Friday, September 10, 2010

Biểu dương cờ Vàng - Lên án Việt gian tại Melbourne

Cộng Đồng Người Việt Tự Do Úc Châu
Vietnamese Community in Australia
PO Box 2115 Footscray VIC 3011
Tel: 0411 756 552
Email: sicmaa.nguyen@gmail.com


THÔNG BÁO

V/V: “BIỂU DƯƠNG CỜ VÀNG – LÊN ÁN VIỆT GIAN” tại Melbourne

Cộng Đồng Người Việt Tự Do Liên Bang Úc Châu (CĐNVTD-LBUC) kêu gọi quý đồng hương, các hội đoàn, đoàn thể và Cộng Đồng Người Việt Tự Do mọi nơi cùng phản đối cái gọi là “Hội Doanh Nhân Việt Kiều Úc Châu” do CSVN và Việt gian tiếp tay thành lập tại Melbourne trong tháng 7 vừa qua tại Melbourne.

CĐNVTD-LBUC nhận định rằng “Tích cực hưởng ứng, hỗ trợ và tham dự cuộc biểu tình “BIỂU DƯƠNG CỜ VÀNG – LÊN ÁN VIỆT GIAN” vào Ngày Thứ Bảy 25-9-2010 do CĐNVTD-Victoria tổ chức là biểu dương chánh nghĩa quốc gia và bày tỏ quyết tâm đập tan mọi âm mưu nhuộm đỏ cộng đồng người Việt tỵ nạn tại Úc Châu của tà quyền CSVN và tay sai”.

CĐNVTD-LBUC xin kêu gọi Cộng Đồng Người Việt Tự Do mọi nơi tiếp tục cảnh giác, và có những ứng phó kịp lúc đối với những âm mưu bành trướng cái gọi là “Hội Doanh Nhân Việt Kiều Úc Châu” do CSVN và Việt gian tiếp tay thành lập trong tương lai tại các nơi khác ở Úc Châu.

TM. BCH/CĐNVTD/UC

Nguyễn Thế Phong
Chủ tịch
5-9-2010

***
    Thông báo và lời kêu gọi quan trọng của Cộng Đồng Người Việt Tự Do Victoria.

    V/v: Tham gia cuộc xuống đường biểu dương cờ vàng và phản đối Việt gian tại Footscray ngày thứ Bảy 25-9-2010.

    Kính thưa:
    - Quý vị lãnh đạo tinh thần các tôn giáo,
    - Quý vị đại diện và thành viên các hội đoàn đoàn thể,
    - Quý cơ quan truyền thông Việt ngữ,
    - Cùng toàn thể đồng bào tỵ nạn Úc châu và Victoria
Nhà cầm quyền CSVN qua Nghị Quyết 36 của chúng đã dùng mọi thủ đoạn, mọi hình thức và mọi phương tiện, từ văn hoá, văn nghệ, truyền thông, báo chí, đặc biệt là tiền bạc và chức tước hảo để chiêu dụ và xách động những thành phần tham danh, hám lợi, phản bội chánh nghĩa quốc gia và tỵ nạn hoặc không hiểu bản chất gian tà độc ác của CSVN đứng ra làm công cụ đánh phá và tạo mâu thuẫn, chia rẽ và nghi kỵ trong cộng đồng người Việt tỵ nạn khắp nơi trong đó có Úc Châu và tại Victoria.

Sau nhiều năm cài người và chuẩn bị, nay CSVN cho rằng chúng đã đủ mạnh để chính thức thách đố và thành lập những cơ sở và tổ chức, hội đoàn của chúng ngay tại thủ phủ của người Việt tỵ nạn Cộng Sản đang sinh sống và làm ăn. Điển hình là việc Toà Đại Sứ CSVN đã chính thức cho thành lập và làm lễ ra mắt một tổ chức lấy tên là: Hội Doanh Nhân Việt Kiều Úc Châu (Vietnamese Overseas Business Association in Australia) vào tháng 7 vừa qua tại Melbourne do một số thành phần Việt gian ở vùng Footscray đứng ra ghi danh và điều hành, trong đó có Trần Bá Phúc làm Chủ tịch, Phan Văn Danh làm Phó Chủ tịch và Tony Huy Le làm Tổng Thư ký v.v…

Sự ra đời của cái gọi là Hội Doanh Nhân Việt Kiều Úc Châu do Trần Bá Phúc, một thành viên của Mặt trận Tổ Quốc CSVN đứng ra thành lập và ra mắt đưới sự tham dự và bảo trợ của toà đại sứ CS là bước thử lửa và lời thách thức đầu tiên của Tà quyền CSVN đối với cộng đồng người Việt tỵ nạn Úc Châu nói chung và CĐNVTD-Victoria nói riêng.

Kính thưa quý vị và toàn thể đồng bào người Việt tỵ nạn CS,

Đứng trước tình trạng xâm nhập ngày càng lộ liễu và những thái độ thách đố ngày càng nhiều và công khai của nhà cầm quyền CSVN và bọn tay sai nằm vùng của chúng tại Úc châu, Ban Chấp Hành Cộng Đồng Người Việt Tự Do Victoria, với sự hỗ trợ của các BCH Cộng Đồng Người Việt Tự Do tại Úc, Hội Cựu Quân Nhân QLVNCH và các Hội Đoàn, Đoàn Thể tại Victoria sẽ tổ chức một cuộc biểu tình và diễn hành quy mô để:

“VINH DANH CỜ VÀNG, PHẢN ĐỐI VIỆT GIAN”

Tại: Khu vực trung tâm thị tứ của Footscray
Tập trung và phát xuất từ Ngân Hàng Commonwealth Bank
đường Nicholson St, Footscray
Vào ngày: Thứ Bảy 25-9-2010
Vào lúc: 11 giờ sáng

Kính thưa quý vị và đồng bào,

CSVN đã xâm nhập tận nhà của chúng ta và thách thức cộng đồng tỵ nạn chúng ta và con cháu của chúng ta. Chúng ta không thể ngồi yên nhìn chúng “múa gậy như thể vườn hoang và coi đây là đất nhà của CSVN”.

Đã đến lúc vì tương lai con cháu của chúng ta, vì hai chữ “Tự Do” mà chúng ta đã thí mạng sống để đi tìm và có được ngày hôm nay tại Úc châu, vì chúng ta không muốn con cháu chúng ta bị nhuộm đỏ một lần nữa

CHÚNG TA NHẤT QUYẾT PHẢI BIỂU TÌNH THẬT ĐÔNG VÀ BÀY TỎ LẬP TRƯỜNG DỨT KHOÁT KHÔNG CHẤP NHẬN SỰ HIỆN DIỆN CỦA CSVN VÀ TAY SAI TẠI ÚC CHÂU vào ngày THỨ BẢY 25-9-2010 tại FOOTSCRAY tới đây.

Mọi thắc mắc xin quý vị và đồng bào liên lạc với cô Nguyễn Lê Thanh Trúc (0432 898 898) hoặc ông Nguyễn văn Bon (0411 616 453).

Trân trọng kính báo và kính mời,
TM. BCH-CĐNVTD-VIC

Nguyễn văn Bon
Chủ tịch
Ngày 26-8-10

****
    Melbourne: Quyết Chiến - Thề Quyết Chiến
    NGƯỜI VIỆT CỦA TÔI - QUYẾT CHIẾN – THỀ QUYẾT CHIẾN
Nguyễn Khắp Nơi
    Quyết chiến! Thề quyết chiến! Quyết chiến!
    Đánh cho cùng dù mình phải chết
    Để mai này về sau con cháu ta sống còn
    (Thề Không Phản Bội Quê Hương,nhạc Cục Chính Huấn)
Vào những năm 1973 – 1974 là những năm cực thịnh của chính sách “Xây Dựng Nông Thôn”. Hàng đoàn những thanh niên thiếu nữ trong quân phục mầu đen được đưa về nông thôn để đấu tranh dành đất dành dân với Việt cộng, trong từng xóm làng, từng ngôi nhà, ngay chiến trường nông thôn mà bọn Việt cộng từng cho là cái nôi của cách mạng của chúng.

Họ vừa đi vừa hát vang bài hát “Thề Không Phản Bội Quê Hương”. Họ đi tới đâu là cắm Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ tới đó, họ đi tới đâu là rạng danh chính nghĩa Tự Do tới đó.

Tôi rất thích bài hát này, vì nó thể hiện tinh thần quyết chiến quyết thắng của chúng ta. Trong cái tinh thần quyết chiến thắng đó, nó bao gồm cái chính danh, cái đại nghĩa, cái hùng anh của người dân Việt.

Sau hơn ba mươi năm, cái cảm giác, cái tinh thần “Quyết Chiến Quyết Thắng” lại trở về với tôi: Buổi trưa chủ nhật tuần qua, tôi đang ngồi ăn trưa, chợt nghe computer báo có điện thơ tới. Tôi vội mở ra đọc ngay.

Đó là thơ của Cộng Đồng Người Việt Tự Do Victoria gởi cho tôi.

Đó cũng không phải là lá thơ thường, mà là một thông báo:

THÔNG BÁO VÀ LỜI KÊU GỌI QUAN TRỌNG CỦA CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT TỰ DO VICTORIA.
V/V: THAM GIA CUỘC XUỐNG ĐƯỜNG BIỂU DƯƠNG CỜ VÀNG VÀ PHẢN ĐỐI VIỆT GIAN TẠI FOOTSCRAY NGÀY THỨ BẢY 25-9-2010

... Sự ra đời của cái gọi là Hội Doanh Nhân Việt Kiều Úc Châu do Trần Bá Phúc, một thành viên của Mặt trận Tổ Quốc Cộng Sản Việt Nam đứng ra thành lập và ra mắt đưới sự tham dự và bảo trợ của toà đại sứ Cộng Sản là bước thử lửa và lời thách thức đầu tiên của Tà quyền Cộng Sản Việt Nam đối với cộng đồng người Việt tỵ nạn Úc Châu nói chung và Cộng Đồng Người Việt Tự Do-Victoria nói riêng.

Kính thưa quý vị và toàn thể đồng bào người Việt tỵ nạn Cộng Sản,

Đứng trước tình trạng xâm nhập ngày càng lộ liễu và những thái độ thách đố ngày càng nhiều và công khai của nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam và bọn tay sai nằm vùng của chúng tại Úc châu,

Ban Chấp Hành Cộng Đồng Người Việt Tự Do Victoria, với sự hỗ trợ của các Ban Chấp Hành Cộng Đồng Người Việt Tự Do tại Úc, Hội Cựu Quân Nhân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa và các Hội Đoàn, Đoàn Thể tại Victoria sẽ tổ chức một cuộc biểu tình và diễn hành quy mô để:
    “VINH DANH CỜ VÀNG, PHẢN ĐỐI VIỆT GIAN”
    Tại: Khu vực trung tâm thị tứ của Footscray
    Tập trung và phát xuất từ Ngân Hàng Commonwealth Bank
    đường Nicholson St, Footscray
    Vào ngày: Thứ Bảy 25-9-2010 - Vào lúc: 11 giờ sáng
Đọc xong bản thông báo của Cộng Đồng Người Việt Tự Do Victoria, tôi có cảm tưởng thật là sảng khoái, vì Cộng đồng đã đại diện cho người dân để nói lên tiếng nói bất khuất của người Việt Tự Do: Thề quyết chiến để bảo vệ cho Ngọn Cờ Vàng, cho sự sinh tồn của chính chúng ta cà con cháu chúng ta sau này.


Đâu đây quanh tôi, như còn vang vọng câu hát:
    “Một cánh tay đưa lên, Hàng ngàn cánh tay đưa lên
    Hàng vạn cánh tay đưa lên ...
    Quyết đấu tranh cho một nền hòa bình công chính”
Quyết định biểu tình tuần hành của Cộng Đồng Người Việt Tiểu Bang Victoria đã đưa ra thật là đúng với Thiên thời – Địa Lợi - Nhân Hòa.

THIÊN THỜI

Sau hơn ba chục năm định cư ở nước ngoài, người dân tỵ nạn đã có một đời sống ổn định, nhưng bọn Việt cộng vẫn không để cho chúng ta yên, chúng cứ đi lần từng bước muốn triệt hạ tất cả người dân Việt Tự Do chúng ta.

Miệng thì chúng nói người Việt Hải ngọai là ... “Khúc Ruột Ngàn Dặm” là ... “Việt Kiều Yêu Nước”

Nhưng bàn tay và đầu óc của chúng luôn luôn tập trung vào những phương cách triệt hạ chúng ta.

1. Người Việt Tỵ Nạn chúng ta mới xây lên những đài kỷ niệm để tưởng nhớ cuộc đời tỵ nạn ở Mã Lai và Nam Dương, là chúng đả phản đối và buộc các quốc gia nói trên phải phá bỏ đi.

2. Chúng ta xây nên những đài tưởng niệm Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa và Đồng Minh đã hy sinh trong cuộc chiến dành Tự Do cho Miền Nam Việt Nam, thì bọn chúng đã làm áp lực với chính phủ Úc không cho treo cờ Vàng Ba Sọc Đỏ.

3. Sau đó, chúng tới tấp đem những đoàn văn công ra ngoại quốc để truyền bá cái gọi là văn hóa Cộng sản của chúng.

4. Thêm vào đó, một số người Việt tỵ nạn, trong đó có cả những thành phần quân đội, thành phần chống cộng của chúng ta, điển hình là Trần Bá Phúc và Phan Văn Danh, đã trở cờ theo Cộng sản để lập ra những hội đoàn Doanh Nhân mà mục đích chính là đem lá cờ đỏ qua hoạt động ngay trong lòng người Việt Tỵ Nạn.

Đây là thời cơ chín mùi mà ông Trời đã dành cho người dân Việt Tỵ Nạn, để chúng ta đoàn kết lại mà ngăn chặn bước xâm nhập của bọn Việt cộng vào đời sống an lành của chúng ta ở Úc, ở Mỹ, ở Canada và ở khắp nơi trên thế giới.

Lê Kim, một độc giả của Việt Luận, đã viết trong Mục “Ý Kiến Độc Giả”, gợi lại hình ảnh của ngày 30 tháng Tư năm 1974, khi Tổng Thống Dương Văn Minh đầu hàng Việt Cộng, rất nhiều chiến sĩ của chúng ta đã không đông ý đầu hàng, đòi phải đánh một trận sống mái với Việt cộng, rồi có chết cũng cam lòng.

Bây giờ lịch sử lại tái diễn, bọn Việt cộng lại một lần nữa đang muốn khởi động cuộc tấn công vào mảnh đất dung thân cuối cùng của chúng ta. Đây là cơ hội ngàn năm một thủa để chúng ta hợp lực lại mà đánh tan bọn Việt cộng, giữ vững mảnh đất Tự Do thân yêu, để con cháu chúng ta còn được sống còn:
    “Nào cùng sát vai bên nhau ... Thề nguyền với vung tay cao
    Quyết đấu tranh đến khi nào đạt thành mong ước ...”
Cộng Đồng Người Việt Tự Do Brisbane, Tiểu Bang Queensland diễn hành trong “NGÀY CỰU QUÂN NHÂN ÚC - ANZAC DAY 26 - 04 - 2010” vừa qua.

ĐỊA LỢI

Người Việt Tỵ Nạn ở Tiểu Bang Victoria tập trung nhiều nhất ở thành phố Melbourne. Trong thành phố này, người Việt chúng ta sống tập trung lại ở những vùng như St Albans, Preston, Sunshine, Braybrook, Footscray, Richmond, Springvale, Dandenong ...

Footscray được coi là nơi người Việt chúng ta cư ngụ và mở ra nhiều cửa tiệm, hãng xưởng, văn phòng nhiều nhất.

Footscray cũng là nơi đặt văn phòng của Cộng Đồng Người Việt Tự Do Liên Bang và Tiểu Bang.
Footscray cũng là nơi đặt trụ sở của Hội Cựu Quân Nhân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa Tiểu Bang Victoria (đại hội Cựu Quân Nhân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa sẽ được tổ chức tại đây vào tháng 12 sắp tới).

Vì tầm quan trọng của Footscray với người Việt Tỵ Nạn, nên Footscray được coi như là “Sàigòn” của người dân Việt.

Cũng chính vì tầm quan trọng này mà Trần Bá Phúc và Phan Văn Danh đã chọn nơi này để làm chiến trường đầu tiên với cộng đồng tỵ nạn chúng ta: Lập Hội Doanh Nhân Việt Nam Australia, cắm cờ đỏ đầy phòng họp, mời hẳn Hoàng Vĩnh Thanh, Đại sứ Việt cộng ở Úc tới khai mạc.

Chúng ta hãy tham gia cuộc biểu tình cho thật đông, biểu dương lực lượng thật hùng hậu, chặn đứng âm mưu đem cờ đỏ nhuộm khắp Footscray của bọn Cộng sản và tay sai.

Đánh thắng trận này, chúng ta đã rửa mặt lại cho Việt Nam Cộng Hòa vào ngày 30 04 1975.

Đánh thắng trận này, vạch mặt chỉ tên bọn tay sai, kể rõ mục đích chính trị của bọn Việt cộng núp sau lưng doanh nhân, bọn chúng sẽ ê càng, tự rút lui về Việt Nam mà sinh sống với nhau.

Đánh thắng trận này, không phải chỉ để diệt tan bọn Việt cộng và tay sai của chúng ở Úc, mà còn làm cho những Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn ở khắp mọi nơi lên tinh thần, cũng hợp lại với nhau mà dẹp tan những hội doanh nhân ở mọi nơi trên thế giới.
    “Liều thân thoát cũi sổ lồng
    Tránh xa cộng phỉ để mong làm người
    Bây giờ cộng phỉ giăng mồi
    Súc sinh cúi cổ quy hồi cũi xưa" (SR)
NHÂN HÒA

Qua mục “Ý Kiến Độc Giả”, người dân Việt đã nói lên quyết tâm gia nhập đoàn bỉểu tình do Cộng Đồng Người Việt Tự Do Victoria tổ chức, để nói lên tiếng nói quyết giữ Footscray khỏi mầu cờ đỏ của Việt cộng.

Chúng ta đã không sống được với chế độ độc tài đảng trị của Việt cộng, chúng ta đã vì muốn huởng độc lập tự do mà đã phải liều chết vượt biên ra ngoại quốc sinh sống. Gia tài mà người Việt chúng ta mang theo, CHỈ CÒN LÁ CỜ VÀNG BA SỌC ĐỎ, những tưởng chúng ta sẽ có cuộc sống tự do vĩnh cửu.

Nhưng chỉ 35 năm sau đó, bọn Việt cộng lại đuổi theo chúng ta, cố gắng tiêu diệt lá cờ của chúng ta.
    Vì tinh thần quốc gia dân tộc,
    vì chính nghĩa Tự Do Cộng Hòa,
    vì tương lai của con cháu chúng ta sau này,
    chúng ta phải tham gia biểu tình, chặn đứng con dường xâm nhập của Việt cộng vào cộng đồng Người Việt Hải Ngoại:

      “Ta thà chết chớ không hề lui
      Quyết không hề phản bội quê hương”
Hội “Doanh Nhân Việt Nam Australia” có phải là một hội đoàn thuần túy buôn bán? Và do các Việt kiều lập ra hay không?

Xin thưa rõ ràng, mạch lạc:

HỘI DOANH NHÂN DO VIỆT CỘNG LẬP RA, VỚI MỤC ĐÍCH CHÍNH TRỊ, SAU ĐÓ CHỈ THỊ CHO CÁC TAY SAI Ở MỌI NƠI THỰC HIỆN.


Buổi họp tiếp Vũ Trọng Kim của “Mặt Trận Tổ Quốc” Kim ngồi trước lá cờ Đỏ,
Trần Bá Phúc mang kiếng ngồi bên tay phải của Kim

Chúng ta hãy xem dưới đây, hai quyết định về thành lập “Hiệp Hội Doanh Nhân Việt Nam Ờ Nước Ngoài" của Việt cộng:

“Ra mắt Hiệp hội doanh nhân Việt Nam ở nước ngoài(VTC News) - Trên 250 doanh nhân từ nhiều nước và vùng lãnh thổ trên thế giới đang có các dự án đầu tư lớn trong và ngoài nước đã về tham dự Đại hội thành lập Hiệp hội doanh nhân Việt Nam ở nước ngoài được tổ chức trong hai ngày 9 - 10 tháng 8 tại Hà Nội. Sau khi thành lập các Hiệp hội doanh nhân của từng nuớc, bản danh sách các hội được đệ trình lên Bộ Ngọai Giao, ngày 04/09/2009, bộ này đã ra quyết định công nhận Ban chấp hành, Ban Kiểm Tra và Tổng Thư Ký Hiệp Hội Doanh Nhân Việt Nam ở nước ngoài. Chủ trương và phương hướng công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài trong thời gian tới:

1. Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài cần thể hiện đầy đủ truyền thống đại đoàn kết toàn dân tộc ...

2. Người Việt Nam ở nước ngoài là bộ phận không tách rời và là một nguồn lực của cộng đồng dân tộc Việt Nam, là nhân tố quan trọng góp phần tăng cường quan hệ hợp tác, hữu nghị. Đảng và Nhà nước mong muốn, khuyến khích người Việt Nam ở nước ngoài hội nhập và thực hiện nghiêm chỉnh luật pháp nước sở tại, . Điều 2 của Quyết Định do Bộ Nội Vụ cấp nói rất rõ: “… Hoạt động của Hiệp hội chiụ sự quản lý nhà nước của Bộ Ngoại Giao và các Bộ, ngành khác có liên quan về lĩnh vực Hiệp hội họat động ...” . Nơi nhận quyết định: Bộ Quốc Phòng (Tổng Cục II) và Bộ Công An (Tổng Cục V, C 13). Tổng Cục II và Tổng Cục V là hai cơ quan tình báo cộng sản.

Ở nước Úc tự do nay, bất cứ ai cũng có quyền buôn bán làm ăn, miễn là đừng buôn bán những thứ quốc cấm, miễn là đừng có hỗ trợ những đám khủng bố là được rồi.

Người Việt trong chúng ta, ai muốn về Việt Nam buôn bán làm ăn, cứ việc quyết đinh tùy theo từng cá nhân, chứ đừng đem Việt cộng qua đây, đừng đem lá cờ đỏ qua đây.

Lập ra hội doanh nhân để dùng lá cờ đỏ làm biểu tượng buôn bán là một hình thức trá hình lợi dụng buôn bán để làm chính trị.

Chúng ta không thể chấp nhận những hội doanh nhân kiểu này.

Đã có rất nhiều hội đoàn từ các Tiểu bang khác trên toàn nước Úc lên tiếng hỗ trợ và xuống tận Footscray để cùng đi biểu tình hỗ trợ cho cộng đồng chúng ta.

Chiến sĩ Võ Đại Tôn, người hùng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, đã từng lập đoàn quân tình nguyện về giải phóng trở lại đất nước Việt Nam thân yêu, đã xác nhận sẽ xuống Melbourne để tham dự cuộc biểu tình chống sự xâm nhập của Việt cộng vào Cộng Đồng Tỵ Nạn Việt Nam.

Hội Cựu Quân Nhân Queensland đã cho Victoria mượn lá “ĐẠI KỲ VIỆT NAM CỘNG HÒA” để diễn hành trong buổi biểu tình.

Không những cho muợn cờ, anh Huỳnh Bá Phụng, chủ tịch Hội Cựu Quân Nhân Queensland còn hướng dẫn một phái đoàn đông đảo Cựu Quân Nhân xuống tận Melbourne để cùng tham gia cuộc biểu tình.

Tin mới nhất, nếu kịp chuyến bay, một Đại Úy Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ, con của một chiến hữu Thiết Giáp Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, sẽ bay tới Melbourne để cùng tham dự cuộc biểu tình chống Cộng sản xâm nhập vào Úc Đại Lợi.

Các hội đoàn khác cũng đang chuẩn bị hành trang, vì tất cả cùng có một ý nghĩ như nhau:
    Chống lại sự bành trướng của Cộng sản.
    Thế Hệ Thứ năm của Cộng Đồng Người Việt Tự Do Tại Melbourne.
    Cuộc biểu tình có thành công hay không?
    Chúng ta có giữ vững chiến tuyến cuối cùng của Cộng Đồng Người Việt Tự Do hay không?
Câu trả lời do tất cả các thành viên trong Cộng Đồng Người Việt chúng ta cùng trả lời.

Hãy tham gia cuộc biểu tình tuần hành do Cộng Đồng Người Việt Tự Do Victoria tổ chức vào lúc
11 giờ sáng ngày Thứ Bẩy 25 09 2010, tại Footscray Mall, góc đường Nicholson và Hopkins Footscray VIC 3011, để chứng tỏ sức mạnh đoàn kết của chúng ta, để đánh bại âm mưu nhuộm đỏ vùng Footscray của Cộng sản.

Nếu chúng ta, trước tới nay chỉ có dịp nói về Cộng sản, chỉ chống Cộng sản mỗi khi có phái đoàn của chúng từ xa tới đây hội họp, đây là dịp may duy nhất để chúng ta thể hiện thái độ chống cộng của mình.

Nếu chúng ta trước đây đã từng mặc quân phục đi diễn hành trong các buổi lễ, đã từng lên diễn đàn kể lại những chiến công oanh liệt của mình, của đơn vị mình trong thời chiến, đây là dịp may muôn thủa để chúng ta chứng tỏ cho mọi người biết rằng: chúng ta là người Lính Việt Nam Cộng Hòa, chúng ta chống cộng khi còn ở trong quân ngũ, và bây giờ vẫn còn chống cộng. Người dân Việt Nam sẽ nghĩ sao khi chúng ta không thể bảo vệ họ ngay tại mảnh đất cuối cùng này?

Các cơ quan báo chí, truyền thông, hãy cùng giúp phổ biến tin tức, kêu gọi mọi người tham gia biểu tình chống sự bành trướng của Cộng sản. Nếu Cộng sản tới được nơi đây, không phải chỉ người dân bị thiệt thòi, chính cơ quan truyền thông sẽ chịu hậu quả nhiều nhất.
    “Quyết chiến! Thề quyết chiến! Quyết chiến!
    Đánh cho cùng dù mình phải chết
    Để mai này về sau con cháu ta sống còn”
NGƯỜI VIỆT CỦA TÔI, LÀ THẾ ĐẤY!

Nguyễn Khắp Nơi

Cu ba thức? - Trần Văn Giang

Trần Văn Giang

Hôm qua, thứ Tư ngày 8 tháng 9 năm 2010, truyền thông Mỹ đã hàng loạt loan tin về lời tuyên bố (hay thú nhận!) của anh râu xồm Phi-đen (Fidel Castro), cựu chủ tịt nhà nước Cu ba (*), trong một buổi phỏng vấn của phóng viên Mỹ Jeffrey Golberg, ký giả của tờ tạp chí “The Atlantic” như sau:

“Mô hình kinh tế cộng sản của Cu ba đã thất bại.”
(“Cuba’s communist economic model doesn’t work”).

Đối với người Việt quốc gia chúng ta đang sống ở mọi nơi trên quả đất nói riêng và thế giới tự do nói chung sự “thú nhận” này (sau khi liên tục bắt dân thắt lưng buộc cái bụng đã xẹp lép từ lâu!) không có gì là ngạc nhiên cả. Chúng ta chỉ thắc mắc là tại sao mãi cho đến bây giờ, tức là 51 năm sau khi Phi-đen “cướp” chính quyền từ chế độ độc tài Batista, 19 năm sau khi Liên sô giải thể đảng cộng sản, 344 ngày sau khi chú Triết lùn đến thăm Havana và “động viên” anh Phi-đen, thì anh Phi-đen mới tuyên bố như vậy!

Cứ theo như cách “giải lý” thực tế “xôi đậu chèn chặt dạ” của tôi thì sau khi anh Phi-đen và Cu ba nhận 3000 tấn gạo thơm nàng Hương Chợ Đào số một La mã của chú Triết lùn (hàng biếu thì chắc chắn phải là hàng “xịn” số một rồi!) đem độn với đậu (“bean”) chèn dạ thoải mái xong xuôi đâu đấy thì đầu óc tỉnh táo ra một tí (sau khi cơn ngủ gật vì mãi canh gác hòa bình thế giới chung với chú Triết lùn) mới thốt ra lời mà phe “phản động” núp sau cánh gà đã cất công nhắc tuồng miễn phí đến mỏi cả miệng cho mấy chú em cs từ lâu lâu lắm rồi …

Tuy vậy, phe “phản động” chớ vội “tự sướng, liên hoan”, vui mừng mà phải luôn luôn ghi nhớ là:
    “Đừng nghe những gì cộng sản nói mà hãy nhìn kỹ những gì cộng sản làm”
Hiển nhiên anh Phi-đen chỉ mới nói “linh tinh” mà chưa thấy anh làm gì cả? Mà nói chung thì mấy bố cs nói tài lắm! Thầy phải chạy!

Tuy vậy, đọc lại lời anh Phi-đen vừa nói ngày 8 tháng 9 năm 2010, những người dân Cu ba vẫn đang thức không khỏi thở dài ngao ngán. Sau khi cướp chính quyền từ Batista thân Mỹ, Phi-đen đã hành quyết hàng ngàn người, bỏ tù hàng chục ngàn người, đưa vào trại cưỡng bức lao động hàng trăm ngàn người, số còn lại đến hàng triệu người sống thiếu thốn, cơ khổ như súc vật … (nghe quen không?!?). Ngày hôm nay, sau 51 năm, tự dưng thú nhận “Tôi đã lầm (và tôi vừa mới nhận thấy là chế độ cộng sản hoàn toàn thất bại)” như thể gián tiếp trách dân Cu ba là: “Tại sao không có người nào nói với tôi điều này?” thì chúng ta thấy nhức đầu, nghẹt mũi, đau bụng vì cảm thấy mấy anh cs nào cũng vậy: đần độn, trơ trẽn, thối hoắc không thể ngửi được .… Cộng sản có bao giờ dám thử đưa ra một cuộc trưng cầu dân ý đại khái như: “Nhân dân có cần duy trì đảng cộng sản và xã hội chủ nghĩa hay không?” để biết cho biết lòng dân muốn gì? Chú Triết lùn đã nhanh nhẩu trả lời dùm các lãnh đạo cs rồi còn gì :
    ”Bỏ điều 4 (**) là tự sát”.
Nên biết trước khi anh Phi-đen lên nắm chính quyền (ngày 16 tháng 2 năm 1959), Cu ba là một hòn đảo thơ mộng nơi mà du khách thế giới (nhất là du khách từ Mỹ) hàng năm đã đến du lịch, thăm viếng, nghỉ hè, tắm biến, hút xì gà, uống rượu Rhum, xài tiền vung vít ở các “live show,” bàn cờ bạc của các “Casino,” và nhất là không quên “hủ hóa” ngày đêm với các em Cu ba mặn mà nóng bỏng như “Salsa” … cho đến khi sạch túi hết tiền thì mới đành trở về. Dân Cu ba anh hùng chẳng cần đánh đấm bọn tư bản ham vui làm gì cho mệt, cứ ngồi tà tà gãi d’… và đếm đô la mệt nghỉ. Cu ba được xem là một thiên đàng hạ giới tương đương với sự tập hợp của cả hai thiên đàng Hawaii và Las Vegas lại thành một. Nhưng than ôi! Sau 51 năm “cách mạng”, “xuất cảng cách mạng” Phi-đen (cũng cùng một quẻ như y chang như các bác vĩ đại ưu việt HCM, Stalin, Mao, Kim nhật Thành, Polpot ...) dùng chủ nghĩa cs để hiếp dâm Cu ba, biến Cu ba từ một thiên đàng hạ giới thành một miếng đất hoang (“wasteland”) với những dẫy nhà cũ kỹ ọp ẹp, những con đường loang lổ vá víu bẩn thỉu, xấu xí nhất Caribbean. Xe hơi còn chạy được ở Cu ba chỉ toàn là xe của các thập niên 1940 và 1950 … Một khi thật sự có sự thay đổi chính thể ở Cu ba, thì dân giầu có thích sưu tầm xe trên toàn thế giới có thể sẽ đem đến cho Cu ba một nguồn ngọai tệ đáng kể riêng cho cái đám xe hơi “cổ lỗ sĩ (antique)” này!

Lịch sử đã chứng minh rõ rệt là cs có thừa khả năng phá hoại nhưng hoàn toàn không có khả năng xây dựng; chuyện này không cần thiết phải bàn thêm. Nếu Phi-đen thực sự muốn mở mắt (cs gọi chơi chữ là “đổi mới” – theo tôi phải gọi là “đổi cũ” mới thật sự đúng nghĩa!) thì dân đen Cu ba sẽ còn tiếp tục sống khổ cực thêm hàng chục năm trời nữa chứ không phải là vấn đế một sớm một chiều là giải quyết xong. Xem ra, cái tàn hại của cs thật vô bờ vô bến. Không biết vô địch, vinh quang, kiệt xuất cái “son mother” gì?

Một lý do khác làm anh Phi-đen và Cu ba cứ ì à ì ạch lết từng bước lên xã hội chủ nghĩa là vì sự giải thể của cs Liên sô (chính thức vào ngày 26 tháng 12 năm 1991). Liên sô ngay sau năm 1991, đã ngưng ngay tất cả các chương trình viện trợ kinh tế, quân sự và “cách mạng” cho Cu ba. Cái món “giải phóng đất nước khỏi bàn tay bóc lột của đế quốc tư bản” mà cứ ngóng dài cổ chờ viện trợ của đàn anh cs thì rốt cuộc cũng phải ca bài “đổi cũ” thôi. Phi-đen không thể đổ thừa chỉ vì bị “Mỹ cấm vận” cho nên nền nền kinh tế tập trung kiểu cs ở Cu ba phải ca bài “thằng bé âm thầm đi vào hõ nhỏ (hẹp)!”

Các chính thể cộng sản cứ tuần tự nối tiếp nhau rụng tùng như lá mùa thu tháng tám bởi vì chính cái “cốt lõi” của thuyết cs (tận diệt “tư sản/tiểu tư sản/tư hữu”) đã “đóng chốt, đắp mô trường kỳ” trên con đường phát triển kinh tế quốc gia dân tộc. Xui xẻo cho cs là cái “cốt lõi” thấy đáng ghét “tư hữu” mới lại là động lực, là kỳ vọng của mọi người dân muốn sản xuất. Đảng, nhà nước cứ hô hào thi đua sản xuất cho bác, đảng và nhà nước thì dân vì sợ, mà phải “nín thở qua sông,” vờ vĩnh “hồ hởi” làm việc chiếu lệ thôi chứ không thực tâm đóng góp … “Văn-hào-13-ký-gạo-mỗi-tháng” Nguyễn Tuân đã phải nói “chui” với bạn bè là:

“Tao còn sống hôm nay vì tao biết sợ!”

Cứ kè kè cái kinh tế chiếu lệ “ưu việt” cỡ đó thì “cấm vận hay không?” chẳng có “ép-phê” gì! Làm cách nào mà bắt mọi người làm việc bằng hai bằng ba nhưng lại hưởng ít? Bản tính tự nhiên của con người không thích lao động cái kiểu cs như vậy. Cộng sản đã công khai tè vào sự kỳ vọng tối thiểu của con người. Vì vậy, rất khó mà giữ cho cái xe thồ “xã hội chủ nghĩa” tiếp tục chạy mãi trong khi chỉ có người ngồi trên xe, không thấy có người nào đẩy hay kéo xe. Chiếc xe thồ cs này đã ngừng ở Liên sô 19 năm rồi. Bây giờ anh Phi-đen mới “giác ngộ?” Thật khôi hài!

Hãy nhìn cho kỹ các chính quyền tắc kè cs còn lại trên mặt đất. Họ không còn là “cộng sản” nguyên thủy nữa (ngoại trừ củ sâm giả Bắc Hàn) mà họ đã là con tắc kè đổi màu (cs gọi là “đổi mới” - chấp nhận cho có quyền tư hữu, kinh doanh) thành thuần túy chính quyền tắc kè “độc tài.” Lãnh đạo cs biết là họ không có khả năng (toàn loại thất học, có bằng cấp dỏm) làm “business” nhưng họ bây giờ cứ thong thả ngồi chờ những “con cừu biết đi lề bên phải” đưa tiền vào túi họ. Các con cừu được tự do kiếm tiền toát mồ hôi; miễn là đừng chống đối đảng, nhà nước, đảng viên, cán bộ là yên ổn. Đây là một phương trình sản xuất đơn giản, hữu hiệu của “chủ nghĩa xã hội trên con đường đổi mới”. Cộng sản hôm nay không khác gì các chế độ phong kiến man rợ ngày trước.

Trong cuốn “Trại súc vật (Animal farm)” George Orwell đã nói là lên sự nghịch lý của sự bình đẳng trong chủ nghĩa cộng sản:
    “Trong trại súc vật, tất cá các con vật đều có quyền bình đẳng. Nhưng cũng có một số con vật có quyền bình đẳng HƠN quyển bình đẳng của những con vật khác” (“In the animal farm, all are equal, but some are more equal than the others”).
Trong một khung cảnh “bình đẳng” tự nhiên, con người đã “tự nhiện” hành động và suy nghĩ khác biệt với nhau; vì vậy xã hội văn minh phải đồng ý với nhau để cho “đa số” nắm quyền chỉ huy (majority rules) cho đến khi ý kiến của thiểu số trở thành đa số rồi hẵng hay. Ngược lại, trong một khung cảnh tham nhũng tàn chi quái đao, cs chỉ là thiểu số mà lại nắm hết quyền và lợi thì việc cs cổ võ “san bằng gia cấp,” “bình đẳng xã hội” chỉ là bộ lông gà (hay kít gà!) nhìn cho đẹp (?) không thể ăn được. Người dân đen họ chỉ đơn thuần muốn ăn thịt gà, cháo gà; không phải lông gà (hay kít gà!) loại băng rôn nhiệt liệt hoan hô, chúc mừng đại hội, ca ngợi đảng cs ưu việt.

Lời cuối

Tôi xin mạn phép dùng một câu Anh ngữ để nhắn anh râu xồm gần đất xa trời Phi-đen (trong trường hợp có cố vấn văn hóa nào đó đưa bài này cho anh Phi-đen đọc; vì tôi e rằng Phi-đen không đọc được chữ Việt; chứ không phải tôi muốn giựt le Anh ngữ với bà con cô bác ta về cái vốn Anh ngữ ăn đong của tôi đâu!):
    “El Commandante, not only the Cuban communist model but all communist models never word at any time, any place. Estúpido!!”
Trần Văn Giang
9 tháng 9 năm 2010
_______
Phụ chú:

(*) Ngày 31 tháng 7 năm 2006, Fidel Castro đã chính thức nhường chức Chủ tịch nhà nước và Tư lệnh quân đội cho em trai là Raul Castro, nhưng Fidel Castro vấn gián tiếp quyết định các vấn đề ngọai vụ (international Affairs)

(**) Điều 4 Hiến Pháp (nguyên văn): “Đảng cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, theo chủ nghĩa Mác - Lê Nin và tư tưởng Hồ Chí Minh, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội.

Mọi tổ chức của Đảng hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật.”

(Tài liệu: Hiến Pháp Nước Cộng Hòa XHCN Việt Nam).
****
    Fidel latest to say Cuba's communism doesn't work
By PAUL HAVEN
Associated Press Writer Paul Haven, Associated Press Writer – Thu Sep 9, 6:49 am ET


HAVANA – Cuba's communist economic model has come in for criticism from an unlikely source: Fidel Castro.

The revolutionary leader told a visiting American journalist and a U.S.-Cuba policy expert that the island's state-dominated system is in need of change, a rare comment on domestic affairs from a man who has taken pains to steer clear of local issues since illness forced him to step down as president four years ago.

The fact that things are not working efficiently on this cash-strapped Caribbean island is hardly news. Fidel's brother Raul, the country's president, has said the same thing repeatedly. But the blunt assessment by the father of Cuba's 1959 revolution is sure to raise eyebrows.

Jeffrey Goldberg, a national correspondent for The Atlantic magazine, asked Castro if Cuba's economic system was still worth exporting to other countries, and Castro replied: "The Cuban model doesn't even work for us anymore," Goldberg wrote Wednesday in a post on his Atlantic blog.

The Cuban government had no immediate comment on Goldberg's account.

Julia Sweig, a Cuba expert at the Washington-based Council on Foreign Relations who accompanied Goldberg on the trip, confirmed the Cuban leader's comment, which he made at a private lunch last week.

She told The Associated Press she took the remark to be in line with Raul Castro's call for gradual but widespread reform.

"It sounded consistent with the general consensus in the country now, up to and including his brother's position," Sweig said.

In general, she said she found the 84-year-old Castro to be "relaxed, witty, conversational and quite accessible."

"He has a new lease on life, and he is taking advantage of it," Sweig said.

Castro stepped down temporarily in July 2006 due to a serious illness that nearly killed him.

He resigned permanently two years later, but remains head of the Communist Party. After staying almost entirely out of the spotlight for four years, he re-emerged in July and now speaks frequently about international affairs. He has been warning for weeks of the threat of a nuclear war over Iran.

But the ex-president has said very little about Cuba and its politics, perhaps to limit the perception he is stepping on his brother's toes.

Goldberg, who traveled to Cuba at Castro's invitation last week to discuss a recent Atlantic article he wrote about Iran's nuclear program, also reported on Tuesday that Castro questioned his own actions during the 1962 Cuban Missile Crisis, including his recommendation to Soviet leaders that they use nuclear weapons against the United States.

Even after the fall of the Soviet Union, Cuba has clung to its communist system.

The state controls well over 90 percent of the economy, paying workers salaries of about $20 a month in return for free health care and education, and nearly free transportation and housing. At least a portion of every citizen's food needs are sold to them through ration books at heavily subsidized prices.

Cuba says much of its suffering is caused by the 48-year-old U.S. trade embargo. The economy has also been slammed by the global economic downturn, a drop in nickel prices and the fallout from three devastating hurricanes that hit in quick succession in 2008. Corruption and inefficiency have exacerbated problems.

As president, Raul Castro has instituted a series of limited economic reforms, and has warned Cubans that they need to start working harder and expecting less from the government. But the president has also made it clear he has no desire to depart from Cuba's socialist system or embrace capitalism.

Fidel Castro's interview with Goldberg is the only one he has given to an American journalist since he left office.

Source: http://news.yahoo.com/s/ap/20100909/ap_on_re_la_am_ca/cb_cuba_fidel_castro


Thursday, September 9, 2010

Những Người Bị Đảng Vịt Tiềm Chụp Mũ Là Thành Viên Của Việt Tân

    VƠ QUÀNG VƠ XIÊNG, MỘT HÀNH ĐỘNG GIẾT NGƯỜI KHÔNG GƯƠM DAO
Trong một bản thông cáo báo chí phổ biến hôm Thứ Năm, Đảng Việt Tân (tên tắt của Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng) nhìn nhận 4 thành viên của họ ở Việt Nam đã bị nhà cầm quyền bắt giữ.

“Ông Phạm Minh Hoàng, 55 tuổi, giảng viên Đại Học Bách Khoa Sài Gòn, bị bắt giữ ngày 13/8/2010 tại Sài Gòn. Mục sư Dương Kim Khải, 52 tuổi, thuộc Hội Thánh Tin Lành Menonite Việt Nam, bị bắt giữ ngày 10/8/2010 tại Sài Gòn. Bà Trần Thị Thúy, 39 tuổi, tiểu thương, bị bắt giữ ngày 10/8/2010 tại Đồng Tháp. Ông Nguyễn Thành Tâm, 57 tuổi, nông dân, bị bắt giữ ngày 18/7/2010 tại Bến Tre.”


Bốn người nêu trên và ngày bị bắt giữ được loan báo trong bản thông cáo mà đảng Việt Tân nói lý do khiến họ ra thông báo công nhận là để “ngăn chận những thủ đoạn ngược đãi và khủng bố của nhà cầm quyền CSVN đối với những người này và gia đình của họ”.

Khi ông Phạm Minh Hoàng bị bắt, vợ ông là bà Lê Thị Kiều Oanh từng phủ nhận cáo buộc vợ chồng ông liên quan tới đảng Việt Tân khi kêu gọi nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam trả tự do cho ông.

Khi nhận được thông báo chồng bà bị tạm giam 4 tháng sau khi bà phổ biến trên internet thư kêu cứu số 2 ngày 6/9/2010, bà Oanh cho hay ông Hoàng bị cáo buộc “tham gia tổ chức Việt Tân nhằm lật đổ chính quyền”.

Mục sư Dương Kim Khải bị bắt được một số nguồn tin phổ biến và trước đây người ta chỉ được biết ông liên quan sinh hoạt tôn giáo và giúp dân khiếu kiện. Còn ông Tâm và bà Thúy thì dư luận không hề biết.

Trừ trường hợp ông Phạm Minh Hoàng, có quốc tịch Pháp, về Việt Nam dạy học ở Đại học Bách Khoa Sài Gòn, môn toán ứng dụng, ba người kia đều là các công dân Việt Nam ở trong nước.

Nếu bị truy tố theo điều 79 của luật hình sự với tội danh “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”, họ có thể bị từ 5 năm tù đến tử hình”.

Với các nước tây phương, Đảng Việt Tân là một đảng phái chính trị hoạt động bình thường nếu hoạt động bất bạo động. Nhưng nhà cầm quyền Hà Nội lại gọi đảng này là một tổ chức “khủng bố”. Một số đảng viên của Việt Tân từng bị bắt giữ mấy năm gần đây. Những người mang quốc tịch nước ngoài, ở ngoại quốc về nước, chỉ bị giam giữ một vài tuần hay ít tháng rồi bị trục xuất nhờ chính phủ các nước áp lực mạnh mẽ. Nhưng những đảng viên Việt Tân là người ở trong nước đều bị các bản án nặng hơn vì các sự can thiệp của các nước không có ảnh hưởng.

Trong phần tiểu sử ngắn của 3 người Ms Khải, ông Tâm và bà Thúy, đảng Việt Tân nói những người này đã tham gia giúp đỡ dân khiếu kiện ở Bến Tre và Đồng Tháp suốt từ 10 đến 20 năm qua.

“Nỗ lực của 4 đảng viên Việt Tân nói trên, cũng như của mọi đảng viên Việt Tân đang hoạt động trên khắp nẻo đường đất nước, là những đóng góp đầy nhân bản để xây lại tình liên đới và trách nhiệm giữa những con người — bước đầu của Xã Hội Dân Sự và nền móng dân chủ bền vững cho đất nước”. Bản thông báo của Việt Tân nói: “Việc gán ghép những người yêu nước, tranh đấu ôn hòa, bất bạo động vào tội 'hoạt động âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân' hay những tội danh khác theo luật hình sự của nhà cầm quyền CSVN là những cáo buộc hoàn toàn phi lý, sai sự thật và phản dân chủ”.

Bản thông báo cáo buộc hành động bắt giữ các đảng viên Việt Tân là vi phạm quyền con người.

“Tham gia đảng phái và hoạt động chính trị ôn hòa là những quyền căn bản của con người được bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc công nhận và Việt Nam đã ký kết thi hành. Do đó, việc nhà cầm quyền CSVN bắt giữ những người này chỉ vì họ là đảng viên Việt Tân là điều không thể chấp nhận được”.

Từ đó, Việt Tân thách thức chế độ Hà nội “tạo diễn đàn để đồng bào dân oan có thể trình bầy những oan ức của họ mà không bị trù dập, để những người quan tâm đến hiểm họa xâm lăng của Trung Quốc có thể tranh đấu cho đất nước mà không bị bắt bớ, và để những ai không đồng quan điểm với đảng CSVN có thể tự do hoạt động ôn hoà mà không bị khủng bố bởi guồng máy bạo lực của chế độ”.

Tổ chức Phóng Viên Không Biên Giới (RSF) trụ sở ở Paris ra một bản thông cáo báo chí kêu gọi nhà cầm quyền Hà nội trả tự do vô điều kiện cho ông Phạm Minh Hoàng, một người viết báo mạng cá nhân (blog) bầy tỏ ý kiến về các vấn đề thời sự của đất nước. Bài mới nhất của ông phổ biến ngày 2/5/2010 kêu gọi chế độ Hà Nội “xóa bỏ hận thù”.

“Bằng cách bắt giam một công dân quốc tịch Pháp (ông Hoàng) mà không hề ngần ngại, nhà cầm quyền Việt Nam đã khẳng định quyết tâm dập tắt các lời phê phán, đặc biệt là những lời chỉ trích về các vấn đề nhậy cảm như quan hệ với Trung quốc vào lúc đảng Cộng Sản đang chuẩn bị tổ chức đại hội đảng vào đầu năm tới”.

Ông Hoàng từng ký tên cùng với hàng ngàn người khác phản đối khai thác bauxite ở Tây nguyên cũng như khẳng định chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa trên biển Đông. Trang mạng cá nhân http://pkquoc.multiply.com của ông Hoàng có nhiều bài viết bầy tỏ lòng ái quốc, ý kiến xây dựng mà nhiều bài viết ở đây được một số tờ báo mạng khác lấy đăng lại.

*****
    VIỆT NAM CANH TÂN CÁCH MẠNG ĐẢNG
    Email: lienlac@viettan.org
    Web: www.viettan.org -
    Blog: dangviettan.wordpress.com
    ****

    Ngày 9 tháng 9 năm 2010

    Thông Báo

    Nhà Cầm Quyền Việt Nam Bắt Giữ Bốn Đảng Viên Đảng Việt Tân

    Trong thời gian qua, nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam đã gia tăng mức độ xiết chặt xã hội. Nhiều người đã bị bắt một cách âm thầm. Trong số đó, có những người bị gán ghép vào tội “âm mưu lật đổ chính quyền” vì cho rằng họ liên hệ với đảng Việt Tân. Công luận Việt Nam và quốc tế đã và đang mạnh mẽ lên án chiến dịch trấn áp này của nhà cầm quyền CSVN.

    Sau một thời gian theo dõi sự việc, để ngăn chận những thủ đoạn ngược đãi và khủng bố của nhà cầm quyền CSVN đối với những người này và gia đình của họ, đảng Việt Tân quyết định công bố trước công luận về 4 đảng viên Việt Tân đã bị bắt giữ trong thời gian qua, bao gồm:

    Ông Phạm Minh Hoàng, Mục sư Dương Kim Khải, Bà Trần Thị Thúy, Ông Nguyễn Thành Tâm

    1. Ông Phạm Minh Hoàng, 55 tuổi, giảng viên Đại Học Bách Khoa Sài Gòn, bị bắt giữ ngày 13/8/2010 tại Sài Gòn.

    2. Mục sư Dương Kim Khải, 52 tuổi, thuộc Hội Thánh Tin Lành Menonite Việt Nam, bị bắt giữ ngày 10/8/2010 tại Sài Gòn.

    3. Bà Trần Thị Thúy, 39 tuổi, tiểu thương, bị bắt giữ ngày 10/8/2010 tại Đồng Tháp.

    4. Ông Nguyễn Thành Tâm, 57 tuổi, nông dân, bị bắt giữ ngày 18/7/2010 tại Bến Tre.

    Ông Phạm Minh Hoàng là một trí thức yêu nước, đầy tâm huyết đối với các thế hệ trẻ. Ngoài những kiến thức khoa học, ông còn truyền đạt cho sinh viên những kỹ năng làm thăng tiến xã hội và ý thức trách nhiệm đối với tổ quốc. Ông đã tích cực tham gia vào việc khẳng định chủ quyền của đất nước tại các quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa; phản đối việc cho Trung Quốc khai thác bauxite tại Tây nguyên; và luận bàn về những vấn đề của đất nước với bút danh Phan Kiến Quốc.

    Mục sư Dương Kim Khải là một người hết lòng đem đạo vào đời, sống phục vụ tha nhân bất kể những nghịch cảnh và khó khăn của riêng mình. Ngoài việc chăm lo đời sống tâm linh cho các đạo hữu, ông luôn tích cực giúp đỡ bà con dân oan thuộc mọi tôn giáo tại Bến Tre và Đồng Tháp trên đường gian nan đi khiếu kiện suốt gần 10 năm qua.

    Ông Nguyễn Thành Tâm và bà Trần Thị Thúy là những người dân oan đã kiên trì khiếu kiện để đòi lại công lý cho bản thân mình và cho nhiều bà con dân oan khác tại Bến Tre và Đồng Tháp suốt 20 năm qua.

    Từ những dữ kiện này, đảng Việt Tân long trọng xác định:

    • Nỗ lực của 4 đảng viên Việt Tân nói trên, cũng như của mọi đảng viên Việt Tân đang hoạt động trên khắp nẻo đường đất nước, là những đóng góp đầy nhân bản để xây lại tình liên đới và trách nhiệm giữa những con người — bước đầu của Xã Hội Dân Sự và nền móng dân chủ bền vững cho đất nước.

    • Việc gán ghép những người yêu nước, tranh đấu ôn hòa, bất bạo động vào tội “hoạt động âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân” hay những tội danh khác theo luật hình sự của nhà cầm quyền CSVN là những cáo buộc hoàn toàn phi lý, sai sự thật và phản dân chủ.

    • Tham gia đảng phái và hoạt động chính trị ôn hòa là những quyền căn bản của con người được bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc công nhận và Việt Nam đã ký kết thi hành. Do đó, việc nhà cầm quyền CSVN bắt giữ những người này chỉ vì họ là đảng viên Việt Tân là điều không thể chấp nhận được.

    Để tranh đấu cho những người bất đồng chính kiến đang bị giam cầm, bao gồm cả 4 đảng viên Việt Tân, đồng thời làm sáng tỏ trước công luận những việc làm sai trái của nhà nước CSVN, đảng Việt Tân:

    • Thách thức nhà cầm quyền CSVN hãy chứng minh tại sao việc đào tạo thế hệ trẻ, bảo vệ chủ quyền đất nước và môi sinh, thực thi quyền tự do tín ngưỡng, tranh đấu cho quyền sống của dân oan và công bằng xã hội lại là “âm mưu lật đổ chính quyền”.

    • Thách thức nhà cầm quyền CSVN tạo diễn đàn để đồng bào dân oan có thể trình bầy những oan ức của họ mà không bị trù dập, để những người quan tâm đến hiểm họa xâm lăng của Trung Quốc có thể tranh đấu cho đất nước mà không bị bắt bớ, và để những ai không đồng quan điểm với đảng CSVN có thể tự do hoạt động ôn hoà mà không bị khủng bố bởi guồng máy bạo lực của chế độ.

    Đảng Việt Tân chân thành cảm tạ sự quan tâm hỗ trợ và can thiệp của nhiều cá nhân, tổ chức, cơ quan truyền thông và cộng đồng quốc tế nhằm áp lực nhà cầm quyền CSVN phải trả tự do cho 4 đảng viên Việt Tân nói trên và tất cả các nhà dân chủ đang bị giam giữ.

    Đảng viên Việt Tân ở khắp mọi nơi sẽ vẫn tiếp tục con đường Đấu Tranh Bất Bạo Động để sớm chấm dứt các khổ đau của đồng bào, phát huy sức mạnh của dân tộc, và cùng nhau canh tân đất nước trong dân chủ, công lý, và công bằng.

    Ngày 9 tháng 9 năm 2010
    Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng

    Mọi chi tiết xin liên lạc: Hoàng Tứ Duy: +1 (202) 470-0845



Nồi cháo Đại Hội Dân Chúa





Cái Mũ Mới Toanh


Cái Mũ Mới Toanh:


''NỮ VƯƠNG CÔNG LÝ LÀ TRANG CỦA CỘNG SẢN VIỆT NAM'' !

Trước đây, trong bài giảng của mình, Giám Mục Phụ Tá Nguyễn Văn Khảm mỉa mai Trang Mạng có Thánh Danh là ''Nữ Vương Công Lý'' bằng cách phát âm the thé ba chữ đầu, cất cao giọng ở chữ ''Lý'' và trịch thượng dạy bài "Khi nói năn, phải biết dùng một tí trí khôn!" cho đủ hạng người, trong đó có quý Mục Tử cao niên đáng kính và một số bà con Bên Lương góp ý xây dựng cho Giáo Hội Công Giáo VN.

Sau đó, nhân danh Giám Mục vừa nói và Giám Mục Chương của mình, linh mục Giang gọi Nữ Vương Công Lý là trang của Satan! Nhưng nhiều giáo dân đã đốt được cái mũ có nhãn hiệu ấy! Và, nhờ ơn Chúa Thánh Linh soi sáng, tôi cũng viết bài góp ý cho mục tử Giang hiểu được rằng Satan không bao giờ lên tiếng chống lại Ác Tà là chính nó, mà làm ngơ cho sự dữ hoành hành!

Satan đã ''thua keo này thì bày keo khác!'' Cho nên nó còn xảo trá hơn ngày xưa ở Vườn Địa Đàng bởi vì đã có Mục Tử bằng da, bằng thịt thì là ''của quý, mồi ngon'' đối với nó thì nó ngu gì mà không lợi dụng! Chính ''Thiên-Chúa-làm-người'' là Thầy Chí Thánh Giêsu cũng để cho Satan cám dỗ Ngài tới ba lần đặng dạy cho chúng ta ba bài học sau đây:
    - "Người ta không chỉ sống nhờ bánh / cơm, nhưng còn nhờ mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra".

    - Chớ thử thách Chúa là Thiên Chúa của ngươi".

    - "Phải bái lạy Chúa là Thiên Chúa của ngươi và chỉ thờ phượng một mình Ngài mà thôi".

Nhân Danh CHA và CON và THÁNH THẨN, con kính lạy một Thiên Chúa Ba Ngôi cho con diễn nghĩa Lời Ngài dạy cho trần gian đầy tội lỗi và đặc biệt cho các Mục Tử đang lầm đường, lạc lối được sáng mắt, sáng tai, sáng lòng mà ý thức rằng chính các ngài là công cụ của Satan, chứ không phải Nữ Vương Công Lý. Xin các ngài vui lòng nghe chiên Đaminh Phan văn Phước được phép làm ngôn sứ cho các ngài như sau:

Lương Thực nuôi phần hồn là LỜI CHÚA !!!

Trước đây, sau khi mở mắt chào đời mới dăm ba ngày, các ngài được cả gia đình đưa đến Thánh Đường cho Linh Mục rửa tội. Linh Mục hỏi người bọ / bố đỡ đầu của các ngài như sau: ''Phaolô / Phêrô, Gioan Baotixita ..., con có từ bỏ mọi việc trọng thể của ma quỷ không?'' thì người đỡ đầu trả lời: ''Thưa, con xin từ bỏ!''

Sau khi đã hỏi nhiều câu khác và ban lời giáo huấn, Linh Mục làm phép rửa tội Tổ Tông cho ''các ngài''! Các ngài được xức Dầu Thánh, được mặc áo trắng tinh, được nếm muối, được dâng lên Thiên Chúa và Mẹ Maria, được nhìn ánh nến lung linh Đức Tin. Cộng Đoàn hát giùm cho các ngài vài bài Thánh Ca. Giáo dân hèn này còn nhớ các câu như sau: "Phút giây này biết bao tình, Chúa ôi!... Và con dâng đến chín tầng niềm kính mến, yêu thương Chúa suốt đời, không ngày vơi! Yêu đương, mến say, tim con cảm rung! Con sững sờ vì lòng con tràn Ánh Sáng! Tuy thân con là hèn mọn, con xin theo Chúa suốt cả một đời hầu đáp ơn".

Máu của mấy trăm ngàn các Thánh Tử Đạo Việt Nam, máu của Đức Cha Điền, mười ba năm Đức Cố Hồng Y Thuận bị ở tù vì Đức Cha Bình,vì LM đảng viên cộng sản Huỳnh Công Minh do Đức Cha Bình chọn làm Tổng Đại Diện ...và cuộc đời của Đức Cha Kiệt, Cha Lý, Cha Lợi, Cha Vàng DCCT ... cũng không làm sao đền đáp cho cân tình Chúa bao la! Đáng lý ra, các ngài mục tử trong Ban Đồng Ca Áo Tím phải noi gương các Thánh Tử Đạo, các Mục Tử Anh Hùng để nêu gương chứng nhân của Chúa Giêsu cho con chiên! Ngược lại, các ngài đành đoạn làm gương xấu! Các ngài vẽ sai chân dung của Chúa Cứu Thế cho nên trói chân các Linh Mục Thừa Sai DCCT, nhất là bóp cổ, bịt miệng cụ già chín mươi tuổi đáng kính là Cha Chân Tín! Giám Mục Nguyễn Thái Hợp ''chưa nóng nước'' vì còn phải đi học thêm ở Vatican, mà ''đã lo đỏ cọng'' là lên mặt dạy đời người bằng tuổi Thân Sinh và đáng là Thầy của mình. Khẩu hiệu Giám Mục của ngài là ''Tình Yêu và Sự Thật'' đã hoàn toàn sai bởi vì việc làm của ngài chứng minh điều ngược lại, đó là bắt Cha Chân Tín phải cắt xén bài viết cho Đại Hội Dân Chúa, tức là moi quả tim mà vất vào thùng rác!

Ngài giám mục Hợp làm điều ''không hợp'' với Lời Chúa dạy: ''Nói có, có, không, không. Những gì thêm bớt là do Ác Tà!''. Trước đây, đọc quý danh của ngài, tôi chiết tự ''Thái'' theo nghĩa đẹp; nhưng, bây giờ, buộc lòng tôi phải nghĩ ''thái'' là ''cắt từng miếng nhỏ'' mà vằm cho nát như tương! Chẳng lẽ giám mục Hợp đã quên khẩu hiệu của ngài? Theo tôi, trước sau như một, ngài giám mục Nguyễn Thái Hợp này phải chiều ''thế thái nhân tình xã hội chủ nghĩa'' mà sống cho ''hợp thời!''. Vậy là Đức Cha già Cao Đình Thuyên đã bị lừa, giáo dân muôn vàn kính yêu của Địa Phận Vinh bị cho ăn bánh vẽ: "xin được đồng sinh, đồng tử với anh-chị-em!". Một Linh Mục nọ thuộc Giáo Phận Vinh cho biết đại khái như sau: "Ngài Nguyễn Thái Hợp đã gởi chừng năm mươi ngàn thiệp mời cho Dân Chúa trong cả Nước. Những ai ở xa, không đi dự Lễ truyền Chức Giám Mục thì nhờ người khác mang theo phong bì có thủ tục ''đầu tiên'' nói lái! Khi được trở thành Giám Mục, ngài nhiều chữ nghĩa bèn chơi chữ với Đức Cha Thuyên đáng kính là ''thuyên chuyển'' sáu mươi lăm (65) Linh Mục đi nơi khác như chúng ta đã được thấy một ''trường hợp'' đau lòng trên mạng NVCL".

Tung hô Mẹ là Mẹ Giáo Phận Vinh! Xin Mẹ thương tình cảm hóa tân Giám Mục này biết sống lời Chúa, lời Mẹ cầu xin và dạy trong tiệc cưới Cana: "Ngài bảo gì thì hãy làm theo Lời Ngài".

Có người anh-em nói với tôi: "Anh Phước viết rất hay. Vài bài tôi đọc đi, đọc lại ba lần cho thấm. Tôi không viết được như anh thì lấy Đức Tin bù lại. Đề nghị anh phê bình Đức Cha Chương cho ngài thấy việc làm sai trái của ngài". Tôi chưa kịp làm theo ý của anh ấy vì Hồng Y Mẫn và đệ tử của ngài là giám mục Khảm đã bày ra điều gọi là ''Thánh Lễ kỷ niệm 100 năm ngày sinh'' của người đã hại Giáo Hội Việt Nam. Nhưng, bây giờ, anh ta lại thay đổi lập trường như sau: ''Tôi không muốn đọc các bài anh Phước nói về cái xấu của các ngài. Mình là con, mà lại đi chưởi cha của mình cho người khác nghe! Tôi không đồng ý vì anh Phước làm lợi cho Cộng Sản ....''

Tôi trả lời như sau: ''Cha mình làm sai. Mình im lặng thì Cha mình tưởng là đúng, cứ làm tiếp, cứ phá Giáo Hội, cứ chống lại Lời Chúa, cứ làm gương xấu, cứ tự vạch áo cho người xem lưng. Tôi chọn Chúa và Giáo Hội mà Chúa Giêsu là Đầu. Và tôi cũng là Giáo Hội ....''

Người anh em trả lời: ''Thấy việc làm của Hồng Y Mẫn, Giám Mục Khảm trong Thánh Lễ, tôi cũng tức lắm chứ! Nhưng, vì bảo vệ uy tín của Giáo Hội, tôi không đồng ý với việc làm của anh Phước. Tôi định nói cho hằng trăm ngàn người nghe. Mà thôi. Im lặng thì hay hơn!!!''

Tôi cảm ơn anh ta, cúp điện thoại, giận, buồn rười rượi và tự nói với lương tâm: ''Tội nghiệp cho Giáo Hội có những người con cuồng tín như thế! Lạy Chúa, anh ta yêu ai? Yêu Chúa, yêu tội của mục tử hay là yêu bản thân mình?''

Và, sau đó, tôi hét thật to giữa màn đêm, gọi tên các giám mục phản bội Lời Chúa, gọi quý danh các Đức Cha mà tôi yêu mến, gọi tên ba Đức Tổng đang tại chức, gọi đúng tên các linh mục ở Đức, gọi tên từng Kitô hữu mà tôi quen, gọi tên của Vương Quyền Hỏa Ngục. Tôi không giận Cộng Sản bằng những người mà Đức Thánh Cha đặt tên là CHÓ CÂM!!!

Sau cùng, tôi tự an ủi mình khi chợt nhớ lại câu đã nói với người anh em kia: ''Chúa Thánh Linh đang làm việc của Ngài để cho Vatican và Giáo Hội Hoàn Vũ thấy những nụ hôn giữa ban ngày của các tân Giuđa! Tôi tin! Tôi Tin! Tôi tin tuyệt đối vào Thiên Chúa và Mẹ Maria của tôi.''

Và, để cho giấc ngủ đừng bị quấy rầy bởi ác mộng, tôi ních hai lon bia sau khi đã đọc Lời Chúa như sau: "Còn những ai đón nhận Ngài thì Ngài ban cho quyền làm con Thiên Chúa, ấy là những người tin vào Danh Ngài. Họ không do máu huyết mà sinh ra, cũng không do ý của xác thịt, cũng không phải do ý của nam nhân, mà do Thiên Chúa. Và Lời đã trở thành xác phàm và cư ngụ giữa chúng ta nên chúng ta ngắm được vinh quang của Ngài, vinh quang của Con Một từ nơi Cha, tràn đầy ân sủng và sự thật". (Gioan 1, 14-18)

Và tôi tự xướng giữa đêm: ''Đó là Lời Chúa!'', rồi tự đáp một mình với Lương Tâm Công Giáo: ''Lạy Chúa Kitô, ngợi khen Chúa!''

Cúi xin Chúa đừng để mấy triệu giáo dân của Ngài bắt chước Ban Đồng Ca Áo Tím ''thử thách Chúa là Thiên Chúa'' của con. Xin Ngài dạy cho tất cả giáo dân ''bái lạy Chúa là Thiên Chúa của họ và chỉ thờ phượng một mình Ngài mà thôi.''

Vậy vì cớ làm sao mà chúng ta là giáo dân ở tuyến đầu của Giáo Hội lại không hợp quần tạo sức mạnh để mời công cụ của Satan đừng xả rác trong Đền Thờ của Thiên Chúa? (Tôi không dám dùng roi như Chúa Giêsu!)

Thật đáng buồn hơn nữa vì, cách đây vài hôm, trong mục ''ý kiến bạn đọc'' ở Nữ Vương Công Lý, có người nghe lời xúi giục của Satan mà viết như sau: ''trang nữ vương công lý chỉ là công cụ của CSVN mà thôi, như thế mới chống phá giáo hội, nói xấu các đấng bậc trong giáo hội, trong HĐGMVN''

Kính thưa Quý Vị,

Qua câu ở trên, không nêu chứng cớ rõ ràng, người nào đó dám buộc Trang Mạng ''Nữ Vương Công Lý'' vào bốn (4) tội sau đây:

Công cụ của Cộng Sản; chống phá Giáo Hội; nói xấu các đấng bậc trong Giáo Hội; nói xấu các đấng bậc trong Hội Đồng Giám Mục Việt Nam.

Giáo dân hèn mọn này cũng là tác giả của bài ''Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn và GM Phụ Tá “dâng” hay “dùng” Thánh Lễ?'' được đăng trên Nữ Vương Công Lý với lời ''phi lộ'' như sau: ''Tôn trọng ý kiến bạn đọc, Nữ Vương Công Lý xin đăng bài viết này để rộng đường dư luận. Ý kiến của độc giả không nhất thiết phản ánh quan điểm của Nữ Vương Công Lý.''

Như vậy, xét thấy có bổn phận bênh vực Nữ Vương Công Lý và chịu trách nhiệm về bài của mình, người viết xin lần lượt chống lại bốn tội mà ''ai đó'' đã nêu lên. ''Ai đó'' thì cũng ''đó chơ ai!'' Người Pháp nói: ''Người giống nhau thì (mau) tương phùng! - Ceux qui se ressemblent, s'assemblent!''

Tội thứ nhất: công cụ của Cộng Sản!

Từ ngày ra đời cho đến nay và cả trong tương lai, Nữ Vương Công Lý là một trong những Trang Mạng thu hút vô số độc giả thuộc mọi Tôn Giáo khắp năm châu, bốn bể, không chỉ vì Thánh Danh của Mẹ Maria, mà vì Trang Mạng này còn đưa tin nhanh chóng, kịp thời nêu lên chân dung của nhiều Vị "ăn cơm Chúa mà múa theo điệu cộng sản, ăn cơm Giáo Hội mà đội Cộng Sản lên cao, ăn lương giáo dân mà thân cộng sản, làm việc cho Tòa Thánh Roma mà lân la với cộng sản, làm Linh-Giám Mục mà vâng phục Cộng Sản, làm Hồng Y mà hành vi khuynh tả, làm Đức Tổng mà lại thông đồng với Cộng Sản, làm Đức Cha mà chả thương Cồn Dầu, có Chức Thánh mà không gánh vác trách nhiệm, Hàng Giáo Phẩm mà câm nín trước sự dữ, làm chủ chăn mà ngại khó khăn, làm ngôn sứ mà không ý tứ lời ăn tiếng nói ..."

Bằng con mắt Đức Tin, giáo dân thấy NVCL là Công Cụ của Thánh Linh để canh tân Giáo Hội bởi vì giáo dân VN là người mà Thánh Phêrô cũng gọi là Linh Mục, có chức năng Tư Tế, Ngôn Sứ và Quân Vương là ba tư cách giúp họ nói lên nỗi lòng của mình cho Hàng Giáo Phẩm VN nghe, nhất là cho Đức Thánh Cha thấy được tinh thần bất khuất của con chiên có máu Anh Hùng Tử Đạo!

Tội thứ hai, ba và bốn: chống phá Giáo Hội; nói xấu các đấng bậc trong Giáo Hội; nói xấu các đấng bậc trong Hội Đồng Giám Mục Việt Nam.

Người viết câu chụp mũ coi thường Thánh Danh ''Nữ Vương Công Lý''! Cho nên bốn chữ ấy và chữ ''Giáo Hội'' đều bị viết nhỏ! Giận quá, tác giả câu nói cũng quên viết hoa chữ đầu và dấu chấm cuối câu. Người may cái mũ mới lại càng thê thảm hơn vì không hiểu Giáo Hội là ai, ai là Giáo Hội. Nhóm từ ''các đấng bậc trong Giáo Hội'' đâu phải riêng gì Linh Mục, mà còn là các Cụ, các Ông, các Bà, các Anh, các Chị, các Xơ, các Thầy của Hàng Giáo Phẩm, Ông Bà, Thân Sinh của Mục Tử và vợ chồng tôi cũng là ''đấng bậc cha mẹ'' được Chúa cho nằm trong Điều Răn thứ bốn sau ba Điều Răn nói về Thiên Chúa! Tiếc là tôi chưa có cháu nội-ngoại, nhưng đã có cháu gọi mình bằng ông bác, ông chú rồi đó. Thánh Phêrô đã phê bình hạng người chỉ biết mình là thầy như sau: "Trong dân đã từng xuất hiện những ngôn sứ giả; giữa anh em cũng sẽ có những thầy (tiến sĩ) giả. Chúng sẽ mở đường cho những tà thuyết tác hại thảm khốc. Vì chối bỏ Chúa Tể đã cứu chuộc mình, chúng sẽ mau chóng rơi vào nạn hư vong". (2 Phêrô 2, 1)

Suy cho cùng, ''ai đó đã chụp mũ'' NVCL cũng là ''đó chơ ai!'' Không Cha Giang thì ngài nào trong Ban Đồng Ca Áo Tím hay là ''người-của-các-ngài'' thì cũng thế thôi! ''Người đó'' đọc phần nói về mục đích của Thánh Lễ, không thèm hiểu ý ''người mình không ưa'', bất chấp luôn cả định nghĩa trong Sách Giáo Lý và Cuốn Kinh Nghĩa về Thánh Lễ. Vì thế, lần này, tôi phải trích nguyên văn Lời Chúa Giêsu dạy đệ tử của Ngài như sau bằng các tiếng thông dụng để quý vị, nhất là các độc giả trẻ dễ dàng nghiên cứu và thấy rằng Bí Tích Thánh Thể được tái cử hành để tưởng nhớ ai:

"Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Ta. - Hoc facite in meam commemorationem. - Do this in remembrance of me. - Faites ceci en mémoire de moi. - Hagan esto en memoria mía - fate questo in memoria di me. - Tut dies zu meinem Gedächtnis". (Luca 22, 19)

Các nhóm từ ''mà nhớ đến ta; in meam commemorationem; in remembrance of me; en mémoire de moi; en memoria mía; in memoria di me; zu meinem Gedächtnis'' là trạng ngữ mục đích (adverb phrases of purpose) của động từ ''hãy làm, facite, do, faites, hagan, fate, tut.'' Thử lấy Lời Chúa bằng tiếng Anh, thay ''ME'' bằng quý danh ''Paul Nguyen Van Binh'' thì sẽ thấy Phép Thánh Thể bị xúc phạm ngay! Vì thế, thuật ngữ ''Thánh Lễ kỷ niệm 100 năm ngày sinh của Đức Cố TGM Phaolô'' là sai một trăm phần trăm vì Chúa đâu có nói thêm: ''mà cũng nhớ đến người khác!!!'' Các Kinh sau đây trong Thánh Lễ chứng minh điều ấy: Kinh Vinh Danh, Kinh Tin Kính, Kinh Lạy Cha, Lời Kinh: ''Xin Chúa nhận Lễ Vật bởi tay Cha để ca tụng, tôn vinh Danh Chúa...Đây là Mầu Nhiệm Đức Tin: Lạy Chúa, chúng con loan truyền việc Chúa chịu chết và ... Lạy Cha chí thánh, chúng con tạ ơn Cha mọi nơi, mọi lúc'', Kinh ''Thánh! Thánh! Thánh!''

Giáo Hội mừng Lễ Mẹ về Trời vào ngày 15.8. Còn Lễ Vật Tinh Tuyền trong ngày này vẫn là Chúa Giêsu mà chúng ta cùng dâng với Mẹ, với các Thánh. Cho nên, chúng ta không được phép nói: ''Thánh Lễ kính Mẹ Thiên Chúa!'' Chúng ta có quyền dâng lên Cha trên Trời cả tâm hồn, thân xác, vật chất như trầm hương, hoa quả từ lao công của con người hay là những gì khác mà Chúa ban cho chúng ta trong thiên nhiên. Thậm chí tín hữu còn mang tội trọng cũng được đến Nhà Chúa mà dâng lên Ngài con người tội lỗi của mình như đứa con hoang đàng trở về thú tội với người cha nhân từ trong Kinh Thánh.

Tôi vẫn nhớ bài-hát-hồi-còn-trung-học bằng tiếng Pháp như sau: "Ô Prêtre du Seigneur! Vous montez à l'Autel pour immoler Jésus. Nous voulons avec vous participer! Ô Divin Sacrifice! Comme autrefois Marie debout près de La Croix! - Ôi Linh Mục của Chúa! Ngài tiến lên Bàn Thánh để tế Chúa Giêsu. Chúng con muốn đồng tế với Linh Mục! Ôi Hy Lễ dâng lên Thiên Chúa! Như ngày xưa Mẹ Maria đứng kề bên Thập Ác!".

Bài Ca nghe lại làm tôi rơi lệ, giận Đức H.Y Mẫn và Đức Cha Phụ Tá Nguyễn Văn Khảm đã ... đem ''Divin Sacrifice'' vào ''sacrilège''! Anh-em Tin Lành luôn tôn thờ Thánh Thể dù quan niệm rằng Tiệc Thánh hôm nay là được cử hành theo nghĩa của trạng ngữ ''mà nhớ đến Ta'', tức là ngược với xác tín của Linh Mục Luther, người cải cách vào năm 1517 bởi vì Chúa Giêsu phán: "Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sự sống đời đời". (Gioan 6, 54) Rõ ràng là, sau khi linh mục đảng viên cộng sản Phan Khắc Từ đọc Lời Chúa Truyền, dù ông ta phạm đã Thánh, Bánh và Rượu vẫn trở thành Máu-Thịt Chúa Giêsu trong Thánh Lễ để cho tín hữu công giáo sạch tội trọng lên rước Máu-Thịt của Chúa vào lòng mà có sự sống ''nhờ Ngài, với Ngài và trong Ngài''! Do đó, theo Đức Hồng Y Mẫn và Đức Cha Phụ Tá, Bí Tích Thánh Thể hôm 01.9.2019 tại Đại Chủng Viện Thánh Giuse là Thánh Lễ kỷ niệm 100 năm ngày sinh của Đức Cố TGM Phaolô là không đúng với Lời Chúa trong Kinh Thánh. Tiệc Thánh, Tiệc Tình Thương, hay là Bí Tích Thánh Thể. Đó là chưa nói đến thảm họa là mấy ông Công An chìm lên rước Chúa sau khi nghe Đức Cha Khảm gián tiếp đề cao Cách Mạng Giải Phóng như sau: ''Nói cách khác là hiện tại hóa lễ Vượt Qua, vì nếu không có hành động của Thiên Chúa giải thoát tổ tiên cha ông họ trong quá khứ, thì làm sao có tự do ngày nay, và hơn nữa, làm sao có chính hiện hữu của họ. Đồng thời, hiện hữu và tự do đó còn cần được Thiên Chúa tiếp tục dẫn đưa cho đến hoàn thành. Cho nên tưởng niệm không chỉ là hoài niệm mà còn là hiện tại hóa quá khứ và hướng tới tương lai.''

Tôi có nói thêm với người anh em kia rằng Công An đã đem Mình Thánh Chúa mà vất vào nhà vệ sinh, hay là mang về nhà, lấy búa ra đập...Người anh em kia cũng nghĩ như thế. Đọc bài của tôi và nhất là phần trích dẫn lần nữa đoạn trên đây, có người đề nghị là tôi nên quay mũi dùi vào Nhà Cầm Quyền VN kẽo bị mang tiếng mãi là con chiên mà cứ chê bai Mục Tử của mình. Tôi trả lời là Chúa nguyền rủa như sau: ''Khốn cho những người không tin. Còn ai đã tin mà không giữ thì đáng bị phạt nặng hơn mà chớ!''

Kính mời quý vị xem ở VietCatholic bài ''Thánh Lễ cầu nguyện cho Đức Cố Giám Mục Phạm Văn Dụ tại Nhà Thờ Chính Tòa Lạng Sơn - Cao Bằng'' chứ không phải là "Thánh Lễ kỷ niệm thọ tạo nào cả". Tôi xin trích những câu như sau:

''Vào lúc 19h00 chiều ngày 1 tháng 9 năm 2010, tại nhà thờ chính tòa giáo phận Lạng Sơn Cao Bằng đã diễn ra Thánh lễ đặc biệt để cầu nguyện cho Đức cố giám mục Vinhsơn Phaolô Phạm Văn Dụ, nguyên giám mục chính tòa tiên khởi của giáo phận, nhân dịp lễ giỗ lần thứ 12 của ngài ... và cùng dâng lên Thiên Chúa những lời cầu nguyện cho ngài được sớm hưởng hạnh phúc thiên đàng ... Giờ đây chúng ta cùng bước vào thánh lễ, xin dâng lên Thiên Chúa lời nguyện thiết tha để cầu nguyện cho Đức Cha cố Vinh sơn Phaolo và cùng cầu xin Thiên Chúa ban ơn trợ lực cho chúng ta luôn tín thác vào Thiên Chúa và tin mến Giáo Hội.

Lạy Chúa Giêsu Kitô, xin đón nhận linh hồn Đức cha cố Vinhsơn Phaolo yêu quí của chúng con. AMEN.

Sau khi kết thúc Thánh lễ, Đức cha Giuse cùng với các linh mục và cộng đồng dân Chúa tiến đến trước phần mộ của Đức cố giám mục Vinhsơn Phaolô trong khuôn viên Tòa Giám mục để tưởng nhớ ngài và cầu nguyện cho ngài.''

Khác với H.Y Mẫn và Cha Khảm, Cha Giuse Đặng Đức Ngân tận ngoài Bắc không mời ông Nhà Nước nào cả và, sau Thánh Lễ, cùng với Linh Mục, giáo dân, ngài mới đến mộ của Đức Cố GM Vinh Sơn Phaolô quá cố để tưởng nhớ và cầu nguyện cho ngài vì ai mà biết được ngài khuất bóng đang ở đâu trong ba nơi!

Tôi cũng sợ có thêm nhiều linh mục và giám mục xuống hỏa ngục*, cho nên xin lặp lại lời dạy của Đức Thánh Cha Gioan XXIII: "Ai phê bình, thậm chí chỉ trích tôi, người ấy là bạn. Còn ai tâng bốc tôi, người ấy là thù", lời dạy của Đức Cố Giáo Hoàng Gioan-Phaolô II có sức mạnh từ Thánh Linh: ''Các con đừng sợ!'' Đương kim Giáo Hoàng cũng đang hướng về Giáo Hội VN và ngài đã dạy như thế nào thì ai cũng quá rõ.

Cuối cùng, đây là Dấu Chỉ của Cách Mạng Thánh Linh cho Giáo Hội và Quê Hương VN: Đức Tổng Kiệt đã trở về là câu trả lời của Cha Chung đại diện Chúa Cứu Thế. Đó là món quà ngài tặng cho Nhà Nước VN để họ suy gẫm.

Cho nên, cái mỹ danh Đại Hội Dân Chúa do Hồng Y Mẫn nằm dưới quyền của Đức Cha Chủ Tịch, Đức Cha Phó Chủ Tịch và Đức Cha Thư Ký HĐGMVN bày ra để vinh danh người đã góp phần vào việc đóng đinh Chúa Giêsu là cố tình xúc phạm chứng nhân anh hùng Ngô Quang Kiệt và muốn làm lu mờ hình ảnh của Đức Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận.

Đó là điều mà Cộng Sản VN đang ước mơ. Kính xin Gm Giáo Phận Vinh ''hợp ca'' với linh hồn Đức Cố H.Y Thuận bài hát mà ngài đã dạy cho cai tù cộng sản như sau:
    ''Veni, Creator Spiritus, mentes tuorum visita, imple superna gratia, quae tu creasti pectora..''

    Con xin lỗi đã làm cho các Mục Tử giận. Con chấp tay lạy các ngài, van xin các Ngài ''trở về chính lộ cho rập ràng một dạ kính tin... Amen''
Đaminh Phan văn Phước
Đức Quốc, 08.9.2010

* Có một số tài liệu cho biết trong hỏa ngục có rất nhiều linh mục và giám mục!



Ma Lễ của giáo hội quốc doanh - Trường Sơn

Trường Sơn

Giáo hội VN dưới sự lãnh đạo của HĐGMVN hiện nay đã biến thành quốc doanh rồi. Các ngài HY Phạm Minh Mẫn và GM Khâm, TGP Saigon, đã khéo chọn ngày lễ kỷ niệm 100 năm sinh nhật cố TGM Nguyễn Văn Bình. Ai dám nói đó là ngày 2/9 lễ mừng Quốc Khánh ! Theo ước vọng của bọn Việt Cộng thì sẽ tách rời giáo hội này ra khỏi Vatican để hoàn toàn nằm dưới sự lũng đoạn của chính quyền Cộng Sản.

Trong Ma Lễ “kỷ niệm” ngày sinh của TGM Nguyễn-văn-Bình, mục đích không ngoài việc đánh bóng phàm nhân và chế độ của bọn đầu lâu phỉ báng Thiên Chúa, Hồng Y Phạm-Minh-Mẫn và những chức sắc dưới trướng của mình đã trơ tráo lạm dụng Thánh Lễ để làm sỉ nhục Mình và Máu Thánh Chúa, vất đổ của Thánh dưới chân những loài heo chó để chúng chà đạp (Mt 7:6). Chính mắt họ đã thấy chúng đập phá Thánh Giá Chúa và tượng Mẹ Sầu Bi và biết rõ chúng là loại heo chó, là loại phỉ báng Thiên Chúa, biết sự hiện diện của chúng trong lễ lạc này chỉ là để lủng đoạn Giáo Hội, thế mà vẫn cứ lấy cớ dâng Thánh Lễ để "nâng bi" bọn heo chó này lên và giúp chúng chà đạp danh thánh của Ngài.

Lễ Quốc Khánh 2 tháng 9 là lễ của bọn phỉ báng Chúa từ xưa nay, lễ ăn mừng những tàn sát dã man dân lành vô tội, lễ ngoại nhập một chủ thuyết vô thần vô luân, lễ ăn mừng cuộc cướp nước thành công, thế mà cũng lợi dụng dịp này để “dâng Thánh Lễ” và mời gọi bọn heo chó đến để “nâng bi”. Thật là một sự nhục nhã. Năm nay lễ đó do TGM Nguyễn-văn-Nhơn cử hành ở Hà Nội chẳng có giáo dân nào đến tham dự và rốt cuộc phải “cắt lễ”, làm như Thánh Lễ là một lễ hội trần tục không bằng.

Các bộ não của bọn giáo gian chẳng hề biết giá trị của Thánh Lễ hy tế là gì, cho nên chúng muốn cắt bỏ thì cắt bỏ. Cũng giống như chúng đang thấy có đoàn phóng sự truyền hình đến thì chúng mang tiền của ra bố thí cho kẻ nghèo, nhưng khi không có họ thì lập tức thu tiền lui không phân phát cho kẻ nghèo đói nữa, xem như việc cứu người chỉ là dàn cảnh chứ không phải là nhiệm vụ của chúng ! Thánh Lễ Misa không phải là dàn cảnh !! Chúng biến Thánh Lễ thành vở kịch trình diễn sân khấu của chúng.

Bọn giáo sĩ quốc doanh cũng bày đặt tổ chức Đại Hội Dân Chúa, nhưng thực ra chúng chỉ tổ chức cho những người cùng phe với chúng mà thôi, những đứa chỉ biết nói theo một Lề Phải (“Lề” là dành cho thú vật chứ không phải cho con người tự do – lời của Ngô Bảo Châu), còn những nhóm người muốn có ý kiến xây dựng cho Giáo Hội thì chúng không mời. Trước đây tôi cũng đã có lúc cho ý kiến về Đại Hội Dân Chúa trên một website Công Giáo, dù ý kiến rất xây dựng nhưng vì nghịch ý của họ (mà họ không thể biện bác nổi vì mọi ý kiến đều dựa trên căn bản Thánh Kinh!) cho nên họ đã xóa bỏ. Tinh thần nô lệ “rượu cũ” vẫn ngây ngất trong não bộ của một số thủ cựu cho nên Đại Hội Dân Chúa sắp tới cũng chỉ là một trò hề, tổ chức để làm cảnh mà thôi chứ chẳng đem lại gì mới mẻ cho Giáo Hội VN đâu ! Thêm râu thêm ria cho có vẻ oai phong hào nhoáng bên ngoài chứ trong ruột thì vẫn là “caca” muôn thuở ! Dù có đổi mới gì đi nữa nhưng một khi vẫn chấp nhận cho mấy ông linh mục đảng viên phá luật như Huỳnh-Công-Minh và Phan-Khắc-Từ tiếp tục công khai bôi lọ sĩ diện của giáo dân và Giáo Hội thì HĐGMVN hiện nay vẫn không xứng đáng để lãnh đạo giáo hữu: “Họ là những người mù dắt người mù. Mù mà lại dắt mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố". MT 15:14).

Chúng tôi, những giáo hữu lương thiện, mong đứng vững trong xã hội nhiểu loạn này cho nên khẳng định rằng, chúng tôi sẽ không muốn “lăn cù xuống hố” dưới sự lãnh đạo mù quáng của bọn giáo sĩ quốc doanh hiện nay. Thánh lễ của họ dâng lên thường là Ma Lễ vì có sự tham gia của bọn phỉ báng Thiên Chúa và chỉ nhằm “nâng bi” bọn quỷ sứ giết người cướp của và bán nước này. Từ nay mỗi lần tổ chức lễ lạc, bày trò trần tục mời gọi bọn phỉ báng Thiên Chúa đến dự thì xin đề nghị những giáo sĩ gian manh này hãy mua Ngầu Pín (giái bò) và tiết canh Dê để cửữ hành Ma Lễ cho hợp thời (như trong hình vẽ).

Thật là một lũ người mặt dày, dám đem Thánh Lễ ra để phạm thượng, báng bổ và xúc phạm thần thánh (profanation).

Trường Sơn

Wednesday, September 8, 2010

Kỷ Niệm Thăng Long Và Nhu Cầu Chính Trị - Trần Gia Phụng

Trần Gia Phụng

Vào tháng 7 năm canh tuất (1010), vua Lý Thái Tổ (trị vì 1010-1028) đời đô từ Hoa Lư (Ninh Bình) ra Đại La, và ngài đổi tên Đại La thành Thăng Long. Tính cho đến nay, danh xưng Thăng Long được chẳn một ngàn năm. Nhà nước cộng sản Việt Nam (CSVN) dự tính tổ chức Lễ kỷ niệm một ngàn năm Thăng Long vào ngày thứ Sáu 1-10-2010 (24-8 canh dần).

Ngày dương lịch và âm lịch nầy không phải là ngày dời đô, cũng không phải là một ngày trọng đại trong lịch sử Việt Nam. Ngày 1-10 là ngày quốc khánh của Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc (CHNDTQ). Như thế nói trắng ra, vì nhu cầu chính trị, CSVN mượn Lễ kỷ niệm một ngàn năm Thăng Long để tập họp dân chúng, mừng quốc khánh cộng sản Trung Quốc (CSTQ).

Đây không phải là lần đầu vì nhu cầu chính trị, CSVN sử dụng thủ thuật nầy. Khi mới cướp chính quyền năm 1945, Hồ Chí Minh đã một lần sáng kiến ra cách thức nầy để lấy lòng viên cao ủy Pháp tại Đông Dương là đô đốc Georges Thierry d’Argenlieu.

Nguyên theo tối hậu thư Potsdam ngày 26-7-1945, tại Việt Nam giải giới quân đột Nhật ở nam vĩ tuyến 16 là quân đội Anh và ở bắc vĩ tuyến 16 là quân dội Trung Hoa Quốc Dân Đảng (THQDĐ). Sau khi theo quân Anh, tái chiếm miền Nam Việt Nam, Pháp thương lượng với THQDĐ đưa quân ra Bắc. Sợ bị tiêu diệt, Hồ Chí Minh vội vàng ký với Pháp thỏa ước Sơ bộ ngày 6-3-1946, theo đó Pháp thừa nhận Việt Nam là một quốc gia tự do (état libre), có chính phủ riêng, nghị viện riêng và tài chính riêng trong Liên Bang Đông Dương (LBĐD) và trong Liên Hiệp Pháp (điều 1); Việt Nam sẵn sàng tiếp đón quân đội Pháp đến thay thế quân đội Trung Hoa để giải giáp quân đội Nhật (điều 2).

Thỏa ước Sơ bộ hoàn toàn trái ngược với lời thề chống Pháp của Hồ Chí Minh khi trình diện chính phủ vào ngày 2-9-1945. (Đoàn Thêm, 1945-1964: Việc từng ngày, Hai mươi năm qua, California: Nxb. Xuân Thu tái bản không đề năm, tr. 13.) Thỏa ước Sơ bộ bị dân chúng và các đảng phái chính trị theo chủ trương dân tộc phản đối.

Sau khi thương thuyết với THQDĐ, cao uỷ Pháp tại Đông Dương, đô đốc D’Argenlieu, mở cuộc kinh lý khu vực phía bắc vĩ tuyến 16 từ ngày 14-5-1946. D’Argenlieu đến Vạn Tượng (Vientiane, Laos) ngày 17-5-1946, đến Hà Nội chiều ngày 18-5-1946. Trên danh nghĩa, D’Argenlieu là cao uỷ, đại diện chính phủ Pháp tại LBĐD. Việt Nam là một quốc gia trong LBĐD. Vậy D’Argenlieu là nhà lãnh đạo hay quốc trưởng của Việt Nam và là cấp chỉ huy của Hồ Chí Minh. Theo nghi thức ngoại giao, để đón tiếp quốc trưởng, nhà cầm quyền Việt Minh phải treo quốc kỳ (cờ đỏ sao vàng) trong ba ngày để đón D’Argenlieu, nhưng VM nói là để mừng sinh nhật Hồ Chí Minh là ngày 19-5, tránh làm cho dân chúng phản đối chuyện đón quan chức Pháp.

Ngày sinh nhật nầy có nhiều câu hỏi cần được đặt ra.
    1. Nhiều tài liệu cho thấy Hồ Chí Minh nhiều lần ghi năm sinh khác nhau, không chính xác.

    2. Riêng trong đơn xin vào Hội Tam Điểm (Franc-Maçonnerie) vào đầu năm 1922, Hồ Chí Minh, lúc đó có tên là Nguyễn Ái Quốc, ghi trong phiếu cá nhân rằng ông sinh ngày 15-2-1895. (Jacques Dalloz, “Les Vietnamiens dans la Franc-Maçonnerie coloniale”, Revue française d’Histoire d’Outre-mer, 3ème Trimestre, Paris: Société Française d’Histoire d’Outre-mer, 1998, tr. 105.) Vậy tại sao bây giờ lại đổi ngày sinh thành 19-5.

    3. Trước đó, Hồ Chí Minh không đề cập đến sinh nhật, thì tại sao nhân cuộc viếng thăm của D’Argenlieu lại có chuyện sinh nhật Hồ Chí Minh?
Vì các lẽ đó, dư luận cho rằng Hồ Chí Minh ngụy tạo sinh nhật để treo cờ, nhằm đón tiếp D’Argenlieu. Tuy nhiên, nếu treo cờ để đón đại diện Pháp thì Hồ Chí Minh sợ dân chúng phản đối và kết tội phản bội vì lúc đó tinh thần chống Pháp của dân chúng rất cao, nên Hồ Chí Minh vì nhu cầu chính trị, mượn cớ treo cờ mừng sinh nhật để tránh sự bất bình của dân chúng. Cần chú ý, ngày 19-5 là ngày ra mắt công khai mặt trận Việt Minh năm 1941 ở Pắc Bó, Cao Bằng.

Trường hợp sửa đổi ngày kỷ niệm vì nhu cầu chính trị thứ hai là ngày thành lập đảng CSVN. Vào ngày 6-1-1930, Hồ Chí Minh, lúc đó lấy tên là Lý Thụy, với tư cách là đại biểu của Đệ tam Quốc tế Cộng sản (ĐTQTCS), đứng ra thành lập đảng CSVN tại Hồng Kông. Ngoài những tài liệu Tây phương, tài liệu cụ thể về ngày thành lập đảng là “Báo cáo chính trị tại Đại hội Đại biểu Toàn quốc lần thứ II của đảng” do Hồ Chí Minh trình bày ngày 11-2-1951. Trong mục thứ hai tiểu đề “Đảng ta ra đời”, Hồ Chí Minh xác định: “Ngày 6-1, Đảng ta ra đời”. (Bài nầy được đăng trong sách do Hồ Chí Minh viết, Vì độc lập tự do, vì chủ nghĩa xã hội, Hà Nội: Nxb. Sự Thật, 1976, tt. 97-120; và được đăng lại trong Hồ Chí Minh toàn tập, tập 6, Hà Nội: Nxb. ChínhTrị Quốc Gia, 2000, tt. 153-176.)

Như thế, rõ ràng ngày thành lập đảng CSVN là ngày 6-1-1930. Xin kèm theo đây một tài liệu kỷ niệm thành lập đảng CSĐD năm 1948. (Chú ý câu mở đầu: Chính đảng của công nhân Đông Dương thành lập vào ngày 6-1-1930.) (Trích: Chính Đạo, Hồ Chí Minh, con người và huyền thoại, tập 1, in lần thứ hai, Houston: Nxb. Văn Hóa, 1997, tr. 247.)

Tuy nhiên, về sau tại Đại hội III đảng Lao Động (tức đảng CSVN) ở Hà Nội từ 5 đến 10-9-1960, Bộ chính trị Trung ương đảng Lao Đông yêu cầu Đại hội thông qua quyết định thay đổi ngày thành lập đảng là 3-2-1930, vì “các đồng chí Liên Xô cho biết ngày đó mới đúng theo tài liệu lưu trữ của Liên Xô”. (Nguyễn Minh Cần, Đảng Cộng Sản Việt Nam qua những biến động trong phong trào cộng sản quốc tế, Nxb. Tuổi Xanh, không đề nơi xuất bản, 2001, tr. 74.)

Năm 1960, do nhu cầu chính trị, đảng Lao Động sửa ngày thành lập đảng theo lệnh của Liên Xô, nhưng cho đến nay, Liên Xô sụp đổ 20 năm rồi, đảng CSVN vẫn chưa chịu sửa lại cho đúng ngày thành lập, mà vẫn bắt học sinh học tập sai ngày, và đảng viên kỷ niệm sai ngày thành lập đảng CSVN.

Chẳng những đổi ngày vì nhu cầu chính trị, mà cũng vì nhu cầu chính trị, CSVN còn sửa luôn lịch để tạo sự bất ngờ trong cuộc tổng tấn công miền Nam Việt Nam vào năm 1968. Nguyên sau khi Bộ chính trị Trung ương đảng Lao Động (CSVN) quyết định sẽ tổng tấn công miền Nam vào dịp Tết Mậu Thân, chính phủ Bắc Việt ra quyết định số 121/CP ngày 8-8-1967, cho Nha Khí tượng thay đổi âm lịch, theo đó tháng chạp năm đinh mùi trong lịch mới ở Bắc Việt không có ngày 30 (âm lịch), trong khi ở Nam Việt có ngày 30 (âm lịch). Điều đó có nghĩa là Tết Bắc Việt Nam đến trước Tết Nam Việt Nam một ngày.

Việc đổi âm lịch nầy có hai điểm đáng ghi nhận:
    1. Nha Khí tượng Hà Nội xác nhận việc đổi âm lịch không theo tính toán của những nhà khoa học lịch pháp, mà theo quyết định của nhà cầm quyền Hà Nội, tức việc đổi âm lịch có tính cách chính trị. (”Lời giới thiệu của Nha Khí tượng” Hà Nội, trong sách Lịch thế kỷ XX , Nxb. Phổ Thông, Hà Nội, 1968.)

    2. Việc đổi âm lịch không được thông báo trước mà chỉ cho dân chúng Bắc Việt biết khi in lịch cho dân chúng sử dụng vào đầu năm 1968, nghĩa là chỉ còn hơn một tháng là đến Tết âm lịch năm mới (mậu thân). (Điều nầy được xác nhận trong “Lời nói đầu” hoặc “Lời giới thiệu” của các lần xuất bản về sau nầy; ví dụ lần xuất bản thứ nhì (1977), thứ ba (1982), và thứ tư (1991). Như thế, phải chăng Hà Nội muốn giữ bí mật việc đổi âm lịch để chuẩn bị cuộc tổng tấn công Tết Mậu Thân?
Việc đổi âm lịch đúng ngày mồng Một Tết Mậu Thân ở ngoài Bắc trùng hợp vào dịp tổng tấn công ở miền Nam Việt Nam, khiến về sau người ta nghi ngờ đây không phải là sự ngẫu trùng, mà đây là một âm mưu có tính toán để đánh lừa Nam Việt Nam và thế giới về lệnh tấn công của Hồ Chí Minh tại Hà Nội vào ngày mồng Một Tết Mậu Thân, 24 giờ đồng hồ tức trước Tết ở miền Nam Việt Nam.

Chẳng những Hồ Chí Minh mà các học trò của ông cũng học theo Hồ Chí Minh đổi ngày vì nhu cầu chính trị. Hồ Chí Minh chết ngày 2-9-1969. Ngày 2-9 là ngày quốc khánh của Bắc Việt cộng sản. Vì vậy, Bộ chính trị đảng Lao Động liền quyết định công bố cho dân chúng biết ngày chết của Hồ Chí Minh là ngày 3-9-1969. Lần nầy nhiều người biết chuyện Hồ Chí Minh chết, đảng Lao Động không thể “lấy thúng úp tai voi” mãi, nên sau năm 1975, đảng CSVN đành phải điều chỉnh trở lại ngày chết của Hồ Chí Minh là 2-9, trùng với ngày quốc khánh của chế độ CSVN.

Quả thật các đảng viên CSVN rất thuộc bài vở của Hồ Chí Minh. Nay thủ thuật ra lệnh cho dân chúng treo cờ để mừng sinh nhật chủ tịch, lại được đảng CSVN tái ứng dụng lần nữa, dùng lễ kỷ niệm một ngàn năm Thăng Long để tập họp dân chúng Việt Nam mừng quốc khánh CHNDTQ.

Đảng CSVN mừng quốc khánh CSTQ là noi gương chính trị của Hồ Chí Minh, vì Hồ Chí Minh là đảng viên đảng CSTQ. Sau đây là lời tự bạch của Hồ Chí Minh trong bài “Cách mạng Trung Quốc và cách mạng Việt”, viết nhân kỷ niệm 40 năm ngày thành lập đảng CSTQ (1/7/1921 – 1/7/1961). Hồ Chí Minh kể rằng: “Riêng về phần tôi, trong hai thời kỳ, tôi đã có vinh dự hoạt động trong đảng Cộng sản Trung Quốc. Đến Quảng Châu hồi 1924-1927, tôi vừa theo dõi phong trào cách mạng trong nước ta, vừa tham gia công việc đo đảng Cộng sản Trung Quốc giao phó … Tôi được tham gia việc dịch tài liệu nội bộ và việc “tuyên truyền đối ngoại”, tức là viết bài về phong trào công nông cho một số báo bằng tiếng Anh. Lần thứ hai tôi đến Trung Quốc (cuối năm 1938) vào thời kỳ kháng chiến chống Nhật. Là một người binh nhì trong “Bát lộ quân”, tôi làm chủ nhiệm câu lạc bộ của một đơn vị ở Quế Lâm. Sau đó, được bầu làm bí thư của chi bộ (kiêm phụ trách nghe rađiô) của một đơn vị ở Hành Dương ...” Cũng trong bài viết trên, Hồ Chí Minh đã mô tả “mối quan hệ giữa cách mạng Trung Quốc và cách mạng Việt Nam thật là: Trăm ơn, ngàn nghĩa, vạn tình,/ Tinh thần hữu nghị quang vinh muôn đời!” (Hồ Chí Minh toàn tập, tập 10, Hà Nội: Nxb. Chính Trị Quốc Gia, 2000, tt. 366-367.)

Người sáng lập và lãnh đạo đảng CSVN có vinh dự hoạt động trong đảng CSTQ thì đảng CSVN mừng kỷ niệm quốc khánh CSTQ là chuyện không mới. Tuy nhiên, Hồ Chí Minh và đảng CSVN mang ơn đảng CSTQ (“Trăm ơn, ngàn nghĩa, vạn tình ...”) và muốn trả ơn như thế nào, đó là chuyện của CSVN, chứ không phải là ơn nghĩa của Trung Quốc đối với dân tộc Việt Nam. Dân tộc Việt Nam, ngay từ trước một ngàn năm Thăng Long, từ thời Hai Bà Trưng cho đến bây giờ, đã có quá nhiều kinh nghiệm xương máu với tập đoàn lãnh đạo bá quyền Bắc Kinh.

Không thể vì ơn nghĩa giữa hai đảng mà CSVN phản quốc, bán đứng Việt Nam cho CHNDTQ. Vào cuối thế kỷ 20, đảng CSVN đã ký liên tiếp hai bản hiệp ước dâng đất dâng biển cho CHNDTQ trước sự phẫn nộ của dân tộc Việt. Đó là Hiệp ước về biên giới trên đất liền Việt Nam – Trung Quốc, ký tại Hà Nội ngày 30-12-1999, nhượng cho Trung Quốc ải Nam Quan lịch sử, một nửa Thác Bản Giốc, nhiều cao điểm quân sự trọng yếu dọc biên giới phía bắc nước ta; và Hiệp ước phân định lãnh hải, tại Bắc Kinh ngày 25-12-2000 làm cho Việt Nam mất vào tay Trung Quốc khoảng 10,000 Km2 hay khoảng 8% mặt biển Vịnh Bắc Việt.

Nay một lần nữa, Thăng Long, cựu đô trong khoảng 8 thế kỷ của dân tộc Việt Nam, bị đảng CSVN đưa ra làm phẩm vật hiến tế, để mừng quốc khánh của CHNDTQ. Các nhà cầm quyền Trung Quốc đã bao lần đem quân xâm lược Việt Nam và giày xéo cố đô Thăng Long. Trung Quốc là một đại họa thường trực cho dân tộc Việt Nam từ thời cổ đại cho đến ngày nay.

Mượn chuyện kỷ niệm ngàn năm Thăng Long để mừng quốc khánh CHNDTQ là một điều hoàn toàn trái ngược với truyền thống lịch sử của cựu đô Thăng Long và lịch sử của dân tộc Việt Nam. Dân tộc Việt Nam vốn HIẾU HÒA, KHÔNG GÂY HẤN VỚI TRUNG QUỐC, NHƯNG SẴN SÀNG CHỐNG TRẢ TẤT CẢ NHỮNG CUỘC XÂM LĂNG CỦA TRUNG QUỐC.

Vì thế, người Việt Nam không chấp nhận phản đối mạnh mẽ hành vi nhục nhã của nhà cầm quyền CSVN, vì nhu cầu chính trị, mượn lễ kỷ niệm ngàn năm Thăng Long để mừng quốc khánh CHNDTQ.

Trần Gia Phụng
(Toronto, 5-9-2010)


Về Nguồn: Nói với sư Minh Tâm, trụ trì chùa Khánh Anh tại Pháp - Diệu Trạm

Diệu Trạm
    Nói với sư Minh Tâm, trụ trì chùa Khánh Anh tại Pháp kẻ chủ trương Về Nguồn TIẾM DANH GHPGVNTN để dễ bề dâng Phật giáo cho Đảng CS hòng phản lại dân tộc, phản lại Phật giáo.
Thưa sư,

Rõ ràng Sư đã tiếm danh, sư đã phản lại nền dân chủ pháp trị của GHPGVNTN, nhưng Sư vẫn to mồm kêu gào nào là dân chủ, nào là trách nhiệm, nào là không tiếm danh, nào trung thành, nào tuân thủ, bao nhiêu mỹ từ sư đều cố gắng mang ra để mong thuyết phục người đọc, nhưng càng kêu gào sư càng chứng tỏ cung cách thiếu lễ phép, thiếu hiểu biết, thiếu đạo đức của sư bấy nhiêu. Sư hãy tỉnh dậy đi sư Minh Tâm ơi, tôi là một kẻ thất phu mà còn thấy được tâm địa không đạo đức, thiếu thành thật của sư, nói chi đến những bậc trí thức hay những người có hiểu biết.

Sư nói về dân chủ ư?

Ngay tại Hoa Kỳ là một quốc gia dân chủ, trong tư cách của một Phóng viên, Sư có quyền viết bài chỉ trích Tổng Thống, nhưng nếu Sư kêu gọi người khác tập họp lại rồi tự lập lên chính phủ, một chính phủ cũng có tên giống như chính phủ Hoa Kỳ, rồi viết bài, ra Thông Tư, Thông Báo chống đối và tìm đủ mọi mánh khóe hòng chống lại Chính Phủ đang cầm quyền, thì tức nhiên Sư là một kẻ phạm pháp, mà hễ phạm pháp thì sẽ bị luật pháp xử trị theo như luật định, càng nặng hơn khi Sư đang là một nhân viên của chính phủ kể cả Sư có là Phó Tổng thống, Bộ trưởng,Thống đốc, Nghị sỹ, Dân biểu, Thị trưởng hay một Tướng lãnh v.v... đi nữa khi hành động như thế là không tuân thủ Hiến pháp, ly khai, lập phe lập nhóm như những thành phần phản loạn, tiếm danh và tìm cách lật đổ Chính phủ mà đại diện là Tổng Thống. Vậy là anh đã phạm pháp, mà đã phạm pháp tất nhiên Sư sẽ bị cảnh sát còng tay, bỏ tù ngay. Sư đừng tưởng Sư sẽ có quyền minh oan là Sư đang hành động vì dân chủ trên một đất nước dân chủ.

Ở đời là vậy, trong Đạo thì cương kỷ đạo đức lại càng phải nghiêm minh hơn, vì Đạo là mẫu mực đạo đức để người đời học hỏi. Sư xưng là Sư đại diện cho Đạo nhưng hành động của Sư thì lại thua Đời. Thua ở chỗ nào? Tôi nói để Sư hiểu nhé. GHPGVNTN có truyền thống lâu đời, có kỷ cương nề nếp, vậy mà Sư bất chấp truyền thống lễ giáo, bất chấp nề nếp của thiền gia, Sư phản chống lại Thầy Tổ trong lúc Thầy Tổ của Sư đang bị chế độ CS đàn áp, tù đày, quản thúc như trường hợp của Hòa thượng Thích Quảng Độ. Sư nghĩ Sư làm vậy là dân chủ sao? Sư nghĩ Sư làm như vậy là đúng hành chánh sao?

Sư nói về Hành chánh ư?

Hành chánh của Sư có đúng với Hiến chương của GHPGVNTN không khi các Sư tự ý Tổ Chức Về Nguồn rồi tự ý tấn phong Sư này lên Hòa thượng, Sư kia lên Thượng tọa mà Sư lại bất cần những Điều khoản được Hiến chương GHPGVNTN và Quy chế của Viện Hóa Đạo quy định?

Các Sư hoàn toàn sai vì hành động này là hành động của những kẻ phản loạn, phá hoại, hủy diệt GHPGVNTN chứ không phải hành động tuân thủ Hiến chương GHPGVNTN.

Trong các GHPGVNTN tại Hải ngọai đều có Tổng vụ Tăng sự, các Sư không cố gắng nâng cao phẩm cách của một Tăng sỹ theo đúng Hiến chương của GHPGVNTN và Quy Chế hay Hiến Chế của các GHPGVNTN tại Hải ngoại đã quy định.

Sư tự ý thành lập Tăng đoàn hải ngoại là Sư đã xé Hiến Chương của GHPGVNTN và vi phạm vào những pháp quy của GHPGVNTN và các GH tại Hải ngoại mà chính các Sư đang lãnh đạo. Việc làm sai trái đó Sư tin là đúng, là tuân thủ Hiến chương của GHPGVNTN sao?

Dù Sư có cố gắng giải thích cách chi đi nữa thì Sư cũng không thể biện minh cho hành động mà người đời gọi là phản lọan của Sư.

Chẳng những vậy mà các Sư còn viết bài mạ lị, vu khống, bôi nhọ rằng Đại lão Hòa thượng Thích Huyền Quang và Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ là gìa cả, lú lẫn, vô minh nên Ban hành Giáo chỉ số 9. Sư còn vu khống là Giáo Hội trong nước bị cài người vào nên mới có Giáo chỉ số 9. Sư đang nằm mơ hay Sư đang bị Bộ Chính trị và Ban Bí Thư Trung Ương Đảng CSVN chỉ đạo phải viết lếu láo như thế?

Giáo chỉ số 9 là Giáo chỉ có khả năng chận đứng mọi âm mưu xâm nhập của cán bộ CS nhằm lũng đoạn nội bộ GHPGVNTN hòng tiêu diệt GHPGVNTN theo kế hoạch của Đảng Cộng Sản VN.

Giáo chỉ số 9 như một quả bom làm sụp đổ giấc mộng đảo điên của các Sư, nên các Sư điên đảo mắng nhiếc thậm tệ đức Đệ Tứ Tăng Thống và Đại lão Hòa thượng Viện Trưởng Viện Hóa Đạo. Sư nghĩ Sư làm như thế là đúng hành chánh ư? Hành chánh của bọn lưu manh mất dạy đấy à?

Lý luận của Sư là lý luận cùn mằn, lý luận phản chủ, vong ân bội nghĩa. Bộ Sư nghĩ là trên đời này mọi người đều ngu và dốt như Sư cả sao?

Sư muốn Về Nguồn để thực hiện ước mơ của "Bác" thì Sư cứ "Về" tại sao Sư lại bày trò ngỗ nghịch báng bổ những bậc trưởng thượng đã từng cưu mang dạy dỗ Sư nên người như thế? Làm như như vậy thử hỏi Sư có xứng đáng là một người tu hành hay không?

Hãy tỉnh dậy đi Sư Minh Tâm ơi. Nếu cô DT có xúi giục Sư thì Sư cũng biết điều một chút chứ. Sư còn nhớ năm nào Sư Tánh Thiệt đòi lột y cô DT vì cô DT cùng với Sư tằng tịu trong chùa Khánh Anh không? Sư tung tin là Sư đau bao tử chỉ ăn mì gói nhưng Sư toàn ăn chả, ăn nem, ăn gà tây và ăn đủ thứ thức ngon vật lạ trên đời. Sư nghĩ là việc làm của Sư không ai biết cả à?

Sư có nhớ Ngày Về Nguồn thứ nhất do các Sư tổ chức là ngày nào không, để tôi nhắc cho Sư nhé. Ngày 07 tháng 01 năm 2007, tại Phật Học Viện Quốc Tế, thành phố North Hill. Các Sư đã toan tính tổ chức ngày Về Nguồn đầu tiên tại chùa Pháp Vân ở Canada trong 3 ngày 21, 22 và 23 tháng 9 năm 2007, như vậy ngày Về Nguồn Thứ nhất đã được toan tính tổ chức trước ngày Đại lễ Phật Đản sẽ được tổ chức rầm rộ tại Hà nội được sự chủ tọa của Chủ Tịch nhà nước Cọng Sản Việt Nam Nguyễn Minh Triết, và mục đích của ngày Về Nguồn là để lập công với Đảng hòng khi về VIỆT NAM Sư Minh Tâm và Nhóm Về Nguồn của Sư sẽ được Cộng Sản ban khen trọng dụng. Ngày Về Nguồn ấy được tổ chức trước khi Giáo chỉ số 9 Ban Hành cả gần 5 tháng và đã được toan tính trước Giáo chỉ số 9 cả gần một năm. Giáo Chỉ số 09 do đức Cố Đệ tứ Tăng thống Thích Huyền Quang ban hành ngày 8-9-2007. Sư Minh Tâm có nghĩ việc làm này là việc làm đúng hành chánh của một Giáo Hội có quy củ không?

Có một điều tôi nhắc để Sư biết nhé. Nếu không có Giáo Chỉ số 9 thì các Sư đã rủ nhau về VIỆT NAM tuốt luốt để lập công với Đảng và bây giờ các Sư còn lãnh quả báo thê thảm hơn nhiều. Như vậy lẽ ra Sư Minh Tâm phải cảm ơn Giáo chỉ số 9 mới phải, đằng này Sư lại vong ân bội nghĩa như vậy có nghĩa là sao?

Hệ thống hành chánh nào cho phép các Sư và Sư Minh Tâm lừa Thầy phản bạn? Hệ thống Hành chánh nào cho phép Sư Minh Tâm tự tung tự tác xem cả Giáo Hội như món đồ chơi của Sư? Cái gọi là Giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ của Sư Thắng Hoan và Sư Trí Chơn chẳng qua cũng chỉ là món đồ chơi của Sư Minh Tâm không hơn không kém, mà đây chính là sản phẩm bất trí, bất nghĩa của Bùi Ngọc Đường kẻ đã đánh phá HT Mãn Giác đến ngày lìa đời vẫn không gượng dậy được. Bùi Ngọc Đường đánh phá HT Mãn Giác đến không còn manh giáp, mất hết uy tín lại tiếp tục giựt giây, bày đường chỉ nẻo cho Huỳnh kim Quang và Vĩnh Hảo đánh phá Văn Phòng 2 và chửi bới Đại lão HT Thích Huyền Quang - Tăng Thống của GHPGVNTN, và Đại lão HT Thích Quảng Độ cùng chư vị lãnh đạo của Văn Phòng 2 Viện Hóa Đạo không chút thương tiếc còn hơn cả Cọng Sản và ngoại đạo nữa.

Hệ thống hành chánh nào cho phép Sư Minh Tâm làm việc bất nhân bất nghĩa như vậy? Truyền thống lễ giáo, đạo đức nào cho phép Sư Minh Tâm và nhóm Sư Về Nguồn làm cái việc bất chánh bất lương như vậy? Chỉ có truyền thống vô đạo đức của CS độc ác mà thôi. Truyền thống văn hóa đạo đức nào cho phép Sư làm như vậy? Hệ thống hành chánh nào dù là ngoài đời chứ đừng nói là trong Đạo cho phép Sư Minh Tâm và các Sư Về Nguồn làm điều xằng bậy, mất dạy như thế? Chỉ có bọn Cọng Sản vô thần mới làm như vậy.

Tôi muốn viết nhiều hơn để dạy Sư Minh Tâm và nhóm Về Nguồn một bài học mẫu giáo về luân lý đạo đức, nhưng tôi nghĩ viết nhiều Sư Minh Tâm và các Sư Về Nguồn không đủ trình độ tiếp thu. Tôi tạm dừng ở đây và sẽ tiếp tục dạy dỗ Sư Minh Tâm và các Sư Về Nguồn thêm sau này.

Diệu Trạm

Thắc mắc của cử tri vùng Vịnh - Thiên Ðức

Thiên Ðức

Tôi có nhiều bạn bè và bà con vùng Vịnh nhờ viết một bài báo để làm sáng tỏ những thắc mắc xung quanh sự việc vừa xảy ra như sau: (Riêng bản thân người viết không ở vùng Vịnh)

Ðúng 10 giờ sáng 2/9, lá cờ đỏ sao vàng của Việt Nam được ông Lê Quốc Hùng cùng bà Charlotte Mailliard kéo lên trên Tòa Thị chính thành phố San Francisco. Phát biểu sau buổi lễ kéo cờ Việt Nam, bà Charlotte Mailliard cho biết:

“Chúng tôi rất tự hào vì thành phố San Francisco có hơn 80 Tổng lãnh sự quán của các nước, do vậy vào các ngày Lễ Quốc khánh của các nước, chúng tôi cùng phối hợp tổ chức treo cờ tổ quốc của các nước đó trên tòa thị chính thành phố của chúng tôi. Ðây là một vị trí quan trọng, chúng tôi rất tự hào được treo Quốc kỳ Việt Nam vào ngày Quốc khánh của Việt Nam”.

Ðánh giá về ý nghĩa của buổi thượng cờ nhân dịp Quốc khánh lần thứ 64 của Việt Nam, ông Lê Quốc Hùng, Tổng lãnh sự Việt Nam tại San Francisco nói:

“Ðây là một việc có ý nghĩa hết sức to lớn. Thành phố San Francisco có hơn 700.000 người Việt. Việc chúng ta tổ chức lễ thượng cờ ngay giữa trung tâm thành phố San Francisco – thành phố quan trọng nhất của bang California, Hoa Kỳ đã làm cho bà con Việt kiều ngày càng hiểu rằng, quan hệ Việt Nam và Hoa Kỳ về mặt Nhà nước sẽ càng ngày càng phát triển. Ðồng thời, có tác động đến tâm tư, tình cảm và nguyện vọng hướng về đất nước càng ngày càng mạnh hơn của bà con Việt kiều tại đây. Cũng nhân dịp này, chính quyền thành phố San Francisco đã trao cho chúng ta một văn bản do Thị trưởng thành phố ký, trong đó thừa nhận ngày 2/9 là ngày di sản của Việt Nam tại San Fransisco. Ðây là một thắng lợi trong việc đưa được hình ảnh của Việt Nam ở miền Tây của nước Mỹ”.

San Francisco là thành phố kết nghĩa với thành phố Hồ Chí Minh từ năm 1995. Trong những năm gần đây, quan hệ giữa hai thành phố có nhiều bước tiến và đạt được một số thành tựu đáng kể ở các lĩnh vực giáo dục, văn hóa và thương mại. Ðây thực sự là một cầu nối quan trọng đóng góp tích cực vào việc phát triển quan hệ giữa hai nước Việt Nam và Mỹ. (Minh Hiển từ California) (http://vovnews.vn/Home/Le-keo-co-Viet-Nam-tai-San-Francisco/20099/120858.vov)

Nguồn tin này đã được kiểm chứng sự thật và hầu như tất cả báo chí lề phải đều phổ biến kể cả TTXViệt Nam.

Sự kiện trên có thể dẫn đến sự tranh cải về luật pháp hay ngộ nhận về luật pháp trong giới cử tri vùng Vịnh, kính mong các vị dân cử, các cơ quan thẩm quyền, quý vị chức sắc trong hội đoàn và cộng đồng làm sáng tỏ những vấn đề như sau:

1. - Ðược biết cho đến hiện nay chưa có điều luật nào tại Hoa Kỳ cho phép những sinh hoạt chính trị của Cộng sản ra khỏi phạm vi tòa lãnh sự quán. Như vậy sự việc tổ chức chào cờ tại tòa thị chính nói trên có phải là một sự vi phạm luật pháp Hoa Kỳ hay không?

2. - Tòa thị chính thành phố San Francisco có tập tục ngoại giao treo cờ của mỗi quốc gia vào ngày lễ quốc khánh của mỗi nước, thế nhưng trong trường hợp Việt Nam là một nước Cộng sản, và luật pháp Hoa Kỳ hiện nay chưa cho phép hoạt động chính trị của cộng sản trên đất nước Hoa Kỳ, vậy tòa thị chính tiếp tay cho tòa lãnh sự tổ chức công khai chào cờ tại tòa thị chính có vi phạm luật pháp hay không? Nên chăng cần xét lại tập tục này, nhất là đối với Việt Nam Cọng sản. Nếu giả sử rằng trong ngày này một số cá nhân bắt chước hành vi của tòa thị chính treo cờ cộng sản công khai tại tư gia có vi phạm luật pháp hay không?

3. - Chúng tôi yêu cầu có buổi điều trần công khai, để giải thích cho cử tri biết rõ sự việc này, đâu là giới hạn hoạt động của cọng sản trên lãnh thổ Hoa Kỳ trên căn bản luật pháp Hoa Kỳ hiện tại, ai là người chịu trách nhiệm để sự việc đã xảy ra?

4. - Nghị quyết cờ vàng có còn hiệu lực không? Nên chăng có sự tu chính cần thiết để chấm dứt tình trạng lá cờ cộng sản tung bay công khai trên một trụ sở công quyền trong tương lai.

5. - Tập tục treo cờ hằng năm của Tòa Thị chính đặc biệt đối với lá cờ cộng sản Việt nam có vi phạm hiến pháp Hoa Kỳ hay không?

Chúng tôi một số cử tri hiện nay chưa biết chọn ai là người tích cực đấu tranh bảo vệ quyền lợi của người tỵ nạn trong cuộc bầu cử sắp tới, trong khi đó rất đau lòng khi thấy lá cờ cộng sản treo công khai tại tòa thị chính cho dù trong thời gian ngắn ngủi, vậy ai là người bảo vệ quyền lợi chúng tôi xin lên tiếng.

Thiên Ðức



Xê-muốc - Nguyễn Thị Thảo An

Nguyễn Thị Thảo An

Trước khi hỏi Xê-muốc là gì, có lẽ chúng ta nên hỏi Cộng sản là gì – mặc dù, xin nói ngay là Xê-muốc và Cộng sản chẳng mắc mớ gì với nhau.

Để hiểu được chế độ Cộng Sản thật sự là gì, người ta phải sống với nó.

Cơ bản, Cộng sản cấm chỉ sự thể hiện bản năng con người. Chủ trương mọi người phải học cách sống, cách nghĩ, cách nói như một người – điển hình như Pavel (nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết Thép Đã Tôi Thế Đấy) – người thanh niên dâng hiến cuộc đời để phục vụ Đảng Cộng sản.

Thời sau 75, tôi đọc những tác phẩm nổi tiếng của chế độ mới. Trong những Hòn Đất, Đất Nước Đứng Lên,… hình ảnh chị Út Tịch, chị Sứ, anh Núp,… na ná như Pavel – Pavel lại na ná như những nhân vật bị cấy Sinh Tử Phù trong Thiên Long Bát Bộ của Kim Dung. Càng đọc, càng ngạc nhiên, càng thất vọng. Một nền văn học tuyên truyền, sống bằng những nhân vật giả tưởng. Văn học không phản ảnh đời sống hiện thực xã hội. Nhưng mà không phải, sau này tôi nghiệm ra nó phản ảnh ngược. Người ta nói những điều không làm, và làm những điều không nói. Con người luồn lách giữa thật và giả để tồn tại. Làm thế nào để sống thật với mình? Điều đơn giản, thế mà khó.

Về sau, tôi bắt đầu đọc sách và xem phim của thế giới XHCN. Điều kinh ngạc là nhiều tác phẩm văn học và điện ảnh không có hoặc không đậm tính tuyên truyền như các ngòi bút VN. Điện ảnh – đa số là phim thần thoại – đôi khi còn châm biếm chế độ CS bằng cách này hay cách khác. Như trong Trẻ Mãi Không Già – khi chiếu tới đoạn Vương Quốc Lừa Dối – đã khiến khán giả liên tưởng ngay sự dối trá của chế độ mới. Nhưng bộ phim thần thoại Liên Xô khiến tôi nhớ mãi là Xê-muốc.

Xê-muốc là tên một vị anh hùng dân gian như Thạch Sanh của Việt Nam.

Phim kể rằng, thưở xưa, ở một vương quốc xa xôi trên miền Bắc của đất Nga, đã có thời có một con quỷ xuất hiện. Con quỷ vô hình nhưng tài phép thần thông biến hóa. Mới đầu, nó xuất hiện ở nơi núi non hẻo lánh. Sau, nó xuống đồng bằng, vào nơi thị tứ. Ở chốn đông người, nó giả cách hóa ra thành mọi người. Thấy cha thì giả thành con, thấy vợ giả thành chồng. Giả anh, giả em, giả bà con họ hàng, giả bạn bè, thân thuộc,… Riết rồi con nghi ngờ cha, vợ giết chết chồng, anh em, họ hàng thân thích không nhìn mặt nhau. Ban đầu, chỉ là trò đùa, sau trở thành thật. Án mạng xảy ra hàng ngày. Cả thị trấn sống trong hỗn loạn. Tiếng đồn dội về kinh. Nhà vua cử ngay một sứ giả đến điều tra cho rõ hư thiệt. Con quỷ vui mừng trước thành công lớn. Khi thấy chiếc xe song mã đưa vị sứ giả vào trấn phủ, con quỷ liền biến ra sứ giả đánh xe trở về kinh thành.

Vào kinh, con quỷ càng lộng hành. Nó giả ra hết người này tới người kia. Giả quan để gièm siểm nhau. Giả vua để ban bố những sắc lệnh “trời ơi, đất hỡi”. Giả công chúa, giả hoàng hậu,… Cả triều đình sống trong sợ hãi, không ai dám tin ai. Một không khí đầy giả dối, lừa lọc, nghi kỵ bao phủ kinh thành.

Cuối cùng nhà vua ban chiếu, ai trừ được quỷ, vua sẽ nhường một nửa sơn hà. Tin tức loan ra, cả nước xôn xao. Nhiều dũng sĩ khắp nơi đều quy tụ về kinh xin đi diệt quỷ. Nhưng tất cả đều thất bại. Nhà vua càng ngày càng tuyệt vọng.

Ngày kia, có một anh chàng thi sĩ tên là Xê-muốc – người mang đàn đi hát khắp thế gian để đem niềm vui cho mọi người. Chàng đến kinh đô, hát cho vua. Tiếng hát thật hay, nhưng nhà vua không còn tâm trí nào nghe nữa. Biết nỗi lo của vua, Xê-muốc tình nguyện xin đi trừ quỷ. Vua và cả triều thần đều can ngăn, nhưng Xê-muốc vẫn nhất quyết ra đi.

Khi khảy đàn và cất tiếng hát, Xê-muốc dễ dàng nhận ra bản diện của quỷ. Bởi khi nghe tình ca, quỷ không hề rung cảm, ánh mắt nó cũng không biểu lộ sự hồn nhiên vui vẻ khi nghe những khúc hát dân gian. Không qua mặt Xê-muốc được, con quỷ chạy ra khỏi kinh thành. Xê-muốc lập tức cũng đuổi theo bén gót. Không thể hóa trang thành người được nữa, quỷ biến thành đồ vật. Nó hóa thành đống rơm, Xê-muốc nổi lửa đốt rơm. Nó ngụy trang thành đống đất, Xê-muốc dùng xẻng xúc đất lấp sông. Lập tức, nó biến thành sông khiến nước dâng ngập các cánh đồng. Xê-muốc kêu gọi dân làng khắp nơi đào kinh khơi lạch. Con quỷ thấy vậy liền biến thành ánh nắng thiêu đốt đồng lúa. Xê-muốc kêu gọi nông dân cùng nhau tưới lúa,…

Trong suốt mười năm, cuộc chiến giữa quỷ và Xê-muốc bất phân thắng bại. Nơi nào có quỷ, nơi đó có Xê-muốc. Cả hai như bóng với hình. Đến nỗi lắm lúc con quỷ có cảm tưởng Xê-muốc là bạn mà không hẳn là địch.

Một ngày kia, khi lang thang dọc bờ sông, Xê-muốc tình cờ gặp một cô gái đang giặt áo. Một cô gái xinh đẹp, hồn nhiên, và thơ ngây chưa từng thấy. Tự nhiên, Xê-muốc cảm thấy rung động, say đắm trước ánh mắt hiền dịu trong trắng của nàng. Xê-muốc bắt đầu khảy đàn, hát. Tiếng hát của chàng làm cô gái xao xuyến. Cả hai cùng trò chuyện và đi về làng. Nhưng dọc đường con quỷ đã nhân sơ hở bắt cóc nàng và tự biến thành cô gái. Gặp lại người yêu, nỗi vui mừng quá lớn khiến Xê-muốc không còn sáng suốt. Xê-muốc không nhận ra quỷ. Chàng nguyện sẽ đánh đổi tất cả chỉ để thấy nụ cười của người yêu. Cô gái (quỷ) bảo nhảy vào lửa. Không chút suy nghĩ, Xê-muốc đâm đầu vô lửa. Cô gái (quỷ) bảo, nhảy xuống nước. Không biết nông sâu, Xê-muốc lập tức nhảy ùm xuống sông,… Trước tình yêu, Xê-muốc ngoan như một con cừu. Bao nhiêu tài trí, thông minh, can trường, dũng cảm,… đều biến mất. Giờ đây, Xê-muốc đã là một Xê-muốc khác – một kẻ tầm thường, khờ khạo. Con quỷ thất vọng kinh khủng. Nó bám theo Xê-muốc đã mười năm, thế mà …

Cuối cùng, con quỷ quyết định bỏ đi. Bởi vì, nó nghiệm ra – “Nơi nào có phụ nữ, nơi đó không cần có quỷ.”

Câu kết của bộ phim khiến tôi suy nghĩ mãi. Một câu bôi bác phụ nữ, đi ngược với khẩu hiệu bình đẳng của chế độ. Nhiều chỗ còn có ý châm biếm. Vậy mà cái tay biên kịch Liên Xô vẫn bình yên và bộ phim không bị cấm. Mà không phải chỉ có Xê-muốc. Đó là chưa kể những dòng “văn chương ngoài luồng”. Người viết ở Liên Xô, Đông Âu không tuyên truyền rẻ tiền như ở Việt Nam. Không có một người Nga nào làm thơ thương Stalin hơn cha mẹ, cũng không ai ca tụng ánh mắt Lenin sáng như sao …

Sau 35 năm đất nước hòa bình, 65 năm Đảng lãnh đạo, chế độ vẫn lăm lăm khẩu súng …

Báo chí, truyền thông, văn nghệ vẫn đi theo con đường một chiều của Đảng. Kinh tế thất bại, công nợ cao như núi, xã hội tham nhũng, tuổi trẻ sa đọa, trộm cướp như rươi … Đất nước đang đứng trước nguy cơ mất đất, mất biển. Giới cầm bút vẫn im thin thít. Họ ngoan như một bầy cừu.

Mới đây, đọc bài của Trung tướng Liu-Ya-Zhou (TQ) bàn về niềm tin và đạo đức, có đoạn nhắc tới trong thời Chiến tranh Trung-Nhật, 100 lính Nhật đã áp giải được 50 ngàn lính Trung Hoa tới Yên Tử Cơ để xử bắn. Tôi liên tưởng ngay tới giới cầm bút trong và ngoài Đảng, họ giống như những người lính bó tay chịu chết. Họ cố tình nhắm mắt bịt tai trước mọi hiểm họa của đất nước.

Cái gì đã khiến cho người ta phải chịu đựng như vậy? Chữ “Nhẫn” trong tinh thần Đông Phương? Tâm lý “nín thở qua sông”? Một sự tụt hậu với thế giới, ngây ngô với thời cuộc?

Trong bài tham luận “Chỉ có sự thật mới giải phóng con người, giải phóng văn học và đất nước” của nhà thơ Trần Mạnh Hảo, ông viết, “Đất nước Việt Nam chúng ta từ khi Đảng Cộng sản cầm quyền thì dần dần đi xa khỏi quỹ đạo của sự thật. Cứ đi mãi vào quỹ đạo của sự nói dối …. Cứ nói dối mãi thì xã hội đất nước làm sao mà tiến được? Một dân tộc dối trá là một dân tộc sẽ bị diệt vong.”

Một dân tộc sắp bị diệt vong thì làm sao có thể giữ nước?

Chúng ta đang cần một cuộc giải phóng như thế – Rất cần – Trước khi quá muộn.

Nguyễn Thị Thảo An