* CSVN phát pháo lệnh công khai đánh phá người Việt Quốc Gia tỵ nạn CS qua việc Bộ Ngoại Giao VC khai trương “Quỹ hỗ trợ, vận động người Việt Nam ở nước ngoài” và công bố kế hoạch hoạt động của quỹ này.
* Qua bức thư của Thứ Trưởng Ngoại Giao Nguyễn Thanh Sơn gửi Dân biểu Quốc Hội Hoa Kỳ Cao Quang Ánh cho thấy rõ quyết tâm “tát cạn, bắt lấy” Cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn cộng sản của VC.
* Qua bức thư của Thứ Trưởng Ngoại Giao Nguyễn Thanh Sơn gửi Dân biểu Quốc Hội Hoa Kỳ Cao Quang Ánh cho thấy rõ quyết tâm “tát cạn, bắt lấy” Cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn cộng sản của VC.
Không phải tới bây giờ Cộng Sản Việt Nam (CSVN) mới đặt nặng công tác tuyên vận vào cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng sản. Ngay từ khi quân dân miền Nam hoảng hốt tháo chạy, CSVN đã đặt người vào mai phục trong hàng ngũ những người di tản. và số cán bộ Cộng sản sau này còn được gửi theo những chuyến vượt biên do CSVN tổ chức để lấy vàng.
Vào giữa thập niên 80, cộng đồng người Việt ở nước ngoài đã lớn mạnh với những tổ chức cộng đồng, những hội đoàn, liên hội, mặt trận ra đời. CSVN bắt đầu đẩy mạnh chính sách du kích văn hóa vào cộng đồng người Việt hải ngoại qua 4 khía cạnh:
1. Khía cạnh thứ nhất: Mượn việc hoạt động văn hóa làm bình phong che giấu những âm mưu tuyên truyền thâm hiểm cho cộng sản, vận động tranh thủ sự ủng hộ của trí thức phương Tây đối với Hà Nội, len lỏi vào hàng ngũ quốc gia thông qua các tổ chức, các đoàn thể, các sinh hoạt thuần túy văn nghệ để nói hành nói xấu người này người kia, đâm bị thóc chọc bị gạo, gây vô số những ngộ nhận, hiềm khích và chia rẽ giữa những người đáng lẽ phải tuyệt đối đồng tâm và đồng hành trong một trận tuyến chung chống lại bạo quyền;
2. Khía cạnh thứ hai: Gián điệp văn hóa
3. Khía cạnh thứ ba: Chiêu dụ những người có tài, có tầm ảnh hưởng lớn trong cộng đồng người Việt ở hải ngoại để họ động lòng đừng tiếp tục đấu tranh. Để họ làm ngơ mặc kệ bao nhiêu tội ác đang hoành hành trên quê hương khốn khổ. Để những tù nhân chính trị tại Việt Nam vẫn cứ “bình yên” trong các trại tù. Để hàng triệu người dân vô tội tiếp tục bị xua đi kinh tế mới như những bầy súc vật. Để họ cứ tiếp tục hát tình ca, làm văn chương thuần túy, văn chương dỗ dành nhau thiếp dần trong giấc ngủ lưu đày.
4. Các tạp chí của Việt Cộng ở nước ngoài viết vung tay rất cao và rất thoáng đối với các tác giả tỵ nạn. Để chứng tỏ Cộng Sản thực tâm “đoàn kết” với mọi người. Để khêu thêm nỗi niềm nhớ nhung quê hương vốn đã dày vò tâm sự đồng bào tỵ nạn hầu mọi người dễ dàng chấp nhận con đường “du lịch về thăm nước”. Để cổ vũ cho lối văn chương thoát ly, mơ mộng, ru ngủ, đừng tố cáo những tội ác tày trời của cộng sản và cũng đừng ai kêu gọi đồng bào đứng lên tranh đấu cho tự do và nhân quyền của mình. Để xúi giục đồng bào tỵ nạn “phá giải … những phức tâm … phá vỡ … thân phận lưu lạc của mình bằng tiếng nói thi ca. Với tâm trạng “an lành”, không còn băn khoăn “ai thắng, ai thua”.
Vào những năm cuối thập niên 80, CSVN đã chuyển thế du kích chiến văn hóa sang vận động chiến phối hợp với ngoại vận.
Ngày 24-8-1989, báo The Christian Science Monitor đăng một bản tin khá dài về cuộc gặp gỡ giữa những tác giả Việt Cộng và 4 tác giả Mỹ, tất cả đã viết sách về đề tài Việt Nam. Họ đã gặïp nhau tại Boston tiểu bang Massachusetts trong một cuộc thảo luận công khai. Sau đó, họ gặp nhau tại một tư gia, sau khi 4 tên VC bị người tỵ nạn VN tại tiểu bang này chất vấn và đả kích dữ dội. Đây là một đòn ngoại vận mới của Hà Nội. Trước nữa là trò bịp dụ dỗ một số cựu chiến binh Mỹ đến thăm Việt Nam.
Đây là một chiến dịch lâu dài của Hà Nội được khai thác qua 4 phương tiện: các hội thân Cộng và phản chiến của nước Mỹ; cựu chiến binh Mỹ từng chiến đấu tại Việt Nam; truyền thông Mỹ và bọn Việt gian mới nằm trong khối tỵ nạn người Việt ở nước ngoài.
Thủ đoạn này với sự tiếp tay của bọn Việt gian mới đa,õ đang và sẽ còn gây nhiều khó khăn cho người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng sản.
Năm 1992, mạng lưới trí vận của CSVN tại hải ngoại đã đẩy mạnh chiến dịch “Hoa hồng xám” nhằm “xóa bỏ tàn tích Việt Nam Cộng Hòa” và “nâng cấp trí tuệ quần chúng về cuộc cách mạng dân tộc”.
Các chặng xóa bỏ và nâng cấp gồm 3 bước.
Bước một, VC sẽ tạo dư luận quần chúng đồng hóa chính nghĩa tự do với chính phủ miền Nam; đồng hóa chính phủ miền Nam với tham nhũng thối nát; chuyển ý thức chán ghét tham nhũng, thối nát sang chán ghét chế độ miền Nam. Từ chán ghét chế độ chuyển sang chán ghét toàn bộ những gì dính dáng đến chế độ như quốc kỳ, quốc ca, các ngày lễ quốc khánh 1 tháng 11, ngày quân lực 19 tháng 6. Gây tư tưởng bội bạc, vô ơn trong giới trẻ ở hải ngoại đối với xương máu của các thế hệ cha anh. Dè bĩu nỗ lực giữ nước của các thế hệ trước là “mặc cảm quá khứ”. Để thực hiện bước này, CSVN đã giả vờ tẩy chay cả dấu tích của cả hai chế độ Nam, Bắc. Thí dụ như hô hào tẩy chay cờ đỏ, không treo cờ vàng. Kỳ thực ở hải ngoại không ai treo cờ đỏ bao giờ, cho nên sự hô hào này có người nghe theo, CSVN sẽ triệt được lá cờ vàng, và vì cờ đỏ xưa nay không ai treo nên có mất cũng không sao.
Bước hai, CSVN bung rộng báo giao lưu văn hóa một chiều đến các địa phương, nếu bán không được thì phát không, báo nào “cháy” hay bị lộ diện thì đóng cửa ra tờ khác, tiến tới hệ thống chân rết.
Bước ba, CSVN sẽ sử dụng toàn lực các tờ báo trong mạng lưới tập trung vào các mục tiêu chính trị, dân vận và ngoại vận, khuyến khích du lịch, liên hiệp hợp tác.
Về mặt nâng cấp trí tuệ quần chúng về cuộc “cách mạng dân tộc”, chiến dịch trí vận do CSVN phát động năm 1992 tìm cách “cấy” vào quần chúng các tư duy theo trình tự sau đây:
- Cuộc chiến Việt Nam đã đi vào lịch sử hết mong sửa đổi.
- Gây tự hào dân tộc: dân tộc Việt Nam nhỏ bé đã đánh thắng được cả một lực lượng Đồng minh khổng lồ gồm cả Mỹ, Đại Hàn, Úc, Tân Tây Lan, Thái Lan, Phi Luật Tân (kỳ thực không phải chỉ chế độ miền Bắc mà cả khối Cộng sản gồm Nga, Tàu, Đông Âu, Đông Đức, Bắc Hàn, Cuba).
- Xác nhận miền Bắc là “thực thể chính trị Việt Nam” trên trường quốc tế, còn miền Nam “sinh sau đẻ muộn không đáng kể”.
- Khối Cộng sản là “anh em” của miền Bắc, Đồng minh Hoa Kỳ là “chủ” của miền Nam.
- Gán ghép chiến công của miền Bắc vào các chiến công lịch sử của dân tộc: đưa chiến thắng Điện Biên Phủ lên ngang tầm chiến thắng Bạch Đằng, chiến thắng Đống Đa, và gọi chung đó là “chiến thắng của dân tộc Việt”.
- Tự hào quá khứ chuyển hóa sang tự hào chấp nhận và tin tưởng tương lai.
Mặt trận tuyên vận kết hợp với ngoại vận của CSVN ngày càng tấn công ồ ạt vào cộng đồng người Việt tỵ nạn khi Hoa Kỳ và Việt Nam bắt tay bang giao.
- Con bài tuyên vận được thực hiện qua một nữ ca sĩ miền Nam được đưa ra trình diễn tại Bắc Cali đã bị cháy khi hàng ngàn đồng bào chống Cộng biểu tình phản đối.
- Cuộc hội thảo với chủ đề “Việt Nam: Nối Nhịp Cầu Cũ Mới” tại San Diego có sự hiện diện của đại diện VC là Hà Huy Thông, phó Đại sứ VC tại Hoa Kỳ bị hàng trăm đồng bào biểu tình phản đối.
- Phạm Chính Trực và phái đoàn đến Bắc Cali vận động thương mại.
- Trần Đức Lương (lúc đó là Phó Thủ Tướng) và phái đoàn đến San Francisco kêu gọi ngoại quốc đầu tư bị hàng ngàn đồng bào biểu tình phản đối. (Trong khi đó, theo Việt Nam nhật báo thì, vài ba ông “tai to, mặt lớn” của một tổ chức “xây dựng cộng đồng, giải phóng quê hương” ở Bắc Cali đã vào khách sạn để dâng “thỉnh nguyện thư” về kinh tế (sic!) cho Phó Thủ tướng Trần Đức Lương (sic!)
- Triễn lãm VietExpo.
- Hội thảo “Bể Dâu” và trình bày tuyển tập “Phiá Bên Kia Thiên Đường” gồm 18 truyện ngắn nguyên bản Anh ngữ và có một số dịch ra từ Việt ngữ. 4 truyện ở trong nước là của các nhà văn Nguyễn Huy Thiệp, Bảo Ninh, Lê Minh Khuê, Hồ Anh Thái và 8 truyện của các nhà văn hải ngoại của các nhà văn, nhà báo Võ Phiến, Hoàng Khởi Phong, Nguyễn Mộng Giác, Trần Vũ, Nguyễn Xuân Hoàng, Andrew Lâm, Phan Huy Đường và Lai Thanh Hà. (Nguyễn Mộng Giác, theo tin báo chí đã về nước xin phép và được Nhà Nước CSVN cho phép in và phát hành quyển trường thiên Sông Côn Mùa Lũ ở trong nước, cũng như Nhật Tiến được in chung với người em là là văn Nhật Tuấn in và phát hành tập truyện “Quê Nhà, Quê Người”.
- Trình diễn Múa Rối Nước.
- Triễn lãm tranh “Nghìn Trùng Xa Cách” tại San Jose.
- Với sự tiếp tay của Vũ Đức Vượng, một người được đi du học trong khi bao nhiêu người cùng lứa tuổi ông ta phải gia nhập quân ngũ chiến đấu để bảo vệ miền Nam, CSVN đưa 6 tờ báo trong nuớc ra bán ở Hoa Kỳ nhưng đã hoàn toàn thất bại.
- Tháng 8 năm 1997, Trung tâm băng nhạc Paris By Night tại Pháp có chi nhánh ở Nam California đã tung ra băng video số 40 với chủ đề Mẹ Việt Nam. Nội dung cuốn video nhằm bội nhọ Quân lực Việt Nam Cộng Hòa, tuyên truyền cho chủ nghĩa cộng sản, kêu gọi người Việt hải ngoại hãy coi “cuộc chiến cũ là tiền kiếp” hãy đem sức người sức của về xây dựng đất nước. Cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn khắp nới đã phản ứng quyết liệt.
- Cuộc biểu tình dai dẳng là những cuộc biểu tình chống tòa Tổng lãnh sự CSVN tại San Francisco khiến Tổng lãnh sự là Nguyễn Xuân Phong, một trong những người có dính líu vào biến số chôn sống hàng ngàn đồng bào Huế trong Tết Mậu Thân 1968, và các nhân viên không dám mở cửa để tiếp xúc với đồng bào.
- Cũng trong khoảng thời gian này, tờ Thời Báo ở San Jose đã phỏng vấn Tổng lãnh sự Nguyễn Xuân Phong để tên này mạt sát người Việt Quốc Gia tỵ nạn, hạ nhục các người ra đi theo diện H.O. Tờ báo này đã bị đồng bào biểu tình 86 lần trước tòa soạn.
- Tháng 1 năm 1999, Trần Trường treo cờ đỏ, sao vàng và ảnh Hồ Chí Minh trong cửa tiệm cho mướn video của tên này bị hàng chục ngàn đồng bào tỵ nạn biểu tình phản đối trong 53 ngày đêm.
-Năm 2001 triễn lãm 35 bức dị ảnh của Hồ Chí Minh bị hàng ngàn đồng bào biểu tình phản đối hàng tháng trời.
-Bắt đầu năm 2001, CSVN, qua các tay sai hoặc con buôn văn nghệ tại hải ngoại đã đưa các ca sĩ tân nhạc và các ca sĩ cải lương từ trong nước ra hải ngoại trình diễn trình diễn tại nhiều nơi với sự yểm trợ tích cực của các tờ báo thiên Cộng ra mặt đăng quảng cáo, viết bài ca tụng các ca sĩ nhưng tất cả đều bị thất bại ê chề vì gặp phải sự chống đối quyết liệt của cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn cộng sản.
“Tăng cường thông tin giữa trong và ngoài nước, mở rộng giao lưu trao đổi văn hóa phẩm, xuất bản phẩm, nâng cao công suất các phương tiện thông tin đại chúng đến tận từng vùng xa trên thế giới. Tạo điều kiện cho nhiều đoàn nghệ thuật, các tổ chức triễn lãm văn hóa Việt Nam, các nhà khoa học trong và ngoài nước gặp gỡ, đối thoại để góp phần bảo tồn văn hóa dân tộc, góp phần xây dựng một nước Việt Nam giàu mạnh”.
Không phải tới bây giờ CSVN mới mở trận Tổng Tấn Công với “khí thế Mậu Thân, ra quân như Nguyễn Huệ”- như một tờ nhật bao ở Bắc Cali đã phản ứng điên cuồng khi bị đồng bào biểu tình phản đối trước tòa soạn của tờ báo này 86 lần, ngay từ tháng 3 năm 1992, tạp chí Cộng sản đã chỉ đạo “làm tốt công tác vận động cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài” – như đoạn tài liệu đã trích dẫn trên.
“Trong tương lai rồi sẽ có những cán bộ cao cấp của Hà Nội ra nước ngoài tiếp tục kêu gọi ngoại quốc đầu tư; rồi sẽ có nhữngt đoàn văn công được gửi ra nước ngoài trình diễn; rồi sẽ có những phim ảnh từ trong nước đem ra nước ngoài chiếu để … giao lưu văn hóa; rồi sẽ có những cuộc triễn lãm tranh ảnh; sẽ có những buổi hội thảo về khoa học kỹ thuật.
Và rồi sẽ có;
Một hệ thống truyền thông của CSVN với một nhà in, một nhật báo, một tuần báo, một bán nguyệt san, một tạp chí, một nhà sách với hệ thống phát hành, một đài phát thanh, một đài truyền hình xuất hiện tại Hoa Kỳ (biết đâu chẳng là ngay tại San Jose) trong tương lai nếu chúng ta không đoàn kết và tranh đấu quyết liệt với những kẻ xóa bỏ căn cước, vỗ ngực xưng danh người Quốc Gia chân chính nhưng lại lợi dụng quyền tự do ngôn luận, tiếp tay CSVN chống người chống Cộng, đánh phá cộng đồng.”
Lời tiên đoán của chúng tôi cách đây 6 năm hiện nay đã trở thành sự thật: CSVN, bằng một cách nào đó, đã dùng một số cơ quan truyền thông thiên Cộng đánh phá cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại một cách tinh vi. CSVN, bằng tiền bạc đã thủ đắc được qua tham nhũng, buôn lậu, buôn người đã dùng tiền bạc mua chuộc những cây bút đã từng là những cựu tù nhân chính trị, đã từng được đến định cư tại Hoa Kỳ theo diện H.O. viết bài đánh phá người Việt Quốc Gia
hải ngoại một cách tinh vi bằng cách ca tụng các văn công Việt Cộng, mỉa mai các anh em HO là “những ổ chứa vi trùng bệnh lao”, mạt sát các cựu tù nhân chính trị là “đạo quân tấn công restroom”, chê bai các Ban Đại diện cộng đồng, tìm cách đánh phá những biểu tượng chống Cộng, những cơ quan truyền thông chống Cộng. (Ngoài ra, một điều cũng cần lưu ý là CSVN sẽ dùng tiền mua chuộc “một thiểu số đã từng đứng trong hàng ngũ chống Cộng” tách ra dùng internet bịa điều, đặt chuyện để tố cáo những tổ chức chống Cộng mà họ đã từng đứng trong hàng ngũ với mục đích phá hoại niềm tin của đồng bào chống Cộng).
Bản tin ngắn của hãng tin VietNamNet và tờ Nhân Dân hôm thứ Bảy ngày 26-4-2003 nói rằng “Ủy ban về người Việt Nam ở nước ngoài” do Bộ Ngoại Giao CSVN thành lập cách đây ba, bốn năm “chính thức khai trương Quỹ hỗ trợ cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài”. Quỹ này, theo tờ Nhân dân “có mục tiêu tài trợ cho các hoạt động bảo tồn và phát triễn bản sắc văn hóa truyền thống dân tộc, duy trì và phát triển bản sắc văn hóa truyền thống dân tộc, duy trì và phát triển tiếng Việt trong cộng đồng, tổ chức giao lưu về nguồn …”
Nguyễn Đình Bin, Thứ trưởng Thường Trực Bộ Ngoại Giao, Chủ nhiệm ủy ban về người Việt ở nước ngoài vừa “khai trương” cái gọi là “Quỹ hỗ trợ cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài” với ngân khoản 7 tỉ đồng (khoảng 455.000 đô la) chắc chắn Đảng và Nhà nước CSVN đã có danh sách các tờ báo, đài phát thanh, đài truyền hình và một số nhà văn, nhà báo làm “truyền thông trung thực, hai chiều” ở nước ngoài cũng như một số “chuyên viên quậy phá”, được thụ hưởng số tiền máu này. Trong tương lai, cộng đồng người Việt Quốc Gia chống Cộng sẽ nhìn thấy những cơ quan truyền thông tay sai và các “chuyên viên quậy phá” sẽ hiện nguyên hình.
“Ý đồ chính trị” và cả “mục tiêu tình báo, gián điệp” của CSVN khi loan báo chính thức khai trương cái gọi là “Quỹ hỗ trợ cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài” chắc chắn là phải có.
Ngày khai trương cái gọi là “Quỹ hỗ trợ cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài” chính là ngày CSVN phát pháo lệnh công khai mở trận vận động chiến tấn công vào cộng động người Việt Quốc Gia chống Cộng tại hải ngoại.
Hơn lúc nào hết cộng đồng người Việt Quốc Gia cần đề cao cảnh giác nhằm ngăn chận sự xâm nhập của CSVN và bọn tay sai nằm vùng tại hải ngoại.
Mới đây, qua bức thư của Thứ Trưởng VC Nguyễn Thanh Sơn gửi dân biểu Quốc Hội Hoa Kỳ Cao Quang Ánh, nhờ ơng này tiếp tay giới thiệu với cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng sản tại Hoa Kỳ để ơng ta giải thích với những người Việt tỵ nạn “thiếu thơng tin về tình hình đất nước”.
Qua việc làm này cho thấy VC khơng bao giờ từ bỏ ý đồ dùng tiền bạc và bọn tay sai nằm vùng “mai phục” từ lâu trong cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng Sản để thực hiện ý đồ “tát cạn, bắt lấy” 3 triệu người Việt Quốc Gia tỵ nạn cộng sản là những người trước đây mà họ gọi là “bọn ma cơ, đĩ điếm, bọn trốn chạy tổ quốc”.
Nguyễn Thiếu Nhẫn
Vào giữa thập niên 80, cộng đồng người Việt ở nước ngoài đã lớn mạnh với những tổ chức cộng đồng, những hội đoàn, liên hội, mặt trận ra đời. CSVN bắt đầu đẩy mạnh chính sách du kích văn hóa vào cộng đồng người Việt hải ngoại qua 4 khía cạnh:
1. Khía cạnh thứ nhất: Mượn việc hoạt động văn hóa làm bình phong che giấu những âm mưu tuyên truyền thâm hiểm cho cộng sản, vận động tranh thủ sự ủng hộ của trí thức phương Tây đối với Hà Nội, len lỏi vào hàng ngũ quốc gia thông qua các tổ chức, các đoàn thể, các sinh hoạt thuần túy văn nghệ để nói hành nói xấu người này người kia, đâm bị thóc chọc bị gạo, gây vô số những ngộ nhận, hiềm khích và chia rẽ giữa những người đáng lẽ phải tuyệt đối đồng tâm và đồng hành trong một trận tuyến chung chống lại bạo quyền;
2. Khía cạnh thứ hai: Gián điệp văn hóa
3. Khía cạnh thứ ba: Chiêu dụ những người có tài, có tầm ảnh hưởng lớn trong cộng đồng người Việt ở hải ngoại để họ động lòng đừng tiếp tục đấu tranh. Để họ làm ngơ mặc kệ bao nhiêu tội ác đang hoành hành trên quê hương khốn khổ. Để những tù nhân chính trị tại Việt Nam vẫn cứ “bình yên” trong các trại tù. Để hàng triệu người dân vô tội tiếp tục bị xua đi kinh tế mới như những bầy súc vật. Để họ cứ tiếp tục hát tình ca, làm văn chương thuần túy, văn chương dỗ dành nhau thiếp dần trong giấc ngủ lưu đày.
4. Các tạp chí của Việt Cộng ở nước ngoài viết vung tay rất cao và rất thoáng đối với các tác giả tỵ nạn. Để chứng tỏ Cộng Sản thực tâm “đoàn kết” với mọi người. Để khêu thêm nỗi niềm nhớ nhung quê hương vốn đã dày vò tâm sự đồng bào tỵ nạn hầu mọi người dễ dàng chấp nhận con đường “du lịch về thăm nước”. Để cổ vũ cho lối văn chương thoát ly, mơ mộng, ru ngủ, đừng tố cáo những tội ác tày trời của cộng sản và cũng đừng ai kêu gọi đồng bào đứng lên tranh đấu cho tự do và nhân quyền của mình. Để xúi giục đồng bào tỵ nạn “phá giải … những phức tâm … phá vỡ … thân phận lưu lạc của mình bằng tiếng nói thi ca. Với tâm trạng “an lành”, không còn băn khoăn “ai thắng, ai thua”.
Vào những năm cuối thập niên 80, CSVN đã chuyển thế du kích chiến văn hóa sang vận động chiến phối hợp với ngoại vận.
Ngày 24-8-1989, báo The Christian Science Monitor đăng một bản tin khá dài về cuộc gặp gỡ giữa những tác giả Việt Cộng và 4 tác giả Mỹ, tất cả đã viết sách về đề tài Việt Nam. Họ đã gặïp nhau tại Boston tiểu bang Massachusetts trong một cuộc thảo luận công khai. Sau đó, họ gặp nhau tại một tư gia, sau khi 4 tên VC bị người tỵ nạn VN tại tiểu bang này chất vấn và đả kích dữ dội. Đây là một đòn ngoại vận mới của Hà Nội. Trước nữa là trò bịp dụ dỗ một số cựu chiến binh Mỹ đến thăm Việt Nam.
Đây là một chiến dịch lâu dài của Hà Nội được khai thác qua 4 phương tiện: các hội thân Cộng và phản chiến của nước Mỹ; cựu chiến binh Mỹ từng chiến đấu tại Việt Nam; truyền thông Mỹ và bọn Việt gian mới nằm trong khối tỵ nạn người Việt ở nước ngoài.
Thủ đoạn này với sự tiếp tay của bọn Việt gian mới đa,õ đang và sẽ còn gây nhiều khó khăn cho người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng sản.
Năm 1992, mạng lưới trí vận của CSVN tại hải ngoại đã đẩy mạnh chiến dịch “Hoa hồng xám” nhằm “xóa bỏ tàn tích Việt Nam Cộng Hòa” và “nâng cấp trí tuệ quần chúng về cuộc cách mạng dân tộc”.
Các chặng xóa bỏ và nâng cấp gồm 3 bước.
Bước một, VC sẽ tạo dư luận quần chúng đồng hóa chính nghĩa tự do với chính phủ miền Nam; đồng hóa chính phủ miền Nam với tham nhũng thối nát; chuyển ý thức chán ghét tham nhũng, thối nát sang chán ghét chế độ miền Nam. Từ chán ghét chế độ chuyển sang chán ghét toàn bộ những gì dính dáng đến chế độ như quốc kỳ, quốc ca, các ngày lễ quốc khánh 1 tháng 11, ngày quân lực 19 tháng 6. Gây tư tưởng bội bạc, vô ơn trong giới trẻ ở hải ngoại đối với xương máu của các thế hệ cha anh. Dè bĩu nỗ lực giữ nước của các thế hệ trước là “mặc cảm quá khứ”. Để thực hiện bước này, CSVN đã giả vờ tẩy chay cả dấu tích của cả hai chế độ Nam, Bắc. Thí dụ như hô hào tẩy chay cờ đỏ, không treo cờ vàng. Kỳ thực ở hải ngoại không ai treo cờ đỏ bao giờ, cho nên sự hô hào này có người nghe theo, CSVN sẽ triệt được lá cờ vàng, và vì cờ đỏ xưa nay không ai treo nên có mất cũng không sao.
Bước hai, CSVN bung rộng báo giao lưu văn hóa một chiều đến các địa phương, nếu bán không được thì phát không, báo nào “cháy” hay bị lộ diện thì đóng cửa ra tờ khác, tiến tới hệ thống chân rết.
Bước ba, CSVN sẽ sử dụng toàn lực các tờ báo trong mạng lưới tập trung vào các mục tiêu chính trị, dân vận và ngoại vận, khuyến khích du lịch, liên hiệp hợp tác.
Về mặt nâng cấp trí tuệ quần chúng về cuộc “cách mạng dân tộc”, chiến dịch trí vận do CSVN phát động năm 1992 tìm cách “cấy” vào quần chúng các tư duy theo trình tự sau đây:
- Cuộc chiến Việt Nam đã đi vào lịch sử hết mong sửa đổi.
- Gây tự hào dân tộc: dân tộc Việt Nam nhỏ bé đã đánh thắng được cả một lực lượng Đồng minh khổng lồ gồm cả Mỹ, Đại Hàn, Úc, Tân Tây Lan, Thái Lan, Phi Luật Tân (kỳ thực không phải chỉ chế độ miền Bắc mà cả khối Cộng sản gồm Nga, Tàu, Đông Âu, Đông Đức, Bắc Hàn, Cuba).
- Xác nhận miền Bắc là “thực thể chính trị Việt Nam” trên trường quốc tế, còn miền Nam “sinh sau đẻ muộn không đáng kể”.
- Khối Cộng sản là “anh em” của miền Bắc, Đồng minh Hoa Kỳ là “chủ” của miền Nam.
- Gán ghép chiến công của miền Bắc vào các chiến công lịch sử của dân tộc: đưa chiến thắng Điện Biên Phủ lên ngang tầm chiến thắng Bạch Đằng, chiến thắng Đống Đa, và gọi chung đó là “chiến thắng của dân tộc Việt”.
- Tự hào quá khứ chuyển hóa sang tự hào chấp nhận và tin tưởng tương lai.
Mặt trận tuyên vận kết hợp với ngoại vận của CSVN ngày càng tấn công ồ ạt vào cộng đồng người Việt tỵ nạn khi Hoa Kỳ và Việt Nam bắt tay bang giao.
- Con bài tuyên vận được thực hiện qua một nữ ca sĩ miền Nam được đưa ra trình diễn tại Bắc Cali đã bị cháy khi hàng ngàn đồng bào chống Cộng biểu tình phản đối.
- Cuộc hội thảo với chủ đề “Việt Nam: Nối Nhịp Cầu Cũ Mới” tại San Diego có sự hiện diện của đại diện VC là Hà Huy Thông, phó Đại sứ VC tại Hoa Kỳ bị hàng trăm đồng bào biểu tình phản đối.
- Phạm Chính Trực và phái đoàn đến Bắc Cali vận động thương mại.
- Trần Đức Lương (lúc đó là Phó Thủ Tướng) và phái đoàn đến San Francisco kêu gọi ngoại quốc đầu tư bị hàng ngàn đồng bào biểu tình phản đối. (Trong khi đó, theo Việt Nam nhật báo thì, vài ba ông “tai to, mặt lớn” của một tổ chức “xây dựng cộng đồng, giải phóng quê hương” ở Bắc Cali đã vào khách sạn để dâng “thỉnh nguyện thư” về kinh tế (sic!) cho Phó Thủ tướng Trần Đức Lương (sic!)
- Triễn lãm VietExpo.
- Hội thảo “Bể Dâu” và trình bày tuyển tập “Phiá Bên Kia Thiên Đường” gồm 18 truyện ngắn nguyên bản Anh ngữ và có một số dịch ra từ Việt ngữ. 4 truyện ở trong nước là của các nhà văn Nguyễn Huy Thiệp, Bảo Ninh, Lê Minh Khuê, Hồ Anh Thái và 8 truyện của các nhà văn hải ngoại của các nhà văn, nhà báo Võ Phiến, Hoàng Khởi Phong, Nguyễn Mộng Giác, Trần Vũ, Nguyễn Xuân Hoàng, Andrew Lâm, Phan Huy Đường và Lai Thanh Hà. (Nguyễn Mộng Giác, theo tin báo chí đã về nước xin phép và được Nhà Nước CSVN cho phép in và phát hành quyển trường thiên Sông Côn Mùa Lũ ở trong nước, cũng như Nhật Tiến được in chung với người em là là văn Nhật Tuấn in và phát hành tập truyện “Quê Nhà, Quê Người”.
- Trình diễn Múa Rối Nước.
- Triễn lãm tranh “Nghìn Trùng Xa Cách” tại San Jose.
- Với sự tiếp tay của Vũ Đức Vượng, một người được đi du học trong khi bao nhiêu người cùng lứa tuổi ông ta phải gia nhập quân ngũ chiến đấu để bảo vệ miền Nam, CSVN đưa 6 tờ báo trong nuớc ra bán ở Hoa Kỳ nhưng đã hoàn toàn thất bại.
- Tháng 8 năm 1997, Trung tâm băng nhạc Paris By Night tại Pháp có chi nhánh ở Nam California đã tung ra băng video số 40 với chủ đề Mẹ Việt Nam. Nội dung cuốn video nhằm bội nhọ Quân lực Việt Nam Cộng Hòa, tuyên truyền cho chủ nghĩa cộng sản, kêu gọi người Việt hải ngoại hãy coi “cuộc chiến cũ là tiền kiếp” hãy đem sức người sức của về xây dựng đất nước. Cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn khắp nới đã phản ứng quyết liệt.
- Cuộc biểu tình dai dẳng là những cuộc biểu tình chống tòa Tổng lãnh sự CSVN tại San Francisco khiến Tổng lãnh sự là Nguyễn Xuân Phong, một trong những người có dính líu vào biến số chôn sống hàng ngàn đồng bào Huế trong Tết Mậu Thân 1968, và các nhân viên không dám mở cửa để tiếp xúc với đồng bào.
- Cũng trong khoảng thời gian này, tờ Thời Báo ở San Jose đã phỏng vấn Tổng lãnh sự Nguyễn Xuân Phong để tên này mạt sát người Việt Quốc Gia tỵ nạn, hạ nhục các người ra đi theo diện H.O. Tờ báo này đã bị đồng bào biểu tình 86 lần trước tòa soạn.
- Tháng 1 năm 1999, Trần Trường treo cờ đỏ, sao vàng và ảnh Hồ Chí Minh trong cửa tiệm cho mướn video của tên này bị hàng chục ngàn đồng bào tỵ nạn biểu tình phản đối trong 53 ngày đêm.
-Năm 2001 triễn lãm 35 bức dị ảnh của Hồ Chí Minh bị hàng ngàn đồng bào biểu tình phản đối hàng tháng trời.
-Bắt đầu năm 2001, CSVN, qua các tay sai hoặc con buôn văn nghệ tại hải ngoại đã đưa các ca sĩ tân nhạc và các ca sĩ cải lương từ trong nước ra hải ngoại trình diễn trình diễn tại nhiều nơi với sự yểm trợ tích cực của các tờ báo thiên Cộng ra mặt đăng quảng cáo, viết bài ca tụng các ca sĩ nhưng tất cả đều bị thất bại ê chề vì gặp phải sự chống đối quyết liệt của cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn cộng sản.
“Tăng cường thông tin giữa trong và ngoài nước, mở rộng giao lưu trao đổi văn hóa phẩm, xuất bản phẩm, nâng cao công suất các phương tiện thông tin đại chúng đến tận từng vùng xa trên thế giới. Tạo điều kiện cho nhiều đoàn nghệ thuật, các tổ chức triễn lãm văn hóa Việt Nam, các nhà khoa học trong và ngoài nước gặp gỡ, đối thoại để góp phần bảo tồn văn hóa dân tộc, góp phần xây dựng một nước Việt Nam giàu mạnh”.
Không phải tới bây giờ CSVN mới mở trận Tổng Tấn Công với “khí thế Mậu Thân, ra quân như Nguyễn Huệ”- như một tờ nhật bao ở Bắc Cali đã phản ứng điên cuồng khi bị đồng bào biểu tình phản đối trước tòa soạn của tờ báo này 86 lần, ngay từ tháng 3 năm 1992, tạp chí Cộng sản đã chỉ đạo “làm tốt công tác vận động cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài” – như đoạn tài liệu đã trích dẫn trên.
“Trong tương lai rồi sẽ có những cán bộ cao cấp của Hà Nội ra nước ngoài tiếp tục kêu gọi ngoại quốc đầu tư; rồi sẽ có nhữngt đoàn văn công được gửi ra nước ngoài trình diễn; rồi sẽ có những phim ảnh từ trong nước đem ra nước ngoài chiếu để … giao lưu văn hóa; rồi sẽ có những cuộc triễn lãm tranh ảnh; sẽ có những buổi hội thảo về khoa học kỹ thuật.
Và rồi sẽ có;
Một hệ thống truyền thông của CSVN với một nhà in, một nhật báo, một tuần báo, một bán nguyệt san, một tạp chí, một nhà sách với hệ thống phát hành, một đài phát thanh, một đài truyền hình xuất hiện tại Hoa Kỳ (biết đâu chẳng là ngay tại San Jose) trong tương lai nếu chúng ta không đoàn kết và tranh đấu quyết liệt với những kẻ xóa bỏ căn cước, vỗ ngực xưng danh người Quốc Gia chân chính nhưng lại lợi dụng quyền tự do ngôn luận, tiếp tay CSVN chống người chống Cộng, đánh phá cộng đồng.”
Lời tiên đoán của chúng tôi cách đây 6 năm hiện nay đã trở thành sự thật: CSVN, bằng một cách nào đó, đã dùng một số cơ quan truyền thông thiên Cộng đánh phá cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại một cách tinh vi. CSVN, bằng tiền bạc đã thủ đắc được qua tham nhũng, buôn lậu, buôn người đã dùng tiền bạc mua chuộc những cây bút đã từng là những cựu tù nhân chính trị, đã từng được đến định cư tại Hoa Kỳ theo diện H.O. viết bài đánh phá người Việt Quốc Gia
hải ngoại một cách tinh vi bằng cách ca tụng các văn công Việt Cộng, mỉa mai các anh em HO là “những ổ chứa vi trùng bệnh lao”, mạt sát các cựu tù nhân chính trị là “đạo quân tấn công restroom”, chê bai các Ban Đại diện cộng đồng, tìm cách đánh phá những biểu tượng chống Cộng, những cơ quan truyền thông chống Cộng. (Ngoài ra, một điều cũng cần lưu ý là CSVN sẽ dùng tiền mua chuộc “một thiểu số đã từng đứng trong hàng ngũ chống Cộng” tách ra dùng internet bịa điều, đặt chuyện để tố cáo những tổ chức chống Cộng mà họ đã từng đứng trong hàng ngũ với mục đích phá hoại niềm tin của đồng bào chống Cộng).
Bản tin ngắn của hãng tin VietNamNet và tờ Nhân Dân hôm thứ Bảy ngày 26-4-2003 nói rằng “Ủy ban về người Việt Nam ở nước ngoài” do Bộ Ngoại Giao CSVN thành lập cách đây ba, bốn năm “chính thức khai trương Quỹ hỗ trợ cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài”. Quỹ này, theo tờ Nhân dân “có mục tiêu tài trợ cho các hoạt động bảo tồn và phát triễn bản sắc văn hóa truyền thống dân tộc, duy trì và phát triển bản sắc văn hóa truyền thống dân tộc, duy trì và phát triển tiếng Việt trong cộng đồng, tổ chức giao lưu về nguồn …”
Nguyễn Đình Bin, Thứ trưởng Thường Trực Bộ Ngoại Giao, Chủ nhiệm ủy ban về người Việt ở nước ngoài vừa “khai trương” cái gọi là “Quỹ hỗ trợ cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài” với ngân khoản 7 tỉ đồng (khoảng 455.000 đô la) chắc chắn Đảng và Nhà nước CSVN đã có danh sách các tờ báo, đài phát thanh, đài truyền hình và một số nhà văn, nhà báo làm “truyền thông trung thực, hai chiều” ở nước ngoài cũng như một số “chuyên viên quậy phá”, được thụ hưởng số tiền máu này. Trong tương lai, cộng đồng người Việt Quốc Gia chống Cộng sẽ nhìn thấy những cơ quan truyền thông tay sai và các “chuyên viên quậy phá” sẽ hiện nguyên hình.
“Ý đồ chính trị” và cả “mục tiêu tình báo, gián điệp” của CSVN khi loan báo chính thức khai trương cái gọi là “Quỹ hỗ trợ cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài” chắc chắn là phải có.
Ngày khai trương cái gọi là “Quỹ hỗ trợ cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài” chính là ngày CSVN phát pháo lệnh công khai mở trận vận động chiến tấn công vào cộng động người Việt Quốc Gia chống Cộng tại hải ngoại.
Hơn lúc nào hết cộng đồng người Việt Quốc Gia cần đề cao cảnh giác nhằm ngăn chận sự xâm nhập của CSVN và bọn tay sai nằm vùng tại hải ngoại.
Mới đây, qua bức thư của Thứ Trưởng VC Nguyễn Thanh Sơn gửi dân biểu Quốc Hội Hoa Kỳ Cao Quang Ánh, nhờ ơng này tiếp tay giới thiệu với cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng sản tại Hoa Kỳ để ơng ta giải thích với những người Việt tỵ nạn “thiếu thơng tin về tình hình đất nước”.
Qua việc làm này cho thấy VC khơng bao giờ từ bỏ ý đồ dùng tiền bạc và bọn tay sai nằm vùng “mai phục” từ lâu trong cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng Sản để thực hiện ý đồ “tát cạn, bắt lấy” 3 triệu người Việt Quốc Gia tỵ nạn cộng sản là những người trước đây mà họ gọi là “bọn ma cơ, đĩ điếm, bọn trốn chạy tổ quốc”.
Nguyễn Thiếu Nhẫn
CSVN là tai họa cho đất nước tôi!
ReplyDelete