Saturday, October 16, 2010

Diễn văn đọc tại buổi Tâm Đảm của Đảng Vì Dân 16-10-2010 tại Đền Thờ Quốc Tổ Victoria, Úc châu

Nguyễn Thế Phong
    Kính thưa:

    - Ô. Nguyễn Văn Bon, Chủ tịch CĐNVTD-Victoria
    - Ô. Nguyễn Công Bằng, Đại diện cho Đảng Vì Dân tại hải ngoại
    - Ô. Trần Đông, Trưởng ban tổ chức
    - Ô. Hương Nam , Đại diện Đảng Vì Dân tại Úc châu
    - Quý vị đại diện các hội đoàn đoàn thể
    - Quý đồng hương
Lời đầu tiên, chúng tôi xin được cám ơn BTC đã có nhã ý mời chúng tôi tham dự vào buổi Tâm Đàm ngày hôm nay của đảng Vì Dân với đồng hương tại Victoria. Thứ đến chúng tôi xin chào đón phái đoàn công du Úc Châu của đảng Vì Dân do ông Nguyễn Công Bằng dẫn đầu. Kính chúc ông và phái đoàn đạt được nhiều kết quả trong chuyến viếng thăm Úc Châu lần này.

Chúng tôi xin một lần nữa khẳng định rằng, lập trường của cá nhân chúng tôi cũng như của BCH-CĐNVTD-UC là luôn luôn tham dự, khuyến khích và hỗ trợ cho mọi sinh hoạt chánh trị và dân chủ của mọi cá nhân, hội đoàn, đoàn thể hay tổ chức tại hải ngoại để bàn về các phương thức chống Cộng, tranh đấu cho dân chủ, nhân quyền độc lập và tự do cho toàn dân VN. Tuy nhiên, điều này hoàn toàn không có nghĩa là CĐNVTD-UC nhất thiết đồng ý hay ủng hộ những đường lối, quan điểm hay cung cách sinh hoạt chánh trị riêng của cá nhân, đảng phái hay tổ chức ấy.

Trong tinh thần đó, cá nhân chúng tôi, thay mặt cộng đồng, xin được chào đón phái đoàn của đảng Vì Dân và nhân dịp được tham dự buổi tâm đàm của một đảng phái chánh trị với đồng bào hôm nay để xin chia sẻ một vài suy nghỉ nhỏ bé của riêng tôi trong bài diễn văn này liên quan đến một vấn đề hệ trọng trong nỗ lực cứu nước cứu dân hiện nay của người Việt hải ngoại cũng như trong nước, đó là: tình trạng khủng hoảng niềm tin của đồng bào đối với các đảng phái đấu tranh chống Cộng và sự khai thác, tấn công, gây chia rẽ, hoang mang, nghi kỵ và nản lòng một cách triệt để của CSVN trong quần chúng quốc nội và đồng bào tại hải ngoại về các sinh hoạt đảng phái hiện nay. Vì đối với CSVN, việc làm tê liệt và vô hiệu hoá được tiềm năng sinh hoạt chánh trị có tổ chức và quy cũ của đồng bào và cộng đồng chúng ta qua hình thức đảng phái sẽ vô cùng có lợi cho chế độ và tình trạng độc đảng độc tôn và độc tài tại VN hiện nay. Mục đích chính của chiến lược này là làm gây ra được tình trạng: đảng phái nào người Việt trong và ngoại nước cũng nghĩ là bị CS lợi dụng, do CS lập ra, có ăn chia với CS, là ngoại vi của CS, thậm chí chính là CS. Nói một cách khác, chúng biến mọi người thành ma, thành quỷ, thành hôi thối giống như chúng cã để không còn ai biết đường nào mà phân biệt và đi đến tình trạng buông xuôi, bỏ ngõ và chán chường.

Nhưng trước khi tiếp tục, chúng tôi mạn phép xin quý vị cho phép chúng tôi được kính mời quý vị cùng nghe một bài hát mang tựa đề “Yêu Ai Cứ Bảo Là Yêu” do nhạc sĩ Phan Văn Hưng sáng tác và trình bày dựa trên bài thơ của nhà thi sĩ đối kháng Phùng Quán, người đã bị nhà nước CSVN bỏ tù, đày đọa tước hết mọi quyền lợi công dân chỉ vì ông dám lên tiếng cho sự thật. Chúng tôi xin dâng tặng bài ca này cho các nhà tranh đấu dân chủ và mọi ngưòi dân Việt trong nước đã và đang phải bị bắt bớ vì họ dám hy sinh sống thật và nói thật chứ không chiụ khuất phục trước những áp lực, đe doạ, khủng bố, tù đày và đàn áp triền miên của bạo quyền phản quốc CSVN. (xin vui lòng mở nhạc giùm)

Kính thưa ông Nguyễn Công Bằng cùng toàn thể quý vị,

Hôm nay đây, chúng ta cùng nhau hội tụ nơi đây, trong ngôi Đền Thờ Quốc Tổ thiêng liêng này, trước bàn thờ của Quốc Tổ và anh linh của các bậc tiền nhân và lịch sử gần 5000 năm dựng nước và giữ nước của dân tộc VN để tâm đàm tìm cách cứu dân, cứu nước với một đảng phái mới thành lập cách đây 6 năm mang tên là “Vì Dân”. Một cái tên thật mộc mạc, đơn giản nhưng thâm thuý và mang nhiều ý nghĩa trọng đại kèm theo với những đòi hỏi to lớn đối với những ai xử dụng hai danh xưng này.

“Vì Dân” hay tiếng Anh là “For the People Party” là một chữ lớn và rất ư là “đòi hỏi” (‘demanding’) vì khi chọn hai chữ “Vì Dân” làm đảng danh, tôi hy vọng và nghĩ rằng, những thành viên sáng lập cũng như hiện hữu của đảng “Vì Dân” biết rằng họ đã tự mang cho mình một trách nhiệm và một lý tưởng vô cùng nặng nề, khó khăn và cao thượng vì:
    * Đã “VÌ DÂN” thì không thể “VÌ ĐẢNG” đuợc nữa. Nhu cầu của đảng phải nằm dưới nhu cầu của DÂN và của DÂN TỘC.

    * Đã “VÌ DÂN” thì không thể “VÌ MÌNH” được nữa. Tư lợi và quyền lợi của những thành viên của đảng phải tuyệt đối gạt bỏ để trở thành “VÌ NƯỚC QUÊN MÌNH”

    * Đã là “VÌ DÂN” thì không thể “VÌ QUYỀN LỢI RIÊNG TƯ hay ĐẢNG PHÁI” được nữa mà phải vì dân để đặt QUYỀN LỢI của TỔ QUỐC và QUỐC GIA lên trên hết. Nếu cần phải hy sinh hay chiụ thiệt thòi làm gạch lót đường thì Đảng Vì Dân cũng phải sẵn sàng làm hay đóng vai trò đó.

    * Đã là “VÌ DÂN” thì phải sẵn sàng “VỊ QUỐC VONG THÂN” khi TỔ QUỐC và QUỐC DÂN lâm nguy, kêu cứu chứ không vì sợ chết hay bị tận diệt cho đảng của mình để mà đầu hàng, nhân nhượng, điều đình với kẻ thù hầu bảo an hay bảo tồn đời sống cho cá nhân hay đoàn thể của mình.

    * Đã là “VÌ DÂN” thì phải “VÌ VIỆC CHUNG” mà làm. Trong nước thì lo cho nhu cầu dân chủ, tự do và độc lập của TOÀN DÂN, ở hải ngoại thì phải lo và đóng góp cụ thể cho sự vững mạnh, đoàn kết và sự trường tồn của CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA như là bổn phận của đảng chứ không thể đứng bên lề coi chuyện của Cộng Đồng không phải là chuyện của tổ chức mình.

    * Đã là “VÌ DÂN” thì phải “THẬT VỚI DÂN” không lợi dụng, mỵ dân như CS đã và đang làm. Thành thật, trong sáng, có nói có, không nói không, không khoe trương khoác lác, hình thức rình rang bề ngoài, đóng kịch, mạo danh, tiếm danh và làm mất đi lòng tin cậy của dân chúng.

    * Đã là “VÌ DÂN” thì phải “THẬT SỰ DÂN CHỦ” từ thượng tầng cho đến hạ tầng, đường lối, chủ trương, sinh hoạt phải được thi hành trong tinh thần tương kính, nhẫn nại, trân trọng và lắng nghe ý kiến xây dựng, đặc biệt là tiếng nói của đồng bào là người dân.

    * Đã là “VÌ DÂN” thì phải tuyệt đối không “PHẢN DÂN, HẠI NƯỚC” hay vì quyền lợi của đảng mà phản dân, bắt tay, hoà hợp, hoà giải với kẻ thù của DÂN TỘC và ĐẤT NƯỚC v.v…và v.v…
Kính thưa quý vị, tại sao những yếu tố này lại quan trọng trong bối cảnh của đất nước và tình hình sinh hoạt chánh trị của người Việt hải ngoại nói chung chứ không riêng gì đảng Vì Dân hiện nay? Xin thưa là vì dân chúng và đồng bào trong cũng như ngoài nước đã quá ngán ngẫm và đau khổ trước những cảnh tượng và hành vi vì địa vị, quyền hành và vì đảng để mà bán nước, hại dân “thà mất nước chứ không mất đảng” của CSVN, nên hai chữ VÌ DÂN và VÌ NƯỚC cần phải được dùng và sống bởi tất cả những ai đang chọn nó một cách cực kỳ đúng nghĩa để không đắc tội với DÂN TỘC và ĐỒNG BÀO trong cũng như ngoài nước và đặc biệt là với các thế hệ con cháu mai hậu và với lịch sử.

Rất tiếc thay, vì trải qua nhiều kinh nghiệm đau thương và thất vọng bởi những hành vi lường gạt, khoa trương, dối trá và không thành thật trước đây của một số cá nhân, hội đoàn và tổ chức chánh trị tại hải ngoại và trong nước, một số đông đồng bào đã chọn một thái độ chết người, một thái độ vô cùng bất lợi và nguy hại cho tiền đồ của đất nước và vô cùng có lợi cho bạo quyền cộng sản VN đó là: họ cho rằng ai làm chánh trị cũng đều thủ đoạn, đều lừa dối và đều lợi dụng nên ai có lên làm thì cũng như vậy mà thôi, thay đổi làm gì. Tệ hơn nữa và đi xa hơn nữa là một số người còn mắc phải căn bịnh “ám ảnh” đi đâu, gặp ai và nhìn ai họ cũng thấy, nghĩ và nghi rằng người ấy hay tổ chức ấy đã bị CS xâm nhập hay dựng nên để rồi quyết định không tin ai cả và cũng không tham gia hay làm một điều gì cả vì họ sợ sẽ bị CS lợi dụng hay làm lợi cho CS. Điều này là điều CS đã và đang khai thác, lợi dụng và khuyến khích người Việt tỵ nạn và các tổ chức trong cộng đồng ngưòi Việt tỵ nạn nghĩ và làm như thế một cách tối đa. Đó là: “Đừng tin ai hết và không nên làm gì cả hay tham gia với ai cả vì người đó hay tổ chức đó có thể là CS”

Nghị Quyết 36 và trọng tâm của những chiến lược CSVN đã và đang dùng để làm tê liệt và vô hiệu hoá sự đoàn kết và sức mạnh của cộng đồng người Việt hải ngoại là ở điểm này. Vì thế, chúng ta cần phải đi đến những suy nghĩ và hành động đúng đắn và rõ rệt về bạn và thù hầu bảo vệ được chiến tuyến của chúng ta và chống lại một cách hữu hiệu dã tâm này của kẻ thù phản quốc CSVN.

Vì thế chỉ còn trông mong vào Cộng Đồng để thấy được một đường hướng, một quan điểm chung và một lời cố vấn nào đó hầu có thể giải quyết được phần nào vấn đề then chốt này. Đặc biệt là ngày nay, đảng CSVN và tay sai của chúng đã dốc toàn lực, thường xuyên và bỏ hết thời giờ ra (hàng giờ, hàng phút và hằng giây) để bôi bẩn, đánh phá, mạ lỵ, xuyên tạc, bịa đặt một cách tối đa không chừa một thứ ngôn từ nào trên hệ thống e-mail và paltalk để “maximize” tạo tối đa những ngộ nhận , nghi kỵ, ganh ghét và chia rẽ trong hàng ngũ người Việt chống Cộng với nhau. Hễ càng chống Cộng bao nhiêu, hễ càng có uy tín bao nhiêu thì càng bị đánh và bôi bẩn bấy nhiêu. Điều này có tác dụng nhãn tiền là: một phần nào đó nó đã làm tê liệt được một cơ thể vốn vẫn lành lặn và mạnh khỏe nhưng vì tâm thần của cơ thể ấy bị nhập tâm là toàn bộ cơ thể đã bị virus CS xâm nhập làm hư hết rồi, không nên tin hay làm gì cả với các chi thể ấy, nếu xử dụng chúng virus sẽ lây lan thêm ra. Kết quả là, thân xác lành mạnh ấy dừng lại, tê liệt và án binh bất động.

Nói một cách khác mối đe dọa lớn nhất cho tương lai và cuộc tranh đấu giải trừ quốc nạn của dân tộc VN hiện nay vẫn là sự khủng hoảng niềm tin tại hải ngoại mà CSVN đã và đang khai thác một cách tối đa để làm nản lòng mọi người dân trong cũng như ngoài nước, vì nếu chúng ta đã không tin nhau được nữa thì sẽ chẳng bao giờ có thể kết hợp được như thế CS sẽ “bất chiến tự nhiên thành”.

Đứng trước tình trạng này, cộng đồng tỵ nạn và cá nhân của chúng ta phải làm như thế nào và câu trả lời nằm ở đâu? Chúng tôi thiển nghỉ, cá nhân mỗi một người trong chúng ta cần hiểu và làm được một số việc như sau:
    1. Xác định rỏ là trong thực tế CSVN không tài thần hay có ảnh hưởng toàn diện, dễ dàng và to lớn như chúng huyênh hoang hay như tay sai của họ đã và đang rỉ tai, tuyên truyền. Tuyệt đại đa số ngưòi Việt tỵ nạn CS và các tổ chức, đảng phái chống Cộng vẫn là những người chống Cộng thật, không hề thoả hiệp hay theo CS để mỵ dân. Không nên tưởng tượng quá đáng khả năng và sức mạnh lôi kéo của CSVN.

    2. Không để cho những quan ngại về CS xâm nhập hay cài người làm cho chúng ta có thái độ “vơ đũa cả nắm” thấy và nhìn mọi sự với quan niệm: “you are a communist or a communist sympathiser until proven otherwise”. “Tôi coi anh là cộng sản cho đến khi anh chứng minh được rằng anh không là CS”. Ngược lại phải tham dự và chính mình tìm hiểu những sinh hoạt chống Cộng của những cá nhân hay đoàn thể này ra sao và tự mình phán xét, thẩm định trên tư cách, đường hướng và những sinh hoạt của họ với tất cả sự vô tư, công bằng và không để những ác cảm hay thành kiến của mình hay của người khác ảnh hưởng trên sự xét đoán độc lập của mình.

    3. Dùng chữ TÂM, chữ ĐỨC và chữ CHÁNH làm tiêu chuẩn chính để đánh giá và thẩm định giá trị và tư cách của cá nhân hay người lãnh đạo của một tổ chức. Theo tôi, càng muốn làm CHÁNH TRỊ (chánh= đúng ; trị= làm, chỉnh lại) thì cá nhân và đoàn thể ấy càng phải có CHÁNH TÂM và có ĐẠO ĐỨC thật sự chứ không phải GIAN NGOA, xử dụng XẢO THUẬT hay NGUỴ BIỆN. “Nếu Tâm đầy tràn Phật tánh thì hành động như Phật, còn Tâm bị Tà Ma chiếm ngự thì hành động sẽ y như Ma”. Người làm chánh trị và các tổ chức chánh trị tại hải ngoại phải xét lại và đặt lại ưu tiên của đoàn thể mình về nhân sự cũng như tư cách hành xử của tổ chức mình. Mọi việc phải dựa trên căn bản thành tâm và thành thật. Không thêu dệt, đánh bóng hình thức bên ngoài, không xử dụng tiểu xảo, đặt cái lợi nhỏ trước mắt của đảng hay cá nhân mình để làm mất đi NIỀM TIN, cái lợi lớn, lợi chung và lợi lâu dài của toàn thể dân tộc. Tuyệt đối không dùng THỦ ĐOẠN hay đối với đồng bào và các hội đoàn đoàn thể và tổ chức cùng chiến tuyến chống cộng với mình.

    4. Không nên quá lo lắng vì có quá nhiều đảng phái tại hải ngoại hay trong nước, chỉ có CS độc tài, độc đảng mới sợ đa dảng và đa nguyên. Hiện nay, đảng CSVN chỉ muốn một mình một chợ. Chỉ có họ mới có quyền bán và buộc toàn dân VN phải mua bất kỳ những gì họ bán dù đó là thịt thúi hay cá ươn. Chính vì thế mà chúng ta và toàn dân VN đã và đang đòi hỏi đa đảng và đa nguyên cho VN để cho người đi chợ có quyền chọn lựa. Trong thể chế dân chủ thật sự, ai cũng có quyền bán, và ai cũng có quyền mua hay không mua, những người bán hàng, ai cũng sẽ cố bán cho chúng ta những món hàng của họ và đương nhiên họ cũng sẽ phải nói tốt về tư cách của họ và phẩm chất của món hàng mà họ muốn bán. Mua hay không mua vẫn là quyền của chúng ta. Chúng ta có thể bị hớ một vài lần. Nhưng đó là việc phải có khi đi mua hay chọn hàng. Chúng ta phải thận trọng, sáng suốt, từ tốn, rút tỉa kinh nghiệm và khôn ngoan hơn và dần dần chúng ta cũng sẽ biết được ai là người bán hàng thành thật, bán hàng tốt và không nói thách. Những người bán hàng thành thật như thế sẽ từ từ chinh phục những người đi chợ và người đi chợ sẽ dần dần tụ lại với người ấy, mặc dù mới ban đầu gian hàng của người có Tâm tốt ấy có thể không đưọc đẹp, đuợc to, ồn ào hay sôi nổi, đông người tới như những cửa tiệm có nhiều tiền, có nhiều nhân viên và có cơ ngơi rộng lớn khác trong chợ. Nên nhớ rằng, những cửa hàng dù lớn, nhưng một khi đã bị người đi chợ khám phá ra là dối trá, hàng không thật “treo đầu dê, bán thịt chó” thì những người bán hàng ấy cũng sẽ phải bị đào thải về lâu về dài. Chỉ cần có dân chủ và tự do cho cả chợ thì dù cho gian hà ng của CS có là cái siêu thị đi nữa, nhưng thịt thúi cá ương thì người đi chợ cũng sẽ thà đứng xếp hàng trước một cái sạp bán cá thịt tươi để mua hơn là vào siêu thị. Đồng bào và chúng ta không đơn sơ hay ngây thơ như những cá nhân hay những đảng phái này nghĩ. Vì dẫu cho họ có thu hút được đông người hay giới trẻ nhẹ dạ đi theo vào lúc ban đầu đi nữa, nhưng nếu tâm và đức không có hay không thật thì chẳng chóng thì chày, đồng bào hoặc giới trẻ cũng sẽ thấy được sự thật về đức độ của tổ chức hay người lãnh đạo đó để rồi xa lánh.
Tuy nhiên, ba điều chúng ta cần lưu ý ở đây là:
    1. Sanh hoạt chánh trị đối đầu với CSVN rất hệ trọng, không giống như đi mua hàng, hay hậu quả không giống như mua hàng bị hớ. Tôi chỉ dùng hình ảnh này để cho chúng ta dễ thấy vấn đề hơn mà thôi. Người đi làm cách mạng, tranh đấu chỉ cần bị lừa một lần cũng đủ bị mất mạng, tù đày và sự dối trá ấy đủ giết chết niềm tin của hàng vạn con người và của cả dân tộc. Vì thế, chúng ta không thể VÔ TÌNH, QUÁ CẢ TIN hay MÙ QUÁNG đi theo người này hay tổ chức nọ mà không cần biết hay cân nhắc những chủ trương hay việc gì họ đã và đang làm để xem những chủ trương, lập trường, đường hướng hay kế hoạch ấy có làm hại, có “tri hành bất nhất” hay có tạo bất lợi, đi ngược lại công cuộc chống Cộng giải trừ Quốc Nạn của toàn dân hay không. Với tư cách là người mua, chúng ta không nên tin ngay những gì người bán viết trên bảng quảng cáo. Nếu họ viết rằng “cam ngọt” chúng ta không nên tin ngay bằng cách mua liền cả ký lô, nhưng nên chỉ mua một hai trái để thử xem người bán có thật thà hay không. Nói một cách khác là chúng ta phải chính mình mua thử, nếm thử, đến tham dự để tìm hiểu xem người này đảng nọ nói gì, đường hướng ra sao, một cách công bằng và công tâm. Tuyệt đối không nên ngồi nhà hay chỉ nghe người khác nói để mà phê phán. Có thế mới biết cam có ngọt thật sự v à người bán có “treo đầu dê bán thịt chó” hay không. Tôi thiết nghĩ chúng ta sau đó còn cần có thời gian để “xem trái để mà biết cây” cẩn thận chờ xem và dành thời gian tìm hiểu thấu đáo một cách trực tiếp với những tổ chức này trước khi ủng hộ một cách chừng mực và sáng suốt.

    2. Chúng ta cũng không thể vì sợ bị lừa ở chợ mà không đi chợ để mua đồ ăn được. Tương tự như thế, chúng ta cũng không thể vì sợ CS trà trộn vào các đảng phái để rồi không sinh hoạt hay tham dự những sinh hoạt chánh trị của các đoàn thể hay tổ chức chống Cộng được. Điều quan trọng ở đây là chúng ta phải sáng suốt, đởm lược và khôn ngoan để rời bỏ, ngưng hợp tác với những cá nhân hay tổ chức không chân thật đó và vẫn tiếp tục tham gia vào những tổ chức hay sinh hoạt chánh trị khác và nhất quyết không để mình có thái độ “vơ đũa cả nắm”. Chúng ta không thể vì đã bị một gian hàng nào đó trong chợ lừa để rồi kết luận rằng mọi gian hàng trong chợ đều là những người không thật tâm cã. Phải làm sao để việc chúng ta không mua hàng của một cửa hàng nào trong chợ không tạo cớ cho CS lợi dụng xúi dục chúng ta không đi chợ hay tẩy chay toàn bộ khu chợ.

    3. Cuối cùng, chúng ta không nên quá bận tâm về những gian hàng (đảng phái chánh trị) không thật và không tốt. Trong sinh hoạt dân chủ, chính sự dối trá và thủ đoạn sẽ bị dân chúng xa lánh và khiến họ phải từ từ dẹp tiệm, hay có đó nhưng bán không ai mua nữa. Trong sinh hoạt dân chủ, chúng ta không có quyền bắt ai phải đóng cửa cả và đó cũng không phải là quyền của chúng ta hay của một chánh quyền dân chủ thật sự. Chúng ta chỉ có quyền không mua và chia sẻ với người khác kinh nghiệm bị lừa của chúng ta để họ không dùng cửa hàng ấy nữa là cũng đủ cho họ phải bị đào thải. Trong tinh thần đó, chúng ta chỉ giữ lịch sự và không mua hàng chứ không nên đánh phá gian hàng của ai cả trong chợ. Ngoại trừ chúng ta có chứng cớ rõ ràng rằng gian hàng ấy là của CS hay làm lợi cho CS một mình một chợ muôn đời thống trị đất nước thì chúng ta triệt để phải chống đối như chúng ta đã và đang chống một cách quyết liệt, không nhân nhượng hiện nay. Cộng sản luôn khích động để chúng ta phải bỏ giờ và sức lực quý hiếm ra để đánh phá và đòi dẹp những gian hàng hay người bán hàng xấu. Nhưng đó không phải là bổn phận của người mua. Chúng ta chỉ cần tẩy chay gian thương và ủng hộ những gian hàng thiện tâm và phải tập trung dành hết thì giờ và công sức để lật mặt nạ và loại bỏ cái gian hàng chính yếu nhất, rõ ràng nhất, phản quốc nhất, độc tài nhất, độc đảng nhất, mạnh nhất và nguy hiểm nhất là tà quyền CSVN.
Nói một cách ngắn gọn, chúng ta tuyệt đối không nên có thái độ QUÁ BI QUAN hay QUÁ CHỦ QUAN đối với các nỗ lực, phong trào và tổ chức chánh trị chống Cộng của 85 triệu ngưòi dân VN trong nước và 3 triệu đồng bào tại hải ngoại, nhưng phải có thái độ trưởng thành, đứng đắn, thận trọng, sáng suốt và bình tĩnh không để cho CS đưa cộng đồng chống Cộng của chúng ta vào tình trạng tuyệt vọng, bỏ rơi, hoàn toàn thụ động và tê liệt.

Có lẽ công cuộc giải trừ Quốc Nạn không cần thêm nhiều đảng phái nữa mà cần những đảng phái hiện hữu thể hiện được cái TÂM chân thật, phong cách ĐẠO ĐỨC và hành động TRONG SÁNG của tổ chức mình để phục hồi lại niềm tin của mọi người cho đại cuộc chung. Làm được như thế thì những người đang xả thân hoạt động chánh trị của các đảng phái đã đóng được một công lớn cho chánh nghĩa quốc gia và đại cuộc rồi vậy. Thật mong thay.

Kính chúc quý vị đại diện của đảng Vì Dân và toàn thể quý vị cùng đồng bào hiện diện một buổi Tâm Đàm thành công, lợi ích và nhiều ý nghĩa.

Nguyễn Thế Phong – CĐNVTD-UC


No comments:

Post a Comment