Saturday, August 23, 2008

Sẽ Có Một Ngày


Lời Nói Đầu

Bài này được viết theo thể yêu cầu của nhà báo Việt Thường, vì hiện nay nhà báo Việt Thường đang tịnh dưỡng bệnh cho nên chúng tôi buột phải ra mặt để giúp cho ông Việt Thường một tay, cho đến khi nào nhà báo Việt Thường trở lại và có những bài nói chuyện mới gởi đến cho quý đọc giả cũng như thính giả khắp năm châu, thì lúc đó chúng tôi xin trở về và tiếp tục những công việc chúng tôi đã và đang làm dang dỡ trong công cuộc phục hưng phục hoạt đất nước. Hy vọng loạt bài viết này của Triệu Lan gởi đến quý độc giả là phản ảnh ý tưởng cũng như những buổi nói chuyện của nhà báo Việt Thường đã chỉ giáo cho, và sự góp tay bé nhỏ này trong công cuộc đấu tranh chung sẽ cống hiến cho độc giả cũng như thính giả có cái nhìn rộng hơn và nhất là các bạn trẻ chưa có kinh nghiệm gì về bọn Việt Gian Cộng sản, thì đây cũng là một trong muôn ngàn bài học mà các bạn cũng cần lưu tâm. Vì “người Việt tri âm hãy lặng ngắm Quốc Hoa Việt, chúng ta mới biết được rõ ràng là tri âm ngữ với tri âm hoa”. Vì vậy trong công cuộc đấu tranh đòi hỏi chúng ta phải hiểu và biết để: “sống sâu sắc, sống triệt để, sống sáng quắc, sống bộc liệt, sống oai hùng”.

Triệu Lan.

***

Sẽ Có Một Ngày

Triệu Lan

Từ đầu thập niên 60 của thế kỷ trước, Mao từng cho lệnh “giải phóng Đài Loan”, Mao đã cho đại pháo ngày đêm nã xuống Mã Tổ, Bành Hồ. Rồi cũng không đi đến đâu. Mới đây Trung Cộng cũng cho chĩa nhiều loại hỏa tiễn “tối tân” sang Đài Loan làm như sắp rước ảnh Mao và Đặng sang Đài Bắc đến nơi. Rồi cuối cùng cũng lại đầu voi đuôi chuột, cái trò múa lân nặng về biểu diễn màu mè để lừa quốc tế mà thôi.

Năm 1966, thủ tướng Trung Cộng Chu Ân Lai đã nói một câu rất rõ để khẳng định vị trí của Việt Nam và Trung Hoa: “Việt Nam là môi và Trung Quốc là răng. Cái môi bảo vệ cái răng. Và đương nhiên cái răng cũng phải bảo vệ cái môi. Vì nếu môi hở thì răng lạnh!”. Đây cũng là một lối nói “Việt Nam là của Trung Quốc”, hay ít lắm Bắc Kinh không thể để cho bất cứ cường quốc nào nhẩy vào Việt Nam, đe dọa an ninh Trung Cộng. Căn cứ vào điểm này, ta có thể thấy bất cứ quốc gia nào đặt vấn đề “giao thương kinh tế” để “giúp” Việt Gian Cộng sản ngăn chận sự bành trướng của Trung Cộng tiến xuống Nam Á Châu chỉ là việc làm đánh lừa dân tộc Việt Nam. Nhìn kỹ thì ta sẽ thấy người Mỹ không có lợi gì với bọn Việt Gian Hà Nội mà cần phải “bang giao” hay “giao thương kinh tế” trong một vùng đất đầy phức tạp này.

Như vậy thì người Mỹ cần phải hiểu rõ ý đồ của Trung Cộng, nên không cần phải liên minh bất cứ việc gì với bọn Việt Gian Hà Nội để “ngăn chận Trung Cộng tiến xuống phía Nam”. Về kinh tế thì hiện nay (2008) Bắc Kinh và Việt Gian Hà Nội có lẽ đã chuẩn bị xong một nền “kinh tế chiến tranh” để đối đầu với Mỹ và phương Tây, kiểu như Hitler hay Liên Xô ngày trước. Riêng bọn Việt Gian Hà Nội thì chúng hoàn toàn không còn khả năng hù dọa hay tấn công bất cứ ai. Vì chúng đã thật sự làm tay sai bán nước cho Bắc Kinh Tầu Cộng.

Khi quân đội Nhật Bản tiến vào Đông Dương vào tháng 9 năm 1940 để thực hiện domino đánh chiếm Đông Nam Á vào đầu năm 1942, thì quân Nhật như tiến vào chỗ không người. Quân đội các nước Anh, Hòa Lan và Mỹ trú đóng tại Tân Gia Ba, Mã Lai, Nam Dương và Phi Luật Tân đã gần như không có sức kháng cự. Hai chiến hạm (battleships) nổi danh của Anh là Prince of Wales và Repulse đã trở thành vịt nước cho phi cơ Nhật oanh tạc và đánh chìm trong vài giờ đồng hồ. 150,000 quân Mỹ và Phi đã giơ tay đầu hàng. Quân Nhật lúc đó phần lớn đi bộ và đi xe đạp. Chỉ có một số ít xe vận tải với súng ống cổ lỗ sĩ. Với yếu tất thắng “bất ngờ” này quân Nhật đã thắng trong nhiều cuộc tấn công. Ngày nay không biết nhiều nhà quân sự Tây phương có còn nhìn lại bài học đầy máu này để lấy làm kinh nghiệm bọn “da vàng” Bắc Kinh và Hà Nội hay không?!

Nếu chúng ta hình dung được hạm đội Hoa Kỳ với hơn 10 đại chiến hạm “biết trước” cuộc tấn công Trân Châu Cảng ngày 7/12/1941, và dàn trận “chào đón” hạm đội Nhật từ xa, còn cách Hạ Uy Di vài trăm hải lý?. Thì trận Trân Châu Cảng (Pearl Harbor) sẽ không xẩy ra. Nhật Bản sẽ thua một trận đánh nhưng còn nguyên vẹn cho đến khi chế được bom nguyên tử để lại tấn công tiếp sau này!. Hoa Kỳ đã biết trước cuộc tấn công nhưng để cho quân Nhật đánh và thắng với yếu tố bất ngờ. Hoa Kỳ cần kích thích lòng yêu nước của toàn dân Mỹ và tuyên chiến với Nhật. Người Mỹ cần phải có chiến tranh để đánh cho Nhật và Đức tan tành, không còn manh giáp, trước khi Đức và Nhật có khả năng chế tạo vũ khí nguyên tử. Ngày nay thì sao? Có lẽ Âu Châu và nhất là dân Mỹ đã hưởng thụ “hòa bình” trong khoảng 60 năm qua. Nhưng nếu liệu Bắc Kinh và Hà Nội không phải bất ngờ tấn công Nam Á Châu, nhưng chúng tấn công với dự mưu có một chiến thuật, chiến lược đã được hoạch định trong nhiều năm qua (ít nhất là 15 năm qua), thì Hoa Kỳ và Tây Phương nghĩ gì? và sẽ đối phó ra sao?. Ngay sau khi Nhật “thắng” trận Trân Châu Cảng thì 3 ngày sau, như đổ thêm dầu vào lửa, Hitler tuyên chiến với Hoa Kỳ! Thế là cả nước Mỹ gồng mình sản xuất cho chiến tranh. Kết quả là Đức và Nhật đã thảm bại và “ngoan ngoãn” cho đến ngày nay.

Chiến tranh vùng Vịnh năm 1991, không quá 100 giờ mà đại quân Iraq của Saddam Hussein khoảng 500 ngàn quân đã bị đánh tan tành, không còn manh giáp. Chủ lực của chiến tranh vùng Vịnh Ba Tư là Đệ Lục Hạm Đội. Và hiện nay không ai có thể biết được Đệ Thất Hạm Đội Hoa Kỳ có hỏa lực hùng mạnh tới mức nào?. Trong trận chiến Kosovo và cuộc oanh tạc Nam Tư kéo dài 77 ngày đầu năm 1999, Nam Tư đã phải xin điều đình để được rút khỏi Kosovo. Trong cả hai trận đánh, nếu chúng ta gọi là chiến tranh thì hơi quá đáng vì hầu như người lính bộ binh Hoa Kỳ hoàn toàn không phải trực tiếp và trực diện chiến đấu.

Để đọc giả hiểu thêm về các loại võ khí mới, xin mời quý vị cùng Triệu Lan hãy nhìn “hệ thống tác chiến tương lai” (Future combat systems) của quân đội Hoa Kỳ, còn gọi là FCS. Đây là một hệ thống võ khí có sự tàn phá khủng khiếp ngoài sự tưởng tượng bình thường của các nhà quân sự. Hay một hệ thống khác được gọi là “chiến tranh vô tuyến điện” (the wireless war). Nội dung cuộc chiến tranh vô tuyến điện này các nhà quân sự đối phương nên tự tìm hiểu thêm. Hiện nay một căn cứ bí mật ở miền Trung nước Mỹ cũng là trung tâm đang trắc nghiệm lại các chương trình võ khí tối tân nhất của quân đội Hoa Kỳ. Ngũ Giác Đài đã chi khoảng 200 tỷ đô la cho Lục Quân trong kế hoạch thí nghiệm các loại võ khí mới (new generation of weapons) này. Con số 200 tỷ đô la thật quá lớn lao, so với tổng sản lượng của Hà Nội (cả nước Việt Nam) là 45,2 tỷ đô la trong năm 2007 sang đầu tháng 7 năm 2008. Với loại võ khí mới này, những phi đạn khi được phóng ra khỏi dàn phóng, tự nó có thể xoay tròn và thay đổi hướng bay ở giữa không trung (in the mid-air) và bắn trúng mục tiêu cách xa dàn phóng khoảng 50 miles/dậm trở lên, mà các chuyên viên chỉ cần ngồi ở nơi xa nào đó điềi khiển “con chuột” (mouse click) trên máy điện toán (computer). Cũng cần nhắc thêm là: khoảng 5 năm trước đây Hoa Kỳ đã chế tạo một loại máy Computer có sức tính đến 10 tỷ bài toán trong một giây (10 billion/second)

Một loại máy hồng ngoại tuyến khác được trang bị bằng một loại tia sáng (Laser-Lade) đặc biệt có thể nhìn xuyên qua đêm tối như mực. Vào tháng 11 năm 2007 quân đội Hoa Kỳ đã được cho phép xử dụng loại “vũ khí quang học” (optics weapons) loại mới nhất được gọi là: “Non-Line of Sight launch system” (hệ thống giác quang phi phóng tuyến). Nếu không phải là người chuyên môn về các loại võ khí hiện đại thì không ai có thể hình dung được đây là loại võ khí như thế nào và xử dụng ra làm sao (đoạn này khi được viết ra chắc có lẽ các nhà “nghiên kíu võ khí” Vẹm ở hải ngoại chỉ lấy mắt ếch mà ngó. Vậy thì làm sao các nhà “nghiên kíu chiến nược” của đảng ta ở hải ngoại có đủ kiến thức báo cáo về cho các “đồng chí nảnh đạo” ở Hà Nội hay tường trình cho Bắc Kinh hiểu được đây?!). Hai trăm (200) tỷ đô la bỏ ra để chế tạo (chỉ chế tạo ra thôi nhé - nghiên cứu để tìm ra lại là một ngân khoản vĩ đại khác nửa) các loại võ khí mới và tinh vi này, thì mục tiêu nào để quân đội Hoa Kỳ tiêu thụ?!. Vì không ai chế tạo võ khí tối tân để xem chơi hay để đem khoe cả. Các nhà “nghiên kíu” Vẹm tự trả lời lấy.

Tiện đây Triệu Lan tôi cũng “cảnh cáo” các tên “lãnh đạo” đỏ đang ngồi tại Hà Nội rằng: các “đồng chí” nếu cứ dùng những tên Vẹm ngu dốt, tham lam, như đã dùng chúng trong nhiều năm qua, thì có lẽ chế độ các “đồng chí” phải chết bất ngờ và các “đồng chí” sẽ không có đất để chôn. Có ai ngờ rằng đám cán bộ ngày hôm qua được đảng cho “xuất ngoại” để thi hành công tác tình báo, thì ngày hôm nay chúng đã trở cờ hoạt động cho đạo quân thứ 5 của Bắc Kinh ở hải ngoại, và ngày mai chúng sẽ mặc nhiên đứng hẳn vào hàng ngũ đạo quân thứ 5 của bọn Tầu Cộng. Cứ nhìn những hoạt động của các tên như: Nguyễn Chí Thiện, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Đỗ Hoàng Điềm, Lý Thái Hùng ..v.v.. và nhiều tên khác đã và đang là thành viên của đám Mặt Trận Hoàng Cơ Định, Việt Tân thì sẽ rõ. Bọn này hiện nay đã vuột khỏi tầm tay của Yết Kiêu, hơn nửa bọn Việt Gian Cộng sản Hà Nội đã làm tay sai và bán nước cho Bắc Kinh, thì Hà Nội lấy lý do gì để “trừng trị” bọn này về tội “phản đảng” hay “phản quốc”?!.

Triệu Lan cũng cần phải viết ra các sách lược rõ rệt của Bắc Kinh đã hoạch định để thôn tính các lân quốc (trong đó có Việt Nam) như sau:

1) Trước khi có chiến tranh
2) Trong lúc có chiến tranh
3)Sau khi chấm dứt chiến tranh và đã chiếm đất.

Đại khái sách lược của Bắc Kinh như trên là:

1) Trước khi có chiến tranh

- Chúng tìm cách phá hoại kinh tế đối phương.

- Tiêu diệt chiến chí của đối phương.

- Bào mòn trí thức của đối phương.

* Phá hoại kinh tế cũng là: Bần cùng hóa chính sách của đối phương.

* Tiêu diệt chiến chí là: Hủ hóa chính sách của đối phương

* Bào mòn trí thức là: Ngu hóa chính sách của đối phương

2) Trong lúc có chiến tranh

- Thì luôn luôn tìm cách hủy hoại kinh tế của đối phương.

- Đối phương ở gần thì dùng quân sự để đánh. Đối phương ở xa thì dùng ngoại giao để phân hóa.

- Dùng người bản xứ để diệt người bản xứ. Kế đến Phân Hóa Điền Địa.

* Hủy hoại kinh tế của đối phương là: Tìm cách phá họai mùa màng, hoa mầu. Làm rối loạn thương trường của đối phương.

* Quân sự và ngoại giao hai mặt giáp công (ví dụ Bắc Kinh có thể ngoại giao để dùng Miên, Lào, Đài Loan đánh chiếm Việt Nam bằng kinh tế lẫn quân sự. Hiện nay theo tin cho biết là: Bắc Kinh đã cấp tốc cho in ra một số lượng lớn tiền để phá nền kinh tế của Việt Nam. Và Bắc Kinh cũng đã di dân Tầu sang Lào mua một số lớn đất địa để tấn công Việt Nam bằng quân sự khi tình thế cho phép).

* Xử dụng bọn Việt Gian Cộng sản để giết dân Việt. “phân hóa điền địa”- dùng thương buôn người Tầu thuê mướn đất đai (mở xòng bài, xây khách sạn cũng là một tổ chức tội phạm trá hình) để thời gian sau có cơ hội thì sẽ chiếm hẳn các vùng đất đó. Di dân người Tầu sang lập nghiệp. Chôn cha mẹ, anh em của chúng trong các vùng đất thuê mướn đó, xây mồ mả thật cao và thật to với dụng ý chiếm đoạt vĩnh viễn. (Hiện nay nhiều người dân Việt trong nước phải che lều sống trong các nghĩa địa của người Tầu. Những người dân Việt Nam khốn khổ này họ là những người tha phương ngay chính trên quê hương của họ. Điều này dân Việt Nam ở trong nước ai cũng biết. Đây là một tội ác vô cùng lớn của tập đoàn Việt Gian Cộng sản đối với người dân Việt).

3) Sau khi chấm dứt chiến tranh và đã chiếm đất.

- Thì cấp tốc dùng mọi thủ đoạn tàn nhẫn chia đất đã chiếm ra thành các quận, huyện mới và đặt người cai trị.

- Các tay thương buôn người Tầu sống lâu năm trên đất đó luôn luôn là các tên “thái thú” cai trị.

- Kế đến là: Một mặt đồng hóa (bằng văn hóa và kinh tế - đem thanh niên người Tầu sang lấy con gái dân bản xứ - kinh tế dùng tiền bạc và vật chất để o ép người bản xứ).

- Một mặt khác thì diệt chủng dân bản xứ bằng cách biến chế thuốc men có chất độc từ cây cỏ, ngấm vào thân thể từ từ để đàn ông, đàn bà bản xứ tuyệt sản. Nấu các thức ăn hoặc gây bịnh để diệt chủng.

Đại khái các sách lược của Bắc Kinh là như thế, và Bắc Kinh còn nhiều “sách lược” nửa nhưng không tiện viết ra. Toàn dân Việt Nam trong nước cũng như hải ngoại nên ghi nhớ điều này để chỉ dạy lại cho các đời con cháu sau này, và thời điểm này chúng ta cũng nên có những hành động nào đó cụ thể. Nếu không dân Việt chúng ta có thể bị diệt chủng trong thời gian thật ngắn.

Hiện nay (năm 2008), Hà Nội không còn con bài tẩy nào để nói chuyện hay mặc cả với Mỹ về bất cứ vấn đề gì. Do đó, người Mỹ thấy cần phải nói thẳng vào mặt bọn Việt Gian Cộng sản Hà Nội rằng: “Các anh chẳng còn gì để nói chuyện với chúng tôi!” Hiện nay Việt Gian Cộng sản Hà Nội chẳng biết làm cách nào để ăn xin hay năn nỉ với Mỹ kiếm đô la, chứ nói gì đến ngoại giao cù cưa, cù nhầy, kéo dài thời gian kiểu thời Lê Đức Thọ?. Nên chúng mới phịa ra chuyện “phe phái” trong nội bộ của đảng chúng có phe “bảo thủ” và phe “cải cách” thân Tây phương, nên nhiều nhà “nghiên cứu” về thời cuộc bên trong nước Việt Nam và cả hải ngoại thì cho rằng: “trong đảng Việt Gian Cộng sản có đám Bắc và Nam đang tranh dành quyền lực giữa đám “cải cách” đứng đầu là tên Việt Gian Nguyễn Tấn Dũng, và đám “bảo thủ”, đứng đầu là tên Việt Gian Nông Đức Mạnh. Nhưng nếu chúng ta để ý và hiểu rõ bọn Việt Gian Cộng sản, thì chúng không hề có phe cải cách, cũng không bao giờ có phe theo đường lối bảo thủ. Sự tranh dành hay mâu thuẫn trong nội bộ của bọn Việt Gian Cộng sản chỉ là chúng đang tranh giành về quyền lợi, cũng như tranh dành hưởng thụ xa hoa, chúng tranh nhau cướp bóc mồ hôi của lương dân một cách có hệ thống thông qua các tập đoàn tài phiệt ngoại quốc?!

Từ xa xưa con người đã trải qua nhiều kinh nghiệm để xây dựng xã hội với các tổ chức chính trị, văn hóa và kinh tế khác nhau. Các hình thức tổ chức xã hội từ thời phong kiến trung ương tập quyền, độc tài toàn trị, quân chủ lập hiến, xã hội cộng hòa, tự do dân chủ bình đẳng ..v.v.. Các xã hội này họ có tổ chức và mục đích khác nhau. Trải qua nhiều thế hệ cộng với các kinh nghiệm ấy. Thể chế chính trị tự do dân chủ bình đẳng đã càng ngày được chứng minh các tính vượt trội so với các hệ thống chính trị khác. Chúng ta cần lưu ý là hệ thống chính trị độc tài, độc đảng trong nhiều thập niên trước đã bị xóa bỏ khi nhân loại bước vào đầu thế kỷ 21 này. Thể chế tự do dân chủ bình đẳng ngày càng chứng tỏ vượt lên trong việc tổ chức các guồng máy kinh tế, chính trị, xã hội, thì trên thế giới vẫn còn một thiểu số vài nước nhỏ (trong đó có Việt Nam) vẫn xem hệ thống độc tài đảng trị là cái phao cứu đảng và cố bám lấy bằng mọi giá để đảng chúng được cầm quyền. Sự “phát triển kinh tế của Việt Nam” thường được các tay tài phiệt ngoại quốc và đám Việt Gian Cộng sản dẫn chứng để chứng minh rằng: “chúng độc tài, độc đảng nhưng Hà Nội vẫn đạt được các mục tiêu phát triển kinh tế xã hội không thua kém gì các nước có nền kinh tế tự do. Điều này chỉ có lợi cho các tay tài phiệt ngoại quốc và các tên Việt Gian đang cầm quyền thống trị hơn 80 triệu người tại Việt Nam.

Như vậy bọn Việt Gian Cộng sản có thực sự làm cho nền kinh tế phát triển vững bền không?. Chúng có làm hài hòa xã hội hay không?. và bọn cầm quyền đã đem lại phúc lợi gì cho đời sống người dân Việt hơn 30 năm qua?. Câu trả lời là chúng đã không mang lại phúc lợi gì cho người dân Việt, ngược lại chúng còn tàn phá đất nước cướp bóc của người dân nhiều thêm nửa. Hiện nay chế độ buôn dân bán nước của tập đoàn Việt Gian Cộng sản Hà Nội đã thống trị và áp đặt trên toàn quốc một thứ hệ thống cay nghiệt, tàn bạo hơn bất cứ thời kỳ nào đất nước Việt Nam bị phương Bắc xâm lăng (lấy thời nhà Minh xâm lăng đất Việt làm điển hình thì rõ nhất), chúng xem đó như là một công cụ bạo lực để trấn áp nhân dân, chúng dùng nhà tù và súng đạn để tiêu diệt những thành phần dám đứng lên chỉ trích lối cai trị tàn bạo của bọn cầm quyền Việt Gian Cộng sản. Một số lớn cán bộ của chúng đã bị chính bọn Việt Gian Cộng sản thanh toán ngay sau khi chúng chiếm được miền Nam. Đến nay chưa thấy tài liệu hay sách vở nào tiết lộ những điều này cả. Những người đã từng lầm đường tin theo bọn Việt Gian Hồ Chí Minh hiện còn sống trong nước cũng như ở nước ngoài, quý vị cũng nên tiết lộ điều này cho các thế hệ sau biết rõ.

Hiện nay bọn cầm quyền Việt Gian Cộng sản chúng vừa độc quyền chính trị và vừa độc quyền kinh tế. Tiền bạc của chúng đã cướp được của toàn dân hơn mấy chục năm qua đã khiến chúng giàu có và trở thành những tên tư bản đỏ với hàng trăm tỷ đô la, chúng làm chủ sở hữu các công ty quốc doanh cũng như tư nhân (các tên cán bộ tham lam, tham nhũng cướp bóc của người dân nay trở thành chủ nhân ông các công ty “tư nhân”). Mặt khác chúng nắm quyền quyết định kinh tế cũng như các mặt hàng sản xuất, cho nên thân phận nhỏ bé của người dân với đời sống vô cùng bấp bênh cơ cực, cơ hàn, có như vậy chúng mới làm cho người dân chỉ biết cúi đầu tuân lệnh của chúng. Đại đa số người dân là các thành phần nghèo đói của xã hội, họ là những kẻ nô lệ chỉ biết làm lao nô cho đảng hay nói đúng hơn họ chỉ là những tên nô lệ thời đại cho tập đoàn cai trị Việt Gian Cộng sản, họ là những tên nô lệ ngay trên xứ sở của họ.

Theo tiết lộ của tên Ts Vẹm Lê Ðăng Doanh, một kinh tế gia số một của Hà Nội cho biết: Có một đại phú đỏ ở Hà Nội đã bỏ ra 17 triệu đôla mua một chiếc máy bay riêng. Một bà địa ốc Bắc Kỳ mua một chiếc ô-tô Rolls Royce của Anh giá một triệu rưỡi đô nhẹ nhàng như người ta mua một chiếc xe đạp. Các đại phú gia Tàu ở Hoa Lục hay ở Việt Nam ngày nay, chúng có đời sống xa hoa vượt xa các đế vương thời Trung cổ, họ bỏ ra 150.000 đôla để mua một thùng nhỏ rượu vang “loại quí” ở miền Burgundy Pháp quốc. Ðạo đức của chúng đã ra đi, chỉ còn lại sự giàu có và hưởng thụ.

Ông John Broome, một giáo sư của Ðại học Oxford nêu lên một vấn đề lớn là: “Chúng ta quan tâm đến tương lai bao nhiêu?”. Ông đã viết một bài nghiên cứu tham luận dài trong tờ báo Scientific American, June 2008, với nhận xét sâu sắc. Nếu cùng một câu hỏi ấy ta thử đặt cho người Việt Nam, người Mỹ, nước Việt Nam, và nước Mỹ, thì chúng ta sẽ nghĩ và làm như thế nào đối với Bắc phương hay là bọn xâm lăng xâm thực đỏ Bắc Kinh. Riêng Việt Nam có đủ tiềm lực để chống đỡ bọn Bắc Kinh hay không?. Vùng rừng núi Tây Nguyên và Trường Sơn có còn đầy hứa hẹn?!. Từ đồng bằng sông Cửu Long, miền Ðông từ Tây Ninh đến Bình Tuy miền Trung có còn là một nguồn sống phong phú?!. Chế độ tàn ác Việt Gian Cộng sản phải bị nhân dân Việt Nam tiêu diệt, rồi phải có một thể chế mới, một lớp người mới đứng ra lãnh đạo đất nước, thì mới có thể chận đứng mức tàn phá cũng như bảo tồn nguồn sống cho xã hội và dân tộc Việt. Nếu không một ngày kia hơn 80 triệu dân Việt sẽ bị đồng hóa hay có thể bị diệt chủng. Nếu sự việc này xảy ra thì trong đó cũng có sự góp tay, góp sức không nhỏ của khối Tây phương và chính quyền Mỹ. Những người Việt Nam chân chính yêu nước phải cảm nhận và phải biết rõ vấn đề này để chúng ta tìm ra một hướng đi chung cho dân tộc.

Hơn 30 năm trước một thi sĩ Vô Danh đã tiên đoán sự đổ vỡ của đám Cộng sản hôm nay, và nước Việt Nam phải thật sự có hòa bình, nước Việt Nam phải được xây dựng lại mà chính yếu vẫn là những người Việt Nam chân chính của cả hai miền Nam Bắc kể cả hải ngoại và trong nước, Thi sĩ đã viết bài thơ như sau:

Sẽ Có Một Ngày

Sẽ có một ngày con người hôm nay .
Vất súng, vất cùm, vất cờ, vất đảng,
Đội lại khăn tang, quay ngang vòng nạng
Oan khiên!
Về với miếu đường, mồ mả, gia tiên.
Mấy chục năm trời bức bách lãng quên
Bao hận thù độc địa dấy lên
Theo hương khói êm lan, tan về cao rộng
Tất cả bị lùa qua cơn ác mộng
Kẻ lọc lừa, kẻ bạo lực xô chân
Sống sót về đây an nhờ phúc phận
Trong buổi đoàn viên huynh đệ tương thân
Đứng bên nhau trong mất mát quay quần
Kẻ bùi ngùi hối hận
Kẻ bồi hồi kính cẩn
Đặt vòng hoa tái ngộ lên mộ cha ông
Khai sáng kỷ nguyên tã trắng thắng cơ hồng!
Tiếng sáo mục đồng êm ả
Tình quê tha thiết ngân nga
Thay tiếng tiến quân ca
Và quốc tế ca
Là tiếng sáo diều trên trời xanh bao la!

Ngày nay bọn Việt Gian Cộng sản Hà Nội đã mất hẳn cái tinh thần “chống Mỹ cứu nước”. Toàn đảng, toàn quân của chúng đã bị đô la xanh hủ hóa, chúng sa đọa, tham lam, tham nhũng tới mức hết thuốc chữa. Chúng lo thân chúng chưa xong thì hơi đâu mà chúng lo cho đảng? Mạnh tên nào tên nấy lo, tên nào kiếm chác được thì cất dấu ăn một mình, rồi tìm đường trốn chạy sang Mỹ hay các quốc gia Tây phương, chúng đem con cháu ra hải ngoại tìm đường rửa tiền, ủi tiền để phòng khi chế độ của chúng bất ngờ sụp đổ. Ta có thể nói rằng ở Hà Nội hiện nay, tên nọ ngó rình tên kia. Tên nào cũng chỉ nơm nớp lo sợ bị Tầu giết. Nếu không thì chúng cũng sẽ thanh toán lẫn nhau để cướp của nhau, như chúng đã từng cướp của người dân hơn mấy chục năm qua. Tên nào cũng “dé chân chèo” lo tìm đường đào thoát, trốn chạy. Một số lớn chúng đã và đang xây dựng cơ sở đồn điền (trang trại) xa Hà Nội để tìm nơi ẩn thân. Các nhà nghiên cứu về bọn Việt Gian Cộng sản họ ước lượng riêng tài sản bọn chủ đồn điền, địa chủ, tư bản đỏ mới này, chúng có tới khoảng 70 tỷ đôla và khoảng 5 triệu héc ta đất đai. Những tên như Phan Văn Khải thì tìm cách ở ngay Sài gòn, xa “lửa” Hà Nội để khỏi bị rát mặt. Tình trạng chia rẽ, phân hóa, mạnh tên nào tên nấy lo thân, thì người dân Việt trong và ngoài nước chúng ta chẳng sợ gì chúng. Có như vậy thì chúng mới sớm chết. Đó cũng là lý do người Mỹ (không phải chính phủ Mỹ) đã khinh khi chúng ra mặt, nên chẳng cần cầu thân với chúng.

Về nhân sự thì như tên Việt Gian Nguyễn Minh Triết hay tên Việt Gian Nguyễn Tấn Dũng hay bất cứ tên Việt Gian Cộng sản nào trong nước hay đang ở hải ngoại không có đủ tầm vóc hay trình độ hiểu biết để nói chuyện với người Mỹ. Và hầu như không có một “chính trị gia” tay sai nào của Việt Gian Cộng sản có đủ trình độ và tư cách để nói chuyện với trung tâm quyền lực Hoa Kỳ. Và chúng cũng chẳng biết được trung tâm quyền lực Hoa Kỳ nằm ở đâu, nằm trong tay người nào, nhóm nào thì làm sao nói chuyện?. (các tên Vẹm nên nhớ rằng: những người điều hành trung tâm quyền lực Hoa Kỳ không phải là các ông tư bản hay tài phiệt như các “đồng chí” đã lầm tưởng.) (ông tỷ phú John Dupont đã bị “ai đó” ra lệnh vây căn biệt thự và bắt ông sau một tuần lễ chống cự, và gần đây là ông tỷ phú Bill Gate (Microsoft) phải được về hưu sớm là một thí dụ rõ nét nhất).

Trước đây khoảng vài tháng chỉ vì vấn đề ngoại giao chiến lược. Người Mỹ đã để cho tên Nguyễn Tấn Dũng và một số cán bộ “nhân quyền kiểu Vẹm” đã vào trong Bạch Ốc. (Nên nhớ Dũng và đồng bọn đã đến Bạch Ốc không được đón với tư cách quốc khách). Người Mỹ còn thừa hiểu rằng bọn cầm đầu Cộng sản Hà Nội muốn được cái “vinh dự” đến Bạch Cung với tư cách “quốc khách”. Nhưng một số tên Vẹm thì nghĩ rằng: Như vậy cũng có ý nghĩa là Hoa Kỳ mặc nhiên công nhận chế độ và đảng Cộng sản Việt Nam là hợp pháp, ngang bằng với Hoa Kỳ. Và sâu xa hơn thì sự công nhận gián tiếp hay trực tiếp sẽ đưa đến hợp tác nhiều mặt và như vậy là Hoa Kỳ đã mặc nhiên công nhận sự tồn tại vĩnh viễn của chế độ Cộng sản sắt máu và tàn ác!. Người Mỹ rõ ràng đến Hà Nội để hỏi tội theo lối “tối hậu thư” hơn là viếng thăm ngoại giao. Nhưng nếu đứng về mặt chiến lược thì Hoa Kỳ muốn “thử lại bài toán” để xem phản ứng của Bắc Kinh! Xa hơn nửa người Mỹ cũng muốn chứng tỏ cho dân tộc Việt Nam, nhất là giới trẻ sinh viên, học sinh rằng: “Hoa Kỳ không bao giờ bỏ rơi họ. Hoa Kỳ sẽ giúp các thế hệ trẻ Việt Nam phát triển tài năng, khả năng xây dựng lại quê hương sau khi chế độ Việt Gian Cộng sản bị tiêu diệt”.

Như vậy, ta có thể tin rằng trong giai đoạn ngay trước mắt, nếu chưa có hiểm họa Trung Cộng tiến chiếm Việt Nam thì Cộng sản Hà Nội chẳng có bụng dạ nào, cũng chẳng có người hay súng đạn để tiến đánh Thái Lan và Nam Á Châu. Nên hiện nay Hoa Kỳ không cần phải “vội vã” vào Việt Nam để giúp Hà Nội ngăn chận Bắc Kinh. Vấn đề ngăn chận Trung Cộng chưa cần thiết trong khi Bắc Kinh chưa nhúc nhích và còn đang “giao hảo thân thiện” với tất cả thế giới, để qua cái ải Olympic Bắc Kinh 2008. Vả lại khi nói đến chiến tranh giữa những cường quốc có nguyên tử thì có lẽ cũng rất khó xẩy ra khi nhiều phía còn dè dặt và tự chế. Một vấn đề khác nữa là trong thời đại thông tin điện tử và sự đề cao cảnh giác, đối phương không thể hay là rất khó tấn công bất ngờ. Hơn nửa từ xưa đến nay chưa có sách vở hay tài liệu nào cho chúng ta thấy người Hán yêu nước Tầu bao giờ cả.

Các nhà “nghiên kíu chính trị”, hay các tên “dùng văn hóa để chỉ đạo cho chính trị” của đảng ta đang nằm vùng ở hải ngoại nhiều năm, lần này phải lộ mặt hẳn ra, các tên lý luận kiểu Vẹm để kiếm danh phải ra mặt để đánh lừa người Việt cũng như người Mỹ. Nếu nhìn dưới cặp mắt của các nhà nghiên cứu chính trị đúng nghĩa. Chính trị không phải thuần thủ đoạn. Có hai cách làm chính trị là:

a) Chính trị trong thời chiến

b) Chính trị trong thời bình.

Nếu nghiên cứu chính trị mà không thiết kế được cho nhân sinh thì tốt hơn nên kiếm một cái nghề khác để nuôi thân thì hay hơn. Người xưa có nói: “trong cuộc đời này không có cái gì lớn hơn chính trị cả (nhân sinh chính vi đại)”. Hơn một lần trong các bài viết Triệu Lan tôi có gợi ý rằng: chính trị không phải cái “mốt” thời thượng để ai cũng có thể làm được. Chính trị là một môn học vô cùng khó khăn nên đòi hỏi người nghiên cứu cũng như làm chính trị phải tuyết đối thông minh. Những tên tình báo văn hóa đang nằm vùng tại hải ngoại không thể làm chính trị để đánh lừa người Việt và người Mỹ được.

Đếm lại những cuốn lịch trong gần 20 năm qua (1988-2008) Cộng sản Hà Nội đã bỏ lỡ nhiều cơ hội ngoại giao “ăn xin” với Mỹ, và không bao giờ chúng có thể tìm lại được nữa (dù là ăn xin). Và thực tế giá trị của Cộng sản Hà Nội vào năm 2008 thì người Mỹ hiểu chúng quá ngu dại và quá tham lam đến nỗi mờ mắt, chúng chỉ thấy cái lợi trước mắt nên không thể nhìn thấy sự thật trong khu vực và trên địa bàn chiến lược Á Châu về lâu về dài. Cộng sản Hà Nội có thể ví như một gái điếm về già, xấu xí, hết thời, vô duyên, nhưng không hề tự biết mình như vậy. Hễ thấy người nào nhìn tới là tưởng bở, cười duyên và ra giá thật cao!. Hiện nay Hoa Kỳ thấy cần phải cho Cộng sản Hà Nội biết rằng: Bọn Việt Gian Cộng sản Hà Nội chúng không còn giá trị gì nửa và chúng cũng không còn trong cái thế bắt buộc người Mỹ “phải” và nuôi sống chúng. Có lẽ đó cũng là lý do để cho nhiều chuyên gia nghiên cứu về Việt Nam đã lên tiếng nhận định một cách phũ phàng về vị thế của Cộng sản Hà Nội. Họ cho rằng: “Trong hai thập niên 60s và 70s, những biến chuyển của Việt Nam đã chiếm những tin hàng đầu của thời sự thế giới, thì nay nhiều nhà phân tích thời cuộc đã xem tình hình Việt Nam là một trường hợp suy thoái, xuống cấp, đình đốn và tụt hậu. Nhưng điều này các tên chóp bu của đảng Việt Gian Cộng sản lại dường như không bao giờ nhận ra, trong khi chúng đang muốn “mở cửa” ra giao thiệp với thế giới bên ngoài để mong tồn tại”.

Tác giả cuốn sách “Shadows and Wins” văn sĩ Robert Templer có viết về nước Việt Nam hiện tại và ông nhận xét rằng vị thế (chính trị) hiện tại của Việt Nam (Cộng sản) rất yếu kém. Và với vị trí của nước Việt Nam hiện nay trong ván cờ thế giới được các phóng viên của Reuters ghi nhận với tựa đề: “Vietnam from Strategic Domino to Backwater”. (Việt Nam từ con cờ chiến lược domino đến vũng nước ao tù). Các nhà nhận định đã nói với các phóng viên Reuters rằng: Chưa bao giờ Việt Nam kém quan trọng đối với thế giới như hiện nay. Và cũng theo cách diễn giải của các nhà phân tích thì: “Việt Nam đã biến mất trên màn ảnh radar kinh tế” (ý nói rằng Việt Gian Cộng sản chỉ giỏi lừa bịp chứ không biết làm kinh tế). Mới đây trong bảng xếp hạng của báo Wall Street Journal và hội Heritage Foundation đặt bản doanh tại Hoa Kỳ, thì Việt Nam được xếp hàng thứ 148 về tự do kinh doanh, kinh tế chỉ trên Lào và Bắc Hàn.

Theo một giáo sư sử gia của Úc Đại Lợi đã nhiều năm theo dõi tình hình Việt Nam là ông David Marr nói rằng: “Cộng sản Hà Nội đã phát triển tập quán thương thuyết kiểu Lê Đức Thọ trong thời chiến tranh, họ muốn làm đối thủ phải thấm mệt. Nhưng kiểu này đã không được hữu hiệu gì mấy đối với tình hình hiện nay”. Và Giáo sư Marr cũng nói thêm rằng: “Năm 1975, Việt Nam là trung tâm vũ trụ. Nhưng bây giờ là một tay chơi kém cõi và yếu thế trong ván cờ khu vực, điều này vẫn còn là một điều khó cho Cộng sản Hà Nội chấp nhận thực tế”. Một Giáo sư khác là ông William Turley, học giả về Việt Nam tại Đại Học Southern Illinois thì nói rằng: “Hà Nội có thể cũng được ve vãn từ phía Hoa Kỳ hay Trung Quốc, nhưng hiện nay có thể xẩy ra trường hợp quan hệ Mỹ-Trung tệ hại và xấu xa hơn”.

Các bản tin được phổ biến trên đây không phải do sự tình cờ, mà đây là một cách bảo thẳng vào mặt các tên Việt Gian bịp ở Hà Nội rằng: “chúng bây không còn một chút giá trị gì, trên nhiều mặt và đừng có nên đừng có hỗn láo”. Có lẽ Việt Gian Cộng sản chúng cũng hiểu như vậy, chúng hiểu rằng chế độ tàn bạo, tàn ác của chúng sẽ bị sụp đổ, cho nên nhiều tên Vẹm tình báo cũng muốn bỏ cả đảng để ở lại Hoa Kỳ và được thành công dân Mỹ, người Mỹ. Triệu Lan tôi khuyên các “đồng chí” nên dẹp cái ảo tưởng đó đi, các “đồng chí” sẽ được lãnh còng số 8 để về Việt Nam “học tập cải tạo”. Nhân dân Việt Nam sẽ truy nã bọn cán bộ tình báo hải ngoại đến cùng. Chúng sẽ phải trả lời về tội chúng đã bán nước, theo Bắc Kinh tàn phá đất nước Việt Nam.

Cũng cần nói thêm cho các “đồng chí” gián điệp Vẹm đang hoạt động hải ngoại tại Hoa Kỳ biết rằng: Mục tiêu chính là tiêu diệt toàn bộ tư bản đỏ trong nước và bọn tư bản đỏ đang thủ đắt hàng trăm tỷ đô la của nhân dân Việt Nam ở hải ngoại (chúng đã chuyển ngân ra nước ngoài đầu tư), chúng đang dùng số tiền cướp bóc đó đầu tư ở nước ngoài để hoạt động tình báo và gián điệp cho Bắc Kinh (không phải cho Hà Nội, giới an ninh liên bang Hoa Kỳ nên nhận xét rõ điều này). Một ngày nào đó số tiền này phải được thu hồi và phải được trả lại cho nhân dân Việt Nam. Đến thời điểm này tay chúng đang van lạy Mỹ, nhưng miệng chúng vẫn chủi Mỹ để gây câm thù với nhân dân Việt Nam. Guồng máy cai trị của chúng đang bị bọn Bắc Kinh hay bọn theo chân Bắc Kinh nắm toàn quyền. Bọn tay sai cho Bắc Kinh cũng sẽ theo lệnh của Bắc Kinh tiêu diệt các “đồng chí” nào đang lăm le phản đảng, phản động chống lại chúng.

Tình hình hiện nay nếu tính về vấn đề “lợi hại”, thì nếu Hà Nội và Bắc Kinh đang tính kế để tiến quân xuống Đông Nam Á, thì lợi đâu chưa thấy mà chắc chắn có hại rất lớn. Nếu chúng tiến quân thì Nam Á Châu có thể tê liệt vì chiến tranh, nhưng khối người khoản 1tỷ 400 triệu ở Trung Hoa không thể có mậu dịch thương mại với bên ngoài trong nhiều năm, có thể ít lắm là 10 năm. Và khi tếng súng nổ ra thì nước Trung Hoa có thể bị tê liệt và bị cô lập ngay lập tức. Mà chiến tranh ngày nay thật khó đoán trước. Chắc chắn sẽ không kéo dài. Sự tàn phá cũng như phân biệt thắng bại có khi rất chớp nhoáng. Đây là chưa nói đến sự tàn phá khủng khiếp bằng các loại võ khí tối tân (như trên đã nói) có thể làm cho Trung Hoa trở lại thời kỳ đồ đá. Và nếu có chiến tranh thì vấn đề đế quốc Đỏ Trung Cộng phải tan rã thành chín (9) tiểu quốc, là điều chắc chắn phải xẩy ra.

“Nhà Minh sang xâm chiếm Việt Nam. Chúng lập một chính phủ Tam Đầu Chế, tập trung quyền hành dưới Đầu quân sự, tức Đô chỉ huy sứ, Án sát sứ và Bố chính sứ chỉ huy dưới quyền tư pháp và dân sự. Chế độ quân sự tập quyền ấy đã đem tất cả người, vật, đất, tiền việc làm cõi Việt ta võng la lại thành một thể chế cực kỳ nghiêm mật: Công nhân bị khống chế dưới các Tạp Tạo Cục, nông dân bị khống chế dưới các hương lẫm thu hết gạo thóc tập trung lại, cũng ví như tạp tạo cục bóc lột hết sức và phẩm lao động cho quan nha xử dụng, nhà buôn bị khống chế dưới các thương vụ cục, ở đấy thuế má chiếm hết các lãi lời mà quyền đối ngoại mậu dịch bị bóc lột hết ... Muối bị khống chế dưới diêm thuế cục. Ngoài các quân khu, tư pháp khu còn các hành chính, tất cả các cơ cấu ấy đan lát nhau lại thành những gọng kìm sắt nóng ép người Việt dưới cuộc thống trị lấy quân sự đem chủng tộc đi xâm lược. Những cơ cấu ấy đều thống nhất dưới một chính sách tối cao là: tiêu diệt và đồng hóa nòi giống Việt mà các thi chính thực tiễn đã chứng thực bằng lưỡi lê bắt ép người Việt mặc áo Tầu, nói tiếng Tầu, cắt tóc, để răng trắng, mặc áo khách (áo cộc là di sỉ đến ngày nay), bắt các nhân tài Việt (như Lê Tắc làm quyển “Annam chí lược”), Nguyễn Văn An xây thành Bắc Kinh đủ mọi mặt (nho văn, nghệ thuật, chính trị ..v.v..) giả vờ dụ các nhân tài lâm tuyền ra rồi giết đi, hiếp tróc đàn bà con gái, di dân và tù tội sang tranh cướp, bá chiếm tài sản người Việt, thu hết sách vở, văn hóa phẩm, nghệ thuật phẩm quý vật của người Việt về dùng hay hủy đi, tiêu diệt bằng dân tộc hết thẩy dân tộc ý thức và tự tín tâm, hạn chế và cố giảm bớt sinh hoạt thủy chuẩn của người Việt bằng cách lao dịch sử dụng người Việt vào hết thảy các công việc khó nhọc và nguy hiểm (mò trai dưới đáy bể, kéo gỗ trên rừng, săn tê giác trên núi) bằng giết và cưỡng bách nuôi trẻ con, hạn chế hết kinh tế năng lực và văn hóa thủy chuẩn cho người Việt, giao thông hoàn toàn bị kiểm tra và cách trở ..v.v.. tất cả một gia pháp của tụi đô hộ đồng hóa ngày xưa thêm vào chính sách cá nhân của tụi thái thú và quan lại hiếp bách không thể lấy gì mà tả cho hết cái tàn ác văn minh trên tổ chức và kỹ thuật diệt chủng vong quốc người ta. (Trích trong bộ Chu Tri Lục)”.

Dù dân Việt bị khống chế chặt chẽ và tinh vi như vậy. Nhưng năm 1427 Đức Vua Bình Định Vương Lê Lợi đã huy động lực lượng cách mạng dân tộc đánh tan đạo quân hùng mạnh của nhà Minh và bắt hết tất cả các tướng của nhà Minh. Sau khi bị bắt và khi sắp bị giao trả về Kim Lăng (Nam Kinh bây giờ). Viên tướng tài ba của nhà Minh là Đại tướng Vương Thông có thảo một bức thư gởi cho vua Vĩnh Lạc nhà Minh rằng: “... Xin Bệ Hạ đừng vì miếng đất hẻo lánh phương Nam mà làm nhọc nhằn quân lính đi xa muôn dậm. Bây giờ muốn đánh chiếm lại (Việt Nam) phải huy động đại quân như buổi ra đi, đại tướng phải sáu, bảy người vào hạng Trương Phụ ... Nhưng dù lấy lại được thì sự kềm giữ (phương Nam) sau này cũng rất khó lòng ...” .

Bức thư của Vương Thông là một bài học lịch sử cho những người đang cầm quyền tại Bắc Kinh ngày nay. Nếu những người đang cầm quyền thật sự có tài thì cũng nên hiểu mình, hiểu người. Cách hay nhất là nên nghe theo lời (bức thư) của Đại tướng Vương Thông ngày xưa mà đừng bao giờ nghĩ đến chuyện xâm lăng và xâm chiếm đất nước Việt Nam. Nhóm cầm quyền tại Bắc Kinh hiện nay nếu nhìn xa thấy rộng; thì điều tốt nhất là nên tìm một tổ chức hay những nhân sự lãnh đạo người Việt Nam nào khác hơn là bọn Việt Gian Cộng sản để làm bạn và kết thân lâu dài, để tạo sự giao hảo thân tình giữa hai (2) quốc gia Việt và Hoa. Những người Việt Nam này họ có thể nắm chính quyền tại Việt Nam cũng như sẽ kết thân giao hảo với Trung Hoa để bảo vệ an ninh phía Nam của nước Trung Hoa! Sự liên kết thân tình giữa hai đất nước Việt-Hoa sẽ mang lại sự phồn thịnh thương mại và kinh tế, giao thương cho các tỉnh Hoa Nam và Việt Nam. Từ điểm đó thì hai nước mới có một nền hòa bình Việt-Hoa lâu dài và có thể đạt được những điểm chiến lược khác trong tương lai. Cũng có lẽ chính ở điểm tìm nhân sự lãnh đạo mới, với kế hoạch chiến lược mới, thế đứng mới cho Việt Nam, mà hai bên Hoa Thịnh Đốn và Bắc Kinh đã gặp nhau. (Độc giả có thể tìm đọc thêm các bài diễn văn của ông TT G. Bush trước khi ông Bush đi Bắc Kinh dự buổi khai mạc Thế vận hội vào ngày 8 tháng 8 năm 2008 vừa qua).

Và với kinh nghiệm hơn 2 ngàn năm qua chứng tỏ mọi cuộc xâm lăng từ phương Bắc đều bị đại bại ở Việt Nam. Giới cầm quyền Bắc Kinh hiện nay đã khôn ngoan hơn nên không dại gì học lại những bài học lịch sử đầy cay đắng đó. Nếu giới cầm quyền tại Bắc Kinh ngày nay hiểu rằng: Nếu gây chiến tranh tại phương Nam mà Bắc Kinh không thể nắm chắc phần thắng, thì đó chỉ là một sự phiêu lưu nguy hiểm cho nước Tầu, và có thể gây hậu quả dội ngược lại có thể làm tan rã đế quốc Trung Hoa. Trước mắt, ngay khi khởi chiến nước Tầu sẽ bị thế giới trừng phạt, cắt đứt thương mại, ngoại giao đưa cả nước Tầu vào sự hỗn loạn và sụp đổ. Có thể Bắc Kinh hiểu ngay rằng người Mỹ cao minh, đã nhìn ra cái thế chiến lược tay đôi giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc tại Á Châu. Thật là vô lý khi Hoa Thịnh Đốn bắt tay với Hà Nội mà không nhớ đến yếu tố Bắc Kinh!. Bắc Kinh cũng hiểu rằng thế cờ chiến lược tại Á Châu và Việt Nam đang thay đổi trong hòa bình và có lợi cho họ. Có thể Bắc Kinh cũng không mong gì hơn là Việt Nam có một chính quyền mới do những người tài giỏi thông minh lãnh đạo. Chính quyền này sẽ giao thương với Bắc Kinh trên căn bản hòa bình và hợp tác thành tín, thân thiện. Với một chính quyền Việt Nam vững mạnh với chủ trương hòa bình, hòa hợp, Bắc Kinh sẽ yên tâm về an ninh quân sự ở phía Nam hay là nền an ninh quốc phòng các tỉnh Hoa Nam từ Tứ Xuyên, Vân Nam đến Quảng Đông, Hồng Kông và Quảng Tây, các vùng đất quan trọng nhất của Trung Hoa được hoàn toàn bảo đảm.

Trung Cộng vốn vẫn coi biển Nam Hải (South China Sea) là cái hồ của họ. Nhưng Đệ thất Hạm đội Hoa Kỳ lại coi biển Nam Hải là vùng phải bảo vệ an toàn cho con đường hải vận quan trọng nhất thế giới. Sự hiện diện của bất cứ chiến hạm nào của bất cứ quốc gia nào có mặt tại Việt Nam để “bảo vệ” Cộng sản Hà Nội cũng là một sự thách đố với Trung Quốc và Hoa Kỳ. Như vậy hiện nay ta có thể nói hai bên Hoa-Mỹ đã đồng ý là phải loại bỏ chế độ tham lam ngu dốt Hà Nội. Nên giáo sư Phạm Hồng Quý một trong những chuyên gia hàng đầu của Trung Cộng đã nói rằng: “Trung Quốc mấy chục năm đánh trận, đấu tranh, làm trở ngại cho xây dựng kinh tế. Bây giờ toàn bộ sức lực phải xây dựng kinh tế, nhà nước. Đa số dân Trung Quốc ủng hộ chủ trương đó” ... Sức mạnh của Mỹ ai cũng thừa nhận ... Tôi hy vọng hai bên quan hệ tốt với nhau, không gây nhau. Giúp đỡ lẫn nhau là vấn đề tốt ... Hai bên giao lưu, hữu hảo. Tôi là dân tôi chỉ nghĩ đánh nhau thì khổ”.

Dĩ nhiên hơn 80 triệu người Việt Nam cả trong nước và hải ngoại đều mong muốn có sự thay thế chế độ Việt Gian Cộng sản cho đời sống người dân Việt được tốt đẹp hơn. Chính đảng Cộng sản Hà Nội đã đưa dân chúng và đất nước vào ngõ bế tắt. Nhóm cầm quyền Cộng Sản nghi ngờ mọi người, nghi ngờ bất cứ ai, có lẽ vì chúng quá lo sợ cho tương lai của chúng. Vấn đề đưa các tên đảng viên tham lam, tham nhũng ăn cắp, nói láo như Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Minh Triết đi ra nước ngoài để “tìm thế đứng cho Việt Gian Cộng sản Hà Nội” đã chứng tỏ Hà Nội không thể tin ai khác ngoài một thiểu số đang cầm quyền, dù những tên này ngu dốt và chỉ biết tham lam, ăn cắp. Chúng không cần phải thực thi bất cứ điều gì chúng cam kết với thế giới nhất là người Mỹ.

Không phải bây giờ, mà từ xưa Bắc Kinh chú trọng theo dõi diễn biến từ sau khi Cộng sản Nga sụp đổ, từ năm 1998 khi Cộng sản Hà Nội leo thang đòi Hoa Kỳ phải ký kết hiệp ước thương mại với chúng. Bắc Kinh hiểu rằng nếu người Mỹ nhẩy vào Việt Nam để liên minh quân sự với Hà Nội “be bờ” chận chân họ thì họ phải có thái độ. Thật là một cơn ác mộng cho Bắc Kinh nếu bị đe dọa ở phía Nam khi bọn Việt Gian Cộng sản Hà Nội dựa vào Hoa Kỳ để chống lại Trung Hoa. Về phương diện chiến lược, không ai có thể trách cứ hay ngăn chận Bắc Kinh khi họ tung 1 triệu quân hay hơn nữa vào chiếm đóng Bắc Việt, tiêu diệt chế độ Cộng sản Hà Nội và thách đố Hoa kỳ. Bắc Kinh hiểu rằng Cộng sản Hà Nội không bao giờ tôn trọng hai chữ “thành tín”, cũng như không thèm biết trách nhiệm trong giao thương, ngoại giao quốc tế. Bắc Kinh biết rõ Cộng sản Hà Nội là thứ lừa thầy phản bạn, vong ân bạc nghĩa, sớm đầu tối đánh, không bao giờ cần biết liêm sỉ, danh dự là cái gì?. Bắc Kinh không quên chính “đồng chí” Đặng Tiểu Bình đã từng nói một câu để đời vào năm 1978, khi Hà Nội trở mặt đuổi người Hoa ra khỏi Việt Nam. Đặng Tiểu Bình nói: “Cộng sản Hà Nội là một lũ chó đẻ khốn nạn, lưu manh nhất Á Châu!”. Với những kỷ niệm không tốt đẹp với Hà Nội như vậy, ta có thể thấy Bắc Kinh phải kềm giữ Việt Gian Cộng sản như một con chó với sợi dây xích, chứ không đối xử như là bạn bè, hữu nghị hay đồng minh, đồng chí. Điều này chứng tỏ hiện nay Việt Gian Cộng sản quả đã rất cô đơn và vào bước đường cùng.

Theo tin tức cho biết thì trong khoảng 15 năm qua, Bắc Kinh đã khuấy động lung tung để phá Mỹ và đứng đàng sau các lực lượng độc tài ác bá như Iraq (I Rắc), Serbia (Nam Tư), Iran (Ba Tư), khối Hồi giáo và các nhóm khủng bố trên toàn thế giới. Những hoạt động này không thể ngưng lại một sớm một chiều. Dã tâm của Bắc Kinh là khuynh đảo Hoa Kỳ và thế giới đã trở nên rõ rệt, như vậy người Mỹ cũng như phương Tây đương nhiên phải đối phó. Ðối phó bằng cách nào thì không ai có thể biết nên không thể nói được. Điều có thể nói được là ngày nay nhân loại đã đủ khôn ngoan để dùng chiến thuật đối phó với các bạo quyền, khủng bố, những bàn tay đứng trong bóng tối để phá hoại hay gây chiến tranh. Các lực lượng hùng mạnh có thể được sử dụng trong các thế chiến lược khôn ngoan mà không cần phải chiến tranh quân sự với nhiều người chết và đổ máu. Nhiều nước văn minh, nhất là Hoa Kỳ, đều không thể chấp nhận chiến tranh với cảnh tượng ghê rợn là đếm xác chết và báo tang cho từng gia đình. Lại còn vấn đề tìm xác chết, đòi tù binh, đòi người mất tích, để bị dồn vào cái thế phải năn nỉ điều đình với địch quân như Hoa Kỳ đã làm. Chính vì lý do không muốn có chiến tranh quân sự, mà Hoa Kỳ bị Trung Cộng và nhiều nước khinh khi là “cọp giấy”!.

Và cũng chính vì khinh khi coi thường Hoa Kỳ nên phe trục đã lầm và thất bại nặng nề khi gây ra đệ nhị Thế Chiến năm 1940, 1941. Thời đó Adolf Hitler nói rằng Hoa Kỳ chỉ giỏi chế tạo xe hơi, máy lạnh, tủ lạnh, chứ không biết chế tạo vũ khí và nhất là không biết đánh nhau, hay là chỉ chủ trương biệt lập (isolationism), ở lì cô lập tại Mỹ Châu và không muốn phiêu lưu mạo hiểm ra ngoài Mỹ Châu. Nhưng Adolf Hitler và ban tham mưu không ngờ rằng ngay khi chiến tranh xẩy ra thì các nhà máy Hoa Kỳ lập tức chuyển sang sản xuất quân cụ, vũ khí tới mức khủng khiếp. Hoa Kỳ quả có một đội ngũ công nhân, chuyên gia, kỹ thuật gia tài giỏi, có nhiều năng lực nhất thế giới. Ngày nay máy bay, tầu chiến, xe tăng, xe vận tải, tầu thủy vận tải, tàu không vận, các thứ quân trang, quân dụng, bom, đạn dược, thuốc men ..v.v.. và nhất là các loại phi đạn lại còn khủng khiếp hơn thời đệ nhị Thế Chiến rất nhiều (bài trước Triệu Lan có nói sơ qua về võ khí).

Tên đạo tặc Hồ chí Minh và Võ Nguyên Giáp cũng đã lầm về người Mỹ, cho nên năm 1960 Giáp tuyên bố sẵn sàng đem mạng 10 tên bộ đội ngụy quân đổi mạng một lính Mỹ, thì đủ làm cho Mỹ nhụt chí bỏ chạy ra khỏi Việt Nam và cuối cùng thì Mỹ cũng bỏ miền Nam “chạy” thật. Nhưng kết quả là khoảng 150 lính Ngụy Cộng sản đổi mạng một lính Mỹ cùng với sự tàn phá tan hoang cả nước vì gần 17 triệu tấn bom đạn được trút xuống Việt Nam. (theo tiết lộ của cựu bộ trưởng quốc phòng Robert S. McNamara trong quyển “In Retrospect: The Stragedy and Lesson of Vietnam - New York 1996”, thì bom đạn Mỹ đã giết khoảng 3 triệu 200 ngàn tên lính Ngụy Cộng sản). Với hậu quả là ngày nay “đảng ta” phải đi ăn mày, ăn xin Mỹ để được sống còn. Ðáng lẽ chiến tranh Việt Nam đã đi vào lịch sử và chìm dần trong sự quên lãng. Nhưng nhân dân Việt Nam vẫn còn đang sống trong chế Việt Gian Cộng sản tàn bạo, độc ác nhất. Nên người dân Việt Nam cần phải sống hùng sống mạnh để tiêu diệt chế độ Việt Gian Cộng sản tham lam, tàn ác vào bậc nhất trong lịch sử cận đại.

Nhìn tình hình hiện nay thì các nhà đầu tư, kinh doanh ngoại quốc thấy chiều hướng chế độ Việt Gian Cộng sản đang đi xuống và trên đà tan rã, nên họ cũng đã lẳng lặng kiếm đường đi ra khỏi Việt Nam, không cần quay cổ lại nhìn lần chót. Như vậy chứng tỏ là các thương gia người Mỹ mặc dù buôn bán nhưng họ cũng luôn quan tâm nhìn toàn diện khu vực hơn là nhìn cục bộ, và đến lúc họ cũng không cần ve vãn để làm “vui lòng” với bất cứ tên Việt Gian Cộng sản nào. Những tên Việt Gian Cộng sản làm bộ ra mặt “thân Mỹ” như: Nguyễn tấn Dũng, Nguyễn Minh Triết, Vũ Khoan hay Phan Văn Khải ..v.v.. chúng vẫn là những tên đầy tớ tay sai trung thành của Bắc Kinh. Rồi đây khi xong việc thì chúng cũng sẽ bị Bắc Kinh loại bỏ không thương tiếc. (trước đây tên Nguyễn Thái Nguyên, trợ lý tay chân ruột thịt của tên Phan văn Khải, y cũng là người cổ võ “các đồng chí nên theo Mỹ” mạnh nhất. Nhưng sau cùng chính tên Nguyễn Thái Nguyên cùng với khoảng mấy chục tên nửa đã bị Bắc Kinh ra lệnh bắt bỏ tù và loại bỏ). (loại bỏ có nghĩa là bị giết trong âm thầm.)

Ngày nay Nguyễn Tấn Dũng đã sai lầm khi tưởng rằng cuộc đi Mỹ vận động của y vào năm nay (2008) đã có “kết quả”, sau đó tên Dũng còn bãi nhiệm và chuyển công tác toàn bộ đám lãnh đạo quân khu thủ đô Hà Nội do tranh chấp quyền lợi và quyền lực trong đảng của chúng. Tên Việt Gian Nguyễn Tấn Dũng cũng tưởng rằng sẽ đánh lừa được người Mỹ. Nhưng y không ngờ Bắc Kinh nghi ngờ chuyện “lộng giả thành chân” và Bắc Kinh cũng không tin bất cứ ai liên lạc và giao hảo mật thiết với Mỹ. Như vậy chuyến đi Mỹ của Nguyễn Tấn Dũng đã giết chết sự nghiệp “chính trị” của y. Chúng ta sẽ có dịp chứng kiến sau Thế vận Hội 2008 Bắc Kinh sẽ ra tay thanh toán đám Việt Gian Cộng sản. Vì Bắc Kinh lúc nào cũng có “hội chứng CIA” (the CIA syndrome) và không thể tin cậy bất cứ tên Việt Gian nào đã làm tay sai cho Bắc Kinh, nhưng lại muốn leo rào giao thiệp hay liên lạc với người Mỹ mà không hội ý với Bắc Kinh. Nguyễn Tấn Dũng và phe nhóm phải bị Bắc Kinh (và Mỹ) loại bỏ. Bài học của thời thập niên 60 sẽ và đang tái diễn.

Người đầu tiên bị Bắc Kinh thanh toán (giết) trong thập niên 1960s là Dương Bạch Mai, (và Nguyễn Xuân Nam, nhưng số Nam chưa chết nên được “ai đó” cứu vớt. Sau đó Nguyễn Xuân Nam chạy thoát qua Pháp. Rồi trốn sang Ý làm bồi bàn và đầu bếp. Sau năm 1975 Nguyễn Xuân Nam sang Mỹ sống tại San Francisco, cuối cùng rồi cũng về Pháp và chết bên Pháp. Vẹm cái Dương Thu Hương nên nhớ rằng: “Triệu Lan tôi biết rất rõ Nguyễn Xuân Nam, cho nên Dương Thu Hương đừng có hỗn láo nhé”). Trước khi Hà Nội họp trung ương Ðảng để quyết định chính sách theo yêu cầu của Bắc Kinh, họ Dương đã đứng lên hô lớn rằng: “tôi sẽ bỏ phiếu chống Trung Quốc!”. Một giờ sau, sau khi ăn cơm trưa Dương Bạch Mai được mời uống “trà Tầu”, uống xong Mai đã gục chết trước khi vào lại cuộc họp và bỏ phiếu chống Tầu. Hai tướng Bắc Việt là Lê Trọng TấnHoàng văn Thái đều bị Bắc Kinh đầu độc chết trước khi nắm bộ Quốc Phòng. Sau hai tướng Thái và Tấn là tướng Hoàng Lam, Trần Bình đều bị hạ sát vì có tư tưởng và điều nghiên kế hoạch quân sự chống Trung Cộng. Thủ tướng Cộng sản là Phạm Hùng, sau khi ký kết với tướng Vessey (Mỹ) năm 1989 để thả tù binh Việt Nam Cộng Hòa và cho họ đi Mỹ với gia đình họ, cũng như đã cam kết thả hết số tù binh Mỹ còn lại để mở đầu cho liên minh quân sự với Mỹ chống Bắc Kinh. Phạm Hùng cũng đã bị đầu độc chết sau khi ăn cơm trưa vào năm 1990. Chỉ có bộ trưởng Ngoại Giao Cộng sản Nguyễn Cơ Thạch và bộ trưởng Công An Mai Chí Thọ được sống sót không bị giết năm 1991, chỉ bị mất chức, có lẽ nhờ đề phòng do sự bảo vệ và báo tin trước của Dương Thông. (nhưng cuối cùng Dương Thông và nhiều tên nữa sau này cũng bị Bắc Kinh giết, nhưng có tin nói là Dương Thông chết vì khoái “ngựa”).

Những nhà ngoại giao Mỹ phải hiểu rằng nhân dân Việt Nam căm thù bọn Việt Gian Cộng sản thấu xương. Họ thề phải tiêu diệt đám Việt Gian Cộng sản bán nước và hoan nghênh bất cứ ai, kể cả Trung Cộng “giúp” họ diệt trừ bọn ác quỷ Cộng sản. Chỉ có một nước Việt Nam độc lập, tự do, nhân chủ mới có thể làm tình hình Á Châu tốt đẹp từ bây giờ và cho cả tương lai. Nhưng có lẽ đã từ lâu Trung Cộng đã thành công chiếm lĩnh Việt Nam bằng số cán bộ người gốc Tầu. Bắc Kinh không cần dùng quân đội theo đường lối xâm lăng cổ điển thông thường. Có thể hiện nay Bắc Kinh đang thi hành một kế “siêu chính sách” chăng?!. “Bệnh quỷ phải có thuốc tiên”. Trên phương diện nhiều kẻ thù, thì dân tộc Việt Nam đã dùng Cộng sản Tầu tiêu diệt Việt Gian Cộng sản để bớt đi kẻ thù. Những tên người gốc Hoa như: Phí Quốc Tuấn, Lê Minh Hương, Nguyễn Đức Nhanh, Phạm văn Trà, Lê Xuân Rao, Nguyễn văn Hưởng, Hà Văn Quế, Nguyễn Mạnh Cầm, Tô Anh Tuấn, Trương Tấn Sang, Phan Văn Khải, Võ viết Thanh, Trần Gia Thái, Nguyễn Dy Niên, Vũ Khoan, Đào Thái Phúc, Lê Khả Phiêu, Công Xuân Mùi, Trương Mỹ Hoa ..v.v.. đã công khai ra mặt làm tay sai cho Tầu và nhận mệnh lệnh từ Bắc Kinh. Chính bọn này đã là tay chân tiêu diệt đầu não Cộng sản người gốc Việt. Ta có thể ước lượng từ giờ phút này cho đến những tháng tới, một số tướng quân đội Cộng sản người gốc Việt nửa sẽ bị loại bỏ hay thủ tiêu. Ðến một ngày nào đó, những người Quốc Gia Việt Nam sẽ tiêu diệt tập thể lãnh đạo Cộng sản người gốc Tầu tại Hà Nội.

Vào thời điểm viết bài này, 25/8/2008, vấn đề Tây Tạng đã gây nhức nhối cho Bắc Kinh. Trung Cộng muốn nuốt trôi Tây Tạng cũng không phải dễ. Bắc Kinh không bao giờ muốn thấy Tây Tạng được độc lập hay tuyên bố độc lập. Nếu Tây Tạng làm vậy sẽ gây ra sự suy nghĩ và “đòi” tự trị, ly khai tại các tỉnh bang khác trong lục địa. Ðó chính là cái “mầm nội loạn”. Muốn trừ diệt cái “mầm nội loạn”, thì Trung Cộng phải tiêu diệt Tây Tạng không thể khác, để trừng phạt và để răn đe các tỉnh bang và họ sẽ không dám nổi loạn hay đòi ly khai, độc lập. Hồ Cẩm Đào, Ôn Gia Bảo với bộ mặt “xác chết” đủ nói lên sự “diệt chủng” dân Tây Tạng. Đối với 6,5 triệu dân Tây Tạng nếu tính rằng đánh nhau thì chỉ có sự tàn phá và thua hay hòa, vì không thể thắng được Trung Cộng!.

Chiến tranh, dù nhỏ hay lớn, không phải là chuyện một sớm một chiều, ngoài đời người ta chửi nhau xong là sắn tay áo đánh nhau liền. Nhưng trong chiến tranh hai bên đều phải ở trong cái thế “bất chiến”, hay là bất khả gây chiến, chỉ có nhường nhịn nhau để sống chung hòa bình như từ trước đến bây giờ!. Ngược lại Trung Cộng khi muốn xâm lăng và diệt chủng dân Tây Tạng hay dân Việt Nam, thì Trung Cộng phải tính đến tấn công nhiều đồng minh của Tây Tạng hay Việt Nam cùng một lúc. Và đây là thế chiến bằng hỏa tiễn nguyên tử, không phải chuyện chơi. Nếu chiến tranh xảy ra nhiều phía cùng một lúc thì toàn thể guồng máy kinh tế, xuất nhập cảng của Trung Cộng bị đình chỉ và tê liệt ngay. Các tỉnh, bang trong lục địa Tầu có thể sẽ náo loạn và nổi loạn. Các đại đơn vị quân đội trấn đóng tại các tỉnh, bang sẽ có thể ly khai và bất phục tùng Bắc Kinh. Bắc Kinh hoặc Trì Hạo Điền (xin đọc giả tìm đọc bài viết của Trì Hạo Điền được các website gần đây cho đăng đầy đủ, Điền tuyên bố “nếu cần Bắc Kinh sẽ hy sinh 700 triệu dân Tầu để đổi lấy 400 thành phố của nước Mỹ”) phải hiểu rằng trong khi họ chĩa hàng trăm hỏa tiễn nguyên tử vào lục địa Hoa Kỳ, thì đối lại cũng có hàng ngàn hỏa tiễn nguyên tử của Mỹ chiếu thẳng vào Bắc Kinh và các cứ điểm quan trọng của Trung Cộng. Ðó là chưa kể đến vấn đề kỹ thuật với sự vô hiệu hóa bằng hỏa tiễn chống hỏa tiễn hay vệ tinh chiến lược của Mỹ.

Hiện nay Đức Đạt Lai Lạt Ma đã gửi nhiều đặc sứ sang nhiều nước (kể cả ông) để xin dàn hòa với Bắc Kinh, nhưng Tây Tạng cuối cùng rồi cũng sẽ độc lập và hòa bình. Cho nên Tây Tạng không cần gì phải tuyên bố “độc lập” để chọc giận và gây khó khăn cho Bắc Kinh?. Riêng Cộng sản Hà Nội phải hiểu rằng: trong gần 60 năm qua, người Mỹ muốn mua chuộc Cộng sản Hà Nội để “đi” với họ, chống Trung Cộng và Liên Xô để mang lại thế quân bình chiến lược cho Á Châu và toàn thế giới. Nhưng ngay lúc hai bên sáp gần lại với nhau nhất, thì người Mỹ lại nhìn ra một khía cạnh chiến lược khác và nhìn ra bộ mặt thật, bộ mặt tay sai bán nước cho Bắc Kinh của Cộng sản Hà Nội. Có lẽ cũng vì lý do đó nên gần đây ông Kissinger có nói: “Chúng ta đã lầm trong thời gian thập niên 1950s khi muốn đối thoại với Cộng sản Hà Nội!”. Ðây là một câu nói khó hiểu, tùy sự lý đoán và xét đoán của quý bạn đọc. Phải chăng ông Kissinger muốn nói “người Mỹ đã lầm khi muốn bang giao, liên minh, liên kết thân mật với Cộng sản Hà Nội trong thập niên 1990s đến nay?!.

Người Việt quốc gia cần phải dùng chiến tranh vũ trang lật ngược thế cờ ở Việt Nam hiện nay và tiêu diệt bọn Việt Gian Cộng sản và đồng bọn tay sai của chúng, để mang lại độc lập, tự do và sự trường tồn cho tổ quốc dân tộc Việt Nam. Cộng sản Hà Nội cũng đã tốn công nuôi bọn ăn hại tay sai của chúng ở hải ngoại thì làm nên trò trống gì?. Dân tộc Việt Nam chỉ thích dùng chiến tranh vũ trang tiêu diệt Việt Gian Cộng sản và bọn tay sai bán nước cho ngoại bang. Dân tộc Việt Nam cần phải tiêu diệt các tên tên Việt Gian, tay sai, và đó là một cái giá quá rẻ để được sống trong hòa bình, ổn định. Một kẻ địch ngu xuẩn như bọn Việt Gian Cộng sản hiện nay, lại kẹt vào thế bí, thế chết, thì cái ngày dân tộc Việt Nam được sống trong tự do, phồn thịnh, no ấm, không còn xa nữa. Thời gian sẽ biết được ai sẽ thắng ai?!.

Chuyện cuộc đời phải từ muôn ngàn đau khổ mới bừng nở lên cây hạnh phúc. Nước Việt Nam đã ở đường cùng đang trên bờ vực thẳm của sự diệt chủng do bàn tay của bọn Việt Gian Cộng sản gây nên. Dân tộc Việt Nam đã chịu đựng muôn vàn đau thương, tang tóc trong hơn 60 năm qua vì họa Cộng sản. Mọi biến chuyển trong năm nay 2008 hoàn toàn thuận lợi cho dân tộc Việt Nam. Người Việt Nam sẽ chiến thắng Việt Gian Cộng sản. Họ sẽ đánh một trận đánh cuối cùng để toàn thắng. Cái thế “Tất Thắng” của dân tộc Việt phải có để làm lối thoát chấm dứt một giai đoạn lịch sử đau thương đầy máu và nước mắt và để mở một giai đoạn lịch sử mới cùng với thiên niên kỷ.
    Đau thương kỳ diệu đi lên!
    Từ muôn ngàn tàn lụi không tên
    Sẽ bùng nở một trời hoa lạ quý
    Từ đêm cùng chập chùng chuyên chế
    Văn minh nghệ thuật chồi sinh
    Thi sĩ Vô danh

Triệu Lan


Tuổi Trẻ Việt Nam Có Ân Oán Gì Với Quá Khứ Khổng


Nam Nhân
(Quân nhân QLVNCH)

Nhân có bạn đọc gửi cho chúng tôi "THƯ NGỎ" của ông Phạm ngọc Trung, thay mặt Ban Chấp Hành Trung Ương PTQDVNHĐ, viết tại Houston (Mỹ) và gửi lên các Diễn đàn, và đặt nhiều câu hỏi xung quanh nội dung cũng như lý do xuất hiện lá thư này.

Chúng tôi xin phép chia sẻ ý kiến như sau:

THỨ NHẤT: Về việc tổ chức này có lãnh tụ là Ls Hoàng duy Hùng, đương kim chủ tịch Cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản ở Houston, mà gần đây Ls Hùng đã tự tiện nhân danh Chủ tịch Cộng đồng người Việt chúng ta ở Houston để thương khóc "Con chó già Hoàng minh Chính", như vậy có thể thấy đây là một tổ chức "đấu tranh Cuội" như đồng bọn Hoàng minh Chính không? Hơn nữa, phương pháp đấu tranh lại trong "hòa bình" và "ổn định" với Việt cộng độc tài thì có khác nào "tay không vào rừng dụ khị chó sói thành chó nhà"? Phải chăng tổ chức này có "nhiệm vụ đoàn ngũ hóa tuổi trẻ để lèo lái họ CHUNG SỐNG HÒA BÌNH VÀ ỔN ĐỊNH với Việt cộng độc tài bán nước, giết dân"? Hơn nữa, Ls Hùng là người bị nhiều người vạch mặt là "thứ dzổm", mà gần đây nhất là quyển sách "Thế lực đen" của bà Nguyễn thị Ngọc Hạnh, ở Paris.

Về những câu hỏi trên, chúng tôi thấy đã có nhiều người góp ý, hay nói chính xác hơn, là nhiều cây bút có uy tín đã viết hàng trăm bài. Thực sự chúng tôi còn thiếu nhiều thông tin, so với các vị đó, cho nên chúng tôi xin phép được trả lời vào một dịp thích hợp và cần thiết.

THỨ HAI: Về câu viết trong "Thư Ngỏ" của Phạm ngọc Trung rằng: "Chúng tôi đa phần là những người trẻ không có ân oán gì của quá khứ nhưng rất tha thiết với sự hưng vong của Dân Tộc Việt Nam.", quý bạn đọc có đặt câu hỏi là:

"Vậy tuổi trẻ VN CÓ hay KHÔNG CÓ ân oán gì của QUÁ KHỨ?"

Chúng tôi xin phép được chia sẻ ý kiến với quý bạn đọc như sau:

Với lý luận biện chứng thì Quá khứ, Hiện tại và Tương lai bao giờ cũng gắn bó hữu cơ với nhau.

Người ta chỉ tách ra vì muốn nghiên cứu được chi tiết hơn mà thôi. Cũng như khi còn là học trò, chúng ta được dạy rằng, thân thể chúng ta được chia làm ba phần: đầu, mình và tứ chi. Nếu tách riêng như vậy thì chỉ để tiện cho việc nghiên cứu. Còn thực tế thì ba bộ phận đó vẫn là một thể thống nhất. Nếu CẮT ra từng phần thì làm sao còn sống mà Thành Lập Tổ Chức để "tha thiết với sự hưng vong của Dân Tộc Việt Nam", như tác giả "Thư Ngỏ" là Phạm ngọc Trung, đã hạ bút!

Một thí dụ khác. Thông thường trong một gia đình VN có BA thế hệ cùng tồn tại: ông bà, cha mẹ, các con. Trong mỗi nhà cũng thường có: bàn thờ ông bà, tổ tiên, vợ chồng chủ nhà và các con. Tất cả đều là tượng trưng cho Quá khứ, Hiện tại và Tương lai. Đi làm việc cũng bị đòi phải khai: Cha Mẹ (là Quá khứ), Bản thân (là hiện tại) và Các con (là tương lai).

Nêu lên như vậy để chia sẻ với quý bạn đọc là từ lý luận đến thực tế hàng ngày, không ai lại tách Quá khứ, Hiện tại và Tương lai ra, ngoại trừ có một dụng ý nào đó riêng biệt.

Không biết tác giả Phạm ngọc Trung có tự đặt câu hỏi rằng: Tại sao lại "rất tha thiết với sự hưng vong của Dân tộc Việt Nam" mà không đi lo cho dân Congo hay Miến điện??? Tại sao lại bỏ công sức để lập "Phong trào Quốc dân VN hành động" mà không lập "Phong trào Quốc dân Tây tạng Hành động"??? và v.v… Chắc tác giả Phạm ngọc Trung cũng giống lãnh tụ "Phong trào" là Ls Hoàng duy Hùng, đã và đang là công dân Mỹ, làm sao lại lo cho"Dân Tộc VN" ở tận bên kia bờ đại dương? Mà lại còn tha thiết nữa chứ đâu phải lo để lấy tiếng hoặc tiêu khiển thời gian trong khi kiếm việc làm!

Đặt câu hỏi như trên để thấy là, những người gia nhập cái tổ chức PTQDVNHĐ, nếu chấp nhận rằng "không có ân oán gì của quá khứ" thì thật ĐÁNG BUỒN. Chúng tôi được biết, hình như chỉ có ông Paul Thanh (lấy chị gái của Ls Hùng), từng là phó chủ tịch của tổ chức PTQDVNHĐ là học lực còn kém, ngoài ra nhiều vị khác đều được học khá, thành luật sư, kỹ sư … vậy mà trình độ lý luận sơ đẳng cũng không rành, hai vế trong một câu, biểu lộ lập trường chính trị vừa MƠ HỒ, vừa MÂU THUẪN như thế thì không biết cái tổ chức PTQDVNHĐ này sẽ nắm tay nhau đi đến vô định chăng?

Là công dân Mỹ, làm sao lại "RẤT tha thiết với sự hưng vong của Dân Tộc VN"? Bởi vì quý vị đó biết rằng mình là Mỹ GỐC VIỆT. Nhận ra gốc gác của mình, nhận ra trách nhiệm bản thân đối với hưng vong của dân tộc, có nghĩa là chấp nhận QUÁ KHỨ, chấp nhận CHỊU ÂN của tổ tiên người Việt chúng ta, đã đổ bao xương máu để tạo dựng ra Đất Nước VN với các truyền thống văn hóa và lịch sử có tính đặc thù, phát triển song song với truyền thống văn hóa và lịch sử của các dân tộc khác trên hành tinh này.

Tổ tiên chúng ta phải rất nhiều thế hệ, đổ máu xương để có thể trao cho chúng ta từng tấc đất. Đổ máu xương vì quá trình xây dựng đất nước, tổ tiên chúng ta phải đương đầu với biết bao thế lực xâm lược, CÂU KẾT với những tên việt-gian bán nước cầu vinh. Vì thế nên càng biết ơn tổ tiên ta có công dựng nước bao nhiêu thì càng phải biết OÁN những quân việt-gian bán nước, ít nhất cũng là bấy nhiêu.

Loài người nói chung, loại trừ lũ câu kết với quân xâm lược để bán nước, ở mọi thời đại lịch sử, khác với cầm thú ở chỗ: Chỉ có NGƯỜI mới biết ĐỀN ÂN BÁO OÁN.

Ông cha ta đã dạy rằng: "CÓ ÂN PHẢI BIẾT ĐỀN, CÓ OÁN PHẢI BIẾT TRẢ, NHƯ THẾ MỚI NÊN NGƯỜI". Như thế có nghĩa là chỉ có CHÓ, GÀ mới không có ÂN OÁN mà thôi. Một người nào đó nuôi một con chó cái, đẻ ra đàn chó con. Người đó ăn thịt con chó mẹ. Lũ chó con đâu có OÁN kẻ giết mẹ chúng, vì chúng không coi là chịu ÂN của chó mẹ. Chúng vẫn trung thành với chủ. Gà cũng vậy. Gà mẹ bị chủ cắt tiết còn đang dãy chết, nhưng nếu chủ vứt ra nắm gạo là lũ gà con vẫn nhào tới giành ăn với nhau.

Và, thử tưởng tượng xem, dù lũ chó con và lũ gà con đó có sống trong "Hòa Bình" và "Ổn Định" với chủ thì sớm muộn cũng bị cảnh "gà xé phay bóp gỏi", "chó riềng mẻ nhựa mận".

Bài học về "hòa giải, hòa hợp", "trong hòa bình, trong ổn định" với tập đoàn việt-gian-cộng-sản của các bậc tiền bối hoạt động chính trị còn đó, như các cụ Vũ hồng Khanh, Nguyễn hải Thần, Nguyễn tường Tam…, rồi các vị như Lm Chân Tín, Lm Nguyễn ngọc Lan hãy còn nóng bốc khói đấy (cũng may Nguyễn ngọc Lan còn nhanh tay vớt vát được tí vợ cho biết trọn vẹn mùi đời!). Chỉ vì coi thường QUÁ KHỨ nên mới cả tin nghe theo tên đặc công đỏ Bùi Tín mà rủ nhau "làm chính trị tắt", tuyên bố "không ân oán gì với quá khứ", khác gì Bùi Tín viết sách khuyên "quên quá khứ, xóa bỏ hận thù", cũng như quan điểm chính trị "Dân chủ Hóa VN trong Hòa Bình và Ổn Định" giống kiểu đặc công đỏ Bùi Tín vạch ra cho hải ngoại là "Chính quyền VNCH bất tài nên THUA cộng sản", "Quân lực VNCH các tướng lãnh từ lính khố xanh, khố đỏ do thực dân Pháp đào tạo, nên khó có thể đội cho tính chính nghĩa", và "cờ Vàng thì theo chân lính thực dân Pháp bắn giết nhân dân VN (trong đó có mẹ Bùi Tín)" và Bùi Tín viết rành rành rằng hắn không chấp nhận lá cờ Vàng. Rồi Tín huênh hoang: "cờ đỏ sao vàng được cả thế giới công nhận", hải ngoại cần thiết thực là lập ra 4 quỹ tình thương gửi về nước để làm từ thiện. Trong đó có quỹ cứu trợ thương binh nặng và vừa của việt-gian-cộng-sản. Và mỗi người đóng một ngày lương trong tháng cho 4 quỹ nói trên.

Báo động cho mọi người biết nhiệm vụ đặc công đỏ của Bùi Tín, nhưng vẫn còn một số nào đó, vì uẩn khúc bí mật gì đó vẫn tôn thờ lời dụ khị của Tín, và hoạt động chính trị theo phương hướng Bùi Tín chỉ dẫn cho, từ ngày gọi là "tị nạn" của hắn. Loại trừ lũ nằm vùng và các đảng phái, tổ chức ma trơi ra, thì không kể. Còn các bạn trẻ, vì thiếu kinh nghiệm về việt-gian-cộng-sản, xin hãy đọc lại những điều Bùi Tín đã viết, sẽ thấy rằng, hắn đã lèo lái hải ngoại đi theo lộ trình mà bây giờ chính là nội dung của nghị quyết 36 của việt-gian-cộng-sản đấy!!!

Chúng tôi xin phép được chia sẻ ý kiến như trên với quý bạn đọc. Bây giờ xin được trả lời về một câu hỏi khác, liên quan đến việc "Thư của ông Phạm đình Cung (có nick name từ trước 1975 là "Cung củ đậu") tố cáo các ông Ngô Kỷ, Đoàn Trọng … và những người biểu tình tự phát là thiếu tôn trọng anh linh 5 vị tướng tuẫn tiết anh hùng của chúng ta, trong vụ báo Người Việt nhiều lần hạ nhục Quốc kỳ của người Việt tị nạn việt-gian-cộng-sản.

Dù có lú lẫn đến đâu thì người Việt tị nạn chân chính cũng biết, không phải vì bảo vệ sự tôn trọng với các vị tướng anh hùng của chúng ta, mà ông "Cung củ đậu" lên tiếng, mà là BẢO VỆ Cty Báo Người Việt mà thôi, giống hệt Chu tất Tiến và Phan nhật Nam liều mạng cứu cái bí mật nằm vùng của Đỗ ngọc Yến.

Nếu quả trong người ông "Cung củ đậu" còn nghĩ, dù chỉ bằng cái vảy móng tay thôi, đến sự kiêu hùng của các vị tướng đó, thì thời gian ở tù tại nhà tù việt-gian-cộng-sản đã không hèn hạ làm một tên trật tự ác ôn ở trại Z30D. Nếu không có lòng nhân ái của vị trung tá dù đàn anh xin cho thì cái ngày anh em K1 cướp trại đã nhận ông chết chìm trong bể nước rồi. Mong ông làm ơn nhớ lại QUÁ KHỨ một chút, để khỏi sai lầm lần nữa.

Mọi người nghĩ là "sông có khúc, người có lúc", thêm nữa nghĩ rằng dù sao cũng từng chung chiến hào nên có thể "xóa bỏ hận thù, hòa giải hòa hợp" nên im tiếng để ông tự giác hối lỗi. Nay thấy ông vẫn "ngựa theo đường cũ" nên buộc lòng phải nhắc nhở ông để đừng tự tách ra khỏi tôn chỉ của QLVNCH.

Chúng ta sẽ vẫn là "huynh đệ chi binh" nếu ông gia nhập chính nghĩa để lật mặt lũ việt-gian-nằm vùng.

Cuối cùng chỉ xin chia sẻ với quý bạn đọc rằng: Muốn làm chính trị thì phải học lịch sử chính trị (ngoài các yêu cầu khác). Phải phân biệt rõ Bạn, Thù và Ta.

Một tổ chức chính trị mà XÓA BỎ QUÁ KHỨ thì CHẮC CHẮN KHÔNG THỂ CÓ TƯƠNG LAI.

Anh-quốc, ngày 18 tháng 8 năm 2008
Nam Nhân
(Quân nhân QLVNCH)

Băng tần việt cộng đúng bần tăng!


Trương Minh Hòa

Tin tức về vụ bà Tuyết Mai và ông Nguyễn Kim Hùng, đã có tham dự buổi nói chuyện, mà giới tu sĩ "nâng cấp" là THUYẾT PHÁP cho có vẻ là "quan trọng, kính tăng" ở ngôi chùa Hoa Nghiêm, tại Jewisn centre, thủ đô Washington D.C; nhờ sự giúp đỡ "quan hệ hữu cơ" và "động viên, động não, động cơ thúc đẩy" của một đạo hữu, có bằng ĐỐC-TỜ, dù đã bỏ công ăn học đến ĐỜ-TÓC mà vẫn còn mang tâm trạng của Tam Tạng gặp sư như là Phật, đó là bác sĩ Trần Đoàn, tức là đạo hữu Nguyên Tu; qua cuộc phỏng vấn với một tay tu sĩ Phật Giáo vô danh tiểu tốt, chỉ có "quân hàm đại đức", nổi tiếng như cồn sau vụ tổ chức lễ Phật Đản nâng cấp "quốc tế" tại Thái Lan; sau nầy mới biết đó là "thứ thiệt" nằm trong Phật Giáo quốc doanh, dù là nhỏ nhưng là lớn, như hệ thống đảng, nhà nước "thư ký lớn hơn chủ". Là tu sĩ Phật Giáo, có người còn nể trọng là "trí thức Phật Giáo", nghe đâu tốt nghiệp bằng tiến sĩ Phật Giáo ở tận bên xứ Ấn Độ (chứ hổng phải là Harvard, Cambrigde) từ Việt Nam xuất ngoại "thải mái" qua Mỹ, lợi dụng lễ Vu Lan 2008.

Cuộc thuyết pháp hoằng hóa đạo pháp "không cần thiết" và "giựt con mắt" nầy giữa lúc giáo hội Phật Giáo do hòa thượng Huyền Quang (vừa viên tịch), hòa thượng Quảng Độ đang bị quỷ đỏ vây bủa trong "đại pháp nạn" triền miên, một điều lạ lùng và buồn cười là: chẳng lẽ ở hải ngoại không có đủ kinh sách "chất lượng" và các tăng sĩ có "nhiều hạ lạp" với đủ các chức sắc: đại đức, thượng tọa, hòa thượng ... lại không có đủ "trình độ" Phật pháp cao để "hoằng hóa" chúng sanh hải ngoại, được coi là "thế giới Tây Phương Cực Lạc"?

Do đó, tên Thích Nhật Từ, mặc ác cà sa đi hoằng Pháp "lộn địa chỉ" nhưng đi trúng chùa "cơ sở" thì phải bị Phật tử, các hội đoàn, người Việt tỵ nạn, là nạn nhân Cộng Sản biểu tình là cũng là "luật nhân quả nhản tiền" thôi. Cái nhân xuất ngoại, thuyết pháp tại một nơi có nhiều cao tăng, đáng bậc thầy của người thuyết pháp và thay vì là người tu đàng hoàng, nên ở Việt Nam cứu giúp Phật tử, giáo hội Phật Giáo đang oằn hoại dưới nanh vuốt quỷ đỏ; thì Thích Nhật Từ xuất ngoại thuyết giảng làm chi? Đúng là "mang củi về rừng, đem tiền cứu tế triệu phú". Cuộc thuyết pháp nầy cũng là "lô gích" theo đúng tư tưởng "dĩ đại" Hồ Chí Minh, tức là: "thằng khôn đi học, thằng ngu dạy đời", như vậy thì những cao tăng ở hại ngoại có thấy nhu cầu "cực kỳ khẩn trương thời thượng" để cho một tên mới tu, với chức sắc đại đức qua thuyết pháp để Phật tử giác ngộ, động não trong tinh thần "tu học, tu mau kẻo trễ", mà không thấy chướng tai gai mắt cái "lối thầy đời ngang hông" nầy; nhất là sư, tăng ở cái chùa Hoa Nghiêm, có thấy ngượng không?.

Không lẽ toàn thể sư, sải, trụ trì cái chùa Hoa Nghiêm đều là "tu sĩ dốt Phật Pháp, thiếu trình độ", nên mới mời một tu sĩ qua thuyết pháp, giảng dạy cho các Phật tử của mình?. Như vậy thì trụ trì chùa Hoa Nghiêm nên đi tìm một "real Estate agent" để nhờ khảo giá, bán chùa, ôm tiền và trở thành" tư bản Phật Giáo" như huề thượng THÍCH GIÁC NHÔM, tức là ÚT CÁI VỒN là đạt tới" trình độ cao cấp trong nghề "tu lường"... Nếu như tay bác sĩ Trần Đoàn chịu ngồi để học hỏi một "y tá" giảng dạy về bịnh lý, thì nên để cho Thích Nhật Từ cả gan dám "múa quyền qua mắt võ sư" hay lên lớp thuyết pháp tại nơi có nhiều cao tăng ... chẳng lẽ ngày nay tại hải ngoại còn có cái "chế độ" quản giáo tôn giáo nữa?. Do cái nghịch lý, đi ngược lại cả đạo lý "trò đi dạy thầy" nên lòi ra là tên "mặc áo cà sa, thờ ma Cộng Sản", nên nhiều người đặt câu hỏi: "Thích Nhật Từ, có phải là sư quốc doanh không?".

Qua bài phỏng vấn, được biết là tên Thích Nhật Từ, là tổng thơ ký của Ủy Ban Tổ Chức đại lễ Phật Đản thế giới tai Bankok, Thái Lan 2007, rồi 2008 lại là Tổng Thư Ký Vesak năm 2008, cũng là chức do bầu bán chứ hổng phải "không người lái" nhé; nhưng ai cũng biết là tên nầy tu hành "lấy Phật Pháp theo định hướng xã hội chủ nghĩa", nên mới thăng "tăng, tiến ngạch giáo phẩm", tiến nhanh, tiến mạnh và tiến vững chắc như thế. Được biết tên Thích Nhật Từ có "nghiệp chuyên" là giảng dạy Viện ĐẠI HỌC Phật Giáo Việt Nam tại thành phố "Hồ Chí Minh", là môn dạy về "triết học" Phật Giáo (Phật tử ít học miền Nam gọi là CHIẾT-HỌC), nên công cuộc đào tại tu sĩ của Thích Nhật Từ cũng rất là ĐỘC HẠI, có khả năng đào tạo thế hệ tăng sĩ lấy chủ thuyết Marx Lenin làm nền tảng tu học và tư tưởng Hồ Chí Minh làm "lý luận cơ bản" để đưa đến "bến giác", như thế thì cái viện đại học nầy nên mời Dũng Lò Vôi làm giảng viên mới phải, vì hắn cũng là người đóng góp nhiều "công đức" xây dựng một ngôi tự viện "hoành tráng" thuộc hàng vĩ đại nhất trong nước, là người có sáng tạo nâng cấp "chủ tịch Hồ Chí Minh thành Phật, là triết lý" thời thượng mới "nhằm" đưa ma quái, Phật, Trời, Chúa cùng nhau "hòa hợp hòa giải" với nhau, cùng nhau trong tinh thần "lao tư lưỡng lợi"; Dũng Lò Vôi có thể được đảng nâng cấp thành "triết gia hiện đại" có công mở ra "con đường xưa em đi" để nối liền giữa hai cõi giới "thiên đàng và địa ngục" như xa lộ "không đèn", ai cũng có thể đi lại từ thiên đàng, địa ngục mà không cần "hộ chiếu", nếu cần thì cũng miễn hộ chiếu, như cửa khẩu biên giới Việt-Trung liền nhau như một nước Trung Hoa, hai bên tự nhiên ra vào.

Theo lời huênh hoang (dân chúng gọi là khoát lát, nói phét) thì cái "CÔNG ĐỨC" nhưng nói lái là "CỨT ĐONG" của gã Thích Nhật Từ, y chang như "tin tức khí tượng cho tàu chạy ven biển" hay "báo cáo khí tượng thủy văn" thì: "trong vòng 5 năm qua, chúng tôi đã sản xuất được bộ Đại Tạng Kinh Việt Nam dưới dạng MP3, trên 30 album về nhạc Phật Giáo, 1o album về cải lương Phật Giáo, 65 album về tiếng thơ Phật Giáo và tủ sách Phật Giáo với 75 quyển", như vậy thì Thích Nhật Từ là nhà "Kách mệnh Phật Giáo theo huynh hướng HIỆN ĐẠI" cả việc "sản xuất kinh Đại Tạng", đem cải lương Hồ Quảng, thơ, nhạc ... nhưng không nghe "kịch nói Phật Giáo" và chưa nghe nói "đem bia, rượu thịt, gái ..." để tu mau kẻo trễ; nếu có những thứ nầy mà sư chưa "thành thật khai báo" thì coi như "chưa giác ngộ". Như vậy Thích Nhật Từ nên theo gương Thích Bảo Nghiêm, vừa "thuyết pháp vừa liếc mắt đưa tình, đá lông nheo, giựt lông mày, động lông Dái ... với các tín nữ thơm như muối mít" và trong cái "tịnh thất" của Ngài tu sĩ thời thượng nầy, thì có treo hình "play boy" thay hình Phật để động viên, cho thanh tâm trường "nắng cực".

Qua cuộc phòng vấn, Thích Nhật Từ khẳng định: "không tham gia các cuộc đấu tranh, đối với các tu sĩ Phật Giáo, đi đúng với tinh thần Phật dạy trong kinh điển". Lời phát biểu nầy, chứng tỏ là tên lưu manh mặc áo cà sa, chức sắc đại đức nầy chưa hiểu Phật Pháp, cái mà hắn chưa hiểu mà đi dạy người khác, thì đưa Phật Giáo tiến nhanh, tiến mạnh và tiến dài dài đến MẠT PHÁP cũng là qui luật "thời suy quỷ lộng". Tư tưởng Đức Phật cao siêu, chớ không phải "giản đơn" như chuyện "tự nhiên" hay sợ đi lính, hoặc nhiều nguyên do thầm kín khác, thấy "cõi đời là cõi tạm" cạo đầu, qui y và trở thành "thầy" ngay. Thông thường là Phật tử gặp bất cứ ai mặc "Buddha uniform", dù tu lâu hay mới vô cũng kêu là "thầy" mà không sợ trật; chỉ trừ mấy THẰNG TÂY có mode cạo đầu nhẵn bóng, thoa dầu, mặc quấn áo bình thường, thì không phải là THẦY TĂNG. Tu là cội phước, tình là dây oan, đi tu cũng có nhiều nguyên do: trốn lính, tu thiệt, Việt Cộng cài vô chùa, tu giả, tu dỏm ... ngay cả thất tình như "ni cô" trong chuyện tình Lan và Điệp cũng không ai "thét méc", cửa chùa luôn rộng mở, nên chữ chùa được gắn liền với: cơm chùa, của chùa, tiền chùa, chơi chùa, rượu chùa, thịt chùa .... sau 1975 thì: "Nón tai bèo ai đội nấy mua, không phải của CHÙA, đội hoài không trả ..." (một đoạn trong bài ca vọng cổ tựa là: chiếc nón tai bèo):

"THÍ PHÁT qui y THÁC PHÍ đời.
TRÔI MAU kỷ niệm lúc TRAO MÔI.
CẠO ĐẦU nào phải đi CẦU ĐẠO?
BẮT SỐNG chia phôi, BÓNG SẮC rời.
ĐANG LỜI sám hối ĐỜI LAN khổ.
ĐIỆP CÓ hồi tâm ĐÓ KỊP thời.
LÀM GIAM cửa Phật LAM GIÀ kiếp.
CHỨA CHAN tình lỡ CHÁN CHƯA vơi".

Thời Đức Phật Thích Ca, thì vấn đề giặc giả, nhất là quỷ đỏ chưa "sanh ra", nên hoàn cảnh xã hội là nhằm xóa bỏ quá nhiều giai cấp, tạo bình đẳng giữa các "chúng sanh" dù xuất phát từ nhiều nguồn sắc tộc khác nhau, lời dạy của Phật đâu có nói là "không chống Cộng" bao giờ. Thích Nhật Từ giải thích kinh Phật theo "định hướng xã hội chủ nghĩa" và cũng theo "chính sách tôn giáo vận" của đảng vô thần. Tinh thần bất bạo động của Đức Phật không phải: "nhẫn hoài" mà không có thái độ, đó là tinh thần "đại hùng-đại lực-đại từ bi" luôn đi chung với nhau, như bó đũa, lấy từng cái ra áp dụng là "sai con đường của Phật dạy". Theo kinh Lativistara, thì lúc Thích Ca Mâu Ni giác ngộ, tìm ra chân lý, đêm trước khi Ngài thành Phật, bọn ma quái đưa ma nữ đến quyến rũ nhưng không làm ngài nao núng, đoạn đưa cả đạo quân ma quỷ tới bao vây, ném đá ào ào nhằ khủng bố (như Việt Cộng pháo kích vậy); nhưng Đức Phật chẳng sợ, ngài không thể "nhẫn" trước bọn ma quái lộng hành, tấn công, bèn dùng ngón tay chạm xuống mặt đất, khiến đất chuyển động rầm rầm, đánh đuổi ma quái chạy dài.

Thích Nhật Từ đã và đang ru ngủ trong cái điều thuyết pháp, giảng kinh theo định hướng xã hội chủ nghĩa, làm sai lạc cả ý nghĩa kinh, tư tưởng Phật. Bọn Cộng Sản vô thần thù ghét tôn giáo, như cái định nghĩa "cơ bản" của quỷ kinh Karl Marx: "tôn giáo là thuốc phiện"; dù thù ghét nhưng Cộng Sản là thứ quỷ vương vô cùng quỷ quái, lợi dụng tôn giáo để diệt tôn giáo "gậy ông đập lưng ông", mà Phật Giáo với "từ bi vô lượng" thu nhận người "truyền giảng tư tưởng, triết học Phật Giáo" không dựa vào tiêu chuẩn "trình độ" nên mới có câu: "sống lâu lên lão làng, tu lâu lên hòa thượng, đi lính lâu lên thượng sĩ già".

Tại việt Nam, Việt Cộng diệt và tấn kích Phật Giáo bằng hai mặt trận:

- Hình thức: lập ra giáo hội quốc doanh, thu nhận, chiêu dụ một số tu sĩ thiếu đạo hạnh "mượn đạo tạo đời" vì việc tù hành, làm chức sắc không đòi hỏi nhiều, mà cái tâm giác ngộ có vẻ mơ hồ, nguy hiểm quá: "có ái lấy thước mà đo lòng người". Cài công an và giả dạng tu sĩ, cũng làu kinh, tụng niệm như sư thiệt, vừa kiểm soát tôn giáo, Phật Tử đến chùa và vừa khiến cho Phật Tử chán ngán khi thấy sư uống rượu, ăn thịt, có vợ con công khai, xuất ngoại thoải mái.

- Triết lý: dựa vào thuyết "LUÂN HỒI" mà giải thích theo quyền lợi đảng, với lý luận "nhẫn nhục" như Thích Nhật Từ, tức là kiếp trước mình làm điều ác, nên kiếp nầy mang nghiệp báo cứ chấp nhận thực tế để "trả quả", tức là giới tu sĩ quốc doanh cho Phật Tử có tập quán "trọng Phật kính tăng" uống liều thuốc an thần, nên họ coi chuyện chế độ tàn ác Cộng Sản đè đầu cỡi cổ, giết hại, tịch thu tài sản là "trả quả" để kiếp sau được sung sướng, chớ không phải:

"Kiếp sau xin chớ làm người.
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo".

Những người tin tưởng "trả quả" một cách mù quáng, máy móc theo thuyết luân hồi, luật nhân quả của đức Phật, lại bị giảng dạy sai lạc, được coi là "thứ Bát Nhã Tâm Kinh giảng BẬY" của các tu sĩ quốc doanh, công an (dùng triết học Marx Lenin để hướng dẫn kinh Phật đưa đến tình trạng: "dắt tay Phật Tử đi theo tấm bản chỉ đường của quỷ đỏ", nên họ cứ chấp nhận đàn áp của chế độ Cộng Sản để trả quả cho kiếp trước; cứ thế mà tin tưởng mãi, bị bọn ma quái mặc áo cà sa nhồi sọ từ các Tự Viện, trường đại học Phật Giáo, đào tạo ra lớp TĂNG CHÚNG đi "chệch hướng Phật dạy" trở thành những kẻ TÚNG CHĂNG, vì muốn cơm áo, quyền lợi mà theo quỷ, nhưng lại mặc áo tăng, tức là quỷ đỏ ngày nay rất "hiện đại" chúng: "đi với Phật mà mặc áo giấy có màu vàng" mà nhiều người lầm là "áo cà sa", nên cứ thế mà đạo pháp bị sa lầy vào cõi vô minh, trong vòng tay quỷ đỏ, nhưng giới Phật Tử "kính tăng máy móc" trở thành "tập thể Tang Tạm thời đại" đóng góp bàn tay, cúng dường, công quả để nuôi dưỡng đạo quân ma quái "trong lớp áo cà sa" thì bao giờ pháp nạn mới giải tỏa?

Khi mà tuyệt đại đa số Phật Tử trong nước đều "thấm nhuần" thuyết luân hồi, hiểu luật nhân quả "chệch hướng" theo như lời thuyết giảng sai lạc của các tu sĩ quốc doanh, chấp nhận "nhẫn nhục" để trả quả, vung bồi công đức cho kiếp sau; nếu có thù Việt Cộng thì cũng phải "nhẫn nhục", và có thái độ tích cực hơn là "cầu nguyện, nhờ ông Phật ra tay trừng trị bọn quỷ vương" để cứu độ chúng sanh, giải trừ pháp nạn thì còn lâu mới hết pháp nạn, trái lại đảng và nhà nước còn "hồ hởi phấn khởi", dám xuất tiền cho các chùa quốc doanh in thêm kinh sách để cầu nguyện cho "hòa bình, quốc thái dân an".

Hình như tại các nước có Phật Giáo chiếm đa số, Phật Tử đã đi lệch hướng, triết lý và tinh thần của Đức Phật, khi áp dụng luật nhân quả, luân hồi, đành chấp nhận "trả quả" nên không quật khởi theo như tinh thần đấu tranh: "đại hùng-đại lực-đại từ bi", nên các chế độ Cộng Sản ở Trung Hoa, Việt Nam, Lào, Miên, ngay cả quân phiệt Miến Điện ... vẫn "thanh tâm trường thống trị"; đó có thể cũng là một trong những lý do mà: Việt Nam. Trung Cộng không sụp đổ mặc dù chủ thuyết Cộng Sản tàn lụi, lỗi thời nên các quốc gia Tây Phương, nhất là Hoa Kỳ, có thể đã sai lầm chiến lược "dùng kinh tế để biến các chế độ Cộng Sản thành dân chủ"; nhưng các nước Á Châu thì áp dụng sai lạc triết lý đức Phật mà hổng muốn "đấu tranh" chấp nhận hiện tại, áp bức để trả quả, để kiếp sau sung sướng chẳng những không thành công dân chủ hóa, trái lại còn giúp cho các chế độ Cộng Sản thêm sức mạnh, đang có chiều hướng đứng dậy, tiếp tục cuộc chiến tranh lạnh vừa mới tàn lụi.

Đạo Pháp, triết lý đức Phật cao siêu chớ không phải tầm thường như chuyện "xuất ngoại bằng tiền nhân dân, Phật tử" đi thuyết pháp của các tu sĩ quốc doanh. Tư tưởng Đức Phật được áp dụng uyển chuyển từng thời đại, chớ không phải lúc nào cũng "từ bi, nhẩn nhục, chịu đựng, trả quả". Đức Phật từ bỏ cung son điện ngọc, vợ đẹp, con ngoan để tìm đường giải thoát; trong khi đó ngày nay, hầu hết các "tăng chúng" tự xưng con Phật, lấy học THÍCH, nhưng lại "KHÔNG THÍCH GIẢI THOÁT" cứ THÍCH ĐỦ THỨ nên sư nào cũng muốn có "chùa lớn, hoành tráng" như câu tục ngữ của người đời, nhằm nói đến giới sư ham chùa lớn, không theo gương đức Phật, coi cõi đời là cõi tạm: "tu mà lựa ngôi chùa lớn thì đỡ tấm thân". Hình như cái "luật nhân quả" cũng trở thành "công cụ" để các gian sư "mượn đạo tạo đời" dùng để HÙ các Phật tử rằng: "kiếp nầy mau đóng góp công quả, làm phước, cúng dường thì kiếp sau sẽ sung sướng, có khi giàu sau, làm quan, vua" và hù là: "không làm phước, lo vun bồi công đức, kiếp sau đầu thai làm thú vật, sâu bọ"

Nghe nói ai mà "KHÔNG RÉT", thế là Phật tử mang tiền đến cùng dường, vun bồi nơi thờ Phật là chùa, họ hiểu lầm là "lo cho Phật" là thế nào ông Phật cũng "ngó lại"; tạo thành giới Phật Tử "NỊNH PHẬT", chứ đức Phật đâu có bảo chúng sanh nịnh Phật bằng "đúc tượng lớn, vàng" mà thành Phật bao giờ? Tuy nhiên, chính cái sự tin tưởng lệch hướng nầy các chùa càng ngày càng "hoành tráng" và túi tiền Phật Tử thì cạn dần, cho nên người ta hổng ngạc nhiên khi thấy giới tăng sĩ ngày nay trở thành "tư bản đầu trọc", không làm gì cực khổ, chỉ ngồi tụng kinh, gõ mõ, đặt thùng "Phước Sương" là vinh quang, nên có nhiều vị sau thời gian tu hành ở hải ngoại, trở thành chủ kiêm quản lý nhiều ngôi chùa ở những nơi có giá trị địa ốc cao ở các nước Tây Phương cực lạc, các vị nầy đi nhiều nước hàng năm mà tiền "chùa" thì không bao giờ hết; mỗi khi có thiên tai, vung bồi công đức, thầy đứng ra kêu gọi, là cũng tu cao đấy thôi! Tiền cúng dường, đóng góp công quả do Phật tử, sư quản lý và sau nầy, kiếp sau là Phật trả, như vậy đâu có công bằng; cho nên trong giới Phật Tử không hiếm người đi chùa, cúng dường, xây tượng Phật cao, lớn để mong kiếp sau sung sướng, và nhất là cầu cho ông Phật ban cho 6 con số Lotto là "tu nhất kiếp ngộ nhất thời". Trước đây, tờ Adelaide Tuần Báo ở Úc Châu (Nam Úc), không biết sưu tập ở đâu mà đăng nửa trang về một cuốn kinh, đọc xong, Phật tử tá hỏa, vì đây toàn là những luật hù dọa, luận hồi, đại khái là: ai dám nói xấu, phỉ báng, không tôn kính sư là chết xuống âm phủ bị cắt lưỡi, phanh thây, nghèo mạt rệp kiếp sau nên sư là giai cấp "đỉnh cao trí tuệ Phật Giáo".

Triết lý đức Phật cao siêu chớ không phải tầm thường, nên những kẻ lợi dụng, làm sai lạc thì phải bị vạch mặt, như tên Thích Thanh Từ, Thích Thanh Tứ, Thích Trí Quang, Thích Nhật Từ và nhiều gã tự nhận họ Thích khác, nhưng không thích Phật, mà Thích đủ thứ, Thích Giàu Sang, kể cả tu sĩ quốc doanh THÍCH VIỆT CỘNG nữa. Ngành đạo Phật Giáo Hòa Hảo do đức Thầy Huỳnh Phú Sổ khai sáng vào tháng 5 năm Kỷ Mão (1939) là thể hiện đúng như triết lý của đức Phật: "đại hùng, đại lực, đại từ bi" với tứ ân:

"Tăng sĩ quyết chùa am bế cửa.
Tuốt gươm vàng lên ngựa xông pha.
Đền xong nợ nước, thù nhà.
Thiền môn trở gót, Phật Đà Nam Mô"


Hay là:

"Tu đền nợ nước cho rồi.
Ngày sau mới được đứng ngồi tòa sen"
Ngài dạy rằng:"nước thái bình thân ta mới yên, bờ cõi lặng thân ta mới ấm".

Sau cuộc phỏng vấn tên "mặc áo cà sa, thờ ma Cộng Sản" Thích Nhật Từ, ngày hôm sau, hắn gởi một email rằng: "Tối hôm qua, sau khi tôi giảng xong, đã có hai người chất vấn và thể hiện rõ ác ý xuyên tạc và thiếu nghiêm túc của một người có lương tri. Chẳng lẽ đó là văn hóa của người sống trong thế giới tự do và tiến bộ? Những ai có tinh thần như thế, đừng nên làm cho nền văn hóa phương Tây bị ô uế bởi hành động thiếu văn hóa Việt Nam của mình. Kính chúc văn hóa và đạo đức có mặt với những người đã đánh mất lương tri của sự chân chính".

Những lời lẽ của tên quỷ đỏ mặc áo cà sa chẳng khác nào lời của cán ngố trong bộ chính trị, cán ngáo địa phương, ban thông tin văn hóa, những bài tham luận, chánh án tòa án nhân dân; chớ trong kinh Phật, phật ngôn, phật từ, không có lối hành văn theo "duy vật biện chứng" đó. Được biết, Thích Nhật Từ đước cho là tiến sĩ, là "trí thức Phật Giáo" như TRÍ XIU, TÊ SĨ ... trong Phật Giáo, người đi tu là xem cõi đời là cõi tạm, nhà cửa, sự nghiệp đền đài, chức tước ... đều là vô thường, nhưng một số tu sĩ nầy lại thích phô trương cái danh "TIẾN SĨ" để lấy làm "cơ sở" thuyết pháp, nếu là "người phàm" không phải là tiến sĩ như huề thượng Huyền Quang, Quảng Độ là thuyết pháp không có ai nghe phải không?.

Tuy nhiên bên Công Giáo, tất cả các tu sĩ từ linh mục trở lên đều là "tiến sĩ thần học" đàng hoàng, có vị còn đậy nhiều bằng tiến sĩ của các đại học danh tiếng Âu, Mỹ, vậy mà khi xưng danh, họ chỉ đề "tên thánh" với tên mình. Đúng là "xấu hay làm dáng, dốt hay dắt viết đầy cả quần áo". Riêng tên Thích Nhật Từ, thời gian qua, cũng có vài nơi "ÁI MỘ" như ở Úc châu, trước đây đài phát thanh SBS ở Sydeny, phát thanh viên Vũ Nhuận có mục "tiếng hát Úc Châu" (bây giờ ngưng vì đài thu hẹp thành một). Vũ Nhuận đã hai lần giới thiệu một "nhạc sĩ" rất là tâm đắc, ca tụng Thích Nhật Từ như là bậc "triết gia thời đại, vĩ đại" đấy, nhạc sĩ nầy cho biết là đã từng về Việt Nam và "giác ngộ" với thầy Thích Nhật Từ, viết nhạc theo tư tưởng Thích Nhật Từ. Tuy nhiên, đối với các Phật tử chân chính và tỉnh thức, thì Thích Nhật Từ nầy có phải là sư quốc doanh hay không? khỏi nói nhiều là sư nào nằm trong giáo hội do nhà nước Việt Cộng lập ra đều là "mặc áo cà sa, thờ ma Cộng Sản". Nếu Thích Nhật Từ nầy sống dưới thời Lê Long Đỉnh, khi nhà vua nổi hứng, bỗng thèm ăn XÍU MẠI của người Tàu mang qua sau thời gian cai trị, thì cũng giải giao qua cho nhà bếp của vua làm việc.

(Người viết bài nầy không bao giờ có ý đả phá bất cứ tôn giáo nào, nếu có những điều sai lạc, xin thành thật xin lổi cái vị cao minh)

Trương Minh Hòa

(*). TinParis Ghi chú. Chúng ta cũng nên dè dặt không nên " cho rằng vì thấm nhuần " luật luân hồi - nhân quả " mà Phật Giáo các nước như Miên , Lào, Miến Điện, Việt Nam, Trung Cộng không đứng lên chống lại các chế độ cầm quyền. Có nhiều nguyên do :

1- Về Giáo lý. Phật Giáo Tiểu Thừa chủ trương "xuất thế" hơn là "nhập thế". Đó là Phật Giáo ở các nước như Miên, Lào, Miến Điện, Thái Lan, Tích Lan.

Phật Giáo Đại Thừa chủ trương "nhập thế" dấn thân, nhưng cũng có phần "xuất thế" như tại các nước Việt Nam, Đại Hàn, Nhật, Trung Cộng, Đài Loan, Mông Cổ (cũng có ảnh hưởng Mật Tông). Phật Giáo Tây Tạng thường gọi là "mật tông" thì đặc biệt vì dẫn đến một chế độ "giáo quyền".

2- Tuy nhiên, chúng ta đừng quên những cuộc biểu tình đẫm máu của các tăng lữ Miến Điện trong vòng 5 năm trở lại đây, và của các tăng lữ Tây Tạng từ ngày bị Trung Cộng đô hộ trong đầu thập niên 50 đến nay.

3- Dưới các chế độ độc tài toàn trị như Cộng Sản, Phát Xít, hệ thống công an dày dặt như "mắt khóm", mọi cuộc nổi dậy đều bị đàn áp trong biển máu, không riêng gì cho Giáo Hội Phật Giáo, mà còn cho cả Giáo Hội Thiên Chúa nữa. Chỉ có Giáo Hội Thiên Chúa Ba Lan nhờ Giáo Hoàng John Paul 2, một người xuất chúng, với sự yểm trợ của Mỹ, và đúng thời cơ khi Liên Xô bắt đầu kiệt quệ về kinh tế, nên Giáo Hội Ba Lan qua các con chiên như Lech Walesa mới nổi dậy làm sụp đổ chế độ Cộng Sản Ba Lan.

4- Chúng ta đừng quên là các Giáo Hội quan niệm là Giáo Hội đứng trên các chính quyền. Các chính quyền sẽ qua đi và Giáo Hội sẽ trường tồn với Đất Nước và Dân Tộc. Cho nên, phần đông các Giáo Hội đều "mặc cả để làm ăn" với các nhà "cầm quyền tại chức" trừ phi họ bách hại "quá mức" không còn thương thảo được. Các Giáo Hội cũng như các Chánh quyền Tây Phương cũng "mặc cả quyền lợi" với nhau trong tinh thần "dân chủ" và vì quyền lợi của Đất Nước và Dân Tộc nên các cuộc tranh đấu không dẫn đến các cuộc đàn áp đổ máu.

Riêng tại các nước Cộng Sản, và đặc biệt là Cộng sản Việt Nam, họ cho thành lập các Giáo Hội Quốc Doanh dưới quyền của Đảng để triệt tiêu các Giáo Hội Chính Thống, và các Giáo Hội Quốc Doanh u mê đang chết dần như hình ảnh của "con ếch " trong câu chuyện dưới đây.

"Một con ếch bị bỏ trong một thùng nước rất lớn đang được đun sôi, nhưng thùng rất sâu, chú ếch không thể nào nhảy lên bờ miệng thùng được. Chú nhìn lên bầu trời xanh, và chỉ thấy nhiệt độ nước lúc đầu bằng nước ao hồ. Chú rất sảng khoái, chú cứ bơi mãi, cho là mình có thể trường tồn như trước. Nhưng nước nóng dần, chú bắt đầu thấm mệt, và kiệt sức để cuối cùng "chết luộc trong thùng nước sôi"...

"Dân Oan Bắc Kinh" bị kết án "cải tạo" một năm tại gia !


Tin AFP. Theo tin AFP ngày thứ sáu 22.08.2008, hai bà WU Dianyuan (79 tuổi) và Wang Xiuying (77 tuổi ) đã bị Tòa Án Bắc Kinh xử án tù "một năm cải tạo" nhưng vì tuổi già nên được hưởng quy chế đặc biệt "tù tại gia ".

Khi Thế Vận Hội Bắc Kinh sắp khai mạc thì nhà cầm quyền Trung Cộng loan báo là các cuộc biểu tình có thể cho phép được thi hành trong các "công viên đặc biệt". Cả tin lời bọn chúng, "hai bà ngoại Dân Oan Bắc Kinh" nầy đệ đơn lên nhà cầm quyền địa phương để được phép "biểu tình", nói lên nổi oan ức vì bị nhà cầm quyền "lấy nhà" của họ cách đây 6 năm.

Hai bà đã làm đơn khiếu nại cả hàng chục lần nhưng không được trả lời thỏa đáng. Nguyên do là nhà cầm quyền đã "lấy nhà của họ", nơi mà họ đã sinh sống hàng chục năm qua, trong chiều hướng giải tỏa nhưng khu vực nhà xưa để xây lên những khu phố "mới" bán được nhiều tiền hơn. Bù lại, nhà cầm quyền cho họ một căn nhà cũng chẳng khá hơn, không vệ sinh, cánh cửa sổ không có , và điện thì bị "cúp" nên không có, phải xài đèn dầu.

Hai Bà, dù chống gậy để đi, đã làm đơn xin phép được biểu tình nên mới bị "kết án 1 năm tù cải tạo" như đã viết trên đây. Hai bà cho biết với phóng viên AFP, là cương quyết sẽ tiếp tục cuộc " tranh đấu " để được đền bù công bằng hơn, dù có bị tù hay có chết cũng chấp nhận.

Chừng nào đến các cụ bà, cụ ông ở Việt Nam chống gậy xuống đường đây để cho tương lai con cháu mình tốt đẹp hơn ? Đây là một gương sáng cần phải noi theo để xem coi bọn cộng sản việt gian có dám đàn áp người già không ?




















Việt cộng đã chế tạo được xe hơi chạy bằng nước!


Trần Thanh

Đây là loại tin tức cười, đọc xong rồi cười cho thỏa chí để quên đi nỗi buồn xăng đang lên giá!

Việt cộng thường xuyên muốn chứng minh cho thế giới biết rằng: không cần phải là chế độ tôn trọng dân chủ, nhân quyền, thì kinh tế mới phát triển. Chế độ độc tài đảng trị của bọn chúng vẫn có thể làm cho nước "mạnh", dân "giàu"! Bằng cớ là bọn chúng đã tổ chức thi hoa hậu thế giới hai lần. Các cô hoa hậu Việt Nam như Mai Phương Thúy, có chiều cao 1 mét 80, đâu có thua gì các hoa hậu thế giới! Người dân Việt Nam phải được đảng và nhà nước nuôi cho ăn uống hết sức dư thừa dinh dưỡng thì mới cao lớn được như thế chứ! Ai dám nói người dân Việt Nam sống dưới chế độ cộng sản là thiếu ăn, là nhỏ con, lùn thấp? Ai dám nói là người dân Việt Nam bị đảng cộng sản bắt ăn cứt liên tục 60 năm? Đó chỉ là những luận điệu tuyên truyền của bọn phản động ở hải ngoại!

Chưa hết, ngoài việc tổ chức thi hoa hậu thế giới, Việt Nam còn tổ chức đại hội Phật giáo thế giới ở Hà Lội. Oai ra phết! Việt Nam có tự do tôn giáo đấy chứ! Y hệt như giọng điệu của tên công an đầu trọc Thích Nhật Từ đã nổ với cộng đồng người Việt ở hải ngoại: - Nếu quý vị không tin thì quý vị cứ về Việt Nam, đừng cho ai biết mình là việt kiều, cứ đi chùa, lễ bái thử xem, có ai cấm cản quý vị không?

Tên công an đầu trọc đã nói mà nói chưa hết ý: - Đúng là việt cộng cho phép mọi người đi chùa thoải mái, bởi vì vô trong chùa thì phải lạy ..... thằng Hồ, nếu muốn lạy Phật! Còn kinh kệ "đạo Phật" thì đã bị chúng sửa đổi, thêm mắm thêm muối vào cho giống với "kinh" Mác Lê! Như vậy thì càng nhiều người đi "chùa Bắc Pó" thì chúng càng mừng!

Tên Từ còn nổ thêm điều này: - Đức Phật đã dạy rằng tăng sĩ không được ủng hộ, cũng như không chống bất cứ một chế độ nào! (đại khái, tu sĩ "không làm chính trị"!)

"Thầy" Từ lại quên rồi: - Nên nhớ thời đức Phật còn tại thế, các tăng sĩ tu theo phái tiểu thừa, tức là đi khất thực, bá tánh cho gì thì ăn nấy. Phái tiểu thừa tu không có cấp bậc, chức sắc, người nào cũng như người nấy và tu là để tự giải thoát. Ai tu thân thì người đó tự giải thoát cho bản thân mình chớ không có thể "tu giùm", hay "bao cấp" cho bất cứ ai và cũng không thể cứu độ được ai. Phái tiểu thừa không cần có chùa chiền, và cũng không cần có đệ tử, không cần phải đi xuất ngoại để thuyết pháp như .... "thầy" Từ!

Còn "tu" như thầy Từ mà đi xe huê kỳ có máy lạnh, được ở trong những ngôi chùa sang trọng, có đệ tử phục vụ đủ mọi mặt, từ ăn uống, tắm rửa, đến đấm bóp và .... sinh lý thì khác xa những gì đức Phật đã dạy! Có những vị tu hành mà có hàng trăm triệu đô la gởi trong những ngân hàng ở nước ngoài thì không biết những vị này tu hành kiểu gì mà lọa quá! Tu như "thầy" Từ mà được hưởng những ĐẶC ÂN hết sức lớn từ NHÀ NƯỚC VIỆT CỘNG thì đó là ỦNG HỘ hay CHỐNG ĐỐI cái chế độ của việt cộng? "Thầy" thuyết pháp một đằng mà lại làm một nẻo! Bởi vậy cho nên: - Đừng nghe những gì thằng Từ nói mà hãy nhìn kỹ những gì nó làm!

Cũng cần nói thêm ở đây: cộng đồng người Việt ở hải ngoại rất đầy đủ về đời sống vật chất lẫn tinh thần, hoàn toàn không cần bất cứ một tên công an đầu trọc nào đến "thuyết pháp", và cũng chẳng cần một con quạ đen nào đến để làm công tác "mục vụ"! Xin đừng đến nữa, kẻo mất công chúng tôi phải mất công ném cà chua và trứng thối! Ở trong nước đang có hàng triệu người cần "mục vụ" và "thuyết pháp", tại sao quý vị không ở trong nước mà làm? Cứ ra vườn hoa Mai Xuân Thưởng ở Hà Lội, có thiếu gì việc cho quý vị làm?

Thôi, ta hãy trở về đề tài chính: việt cộng đã chế tạo được xe hơi chạy bằng nước lạnh!

Mới nghe tôi nói, chắc có vị sẽ phản đối ngay: - xạo quá ông ơi, việt cộng làm gì mà tài ba dữ dzậy?

Không, tôi không nói giỡn đâu, chỉ nói .... chơi thôi! Hồi đầu tháng tám năm 2008 này, việt cộng đã tổ chức một Hội nghị về khoa học kỹ thuật tầm cỡ thế giới, mời tất cả các nước trên thế giới đến dự. Mục đích của cuộc tổ chức này là để cho thế giới biết: Việt Nam, dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản quang vinh, đã có những bước tiến bộ vượt bực trong lãnh vực khoa học, kỹ thuật!

Hội nghị được tổ chức tại một khách sạn năm sao tại Hà Lội, có phóng viên quốc tế tham dự. Liên tiếp trong mấy ngày đầu, các nước trên thế giới thay nhau lên thuyết trình về những phát minh khoa học, kỹ thuật độc đáo của nước mình. Thôi thì thượng vàng hạ cám, không còn thiếu một lãnh vực nào mà không có phát minh của loài người. Cuối cùng chỉ còn sót lại hai nước chưa thuyết trình, đó là Nhật Bản và Việt Nam, nước chủ nhà đăng cai đại hội. Và quả không phụ lòng trông đợi của mọi người, khi đại diện của Nhật Bản, khoa học gia Horosito lên thuyết trình, bầu không khí của hội trường bỗng như được hâm nóng lên vì đề tài "Xe hơi chạy bằng nước lạnh!" .

* Ái chà chà, đây mới đúng là đề tài hấp dẫn, ai cũng quan tâm vì xăng bây giờ đang ngày càng lên giá, làm cho nhiều người nghèo phải méo mặt. Tại các thành phố lớn ở Việt Nam bây giờ như Sài Gòn, Hà Lội, người dân đổ xô nhau đi mua xe đạp chạy bằng điện để tiết kiệm ngân quỹ gia đình. Chỉ có loài khỉ đột việt cộng mới hiên ngang chạy xe hơi vì xe của bọn chúng chạy bằng .... máu của người dân! Sau khi khoa học gia Nhật Bản vừa thuyết trình xong thì cả hội trường vang rền nhiều tràng pháo tay không dứt. Nhật Bản thật xứng đáng là một cường quốc về khoa học kỹ thuật, cứu nguy cho cả thế giới trong cơn khủng hoảng nhiên liệu trong thế kỷ thứ 21! Tuy nhiên, có một điều mọi người vẫn tỏ ra rất ưu tư vì chiếc xe hơi chạy bằng nước do Nhật Bản chế tạo, giá thành cao quá, chỉ dám coi chơi cho biết chớ mấy ai có đủ tiền để mua? Giá một chiếc xe là 65 ngàn đô Mỹ!

Cuối cùng, đến phiên khoa học gia việt gian cộng sản, thuyết trình viên cuối cùng bước lên diễn đàn. Ông này tự giới thiệu tên là Trần Dân Tiên, giáo sư đang giảng dạy tại trường đại học bách khoa Hà Lội. Sau khi đằng hắng giọng vài lần, đồng chấy Tiên bắt đầu .... đốt pháo:

- Kính thưa toàn thể quý vị khoa học gia trên toàn thế giới. Vừa rồi đại diện của Nhật Bản đã giới thiệu phát minh khoa học vĩ đại của họ là xe hơi chạy bằng nước. Chúng tôi xin nghiêng mình kính phục và xin ngả nón chào người anh em Nhật Bản. Tuy nhiên, chúng tôi nhận thấy phát minh này chưa được hoàn hảo vì giá thành quá cao. Một phát minh khoa học kỹ thuật chỉ thật sự hữu ích khi nó phục vụ được nhu cầu của đại chúng, chớ nếu nó chỉ phục vụ cho các tên Mafia tư bản thì phát minh ấy chưa xứng đáng được lãnh giải Nobel! Bởi vậy hôm nay, đại diện cho nền khoa học "bác Hồ", tôi xin giới thiệu phát minh mới nhất của chúng tôi: - Xe hơi chạy bằng nước, giá thành chỉ có NĂM TRĂM ĐÔ, năm trăm mã lực, mạnh gấp mười lần xe hơi của Nhật Bản!!!

Cả hội trường cùng "Ồ" lên vì kinh ngạc. Cả thế giới không tin vào lỗ tai của mình! Có thật như vậy không hay là họ nghe lộn, hiểu lầm? Mọi người nhao nhao yêu cầu đồng chấy Tiên giới thiệu chi tiết về chiếc xe hơi chạy bằng nước do Việt Nam chế tạo. Đồng chấy Tiên khoái chí cười hì hì:

- Xin thưa với vô sản anh em trên toàn thế giới như thế này: chúng tôi cam đoan phát minh của chúng tôi sẽ là phát minh vĩ đại nhất trong thế kỷ thứ 21! Thứ nhất, vì giá thành quá rẻ chỉ có năm trăm đô, trong khi đó xe của Nhật đắt hơn gấp trăm lần! Thứ hai, xe của Nhật đòi hỏi phải chạy bằng nước cất thật tinh khiết, mà nước cất thì quý vị phải mua, vẫn tốn tiền; trong khi đó, xe của Việt Nam có thể chạy được bằng bất cứ thứ nước gì, kể cả nước ruộng! Nghĩa là khi quý vị đang lái xe chạy phom phom ngoài xa lộ, bỗng nhiên xe hết "xăng" thì quý vị chỉ việc bước xuống bờ ruộng ở hai bên đường, múc một vài gàu nước đổ vào máy, là xe lại có thể tiếp tục chạy!

Nghe khoa học gia Trần Dân Tiên nói đến đây thì cả hội trường gồm mấy ngàn người, gồm đại biểu của trên một trăm nước khác nhau đồng loạt đứng dậy vỗ tay hoan hô "Việt Nam" vang dội! Đồng chí Tiên, đã chuẩn bị sẵn, hồ hởi phấn khởi nói lớn:

- Xin quý vị hãy hoan hô bác Hồ vĩ đại để tưởng nhớ đến vị thầy vĩ đại của chúng tôi! Bác hồ đã từng dạy chúng tôi rằng: - "Không có việc gì khó, chỉ sợ mình không .... TIỀN! Đào núi và lấp biển, quyết chí .... đéo làm nên!" Đề nghị các đồng chí đài truyền hình trung ương quay phim!

Cả hội trường đồng loạt vỗ tay và hô vang một cách nhịp nhàng:

- Bravo, great Uncle Ho! Bravo, great Uncle Ho! (hoan hô bác Hồ vĩ đại)

Đợi cho sư nhiệt tình hâm mộ của hội trường đã lắng dịu, đồng chấy Tiên mới lên tiếng:

- Có ai théc méc gì không?

Mọi người nhao nhao:

- Xin cho chúng tôi coi chiếc xe mẫu được không?

- Chúng tôi có thể được lái xe chạy thử một đoạn được không?

Đặc biệt các khoa học gia của Mỹ và Nhật Bản, có lẽ vì tự ái nên nói gay gắt:

- Thấy mới tin. Việt Nam nói được thì phải chứng minh cho thế giới thấy!

Đồng chấy Tiên tươi cười:

- Xin cám ơn quý vị. Xin mời toàn thể quý vị đi ra một địa điểm ở ngoại thành Hà Nội, chúng tôi sẽ cho quý vị xem chiếc xe. Ai muốn lái chạy thử cũng được!

Thế là toàn bộ quý vị đại biểu các nước hồ hởi phấn khởi và rất hăm hở nhảy lên xe buýt để đi xem Việt Nam biểu diễn thành tích phát minh khoa học làm chấn động cả thế giới trong thế kỷ thứ 21!

Các đại biểu được thả xuống một con đường quốc lộ tại một làng quê, hai bên đường là ruộng lúa xanh tươi, không khí trong lành. Mọi người háo hức hỏi đồng chấy Trần Dân Tiên:

- Đâu? Chiếc xe chạy bằng nước đâu?

Đồng chấy Tiên thủng thẳng chỉ về phía đàng xa:

- Đấy nó, đấy. Xe đang chạy về phía chúng ta!
@DVCOnline
Mọi người căng mắt ra nhìn thì thấy có một chiếc xe hơi vận tải cao lớn từ đàng xa đang .... tà tà lăn bánh, hay nói cho đúng hơn là nó đang .... lết! Điều làm cho mọi người hết sức kinh ngạc là chiếc "xe vận tải" này lại do một chú ngựa ốm yếu kéo!. Diễn tả cho thật đúng, đó là cái khung của buồng lái xe tải được đặt trên chiếc xe ngựa! Khi chiếc xe "chạy bằng nước" đến gần các đại biểu quốc tế thì người ta thấy người "tài xế" bước xuống xe, giơ tay vẫy chào mọi người:

- Xin chào tất cả! Tôi là tổng bí thư Nông Đức Mạnh, con trai của Hồ Chí Minh, lãnh đạo tối cao của đảng cộng sản Việt Nam!

Nói xong đồng chấy Mạnh bước xuống ruộng, múc một gàu nước ruộng lên cho chú ngựa uống. Đồng chấy Mạnh tiếp tục quảng cáo:

- Đây, chiếc xe chạy bằng nước của chúng tôi đây! Khi nào xe hết "xăng", quý vị chỉ cần làm như vầy là nó lại có đủ năng lượng để chạy tiếp. Rất là đơn giản và tiết kiệm, giá thành chỉ có 500 đô la! Quý vị nào cần mua xin cứ đăng ký nơi văn phòng kinh doanh của trung ương đảng chúng tôi!

Đến nước này thì không ai bảo ai, mọi người đồng loạt cười ồ lên dữ dội. Nhiều người không kềm được sự bực tức, chửi bới om sòm:

- Ho Chi Minh son of the bitch! (Hồ Chí Minh là thằng chó đẻ!)
- Shame, shame, big liar! Cheater! (Nhục quá, đồ láo khoét, thằng lừa bịp!)
- You guy, son of the bitch! Con-artist! (Đồ chó đẻ, vua bịp!)

Cuối cùng, toàn thể các đại biểu toàn thế giới đều đi đến sự "nhất trí cao" như vầy: - Cả thế giới mà bọn việt gian cộng sản còn dám lừa bịp thì những người dân trong nước đã bị bọn chúng bịp bợm tới cỡ nào??? Hèn chi mà trong năm 2008, có một số hiện tượng lạ báo động: - Một số trẻ em mới sinh ra tại Việt Nam .... KHÔNG CÓ BỘ NÃO!!! Khi rọi X-ray thì các bác sĩ thấy bên trong đầu của các em chỉ có một .... cục đất sét to tổ bố! Các em chỉ sinh sống hoàn toàn theo bản năng của một con thú chớ hoàn toàn không thể suy nghĩ được bất cứ một vấn đề gì! Sau khi nghiên cứu rất kỹ hàng ngàn trường hợp trẻ em như vậy, các khoa học gia đi đến kết luận: - Đây là hiện tượng di truyền, và theo học thuyết tiến hóa của Darwin, cái gì lâu năm mà không được sử dụng thì nó sẽ biến mất. Thuở hồng hoang, lúc loài người mới có mặt trên trái đất, ai cũng có một cái đuôi. Nhưng sau đó, qua nhiều thế hệ, loài người chỉ dùng tứ chi, cái đuôi không được sử dụng nên nó đã tự động biến mất. Như vậy thì con người sống trong cái chế độ gọi là Cộng hòa xã nghĩa do việt cộng cai trị, sau hơn 60 năm, bộ não của họ đã bị biến mất! Vì lâu ngày không được sử dụng cho nên bộ não đã bị hóa đá hoặc biến thành đất sét. Còn đối với các thế hệ trẻ sơ sinh mới ra đời từ các năm 2006 trở lại đây thì hoàn toàn không có bộ não! Lý do? Tất cả mọi việc đều đã được ĐẢNG SUY NGHĨ GIÙM NGƯỜI DÂN RỒI. Người dân hoàn toàn không được sử dụng bộ não để suy nghĩ. Như vậy thì bộ não phải được thay thế bằng một cục đất sét. Người dân Việt khỏi cần phải tốn tiền mua thuốc bổ não hoặc uống thuốc an thần làm chi cho tốn tiền!!!

Trần Thanh
Ngày 24 tháng 8 năm 2008

Chú thích: Hình lấy từ bài viết "Xe hơi chạy bằng nước", tác giả Nguyễn Hùng, đăng ngày 28 tháng 7 năm 2008 trên báo điện tử VietNamExodus.

Ai Đẻ Ra "Phe Cấp Tiến" Trong Việt Gian Cộng Sản ?


Đẻ Ra "Phe Cấp Tiến" Trong Việt Gian Cộng Sản ?
Mỹ Ủng Hộ Nhân Dân VN Hay Ủng Hộ Việt-Gian Cộng Sản ?

Nam Nhân
(uân nhân QLVNCH)

Từ ngày thực-dân-đỏ Nga-xô, khoác chiếc áo "cách mạng vô sản, xây dựng thế giới đại đồng" bị sụp đổ, nhân dân thế giới đã có thêm nhiều tài liệu, nhân chứng và vật chứng để tái tạo bộ mặt thật của chế độ chính trị ở các nước mà đảng cầm quyền nói là lấy chủ nghĩa Marx-Lenine là "kim chỉ nam"để làm "cách mạng xã hội một cách toàn diện và triệt để".

Tuy muộn, nhưng kết thúc bao giờ chính nghĩa cũng thắng hung tàn, nên ngày 25-1-2006, tại Strasbourg, Liên minh Quốc hội châu Âu đã thông qua Nghị Quyết 1481, lên án Chủ nghĩa Cộng sản là TỘI ÁC của Nhân Loại.

Đúng ra thì phải lên án một vài nước lớn, chưa từng trải qua thể chế chính trị DÂN CHỦ, còn mang nặng dấu ấn Độc tài Nước Lớn, muốn làm Bá chủ thế giới, đã sử dụng Chủ nghĩa Cộng sản để che bộ mặt là THỰC DÂN TOÀN DIỆN nhằm thực thi CHẾ ĐỘ CHIẾM HỮU NÔ LỆ KIỂU MỚI TRÊN PHẠM VI TOÀN THẾ GIỚI. Cụ thể là nước Nga, dù đã đổi màu cờ, thay tên nước, và đặc biệt là nước Tàu, dù phong kiến, quốc gia cộng hòa, cộng hòa nhân dân thì vẫn tôn thờ chủ nghĩa chauvin nước lớn và tham vọng chinh phục toàn thế giới.

Còn, những tên có căn cốt BÁN NƯỚC CẦU VINH thì giương ngọn cờ cộng-sản Marx-Lenine để lừa dối dân nước mình bán cho lũ XÂM-LƯỢC-ĐỎ.

Tập đoàn mang tên cộng-sản VN, từ khởi thủy cho đến nay, vẫn mãi mãi là lũ có căn cốt bán nước cầu vinh như vậy. Xưa thì chúng vì Nga-xô mà biến nhân dân và đất nước VN thành nô-lệ-đỏ. Rồi cũng vì trung thành với chiến lược bành trướng chế độ thuộc-địa-đỏ cho Nga-xô ra toàn Đông dương, mà chúng chấp nhận đổi tên từ "cộng sản VN" thành "cộng sản Đông dương". Trong hoàn cảnh "núi liền núi, sông liền sông" với Nga-xô THÔNG QUA Tàu -bành-trướng nên chúng đã dâng đất, dâng biển của VN, miễn là CÓ LỢI cho Nga-xô, bất cần việc đó XÂM HẠI lâu dài cho Nhân dân và Đất nước VN. Cho đến chết thằng đại việt-gian Hồ chí Minh vẫn còn viết di chúc căn dặn toàn thể tập đoàn việt-gian-cộng-sản phải bảo vệ Nga-xô và phải giữ vững sự đoàn kết trong cái gọi là "phe xã hội chủ nghĩa", tức là những nước do lũ căn cốt bán nước cầu vinh, đi theo Nga-xô và Tàu bành trướng (anh cả và anh hai trong thế giới bạo lực cướp giựt).

Việt-gian-cộng-sản vì quyền lợi của Nga-xô mà xung đột với Tàu-bành-trướng. Nga-xô sụp đổ, chúng quay lại thờ Tàu-bành-trướng làm chủ.

Thờ Tàu-bành-trướng và trọn đời đi theo Tàu-bành-trướng là sự “NHẤT TRÍ” CẢ TƯ TƯỞNG LẪN HÀNH ĐỘNG của tất cả những tên chóp bu việt-gian-cộng-sản qua các thời tổng bí thư.

Nếu Lê Duẩn còn chưa chết thì hắn cũng suy nghĩ và hành động như thế. Chứng cớ là ai cũng biết Lê đức Thọ và Lê Duẩn là cặp bài trùng. Trong nước đã đành, ngay ở nước ngoài cũng từng nói VN trong tay "độc tài của hai tên họ Lê" (la dictature des deux Lê). Tuy Duẩn chết, nhưng chính Lê đức Thọ là kẻ vận động lập đoàn sang tạ tội với Tàu-bành-trướng, gồm cả những bộ mặt mà tên đặc công đỏ Bùi Tín tô vẽ là thân Nga-xô, như Võ nguyên Giáp, Nguyễn văn Linh (lúc đó là tổng bí thư việt-gian-cộng-sản), hay "cấp tiến" như Võ văn Kiệt, Phan văn Khải, cho đến những tên được Trần Khuê nâng bi như Lê khả Phiêu, và Nông đức Mạnh, được Dương thu Hương khen là "có học và có lòng"!!!

Thật đáng buồn là đúng ra những nhà bình luận thời cuộc trong Cộng đồng người Việt tị nạn việt-gian-cộng-sản, trước hết phải DÁM NHÌN VÀO SỰ THẬT của hằng hà tài liệu, chứng cớ cụ thể của quá trình hình thành và hoạt động của cái gọi là đảng cộng sản ở VN, không cần thêm bớt, cũng cho cả người mù bẩm sinh nhận ra DIỆN MẠO VIỆT GIAN của chúng.

Chúng tôi thách thức cả trong và ngoài VN, cả Ta, Tây, Tàu, Nga ... chứng minh qua đường lối chính sách, qua hành động và kết quả đạt được của đảng cộng sản VN, hoàn toàn vì LỢI ÍCH CỦA VN cả trước mắt, cả lâu dài. Chúng hoàn toàn không phải là việt-gian theo chuẩn mực tổ tiên VN ta và quốc tế quy định.

Chúng tôi cũng thách thức những ai chứng minh được những thằng mà họ gọi là "cấp tiến" như Nguyễn minh Triết, Nguyễn tấn Dũng … một hành động thôi, không cần nhiều, là "cấp tiến" với KẾT QUẢ CỤ THỂ.

Thật ra mà nói, chúng tôi cam đoan rằng, chẳng một ai có thể làm cái việc "giắt lạc đà qua lỗ kim khâu" đó được, dù là chuyên viên về VN của Viện này, Đại học nọ của Mỹ, Úc, Pháp v.v… Thậm chí cả cái ban tuyên giáo trung ương việt-gian-cộng-sản cũng PHẢI BỊT TAI GIẢ ĐIẾC, chứ nói chi đến lũ tay sai, bồi bút theo đóm ăn tàn, hoặc vài anh chị "chính khứa chống cộng loại nòng nọc trong lỗ chân trâu", kiểu như NGUYỄN BÁ CẨN v.v…

Trong bài có tên "Hồi chuông báo động", ngay câu thứ hai, ông Nguyễn bá Cẩn, đã khéo léo chạy tội cho việt-gian-cộng-sản, rằng thì là mà: "Làm sao mà không lo âu sợ sệt vì Cộng sản Việt Nam bị áp lực phải dâng đất và dâng biển cho kẻ thù phương Bắc."

Từ thời thằng đại-việt-gian Hồ chí Minh còn khả năng làm cho Nông thị Xuân, tòi ra cho nó một đứa con, thì bọn nó đã dâng đất và dâng biển cho giặc Tàu-xâm-lược rồi. Bây giờ bọn thừa kế quyền lực của nó, tiếp tục "sự nghiệp việt-gian, dâng đất, dâng biển" và Đặt Cọc Mốc hẳn hoi, cho chắc ăn, không cho DÂN (mà chúng phỉnh bằng cái tên CHỦ) biết, và ngay trong băng đảng của chúng cũng không chính thức công bố, ngoại trừ bọn chóp bu, trong đó có cả hai thằng Triết và Dũng, mà me-xừ Cẩn vẫn lễ phép gọi bằng "Chủ tịch" và "Thủ tướng", khơi khơi vậy thôi, để bộc lộ khéo rằng, Cẩn này xin coi hai "Cụ" là "Chủ tịch" và "Thủ tướng" của Cẩn, mặc dù các "Cụ" khinh Cẩn, không cho phép bầu bán!

Ai làm áp lực? Áp lực như thế nào? Bị áp lực hay tự nguyện theo truyền thống việt-gian từ thời thằng Hồ chí Minh? Tại sao phải vụng trộm như "mèo giấu cứt"? Hay bị áp lực bí mật như cảnh Nguyễn bá Cẩn vừa qua, nên phải mọp người cùng mấy thằng "mặt người, cốt má (chưa được là chó)" để khóc lạy ảnh con chó già của việt-gian-cộng-sản, là thằng Cuội Dân Chủ Hoàng minh Chính, việt-gian thờ Nga-xô, tác giả kế hoạch "Tiểu ra quần … à quên, Tiểu Diên Hồng", có các thành viên mặt trơ, trán bóng như Nguyễn chí Thiện, Bùi Tín, Vũ thư Hiên, nhóm "Đàn Chim Việt" (đúng là CHIM không phải là NGƯỜI) … và cả chí hữu của Đỗ ngọc Yến, là nhà bình "loạn thập cẩm" Ngô nhân Dụng. Cuối cùng thì kiến thức và viễn kiến chính trị của cái lũ "chính khứa nòng nọc nằm lỗ chân trâu" đó biến hội nghị Tiểu Diên Hồng thành "tiểu ra quần" ở hội nghị trong núi và TAN … HÀNG, bố bảo cũng không dám nhắc đến màn "hài kịch chính trị" chảy máu mắt đó!!!

Đã HÈN lại NGU, không dám mở mắt nhìn vào sự thật, không chịu khó cập nhật thông tin, nghiên cứu hàng núi tài liệu, chỉ quen "ăn sổi ở thì", quen nhận thông tin từ việt-gian-cộng-sản chế biến, giao cho đặc công đỏ ngoài nước, dân chủ cuội trong nước nhai nhuyễn rồi mớm cho nuốt, như xưa kia mẹ mớm cơm cho con. Nghĩa là có biết thưởng thức mùi vị của từng món ăn, thức uống đâu, mà chỉ nuốt hầm bà làng xí cấu. Thật tội nghiệp, nhưng cũng thật đáng khinh, bị những khúc xương thừa của việt-gian-cộng-sản làm cho lúc nào mõm cũng rớt rãi như … chó điên.

Nguyễn bá Cẩn dám khẳng định hai thằng Triết và Dũng là "cánh tiến bộ". Lại còn thiếu thông minh ở mức dưới trung bình nên không hiểu rằng, việc Tổng thống Bush, ngày 24-6-2008 vừa qua, khi cam kết bảo vệ lãnh thổ và quyền lợi kinh tế … của VN, chỉ là, qua thằng Dũng mà:

Thứ nhất: Công bố cho TOÀN DÂN VN cũng như với thế giới, trong đó có giặc Tàu-bành-trướng, rằng Hoa Kỳ, dù là Cộng Hòa hay Dân Chủ, thì cũng không để yên cho bất kể thế lực bành trướng nào "thôn tính VN'", cửa ngõ ổn định trong vùng Đông Nam Á, xa hơn nữa là cho vùng Châu Á--Thái Bình Dương.

Hành động Hoa Kỳ ủng hộ VN vào cái ghế ủy viên không thường trực của Hội đồng bảo an LHQ, là biểu lộ hành động bảo vệ Nhân Dân và Đất nước VN trước lũ chó sói phương Bắc, CHỨ KHÔNG PHẢI NÂNG UY TÍN CHO VIỆT GIAN CỘNG SẢN. Chuyện lật đổ việt-gian-cộng-sản phải do NGƯỜI VN TỰ NGUYỆN LÀM LẤY thì mới có hiệu quả lâu dài, KHÔNG AI CÓ THỂ LÀM HỘ ĐƯỢC.

Rõ ràng, hơn 33 năm qua, các bộ mặt người dạ thú đã tự lộ mặt hoặc bị lột mặt nạ. Ai có tài, ai hám danh; tổ chức nào thật hay dzổm đều hiện nguyên hình. Lực lượng nào là chủ lực trong nước, lực lượng nào ngoài nước, thực sự kiên trì vì nước vì dân đã và đang bị đào thải hoặc vươn lên vững vàng. Tất cả đều bộc lộ chân tướng. NGƯỜI DÂN TRONG VÀ NGOÀI VN, không còn sợ CHỌN LẦM NGƯỜI.

Cũng thế, các tội ác của việt-gian-cộng-sản ngày càng chồng chất, không một thế lực nào có thể bao che cho chúng. Các ngón võ lừa đảo của chúng đã đến kế sách thứ 36 như điềm Trời, khiến chúng đẻ ra cái nghị quyết 36, làm cho chúng ta nhìn ra những cái mà trước đây có nói cũng không ai tin nổi. Đó là giáo dân nhìn ra bộ mặt việt-gian Phạm minh Mẫn và chửi hơn chửi chó.

Những tên đầu trọc "néo-nazi" từ Thích nhất Hạnh đến Thích nhật Từ …. đều lòi mặt chuột là lũ Thích … việt-gian-cộng-sản. Những tờ báo từ Việt Weekly, Cty Người Việt, Ánh dương, Đàn Chim Việt, Giao điểm, Việt báo … cho đến các đảng phái ma trơi, phở bò phở chuột, phong trào hành động nằm vùng … cho đến mấy anh Cuội chống cộng, mấy anh giáo sư tự nhận kiến thức chống cộng đầy hai túi quần, mấy anh cao trào nhân bánh bao … Tất cả đều được Hoa Kỳ thử bằng cách cho đeo huy hiệu cả cờ Mỹ, cờ máu, cho nên Tổng thống Bush mới không thèm gặp con chó nào của việt-gian-cộng-sản.

Rồi cái bẫy "trăm hèn đua nở" cũng thế, mấy anh ngu ngơ ĐƯỢC chính quyền Mỹ gặp mặt, hí hửng đêm về ngủ mơ cười rúc rích cứ như tử vi sắp phát như Xuân Tóc Đỏ (nhân vật của nhà văn đại tài Vũ trọng Phụng, hay và giỏi nhất là chữ ĐỎ). Đây chỉ là kế "mua xương ngựa thiên lý". Thế là mấy anh vung vít chửi Mỹ, gậy giấy, gậy rơm để khoe "gan to mật lớn", cuối cùng thì chạy theo, không phải củ cà-rốt, mà củ c… của việt-gian-cộng-sản, tưởng qua mắt được người chống việt-gian "thiên lý nhãn, thiên lý nhĩ", a tòng "bịt tiếng nói trung thực" (chúng tôi còn giữ đủ bằng chứng) để làm quà gia nhập "Tổng công ty Cuội", được việt-gian-cộng-sản giúp cho "phóng viên thường trú ở trong nước", tưởng qua mắt được thiên hạ.

Qua cuộc đua marathon này, Hoa Kỳ đã giúp người VN nhìn ra những bọn mặt dơi tai chuột, nhìn ra thần tượng Hồ chí Minh chỉ là một con chó chết phản phúc, và lũ đầu nậu cộng sản VN chỉ là những tên việt-gian, cha truyền con nối.

Quốc kỳ Vàng của toàn dân VN hiên ngang, hiện diện khắp nơi, đã từng bằng máu các anh hùng, chiến sỹ QLVNCH, nay thì bằng lòng yêu nước thiết tha của người Việt đang cư ngụ trên toàn thế giới. Số phận những con chim mồi và chó săn, của cả Mỹ và của cả việt-gian-cộng-sản đang đi vào đầm lầy, ngõ cụt!

Thứ hai: Tổng thống Bush nói với thằng Nguyễn tấn Dũng rằng: Hoa Kỳ cam kết bảo vệ lãnh thổ và bảo vệ kinh tế… là cho Nhân Dân VN chân chính. Một người không bị tà niệm thì phải hiểu, đó là lời CẢNH CÁO của Hoa Kỳ ngay với chính tập đoàn việt-gian-cộng-sản rằng, chúng sẽ bị trừng phạt về tội bán đất, bán biển của NHÂN DÂN VN, cả tội bóc lột về KINH TẾ, nay có quá đủ nhân chứng, vật chứng cùng nạn nhân quá rõ ràng và dư thừa, mà không một thế lực gian ác nào, kể cả Tàu-bành-trướng lẫn Nga (đang hiện lại trong bộ mặt thực dân mới) bao che cho chúng được. Chúng nên đầu hàng Nhân Dân VN trong "hòa bình, ổn định". Còn tiếp tục ỷ lại vào cơ quan chuyên chính (lính, công an, tòa án) và cái ô dù của Tàu-bành-trướng, chọn con đường MÁU, thì chắc chắn đó là máu của bọn chúng. Còn Mỹ cùng thế giới tự do và hơn 80 triệu người VN trong và ngoài nước đã qua sàng lọc trong hơn nửa thế kỷ, loại bỏ trong hàng ngũ bọn cơ hội, mánh mung chính trị, bọn nằm vùng … đủ nhân lực được nuôi dưỡng bằng lòng căm thù quân xâm lược, cộng với tiềm năng quốc phòng, kinh tế của Mỹ và thế giới tự do, chắc đủ khả năng khống chế con sói điên "đại hán bành trướng", vì trong 1,5 tỷ dân Tàu, chó sói là thiểu số!

Đã đến lúc chúng ta cần giám sát, vạch mặt lũ nằm vùng, chiêu hồi những người nhẹ dạ mà theo địch, chú ý những tên cờ bạc bịp dùng uy tín của ngưới Việt chân chính để ẩn núp, như trường hợp Nam Lộc núp sau hào quang của các vị khoa học gia Dương Nguyệt Ánh, nữ đại úy không quân thủy quân lục chiến Mỹ là Elizabeth Phạm. Con rắn mối dù có bám vào chân tượng Hai Bà Trưng thì vẫn là con rắn mối, làm chuột còn không được thì sao đòi làm người!

Hãy đặt câu hỏi xem:

Tại sao cách đây 2 năm, FBI lại kêu gọi chúng ta hãy tố giác tụi nằm vùng? (Như thế là ủng hộ việt-gian-cộng-sản sao?)

Tại sao Quốc kỳ Vàng của VN lại tung bay khắp nơi?

Tại sao mãi gần đây lại có phong trào ở Mỹ và một số nước khác, các tác giả không phải VN lại lật lại lịch sử để vinh danh QLVNCH? Thế mà chúng ta vẫn chậm đáp ứng. Tại sao không nhìn ra khả năng chính trị, quân sự và tính chất tầm gửi của Toàn phong Nguyễn xuân Vinh, một người chạy theo Phở Bò như con nít chạy theo bóng bay; một người láu vặt, muốn "hòa giải, hòa hợp" với việt-gian-cộng-sản, thì bày trò tuyên bố không "hòa giải, hòa hợp", nhưng lại KHUYÊN con em chúng ta NÊN HÒA ĐỒNG với du sinh, con em việt-gian-cộng-sản! Như vậy rõ là muốn ve vuốt con để hy vọng cha lưu ý tới chứ gì? Có khác nào một con chó đi theo vẫy đuôi với đứa bé để được cha mẹ đứa bé thí cho chút bánh biscuit vụn! Đó chính là quan điểm "chính trị ăn xin" vậy!!! Và độc hại hơn là GIỮ tổ chức QLVNCH nằm "dưỡng lão" bao nhiêu năm nay. Vì thế Mỹ có thể gặp mấy tên Cuội ở hải ngoại mà coi như Toàn phong Nguyễn xuân Vinh không hề tồn tại trong vai "hề chính trị". Thật đáng buồn cho lực lượng trụ cột trong tiêu diệt việt-gian-cộng-sản một cách hiệu quả trong quá khứ!

Một số tập đoàn tài phiệt "tham ăn", cũng như các chính khứa "nhà quàn", "nòng nọc lỗ chân trâu"… vì muốn được khúc xương thừa của việt-gian-cộng-sản nên cố tình che bộ mặt lưu manh chính trị, nhắm mắt chấp nhận luận điệu có "phe cấp tiến" của việt-gian-cộng-sản để bào chữa cho đường lối Dân chủ hóa VN trong "hòa bình" và trong "ổn định". Có nghĩa là ủng hộ "phe cấp tiến" chống "phe giáo điều,bảo thủ".

Cái trò những loại như Nguyễn bá Cẩn, Hoàng cơ Định (và phở bò), Nguyễn tường Bá, Chu tất Tiến, Hoàng duy Hùng và v.v… khóc thương, quỳ lạy Hoàng minh Chính, chẳng qua là muốn bắn tín hiệu cho việt-gian-cộng-sản rằng: Lạy các ông cộng sản, chúng con lạy khóc cái thây ma Hoàng minh Chính, bỏ ngoài tai sự sỉ vả của đồng hương, thì xin các ông cứ thử đi, nếu thí cho chúng con một cái ghế đẩu trong đám thư lại của quý ông, chúng con cam đoan công khai liếm đít các ông, như thằng Xuân tóc đỏ Nguyễn cao Kỳ, còn dám mang con gái cưng đến cho "Thủ tướng Dũng" có muốn sài tạm cho khuây nỗi nhục bị Cộng đồng người Việt tị nạn việt-gian-cộng-sản xua đuổi như đuổi RUỒI NHẶNG!!!

Anh-quốc, ngày 21 tháng 8 năm 2008
Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)

http://hon-viet.co.uk


Hùm chết để da


Lão Móc

Việt Tân, Việt Cộng, Việt gian
Ba Việt chụm lại điêu tàn Việt Nam
Việt gian có gã Tú Gàn
Chuyên nghề cắn bậy, sủa càn khắp nơi.
Chuyên làm những chuyện trời ơi
Khiến cho thiên hạ kẻ cười, người chê!
(ca dao mới)

Ở hải ngoại, ai cũng biết đảng Việt Tân (thối thân của Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam, thường được gọi là Mặt Trận Hoàng Cơ Minh) là một băng đảng chống Cộng cuội, chuyên dùng tiền bạc quyên góp của đồng bào để kinh tài và phá thối cộng đồng. (Những việc làm tác tệ của đảng Việt Tân chúng tôi đã có vạch rõ trong hai quyển sách “Cuộc Hý Trường” của Kiêm Ái và “Thiên Hạ Phong Trần” của Lão Móc do tuần báo Tiếng Dân xuất bản và phát hành vào năm 2005).

Gần đây nhất, tháng 3 năm 2007, đảng Việt Tân lại giở trò lường thưng, tráo đấu để bợ đít Việt Cộng bằng cách cho đài phát thanh Chân Trời Mới và đài phát thanh Tiếng Nước Tôi là những chương trình phát thanh của đảng Việt Tân phát thanh bài viết xuyên tạc lịch sử, ca tụng Hồ Chí Minh và đảng Cộng sản có công “thống nhất đất nước”, mạt sát Quân lực Việt Nam Cộng Hòa của tên tay sai Việt Cộng Hà Dương Dực.

Chuyện làm mọi người bật ngửa là người đứng ra tố cáo việc làm hôn đít bạo quyền VC của đảng Việt Tân lại chính là một đảng viên đảng Việt Tân tên là Kim Loan. Bà này đã lên tiếng tố cáo ngay trong buổi ra mắt “Đông Âu tại Việt Nam” của Lý Thái Hùng ngay tại đại bản doanh của đảng Việt Tân là thành phố San Jose. Một chuyện bất ngờ khác là người ta thấy Ban tổ chức buổi ra mắt sách đã cúp micro không cho bà Kim Loan phát biểu và bà Trần Diệu Chân, vợ của ông Tổng Bí thư Lý Thái Hùng hành xử nhanh nhẹn và chuyên nghiệp như một cán bộ công an VC là đã kẹp cổ bà đảng viên Kim Loan đưa ra khỏi hội trường.

Để gỡ gạc, đảng Việt Tân đã chỉ thị các cơ sở đảng khắp nơi bám vào các hoạt động tranh đấu cho các nhà tranh đấu cho tự do, dân chủ và nhân quyền ở trong nước của các Ban đại diện cộng đồng và các tổ chức chống Cộng, nhưng đồng bào tỵ nạn đã biết quá rõ những trò ma này của đảng Việt Tân. Nhất là khi đài phát thanh Chân Trời Mới phỏng vấn “nhà tranh đấu cho dân chủ” Đỗ Nam Hải để ông này kể rõ là mình “phải vì chữ hiếu” mà đã “nhận tội” với Việt Cộng; cũng như mọi người ở hải ngoại đều biết tỏng chuyện đảng Việt Tân đã xỏ mũi “nhà tranh đấu dân chủ đã tranh đấu 6 năm” Nguyễn Chính Kết đi vận động ở hải ngoại như thế nào.

Để gỡ gạc cho đảng Việt Tân đàn em đã thất bại trong âm mưu bôi nhọ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, đảng Việt Cộng đã chỉ thị cho bọn tay sai đem chiếu phim “Sống Trong Sợ Hãi” (Living in Fear) tại các trường Đại học. Như mọi người đêu biết lúc nào những người lãnh đạo đảng Cộng sản Võ Văn Kiệt, và bọn tay sai như Nguyễn Cao Kỳ, Lê Xuân Khoa … cũng hô hào hòa hợp hòa giải, đoàn kết dân tộc nhưng VC không lúc nào ngừng nghỉ việc bịa điều, đăt chuyện để vu cáo, mạ lỵ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Chúng còn thâm độc dùng cả ngay chính sĩ quan QLVNCH như Đại úy Quân Cảnh Nguyễn Vinh Hiển tức nhà văn Hoàng Khởi Phong tự nhận mình là kẻ “chạy trốn tổ quốc” khi được tên đạo diễn VC Trần Văn Thủy phỏng vấn trong quyển “Nếu Đi Hết Biển.” Phim “Sống trong sợ hãi” là một phim tuyên truyền rẻ tiền. Chuyện phim kể lại chuyện một quân nhân QLVNCH tên Tài, sau năm 1975 bị đi tù cải tạo, sau đó được trở về nhà. Để nuôi sống 2 người vợ, người lính này đã phải ăn cắp gạo từ người vợ lớn để nuôi vợ bé nên đã bị anh của người vợ lớn là một công an Việt Cộng đánh đập tàn nhẫn. Người lính này đã phải đi gỡ mìn bán chợ đen để nuôi 2 người vợ. Anh ta đã ném mìn vào trâu bò để được thưởng thịt bò. Và tệ hại nhất là cảnh làm tình với hai bà vợ như loài súc vật.

Với những người đã sống và đã biết về cộng sản thì đấy là một phim tuyên truyền rẻ tiền, bịa đặt một cách vô lý, chẳng ai tin. Nhưng với những sinh viên không biết gì về chế độ cộng sản tại các trường đại học Mỹ như đại học Yale, đại học Berkeley … thì tác hại của phim này rất lớn. Do đó, Cộng đồng Việt Nam Hoa Kỳ đã yêu cầu các Ban Đại diện Cộng đồng Việt Nam cấp thời có biện pháp đối phó.

Trong khi một số đảng phái giả hình và các chính khách xôi thịt tìm mọi cách đánh phá cộng đồng, tìm cách hạ nhục Quân lực Việt Nam Cộng Hòa thì, Tú Gàn, tên đặc công truyền thông – theo cách gọi của luật sư Đỗ Thái Nhiên – đã điên cuồng ra sức đánh phá cật lực linh mục Nguyễn Văn Lý. Tú Gàn đã bịa điều, đặt chuyện viết bài đánh phá linh mục Nguyễn Văn Lý. Vu cáo linh mục Lý đã hợp tác với VC để báo cáo các linh mục khác. Vì đã được Việt Cộng cung cấp tin tức là linh mục Nguyễn Văn Lý sẽ bị đưa ra toà và bị kết án nên Tú Gàn đã mạnh dạn viết: “Khi nào linh mục Lý liên lạc được điện thoại cứ hỏi linh mục Lý sẽ rõ. Ông sẽ không chối đâu.”

Tú Gàn đã rất mất dạy và thâm độc khi vu cáo linh mục Lý bị SỤP LỖ tức linh mục Lý bị VC dùng GÁI để gài bẫy!

Linh mục Nguyễn Văn Lý bị gài bẫy, bị “sụp lỗ,” “bị trúng kế” đâu không thấy, nhưng người ta thấy rõ bộ mặt tay sai Việt Cộng dầy hơn da trâu của Tú Gàn khi phiên tòa rừng rú xử linh mục Nguyễn Văn Lý vào ngày 30 tháng 3 năm 2007 vừa qua đã diễn ra qua việc các đài truyền hình khắp nơi chiếu lại cảnh tên công an mặc thường phục đưa tay bịt miệng linh mục Lý khi ông hô to “đả đảo đảng cộng sản” và sau đó hai tên công an mặc cảnh phục xốc nách linh mục Lý lôi ra khỏi phòng xử. Và người ta cũng thấy rõ bộ mặt tay sai VC dầy hơn da trâu của Tú Gàn khi anh Nguyễn Phong, một trong những người sáng lập đảng Thăng Tiến đã phản cung, chấp nhận án tù 6 năm chứ không chấp nhận tội mà trước đây công an VC đã ép cung để được một bản án nhẹ mà VC đã đề nghị.

Lẽ ra, trước những sự thật không thể chối bỏ như thế, Tú Gàn nếu còn có chút liêm sỉ, nên câm miệng lại sau khi đọc lời cầu nguyện xin được tha tội vì đã làm những điều gian ác với những người đồng đạo với mình như linh mục Nguyễn Văn Lý, giáo dân Nguyễn Phong thì Tú Gàn nên “Amen! Tắt đèn đi ngủ!”

Đàng này, vẫn chứng nào tật nấy, sau khi bị Kiêm Ái và Lão Móc khệnh cho những đòn đích đáng vì đã sủa bậy, cắn càn những người tranh đấu cho dân chủ, nhân quyền như linh mục Nguyễn Văn Lý, giáo dân Nguyễn Phong, Tú Gàn lại tiếp tục đặt điều, bịa chuyện để mạ lỵ và chụp mũ như sau:

“… Tuy nhiên, Đảng Cộng Sản ở trong nước và nhóm dân quân xã ấp ở hải ngoại vẫn tiếp tục chống lại sự thật. Công văn số 4933/BVHTT-XB của Bộ Văn Hóa – Thông Tin là một ví dụ điển hình. Ở San José, mặc dầu Sư Bà Đoan Trang, lãnh tụ một đám dân quân xã ấp, đã nằm một đống hơn hai năm rồi, Kiêm Ái và Lão Móc vẫn tiếp tục ôm nón cối và dép râu đứng chầu hai bên, sẵn sàng ném vào bất cứ ai dám nói lên sự thật.” (Trích trong bài “Can Trường Trong Chiến Bại”, Thời Báo số 4528, Thứ Bảy, Chủ Nhật 01-04-2007).

Ở Bắc Cali ai cũng biết đây là chuyện Tú Gàn bịa điều, đặt chuyện một cách lố bịch, láo khoét. Chúng tôi (Lão Móc) đã không còn cộng tác với tuần báo Quê Hương trong vai trò Tổng Thư Ký của tuần báo này hơn 5 năm qua. Và chúng tôi đã cùng với ông Kiêm Ái trong vai trò Tổng Thư Ký đã chủ trương tuần báo Tiếng Dân trong 5 năm qua. Chương trình phát thanh Tiếng Dân phát thanh từ 9 giờ sáng đến 10 giờ sáng mỗi Chủ Nhật trên tổng đài AM 1120 trong gần 2 năm qua là chúng tôi thuê mướn giờ của tổng đài này. Bảo rằng chúng tôi “đứng chầu hai bên … Sư Bà Đoan Trang” (sic!) chắc là Tú Gàn đã làm chuyện suy bụng ta ra bụng người. Nghe nói vừa được qua tới Mỹ theo diện H.O là Tú Gàn đã đầu quân vào tuần báo Sàigòn Nhỏ để hầu hạ bà Hoàng Dược Thảo từ bấy tới nay để có phương tiện sinh sống nên ông Tú Gàn tưởng là ai cũng như mình.

Nhà văn miền Bắc Thế Giang có một truyện ngắn “Thằng Người Có Đuôi” rất nổi tiếng. Theo nhà văn Thế Giang thì người cộng sản nào cũng thấy sau lưng mình có một người đang kiểm soát mình. Theo một nghĩa nào đó, ông Tú Gàn cũng là một thằng-người-có-đuôi. Không biết có phải vì thói quen nịnh bợ bà chủ Đào Nương Hoàng Dược Thảo đã trở thành “quán tính” mà lúc nào Tú Gàn cũng “xưng tụng” bà Đoan Trang rất mực. Khi thì ông “xưng tụng” bà này là “Thánh Nữ!”, khi thì là “Sư Bà!” Theo Lão Móc được biết thì tuổi tác của bà Đoan Trang chưa bằng tuổi của bà thân mẫu của ông Tú Gàn đâu. Ai lại đi nịnh bợ “xưng tụng” bà ấy là “Sư Bà”. “Nịnh bợ” như thế không khéo bà Đoan Trang lại bảo là ông trù ẻo bà ta đấy. Vả lại vừa nịnh bợ lại vừa chụp mũ bà ấy là Việt Cộng (Sư Bà Đoan Trang, lãnh tụ một đám dân quân xã ấp) là dễ bị kiện lắm đấy! Coi chừng lại phải công khai xin lỗi như đã phải xin lỗi ông Bùi Bỉnh Bân vì đã bịa điều, đặt chuyện vu cáo ông này.

Với lại “nịnh bợ” như vậy chẳng mùi mẽ gì đâu. Ở Bắc Cali có khối anh nịnh bợ ra mặt để được cô cho talk trên đài, cho phát hình trên truyền hình!

Cứ mỗi lần linh mục Nguyễn Văn Lý giáng cho đảng VC những đòn đánh vào tử huyệt là Tú Gàn lại ra sức bịa điều, đặt chuyện một cách bỉ ổi, mất dạy để đánh phá một cách thâm độc. Với bà Đoan Trang, với linh mục Nguyễn Văn Lý và những người tranh đấu cho tự do, dân chủ, nhân quyền như ông Lý Tống, như bà Nguyễn Thị Ngọc Hạnh … làm như ông Tú Gàn có mối thù giết cha, giết mẹ ông ta thì phải. Chuyện đài phát thanh Quê Hương của bà Đoan Trang chống Cộng, chuyện linh mục Nguyễn Văn Lý, các ông bà Lý Tống, Nguyễn Thị Ngọc Hạnh tranh đấu cho tự do, dân chủ, nhân quyền cho 84 triệu người dân trong nước… không lúc nào ông Tú Gàn ngừng nghĩ việc đánh phá.

Mới đây, trên diễn đàn điện tử có chuyện ông Đại tá VC “phản đảng” Bùi Tín viết bài đả kích ông luật sư Nguyễn Văn Chức là bố vợ của luật sư Nguyễn Văn Chức là người lái xe cho bố của ông ta là Thượng Thư Bùi Bằng Đoàn.

Theo luật sư Nguyễn Văn Chức thì vì ông ta khi “Viết về Hồ Chí Minh, tôi hay dùng chữ chó đẻ. Ông Bùi Tín đau lòng. Ông viết bài đả kích tôi. Tôi im lặng. Bởi vì: những người bạn tôi đã lên tiếng, lên tiếng với văn phong và trí tuệ bậc thầy ông ta. Tôi xin cám ơn các bạn đó.

Riêng tôi, tôi hiểu tâm tư của Bùi Tín. Khi viết bài đả kích tôi - đả kích với trình độ quá thấp kém – Bùi Tín chỉ làm bổn phận của một đứa con có hiếu đối với vị “cha già dân tộc” của mình, tôi muốn nói: tên chó đẻ Hồ Chí Minh.

Và khi viết bài đả kích tôi, Bùi Tín cũng chỉ làm bổn phận của một người con đối với người cha đáng kính của mình, tôi muốn nói: cựu thông ngôn Bùi Bằng Đoàn “tên mày là gì?” trong phiên xử cụ Phan Bội Châu ngày xưa.”

Nói theo cách nói của luật sư Nguyễn Văn Chức thì ông Tú Gàn, khi ra sức đánh phá cật lực, thâm độc linh mục Nguyễn Văn Lý, giáo dân Nguyễn Phong, “đánh dưới thắt lưng” của bà Đoan Trang, thì Tú Gàn cũng chỉ làm bổn phận của một đứa con có hiếu với “vị cha già dân tộc Hồ Chí Minh” và đảng CSVN của Tú Gàn” mà thôi!

Do đó ca dao tân thời có câu:

Chữ rằng: “Hùm chết để da”
Tú Gàn rất đáng gọi là Việt gian!

Lão Móc

Friday, August 22, 2008

Cần Có Cái Nhìn Nghiêm Túc Về Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất


Lý Đại Nguyên

Ngay từ sau ngày 30-04-1975, Việtcộng chiếm được Miền Nam thì Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, cùng chịu chung số phận bị chiếm đoạt các cơ sở tôn giáo chùa viện, trường học, trung tâm văn hóa, từ thiện, như các tôn giáo khác tại Miền Nam.

Tu sĩ bị khủng bố, bắt hoàn tục, khiến cho 12 Tăng, Ni tại thiền viện Dược Sư ở Cần Thơ phải Tự Thiêu vào ngày 02-11-75, để bày tỏ quyết tâm, toàn ý, hy sinh nhục thân, nhằm phản đối chính sách đàn áp tôn giáo của nhà cầm quyền Việtcộng. Ngài tổng thư ký Viện Hóa Đạo của Giáo Hội, Thích Quảng Độ được cử đặc trách theo dõi sự vụ. Từ đó 2 Ngài phó viện trưởng VHĐ, Thích Huyền Quang và Ngài Quảng Độ cùng chư tôn đức Tăng, Ni phát động phong trào đòi hỏi nhà nước Việtcộng phải hoàn trả những tài sản tịch thu của Giáo Hội và trả lời về các vụ Tăng, Ni tự thiêu. Cuộc đấu tranh bị đàn áp. Ngày 06/04/1977, các nhà lãnh đạo Giáo Hội bị bắt cầm tù. Năm 1981, Việtcộng thành lập Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam quốc doanh, nằm trong Mặt Trận Tổ Quốc, nhằm xóa sổ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất dân lập của truyền thống Dân Tộc. Nhưng các Ngài Huyền Quang, Quảng Độ vẫn cương quyết duy trì sinh hoạt của GHPGVNTN. Nên ngày 25/02/82, Hòa thương Thích Huyền Quang bị trục xuất khỏi Saigòn đem về quản chế tại chùa Phước Hội, Quảng Ngãi. Ngài Thích Quảng Độ bị quản chế tại Thái Bình.

Thế nhưng ngọn lửa đấu tranh Cứu Nguy Dân Tộc và Tự Do Tôn Giáo của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất vẫn không bị tắt. Ngài Thích Đức Nhuận, nguyên Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống, đã cùng với các Tăng, Ni trẻ thành lập ngay Ủy Ban Bảo Vệ Phật Giáo và Cứu Nguy Dân Tộc để tiếp tục cuộc đấu tranh, nhằm giữ vững tinh thần cho các Tăng, Ni, và duy trì mạng mạch của Giáo Hội Dân Lập. Dù, các Tăng, Ni công khai đấu tranh bị bắt cầm tù. nhưng vẫn là nơi nương tựa tinh thần để nuôi từ tâm và ý chí tự do, để các Tăng, Ni khác nhẫn nhục ẩn tàng trong các chùa viện do Giáo Hội Quốc Doanh quản lý. Chờ đến ngày 23-04-1992, dịp tang lễ của Hòa Thượng Thích Đôn Hậu, Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống, Xử Lý Viện Tăng Thống tại chùa Thiên Mụ ở Huế, Ngài Thích Huyền Quang, phó Viện Trưởng Viện Hóa Đạo, từ nơi lưu đầy Quảng Ngãi về chịu tang, để nhận di chúc của Hòa Thượng Thích Đôn Hậu, cung thỉnh Ngài giữ chức vụ Xử Lý Hội Đồng Lưỡng Viện, kiêm Quyền Viện Trưởng Viện Hóa Đạo, với trách nhiệm phục hoạt GHPGVNTN.

Dù Ngài Thích Huyền Quang phải trở lại nơi bị quản chế. Nhưng những thông tư, thông điệp của Ngài đã được chuyển ra nước ngoài. Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tại Hoakỳ và các châu được thành lập, tạo ảnh hưởng vào trong nước. Năm 1994, Hòa Thượng Thích Đức Nhuận ra khỏi tù, Ngài liên hệ ngay với Hòa Thượng Thích Huyền Quang, quy tụ tất cả các tăng ni tại Sàigòn và Miền Nam về với Giáo Hội, để khi Ngài Thích Quảng Độ, tổng thư ký VHĐ về đã có sẵn nhân sự để bắt tay vào việc. Nhân việc Giáo Hội tổ chức đi cứu trợ nạn lụt vùng đồng bằng Cửu Long. Ngày 04-01-1995, Ngài Thích Quảng Độ và nhiểu Tăng sĩ đã bị bắt. Ngài Thích Quảng Độ lại bị Việtcộng kết án 5 năm tù giam. Cả thế giới lên án Việtcộng. Phong trào Phục Hoạt Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trong và ngoài nước lên cao. Năm 1998, Hoakỳ ban hành Đạo Luật Tự Do Tôn Giáo Thế Giới. Chính phủ Hoakỳ đặt Tự Do Tôn Giáo vào chính sách ngoại giao của mình. Nước Mỹ thành lập Ủy Ban Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế của Hoakỳ để theo dõi vấn đề Tự Do Tôn Giáo trên thế giới

Ngày 01-10-2003, tại tu viện Nguyên Thiều, Bình Định, Đại Hội GHPGVNTN họp, suy cử Hòa Thượng Thích Huyền Quang lên ngôi vị Đức Tăng Thống, Hòa Thượng Thích Quảng Độ vào chức Viện Trưởng Viện Hóa Đạo, Hòa Thượng Thích Thiện Hạnh giữ chức Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống và cung thỉnh các chức vụ trong Hội Đồng Lưỡng Viện. Giáo Hội Phật Giáo Dân Lập lừng lững phục hoạt, từ trong nước tới hải ngoại. Việtcộng lại xuống tay đàn áp mạnh. Quốc Hội Hoakỳ, Quốc Hội Liên Âu, Quốc Hội Úc … đều ra Nghị Quyết nhìn nhận tính chính đáng của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống nhất và đòi hỏi Việtcộng phải trả tự do cho Đức Tăng Thống và Ngài Viện Trưởng VHĐ và các vị lãnh đạo Giáo Hội, và để cho Giáo Hội được tự do hành hoạt. Từ đó các Ban Đại Diện Giáo Hội ở địa phương trong nước công khai xuất hiện.

Viêtcộng biết rằng, muốn cô lập, tiêu diệt được Giáo Hội ở trong nước, phải phá tan lực lượng Giáo Hội tại Hải Ngoại. Nên chúng đã tìm cách lũng đoạn Phật Giáo Hải Ngoại, với hy vọng dùng các cuộc bầu cử của các Giáo Hội tại hải ngoại, để đoạt quyền lãnh đạo Văn Phòng 2 VHĐ và hướng Phật Giáo Hải Ngoại về dự lễ Vesak Hànội. Buộc Đức Tăng Thống phải ban hành Giáo Chỉ số 9. Tách Văn Phòng 2 VHĐ khỏi các cuộc bầu cử địa phương, mà chỉ trực thuộc sự bổ nhiệm và ủy nhiệm từ Viện Hóa Đạo của Giáo Hội Trung Ương, để thống nhất điều hành các giáo hội hải ngoại. Nhân đó bọn tay sai Việtcộng tung tin giả, gây hoang mang trong Tăng, Ni, Phật Tử hải ngoại, cố tình chia lực lượng Phật Giáo Hải Ngoại làm 2 để chống lẫn nhau. Họ cho đó là Giáo Chỉ Giả, mặc dù chính Đức Tăng Thống xác nhận qua Đài Á Châu Tự Do là do Ngài đích thân ký ban hành.

Phật Tử và Đồng Bảo Hải Ngoại thuộc các tôn giáo khác, đã thật vô cùng sáng suốt, tất cả nhìn nhận Giáo Chỉ số 9 là biện pháp cần thiết để duy trì công cuộc tranh đòi Tự Do Tôn Giáo, Nhân Quyền và Dân Chủ cho Việtnam của GHPGVNTN dân lập. Ngày 05-07-08, Đức Tăng Thống Thích Huyền Quang viên tịch. Nhà nước Việtcộng và Giáo Hội Phật Giáo quốc doanh, đã muốn nhân dịp này đứng ra làm tang lễ cho Ngài, để chôn luôn GHPGVNTN theo. Nhưng nhà nước Viêtcộng đã phải chùn tay, vì sợ dư luận quốc tế. Nhất là giữa Pháp Quyến và Giáo Hội đồng tâm nhất trí đặt dưới sự chỉ đạo sáng suốt của Hòa Thượng Viện Trưởng VHĐ, thực hiện một Tang Lễ Vô Tướng, chỉ có tụng niệm, không điếu văn, phát biểu. Lễ an táng diễn ra thật trang nghiêm, trọng thể.

Ngày 17-08-2008, tại Houston, Texas Giáo Hội đã tổ chức lễ chung thất của Đức Đệ Tứ Tăng Thống. Dịp này, di chúc của Đức đệ tứ Tăng Thống đề ngày 17-01-2005, được tuyên đọc. Theo đó:

Điều 2 “Ủy thác Hoà Thượng Thích Quảng Độ, Viện Trưởng Viện Hóa Đạo, kiêm nhiệm chức Xử Lý Viện Tăng Thống để điểu hành Phật sự của Giáo Hội, cũng như kiện toàn, chấn chỉnh, bổ sung hoặc hoán chuyển nhân sự sao cho Giáo Hội được nhất quán, tùy duyên mà bất biến, để đối ứng với mọi tình thế”.

Nghĩa là quyển tối cao thống nhất lãnh đạo Giáo Hội, theo di chúc của Đức Tăng Thống Thích Huyển Quang thì Ngài đã sáng suốt trao vào tay vị pháp hữu tận tín của mình là Hoà Thượng Thích Quảng Độ, để thực hiện sứ mạng mà Ngài chưa hoàn tất.

Trong thông điệp thâu sẵn, được phát ra trong buổi lễ, Hòa Thượng Thích Quảng Độ Viện Trưởng Viện Hóa Đạo, Xử Lý Viện Tăng Thống nói: “Hội Đồng Lưỡng Viện nguyện đem hết sức mình trong cuộc vận động phục hồi quyền sinh hoạt pháp lý của GHPGVNTN để giữ gìn bảo vệ Giáo Hội Truyền Thống đã do Lịch Đại Tổ Sư, chư Thánh Tử Đạo và toàn thể Phật Tử xây dựng nên. Hội Đồng Lưỡng Viện nguyện thực hiện lời Ngài căn dặn, để đem lại Nhân Quyền cho Người Sống, Linh Quyền cho Người Chết, Dân Chủ cho Xã Hội, làm nền tàng cho sự phát triển Con Người và Đất Nước, cũng như hợp quần với mọi nhân sĩ, trí thức, đoàn thể, tổ chức nhằm hậu thuẫn những công trình bảo vệ chủ quyền và lãnh thổ, lẽ phải và tự do, hạnh phúc và giác ngộ cho mọi người”.

Xem thế, dù ngôi vị Tăng Thống còn bỏ trống, chờ Hội Đồng Lưỡng Viện suy cử. Nhưng trong hiện trạng, GHPGVNTN do Hòa Thượng Thích Quảng Độ lãnh đạo, quyết giữ truyền thống độc lập với thế quyền, đúng theo tôn chỉ và giáo luật của Đức Phật truyền dậy.

Những vị tăng sĩ chân chính nguyện theo gương Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, từ bỏ thế quyền, danh lợi, thực hành Đạo Giải Thoát, cứu khổ cho dân, cứu nạn cho nước, như các Ngài Huyền Quang, Quảng Độ, Hộ Giác, Thiện Hạnh thì dùng chữ “Thích” trước pháp hiệu của các Ngài là xứng đáng. Còn những kẻ đội lốt nhà tu để phá đạo, trở thành công cụ cho bạo quyền cộng sản, làm khổ dân, hại nước; nhận chức dân biểu, nhận ban huân chương, cam tâm chịu trói thân, khẩu, ý mình trong Mặt Trận Tổ Quốc VN. Rồi cả một bày y áo chỉnh tề, cúi rạp đầu vào lăng dâm thần Hồ Chí Minh để chiêm bái, thì đó là loại Đề Bà Đạt Đa, một chướng duyên của thời Đức Phật tại thế. Không thể dùng chữ “Thích” trước tên hiệu của họ, cũng không phải là “Sư”, mà chỉ là “Sãi”. Xin tất cả hãy viết và gọi họ như là: Sãi Thanh Tứ, Sãi Nhật Từ … để khỏi làm dơ họ Đức Phật, làm đau lòng Phật Tử mười phương.

Thành thật cảm ơn.

Little Saigon ngày 19-08-2008
Lý Đại Nguyên