Monday, August 11, 2008

Thủ tướng không người lái "Dũng Xà Mâu" đang trong tình huống "Sầu Ma" kinh tế


Trương Minh Hòa

Làm kinh tế không phải "giản đơn" như chuyện khủng bố, trong thời kỳ gây chiến trước đây, làm theo lịnh đảng vác súng cối qua nhiều lối sương mờ, lợi dụng địa hình mà nã bừa bải vào khu đông dân cư, hổng chừa nhà thương, trường học; đặt mìn ở công cộng, ám sát, mổ bụng, chặt đầu, lấy súng AK 47, CKC rình mò bắn sẻ bất cứ ai cỡi xe Honda trên lộ, hể giết được nhiều người, làm dân hoảng sợ là đạt mục đích yêu cầu" thời thượng" của cái gọi là cách mạng dân chủ nhân dân:

"Thi đua ta bắn Honda.
Không phải công chức, cũng là quân nhân".


Mỗi người có cái sở trường riêng, bác sĩ chỉ giỏi trong bịnh lý, còn thợ máy giỏi xe cộ, nông gia có nhiều kinh nghiệm phân bón, trồng tỉa. Nhưng chỉ có người Cộng Sản thì khác hơn "người thường", với cái quá trình: "nhỏ đếch học, lớn làm tổng bí" hoặc là "nhỏ không học lớn làm tỉnh ủy", mà giáo sư Nguyễn Ngọc Huy gọi: "dốt mà làm lớn như con khỉ ngồi trên bàn". Dù dốt, nhưng nhờ tàn ác, có cây súng, mã tấu trong tay nên muốn làm gì cũng được, ai cải là giết, là hành vi tàn bạo của kẻ cướp, được họ gọi là: "bạo lực cách mạng". Tuy nhiên, khi thằng thiến heo, gã đánh xe bù ệt, tên du kích, gã nông dân dốt mà lên làm kinh tế, thì đất nước đi từ nghèo đến mạt là điều khó tránh khỏi, như người làm rẫy mà được "nâng cấp" làm bác sĩ giải phẫu, thì chỉ có "người giả làm bằng plastic" mới hổng chết mà thôi.

Sau 1975, đám khủng bố gốc chăn trâu, đầu trộm đuôi cướp, lưu manh điếm đàng, du thủ du thực, trôi sông lạc chợ là thứ cặn bã nhất trong số cặn bã xã hội rất là tâm đắc khi mà: "đời ta bỗng lên hương", trở thành vua, chúa, cầm quyền, với lý thuyết duy vật chủ nghĩa, họ "cụ thể" và văn minh lắm, nên mới lấy "tã bịt háng" phụ nữ trong thời kỳ kinh nguyệt hàng tháng để làm "khẩu trang" bịt kín mũi, miệng, đi ngang qua đống rác "tàn dư chế độ Mỹ Ngụy để lại", hay động viên dân chúng đi làm công tác vệ sinh "phòng dịch tể, dịch ôn, dịch vật". Sau khi "cách mạng thành công", người dân thành thị mới tá hỏa khi thấy các bác sĩ mật khu với trình độ học vấn cao "đại học sơ cấp trường làng", chả cần phòng mổ (theatre) như bọn "phản động nước ngoài", bác sĩ, y sĩ đi tới bất cứ nơi đâu hành nghề, chỉ cần dùng tấm "mây bồ" bằng tre đan, bao quanh và mổ bịnh nhân như "lò mổ heo lưu động", rồi tiết kiệm dùng nước dừa xiêm thay nước biển, cấy nhao người thoải mái khi đất nước ta còn nghèo trở thành "lương y như đồ tể", từng đưa nhiều bịnh nhân "tiêu diêu nơi miền cực lạc" hay "về với nước chúa" chỉ cần gặp các "RANH Y" được đảng cấp cho "licence to kill".

Trong lãnh vực điều hành quốc gia, với những đỉnh cao trí tuệ NÒI người như Lê Duẩn, Nguyễn Văn Linh, Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải, nay là nguyễn Tấn Dũng, Nông Đức Mạnh trở thành "kinh tế gia" hay "kinh tế giả" đưa đất nước phiêu lưu trên "con thuyền kinh tế không bến" qua các chính sách kinh bang tế thế "không người lái", khiến con thuyền "độc lập, tự do, hạnh phúc" đi về đâu cũng không biết. Có một điều chắc chắn 100% là: sau khi lên làm kinh tế, dân thì mạt rệp, nhưng những nhà kinh tế dị mô với công thức sau nầy là: "lấy kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa" đều trở thành tỷ phú Mỹ Kim, là thành quả kinh tế "vượt bực", vượt chỉ tiêu, làm giàu nhanh, giàu mạnh, giàu mà không cần lao động nhưng vinh quang.

Kinh tế, chính trị, xã hội, khoa học, kỹ thuật, luôn đòi hỏi phải có trình độ, khả năng chuyên môn, nhưng người Cộng Sản thì hổng cần, hễ có súng trong ta là cứ bóp cò, tiến tới, tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc, tiền dài dài, trật trúng hổng cần biết "sống chết mặc dân, tiền cán đầy túi". Trước đây, mụ "phét ngôn viên" Phan Thúi Thanh, là đàn chị vô vàng kính yêu của tên "phét ngôn viên" Lê Dỏm ngày nay, lúc mụ còn ọ ẹ đã khẳng định với thế giớ rằng: "Việt Nam không có thói quen bảo vệ hòa bình". Thì ra là từ trước đến nay, đảng Cộng xẻng chỉ biết lấy "chiến tranh" khủng bố làm "cơ sở". Được biết năm 2008 nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam bon chen làm hội viên "không" thường trực Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc, chắc chắn là không có thói quen đưa quân sang các vùng có biến động để bảo vệ hòa bình. Như vậy là chắc là tổ chức Liên Hiệp Quốc nầy đang đi trên đà "suy thoái" nên mới đưa kẻ hiếu chiến vào làm chức năng "bảo vệ hòa bình", cũng giống như đưa tên ăn cướp vào làm trong ngành cảnh sát vậy.

Tưởng thú, tức là "thủ tướng không người bầu" Nguyễn Tấn Dũng, tức là Dũng Xà Mâu đang trong "tình huống sầu ma" kinh tế, có triển vọng "phục viên" và sau đó cũng có khả năng sẽ trở thành "phản tỉnh" như Võ Văn Kiệt sau khi "giã từ chức thủ tướng" và được một số cơ quan TRUYỀN mà KHÔNG THÔNG cò mồi hải ngoại ca tụng như nhà "DÂN CHỦ" sau khi "GIŨ CHÂN" khỏi quyền lực, trở về với túi bạc, đương nhiên là tên nông dân dốt trở thành tỷ phú Đô La Mỹ mà không cần "kinh qua giai đoạn quá độ làm ăn, kinh doanh" như các tỷ phú có tên trong danh sách những người giàu nhất thế giới. Chuyện "quản lý" kinh tế đâu phải "giản đơn" như bắn sẻ, giựt mìn, tổ chức Công an bắt người, giết hại các chiến sĩ yêu nước trong các tổ chức phục quốc sau 1975 tại Việt Nam. Nên sau thời gian QUẢN LÝ, thì đất nước, tiền tệ đi vào tình trạng QUỶ LÁN, là điều khó tránh khỏi. Bọn TƯ SẢN phản động nước ngoài, sau khi "vượt bức tường hối lộ", vào tới Việt Nam là có khả năng làm TAN SỬ đảng Cộng Sản dễ dàng, khỏi cần "kinh qua thời ký quá độ", từ Cộng Sản biến thành tư bản đỏ một thời gian ngắn, chỉ cần làm một lần thủ tướng, tổng bí thư, chủ tịch nhà nước là:

"Tiền vô như nước sông Đà.
Tiền ra nhỏ giọt như cà phê phim
".

Tuy nhiên, cái bọn "tư bản phản động nước ngoài" là bóng ma diễn biến hòa bình của các thế lực tiền tệ, cấu kết với bọn xấu nước ngoài "đang tiến công" tiến vào làm giàu, trận cuối là trận nầy "bằng cách khai thác sức lao động rẻ mạt, được sự "nhất trí" của đảng, cấu kết với nhau để cùng chung mục đích: "lao tư lưỡng lợi", tức là kẻ có tiền, người có nô lệ. Nhưng bọn nầy cũng dữ tợn, với "vũ khí ta mang đâu có phải là tên lửa" nhưng là "hệ thống ngân hàng, tiền rừng bạc biển, bao phen làm bạt vía quân thù, khắp nơi nơi, đều là tư bản". Như vậy, thì cái "tình huống" kinh tế đang là" kẻ thù nguy hiểm" luôn luôn đe dọa sự sống còn của đảng và nhà nước:

"Đầu tư như cánh chuồn chuồn.
Khi lời bám lấy, lổ buồn bay đi".


Dũng Xà Mâu tưởng bở, từ lâu vận động phe cánh, luồn cuối, nâng bi quan thầy Trung Cộng, liếm "đít" cả đế quốc Mỹ, mới "tranh thủ" thủ được cái chức thủ tướng, dần dần với tham vọng xa hon là sẽ:

"Tiến lên chiến sĩ đồng bào.
Lên làm tổng bí, đời nào vui hơn?"


Tên DU KÍCH, khi chưa thành công ở trong rừng, làm liên lạc viên, nằm DÍT CU chờ thời, nhờ có mang dòng máu "Khỉ trung ương" mà công danh lên như diều gặp gió, từ một gã du kích, công an, y tá tăng quan lãnh đạo tỉnh, phó thủ tướng và năm 2007 là thủ tướng. Bọn đón gió, gián điệp nằm vùng, phe cánh trong nước rất mong muốn thằng Dũng Xà Mâu sẽ làm thủ tướng lâu dài, ít ra cũng như Phạm Văn Đồng là đạt mục đích yêu cầu, để cùng nhau "cộng hưởng" mồ hôi, xương máu của dân, chúng còn tung hỏa mù, thuộc về "tin tức khí tượng cho tàu chạy ven biển" hay "báo cáo khí tưởng thủy văn "với nguồn" tin không người lái "làm cho dân trong và ngoài nước" giựt con mắt" khi lếu láo so sánh Dũng Xà Mâu như là Boris Yelsin ở Việt Nam, đây là cái màn tung hỏa mù và quảng cáo theo kiểu: "Sơn Đông mãi võ" hay là "màn kịch Lói vô duyên" có tựa đề là "ĐẤT CHUYỂN" không còn ăn khách, cũng chả ai thèm nghe, vì biết đây là vở tuồng cũ soạn lại; chớ Dũng Xà Mâu không bao giờ biết hối cải, phục thiện, đó là bản chất "Việt Cộng thằng nào cũng như thằng nấy", chỉ trừ khi nào dân đứng lên kéo xuống mà thôi.

Dũng Xà Mâu gặp ngay cái "tình huống" kinh tế thị trường trên "cao trào" làm tiêu tán "xã hội chủ nghĩa" kể từ khi mới lên làm KINH TẾ, nên sau khi KÊ TÍNH thì mới biết thế nào là: "quản lý kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa, có trăm lần vui có vạn lần sầu".

Từ khi mới nhận chức cuối năm 2007 đến nay, tình hình kinh tế dồn dập những "thoái trào", được coi là giai đoạn cuối cùng tác động, là cơn sóng thần kinh tế đang ụp vào Việt Nam, đe dọa cuống hết "thành quả cách miệng" xây dựng trên lừa đảo, xương máu dân từ gần 80 năm qua, đã đến lúc cái chế độ nầy sẽ phải "giả từ gác trọ" đi theo Nga, Đông Âu theo tin tức, vào tháng 8 năm 2008, năm nay trong nước, con số công nhân đình công "vượt chỉ tiêu" tới 400 vụ.

Mới nhất là vào lúc Trung Cộng sắp mở Thế Vận Hội, thì có tớ 14 ngàn nhân công làm việc cho một công ty do chủ nhân Nam Hàn ở thành Cáo Hồ đình công đòi tăng thêm 18 đô la mỗi tháng; nhưng công ty chỉ chấp nhận 12 đô, nên nhân công "đếch" chịu, hai bên đang giằng co. Được biết lương tháng công nhân từ 50 đến 60 đô la Mỹ, thì làm sao sống nổi trong thời buổi vật giá leo thang không ngừng:

"Mắc, vật giá mắc, leo thang, không ngừng nghỉ.
Cho công nhân khốn khổ suốt năm dài.
Cho thị trường nhân dụng lắm đình công.
Cho đảng Cộng sớm tiêu tan càng tốt".


Cái "tình huống SẦU MA" kinh tế, làm cho Dũng XÀ MÂU chới với, lạm phát tăng 27%, giá thực phẩm không cánh mà bay cao tới 73%, giá dầu tăng 46%, tiền thuê nhà tự động tăng do các chủ "hộ" là 25%; nhà nước hổng còn trợ giá xăng dầu tới 30% còn nhiều thứ tăng khác, chưa ghi nhận được. Mặt khác, dưới tài "quản lý kinh tế" theo trình độ "đỉnh cáo trí tuệ du kích", thằng Dũng Xà Mây không thể kiểm soát được giá hàng hóa gia tăng hàng ngày, do đám gian thương (cũng là đảng viên, con cháu các cụ cả) tự ý qui định, biến thị trường tiêu thụ Việt Nam trở thành "loạn cào cào", nền kinh tế được coi là MẠNH, tức là mạnh ai nấy tăng giá, mới là chuyện đáng cảnh báo. Bây giờ thì "tình huống" xe hơi hai bánh, bốn bánh được dân tự động hạn chế, đi bộ hay xe đạp để đỡ tốn xăng, nếu gã Lê Duẩn còn sống tới ngày nay, thì chắc là hồ hởi phấn khởi khi nhìn thấy lại cảnh dân chúng hành nghề đẩy hàng hóa bằng kiểu xe bù ệt, là lối vận chuyển hàng hóa thời thực dân Pháp cơ!. Lúc nầy các cơ quan bảo vệ môi sinh, thủ tướng Kevin Rudd, bộ trưởng ngoại giao Stephen Smith, bà bộ trưởng Penny Wong, peter Garrett của nước Úc, hay cựu phó tổng thống Al Gore (người vừa đoạt giải Nobel), nếu tới Việt Nam thì cũng phải thán phục "tinh thần bảo vệ môi sinh" giúp cho trái đất bớt nóng. Nếu toàn thế giới làm theo Việt Nam, chắc chắn các chủ mỏ dầu ở Trung Đông đành phải đóng mỏ, đi chăn trừu cho chắc ăn.

Tình hình nầy khiến cho 161 tên "lưu manh" nồng cốt bộ chính trị trung ương đảng Cộng Xẻng mở cuộc hợp "khẩn trương" vào tháng 7, nhiều tên" tướng cướp gặp thời "lo lắng ngày đền nợ máu nhân dân không xa, khi cái "chỉ tiêu" phát triển được, đám Dũng Xà Mâu hồ hởi phấn khởi đề ra là 9% trong năm 2008 là khó thực hiện, rồi họ tự giác cho xuống 6,5%. Nhưng theo sự thẩm định của Ngân Hàng Phát Triển Á Châu (Asia Development bank) thì cái "chỉ tiêu" nầy không thể vượt quá 5%, tức là nền kinh tế Việt Nam đang thực sự bước vào thời kỳ "con thuyền không bến" khi mà những kinh tế gia, kinh tế giả (chớ không phải kinh tế thiệt) trở thành nhà "quản lý kinh tế KHÔNG NGƯỜI LÁI".

Tình hình nầy làm cho dân chúng cảm thấy cần phải thay đổi chính quyền càng sớm càng tốt, dĩ nhiên là họ hổng muốn "thay ngựa đổi dòng", tức là nhóm ăn cướp nầy thay cánh ăn cướp khác, tiếp tục ăn cướp tiếp, có tới hơn 80% dân chúng muốn "từ thành phố nầy đảng phải ra đi" để chôn luôn cả một chế độ phi nhân, tàn bạo.

Nhìn thấy vấn đề "cực kỳ khẩn trương" nên bộ chính trị với một số "đầu lãnh" như Nông Đức Mạnh, Lê Hồng Anh, thượng tướng Phùng Quang Thanh đặc biệt là, phó thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng, Hồ Đức Việt là trưởng ban Tổ Chức Trung Ương đảng vốn là "quê quán với Hồ Chủ Tặc", đang muốn tranh giành với Hoàng Trung Hải và Nguyễn Thiện Nhân, trong vai trò thế Dũng trong tương lai nếu tình hình kinh tế suy sụp không thể đảo ngược được. Riêng Dũng Xà Mâu, thì cũng đang có tham vọng tiến xa, có thể nhắm tới cái ghế của đứa con rơi của Hồ Chủ Tặc là Nông Đức Mạnh, nếu sau nầy có thay đổi. Tuy nhiên cái ngai "vua" nầy vẫn còn nhiều người ngấm nghé, trong đó phải kể đến Trương Tấn Sang và Phạm Quang Nghị.

Trước mắt, Dũng xà mâu đang lâm vào "tình huống sầu ma" khi nền kinh tế bấp bên, không người lái, nếu có lái cũng không nổi, nên tiền tệ, vật giá, mọi thứ là:

"Cũng đành nhắm mắt đưa chân.
Thử xem vật giá tăng dần đến đâu?"


Đảng Cộng Sản Việt Nam từ khởi thủy, lúc Hồ Chí Mén còn ọ ẹ, tinh thần "kỳ thị Bắc Nam" trở thành truyền thống của đảng, nên khi Dũng Xà Mâu dù có mang giòng máu "bắc trung ương" nhưng cái gốc giá vẫn còn. Những cán bộ miền Bắc bắt đầu lấy lại phong độ và uy thế để làm cuộc đổi thủ tướng, loại cánh miền Nam ra khỏi những chức vụ then chốt như thủ tướng, chủ tịch nhà nước mà từ lúc Sáu Dân tới nay, thủ tướng là người Nam. Hình như đám miền Bắc đang có toan tính, nhân tình hình kinh tế tồi tệ mà ra tay hạ bệ Dũng Xà Mâu, cũng là đám cướp tranh nhau vì quyền lợi, nên chắc có lẽ Dũng Xà Mâu cũng đã biết trước mà ra tay "tiên hạ thủy vi cường", thay đổi toàn bộ 5 tướng quân khu Hà Nội để tránh những bất trắc xảy ra, thật là "kẻ tám lạng, người nửa cân". Tuy nhiên, dù có thay ngựa nửa chừng, thì nền kinh tế dị mô ở Việt Nam vô phương cứu chữa, vì dân đã mất tín nhiệm đồng tiền in hình tên ác ôn Hồ Chí Minh từ lúc đánh tư sản sau 1975 đảng Cộng Sản Việt Nam đã "tự sát", nay tiền tệ chỉ là thây ma chưa chôn thôi.

Dân chúng đếch tin đồng tiền Hồ, quay sang dùng vàng trao đổi sau 1975 và ngày nay có thêm đồng Mỹ Kim, tiếp tục trở thành "tín dụng" cho mọi giới, kể cả cán bộ đòi hối lộ cũng phải tính bằng Đô La hay cây vàng. Kinh tế Việt Nam chỉ phát triển khi nào hệ thống tiền Hồ không còn nữa, tức là "ĐẢNG CÒN là ĐÒN CẢN" đất nước, tình hình nầy thì chỉ có nước chờ chết, dù có thay đổi các chức vụ cũng vô ích, cán bộ nên lo "chẩu" là vừa, nhưng liệu những thằng ăn cướp nầy có giữ được túi bạc không? Khi mà chế độ sụp đổ, dân chúng sẽ tố cáo những tên lãnh đạo nầy nhiều tội: diệt chủng, vi phạm nhân quyền, giết người thì tòa án quốc tế là nơi "nghỉ mát" lý tưởng cho cuộc đời còn lại và tài sản nhân dân phải trả lại cho nhân dân, là công bằng vậy.

Trương Minh Hòa

«THÓI ĐỜI» CỦA MỤC TỬ GIOAN BAOTIXITA «TÂN THỜI» - HỒNG Y PHẠM MINH MẪN


Hồng Lĩnh

«Thói đời» bưng tai, bịt miệng, che mắt của mục tử Gioan Baotixita Mẫn.

Hai nguyên tắc căn bản của Thiên Chúa Giáo: Công bằng và bác ái. Xã hội Việt Nam ngày nay xem ra không đủ giấy bút để ghi chép hết các bất công: Chém giết và tù đày các người vô tội, cướp giật trắng trợn bằng mọi hình thức tới những dân quê nghèo đói để tồn tại trên mãnh đất ấy. Tất cả đã lao đầu đi tìm, như các con thiêu thân thấy ánh đèn, lợi lộc và miếng ăn với trăm ngàn mưu ma chuớc quỷ, bất chấp các giá trị đạo đức. Khi đã tới điểm gãy vở nầy và VN đang ở điểm nầy, công bằng và bác ái không còn chỗ sống.

Giáo Hội Công Giáo Việt Nam đã bị bách hại, không kể các bách hại trong 300 năm truớc kia, từ khi quân của Mao vuợt sông Dương Tử và tiến về phía Nam. Đám man rợ nầy tiến về biên giới để hỗ trợ giặc Hồ trong việc thiết lập chế độ Cộng Sản tại Việt Nam. Nay vì áp lực quốc tế. Tại Việt Nam các tín đồ của một vài tôn giáo nay «được phép» đi đứng thờ phượng. Một hình thức hành đạo nhưng không tất cả của một đạo giáo ! CSVN cho phép làm như thế để nói rằng có tự do tôn giáo tại VN. Mục đích tuyên truyền và che mắt người thường. Nhưng hai căn bản của một tôn giáo phải ở chổ phát triển và giáo dục, lại bị cấm đoán hay bị giới hạn xuống mức tối thiểu.

Muốn diệt sự hiện diện của một tôn giáo tại VN, CSVN không cần phải cấm đoán hình thức hành đạo ấy. Chúng chỉ cần cấm đoán hay giới hạn viêc đào tạo thành phần chăn chiên để đàn chiên thiếu kẻ chăn chiên hướng dẫn, và đàn chiên sẽ tự tan rã. Như muốn diệt một thào mộc không nhất thiết phải bứng hay đốt nó đi, mà chỉ cần tiêu diệt phần tăng trưởng. Nói chung là diệt hai yếu tố chính: Thành phần linh hướng và giáo dục.

Theo truyền thống của một gia đình Thiên Chúa Giáo, phép rửa tội với lời hứa bỏ ma qủy chưa tạo đuợc một con chiên đích thực. Sau phép rửa là cả một hệ thống giáo dục cần phải có và Giáo Hội Công Giáo VN (GHCGVN) luôn đặt nặng vấn đề giáo dục và đào tạo vững chắc thành phần linh hướng. CSVN hiện đang chận hai vấn đề căn bản nầy đối với GHCGVN nói riêng và các tín ngưỡng khác tại Việt Nam nói chung. Các viếng thăm của các phái đoàn Vatican mỗi lần tới VN luôn về tay không vì hai vấn đề trên, tuy đào tạo kẻ chăn chiên và giáo dục mầm non không có gì là chính trị cả.

Ngoài ra CSVN còn bày mưu ma chuớc quỷ. Chúng đã điều kiện hoá việc bổ nhiệm, tuy đã tối thiểu, các chức vụ quan trọng như giám mục và linh mục trong GHCG VN thông qua các «quan điểm chính trị» của các vị này, mà không hề coi trọng khả năng chăn dắt con chiên của các vị chủ chiên. Đảng tịch xem ra rất quan trọng trong các bổ nhiệm nầy nên mới có việc TGM Nguyễn Kim Điền đã phải hy sinh do mưu đồ đen tối của CSVN. Nay phần đông hàng lãnh đạo GHCGVN đang run lẩy bẩy trước thế lực quỷ đỏ và không cảm thấy một chút hổ thẹn đối với các thánh tử đạo VN (117) của 300 bắt đạo trước kia !

Điểm kiêu hãnh của GHCGVN là một giáo hội của máu và nước mắt. Hãy xem ngay truớc cửa tòa Giám Mục thành phố Hồ Chí Minh, có bao giờ thấy một lời an ủi một an ủi của mục tử Gioan Baotixita tân thời với bao dân oan dãi dầu mưa nắng. Hay với Linh Mục Nguyễn Văn Lý đang co quắp tại chốn từ đày vẫn hằng mong một cuộc thăm viếng an ủi của vị mục tử tân thời nầy. Mong đến bao giờ? An ủi và xoa dịu nỗi đau cuả con chiên chính là nhiệm vụ của các vị chủ chăn chiên trong GHCGVN, chứ không phải ở hải ngoại. Chính các vị chủ chiên đã đi ngược lại lời dạy của Thiên Chúa, bỏ quên Công Bình và Bác Ái và tìm chổ nghèo nàn. Chúa đã sinh ra tại máng cỏ lừa chiên. Đức Mẹ chỉ hiện ra tại các chổ hẻo lánh rừng sâu với đàm em nghèo khó.

Hồng Y Minh Mẫn, mục tử Gioan Batixita tân thời, khệnh khạng trong cái «áo đỏ» du Tây với các «thói đời» lẫn lộn mục tiêu và nơi chốn.

«Thói đời» mục vụ bằng các quả pháo thông cáo. Trái nổ ngược, trái nổ xuôi.

Chỉ trong vòng ba tháng kể từ ngày 04/05/2008 tới nay, vị mục tử tân thời này đã đi từ chưởng «mục vụ di dân» tới «mục tử lữ hành» tung ra hai quả pháo:

1.- Quả pháo đầu có mùi thuốc nổ của Nghị Quyết 36 của CSVN (NQ 36):

«Mình phải làm gì đem lại lợi ích thiêng liêng cho các bạn trẻ từ nhiều châu lục qua tụ về một chổ... để làm chứng cho niềm tin của mình .... là sức sống của Giáo Hội, của đất nuớc.

WYD ba lần trước ở Pháp, Đức, Canada, đều có một sự kiện mà một số bạn trẻ ở một nơi coi như một sự cố làm tắc nghẽn con đuờng hiệp thông cùa các bạn trẻ VN. Sự cố đó là lá cờ vàng ba sọc đỏ»
(hết trích).

2.- Quả pháo thứ hai qua «Lá Thư Mục Tử»:

«Ngoài ra, như anh chị em biết, Ngày Quốc tế Giới Trẻ năm nay được tổ chức tại thành phố Sydney bên Úc từ 15-20 tháng 7. Ba giám mục và một số đông các bạn trẻ từ Việt Nam lên đường sang Úc tham dự đại hội này. Nhân dịp này, tôi đã gửi một lá thư đến ba vị giám mục lãnh trách nhiệm hướng dẫn và cổ võ tinh thần hiệp thông huynh đệ giữa các bạn trẻ Việt Nam từ nhiều đất nước khác cũng đến đây tham dự.

Tinh thần hiệp thông đó chỉ có thể phát huy trên nền tảng một niềm tin. Tin vào Thiên Chúa là của tất cả chúng ta. Tin vào Đức Giêsu Kitô là Đấng mở lối cho chúng ta thoát khỏi mọi sự dữ. Tin vào Chúa Thánh Thần là nguồn lực Tình Yêu, là nguồn Ánh Sáng và Sức Mạnh dẫn dắc chúng ta tiến bước trên đường từ bi bao dung và hợp nhất nên một. Tôi cũng muốn nhắc lại điều đó với tất cả anh chị em trong giáo phận nhà để chúng ta cùng nhau xây dựng sự hiệp thông và hợp nhất trong gia đình cũng như trong cộng đoàn dòng tu, giáo xứ và giáo phận của mình
» (hết trích).

3.- Tinh thần của Đại Hội Trẻ Thế Giới do Giáo Hoàng Jean-Paul II sáng lập năm 1985:


Một cuộc hành hương của giới trẻ thế giới (tại Manille năm 1995 có 5 triệu thanh niêm nam nữ đã về đây gặp Giáo Hoàng). Các thanh niên nam nữ, với cờ quốc gia từ các nẻo đuờng hởn hở về gặp Giáo Hoàng để tâm tình và trao đổi. Một nối tiếp và đổi mới sáng kiến của Giáo Hoàng Urbain II thế kỳ XI. Tinh thần tập hợp để chống trả một nguy hiểm, Giáo Hoàng Jean-Paul II mời gọi tuổi trẻ chấp nhận thách đố đối thoại với đức hạnh. Đối thoại với Thượng Đế. Giáo Hoàng mời gọi giới trẻ Thiên Chúa Giáo đặt thẳng với Thiên Chúa: "Lạy cha! Con phải làm gì để có sự sống vĩnh hằng" Một tác trẻ phải ý thức được sự sống có một kết cuộc vượt xa hơn cuộc sống trần gian. Qua ba ngày đại hội, Giáo Hoàng mong mỏi mỗi một người trẻ ý thức được ý muốn đặc biệt ấy tiềm ẩn trong con tim. Ý muốn của nhân phẩm con người.

4- Vài lời tâm tình cùng ngài mục tử Gioan Baotixita tân thời về các "thói đời" của Ngài

4.1.- Ngớ ngẩn:

Hai quả pháo của ngài, trái đầu nổ lớn và trái sau chỉ xì khói, xem ra lạc đề so với ý chí và mục tiêu của WYD do Giáo Hoàng Jean-Paul II sáng lập. Khi các em trở về đây không có vấn đề chia cách hay chia ly vì con tim nhiệt huyết của tuổi trẻ đã có những ngôn ngữ riêng, những tín hiệu đặt biệt để chuyển cho nhau (Youth's Heart has its own Reasons that the Reason doesn't understand). Ngay chính ngài cũng chẳng hiểu và cũng chẳng biết ra sao nữa! Nhưng một mực kết án các em NVHN làm chia rẽ bằng lá cờ vàng! Không những các em đã «hiệp thông» với nhau và cho nhau bao tình thương làm lệ ứa trên mi. Vì mừng mừng tủi có nhau tại đất lạ qua khúc thánh ca "Năm xưa trên cây sồi. Mẹ nhắn nhủ loài người ....". Sao xem ngài cố "ngớ ngẩn" theo đuổi mục tiêu xa lạ để đi vào mớ ngủ truờng kỳ thế? Với hai qủa pháo, Ngài xem ra đang đi bên cạnh «cuộc đời» với khẩu hiệu «hiệp thông» lạnh lẽo,đã đánh sập ngay cầu hiệp thông với giáo dân Người Việt Hải Ngoại (NVHN) ngài có biết không? Sao ngài không đặt vấn đề nối lại chiếc cầu gãy do ngài đánh sập, mà cứ tiếp tục ra thông cáo như con sáo líu lo gọi đàn thế?

4.2.- Mâu thuẫn lãng xẹt

Quả pháo số hai của ngài chống quả pháo số một của Ngài. Tung qủa pháo thứ hai trong lúc ngài đã quên và đang chống qủa pháo kết án của qủa pháo thứ nhất. Nếu còn qủa thứ ba, chắc sẽ lại chối hai quả truớc? Quả pháo này chắc Ngài đang dành để tung ở Lộ Đức vào dịp sắp tới?

4.3. Trơ tráo, lỳ lợm và ngoan cố

Ngài có thấy vị nối tiếp Đức Thánh Cha Jean-Paul II, trong vị thế chủ toạ WYD đã choàng vào cổ chính cái biểu tượng mà ngài kết án là «thói đời chia ly » không? Không rõ ngài còn là người còn tuân lệnh Giáo Hoàng hay đang tuân lệnh một ai đó? Cái mà ngài kết án lại được Giáo Hoàng ôm ấp. Nhưng cái mà ngài kết án lại được CSVN cùng kết án và sừng sổ qua vị đại diện của CSVN tại Úc. Tinh thần chống Cộng lại được gọi là "một chủ nghĩa trần thế" thì quả là một cái tát vào mặt Đức Thánh Cha Piô XI vì ngài đã "đặt Cộng Sản ra ngoài vòng pháp luật" của Công Giáo, ngài bảo "Cộng Sản là Sự Ác"(*). Thay vì treo cổ ăn năn như Juda sau khi đã biết lỗi lầm, Ngài lại "trơ trơ và tráo như cái gáo múc dầu", lỳ lợm tung ra chiêu bài cũ duới một hình thức khác tuy có vẻ khôn ngoan hơn.

4.4.- Lộn địa chỉ và đối tượng

Đối tuợng của một mục tử «Di Dân» hay một mục tử «Hiệp Thông» phải là con chiên tại quốc nội hay hải ngoại. Ở hải ngoại, di dân xua đuổi Ngài. Còn hiệp thông trong đau khổ với dân trong nuớc, thì Ngài có đoái hoài gì tới đâu! Nên ngài không phải là một mục tử của công bằng và bác ái, hai căn bản của Giáo Hội Công Giáo! Và ngài xa cách hẳn với con chiên! «Thói đời» của mục tử Gioan Baotixita tân thời là cố tình không biết mình đã hành động ra sao!

(1).- Bội Bạc Tình Người.

Các hành động của Ngài nhắm vào mục đích tiêu diệt ý chí chống chế độ độc tài CSVN của NVHN, thông qua việc kết án không những các em trẻ tuổi và gián tiếp kết án các giám mục và các linh mục NVHN có nhiệm vụ hướng dẫn các em về tham dự đại hội, và kết án cả các bậc làm cha mẹ của các em. Chính những người đã bao lần trực diện đón tiếp ngài trong qúa khứ. Nhưng ngài đã quên tình cảm mà con chiên đã dành cho ngài và kết án họ. Nếu đó không phải là một bội bạc tình người thời cũng là thói vô ơn. Các phản ứng chính đáng của NHVN nói chung và của giáo dân tại Mỹ nói riêng không làm mục tử Gioan Baotixita tân thời hối lỗi. Qua "Lá Thư Mục Tử", ngài lại nói bóng gió xa xa và không có lời cáo lỗi. Vậy có thể hiểu được là mục tử Gioan Baotixita tân thời đã Bội Bạc Tình Người.

(2).- Nhổ Vào Bát Cháo

Trong các cuộc tiếp đón ấy, luôn có những kỷ vật hay các món tiền quyên góp, kẻ ít người nhiều, đã được trao tận tay cho ngài. Hành động kết án của ngài phải được xem là ngài đã Nhổ Vào Bát Cháo mà ngài đang ăn!

(3). Phá nguồn hy vọng

Tại địa bàn quốc nội, do các đàn áp và bắt bớ, dân trong nước nói chung và riêng cho con chiên của GHCGVN nhìn vào NVHN như là một điểm tựa cho nguồn hy vọng. Hy vọng vào ý chí dành Dân Chủ và Tự Do cũng như Nhân Quyền mà họ mong đợi. Đánh phá vào NVHN nầy không khác đánh phá vào Nguồn Hy Vọng của người dân trong nước.

(4).- Tạo nghi kỵ cho các giao tế sắp tới

Vấn đề không chỉ giới hạn vào các điểm vừa nêu trên. Một hậu quả thật tai hại cho tinh thần "Hiệp Thông" giữa con chiên Thiên Chúa Giáo tại hải ngoại với thành phần chăn chiên từ trong nước sẽ tới thăm viếng trong tương lai. Thật thế, niềm tin tưởng sẽ không còn như trước nữa. Một gãy vỡ đã xảy ra cho niềm tin vào hàng giáo phẩm VN. Ngài đã làm con chiên hải ngoại đã ngao ngán thở dài, cảm thấy mắc cỡ khi nghe các bạn bè thuộc các tôn giáo khác nhắc tới tên của Ngài. Đáng lý ra sau các bất bình của giáo dân hải ngoại, Ngài phải tự hỏi tại sao có các cuộc xua đuổi kia và tự vấn sẽ có những hậu quả gì cho ngài và các vị khác mai sau. Nhưng không, Ngài lại ra thông cáo Lá Thư Mục Tử với đề tài không sát thực tế nghiã là sao? Một theo đuổi một mục đích không lợi cho việc giải phóng con dân VN ra khỏi độc tài hay là một chế nhạo ý chí ấy? Rồi đây ai là người sẽ hàn gắn các đổ vỡ ấy ? Mục tử Gioan Baotixita, qua «Lá Thư Mục Tử» không quan tâm tới sự đổ vở trầm trọng nầy! Còn HĐGMVN sẽ cư xử ra sao để nối lại nhịp cầu đã tan nát do HY Mẫn tạo ra ?

«Thói đời» của mục tử Gioan Baotixita tân thời xem ra đang thao túng Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đang lâm cảnh bế tắc ?

Hiện GHCGVN đang đứng trước những vấn nạn nóng bỏng cho đất nườc, giáo hội công giáo và con người. Nhưng HĐGMVN xem ra thật lúng túng và không bày tỏ thái độ trước các gãy vỡ sẽ có những hiệu quả nặng nề liên quan tới giao tế trong tương lai giữa con chiên hải ngoại và hàng giáo phẩm VN. Mục tử Gioan Baotixita đã tấn công thẳng vào con chiên hải ngoại, tuyên truyền NQ36 dùm CSVN gây chia rẽ cộng đồng giáo dân hải ngoại, với hiệu qủa "nhẹ nhất" là làm lợi cho CSVN. Trong nước, dưới mắt một con chiên bình thường thì giáo hội Công Giáo Việt Nam hiện vẫn đang chưa làm tròn trách nhiệm. Nhưng mục tử tân thời này chỉ chăm chú nhúng tay đến chính trị mà lại là một thứ chính trị rẻ tiền: tìm cách bôi nhọ một lá cờ vàng của NVHN.Qua các hành động làm lợi cho CSVN, có thể đặt câu hỏi ngài Hồng Y Minh Mẫn có phải là Hồng Y quốc doanh không?

«Thói đời» của mục tử Gioan Baotixita tân thời chưa có ý định chấm dứt cuộc hành trình đầy tai hại?

Bất chấp tình thế và con người và bất chấp các đổ vỡ, mục tử Gioan Baotixita tân thời có ý định tiếp tục sự nghiệp và chiêu bài dùng " phúc âm" qua đoạn chót của Lá Thư Mục Tử:

"Cuối cùng, theo lời mời của Ban Tổ chức, và nếu sức khoẻ cho phép, tôi sẽ đi Lourdes, Pháp, để cùng với một số vị Bản quyền khác chủ sự cuộc hành hương và Thánh Lễ tôn vinh Đức Mẹ Lộ Đức. Chắc chắn tôi sẽ nhớ đến anh chị em cách riêng trong dịp này. Nhờ lời chuyển cầu của Mẹ Maria, nguyện xin ơn bình an và ơn hiệp thông của Chúa Ba Ngôi tuôn đổ dồi dào xuống trên gia đình giáo phận chúng ta."( Hết trích).

Về vấn đề sức khoẻ của mục tử, có lẽ nên xem dặm ngàn muôn nẻo đã lữ hành sau đây: *

"Tôi rời Việt Nam ngày 5.6, trước hết để đến Paris, Pháp, nhân dịp kỷ niệm 350 năm ngày thành lập Hội Thừa Sai Paris (MEP).

*Rời Paris, tôi đã đến Canada để tham dự Đại hội Thánh Thể quốc tế được tổ chức tại Quebec.

*Sau thời gian ở Canada, tôi đã đến Washington D.C., Hoa Kỳ, để tham dự cuộc hành hương do Liên đoàn công giáo Việt Nam tại Hoa Kỳ tổ chức tại Đền thánh quốc gia của Giáo Hội Công giáo Hoa Kỳ.

*Rời Washington, DC, tôi sang Los Angeles, California, để gặp gỡ Đức Hồng Y Mahoney [MAHONY] "


Luôn là "Hiệp Thông". Chỉ thấy Ngài huyên thuyên về những chuyến lữ hành với ý định hiệp thông sáo rỗng. Còn các vấn nạn tang thương tại quốc nội không thấy ngài mục tử Gioan Baotixita tân thời không hề mảy may ghi một dấu phẩy!

Không rõ mục tử Gioan Baotixita tân thời - Hồng Y Minh Mẫn này do ai mời tới Lộ Đức? Thường các hội đoàn địa phương tổ chức hành hương, chứ chưa thấy ban tồ chức tổng quát của Lộ Đức mời. Có lẽ ban tổ chức hành hương mời đây là hai đoàn VN sẽ tới từ Bỉ và Đức do một số linh mục chủ xướng như hai thông cáo đã ra. Nhưng hai thông cáo kia chỉ nêu ra đề tài của gặp gỡ: "Thao Thức và Chia Sẽ ". Chứ không phải "Hiệp Thông" trống rỗng sáo ngữ và không nói hiệp thông qua hành động nào hay phương thức nào cả! Đề tài xa lạ với tình thế hiện nay tại quê nhà đang rất cần sự thao thức và chia sẽ của gíáo dân hải ngoại bằng cách lên tiếng ủng hộ tự do dân chủ cho Việt Nam. Sự kiện gì sẽ xảy ra tại Lộ Đức với mục tử tân thời đang chống cờ vàng nầy?

Câu hỏi cần phài đặt ra cho hai ban tổ chức công khai tại Bỉ và tại Đức. Hai tổ chức nầy có sự điều khiển hay tham gia của một số linh mục NVHN mà đại diện là các linh mục linh mục Fx Tiến-Dâng ở Bỉ và linh mục Stéphanô Lưu ở Đức. Rằng các ngài có biết rõ mục đích thật sự của mục tử Gioan Baotixita tân thời - Hồng Y Minh Mẫn- không? Hay các ngài đã biết mà giả bộ ngó lơ?

Và các hội đoàn sau đây sẽ hành động ra sao đối với mục tử tân thời đã hô hào dẹp lá cờ vàng này khi gặp gỡ tại Lộ Đức? Tung hô hay xua đuổi?

01.Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Tự Do tại Pháp (Phan Khắc Tường, Vân Hải)

02. Hội Tín Hữu Cao Đài (Phan Quốc Uy)

03. Hội Ái hữu Người Việt Tự Do vùng Val de Marne

04. Văn Phòng Liên Lạc các hội đoàn (Nguyễn Phúc Tửng)

05. Liên Hội Cảnh sát Quôc Gia VNCH, Âu Châu (Đại Tá Phước)

06. Đại Việt Cách Mạng Đảng

07. Liên hội Cựu Quân Nhân QLVNCH/ Âu châu (Đại Tá Hoàng cơ Lân, Trung Tướng Trần Văn Trung)

08. Tập thể Chiến Sĩ VNCH (Phạm Văn Đức)

09. Liên Trường Võ bị Đà Lạt/Âu Châu (Lâm Văn Rớt)

10. Tổ chức Phục Hưng VN (Trần Minh Răn)

11. Liên Minh Dân Chủ VN (Nguyễn Quốc Nam)

12.Trung Tâm Âu Châu Văn Bút VN Hải Ngoại (Từ Nguyên)

13. Hội Bạn Văn (Hoài Việt)

14. Hội Ái Hữu Pháp Á (Trấn Văn Quới)

15. Điện báo Tin Paris (Hứa Vạng Thọ)

16. Báo Bạn Đường (Từ Ngọc Lê)

17. Ca Đoàn FAVIC

18. Hội Ái Hữu Gia Long

19. Võ Đường Tây Sơn

20. Câu Lạc Bộ Văn Hoá (Đỗ Bình)

21. Phong trào Hưng Ca/Âu Châu (Trần Nghiã Hiệp)

22. Association France-Vietnam d'Entraide (Bùi Xuân Quang)

23. Tổng Hội Sinh Viên VN tại Paris (Nguyễn Ngọc Bách, Nguyễn Hoài Thanh)

24. Cộng Người Việt tại Liège, Belgique (Lê Hữu Đào)

25. Hội Tương Trợ Trần Văn Bá (336 63 68 45 40)

Hồng Lĩnh giới thiệu:

Tin giờ chót. Tôi vừa nhận bức thư tố cáo, ký tên là Linh Mục Trần Văn Kiệm, 88 tuổi, hiện ở vùng Hố Nai Saigon, nguyên giáo sư Đại Học Khoa Học Sài Gòn trước thời 1975. Xin trích vài đọan và nhờ các diễn đàn trên thế giơi đăng tải để rộng đường suy nghĩ.


«Bất đắc dĩ tôi phải xưng mình là cựu giáo sư trường Đại Học Khoa Học năm 1955-56. Với tư cách ấy tôi xin trình bày với quý vị một luận cứ có tên triết học là syllogisme.

1/ Các nước độc tài, nhất là do Cộng Sản nắm quyền bao giờ cũng không cho media nói tự do mà phải nói theo ý muốn của nhà cầm quyền

2/ Nước Việt Nam ngày nay do Cộng Sản cầm quyền mà vietnamconggiao nằm trong nước Việt Nam.

3/ Cho nên vietnamconggiao do Cộng Sản giựt dây.

Bây giờ tôi xin nói chuyện toán học.

1/ conggiaovietnam là mẹ đẻ ra VietCatholic.

2/ conggiaovietnam do Cộng sản chỉ huy như đã minh chứng ở trên.

3/ cho nên Vietcatholic biết đâu cũng do Cộng Sản chỉ huy?

a=b; b=c cho nên a=c . Đó là toán học lớp mở lòng khi dạy Đại Học Khoa Học tôi không được phép đưa phương trình ấy lên bảng đen kẻo ông Viện Trưởng Trình bắt gặp thì chết tôi.

Bây giờ tôi xin mách với đồng bào câu chuyện sau:

Hồi Hà nội đang sôi sục vì vụ dân Công giáo đòi đất Tòa Khâm Sứ, tôi có viết mấy dòng: Xin đất là phải, nhưng xin quyền để Đức Giáo Hoàng được tự do bổ nhiệm các giám mục, các giám mục được tự do bổ nhiệm các linh mục, linh mục được tự do huấn luyện lớp linh mục tương lai mới là đúng tự do tôn giáo.

Rồi tôi viết thêm cước chú phải bỏ cái cuốn Thánh Kinh Hồ Chí Minh đi, vì nó không đúng với nguyên bản Hy Lạp. Khi đưa tin nhà in Amity TH ở Namkinh xuất bản từng triệu Thánh Kinh đã được Cộng Sản sửa. Vietcatholic không có một dòng cảnh giác rằng Thứ Kinh Thánh đó là Kinh Thánh dỏm. Sao vậy???

Với tư cách là linh mục Công Giáo, tôi thố lộ cho đồng bào biết http://www.conggiaovietnam.net/ là tổ chức Cộng Sản, thì có gì là sai quấy? Tôi nói ĐHY Mẫn hoạt động có hại cho giáo hội thì đồng thời đã chứng minh Ngài có một ban état major gôm nhiều linh mục Cộng sản, nhất là từ bao nhiêu năm nay đã phân phát một bản Thánh Kinh sai lạc:

1/ Chối bỏ quyền Đức Thánh Cha trên các Giám mục vì đã có ý dịch sai chương 21 của Gioan.

2/ Đã hô hào các linh mục phải lấy vợ (1 Thessalonic 4:4) đã bôi nhọ Đức Mẹ ở chương 1 Luca vì nói Đức Mẹ thành hôn với ông Giuse khi thụ thai Chúa.

Tất cả là những bằng chứng không chối cãi được. Thế thì tại sao còn có người buộc cho tôi tội vô phép với các đấng bề trên. Tôi không nói ra sự thực thì tôi không dám ra trước toà phán xét. Tôi năm nay đã 87 sắp sang 88. Ra đường hơi già, về nhà hơi trẻ.

Bởi vì có nhiều người muốn biết thêm về cá nhân của tôi. Tôi xin cho biết thêm. Tôi quả nhiên là một linh mục Công giáo đã về hưu. Quả nhiên là tác giả các cuốn Giúp Đọc Nôm Và Hán Việt. Quả nhiên là tác giả cuốn Từ Điển Văn Học Việt Nam. Tôi không nói điều gì sai quấy trên net, cả sao có người đòi vả má tôi?

Tư đầu đến cuối vì yêu mên sự thực, vì muốn bảo vệ sự trong sáng của Thánh Kinh, tôi đã phấn đấu từ mấy chục năm nay mà vạch trần mưu gian của Cộng Sản muốn tôn cuốn "Kinh Thánh" của họ lên các bàn thờ Thiên Chúa giáo hệ thống Roma. Tôi kính trọng và tuyên xưng tôi là linh mục Công giáo vâng lời Đức Giáo Hoàng. Khi nói về HY Phạm Minh Mẫn tôi vẫn gọi Ngài là Đức, nhưng tôi không thể tự bịt miệng mà không nói ra tôi hoàn toàn không đồng ý khi Ngài tiếp tục phổ biến cuốn Thánh Kinh dởm của Tổng Giáo Phận thành phố Hồ Chí Minh.

Nếu từ nay linh mục Công Giáo lấy vợ khi chưa có phép Toà Thánh thì họ làm sao có thể xưng mình là Roman Catholic được?

Làm sao giáo dân dám đem cả gia đình tới gặp các linh mục mà không sợ gặp phải thứ giả mà mất cả vợ cả con?

Trong cuốn Kinh Thánh HCM mép vàng bìa da có một dòng ở trang mang tên sách: Tổng giáo phận HCM chịu hoàn toàn trách nhiệm về cuốn Kinh Thánh này. Trời ơi ! Nói như thế khi biết mình tiếp tục lừa dối, thì không chừng sẽ lôi kéo cơn giận Thiên Chúa đổ lên đầu mình. Tóm lại, tôi lên tiếng phản kháng chỉ vì muốn bảo vệ Giáo Hội Roma, mà không cầu được danh lợi, tiền của gì hết. Chỉ có thể mang hoạ vào thân mà thôi. Nhưng "Lạy Chúa, này con đây! Ngày chịu chức linh mục con đã nằm dài trước bàn thờ để dâng cả hồn cả xác con lên cho Chúa.

Về già ngày ngày con vẫn dâng mình lại như thế. Xin Chúa thương nhận, mà nhận cả các tội lỗi lớn nhỏ của con, và đặc biệt là cái com-pút-tơ mắc dịch của con. Nó là võ khí con dùng để bảo vệ Thánh Kinh. Thánh Kinh vào thời điểm này lại được lá cờ vàng của dân Việt Nam tản mác khắp thế giới yểm trợ khiến cho mặt trận Công giáo còn mở rộng thêm sang các tôn giáo bạn (không kể nhóm quốc doanh đâu nhé!)". Nhân tiện con xin cảm tạ Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn, vì có Ngài lên tiếng thì bóng cờ vàng mới tung bay ngạo nghễ hơn bao giờ hết kể từ ngày 30 tháng Tư năm 1975 cho đến bây giờ. và rồi đây nó sẽ phất phới từ Ải Nam Quan xuống mũi Cà Mâu vòng sang mấy hải đảo bị Bắc phương chiếm đoạt.

Linh Mục Antony Trần Văn Kiệm

Trò lường gạt mới của việt gian cộng sản: lá bài Nguyễn Tấn Dũng


Trần Thanh

Trong thời gian qua, sự kiện một số tướng lãnh việt cộng ở quân khu thủ đô Hà Nội bị Nguyễn Tấn Dũng thuyên chuyển và cho nghỉ hưu, đã tạo ra một làn sóng bình luận sôi nổi. (Một số người cho là "cách chức" nhưng chưa hẳn là như vậy) Đa số những bình luận gia đều cho rằng đó là "tin mừng" vì phe thân Mỹ đã lấn lướt phe thân Trung Cộng. Chỉ có một số rất ít người còn dè dặt cho rằng đó là cạm bẫy lưu manh của bọn việt gian cộng sản. Sau đây chúng ta thử nhận định về sự kiện đó xem thế nào. Phải chăng đó là tin mừng hay chỉ là cạm bẫy? Chúng ta nhận định bằng cách tự đặt câu hỏi và tự trả lời:

Câu hỏi một: - Có phe thân Mỹ và phe thân Trung Cộng trong băng đảng việt gian cộng sản hay không?

Đáp: - Không có phe thân Mỹ mà cũng không có phe thân Trung Cộng. Chỉ có một "phe" duy nhất, đó là "phe" làm CHÓ SĂN CHO TRUNG CỘNG, hay còn có một tên gọi khác, đó là phe ăn cướp! Trung Cộng chỉ coi bọn việt gian cộng sản như là những con chó săn, chớ đâu có coi bọn này ngang hàng như bạn bè mà gọi là "thân"! Ví dụ, ta nói: - Tôi thân với anh vì anh là bạn của tôi, chớ không ai nói ông chủ thân với thằng nô lệ! Đã là chủ rồi thì hoặc là bóp cổ nô lệ hoặc là đối xử nhẹ tay với nó, chớ đời nào coi thằng nô lệ là bạn!

Câu hỏi hai: - Nếu không có phe thân Mỹ thì tại sao có bình luận gia ở hải ngoại đã nhận xét rất nhiều lần là Mỹ đã, đang và sẽ giúp cho việt cộng xuống cọp được an toàn, hạ cánh được an toàn?

Đáp: - Đây là sự nhận định bố láo của "bình loạn gia", cứ làm y như Mỹ đã kiểm soát được đảng cộng sản Việt Nam 100 phần trăm! Sự thật thì ngược lại! Hiện nay Trung Cộng đang kề hai ba con dao rất bén vào cổ cả băng đảng Việt Gian cộng sản. Thằng chó đẻ nào mà hó hé, có ý chống đối là nó cắt cổ liền! Trung Cộng nó sát liền một bên nách còn thằng Mỹ thì ở tuốt bên kia quả địa cầu, cách nửa vòng trái đất, ai có lợi thế hơn? Khi cần đánh chiếm Việt Nam, nó chỉ cần chừng vài ba tiếng đồng hồ là chiếm xong Hà Nội và chỉ cần chừng hai ngày là nó chiếm hết nước Việt Nam!

Câu hỏi ba: - Như vậy thì cái nhóm chữ "xuống cọp được an toàn và hạ cánh được an toàn" là nhằm ý nghĩa gì?

Đáp: - Nó có ý muốn gián tiếp ngụ ý hai chữ "THA THỨ" = "đầu hàng việt cộng". Tức là muốn kêu gọi toàn thể người Việt trong và ngoài nước HÃY THA THỨ CHO BỌN VIỆT GIAN CỘNG SẢN! Tụi nó đã lỡ làm chết .... MƯỜI TRIỆU NGƯỜI rồi thì bây giờ nên THA THỨ(!), quên đi quá khứ, xóa bỏ hận thù để cùng nhau .... hưởng thụ tương lai! Tuy nhiên, những thằng "đầy tớ" thì hưởng thụ khoái lạc trong những lâu đài sang trọng có chó bẹc giê canh gác, còn 80 triệu "ông chủ" thì hì hục .... húp CHÁO ĐỘN KHOAI MÌ và nằm lăn lóc ở ngoài đường vì mất mẹ nó nhà rồi!!!

Câu hỏi bốn: - Nhưng nếu chúng ta không muốn tha thứ thì sao?

Đáp: - Đó là lý do vì sao mà bình luận gia bưng bô cho việt cộng thường xuyên nhắc đi nhắc lại cái câu "NGƯỜI MỸ đã, đang và sẽ giúp việt cộng xuống cọp/hạ cánh được an toàn". Người Mỹ coi như là "thầy" của Việt Nam Cộng Hòa mà ông thầy đã quyết định tha thứ cho kẻ thù thì lý do gì người học trò không chịu tha thứ? Thêm nữa, cộng đồng người Việt tại hải ngoại hiện nay là linh hồn chống cộng của những đồng bào ở trong nước. Một khi đồng bào ở trong nước thấy cộng đồng người Việt tại hải ngoại đã đầu hàng việt cộng ("tha thứ") thì họ đâm ra mất hết tinh thần, nhiều người sẽ buông xuôi bỏ cuộc, phó mặc số phận cho kiếp nô lệ vĩnh viễn! Riêng đối với những người đang chống cộng ở hải ngoại mà nghe những bài nói chuyện của "bình loạn gia" này thì cũng nản chí. Ờ nhỉ, thằng Mỹ nó là "sư phụ" của mình mà nó đã quyết định tha tội cho việt cộng thì mình còn đánh đấm gì nữa, có chống đối cũng vô ích! Thôi thì ..... đầu hàng cho xong! Thế là tan rã hết đội ngũ!

Cái mất dạy và chó đẻ của mấy thằng bình loạn gia đi bưng bô cho việt cộng là ở chỗ đó. Bọn chúng nó núp đằng sau tấm bình phong "người quốc GIAN chống cộng", ban ngày thì "chống" còn ban đêm thì lén lút đi quỳ lạy, xin được bưng bô cho việt cộng!!! Những nhát dao đâm vào sau lưng chúng ta của bọn này hết sức hiểm độc! Thằng nào cũng đội trên đầu lá cờ vàng để làm bùa hộ mệnh nhưng trong ruột của tụi nó toàn là cờ đỏ sao vàng của việt cộng!!!

Bởi vậy cho nên chúng ta phải có cái TRÍ để nhận định tình hình. Cho dù người Mỹ có "tha thứ" đi chăng nữa thì chúng ta vẫn cứ giữ vững lập trường của chúng ta: nhất định phải đấu tranh để tiêu diệt bọn việt gian cộng sản. Mà chưa chắc gì sự việc đã đúng như bình loạn gia bưng bô đã nói. Có ai thấy trên giấy trắng mực đen những văn bản "tha thứ" mà thằng Mỹ đã ký với việt gian cộng sản chưa? Thằng Trung Cộng liệu có để yên cho những thằng đã đi ký giấy "hôn thú" với thằng ma cô khác không, trong khi nó đã chính thức là thằng ma cô làm chủ thân xác con điếm một trăm phần trăm?

Câu hỏi năm: - Bình loạn gia bưng bô đã nhận xét " .... Mỹ cam kết sẽ bảo vệ lãnh thổ cho Việt Nam. Mỹ sẽ rót tiền cho việt cộng để cứu việt cộng qua cơn khủng hoảng tài chánh, cụ thể là vừa rồi Mỹ đã cho việt cộng vài trăm triệu đô la để tùy nghi sử dụng"

Đáp: - Có ai thấy cái văn bản "cam kết" chưa? Những ai là đại diện cho hai bên đã ký? Mà giả sử là có thật đi chăng nữa thì chúng ta hãy nhớ lại việc Mỹ đã "cam kết" bảo vệ Đài Loan để rồi sau đó nó đá đít Đài Loan ra khỏi hội đồng thường trực của Liên Hiệp quốc hồi năm 1971. Mỹ cũng đã "cam kết" bảo vệ lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa, để rồi bây giờ hơn ba triệu người Việt đang sống khắp nơi trên thế giới!

Cho nên cái gọi là "CAM KẾT" của thằng Mỹ cũng giống như lời hứa chung thủy của những bọn ma cô và đĩ điếm thường đùa giỡn với nhau hàng ngày!!!

Còn việc Mỹ rót tiền cho việt cộng? Bộ tiền chùa hay sao mà nó rót? Bình loạn gia muốn nổ thì đó là quyền của bình loạn gia, còn việc của chúng ta là cần phải kiểm chứng lại!

Câu hỏi sáu: - Nếu Mỹ không chiếm được thế thượng phong ở Việt Nam so với Trung Cộng thì tại sao các bình loạn gia cứ nói là "việt gian cộng sản đang đi sâu vào quỹ đạo của Mỹ"?

Đáp: - Mấy thằng bưng bô, mấy thằng cò mồi chính trị, mấy cái đảng phái ma trơi ở Mỹ và hải ngoại lúc nào cũng mong cho Mỹ xía vô Việt Nam thì tụi nó mới có cơ hội .... trây máu ăn phần! Ví dụ như cái đảng lưu manh Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng, chỉ toàn là những thằng lưu manh, chuyên đi lường gạt đồng bào, lập chiến khu ma, kháng chiến dỏm với MƯỜI NGÀN .... ÂM BINH ở biên giới Thái Lan! Đồng bào ở hải ngoại cứ tưởng thiệt, móc hầu bao ra ủng hộ "kháng chiến" tới mấy chục triệu đô la, bây giờ sáng mắt ra, ai cũng. KHIẾN CHÁN!!!

Ngoài ra, cái gọi là Cao Trào Nhân Bản của ông Nguyễn Đan Quế cũng chỉ là một con rối chính trị, làm cò mồi cho việt cộng mà hiện nay đang được các ủy ban yểm trợ cố thổi phồng lên nhưng nó chỉ cương lên được có một chút xíu rồi lại xẹp lép như con rệp và đang nằm gọn trong ... sọt rác của quốc hội Mỹ!

Nên nhớ, nhất cử nhất động của bọn việt gian cộng sản trong việc giao thiệp với Mỹ đều phải được ông chủ nô lệ Trung Cộng cho phép. Cho nên sự bình luận "việt cộng đang đi sâu vào quỹ đạo của Mỹ" cũng là một dạng bùa phép giống như "Mỹ đã, đang và sẽ giúp việt cộng được xuống cọp được an toàn" Ý của bình loạn gia bưng bô muốn nói rằng: - Đấy, thấy chưa, việt cộng nó CÀNG NGÀY CÀNG CHƠI THÂN VỚI MỸ! Chúng ta, Việt Nam Cộng Hòa là "bạn" của Mỹ, mà Mỹ lại chơi thân với việt cộng, vậy thì việt cộng cũng là "BẠN" của chúng ta!!! Suy luận một cách toán học và "lô dzích" đấy nhé!

Cái bùa phép này nhằm gián tiếp xúi dục cộng đồng người Việt tại hải ngoại bớt chống đối những phái đoàn của việt cộng khi chúng đi sang Mỹ ăn mày. Các "ngài" Triết và Dũng bây giờ đã là "bạn" của Mỹ, mà bạn của Mỹ tức là "bạn" của ta, thôi thì đừng có đi biểu tình chống họ nữa! Những tên có mồi chính trị đã cấy sinh tử phù từng bước một vào đầu óc của các độc giả và khán thính giả. Bọn chúng làm dần từng bước một bằng những thứ bùa mê, ngải lú như: "Mỹ đã, đang và sẽ giúp việt cộng xuống cọp/hạ cánh được an toàn. Việt cộng càng ngày càng đi sâu vào quỹ đạo của Mỹ. Mỹ đã cho việt cộng ăn quá nhiều củ cà rốt mà đánh việt cộng thì đánh bằng gậy rơm ...."

Nhiều lần bị tiêm thuốc độc như vậy vào trong đầu thì đến một lúc nào đó những người chống cộng ở trong và ngoài nước sẽ nản lòng và bỏ cuộc! Một số người đâm ra muốn đi du lịch Việt Nam để ăn chơi thì sẵn có tờ báo điện tử con Tắc Kè nhảy Xì Lô giới thiệu đủ món ăn chơi ở Việt Nam. Những tên tay sai cho cộng sản đã hoạt động một cách rất ăn khớp và nhịp nhàng, kẻ tung người hứng!

Câu hỏi bảy: - Các bình loạn gia trên đài truyền hình còn nói: "kẻ thù của kẻ thù là bạn", như vậy là sao?

Đáp: - Trung Cộng là kẻ thù của chúng ta. Việt gian cộng sản cũng là kẻ thù của chúng ta. Bây giờ bỗng nhiên việt gian cộng sản trở cờ, theo Mỹ chống lại Trung Cộng, "cách chức" mười tướng lãnh "thân" Trung Cộng thì đó là "có lợi" cho chúng ta. Như vậy thì chúng ta phải trải thảm đỏ xem các "ngài" việt cộng như là bạn của chúng ta! Ý của các ngài bình loạn gia là như vậy!

Thật ra, đó chỉ là một trò hề do bọn việt gian cộng sản dựng lên để dọn đường cho lũ cò mồi ở hải ngoại thổi kèn, đánh trống ca ngợi "công lao" của "ngài" Nguyễn Tấn Dũng. Bọn chúng sẽ nói đi nói lại thật nhiều lần cho đến một lúc nào đó cái điều giả dối nó biến thành .... "sự thật"!

Câu hỏi tám: - Một nhân vật cao cấp -xin được giấu tên- (Có thật vậy hay không ??) trong quân khu thủ đô đã ca ngợi hải quân Việt Nam Cộng Hòa đã anh dũng chống cuộc xâm lăng của Trung Cộng năm 1974 tại quần đảo Hoàng Sa, và ông này cũng ca ngợi 55 chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh để bảo vệ tổ quốc. Như vậy là hiện nay việt cộng đã trở thành bạn của chúng ta, nếu không thì tại sao chúng lại ca ngợi chúng ta, nghe sướng lỗ tai quá!

Đáp: - Đúng rồi, việt cộng đã trở thành "bạn" của chúng ta nhưng nhớ là phải luôn luôn mặc áo giáp cho thật dày kẻo bị chúng đâm cho mấy nhát dao lút cán! Nghe cho sướng lỗ tai nhưng coi chừng bị bọn chúng đâm cây đũa vót nhọn xuyên từ tai này sang tai kia! Hì hì hì, nói đùa chút thôi!

Việt cộng thường nói rằng năm 1980, bọn chúng cũng "đánh nhau" với hải quân Trung Cộng tại quần đảo Trường Sa. Sự thật thì bọn chúng bỏ chạy vắt giò lên cổ, vãi cứt vãi đái ra quần và bị hải quân Trung Cộng rượt theo bắn chìm hai chiếc tàu, làm hơn 100 tên việt cộng bị toi mạng! Nếu có đánh nhau thì hai bên phải có thiệt hại chứ, ít ra cũng phải bắn chìm được một chiếc tàu của Trung Cộng và chiếc tàu đó tên là gì, số hiệu của tàu là gì? Đằng này ta chỉ thấy bên việt cộng bị chìm tàu và bộ đội bị chết, .như vậy chứng tỏ là bọn chúng chỉ có bỏ chạy thôi mà cũng không nên thân! Vậy mà bọn chúng cứ mặt dày ca ngợi "chiến công" bảo vệ hải đảo Trường Sa chống Trung Cộng!

Khi bị quá nhiều người lên án là dâng quần đảo Hoàng/Trường Sa cho Trung Cộng và hèn nhát không bảo vệ được lãnh thổ của tổ quốc thì việt cộng đã láu cá "mượn đỡ" chiến công của hải quân Việt Nam Cộng Hòa làm chiến công của chúng! Bây giờ hai bên đã hòa hợp hòa giải rồi, hai bên đã trở thành "bạn", vậy thì chiến công của anh cũng là của tôi, tụi mình xài chung! Cái trò này tên Hồ tặc đã từng sử dụng hồi mới lên nắm chính quyền. Toàn bộ những trí thức của các đảng phái quốc gia đều bị hắn lợi dụng để làm bình phong lòe bịp nhân dân và thế giới, sau đó khi hết xôi rồi việc thì hắn tỉa lần từng người, cho đi mò tôm!

Tưởng cũng nên nhắc lại, trong trận hải chiến năm 1974 giữa hải quân VNCH và Trung Cộng thì sơ sơ Trung Cộng phải bỏ xác lại quần đảo Hoàng Sa ba chiếc tàu, còn sĩ quan của bọn chúng từ đại tá trở xuống bị toi mạng khoảng hai chục tên!. Tự hào lắm chứ, hơn xa lắc cái gọi là quân đội nhân dân cực kỳ hèn nhát, chỉ biết đi buôn lậu thuốc phiện và ăn cắp cây rừng!!!

Câu hỏi chín: - Một vài bình loạn gia đã nói rằng mong sao cho hai ông Triết và Dũng chơi thân với Mỹ thì toàn dân Việt Nam sẽ được nhờ! Có đúng như vậy không?

Đáp: - Đây là sự đi đêm giữa những bọn lưu manh với nhau nhằm mua bán đổi chác xương máu của 83 triệu đồng bào Việt Nam! Khi xét một vấn đề gì có lợi hay có hại, luôn luôn ta PHẢI ĐỨNG TRÊN QUYỀN LỢI CỦA 83 TRIỆU DÂN MÀ XÉT chớ không vì quyền lợi của ba triệu thằng đảng viên cộng sản hoặc những thằng đón gió trở cờ, đi làm tay sai cho cộng sản và những thằng tư bản Mỹ bẩn thỉu!

Việt cộng mà chơi thân với Mỹ thì chỉ có tập đoàn bóc lột của bọn chúng càng giàu thêm, còn người dân nghèo thì vẫn nghèo. Vào thời bạo chúa Lê Duẩn, người dân phải ăn cơm độn với khoai mì và bo bo thì thời nay, khi thằng Triết và thằng Dũng chơi thân với Mỹ, người dân phải ăn cháo độn với khoai mì và ngủ ở ngoài đường vì nhà đã bị bọn chúng cướp mất mẹ nó rồi! Dưới thời tên bạo chúa Lê Duẩn, người dân nghèo dù sao cũng vẫn còn "một túp lều tranh và hai quả tim vàng" để chui ra rúc vào, còn thời nay Võ Văn Kiệt "đổi mới", Triết-Dũng thân Mỹ thì người dân ngủ ở đầu đường xó chợ!

Đó, chơi thân với Mỹ là "sướng" như vậy đó!

Câu hỏi mười: - Như vậy chắc là phải chờ cái đảng dân Chủ 21 của "cụ" Hoàng Minh Chính lên nắm chính quyền thì đời sống người dân mới khá lên được? Bởi vì dầu sao, chúng tôi thấy trong bản cương lĩnh của đảng Dân Chủ 21 có xác định rõ là sẽ đấu tranh cho 1001 quyền lợi của dân nghèo? Có đúng như vậy không?

Đáp: - Giả sử như bọn cộng sản bị lật đổ và cái đảng Dân Chủ 21 của ông "thánh dưa hấu" Hoàng Minh Chính lên nắm quyền thì .đời sống của người dân sẽ bị khốn nạn hơn gấp MỘT NGÀN LẦN! Có nghĩa là những tên đảng viên của đảng Dân Chủ 21 sẽ ăn cắp, ăn cướp và tham nhũng nhiều hơn bọn việt gian cộng sản GẤP MỘT NGÀN LẦN! Vì sao vậy? Có hai lý do:

- Lý do một: - Bọn việt cộng nó đã hút máu người dân liên tục trong 60 năm nay, cho tới nay tụi nó đã tạm no. (Tất nhiên lòng tham không đáy thì không bao giờ thỏa mãn dù bọn chúng biết chắc khi chết xuống địa ngục cũng không thể nào đem theo số tiền ăn cướp xuống dưới đó) Thằng nghèo hạng bét cũng có bạc triệu đô la. Trong khi đó thì những đảng viên của đảng Dân Chủ 21, thằng nào thằng nấy đều đang đói xanh mắt cuốc, giống như một thửa ruộng khô bị nứt nẻ, bị hạn hán trong nhiều năm, có tưới bao nhiêu nước cũng không đủ. Vậy thì bây giờ nếu được nắm chính quyền thì bọn chúng sẽ phải tranh thủ ăn cắp, ăn cướp và tham nhũng gấp ngàn lần đảng cộng sản, để đi theo kịp .... bước tiến của đàn anh! Đó là lý do vì sao có câu chuyện ngụ ngôn hài hước Tây phương nói về một bà lão thường xuyên đi nhà thờ để cầu cho baọ chúa được sống lâu!

- Lý do hai: Đây là lý do quan trọng bậc nhất. Đảng Dân Chủ 21 sẽ ăn cắp, ăn cướp và tham nhũng gấp một ngàn lần cái đảng việt cộng bởi vì TOÀN BỘ CÁI BỘ MÁY GIẾT NGƯỜI CỦA THẰNG HỒ TẶC VẪN CÒN NGUYÊN ĐÓ. Hay nói cho rõ hơn, cái chế độ độc tài cộng sản, với bộ máy đàn áp chuyên chính vô sản vẫn còn nguyên và nó được điều hành trên nguyên lý: ĐẢNG LÃNH ĐẠO, ĐẢNG QUẢN LÝ VÀ ĐẢNG LÀM CHỦ. (Câu chơi chữ và bịp người dân là "Đảng lãnh đạo, chính quyền quản lý, nhân dân làm chủ") Đảng Dân Chủ 21 chỉ muốn CANH TÂN cái bộ máy đó chớ không muốn xóa bỏ. NGU GÌ XÓA BỎ, UỔNG LẮM!!!

Phải xóa bỏ toàn bộ cái chế độ chớ không phải chỉ xóa bỏ cái chính quyền đang điều hành cái chế độ đó. Bất cứ thằng nào lên thay thế, cũng sẽ đi vào cái vết xe cũ của bọn việt gian cộng sản, bởi vì bộ máy điều hành chế độ vẫn như cũ.

Không những đảng Dân Chủ lên thay thế sẽ ăn cắp, ăn cướp mà bất cứ đảng phái ( Cộng Sản nào )nào thay thế cũng sẽ tệ hại giống như vậy. Cái chế độ nó làm hư hỏng con người. Dù là người rất lương thiện mà ở trong một môi trường xấu thì bắt buộc người đó sẽ trở thành xấu! Một em bé gái mà sống trong động đĩ thì khi lớn lên chắc chắn sẽ trở thành gái điếm! Sau đây, tôi xin đưa thêm một ví dụ khác:

Giả sử như có một người mang tên là "Ông Liêm Khiết" là vị lãnh đạo một quốc gia. Hàng ngày có hàng triệu tiền thuế - tiền mặt- do nhân viên cấp dưới đi thâu từ người dân, đem về bỏ trên bàn làm việc của ông ta. Không có thủ quỹ, không có kế toán, không có người an ninh canh giữ tiền. Nói tóm lại là không có bất cứ một biện pháp nào để quản trị và bảo vệ số tiền đó. Nếu cao hứng, ông Liêm Khiết có thể lượm một bó tiền bỏ túi xài chơi cũng được. Không có bất cứ một nhân viên hay đồng sự nào dám theo dõi hay kiểm soát ông ta. Như vậy thì sau một thời gian, người lãnh đạo đó có còn là người liêm khiết hay không?

Đọc đến đây, sẽ có người kêu lên: - Chuyện hoang đường! Làm gì có cái bộ máy của quốc gia nào mà kỳ khôi như vậy? Cứ y như là sống ở trên thiên đàng!

Ấy vậy mà có đấy! Đó chính là cái bộ máy cai trị của cái quốc gia gọi là nước Cộng Hòa Xã Nghĩa Việt Nam! Đó là lý do vì sao mà có nhiều đảng phái, tổ chức đấu tranh chỉ muốn "CANH TÂN" bộ máy chớ không muốn xóa bỏ cái bộ máy xay thịt hamburger đó! Biết đâu mai mốt đến phiên họ lên nắm quyền cai trị thì SƯỚNG CHO HỌ biết chừng nào! Giàu có mấy hồi!

Câu hỏi mười một: - Nếu như vậy thì chắc phải là đảng Việt Tân lên nắm chính quyền thì đời sống người dân Việt Nam mới khá được?

Đáp: - Đảng Việt Tân (vì Vịt Tiềm chỉ là công cụ Cộng Sản ) mà lên nắm chính quyền thì họ SẼ THÂU THUẾ HÍT THỞ KHÔNG KHÍ! Có nghĩa là họ sẽ tính toán một người dân, tùy theo số tuổi, sức khỏe và hình dạng cơ thể để họ đánh thuế hít thở không khí. Ví dụ một người trung bình trong một ngày hít thở hết năm mét khối không khí thì họ sẽ đánh thuế năm mét khối đó! Không khí là tài sản của nhà nước, người dân hít thở phải đóng thuế! Nói như vậy thì quý vị có thể hình dung ra sự tàn bạo và khủng khiếp, tai họa cho người dân sẽ như thế nào nếu họ phải sống dưới sự cai trị của đảng Việt Tân! Những ai ủng hộ Việt Tân, mong cho bọn chúng lên nắm chính quyền thì cứ việc ủng hộ. Xin mời!

Câu hỏi mười hai: - Có bình loạn gia cho rằng ông Nguyễn Tấn Dũng sẽ là một Boris Yeltsin của Việt Nam. Ông ta là người thanh liêm, ghét giả dối, chống tham nhũng. Sở dĩ bây giờ ông ta chưa chống được tham nhũng là vì ông ta bị cô đơn! Có đúng như vậy không?

Đáp: - Cứ nhìn vào thực tế thì ta sẽ thấy câu trả lời: Nguyễn Tấn Dũng "thanh liêm" mà tài sản của hắn có khoảng .... hai tỷ đô la!!! Hắn và giòng họ của hắn độc quyền kinh doanh khách sạn và xe tắc xi từ Sài Gòn về tới Cà Mau. Hắn ra lệnh bắt toàn dân đi xe gắn máy phải đội mũ cứng và hắn cũng độc quyền sản xuất loại mũ cứng, bán cho toàn dân! Con gái của hắn đi du học tại Thụy Sĩ, khi về nước giữ chức vụ tổng giám đốc ngân hàng kiêm luôn chức vụ đồng chủ tịch hội đồng quản trị của công ty liên doanh Thụy Sĩ và Việt Nam tại Cà Mau! Bàn tay tham nhũng và làm tiền của hắn cùng giòng họ còn thò vào nhiều lãnh vực khác, chỗ nào cũng hái ra bạc, khạc ra tiền! Và còn nhiều lắm, cho nên tài sản của hắn tích lũy được hai tỷ đô la cũng là .... bình thường!

Nếu hắn chỉ sống chân chính nhờ vào đồng lương thủ tướng như thủ tướng Gandhi của Ấn độ thì cho dù hắn có làm thủ tướng tới một ngàn năm cũng không bao giờ để dành được số tiền hai tỷ đô la!

Còn chống tham nhũng? Hắn chống cái bản thân của hắn còn chưa được thì chống ai? $Bl.. Nếu có ngon và chứng tỏ thiện chí thì hắn cứ đem cái tài sản hai tỷ đô la ra mà chia hết cho số dân oan đang sống vất vưởng ở ngoài đường, lúc ấy người dân sẽ tin hắn!

Hiện nay có một số bọn tay sai việt gian cộng sản, làm chó săn cho giặc đã thi nhau đánh bóng và lắp ống đu đủ vào đít tên Nguyễn Tấn Dũng để thổi, tâng bốc hắn sẽ là Yeltsin Việt Nam! Cái tài sản hai tỷ đô la là một trở lực rất lớn $R.. làm cho tên Dũng không bao giờ muốn dân chủ hóa đất nước, chưa kể còn rất nhiều yếu tố phức tạp khác! Hắn không bao giờ cô đơn trong việc ăn cắp, ăn cướp và tham nhũng!

Câu hỏi mười ba: - Giả sử Nguyễn Tấn Dũng muốn là người hùng "Yeltsin" cứu nguy đất nước thì các nước cờ của hắn sẽ đi như thế nào?

Đáp: - Nước cờ của hắn thì chỉ có hắn và bọn tay sai ở hải ngoại biết. Tuy nhiên chúng ta có thể đoán là bọn chúng sẽ làm như thế này, giả sử như bọn chúng muốn phản Tàu để theo Mỹ:

a. Đi đêm với Mỹ, hứa với Mỹ là tụi tao sẽ đi theo mày để chống thằng Tàu nhưng TỤI MÀY PHẢI YỂM TRỢ CHO TỤI TAO VẪN TIẾP TỤC ĐƯỜNG LỐI CAI TRỊ ĐỘC TÀI TOÀN TRỊ. Nghĩa là đi theo Mỹ để kiếm chác đô la, dự trù con đường bỏ chạy sống nương thân ở bên Mỹ nếu chế độ bị sụp đổ, và đồng thời vẫn tiếp tục được đè đầu cưỡi cổ, bóc lột người dân!

b. Bố thí cho bọn tay sai, cò mồi ở Mỹ một chút xương thừa, canh cặn, ví dụ cho bọn chúng một số ghế trong chính quyền từ bộ trưởng xuống chủ tịch xã, hoặc các ghế đại biểu quốc hội! Những tên tay sai hạng bét trên các báo điện tử chỉ cần được bố thí cho cái ghế chủ tịch xã là mừng lắm rồi! Chỉ cần làm chủ tịch xã cũng đủ uy quyền để đi cướp nhà, cướp đất của dân!

c. Để lừa bịp người dân trong nước và cả thế giới thì bọn chúng sẽ đổi tên một số chức vụ và tên đảng:

- Tổng thống (chức vụ cũ là chủ tịch nước và tổng bí thư đảng)
- Thủ tướng (chức vụ cũ là thủ tướng)
- Đảng Cộng Sản đổi tên thành đảng Cộng Hòa
- Lá cờ máu vẫn lá cờ máu nhưng thay thế cái ngôi sao bằng cái lá đa ở chính giữa!

Nói tóm lại, bọn chúng có đi theo Mỹ hay theo Tàu, toàn dân Việt Nam cũng chỉ làm nô lệ! Tất cả chỉ là những sự điếm đàng và bịp bợm nhờ sự tiếp tay của những tên chó săn đi bưng bô cho việt cộng và bọn tư bản bất lương!

Câu hỏi mười bốn: - Việt cộng có tiền, tụi nó sẽ hối lộ chính quyền Mỹ và giới tư bản Mỹ. Mình là những người đấu tranh chân chính nhưng không có tiền thì sẽ bị thua trong trận chiến này?

Đáp: - Rất khó để hối lộ chính phủ Mỹ. Các chức vụ bên hành pháp đều làm theo nhiệm kỳ. Tổng thống là bốn năm, anh nào giỏi lắm thì tám năm thì chấm hết chớ không phải làm thủ tướng suốt 33 năm như tên răng hô Phạm Văn Đồng! Truyền thông của Mỹ rất mạnh. Họ luôn luôn theo dõi những người có chức quyền rất kỹ. Trước khi nhậm chức phải kê khai tài sản, sau khi rời chức vụ phải kê khai tài sản. Hơi có một điều gì mờ ám là báo chí và quốc hội có quyền chất vấn những người đang giữ những chức vụ cao trong hành pháp và bắt buộc phải trả lời, trả lời không xong thì liệu hồn!

Làm "đầy tớ" ở bên Mỹ rất khó: vi phạm luật pháp một điều gì dù là nhỏ cũng có thể bị bãi chức. Có vị thống đốc một tiểu bang bên Mỹ chỉ ăn hối lộ có vài chục ngàn đô la mà bị bãi chức, bị đưa ra tòa, bị phạt tù treo và bị phạt lao động công ích bốn tháng, phải đi quét dọn trong nhà tù! Trong khi đó, đối với những quan lớn việt cộng thì vài chục ngàn đô chỉ là một bữa nhậu!

Ngành lập pháp của Mỹ thì cứ hai năm được bầu lại một phần ba số dân biểu hoặc nghị sĩ. Như vậy là họ thay đổi nhân sự luôn luôn, việt gian cộng sản có tài thánh cũng không thể nào mua chuộc được hết tất cả! Nếu bọn chúng là thần thánh, cái gì cũng làm được thì bọn chúng đã .... giải phóng cả nước Tàu hoặc nước Mỹ rồi! Có đâu lại đi vác những bộ mặt chó sang Mỹ đi ăn mày rất nhục nhã, nhục hơn triệu lần những người bị bại trận!

Nếu chính phủ Mỹ dễ bị hối lộ thì bọn khủng bố đã hoàn toàn làm chủ nước Mỹ hoặc phá nát nước Mỹ rồi! Bọn khủng bố bán dầu hỏa thì có thiếu gì tiền! Vậy mà bây giờ tên khủng bố Osama Bin Laden, tỷ phú đô la vẫn đang phải trốn chui trốn nhủi như con chó!

Không phải giới tư bản nào của Mỹ cũng thích làm giàu trên xương máu của nô lệ. Họ có nhiều cách để làm giàu. Đối với những người biết nhìn xa, họ thấy phương pháp giàu sổi bằng cách vắt kiệt máu và mồ hôi của những người nô lệ, hoặc buôn bán nô lệ sẽ đem lại hậu quả rất xấu cho chính họ và cho thế giới. Máu của những nô lệ trên toàn thế giới, đặc biệt là tại Việt Nam và Trung Cộng càng bị ép vắt ra thật nhiều thì càng làm cho trái đất này mau bị tàn lụi. Bằng cớ là đã có tập đoàn tài chính của Mỹ rất lớn quyết định rút ra khỏi thị trường Việt Nam, sau khi họ khảo sát nhiều mặt, thấy nhiều tội ác của bọn việt gian cộng sản.

Câu hỏi cuối cùng: - Như vậy tổng kết lại, lá bài Nguyễn Tấn Dũng là gì? Và thái độ của chúng ta cần phải có?

Đáp: - Nói một cách vắn tắt: đó là ĐẠI BỊP, ĐẠI BỊP, ĐẠI ĐẠI BỊP! Sau khi xảy ra vụ "cách chức" thì đài ở hải ngoại đã phỏng vấn một giới chức quân sự tại quân khu thủ đô mà ông này không muốn nêu tên. Tất cả những gì mà tên việt cộng này phát biểu đều đã có sự chuẩn bị trước, được nói cái gì và được tiết lộ cái gì! Nó cũng gần giống như cái trò hề ĐIỀU BỐN HIẾN PHÁP của việt cộng trước đây!

Thái độ của chúng ta là vẫn giữ vững lập trường chính trị, tiếp tục đấu tranh để XÓA BỎ CÁI CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN TÀN ÁC ;và tiêu diệt toàn bộ những tên tội đồ dân tộc. Toàn bộ những đất đai, những lâu đài biệt thự của bọn chúng phải bị tịch thu và trả lại cho những người dân bị chúng cướp bóc. Bọn chúng không thể hóa phép thần thông để đem những nhà và đất đó sang nước Mỹ! Tám mươi ba triệu dân trong và ngoài nước phải thực sự là những người chủ đất nước, phải hiên ngang ngồi trên bàn để giao thiệp với thế giới, chớ không phải chỉ mong được làm những con chó ngồi dưới gầm bàn, chỉ mong cho việt cộng và thằng tư bản Mỹ ngồi ở trên quăng xương xuống rồi tranh nhau dành dựt và gặm! Tiếc thay, những tên tay sai, bưng bô cho việt cộng chỉ mong được có thế Bọn chúng vẫn nghĩ rằng đi làm nô lệ cho thằng nhà giàu Mỹ thì chỉ cần đi bới thùng rác của chúng cũng đủ sống sung sướng!

Chúng ta đấu tranh là để đòi lại toàn bộ đất nước và thực sự làm chủ đất nước chớ không phải là để đi kiếm một ông chủ mới nào đó để đội lên đầu, để tiếp tục đi làm nô lệ! Đây là tinh thần mà cố giáo sư Nguyễn Ngọc Huy đã nói rất rõ ràng. Tiếc thay những người kế tục sự nghiệp của giáo sư đã phản bội lại lý tưởng cao đẹp. Họ chỉ mong được việt cộng cho làm .... chủ tịch xã hoặc làm những con chó ngồi dưới gậm bàn để lượm những mẩu xương do bọn việt gian cộng sản và tư bản Mỹ quăng xuống!

Trần Thanh

Ngày 10 tháng 8 năm 2008

Sunday, August 10, 2008

Bí mật của điều bốn hiến pháp


Trần Thanh
(Kể chuyện Trạng Quỳnh* thời xưa và thời nay)

Vào chuyện ....

Ở vùng nọ có một ông quan rất tham nhũng, tục gọi là Quan Hách, trên thì đội, dưới thì đạp cho nên người dân căm ghét vô cùng. Một hôm Trạng Quỳnh đi giang hồ, nghe câu chuyện than vãn của người dân thì Trạng nói:

- Quý vị đi tìm cho tôi một cái tráp* thiệt sang, thiệt đẹp rồi đi bắt cho tôi khoảng 200 con cào cào , tôi sẽ dạy cho thằng Hách một bài học!

Người dân vốn đã biết tiếng chơi nghịch của quan Trạng, đến vua chúa trong triều đình mà Trạng Quỳnh còn dám vuốt râu hùm thì xá gì cái ông quan ở tỉnh lẻ này. Thế là họ hè nhau đi bắt cào cào thật nhiều, đem về nộp cho Trạng Quỳnh, còn cái tráp thì họ cày cục đi mượn nơi một đại phú gia trong vùng. Thế là có đủ đồ nghề để nộp cho Trạng. Lúc đó quan Trạng vẫn đang tà tà giăng võng nằm dưới gốc cây mà nhậu thịt chó chấm với mắm tôm. Rượu đã hơi ngà ngà, bỗng quan Trạng cao hứng gọi mấy người dân:

- Nè, tụi bay có biết nhà nào có trồng me với soài không? Hái cho tao một ít. Sao tự nhiên tao thèm đồ chua quá!

Đám dân đen đang ngồi bu quanh coi Trạng Quỳnh nhậu thịt chó, nghe quan Trạng hỏi thì họ hơi ngỡ ngàng. Ai lại nhậu thịt chó với me và soài bao giờ? Công thức cổ truyền là lá húng, củ giềng, đậu phộng và lá mơ chớ? Thắc mắc vậy thôi chớ không ai dám hỏi mà đồng lòng chạy túa đi khắp làng và chỉ một lát sau thì họ mang về hàng rổ me chín lẫn me sống và soài. Sau khi thấy mọi "đồ nghề" đã chuẩn bị xong thì quan Trạng tiếp tục màn nhậu rượu đế với me và soài ..... Khoảng vài tiếng đồng hồ sau thì quan Trạng nghe bụng dạ muốn "biểu tình", thế là quan điềm nhiên mở cái tráp rất sang trọng ra và xổ luôn .... vào đó ....tất cả những gì mà "ngài" đã nạp vào trong bụng trong suốt mấy tiếng đồng hồ qua! Đám dân đen đứng vây quanh há hốc mồm kinh ngạc. Có kẻ sợ chết điếng người vì đó là cái tráp rất đắt tiền của ông phú hộ trong vùng! Sau khi thực hiện xong một trong những "đệ tứ khoái" thì quan Trạng bảo đám dân đen:

- Tụi bay bỏ hết toàn bộ con cào cào vào cái tráp này, rồi đạy nắp lại. Nhớ đừng cho con nào bay khỏi nghe chưa!

Đám dân đen nhất loạt vâng lời. Sau đó quan Trạng cởi bỏ chiếc áo dài "quan" ra và nói:

- Đứa nào cho tao mượn bộ quần áo nông dân coi, rách rưới càng tốt!

Thế là sau khi thay đổi y phục và lấy một ít lọ nồi xoa lên mặt cho lem luốc thì Trạng Quỳnh đã biến thành một anh nông dân, coi y như thiệt! Trạng nói:

- Tụi bay đi theo tao nhưng chỉ được đứng đàng xa mà nhìn thôi nghe chưa. Cấm không được tiết lộ bí mật, thằng nào nói làm xàm là tao chém đầu!

Quan chỉ dọa chơi thôi cho vui, chớ quan đi giang hồ không bao giờ thèm đem theo gươm và lính hầu, chỉ mặc có một chiếc áo dài đen, cắp một cái dù và đôi guốc! Trạng Quỳnh lễ mễ bưng cái tráp đựng .... cứt chảy của mình đến gần phủ quan tổng đốc, đứng cách cổng quan khoảng 50 mét, chờ đợi. Ông biết quan có thói quen đến chiều là cỡi ngựa, đi dạo mát quanh vùng, "thăm dân cho biết sự tình" và xem thử có cô gái đẹp nào thì bắt về làm nàng hầu. Quả nhiên đến xế chiều thì người ta thấy quan cỡi ngựa đi ra khỏi phủ, theo sau có nửa tiểu đội lính theo hầu. Lúc ấy Trạng Quỳnh bèn trịnh trọng bưng cái tráp cứt đi bộ thật chậm, đi ngược chiều về phía quan nhớn. Vẻ mặt của Trạng làm ra vẻ rất căng thẳng, rất hồi hộp như sợ làm rớt cái tráp quý giá, trong đó có vô số kim cương, vàng bạc. Thấy vẻ co ro, cóm róm của một anh nhà quê nghèo mà lại bưng một cái tráp rất đẹp bằng gỗ quý có khảm xà cừ thì quan nhớn buộc lòng phải chú ý. Quan bèn trỏ cây quạt về phía Trạng Quỳnh và lên tiếng hách dịch:

- Này thằng kia, mày có thấy quan nhớn đây không?

Lúc ấy Trạng Quỳnh làm bộ cứ đi, cúi gầm đầu, nhìn xuống dưới đất nên không trông thấy núi Thái Sơn đang ở ngay trước mặt. Nghe tiếng quan hỏi, Trạng ta lại làm bộ sợ hãi, giật mình, hai tay vội ôm thật chặt lấy cái tráp, như thể sợ bị quan cướp lấy báu vật. Thấy tình trạng lấm lét của Trạng Quỳnh, quan nhớn càng thêm tò mò nên hỏi tiếp:

- Thằng kia, mày nghèo như thế mà tại sao mày lại có cái tráp đẹp như vậy? Có phải mày ăn cắp của đại phú gia nào hay không?

Trạng Quỳnh mặt tái mét, run lẩy bẩy, hai tay vẫn ôm thật chặt lấy cái tráp, ấp úng trả lời:

- Bẩm quan nhớn, cái tráp này là của ông cố nội con truyền lại đấy ạ!

Quan nhớn vẫn chưa hết tò mò:

- Ông cố nội mày tên là gì? Nói cho quan biết xem nào?

Trạng Quỳnh ấp úng:

- Bẩm quan, ông cố nội của con tên là Nguyễn Sinh Cun!

Quan chỉ tay vào cái tráp:

- Ở trong đó mày đựng cái gì thế, mở ra cho quan xem nào!

Trạng Quỳnh bèn quỳ xuống đất, hai tay ôm ghì thật chặt cái tráp vào người, giọng nói run rẩy, van xin:

- Bẩm quan, đây là điều hết sức bí mật, con không thể nói cho ai biết được!

Thấy thằng dân đen có ý muốn dấu diếm mình thì quan nhớn bỗng nổi giận. Quan quát lên:

- Mày đựng cái gì trong đó, nói cho quan biết mau! Nếu không quan sẽ chém đầu!

Nghe quan dọa chém đầu thì Trạng Quỳnh sợ quá, mếu máo khóc, nhưng tay vẫn ôm thật chặt cái tráp:

- Bẩm quan, quan đã dạy thì con xin thưa, chớ thật ra đây là của gia bảo của ông cố nội của con để lại. Ông cố nội dặn là không bao giờ được làm mất nó. Nếu để mất nó thì con sẽ chết!

Quan nhớn càng thêm tò mò, ông thúc dục:

- Nói mau, cái gì trong đó! Mày không nói tao chém đầu!

Trạng Quỳnh bèn nhìn thẳng vào mặt quan và nói bằng giọng hết sức trang trọng như một tín đồ ngoan đạo đang đọc kinh:

- Bẩm quan, nó .CHÍNH LÀ ĐIỀU BỐN HIẾN PHÁP đấy ạ!

Nghe thằng nhà quê nói xong, ông quan nhớn cứ ngẩn người ra. Mẹ kiếp "điều bốn hiến pháp là cái chó gì?" Hay là thằng này nó là người Mán, người Thái, người Mường, người Nùng, nó đang nói tiếng thổ dân của nó chăng, nên mình không hiểu? Thế là quan lại hạch sách:

- Thằng kia, mày nói lại cho quan nghe. Mày đựng cái gì trong đó?

Trạng Quỳnh vẫn khóc mếu máo:

- Bẩm quan, con đựng ĐIỀU BỐN HIẾN PHÁP ở trong đó!

Đến lúc này thì quan thực sự bực bội, nên quan quát lớn:

- Điều bốn hiến pháp là cái chó gì? Mẹ kiếp, BỐN LÙ thì có! Mở cái tráp ra cho tao xem!

Trạng Quỳnh quỳ mọp dưới đất, hai tay vẫn ôm chặt lấy cái tráp như vật bất ly thân, dập đầu đôm đốp lên mặt cái tráp, mếu máo nói:

- Bẩm quan, con không thể mở cái tráp này ra được. Nếu con mà mở ra, điều bốn hiến pháp nó sẽ bay mất. Ông cố nội của con đã dạy rằng NẾU ĐỂ MẤT ĐIỀU BỐN HIẾN PHÁP LÀ TOI MẠNG. Đó chính là TỰ SÁT!

Tuy nhiên cái đầu "thông minh" của quan nhớn lại nghĩ khác. Quan nghĩ thầm:

- "À, cái thằng nhà quê bố láo này nó muốn lừa gạt mình. Có lẽ nó đựng vàng bạc, kim cương hay châu báu gì ở trong tráp nên mới bịa chuyện ra là "điều bốn hiến pháp" sẽ bay mất! Điều bốn hiến pháp là cái chó gì? Từ thuở cha sanh mẹ đẻ, mình chưa bao giờ nghe nói về điều bốn hiến pháp! Mình đã học thuộc làu tứ thư, ngũ kinh, các sách thánh hiền của Khổng Tử, Mạnh Tử mà có thấy ai nói gì về "điều bốn hiến pháp" đâu? Hay là cái mà nó gọi là ĐIỀU BỐN HIẾN PHÁP chính là một loài chim gì rất quý như con Phụng Hoàng hay con RỒNG ĐỎ? Nếu không phải là loài chim thì tại sao thằng nhà quê này lại sợ nó bay mất? Đó chính là thế yếu của nó. Mày càng sợ hãi thì tao càng đòi cho chết mẹ mày luôn! Tao sẽ đánh đúng vào tử huyệt của mày thì mày sẽ chết, cho chừa cái tội dối gạt quan!

Sau khi dùng trí óc "thông minh" của mình để suy luận thì quan quyết định dứt khoát. Ngài xỉa cây quạt vào mặt Trạng Quỳnh và tuyên bố dõng dạc:

- Mày đặt cái tráp đó xuống đất. Đích thân tao sẽ khám xem cái tráp đó đựng cái gì! Chắc chắn là mày đã ăn cắp kim cương vàng bạc của ai đó rồi dấu trong cái tráp này. Quân lính đâu, trói thằng nhà quê này lại cho quan!

Trạng Quỳnh vội đặt cái tráp xuống dưới đất và chắp hai tay lạy quan như tế sao:

- Con lạy quan, con lạy quan, đừng có mở cái tráp ra. Quan mà mở ra thì điều BỐN HIẾN PHÁP NÓ SẼ BAY MẤT! Mất điều bốn hiến pháp là con tự sát!

Tuy nhiên, quan nhớn cóc cần nghe theo những lời khóc lóc, van xin của Trạng Quỳnh. Mày càng van xin thì tao càng tò mò, càng phải "đấu tranh" để coi cho được cái điều bốn hiến pháp nó là cái gì? Tại sao mất nó thì mày phải tự sát? Phải chăng nó là con chim Phụng Hoàng hay con Rồng Đỏ? Thế là quan nhớn nhảy phóc xuống ngựa, tiến đến gần cái tráp của Trạng Quỳnh để "đấu tranh" coi cho được "điều bốn hiến pháp". Còn Trạng Quỳnh thì đã bị hai tên lính lệ lực lưỡng tới xốc nách, trói tay nhưng Trạng vẫn cố la bai bải:

- Con lạy quan! Đừng có mở tráp quan ơi! Con đã nói trước cho quan biết rồi. Con không chịu trách nhiệm đâu nghe!

Thế là quan nhớn nhào tới ôm thật chặt cái tráp vào mình, với cặp mắt hau háu và lòng tham vô độ đang sôi sục như hỏa diệm sơn. Ngài tưởng tượng sau khi mở tráp ra thì sẽ thấy vô số vàng bạc, kim cương cùng một cặp chim Phụng Hoàng và con Rồng Đỏ, những con vật rất linh thiêng và rất quý vào thời đó: Long, Quy, Phụng. Nhưng hỡi ơi khi quan nhớn mở toang cái tráp ra thì hàng trăm con cào cào, mình dính đầy cứt chảy của Trạng Quỳnh vội bay ào ra! Quan nhớn vốn để râu tóc xồm xoàm cho nên bầy cào cào tưởng là một bụi tre, bọn chúng đều nhất loạt bu kín vào đầu và mặt của quan nhớn cùng khắp thân mình! Cứt chảy thối hoăng hoắc của Trạng quỳnh dính bê bết khắp người của quan, từ đầu xuống chân. Thử tưởng tượng thịt chó chấm với mắm tôm, hòa với me và soài thì khi ỉa ra thành cứt, mùi thối của nó khủng khiếp tới cỡ nào! Có thể nói mùi thối bay lên đến tuốt thiên tào! Lúc này quan nhớn đã té lăn ra đất, hai tay xua đuổi bầy cào cào lia lịa, miệng la rùm trời:

- Chếch teo rầu bay ơi. Lính đâu, béng béng chếch hếch mấy coong kèo kèo cho teo! Đù móa cái thèng nhà que, mày gẹc teo, teo sẽ chém đầu mày!
(Quan nhớn nói giọng Quảng Ngãi. Xin "phiên âm" lại như thế này cho dễ hiểu: - Chết tao rồi bay ơi. Lính đâu, bắn chết hết mấy con cào cào cho tao! Đù má cái thằng nhà quê, mày gạt tao, tao sẽ chém đầu mày!)

PHẦN BÌNH LUẬN:

Qua câu chuyện dân gian nêu trên, chúng ta rút ra được hai điều:

1. - Gợi lòng tham và gợi trí tò mò của kẻ địch.
- Việt cộng đã dùng "gậy trạng quỳnh" để đập chúng ta.


Đây là độc chiêu mà Trạng Quỳnh đã dùng để hạ đo ván tên tham quan. Vật mà Quỳnh dùng để gợi lòng tham, chính là cái tráp đắt tiền, sơn son thiếp vàng có khảm xà cừ. Một vật có hình dáng bề ngoài sang trọng như vậy thì bên trong ắt hẳn nó phải chứa kim cương, ngọc ngà, châu báu, chớ quan đâu có ngờ là nó chứa .... cứt chảy của Trạng Quỳnh! Cái tráp chính là cái mồi nhử cho tên tham quan chú ý, lao đầu vào. Trạng Quỳnh lúc ấy đã hóa trang thành anh nông dân nhà quê thì đâu có gì hấp dẫn cho tên tham quan chú ý!

Gợi trí tò mò: Trạng Quỳnh đã diễn xuất rất đạt: lúc nào ông ta cũng làm ra vẻ lo sợ, hai tay ôm thật chặt cái tráp. Điều này làm cho tên tham quan càng suy diễn, bên trong cái tráp ắt hẳn là có chứa đựng vật gì rất quý! Thêm vào đó, khi trả lời tên tham quan, Trạng Quỳnh lại dùng nhóm chữ rất bí hiểm "điều bốn hiến pháp" và Trạng cho biết nếu để điều bốn hiến pháp mà bay mất thì Trạng sẽ phải tự sát! Càng bí hiểm thì tên tham quan càng thêm tò mò, nhất định đòi mở cái tráp để coi cho được cái gì trong đó!

Tóm lại trong keo đấu trí này, quan Trạng là người đã thắng lớn và tên tham quan đã bị một vố quá đau, một bài học nhớ đời vì sự tham lam và hống hách!

Nêu trên là một câu chuyện thật đã diễn ra trong lịch sử, và trong thế kỷ thứ 21, một chuyện tương tự như vậy đã lập lại. Tuy nhiên, trong lần lập lại này, có sự đảo ngược trong vai tuồng: người đóng vai "Trạng Quỳnh" lại là tên đại ca việt cộng Nguyễn Minh Triết, còn người đóng vai "quan đấu tranh" lại là những tổ chức tranh đấu trong và ngoài nước!

Tên Triết cũng áp dụng những độc chiêu y như Trạng Quỳnh đã từng làm. Hắn cũng làm bộ sợ sệt cho sự an nguy của điều bốn hiến pháp. Nếu để mất điều bốn hiến pháp thì bọn chúng sẽ chết! Các tổ chức đấu tranh thấy hắn sợ sệt như vậy càng làm dữ dằn hơn, $R..dồn hết mọi công sức để đòi hủy bỏ cho được điều bốn hiến pháp! Thậm chí ở bên Úc đã có một thành lập một phong trào đòi hủy bỏ điều bốn hiến pháp!

Sau đây xin trích một đoạn văn của cùng tác giả trong bài viết mang tựa đề "Những thế võ của bọn việt gian cộng sản", đã đăng trên VietNam Exodus ngày 27 tháng 8 năm 2007:

" ..... Ngày 27 tháng 8 năm 2007, tên đại ca Nguyễn Minh Triết đã tuyên bố với bọn công an trong buổi họp với Tổng cục chính trị như sau:" .... dù ai có muốn bỏ điều 4 hiến pháp gì đó thì không có chuyện đó. Bỏ cái đó đồng nghĩa với chúng ta tuyên bố chúng ta tự sát"

Chúng ta hãy để ý cách chơi chữ lưu manh của tên Triết:

-.... TUYÊN BỐ chúng ta tự sát (tuyên bố chớ không phải hành động tự sát) Nếu người dân có théc méc thì chúng sẽ giải thích như vậy!
Điều tuyên bố nói trên của tên Triết chỉ là mặt trận giả, nhằm dụ chúng ta đổ mọi công sức để đánh vào một .... đống rơm! Rất nhiều tổ chức đấu tranh đã bị việt cộng đánh lừa: suốt vài chục năm nay cứ chúi đầu vào việc đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp!!! Bọn việt gian cộng sản rất mừng khi thấy chúng ta đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp. .. Giả sử bản hiến pháp của bọn chúng có 100 điều thì chúng ta chỉ đòi hủy bỏ có MỘT điều 4 mà thôi. Như vậy có nghĩa là 99 điều còn lại là tốt, là có lợi cho dân cho nước?

Thực tế cái gọi là bản hiến pháp của việt cộng chỉ là một MẢNH GIẤY CHÙI ĐÍT không hơn không kém!!! Nó là mặt trận giả, nó là vô nghĩa mà chúng ta lại đổ rất nhiều công sức, tiền bạc vào để đánh vào mặt trận giả!!!

Thậm chí, giả sử chúng ta đấu tranh mạnh, việt cộng phải nhượng bộ, hủy bỏ điều 4 hiến pháp thì chuyện gì sẽ xảy ra? Có tự do đối lập, đa nguyên, đa đảng? Nhiều chính đảng đối lập sẽ xuất hiện, rồi sao? Làm được trò trống gì trong quốc hội? Làm được trò trống gì trong nước khi mà mọi phương tiện truyền thông đều do việt cộng nắm giữ? Không phổ biến được tiếng nói của mình đến toàn dân thì các tổ chức đối lập coi như vô dụng, tựa như có xe hơi mà không có xăng vậy! Và chúng ta cần nhớ, quốc hội của việt cộng cũng chỉ là MỘT THÙNG RÁC ĐỰNG GIẤY CHÙI ĐÍT!!! Hoàn toàn chỉ là đồ chơi để loè bịp thế giới, chớ không phải là quốc hội theo đúng nghĩa như tại các nước dân chủ trên thế giới!

Đến nước bí thế, bọn việt gian cộng sản sẽ chơi trò cù bựa: lấy lý do an ninh quốc gia bị đe dọa, tuyên bố giải tán quốc hội, giải tán luôn tòa án tối cao, áp dụng lệnh thiết quân luật trên toàn quốc, giao toàn quyền điều hành quốc gia cho công an và quân đội, ai lơ mơ là bắn bỏ tại chỗ, không cần xét xử!!!

Chúng ta ai cũng từng thấy những sòng cờ bạc lậu như xóc đĩa, tài xỉu, bài ba lá, tổ chức chơi ngoài vỉa hè hoặc trong các xóm nhà lá. Khi tên làm cái nhắm thấy tình hình không êm, có nghĩa là thua đậm quá, chung không nổi, thì hắn sẽ nháy mắt cho những tên cò mồi đứng ở phía ngoài. Một tên cò mồi sẽ làm bộ la lớn: "cảnh sát, cảnh sát" Các con bạc hốt hoảng bỏ chạy tán loạn, bỏ luôn cả số tiền đang đặt cược trên chiếu. Tên làm cái nhanh chóng quơ trọn số tiền rồi giông tuốt!!!

Bọn việt gian cộng sản sắp sửa diễn tấn tuồng này rồi!

Thực tế ngay trước mắt, ta đã thấy bọn quân phiệt tại hai nước Miến Điện và Đông Hồi đang chơi trò bạo lực này. Đông Hồi là một nước có nền dân chủ trên nửa thế kỷ nay mà còn như vậy. Thế giới và nước Mỹ cũng bó tay không làm gì được. Và tôi tin rằng khi cần dùng bạo lực, bọn việt gian cộng sản sẽ rất dã man, tàn bạo gấp trăm ngàn lần bọn quân phiệt Miến Điện và Đông Hồi. Nếu cần giết người hơn bọn Pôn Pốt, bọn chúng cũng sẵn sàng làm! Tất cả chỉ để bảo vệ cái đảng cướp của bọn chúng. Ba triệu tên đảng viên, ba triệu tên công an với ba triệu khẩu súng AK sẵn sàng khạc đạn vào người dân. Đó chính là "tuyên bố tự sát" mà tên Triết đã hàm ý!

Những gì mà bọn việt gian cộng sản tỏ ra "SỢ" và cố tình để lộ ra cho người dân trong và ngoài nước biết, đều là mặt trận giả. Bọn chúng làm bộ "SỢ" để thu hút những nổ lực đấu tranh vào các mục tiêu giả, làm tiêu hao lực lượng của chúng ta. Trong khi đó, những gì bọn chúng thực sự lo sợ, đều được phổ biến trong các cuộc họp tối mật trong nội bộ đảng, hoặc phổ biến xuống cấp dưới qua các công văn có đóng dấu "mật", chớ không thể được tuyên bố oang oang trong buổi họp với Tổng cục chính trị, tới mức mà các web-site ở hải ngoại còn thu băng được những lời tuyên bố của tên Triết rồi cho phổ biến rộng rãi ở hải ngoại!!!

Sau lời tuyên bố "tự sát" của tên Triết, nhiều tổ chức đấu tranh ở hải ngoại hồ hởi, phấn khởi quá, vội vàng thành lập ngay các ủy ban đấu tranh đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp! Thậm chí tới bây giờ, tháng 11 năm 2007, tôi còn thấy trên internet có những diễn đàn đang tiếp tục thảo luận về việc đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp!

*Mặt trận giả: Bí mật của tòa đại sứ việt cộng bị "tiết lộ"!

Khi vụ tai tiếng linh mục Nguyễn Văn Lý bị bịt miệng tại tòa án nổ lớn, bỗng nhiên có một cuộc điện đàm của tòa đại sứ việt cộng tại Hoa Thịnh Đốn bị tiết lộ, bị "lén thâu băng" (!) và phổ biến rộng rãi trên internet. Đại khái nội dung cuộc điện đàm là tên phó đại sứ việt cộng tại Hoa Thịnh Đốn gọi về Ủy ban nhân dân thành phố Huế, xì nẹc một tên cán bộ tép riu nào đó, như vầy: ..".... tôi nà phó đại sứ tại Oa Sinh Tơn gọi về cho các đồng chí đây..... Các đồng chí đối xử với ninh mục Nguyễn Văn Ní như thế đấy hử? Các đồng chí nàm ăn như thế đấy hử? Ở hải ngoại này chúng nó đang nàm ầm cả nên!...."

Đoạn băng "bị thâu lén" này nhanh chóng được phổ biến rộng rãi trên internet. Một số web-site của các tổ chức đấu tranh tại hải ngoại rất hồ hởi, phấn khởi mở diễn đàn thảo luận loạn cào cào, cho rằng đây là một "thắng lợi" lớn, khiến tên phó đại sứ việt cộng tại Mỹ phải lo sợ, gọi điện thoại về xì nẹc mấy tên cán bộ cắc ké tại địa phương Huế!

Tuy nhiên, nếu chúng ta thận trọng tìm hiểu kỹ thì thấy có một số điểm đáng ngờ vực như sau:

- Đường giây điện thoại của tòa đại sứ thuộc loại đường giây ưu tiên và đặc biệt, chắc chắn không phải như đường giây điện thoại mà chúng ta đang sử dụng tại nhà. Do đó, không dễ gì nghe lén và thu băng rồi đem phổ biến trên internet như vậy! Nếu có ai đó nghe lén hoặc thu băng, lơ mơ sẽ bị FBI hỏi thăm sức khoẻ vì đó là tội hình sự! Điểm đáng lưu ý là sự tiết lộ tin tức này lại có lợi cho cộng sản! Tin tức (dỏm, dàn cảnh) bị "lén thu băng" cho thấy bọn việt gian cộng sản là những kẻ "tốt", có quan tâm, lo lắng cho các tù nhân chính trị, bằng cớ là "ngài" phó đại sứ đã gọi điện xì nẹc cấp dưới vì đã để công an bịt miệng "phạm nhân" trước tòa án!!! .Ai có thể làm được chuyện "lén thu băng" và phổ biến cuộc điện đàm này trên internet nếu không phải là chính bọn việt gian cộng sản làm??? Sự kiện này có khác gì sự thủ dâm chính trị, xục c... của tên Hồ Chí Minh khi hắn khoác áo "nhà báo" Trần Dân Tiên, tự mình viết sách ca ngợi mình?

- Tòa đại sứ trực thuộc bộ ngoại giao. Nếu tên phó đại sứ có "bức xúc" thì hắn phải làm việc theo ngành dọc chớ không thể tự nhiên nhảy đâm ngang, gọi điện tới Ủy ban nhân dân thành phố Huế để khiển trách nhân viên không thuộc ngành của mình!

Như vậy là bọn việt gian cộng sản đã mượn tay chúng ta để đánh bóng cho chúng, và tự chúng ta đã đi tuyên truyền không công cho bọn chúng!!!

Nêu trên là hai ví dụ điển hình để chúng ta thấy việt cộng đã giăng ra vô số mặt trận giả để chúng ta đánh vào, nhằm tiêu hao lực lượng và đến một lúc nào đó chúng ta sẽ bị kiệt sức; hoặc nếu sức còn nhưng thế cờ đã tới hồi tàn cuộc, internet vẫn còn tranh luận chưa xong về đề tài: Phải đấu tranh đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp như thế nào!!! ....."

2. Kẻ chủ mưu lừa và người bị mắc lừa trong ván bài "điều bốn hiến pháp"

Trong cuộc đấu trí với bọn việt gian cộng sản, người Việt quốc gia thường bị chúng dùng cạm bẫy dương đông kích tây. Hay nói cho rõ hơn là bọn chúng dụ chúng ta đánh vào những mục tiêu giả! Cái gọi là "điều bốn hiến pháp" chính là mục tiêu giả.

Hiến pháp của việt cộng là tờ giấy chùi đít, hoàn toàn không có một chút xíu giá trị gì ngoài việc dùng nó vào việc đi ỉa. Thế nhưng việt cộng đã dùng những đòn phép ma giáo, lừa gạt cho nên lúc nào cái "hiến pháp" của bọn chúng cũng có vẻ quan trọng và thiêng liêng y như quyển kinh thánh! Lại thêm những bọn đấu tranh dân chủ cuội ở trong nước nào cũng ra sức đề cao cái gọi là "hiến pháp" của việt cộng: hơi một tý là bọn chúng lại trích dẫn "kinh thánh": "chiếu theo điều mấy ..... chương mấy ..... của hiến pháp nước Cộng hòa xã nghĩa Việt Nam, làm như bọn chúng đang sống ở bên Mỹ!

Hiến pháp là giấy chùi đít, quốc hội chỉ là nhà ngủ tập thể tương đương với khách sạn năm sao, cho các đại biểu quốc hội vào đó ngủ! Hệ thống tòa án chỉ là nơi để bịt mồm, bịt miệng người dân. Nói tóm lại hai ngành lập pháp và tư pháp chỉ là những vật trang sức cho chế độ và toàn bộ cái chế độ của bọn việt gian cộng sản chỉ cần thâu tóm vào một câu thần chú duy nhất sau đây của tên Hồ tặc là nói lên tất cả:

- ĐẢNG LÃNH ĐẠO, ĐẢNG QUẢN LÝ, ĐẢNG LÀM CHỦ!

Khi dự trù để lập ra cái bộ máy giết người, tên Hồ đã dựa trên công thức nói trên để chế tạo máy. Sau đó, hắn thấy cái công thức nói trên có vẻ tham lam, vai trò của đảng nhiều quá, vậy thì phải ngụy trang, chơi chữ làm sao cho nó dịu bớt sự thao túng, độc quyền, để lừa bịp người dân và quốc tế, cho nên hắn đã nặn ra câu thần chú thứ hai:

- ĐẢNG LÃNH ĐẠO, CHÍNH QUYỀN QUẢN LÝ, NHÂN DÂN LÀM CHỦ

Cái câu này nó đã đày đọa người dân hơn suốt 60 năm nay, đã làm toi mạng MƯỜI TRIỆU NGƯỜI, và cho đến bây giờ nó vẫn còn đang hoạt động rất hữu hiệu, tiếp tục làm khổ dân! Tất cả chỉ tập trung vào một đầu mối là "đảng lãnh đạo" mà thôi! Người dân khổ quá cho nên họ mới nhạo báng như sau:

- Đảng lãnh đạo, chính quyền quản lý, NHÂN DÂN NGỒI CHỬI!

Cả một cái hiến pháp chỉ là một tờ giấy chùi đít .vậy thì điều bốn hiến pháp là cái đếch gì? Giả sử việt cộng có hủy bỏ điều bốn hiến pháp và cho phép ĐA ĐẢNG, cho phép đối lập công khai, cho phép MỘT TRĂM ĐẢNG đối lập được hoạt động ỳ xèo trong quốc hội thì cũng không làm đếch gì được bọn chúng! Vì sao? Bởi vì quốc hội của việt cộng chỉ là quốc hội dỏm, không có thực quyền! Quốc hội của Mỹ có thực quyền kiểm soát và chế tài hành pháp và thậm chí họ có thể truất phế cả tổng thống! Trong khi đó thì quốc hội của việt cộng, trong hơn 60 năm nay, chỉ làm được có mỗi một việc, đó là lúc nào cũng "nhất trí" với những nghị quyết của trung ương đảng đã đưa ra!

Ngoài ra, chưa kể một khi một chính đảng được phép hoạt động nhưng những quyền khác vẫn bị cấm thì chính đảng đó cũng trở nên vô dụng, chẳng khác gì một người được cấp một chiếc xe hơi nhưng không được cấp xăng và tài xế! Ví dụ như đảng đối lập không được quyền tự do ra báo, không có đài phát thanh riêng. Toàn bộ hệ thống truyền thông đều do việt cộng độc quyền kiểm soát thì làm sao các đảng đối lập đem tiếng nói của họ đến toàn dân? Chế độ hộ khẩu vẫn còn hiệu lực, muốn đi lại phải xin phép. Thậm chí, giả sử việt cộng cho tự do báo chí nhưng lại bị cấm không được:

- Tiết lộ "bí mật quốc gia" (Đây là điều rất mơ hồ, bất cứ tội ác nào của bọn cướp đều có thể được xem như "bí mật quốc gia"! Ví dụ như một quan lớn cộng sản ăn cắp tiền công quỹ để đi chơi đĩ, cũng là "bí mật quốc gia"! Báo chí nào mà tiết lộ thì tờ báo đó sẽ bị đóng cửa và ký giả sẽ bị đi tù!)
- Nói xấu đảng và nhà nước (Tương tự như "bí mật quốc gia")
- Xuyên tạc và nói xấu chủ nghĩa xã hội (Tương tự như "bí mật quốc gia")
- Truyền bá những tư tưởng phản động, diễn biến hòa bình ..v..v..

KẾT LUẬN:

Điều bốn hiến pháp chỉ là một trong rất nhiều mặt trận giả mà việt cộng đã tung ra nhằm làm tiêu hao lực lượng đấu tranh của chúng ta và lái sự đấu tranh của chúng ta đi xuống hố. Trong những trận đá banh, có những cầu thủ được phân công chuyên đưa ra những động tác giả, ví dụ như chân chuẩn bị chuyền banh qua cánh trái nhưng thực ra lại đá sang cánh phải, hoặc khi cầu thủ đó được đá trái banh phạt gián tiếp, tay thì ra dấu cho những cầu thủ bên cánh trái chuẩn bị đón banh nhưng anh ta lại thình lình đá trái banh sà đi thẳng vào lưới!

Sau đây là một vài thí dụ điển hình khác về mặt trận giả của việt cộng:

- Kêu gọi người Việt trong và ngoài nước hãy hợp tác với đảng việt gian cộng sản để đòi lại quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa!

- Kêu gọi người Việt trong và ngoài nước hãy cùng nhau đứng dưới lá cờ đỏ "sao vàng" vinh quang để cùng chống giặc ngoại xâm Trung Cộng!

- Kêu gọi cộng đồng người Việt tại hải ngoại đừng có chống đối các "ngài" Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Minh Triết nữa vì các "ngài" là người thân Mỹ, là "phe mình"!

- Kêu gọi người Việt trong và ngoài nước đừng có đấu tranh nữa vì "ngài" Nguyễn Tấn Dũng, vị lãnh tụ "vô cùng kính yêu" và "đại thanh liêm, liêm khiết" sắp sửa trở thành vị cứu tinh của dân tộc Việt Nam, trở thành một Yeltsin Việt Nam, trở thành tổng thống nước Việt Nam!

Xin thưa cùng quý độc giả, tất cả những điều này đều là những đòn hỏa mù của bọn việt gian cộng sản và đã được bọn tay sai, bưng bô cho việt cộng tích cực làm rùm beng, quảng cáo và đánh bóng. Bọn chúng đã chuẩn bị đánh bóng tên Nguyễn Tấn Dũng, con người cộng sản "liêm khiết" (tài sản chỉ sơ sơ khoảng HAI TỶ ĐÔ LA!) đã hơn một năm nay và bây giờ những tên tay sai đó đã công khai lộ bộ mặt chuột của chúng ra rồi! Chúng đã núp dưới chiêu bài "người quốc gia chống cộng", khoác lá cờ vàng lên người, ban ngày thì "chống cộng" nhưng ban đêm thì lén lút đi quỳ lạy việt cộng để xin được làm chó săn và tay sai!!!

Xin đồng bào hãy cảnh giác đừng có nghe những lời xúi dại của những tên $R..thầy dùi lưu manh chính trị này. Chúng thường xuất hiện trên các đài truyền thanh, truyền hình, báo điện tử VNEX, dưới danh nghĩa là những "chuyên gia" bình luận chính trị, làm bộ "chửi" cộng sản nhưng thỉnh thoảng lại chọc vào những cú đâm sau lưng người quốc gia rất độc và nhất là kêu gọi cộng đồng đừng có đấu tranh nữa, cứ thoải mái đi du lịch Việt Nam, bởi vì một khi phe cộng sản thân Mỹ mà thắng thế thì 85 triệu dân Việt Nam sẽ tha hồ mà sung sướng, sung sướng gấp ngàn lần thời của tổng thống Ngô Đình Diệm!!! Ô hô!

Trần Thanh
Ngày 9 tháng 8 năm 2008

Chú thích: Trạng Quỳnh (1677-1748) Tên thật là Nguyễn Quỳnh, sống dưới thời vua Lê Hiển Tông và chúa Trịnh, quê thuộc tỉnh Thanh Hóa. Ông học rất giỏi, đã từng thi đỗ Hương Cống nên thường được dân gian gọi là "Cống Quỳnh", đã từng được triều đình bổ nhậm làm quan tri phủ ở tỉnh Thái Bình. Ông nổi tiếng là người ưa nghịch ngợm, dám trêu chọc kể từ vua và chúa Trịnh trở xuống, đặc biệt là nhắm vào các quan tham nhũng.

HUYỀN THOẠI HOẠT ĐỘNG TÌNH BÁO PHƯỢNG HOÀNG của Tác giả “Đóa Hồng Gai”

Mai Vĩnh Thăng

Lời nói đầu

“Tôi suy nghĩ mãi mới quyết định viết những dòng nầy. Với đức tính khiêm nhường, người quốc gia chúng ta ít khi tranh luận các vấn đề nhạy cảm, tế nhị vì có thể đưa đến đụng chạm mất lòng. Nếu có, sẽ gây đổ vỡ, mất đoàn kết, có lợi cho Việt Cộng. Tuy nhiên một số sách báo hải ngoại ngày nay, vì vô tình hay cố ý trình bài sự việc một cách thiếu trung thực, lệch lạc sai sự thật. Cho dù lầm lỗi của chính tác giả, người góp ý hay tài liệu tham khảo, đều có thể đưa đến ngộ nhận, làm mất uy tín các nhân vật trong cuộc.

Cụ thể hơn nữa, một số văn nghệ sĩ thời cơ xôi thịt hoặc Cộng Sản trá hình tạo dựng những mẫu chuyện, lời ca chống Cộng nhưng hàm ý cứu Cộng và phỉ báng chính thể Việt Nam Cộng Hòa. Dù vậy khi bọn bọn văn nô nầy bị vạch mặt cũng có một số người bênh vực vì quyền lợi vật chất, quan điểm cá nhân hoặc xu hướng chính trị. Chừng ấy người Việt tỵ nạn chúng ta sẽ tự đào hố chia rẽ và làm suy yếu tinh thần chống Cộng.

Khi bình luận về “Đóa Hồng Gai” cũng sẽ có dư luận xuôi ngược. Nhưng tôi quan niệm rằng sự thật là chân lý và sẽ tồn tại với thời gian. Nói lên sự thật là tiếng nói của lương tâm, và tôi viết những dòng bình luận nầy cũng vì chân lý đó”.


Nhận xét

Tôi đã đọc quyển hồi ký Đóa Hồng Gai ấn bản lần thứ 5 của tác giả Nguyễn Thanh Nga, nhận thấy trong sách có những điểm thiếu trung thực nên xin góp ý. Mục đích bài viết nầy là để giúp tác giả hiểu rõ hơn về tổ chức và hoạt động của Chương trình Phượng Hoàng (The Phoenix Program), để từ đó độc giả có thể phân tích, nhân định về “Huyền thoại hoạt động tình báo Phượng Hoàng” của tác giả.

Sau tháng 4, 1975, người quốc gia phục vụ trong chính quyền và quân đội Việt Nam Cộng Hòa đều bị bọn Việt Cộng trả thù bằng nhiều hình thức khác nhau: bị thủ tiêu trong âm thầm, bi xử tử hình công khai để thị oai, bị hành hạ dã man, hoặc thông thường nhất, là nhốt trong trại tù mệnh danh là cải tạo. Tác giả Đóa Hồng Gai là một trong những tù nhân chính trị đó.

Trong dịp đến thành phố Brisbane, Úc châu vào đầu tháng 5 vừa qua, tác phẩm và tác giả Đóa Hồng Gai được quảng bá khá rộng rãi. Từ báo chí đến bích chương nhằm gợi tính hiếu kỳ để thu hút tối đa sự chú ý của người Việt địa phương. Nội dung quảng bá lần nầy cũng tương tự như lời giới thiệu trong ngày ra mắt tác phẩm Đóa Hồng Gai tại Little Saigon ngày 20/1/2008: “Một cựu tù nhân chính trị hoạt động tình báo trong Chiến dịch Phượng Hoàng bị giam ở trại Tiên Lãnh”.

Tuy nhiên suốt 243 trang của quyển hồi ký, độc giả không thấy có đoạn nào tác giả mô tả về tổ chức, cùng hoạt động tình báo của Phượng Hoàng. Nhất là các công tác mà tác giả đã đảm nhận. Đã thế, tác giả lại thêu dệt nhiều chi tiết phi lý làm cho cảm tình của độc giả vừa đến đã vụt ra đi.

Xin trích dẫn một số chi tiết:

Đoạn 1 & 2 trang 37 và đoạn 1 & 2 trang 39, phần Vào đời.

“Năm 19 tuổi, mẹ tôi không còn đủ sức nuôi tôi ăn học nữa, tôi đành bỏ học đi kiếm việc làm. Cậu tôi là một cán sự y tế, thường đến chích thuốc chữa bệnh cho gia đình Đại Tá Nguyễn Bích Thuần, Trung Tâm Trưởng Trung Tâm Bình Định Phát Triển Quân Khu I, nên đã nhờ Đại Tá Thuần kiếm cho tôi một việc làm ... Ngày 15 tháng 5 năm 1971, tôi đến nha nầy trình diện. Tôi được dẫn vào gặp Đại Tá Hà Thúc Sanh. . .

Nha Đại Diện Bộ Phát Triển Nông Thôn Quân Khu I do Đại Tá Hà Thúc Sanh làm Trưởng Cơ Quan và ông Elaidon làm Cố Vấn. Phần hành chính của Nha nầy là phát triển nông thôn, trong đó có việc tham gia vào chiến dịch Phượng Hoàng để bảo đảm an ninh cho các vùng đang được bình định và xây dựng.

Ít lâu sau, khi thấy tôi có óc bén nhạy về tình báo và có lý lịch tốt, Đại Tá Hà Thúc Sanh đã cử tôi làm đại diện Văn Phòng Nha Đại Diện Bộ Phát Triển Nông Thôn Quân Khu I đến làm việc với Văn Phòng Thường Trực Ủy Ban Phượng Hoàng Quân Khu I do Trung Tá Phan Thanh Thới làm Văn Phòng Trưởng và Trung Tá Holland làm Cố Vấn. Nhiều người tại nơi tôi đang làm việc đã tỏ ra ngạc nhiên về sự bổ nhiệm nầy. Họ không hiểu tại sao một người còn quá trẻ và có ít thâm niên công vụ như tôi lại được cử vào một chức vụ khá quan trọng như vậy. Nhưng khi biết rõ quá trình đối đầu với Cộng Sản của gia đình tôi, họ mới nhìn nhận rằng Đại Tá Sanh đã có lý khi chọn tôi phụ trách công việc nầy. Đây là một công việc không những đòi hỏi khả năng chuyên môn mà còn phải được tin cậy nữa.

Tôi làm việc ở Văn Phòng Đại Diện Bộ Phát Triển Nông Thôn Quân Khu I từ tháng 5 năm 1971 cho đến khi Nha Đại Diện Bộ Phát Triển Nông Thôn giải tán vào năm 1974 ...”


Đoạn 2, trang 245, Vài hàng về tác giả.

“. . . Khi lớn lên, tôi được tuyển dụng làm nhân viên Nha Đại Diện Bộ Phát Triển Nông Thôn Quân Khu I do Sự Vụ Lệnh số 034/PTNT/211/SVL ngày 5.5.1971.

Vì có lý lịch đáng tin cậy, tháng 9 năm 1971, tôi được Nha Đại Diện Bộ Phát Triển Nông Thôn cử làm đại diện Nha nầy tại Văn Phòng Thường Trực Ủy Ban Phượng Hoàng Quân Khu I ...”

Đoạn 1, ngày ra mắt Đóa Hồng Gai tại little Saigon ngày 20/1/2008.

“... bà Nguyễn Thanh Nga, một cựu tù chính trị hoạt động tình báo trong Chiến Dịch Phượng Hoàng đã bị giam ở Trại Tiên Lãnh, ...”

Bình luận

Mới vào đời ở tuổi 19, vỏn vẹn với 4 tháng làm việc (tháng 5 đến tháng 9/1971), nghĩ rằng tác giả vẫn phải còn bỡ ngỡ, mò mẫm từng bước đi trong công việc, thì làm gì có thể được bổ nhiệm vào “một chức vụ khá quan trọng.” Ðây là sự hoang tưởng, hàm chứa chút kiêu hãnh cho một ước mơ không bao giờ thành của người con gái ở tuổi đôi mươi. Mặt khác, chức vụ này lại đòi hỏi khả năng chuyên môn tình báo lại do một Ðại Tá chọn lựa và bổ nhiệm. Thật là một huyền thoại hoang đường! Ðiều nầy chứng tỏ tác giả không biết gì:

a) về chuyên môn tình báo: Tác giả đã qua khoá huấn luyện tình báo nào chưa? Khả năng chuyên môn của tác giả là về những gì? Làm thế nào để Đại Tá Thuần có thể biết được tác giả có óc bén nhạy về tình báo?

b) về ngạch trật trong hệ thống hành chánh cũng như quân đội thời Việt Nam Cộng Hòa.

Chỉ với 4 tháng tập sự, loanh quanh bên chiếc bàn giấy, so với một trời kiến thức về tình báo bao la của chiến tranh lạnh thời đó, tác giả có thể ngộ nhận, viết sai. Tuy nhiên, khi viết hồi ký là ghi lại một quãng đời đã chìm sâu trong tiềm thức, sao tác giả lại vẽ vời, phịa chuyện, cố tình lừa dối độc giả như vậy được?

Ðoạn 9, ngày ra mắt Ðóa Hồng Gai tại Little Saigon, ngày 20/1/08.

“... Bà hoạt động trong Chương Trình Phượng Hoàng cho tới năm 1974 thì chấm dứt vì Nha Đại Diện Bộ Phát Triển Nông Thôn bị giải tán, nguyên do chính yếu là Việt Cộng làm áp lực trong Hiệp Định Paris 1973 yêu cầu Hoa Kỳ và VNCH phải hủy bỏ chương trình này thì mới đàm phán được”.

Ðây là một sai lầm lớn về sự hiểu biết về Hiệp Ðịnh Paris năm 1973, được ký kết giữa Hoa Kỳ-Bắc Việt. Theo đó Bắc Việt buộc chính phủ Hoa Kỳ phải giải thể Chính quyền miền Nam trước khi ký hiệp ước hòa bình. Tuy nhiên vì áp lực của B.52 từ đất Miên, lãnh thổ miền Nam Việt Nam đến Hải Phòng và Hà Nội trong tháng 5/1972 nên Bắc Việt đành phải rút lại điều kiện đó vào tháng 10/72.

Ngân sách điều hành Chương trình Phượng Hoàng do CIA tài trợ, Chương trình Phát Triển Nông Thôn thuộc Ngân sách Ngoại viện. Sau khi Hiệp Ðinh Paris được ký vào tháng 1/1973, Hoa Kỳ phải rút quân theo lịch trình và giảm bớt một số ngân sách tài trợ cho VNCH. Chính phủ VNCH thời đó không còn chọn lựa nào khác hơn là phải cho giải tán một số cơ quan. Việc giải tán này không phải do Việt Cộng làm áp lực.


Xin độc giả xem trích dẫn dưới đây:

“The Paris Agreement: History’s Judgement,” page 11

“... First a few factual points. The agreement was signed formally in Paris on January
27, 1973. It was the product of the secret negotiations that have been discussed, the secret negotiations between Dr. Kissinger, who was then President Nixon’s National Security Advisor, and the North Vietnamese, principally Le Duc Tho,who was the Politburo member in charge of these negotiations.

The main elements of it were, first, a cease-fire in place. It also called for the withdrawal of all the remaining U.S. troops in Vietnam over a 60-day period. It called for the release of American prisoners of war over the same 60-day period. It called for a full accounting for our MIAs.

The agreement had in it no coalition government. This is a very important point. There was no coalition government. As you’ve heard it discussed here, for four or five years, the North Vietnamese had insisted that no peace agreement was possible unless we dismantled the South Vietnamese government and put in its place a coalition which they would control. It was not until October of 1972 that the North Vietnamese dropped this demand.

The Paris agreement allowed the South Vietnamese government to continue in place. The United States was permitted to continue giving military aid and economic aid to the South Vietnamese government. The Paris agreement had a ban on North Vietnamese infiltration of men or materiel into the South. It included a ban on North Vietnamese use of Laos and Cambodia for purposes of prosecuting the war in South Vietnam and it required a North Vietnamese withdrawal, in fact, from Laos and Cambodia ...”

Ðến đây xin tóm lược đại cương về Chương trình Phượng Hoàng và các hoạt động của Chương trình này nhằm vô hiệu hóa Hạ Tầng Cơ Sở Việt Cộng (HTCSVC). Ðây là những chi tiết được sưu tầm từ nhiều nguồn tài liệu khác nhau của MACV cùng với những hiểu biết trong thời gian chúng tôi làm việc với Văn phòng Phượng Hoàng từ 1968 – 1973.

CHIẾN DỊCH PHƯỢNG HOÀNG (The Phoenix Program)

“Chiến dịch Phượng Hoàng được chính thức thành hình ngày 20/12/67 sau khi Thủ Tướng Chính Phủ VNCH ký Nghị Định cho phép (Số 89-Th.T/VP/M ngày 20/12/1967). Sau Tết Nguyên Ðán, lực lượng Nhân Dân Tự Vệ cũng được thành lập trên toàn quốc với mục đích xây dựng một hệ thống dân sự chiến đấu phòng thủ địa phương (Sắc lệnh của Tổng thống VNCH số 82/TT-SL ngày 11/7/1968 cải tổ Ủy ban Quốc gia và các Ủy ban Ðịa phương thành Nhân dân Tự vệ). Nhằm đẩy mạnh chiến dịch, tháng 7/68 Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu với sự hỗ trợ của ông William Colby, cựu giám đốc CIA, đưa ra quyết định thành lập các Ủy Ban Phượng Hoàng trên toàn quốc. Ủy ban Trung Ương đặt tại Sài Gòn, 4 uỷ ban cấp Vùng, 44 cấp Tỉnh và 243 cấp Quận với danh xưng “Trung Tâm Phối Hợp Tình Báo Hành Quân” IOCC (Intelligence and Operations Coordinating Centre).

Theo sơ đồ tổ chức, các Trung Tâm Phối hợp Tình Báo Hành Quân cấp Quận là căn bản và là đầu não của Chiến dịch Phượng Hoàng. Thời đó do CIA cung cấp tài chánh, phương tiện và trực tiếp điều hành Chiến dịch này, đặc biệt là hai đơn vị đặc nhiệm là:

(1) Navy SEALs thuộc Hải quân Mỹ, và
(2) Thám Sát Tỉnh PRUs (Provincial Reconnaissance Units).

Các đơn vị Thám Sát Tỉnh được tuyển mộ nhân viên địa phương và do người địa phương chỉ huy. Hai đơn vị thiện chiến này có trách nhiệm đột kích, bắt sống hoặc tiêu diệt VC vũ trang ngay trong lòng địch.

Mục đích chính của Chiến dịch Phượng Hoàng là vô hiệu hóa hạ tầng cơ sở (HTCS) Việt Cộng, gồm cán bộ chính trị, thuế vụ, hành chánh, hậu cần, v.v., thuộc Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam (MTGPMN).

Ðến năm 1969 Chiến dịch Phượng Hoàng được giao phó trách nhiệm vô hiệu hóa các cán bộ HTCS Việt Cộng trên toàn quốc. Danh sách các cán bộ HTCS Việt Cộng do cơ quan Tình Báo Trung Ương Sài Gòn thu thập từ năm 1965 đến năm 1970, và cung cấp cho Chiến dịch Phượng Hoàng.

Từ lúc thành lập cho đến tháng 7/68 Chiến dịch Phượng Hoàng do nhân viên CIA và vị Ðại Sứ Mỹ ở Sài Gòn điều hành. Sau tháng 7/69 Chương trình Phượng Hoàng được cải tổ và do các Cố Vấn Quân Sự Mỹ MACV (Military Assistance Command Vietnam) điều hành. Từ đó MACV cấp Tỉnh cung cấp tài chánh và phương tiện cho Chương trình Phượng Hoàng. Tuy nhiên CIA vẫn còn phụ trách một số công việc chuyên môn và hai đơn vị Navy SEALs và Thám Sát Tỉnh PRUs.

Từ tháng 7/69 về sau các Trung Tâm Phượng Hoàng cấp Quận trở thành cơ quan chính, với trách nhiệm thành lập danh sách bìa đen, phân loại và lưu trữ hồ sơ cá nhân HTCS Việt Cộng, được gọi là Hệ Thống Quản Trị Tin Tức Phượng Hoàng, Phuong Hoang Management Information System (PHMIS). Bấy giờ Cảnh Sát Quốc Gia (CSQG) đóng vai trò chính trong việc quản trị, theo dõi và nhật tu hồ sơ, hành quân thanh lọc HTCS Việt Cộng và do Cố Vấn Quân Sự Mỹ MACV huấn luyện.

Từ đó các trung tâm Phượng Hoàng cấp Tỉnh được cung cấp thêm nhiều hồ sơ HTCS Việt Cộng là nhờ chương trình Chiêu Hồi, Phòng II Tiểu Khu và Chi Khu, các đơn vị Ðịa Phương Quân, Nghĩa Quân và Nhân Dân Tự Vệ. Các Ủy Ban Phượng Hoàng cấp Vùng chỉ lưu trữ dữ kiện thống kê về tổng số HTCS Việt Cộng tình nghi, bị bắt và vô hiệu hóa từ các trung tâm Tỉnh gởi về. Tất cả các trung tâm Phượng Hoàng đều có đại diện các cơ quan dân sự hay quân sự gởi đến để phổ biến tin tức như Chiêu Hồi, Phòng II, Ðịa Phương Quân và Nghĩa Quân, CSQG, Bình Ðịnh Phát Triển Nông Thôn, Nhân Dân Tự Vệ.

Với sư yểm trợ của các đơn vị quân sự địa phương, CSGQ thường xuyên tổ chức hành quân thanh lọc HTCS Việt Cộng. Khi một HTCS Việt Cộng hoặc người tình nghi bị bắt, họ được đưa về Ủy Ban Phượng Hoàng Quận phỏng vấn sơ khởi. Nếu có bằng chứng sẽ phải chuyển lên Trung Tâm Thẩm Vấn Tỉnh Provincial Interrogation Centre (PIC). Nơi đó nhân viên CSQG Ðặc Biệt và Tư Pháp sẽ thẩm vấn và lập hồ sơ đệ trình lên Biện Lý Tòa Án để xin lệnh tạm giam. Nếu vẫn còn nghi vấn hoặc không đủ chứng cớ, người bị tình nghi sẽ được Tòa ban lệnh trả tự do. HTCS Việt Cộng được đề cập đến trong bài viết nầy là những người dân làm việc, sống bình thường và hợp pháp trong làng mạc hay thành phố. Khác với VC có vũ khí và hoạt động trong mật khu hay thôn, xóm hẻo lánh sẽ không được đối xử như người tình nghi, nên khi bị bắt thường được đưa ra tòa và có thể bị kết án tù tùy theo tội trạng.

Chương trình Phượng Hoàng bị giải thể năm 1973 sau khi Mỹ–Bắc Việt–VNCH– MTGPMN ký hiệp định đình chiến ngày 27/1/1973. Theo đó hai bên trao trả tù binh và đồng thời Mỹ rút quân. Các đơn vị PRUs cũng bị giải thể, được sáp nhập và đồng hóa cấp bậc với Cảnh Sát Quốc Gia. Lợi dụng đình chiến tại chỗ, VC-MTGPMN và Bắc Việt xua quân cưỡng chiếm miền Nam vào tháng 4/75 và kết thúc 20 năm nội chiến Nam-Bắc”.

Kết luận

Chương trình Phượng Hoàng do CSQG phụ trách, phối hợp với Phòng II Quân đội VNCH nhằm vô hiệu hóa VC nằm vùng. Hạ tầng cơ sở VC là dân sự nên từ việc thẩm vấn, tạm giam đến ra tòa đều do CSQG Ðặc biệt và Tư Pháp thực hiện. Vì thế nhân viên CSQG và quân sự được bổ nhiệm đến văn phòng Phượng Hoàng là những người chuyên môn, theo nhu cầu cần thiết, và cần phải được điều chuẩn an ninh với mật độ “Mật”, kể cả tôi, là một Thông Dịch Viên quân sự.

CSQG, Phòng II và các toán Thám Sát Tỉnh PRUs tuyển mộ, huấn luyện và điều hành lưới tình báo mật của họ. Dĩ nhiên các Mật Báo Viên nầy không bao giờ được tiết lộ lý lịch và hoạt động của mình trong bất kỳ trường hợp nào. MACV chỉ đóng vai trò yểm trợ tài chánh (chi phí hoạt động và tiền thưởng cho Mật Báo Viên), phương tiện và cố vấn khi cần, nhưng thường không xen vào việc nội bộ các cơ quan này.

Tác giả Ðóa Hồng Gai là một nhân viên biệt phái Bộ Phát Triển Nông Thôn, không phải là nhân viên thường trực của Phượng Hoàng và cũng không thể làm Mật Báo Viên. Lý do đơn giản: Nguyễn Thanh Nga chỉ là dân sự không được huấn luyện chuyên môn, không thể điều chuẩn an ninh, và là một công chức ngoai ngạch đã lộ diện.

Ðộc giả rất ngạc nhiên về một điểm:

Chỉ sau 4 tháng làm việc, tác giả được một ông Ðại Tá bổ nhiệm đến cơ quan Phượng Hoàng để giữ một chức vụ khá quan trọng lại đòi hỏi khả năng chuyên môn (nhưng chẳng biết chức vụ quan trọng đó và chuyên môn là chuyên môn gì) (trang 39, đoạn 2).

Thật là chuyện khôi hài. Ở điểm này, có phải tác giả:

(1) cố ý sỉ nhục một sĩ quan cao cấp của Quân lực VNCH tắc trách trong việc nhũng lạm quyền thế thu dụng nhân viên, đề cử và bổ nhiệm bất chấp nguyên tắc? và
(2) cho rằng Chương trình Phượng Hoàng là một tổ chức ô hợp?

Hay đây là một bức tranh hý họa tạp nhạp mà tác giả “Ðóa Hồng Gai” dựng lên với dụng ý gởi đến các độc giả mến mộ mình?
Tôi tin, với thời gian, sự thật sẽ được phơi bày và tác giả sẽ phải đối diện với sự thật đó.

Mai Vĩnh Thăng