lo gì cho phía miền nam Việt Nam chúng tôi là cũng đúng thôi. Nhưng mà tại sao anh em chúng tôi không lo cho hài cốt của bằng hữu của mình, mà lại phải trông chờ người khác? Thì đó là lý do mà chúng tôi lên tiếng.
Và chúng tôi rất là mong mỏi hai chính phủ giúp đỡ cho chúng tôi hoàn thành công việc nhân đạo này. Sau khi làm việc thì chúng tôi biết là chính phủ Việt Nam đang rất muốn giải quyết giúp chúng tôi và đang có một chương trình ủng hộ chúng tôi để làm công việc nhân đạo này.
Riêng về chính phủ Mỹ thì cũng có dấu hiệu cho tôi thấy rằng chúng tôi sẽ nhận được sự ủng hộ của chính phủ Mỹ. Nhưng mà để có câu trả lời rõ ràng, xin cô hãy chờ chúng tôi đang thực hiện chương trình lấy 22 hài cốt của anh em tù cải tạo ở miền Bắc, tại làng Đá. Sau kết quả này thì sẽ có câu trả lời rất rõ ràng cho cô về bên phía Mỹ.
BBC: Qua kinh nghiệm làm việc trong thời gian vừa qua, ông có thể tiên lượng được những khó khăn gì sẽ xảy ra khi tiếp tục công việc này trong thời gian tới?
Nguyễn Đạc Thành: Công việc này có những khó khăn của nó. Thứ nhất là mộ của tù cải tạo hay là những anh em đã chết trong cuộc chiến là rất lâu rồi, thành ra khi phát giác ra, biết được chỗ đó tìm cũng rất là khó. Nếu mà không có sự giúp đỡ mạnh mẽ từ chính phủ Việt Nam cũng như những người biết thông tin tích cực giúp thì chúng tôi khó có thể làm được. Đó là khó khăn về mộ.
Cái thứ hai là khó khăn mà chúng tôi cho rằng đến nay nên phải giải quyết, đó là cái sự hận thù của hai bên, của hai chiến tuyến nên dẹp bỏ để làm công việc nhân đạo này. Là bởi vì người chết rồi đâu còn thù hận gì, thì chúng ta nên giúp nhau đưa những người đó về với gia đình.
Mà cái người đau khổ nhất là các gia đình còn sống. Mọi người đều biết rằng hài cốt là cái gì thiêng liêng của thân nhân người ta. Hiện tại mình còn sống thì nên giúp cho họ, để mà hoàn thành được cái mong muốn là đưa hài cốt họ về, cho dù là một mảnh xương tàn mà thôi.
Đó là một việc làm nhân đạo rất cần, và nên gạt bỏ sang một bên tất cả những gì không nhân đạo. Đừng có đem chính trị vào vấn đề này. Tôi cho rằng làm sao để đưa hài cốt của những người đã mất trong cuộc chiến về với gia đình. Đó mới là việc làm hết sức cần thiết. Nó đúng với truyền thống nhân đạo của người Việt Nam mình.
BBC: Xuất phát từ đâu mà ông làm việc này, vì cũng có thân nhân mất tích như thế?
Nguyễn Đạc Thành: Tôi không có thân nhân, nhưng đối với tôi đó một vấn đề rất quan trọng, thật sự trong lòng tôi xin kể với cô, là tôi không nghĩ tôi có thể ra khỏi trại tù cải tạo và chính tôi khi đó là người sắp chết. Nên tôi biết được người sắp chết họ muốn gì.
Bởi vì khi ở ngoài Bắc, tôi bị bệnh kiết, tôi sắp chết. Cô biết là ở tù ngoài Bắc mà bị kiết là chết, chứ không thể sống nổi. Ít khi nào sống được lắm, mà có sống được thì đưa lên đến trạm xá cũng chết. Khi tôi nằm đó, tôi vái Phật Bà, Phật tổ, và tôi vái những anh em đã chết, rằng nếu mà cứu tôi được, tôi sống được mà ra khỏi tù và có cơ hội thì tôi sẽ đưa họ về.
Bởi vì khi sắp chết thì tôi tha thiết muốn gặp vợ con tôi lần chót. Tôi muốn nói với vợ con tôi là xin lỗi (khóc), trong thời gian làm việc, tôi có những mistakes (sai sót) với gia đình, hãy tha lỗi cho tôi. Đồng thời, nghĩ rằng khi nằm xuống đây, tôi cũng muốn thân xác tôi về với gia đình, bên vợ con tôi, để tôi yên nghỉ.
Nếu mà chết lúc đó thì đảm bảo với cô là không ai biết được, thân xác tôi sẽ ở ngoài rừng, và đồng thời, linh hồn tôi sẽ không trở về được với vợ con. Cho nên tôi rất mong muốn gặp vợ con tôi lần chót. Tôi rất mong muốn hài cốt mình về với gia đình.
Tôi có vái với anh em như vậy. Khi người bạn tôi chết, là anh Lê Xuân Đèo, chết vì bệnh kiết, mỗi lần đi ngang qua mộ ổng thì tôi bỏ một cục đất xuống, nói rằng: “Đèo ơi, anh ở đây đi, nếu anh phù hộ tôi về được thì tôi sẽ kiếm gia đình anh và tôi sẽ đưa các anh về”.
Sau đó, tôi được ra khỏi tù và tôi được về.
Như cô biết, tôi qua Mỹ, và năm 1995, tôi thành lập Tổng hội HO. Cái mục đích của tôi là tìm hài cốt của anh em. Cho nên trong thời gian từ năm 95 đến 2006-07, tôi cũng phải lo cho gia đình tôi làm sao hồi phục, rồi tôi mới làm được, thì tôi ráng làm việc với người Mỹ, tôi tìm sự ủng hộ của họ.
Cuối cùng, năm 2006, ông luật sư của tôi ông ấy đi về bên Việt Nam trong chuyến thăm của ông Bush, thì tôi nhắn ổng, là thử coi xem phía bên Việt Nam có đáp ứng không, và xin phía VN là tôi muốn lấy hài cốt của bạn tôi từ trại cải tạo như vậy. Khi ông ấy về, ông ấy đem cho tôi kết quả. Cuối cùng là chính phủ Việt Nam cho phép tôi.
Source: http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2010/04100428_nguyendacthanh_mia.shtml
"Nguyễn Đạc Thành: Trước hết, không có sự trợ giúp chính thức của chính phủ Việt Nam thì chúng tôi không làm được gì cả, bởi vì chính phủ Việt Nam họ quản lý đất nước, nếu họ không chấp thuận thì chúng tôi không làm được gì hết. Chính phủ Việt Nam, cũng như chính phủ Mỹ, đã tích cực giúp chúng tôi trong việc này.
Qua câu trên, cảm nhận của người đọc là "chính phủ Việt Nam" đầy nhân tính và thiện chí. Có thể ông Thành chỉ nói lên sự thật (phiến diện) nhưng đóa hồng đã nở trên Bắc Bộ Phủ. Câu nói này thốt ra từ một nhân vật ngây thơ như Jane Fonda thì tôi cho nó một phút mặc... kệ, nhưng trên người Tổng Hội Trưởng HO thì tôi hơi thất vọng.
Trong buổi phỏng vấn, nhận thấy lấn cấn giữa quan điểm của CĐ NVTDUC và ông Thành là về phương diện chính trị, tôi mạo muội hỏi ông có chống C ộng hay không. Thoạt đầu ông Thành lăng ba vi bộ. Vốn tuổi con trâu ... điên, nên tôi húc càng thêm hai câu bồi, bất quá tam, cuối cùng ông miễn cưỡng bảo ông "chống Cộng", nhưng không phải chống bằng cách la lối, chửi bới.
Vẫn vô cùng có thiện cảm với con người lành tính này, song tôi không khỏi bị ám ảnh bởi ý nghĩ ông đang bị VC nham hiểm lợi dụng. Ta hãy xem website quehuongonline viết gì về vụ ông Thành bốc mộ.
"Trong thời gian qua, thực hiện chính sách nhân đạo và đại đoàn kết dân tộc, Đảng, Nhà nước và Chính phủ Việt Nam đã tạo mọi điều kiện thuận lợi cho bà con kiều bào về thăm thân nhân, quê hương, đất nước, kể cả việc tìm và cải táng hài cốt những người từng phục vụ trong chế độ cũ, những người lính Mỹ chết trận tại Việt Nam.
Cảm kích trước chính sách trên, ông Nguyễn Đạc Thành - đại diện Vietnamese Mia Pow Foundation đã viết thư tới Thứ trưởng Bộ Ngoại giao, Chủ nhiệm Ủy ban Nhà nước về người VN ở nước ngoài Nguyễn Thanh Sơn bày tỏ lòng cảm ơn sâu sắc đối với Chính phủ Việt Nam. Trong thư có đoạn:
“… Trong thời gian hơn hai năm qua, Chính phủ Việt Nam mà đại diện là Bộ Ngoại giao đã tận tình giúp đỡ, tạo mọi điều kiện dễ dãi cho chúng tôi trong việc giúp thân nhân tù cải tạo, tìm và đưa hài cốt người thân về với gia đình. Chính nhờ sự giúp đỡ đó, chúng tôi đã tìm được 240 ngôi mộ, giúp trên 50 gia đình đưa hài cốt người thân đoàn tụ với gia đình.
Với kết quả khích lệ đó, ông Thứ trưởng cũng như Tòa Đại sứ Mỹ tại Hà Nội đã đánh giá cao về nỗ lực Nhân Đạo và sự thành công của chúng tôi trong thời gian qua. Ông Brian C. Aggeler (1) cũng đã ca ngợi thiện chí của Chính phủ Việt Nam trong vấn đề hài cốt tù cải tạo. Ngoài sự đánh giá của Tòa Đại sứ Hoa Kỳ ra, đồng bào hải ngoại cũng đã có nhiều thiện cảm hơn, nhiều tin tưởng hơn đối với chính sách đoàn kết dân tộc của Chính phủ Việt Nam …”
Ông Nguyễn Đạc Thành nhấn mạnh, thiện chí và hành động của các cơ quan chức năng của Việt Nam “đã chứng minh một cách hùng hồn chánh sách Nhân Đạo và quyết tâm thực hiện Đoàn Kết Dân Tộc của Chánh phủ Việt Nam”. "
- Source: http://www.quehuongonline.vn/VietNam/Home/Nguoi-Viet-o-nuoc-ngoai/Tin-cong-dong/2009/06/3600A1C9/
Thứ hai, 29/06/2009, 16:56:31 PM
Thư cảm ơn của Vietnamese Mia Pow Foundation
Trong thời gian qua, thực hiện chính sách nhân đạo và đại đoàn kết dân tộc, Đảng, Nhà nước và Chính phủ Việt Nam đã tạo mọi điều kiện thuận lợi cho bà con kiều bào về thăm thân nhân, quê hương, đất nước, kể cả việc tìm và cải táng hài cốt những người từng phục vụ trong chế độ cũ, những người lính Mỹ chết trận tại Việt Nam.
Cảm kích trước chính sách trên, ông Nguyễn Đạc Thành - đại diện Vietnamese Mia Pow Foundation đã viết thư tới Thứ trưởng Bộ Ngoại giao, Chủ nhiệm Ủy ban Nhà nước về người VN ở nước ngoài Nguyễn Thanh Sơn bày tỏ lòng cảm ơn sâu sắc đối với Chính phủ Việt Nam. Trong thư có đoạn:
“… Trong thời gian hơn hai năm qua, Chính phủ Việt Nam mà đại diện là Bộ Ngoại giao đã tận tình giúp đỡ, tạo mọi điều kiện dễ dãi cho chúng tôi trong việc giúp thân nhân tù cải tạo, tìm và đưa hài cốt người thân về với gia đình. Chính nhờ sự giúp đỡ đó, chúng tôi đã tìm được 240 ngôi mộ, giúp trên 50 gia đình đưa hài cốt người thân đoàn tụ với gia đình.
Với kết quả khích lệ đó, ông Thứ trưởng cũng như Tòa Đại sứ Mỹ tại Hà Nội đã đánh giá cao về nỗ lực Nhân Đạo và sự thành công của chúng tôi trong thời gian qua. Ông Brian C. Aggeler (1) cũng đã ca ngợi thiện chí của Chính phủ Việt Nam trong vấn đề hài cốt tù cải tạo. Ngoài sự đánh giá của Tòa Đại sứ Hoa Kỳ ra, đồng bào hải ngoại cũng đã có nhiều thiện cảm hơn, nhiều tin tưởng hơn đối với chính sách đoàn kết dân tộc của Chính phủ Việt Nam …”
Ông Nguyễn Đạc Thành nhấn mạnh, thiện chí và hành động của các cơ quan chức năng của Việt Nam “đã chứng minh một cách hùng hồn chánh sách Nhân Đạo và quyết tâm thực hiện Đoàn Kết Dân Tộc của Chánh phủ Việt Nam”.
Quê Hương
-----
* Chú thích:
(1): Tuỳ viên Chính trị của Đại sứ quán Hoa Kỳ tại Hà Nội.
Source: http://www.quehuongonline.vn/VietNam/Home/Nguoi-Viet-o-nuoc-ngoai/Tin-cong-dong/2009/06/3600A1C9/
Ngậm mà nghe! VC đã không đòi ông Thành trả tiền cho mỗi bộ hài cốt, nhưng bánh ít đi thì bánh quy phải lại. Không biết anh linh của người quá cố có hưởng được mùi thơm hoa hồng không chứ hoa thì đã cài trên áo anh cán Cộng rồi.
Có một lập luận của ông Thành mà khó cho người ta không chấp nhận. Đại ý của lập luận này là những hài cốt ấy không phải là của những vị trong CĐ NVTD UC, nếu muốn để hài cốt làm chứng tích tội ác VC thì hãy để hài cốt của người thân của quý vị ấy, đừng bắt vợ con của tử sĩ phải bỏ xác người thân lạnh lẽo trong rừng hoang.
Xác có biết lạnh hay không, hồn có biết lạnh hay không thì tùy vào quan niệm của mỗi người. Điều mà nhà trường dạy tôi từ thời tiểu học là tấm gương của đức Trần Hưng Đạo. Cốt lõi của bài học là xem chuyện nước cao hơn quyền lợi gia đình.
Ai mà không thông cảm cho nỗi lòng của thân nhân người quá cố, song điều mà tôi muốn thấy một niên trưởng, một tổng hội trưởng HO dạy lại đàn con lũ cháu, là nghĩa cả, là viễn kiến, là tư tưởng của Trần Hưng Đạo, Trần Bình Trọng, hơn là lý luận "anh đừng bắt tôi hy sinh" mà ông Thành đang phổ biến (dù ông không sai).
Tôi ái mộ tính khí của người bạn thân Lê Minh Tuấn, con người có tình có nghĩa và ủng hộ anh trong việc bốc mộ các cựu chiến binh VNCH ngã mình trong trại cải tạo. Song tôi không thưởng thức sự rình rang quảng bá nhân tính mà ông Nguyễn Đạc Thành đang tô điểm cho VC. VC không cho bốc mộ vì tính nhân bản mà là vì lợi ích tuyên truyền chính trị.
Lại một lần nữa, VC ngào lớp đường mang tên "nhân đạo" ngoài viên độc dược. Tôi mến con người bác Nguyễn Đạc Thành nhưng có cảm tưởng bác đang mang viên độc dược bọc đường ấy cho bà con uống qua con đường của BBC, SBTN, SBS và qua các bạn trẻ.
Bông Hồng Trên Nấm Mộ Hoang, cũng là Bông Hồng cho Bắc Bộ Phủ. HOA HỒNG CÓ GAI.
Nguyễn văn Hoàng
(Hoàng Nguyên, Brisbane)
2010/6/13 hoang nguyen (hoang4eb@gmail.com)
Có một lập luận của ông Thành mà khó cho người ta không chấp nhận. Đại ý của lập luận này là những hài cốt ấy không phải là của những vị trong CĐ NVTD UC, nếu muốn để hài cốt làm chứng tích tội ác VC thì hãy để hài cốt của người thân của quý vị ấy, đừng bắt vợ con của tử sĩ phải bỏ xác người thân lạnh lẽo trong rừng hoang.
Xác có biết lạnh hay không, hồn có biết lạnh hay không thì tùy vào quan niệm của mỗi người. Điều mà nhà trường dạy tôi từ thời tiểu học là tấm gương của đức Trần Hưng Đạo. Cốt lõi của bài học là xem chuyện nước cao hơn quyền lợi gia đình.
Ai mà không thông cảm cho nỗi lòng của thân nhân người quá cố, song điều mà tôi muốn thấy một niên trưởng, một tổng hội trưởng HO dạy lại đàn con lũ cháu, là nghĩa cả, là viễn kiến, là tư tưởng của Trần Hưng Đạo, Trần Bình Trọng, hơn là lý luận "anh đừng bắt tôi hy sinh" mà ông Thành đang phổ biến (dù ông không sai).
Tôi ái mộ tính khí của người bạn thân Lê Minh Tuấn, con người có tình có nghĩa và ủng hộ anh trong việc bốc mộ các cựu chiến binh VNCH ngã mình trong trại cải tạo. Song tôi không thưởng thức sự rình rang quảng bá nhân tính mà ông Nguyễn Đạc Thành đang tô điểm cho VC. VC không cho bốc mộ vì tính nhân bản mà là vì lợi ích tuyên truyền chính trị.
Lại một lần nữa, VC ngào lớp đường mang tên "nhân đạo" ngoài viên độc dược. Tôi mến con người bác Nguyễn Đạc Thành nhưng có cảm tưởng bác đang mang viên độc dược bọc đường ấy cho bà con uống qua con đường của BBC, SBTN, SBS và qua các bạn trẻ.
Bông Hồng Trên Nấm Mộ Hoang, cũng là Bông Hồng cho Bắc Bộ Phủ. HOA HỒNG CÓ GAI.
Nguyễn văn Hoàng
(Hoàng Nguyên, Brisbane)
2010/6/13 hoang nguyen (hoang4eb@gmail.com)
- Kính thưa quý vị,
Trong những tháng gần đây, chúng ta có nghe nói về chương trình của hội HO về việc bốc mộ một số mộ phần của các vị tù cải tạo, do ông Nguyễn Đạc Thành chủ xướng. Hôm thứ Sáu vừa qua, buổi gây quỹ cho chương trình Bông Hồng Trên Nấm Mộ Hoang đã diễn ra ở Melbourne và tối hôm qua, cuộc gây quỹ đã diễn ra ở Brisbane. Được biết, trong tuần tới sẽ có cuộc gây quỹ ở Sydney. Sáng hôm qua, chúng tôi nhận được một thông báo khẩn của Cộng Đồng NVTD - UC (bên dưới).
- * Ông Nguyễn Đạc Thành nhận định và phản ứng như thế nào trước thái độ của CĐNVTD-UC?
* Ông có chủ trương đối thoại và thương lượng với CSVN hay không?
* Ông có chống Cộng hay không?
Xin kính mời quý vị theo dõi phần phỏng vấn của Hoàng Nguyên với ông Nguyễn Đạc Thành, thực hiện vào tối thứ Bảy,12 tháng 6 năm 2010.
Hoàng Nguyên
Vietnamese Community in Australia
PO Box 2115 Footscray VIC 3011
Tel: 0411 756 552
Email: sicmaa.nguyen@gmail.com
THÔNG BÁO KHẨN
CỦA BAN CHẤP HÀNH CỘNG ÐỒNG NGƯỜI VIỆT TỰ DO ÚC CHÂU
V/V: CHƯƠNG TRÌNH GÂY QUỸ
“BÔNG HỒNG TRÊN NẤM MỘ HOANG”
http://teolangthang.blogspot.com/2010/06/thong-bao-cua-cnvtduc-ve-chuong-trinh.html
- Thư khẩn của Hội Cựu Quân Nhân QLVNCH/QLD
v/v Bông hồng trên nấm mộ
Kính thưa quý vị,
Ngay từ đầu, khi Ban Tổ Chức mời gọi yểm trợ cho buổi Bông Hồng Trên Nấm Mộ Hoang được tổ chức ở Brisbane vào tối hôm qua, thứ Bảy 12/6/2010, Hội CQN/QLVNCH/Qld chúng tôi đã sẵn sàng ủng hộ với ý định sẽ có một số đông thành viên tham dự.
Tuy nhiên, sau đó, được báo tin và được biết qua sự tìm hiểu thêm, chúng tôi thấy có một số vấn đề liên quan đến phương diện chính trị của câu chuyện này không được rõ ràng. Vì thế, Hội CQN/QLVNCH/Qld chúng tôi có mời Anh Lê Minh Tuấn Trưởng Ban Tổ chức đến Trụ sở của Hội và cho biết lý do Hội sẽ KHÔNG có mặt trong buổi sinh hoạt tối hôm qua.
Khi được cho biết quyết định đó của chúng tôi, và trước khi ông Nguyễn đạc Thành tới Brisbane, anh Lê minh Tuấn - Trưởng Ban Tổ chức buổi BHTNMH ở Brisbane - có đề nghị để ông NĐ Thành tới tiếp xúc với anh em chúng tôi để có một buổi cùng nhau nói chuyện. Chúng tôi rất hoan nghênh và đồng ý sẽ gặp gỡ ông NĐ Thành vào 3 giờ chiều hôm nay, Chủ Nhựt 13/6.
Dầu chỉ có hơn 24 tiếng đồng hồ để thu xếp, chúng tôi cũng đã kêu gọi được khoảng 40 anh em CQN đến tham dự buổi chiều hôm nay.
Tuy nhiên, đến 10:45am sáng nay (Chủ nhựt 13/6), ông NĐ Thành đã điện thoại và cho biết sẽ không đến được nữa vì, theo ông Thành, "Có gặp cũng vậy thôi anh Phụng ơi, cũng có chừng bấy nhiêu câu hỏi mà hồi tối, tôi đã trả lời với bà con hết rồi !"
Đây là một điều hoàn toàn trái ngược với câu mà ông NĐ Thành đã tuyên bố trong buổi sinh hoạt tối hôm qua tại Trung Tâm Sinh Hoạt Công Giáo Inala mà chúng tôi được nghe thuật lại là "Tôi sẵn sàng gặp bất cứ ai, bất cứ ở đâu để nói chuyện"
Chúng tôi nghĩ đây là một điều đáng tiếc và sẽ phản ảnh không thuận lợi cho ông NĐ Thành vì những thắc mắc, những nghi vấn hay những tâm tư mà anh em CQN chúng tôi muốn chia sẻ cùng ông NĐ Thành cũng sẽ mãi mãi còn đó, nếu không muốn nói sẽ có phần gia tăng thêm.
Nhân dịp này, tôi xin thông báo KHẨN đến các anh em hội viên CQN/QLVNCH/Qld là buổi sinh hoạt chiều hôm nay, lúc 3 giờ, như vậy đã được hủy bỏ. Thành thật xin lỗi các chiến hữu về sự việc ngoài ý muốn này.
Tuy nhiên, sau đó, được báo tin và được biết qua sự tìm hiểu thêm, chúng tôi thấy có một số vấn đề liên quan đến phương diện chính trị của câu chuyện này không được rõ ràng. Vì thế, Hội CQN/QLVNCH/Qld chúng tôi có mời Anh Lê Minh Tuấn Trưởng Ban Tổ chức đến Trụ sở của Hội và cho biết lý do Hội sẽ KHÔNG có mặt trong buổi sinh hoạt tối hôm qua.
Khi được cho biết quyết định đó của chúng tôi, và trước khi ông Nguyễn đạc Thành tới Brisbane, anh Lê minh Tuấn - Trưởng Ban Tổ chức buổi BHTNMH ở Brisbane - có đề nghị để ông NĐ Thành tới tiếp xúc với anh em chúng tôi để có một buổi cùng nhau nói chuyện. Chúng tôi rất hoan nghênh và đồng ý sẽ gặp gỡ ông NĐ Thành vào 3 giờ chiều hôm nay, Chủ Nhựt 13/6.
Dầu chỉ có hơn 24 tiếng đồng hồ để thu xếp, chúng tôi cũng đã kêu gọi được khoảng 40 anh em CQN đến tham dự buổi chiều hôm nay.
Tuy nhiên, đến 10:45am sáng nay (Chủ nhựt 13/6), ông NĐ Thành đã điện thoại và cho biết sẽ không đến được nữa vì, theo ông Thành, "Có gặp cũng vậy thôi anh Phụng ơi, cũng có chừng bấy nhiêu câu hỏi mà hồi tối, tôi đã trả lời với bà con hết rồi !"
Đây là một điều hoàn toàn trái ngược với câu mà ông NĐ Thành đã tuyên bố trong buổi sinh hoạt tối hôm qua tại Trung Tâm Sinh Hoạt Công Giáo Inala mà chúng tôi được nghe thuật lại là "Tôi sẵn sàng gặp bất cứ ai, bất cứ ở đâu để nói chuyện"
Chúng tôi nghĩ đây là một điều đáng tiếc và sẽ phản ảnh không thuận lợi cho ông NĐ Thành vì những thắc mắc, những nghi vấn hay những tâm tư mà anh em CQN chúng tôi muốn chia sẻ cùng ông NĐ Thành cũng sẽ mãi mãi còn đó, nếu không muốn nói sẽ có phần gia tăng thêm.
Nhân dịp này, tôi xin thông báo KHẨN đến các anh em hội viên CQN/QLVNCH/Qld là buổi sinh hoạt chiều hôm nay, lúc 3 giờ, như vậy đã được hủy bỏ. Thành thật xin lỗi các chiến hữu về sự việc ngoài ý muốn này.
Trân trọng,
Huỳnh bá Phụng
Chủ Tịch
Hội CQN/QLVNCH/Qld
No comments:
Post a Comment