Trường Sơn
Ông Ngô-Bảo-Châu một nhà toán học trẻ Việt-Nam vừa nhận được giải thưởng toán học cao quý Fields năm 2010 vì đã chứng minh được một công thức cơ bản về toán học làm bàn đạp vững chắc cho phương pháp tân kỳ phối hợp được mọi phép tính toán bằng số học và hình học gọi là “Chương Trình Langlands” mà đã mấy chục năm qua bao nhà toán học khác đã nghiên cứu nhưng chưa thành công.
Ngoài niềm hân hoan của thế giới khoa học về thành tựu của Giáo Sư Bảo-Châu, nhà nước CHXHCN Việt-Nam cũng hớn hở không kém khi thấy một công dân của mình đang được thế giới khen ngợi dù công dân này đã xin nhập quốc tịch Pháp vào đầu năm 2010. Ông Phó Thủ Tướng Việt-Nam Nguyễn-Thiện-Nhân vui sướng quá đến độ phải tìm gặp mặt Giáo Sư trẻ Ngô-Bảo-Châu để mò mẫm cho bằng được cái dế (vế) của anh ta mong dính được chút khí vinh quang mà cả Đảng Cộng Sản Việt-Nam đang thèm rỏ dãi trong cơn sỉ nhục bị toàn thế giới phỉ nhổ về vi phạm nhân quyền, bán nước và buôn lậu muôn mặt, từ sừng tê giác đến gái nô lệ tình dục cho ngoại bang.
Để được vui hưởng trọn vẹn niềm hãnh diện đó, nhà nước Việt Nam phải cố gắng lờ đi không muốn nhắc đến những lời tuyên bố thẳng ruột ngựa của cậu con cưng Bảo-Châu đang xem cái quốc tịch Việt-Cộng của mình chẳng ra gì. Khi được hỏi tại sao anh lại nhập quốc tịch Pháp thì anh này đã nói rằng: “Tôi có thêm quốc tịch Pháp từ đầu năm 2010, nhưng vẫn giữ quốc tịch Việt Nam. Quốc tịch Pháp tạo điều kiện thuận lợi cho việc đi lại”. Như vậy là anh xác nhận cái quốc tịch Việt-Nam của anh đã và đang tạo nhiều khó khăn cho anh trong khi ra vào các nước khác quanh thế giới ! Tại sao ? Thì cũng giống như Đức Tổng Giám Mục Ngô-Quang-Kiệt trước đây đã nói rằng “mang hộ chiếu VN đi ra ngoại quốc là một điều xấu hổ” … vì hộ chiếu của công dân Việt Nam bị các nước ngoài dò xét và xem như là gian manh, đòi kiểm tra kỹ lưỡng và theo dõi như kẻ tội phạm.
Điều này là một sự thật hiển nhiên. Một bà Việt-Nam đi ra nước ngoài du lịch đã nói rằng: “Thật là xấu hổ, khi ghé một phi trường để chuyển máy bay, tôi đi vào nhà vệ sinh mà họ cũng theo dõi, xem tôi như là tội phạm hay con mẹ lưu manh buôn lậu không bằng !..”. Một sự xấu hổ mà công dân Việt Nam nào cũng cảm nhận được, chỉ có những tên cán ngố quá quen với sỉ nhục mới vênh mặt khi ra nước ngoài không biết ngượng mà thôi. Giờ này, dù nhà toán học Ngô-Bảo-Châu đã xác nhận lại “sự bất tiện” của quốc tịch Việt-Nam trước cộng đồng thế giới, thế nhưng nhà nước cũng phải phái ông Phó Thủ Tướng đến ve vãn sờ mó ! Trước đây họ đã vận dụng toàn bộ hệ thống truyền thông của họ, từ truyền hình, radio đến báo chí để xuyên tạc bôi lọ Tổng Giám Mục Ngô-Quang-Kiệt vì Ngài cũng nhận định giống như Anh Bảo-Châu, họ còn sai cả bọn “quần chúng tự phát” đến đòi giết Ngài nữa, thế sao bây giờ họ lại mềm nhũn hèn hạ đi nịnh bợ, sờ vế xin “nâng bi” một người cùng nói lên một nhận định như Tổng Giám Mục Ngô-Quang-Kiệt ?
Ngoài ra Anh Bảo-Châu đã phê bình đường lối "theo Lề Phải" của chính quyền VN là: “bám theo lề là việc của con cừu, không phải việc của con người tự do”. Nếu như câu nói đó là của một nhà báo hay của một blogger sống tại VN thì chắc người này cũng bị khuấy nhiễu, gọi đi làm việc, hoặc cho ngồi tù vài tháng cho biết mùi cải tạo, nhưng lần này người nói là một nhà toán học nổi tiếng thế giới cho nên, tuy xót xa lắm, nhưng nhà nước Việt-Nam vẫn giả lả cười vui vì không dám buông lời trách móc để khỏi bị cả thế giới chê là ngu dốt đần độn ! Thế đấy, cái “Lề Phải” của Việt Nam là một “đường đi dành cho thú vật”, vì nó gồ ghề dơ bẩn ngoằn ngoèo và không có đường song song để mọi con thú có thể cùng nhau tiến nhanh tiến mạnh theo từng lối riêng của mình. Thế mà hiện nay cái Hội Đồng Giám Mục Việt-Nam vẫn nhắm mắt đi theo Lề Phải do bọn Việt Cộng vạch ra mà vẫn khăng khăng cho đó là đường đi đúng với đạo lý của … của Vatican, hay là của Quỷ ?
Đạo lý của Chúa không hề áp đảo tự do của loài người mà chỉ nhằm giải phóng họ thoát khỏi vòng nô lệ của lề luật kiềm chế (tức chẳng có ép buộc phải đi theo lề phải hoặc lề trái), Ngài cho phép con người được tự do hành động theo lý trí của mình, theo lòng tin của mình vào Đấng Tạo Hóa Tối Cao. (Gal 5:1, 13-18). Bao lần Chúa Giêsu đi rao giảng và Ngài thường nói rằng: “Ai có tai thì hãy nghe”, tức là chẳng ép buộc một ai, ai muốn nghe thì được hưởng ơn phước, còn không chịu nghe thì đánh mất cơ hội để tự cứu mình ! Tuy Ngài là Con Thiên Chúa nhưng chỉ tự cho mình cái nhiệm vụ là rao giảng chứ không áp đặt, thế nhưng dường như Giáo Hội Công Giáo VN lại thích áp đặt lề luật khiến những ai không chịu làm theo thì e rằng như bị vạ tuyệt thông khiến những người dưới quyền phải sợ răm rắp, và cũng có những vị lãnh đạo đã lợi dụng cái uy quyền đó để che đậy cái hèn nhát ngu si hoặc quan liêu của mình. Họ bào chữa rằng: Vì Công Đồng Vatican 2 bảo chúng tôi phải thỏa hiệp thì chúng tôi phải làm đúng theo như vậy, sao lại chê chúng tôi hèn nhát ??? Thì ra họ lợi dụng sự dốt nát của giáo dân để tự bênh vực cho sự sai đường lạc lối của mình, đồng thời lại hướng dẫn giáo dân theo đường hướng tiêu cực của họ mà thôi. Nếu Giáo Hội Việt-Nam cho rằng Công Đồng Vatican 2 buộc con người phải đối thoại và thỏa hiệp với bọn quỷ ma Việt Cộng phỉ báng Thiên Chúa, thì ắt cũng thừa nhận rằng Công Đồng này đã là công cụ giúp cho bọn Ma Quỷ Cộng Sản chà đạp tự do tôn giáo, phỉ báng Thiên Chúa và đập phá Thánh Giá cùng tượng ảnh Chúa hay sao ? Tại sao đa số giáo sĩ và giáo dân Ba-Lan vẫn áp dụng chính sách cởi mở của Công Đồng Vatican 2 mà lại không thỏa hiệp với Cộng Sản ? trái lại họ đã chống đối tích cực và đã mang chiến thắng cho Giáo Hội và cho đất nước Ba-Lan. Điều này chứng tỏ Giáo Hội VN đã không áp dụng đứng đắn đường lối cởi mở hiếu hòa nhưng kiên trì vũng chắc với bổn phận phục vụ Thiên Chúa của tinh thần Vatican 2.
Thật là một sự sa đọa cho Giáo Hội Việt-Nam, chỉ vì ngu dốt cua vài "dang" và hèn nhát mà kể từ ngày Cộng Sản cưỡng chiếm miền Nam. HĐGMVN đã bóp méo tinh thần Công Đồng Vatican 2 để lòn cúi thỏa hiệp với Việt Cộng. Kết quả của 35 năm hèn hạ lòn cúi là sự tổn hại ghê gớm cho uy tín và sự hợp nhất của Giáo Hội, một sự phai nhạt niềm tin của toàn thể giáo dân VN vào Hội Thánh. Sự kêu gọi của Hồng Y Phạm-Minh-Mẫn rằng: “Việc cần làm: chuẩn bị xây ngôi nhà chung trên nền đá vững chắc” là một sự kêu gọi ngớ ngẩn ! Không phải trước đây Giáo Hội đã được xây trên nền đá rất vững chắc rồi hay sao mà nay lại phải “chuẩn bị ” để xây ? Nhưng vì ai mà hiện nay giáo hội lại lung lay bị sập và phải chuẩn bị “xây lại” ? Ấy có phải là do những tên giáo sĩ quốc doanh phá hoại, những tên chủ chăn khiếp nhược đã làm cho nó mục rữa và nứt rạn ? Chính sự sợ hãi và hèn nhát thích ngồi mát hưởng thụ đã khiến cho những chủ chăn và giáo sĩ quốc doanh tay sai của Việt Cộng cam lòng phá nát giáo hội trong 35 năm qua ! Đức Tổng Giám Mục Nguyễn-văn-Bình đã thổ lộ cho đến lúc chết là Ngài luôn “sợ Việt Cộng”, sợ đến nỗi phải vâng lời chúng trong mọi việc sai trái mà chúng sai khiến. Vậy thì còn gì là chức năng mục tử Công Giáo dẫn đường và bảo vệ cho con chiên ? Mục tử mà chó sói đến sủa lớn bảo mở chuồng chiên thì liền mở, bảo đuổi con chiên nào ra khỏi chuồng thì liền đuổi con chiên đó đi ngay, thấy sói cắn cổ xé xác chiên trong chuồng mà vẫn lãnh đạm làm ngơ ? Mục tử kiểu này thì tại sao không từ chức cho giáo hội được nhờ mà lại cứ mãi tham quyền cố vị ?
Nếu có can đảm thì người mục tử sẽ, một là xông vào chống chọi với sói để được chết anh hùng trong nhiệm vụ, hai là mời gọi kẻ khác đến thay mình và mình rút lui để khỏi vướng chân những kẻ dũng cảm khác.
Nhân 100 năm kỷ niệm ngày sinh của cố Tổng Giám Mục Nguyễn-văn-Bình, một số tay sai Cộng Sản đang manh nha hô hào “tinh thần nô lệ” của vị Giám mục này để dụ dỗ giáo dân đi vinh danh cái tinh thần nô lệ đó hầu sa vào vòng phục tùng nô lệ cho mưu đồ cai trị đen tối của chúng. Những bọn thầy tu đội lốt “hiếu thảo bề trên” này đang phục vụ cho ma quỷ nhưng lại đóng kịch rất giỏi khiến người nhẹ dạ phải nghe theo.
Giáo dân Việt-Nam phần đông là thứ nhẹ dạ, thấy ma quỷ đội lốt linh mục ngay trước mặt mình mà cũng cúi đầu vâng dạ. Hậu quả của sự vâng dạ này sẽ là một hình phạt trong ngày phán xét. Ngày đó quý vị sẽ thấy đàm chặn ngang cổ và nghẹt thở và hoảng hốt thấy bóng tối sự chết bắt đầu bao trùm lấy mình, quý vị sẽ chết trong tuyệt vọng, vì khi còn sống quý vị đã không chịu nghe theo lời cảnh cáo của những người rao giảng sự thật. Lúc đó quý vị sẽ thấy những tên giáo gian như Huỳnh-Công-Minh, Phan-Khắc-Từ vv.. bị quỷ dữ dẩn đi lòng vòng trong hỏa ngục với xiềng xích quanh người và sẽ nhận thấy mình cũng đang bị buộc tay với nhau vào trong hàng ngũ tội phạm dưới sự hành hạ của quỷ dữ mà không còn lối thoát nào ! Đừng nghĩ rằng Thiên Chúa là nhân từ vào giờ phút đó. Thánh Kinh ắt cũng đã dạy rằng: Có một thời để vui sướng hưởng thụ và cũng có một thời để khóc lóc chịu hình phạt (Giảng Viên 3:17), và Chúa Giêsu cũng dùng những giai đoạn đó để yêu thương và khoan hồng, và cũng để luận tội và trừng phạt !! Đó mới chính là sự công bằng của Thiên Chúa, Đấng có thể vừa diệt được thể xác và diệt luôn cả linh hồn. Hãy đọc dụ ngôn trong phúc âm Luca đoạn 16 câu 22 đến 31 trong đó, kẻ giàu có vui chơi thụ hưởng trong hoan lạc bất chấp đau thương của tha nhân, đã bị khước từ mọi ân huệ sau khi chết vì họ đã đánh mất cơ hội hoán cải khi đã được các tông đồ của Thiên Chúa khuyên nhủ lúc còn sống, câu chuyện kết thúc bằng câu: "Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại [để cảnh cáo họ thì], họ cũng chẳng chịu tin". Vì vậy ngay bây giờ, khi quý vị đang còn ý thức thì hãy cố gắng nghe theo lời khuyên nhủ của các người có thiện tâm mà rời bỏ hàng ngũ của quỷ dữ Việt Cộng hoặc lánh xa những tên chăn chiên giả đang phá hoại Hội Thánh, để mưu cầu đời sống vĩnh cữu cho mình về sau !
Nhà nước Việt-Nam là một lũ sói lang chuyên đàn áp kẻ trung chính, dù có thỏa hiệp với chúng hay không, chúng vẫn triệt tiêu những kẻ không đồng chí với chúng. Bao nhiêu cố gắng thỏa hiệp của TGM Nguyễn-văn-Bình cùng Ủy Ban Đoàn Kết Yêu Nước đều là vô tích sự, chẳng đem lại vinh quang lợi ích gì cho Giáo Hội và cho Thiên Chúa. Hoàn toàn chẳng được gì mà lại còn mất mát thêm nhiều hơn. Ngoài những mất mát về cơ sở vật chất thì còn mất mát về tinh thần ! Mất tinh thần ở chỗ nào ? Đó sự chia rẽ rạn nứt trong giáo hội hiện nay và sự bại hoại tinh thần hy sinh vì Chúa. Muốn biết thiệt hại tinh thần ra sao thì hãy xem mấy thằng hút xách nghiện ngập thì biết ngay ! Khi đã được một tên lưu manh cung cấp ma túy hút sướng ngất ngư rồi, thì thằng lưu manh này sai bảo gì thì kẻ nghiện ngập đều làm theo, vì vâng lời nó tức là có thuốc hút để cho thể xác đê mê. Và từ đó mất đi hẳn ý chí tự chủ của mình, mất đi hết nhân cách. Đáng ra tội kiêu ngạo là tội nặng nhất, nhưng song song thì còn phải kể tội ghiền ma túy là tội rất trọng nữa vì nó đã phá hủy đi nhân cách của con người. Thế nhưng Hội Thánh Công Giáo VN chẳng hề biết đây là tội, vì thế họ dung dưỡng cho sự sa đọa của tinh thần. Hiện nay vì sa đọa đó mà họ chẳng chú ý đến giá trị tinh thần của việc mục vụ mà ngược lại, họ luôn chủ tâm tô vẽ cho sự “hoành tráng” bên ngoài, đồng thời tâng bốc những cảm giác vui vẻ giả tạo: nào là nhà thờ hoành tráng, nào là kiệu ngò cung nghinh, kèn trống náo nhiệt cờ xí rợp trời, và cho đó là mở rộng nước Chúa. Nói thật, hồi nhỏ tôi đã từng đi kiệu và hát thật lớn để tỏ ra oai vang với thiên hạ, nhưng khi đã dò hỏi hàng xóm, nhất là dân ngoại về việc cung nghinh kiệu ngò của Công Giáo thì mọi người đều mỉa mai và tỏ vẻ chán ghét vì quá khoe khoang và áp đảo, và như vậy thì làm sao mà bành trướng đạo cho được !! Đạo được bành trướng là nhờ thu phục nhân tâm và thuyết phục được lý trí, chứ phô trương bề ngoài cho hoành tráng cho sang trọng thì càng làm cho người ngoài ghét thêm thôi. Khi nhìn thấy một phụ nữ trang sức quá sang trọng và phô trương lòe loẹt bên ngoài thì đa số chẳng ai thích người phụ nữ đó cả. Sự phô trương bên ngoài của giáo hội công giáo Việt Nam hôm nay chỉ là sự tự mãn để che dấu sự suy đồi trong nội tâm. Khi nhìn thấy những giáo sĩ ăn mặc sáng láng, đi xe lộng lẫy, được cung nghinh vênh váo thì trong lòng của giáo dân hèn mọn sinh ra sự sợ hãi vì thấy cảnh xa hoa của ma quỷ đang phô trương trước mắt mình. Từ một Hồng Y cho đến một giám mục trong HĐGMVN hiện nay chẳng có ai làm được một hành vi nhỏ mọn đơn sơ để an ủi thật tâm người bị đau khổ, bị đàn áp cả. Không thấy một đấng mũ gậy nào có thái độ khiêm nhu và ăn nói cần kiệm liêm chính cả ! Phần đông đều đòi hỏi giáo dân phải biết “tôn sư trọng đạo”, phải biết dâng cúng tiền của và công sức cho các ngài để các ngài hưởng thụ cho những kế hoạch riêng của mình ! Và khi một giáo dân bị chính quyền đánh sặc máu thì các “đấng” này bỗng biến mất, chẳng giống được cái móng chân của người Samaritanô biết giúp đỡ kẻ bị đánh cướp trên đường. Đạo Công Giáo tại Việt-Nam (và có thể cũng ở một vài nơi khác trên thế giới bơ sữa vật chất) đã biến chất rất nhiều, họ không còn bám víu vào lời của Chúa Giêsu để hướng dẫn cuộc đời mình mà chỉ noi theo gương của ông Hồng Y nổi tiếng này, ông giám mục giàu sang nọ, hoặc một ông “thánh dổm” như ở giáo phận Hưng Hóa, giáo sĩ quốc doanh đã bưng tượng tên Hồ Dâm Tặc đặt lên bàn thờ của Mẹ Maria. Thế đó, những gương xấu trước mắt ghê tởm đến như vậy mà Giám Mục Vũ-Huy-Chương cùng các tên đầu nậu khác lại làm ngơ chẳng dám phê bình sửa sai.
Và nay thì ông Hồng Y Phạm-Minh-Mẫn, trong lễ tấn phong linh mục cho 9 thầy phó tế tại DCCT Sàigòn vào ngày 26 tháng 6 năm 2010, đã không thèm đến dự và cũng ra lệnh cho các giám mục trong phe của Ngài không được đến để chủ tế cho lễ tấn phong này, lý do là vì 2 người trong số các thầy phó tế này đã không được “nhà nước” (là "Chúa" của Ông Hồng Y Mẫn) chấp thuận cho làm linh mục. Thiên Chúa thì mong có thêm tông đồ ngoan đạo để rao truyền chân lý của Ngài, còn ông Hồng Y chỉ mong có thêm giáo gian của quỷ để phục vụ cho chủ nghĩa hấp hối Cộng Sản. Nếu mà nhà nước nổi hứng đề nghị 100 thằng đảng viên đã học thuộc làu Công Đồng Vatican 2 vào làm linh mục và cử Ngài Hồng Y chủ tế để phong cho các tên này làm linh mục thì chắc chắn 100% Ngài hồng Y sẽ riu ríu và hoan hỉ vâng theo và cũng rống giọng kêu gọi ơn Đức Chúa Thánh Thần đổ xuống lên đầu mấy tên ma quỷ này ! Thật không thể hiểu nổi cái sức mạnh quỷ ma nào đã uốn nắn được một Hồng Y Việt-Nam đến mức đô ngoan ngoãn với thầy Lucifer như vậy ! Tuy buổi lễ phong chức linh mục này không có sự hiện diện của các Ngài quốc doanh, nhưng lại có cả trăm giáo sĩ ngoan đạo khác từ Bắc chí Nam đến tại nhà thờ DCCT Kỳ Đồng để tham dự và hiệp thông, và chủ tế của lễ phong chức “thiếu thỏa hiệp với nhà nước” này là Đức Giám Mục Micae Hoàng-Đức-Oanh thuộc giáo phận Kontum, một giám mục chỉ biết nghe theo lời Chúa chứ không thèm nghe lời của loài người.
Ông Ngô-Bảo-Châu một nhà toán học trẻ Việt-Nam vừa nhận được giải thưởng toán học cao quý Fields năm 2010 vì đã chứng minh được một công thức cơ bản về toán học làm bàn đạp vững chắc cho phương pháp tân kỳ phối hợp được mọi phép tính toán bằng số học và hình học gọi là “Chương Trình Langlands” mà đã mấy chục năm qua bao nhà toán học khác đã nghiên cứu nhưng chưa thành công.
Ngoài niềm hân hoan của thế giới khoa học về thành tựu của Giáo Sư Bảo-Châu, nhà nước CHXHCN Việt-Nam cũng hớn hở không kém khi thấy một công dân của mình đang được thế giới khen ngợi dù công dân này đã xin nhập quốc tịch Pháp vào đầu năm 2010. Ông Phó Thủ Tướng Việt-Nam Nguyễn-Thiện-Nhân vui sướng quá đến độ phải tìm gặp mặt Giáo Sư trẻ Ngô-Bảo-Châu để mò mẫm cho bằng được cái dế (vế) của anh ta mong dính được chút khí vinh quang mà cả Đảng Cộng Sản Việt-Nam đang thèm rỏ dãi trong cơn sỉ nhục bị toàn thế giới phỉ nhổ về vi phạm nhân quyền, bán nước và buôn lậu muôn mặt, từ sừng tê giác đến gái nô lệ tình dục cho ngoại bang.
Để được vui hưởng trọn vẹn niềm hãnh diện đó, nhà nước Việt Nam phải cố gắng lờ đi không muốn nhắc đến những lời tuyên bố thẳng ruột ngựa của cậu con cưng Bảo-Châu đang xem cái quốc tịch Việt-Cộng của mình chẳng ra gì. Khi được hỏi tại sao anh lại nhập quốc tịch Pháp thì anh này đã nói rằng: “Tôi có thêm quốc tịch Pháp từ đầu năm 2010, nhưng vẫn giữ quốc tịch Việt Nam. Quốc tịch Pháp tạo điều kiện thuận lợi cho việc đi lại”. Như vậy là anh xác nhận cái quốc tịch Việt-Nam của anh đã và đang tạo nhiều khó khăn cho anh trong khi ra vào các nước khác quanh thế giới ! Tại sao ? Thì cũng giống như Đức Tổng Giám Mục Ngô-Quang-Kiệt trước đây đã nói rằng “mang hộ chiếu VN đi ra ngoại quốc là một điều xấu hổ” … vì hộ chiếu của công dân Việt Nam bị các nước ngoài dò xét và xem như là gian manh, đòi kiểm tra kỹ lưỡng và theo dõi như kẻ tội phạm.
Điều này là một sự thật hiển nhiên. Một bà Việt-Nam đi ra nước ngoài du lịch đã nói rằng: “Thật là xấu hổ, khi ghé một phi trường để chuyển máy bay, tôi đi vào nhà vệ sinh mà họ cũng theo dõi, xem tôi như là tội phạm hay con mẹ lưu manh buôn lậu không bằng !..”. Một sự xấu hổ mà công dân Việt Nam nào cũng cảm nhận được, chỉ có những tên cán ngố quá quen với sỉ nhục mới vênh mặt khi ra nước ngoài không biết ngượng mà thôi. Giờ này, dù nhà toán học Ngô-Bảo-Châu đã xác nhận lại “sự bất tiện” của quốc tịch Việt-Nam trước cộng đồng thế giới, thế nhưng nhà nước cũng phải phái ông Phó Thủ Tướng đến ve vãn sờ mó ! Trước đây họ đã vận dụng toàn bộ hệ thống truyền thông của họ, từ truyền hình, radio đến báo chí để xuyên tạc bôi lọ Tổng Giám Mục Ngô-Quang-Kiệt vì Ngài cũng nhận định giống như Anh Bảo-Châu, họ còn sai cả bọn “quần chúng tự phát” đến đòi giết Ngài nữa, thế sao bây giờ họ lại mềm nhũn hèn hạ đi nịnh bợ, sờ vế xin “nâng bi” một người cùng nói lên một nhận định như Tổng Giám Mục Ngô-Quang-Kiệt ?
Ngoài ra Anh Bảo-Châu đã phê bình đường lối "theo Lề Phải" của chính quyền VN là: “bám theo lề là việc của con cừu, không phải việc của con người tự do”. Nếu như câu nói đó là của một nhà báo hay của một blogger sống tại VN thì chắc người này cũng bị khuấy nhiễu, gọi đi làm việc, hoặc cho ngồi tù vài tháng cho biết mùi cải tạo, nhưng lần này người nói là một nhà toán học nổi tiếng thế giới cho nên, tuy xót xa lắm, nhưng nhà nước Việt-Nam vẫn giả lả cười vui vì không dám buông lời trách móc để khỏi bị cả thế giới chê là ngu dốt đần độn ! Thế đấy, cái “Lề Phải” của Việt Nam là một “đường đi dành cho thú vật”, vì nó gồ ghề dơ bẩn ngoằn ngoèo và không có đường song song để mọi con thú có thể cùng nhau tiến nhanh tiến mạnh theo từng lối riêng của mình. Thế mà hiện nay cái Hội Đồng Giám Mục Việt-Nam vẫn nhắm mắt đi theo Lề Phải do bọn Việt Cộng vạch ra mà vẫn khăng khăng cho đó là đường đi đúng với đạo lý của … của Vatican, hay là của Quỷ ?
Đạo lý của Chúa không hề áp đảo tự do của loài người mà chỉ nhằm giải phóng họ thoát khỏi vòng nô lệ của lề luật kiềm chế (tức chẳng có ép buộc phải đi theo lề phải hoặc lề trái), Ngài cho phép con người được tự do hành động theo lý trí của mình, theo lòng tin của mình vào Đấng Tạo Hóa Tối Cao. (Gal 5:1, 13-18). Bao lần Chúa Giêsu đi rao giảng và Ngài thường nói rằng: “Ai có tai thì hãy nghe”, tức là chẳng ép buộc một ai, ai muốn nghe thì được hưởng ơn phước, còn không chịu nghe thì đánh mất cơ hội để tự cứu mình ! Tuy Ngài là Con Thiên Chúa nhưng chỉ tự cho mình cái nhiệm vụ là rao giảng chứ không áp đặt, thế nhưng dường như Giáo Hội Công Giáo VN lại thích áp đặt lề luật khiến những ai không chịu làm theo thì e rằng như bị vạ tuyệt thông khiến những người dưới quyền phải sợ răm rắp, và cũng có những vị lãnh đạo đã lợi dụng cái uy quyền đó để che đậy cái hèn nhát ngu si hoặc quan liêu của mình. Họ bào chữa rằng: Vì Công Đồng Vatican 2 bảo chúng tôi phải thỏa hiệp thì chúng tôi phải làm đúng theo như vậy, sao lại chê chúng tôi hèn nhát ??? Thì ra họ lợi dụng sự dốt nát của giáo dân để tự bênh vực cho sự sai đường lạc lối của mình, đồng thời lại hướng dẫn giáo dân theo đường hướng tiêu cực của họ mà thôi. Nếu Giáo Hội Việt-Nam cho rằng Công Đồng Vatican 2 buộc con người phải đối thoại và thỏa hiệp với bọn quỷ ma Việt Cộng phỉ báng Thiên Chúa, thì ắt cũng thừa nhận rằng Công Đồng này đã là công cụ giúp cho bọn Ma Quỷ Cộng Sản chà đạp tự do tôn giáo, phỉ báng Thiên Chúa và đập phá Thánh Giá cùng tượng ảnh Chúa hay sao ? Tại sao đa số giáo sĩ và giáo dân Ba-Lan vẫn áp dụng chính sách cởi mở của Công Đồng Vatican 2 mà lại không thỏa hiệp với Cộng Sản ? trái lại họ đã chống đối tích cực và đã mang chiến thắng cho Giáo Hội và cho đất nước Ba-Lan. Điều này chứng tỏ Giáo Hội VN đã không áp dụng đứng đắn đường lối cởi mở hiếu hòa nhưng kiên trì vũng chắc với bổn phận phục vụ Thiên Chúa của tinh thần Vatican 2.
Thật là một sự sa đọa cho Giáo Hội Việt-Nam, chỉ vì ngu dốt cua vài "dang" và hèn nhát mà kể từ ngày Cộng Sản cưỡng chiếm miền Nam. HĐGMVN đã bóp méo tinh thần Công Đồng Vatican 2 để lòn cúi thỏa hiệp với Việt Cộng. Kết quả của 35 năm hèn hạ lòn cúi là sự tổn hại ghê gớm cho uy tín và sự hợp nhất của Giáo Hội, một sự phai nhạt niềm tin của toàn thể giáo dân VN vào Hội Thánh. Sự kêu gọi của Hồng Y Phạm-Minh-Mẫn rằng: “Việc cần làm: chuẩn bị xây ngôi nhà chung trên nền đá vững chắc” là một sự kêu gọi ngớ ngẩn ! Không phải trước đây Giáo Hội đã được xây trên nền đá rất vững chắc rồi hay sao mà nay lại phải “chuẩn bị ” để xây ? Nhưng vì ai mà hiện nay giáo hội lại lung lay bị sập và phải chuẩn bị “xây lại” ? Ấy có phải là do những tên giáo sĩ quốc doanh phá hoại, những tên chủ chăn khiếp nhược đã làm cho nó mục rữa và nứt rạn ? Chính sự sợ hãi và hèn nhát thích ngồi mát hưởng thụ đã khiến cho những chủ chăn và giáo sĩ quốc doanh tay sai của Việt Cộng cam lòng phá nát giáo hội trong 35 năm qua ! Đức Tổng Giám Mục Nguyễn-văn-Bình đã thổ lộ cho đến lúc chết là Ngài luôn “sợ Việt Cộng”, sợ đến nỗi phải vâng lời chúng trong mọi việc sai trái mà chúng sai khiến. Vậy thì còn gì là chức năng mục tử Công Giáo dẫn đường và bảo vệ cho con chiên ? Mục tử mà chó sói đến sủa lớn bảo mở chuồng chiên thì liền mở, bảo đuổi con chiên nào ra khỏi chuồng thì liền đuổi con chiên đó đi ngay, thấy sói cắn cổ xé xác chiên trong chuồng mà vẫn lãnh đạm làm ngơ ? Mục tử kiểu này thì tại sao không từ chức cho giáo hội được nhờ mà lại cứ mãi tham quyền cố vị ?
Nếu có can đảm thì người mục tử sẽ, một là xông vào chống chọi với sói để được chết anh hùng trong nhiệm vụ, hai là mời gọi kẻ khác đến thay mình và mình rút lui để khỏi vướng chân những kẻ dũng cảm khác.
Nhân 100 năm kỷ niệm ngày sinh của cố Tổng Giám Mục Nguyễn-văn-Bình, một số tay sai Cộng Sản đang manh nha hô hào “tinh thần nô lệ” của vị Giám mục này để dụ dỗ giáo dân đi vinh danh cái tinh thần nô lệ đó hầu sa vào vòng phục tùng nô lệ cho mưu đồ cai trị đen tối của chúng. Những bọn thầy tu đội lốt “hiếu thảo bề trên” này đang phục vụ cho ma quỷ nhưng lại đóng kịch rất giỏi khiến người nhẹ dạ phải nghe theo.
Giáo dân Việt-Nam phần đông là thứ nhẹ dạ, thấy ma quỷ đội lốt linh mục ngay trước mặt mình mà cũng cúi đầu vâng dạ. Hậu quả của sự vâng dạ này sẽ là một hình phạt trong ngày phán xét. Ngày đó quý vị sẽ thấy đàm chặn ngang cổ và nghẹt thở và hoảng hốt thấy bóng tối sự chết bắt đầu bao trùm lấy mình, quý vị sẽ chết trong tuyệt vọng, vì khi còn sống quý vị đã không chịu nghe theo lời cảnh cáo của những người rao giảng sự thật. Lúc đó quý vị sẽ thấy những tên giáo gian như Huỳnh-Công-Minh, Phan-Khắc-Từ vv.. bị quỷ dữ dẩn đi lòng vòng trong hỏa ngục với xiềng xích quanh người và sẽ nhận thấy mình cũng đang bị buộc tay với nhau vào trong hàng ngũ tội phạm dưới sự hành hạ của quỷ dữ mà không còn lối thoát nào ! Đừng nghĩ rằng Thiên Chúa là nhân từ vào giờ phút đó. Thánh Kinh ắt cũng đã dạy rằng: Có một thời để vui sướng hưởng thụ và cũng có một thời để khóc lóc chịu hình phạt (Giảng Viên 3:17), và Chúa Giêsu cũng dùng những giai đoạn đó để yêu thương và khoan hồng, và cũng để luận tội và trừng phạt !! Đó mới chính là sự công bằng của Thiên Chúa, Đấng có thể vừa diệt được thể xác và diệt luôn cả linh hồn. Hãy đọc dụ ngôn trong phúc âm Luca đoạn 16 câu 22 đến 31 trong đó, kẻ giàu có vui chơi thụ hưởng trong hoan lạc bất chấp đau thương của tha nhân, đã bị khước từ mọi ân huệ sau khi chết vì họ đã đánh mất cơ hội hoán cải khi đã được các tông đồ của Thiên Chúa khuyên nhủ lúc còn sống, câu chuyện kết thúc bằng câu: "Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại [để cảnh cáo họ thì], họ cũng chẳng chịu tin". Vì vậy ngay bây giờ, khi quý vị đang còn ý thức thì hãy cố gắng nghe theo lời khuyên nhủ của các người có thiện tâm mà rời bỏ hàng ngũ của quỷ dữ Việt Cộng hoặc lánh xa những tên chăn chiên giả đang phá hoại Hội Thánh, để mưu cầu đời sống vĩnh cữu cho mình về sau !
Nhà nước Việt-Nam là một lũ sói lang chuyên đàn áp kẻ trung chính, dù có thỏa hiệp với chúng hay không, chúng vẫn triệt tiêu những kẻ không đồng chí với chúng. Bao nhiêu cố gắng thỏa hiệp của TGM Nguyễn-văn-Bình cùng Ủy Ban Đoàn Kết Yêu Nước đều là vô tích sự, chẳng đem lại vinh quang lợi ích gì cho Giáo Hội và cho Thiên Chúa. Hoàn toàn chẳng được gì mà lại còn mất mát thêm nhiều hơn. Ngoài những mất mát về cơ sở vật chất thì còn mất mát về tinh thần ! Mất tinh thần ở chỗ nào ? Đó sự chia rẽ rạn nứt trong giáo hội hiện nay và sự bại hoại tinh thần hy sinh vì Chúa. Muốn biết thiệt hại tinh thần ra sao thì hãy xem mấy thằng hút xách nghiện ngập thì biết ngay ! Khi đã được một tên lưu manh cung cấp ma túy hút sướng ngất ngư rồi, thì thằng lưu manh này sai bảo gì thì kẻ nghiện ngập đều làm theo, vì vâng lời nó tức là có thuốc hút để cho thể xác đê mê. Và từ đó mất đi hẳn ý chí tự chủ của mình, mất đi hết nhân cách. Đáng ra tội kiêu ngạo là tội nặng nhất, nhưng song song thì còn phải kể tội ghiền ma túy là tội rất trọng nữa vì nó đã phá hủy đi nhân cách của con người. Thế nhưng Hội Thánh Công Giáo VN chẳng hề biết đây là tội, vì thế họ dung dưỡng cho sự sa đọa của tinh thần. Hiện nay vì sa đọa đó mà họ chẳng chú ý đến giá trị tinh thần của việc mục vụ mà ngược lại, họ luôn chủ tâm tô vẽ cho sự “hoành tráng” bên ngoài, đồng thời tâng bốc những cảm giác vui vẻ giả tạo: nào là nhà thờ hoành tráng, nào là kiệu ngò cung nghinh, kèn trống náo nhiệt cờ xí rợp trời, và cho đó là mở rộng nước Chúa. Nói thật, hồi nhỏ tôi đã từng đi kiệu và hát thật lớn để tỏ ra oai vang với thiên hạ, nhưng khi đã dò hỏi hàng xóm, nhất là dân ngoại về việc cung nghinh kiệu ngò của Công Giáo thì mọi người đều mỉa mai và tỏ vẻ chán ghét vì quá khoe khoang và áp đảo, và như vậy thì làm sao mà bành trướng đạo cho được !! Đạo được bành trướng là nhờ thu phục nhân tâm và thuyết phục được lý trí, chứ phô trương bề ngoài cho hoành tráng cho sang trọng thì càng làm cho người ngoài ghét thêm thôi. Khi nhìn thấy một phụ nữ trang sức quá sang trọng và phô trương lòe loẹt bên ngoài thì đa số chẳng ai thích người phụ nữ đó cả. Sự phô trương bên ngoài của giáo hội công giáo Việt Nam hôm nay chỉ là sự tự mãn để che dấu sự suy đồi trong nội tâm. Khi nhìn thấy những giáo sĩ ăn mặc sáng láng, đi xe lộng lẫy, được cung nghinh vênh váo thì trong lòng của giáo dân hèn mọn sinh ra sự sợ hãi vì thấy cảnh xa hoa của ma quỷ đang phô trương trước mắt mình. Từ một Hồng Y cho đến một giám mục trong HĐGMVN hiện nay chẳng có ai làm được một hành vi nhỏ mọn đơn sơ để an ủi thật tâm người bị đau khổ, bị đàn áp cả. Không thấy một đấng mũ gậy nào có thái độ khiêm nhu và ăn nói cần kiệm liêm chính cả ! Phần đông đều đòi hỏi giáo dân phải biết “tôn sư trọng đạo”, phải biết dâng cúng tiền của và công sức cho các ngài để các ngài hưởng thụ cho những kế hoạch riêng của mình ! Và khi một giáo dân bị chính quyền đánh sặc máu thì các “đấng” này bỗng biến mất, chẳng giống được cái móng chân của người Samaritanô biết giúp đỡ kẻ bị đánh cướp trên đường. Đạo Công Giáo tại Việt-Nam (và có thể cũng ở một vài nơi khác trên thế giới bơ sữa vật chất) đã biến chất rất nhiều, họ không còn bám víu vào lời của Chúa Giêsu để hướng dẫn cuộc đời mình mà chỉ noi theo gương của ông Hồng Y nổi tiếng này, ông giám mục giàu sang nọ, hoặc một ông “thánh dổm” như ở giáo phận Hưng Hóa, giáo sĩ quốc doanh đã bưng tượng tên Hồ Dâm Tặc đặt lên bàn thờ của Mẹ Maria. Thế đó, những gương xấu trước mắt ghê tởm đến như vậy mà Giám Mục Vũ-Huy-Chương cùng các tên đầu nậu khác lại làm ngơ chẳng dám phê bình sửa sai.
Và nay thì ông Hồng Y Phạm-Minh-Mẫn, trong lễ tấn phong linh mục cho 9 thầy phó tế tại DCCT Sàigòn vào ngày 26 tháng 6 năm 2010, đã không thèm đến dự và cũng ra lệnh cho các giám mục trong phe của Ngài không được đến để chủ tế cho lễ tấn phong này, lý do là vì 2 người trong số các thầy phó tế này đã không được “nhà nước” (là "Chúa" của Ông Hồng Y Mẫn) chấp thuận cho làm linh mục. Thiên Chúa thì mong có thêm tông đồ ngoan đạo để rao truyền chân lý của Ngài, còn ông Hồng Y chỉ mong có thêm giáo gian của quỷ để phục vụ cho chủ nghĩa hấp hối Cộng Sản. Nếu mà nhà nước nổi hứng đề nghị 100 thằng đảng viên đã học thuộc làu Công Đồng Vatican 2 vào làm linh mục và cử Ngài Hồng Y chủ tế để phong cho các tên này làm linh mục thì chắc chắn 100% Ngài hồng Y sẽ riu ríu và hoan hỉ vâng theo và cũng rống giọng kêu gọi ơn Đức Chúa Thánh Thần đổ xuống lên đầu mấy tên ma quỷ này ! Thật không thể hiểu nổi cái sức mạnh quỷ ma nào đã uốn nắn được một Hồng Y Việt-Nam đến mức đô ngoan ngoãn với thầy Lucifer như vậy ! Tuy buổi lễ phong chức linh mục này không có sự hiện diện của các Ngài quốc doanh, nhưng lại có cả trăm giáo sĩ ngoan đạo khác từ Bắc chí Nam đến tại nhà thờ DCCT Kỳ Đồng để tham dự và hiệp thông, và chủ tế của lễ phong chức “thiếu thỏa hiệp với nhà nước” này là Đức Giám Mục Micae Hoàng-Đức-Oanh thuộc giáo phận Kontum, một giám mục chỉ biết nghe theo lời Chúa chứ không thèm nghe lời của loài người.
- Không mợ thì chợ vẫn đông !
Không Ngài Minh-Mẫn càng hân hoan mừng.
Và nay thì ai cũng biết rằng Ngài Hồng Y Mẫn chẳng thích tham gia việc gì của giáo hội mà không có mùi thum thủm của bàn tay lông lá Việt Cộng thọc vào trong đó. Đó là chất ma túy đã thấm nhập vào Đức Giám Mục Nguyễn-văn-Bình và đã di truyền cho HY Phạm-Minh-Mẫn, GM Nguyễn-văn-Nhơn, Nguyễn-văn-Khảm, và Vũ-huy-Chương vv..
Trường Sơn
Trường Sơn
No comments:
Post a Comment