Tuesday, June 16, 2009

NGÀY QUÂN LỰC 19/6 - Kiêm Ái

Kiêm Ái

Tuần trước, chúng tôi đã có dịp trình bày nguyên nhân sự hình thành Ngày Quân Lực cũng như những thành quả bảo vệ tự do dân chủ của Người Lính VNCH, cũng như chúng tôi đã nêu ra mấy sự kiện phản bội người lính VNCH của một cựu Đại Tá qua bức tượng “Ngậm Ngùi”, và của một người tự xưng là Nghĩa Quân, nhưng những lúc dầu sôi lửa bỏng của Biên Hòa vào những ngày cuối tháng Tư/1975 thì hắn ta ở Saigon, theo như lời tường thuật của chính hắn. Cũng chính hắn gọi những anh em HO là “đoàn quân tấn công restroom”, phịa chuyện và nhục mạ Người Lính VNCH, vu vạ cho mấy anh em cựu Sĩ Quan Cảnh Sát cũng như Biệt Động Quân những việc làm nhục nhả mà họ không làm. Ví dụ, Vũ Bình Nghi vu vạ cho cựu Thiếu tá Thái Văn Hòa cộng tác với tờ báo “Cái Đình Làng”, một tờ báo thân Cộng ở California, Hoa Kỳ mà từ lúc ra mắt cho đến khi tự đình bản, ông Thái Văn Hòa còn ở tù VC tại Việt Nam. Đã phỏng vấn Nguyễn Xuân Phong tên Tổng Lãnh Sự Việt Cộng tại San Francisco đăng lên Thời Báo để tên này nhục mạ anh em HO và tuyên truyền cho VC, khiến đồng báo đã có 86 cuộc biểu tình phản đối trước tòa soạn Thời Báo.

Năm nay, tại San Jose có 2 buổi lễ Kỷ Niệm Ngày Quân Lực 19/6. Một sẽ do Liên Hội Cựu Quân Nhân Quân Lực VNCH tổ chức và một do Tập Thể Chiến Sĩ VNCH tổ chức, cùng một địa điểm là Tiền đình Quận Hạt Santa Clara vào 2 ngày 19 và 20/6/2009. Trước khi trình bày cùng đồng hương về sự kiện này, Kiêm Ái xin ghi lại những diễn biến Ngày Quân Lực 19/6 năm 2008 do Liên Hội Cựu Quân Nhân tổ chức, mà Việt Nam Nhựt Báo của bà Quỳnh Thi đã tường thuật có những trích đoạn sau đây (Trích):

“… Trong bài diễn văn của ông, T.Tr. Chuck Reed đã làm nhiều người phải ngạc nhiên khi ông bất ngờ dành ra một ít phút giây để đưa ra lời giải thích về lý do tại sao NV Madison Nguyễn chỉ có thể hiện diện tại buổi lễ kỷ niệm Ngày Quân Lực19/6 năm nay vỏn vẹn không đầy một tiếng đồng hồ. Lý do mà ông Reed đưa ra là NV Madison Nguyễn phải “đi dự một đám cưới” (qua lời dịch sang Việt ngữ của LS Nguyễn Thu Hương). Lời giải thích của ông Reed thực ra không giúp giải tỏa được những dấu hỏi mà khá đông nguời có mặt tại chỗ là tại sao ông Reed phải làm công việc đó thay cho NV Madison hay ban tổ chức. Những người có mặt tại chỗ vào những giây phút trước đó đã cho biết có thể sự ra về vội vã của NV Madison chỉ là hậu quả của một sự bất đồng ngay trong nội bộ ban tổ chức liên quan đến vấn đề giới thiệu những quan khách hiện diện”. (Ngưng trích).

Theo chỗ chúng tôi được biết thì trong danh sách giới thiệu có ghi tên Madison Nguyễn, nhưng cựu trung tá Thái Văn Hòa, “người cựu sĩ quan cảnh sát ưu tú và nhiệt tình chống Cộng” không giới thiệu. LS Nguyễn Thu Hương có nêu thắc mắc này với ông Hòa, và được ông Hòa cho biết đó cũng là quyết định của Hội Đồng Tướng Lãnh. Và để nắm chắc sự thật, LS Hương đã xuống hàng ghế đầu hỏi cựu Thiếu Tướng Nguyễn Khắc Bình, và tướng Bình xác nhận điều đó. Tướng Bình còn chỉ các tướng Bùi Đình Đạm, Lâm Quang Thi … ngồi cùng hàng ghế với ông, LS Hương có thể phối kiểm. Do vậy, tên Madison không được giới thiệu. Nhưng người ta càng ngạc nhiên hơn nữa, khi thấy Hoàng Thưởng, thành viên của “Lực Lượng Sĩ Quan Thủ Đức” đã lên giới thiệu Madison Nguyễn rồi trở về chỗ. Thì ra, khi biết ông Thái Văn Hòa và Luật Sư Nguyễn Thu Hương không giới thiệu, ông Lê Đình Thọ đã lập tức chất vấn chẳng những cá nhân ông Thái Văn Hòa mà cả Hội Cảnh Sát Quốc Gia ngay bên phải khán đài, xuýt gây ra cuộc “thượng cẳng chân, hạ cẳng tay” nếu không nhờ sự bình tĩnh của anh em Cảnh Sát Quốc Gia. Ông Lê Đình Thọ đã lớn tiếng hỏi: Cảnh Sát Quốc Gia muốn chơi tôi phải không? Cuối cùng, phải đưa một tên có bằng cấp “phò” Madison Nguyễn là Hoàng Thưởng lên giới thiệu Madison, nhưng sự giới thiệu của Hoàng Thưởng chẳng khác nào viên kẹo cau cho bé khóc nhè.

Chuck Reed đã làm cái chuyện thày lay, Hoàng Thưởng còn tỏ ra nịnh bợ Madison Nguyễn một cách công khai làm cho mọi người càng thêm ghét Madison và càng thấy rõ sự nịnh bợ công khai Madison Nguyễn, một người mà theo Việt Nam Nhựt Báo “người mà trong suốt 10 tháng trời vừa qua đã bị đa số người Việt Quốc Gia tị nạn Cộng Sản sinh sống trong vùng Thung Lũng Hoa Vàng cực lực phản đối trong vụ Little Saigon”. Được Hoàng Thưởng giới thiệu, Madison cũng không thể ngồi lại vì mọi người đã thấy rõ có sự bất đồng ý kiến trong nội bộ ban tổ chức, và sợ ngồi nán lại sẽ bị phản đối, lợi bất cập hại nên Madison Nguyễn đã vội rời khỏi buổi lễ. Cũng vì vậy mà ông Lương Văn Ngọ, Trung tâm Trưởng Tập Thể Chiến Sĩ VNCH, Trung Tâm Tây Bắc Hoa Kỳ, trong bức thư ngỏ đã viết (Trích):

“Ngày Quân Lực năm 2008 vì có sự hiện diện của Nghị viên Madison Nguyễn đã làm xáo trộn buổi lễ, một số lớn đơn vị và quần chúng đã bỏ ra về làm mất đi sự uy nghiêm và ý nghĩa của buổi lễ, đã làm tổn thương tới danh dự của các chiến sĩ VNCH có mặt ngày hôm đó” (Ngưng trích).

Sự nhận định này không sai chút nào, vì ngay trong nội bộ Ban Tổ Chức cũng đã có nhiều người không muốn có sự hiện diện của Madison Nguyễn. Sự kiện này được Việt Nam Nhựt Báo tường trình như sau (Trích):

“Sau khi tiếp xúc một số nhân vật đã từng tham dự các buổi họp nội bộ của ban tổ chức trước đó, Việt Nam Nhựt Báo được biết kết quả của một cuộc biểu quyết cho thấy đa số tham dự viên không muốn mời nghị viên Madison vì những hành động gọi là “phản bội cộng đồng”, theo lời người kể lại của nghị viên Madison Nguyễn trong vụ Little Saigon. Tuy nhiên, trong một phiên họp sau đó, các tham dự viên đã thay đổi ý kiến và tán thành việc mời chung các nghị viên thành phố” (Kiêm Ái tô đậm).

Qua đoạn văn trên đây, chúng ta thấy rõ đa số thành viên ban tổ chức cũng đã không muốn mời nghị viên Madison Nguyễn. Nhưng một vài người, nhất là ông Lê Đình Thọ, trưởng ban tổ chức đã cố quyết mời cho được Madison Nguyễn, vì đã có cuộc biểu quyết mà đa số không muốn mời, tại sao phải có thêm một cuộc họp khác cùng một vấn đề? Và trong cuộc họp này, kết quả cũng chỉ là “mời chung các nghị viên”. Thế mà theo ông Thái Văn Hòa nói với VN Nhựt Báo “có thể là ông Lê Đình Thọ đã đạt lời mời NV Madison”. Chúng ta đã thấy rõ buổi lễ Kỷ niệm Ngày Quân Lực năm 2008, ông Lê Đình Thọ đã vì Madison Nguyễn hơn là vì Quân Lực VNCH, hơn là vì đồng hương và nhất là các quân nhân Quân Lực VNCH còn sống cũng như đã hy sinh. Ngay trong nội bộ ban tổ chức đã có sự lủng củng như vậy, nhưng vì chủ đích của ông Lê Đình Thọ mà Madison Nguyễn đã hiện diện.

Chưa hết, cũng theo Việt Nam Nhựt Báo thì “Thêm vào đó, sự kiện ban tổ chức không chấp thuận sự có mặt của Ủy Ban Bãi Nhiệm Nghị viên Madison trong buôi lễ này cho thấy rất có thể ông Lê Đình Thọ, hay ban tổ chức, đã có những sự sắp xếp từ trước với hy vọng sự hiện diện của NV Madison sẽ không bị phản đối”. Vì sự tị hiềm đối với Ủy Ban Bãi Nhiệm Nghị viên Madison Nguyễn đã cho thấy ông Lê Đình Thọ tổ chức Ngày Quân Lực 19/6 năm 2008 chỉ để phục vụ cho cá nhân Madison Nguyễn, do đó, buổi lễ mừng Ngày Quân Lực đã không có sự tham dự của Ban Đại Diện Cộng Đồng, Phong Trào Cử Tri San Jose Đòi Dân Chủ, Hội Pháo Binh cũng đã quyết định không tham dự, theo như Việt Nam Nhựt Báo cho biết.

Việt Nam Nhựt Báo cũng cho biết “Những tin tức sôi sục trước ngày lễ về việc ông Lê Văn Hướng , chủ nhân Lee’ Sandwiches, muốn ủng hộ 200 ổ bánh mì và 100 chai nước nhỏ cũng 4 được giải quyết ổn thỏa với quyết định của ban tổ chức không chấp nhận sự đóng góp của Lee’s Sandwiches”.

Sự sôi sục mà Việt Nam Nhựt Báo đề cập là do ban tổ chức thông báo trên chương trình phát thanh với sự “hồ hỡi phấn khởi”, nhưng khi nghe được, đồng hương đã phản đối kịch liệt, vì vậy mà ban tổ chức đã “không chấp nhận sự đóng góp của Lee’s Sandwiches”. Chi tiết này cũng nói lên được ý kiến của đồng hương không muốn có bất cứ sự kiện nào dính dáng đến Madison Nguyễn, vì Lê Văn Hướng là kẻ đã lợi dụng chữ ký của đồng nghiệp đưa họ vào văn kiện ủng hộ Madison Nguyễn. Dù có đói cũng không thể ăn quà của những kẻ như Lê Văn Hướng. Ban tổ chức đã biết tỏng điều đó, tại sao lại còn kỳ kèo, níu kéo cho bằng được sự hiện diện của Madison Nguyễn? Có lẽ vì ở đâu, đến chỗ nào Madison Nguyễn cũng bị phản đối, bị tẩy chay cho nên ban tổ chức đã đưa Madison Nguyễn vào buổi lễ Ngày Quân Lực, mong đồng bào vì Ngày Quân Lực mà không phản đối Madison Nguyễn? Ban tổc chức hay ông Lê Đình Thọ không biết rằng Quân Lực VNCH là một Quân Lực chống Cộng triệt để, làm sao chứa chấp một kẻ ghét cái tên Little Saigon chỉ vì “cái tên có âm hưởng chống Cộng”? Bắt buộc một vài đoàn thể của mình ủng hộ Madison Nguyễn thì được, hy sinh một bữa họp mặt ăn nhậu để mời Madison Nguyễn tham dự thì đó là quyền tự do của mọi người, kể cả ông Lê Đình Thọ, nhưng lợi dụng lòng ngưỡng một, kính phục và thương yêu Người Lính VNCH của đồng hương để làm lợi cho Madison Nguyễn là một điều không chấp nhận được. Nhất là đối với những người trong Quân Lực VNCH đã nằm xuống.

Với hành động của Ban Tổ Chức, hay nói rõ hơn là hành động của ông Lê Đình Thọ năm trước cho chúng ta biết nếu năm nay Tập Thể Chiến Sĩ tại Tây Bắc Hoa Kỳ không tổ chức Ngày Quân Lực chắc chắn các quân nhân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa nói riêng và đồng hương tị nạn Cộng Sản tại Bắc California không có Ngày Quân Lực.

Tại sao ông Lê Đình Thọ và Ban Tổ Chức cố gắng đưa nghị viên Madison Nguyễn đến với Ngày Quân Lực, dù ông Thọ đã biết rõ ràng rằng sự hiện diện của Madison Nguyễn sẽ có sự phản đối của đồng hương cũng như anh em cựu quân nhân? Nếu kết luận ông Lê Đình Thọ lợi dụng Ngày Quân Lực để làm lợi cho Madison Nguyễn có gì không đúng? Vì quyền lợi của ai mà ông Lê Đình Thọ bất chấp anh em cựu quân nhân, bất chấp đồng hương để cố “nhét” Madison Nguyễn vào buổi lễ Ngày Quân Lực cho bằng được?

Người ta nói “đạp vỏ dưa, thấy vỏ dừa cũng sợ”, năm ngoái ông Lê Đức Thọ đã vì Madison Nguyễn mà làm cho buổi lễ Ngày Quân Lực trở thành vô nghĩa, làm cho mọi người thất vọng, ai dám bảo đảm rằng năm nay ông Lê Đình Thọ không xài lại mửng cũ? Ai dám bảo ban tổ chức sẽ không mời Madison Nguyễn đến để tuyên bố lếu láo, mạt sát đồng hương như bà ta đã làm tại thư viện Tully, San Jose mấy năm trước?

Các cựu quân nhân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa sống ở San Jose không lạ lùng những việc Madison Nguyễn đã đem lại lợi lộc cho ai, ở đây, chỉ xin đưa ra một bằng chứng rất cụ thể, chính miệng Madison Nguyễn mượn “cư dân và thương nhân trong vùng” để cho rằng họ ghét tên Little Saigon chỉ vì nó hàm ý chống Cộng. Nhưng ngay sau đó, ký già Joshua đã khẳng định “nhưng bà ta không được lòng dân”. Nếu nói đúng phải nói rằng bà ta nói láo, vu vạ cho cư dân và thương nhân, vì trong tất cả các cuộc thăm dò, tên Little Saigon đều được đại đa số ủng hộ, ưa chuộng! Với hành động này, rõ ràng Madison Nguyễn đã làm lợi cho Việt Cộng. Cũng vì vậy mà đại đa số đồng hương tị nạn Cộng Sản đã phản đối Madison Nguyễn những khi cô ta xuất hiện bất cứ ở đâu. Cũng vì vậy mà những ai ủng hộ Madison Nguyễn mặc nhiên chấp nhận lời nói của cô ta là “đúng lập trường của họ”. Vì lập trường chính trị của người Việt tị nạn Cộng Sản là CHỐNG CỘNG.

Trên tờ Thời Báo, Ký Còm Vũ Bình Nghi đã cố gắng phản bác nội dung bức thư ngỏ của ông Lương Văn Ngọ, dẫn dắt độc giả đến sự sai lạc. Nhưng qua những gì mà Kiêm Ái trình bày ở trên, cong với lời nói của Madison Nguyễn ghét tên Little Saigon chỉ vì nó có âm hưởng chống Cộng, đồng hương chắc đã thấy rõ tại sao Tập Thể Chiến Sĩ VNCH và Ban Đại Diện Cộng Đồng tổ chức riêng một Ngày Quân Lực năm nay.

Danh dự người Việt tị nạn Cộng Sản đã bị chà đạp đã được các đoàn thể, hội đoàn, Ủy Ban Bãi Nhiệm, Phong Trào Cử Tri San Jose đòi Dân Chủ” đã chứng minh nhiều lần, nhiều khía cạnh và bằng chứng cụ thể. Ở đây Kiêm Ái chỉ xin nêu ra vài dữ kiện mà từ trước đến nay hình như, phải, hình như chưa ai để ý, đó là hành động gian dối của Lê Văn Hướng khi hắn ta cố ý gian lận 92 chữ ký của các thương nhân trong vùng để ủng hộ Madison Nguyễn, mà nói thật, chính Lê Văn Hướng vào phút chót, nếu không có sự khuyến khích, kêu đích danh hắn ta ra, chưa chắc hắn ta đã có can đảm đưa bản văn với 92 chữ ký gian lận này ra trước Hội Đồng Thành Phố. Một người Việt làm chuyện gian dối trước mặt Hội Đồng Thành Phố để ủng hộ một nghị viên “người Việt đầu tiên” có làm danh dự người Việt bị tổn thương không, thưa quý vị? Câu trả lời không cho những ai chuyên làm chuyện gian dối, chuyên hưởng những điều gian trá, chứ riêng hầu hết người Việt tị nạn thực xấu hỗ khi người ta gọi mình là “đồng bào” của Lê Văn Hướng. Đức Tổng giám Mục là người đã cảm nhận sự nhục nhã này mỗi khi ra hải ngoại, đưa thông hành cho nhân viên quan thuế ngoại quốc để rồi nhận những ánh mắt khinh bỉ, nghi ngờ, ông Tổng Giám Mục cũng có thể buôn lậu, ăn cắp như những người Việt Nam ra hải ngoại “đi công tác. Người Việt San Jose cũng vậy, cũng cảm thấy nhục nhả khi được gọi là người Việt Nam kiểu Lê Văn Hướng. Lê Văn Hướng gian dối để ủng hộ Madison, vậy Madison là hạng người nào, thưa quý vị? Hỏi tức là trả lời, đồng hương đã trả lời câu hỏi này mỗi khi thấy Madison xuất hiện.

Người Việt tị nạn Cộng Sản tại San Jose cũng xấu hổ khi biết được nghị viên Mdison Nguyễn đã loại cho bằng được tên Little Saigon và chọn tên Saigon Business District, nhưng khi bị Ban Đại Diện Cộng Đồng phát giác ra có sự vi phạm Brown Act trong vụ đặt tên này, lập tức Madison Nguyễn và Chuck Reed liền vứt cái tên Saigon Business District vào thùng rác, dù cho cái tên này đã được 8/3 nghị viên đồng ý! Tưởng lần đầu tiên “có một nghị viên người Mỹ gốc Việt trong Hội Đồng Thành Phố sẽ đem lại vinh dự, lẽ phải, công bình cho người Việt, không dè qua 2 sự kiện nói trên, Madison chỉ mang lại nhục nhã cho người Việt, nhất là người Việt tại San Jose. Ðay cũng là câu trả lời cho “những ai” không cảm thấy danh dự người Việt bị xúc phạm.

Năm nay, Tập Thể Chiến Sĩ VNCH, Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính trị và Ban Ðại Diện Cộng đồng đứng ra tổ chức Ngày Quân Lực 19/6 để đồng hương tị nạn Cộng Sản tham dự một Ngày Quân Lực đúng nghĩa, một ngày Quân Lực vì tất cả những ai là Người Lính VNCH, những ai là đồng hương tị nạn Cộng Sản đang chống Cộng tại Bắc California có nơi tham dự thoải mái, không vì bợ đở một cá nhân nào, nhất là khi cá nhân đó phản bội cộng đồng chống Cộng. Ðồng hương tham dự Ngày Quân Lực với Tập Thể Chiến Sĩ, với Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị và với Ban Ðại Diện Cộng Ðồng để vinh danh đích thực NGƯỜI LÍNH QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA một cách trọn vẹn.

Kiêm Ái

Chúng ta nghĩ gì về vụ Cù Huy Hà Vũ kiện Nguyễn Tấn Dũng? - Ls Lê Duy San

Luật Sư Lê Duy San

Sau 30 năm Việt Cộng chiếm được miền Nam, không phải chỉ có người miền Nam mới ghét bọn Việt Cộng, mà ngay cả những người miền Bắc, miền Trung cũng ghét. Bởi vì họ đã nhận thấy những gì bọn Việt Cộng đã tuyên truyền, đã hứa hẹn với họ trong thời kỳ chiến tranh đều là gỉa dối, láo khoét. Người nông dân nơi đồng quê cũng như người lao động chốn thị thành, vẫn ở trong tình trang nghèo đói, khổ sở và bị áp bức như xưa, chẳng có gì khá hơn trước. Nhiều người còn khổ hơn trước và bị áp bức hơn trước. Họ vẫn phải làm quần quật suốt ngày mới có được miếng ăn. Con cái họ, nhiều khi phải bỏ dở việc học để đi làm lao nô cho ngoại quốc, làm vợ cho mấy anh già Đài Loan, Hàn Quốc để mong cho gia đình được khá hơn. Nhưng rút cục cũng chẳng hơn gì, chỉ làm béo cho bọn môi giới, dich vụ và cán bộ Cộng Sản có chức, có quyền.

Vì thế, không những người Việt hải ngoại mà hầu hết những người nông dân và thợ thuyền trong nước cũng mong muốn cho chế độ Cộng Sản sớm xụp đổ. Do đó, mỗi khi có một người nào đó trong nước dám bầy tỏ thái độ phản kháng hay chống đối bọn ngụy quyền Việt Cộng, đều được, không những được người trong nước lên tiếng hoan hô, cổ võ mà người Việt hải ngoại ủng hộ. Người Việt hải ngọai ủng hộ, không phải vì họ mong muốn có sự thay đổi để họ có thể trở về VN để ăn trên ngồi trốc mà vì họ không muốn thấy đất nước được quản trị bởi một lũ ngu dốt và hèn nhát, không muốn thấy lãnh thổ, lãnh hải bị Trung Quốc chiếm dần mòn, không muốn thanh niên, thanh nữ đi làm lao nô, đĩ điếm cho ngoại bang.

Ngày 11/6/09 vừa qua, Luật Sư Cù Huy Hà Vũ, một Luật Sư đang hành nghề tại Hà Nội đã nạp đơn kiện Nguyễn Tấn Dũng, đương kim Thủ Tướng của ngụy quyền Việt Cộng, lấy cớ rằng quyết định cho phép khai thác Bô Xít ở Cao Nguyên Trung Phần của Thủ Tướng Việt Cộng Nguyễn Tấn Dũng là trái với luật Bảo Vệ Môi Trường, Luật Quốc Phòng, Luật Di Sản Văn Hóa và Luật Ban Hành Văn Bản Quy Phạm Pháp Luật.

Luật Sư Cù Huy Hà Vũ là ai ?

Cù Huy Hà Vũ là con của nhà thơ Cù Huy Cận, một đảng viên nồng cốt của đảng Cộng Sản VN và được coi là “bậc khai quốc công thần” của triều đại Hồ Chí Minh. Ông từng giữ chức Bộ Trưởng Canh Nông trong chính phủ liên hiệp lâm thời VNDCCH rồi Bộ Trưởng Đặc Trách Văn Hóa Thông Tin trong chính phủ CHXHCNVN. Luật Sư Vũ được Cộng Sản cho đi du học tai Pháp, vào thập niên 70, một thập niên mà mọi sự học hành thi cử đều chấm theo lý lịch chứ đừng nói tới được tuyển chọn cho đi du học. Trong lý lịch nói anh không vào đảng. Ai mà tin được? Anh tốt nghiệp cả 2 bằng Tiến Sĩ Luật Khoa và Tiến Sĩ Văn Chương. Về nước, anh hành nghề Luật Sư. Tuy là Luật Sư, nhưng anh lại thích hoạt động trong lãnh vực văn hóa. Anh không phải là người bất đồng chính kiến. Nếu bất đồng chính kiến, anh đã không nộp đơn xin ứng cử chức vụ Bộ Trưởng Văn Hóa Thông Tin để có thể phục vụ cho chế độ Cộng Sản được tích cực hơn.

Vậy thì anh nộp đơn kiện chính phủ để làm gì?


“Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách”. Phải chăng việc anh làm chỉ là việc của một người công dân yêu nước? Anh cho biết việc khởi kiện của anh là “để mong chấm dứt hành vi gây tổn hại cho lợi ích quốc gia và cũng là để thể hiện lòng biết ơn đối với các thế hệ cha ông đã góp công xây dựng và bảo vệ tài nguyên, bờ cõi, đất nước trước mọi xâm lấn của nước ngoài”. Là luật sư, lại là con một đảng viện Cộng Sản gộc và được đào tạo trong chế độ Cộng Sản, anh thừa biết thế nào là chế độ Cộng Sản, Cộng Sản coi luật pháp là gì và hành động của anh có kết quả hay không.? Lý do của anh thật đáng ngờ.

Hành động kiện Thủ Tướng Việt Cộng của LS Cù Huy Hà Vũ có phải là một hành động chống đối chế độ hay phản động không?

Một số Luật Sư trong nước tức giới hiểu luật pháp dưới chế độ Cộng Sản nhất, thì cho rằng người dân, dù là luật sư đi nữa, mà di kiện Thủ Tướng, người đại diện cho chính phủ thì không khác gì “Con kiến đi kiện củ khoai”. Nhưng một số người khác chẳng hạn như Luật Sư Lê Quốc Quân thì lại cho rằng “Đó là một hành động tuyệt vời, nó tạo cái ý thức trách nhiệm của công dân, nói chung, và của luật sư, nói riêng. Nó tạo ra một cái dư luận rộng rãi rất lớn và cũng khích lệ cho những người khác”. Luật Sư Huỳnh Văn Đông còn ca tụng ghê gướm hơn nữa: “Chúng tôi rất vui mừng bởi vì trong cuộc đấu tranh cho dân chủ và công bằng tại VN, thì có những Luật Sư và cá nhân đứng lên để khởi kiện người đứng đầu một chính phủ thì đó là một việc làm hết sức dũng cảm của một người luật sư như luật sư Vũ. Chúng tôi ủng hộ việc làm của luật sư Vũ, mong là anh có đủ sức mạnh và kiên trì để theo đuổi vụ kiện mà anh cho là đúng”.

Ở các nước tự do, dân chủ, chuyện người dân di kiện chính phủ là một chuyện rất bình thường. Kiện đúng còn được bồi thường là khác, còn kiện sai thì phải chịu án phí và có thể bị phạt tiền. Có thế thôi.

Nếu chế độ Cộng Sản Việt Nam vẫn còn bức màn sắt bao trùm như chế độ Cộng Sản Bắc Hàn thì những lời ca tụng của 2 luật sư Lê Quốc Quân và Huỳnh Văn Đông cũng không có gì là quá đáng.

Nhưng vì sự sống còn, chế độ CSVN đã phải bỏ bức màn sắt đi để giao tiếp với thế giới bên ngoài. Tai mắt thế giới khắp nơi trong nước và nhất là ngày nay, hệ thống thông tin điện tử toàn cầu đã được phát triển và lan rộng tại VN, Cộng Sản VN không thể áp dụng những phương sách cho những người bất đồng chính kiến có tên tuổi hay có danh chức như Luật Sư Vũ đi mò tôm, bắt ốc như trước kia, mà phải đưa ra tòa. Hơn nữa, hành động của luật sư Cù Huy Hà Vũ không thể coi là một hành động chống đối chế độ, lại càng không thể coi là một hành động phản động, nên CSVN không thể phạt tù luật sư Vũ.

Hành động kiện Thủ Tướng của Luật Sư Vũ có làm tổn hại gì cho chế độ Cộng Sản VN hay uy tín gì của Thủ Tướng Việt Cộng Nguyễn Tấn Dũng Không?

Vấn đề để cho Trung Cộng khai thác Bô Xít tại cao nguyên Trung phân đã xẩy ra cả năm nay và đã được nhiều người nói tới, trong đó Tướng Võ Nguyên Giáp đã nhiều lần viết thư gửi cho Thủ Tướng Việt Cộng Nguyễn Tấn Dũng, Ban Chấp Hành Trung Ương và Bộ Chính Trị, Quốc Hội yêu cầu ngưng ngay các dự án khai thác Bô Xít tại Cao Nguyên.

Anh không có chỉ trích chế độ, anh không có nó xấu Thủ Tướng VC Nguyễn Tấn Dũng. Đơn của anh hoàn toàn chỉ căn cứ vào khía cạnh luật pháp và quyền lợi quốc gia, dân tộc. Đơn của anh cũng không hề tuyên truyền tư tưởng tự do, dân chủ hay nhân quyền. Vì thế không thể coi hành vi kiện Thủ Tướng của luật Sư Vũ là làm hại chế độ hay làm hại tới uy tín của Thủ Tướng Việt Cộng Nguyễn Tấn Dũng. Hành động của Luật Sư Vũ chỉ là một hành động bình thường của một con người bình thường mà thôi.

Nếu đơn kiện của Luật Sư Vũ được đăng đường xét xử, Tòa án chắc cũng chẳng cần phải đề cử một chánh án có nhiều kinh nghiệm để xét xử, mà chỉ cần trao cho một chánh án tầm thường xét vì Luật Sư Vũ không có quyền lợi gì trong vụ này cả. Chánh án chỉ cần nói vắn tắt mấy chữ bác đơn về hình thức vì không có quyền lợi thì không có tố quyền mà không cần xét nội dung, trừ phi Nguyễn Tấn Dũng đã tới số và đảng Cộng Sản VN muốn đưa y ra làm vật tế thần.

Nếu quả thực luật sư Vũ yêu nước, nếu quả thực luật sư Vũ muốn “chấm dứt hành vi gây tổn hại cho lợi ích quốc gia và cũng là để thể hiện lòng biết ơn đối với các thế hệ cha ông đã góp công xây dựng và bảo vệ tài nguyên, bờ cõi, đất nước trước mọi xâm lấn của nước ngoài”. Sao luật sư Vũ không tìm một phương sách khác hợp lý hơn và hữu hiệu hơn chẳng hạn như tới Cao Nguyên mở văn phòng bênh vực cho những đồng bào Tây nguyên đang bị tổn hại trực tiếp vì những dự án khai thác Bô Xít? Là một Luật Sư, nhất là một Luật Sư có bằng tiến Sĩ Luật Khoa tai Đại Học Sorbonne ở Pháp, không thể không biết “không có quyền lợi, không có tố quyền”. Không có “tố quyền” mà đi kiện thì không những thua mà còn thua một cách thảm bại vì Tòa sẽ chẳng cần xét tới nội dung đã bác đơn về hình thức là cái chắc. Chưa kiện mà đã biết thua thì kiện làm gì? Kiện để lấy tiếng hay kiện để đánh bóng chế độ? Bác đơn hay chấp đơn thì cả hai đều thắng. Nguyên đơn (luật Sư Vũ) thua kiện vì bị Toà bác đơn, thì cũng được tiếng là dám kiện chính quyền. Bị đơn (Nguyễn Tấn Dũng) thua kiện vì đã hết thời, nguỵ quyền Cộng Sản Việt Nam cũng được tiếng là tôn trong luật pháp.

Đừng mừng vội. Chúng ta hãy chờ xem.

Luật Sư Lê Duy San

Bài Thơ Đôi Dép (không biết tên tác giả)


Đôi Dép

Bài thơ này anh viết tặng em
Bài thơ tình anh viết tặng cho em *
Là bài thơ anh kể về Đôi Dép
Khi nỗi nhớ trong lòng ta da diết
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết *
Những vật tầm thường cũng viết được thành thơ.

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Hai chiếc dép kia gặ gỡ tự bao giờ *
Có yêu nhau đâu mà không rời nửa bước
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước *
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Trên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau.

Cùng bước cùng mòn, không chiếc thấp chiếc cao
Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao *
Cùng chia sẻ dưới sức người chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người (kẻ) khác
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác *
Số phận chiếc nầy luôn phụ thuộc chiếc kia.
Số phận chiếc này phụ thuộ ở chiếc kia *

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm, nhưng người đời điều tiếng
Giống nhau lắm, nhưng người đi sẽ biết *
Hai chiếc nầy chẳng phải một đôi đâu !

Cũng như mình, trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng, cứ nghiêng về một vế
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nổi nhớ cứ chênh vênh !
Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Đôi dép vô tri khắng khít bước song hàn *

Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề giả dối *
Chẳng hứa hẹn nhưng chưa từng phản bội
Chẳng thề nguyền mà không hề phản bội *
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi.
Không thể thiếu nhau trên những bước đường đời
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời *

Dù mỗi chiếc một góc trời phải trái
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái *
Nhưng chúng ta yêu nhau có những điều ngược lại
Như tôi yêu em bởi những điều ngược lại *
Gắn bó đời nhau mà chẳng biết đi chung.
Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung *
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song

Đã dừng lại nay chỉ còn một chiếc.
Sẽ dùng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Ý nghĩa gì khi đã mất chiếc kia !

Nếu không tìm được chiếc thứ hai *

Vô Danh

Monday, June 15, 2009

Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ Yêu Cầu Chính Phủ Việt Nam Phóng Thích Luật Sư Lê Công Định


http://www.state. gov/r/pa/ prs/ps/2009/ 06a/124797. htm

printable banner

Vietnam
: Arrest of Lawyer Le Cong Dinh
Ian Kelly
Department Spokesman, Office of the Spokesman
BUREAU OF PUBLIC AFFAIRS
Washington, DC
June 15, 2009


The United States is deeply concerned by the arrest by Vietnamese authorities of lawyer Le Cong Dinh on June 13 on charges of “distributing propaganda against the state.” Vietnamese officials have stated that Dinh was arrested because of his defense of pro-democracy activists and his use of the Internet to express his views.

Mr. Dinh is a well-respected member of the Vietnamese and international legal communities, and a former Fulbright scholar. No individual should be arrested for expressing the right to free speech, and no lawyer should be punished because of the individuals they choose to counsel.

Vietnam’s arrest of Mr. Dinh contradicts the government’s own commitment to internationally- accepted standards of human rights and to the rule of law. We urge the Government of Vietnam to release Mr. Dinh immediately and unconditionally, as well as all other prisoners in detention for peacefully expressing their views.
Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ quan tâm sâu sắc đến việc chính quyền Việt nam bắt giữ Luật sư Lê Công Định hôm 13 tháng 06 vừa qua với tội danh mà chính quyền Việt nam quy kết cho Luật Sư Lê Công Định là " Tuyên truyền chống lại nhà nước". Các quan chức nhà nước Việt nam cũng cho rằng Luật Sư Lê cộng định bị bắt là do ông ta đã biện hộ nhằm bảo về những nhà hoạt động dân chủ và đã sử dụng internet để bày tỏ quan điểm của mình. Ông định là người rất khả kính trong cộng đồng luật gia Việt nam và quốc tế, và trước đây, Luật sư Định từng là một du sinh với học bổng Fulbright.

Không thể có bất cứ một cá nhân nào lại bị bắt bớ chỉ vì bày tỏ quyền tự do ngôn luận, và cũng không thể có một luật sư nào lại có thể bị bắt bớ chỉ vì đứng ra biện hộ cho các thân chủ của mình. Dựa trên căn bản của các nguyên tắc pháp luật và nhân quyền, chúng tôi khẩn thiết kêu gọi chính phủ Việt nam phóng thích tức thời và vô điều kiện cho Luật sư Lê Công Định, cũng như những tù nhân khác đang bị giam giữ chỉ vì họ bày tỏ quan điểm của họ một cách ôn hòa.

(Chúng tôi tạm dịch vội vàng để kịp thời phổ biến cho cộng đồng người Việt nam trong và ngoài nước kịp thời có thông tin, để không chùn bước trước công cuộc đấu tranh. Vì khả năng Anh Ngữ của bản thân còn hạn chế, không thể thánh khỏi những sơ suất, kính mong quý vị có chuyên môn về các thuật ngữ luật học vui lòng hiệu đính lại, để văn bản được chính xác hơn.
Trân trọng cảm ơn: Nguyễn Phùng Phong).

TRẦN THANH: LÝ VÀ TÌNH 9 - Bảo quốc Kiếm

Bảo quốc Kiếm

Nhân vật đứng sau Trần Thanh là Trương minh Hoà, một “luận sư” thật sự “ghê gớm” của Băng đảng nhà họ Hứa. Ông ấy bao gồm cả GHÊ lẫn GỚM đã làm cho bộ mặt dơ dáy của băng đảng này đã tồi tệ lại càng tồi tệ thêm. Cái “ghê” nằm ở chỗ là dám đánh giặc mù, đánh không cần biết ai là ông bà cha mẹ chi cả, cũng không cần biết phải trái, đúng sai, núi cao, sông sâu, dao gươm kề cổ. Ôi, một chiến sỹ thập tự thời nay. Nói như thế, chắc bà con cô bác cho rằng tôi HẠ NHỤC ông ta chăng ? Không trăm vạn lần không. Xin cùng nhau vui đọc một vài đoạn trong bài: ”Bất tuân dân sự Dân khổ - Bất tuân du lịch đảng khốn”:

"Bất tuân dân sự" 5 tháng, là thời gian dài, là sách lược "bất hợp tác" với chính quyền, mà thánh Ghandi thành công là nhờ lòng yêu nước của dân Ấn, muốn đất nước được độc lập. Trong khi đó tại Việt Nam ngày nay, tình hình dân chúng khác, họ bị đàn áp lâu năm mà chùng bước, lại bị ảnh hưởng thuyết luân hồi, nên nhiều người chỉ biết sống tạm kiếp nầy để trả quả, đợi kiếp sau sướng hơn, đó là lý do mà Việt Cộng rất chú ý đến việc phát triển Phật giáo bằng xây chùa dể dàng, cán bộ phục viên muốn đi tu cũng được đảng khuyến khích, ngoài ra còn có nhiều công an giả dạng làm tăng ni ..... trong khi tình hình kinh tế suy thoái toàn cầu, các hãng xưởng tư nhân, quốc doanh gặp khó khăn về số lượng hàng hóa đặt từ nước ngoài giảm "quota", nên hãng có huynh hướng giảm bớt người, tình trạng thất nghiệp càng gia tăng và đa số nông dân, công nhân .... có lối sống "tay làm hàm nhai" nên cái cảnh: "chạy cơm từng bửa toát mồ hôi". Thế mà huề thượng lại kêu gọi toàn dân trong nước: "bất tuân dân sự" tới 5 tháng, thì dân ở nhà không thèm ra đồng, đến hãng ..... lấy gì mà sống ?”

Một nhà chính trị như thế, thì còn ai hơn nữa chứ ? Tôi thấy thật tội nghiệp cho ông Trương minh Hoà, lần này ông ông đã hoá thành đứa “bé cu” thật là dễ mến. Chỉ từ “bé cu” đến “bé cu” mà thôi. Ông đọc một văn bản, ông chửi, ông chê …, mà ông thật sự chẳng biết trong bản văn đó nói gì. Ông lượm đâu ra cái mà ông gọi là: ”Bất tuân dân sự 5 tháng, là thời gian dài ...”…..và: ”bất tuân dân sự tới năm tháng, thì dân ở nhà không thèm ra đồng, đến hãng … lấy gì mà sống” ???

Đúng là:

Uổng thay đờn gãy tai trâu,
Nước xao đầu vịt gẫm lâu nực cười.

Rõ ràng trong Lời kêu gọi, Hoà thượng Thích quảng Độ viết:

“Chúng ta có một tháng tư để chuẩn bị lương thực cho gia đình nhằm thực hiện THÁNG 5 bất tuân dân sự-biểu tình tại gia để đòi ba yêu sách sau đây:”

Và một câu sau đó là:

“Tháng Năm bất tuân dân sự-biểu tình tại gia sẽ là thái độ dũng cảm…”.

Hoà ơi, cái bộ mặt nhem nhuốc nó hiện ra không thể che giấu nữa hỡi NGƯỜI TÌNH KHÔNG CHÂN DUNG. Trương minh Hoà ơi là Bất Hoà. Chắc phải đổi lại TRƯƠNG ÁC CHIẾN mới đúng. Từ THÁNG NĂM đã trở thành NĂM THÁNG, thì chỉ có Thượng đế mới nói được thôi, chứ kẻ phàm phu làm sao nghe cho lọt tai chứ ? Từ chỗ này cho chúng ta thấy băng đảng này chỉ toàn là loại THÚ MÙ ĐI CẮN theo mệnh lệnh mà thôi, chứ chúng không có một trí não bình thường như mọi người. Nhưng nó đi cắn ai ? Hãy nghe:

“lại bị ảnh hưởng thuyết luân hồi, nên nhiều người chỉ biết sống tạm kiếp nầy để trả quả, đợi kiếp sau sướng hơn, đó là lý do mà Việt Cộng rất chú ý đến việc phát triển Phật giáo bằng xây chùa dể dàng”.

Lại một thứ mù nữa trong vấn đề tôn giáo, mà lại đi đánh để chết bỏ mẹ nó đi mà không biết hối hận. Thật sự nó đã học thuộc lòng câu:”TRẦN TRUỒNG MÀ KHÔNG HỔ THẸN (Naked and shameless). Tiếc thay ! “Ảnh hưởng luân hồi … chỉ biết sống trả quả”, là một sự biểu hiện thú tâm, chứ làm sao đánh được ai ? Nhà Phật dạy thuyết luân hồi là để nhắc nhở từ Trời đến Người rằng, hãy coi chừng kẻo trở thành ngạ quỷ, bàng sanh khổ thú, kể cà chui vô địa ngục. Mấy anh Trời trên cao đừng tưởng rằng mình không đoạ lạc; khi mà tướng ngũ suy hiện ra, thì cũng là lúc có thể sẽ trở thành chó ngựa heo dê … địa ngục, ngạ quỷ. Vì vậy, cái lý của luân hồi là giúp chúng sanh trong ba đường sáu nẻo lo tu hành thánh thiện, chớ manh tâm đi thực hiện ba chữ Giết, Cướp, Đốt mà đoạ lạc triền miên. Lý luân hồi không biểu ai sống tạm để trả quả cả. Nếu nói về vấn đề này thì nó thuộc vào chuyện gọi là Nghiệp. Nhưng với lý thuyết về Nghiệp, nhà Phật phủ nhận sự ban ơn giáng hoạ, mà chỉ có TỰ TÁC TỰ THỌ, nghĩa là ai làm nấy chịu, chẳng đứa nào can thiệp được. Khi nhận rõ vai trò của Nghiệp, thì tất yếu chúng sanh có thể chuyển nghiệp, có thể làm thăng tiến hay đoạ lạc cho chính mình, và chỉ do chính mình mà thôi. Không có chuyện nhờ người khác ăn mà no, người khác uống dùm mà đỡ khát. Mọi hành động đều mang theo một hậu quả tất yếu, mà không thể có bàn tay nào “ân xá” được. Cũng không thể nói rằng: ”sống tạm kiếp này trả quả đợi kiếp sau sướng hơn”, cái đó hoàn toàn phi Phật giáo; điều đó thuộc về thần quyền. Với Phật giáo không làm thì không chịu, cũng không hưởng. Vậy thì, “ngồi không để trả quả” làm gì có kiếp sau sướng hơn chơ lị ? Không làm mà đòi hưởng thì chỉ có bọn ĂN CƯỚP; nhưng “bọn cướp” cũng phải làm cái “việc cướp” mới có, chứ sao chỉ trả quả, không làm việc thiện gì, mà có thể ngồi đợi kiếp sau sướng hơn ? Toàn là mạt luận, hèn luận, mò luận… Phải chăng chỗ Duyên, Nghiệp, Nhân quả này làm Hoà đau điếng nên mới chống chế mù quáng như thế ? Hãy gắng học cho kỹ trước khi lên tiếng nghe Hoà, nếu không thì xem như tự nhổ vào mặt đấy.

Lại câu: ”đó là lý do mà Việt Cộng rất chú ý đến việc phát triển Phật giáo bằng xây chùa dễ dàng”, là một lý luận “gà què ăn vẩn cối xay”, theo lối theo “định hướng Cộng sản”. Cái lối ngoa ngoạnh này chỉ có Cộng sản mới xài, nhưng sao nay đảng Thọ lại dùng ? Nếu nói “phát triển bằng cách xây chùa”, thì sao không nói “phát triển bằng cách xây nhà thờ La mã”, như Hồng y Giáo chủ Phạm minh Mẫn đã tuyên bố một cách sung sướng , hãnh diện ? Trương minh Hoà chỉ cần về Dầu Giây rồi đi vô Biên hoà thôi, thì xem hai bên đường có những gì nào ? Khi nói như thế, nghĩa là Trương minh Hoà và Băng đảng nhà họ Hứa chấp nhận luận lý của CSVN ? Chúng đã dùng “ngoại hình” để lừa đảo thế giới, trong lúc bóp chết “nội dung” của các tôn giáo thật sự; hay với nhóm Hoà thì ai chết mặc ai, nhà ta yên ổn, phát triển là được ??? Xin đọc lại câu này của Hoà:

"bất tuân dân sự" tới 5 tháng, thì dân ở nhà không thèm ra đồng, đến hãng.....lấy gì mà sống ?”

Rồi đọc lại đoạn này của Trần Thanh:

“Ðã chấp nhận đấu tranh thì phải chấp nhận có đổ máu, chấp nhận bị bắt bớ tù đày”.

Chúng ta thấy ngay sự gian xảo của Băng đảng chính trị nhà thổ họ Hứa. Một thằng bảo “chấp nhận đổ máu”, rồi cũng nuốt của chính nó. Nay thêm thằng khác cũng tự chống chính nó. Vậy thì chúng nó muốn gì ? Chỉ muốn đánh Phật giáo thôi ! Hề hề. DZui dzẻ nhỉ. Nhưng bọ chét làm sao hoá con bò ? Vui ở chỗ là nếu tính sự nhảy cao nhất so với tự thân, thì không loài nào qua mặt bọ chét được, vì nó nhảy cao tới khoảng hơn ba trăm lần so với thân hình nó, nhưng có nhảy liên tu bất tận thì cũng chẳng bằng chú mèo con nhà nọ !!! Hì hì…Vì vậy, cổ nhân dạy rằng:

“Ở nhà nhất mẹ nhì con
Ra đường lắm kẻ săn giòn hơn ta”

Nhưng tất cả những thứ ấy phải xảy ra, vì bản năng của nhóm này đã được thể hiện qua tựa đề một “tiểu luận chính trị nhà thổ” được đăng trong mục thời sự của TinParis.net. Đó là: NHƯ THẰNG CHỒN LÙI VÀO HANG PÁC- PÓ, LÓ ĐUÔI...HEO”.

Có gì để nói nữa đây ? Thôi hết rồi anh em ạ. Từ đảng trưởng Hứa vạn Thọ đến toàn thể ủy viên cao cấp chấp nhận để đề mục này lên trang WEB của họ, thì hẳn nhiên họ đã tự phơi bày bộ mặt một lũ “CHỒN LÙI”, chứ là chi khác ? Ngặt một nỗi, trong đám này lại có bậc “nữ nhi nhà thổ” Hàn giang Trần lệ Tuyền, thế thì chết mẹ con ả này rồi ! Cả đám từ đảng trưởng, ủy viên BCT xúm lại mà “CHÙI”, CHÙI liên tu bất tận, thì mẹ kiếp Trần đăng Sơn chỉ phải luôn luôn đưa ả vô nhà thương, chứ làm chi khác được ? À, mà cũng dễ, vì bên Pháp đâu cần bảo hiểm, có nhà thương thí đó mà; cho nên “CỨ CHÙI, CỨ CHỮA CÓ SAO ĐÂU”. Quả thật trên đời này chưa bao giờ nghe một nhóm, một đảng chính trị, nhóm tôn giáo nào như thế này. Chắc là từ thiên đàng đi xuống đấy. Vì vậy, Trần Thanh viết “Tự sướng trong quần”, “Con đĩ tuột quần”, “Khám màn trinh con đĩ”…cho đến bây giờ chúng ta mới nhận diện được đám “trai tứ hải gặp gái giang hồ” này. Như thế, thì chúng tranh đấu cho ai, vì cái gì ? Đơn giản là BỌN HỨA VẠN THỌ, TRẦN THANH, TRƯƠNG MINH HOÀ….TRẦN LỆ TUYỀN CHỈ ĐẤU TRANH ĐỂ ĐƯỢC “CHỒN LÙI” VÀ “BÉ CU” LẪN NHAU, mà thôi !!! (Xin lỗi độc giả, tôi không có cách nào khác, vì đó là chữ nghĩa của họ).

Khi mà một lũ người chỉ chủ trương “chùi” và “bú”, thì bon họ nói chuyện chính trị, tôn giáo với ai ? Tuy nhiên, cái nguy hiểm không nhằm ngay ở chỗ chúng tự bôi bẩn mặt mày, mà là sự “phổ biến văn hoá đồi trụy”, đầu độc con người, nhất là lớp trẻ. Đây là một chủ trương, kế hoạch của bon họ, chứ không phải vô cớ chúng tự giới thiệu một nhóm, một đảng với mặt mày dơ bẩn như thế. Hẳn là phải có một mênh lệnh nào đó cao hơn cả danh dự gia đình, tổ tiên chúng, chúng mới chịu hy sinh ! Thật khủng khiếp !

Để có thể hiểu rõ mục đích ấy, xin hãy đọc trong bài:

“BẤT TUÂN DÂN SỰ: "DÂN KHỔ" - BẤT TUÂN DU LỊCH: "ĐẢNG KHỐN" của Trương minh Hoà, trong đó ông ta đã phịa chuyện bôi bác Phật giáo. Thế thì, chúng ta rõ ngay bọn người gớm ghiếc này xuất phát từ đâu, và hiểu tại sao chúng phải dùng những ngôn từ khổ thú, những khuôn mặt “chùi- bú- liếm” đàn bà, hoặc giữa chúng với nhau để đánh phá kẻ khác, vì “chủ” của chúng nghĩ rằng chẳng ai dám lại gần bọn gớm ghiếc này mà đánh đập, chửi rủa; do vậy, chúng đưa bầy “khổ thú” này ra. Như thế, chúng chỉ có từ huề tới thắng mà thôi. Nếu quả vậy thì, cả chủ lẫn tớ đều là một phường như nhau, nói rõ như Trương minh Hoà thì bọn chúng chỉ là một lũ “chồn lùi”, chứ có gì khác !!! Do mục đích xấu ác, nên những người này nói năng không cần suy nghĩ, đôi khi lại “bắt râu cha nọ đặt cằm mẹ kia”, mà không thấy hổ thẹn. Thực vậy, quý vị nào đọc mà không phát cười với nhóm “chính trị nhà thổ” này:

“Có thực mới vực được đạo, nên thời giặc Minh xâm lăng nước ta, Nguyễn Trải có" Bình Ngô Đại Cáo" rất hay, với:

"Đem đại nghĩa thắng hung tàn.
Lấy trí nhân thay cường bạo".

Có ai tìm thấy chút liên hệ nào giữa hai câu trong “Bình Ngô đại cáo” với câu “có thực mới vực được đạo”, xin nói thử xem coi ? Cái cỡ lý luận như thế mà đem chuyện đời, chuyện đạo tùm lum ra mà nói, thì may ra chỉ nói giữa bọn “chồn lùi” với nhau mà thôi, chứ lên mặt, lên mạng với ai ?
Trong một “cung lòng” với họ Hứa, Hàn giang Trần lệ Tuyền vừa “bé cu” vừa nói:

“Đảng Cộng sản Việt nam và Phật giáo Ấn quang là đồng phạm trong việc cưỡng đoạt miền nam tự do, để rồi bây giờ đem hiến dâng trọn cả quê hương đất nước cho bọn Tàu đỏ, là kẻ thù truyền kiếp của Dân tộc”.

Mẹ kiếp, thứ “giang hồ đĩ điếm lộ thiên” mà cũng lên giọng chính trị nữa sao ? Mi có biết cái bọn CHỦ PHẠM nó nằm xa lắm hay không ? Ngay giữa lúc Phật giáo hô hào chống Trung cộng, thì mi bảo là đem dâng hiến; còn một lũ “câm mồm ăn tiền” xưa nay, sao mi không nói tới ? Ngược ngạo như thế mà lưỡi đĩ cũng nói được à ? Nhưng thôi, để ta nói ở chỗ khác, với người khác. Còn “giang mai nữ”, thì chỉ chuyện này là đủ:

”Có thể là biểu dương cái gì trên giường với nhau”.

Đó là lời của ả trong bài “Hoà thượng Thích Quảng Độ kêu gọi bất tuân dân sự với dụng ý gì ?”. Như thế, từ Trần Thanh, đến Trương minh Hoà, Trần lệ Tuyền …và đảng trưởng họ Hứa, chỉ toàn làm một phường “chùi-bú-liếm” như nhau. Một con đàn bà mà nói được những điều này, thì hẳn cả nòi giống nó toàn là con cháu Bạch mi Thần, chứ là gì khác ?

Từ chỗ này chúng ta thấy ngay bộ mặt gớm ghiếc CHỦ của chúng, chứ không riêng gì bọn chúng. Và cũng từ đó, cho chúng ta thấy sự cùng đường của một mớ lý thuyết hoang đường, man dại, tàn ác…; nó không thể nào xâm nhập vào con tim và khối óc người Việt, nên lúc này chúng phải dùng đến những “gái giang hồ, trai trộm cướp” để đâm thuê chém mướn bằng những miệng lưỡi đầy “máu me hàng tháng” như chúng đã được dạy dỗ mấy ngàn năm ! Tiếc thay, khi những cái miệng này phun ra những dơ dáy tận cùng của vạn thú, thì chúng lại quơ Thượng đế vào, làm ông này lại bị vạ lây hôi hám. Xin hãy đọc bài “Đã qua rồi tháng 5 bất tuân dân sự” của Hàn giang Trần lệ Tuyền:

“Như chúng ta đã thấy, mỗi khi phải chịu những bất công ở đời này, thì con nguời nếu có Đức tin thì họ thuờng kêu cầu đến Ông Trời. Còn những kẻ không tin có Trời, thì họ lại thuờng tìm đến những nơi như : Miếu, đình, thần sông, thần núi, hà bá, đồng bóng, bùa ngãi v...v... để xì xụp cúi lạy những cái cục đất nung ấy; những hình ảnh đó, nó cũng tương tự như mấy chàng chính khách mang hia, đội mão, gập đầu, chổng mông quỳ lạy truớc bàn thờ của Hoàng Minh Chính, một tên cộng sản đã từng nhúng tay vào máu của đồng bào vô tội”.

Ở đây có vài điều cần suy nghĩ, trước hết là chuyện Đức tin và Ông Trời. Như quý độc giả đã thấy, băng đảng Hứa vạn Thọ, Trần lệ Tuyền…là băng đảng “chồn lùi” như họ đã công nhiên tự xác nhận, thì chuyện Đức tin là đức tin gì, ngoài cái “tự sướng”, chồn lùi” và “bé cu”… ??? Như thế thì, chúng cũng có Đức tin đấy, nhưng là một thứ Đức tin dơ dáy, tồi bại…, không thuộc vào thế giới con người, không ích lợi gì cho con người cả; ngược lại, thứ Đức tin đó làm giảm giá trị con người, kéo con người xuống loài “bàng sanh khổ thú”. Nói một cách chính xác đó là thứ Đức tin đất sét; nghĩa là Đức tin không dựa vào lý trí, không sở cứ, không thể biện chứng. Một Đức tin chỉ có giá trị, khi mà con người có thể hiểu được những gì mình tin, và niềm tin ấy có lợi gì cho việc thăng hoá con người. Người xưa bảo rằng:”TIN MÀ KHÔNG HIỂU THÌ CHỈ LÀ MỘT SỰ BÁNG BỔ”, mà thôi. Con người khác với loài thú, vì con người có LÝ TRÍ; vì vậy, bất cứ niềm tin nào không dựa vào lý trí, đều là thứ đức tin loài thú, phải vậy không nào ?

Thứ hai là chuyện “cầu đến ông Trời”. Khi nói đến hai chữ chung chung là “Ông Trời”, phải chăng Trần lệ Tuyền muốn “lập lờ đánh lận con đen” ? Trời nào, Trời của ai…là những câu hỏi nhất thiết phải được phân định rõ ràng. Trên quả đất này có bao nhiêu bộ lạc, dân tộc, thì có bấy nhiêu ông Trời; mà chẳng anh nào giống ảnh nào. Đặc biệt ở đây tôi muốn nói đến hai ông Trời của dân tộc Việt và La mã, vì rõ ràng ai cũng biết được thâm ý của “giang mai nữ” Trần lệ Tuyền. Ông Trời Việt nam là một hình ảnh cao cao tại thượng, vô thù, vô oán, vô thưởng, vô phạt, công minh, tự nhiên, vô phân biệt, không đốt, không giết, không cướp, không xâm lăng, không thống trị, không người đại diện, không kẻ đồng bóng vu vơ để gọi là nói điều ông nói…Do vậy, ông Trời Viêt tộc là một tối thượng, bất khả xứng, bất khả đối…ai khen cũng mặc, ai chửi cũng cười. Ông Trời Việt nam không ăn đồ dơ, không uống máu, không liếm mỡ, không tạo chiến tranh, không mơ thống trị, không buộc ai làm bàn thờ bằng vàng ngọc, lưu ly…trên xương máu dân lành vô tội. Ông Trời Việt nam không buộc ai theo ông, ông cũng không nói rằng “AI KHÔNG THỜ TAU THÌ PHẢI CHẾT, AI KHÔNG NGHE ĐẦY TỚ TAU THÌ BỊ DIỆT”. Ngược lại những tính chất trên đây là ông Trời La mã. Do đó, mọi sự lừa gạt đồng bào rằng TRỜI MÀY TRỜI TAU CŨNG LÀ MỘT, là một điều không thể chấp nhận. Đã đến lúc chúng tôi không thể nhân nhượng nữa, xin đừng hù doạ vô ích. Để kiềm chứng, tôi xin trích ra đây vài câu “kinh” làm chứng (xin để bằng tiếng Anh cho khỏi xót xa):

- And Moses answered and said, But behold, they will not believe me, nor hearken unto my voice, for they will say, the OLORD hath not appear unto thee. And the LORD said unto him, what is that in thine hand ? And he said , A rod. And he said, cast it on the ground, and he cast it on the ground, and it became a SERPENT, and Moses fled from before it. And the LORD said unto Moses, Put for thine hand, and take it by the tail. And he put forth his hand, and caugh it, and it became a rod in his hand.. THAT THEY MAY BELIEVE THAT THE LORD GOD OF THEIR FATHERS, THE GOD OF ABRAHAM, THE GOD OF ISAAC, AND THE GOD OF JACOB THAT APPEAR UNTO THEE.”(Exodus 4:1-5)

- And Moses said, it is not meet so to do; for we shall sacrifice the ABOMINATION of the Egyptians to THE LORD OUR GOD; lo, shall we sacrifice the abomination of the Egyptians before their eyes, and will they not stone us”. (Exodus 8:26)

- And it came to pass, that at midnight the LORD SMOTE ALL THE FIRSTBORN in the land of Egypt, from the firstborn of Pharaoh, that sat on his throne unto the firstborn of the captive that was in the dungeon, AND ALL THE FIRSTBORN OF CATTLE. And Pharaoh rose up in the night, and all his servants, and all the Egyptians, AND THERE WAS A GREAT CRY IN EGYPT; FOR THERE WAS NOT A HOUSE WHERE WAS ONE DEAD” (Exodus 12:29-30).
-He that sacrificeth unto any god, save unto the Lord only, he shall be utterly destroyed”(Exodus 22:20)

Qua vài đoạn “kinh thánh” như vừa giới thiệu, chúng ta thấy, thần GOD là thần của Do thái, là THẦN RẮN. Ngài dùng ĐỒ DƠ, NGÀI GIẾT NGƯỜI KHÔNG GỚM TAY, NGÀI LÀ THẦN CỦA ABRAHAM, ISAAC, JACOB… không những chủ trương giết người mà còn giết cả con người tù, con đầu lòng của súc vật… để đe doạ, để khủng bố, để thống trị…Và do đó, ngài là vị thần tiếm danh ông Trời, chứ không phải là ông Trời của người Việt. Chính chỗ làm nhục Thần Do thái (cho rằng thần này là Rắn và ăn đồ dơ) nên người Do thái kiên quyết chống lại bọn đế quốc La mã; vì vậy chúng bắt nhóm “quốc doanh” viết thành “Kinh” buộc tội Do thái giết Chúa để tận diệt họ trong hơn hai ngàn năm nay, trong đó có chuyện của Hitler. Trong thực tế, Thần GOD không phải là Thần Do thái đích thực, mà là Thần Chiến tranh của Đế quốc La mã. Đế quốc này đã thống trị Do thái, tiêu diệt đạo Do thái bằng cách tạo ra một Nhân vật Giê su thay thần Do thái để diệt đạo Do thái. Một sách lược như cũ, chúng đã đặt Hồ chí Minh vào Đại nam quốc tự để làm Giáo chủ Phật giáo, thay thế ông Phật. Ngày nay, nhìn vào hoàn cảnh Việt nam, sự kết hợp giữa đứa con đẻ là CS và “nguyên tổ CS” đang từng bước hoàn thành “bổn cũ” đối với Dân tộc Việt qua việc DIỆT PHẬT GIÁO. Nếu ngày xưa đế quốc La mã chia Do thái thành BA nhóm Pharisees, Essences, Sadducess, thì ngày nay chúng cũng đã chia Phật giáo y chang như thế. Chúng đẩy GHPGVNTN vào hàng Juda giết Chúa để tiêu diệt. Tiếc thay, những bọn người khoa bảng, tu tồi như Lê mạnh Thát, Tuệ Sỹ, Quảng Ba, Nguyên Siêu, Minh Tâm…Chân Quang…đã trở thành một lũ tay sai “Đế quốc La mã” mà không biết, hay biết mà cam tâm làm “chó Thánh” để hưởng lợi, trong lúc chúng tàn hại Phật giáo và Dân tộc ??? Dân tộc Việt sẽ không bao giờ dung thứ bọn này.

Vấn đề thứ ba mà Trần lệ Tuyền nói tới là:

“để xì xụp cúi lạy những cái cục đất nung ấy”, là một sự biếm nhẽ tín ngưỡng kẻ khác. Có điều, từ chỗ này “nàng giang mai nữ” lại tự Thắt Cổ mình ! Tuyền có biết rằng, những kẻ dạy “không thờ hình tượng” lại thờ cái giá gỗ gian ác của Đế quốc La mã đã giết hại nhân loại một cách khủng khiếp, trong đó có ngài Giê su và hai tên cướp cùng một giờ vào chiều thứ sáu hay không ? Tuyền có biết tại sao cái ÁC GIÁ trở thành THÁNH GIÁ hay không ? Thế thì, một số người Việt chúng tôi thờ thần sông, thần suối, bình vôi ông Táo…không những vô hại, mà còn tự việc ấy tố cáo những kẻ “THỜ PHƯỢNG ĐỘC ÁC”, “THỜ PHƯỢNG SỰ GIẾT NGƯỜI MAN RỢ”, “THỜ PHƯỢNG ĐẾ QUỐC”…Và để rõ ràng chuyện này, xin độc giả nhớ cho là Bình vôi ông Táo không dạy ai:

“HÃY GIẾT HẾT ĐÀN ÔNG, ĐÀN BÀ, TRẺ CON VÀ TRẺ BÚ, GIẾT HẾT GÁI ĐÃ CÓ BẠN TRAI, GIẾT HẾT VẬT GÌ CÓ HƠI THỞ”. (Xin hãy đọc Exodus, Leviticus, Numbers, Dueteronomy, Joshua…).

Thế thì, “cúi lạy cục đất nung” vô hại, còn hơn “cúi lạy giá gỗ gian ác giết người”, “thờ phượng sự thống trị của Đế quốc” mà ngày nay đang được “thờ” bởi những kẻ NAKED AND SHAMELESS hay sao ???

Tóm lại, đọc qua những bài bản đê tiện của nhóm Hứa vạn Thọ, chúng ta thấy ngay rằng băng đảng này mang nội dung DIỆT PHẬT GIÁO, DIỆT VIỆT TỘC; nghĩa là bọn chúng là một “nhóm tôn giáo”, núp sau bức màn “chính trị nhà thổ” để dùng những lời lẽ thô tục, đê tiện … nhất mà diệt Phật giáo, chứ không là gì khác. Nếu ai nghi ngờ điều tôi nói, xin đọc lại những tác phẩm của Nguyễn gia Kiểng, Lê anh Huy, Tú gàn, Bách linh, Liên Thành, Trần tú Uyên, Tieudietcs, LamourzeNguyen, JosephNguyen, Trương minh Hoà, Trần lệ Tuyền, Trần Thanh, Hà văn Sơn, Hứa vạn Thọ … Đắc lộ … thì sẽ rõ. Tôi không thêm bớt chữ nào cả.

Bảo Quốc Kiếm
11-6-09

Buổi Phát Hành Tập Thơ "Tù" Của Hòa Thượng Thích Quảng Độ Tại Thành Phố Sydney - Lê Minh

Lê Minh

Trong khuôn khổ các buổi phát hành tập thơ "Tù" tại các thành phố lớn Úc Châu, hôm nay Chủ Nhật 14/06/2009 lúc 1pm tại Trung Tâm Văn Hóa & Sinh Hoạt Cộng Đồng Người Việt Tự Do tiểu bang NSW, là buổi phát hành cho đồng hương Việt Nam sinh sống tại thành phố Sydney và lân cận.

Chưa đến giờ khai mạc, mà đồng hương đã tề tựu đông đảo với số lượng tham sự vào khoảng 800 người trong một hội trường có khoản không gian khiêm tốn. Không gian lạnh lẽo của hội trường được sưởi ấm bằng hai hàng thơ được được treo hai bên tả hữu của hội trường:

“Đạo pháp bao trùm màu ảm đạm
Giang sơn phủ kín lớp màu tang”

Và:

“Ngục thất dầu sôi thành cam lộ
Lao tù lửa bỏng hóa hồng tiên”

Trước khi chính thức đi vào buổi lễ, Pháp Sư Giác Đức (đến từ Houston, Texas) đã gởi đến đồng hương 45 thuyết giảng về "Đạo pháp và Dân tộc". Pháp sư nhấn mạnh về nguyên tắc làm việc là phải "đa lợi", tức là lợi mình, lợi người và lợi tất cả. Nguyên lý "Từ Bi" của đạo Phật là mình phải tự cứu mình trước, và nếu biết lấy giới luật làm Thầy thi đạo đức không thể suy đồi. Tuy nhiên, Chủ nghĩa Cộng sản đã tàn phá đạo pháp bởi vì không lấy trí tuệ làm sự nghiệp.

Việc nhà nước CSVN để Trung Quốc khai thác Bauxite ở Tây Nguyên là sẽ giết dần mòn dân tộc Việt Nam vì di hại ảnh hưởng đến cuộc sống của người dân sinh sống ở Sài Gòn và miền Trung. Vì thế HT.Thích Quảng Độ đã lên tiếng kêu gọi "Biểu tình Bất tuân Dân sự tại gia vào tháng 5" để thể hiện tinh thần "Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế Cư". Pháp sư cho biết, "Từ bi" không phải là thụ động, mà phải làm lên tiếng bởi vì CSVN đã liên tục đàn áp các tôn giáo, đặc biệt là Giáo hội PGVNTN bằng nhiều cách trong suốt thời gian qua.

Tiếp theo sau phần thuyết giảng của Pháp sư Giác Đức là phần sinh hoạt chính thức của buổi phát hành.

Sau phần chào cờ Úc-Việt, Thượng Tọa Thích Phước Nhơn là Trưởng ban tổ chức đã chào mừng quan khách và cho biết mục đích của buổi sinh hoạt. Thượng toạ cũng giới thiệu với quan khách 2 vị MC tiếng Việt là TT.Thích Giác Đẳng, và MC tiếng Anh là chị Ý Lan, tức là Penelope Faulkner.

Vì lý do công việc cần đi sớm, nên ông Tổng trưởng Di Trú Laurie Ferguson trở thành vị quan khách đầu tiên phát biểu. Ông ca ngợi HT.Thích Quảng Độ, và ví Ngài là một danh nhân như Martin Lutherkin.

TT.Thích Giác Đẳng đã tóm tắt lại bằng tiếng Việt lời phát biểu của Tổng trưởng Di Trú Laurie Ferguson.

Liền đó chị Ý Lan đã mời TT.Thích Thiện Tâm sơ lược tiểu sử của Đại lão HT.Thích Quảng Độ. Ngoài phần tiểu sử của H.Thích Quảng Độ, Thượng tọa có nhắc đến công trình dịch Bộ Pháp Quang Từ Điển gồm 7,374 trang sách đã được Hòa Thượng dày công thực hiện trong quãng thời gian 5 năm tù giam.

Điều lý thú là chị Ý Lan đã lưu loát sơ lược lại phần trình bày tiểu sử Đại lão HT.Thích Quảng Độ bằng tiếng Anh với các quan khách Úc. Tuy nói là "sơ lược", nhưng chị Ý Lan hầu như đã không bỏ sót phần chính nào, và còn dịch thêm một số câu thơ của Hòa Thượng ra tiếng Anh để quan khách Úc hiểu. Chị cũng đã lập lại sự so sánh HT.Thích Quảng Độ với Nelson Mandella, nhưng lại cho biết có sự khác biệt giữa hai người là cuối cùng rồi ông Nelson Mandella cũng được trả tự do, trong khi HT.Thích Quảng Độ vẫn còn bị trù dập và mất tự do sau thời gian tù đày.

Ông Phillip Ruddock, dân biểu Liên bang của đảng Tự Do vùng Berowra, cũng là cựu Tổng trưởng Di Trú trong chính phủ vừa rồi, phát biểu rằng mọi người đều có quyền bình đẳng như nhau, và ở Úc người dân được hưởng đầy đủ các quyền. Ông cho biết là CSVN cũng không thay đổi gì kể từ ngày ông bước vào chính trường Úc.

Bà Thị trưởng Bankstown, là khu vực thành phố có đông người Việt sinh sống thứ nhì, sau vùng Cabramatta của thành phố Fairfield, trong lời phát biểu của mình, bà mong rằng sẽ sớm có một ngày Tự do dân chủ sẽ đến với người dân và đất nước Việt Nam. Bà cũng tin chắc rằng Đại lão Hòa Thượng sẽ rất vui vì hôm nay có rất đông người Việt Nam đến đây để đón nhận tập thơ "Tù" của Ngài. Bà cho biết tuy không hiểu tiếng Việt nhưng sẽ mua 4-5 tập thơ "Tù" của Ngài để đưa vào các thư viện của thành phố Bankstown, để cư dân Việt Nam đọc. Cử tọa đã cho bà một tràng pháo tay vì hành động quý báu này.

Trong cương vị chủ tịch, thay mặt Cộng Đồng Người Việt Tự Do tiểu bang New South Wales, LS.Võ Trí Dũng đã gởi lời chào quan khách và đồng hương. Ông cho biết HT.Thích Quảng Độ là một đức cao tăng, không bao giờ kêu gọi hận thù. Cuộc đấu tranh vì đạo pháp và dân tộc của Ngài và Giáo hội đang đánh thức lương tâm nhân loại. Trước khi chấm dứt bài phát biểu, ông đã nêu câu ngạn ngữ tiếng Anh "The Pen is mightier than the Sword", có nghĩa là " Ngòi Viết còn có sức mạnh hơn cả Cây Kiếm", cũng đồng nghĩa với cuộc đấu tranh bất bạo động.

Nhà thơ Hoàng Phong Linh, tức chiến sĩ Võ Đại Tôn nói rằng Hòa Thượng đã sống vì tha nhân và Dân tộc. Ông cũng nhắc đến bài thơ mà Hòa Thượng tâm đắc nhất là "Em bé khóc trong tù", là một bài thơ trong tâp thơ "TÙ". Nhà thơ ngâm lại bài thơ "Thiện Tâm Vô Úy" mà ông đã viết tặng Hòa Thượng mấy năm về trước.

Tiến sĩ Trần Mỹ Vân đến từ thành phố Adelaide, được Ban tổ chức mời giới thiệu tập thơ bằng bài nói chuyện tiếng Anh với quan khách Úc. Tiến sĩ Mỹ Vân cho biết bà là người hết lòng ngưỡng mộ Đại lão HT.Thích Quảng Độ, và cho biết Ngài là con người của BI - TRÍ - DŨNG (Compassion - Knowledge - Courage).

Đại lão HT.Thích Hộ Giác, Phó Tăng Thống GHPGVNTN kiêm Chủ tịch Văn phòng II Viện Hóa Đạo đã có lời đạo từ chào mừng quan khách. Đại lão HT tin chắc rằng Ngài Quảng Độ sẽ rất vui vì hôm nay có rất nhiều đồng hương vân tập về đây. Hòa Thượng cho biết lý tưởng của Giáo Hội là "Đạo pháp và Dân tộc" và "đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại suối e sông". Một khi bầu trời tươi sáng trở lại thì con dân Việt sẽ trở về trong ánh hào quang tình thương dân tộc.

Giáo Sư Võ Văn Ái là người được Ban tổ chức mời lên trình bày hoàn cảnh ra đời và những nét đặc thù của tập thơ "TÙ" của HT.Thích Quảng Độ. Trước khi giới thiệu nội dung tập thơ, ông cho biết Báo Times có phỏng vấn Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ ngay sau khi ra tù vào năm 1998, và Ngài có trả lời "Tôi bước ra khỏi nhà tù nhỏ để bước vào một nhà tù lớn hơn".

Nói đến "Tháng 5 Biểu tình tại gia", là cuộc biểu tình bất tuân dân sự để phản đối khai thác Bauxite ở Tây Nguyên, Giáo sư cho biết người dân Việt Nam không thể biểu tình ngoài đương phố vì pháp luật CSVN nghiêm cấm.

Nói về hoàn cảnh ra đời của tập thơ, Giáo sư cho biết tập thơ là một tập hợp hơn 400 bài thơ được Hòa thượng sáng tác trong thời gian 5 năm tù ở, là hậu quả của chuyến đi cứu trợ bão lụt ở miền Tây. Tập thơ không kêu gọi hận thù mà chỉ ghi lại những cảm nhận, suy tư và những điều tai nghe mắt thấy trong quãng thời gian này.

Để chấm dứt phần sinh hoạt chính, ban hợp ca Khối 1706 đã đồng ca bài "Tự thuật", là một bài thơ trong tập thơ "TÙ" được chị Bảo Khánh và nhạc sĩ Sĩ Phương phổ nhạc.

Phần Hỏi - Đáp được chị Ý Lan điều khiển với giọng Huế duyên dáng.

Để kết thúc buổi sinh hoạt, ca Nhạc sĩ Trường Hải đã tiễn biệt quan khách bằng bài hát "Thù trong giặc ngoài".

Lê Minh

Tường thuật từ Sydney ngày 14/06/2009

Hình ảnh ghi nhận được (Do Vi Phát cung cấp)






Pháp sư Giác Đức đến từ Hoa Kỳ



Hai MC tiếng Việt và Anh: TT.Thích Giác Đẳng và chị Ỷ Lan



Tổng trưởng Di Trú Úc, Laurie Ferguson



LS.Võ Trí Dũng



Thị trưởng TP.Bankstown, bà Tania Mihaluk



Cựu Tổng trưởng Di Trú Úc, Phillip Ruddock



Nhà thơ Hoàng Phong Linh (Chiến sĩ Võ Đại Tôn)





Tiến sĩ Trần
Mỹ Vân


Từ trái qua phải: TT.Thích Viên Lý; Pháp sư Giác Đức;
HT.Thích Hộ Giác; TT.Thích Thiện Tâm



TT.Thích Viên Lý



GS.Võ Văn Ái



Ban Hợp Ca 1706 đồng ca bài "Tự thuật"



Nhạc sĩ Trường Hải và bài hát "Thù trong giặc ngoài"



Chị Ỷ Lan, MC nói tiếng Việt duyên dáng
đang điều khiển phần Hỏi & Đáp

*
* *

Brisbane - Ra mắt tập thơ Tù của HT Thích Quảng Độ

Tuấn Lê

Một phái đoàn đại diện Văn Phòng II Viện Hóa Đạo đến Úc Châu để thăm viếng đồng hương và phát hành tập Thơ "Tù" của Hòa Thượng Thích Quảng Độ, bắt đầu từ Brisbane, ngày hôm qua 13/06/2009.


Sau nghi thức chào cờ và phút mặc niệm, phần giới thiệu quan khách tham dự, Ông Nguyễn Thế Phong, Chủ Tịch CĐNVTD/UC, Bác Sĩ Bùi trọng Cường, Chủ tịch CĐNVTD/TB Queensland, Đại diện các Tổ Chức Tôn Giáo như Phật Giáo Hòa Hảo, Cao Đài, các Hội Đoàn – Đoàn thể, đặc biệt có sự hiện diện của các chính trị gia của hai chính Đảng tại tiểu bang Queensland.

Trưởng BTC, Thượng Tọa Thích Phước Nhơn đọc diễn văn khai mạc. Thượng Tọa Thích Viên Lý tóm tắt tiểu sử Hòa Thượng Thích Quảng Độ, qua phần lược dịch của Bà Ỷ Lan, Phó Giám đốc Cở Sở Quê Mẹ, đã gây ngạc nhiên cho các chính trị gia, với lòng cảm phục HT Thích Quảng Độ, sau đó các chính trị gia đã đồng ý ký tên vào bản tuyên cáo ủng hộ cuộc đấu tranh Tự Do Tôn Giáo của Giáo Hội PGVNTN và Hòa Thượng, cũng như một vị hứa sẽ nêu vấn đề này trong buổi họp của Quốc Hội Tiểu Bang.

Trong phần phát biểu của Ông Nguyễn Thế Phong, Chủ Tịch CĐNVTD Liên Bang Úc Châu xác nhận lập trường của CĐNVTD/UC đã, đang và sẽ tiếp tục ủng hộ đường lối chống nhà cầm quyền độc tài, bán nước hại dân CSVN của HT và Giáo Hội hiện nay. Ông cũng cho biết đảng và bạo quyền CSVN đang tìm đủ mọi cách để cản trở và phá hoại chuyến viếng thăm của Văn phòng 2 VHĐ và ra mắt Tập Thơ "Tù" tại Úc châu lần này của Giáo Hội.

Cộng Đồng NVTD/Úc Châu và Đồng hương cũng như các Hội Đoàn Đoàn Thể tại Brisbane đã ký tên vào bản tuyên cáo ủng hộ Giáo Hội Phật Giáo VNTN và sự đấu tranh của HT Thích Quảng Độ.

Cuối cùng là phần giới thiệu tập Thơ "Tù" của HT do Giáo Sư Võ Văn Ái, giám đốc Cơ sở Quê Mẹ, ông trích dẫn nhiều câu trong tập thơ để cho thấy hệ lụy của Tôn Giáo và giáo nạn dưới chế độ cộng sản Việt Nam.

“Đạo Pháp bao trùm màu ảm đạm
Giang sơn phủ kín lớp màu tang”
(Trích tập thơ tù- HT Thích Quảng Độ)

Phần trả lời của các vị Chư Tăng chung quanh thắc mắc của đồng hương về vấn đề Tự Do Tôn Giáo tại Việt Nam cũng như phần thuyết trình thêm của Giáo Sư Võ Văn Ái về quá trình vận động tố cáo Hà Nội trước Hội Đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc ngày 8/5/09 do Cơ Sở Quê Mẹ đã chuẩn bị một năm trước đã tạo sự cảm phục nơi đồng hương tham dự, vì vậy buổi ra mắt Tập Thơ "Tù" đã lâu hơn dự tính, kéo dài hơn 6 giờ tối mà số khách tham dự nán lại đến giờ phút chót vẫn còn đông đủ.

Chắc chắn sự hiện diện và ủng hộ của quý đồng hương, phật tử sẽ là nguồn an ủi và động lực cho HT Thích Quảng Độ trên con đường đấu tranh Tự Do Tôn Giáo, Nhân Quyền cho Dân Tộc Việt Nam.

“Ngục thất dầu sôi thành cam lộ”
Lao tù lửa bỏng hóa hồng liên”
(trích tập thơ tù- HT Thích Quảng Độ)
----------

Tuấn Lê


Phái đoàn Văn phòng II VHĐ



Chào Cờ


Graham Perret, Dân Biểu Liên Bang Đảng Lao Động.


Sunday, June 14, 2009

Luật sư Nguyễn Hữu Thống gửi thư cho Tổng thống Fidel Ramos (Philippine)

LUẬT SƯ NGUYỄN HỮU THỐNG
GỬI VĂN THƯ CHO TỔNG THỐNG FIDEL RAMOS VỀ VẤN ĐỀ
LUẬT PHÁP VÀ TRẬT TỰ TẠI BIỂN ĐÔNG NAM Á

Ngày 14-7-1995, nhân kỳ Đại Hội ASEAN tại Brunei, Luật Sư Nguyễn Hữu Thống, Chủ Tịch Hội Luật Gia Việt Nam tại California đã gửi văn thư cho 7 vị nguyên thủ quốc gia trong Hiệp Hội các Quốc Gia Đông Nam Á là Phi Luật Tân, Mã Lai, Nam Dương, Brunei, Tân Gia Ba, Thái Lan và Việt Nam để trình bày về vấn đề giải quyết các vụ tranh chấp tại Biển Đông Nam Á theo những quy luật dự liệu trong Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển 1982.

Theo các quan sát viên quốc tế, văn thư này đưa ra giải đáp ưu tiên hàng đầu trên thế giới cho vấn đề tranh chấp giữa Việt Nam và Trung Quốc (World’s leading Vietnamese method. Dùng phương thức tranh nghị để đi đến hòa bình (The Discussion Proceeds for Peace).

Dưới đây là văn thư của Luật Sư Nguyễn Hữu Thống gửi Tổng Thống Phi Luật Tân Fidel Ramos:

Thưa Tổng Thống,
Nhân danh Hội Luật Gia Việt Nam tại California, chúng tôi xin trình bày cùng Tổng Thống vấn đề tranh chấp tại quần đảo Trường Sa.

7 năm trước đây, có trận hải chiến giữa Việt Nam và Trung Quốc tại vùng biển Trường Sa. Trong dịp này Trung Quốc đòi chủ quyền lãnh thổ tại các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, và đã chiếm cứ một số hải đảo gây nên mâu thuẫn và tranh chấp giữa Trung Quốc với Việt Nam và Phi Luật Tân.

Mới đây Trung Quốc còn lấn chiếm một số cồn, đá, bãi toạ lạc tại thềm lục địa Phi Luật Tân như Mischief Reef, Haft Moon Shoal, Sabina Shoal và Jackson Bank. Hành động này đe dọa an ninh toàn vùng Đông Nam Á và cản trở sự tự do giao thương tại Biển Nam Hải.

Từ 3 năm trước, Trung Quốc cũng xâm chiếm một vùng biển tại Bãi Tứ Chính (Vanguard Bank) mà họ gọi là Bãi Vạn An (Wanan Bei) để tự tiện nhượng quyền khai thác dầu khí cho Hãng Crestone. Vùng bãi này nằm trong Thềm Lục Địa Việt Nam cách bờ biển 190 hải lý về phía đông nam.

Phía đông Bãi Tứ Chính nơi Hãng Crestone đang khai thác dầu khí là quần đảo Trường Sa, đối tượng tranh chấp giữa Trung Quốc, Việt Nam, Phi Luật Tân, Mã Lai, Brunei, Nam Dương và Đài Loan.

Lưỡi Rồng Trung Quốc hình chữ U, mà Bắc Kinh gọi là “Đặc Khu Hành Chánh Hải Nam”, chiếm 80% Biển Nam Hải, phía đông giáp Phi Luật Tân, phía tây giáp Việt Nam và phía nam giáp Mã Lai, Brunei và Nam Dương, điểm xa nhất cách Hoa Lục 1,100 hải lý (hay 2000km). Hành động như vậy Trung Quốc coi Biển Nam Hải là nội hải của họ (internal waters), cũng như Đế Quốc La Mã ngày xưa gọi Địa Trung Hải là “Biển Của Chúng Tôi” (Mare Nostrum).

Chiếu Điều 57 Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển, các quốc gia duyên hải có đặc quyền đánh cá tại Vùng Đặc Quyền Kinh Tế 200 hải lý (Exclusive Economic Zone).

Chiếu Điều 76 Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển, các quốc gia duyên hải có đặc quyền thăm dò và khai thác dầu khí tại thềm lục địa (continental shelf) kéo dài từ 200 hải lý đến 350 hải lý, nếu về mặt địa hình, thềm lục địa là sự tiếp nối tự nhiên của nền lục địa (continental margin) từ đất liền ra ngoài biển. Về mặt pháp lý các quốc gia duyên hải đã ký kết hay tham gia Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển đương nhiên được hưởng quy chế thềm lục địa pháp lý 200 hải lý. Đó là trường hợp của các quốc gia Đông Nam Á như Phi Luật Tân, Mã Lai, Nam Dương, Brunei, Tân Gia Ba, Thái Lan và Việt Nam (Việt Nam đã đăng ký thềm lục địa pháp lý 200 hải lý từ năm 1982).

Chiếu Điều 77 Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển các quốc gia duyên hải có chủ quyền tuyệt đối tại thềm lục địa để thăm dò và khai thác những tài nguyên thiên nhiên. Đây là đặc quyền chuyên hữu theo đó không ai có quyền thăm dò và khai thác dầu khí nếu không có sự ưng thuận minh thị của quốc gia duyên hải. Những quyền này không tùy thuộc vào điều kiện phải có sự chiếm cứ hay công bố minh thị.

Điều 81 Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển một lần nữa xác nhận chủ quyền tuyệt đối và đặc quyền chuyên hữu của quốc gia duyên hải trong việc tự mình đứng ra thăm dò và khai thác dầu khí, hay ký hiệp ước cộng tác với các quốc gia đệ tam về những dịch vụ này.

Chiếu nguyên tắc “các hiệp ước quốc tế phải được tôn trọng”, Điều 26 Công Ước Vienna về Luật Hiệp Ước (1969) quy định như sau: “Các hiệp ước có hiệu lực chấp hành buộc các quốc gia kết ước phải ngay tình thi hành hiệp ước”. Ủy Ban Liên Hiệp Quốc về Luật Quốc Tế coi đó là “một nguyên tắc căn bản về luật hiệp ước, có lẽ là nguyên tắc quan trọng nhất trong công pháp quốc tế”.

Chiếu nguyên tắc về giá trị thượng tôn của Luật Quốc Tế đối với Luật Quốc Nội, các quốc gia kết ước phải thực sự thi hành những quyến hạn và nghĩa vụ ghi trong các hiệp ước hay công ước quốc tế . Họ không thể viện dẫn luật quốc nội để khước từ thi hành nghĩa vụ của họ ghi trong các hiệp ước và công ước quốc tế mà họ đã ký kết hay tham gia.

Đó chính là trường hợp của Trung Quốc. Sau khi ký Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển năm 1982, 10 năm sau, năm 1992, Bắc Kinh ban hành Luật Quốc Gia về Biển (Domestic Law of the Sea) xâm phạm chủ quyền lãnh thổ tại các Thềm Lục Địa Việt Nam và Phi Luật Tân, cũng như tại các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.

Những vi phạm luật biển phải được đệ trình Tòa Án Quốc Tế (The Hague) hay các Tòa Án Luật Biển thiết lập do Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển.

Muốn giải quyết những mâu thuẫn và tranh chấp về thềm lục địa, về hải phận hay về hải đảo, các quốc gia đương tụng phải, trước hết, tuân hành những phương thức ôn hòa như điều đình, hòa giải, thương nghị hay trọng tài.

Ngoài ra Tòa Án Quốc Tế cũng có thẩm quyền giải thích và áp dụng những điều khoản của Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển có hiệu lực chấp hành từ năm 1994.

Sự giải quyết tranh chấp bằng những phương pháp ôn hòa như hòa giải, thương nghị, trọng tài hay tố tụng sẽ giúp cho Đông Nam Á khỏi biến thành vùng tranh chấp thường xuyên như Trung Đông. Với việc sử dụng luật pháp (pháp trị) thay thế việc sử dụng võ lực (phi pháp), Đông Nam Á sẽ có cơ may được hưởng một kỷ nguyên hòa bình, ổn định, hợp tác và phồn thịnh.

Nhân dịp này chúng tôi cũng thỉnh cầu các quốc gia hội viên trong Hiệp Hội các Quốc Gia Đông Nam Á ra quyết định đổi danh xưng Biển Nam Hải thành Biển Đông Nam Á. Danh từ Nam Hải chỉ áp dụng cho Trung Quốc. Đối với Việt Nam nó có tên là Biển Đông. Đối với Tân Gia Ba, Nam Dương, Mã Lai và Brunei nó là Bắc Hải. Đối với Phi Luật Tân nó là Biển Tây.

Hơn nữa danh xưng Nam Hải có thể bị ngộ nhận và giải thích sai lạc là Biển của Trung Hoa về phía Nam.

Hãy trả Caesar những gì của Caesar.
Và hãy trả Biển Đông Nam Á cho các Quốc Gia Đông Nam Á.

Chúng tôi xin cám ơn sự chú tâm của Tổng Thống về vấn đề này.

Kính thư,

Thay mặt Hội Luật Gia Việt Nam tại California
Chủ Tịch,
Luật Sư Nguyễn Hữu Thống.
*
* *


Law of the Sea: The Discussion Proceeds for Peace

In the Matter of Law & Order in Southeast Asian Sea
(Attorney at Law Nguyen Huu Thong)
Editorial Note: Attorney at Law Nguyen Huu Thong, President of the Vietnamese Lawyers Association, Inc. in San Jose, recently sent to leaders of South East Asian governments a letter to urge them to submit the matter South East Asian Sea conflict to an international tribunal. Following is his letter to President Fidel Ramos of the Philippines.

CALIFORNIA VIETNAMESE LAWYERS ASSOCIATION, Inc.
San Jose, July 14, 1995

President FIDEL RAMOS
C/o Philippine Consulate General
447 Sutter Street, Sixth Floor San Francisco, CA 94108
RE: Law and Order in Southeast Asian Sea.

Dear Mr. President:

On behalf of the California Vietnamese Lawyers Association, I would like to submit for your consideration the Spratly conflict.

Seven years ago there was a naval battle between China and Vietnam in the Spratly Islands. China’s declaration of sovereignty over the Paracels and the Spratlys and their occupation by Chinese navy have sparkled conflict with Vietnam and the Philippines.

Recently, the incidents at Mischief Reef, Half Moon Shoal, Sabina Shoal and Jackson Bank on the Philippine continental shelf have threatened the security of the area and the freedom of navigation in the South China Sea.

At Vanguard Bank called Tu Chinh or Wanan Bei, China and Vietnam are claiming a potentially oil rich tract that China awarded to Crestone Corporation three years ago. That tract lies on Vietnam’s continental shelf about 190 nautical miles southeast of Ho chi Minh City.

The Spratly Islands, east of the disputed Crestone contract area, are contested by a number of countries including China, Vietnam, the Philippines, Malaysia, Brunei and Taiwan.

The "U Shaped" area of Nan Hai (South Sea) known as the "Dragon Tongue" claimed by China as "Hainan Special Administration District" encompasses 80% of the South China Sea, eastward to the Philippines, westward to Vietnam, and southward to Malaysia, Brunei and Indonesia, the farthest spot having a distance of 1,100 nautical miles (2000 km) from mainland China. By doing so, China has considered the South China Sea as its "internal waters", the same way as the Roman Empire called the Mediterranean Sea "Mare Nostrum" (our sea).

By international law, pursuant to Article 57 of the United Nations Convention on the Law of the Sea (1982) (LOS Convention), all coastal States have been granted exclusive fishing rights in the Exclusive Economic Zone extending 200 nautical miles from shore.

Article 76 of the LOS Convention gives coastal States exclusive rights to drill for oil and gas in the continental shelf up to 350 nautical miles from their coasts. The continental shelf comprises the sea bed and subsoil of the submarine areas that extend throughout the natural prolongation of its land territory to the outer edge of the continental margin or to a distance of 200 nautical miles from the baselines. For those coastal States who have not declared a continental shelf of up to 200 nautical miles from the baselines, they are entitled to it ab initio, ipso facto and ipso jure under customary international law, and the 1982 Law of the Sea Convention to which they are signatories (See the Libya/ Malta Continental Shelf Case, ICJ Report 1985, 13). These are the cases of the Philippines, Indonesia, Singapore, Malaysia, Brunei and China (Vietnam has declared its continental shelf of 200 nautical miles from the baselines in 1982). That 200-nautical miles continental shelf is called the Legal Continental Shelf.

Article 77 of the LOS Convention gives sovereign and exclusive rights to the coastal States over the continental shelf:

1. The coastal State exercises sovereign rights over the continental shelf for the purpose of exploring it and exploiting its natural resources.

2. These rights are exclusive in the sense that if the coastal State does not explore the continental shelf or exploit its natural resources, no one may undertake these activities without the express consent of the coastal State.

3. The rights of the coastal State over the continental shelf do not depend on occupation, or on any express proclamation.

Concerning the drilling on the continental shelf, Article 81 of the LOS Convention provides that "the coastal State shall have the exclusive right to authorize and regulate drilling on the continental shelf for all purposes".

The Rule Pacta Sunt Servanda applies for the observance of treaties.
Article 26 of the Vienna Convention on the Law of Treaties (1969) declares that "every treaty in force is binding upon the parties to it and must be performed by them in good
faith". The United Nations International Law Commission in its commentaries to this rule characterized it as a "fundamental principle of the law of treaties, perhaps the most important principle of international law". (See 1966 Report on the I.L.C. reproduced in 61 Am. Int’l L. 248 at 334)(1967).

According to the rule of supremacy of international law, the rights and obligations which a state has by international law are, on the international plane, superior to any rights or duties it may have under its domestic law. Article 27 of the Vienna Convention provides that "a party may not invoke the provisions of its internal law as justification for its failure to perform a treaty". That failure to perform would constitute a breach of international law requesting remedies with provisional measures in case the urgency of the situation required it.

Therefore, China should not invoke its domestic Law of the Sea promulgated in 1992 to encroach upon the Vietnamese and Philippine Continental Shelves and the whole Spratly and Paracel archipelagoes. These violations of the Law of the Sea should be submitted to the International Court of Justice or the International Tribunal for the Law of the Sea for the resolution of disputes in case the parties do not reach an agreement by negotiation and conciliation. The International Court of Justice has jurisdiction over the matters relating to the interpretation or application of the LOS Convention. Until December 1982, the Convention was signed by 119 states. It has come into force on November 16, 1994 after its ratification by 60 states.

On July 29, 1994, the United States signed the Agreement Relating to the Implementation of Part XI of the LOS Convention. Last October, President Bill Clinton transmitted a letter to the U.S. Senate asking its consent to accession to the LOS Convention.

The settlement of these disputes by peaceful means such as negotiation, conciliation and judicial proceeds would keep Southeast Asia from becoming another Middle East. With the rule of law taking the place of the use of force, Southeast Asia may soon experience a period of peace, stability, cooperation and prosperity.

I would like to seize this opportunity to propose that you change the name "South China Sea" to "Southeast Asian Sea”. The appellation of South Sea (Nan Hai) is good only for China; the East Sea (Bien Dong) applies only to Vietnam. As for Singapore, Indonesia, Malaysia and Brunei, it should be called North Sea; and for the Philippines, the correct name should be West Sea. Furthermore, the name South China Sea could be interpreted erroneously as the Sea of China in the South.

Let us give to Caesar what belongs to Caesar, and give Southeast Asian Sea to the Southeast Asian countries.

Thank you for your attention to this matter.

Yours sincerely,

For the California Vietnamese Lawyers Association, Inc.
The President,
NGUYEN HUU THONG
Attorney at Law

Saturday, June 13, 2009

Vụ bauxite: “Nếu kiện, phải kiện Chính phủ” - Thiện Giao

Thiện Giao, phóng viên RFA 2009-06-12

Nguồn: http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Vietnamese-PM-sued-over-bauxite-projects-TGiao-06122009105904.html

Vụ Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ kiện Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng liên quan đến các quyết định về bauxite được giới quan sát cho là “không khả thi” nhưng không nhất thiết mang hình ảnh “con kiến đi kiện củ khoai.”


Tưởng thú Nguyễn Tấn Dũng trong chuyến thăm Nam Hàn hồi cuối tháng 5-2009

Kiện "Tưởng thú"

Ngày 11 tháng Sáu vừa qua, một công dân, là tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, đã gởi “Đơn Khởi Kiện Thủ Tướng Chính Phủ Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” đến Tòa Án Nhân Dân Thành Phố Hà Nội.

Đơn khởi kiện của ông Cù Huy Hà Vũ kiện thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nêu lý do là ông Dũng “ban hành trái pháp luật Quyết Định số 167/2007/QĐ-TTg ngày 1 tháng 11 năm 2007 phê duyệt Quy hoạch phân vùng thăm dò, khai thác, chế biến sử dụng quặng bauxit giai đoạn 2007 – 2015, có xét đến năm 2025.”

Đơn kiện của ông Cù Huy Hà Vũ, với bị đơn là Thủ Tướng Chính Phủ, được một luật sư nổi tiếng tại Hà Nội, ông Nguyễn Trọng Tỵ, nói là “từ xưa đến nay chưa có.”

Đơn kiện này, theo nhận định của Tiến Sĩ Nguyễn Vân Nam, chuyên viên Luật Tổ Chức Nhà Nước và Công Pháp Quốc Tế, là “chắc chắn không thể được thụ lý.”

Cả 2 ông Nguyễn Trọng Tỵ và Nguyễn Vân Nam đều nhắc đến yếu tố then chốt: Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng đang là một công chức “đứng đầu cơ quan hành pháp, được sự ủy quyền của Nhà Nước để thực hiện quyền hành pháp.”

Luật sư Nguyễn Trọng Tỵ cho rằng, cần phân biệt đâu là quyết định của một cơ quan, và đâu là quyết định mang tính cá nhân:

“Phải xem đến nội dung của quyết định ấy [167/2007/QĐ-TTg]. Quyết định ấy, nếu là người đứng đầu 1 cơ quan hành chính, thay mặt cơ quan hành chính để ban hành, thì đấy là của 1 cơ quan. Còn nếu quyết định ấy không có tập thể, không có cơ quan quan hệ đến, thì đó là quyết định cá nhân. Trong trường hợp thì tôi chưa thấy có một điều gì để ông Vũ kiện.”

Cơ sở pháp lý?

Luật sư Nguyễn Vân Nam thì cho rằng một công dân không thể kiện Thủ Tướng, vì Thủ Tướng “chỉ là người thay mặt Chính Phủ.” Nếu kiện, thì bị đơn cần phải là Nhà Nước, hay Chính Phủ mà ông Thủ Tướng ấy là người đại diện.

Vẫn theo luật sư Nam, đơn kiện mà ông Cù Huy Hà Vũ đang đệ nạp là “không thể được,” trừ khi ông Nguyễn Tấn Dũng ‘bị kiện cá nhân với những tội danh khác.’

“Ông Dũng trong tư cách một cá nhân, thực hiện nhiệm vụ một công chức, chỉ có thể bị kiện với tư cách cá nhân khi, hoặc là lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ, hoặc là thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng.

Trong trường hợp này thì phải áp dụng luật hình sự. Và muốn kiện theo luật hình sự thì phải gởi đơn yêu cầu Viện Kiểm Sát Nhân Dân Tối Cao điều tra và ra quyết định khởi tố. Một đơn khởi kiện như ông Vũ đang làm là không thể được.”

Luật sư Nguyễn Trọng Tỵ nhận định, rằng đây là một vụ kiện hành chính, và vì vậy yếu tố “gây hại” do một quyết định gây ra sẽ là yếu tố quan trọng về quyền kiện của công dân:

“Kiện hành chính là kiện đối với quyết định hoặc hành vi hành chính của một công chức, viên chức, bất kể đó là ai. Nhưng việc ấy, hành vi ấy, hay quyết định ấy phải là gây hại cho người ấy thì người ấy mới có quyền kiện.”

Đơn kiện của ông Cù Huy Hà Vũ nói rằng ban hành của Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng “trái pháp luật.” Cụ thể là trái với Luật Bảo Vệ Môi Trường, trái với Luật Quốc Phòng, Luật Di Sản Văn Hóa, và trái với Luật Ban Hành Văn Bản Quy Phạm Pháp Luật.

Ông Cù Huy Hà Vũ “đề nghị Tòa Án Nhân Dân Thành Phố Hà Nội thụ lý Đơn Khởi Kiện,” “đưa vụ án ra xét xử để hủy bỏ Quyết Định” ban hành ngày 1 tháng 11 năm 2007. Một số yêu cầu khác cũng được đưa ra trong Đơn Khởi Kiện.

Theo nhận định của Luật Sư Nguyễn Vân Nam, thì khả năng khả thi nhất là hình thức 1 đơn “khiếu nại,” được “gởi đến Quốc Hội, Chính Phủ hoặc một cơ quan có thẩm quyền, yêu cầu kiểm tra trong quá trình thực thi công vụ, Thủ Tướng Chính Phủ có vi phạm Luật, Qui Định trong quản lý Nhà Nước hay các qui định trong hoạt động của Chính Phủ hay không.”

Luật sư Nguyễn Vân Nam cho rằng đơn kiện của ông Cù Huy Hà Vũ là “khởi kiện về mặt hành chính,” trong khi “luật Việt Nam không giống luật hành chính của các nước khác.”

Tại các quốc gia khác, “mọi hoạt động hành chính, quản lý của Nhà Nước, đều bị giám sát bởi một Tòa Án Hành Chính. Tại Việt Nam, Luật quy định chỉ một số rất ít hành vi quản lý nhà nước bị đặt dưới sự kiểm soát của Tòa này.” Và trường hợp cụ thể này, luật sư Nam nói rằng “không nằm trong phạm vi xác định đó.”

Hình thức “đơn khiếu nại” là khả dĩ hơn, tuy nhiên, theo một số luật sư, “tác dụng giống như ông Vũ trông đợi là không thể có.”

Thiện Giao

Trí thức trong nước nghĩ gì ? - Hà Giang

_Trí thức trong nước nghĩ gì về việc LS Cù Huy Hà Vũ kiện TT Nguyễn Tấn Dũng

. Thông tín viên Hà Giang, RFA
2009-06-13

Nguồn: http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Legal-advocates-reactions-on-law-suit-against-vietnamese-pm-hgiang-06132009133114.html

Vào ngày 11/6 vừa qua, Luật Sư Cù Huy Hà Vũ đã chính thức nộp đơn kiện Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng ra tòa vì cho rằng quyết định khai thác bauxite của ông Thủ Tướng là trái với pháp luật.

Luật sư Cù Huy Hà Vũ. RFA file photo

Trong khi tin này còn chưa được báo chí ở Việt Nam đăng tải thì hàng trăm blogs trong và ngoài nước đã đua nhau đưa tin và trao đổi với nhau những lời bình luận nóng hổi. Giới trí thức trong nước đã có những phản ứng đầu tiên và sôi nổi nhất. Hà Giang tìm hiểu và có bài tường trình như sau:

Chưa đầy 48 tiếng đồng hồ sau khi LS Cù Huy Hà Vũ nộp đơn đưa Thủ Tướng nước CHXHCNVN, ông Nguyễn Tấn Dũng ra tòa vì những hành vi mà LS cho là trái pháp luật trong quyết định khai thác bauxite, nguồn tin này đã gây nên sự chú ý và bàn luận sôi nổi của nhiều giới trí thức trong nước.

… vấn đề ở chỗ là anh Cù Huy Hà Vũ ảnh gióng lên một tiếng nói. Đây là một tiền lệ khá là tốt để cho người dân góp tiếng nói của mình với công việc điều hành của chính phủ.

BS Lê Trần Thiện Luân, bệnh viện Đại Học Y Dược Việt Nam

LS Cù Huy Hà Vũ cho biết ông khởi kiện để mong chấm dứt hành vi gây tổn hại đến lợi ích quốc gia, mà theo ông, có thể sẽ không bao giờ cứu gỡ được, và cũng là để thể hiện lòng biết ơn đối với các thế hệ cha ông đã góp công xây dựng và bảo vệ tài nguyên, bờ cõi, đất nước Việt Nam trước mọi xâm lấn của nước ngoài.

Trong một tờ đơn dài 4 trang, LS Cù Huy Hà Vũ đã lập luận là quyết định khai thác Bô Xít của TT NTD trái với những bộ luật như sau:

a. Luật bảo vệ môi trường
b. Luật quốc phòng
c. Luật di sản văn hóa
d. Luật ban hành văn bản quy phạm pháp luật.

Mặc dù luận cứ của LS Cù Huy Hà Vũ đang được giới luật sư phân tích tỉ mỉ, nhưng đa số người ta chú ý đến nguồn tin này không phải vì tính cách pháp luật của nó, nhưng vì đây là lần đầu tiên một công dân Việt Nam đã dám viết đơn khởi kiện một nhân vật lãnh đạo cao cấp nhất của chính phủ.

Con kiến kiện củ khoai

LS Lê Quốc Quân phát biểu:

“Tôi thấy tốt quá, phấn khởi. Anh em cũng bàn luận nhiều. Thật ra tính chính xác thì mình cũng phải bàn thảo nhiều, thế nhưng mà, trước hết về tinh thần, hành động đó thật là tuyệt vời, nó thể hiện cái ý thức trách nhiệm của công dân, và của các luật sư nói riêng, và những người hiểu biết pháp luật. Nó tạo ra một cái dư luận rộng rãi rất là lớn. và nó cũng khích lệ những người khác. Hôm qua tôi gặp 4, 5 luật sư cũng có ngồi với nhau nói chuyện thì các luật sư đấy nói là kiến kiện củ khoai. Tôi bảo là cũng phải kiện chứ. Cứ nói kiến kiện củ khoai mà không kiện thế thì làm gì có chuyện con kiến kiện củ khoai. Một con kiến rồi đến lúc 10 con kiến và đến lúc một trăm con kiến, rồi đến lúc... mà con kiến cũng phải làm sao đó con kiến mới kiện chứ!”

Thổi một luồng gió mới

Bác sĩ Lê Trần Thiện Luân, hiện đang làm ở bệnh viện Đại Học Y Dược Việt Nam cho rằng đây là một tiền lệ tốt:

Và qua việc này tôi thấy nó nhắc nhở những người dân bình thường, giúp những người dân bình thường giảm bớt được cái nỗi sợ trước các nhà lãnh đạo.

Ông Nguyễn Trung Lĩnh, trường ĐH Công Nghiệp Hà Nội

“Với tư cách của một công dân, tôi không nghĩ là việc làm của anh Vũ có gì sai trái, theo tôi thì vấn đề ở chỗ không phải là cái kết quả, vấn đề ở chỗ là anh Cù Huy Hà Vũ ảnh gióng lên một tiếng nói. Đây là một tiền lệ khá là tốt để cho người dân góp tiếng nói của mình với công việc điều hành của chính phủ.”

Luật sư Huỳnh Văn Đông thì cho đây là một việc làm vô cùng dũng cảm:

“Chúng tôi rất vui mừng bởi vì trong cuộc đấu tranh cho dân chủ và công bằng tại VN, thì có những luật sư và những cá nhân đứng lên để khởi kiện người đứng đầu một chính phủ thì đó là một việc làm hết sức dũng cảm của một người luật sư như luật sư Vũ. Chúng tôi ủng hộ việc làm của luật sư Vũ, mong là anh có đủ sức mạnh và kiên trì để theo đuổi vụ kiện mà anh cho là đúng.”

Không còn sợ cấp lãnh đạo


Đơn kiện của Ls. Cù Huy Hà Vũ. RFA file photo
Còn ông Nguyễn Trung Lĩnh hiện đang giảng dạy môn cơ học ở trường Đại Học Công Nghiệp Hà Nội lại đánh giá vụ kiện này qua một cái nhìn khác:

“Đây là một việc rất là sôi nổi, rất là đặc biệt, tôi nghĩ rằng báo chí trong nước không đăng nhưng mà thông qua internet, thông qua các báo, các đài như đài RFA, đài BBC, hay là Chân Trời Mới, rồi các báo mạng, tôi nghĩ người trong nước người ta cũng thông qua đường email, sẽ có nhiều người tiếp cận được cái thông tin này. Cái việc kiện này cũng cho thấy là người dân hay các luật sư ở Việt Nam không còn sợ các cấp lãnh đạo tối cao nữa. Người ta thấy là nếu các vị ấy có sai, hành động sai thì người ta vẫn lên tiếng phản đối, thậm chí là đưa ra tòa, đây là một tiến bộ ở Việt Nam. Và qua việc này tôi thấy nó nhắc nhở những người dân bình thường, giúp những người dân bình thường giảm bớt được cái nỗi sợ trước các nhà lãnh đạo.”

Luật gia Phan Thanh Hải phát biểu:

“Cảm xúc của mình là đó là một hành động rất ấn tượng. Luật sư Cù Huy Hà Vũ cũng phải tìm thấy những cơ sở pháp lý nào đó thì mới tiến hành cái chuyện như vậy. Đánh giá ở cái nhìn bề ngoài đó, LS Cù Huy Hà Vũ là một tiến sĩ luật, và quy trình của một người luật sư chuẩn bị để mà khởi kiện một vụ kiện nào đó thì người ta nghiên cứu về cơ sở pháp lý của nó rất kỹ.”

Một sự vùng lên

Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy chia xẻ nhận định của nhiều người khác khi bà cho là vụ kiện sẽ được thụ lý, tuy nhiên bà đánh giá cao sự kiện này:

Và Nguyễn Tấn Dũng tuy không bị áp giải ra tòa như những thể chế dân chủ khác, nhưng cũng phải đau đầu, bóp trán chứ không phải không đâu.

Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy

“Đây là chính là một sự vùng lên không ngừng của trí tuệ Việt Nam, hoặc là sự vùng lên của luật sư Việt Nam. Không có tòa án nào dám thụ lý vụ kiện này cả, nhưng nó sẽ gây nên những tiếng vang rất lớn, và cái quyền làm người ở Việt Nam sẽ được nâng lên. Bằng sự hiểu biết, bằng trí tuệ, bằng sự dũng cảm, bằng nhân cách, đạo lý của mình, thì anh ta sẽ lay động được rất nhiều trái tim, thức tỉnh được rất nhiều trái tim của người Việt Nam hiện tại, nhất là giới văn nghệ sĩ, hay là giới luật sư. Và Nguyễn Tấn Dũng tuy không bị áp giải ra tòa như những thể chế dân chủ khác, nhưng cũng phải đau đầu, bóp trán chứ không phải không đâu".

Nhìn chung, dư luận rất quan tâm đến vụ khởi kiện Thủ Tướng CHXHCNVN Nguyễn Tấn Dũng, và cho rằng luật sư Cù Huy Hà Vũ đã thổi một luồng gió mới vào Việt Nam bằng hành động mà họ cho là dũng cảm của ông.

Hà Giang, thông tín viên RFA