Wednesday, November 12, 2008

CHẤM DỨT CÁ ÐỘ USD.200 NGÀN

CHẤM DỨT CÁ ÐỘ
USD.200 NGÀN
NGUYỄN PHÚC LIÊN

Kính Ông NGUYỄN CHÍ THIỆN,

Tôi chấp nhận CÁ ÐỘ ngày 03.11.2008.

Thực ra chính phía Ông tuyên bố cá độ USD.200 ngàn trong cuộc Họp Báo 25.10.2008. Sau đó những người phía Ông thách thức người khác cá độ với thái độ trịch thượng và với lời lẽ mạ lỵ người khác.

Tôi không quan tâm đến Ông bời vì có những vấn đề của Quê Hương quan trọng gấp trăm ngàn lần vấn đề của Ông.

Nhân tiện thấy hai bản viết, một của Văn Nghệ Tiền Phong, một của Ông, tôi đem ra so sánh và phân tích. Tôi không phản đối cũng không ủng hộ Ông, mà chỉ đưa ra việc phân tích kỹ thuật. Thế mà có những người thuộc phía Ông đả kích tôi với những lời nặng nề và còn thách thức tôi đánh cá nữa.

Ngày 03.11.2008, tôi chấp nhận ÐÁNH CÁ USD.200 NGÀN theo như Ông đã tuyên bố trong cuộc Họp Báo và theo những lời trịch thượng, mạ lỵ của những người thuộc phía Ông.

Tôi đã viết đến Ông những điều kiện trao đổi trực tiếp để thực hiện việc đánh cá theo phía Ông tuyên bố.

Nhưng cho đến ngày hôm nay 12.11.2008, tôi không nhận được trả lời chính thức từ Ông hoặc từ những người được Ông ủy quyền chính thức (Official Authorized Mandate duly signed by Mr.NGUYEN CHI THIEN)

Tôi nghĩ rằng:

1) Một là Ông thấy phía Ông yếu thế mà lẩn tránh không dám cá độ

2) Hai là chính mình Ông không biết viết trên giấy trắng mực đen để trả lời cho tôi vì khả năng viết của Ông yếu kém về ngôn từ và lý luận.

3) Ba là Ông khinh tôi là người hèn kém, ngu muội không xứng đáng cho Ông trả lời mặc dầu tôi đã viết dài dòng trong bài dưới đây về Lý lịch của tôi để cho ông thấy rằng tôi không đến nỗi kém quá để Ông khinh tôi.

Vì vậy, từ ngày hôm nay, Thứ Tư 12.11.2008, đúng 24 giờ (Giờ Thụ sĩ), tôi chấm dứt việc tôi đã chấp nhận cá độ ngày 03.11.2008, cá độ mà ông đã khởi xướng trước (ngày Họp Báo 25.10.2008) cùng với những lời thách thức tiếp theo đó của phía Ông.

MẶC DẦU TÔI TUYÊN BỐ CHẤM DỨT CÁ ÐỘ USD.200 NGÀN HÔM NAY, NHƯNG KHÔNG PHẢI LÀ TÔI NGƯNG NGHIÊN CỨU VỀ ÔNG VÀ TẬP THƠ VÔ ÐỀ. KHI NÀO CÓ KẾT QUẢ GÌ VỀ NGHIÊN CỨU CỦA TÔI, THÌ TÔI HOÀN TOÀN ÐƯỢC TỰ DO CÔNG BỐ CHO MỌI NGƯỜI BIẾT MÀ KHÔNG BỊ RÀNG BUỘC TRONG GIAO KÈO CÁ ÐỘ NHƯ TÔI ÐÃ ÐỀ NGHỊ.

Trân trọng kính chào Ông,

NGUYỄN PHÚC LIÊN

ÐỐI THOẠI ÐIỀU KIỆN TRỰC TIẾP VỚI ÔNG
NGUYỄN CHÍ THIỆN
NGUYỄN PHÚC LIÊN

Việc đánh cá USD.200 ngàn hay không, đó là việc hoàn toàn tự do quyết định của mỗi bên tham dự. Về tiền bạc, không nên bắt ép nhau, nhất là chính mình không nên bắt ép mình vì tình cảm tự ái, nổi xùng hay ghen tức. Phải hết sức bình tĩnh suy nghĩ kỹ những điều kiện để chi tiêu tiền bạc cho hữu lý. Như vậy mình không tiếc, không hối hận sau khi chi tiêu. Mỗi người đàn ông, trong tuổi trẻ đều có những hoang phí chi tiêu về tình cảm như tự ái, ghen tương, gái dụ vân vân ... để rồi nghĩ lại mình thấy tiếc.

Trong việc cá độ USD.200 ngàn này, tôi xin phép đề nghị mình bình tĩnh, suy nghĩ chín chắn, nhất là cùng nhau PHÂN TÍCH KỸ LƯỠNG NHỮNG ÐIỀU KIỆN KHẢ THI trước khi đưa vào những Ðiều khoản được ký kết trong HỢP ÐỒNG mà hai phía hoàn toàn được TỰ DO quyết định chấp nhận thực hiện hay không. Nếu mình thấy không thể thực hiện được những ÐIỀU KIỆN, thì mình từ chối không ký Hợp Ðồng để mà gồng mình chi tiêu cho những gì mà mình thấy không thể thực hiện được theo những ký kết với phía bên kia.

Ðề Nghị: Thảo Luận trực tiếp với Ông NGUYỄN CHÍ THIỆN về những Ðiều Kiện

Hiện giờ, một vài người đã ca ngợi Ông Thiện như một Ðại Văn Hào Nga. Thật là cao trọng. Tuy nhiên có lẽ tôi cũng xứng đáng tương đối để cùng thảo luận trực tiếp với Ông về những ÐIỀU KIỆN mà hai người sẽ đưa vào Hợp Ðồng khi chấp nhận cá độ. Tôi xin kể chút lai lịch về tôi để Ông thấy người đang đề nghị trực tiếp đối thoại với Ông.

Tôi sinh năm 1939, nghĩa là cùng tuổi với Ông. Tôi sinh ở Thanh Hóa, nghĩa là cũng thuộc Miền Bắc đối với Cầu Bến Hải.

Về học vấn, tôi cũng học tiếng Pháp từ nhỏ, nhưng mãi năm 1953, học lớp Ðệ Thất, thì chương trình mới có tiếng Anh. Tôi học đều đặn từ Tiểu học lên được lớp Ðệ Thất là vì Gia đình tôi gửi chúng tôi thoát khỏi vùng Chiến Khu 4 (Việt Minh kiểm soát) ra vùng Tề Phát Diệm (Quốc gia kiểm soát) để có thể học hành đều đặn. Năm cuối cùng 1954, chúng tôi được gửi ra Hà Nội, cư ngụ ở nhà Chú ruột tại Ngọc Hà, và tôi học tại trường Công giáo Dũng Lạc.

Khi Ông nói Ông học tiếng Pháp với Ông Roch CƯỜNG, thì chúng tôi quen lắm vì Ông là Tu xuất Thanh Hóa, cùng ở Quận Tân Phong với Gia đình chúng tôi, cùng quận với Ông Phạm Việt Tuyền, Bác sĩ Trần Kim Tuyến ...

Năm 1956, năm ông 17 tuổi, là Auditeur libre tại Albert Sarraut mà Ông đậu Tú Tài I chương trình Pháp, thì tôi xin cúi đầu khâm phục sự thông minh của Ông. Chương trình Pháp Tú Tài I thời ấy, phải làm Dissertation morale. Tú Tài II mới phải làm Luận Văn chương (Dissertation Littéraire) về những Tác giả Cổ điển của Pháp Thế kỷ 17 như Racine, Corneille, Molìere ....

Riêng tôi khi vào Nam, tôi tiếp tục học lớp Ðệ Lục (1955), Ðệ Ngũ (1956), Ðệ Tứ (1957) để thi Trung Học Ðệ Nhất Cấp tại Ðà Lạt. Sau đó xuống Sài Gòn tiếp tục học thi Tú Tài I và II: Ðệ Tam (1958), Ðệ Nhị (1959), Ðệ Nhất (1960). Cùng tuổi với Ông Thiện, nhưng tôi thi Tú Tài I chậm hơn Ông những 4 năm. Xin ngả nón bái phục sự thông minh của Ông Thiện.

Thành ra chương trình học thời ấy, tôi cũng được biết.

Nhưng tôi muốn kể cho Ông về những lận đận, tù tội, phải giả mạo giấy tờ của tôi cho đến khi tôi qua đến Thụy sĩ để tiếp tục Ðại học bên nàỵ

Khi tôi học Ðại học Văn Khoa ở Việt Nam về Ban Triết học, thì tôi cũng có những người quen biết thời ấy học tại Quốc Gia Hành chánh, tại Trường Luật, tỉ dụ như Ông Trần Xuân Thời (Khóa 5 Quốc gia Hành chánh), Nguyễn Phúc Tài (Khóa 5 Quốc gia Hành chánh), Lê Hữu Bôi (Khóa 5 Quốc gia Hành chánh), Nguyễn Trọng Nho (Trường Luật, bây giờ làm Thẩm phán tại Cali) ...

Ðầu năm 1965, nhân danh Chủ tịch Sinh viên Liên Khoa Sài gòn, tôi tham dự cuộc Chỉnh Lý (Ðảo Chính) tướng Nguyễn Khánh.

Sau đó tôi phải trốn tránh nhưng vẩn di chuyển đêm hôm để hoạt động Sinh viên. Một buổi chiều tối, tôi bị bắt vào Tổng Nha Cảnh Sát Quốc Gia thời Trung Tá Phạm Văn Liễu. Ðúng hôm tôi bị bắt là hôm mà Chính quyền Miền Nam quyết định trục xuất Ông Tôn Thất Dương Kỵ, thuộc thành phần Thư Ba "Hòa Giải Hòa Hợp với Cộng sản" , ra phía bên kia Cầu Bến Hải. Trung tá Phạm Văn Liễu cũng tử tế cho nhốt chung tôi cùng phòng với Ông Mã Tuyên, nên tôi nhiều đồ ăn tiếp tế của Ông để ăn.

Sau 5 năm ngày, do áp lực của Sinh viên và của Trung ương Công Giáo Ðại Ðoàn Kết, nên tôi được tự do tạm. Tôi cư ngụ ở Nhà Xứ Phú Nhuận, bên cạnh phòng của Linh mục HOÀNG QUỲNH cho an toàn. Sau ít tháng, thì Tòa án Quân sự Vùng 3 Chiến Thuật, do Tướng Ðặng Van Quang làm chánh án, xử vụ Chỉnh Lý. Tôi bị kết án khiếm diện 10 năm Khổ sai, Tịch thu tài sản, Cấm biệt xứ.

Tôi làm tờ Cớ mất Căn Cước, đổi tên là Linh mục NGUYỄN VĂN THANH và làm Giấy giả ký tên bởi Linh mục Hoàng Quỳnh cử Linh mục Nguyễn Văn Thanh lên Gò Dầu Hạ Tây Ninh để làm công tác.

Với Giấy giả mang tên Linh mục Nguyễn Văn Thanh, ngày 01.11.1965, tôi lên Chợ Trời tại Gò Dầu Hạ. Từ Chợ Trời, tôi bước qua biên giới sang Lãnh Thổ Cao Mên.

Tôi bị Cao Mên bắt ngay tại biên giới. Họ dẫn tôi về Swairieng để nhốt tù. Vì tôi mang tên là Linh mục Nguyễn Văn Thanh, nên Công an Cao Mên báo cho các Soeurs Việt Nam và một Linh mục thừa sai Pháp. Linh mục này đến tận nhà tù để GIẢO NGHIỆM xem tôi có phải là Linh mục THỰC hay GIẢ. Linh mục Pháp hỏi tôi xem chịu chức Linh mục ở đâu và ngày nào?. Tôi không do dự nói rằng tôi chịu chức tại Nha Trang do Ðức Cha PIQUET truyền chức và vào ngày Lễ Thánh Gioan Tông Ðồ 27.12. Linh mục Pháp hỏi tôi xem ngày Lễ đó mặc áo mầu gì. Tôi trả lời tự động rằng mầu áo Lễ là mầu Trắng bởi vì trong các Thánh Tông Ðồ, chỉ có Thánh Gioan Tông Dồ không phải chịu Tử đạo. Tôi còn nói thêm mấy câu tiếng La tinh. Linh mục Pháp hài lòng về cuộc Giảo Nghiệm và trở về báo cho các Soeurs Việt Nam. Các Soeurs đến thăm tôi và tôi đã xin một Cỗ Tràng Hạt mà tôi vẫn còn giữ đến ngày hôm nay.

Sau khi nhốt tôi 1 tháng ở Swairieng, Công an giải tôi về Nam Vang để nhốt ở Nhà Tù chính. Chính tại Nhà tù Nam Vang, tôi đã khai ra tên thực và những sự việc mà tôi bị kết án ở Sài gòn. Khai ra tên thực để xin tỵ nạn tại Cao Mên.

Sau 4 tháng rưỡi nhốt tù tôi để làm điều tra, Cao Mên không chấp nhận cho tôi tỵ nạn vì nghi tôi là CIA, nhưng họ cũng có lòng nhân không trục xuất tôi về Sài Gòn vì họ cho xem tờ Báo TIA SÁNG trong đó có tên tôi bị kết án. Họ trục xuất tôi qua Lào. Họ chở tôi lên biên giới Buon Khong nam Lào, thả tôi ở giữa rừng.

Sống đêm trong rừng, nhưng sau ít ngày, tôi tìm được một đồn lính Lào, tôi vào và kể ra câu chuyện để xin tỵ nạn. Lào nhốt tôi một tháng tại Buon Khong để điều tra. Vì tôi khai là tôi sinh tại Thanh Hóa, nên họ nghi tôi là lính Bắc Việt đào ngũ tại Attopeu Nam Lào. Từ bị nghi là CIA ở Cao Mên, nay tôi bị nghi là lính Bắc Việt tại Lào.

Ông NGUYỄN THIỆU GIỐC, làm cho Công an tại Vạn Tượng, nhận được tin có người Việt Nam bị nhốt ở Buon Khong, nên yêu cầu cho giải tôi về Vạn Tượng. Sau khi bị nhốt hai tháng ở Vạn Tượng để điều tra, tôi được chính quyền Lào cho tự do tạm với điều kiện làm Công an mật cho Lào. Tôi chấp nhận và Công an xếp tôi làm việc ở LIDO NIGHT CLUB BAR DANCING Vạn Tượng để lấy tin tức.

Chính làm việc ở đây mà tôi quen được những Sĩ quan Công an đến uống bia ôm, nhỏ to với gái, nhẩy đầm.

Một Ông Phó Giám đốc Cảnh sát hứa mua cho tôi một Thông hành giả (Passort) với giá là 500 đo-la. Tôi phải đổi tên một lần nữa để lấy Thông hành. Tôi trở thành người Lào với tên THAO BOUNSOU, sinh năm 1937.

Ðức Giám mục thừa sai Pháp tại Vạn Tượng đã lo liêu với Lãnh sự Pháp để xin Visa cho tôi qua Pháp. Ðức Giám mục nhận làm vì tôi đã dậy học Anh văn không lấy lương cho người Mẹo do các Cha thừa sai tổ chức.

Tôi lại vượt biên bí mật lần nữa sang Thái Lan năm 1967. Từ Nong Khai, tôi xuống Bangkok. 4 ngày sau, tôi lên được máy bay sang Pháp. Nhưng câu chuyện Lý lịch, Tên tuổi vẫn chưa xong.

10 ngày sau, tôi xin được Visa du lịch qua Thụy sĩ và ở luôn tại nước nàỵ

Sang đến Thụy sĩ, tôi vẫn mang giấy tờ với tên của Lào THAO BOUNSOU. Ðến chơi với Sinh viên Việt Nam, họ cứ kêu tôi là thằng Lào. Có những cô Sinh viên Việt Nam đâu có thèm để ý đến thằng Lào, nhất là những cô ấy lại đã học trường Ðầm. Tôi không dám nói tiếng Việt, mà phải nói tiếng Pháp vì sợ bị lộ ra là người Việt Nam. Các cô nói chuyện với nhau bằng tiếng Việt, nhưng đâu có ngờ tôi hiểu tiếng Việt. Có cô đã nói với bạn bằng tiếng Việt rằng: "Ðừng nói lén, vì dường như thằng Lào này nó biết tiếng Việt ..."

Vấn đề là phải làm Hồ sơ giả một lần nữa đối với Ðại Học. Tôi mang Thông Hành với Tên Lào THAO BOUNSOU, nhưng Văn Bằng để khai tên Ðại Học lại mang Tên Việt NGUYỄN PHÚC LIÊN. Làm sao khai tên Ðại Học được. Tôi đã một mình giải quyết vấn đề này.

Tôi có cái tài khắc Con Dấu giả. Chỉ cần một khúc gỗ và lưỡi dao lam, tôi có thề khắc dấu để làm Giấy giả. Học chữ ký cũng mau. Tôi đã khắc Con Dấu của Quận 3 Sài Gòn mà lúc ấy Ông NGUYỄN VĂN TỐT làm quận trưởng. Con dấu này để làm Bản Sao bằng Tú Tài. Tôi cũng khắc con Dấu của Tòa Thị Chính Vạn Tượng (Préfecture de Vientiane). Con Dấu này để làm Bản Dịch bằng tiếng Việt ra tiếng Pháp. Bằng cấp Việt Nam với tên NGUYỄN PHÚC LIÊN buộc phải đổi sang tên Lào THAO BOUNSOU để cho hợp với Giấy Thông Hành Lào.

Thế là tôi thi Ðại Học năm thứ nhất với tên giả là THAO BOUNSOU. Tôi phải cố gắng học để đỗ thiệt cao cho khỏi bị nghi ngờ. Tôi đỗ với hạng tối ưu SUMMA CUM LAUDE.

Sau khi thi năm thứ nhất Ðại học, thì Giấy Thông Hành phải trình Sứ quán Lào để nối hạn. Tôi quyết định trở về Tên thực là NGUYỄN PHÚC LIÊN. Tôi đến Sở Công an An ninh (Police de Sureté) của Thụy sĩ để khai tên thực với những gì đã xẩy ra cho đến nay. Sau một tháng điều tra, họ quyết định cho tôi Tỵ nạn Chính trị tại Thụy sĩ. Tôi đã phải mang tới họ để nộp tất cả những Con Dấu giả. Những Con Dấu này hiện nay còn ở Police Liên Bang.

Sau khi cho tôi được tỵ nạn với tên thực NGUYỄN PHÚC LIÊN, Police de Sureté Thụy sĩ viết Giấy đến Ðại Học để tôi thay thế Hồ sơ giả bằng Hồ sơ thực với tên NGUYỄN PHÚC LIÊN.

Tôi tiếp tục học với tên thực NGUYỄN PHÚC LIÊN và đậu những bằng sau đây:

=> Cử Nhân Kinh tế Toán Học (Econometrie)

=> Tốt Nghiệp Ðại Học về Ðiện Toán (Diplome Universitaire en Informatique)

=> Tiến sĩ Kinh tế/Tài chánh (Docteur en Economie/Finance) với Luận án Tiến sĩ về Thị Trường Chứng Khoán Thụy sĩ.

Tôi tiếp tục sống Tại Geneva về Dậy học đã 30 năm nay.

Tôi cũng đã làm việc cụ thể về Tài chánh:

* Cố vấn Tài Chánh cho Tập Ðoàn BONGO Phi châu

* Mở Công ty làm việc về Tài chánh

Tôi viết dài dòng những điều trên để Ông thấy rằng có lẽ tôi cũng có chút kinh nghiệm để hầu chuyện TRỰC TIẾP với Ông về những vấn đề liên hệ đến Hồ sơ cũng nhiều sóng gió của Ông. Khi thảo luận trực tiếp như vậy, Ông và tôi bàn đến những ÐIỀU KIỆN chấp nhận cho vào Hợp Dồng trước khi ký Hợp Ðồng đánh cá với nhaụ Vì đã trải qua những trường hợp Giấy tờ, nên tôi dễ thảo luận cho đúng những vấn đề cùng với Ông.

Sau đây, tôi xin gửi đến Ông những ý kiến mà tôi đã viết trả lời những độc giả trên Diễn Ðàn.

Những Hồi âm vắn cho Ðộc giả trên Diễn Ðàn

Trọng kính Ông VIET HA,

Về phương diện Luật sư, thì tôi nhân tiện vừa hồi âm cho Ông TRAN DANG, nên tôi đính kèm dưới đâỵ

Về phương diện VERIFICATION & AUTHENTICATION, thì không phải chỉ là làm Giảo Tự dựa trên những BẢN SAO, mà phải từ BẢN GỐC chính. Dù làm Giảo Tự trên Bản gốc, củng còn nhiều những giả thiết khác chứ chưa dứt khóat được để rồi cãi nhau hoài hoài làm chia rẽ Cộng Ðồng.

Vì vậy, tôi có ý định như sau:

=> Tôi muốn những kiểm chứng khác nữa mà chính Ông Nguyễn Chí Thiện cùng ký trong Hợp Ðồng trong sự chấp nhận những điều kiện một cách tư do đôi bên với nhaụ Tỉ du: kiểm chứng việc đột nhập Sứ quán Anh quốc tại Hà Nội, việc ông ngồi trong tù chép lại một số Bài Thơ mà mình có thể kiếm lại được, việc Bộ Ngoại giao Anh tại Luân Ðôn lên tiếng chính thức về Tập Thơ được gửi qua Sứ quán Anh. Tất cả những điểm này đã được Ông Nguyễn Chí Thiện công khai tuyên bố qua các cuộc phỏng vấn. Bây giờ chỉ cần làm VERIFICATION & AUTHENTICATION.

=> Tôi muốn kéo hai Công ty, một ở Luân Dôn, một ở Hong Kong, vào cuộc. Vì họ cùng đóng tiền, nên họ phải làm việc đến nơi đến chốn, nếu không họ mất tiền. Làm việc mà không vì đồng tiền, thì người ta làm hời hợt lắm, nhiều khi vô trách nhiệm.

Hiện giời thì Ông Nguyễn Chí Thiện chưa lên tiếng. Chỉ có Bà Ðỗ Thị Thuấn lên tiếng, nhưng Bà Thuấn chưa có Giấy Ủy Nhiệm Chính thức ký bởi Ông Thiện (Power Authorization signed by Mr.NGUYỄN CHÍ THIỆN), nên những lời tuyên bố của Bà Thuấn chưa có giá trị để bắt đầu thảo luận những điều kiện.

Trọng kính Ông,

NGUYỄN PHÚC LIÊN

Trọng kính quý Vị,

Ông TRAN DANG viết dưới đây rằng ở Mỹ, cần phải có Luật sư cho Hợp Ðồng từ USD.200 ngàn, phải có Luật sự

Thực tình mà nói Hoa kỳ là nước loạn Luật sự Nước có nhiều Luật sư nhất. Hơi cái gì cũng Luật sự Một lần, tôi phải điền vào một bản CLIENT INFORMATION SHEET gửi mẫu cho tôi từ Hoa ky`. Ðến chỗ phải đề Văn Phòng Luật sư đại diện, tôi không đề gì cầ Họ gửi lại và ngạc nhiên hỏi tôi rằng tôi không có Luật sư hay saọ Tôi trả lời cho họ rằng tôi không có và không cần. Họ năn nỉ hoài, nên tôi trả lời nguyên văn cho họ rằng:"Tôi có một Luật sự Luật sư này theo tôi đi mọi nơi và ban đêm còn ngủ chung giường với tôị Có lúc Luật sư đãng trí chốc lát, thì tôi lẻn đi một mình rất vui sướng". Họ hỏi tôi Luật sư gì mà ngủ chung giuờng với ông cả đêm. Tôi nói rằng Luật sư đó là LƯƠNG TÂM của tôị Khi Luật sư đãng trí là lúc tôi nằm ngủ mà mơ những giấc mộng vui về

Thế là tôi nhất định không đề Văn Phòng Luật sư vào tờ CLIENT INFORMATION SHEET. Họ chấp nhận như thường mà không cần Luật sự

Tôi cũng quan sát thấy trên Diễn Ðàn bên My, người ta thường dọa nhau đưa ra Tòạ Tính tôi thì không muốn đưa ai ra Tòa cầ Và tôi thường nói rằng tôi thích ra hầu Tòa nếu có ai kiện tôị Tôi ít khi được ra Tòa, nên nếu có ai kiện và trả tiền Tòa, thì tôi có dịp ra hầu Tòa cho vui mà không phải tốn tiền của mình.

Ông TRAN DANG đã lẫn lộn giữa LUẬT SƯ và QUAN TÒẠ Tôi đã từng ký những Hợp Ðồng với những Công ty bên Mỹ với những món tiền lớn hơn USD.200 ngàn nhiều, mà không cần Luật sự Luât sư không phải là Quan Tòạ Hai Cá nhân hay hai Tổ chức có tư cách Pháp nhân đều có quyền ký Hợp Ðồng trực tiếp với nhau theo những ràng buộc mà hai bên ưng thuận. Trong Hợp Ðồng chỉ cần một Ðiều Khoản (Article) có nội dung như sau:

=> Trong trường hợp có những vi phạm cam kết, thì hai bên cố gắng giải quyết trong êm thắm.

=> Trong trường hợp không thể giải quyết êm thắm được, thì phải đưa ra Tòa mà Hợp Ðồng đã ký với nhau về:

* Nơi Tòa xử ở đâu

* Xử theo Luật pháp của nước nào

Khi đưa ra Tòa, thì QUAN TÒA xử, chứ không phải là LUẬT SƯ xÙ

Trọng kính,

NGUYỄN PHÚC LIÊN

ÔNG NGUYỄN CHÍ THIỆN:
TÌM LẠI THƠCHÉP TRONG TÙ
NGUYỄN PHÚC lIÊN
Bà ÐỖ THỊ THUẤN trả lời tôi trên Diễn Ðàn ba điều:

=> Ông NGUYỄN CHÍ THIỆN chi cá USD.200 ngàn với Bà HOÀNG DƯỢC THẢO dựa theo bản Giảo Tự tại Hoa kỳ trên những tài liệu chụp lại, chứ không phải từ bản chính.

=> Bà nói rằng Công ty tại Hong Kong sẽ làm việc với Công An Hà Nội, có thể để vu khống.

=> Nếu như vậy, thì Ông NGUYỄN CHÍ THIỆN sẽ không chấp nhận đánh cá USD.200 ngàn.

(Xin quý Vị xem Hồi âm của Bà ÐỖ THỊ THUẤN dưới đây)

Riêng đối với tôi, tôi đợi sự trả lời của chính Ông NGUYỄN CHÍ THIỆN. Nếu Bà ÐỖ THỊ THUẤN trả lời, thì Bà phải xuất trình Giấy Ủy Nhiệm (Power Authorization) do chính Ông NGUYỄN CHÍ THIỆN ký thì mới có hiệu lực để cùng làm việc.

Bà ÐỖ THỊ THUẤN viết như sau:

Lam viec tai Ha Noi thong qua bo cong an thi hong roi, chung se nguy tao chung co ! DUNG NGHE NHUNG GI CONG SAN NOI!
Te ra la ong Nguyen Phuc Lien co mot cong ty lam viec o VN cho nen no nay NPL ra suc danh pha Nguyen Chi Thien!

Dung la "chay nha ra mat chuot"!

Dieu ma ong Nguyen Chi Thien thach do ba Hoang Duoc Thao lien quan den bai bao cua ba ay: "ba ta da co nguoi so sanh 2 tuong chu, mot cua trang tho "Dong Lay" do VNTP dang bao VNTP va buc thu ong NCT gui cho ong Bich, nho giao tu xem co phai la cua cung mot nguoi hay khong;" ba ay viet rang da co nguoi giao tu va noi rang 2 buc thu ay do 2 nguoi viet, the nhung trong cuoc hop bao ba ta khong mang chung co cuoc giao tu den, va khong chiu nhan loi thach dau, vay la ba ta la "double loser" tuc la thua cuoc 2 lan!

Cuoc thach dau cua ong NCT dua vao 2 chung co do, da co tu rat lau! ong NPL dung co lam tro ma tro quy loi keo bon cong no Ha Noi vao day de lam tro ma giao, ong NCT chac chan se khong dong y dau!

Thuan

Xin Bà ÐỖ THỊ THUẤN đừng kết án tôi là đánh phá Ông NGUYỄN CHÍ THIỆN, nhất là nói tôi làm trò ma giáo kéo bọn cộng nô Hà nội vào làm trò ma giáọ Tập đoàn tại Hong Kong chưa làm gì mà Bà đã nói họ ma giáọ

Việc tôi làm có thể là vô cùng lợi ích cho Ông NGUYỄN CHÍ THIỆN và cho Cộng Ðồng Việt Nam Hải Ngoại mà tôi thấy cần phải tạo hòa khí không những cho mình lúc này mà cho hậu duệ mai saụ

Thú thiệt với Bà rằng vì Bà la mắng tôi nhiều mà tôi nhập cuộc đánh cá, chứ đối với tôi Ông THIỆN là gì mà tôi phải quan tâm. Tôi đố Bà tìm thấy chỗ nào tôi viết để đánh phá Ông THIỆN.

Tôi xin viết đến Bà rằng khi tôi kéo Tập đoàn Hong Kong BASOWNN.HK.GROUP Limited vào cuộc đánh cá là tôi muốn họ tìm cho tôi hai điều:

=> Những nhân viên VN trong Sứ quán Anh quốc tại Hà Nội thời Ông NGUYỄN CHÍ THIỆN đột nhập để làm nhân chứng cho cuộc đột nhập nàỵ

=> Kiếm lại những Bài Thơ mà Ông NGUYỄN CHÍ THIỆN đã tuyên bố là chép lại trong Nhà Tù sau khi bị bắt vì đột nhập Sứ quán Anh quốc. Chính Ông đã tuyên bố trong một cuộc Phỏng vấn năm 2007 như sau:

"Văn họcVăn học Việt Nam“
19.11.2007
Bùi Văn Phú
Hai giờ với thi sĩ Nguyễn Chí Thiện
http://www.talawas\. org/talaDB/ showFile. php?res=11500&rb=0305
@talavas 2007

“Rồi họ yêu cầu tôi viết lại. Tôi nói tôi sẵn sàng cộng tác với các ông vì bây giờ tôi chẳng còn gì để giấu cả, tôi có thể viết lại được”

“Họ muốn tôi làm thế vì họ nghĩ tập thơ có thể của nhiều người để họ tìm bắt thêm những thủ phạm khác nữa. Nếu thơ của mình thì mình nhớ, của người khác gửi thì mình không thể nhớ. Họ nói anh viết lại đi. Ðâu có dễ như thế được. Lúc bấy giờ người tôi ốm, đói rét trong tù không có quần áo, mười lăm tháng nay đánh răng, rửa mặt không có khăn , chị tôi ở gần đây mà nó không cho tiếp tế. Người tôi yếu lắm, bao giờ tôi khoẻ tôi mới viết được. Họ giục tôi viết thư cho bà chị. Tôi viết thư xin bà chị đã nghèo, tôi không dám xin nhiều, chỉ những thứ cần thiết như quần áo, chăn màn, bàn chải đánh răng, thuốc đánh răng, mấy quả chanh, một hai kí mì rang cho nó no”

“Ngày hôm sau có ngay. Một túi tiếp tế to, đủ cả những thứ tôi xin. Hai hôm sau họ gọi lên, bảo thế bây giờ viết đi nhưng tôi chưa chịu. Tôi nói với họ, ông xem tiếp tế có một chút mì rang, đường đen thì làm sao tôi khoẻ ngay lên được, các ông phải đợi nửa tháng để tôi lại sức rồi tôi sẽ cộng tác nhiệt tình với các ông”

“Họ đâu có đợi. Việc của họ mà. Thôi mai lên đây, chúng tôi bồi dưỡng cho anh. Cán bộ mà bồi dưỡng thì tôi có gắng viết. Lên viết, họ cho bánh mì dăm-bông, bánh mì pa-tê, bánh chưng, hộp sữa, cân đường, bánh bích qui, ăn uống thoải mái”

“Tôi lại đòi ngay một bao thuốc Sông Cầu”

“Sông Cầu là đầu câu chuyện mà. Rồi 10 gam thuốc lào, một gói chè Hồng Ðào là chè loại nhất. Tính tiền ra thì một ngày bằng 3, 4 ngày lương của họ đấy”

“Nhưng đâu có viết nhanh làm gì. Thơ mình nhớ có gì khó đâu. Có một nhân viên công an ngồi cạnh. Tay thiếu uý công an coi mình, thấy mình cứ ngồi hút thuốc, uống chè, anh ta giục sao anh không viết đi. Tôi ngồi suy nghĩ, kéo dài hơn hai tháng viết lại được non nửa. Hơn hai tháng đó tôi lên 6 kí lô, cơm trại không ăn, cho anh em, vừa được ăn bồi dưỡng vừa phấn khởi vì thơ mình đã được in rồi“

Kiếm lại được những bài thơ này do chính Ông NGUYỄN CHÍ THIỆN chép lại, đó là điều tốt cho chính Ông THIỆN chứ đâu có gì là ma giáọ

Trọng kính quý Vị,

Nguyễn Phúc Liên




ỌNGUYỄN CHÍ THIỆN:
USD.200 NGÀN ÐỂ LÀM
VERIFICATION &
AUTHENTICATION
NGUYỄN PHÚC LIÊN

Sau khi tôi viết về việc ÐÁNH CÁ USD.200 NGÀN đăng dưới đây, tôi nhận được những ý kiến và tôi đã hồi âm tổng quát như sau:

Trọng kính quý Vị,

Khi bỏ tiền ra USD.200'000. -, thì những người đóng góp phải làm việc cẩn thận theo những điều kiện mà họ sẽ cho vào Hợp Ðồng.

Hiện tôi đã liên lạc với 2 Công ty là Associates của tôi, để họ cùng đóng tiền:

=> Một Công ty tại Luân Ðôn do Ông Peter GLADWIN làm Chủ tịch

=> Một Công ty tại Hong Kong làm về xây cất tại Việt Nam, nhất là tại Hà Nộị

Ông Peter GLADWIN tại Luân Ðôn, khi bỏ tiền vào, thì Ông ta có thể làm việc trực tiếp với Bộ Ngoại giao Anh quốc tại Luân Ðôn. Còn Công ty ở Hong Kong, sẽ nghiên cứu tại Hà Nộị Họ bỏ tiền ra, thì họ phải tha thiết và làm việc tận tình cho đến nơi đến chốn. Nếu không, chính họ mất tiền.

Tôi hy vọng rằng việc làm của họ tại hai nơi này sẽ mang lai cho chúng ta những dữ kiện chắc chắn.

Trọng kính,

Nguyễn Phúc Liên



Trọng ki’nh Bà ÐỖ THỊ THUÂ’N,

Xin Bà đừng nghĩ là tôi no’i do’c khi tôi viê’t công khai trên Diễn Ðàn như vậỵ Tôi đã suy nghĩ ky~. 200'000 là một mo’n tiền lơ’n, pha ?i đă‘n đo chư’ đâu co’ thâ ?y mo’n tiền đo’ ra cư ?a sồ dễ dàng. Tôi cũng nghĩ rằng phi’a Ông Thiện và những người đo’ng go’p cũng pha ?i suy nghĩ chi’n chă‘n. Tôi xin kê ? một i’t ti ? dụ sau đây :

PROOF OF FUNDS

Không pha ?i hai bên cư’ tuyên bô’ là mình co’ sẵn tiền là đu ? đê ? bă‘t đầu làm việc. Làm việc tô’n thời giờ, rồi cuô’i cùng bên kia lại tuyên bô’ không co’ sẵn tiền, thì thật là uổng cho thời giÓ

Vì vậy mỗi bên pha ?i xuâ’t trình Bank PROOF OF FUNDS chư’ng minh phi’a mình đã co’ sẵn tiền để nhập cuộc. Ðê ? chă‘c hơn nữa, khi ky’ Hợp đồng, thì Ngân Hàng phi’a mỗi bên cho xem Giâ’y Ngân Hàng chư’ng nhận rằng sô’ tiền đo’ là BLOCKED FUNDS.

PURPOSE OF TRANSACTION

Chu’ng ta không gọi dây là việc ca’ độ như cờ bạc, mà nên dùng một tên kha’c cho đẹp hơn. Tôi nghĩ đê’n ca’i tên là FUNDS FOR VERIFICATION AND AUTHENTICATION OF A CULTURAL WORK. Mỗi bên đo’ng vào FUNDS đo’ là 200’000 đo-lạ Hợp đồng được coi như JOINT VENTURẸ

CONTENTS OF AGREEMENT

Ðây là vâ’n đề phư’c tạp chư’ không đơn giản. Hai bên pha ?i thảo luận kỹ và khẳng định cung câ’p những Giâ’y tờ gô’c chư’ng minh VERIFICATION & AUTHETICATION để co’ thể đưa vào Hợp Ðồng
thành những Ðiều khoản (Articles).

=> Tỉ Dụ nê’u phi’a Ông Thiện chỉ đưa ra Ba ?n Gia ?o Tự thì cũng chưa đu?. Phi’a chu’ng tôi sẽ yêu cầu việc giảo tự â’y dựa trên những bản chi’nh nàọ Nê’u chỉ Dựa trên Bản sao, thì việc giảo tự â’y còn yê’ụ vì co’ thê ? còn những giả thiê’t kha’c khiê’n cho VERIFICATION and AUTHENTICATION are not EVIDENT.

=> Tỉ Dụ Phi’a chu’ng tôi co’ thể đòi việc khẳng định từ Bộ Ngoại Giao Anh về việc Ông Thiên vào Sư’ qua’n Anh tại Hà Nộị

=> Ti ? dụ Phi’a chu’ng tôi cũng đòi ho ?i xem Bản Chi’nh của Tập thơ và nghiên cư’ những dâ’u vê’t trên Bản Chi’nh â’y..

=> Tỉ dụ những người Công an thời Ông Thiện vào Sư’ qua’n Anh Hà Nội , co’ người còn sô’ng.
Chu’ng ta co’ thể làm điều tra nàỵ

=> Ti ? dụ : vân vân và vân vân…

Chu’ng tôi pha ?i làm việc kỹ về những vâ’n đề này sẽ được đưa vào Hợp Ðồng.

Việc mỗi bên bo ? ra 200’000 đo la này cần phải làm vie^..c kỹ lưỡng. Không pha ?i tôi làm việc cho phi’a tôi, mà còn làm việc cho ca ? phi’a Ông Thiện nữạ Ðây không pha ?i là việc đa’nh lừa nhau đê ? lâ’y tiền cu ?a bên kiạ

Trọng ki’nh Bà,

Nguyễn Phúc Liên

XIN DÁNH CÁ USD.200 NGÀN
VỚI ÔNG THIỆN
NGUYỄN PHÚC LIÊN

Trọng kính Quý Vị,

Trên hơn một tháng, tôi đọc trên Diễn Ðàn về Ông Thiện. Tôi thấy sự căng thẳng về vấn đề Ông Thiện làm sứt mẻ Cộng Ðồng Việt Nam Hải ngoại mà tôi cần để sống trót cuộc đời lưu vong trong hiền hòa thương mến nhaụ Chống Cộng đã lâu và vẫn phải tiếp tục bởi vì đám côn đồ CSVN trở thành mặt dầy mày dạn.

Tôi sống tại Thụy sĩ đã trên 40 năm rồi và lúc này là đã 70 tuổi, nên dù có hoạt động gì, cũng không còn về Việt Nam để tranh dành quyên hành nữa, mà chỉ vì nhớ thương nước Việt Nam quá mến yêu, nên cố gắng viết lách để mong giúp được gí.

Tôi chỉ có một cái tật là khi viết lách, thấy đám nào có mòi thân thiện với CSVN, là tôi nhào vô đánh túi bụi, đánh tàn nhẫn, đánh không thương tiếc... bởi vì không phải là mình trả thù những tội ác của chúng, mà là nghĩ đến tương lai phát triển cho con cháu về saụ

Trên Diễn Dàn, hơn một tháng, chỉ nói về Ông Thiện mà tôi không biết Ông là ai, trong khi đó tôi đổ dồn lực vào hai vấn đề:

=> Khủng hoảng Kinh tế làm cho Dân khốn cực và Dân sẽ nổi dậy

=> CSVN ức hiếp Công Giáo Việt Nam mà tôi là thành phần. Công Giáo phải tự bảo vệ và hợp với Công đồng Dân tộc (tại Quốc nội) để đấu tranh.

Chính vì vậy mà tôi viết ít lời khuyên TRỰC TIẾP đến ông Thiện dể ông giải quyết mau chóng cho Cộng đồng Việt Nam Hải ngoại khỏi chia rẽ.

Ông Thiện không trả lời cho tôi, nhưng một số người mê Ông đã mạ lỵ tôi và vu khống cho tôi những điều tôi không chủ trương.

Tôi đã nhiều lần tuyên bố rằng tôi không bênh cũng không phản đối ông Thiện về việc Tác Giả tập Thơ Vô Ðề, nhưng tôi sẽ đánh phá tận cùng nếu Ông Thiện theo Việt Tân để chủ trương HÒA GIẢIO HÒA HỢP trá hình với CSVN để PHẢN BỘI lại cuộc đấu tranh vô cùng anh dũng từ D^AN OAN đến GIÁO OAN tại Hà Nộị

Tôi minh dịnh nhiều lần như vậy, nhưng có người vẫn cố tình ghép tôi là phe phản đối Ông Thiện và vẽ hình châm biếm tôị Ông Thiện là cái quái gì để tôi phải quan tâm trong khi một Bà mẹ Dân Oan phải tụt quần chửi bới CSVN tham nhũng cướp bóc. Bà Mẹ Việt Nam tụt quần chửi CSVN tham nhũng, đó là vần THƠ SỐNG còn gấp trăm ngàn lời Ông Thiện viết thành Thơ, nếu chính Ông là Thi sĩ Tập Thơ Vô Ðề.

Tôi mang tâm tình như vậy cho đến ngày hôm nay 03.11.2008

Thế mà người ta vì coi Ông Thiện là Ông nội, là Cha đẻ, là Thần thánh, vẫn còn công kích không biết bao nhiêu người và chính tôị

Ðặc biết là người ta còn ca tụng việc Ông Thiện và Ông Tống thách đố USD.200'000. -(Two Hundred Thousand United States Dollars) để Bà Hoàng Dược Thảo tiếp tục lên tiếng. Bà Hoàng Dược Thảo từ chối là phải bởi lẽ để đánh cá một số tiền như vậy, phải suy nghĩ đứng đắn. Lời nói có thể dỡn chơi, nhưng tiền bạc không thể dỡn chơi dù mình là triệu phú.

Chính vì phe Ông Thiện vẫn tiếp tục thách đố 200 ngàn đo-la một cách đỡn chơi cốt ít để mạ lỵ người khác, nên tôi đã suy nghĩ và xin nhập cuộc về việc thách đố nàỵ

Tôi không có ý kiến về việc Ông Thiện thực hay giả, tôi cũng không đứng về phía nào để công kích hay ủng hô.. Tôi chỉ muốn đánh cá để kiếm tiền xài chơi với 200 ngàn đo-la, nếu tôi thắng.

Vậy xin Ông Thiện và Ông Lý Tống giữ lới hứạ

Tôi là người làm Tài chánh và tôi sẽ kêu gọi những Nhà Dằu Tư (Investors) để kiếm đủ tiền đánh cá trong vụ nàỵ

Ðộng chạm đến Tiến bạc, phải cần những điều kiện bảo đảm thực hiện:

=> Mục đích Thương vụ (Purpose of Transaction)
=> Hợp đồng cho Thương vụ (Transation Agreement)
=> Ngân Hàng giữ tiền cá độ (Escrow Accounts (Closing Bank))
=> Chuyển tiền vào Ngân Hàng Trung gian (Funds tranferred to Escrow Accounts)
=> Chứng từ cung cấp theo Hợp đồng (Proofs provided according to Transation Agreement)
=> Trao tiền thua cho phía thắng (Releasing Funds by Escrow Bank)

Một Tiến trính tiền bạc đánh cá như vậy không thể là việc chỉ nêu ra trong cuộc Họp Báo và mọi người ưng thuận liền. Ông Thiện nêu ra cũng chỉ là trò tếụ Bà Hoàng Dược Thảo dù có tiền mà gật đầu ưng thuận liền cũng chỉ là tếụ Tất cả thiếu đứng đắn về tiền bạc.

Nay tôi đề nghị đánh cá 200 ngàn đo-la theo tiến trình đứng đắn vậỵ

Trọng kính

NGUYỄN PHÚC LIÊN

22 Rue du Prieure
1202 GENEVA
Switzerland

Tel: 0041 22 731 82 66
Fax:0041 22 838 28 08

Mobiles: 0041 79 766 65 83/ 0041 79 766 65 73

Tuesday, November 11, 2008

Hải ngoại từ thiện

  • Vừa được tiền vừa được lòng VC, sao khôn quá vậy?
Tuấn Phan

Nhân vụ cô gái người Thụy Sĩ, tiền của Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản hải nngoại thì cô muốn lấy, Cờ Vàng thì cô chống, tôi xin ghi lại lời kể của một chiến hữu về một vụ tương tự xảy ra ở vùng Washington DC hồi giữa năm 2008.

Đó là đêm dạ tiệc tại một nhà hàng gồm có rất đông đồng hương ngồi đầy 70 bàn trong buổi gây quỹ từ thiện giúp một Linh Mục từ Việt Nam qua. Buổi gây quỹ nầy là một loại hình thức sinh họat cộng đồng của NV tỵ nạn CS nên theo thông lệ đều có nghi thức khai mạc chào Quốc Kỳ Mỹ-VNCH.

Đã đến giờ bắt đầu, anh xướng ngôn viên chương trình kiêm MC (Master of Ceremony) đứng trên bục thử micro, chuẩn bị phần hành của mình. Nhưng lạ thay, anh im lặng hơi lâu rồi mới cất giọng chậm rãi, có vẻ xúc động làm ngạc nhiên mọi người:

- Kính thưa Linh Mục XYZ, Kính thưa quý đồng hương và Ban Tổ Chức. Tôi nhận thấy trong chương trình không có NGHI THỨC CHÀO QUỐC KỲ, nên tôi không thể bắt đầu chương trình gây quỹ hôm nay. Xin Ban Tổ Chức cho người khác thế tôi. Xin thành thật cáo lỗi cùng tất cả quý vị.

Những tiếng xì xầm của hàng trăm thực khách càng lúc càng trở nên ồn ào. Vị Linh Mục đi nhanh lên sân khấu, đúng lúc anh MC vừa rời khỏi bục; ông vội cầm micro, nói với giọng như van lơn năn nỉ:

- Kính thưa quý vị, xin thông cảm cho tôi khi về Việt Nam. Nếu các hình ảnh buổi gây quỹ hôm nay có Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ thì cũng kẹt cho tôi lắm. Tôi xin quý vị thông cảm ….

Ông linh mục đứng thừ ra, không biết nói gì nữa, thì một người đàn ông trung niên, được biết là một thương gia có tiếng tăm ở địa phương, ngồi ở bàn đầu gần sân khấu liền đi đến bục và xin linh mục nhường micro, anh nói lớn:

- “Kính thưa Cha, kính thưa quý đồng hương. Tôi hoàn toàn tán thành và hết sức ủng hộ buổi gây quỹ này giúp Cha có phương tiện làm việc từ thiện ở quê nhà. Tôi đã viết sẵn một cái check 5 ngàn đô la.”

Anh thương gia lấy trong túi áo ra cái check giơ cao lên cho mọi người thấy rồi nói tiếp: “Nhưng tôi lấy làm tiếc buổi gây quỹ hôm nay lại không có chào cờ thì…, thưa Cha nếu đây là một đám cưới, hay đám tang thì tôi không nói, mà đây là một sinh họat của cộng đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản, nghi thức chào cờ không thể bỏ qua được. Do đó, tôi không tham dự nữa và xin lỗi Cha và quý đồng hương, tôi phải hủy bỏ cái check nầy.”

Nhiều tiếng vỗ tay vang lên, xen lẫn với những tiếng la hưởng ứng: “Đúng! Đúng! Không chào cờ, thì về!”. Anh thương gia liền xé đôi cái check, rồi bước khỏi sân khấu, hướng về phía của nhà hàng.

Sau đó, lần lượt nhiều đồng hương cũng rời khỏi bàn, ra về. Nhà hàng bỗng vắng vẻ, từ hàng trăm người giờ chỉ còn khỏang 30 người kể cả Ban Tổ Chức ngồi nán lại với vị linh mục, người được VC cho ra hải ngọai thâu tiền mang về nhưng lại không muốn thấy lá Cờ Vàng, một biểu tượng tôn kính của người cho tiền. Ông linh mục thật khôn nhưng đồng hương tỵ nạn VC cũng đâu có ngu để ông vừa có tiền vừa làm hài lòng VC?

Tuấn Phan

Xin Một Lần Ðể Nói

Hoài Nam - Không Hóa

Con xin một lần để nói lên sự thật!

Xin một lần để nói! Nói để cầu mong trong giới Tu sĩ lẫn Cư sĩ đùng có còn ai nối theo bước đi của thầy Tuệ Sỹ mà đau lòng Giáo hội.

Xin một lần để nói! Nói để cầu mong qúy vị Tu sĩ trong Phật giáo Quốc doanh mau nhận ra những bối cảnh bê tha, thối nát, tục tỉu, ghê gớm trong Giáo hội này (một Giáo hội xa nguồn cội Dân tộc) hòng thoát khỏi tiếng xấu “Con sâu làm rầu bát canh” để trở về với Giáo hội truyền thống, Giáo hội của Lòng dân (GHPGVNTN).

Xin một lần để nói! Nói để minh tâm kính cẩn đê đầu đập địa đảnh lễ tất cả qúy Ngài trong GHPGVNTN đã hết lòng vị Dân vị Ðạo, sống chết dấn thân cho hương vị của nền cổ truyền chân nguyên tinh túy Phật giáo tại Việt Nam mãi luôn thơm khiết! Con kính nguyện cầu Phật tổ Như Lai, chư đại Bồ Tát thường hằng chiếu hộ đến Pháp thể của qúy Ngài luôn được khinh an để tiếp tục dẫn dắt toàn khối Phật tử tiếp tục con đường đấu tranh xả thân vì Ðạo, đối đầu với ác đảng đến cùng!

Và sau cùng, chỉ vì một tâm nguyện là tranh đấu cho Giáo Pháp uyên nguyên nhiệm mầu của Ðức Như Lai không bị đồng hóa bôi nhọ bởi chủ nghĩa vô thần Mác-Lê, Giáo hội chính thống được mãi mãi truyền thừa, qúy ngài Trưởng tử Như Lai đúng nghĩa được thoát khỏi cảnh bắt bớ tội tù do bàn tay sắt máu của đảng CSVN gây ra; con nay xin trung ngôn đệ đạt.

I. Kính bạch thầy Tuệ Sĩ và Trí Siêu:

Kính bạch hai thầy:

Sở dĩ con đề cập đến hai thầy vì nguyên do đảng CSVN đưa ra 3 điều kiện. Nếu một trong ba điều kiện được thực thi, họ sẽ ngưng đàn áp GHPGVNTN và không còn bắt bớ qúy ngài trực thuộc Giáo hội này nữa. Ba điều kiện đó là:

Thứ nhất: Buộc hai ngài Huyền Quang và Quảng Ðộ phải trao Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống (GHPGVNTN) nhất cho thầy Tuệ Sỹ cầm đầu, và hai ngài phải về vườn nghỉ hưu.

Thứ hai: Vứt bỏ hai từ “Thống nhất” ra khỏi cụm từ GHPGVNTN trên. Nghĩa là danh xưng của GHPGVNTN phải trở thành GHPGVN mà thôi.

Thứ ba: Sáp nhập GHPGVNTN vào GHPGVN.

Sự việc đặt ra 3 điều kiện trên của đảng CSVN hiển nhiên dẫn đến một kết luận chắc chắn: CSVN muốn xóa tên dẹp bỏ GHPGVNTN bằng cách nhập GHPGVNTN vào GHPGVN (GH Quốc doanh vốn đã được chúng lập ra năm 1981) để chịu sự chỉ đạo của Mặt trận Tổ quốc và làm công cụ cho chúng. Và, vấn đề đáng nói ở đây, tại sao nhị vị Hòa thượng Huyện Quang và Quảng Ðộ cầm đầu GHPGVNTN thì bị CSVN trù dập, còn nếu như thầy thay thế thì được tự do? Lý do duy nhất là, phải chăng chỉ vì thầy Tuệ Sỹ là người của đảng CSVN?


Giáo sư tiến sĩ thiền sư Trí Siêu Lê Mạnh Thát, cái tên dài ngoằng VC bắt thiên hạ gọi. Không ai dám thay đổi.Tên dài, tóc tai cũng dài không kém, mà VC gọi là tóc "tốt".

Nỗi thống khổ nhất là, kể từ khi chính quyền CSVN đưa ra điều kiện thứ nhất ở trên (nghĩa là giao lại GHPGVNTN cho thầy nắm giữ), ấy là lúc cảnh huống “nồi da xáo thịt” và hiện tượng phân hóa trầm trọng xảy ra trong nội bộ Phật giáo Việt Nam Thống nhất tại hải ngoại, bởi vì có sự xuất hiện Giáo chỉ số 9 từ Viện Tăng thống và Thông bạch hướng dẫn thực thi Giáo chỉ đó từ Viện Hóa đạo được ban hành. Có một vài phần tử trong văn phòng II VHÐ hải ngoại vì không thấy rõ cơn nguy biến của Phật giáo ở quê nhà hoặc là vì lý do bất chính nào đó, nên cho rằng Giáo chỉ số 9 này tạo sự phân chia nội bộ Phật giáo, mà sự phản kích khốc liệt nhất phát gốc từ nhóm gọi là “Thân hữu già lam”. (Trong bài viết tới đây, con sẽ phân tích rõ cái nhóm mệnh danh “Thân hữu già lam” này để qúy độc giả chân tường).

Thật ra, Giáo chỉ số 9 này là chấn chỉnh nội bộ, kiện toàn tổ chức, chọn lựa nhân sự, gom góp những phần tử trung kiên với Giáo hội và Ðạo pháp, mà nhất là loại bỏ những con ong đang con chui rúc dưới tay áo của mình trong thời điểm nguy biến hiện nay của Giáo hội. Con kính cẩn cúi đầu tuân thủ và tuyên dương Giáo chỉ, Thông bạch của Lưỡng viện đã tung ra kịp thời để bảo tồn Giáo hội, mà nhất là để đối phó lọai bỏ những tên “Phạm Xuân Ẩn” tái diễn như ở dưới thời Ðệ nhất, Ðệ nhị Cọng hòa trước đây. Con khâm phục sự anh minh sáng suốt của nhị vị Hòa thượng Huyền Quang và Quảng Ðộ trong phương diện lãnh đạo Phật giáo, lèo lái con thuyền Giáo hội giữa ma sóng, qủy phong.

Mười năm trước đây, trong nhiều bức thư “tâm huyết”, thầy (Tuệ Sỹ) với lời lẽ “thiết tha, ưu tư cho Phật giáo” đã liên tục thốt ra bằng những “giọt nước mắt” chảy dài, đánh động những tâm hồn vị quốc vị đạo. Dòng tâm tư ấy từ các bức thư của thầy, thật khó phai mờ trong trí não của con, như sau:

“Di sản được tích lũy ròng rã hằng thế kỷ, bằng bao tâm tư qua bao khổ lụy đau thương, bằng máu và nước mắt của biết bao Tăng Ni, Phật tử; mà những người gầy dựng nên di sản đó bằng bi nguyện và hùng lực của mình, có vị bị bức tử bởi bạo quyền, có vị suốt năm tháng dài chịu tù đày, bị lăng nhục. Nhưng sống hay chết, vinh hay nhục, không làm dao động tâm tư của những ai biết sống và chết xứng đáng với phẩm cách của con người, không hổ thẹn với phẩm hạnh cao quý của bậc xuất gia.”

“Các con hãy tự rèn luyện cho mình một tín tâm bất hoại; một đức tính dũng mãnh vô úy; nỗ lực tự huân tập trí tuệ bằng văn, tư, tu để nhìn rõ sự tướng chân ngụy, để thấy và biết rõ mình đang ở đâu, đang đi về đâu; không nhắm mắt phóng càn theo cỗ xe lộng lẫy bên ngoài nhưng rệu rã bên trong, đang lao xuống dốc dài không định hướng.”

“Một chút phù danh, một chút thế lợi, một chút an nhàn tự tại; đấy chỉ là những giá trị nhỏ bé, tầm thường và giả ngụy, mà ngay có người đời nhiều kẻ còn vất bỏ không tiếc nuối để giữ tròn danh tiết. Chớ khoa trương bảo vệ Chánh pháp, mà thực tế chỉ là ôm giữ chùa tháp làm chỗ ẩn núp cho Ma vương, là nơi tụ hội của cặn bã xã hội.”

Và, bằng kết luận độc đáo, thầy đã gói gắm tâm tư của thầy qua bức thư gửi tăng sinh Huế như sau: “Cầu mong các con có đủ dũng mãnh để đi bằng đôi chân của mình, nhìn bằng đôi mắt của mình; tự xác đinh hướng đi cho chính mình. Thầy sẽ là người đồng hành với các con trên đoạn đường bóng xế của đời mình".


Tuệ sỹ, bà con với Phạm Văn Đồng, tâm hồn dẩy đầy tính chất cách m

Những “dòng tâm tư ngọt mật” như trên của chính thầy Tuệ Sỹ được liên tục phóng lên các mạng toàn cầu. Ai đọc mà không cảm động? Ai đọc mà không dòng lệ tuôn trào? Ai đọc mà chẳng động lòng buốt dạ cho một nền Phật giáo cổ truyền, uyên nguyên đang bị ác đảng CSVN vùi dập? Ai đọc mà chẳng ứa cảm cho một quê hương đang tang tóc bởi chế độ bạo tàn? Ai đọc mà chẳng ngậm ngùi, đau xót cho một dân tộc đang quằn quại dưới ách thống trị của chủ nghĩa Mác Lê? Ai đọc mà chẳng băn khoăn, thương tiếc cho hiện trạng thuần phong mỹ tục đang trên đà băng hoại? Ai đọc mà chẳng căm hận những thế lực ma vương đang phân hóa, tách lià Dân tộc ra khỏi Ðạo pháp? Ðể rồi, từ đó, ai không muốn phò “Thầy” Tuệ Sỹ và “Thầy” Mạnh Thác, quyết một lòng dấn thân cho lý tưởng chống Cọng của mình?

Với thành tích “chống Cọng” trên của hai thầy, qua một thời gian đánh động lòng yêu nước mến đạo của mọi tầng lớp dân chúng nói chung, và toàn bộ Phật tử trong nước lẫn hải ngoại nói riêng, hai thầy (Tuệ Sỹ và Mạnh Thát) đã thu hút toàn bộ nhân tâm kẻ sĩ từ đó! Ðến bây giờ, hai thầy, khi đã lôi cuốn toàn bộ thực lực, nhân số, nhân sự của toàn dân, cọng với thời điểm đã chín mùi, thì hai thầy mới cởi bỏ lốt ra, quay lưng bôi mặt, hợp tác với đảng CSVN trong tiến trình dẹp bỏ xóa sổ GHPGVNTN.

Thời cơ chín mùi đó là gì? Ðó là sự thành công của CSVN trên phương diện đối ngoại. Nghĩa là, những khát khao thèm muốn của đảng CSVN đã đạt: Ðược tham gia Mậu dịch Quốc tế (WTO), được lấy tên ra khỏi danh sách một trong những quốc gia đang quan ngại (CPC), và được hưởng quy chế bình thường hóa thương mại vĩnh viễn với Hoa Kỳ (PNTR).

Bây giờ CSVN tập trung mũi nhọn vào việc đối nội, là san bằng các thế lực mà họ cho là kẻ thù, nhất là dập tắt tiếng nói của GHPGVNTN. Quả là thâm hiểm, gian ác và độc địa vô cùng!

Kính bạch hai thầy! Từ các diễn tiến đã xảy ra quá rõ ràng trên đây, hiển nhiên dẫn đến những kết luận bên dưới:

Chính hai thầy đã thực hiện chiến dịch đường dài trong nhiệm vụ đặc công của CSVN! CSVN đã thực hiện kế hoạch “Mười năm trồng người” đối với hai thầy?

Và, chính hai thầy đã đeo mang một tham vọng là tham quyền, đoái chức?

Liên tưởng đến vấn đề, con xin nhắc lại, vào cuối thập niên 90, khi thầy bị kết án tội tù và trước tòa án, thầy Tuệ Sỹ đã tuyên bố: “Lập trường của chúng tôi là lập trường của Phật giáo, là lập trường của toàn khối dân tộc”. Hiên ngang thay! Uy dũng thay! Nhưng… cái khí phách hiên ngang, uy dũng ấy nay ở đâu rồi hỡi thầy? Bổng nay thầy trở mặt, quay lưng, xoay chiều 180 độ!

Với câu tuyên bố trên, chính thầy đã lợi dụng danh nghĩa Phật giáo và Dân tộc để gây tiếng tăm, và vun đắp cho chí khí không thật (gọi là chí khí ma) của mình, hay là thấy đã có dụng ý riêng? Phật giáo nào? Toàn khối dân tộc nào trong lời tuyên bố ấy? Hay thầy muốn ám chỉ Phật giáo là Phật giáo quốc doanh, và toàn khối dân tộc là đảng Cọng sản? Hay phải chăng đó là lời tuyên bố để o bế gom góp lòng người, thu hút nhân tâm để đưa họ về một mối nằm trong sự tính toán của thầy?

Bản thân của thầy thật lạ lùng, mâu thuẫn? Khi ở bước đường cùng như khó khăn, tù tội thì chắc lẽ thầy coi mình như sẽ chết, nên cố tình tự lừa dối bản thân để tuyên bố lung tung, mong tạo cho mình có một chút tiếng gì “thơm tho, hay ho” trước khi tắt thở?!?!?! Nhưng lúc thoát cảnh tù tội rồi, thì giấc mơ phù du “viễn mộng” của thầy tái phát, ơn nghĩa đạo đời lắng xuống, danh vọng địa vị giả dối tự dưng bốc lên che khuất nẻo lương tâm, quên bẳng quá khứ, và mớm lợi dẫn dắt thầy bước theo con đường tà đạo? (Tà đạo là con đường phụng sự Phật pháp của Giáo hội Quốc doanh. Nói cho rõ nghĩa hơn, là con đường phụng sự chủ nghĩa Mác Lê Hồ mới đúng, bởi vì tông chỉ của GHPG Quốc doanh là “Dân tộc và Chủ nghĩa Xã hội” đã minh định rõ ràng – Con xin chú thích và dám quả quyết như thế!)

Thầy ơi! Nhân tâm lẫn thiện cảm của Phật tử thì trong mười năm qua, hai thầy đã chiếm hết rồi. Bây giờ hai thầy (thầy Tuệ Sỹ và thầy Mạnh Thát) trở mặt, ai nào nỡ phanh phui những khuyết điểm của thầy để chống thầy? Bằng chứng rõ rệt, đã có nhiều cây bút, nhóm văn bút, trước đây, rất có uy tín trên phương diện chống Cọng mà con rất khâm phục, nhưng nay bỗng nhiên dở dở ươn ươn quay ngòi bút của mình viết bài binh vực tà đạo, chống lại chính nghĩa. Chính thế, hôm nay, hai thầy đang thay chiều đổi hướng, đi ngược lại với Giáo hội truyền thừa để thực hiện mộng riêng trong “khung trời viễn mộng”, thì phải chăng, đây là một cơ hội thuận buồm xuôi gió cho hai thầy, ở thời điểm hoàn toàn không có sự chống đối hoặc sự ngăn cản nào từ những người mà hai thầy đã lấy lòng họ qua những bức “tâm thư đầy máu lẫn nước mắt” do thầy đã ban bố trước đây?

Nhưng, chỉ còn lại một nỗi đau xót cho GHPGVNTN và cho những tâm hồn thánh thiện từ cư sĩ lẫn tu sĩ đã dày công hun đúc, vun vén cho nền Phật giáo thống huyết của Việt Nam được truyền thừa mấy ngàn năm qua đang bị rướm máu. Sở dĩ như thế, vì đã nhẹ dạ tin tưởng vào một vài kẻ gian, lỡ chứa chấp họ trong con thuyền đạo pháp, đến hôm nay lênh đênh trên biển cả, giữa thịnh nộ cuồng phong, thì chính bàn tay của những kẻ này đã nhận chìm con thuyền Ðạo pháp!

Qúy Thầy Không Tánh, Thầy Thiện Hạnh v.v. cũng đã tiết lộ qua nhiều bức tâm thư về việc trong quá khứ, thầy Tuệ Sĩ đã đi khắp nơi xúi giục qúy thầy trong GHPGVNTN từ bỏ để cô lập GH này. Ðủ để thấy những việc làm sai trái của thầy Tuệ Sĩ. Con không muốn dài dòng thêm ở đây, vì sự thật nay ai cũng đã biết.


Tuệ Sỹ (ngoài cùng bên mặt) trong chuyến đi Huế với đại lão Hòa Thượng Thích Huyền Quang hồi năm 2003. Tưởng rằng sau hơn 20 năm biệt giam,thiên hạ sẽ quên mất một Huyền Quang già yếu, nào ngờ tại cái nôi Phật Giáo (Huế) hàng chục ngàn tăng ni, Phật tử nồng nhiệt chào đón Người. Biến tướng Bát Chánh Đạo vụt khởi từ đó, trói cột và dẫn dắt Tuệ Sỹ đi đến những hành động phản phúc với tự thân, với Giáo Hội PGVNTN và với đồng bào.

Hôm nay, một phật tử nhỏ nhoi, vốn đã khâm phục và kính mến hai thầy trước đây, chẳng biết nói gì hơn, con xin dùng dùng những lời của thầy để khuyên thầy, dùng chính những chữ mà con đã học nằm lòng qua bức tâm thư thầy dạy và đã gửi Tăng sinh Huế trước đây của thầy để khuyên ngăn đến chính thầy, rằng: “Các THẦY hãy tự rèn luyện cho mình một tín tâm bất hoại; một đức tính dũng mãnh vô úy; nỗ lực tự huân tập trí tuệ bằng văn, tư, tu để nhìn rõ sự tướng chân ngụy, để thấy và biết rõ mình đang ở đâu, đang đi về đâu; không nhắm mắt phóng càn theo cỗ xe lộng lẫy bên ngoài nhưng rệu rã bên trong, đang lao xuống dốc dài không định hướng.”

“Một chút phù danh, một chút thế lợi, một chút an nhàn tự tại; đấy chỉ là những giá trị nhỏ bé, tầm thường và giả ngụy, mà ngay có người đời nhiều kẻ còn vất bỏ không tiếc nuối để giữ tròn danh tiết. Chớ khoa trương bảo vệ Chánh pháp, mà thực tế chỉ là ôm giữ chùa tháp làm chỗ ẩn núp cho Ma vương, là nơi tụ hội của cặn bã xã hội.”

“Cầu mong THẦY có đủ dũng mãnh để đi bằng đôi chân của mình, nhìn bằng đôi mắt của mình; tự xác định hướng đi cho chính mình. CON sẽ là người bạn đồng hành với các THẦY trên đoạn đường bóng xế của đời mình.”

Kính bạch thầy, đọan văn khuyên bảo trên đưọc trích dẫn nguyên văn 100%, con chỉ đảo ngược từ “THẤY”/“CON” mà thôi, nên vẫn trịnh trọng đặt đoạn trích dẫn trong ngoặc kép! Cũng từ đoạn văn trích dẫn trên đây, chỉ cần lật qua lật lại hai chữ “THẦY và CON”, tức là “chủ thể” và “đối tượng” đã khác rồi. Thế nên, thầy ạ! Ma/Phật cũng mang ý nghĩa như trên, ví như bàn tay mặt trái - mặt phải, chỉ cần lật qua lật lai là thấy rõ biến tướng xuất hiện ngay. Cái khó ở đây, duy nhất, là dựa trên căn bản của Lập trường và Tâm đạo có cho chúng ta giữ lại hay lật đi không mà thôi!

Con xin tạ lỗi cùng qúy Ngài, qúy vị niên trưởng rằng con đang mạnh dạn nói thật, vì trước đây con rất tin tưởng vào thầy Tuệ Sĩ trên phương diện giải trừ Pháp nạn tại quê nhà. Nhưng tin tưởng ở văn tự ngôn từ mà thiếu thước đo lòng dạ, nên có sự tổn thương hiện hữu tồn đọng tại tim con. Do vậy mới nói thật! Thật là lòng đau như cắt, nước mắt dầm dề khi dùng lại những lời lẽ của chính thầy dạy chúng con để khuyên thầy lại! Thầy có bị lương tâm cắn rứt không hỡi thầy?

II. Kính bạch qúy thầy trong Giáo hội Phật giáo Quốc doanh:

Ngưỡng bạch qúy thầy:

Trước tình huống đau thương của Dân tộc, trước tình thế nguy ngập của Giáo hội truyền thống vốn đã được thừa kế sự nghiệp của biết bao Tổ sư tiền kiếp nay đang sắp bị bứng gốc, mà nhất là trước những thảm trạng Ðạo pháp bị lăng nhục bôi nhọ triệt tiêu, con kính xin được nói ngay và nói thẳng như một dòng tâm sự của một người con Phật đến với qúy thầy. Tiền nhân có bảo “nói thật mất lòng”, ngưỡng mong qúy thầy tha cho con cái lỗi “nói thật”.


sư quốc doanh hãnh diện đứng xếp hàng cho trưởng ban tôn giáo trung ương đảng Nguyễn Thế Doanh gắn huân chương mà dân miền Nam thường gọi là mề đai.

Nỗi đau thương của Dân tộc, như là cấp trên lạm dụng quyền lực tham nhũng, cướp giựt tài sản của người dân, tạo bao cảnh dân oan khiếu kiện khắp ba miền, hẳn nhiên qúy thầy đã biết quá rõ. Gốc rễ Giáo hội sắp bị bứng như thế nào cũng thể hiện qua Giáo chỉ số 9 và Thông bạch hướng dẫn thi hành Giáo chỉ ấy, đã được ban hành mới đây của nhị vị Hòa thượng Huyền Quang và Quảng Ðộ. Còn riêng, Ðạo pháp bị đảng CSVN bôi nhọ và triệt tiêu như thế nào, rất ít người lưu ý. Do vậy, trước khi đi vào vấn đề, con xin được kể ra một mẫu chuyện đã thông hành xảy ra trong các chùa ngay tại Huế. Câu chuyện như sau: Một chị đã phục vụ như là quét dọn, nấu ăn cho qúy thầy trong các chùa tại Huế kể lại rằng, có một nhóm Tu sĩ quốc doanh trong chùa thường hay đến các quán bia để ăn nhậu sau 11 giờ đêm, khi đi về trên đường say qúa không tự chủ được nên la ó um sùm, đến chùa thì nặc mùi rượu thịt. Một vài vị thầy (còn có tâm huyết với GHPGVNTN, nhưng đang bị ràng buộc ở chung với mấy vị Tu sĩ quốc doanh) thấy vậy lên tiếng chỉ dạy. Thế là có những cuộc tranh cãi lộn xộn thường xảy ra ngay tại chùa hằng đêm... Chị ấy cũng cho biết là có ba phe ở trong chùa, nhóm thứ nhất là mấy tên công an cạo đầu giả làm tu sĩ trà trộn vào chùa để tạo những cảnh tượng ô uế như trên, nhóm thứ hai là các thầy trong phe quốc doanh, và nhóm thứ ba là qúy ngài có tâm hồn hướng về GHPGVNTN nhưng đang còn bị kẹt ép trong những chùa này. Khi tranh cãi, các thầy trong quốc doanh thì im tiếng. Còn lại hai phe kia chỉ trích nhau. Ðây là lời được chị phục dịch kể lại và chính tai chị nghe, mắt chị thấy.

Bây giờ con xin nhận xét: Nếu cảnh tượng “thầy chùa đi ăn nhậu rượu thịt la ó ban đêm” như thế đập vào mắt Phật tử hoặc những người dân đang có dụng tâm muốn đến với Ðạo Phật, thì như thế nào? Rất dễ hiểu! Họ sẽ mất tín tâm vì những hành động nhố nhăn trên của Tu sĩ. Và, tất nhiên, họ sẽ xa lánh đạo Phật. Ðây là một trong những chiêu thức đánh phá, tiêu diệt Phật giáo của CSVN đúng như phương án chúng đề ra “Tôn giáo là thuốc phiện, là thứ bất dung trong các chế độ Cọng sản”! Tiếc thay, ít ai trong giới Tu sĩ biết thổn thức, trở mình hoặc băn khoăn cho số phận của Phật giáo trong một xã hội vô thần.

Theo nhận định và hiểu biết của con, tất cả mọi người dân khi đã được sinh ra làm người, đều phải mang một bổn phận và trách nhiệm đối với gia đình và tổ quốc. Riêng với người xuất gia, không phải xuất gia để quên hết, bỏ cuộc, tư lợi, hoặc trốn trách nhiệm; mà trước khi chọn cho mình một thế đứng trong lãnh vực Tu sĩ, người Tu sĩ này đã phải nhận thức và minh xác lý tưởng lẫn trách nhiệm của mình. Nay con xin mạo muội nói tiếp. Chưa xuất gia thì vẫn là Cư sĩ! Do vậy, bổn phận của một cư sĩ tại gia là phải phụng dưỡng Cha Mẹ. Ðến khi xuất gia đầu Phật, chuẩn bị thọ Tỷ khưu giới, chí quyết CÁT ÁI TỪ THÂN, chọn cho mình một lý tưởng sống vị đạo giáo, vị tha nhân, thì lần cuối trong đời là quay lại lạy song Thân để từ đó sẽ không bao giờ lạy Cha Mẹ nữa (bất bái Quốc vương, bất bái Phụ Mẫu - Thế mà có hơn 800 vị sư đến cúi lạy tượng Hồ Chí Minh tại ngôi chùa Ðại Nam ở Bình Dương Việt Nam trong ngày khánh thành ngôi chùa này (http://www.take2tango.com/News.aspx?NewsID=6068), thì hử hỏi trong số 800 vị sư này có ai đúng là chân tu? - người viết chú); trong đời chỉ lấy Phật làm đầu, lấy Ðạo làm trọng, lấy Chúng sinh làm đối tượng, lấy Pháp làm phương tiện và lấy Giải thoát làm cứu cánh.

Tựu trung, Tu sĩ phải ý thức được rằng: Xuất gia trở thành Tu sĩ Phật giáo, không phải là xa lánh bổn phận làm con trong gia đình hoặc trốn tránh trách nhiệm phụng dưỡng Cha Mẹ, mà là cởi bỏ cái trách nhiệm nhỏ (phụng dưỡng Cha Mẹ) để gánh trên vai một trọng trách nặng nề hơn, to lớn hơn; đó là bảo vệ và duy trì CHÁNH PHÁP NHƯ LAI (Con muốn nhấn mạnh từ “Chánh Pháp”, vì hiện thời tà pháp qúa sức lộng hành và nhiều người rất mập mờ trong sự phân biệt).

Hiện tình, ngay tại trên quê hương Việt Nam chúng ta, Giáo hội truyền thống đang bị CSVN bứng gốc xóa tên, Ðạo pháp đang bị đảng CSVN tiêu diệt, Chánh pháp Như Lai đang bị CSVN bôi bẩn… Thế tại sao Tu sĩ Phật giáo chẳng có phần tác dụng, mà chỉ như là những người trốn tránh gia đình cha mẹ để tìm nơi ẩn trú ở chốn thiền môn, cầu mong yên phận, thủ trì lợi lạc…?

Hãy tự suy, giả sử một Tu sĩ bỏ bê Cha Mẹ không săn sóc nuôi nấng, có phải là BẤT HIẾU? Thấy Ðạo Chánh pháp băng hoại vẫn cứ làm lơ, phải chăng là BẤT NGHĨA? Thấy chúng sinh bị hàm oan khổ não mà chẳng cứu, phải chăn là BẤT TÌNH? Cương vị một Tu sĩ như thế có đầy đủ ý nghĩa chăng? Nhìn ngay đến bản thân mình tránh sao cho khỏi thẹn lòng?

Hãy liên tưởng đến một người con trong gia đình, bỏ cha mẹ mợ con lại ở nhà, ghi danh vào trại lính để được hưởng bổng lộc của Quốc gia, thế nhưng khi xảy ra giao chiến, người lính này không xông trận, bỏ chạy trốn vào nơi khác để ẩn núp bảo toàn mạng sống. Thế có coi được không? Ðâu còn gì là giá trị của một chiến sĩ? Cũng vậy, Tu sĩ Phật giáo mà thấy Ðạo Pháp của Như Lai đang băng hoại, nhưng cứ nhắm mắt thờ ơ, đâu khác gì người lính kia? Có phải như thế không qúy ngài?

Dòng Sư thác loạn xuất phát từ những chùa chiền Phật giáo Quốc doanh, đã thấy được ở Huế, không phải dừng chân ở một vài biểu tượng quái đản như trên, mà còn có vô số hiện tượng làm băng hoại, thoái hóa Phật giáo. Mấy tháng trước đây, một người bạn trẻ ở Mỹ đã về thăm gia đình tại làng An Bằng, kể rằng: Gia quyến người thân của anh ta đã mời một số Tăng sĩ từ Huế về tụng kinh cầu siêu cho thân nhân quá cố trong ngày lễ kỵ Ông bà, anh ấy cũng tham dự trong ngày lễ kỵ đó. Sau khi lễ xong là lúc chư Tăng thọ trai, gia chủ thỉnh ý chư Tăng muốn uống gì, chư Tăng bảo là uống bia. Gia chủ liền mang bia Huda (chai màu đỏ) ra mời chư Tăng. Chư Tăng từ chối, bảo rằng chư Tăng muốn uống loại bia chai màu xanh (nghĩa là bia Henekein của Hòa Lan) mà thôi. Anh bạn trẻ Việt kiều này mới nổi khí xung thiên, nói trực tiếp với các vị Tăng sĩ tại đó: “Mô Phật! Xin lỗi các Thầy, nhà của chúng con chỉ có loại bia này thôi. Hơn nữa nơi đây nông thôn nhà xa đường ngái, không thể nào kiếm được “bia xanh” cho các thầy được. Các thầy muốn uống loại bia đó, thì đi đến những nơi “bia ôm” mới có được!” Khi nói xong, mọi người nơi ấy đều phá cười rộ lên, và anh bạn Việt kiều tâm sự với con tiếp: “Thầy tu mà uống bia rượu! Lại còn đòi uống bia xanh ngoại quốc nữa, là lần đầu tiên tôi thấy! Tôi thường hay trực tính, thấy là nói thẳng! Khi tôi nói, bà con ở đó bảo tôi đừng có nói nữa mà bọn chúng sẽ còng tay, tại vì trong đám Tu sĩ đó là bọn Công an cạo đầu đó, chúng có mang theo còng số 8!”

Ðủ để thấy rằng dân chúng đều biết rõ tình trạng thoái hóa của Phật giáo đang trên đà diệt vong, nhưng không ai dám hé môi mở miệng vì sợ gông cùm siết cổ.

Vốn được sinh ra lớn lên trong khuôn lễ giáo và được hun đúc dạy dỗ một tinh thần cổ truyền Phật giáo, vấn đề báo hiếu Cha Mẹ, Tổ tiên cứ mãi khăn khắn trong lòng. Cho nên thỉnh chư Tăng về tại gia để tụng kinh cầu nguyện cho Ông Bà, Cha Mẹ qúa cố vẫn là trách nhiệm của con cái hằng năm. Thế nhưng, những vị trong GHPGVN Thống nhất vẫn còn bị kềm kẹp, không ra khỏi chùa nửa bước. Chỉ có những sư trong GHPG quốc doanh mới được tự do đi lại cúng tế. Dân chúng thỉnh ai bây giờ? Làm sao để thỉnh được những vị đạo cao đức trọng trong GHPGVNTN? Buộc lòng họ phải ngậm cay nuốt đắng để thỉnh các vị sư như qúy thầy. Thỉnh để thỉnh, thỉnh để cho tròn chữ hiếu, nhưng trong lòng dân chúng còn có sự cung nghinh, kính trọng không? Hay chỉ là một sự bất tín, hòa chung với nỗi lo sợ lẫn khinh khi, chê miệt không dám thổ lộ ra, nhưng mãi luôn tiềm ẩn trong lòng của dân chúng?

Kính bạch qúy thầy!

CA đầu trọc cùng nân ly trong hậu liêu nhà chùa.

Vô số những tên công an đội lốt tu sĩ từ năm 1975 đã liên tục cài vào chùa chiền, tu viện để làm ô uế chốn thiền môn, mà then chốt của chúng là triệt tiêu đạo Phật. Chúng đang dùng chiến dịch lâu dài “Một con sâu làm rầu bát canh” để triệt hạ Phật giáo và nhất là triệt hạ uy tín của qúy thầy đó. Con muốn nói ở đây, như qúy thầy đang có nhiều hạ lạp, đã gia nhập dòng Thánh Như Lai trước năm 1975, không nên giậm chân trong GH Quốc doanh nữa để mang chịu tiếng tăm xấu xa, mà nên ly khai thoát khỏi cái lưới công cụ của Mặt trận Tổ quốc đó, để cùng qúy ngài trong GHPGVNTN xông vào con đường Lục Ðộ cứu Ðạo giáo, cứu dân lành thoát cảnh hàm oan. Qúy thầy còn lệ thuộc vào GH Quốc doanh, nghĩa là qúy thầy đang gián tiếp hay trực tiếp cổ võ, tạo sức mạnh cho đảng gian lộng hành, tác uy, tác quái.

Thêm nữa, rất nhiều tờ báo của CSVN đăng những bài viết phỉ báng, sỉ nhục qúy Ngài trong GHPGVNTN. Mới đây, do sự việc hàm hồ hàm chứa của đảng và các sư quốc doanh, tờ báo An Ninh Thế Giới, số 704, ngày thứ Tư 07-11-2007 đã đăng thêm một bài tựa đề “Huỳnh Văn Ba, Ðội Lốt Tu Hành Chống Ðối Chính Quyền” do tên công an dưới bút hiệu Hòa Xuân bôi bác.

Thế thì, tại sao các thầy trong Giáo hội Phật gáo Quốc doanh, không vì danh dự Tu sĩ, không vì danh nghĩa tu hành, không vì Chánh pháp, hoặc không vì sự tồn vong của Phật giáo, viết lên những bài viết với tựa đề “Những Tên Công An, Ðội Lốt Tu Sĩ Xâm Nhập Vào Phật Giáo Ðể Phá Ðạo” để tố cáo những hành bê tha, băng hoại trong Phật giáo? Sao các ngài lại im re như vậy?

III. Phát huy tinh thần cứu khổ của Như Lai qua cung cách cư xử của GHPGVNTN:

Là Phật tử, ai cũng biết rằng, không có khổ thì Ðạo Phật đã không có trên thế gian này. Mục đích của việc cứu khổ là bứng ngay gốc rễ của mầm khổ, chứ không phải là đi vuốt ve thoa dịu cái khổ. Không có giai cấp phân để đối xử, không có bè đảng chia để trị, không có hạ cấp làm đày tớ nhịn nhục phục tùng thượng cấp thì Ðức Phật không chọn Ấn Ðộ để thị hiện cách đây hơn 25 thế kỷ. Hiện nay, gốc của sự khổ não đều do đảng CSVN tạo ra. Diệt khổ cho dân Việt Nam tức là diệt bè lũ ác đảng Cọng sản.

Hành động phát tiền, an ủi số dân oan khiếu kiện vừa qua của Viện Hóa Ðạo chính là một việc làm thể hiện đức tính từ bi cứu khổ một cách tạm thời đối với cái khổ của một nhóm dân trong ngàn nỗi khổ của cả dân tộc trên toàn cõi Việt Nam. Hiện nay trên quê hương ta, một bè lũ ác đảng đầu trộm, đuôi cướp, vô học, bất giáo đang coi đất nước như món hàng, muốn bán thì bán muốn cho thì cho; coi dân tộc như nô lệ, muốn giết thì giết, muốn đày thì đày; coi Ðạo pháp như món giải trí hơn là Pháp môn Giải thoát; dụng Chùa chiền, Phật cảnh để thu hút dân du lịch đầu tư kinh tế hơn là nơi lễ bái, tu học đúng nghĩa thiền môn… Thấy cảnh đau lòng này, ngài Quảng Ðộ đã gióng lên tiếng chuông tỉnh thức, cảnh báo: “Tu sĩ Phật giáo không làm chính trị nhưng luôn có thái độ chính trị”. Khuông vàng thước ngọc này đã làm cho thế giới hoan nghênh, lòng người dậy tín, chỉ có những ai đang còn nhắm mắt “tham thiền”, mê ngủ trong cảnh giới “ai chết mặc ai”, nên mới “bình như vại”.

Dân chúng thấy cảnh đạo mạt, đức tàn đang xảy ra trong Phật giáo nhưng sợ gông siết, còng cùm vì còn có gia đình cha mẹ vợ con nên không dám hé môi, mở miệng. Còn riêng qúy Thầy, đã xuất thân khỏi gia đình trong ý nghĩa cát ai từ thân, lấy Phật giáo làm nhà, không còn vướng bận gì với gia tộc. Ngưỡng mong qúy thầy hãy thấu đặng nỗi tang thương của CHÁNH PHÁP PHẬT GIÁO mà cùng nhau xuống đường vận động toàn khối cư sĩ đứng lên biểu tình đòi hỏi những yêu cầu chính đáng cho CHÁNH PHÁP NHƯ LAI không bị băng hoại, mãi mãi trường tồn. Ðó là ước nguyện của con và của toàn bộ Phật tử. Con xin mở ngoặc để nói thêm rằng, CSVN cũng gọi Phật giáo, nhưng Phật giáo của chúng là Phật giáo của Mặt trận được dựng lên để làm con bài chính trị. Còn Phật giáo mà con đang nói ở đây là Phật giáo trong sự kết hợp của Dân tộc và Ðạo pháp như là một cặp song sanh song tử, được xây dựng trên căn bản của Chánh pháp Như Lai. Bởi vậy, con luôn nhấn mạnh liên từ “Chánh Pháp Phật giáo” hoặc “Chánh pháp Như Lai” là như vậy đó!

Cuối cùng, kính mong qúy ngài:

Thể hiện đức tính từ bi của Phật Giáo, tiếp thu tinh thần vô úy của qúi ngài trong GHPGVNTN, theo gót chân dũng mãnh lẫn hành động cứu khổ ban vui của Hòa thượng Quảng Ðộ, chúng ta phải giương cao ngọn cờ chính nghĩa dập tắt thế lực vô minh để trước nhất là tiếp tục cứu khổ dân oan và bảo tồn Chánh Pháp.

Như trên đã nói, là một Tu sĩ, hãy đừng nên “xuất gia = chạy ra khỏi nhà” để trú ẩn ở chốn thiền môn, bỏ bê trách nhiệm của một con người! Hãy đừng nên trốn tránh bổn phận gia đình, mà phải nhận thức được rằng chính mình đã cởi bỏ trách nhiệm nhỏ trong phạm vi gia đình để mang cõng một trách nhiệm lớn là phụng sự, bảo tồn chánh Pháp. Chánh Pháp nghĩa là Giáo lý tinh túy của Ðức Phật không bị đồng hóa bởi chủ nghĩa vô thần của Mác-Lê, không đặt bất cứ hình thức nào của già Hồ ác Ðảng vào trong phạm vi chùa chiền Phật giáo. Hiểu như thế mới có đủ thực tính TRÍ để nhận việc đúng sai. Hiểu như thế mới phát huy được tinh thần DŨNG để bảo vệ Phật giáo mà không bị sự tuyên truyền “Tu sĩ không nên làm chính trị” của Việt Cọng chi phối, không thoái chí và không bị mù lòa mỗi khi đảng CS giật dây! Dùng ánh sáng chói lọi từ những tấm gương cao qúy của gần hai trăm nghìn Sư Miến Ðiện soi rọi tâm tư để nhận biết rằng sự việc xuống đường biểu tình là đi đòi lại công lý cho toàn dân vì mình đang thọ ân đàn na tín thí. Do đó, phải nên thi hành nghĩa vụ gì thực tiển nhất để cứu khổ cho dân chúng khi dân chúng bị gông cùm áp đặt lên cổ thân.

Trong lúc gốc Chánh Pháp bị những con sâu trùng gặm nhấm đến mục nát mà không tập trung diệt trùng, lại cứ đặt “việc thuyết pháp” lên hàng đầu thì phải chăng hời hợt, không chính đáng chút nào? Ví như qúy thầy cho dù có mang hết nước đại dương tưới vào những ngọn lá của tàng cây Chánh Pháp, nhưng gốc rễ đã bị côn trùng đục khoét, thì liệu cây Chánh Pháp còn tồn tại được bao lâu? Cho nên phải diệt côn trùng sâu mọt từ gốc rễ trước. Nghĩa là qúy thầy phải phát động phong trào CHẤM DỨT CHỦ NGHĨA CỌNG SẢN TẠI VIỆT NAM! Ðừng có nghĩ đây là sự xúi dục các thầy làm chính trị như CS thường tuyên truyền, mà là thể hiện đức tính Bi-Trí-Dũng để bảo tồn Phật giáo và cứu khổ toàn dân! Qúy ngài dẫn đầu trước, dân chúng theo sau. Ví như ở Miến Ðiện, các vị sư bước chân xuống đường trước rồi tiếp đến là dân chúng bá tánh tiếp nối, tạo nên một phong trào biểu tình quy mô làm chấn động hoàn cầu…

Xét theo thực tế, hiện tại hoàn cảnh của người dân chúng trên đất nước Việt Nam chưa cho phép Tu sĩ Phật giáo đặt công việc Hoằng dương Phật pháp làm đầu. Mà hiện nay, công việc tối quan trọng nhất hơn hẳn việc “truyền bá Phật pháp” là “giải tỏa kềm kẹp áp bức cho người dân” để mang lại hạnh phúc tự do ấm no cho họ! Không nên nghĩ rằng sự việc đấu tranh Tự do cho dân chúng là của kẻ khác, chẳng liên quan gì đến Tu sĩ, như trên đã nói.

Làm dân trong một xã hội, mà trên thì bị kẻ cầm quyền chà đạp, dưới thì bị lũ công an hiếp đáp trấn tra làm sao chịu nổi? Ðâu chỉ phải chừng đó! Gia sản bị cướp giựt, nhà cửa rách nát, áo quần tả tơi, con cái thất học tự lăn mình vào ngưỡng cữa bán dâm bỏ đời nuôi cha mẹ. Bụng chẳng khi nào được no. Miệng chẳng bao giờ ngưng khát! Khô cổ rát họng kêu trời van đất, chẳng ai nghe! Gia đình nào còn có thân nhân ở hải ngoại cung cấp mỗi năm thì còn có chút máu mặt. Ai không có sự giúp đỡ thì thiếu trên hụt dưới, mặt mày trông tựa qủy ma! Chính quyền lãnh đạo làm gì mà tiền non bạc bể, còn dân chúng thì thân đói khổ như trâu ngựa lại còn bị răn đe? Vậy thì, sự việc “Truyền bá Phật pháp” và “Cứu độ chúng sinh” trong thời điểm này, cái nào thiết thực, quan trọng nhất? Qúy ngài thử nghĩ xem, hãy treo ngược một người lên, rồi mang cơm đút vào miệng cho người đó ăn, họ có nuốt được qua cổ những muỗng cơm qúy ngài đang đút cho họ không? Ví dụ này con dẫn ra để ám chỉ rằng, hiện nay dân chúng đang bị hàng trăm nỗi thống khổ từ công an, chính quyền, thuốc men, thực phẩm, chăn áo chồng chất, hỏi ai còn tâm trí nào để nghe trọn và ghi nhớ những lời Pháp của qúy ngài ban cho mà qúy ngài cứ đi “rao giảng Phật pháp”. Hơn nữa, thời xưa chưa có phương tiện thông tin, việc đi từng nhà để truyền bá Phật pháp coi là quan trọng. Ngày nay, khoa học tiến bộ, liên mạng internet khắp nơi, muốn học Phật pháp chỉ bấm vào internet là gì cũng có. Thế nhưng, tiếng kêu ơi ới đau thương của dân chúng bên tai ngay trên quê nhà chẳng ai đoái tưởng!!!

Muốn cho sự việc Hoằng dương Chánh pháp không bị so sánh như “nước đổ lá môn”; muốn cho sự việc Hoằng dương Chánh pháp được thù thắng, nghĩa nói câu nào dân nhớ câu đó; thì trước tiên phải làm là giải phóng gốc rễ sự khổ của người dân. Tìm nguyên nhân đang gây nên những nỗi khổ hiện hữu để diệt nó! Chung quy lại, nghĩa là phải ÐẬP TAN CHẾ ÐỘ GIAN ÁC CỌNG SẢN VIỆT NAM! Vì đây là nguyên nhân của cái khổ tạo ra cho dân chúng trong suốt hơn 3 thập niên qua!

Cảm phục nghĩa cử cao đẹp và noi theo tinh thần bất khuất khẳng khái tràn ngập tính chất Bi-Trí-Dũng trong đạo Phật của gần hai trăm ngàn Tu sĩ Miến Ðiện, tất cả mọi Tăng Ni, Cư sĩ Phật tử hãy nên đồng loạt xuống đường đòi hỏi Tự do Dân chủ và Tự do Tôn giáo tại Việt Nam!

Ðảng CSVN đang bán luôn Hoàng Sa và Trường Sa cho Tàu Cọng, qúy ngài là con dân nước nào mà lại ngồi yên nhắm mắt hoặc theo chân ủng hộ Việt Cọng bán nước? Hãy nên quán chiếu về bản thân của mình, và nên làm gì cho khỏi thẹn với Tiền nhân!

Noi gương Tuệ Trung Thượng Sĩ là một nhà Sư dưới thời Trần tuốt gươm giết giặc Nguyên bảo toàn bờ cõi! Noi gương Thiền sư Ngô Chân Lưu (Khuông Việt) dưới thời vua Ðinh Tiên Hoàng, Thiền sư Ðỗ Pháp Thuận (thời Lê Ðại Hành), Thiền sư Vạn Hạnh, Quốc sư Viên Thông, Quốc sư Nguyễn Minh Không, Thiền sư Trúc Lâm (Hương Vân Ðại Ðầu Ðà) v.v. là những vị Sư Phật giáo đã đóng góp không nhỏ vào nền tảng chính trị làm cho quốc thái dân an thiện hạ thái bình, thì ít nhất, qúy ngài nên đứng ra làm tiên phong trực diện với Cọng sản để lãnh đạo toàn dân nhất quyết yêu cầu chính phủ CSVN phải dẹp bỏ chủ thuyết ma quái Mác Lê và thay vào đó một thể chế chính trị ích nước lợi dân, giành lại bờ cõi giang sơn đã mất!

Vì nhận thấy thực trạng tang thương của nền Phật giáo Việt Nam như một đóa hoa đàm đang dần dần khô héo trong bể lửa Mác-Lê-Hồ, vì thấy rõ thực trạng thống khổ của đại đa số toàn dân Việt Nam như những con nai vàng đang bị bao vây bởi gần 3 triệu con cá sấu nhăn nanh chực nuốt, con trong thời điểm này buộc phải dâng lời khiếm khuyết mà con cảm nhận tự đáy tâm cũng không ngoài mục đích là đánh động tâm tri qúy ngài, ngưỡng mong qúy ngài thức tỉnh, bật lên ngọn đuốc cho chúng con nương theo để đẩy lùi ma vương vào bóng tối, nghĩa là lật đổ tà quyền Cọng sản Việt Nam. Trung ngôn nghịch nhĩ! Con không có ý thất lễ hoặc ám chỉ một riêng ai, mà chỉ mong sự thật đánh động này vượt ra khỏi tự ái cá nhân để cùng nhau diệt ma cứu đạo.

Xin được trích lời Phi lộ trong Thi tập “Giọt Sầu Trên Mắt Mẹ” để nhấn mạnh thêm một lần nữa về hiện tình đất nước Việt Nam dưới thời Cọng sản: “Tuy khói bom, tiếng súng, lằn đạn trên quê hương thân yêu của chúng ta không còn nữa; nhưng chiến tranh của hận thù, giam cấm, tù đày, quản thúc, quản chế; chiến tranh của áp bức, độc tài, tham nhũng, diệt Ðạo, diệt Tông… vẫn mãi tiếp diễn, giết chết mầm sinh của dân tộc; mà ở đó, lệ chưa bao giờ ngừng đổ, máu chưa bao giờ thôi rơi kể từ năm 1975 trên toàn ba miền đất nước. Thế thì ai bảo rằng chiến tranh trên quê hương Việt Nam đã thật sự kết thúc, đất nước Việt Nam đã thật sự hòa bình, và dân tộc Việt Nam đã thoát khỏi vòng nô lệ?”

Hoài Nam - Không Hóa

Đúng Là Âm Mưu Của Cộng Sản

Đinh Lâm Thanh

Một chuyện khó tin nhưng có thật đã và đang xảy ra giữa thời đại nầy: Đó là một cô gái đi xin tiền cho chương trình nhân đạo nhưng lại đặt điều kiện với những người hảo tâm !!!. Vừa nghe qua tưởng chừng như thần thoại, nhưng đây là một chuyện thật, vì cô Tim (Alice Rebeaud, người Thụy Sĩ) được một nhóm người tổ chức những buổi xin tiền của người tỵ nạn nhưng lại ra điều kiện là không được treo cờ Quốc Gia khi có mặt cô ta !

Hành động nầy làm cho người Việt hải ngoại liên tưởng đến việc "Hồng Y Thói Đời’"và "Thích Đỏ Nón Cối" được cộng sản gởi ra hải ngoại để thi hành âm mưu đánh phá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ. Chúng đã ra lệnh cho tín đồ, Phật tử và các tay sai núp bóng trong nhà Chúa nhà Phật không được phép treo cờ Quốc Gia khi chúng đến hành đạo, thuyết pháp và … xin tiền ! Âm mưu đen tối đã bị các cộng đồng hải ngoại bẻ gãy. Lá bài dùng cha, sư không còn ăn khách, cộng sản dàn dựng lên trò mới là dùng chính người nước ngoài đánh lừa để vắt sữa đồng bào hải ngoại. Đó là cô Tim "tóc quăn da trắng" và "ngây thơ đỏ lòng" được những nhóm nằm vùng, cò mồi, tham tiền, ham danh chăm sóc, cổ võ, đánh bóng rồi đưa ra vừa đánh phá Cờ Vàng Quốc Gia vừa móc túi đồng bào hải ngoại.

Xét ra việc nầy thì đúng là kế hoạch mới trong âm mưu kiều vận của cọng sản nhằm đánh phá cộng đồng. Xin đưa ra ba trường hợp điển hình:

1. Trước đây, với âm mưu chính trị, Hà Nội đã xử dụng cò mồi người Việt. Chúng dành ra 10 năm để đào tạo "đối lập cuội" Hoàng Minh Chính rồi gởi ra thế giới bên ngoài với chiêu bài "Tiểu Diên Hồng", chủ trương một chính phủ 3 thành phần (Kế hoạch nầy cọng sản dàn dựng từ 1995 và cho phép Hoàng Minh Chính đưa ra chiêu dụ vào năm 2005). Tiếp đến là huấn luyện cò mồi Nguyễn Cao Kỳ tại các khách sạn ở Sàigòn trong 2 năm, sau đó cho phép trở về Mỹ, kêu gọi một chính phủ lưỡng đảng để gom cộng đồng hải ngoại thành một khối nhằm phục vụ chế độ Hà Nội. Và sau cùng, cộng sản phải mất 5 năm để biến Nguyễn Tiến Trung, con của cán bộ cao cấp thành một du sinh bình thường, ra nước ngoài học và đi khắp thế giới để kêu gọi "nối vòng tay lớn", lập kiến nghị "van" - "xin"một chút ít ân huệ tự do dân chủ Việt Nam (Kế hoạch dàn dựng bằng cách đổi tên tuổi lý lịch lúc Nguyễn Tiến Trung đang còn học sinh cấp I trung học) ! Tất cả các hoạt động kể trên đều nằm trong âm mưu hòa giải hòa hợp dân tộc, nhưng những lá bài nầy đã bị cháy thành tro. Hoàng Minh Chính thất bại trở về Việt Nam để tiếp tục hưởng ân huệ của một đảng viên cao cấp cho đến ngày đi theo già Hồ. Nguyễn Cao Kỳ quay lại với quan thầy và trở thành tên điếu đóm, đấm bóp, bưng bô đổ tiểu cho kẻ thù. Du sinh trẻ Nguyễn Tiến Trung thì bị nhốt vào "lãnh cung" quân đội (Hoặc đổi lại tên tuổi và biết đâu đang sống đế vướng tại một nơi nào đó) vì mặt nạ của tên chính trị sữa nầy đã bị cộng đồng người Việt hải ngoại lột xuống.

2. Bước qua lãnh vực văn hóa, một điểm quan trọng trong chương trình phá rối cộng đồng là cộng sản đã làm một công hai việc: Vừa đề cao những tên ca nhạc sĩ nằm vùng, cung cấp tiền bạc phương tiện cho bọn cò mồi tổ chức những buổi tạ ơn, tưởng niệm. Mới đây chúng tạo ra những vụ tranh cãi chung quanh tập thơ Vô Đề cũng như gây nghi vấn, tố cáo lẫn nhau qua cuốn tự truyện Thế Lực Đen. Chúng đã thành công vì một số ít đồng bào chống cọng nhiệt tình đã vô ý rơi vào bẫy, mất công mất thời giờ khi phải ra tay "đánh" những nhóm cò mồi cãi chầy cãi bướng, dai dẳng, vu vơ và trơ tráo để bảo vệ các con cờ của Hà Nội. Chung quy, mục đích của kẻ thù, chúng tạo ra nhiều ồn ào tranh cãi giữa cá nhân, phe nhóm với nhau để đồng bào hải ngoại xao lãng những vấn đề nóng bỏng trong nội địa như việc bán đất nhường biển cho quan thầy Tàu cọng, chuyện dân oan, chuyện giáo dân đòi đất cũng như giới trẻ, sinh viên đang ra mặt chống đối bạo quyền.

3. Hôm nay, một màn kịch mới, cọng sản đang tung ra một chuyện thiện nguyện quái gở: Móc túi và trắng trợn đánh phá Cờ Vàng Quốc Gia. Một hành động vừa đấm ngay vào mặt cộng đồng tỵ nạn, vừa ngữa tay van xin lòng từ thiện của người Việt hải ngoại. Hai hành động thật mâu thuẫn, cộng sản biết vậy, nhưng chúng vẫn cố tình ra lệnh cho nhóm cò mồi thi hành từ Mỹ sang Âu, không ngoài mục đích thu lợi, miệt thị cờ Quốc Gia và gây xáo trộn cộng đồng. Chuyện ồn ào là một cô gái tóc quăn da trắng đã ở tại Việt Nam lâu năm, làm việc thiện để giúp trẻ em nghèo, khuyết tật và mồ côi vô gia cư. Đây là một trường hợp hiếm có và cao quý mà bất cứ ai có tình người cũng không khỏi cảm động trước con tim của một cô gái mang giòng máu và màu da khác biệt với chúng ta. Nhưng một điều trớ trêu là người đẹp yêu cầu dẹp bỏ Cờ Vàng Quốc Gia ở những lần tổ chức tại San Fernando Valley (Mỹ) vừa qua. Tôi không hiểu là hành động phát xuất từ nghề nghiệp, trí óc và lương tâm của cô Tim hay chính cọng sản Việt Nam móc nối, dàn dựng, ăn chia hoặc áp lực khi cô nàng bị dính chàm của chúng. Một người nước ngoài đã ở trong một chế độ bịp bợm, lừa lọc và gian trá thì trước sau gì cũng bị cộng sản mua chuộc, gài bẫy và huấn luyện để trở thành công cụ đắc lực cho chúng. Cô Tim trước kia là một thần tượng nhưng bây giờ đối với tôi, cô là một cái gai cần phải nhổ bỏ và liệng vào sọt rác. Trước đây trong dịp xin tiền tại Thụy sĩ, cô đã xuất hiện dưới cờ Vàng Ba Sọc Đỏ bên cạnh cờ địa phương. Nhưng trong lần xin tiền tại Mỹ vừa qua, lý do nào ép buộc cô Tim có một yêu cầu nặc mùi cộng sản, rập theo con đường của "Y Đỏ Không Minh Mẫn" và "Thích Aka Đội Nón Cối" đã thi hành chỉ thị của cộng sản trước đây một vài tháng.

Sau khi kiếm được gần bốn trăm ngàn dollars tại Mỹ và Canada, Cô Tim đang trên đường qua Âu-Châu để tiếp tục thi hành lệnh của cộng sản Việt Nam. Điều phải nói ra ở đây là đảng nào, nhóm nào, người nào đứng ra tổ chức cho cô Tim xin tiền dưới sự lãnh đạo của cộng sản ? Hiện giờ tôi biết được năm xứ tại Châu-Âu đang chuẩn bị rầm rộ cho chương trình xin tiền nhân đạo không có Cờ Vàng là Đức, Bỉ, Pháp, Anh và Thụy sĩ. Nhóm tổ chức tại Pháp, Anh và Thụy sĩ chắc chắn đã nhận chỉ thị của các sứ quán nhưng đang giấu kín danh tánh ban tổ chức, ngày giờ và điạ điểm. Riêng hai quốc gia Đức và Bỉ đã lên chương trình rõ ràng để vận động đồng bào ngoan ngoãn đến trút hồ bao dâng cho đảng qua tay cô Tim và đồng bọn cò mồi địa phương. Vậy cô Tim đã vô tình hay chủ tâm kinh tài cho cộng sản để cùng ăn chia kiếm tiền cho cá nhân. Nhưng điều quan trọng là phải vạch trần trước hết các đảng phái, hội đoàn, phe nhóm hay cá nhân nào đứng ra tổ chức thu tiền và lợi dụng cơ hội nầy để miệt thị Cờ Vàng Quốc Gia.

Việc chăm sóc, nuôi dưỡng cho các trẻ em mồ côi, nghèo, khuyết tật tại Việt Nam là bổn phận của bọn cầm quyền cộng sản. Chúng để cho trẻ em đói khát, bệnh tật thiếu nơi ăn chốn ở là một cái tội lớn với đất nước và tiền đồ dân tộc. Bọn cộng sản không biết xấu hổ khi đội váy của một cô đầm ngoại quốc để ăn chận tiền bạc phẩm vật mà còn trốn trong quần cô ta ra ăn xin ở hải ngoại. Không biết bọn cộng sản huấn luyện cô Tim trong một thời gian bao lâu, 3 năm hay 5 năm ( ?) để rồi xua cô ta ra hải ngoại vừa vắt sữa đồng bào vừa lợi dụng hình ảnh của một người nước ngoài để miệt thị và đánh phá Cờ Quốc Gia Vàng Ba Sọc Đỏ. Tôi không phản đối việc góp tiền bạc một cách chính đáng để giúp tận tay người thụ hưởng nhưng phải làm thế nào để tiền không bị bay hơi, cắt xén hay bị cò mồi, trung gian dùng tiền từ thiện, tráo trở làm phương tiện làm giàu cho cá nhân qua bà con thân thuộc ở giòng họ tại Việt Nam. Trong chúng ta, ai cũng có những liên hệ gia đình, bạn bè, đồng đội, thuộc cấp đang gặp khó khăn và tôi biết, đại đa số người ở nước ngoài ai cũng tìm cách chuyển quà cáp tiền bạc về giúp đở một các tế nhị và kín đáo. Đó là một việc làm cần được cổ võ, nhưng với một điều kiện, tiền của không rơi rớt vào tay bọn cọng sản hay những người chuyên sống bằng nghề trung gian, như một vài Việt Kiều, nhân danh thương phế binh, tổ chức lạc quyên hằng năm, lợi dụng tiền cứu trợ để lập cơ sở thương mãi cho gia đình, cá nhân ở tại Sàigòn.

Chương trình xin tiền tại Đức được lãnh sự quán cộng sản Việt Nam ở Frankfurt lên kế hoạch, chỉ thị cho nhóm từ thiện Munich và một cặp vợ chồng người Việt đứng ra tổ chức. Buổi lễ từ thiện xin tiền sẽ tổ chức vào ngày 05.12.2008 (Cũng nên nói qua nhóm từ thiện Munich và cặp vợ chồng nầy không bao giờ cho treo cờ Quốc Gia Vàng Ba Sọc Đỏ và hát quốc ca trong những lần buổi tổ chức). Đây rõ ràng là việc kinh tài và phá hoại chương trình bảo vệ Cờ Vàng Quốc Gia của người Việt hải ngoại do Việt cộng chủ xướng và điều động. Tại Bruxelles, tôi được biết, do một người tỵ nạn, có chân trong ủy ban bảo vệ Cờ Vàng, đã qua Paris tham dự ngày vinh danh Cờ Vàng 60 năm vừa qua, nhưng lại trở cờ thi hành chương trình vét túi đồng bào của cộng sản. Trong thân tình với nhau, xin vị tổ chức ngày vét túi Việt kiều và phá hoại Cờ Vàng Quốc Gia tại Bruxelles lên tiếng cho các cộng đồng người tỵ nạn tại Châu-Âu biết qua những bí ẩn bên trong. Trường hợp tại Pháp tôi mong rằng đảng phái, đoàn thể, hiệp hội nào đang âm thầm tổ chức nên xét lại trước khi khi ra tay. Tôi tin rằng người Việt Tự Do tại Pháp không thể làm ngơ trước việc vừa móc túi làm lợi cho cộng sản vừa lợi dụng cơ hội để đánh phá Cờ Vàng Quốc Gia Ba Sọc Đỏ.

Từ 33 năm nay người Việt tự do hải ngoại đã tranh đấu bảo vệ Cờ Quốc Gia Vàng Ba Sọc Đỏ vì đây là biểu tượng của nước Việt Nam Tự Do, là Tinh Thần Đoàn Kết, là Ý Chí Trang Đấu Cho Dân Chủ, là Sức Mạnh của Cộng Đồng, là Chính Nghĩa Của Tranh Đấu, là Ước Vọng Của Ngày Về. Vậy bất cứ đảng nào, phe nhóm nào, đoàn thể nào, cá nhân nào không đứng chung dưới một màu cờ thì xem như là thành phần chống lại cộng đồng. Và nếu bất cứ đảng phái, phe nhóm, đoàn thể hay cá nhân nào làm tay sai cho cọng sản, lợi dụng thời cơ đánh phá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ thì thì tập thể người Việt Tự Do hải ngoại sẽ có thái độ thích đáng.

Đinh Lâm Thanh
Paris, 11.11.2008


Lời Xin Lỗi Của Hội Người Việt Vùng San Fernando Valley


Nhật Ký Truyền Hình: Lời Xin Lỗi Của Hội Người Việt Vùng San Fernando Valley

Thứ Hai, Ngày 10 tháng 11-2008

Hôm nay trong tiết mục Nhật ký truyền hình, Thanh Toàn trở lại với quý vị qua lời xin lỗi của Hội người Việt vùng San Fernando Valley về những sai sót trong việc nhân nhượng cho cô Tim Aline Rebeaud và những người trong tổ chức Ngôi Nhà May Mắn. Mời quý vị cùng theo dõi trong phóng sự ngắn sau đây (video 3 phút).

* Source: http://www.sbtn.net/default.aspx?Lan...D=31193&Page=1


Monday, November 10, 2008

Hãy Mời Cô Tim Về Việt Nam Gõ Cửa Xin Tiền Tư Bản Đỏ


Thụy Ái

Dư luận người Việt hải ngoại gần đây xôn xao về câu chuyện của cô gái Thụy Sĩ Aline Rebeaud, người còn được biết qua cái tên Việt Nam trìu mến là “Tim” do những việc làm nhân đạo của cô tại Việt Nam. Chẳng thế mà trong một bài viết, nhà văn Giao Chỉ đã ca ngợi:

“Bắt đầu từ một hành động từ thiện lãng mạn qua tiếng khóc canh khuya của đứa bé Cam-bốt trên hè phố Saigon vào năm 1992, cô sinh viên Thụy sĩ đã trải qua 17 năm đẹp nhất của đời con gái dành cho danh hiệu TIM Saigon. Năm nay, Aline 37 tuổi, có thể đã có vài mối tình, chẳng ai biết, nhưng hiện không vướng bận gia đình. Hỏi rằng TIM có bao nhiêu con? Trả lời: “Nhiều lắm, ba trăm, bảy trăm”. Lớn, nhỏ gì, TIM cũng nhận là con mẹ TIM. Có cả con cái lấy vợ, lấy chồng. TIM làm chủ hôn và TIM đã có nhiều cháu. Đó là câu chuyện cô TIM Saigon. ["Tim Thụy Sĩ – Tim Việt Nam ,” Giao Chỉ].

Ký giả Vũ Đình Trọng báo Người Việt đã đi xa hơn, múa bút biến cô Tim thành tiên giáng thế. Trong một bài viết có tựa đề "Tim Aline Rebeaud, Tiên nữ giáng trần cứu vớt sự đau khổ", ông Trọng đã mô tả cô Tim như một nàng tiên trong chuyện cổ tích: “Những em bé mồ côi, bụi đời, hàng đêm đốt những que diêm mơ về người Mẹ hiền với vòng tay yêu thương, che chở. Một cô Tiên ở cách họ nửa vòng Trái Ðất, kéo họ ra khỏi vũng lầy, cho những em bé một bà Mẹ, cho những người tật nguyền một mái ấm. Chỉ với lòng yêu thương những mảnh đời khốn khổ, cô đã tạo nên một chiếc đũa thần kỳ diệu ở thế kỷ 20.”

Câu chuyện thần thoại về cô Tim có lẽ sẽ vẫn được tiếp tục và thành công với những buổi tiệc gây quỹ trên thế giới tại các thành phố, tiểu bang có người Việt Nam cư ngụ mà cô Tim đã đi qua, chỉ riêng tại thành phố San Jose cô Tim đã nhận được $100,000 theo như bài giới thiệu về buổi tiệc gây quỹ của cô Tim của nhà văn Giao Chỉ, nếu như cô Tim Aline trong đêm gây quỹ ngày 25 tháng 10 năm 2008 đã không làm một chuyện dại dột, đó là ra lệnh cho ông chủ tịch Mười Trương của Hội Người Việt San Fernando Valley phải Hạ xuống lá Cờ Vàng Việt Nam khi cô xuất hiện. Việc này đã khiến cho quan khách người Việt Nam nổi giận, thắc mắc, tại sao cô Tim ra hải ngoại xin tiền người Việt cứu trợ nhân đạo, mà lại đòi hỏi người Việt tự do phải tháo gỡ biểu tượng quốc gia của họ? Và, ai muốn chụp hình với cô Tim, nếu đeo huy hiệu cờ vàng thì cô cũng bắt phải tháo ra? Hành động này của cô Tim đã khiến người hải ngoại liên tưởng tới sự đòi hỏi vô lý của Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn trước khi sang Sydney, Úc Châu, rằng người Việt quốc gia tham dự đại hội Thanh Niên Công Giáo tại Sydney không được giương lên lá cờ vàng ba sọc đỏ, với lý do lá cờ này cản trở sự hiệp thông đức tin. Hãy nghe cô Tim giải thích:

“Nếu Ban Tổ Chức muốn treo cờ hay làm gì đó tùy ý, nhưng trong chương trình của Tôi không thể có cờ Vàng Ba Sọc Đỏ. Điều nầy qúy vị biết hơn ai hết, Tôi không thể đứng dưới bất kỳ một lá cờ nào cả,” và, “Tôi làm việc với con Tim, với lòng nhân đạo. Tôi không muốn quý vị gán ghép Tôi vào chính trị, điều đó sẽ gây nên hoàn cảnh bất lợi cho trên 300 con người đang đói khổ hiện nay trong Nhà May Mắn và Trung Tâm Chắp Cánh của chúng Tôi”
[nguồn: http://www.calitoday.com/news/view_article.html?article_id=43b2d4f2e8a2d 6358693376f0282f 93a]

Lời phát biểu này không ngờ lại gây rắc rối cho cô Tim, bởi vì qua những bức hình trưng dẫn từ Ban Biên Tập – Vietland sau đó, đã cho thấy cô Tim đứng vỗ tay hát dưới lá cờ đỏ sao vàng, cô Tim đứng nhận giải “prix-henry-dunant” cạnh hình tượng Hồ Chí Minh, học trò của cô Tim lên bảng trình bầy về lá cờ đỏ sao vàng, vân vân.

Huyền thoại nàng tiên giáng trần nay sụp đổ. Tất cả về cô Tim giờ đây chỉ còn một điều: đó là Tim-Aline nói dối.

Sự nói dối của cô TIM nhắc nhở người Việt hải ngoại đến Huỳnh Tiểu Hương tên thật Huỳnh thị Mận, người cách đây vài năm cũng đã xuất hiện trong vai trò từ thiện, và cũng đã từng thành công trong việc gây quỹ cho trẻ bất hạnh Việt Nam, cho đến khi cô Hương bị một linh mục trong một buổi tiệc gây quỹ đã nhận diện ra cô Huỳnh Tiểu Hương là làm việc cho chế độ trong nước. Một số hình ảnh trưng dẫn sau đó cho thấy Huỳnh Tiểu Hương đứng chụp hình chung với Lê Khả Phiêu, Nguyễn Khánh [nguyên Phó Thủ Tướng VC], Phạm Thế Duyệt, và Nguyễn Thị Bình.

Nàng tiên giáng trần nay đôi cánh gẫy. Huyền thoại Tim-Aline cũng như huyền thoại Huỳnh Tiểu Hương từ nay đi vào dĩ vãng. Cô Tim Aline Rebeaud hay Huỳnh Tiểu Hương có thể được giải thích là bị lợi dụng, là có thể thế này có thể thế kia, là những quân cờ, nhưng rõ ràng cả hai đã nhận chỉ thị mặc áo từ thiện đi ra ngoài hải ngoại thâu góp tiền bạc từ người Việt Tự Do, đem về giải quyết các tệ nạn xã hội do đảng cộng sản gây ra trên đất nước. Ngoài ra, cũng khá đặc biệt, có lẽ do bản tính tự kiêu, xem thường "bọn Ngụy", cho nên khi đi sang nhà “bọn Ngụy” xin tiền, cô cán bộ Tim-Aline đã để lộ tông tích khi vẫn hống hách đòi “bọn Ngụy” phải tuân theo các quy định của cô, từ đó mới sinh ra chuyện. Đúng là “thiên bất dung gian.”

Từ nay nếu cô Tim đi đến đâu xin tiền làm từ thiện, người Việt tự do hãy đề nghị cô Tim trở về Việt Nam, gõ cửa mà xin tiền các lãnh đạo tư bản đỏ Nguyễn Tấn Dũng, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Phú Trọng, cùng các thương gia giầu có trong nước. Người Việt tự do sẽ có những phương cách riêng để giúp cho đồng bào của mình, đó là đấu tranh chấm dứt chế độ cộng sản Việt Nam trên đất nước, qua đó chấm dứt luôn những thảm cảnh mà dân tộc Việt Nam đang ngày đêm gánh chịu.

Thụy Ái
Ngày 10 tháng 11 năm 2008

(trích Nguyệt San Ongcali Tháng 10/san Jose)

  • Những Ðịa Chỉ Đỏ Cần Biết Ðể Xin Tiền Nuôi Trẻ Mồ Côi và Tật Nguyền tại CHXHCNVN
Những Ðịa Chỉ và Nhân Vật Mà VietHelp, ICAN và Cô TIM (Thụy Sĩ) cần Biết Ðể Xin Tiền Nuôi Trẻ Mồ Côi và Tật Nguyền tại Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.

1. Bó hoa cưới...giá 2 tỷ đồng

100 viên đá quý được đính trên các cánh hoa của một bó hoa cưới, khiến nó có giá trị khoảng 2 tỷ đồng và được sách kỷ lục Guiness công nhận là bó hoa đắt nhất Việt Nam từ trước đến nay.
Đám cưới của các đại gia:

Bó hoa với tên gọi là "Thiên hoa bách ngọc" có trọng lượng 1,7 kg, đường kính 45 cm, dài 90 cm, là sự kết hợp các loại hoa hồng trắng, lyly trắng, lan trắng, bách nhật, rễ cây si 100 tuổi cùng với các loại đá, sỏi, sơn, lông vũ và nhiều đá quý.

Trong đó, có 90 viên Ruby Facet đỏ (mỗi viên 2 cara), 9 viên kim cương (mỗi viên 1 cara), đặc biệt 1 viên Ruby sao 21,6 cara.

Các chuyên gia lành nghề của Công ty cổ phần vàng bạc đá quý và đầu tư thương mại DOJI (DOJI Gems & Trade JSC) và Siêu thị hoa LyLy đã tết bó hoa này. Ông Đỗ Minh Phú, Tổng giám đốc DOJI cho hay, 100 viên đá quý tượng trưng cho trăm năm hạnh phúc uyên ương. Ruby tượng trưng cho mặt trời, tự do và quyền lực. Kim cương biểu thị cho sự tinh khiết và ngây thơ...Do vậy, ý tưởng chính của bó hoa bạc tỷ là nhằm tôn vinh hạnh phúc lứa đôi. Tại thời điểm tác phẩm "Thiên hoa bách ngọc" hoàn thành cuối năm 2007 nhiều người đã đặt vấn đề thuê, thậm chí mua lại để phục vụ cho đám cưới của mình.

Tuy nhiên, DOJI từ chối và muốn giữ lại tác phẩm này để trưng bày cho người dân có cơ hội được thưởng thức.

Mới đây, Sách kỷ lục Guiness đã công nhận "Thiên hoa bách ngọc" là bó hoa đắt nhất Việt Nam. Hiện bó hoa được bảo quản tại công ty DOJI, tầng 9, Trung tâm Ruby Plaza và sẽ ra mắt lại vào ngày 30 tháng 6.

2. - Bầu Đức nộp 4 tỷ đồng tiền thuế cho máy bay riêng

Ông Đoàn Nguyên Đức, chủ đội bóng phố núi Hoàng Anh Gia Lai vừa bỏ ra 4 tỷ đồng để đóng thuế VAT 5% cho chiếc máy bay hiệu Beechcraft King Air 350.

Người Việt Nam đầu tiên có máy bay riêng

Bầu Đức sẽ tốn 10.000 USD thuê phi công mỗi tháng \ Máy bay của bầu Đức trễ hẹn về nước vì thời tiết Sau khi hoàn tất thủ tục thuế, hôm 21/5, Chi cục Hải quan Sân bay Tân Sơn Nhất đã thông quan cho chiếc King Air 350, giá khai báo hải quan là 5,1 triệu USD.

Beechcraft King Air 350, số serier FL-417 do Hãng RaytheonAircraft (Mỹ) sản xuất có 12 chỗ ngồi, trang bị động cơ Pratt & Whitney PT 6-60 A (Canada).

Theo quy định, King Air 350 không phải chịu thuế nhập khẩu và tiêu thụ đặc biệt mà chỉ phải nộp thuế VAT 5%. Sau khi tham vấn giá, Phòng trị giá tính thuế Hải quan TP HCM chấp nhận giá khai báo 5,1 triệu USD và như vậy số thuế mà ông Đức phải nộp sẽ là 4 tỷ đồng.

Trao đổi với VnExpress sáng nay, "bầu" Đức cho biết, tổng số tiền mà ông phải bỏ cho vụ mua bán này vào khoảng 7 triệu USD, trong đó giá trị thật của máy bay là 5,1 triệu. Số còn lại là chi phí môi giới, đào tạo phi công, bến bãi ...

"Chúng tôi đang làm các thủ tục xin cấp phép bay, lấy chứng chỉ an toàn ... theo đúng Luật Hàng không trước khi cất cánh lên bầu trời", ông Đức nói.

Chiếc Beechcraft King Air 350 do hãng Beech Aircraft Corporation Mỹ chế tạo được ông Đức đặt mua cách đây 6 tháng.

Máy bay có số serier FL-417, đã bay 3.000 giờ, bảo hành 3 năm. Đây là máy bay phản lực cánh quạt hai động cơ loại nhỏ, sức chở tối đa 11 người, thân dài hơn 10 m, sải cánh hơn 15 m, buồng lái có chỗ cho 2 phi công.

Ông Đức mua King Air 350 bằng tiền túi cá nhân, nhưng máy bay cũng sẽ phục vụ công việc kinh doanh cho công ty bên cạnh nhu cầu cá nhân du lịch, đi lại. Riêng các khoản chi phí như trả lương phi công, phí đậu sân bay, tiền xăng (một giờ bay của chiếc Beechcraft King Air B350 khoảng 350 kg xăng)... đang được tính toán, có thể sẽ do ông Đức chi trả hoặc tính vào chi phí của công ty.

3. Đại gia vung tiền cho ngày cưới

Rượu xịn rót tràn lan, pháo giấy nổ bùm bụp suốt đoạn đường đón dâu, có đám thuê người dẹp đường và làm nghi lễ rước kiểu cung đình. Những đám cưới đại gia như vậy xuất hiện ngày một nhiều ở các thành phố lớn.

Ông Tiến ở một tỉnh ven biển phía Bắc quyết định chi phí tiền tỷ cho lễ cưới con mình. Gia chủ thuê cả một hòn đảo tổ chức tiệc tùng, chia nhỏ làm hai khu vực với các ca sĩ đến biểu diễn. Hàng trăm chai rượu Chivas được mang tới đãi khách. Chú rể đi giày hàng hiệu tầm giá vài nghìn đô, cô dâu thướt tha trong bộ váy cưới vài chục triệu đồng. Tổ chức xong tại đảo, gia đình ông Tiến về Hà Nội làm một bữa tiệc không kém phần hoành tráng với các khách mời khác. "Nhà này quan hệ rộng, khách tới dự khoảng vài nghìn nên chi phí tiền tỷ là chuyện bình thường", một vị khách nói.

Con một gia đình buôn bán giàu có ở Hà Nội đòi bằng được khách sạn bổ sung món vây cá mập vào thực đơn tiệc cưới của mình. Đám cưới của Lâm có tới hơn nghìn khách. Các mâm cỗ ngoài bia còn có thêm chai rượu whisky trị giá hơn triệu đồng. Điều đáng nói là nó được rót tràn lan, dù cả mâm cỗ đó toàn phụ nữ và trẻ con. Một vị khách thân thiết với gia đình cho biết chỉ riêng tiền hoa cũng đã ngót nghét 50 triệu đồng. "Chi phí cho âm thanh, ánh sáng tới 30 triệu, đội ngũ múa hát, tiền thuê cả đoàn ô tô xịn hết gần trăm triệu", anh nói thêm. Một người Việt kiều từ Vancouver về nước cưới vợ tại Hải Phòng tổ chức hoành tráng theo một kiểu khác. Anh làm nghi lễ rước kiệu theo kiểu Hoàng cung. Phái đoàn đón rước thuê từ Huế về, xếp hàng dài cả cây số, dẫn đầu là 4 anh thanh niên đi xe máy, tay cầm gậy khua khoắng dẹp đường. 50 bịch gồm hàng trăm quả pháo giấy bắn xối xả suốt đoạn đường đưa dâu khiến cho dưới chân người đi lại đầy rác. "Họ khiến cho người qua lại vừa ngạc nhiên vừa e ngại vì vượt cả đèn đỏ bất chấp cảnh sát giao thông đang làm nhiệm vụ", anh Lê, một người quay phim cho đoàn kể. Không chỉ vậy, chú rể còn tỏ ra rộng rãi khi thuê một số khách sạn lớn để bao toàn bộ các khách mời từ xa về dự. Nhiều khách sạn 5 sao ở thủ đô là nơi mà nhiều cặp uyên ương mơ được tổ chức ngày lễ trọng đại của mình, đặc biệt là các đôi nhà giàu có.

Hương Uyên, con gái một đại gia buôn bán xe máy, đã phải đặt trước cả năm để có được nơi lý tưởng. Ngày cưới, mẹ Uyên thuê cho con 7 thợ chụp ảnh, chưa kể quay phim. "Được sự đồng ý của gia chủ, các bác phó nhòm tranh nhau chụp lia lịa không khác gì một sự kiện báo chí. Riêng tôi hôm đó chụp được 2 nghìn kiểu, tổng cộng là 24 triệu đồng", anh Dũng ở phố Tôn đức Thắng cho biết. "Nhà này có mỗi cô con gái, tiền nhiều vô kể không biết để làm gì, lại rất thích ảnh nên biết ai chụp hình đẹp ở thành phố là thuê về chụp tất", anh nói thêm. Không chỉ kén ảnh đẹp, khách sạn xịn, nghi lễ long trọng với cả đoàn ôtô đắt tiền, chú rể Khánh ở khu Đống Đa (Hà Nội) còn kén cả biển số xe đẹp đi đón dâu. "Tôi tìm Mẹc (Mercedes) hoặc Lếch xù (Lexus) làm xe hoa, phải là tổng chín, biển tứ quý càng tốt. Các xe đi sau không cần đẹp lắm miễn là số không xấu như tổng tịt hay số lùi. Sau này vợ chồng làm ăn mới suôn sẻ được", anh nói.

Không kém phần cầu kỳ, một thương gia trẻ ở đất Sài Gòn có tên Hoàng, đến ngày trọng đại của mình cũng vung tiền khá mạnh tay. Biết tiếng tăm một nhiếp ảnh gia Hà Nội bởi những bức ảnh khá đẹp của anh phó nháy này, Hoàng liền liên hệ và thuê anh bay vào chụp cho mình với giá cả khá cao, bao luôn tiền vé may bay và ăn nghỉ cho người chụp ảnh. Đám cưới diễn ra hai ngày với những màn trình diễn múa hát cùng hệ thống âm thanh ánh sáng vang dội. Một dàn nhạc kiểu giao hưởng khá ấm cúng, trang trọng khiến cho quan khách dự tiệc phải trầm trồ khen ngợi sự sáng tạo của gia đình. "Làm thế này hay, mới lạ nhưng chắc mất nhiều tiền lắm", bác Oanh, một vị khách mời nhận xét. Choáng, choáng, đó là những gì mà nhiều quan khách tới dự tiệc người nhà giàu nhận xét. "Có những đám tôi cứ ngỡ ngàng như mình đang bước vào một thế giới khác vậy, bởi nó sang trọng quá, đắt tiền quá", chị Mỹ ở phố Hàng Bông thốt lên khi kể lại mình dăm bảy lần đi ăn "tiệc năm sao". Hoàng Hà Rượu xịn rót tràn lan, pháo giấy nổ bùm bụp suốt đoạn đường đón dâu, có đám thuê người dẹp đường và làm nghi lễ rước kiểu cung đình... Những đám cưới đại gia như vậy xuất hiện ngày một nhiều ở các thành phố lớn.

4. - Doanh nhân sắm xe xịn

Xe siêu sang 21 tỷ đồng gắn biển tứ quý

Chiếc đắt nhất Việt Nam này được gắn biển tứ quý 77L-7777 - biển số Bình Định, nơi bà Dương Thị Bạch Diệp sinh và lớn lên. UBND tỉnh này đã chỉ đạo cảnh sát giao thông cấp biển số nói trên. Rolls-Royce 1,3 triệu USD có mặt tại VN \ Chiếc xe đóng thuế cao nhất Việt Nam \ Nội thất chiếc xe đắt nhất Việt Nam Rolls-Royce Phantom 1,3 triệu USD về đến Việt Nam.

Mẫu xe siêu sang Phantom mà đại gia bất động sản Sài thành Dương Thị Bạch Diệp đặt hàng, đã kết thúc cuộc hành trình dài 2 ngày và hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất - TP HCM lúc 5h30 chiều 29/1. Rolls-Royce đầu tiên có mặt tại Sài Gòn \ Xe siêu sang kén người lái

Chiếc xe đóng thuế cao nhất Việt Nam

Bà trùm bất động sản Sài Gòn - Dương Thị Bạch Diệp vừa bỏ ra 13,056 tỷ đồng để đóng thuế cho chiếc Rolls-Royce Phantom đời 2008, dù chiều mai 29/1, siêu xe này mới có mặt tại sân bay Tân Sơn Nhất - TP HCM. Nữ đại gia tậu xe siêu sang \ Sếp bà chịu chơi \ Tiêu tiền kiểu sếp bà. Một đại gia Sài thành tậu Rolls-Royce 1 triệu USD. Chiếc Rolls-Royce Phantom đời 2008 màu đen mới 100% do một đại gia Sài Gòn đặt hàng từ Mỹ đã có mặt tại kho ngoại quan Cảng Lotus - TP HCM hôm 18/1. Đại gia Sài Gòn tậu xe "kim cương" / Chùm ảnh xe Phantom.

Thêm một đại gia Sài Gòn tậu xe siêu sang

Chiếc xe Bentley Continental Flying Spur màu trắng, phiên bản Mulliner do một đại gia trong ngành thực phẩm tại TP HCM đặt hàng vừa về cảng TP Saigon hôm 11/1.

Theo ước tính ban đầu giá trị chiếc xe vào khoảng 8,5 tỷ đồng. Chùm ảnh xe Bentley của bà chủ Shiseido VN / Ảnh xe "kim cương" của đại gia ngành thép

Doanh nhân mua ôtô bọc thép chống đạn

Một doanh nhân tại Hà Nội đã bỏ ra 320.000 USD, tương đương với 5,1 tỷ đồng để mua một chiếc BMW X5 bọc thép có khả năng chống đạn. Nữ đại gia tậu xe Bentley \ Quý bà chơi xe Rolls-Royce

Tư nhân đi xe biển xanh 'tứ quý lộc'

Mấy ngày qua, dư luận bắt đầu xôn xao về thông tin có một chiếc ôtô loại 4 chỗ hiệu Lexus- LS 430 (dòng xe hạng sang của hãng Toyota) mang biển số xanh của Hà Giang 23C-6666 liên tục chạy trên đường phố Hà Nội. Đấu giá xe của nguyên chủ tịch thành phố Hà Nội

Chủ nhân xe Rolls-Royce 1,5 triệu USD là một quý bà

Sở hữu chiếc Rolls-Royce Phantom trị giá gần 1,5 triệu USD, đắt nhất Việt Nam, là đại gia bất động sản Sài thành Dương Thị Bạch Diệp. Tháng sau, xe sẽ từ nước ngoài về với chủ qua con đường chính ngạch. Nữ đại gia tậu xe Bentley \ Siêu xe 1,5 triệu USD sắp xuất hiện \ Sếp bà chịu chơi

Đấu giá xe của nguyên chủ tịch thành phố Hà Nội

Lãnh đạo UBND thành phố vừa quyết định đấu giá chiếc xe Lexus trị giá trên 4 tỷ đồng mà nguyên chủ tịch UBND TP Hà Nội Hoàng văn Nghiên từng sử dụng. Biệt thự của cựu chủ tịch TP Hà Nội - Hoàng văn Nghiên

Rolls-Royce mới tinh có mặt tại Việt Nam

9h sáng qua, một chiếc Rolls-Royce Phantom màu đen mới 100% đã được thông quan tại cảng Tân Sơn Nhất, TP HCM. Đây được coi là chiếc xe hạng siêu sang mới nguyên đầu tiên xuất hiện tại Việt Nam. Rolls-Royce 1 triệu USD đã có chủ \ Ảnh chiếc Rolls-Royce Phantom đầu tiên tại Việt Nam

Siêu xe 1,5 triệu USD sắp xuất hiện

Theo tiết lộ của một thương gia tại TP HCM, chậm nhất là cuối năm nay, một chiếc Rolls-Royce Phantom đời 2008, ước tính trị giá hơn 1,5 triệu USD sẽ rời cảng biển Anh để về Việt Nam. Siêu xe 1 triệu USD

Rolls Royce 1 triệu USD đã có chủ

Chiếc Rolls-Royce Phantom đột ngột xuất hiện trước cửa khách sạn Sheraton đường Đồng Khởi, quận 1 TP HCM lúc 19h tối qua. Người lái chiếc xe trị giá triệu đôla này là Chủ tịch tập đoàn Khải Silk - Hoàng Khải. Siêu xe 1 triệu USD cập cảng TP HCM.

Chiếc Rolls-Royce triệu USD sắp có chủ

Công ty TNHH Hoàng Trọng (TP HCM) đang hoàn tất các thủ tục cuối cùng để chuyển nhượng siêu xe 1 triệu USD Rolls-Royce cho người chủ khác trong một vài ngày tới. Siêu xe 1 triệu USD \ Ảnh chiếc Rolls-Royce Phantom

Siêu xe 1 triệu USD cập cảng TP HCM

Tối qua (21/8), mẫu xe siêu sang Rolls-Royce Phantom đã có mặt tại showroom của công ty TNHH Hoàng Trọng TP HCM. Phantom được nhập về theo đường chính ngạch và trị giá ước tính lên đến hơn 16 tỷ đồng.

Tổng giám đốc 'xài sang' thêm tội nói dối lãnh đạo

Sau hàng loạt những sai phạm về sử dụng xe công vụ, Tổng giám đốc Tổng công ty Vật tư nông nghiệp Trần Văn Khánh vừa được xác định thêm một tội "báo cáo sai số liệu", với số tiền chênh lệch lên tới hàng chục triệu đồng. Ông tổng giám đốc "xài sang" \ 15 năm làm sếp 20 lần bị tố cáo
Maybach sang Việt Nam chăm sóc khách hàng quý tộc

Đoàn chuyên gia của hãng xe siêu sang Maybach sẽ đến Việt Nam vào đầu tuần tới để kiểm tra động cơ và tiến hành bảo dưỡng cho chiếc Maybach 62 mà Công ty Hoàng Trọng nhập về cuối năm ngoái. Xe siêu sang nhất thế giới có mặt tại Việt Nam \ Maybach 62 về với chủ xe
Một doanh nghiệp đặt mua 5 xe APEC E280

Danh sách các đơn vị đăng ký tham gia đấu giá xe APEC đã lên đến con số hàng trăm. Trong đó có một doanh nghiệp tư nhân ở miền Bắc đặt cọc tiền mua liền 5 xe Mercedes – Benz E280, với tổng trị giá tính theo giá khởi điểm gần 9,9 tỷ đồng.
Maybach 62 đã về với chủ xe

Chi cục Hải quan khu vực 3 TP HCM cho biết vừa thông quan và trao chiếc Maybach 62 cho chủ nhân của nó. Sau khi cộng thêm thuế và các khoản chi phí khác, chiếc xe này có giá gần 400.000 USD, tương đương 6 tỷ đồng.

Mua siêu xe Maybach không dễ

Không thể mua một chiếc Maybach đơn giản như mua Camry hay Civic. Maybach chọn người để bán chứ không phải ai có tiền cũng đến mua được. Đó là lý do tại sao chiếc Maybach 62 về tới VN hôm 27/11, nhưng phải đặt tiền mua từ năm 2005 và qua rất nhiều khâu trung gian.
Siêu xe sang nhất thế giới có mặt tại TP HCM

Tối qua, chiếc xe đầu tiên thuộc hạng "siêu sang" Maybach 62 đã có mặt tại showroom của công ty TNHH Hoàng Trọng TP HCM. Maybach 62 nằm trong top 10 xe đắt nhất thế giới, có giá chào bán ở Mỹ là 385.250 USD, nếu nhập về VN theo đường chính ngạch giá có thể vượt 1 triệu USD.

(TRÍCH NGUYỆT SAN ONGCALI THÁNG 10/SAN JOSE)