Friday, February 11, 2011

Tổng thống Ai Cập Hosni Mubarak từ chức


Việt Nam hãy học bài học Tunisia, Egypt
Free the people, Free yourself

"Those who make peaceful revolution impossible,
make violence inevitable." - John F. Kennedy


Peaceful Revolution Hopeless
Nonviolence Hopeless With Vietnam Communists
teolangthang

Power Of People



US President Barack Obama said Friday the people of Egypt had spoken after history moved at a "blinding pace," and called on the now-ruling military to ensure a transition towards "genuine democracy".

Obama gave a statement soon after it emerged from a euphoric Cairo that President Hosni Mubarak, a 30-year US ally who America subtly helped push towards the exit, had resigned after days of raging street protests.

"The people of Egypt have spoken - their voices have been heard and Egypt will never be the same," Obama said.

"Egyptians have made it clear that nothing less than genuine democracy will carry the day," Obama said, praising the military for safeguarding the state, but also calling on them to secure a credible political transition.

The US administration had struggled for days to find ways of impacting the 18-day crisis, as Mubarak had defied pressure to end his long authoritarian rule.

Obama had ratcheted up calls for a peaceful, swift transition to democracy, and on Friday he pledged that the United States would stand with the people of Egypt - one of America's staunchest allies and a recipient of some two billion dollars in annual aid.

"By stepping down, President Mubarak responded to the Egyptian peoples' hunger for change," Obama said in his brief statement.

On taking power Friday, the military moved quickly to reassure the citizens whose street revolt toppled Mubarak that it would respect the popular will.

And the White House called on the new authorities in Egypt to honour existing peace agreements with Israel.

"It is important the next government of Egypt recognise the accords that have been signed with the government of Israel," White House spokesman Robert Gibbs said.

Mubarak's hurried departure Friday - after saying late Thursday he would stay until September's elections - will have brought relief in Washington, facing a dearth of options to force an end to the crisis.

But Mubarak's exit also posed searching questions about future US Middle East policy, with a possible power vacuum in Egypt.

Still, Obama hailed the toppling of the Arab strongman, brought down by two-weeks of mass protests in Cairo's Tahrir Square, as a defining moment in world history.

"The word Tahrir means liberation. It's a word that speaks to that something in our souls that cries out for freedom," Obama said.

"Forever more it will remind us of the Egyptian people, of what they did, of the things that they stood for, and how they changed their country and in doing so changed the world."

The president also drew parallels to other tumultuous world events, highlighting the end of the Berlin Wall, Indonesians rising up against president Suharto, and Indian independence icon Mahatma Gandhi.

"We can't help, but hear the echoes of history, echoes from Germans tearing down a wall, Indonesian students taking to the streets, Gandhi leading his people down a path of justice," Obama said.

He called on the armed forces to now ensure a political transition that is "credible in the eyes of the Egyptian people," Obama said, warning that there could be "difficult days ahead."

"Over the last few weeks, the wheel of history turned at a blinding pace, as the Egyptian people demanded their universal rights," he said.

Besides praising Egyptians, Obama also sought to make a wider point, apparently seeking to connect with Muslims elsewhere who felt marginalised and may be easy prey for extremists.

"Egyptians have inspired us and they've done so by putting the lie to the idea that justice is best gained through violence," Obama said.

"For Egypt, it was the moral force of non-violence, not terrorism, not mindless killing, but non-violence, moral force, that bent the arc of history towards justice one more."

US lawmakers on Friday were also weighing tighter controls on exports that can help repressive regimes cling to power.

The US Congress, which cheered anti-government protests in Iran last year, also applauded the turmoil that toppled Mubarak, amid worries that US aid and know-how hurt both movements.

"We continue to watch and have concerns about the misuse of any equipment that the United States provides or sells to another nation," said a spokesman for the House of Representatives Armed Services Committee, Josh Holly.

---
    Egypt free as embattled President Honsi Mubarak steps down
By staff writers
February 12, 2011

EGYPT'S Hosni Mubarak resigned as president this morning and handed control to the military, bowing out after an historic 18-day wave of pro-democracy demonstrations by hundreds of thousands.

"God is great!" and "Egypt is free!" shouted the tens of thousands of flag-waving, cheering protesters amassed in the streets of Cairo.

Mr Mubarak himself was believed to be in the Red Sea resort of Sharm el Sheikh, where he has a residence, after delivering a confusing speech yesterday in which he said he was handing over some unspecified powers to Omar Suleiman, his vice president.

But today, it was Mr Suleiman who delivered the brief announcement, shortly after 6pm local time (3am AEST), that Mr Mubarak had resigned and the Higher Council of the Armed Forces would run the affairs of the country.

The group is comprised of the minister of defence, Field Marshal Hussein Tantawi - who stands atop the military hierarchy - along with the military's chief of staff, the chief of operations, and commanders of the Army, Navy, Air Force and Air Defences.

Reuters, citing Al Arabiya television, reported the military council would sack the cabinet, suspend both houses of parliament and rule with the head of the supreme constitutional court.

An army statement was expected later this morning.

Tantawi - a top figure in Egypt's new military regime - drove past Mr Mubarak's former palace and saluted cheering crowds.

In Switzerland, there were reports the country had frozen assets possibly belonging to Mr Mubarak, although there was no indication how much money was involved.

Mr Suleiman's two-sentence announcement of Mubarak's resignation came, coincidentally, on the 32nd anniversary of the Islamic revolution that toppled the US-backed shah.

Still to be resolved were what kind of power will emerge in next September's scheduled presidential election and what Mr Mubarak's decision would mean for the US and Israel - as well as the future of the banned Muslim Brotherhood.

Historic victory - world leaders

World leaders have hailed the toppling of Mr Mubarak as an historic victory for people power

US President Barack Obama said on Friday the people of Egypt have spoken after history moved at a "blinding pace'', and called on the now-ruling military to ensure a transition towards "genuine democracy''.

"The people of Egypt have spoken - their voices have been heard and Egypt will never be the same,'' Mr Obama said in his first public response to the earlier resignation of Mr Mubarak after days of raging protests.

"By stepping down, President Mubarak responded to the Egyptian peoples' hunger for change,'' Mr Obama said, in his only reference to a deposed Arab strongman who had been a staunch US ally for three decades.

"Egyptians have made it clear that nothing less than genuine democracy will carry the day,'' Obama said, praising the military for serving responsibly to preserve the state.

The armed forces would now have to ensure a political transition that was "credible in the eyes of the Egyptian people'', Mr Obama said, warning there could be "difficult days ahead''.

"Over the last few weeks, the wheel of history turned at a blinding pace, as the Egyptian people demanded their universal rights,'' he said.

As well as praising Egyptians, Mr Obama also sought to make a wider point, apparently seeking to connect with Muslims elsewhere who felt marginalised and may be easy prey for extremists.

"Egyptians have inspired us and they've done so by putting the lie to the idea that justice is best gained through violence,'' Mr Obama said.

"For Egypt, it was the moral force of non-violence, not terrorism, not mindless killing, but non-violence, moral force, that bent the arc of history towards justice once more.''

The president also drew parallels to the "echoes of history'', mentioning Germans tearing down the Berlin Wall, Indonesians revolting against former president Suharto, and Indian independence icon Mahatma Gandhi.

-----
    Mubarak's departure 'victory for people'

By staff writers

WORLD leaders have hailed the toppling of Egyptian president Hosni Mubarak as an historic victory for people power, paving the way for democracy, amid scenes of jubilation.

As Mr Mubarak's three-decade-long rule ended on Friday, a day after he enraged protesters by refusing to stand down, messages of congratulations to the Egyptian people have flooded in.

US President Barack Obama said on Friday the people of Egypt have spoken after history moved at a "blinding pace'', and called on the now-ruling military to ensure a transition towards "genuine democracy''.

"The people of Egypt have spoken - their voices have been heard and Egypt will never be the same,'' Mr Obama said in his first public response to the earlier resignation of Mr Mubarak after days of raging protests.

"By stepping down, President Mubarak responded to the Egyptian peoples' hunger for change,'' Mr Obama said, in his only reference to a deposed Arab strongman who had been a staunch US ally for three decades.

"Egyptians have made it clear that nothing less than genuine democracy will carry the day,'' Obama said, praising the military for serving responsibly to preserve the state.

The armed forces would now have to ensure a political transition that was "credible in the eyes of the Egyptian people'', Mr Obama said, warning there could be "difficult days ahead''.

"Over the last few weeks, the wheel of history turned at a blinding pace, as the Egyptian people demanded their universal rights,'' he said.

As well as praising Egyptians, Mr Obama also sought to make a wider point, apparently seeking to connect with Muslims elsewhere who felt marginalised and may be easy prey for extremists.

"Egyptians have inspired us and they've done so by putting the lie to the idea that justice is best gained through violence,'' Mr Obama said.

"For Egypt, it was the moral force of non-violence, not terrorism, not mindless killing, but non-violence, moral force, that bent the arc of history towards justice once more.''

The president also drew parallels to the "echoes of history'', mentioning Germans tearing down the Berlin Wall, Indonesians revolting against former president Suharto, and Indian independence icon Mahatma Gandhi.

---
    Tổng thống Ai Cập Hosni Mubarak từ chức
Nguyễn Khanh, biên tập viên RFA
2011-02-11


Hàng triệu người dân Ai Cập vẫn đứng chật mọi ngã đường ở thủ đô Cairo và những thành phố lớn, hô to những khẩu hiệu mang nội dung chào mừng một quốc gia vừa hồi sinh sau 30 năm bị cai trị bởi chế độ độc tài Hosni Mubarak.

Hình ảnh phổ biến trên các đài truyền hình quốc tế cho thấy dân chúng Ai Cập hân hoan đón chào ngày hội mới của quốc gia, đánh dấu sự thành công của một cuộc cách mạng huy hoàng sau gần 3 tuần lễ đấu tranh không ngừng nghỉ. Rất nhiều người đã gục đầu khóc vì sung sướng và vì hãnh diện đã góp phần cho cuộc cách mạng mới thành công.


Trong một thông báo đọc trên truyền hình hôm 11-2-2011,
Phó tổng thống Ai Cập Omar Suleiman tuyên bố Tổng thống Hosni Mubarak đã từ chức

Trên trang mạng xã hội, khôi nguyên Nobel Hòa Bình và cũng là lãnh tụ đối lập hàng đầu Mohamed ElBaradei viết rằng Ai Cập đã thật sự tự do và mọi người đều hãnh diện về quốc gia của họ.

Trước đó khi trả lời phiỏng vấn của đài truyền hình Al-Jazeera, ông ElBaradei nói rằng người dân Ai Cập đã được giải phóng, và kêu gọi mọi người tận dụng điều quý báu này để cùng xây dựng đất nước tự do, dân chủ, theo đúng với nguyện vọng đã nuôi từ bao nhiêu năm qua.

Tình hình của Ai Cập thay đổi trong không đầy 24 tiếng đồng hồ, kể từ khi Tổng Thống Hosni Mubarak đọc bài diễn văn hồi khuya hôm qua, nói rằng sẽ không từ chức nhưng trao quyền lãnh đạo cho phó Tổng Thống Omar Suleiman.

Ngay sau đó một làn sóng người đã đua nhau tràn ra đường, tiến về Dinh Tổng Thống và đóng chốt trước trụ sở Đài Truyền Hình Quốc Gia, tiếp tục làm áp lực buộc ông Mubarak phải từ chức. Cuối cùng, nhà lãnh đạo 82 tuổi này đã cùng với gia đình lên máy bay rời Cairo. Tin tức nói là cựu tổng thống Ai Cập hiện đang có mặt ở khu nghỉ mát Sharm el-Sheikh thuộc Hồng Hải.

Khi thông báo tin Tổng Thống Hosni Mubarak từ chức, Phó Tổng Thống Omar Suleiman cũng cho biết một hội đồng quân nhân sẽ được thành lập để điều hành guồng máy lãnh đạo quốc gia, và một cuộc bầu cử tự do, dân chủ, công bằng sẽ được tổ chức vào tháng Chín tới đây. Tuy nhiên cũng có dư luận nói rằng có thể cuộc bầu cử sẽ diễn ra sớm hơn.

Một số nhà quan sát đã lên tiếng bày tỏ sự lo ngại vì không rõ quân đội của Ai Cập sẽ thực hiện bước tiến dân chủ như thế nào. Hiện giờ quân đội đang nằm dưới quyền điều khiển của Thống Chế Mohamed Hussein Tantawi, vị Bộ Trưởng Quốc Phòng thân tín của ông Mubarak.

Ngay chính các viên chức Mỹ hiểu rõ tình hình chính trường Ai Cập cũng nói là Thống Chế Tantawi, 72 tuổi, là người không ủng hộ đổi mới và chủ trương phải có biện pháp mạnh với tổ chức Huynh Đệ Hồi Giáo. Tổ chức này là một trong những tổ chức đối lập bị cấm hoạt động dưới thời Mubarak, nhưng được dự đoán sẽ giữ một vai trò quan trọng trong chính trường tương lai.

Ông Essam el-Erian, phát ngôn viên của tổ chức này nói với hãng thông tấn AFP rằng thành công là thành công của mọi người Ai Cập, đồng thời ngợi khen quân đội đã giữ đúng lời hứa đứng về phía nhân dân.

Tại Washington, Tổng Thống Barack Obama nói rằng dân chúng Ai Cập đã cất tiếng nói bày tỏ quyết định của họ, và việc làm này đã tạo khí thế cho người dân toàn cầu. Nhiều vị dân cử Mỹ cũng đã lên tiếng cho rằng quyết định từ chức của ông Mubarak là quyết định sáng suốt.

Các quan chức Nhà Trắng nói rằng chính phủ Hoa Kỳ sẽ làm tất cả những gì có thể làm để duy trì mối quan hệ đang có với quân đội Ai Cập, là lực lượng lãnh trách nhiệm duy trì an ninh và ổn định cho quốc gia đến khi một chính phủ dân cử thành hình. Dưới thời ông Mubarak, số tiền Hoa Kỳ viện trợ quân sự cho Ai Cập lên đến 1.3 tỷ dollars.

Tổng thư ký NATO là ông Anders Fogh Rasmussen cũng đưa ra phát biểu mang nội dung tin tưởng Ai Cập sẽ ổn định và cuộc chuyển quyền sẽ diễn ra êm thắm.

Thủ Tướng Đức là bà Angela Merkel thì nhắc nhở những nhà lãnh đạo tương lai của Ai Cập đừng quên xây dựng hòa bình cho vùng Trung Đông, và tiếp tục tuân thủ bản hiệp ước hòa bình mà Ai Cập đã ký kết với Israel trước đây.

-----
    "Triều đại" Mubarak đã kết thúc
Nguyễn Khanh, biên tập viên RFA
2011-02-11

Hàng triệu người dân Ai Cập vẫn đứng chật mọi ngã đường ở thủ đô Cairo và những thành phố lớn, hô to những khẩu hiệu mang nội dung chào mừng một quốc gia vừa hồi sinh sau 30 năm bị cai trị bởi chế độ độc tài Hosni Mubarak.

Hình ảnh phổ biến trên các đài truyền hình quốc tế cho thấy dân chúng Ai Cập hân hoan đón chào ngày hội mới của quốc gia, đánh dấu sự thành công của một cuộc cách mạng huy hoàng sau gần 3 tuần lễ đấu tranh không ngừng nghỉ. Rất nhiều người đã gục đầu khóc vì sung sướng và vì hãnh diện đã góp phần cho cuộc cách mạng mới thành công.

Trên trang mạng xã hội, khôi nguyên Nobel Hòa Bình và cũng là lãnh tụ đối lập hàng đầu Mohamed ElBaradei viết rằng Ai Cập đã thật sự tự do và mọi người đều hãnh diện về quốc gia của họ.

Trước đó khi trả lời phiỏng vấn của đài truyền hình Al-Jazeera, ông ElBaradei nói rằng người dân Ai Cập đã được giải phóng, và kêu gọi mọi người tận dụng điều quý báu này để cùng xây dựng đất nước tự do, dân chủ, theo đúng với nguyện vọng đã nuôi từ bao nhiêu năm qua.

Tình hình của Ai Cập thay đổi trong không đầy 24 tiếng đồng hồ, kể từ khi Tổng Thống Hosni Mubarak đọc bài diễn văn hồi khuya hôm qua, nói rằng sẽ không từ chức nhưng trao quyền lãnh đạo cho phó Tổng Thống Omar Suleiman.

Ngay sau đó một làn sóng người đã đua nhau tràn ra đường, tiến về Dinh Tổng Thống và đóng chốt trước trụ sở Đài Truyền Hình Quốc Gia, tiếp tục làm áp lực buộc ông Mubarak phải từ chức. Cuối cùng, nhà lãnh đạo 82 tuổi này đã cùng với gia đình lên máy bay rời Cairo. Tin tức nói là cựu tổng thống Ai Cập hiện đang có mặt ở khu nghỉ mát Sharm el-Sheikh thuộc Hồng Hải.

Khi thông báo tin Tổng Thống Hosni Mubarak từ chức, Phó Tổng Thống Omar Suleiman cũng cho biết một hội đồng quân nhân sẽ được thành lập để điều hành guồng máy lãnh đạo quốc gia, và một cuộc bầu cử tự do, dân chủ, công bằng sẽ được tổ chức vào tháng Chín tới đây. Tuy nhiên cũng có dư luận nói rằng có thể cuộc bầu cử sẽ diễn ra sớm hơn.

Một số nhà quan sát đã lên tiếng bày tỏ sự lo ngại vì không rõ quân đội của Ai Cập sẽ thực hiện bước tiến dân chủ như thế nào. Hiện giờ quân đội đang nằm dưới quyền điều khiển của Thống Chế Mohamed Hussein Tantawi, vị Bộ Trưởng Quốc Phòng thân tín của ông Mubarak.

Ngay chính các viên chức Mỹ hiểu rõ tình hình chính trường Ai Cập cũng nói là Thống Chế Tantawi, 72 tuổi, là người không ủng hộ đổi mới và chủ trương phải có biện pháp mạnh với tổ chức Huynh Đệ Hồi Giáo. Tổ chức này là một trong những tổ chức đối lập bị cấm hoạt động dưới thời Mubarak, nhưng được dự đoán sẽ giữ một vai trò quan trọng trong chính trường tương lai.

Ông Essam el-Erian, phát ngôn viên của tổ chức này nói với hãng thông tấn AFP rằng thành công là thành công của mọi người Ai Cập, đồng thời ngợi khen quân đội đã giữ đúng lời hứa đứng về phía nhân dân.

Tại Washington, Tổng Thống Barack Obama nói rằng dân chúng Ai Cập đã cất tiếng nói bày tỏ quyết định của họ, và việc làm này đã tạo khí thế cho người dân toàn cầu. Nhiều vị dân cử Mỹ cũng đã lên tiếng cho rằng quyết định từ chức của ông Mubarak là quyết định sáng suốt.

Các quan chức Nhà Trắng nói rằng chính phủ Hoa Kỳ sẽ làm tất cả những gì có thể làm để duy trì mối quan hệ đang có với quân đội Ai Cập, là lực lượng lãnh trách nhiệm duy trì an ninh và ổn định cho quốc gia đến khi một chính phủ dân cử thành hình. Dưới thời ông Mubarak, số tiền Hoa Kỳ viện trợ quân sự cho Ai Cập lên đến 1.3 tỷ dollars.

Tổng thư ký NATO là ông Anders Fogh Rasmussen cũng đưa ra phát biểu mang nội dung tin tưởng Ai Cập sẽ ổn định và cuộc chuyển quyền sẽ diễn ra êm thắm.

Thủ Tướng Đức là bà Angela Merkel thì nhắc nhở những nhà lãnh đạo tương lai của Ai Cập đừng quên xây dựng hòa bình cho vùng Trung Đông, và tiếp tục tuân thủ bản hiệp ước hòa bình mà Ai Cập đã ký kết với Israel trước đây.


Thursday, February 10, 2011

ÐỒNG TIỀN ÐI TRƯỚC - Lê Văn Ấn

Lê Văn Ấn

Dân chúng Hà Nội cho rằng “Nghe Trung Cộng đau bụng ở Bắc Kinh, Việt Cộng đã vội vã chuẩn bị cái bô tại Hà Nội”. Nay thì cả Trung Cộng lẫn Việt Cộng không những “đau bụng” mà phát sốt khi nghe thấy những cuộc biểu tình lật đổ không chỉ tại Tunisia và Ai Cập mà còn lan rộng ra các nước Jordan, Ma rốc v.v… Việt Cộng đã cho mấy sư đoàn về ven đô Saigon chứng tỏ chúng đề phòng dân chúng Việt Nam nổi lên làm cách mạng. Quan thầy của Việt Cộng là Trung Cộng cũng lo sốt vó và chúng đã nghiêm cấm các cơ quan truyền thông áp dụng triệt để “3 không: không nghe, không thấy, và không biết” những gì xảy ra ở Ai Cập và Tunisia.

Hai nước Cộng Sản độc tài, độc đảng hà hiếp bóc lột dân chúng mấy chục năm trời nay, người dân chịu đựng những khổ cực, nhục nhã gấp mấy lần các nước “đang làm cách mạng”. Nếu Cộng Sản không đàn áp dân chúng, không bóc lột, tham nhũng, độc tài thì tại sao phải đề phòng “cách mạng”? Những nguồn tin từ trong nước cho biết hiện nay ở Việt Nam đâu đâu cũng bàn tán đến vấn đề Tunisia và Ai Cập. Nói cách khác là người dân cũng đã muốn làm một cái gì cho dân tộc. Nhưng lâu nay, vì những thủ đoạn tuyên truyền của Việt Cộng mà dân chúng còn do dự.

Luận điệu tuyên truyền độc ác nhất là: Mỹ không bật đèn xanh. Nói cách khác là Mỹ ủng hộ Việt Cộng, Mỹ rất cần Việt Cộng để chống Trung Cộng. Những cái loa tuyên truyền của VC tại hải ngoại nói chung và tại Hoa Kỳ nói riêng hết lời ca ngợi “tình hữu nghị VC và Mỹ” hay “Phải chống Cộng theo kiểu Mỹ”. Nhưng qua những tin tức công khai, người ta được biết và chính giới lãnh đạo Hoa Kỳ kể cả Tổng Thống Obama cũng nhìn nhận Tổng Thống Hosni Mubarak là “đồng minh thân cận” của Hoa Kỳ. Thế mà chỉ mấy ngày sau khi dân Ai Cập biểu tình, Tổng Thống Obama đã đề cập đến sự “chuyển quyền trong trật tự”, sự “phải tôn trọng dân ý” v.v… Ai cũng cho rằng Hoa Kỳ đã trở mặt với đồng minh. Ðây là một cái tát vào mặt Việt Cộng và tay sai của chúng ở hải ngoại. Hoa Kỳ chỉ biết Hoa Kỳ mà thôi! Hoa Kỳ thấy ai thắng thế là ủng hộ. Tóm lại, qua thái độ mấy ngày gần đây của Hoa Kỳ đối với Tổng Thống Hosni Mubarak trong cuộc cách mạng của Ai Cập, luận điệu: Mỹ ủng hộ Việt Cộng thì người dân không thể nào lật đổ Việt Cộng là một khẳng định hoàn toàn sai. Vấn đề này cũng khiến cho Việt Cộng như chết đuối vớ phải bèo mà tưởng là cọc! Nhưng, nếu Việt Cộng chú ý một chút, chúng sẽ thấy Hoa Kỳ bao nhiêu lần đề cao vấn đề nhân quyền mà tại sao khi vào việc lại không nghe, không thấy và không biết Việt Cộng vi phạm nhân quyền? Vì quyền lợi của Mỹ. Nghĩ rằng đã có Hoa Kỳ chống lưng thì không ai lật đổ chế độ Cộng Sản là lạc hậu.

Tuy nhiên cũng có người cho rằng cuộc cách mạng lật đổ Nga Sô và Ðông Âu đã do Hoa Kỳ nhúng tay gần như trực tiếp, thì cuộc cách mạng Hoa Lài tại Tunisia và Ai Cập làm sao tránh khỏi bàn tay lông lá của Mỹ, làm sao CIA không biết? Tại sao họ là đồng minh của Mubarak lại không thông báo, không giúp Mubarak “trước khi trời mưa”? Hay là cuộc cách mạng này cũng do Hoa Kỳ dàn dựng? Nhiều người nghi ngờ điều này vì họ căn cứ vào câu trả lời của bà Stephanie O’Sullivan thuộc Ủy Ban Tình Báo Quốc Gia với Quốc Hội Hoa Kỳ, đại ý “Chúng tôi có trình Tổng Thống về vụ này nhưng không biết nó xuất phát từ đâu và do đâu”. Một câu trả lời huề vốn. Tại sao phải trả lời như vậy? Chính câu trả lời này khiến người ta nghi ngờ có bàn tay của Hoa Kỳ nhúng vào vụ này. Nhưng nhiều khi nói như vậy mà không phải vậy. Hoa Kỳ luôn sẵn sàng để kiếm một “chính quyền “Sơ Cua”, sẵn sàng thay thế chính phủ đương quyền để đáp ứng kịp thời khi có những biến động bất ngờ, trừ phi sau đó là chính Hoa Kỳ “cầm quyền” như ở Việt Nam sau khi lật đổ Tổng Thống Ngô Ðình Diệm. Nói cách khác là Hoa Kỳ chỉ phò thịnh và sẵn sàng đổi ngựa. Thái độ các tướng lãnh Ai Cập, sự dùng dằng khi thì yêu cầu Mubarak rời khỏi chức vụ càng sớm càng tốt, khi thì ủng hộ một sự chuyển quyền trong trật tự, v.v… chứng tỏ Hoa Kỳ chỉ ủng hộ quyền lợi của Hoa Kỳ. Có trách là trách Mubarak “no bụng chứ không no miệng” hoặc “con mắt lớn hơn bao tử” tham quyền cố vị, cố ăn cho đến lúc nổ bụng, không nghĩ đến thế hệ mai sau, tương lai của tổ quốc mà ngày nay phải thiệt thân. “Sống chết với bạn” không có trong từ điển của Hoa Kỳ. Việt Cộng nên nhớ điều đó.

Cuộc cách mạng xanh, lật đổ một loạt mấy nước Cộng Sản, nhất là đầu nậu Liên Sô đã mang lại thắng lợi cho Hoa Kỳ là chấm dứt chiến tranh lạnh trong sự thắng thế của Hoa Kỳ. Năm xưa, khi còn chiến tranh lạnh, Hoa Kỳ đã “bơm” Trung Cộng lên để đối đầu với Liên Sô, tiếc rằng Hoa Kỳ không dự trù một kế hoạch dẹp Trung Cộng sau khi Liên Sô sụp đổ để ngày nay càng ngày càng thấy hiểm họa Trung Cộng, cũng như trong Ðệ Nhị Thế Chiến, Ðồng Minh đã để Phát xít Ðức đánh Nga Sô tơi bời hoa lá mới nhảy vào vòng chiến, nhưng lại ngờ nghệch đề cao Nga Sô, cho Nga Sô đồng bàn tại hội nghị Yalta thành ra đại họa.

Cuộc Cách Mạng Hoa Lài mang lại lợi ích gì cho Hoa Kỳ?

Hoa Kỳ rất hoan nghênh các cuộc cách mạng cho nhân quyền, công lý và dân chủ? Dân chúng Hoa Kỳ rất yêu chuộng tự do dân chủ và nhân quyền, chính phủ Hoa Kỳ giúp đỡ dân chúng nổi dậy đòi quyền sống, đòi tự do dân chủ là điều hợp lý. Nhưng có người cho rằng tự do dân chủ và nhân quyền rất nhiều lần ĐÃ chỉ là cái cớ, cái bình phong để Hoa Kỳ tham dự vào nội bộ các nước, vì vậy mới có biệt danh “sen đầm quốc tế”. Tuy nhiên, nếu ngày mai ngày kia, Trung Cộng bị một cuộc cách mạng Hoa Lài; Hoa Kỳ có thái độ nào? Nếu Việt Cộng bị dân chúng nổi lên lật đổ thì Hoa Kỳ có lợi hay hại? Hỏi tức là trả lời. Hoa Kỳ chỉ chú ý đến một điều, một điều kiện: bất bạo động. Các cuộc cách mạng trong thế kỷ trước và đầu thế kỷ này hoàn toàn bất bạo động.

ÐIỂM VÀ DIỆN

Nói đến bất bạo động thì phải nói đến bạo lực. Có nhiều người, nhất là tay sai Việt Cộng đã đưa ra những cái “sợ” rất quan trọng, đó là sợ một khi Việt Cộng bị dân chúng nổi lên lật đổ thì chúng sẽ kêu cứu Trung Cộng, Trung Cộng sẽ đưa quân sang đàn áp và chiếm đóng luôn Việt Nam? Chắc chắn Việt Cộng không làm điều đó được. “Chờ mạ thì má đã sưng” Việt Cộng sẽ bị tiêu diệt trước khi Trung Cộng cho quân qua. Mà lý do gì Trung Cộng có quyền đưa quân qua? Tổng Thống Obama trong mấy ngày qua đã chẳng nói đi, nói lại phải tôn trọng người dân, không dùng bạo lực và hoan nghênh quân đội Ai Cập đã không đàn áp người dân hay sao? Ðó là quân đội Ai Cập chứ không phải quân đội ngoại nhập! Chưa kể người dân Trung Cộng lâu nay không phải hoàn toàn ngoan ngoãn phục vụ đảng Cộng Sản. Người dân Trung Cộng không phải đồng lòng thắt lưng buộc bụng để Ðảng và Nhà Nước lên cung trăng, có máy bay tàng hình, có hỏa tiễn bắn tới Hoa Kỳ. Trái lại, khắp nơi ở Hoa Lục đều có những cuộc nổi dậy, có những cuộc chống đối, 100 triệu tín đồ Pháp Luân Công, dân tộc Tân Cương, Tây Tạng, Mông Cổ … họ để cho Trung Cộng đè đầu cỡi cổ hoài sao? Họ không bằng dân trí của Tunisia, Ai Cập, Ma rốc, Jordan v.v… hay sao? Nhất là họ không bằng người Việt Nam hay sao? Nếu Hoa Kỳ đã nhóm lên đốm lửa nay trở thành ngọn lửa cách mạng cho Tunisia và Ai Cập cùng các nước lân cận thì đó chỉ là “Diện”, còn Trung Cộng mới là “Ðiểm”, Việt Cộng bị lật đổ cũng chỉ là đốm lửa – sparkle – nói theo Lê Nin. Ðốm lửa này sẽ tạt qua Hoa Lục và cháy lên ngọn lửa cách mạng. Nếu không phải Hoa Kỳ đã tạo nên đốm lửa tại Tunisia và Ai Cập thì dân Trung Hoa và Việt Nam lại càng “phấn khởi” mà noi theo ngọn lửa đó. Người dân Trung Cộng bấy lâu rất căm tức vì Ðảng và Nhà Nước bóp hầu nặn họng họ để cho Hoa Kỳ vay tiền, để lên cung trăng v.v…

Các nước xung quanh Ai Cập đang “chữa cháy” bằng cách đi trước một bước, nới rộng các quyền tự do dân chủ cho người dân. “Ðồng tiền đi trước là đồng tiền khôn. Ðồng tiền đi sau là đồng tiền dại”, Trung Cộng và Việt Cộng tự hào là “đỉnh cao trí tuệ” của loài người chắc chắn đã nhìn thấy điều đó, chỉ ngại một điều là chúng bắt chước Mubarak, no bụng chứ không no miệng, cứ ăn mãi cho đến khi nổ bụng.

Cách Mạng Việt Nam bắt đầu tại đâu?

Bà Stephanie O’Sullivan không biết cách mạng Ai Cập từ đâu ra chứ ở Việt Nam thì rất dễ biết, Việt Cộng đã đề phòng dân chúng Saigon trước tiên, do đó, chúng đã đưa quân đội đến thị oai, dù chúng biết quân đội như dao 2 lưỡi, có thể trở súng lại bắn vào chúng thay vì bắn đồng bào. Hoặc là trong hàng tướng lãnh đã có một số bị Hoa Kỳ mua chuộc chỉ chờ có dịp là “bung”. Ngoài Saigon ra, Việt Cộng rất sợ “Quê Hương của Bác”, nơi đó nói thẳng ra là Nghệ Tĩnh Bình và Giáo Phận Vinh của Công Giáo. Việt Cộng đã thử sức họ trong vụ Tam Tòa, đã có nửa triệu người được điều động trong một thời gian ngắn. Ðức Cha Nguyễn Thái Hợp trấn nhậm ở giáo phận này có lẽ cũng là cái “may” cho Việt Cộng. Bằng chứng là có lời đồn “ngài xin gì Việt Cộng cũng cho”, nhưng mới cho bằng miệng, kể cả vụ Cồn Dầu! Bánh vẽ làm sao gạt được người thật, thưa Ðức Cha?

Ngoài Nghệ Tĩnh Bình trong đó có giáo phận Vinh ra, đồng bào Hà Nội cộng với giáo dân Tổng Giáo Phận Hà Nội cũng là một “lò lửa” đang cháy âm ỉ. Người dân Hà Nội dù sao cũng là dân thủ đô, dân Thăng Long đã chứng kiến biết bao nhiêu cảnh “bưng bô Trung Cộng của Việt Cộng” tự ái dân tộc đã nung nấu tâm can họ. mà lẽ ra họ đã nhập cuộc cuộc “cách mạng cầu nguyện” của Ðức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt, nếu không bị Vatican bóp chết trong trứng nước, nhưng nhân sự còn đó, linh hồn của cuộc cách mạng cầu nguyện đang ở Châu Sơn. Sự kiện Vatican “chấp thuận cho Ðức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt nghỉ hưu” và đưa Ðức Phổng Nguyễn Văn Nhơn ra thay thế, thế mà hay. Việt Cộng không thể chống lại “linh hồn”, linh hồn không chức vụ thì không trách nhiệm, nhưng linh hồn làm cho thể xác sống và hoạt động. Mấy trăm ngàn giáo dân Hà Nội trong đó có Thái Hà của các cha Dòng Chúa Cứu Thế, cộng với người dân các tôn giáo khác là một lực lượng đáng kể so với dân chúng Ai Cập.

BIẾT CHĂN CÓ RẬN

Lâu nay, người ta cứ mỉa mai những cán bộ chóp bu của Việt Cộng khi về nghỉ hưu rồi mới phê bình, phê chén Ðảng và Nhà Nước, khiến bình luận gia Lê Minh Khôi cho rằng Những “Lão Thành Cách Mạng” hay “Thủ phạm của mọi tội ác”. Nói cách khác là họ biết việc họ làm là phản dân hại nước, điển hình là ông Hoàng Minh Chính, khi ban biên tập tuần báo Tiếng Dân hỏi ông ta nghĩ thế nào về vụ Hồ Chí Minh sai Phạm Văn Ðồng dâng biển cho Trung Cộng, ông nói ngay: “Hồ Chí Minh có tội phản quốc! Nhưng vì lúc đó tôi là đảng viên Cộng Sản không nói được” . Tuy nhiên, những sự phê bình vào giờ thứ 25 đó cũng cho chúng ta một hy vọng: tất cả những cán bộ Việt Cộng đều biết và hiểu rất rõ ràng rằng Cộng Sản là kẻ phản quốc số một, Cộng Sản phục vụ Trung Cộng, Cộng Sản độc tài, phản dân chủ v.v… nhưng vì quyền lợi nên những tên đương quyền phải ngậm miệng nuốt đô la. Nếu một khi dân chúng nổi lên chắc chắn họ không dại mà chống đối. Nếu khôn ra một chút, chắc chắn những tên Cộng Sản đương quyền phải hiểu rằng đừng để nước đến trôn mới nhảy. Trên thực tế Cộng Sản đã vứt chủ nghĩa Mác Lê vào sọt rác từ lâu, bây giờ, hãy lục lại túi khôn của tổ tiên mà áp dụng trong giai đoạn cấp bách này, túi khôn đó là “Ðồng Tiền Ði Trước là đồng tiền khôn”.

Lê Văn Ấn


Saturday, February 5, 2011

Egypt Revolution


Việt Nam hãy học bài học Tunisia, Egypt
Free the people, Free yourself

"Those who make peaceful revolution impossible,
make violence inevitable." - John F. Kennedy


Peaceful Revolution Hopeless
Nonviolence Hopeless With Vietnam Communists
teolangthang

Ngọn đuốc Tunisia








Power of People













THE FIGHTING SONG - Egyptian Revolution


Egyptian Revolution 2011 COMPLETE



news WikiLeaks: U.S. Government Behind Egypt Revolution?

By DJ Pangburn Friday, February 04, 2011


The Telegraph is reporting that WikiLeaks documents suggest the Egyptian revolution was encouraged by a U.S. government that was still publicly propping up Mubarak’s regime. Is there truth in the suggestion?

The Telegraph article makes the assertion that the U.S. government is fully behind the Egyptian revolution and that the WikiLeaks documents prove it.

It wouldn’t be particularly surprising if the U.S. government or the CIA were meddling in Egypt, but it would be rather curious in light of the fact the U.S. government spends about $1.5 billion annually on Mubarak’s regime, propping him up for 30 years, thereby creating somewhat of a peaceful buffer in the Middle East for our protectorate Israel.

The WikiLeaks documents reveal a secret U.S. communique from the Embassy in Cairo to Washington in 2008, in which an anonymous Egyptian dissident is discussed relative to his participation in the April 6th Youth Movement of that year.

Would it not be counter-intuitive for the U.S. government to keep funding Mubarak while they secretly explore options of deposing the Egyptian dictator? If not, what does the U.S. stand to gain if it loses an ally in its fight against Al Qaeda and Muslim extremists?

While it might be baffling, this is not the first time our government has sought to bring down one of our puppet dictators (see: Manuel Noriega). Did the human and civil rights abuses become just too much for the U.S. to ignore?

According to the WikiLeaks documents, the anonymous dissident (call him ‘X’), attended the Alliance of Youth Movements Summit. The Alliance’s mission, as stated on their website is:
    “Movements.org is a not-for-profit organization dedicated to helping grassroots activists to build their capacity and make a greater impact on the world. Through the use of new technologies, grassroots activists have more capacity than ever to make change in their communities. Yet wired social movements continue to grapple with the challenges of scaling and sustaining themselves over time.”
The Alliance is sponsored by the U.S. Department of State, Facebook, Google, Pepsi, MSNBC and the Columbia Law School, among others. So, it would seem the Telegraph is correct in making the connection between X and the U.S. government by way of the State Department.

It should be noted that George W. Bush was President at the time of X’s interaction with the U.S. Embassy in Cairo and with “his subsequent meetings with USG officials, on Capitol Hill, and with think tanks.”

How does an Egyptian dissident have such high-level contact with officials at embassies, in Washington and with various un-named think tanks? Who spoke to X? Who are the think tanks? Why was X meeting with U.S. officials even as the U.S. was publicly supporting Mubarak’s regime?

After X returned from the Alliance summit, Egypt’s State Security (SSIS) detained him and confiscated his notes from the summit meeting and his ‘schedule for his congressional meetings.’ X was meeting with members of Congress? Something’s not right here.

The secret documents note that X recommended regime change because Mubarak would not “undertake significant reform.”

The following sentence is the most telling, however, with the Embassy officials stating, “He alleged that several opposition parties and movements have accepted an unwritten plan for democratic transition by 2011; we are doubtful of this claim.”

The notes go on to say, “April 6′s stated goal of replacing the current regime with a parliamentary democracy prior to the 2011 presidential elections is highly unrealistic, and is not supported by the mainstream opposition.”

So, the U.S. government is courting X but doesn’t believe that a democratic transition could be pulled off in 2011.

Fast forward approximately two years and this a very real possibility in Egypt. Which is more probable: X and other dissidents went ahead without U.S. government support in the January uprising, or the U.S. government has always been involved? Maybe U.S. officials changed their tune after the initial doubt highlighted in this document.

One of the more interesting comments made by X is paraphrased in the secret document:
    “[X] asserted that Mubarak derives his legitimacy from U.S. support, and therefore charged the U.S. with ‘being responsible’ for Mubarak’s ‘crimes.’”
X: calling it like it is.

But, roughly two years passed between the date of this secret document detailing X’s thoughts on an Egyptian democratic revolution and this year’s January uprising. Did U.S. eventually support dissidents like X?

A recent televised report on Al Jazeera had youth activists claiming U.S. support was irrelevant.

This isn’t proof of U.S. involvement as the Telegraph suggests, but it certainly makes one wonder if they’ve been behind the scenes manipulating events.
-----
    Egypt protests: secret US document discloses support for protesters

    Here is the secret document sent from the US Embassy in Cairo to Washington disclosing the extent of American support for the protesters behind the Egypt uprising.
    10:30PM GMT 28 Jan 2011

    S E C R E T SECTION 01 OF 02 CAIRO 002572 SIPDIS FOR NEA/ELA, R, S/P

    AND H NSC FOR PASCUAL AND KUTCHA-HELBLING E.O. 12958: DECL:

    12/30/2028 TAGS: PGOV, PHUM, KDEM, EG SUBJECT: APRIL 6 ACTIVIST ON HIS

    U.S. VISIT AND REGIME CHANGE IN EGYPT REF: A. CAIRO 2462 B.

    CAIRO 2454 C. CAIRO 2431 Classified By: ECPO A/Mincouns

    Catherine Hill-Herndon for reason 1.4 (d ). 1. (C) Summary and

    comment: On December 23, April 6 activist xxxxxxxxxxxx expressed

    satisfaction with his participation in the December 3-5 \"Alliance of

    Youth Movements Summit,\" and with his subsequent meetings with USG

    officials, on Capitol Hill, and with think tanks. He described how

    State Security (SSIS) detained him at the Cairo airport upon his

    return and confiscated his notes for his summit presentation calling

    for democratic change in Egypt, and his schedule for his Congressional

    meetings. xxxxxxxxxxxx contended that the GOE will never undertake

    significant reform, and therefore, Egyptians need to replace the

    current regime with a parliamentary democracy. He alleged that

    several opposition parties and movements have accepted an unwritten

    plan for democratic transition by 2011; we are doubtful of this claim.

    xxxxxxxxxxxx said that although SSIS recently released two April 6

    activists, it also arrested three additional group members. We have

    pressed the MFA for the release of these April 6 activists. April 6's

    stated goal of replacing the current regime with a parliamentary

    democracy prior to the 2011 presidential elections is highly

    unrealistic, and is not supported by the mainstream opposition. End

    summary and comment. ---------------------------- Satisfaction with

    the Summit ---------------------------- 2. (C) xxxxxxxxxxxx expressed

    satisfaction with the December 3-5 \"Alliance of Youth Movements

    Summit\" in New York, noting that he was able to meet activists from

    other countries and outline his movement's goals for democratic change

    in Egypt. He told us that the other activists at the summit were very

    supportive, and that some even offered to hold public demonstrations

    in support of Egyptian democracy in their countries, with xxxxxxxxxxxx

    as an invited guest. xxxxxxxxxxxx said he discussed with the other

    activists how April 6 members could more effectively evade harassment

    and surveillance from SSIS with technical upgrades, such as

    consistently alternating computer \"simcards.\" However, xxxxxxxxxxxx

    lamented to us that because most April 6 members do not own computers,

    this tactic would be impossible to implement. xxxxxxxxxxxx was

    appreciative of the successful efforts by the Department and the

    summit organizers to protect his identity at the summit, and told us

    that his name was never mentioned publicly. ------------------- A

    Cold Welcome Home ------------------- 3. (S) xxxxxxxxxxxx told us

    that SSIS detained and searched him at the Cairo Airport on December

    18 upon his return from the U.S. According to xxxxxxxxxxxx, SSIS

    found and confiscated two documents in his luggage: notes for his

    presentation at the summit that described April 6's demands for

    democratic transition in Egypt, and a schedule of his Capitol Hill

    meetings. xxxxxxxxxxxx described how the SSIS officer told him that

    State Security is compiling a file on him, and that the officer's

    superiors instructed him to file a report on xxxxxxxxxxxx most recent

    activities. --------------------------------------------- ----------

    Washington Meetings and April 6 Ideas for Regime Change

    --------------------------------------------- ---------- 4. (C)

    xxxxxxxxxxxx described his Washington appointments as positive, saying

    that on the Hill he met with xxxxxxxxxxxx, a variety of House staff

    members, including from the offices of xxxxxxxxxxxx and xxxxxxxxxxxx),

    and with two Senate staffers. xxxxxxxxxxxx also noted that he met

    with several think tank members. xxxxxxxxxxxx said that xxxxxxxxxxxx's

    office invited him to speak at a late January Congressional hearing on

    House Resolution 1303 regarding religious and political freedom in

    Egypt. xxxxxxxxxxxx told us he is interested in attending, but

    conceded he is unsure whether he will have the funds to make the trip.

    He indicated to us that he has not been focusing on his work as a

    \"fixer\" for journalists, due to his preoccupation with his U.S.

    trip. 5. (C) xxxxxxxxxxxx described how he tried to convince his

    Washington interlocutors that the USG should pressure the GOE to

    implement significant reforms by threatening to reveal CAIRO 00002572

    002 OF 002 information about GOE officials' alleged \"illegal\"

    off-shore bank accounts. He hoped that the U.S. and the international

    community would freeze these bank accounts, like the accounts of

    Zimbabwean President Mugabe's confidantes. xxxxxxxxxxxx said he wants

    to convince the USG that Mubarak is worse than Mugabe and that the GOE

    will never accept democratic reform. xxxxxxxxxxxx asserted that

    Mubarak derives his legitimacy from U.S. support, and therefore

    charged the U.S. with \"being responsible\" for Mubarak's \"crimes.\"

    He accused NGOs working on political and economic reform of living in

    a \"fantasy world,\" and not recognizing that Mubarak -- \"the head of

    the snake\" -- must step aside to enable democracy to take root. 6.

    (C) xxxxxxxxxxxx claimed that several opposition forces -- including

    the Wafd, Nasserite, Karama and Tagammu parties, and the Muslim

    Brotherhood, Kifaya, and Revolutionary Socialist movements -- have

    agreed to support an unwritten plan for a transition to a

    parliamentary democracy, involving a weakened presidency and an

    empowered prime minister and parliament, before the scheduled 2011

    presidential elections (ref C). According to xxxxxxxxxxxx, the

    opposition is interested in receiving support from the army and the

    police for a transitional government prior to the 2011 elections.

    xxxxxxxxxxxx asserted that this plan is so sensitive it cannot be

    written down. (Comment: We have no information to corroborate that

    these parties and movements have agreed to the unrealistic plan

    xxxxxxxxxxxx has outlined. Per ref C, xxxxxxxxxxxx previously told us

    that this plan was publicly available on the internet. End comment.)

    7. (C) xxxxxxxxxxxx said that the GOE has recently been cracking down

    on the April 6 movement by arresting its members. xxxxxxxxxxxx noted

    that although SSIS had released xxxxxxxxxxxx and xxxxxxxxxxxx \"in the

    past few days,\" it had arrested three other members. (Note: On

    December 14, we pressed the MFA for the release of xxxxxxxxxxxx and

    xxxxxxxxxxxx, and on December 28 we asked the MFA for the GOE to

    release the additional three activists. End note.) xxxxxxxxxxxx

    conceded that April 6 has no feasible plans for future activities.

    The group would like to call for another strike on April 6, 2009, but

    realizes this would be \"impossible\" due to SSIS interference,

    xxxxxxxxxxxx said. He lamented that the GOE has driven the group's

    leadership underground, and that one of its leaders, xxxxxxxxxxxx, has

    been in hiding for the past week. 8. (C) Comment: xxxxxxxxxxxx

    offered no roadmap of concrete steps toward April 6's highly

    unrealistic goal of replacing the current regime with a parliamentary

    democracy prior to the 2011 presidential elections. Most opposition

    parties and independent NGOs work toward achieving tangible,

    incremental reform within the current political context, even if they

    may be pessimistic about their chances of success. xxxxxxxxxxxx

    wholesale rejection of such an approach places him outside this

    mainstream of opposition politicians and activists.

    SCOBEY02008-12-307386PGOV,PHUM,KDEM,EGAPRIL 6 ACTIVIST ON HIS U.S.

    VISIT AND REGIME CHANGE IN EGYPT

Shattering the American Illusion


    Shattering the American Illusion
    The Revolution in Egypt is a geopolitical game changer
Source: http://www.adbusters.org/blogs/adbusters-blog/american-illusions-shattered.html

F
or over half a century, America has been celebrated as the land of liberty whose foreign policy is synonymous with promoting freedom and democracy. But now, in the wake of WikiLeaks and the people’s revolutions in Tunisia and Egypt, we finally have confirmation of what many of us have long suspected: America is no longer living up to its noble promise. We know now that for years, America has been giving millions of dollars of military aid to the Tunisian government, a regime that America’s own ambassador called, in a leaked diplomatic cable, “a police state, with little freedom of expression or association, and serious human rights problems.” [1] Likewise, in Egypt, America has provided billions of dollars of mostly military aid to a government known to use torture, as another leaked cable testifies: “torture and police brutality in Egypt are endemic and widespread” and “there are literally hundreds of torture incidents every day in Cairo police stations alone.”[2] Worse still, is the evidence that Egypt tortured individuals on America’s behalf as part of the CIA’s illegal rendition program. [3]

The rhetoric of democracy can no longer hide from the world the reality of what America has become: not a bastion of liberty, but a disgraced state and anti-democratic supporter of tyrants. We are now entering a post-American era. Global geopolitics will never be the same. Can America get back on track?

1. http://wikileaks.ch/cable/2009/07/09TUNIS492.html
2. http://wikileaks.ch/cable/2009/01/09CAIRO79.html
3. http://www.timesonline.co.uk/tol/news/world/article511059.ece
    US agents ‘kidnapped militant’ for torture in Egypt
Stephen Grey, Milan

ITALIAN police are investigating allegations that American intelligence agents kidnapped an Islamic militant in Milan and transported him to Egypt, where he was tortured.

Osama Moustafa Nasr, an Egyptian dissident with alleged links to Al-Qaeda, disappeared in Milan on February 16, 2003, after eyewitnesses saw him being approached by three men as he walked to a mosque.

A kidnap inquiry was opened in Italy after Nasr, also known as Abu Omar, was temporarily released from custody in Egypt last year and telephoned his wife and friends to tell them what had happened.

He claimed he had been tortured so badly by secret police in Cairo that he had lost hearing in one ear. Italian officers who intercepted the call believe he has since been rearrested.

Although details of the inquiry remain confidential, the Italians are thought to be investigating claims that Nasr was taken by US intelligence agents to Aviano airbase and flown to Egypt in an American plane.

If confirmed, the case would be one of the most controversial instances of the American policy of “rendition” — sending prisoners for imprisonment and questioning in other countries. Since September 11, 2001, dozens of prisoners have been transferred by America to countries such as Egypt, Jordan and Saudi Arabia where interrogation techniques may be harsh.

As The Sunday Times disclosed last November, US agents have repeatedly used civilian executive jets to transport prisoners to the Middle East, including a Gulfstream that was a frequent visitor to British airports. The plane was sold two days after the Sunday Times article appeared.

Imam Imad, the head of Viale Jenner mosque in Milan, an alleged centre of Islamic militancy, said Nasr had described how he tried to resist as he was stopped in the street and forced into a car before being taken to a military base.

“He can’t be sure if it was the Italians or Americans who took him,” Imad said. “He was blindfolded. But they were western people. It was certainly not the Egyptians who captured him and took him to Cairo.”

Armando Spataro, the deputy chief prosecutor of Milan, would not confirm whether there was any evidence of US involvement but said he was conducting a far-reaching inquiry. If Americans had played a part, “it would be a serious breach of Italian law”.

Spataro and other Italian prosecutors are particularly angry about Nasr’s disappearance because they were preparing to prosecute him in Milan. They had bugged a conversation that appeared to suggest he was colluding in the establishment of a new terrorist network in Europe.

The CIA and other US government departments refuse to discuss rendition publicly, except to insist that all transfers are conducted legally. Privately officials say they have guarantees that prisoners sent to other countries are well treated.

Michael Scheuer, a former senior CIA official who once played a leading role in the hunt for Osama Bin Laden, has confirmed that the agency has been involved in the rendition of close to 100 terror suspects.

The policy of “capturing people and taking them to second or third countries” was developed after the CIA was told to dismantle terrorist cells across the world, said Scheuer, who resigned last November.

Barbara Olshansky, a lawyer for the Center for Constitutional Rights in New York, said the rendition policy was a clear violation of the United Nations Convention Against Torture, which is incorporated into American law and bans the transfer of prisoners to countries where torture is likely.

Official documents released recently in Sweden revealed that the CIA provided a Gulfstream jet that took two Egyptian terrorist suspects from Sweden to Cairo in December 2001. Both claimed they were brutally tortured.

Stephen Grey presents a report on rendition on Radio 4’s File on 4 on Tuesday


Thursday, February 3, 2011

TẠI SAO PHẢI THAY ĐỔI ĐƯỜNG LỐI TRANH ĐẤU ? - Đinh Lâm Thanh

Đinh Lâm Thanh

Nhiều người, trong đó có những vị trí thức cũng như các bạn trẻ thường nói với tôi rằng cuộc tranh đấu chống cộng sản của người Việt Quốc Gia Hải Ngoại đã trên 36 năm nhưng vẫn chưa đi đến đâu ! Chúng ta cần xét lại và phải thay đổi đường lối tranh đấu cho thích hợp với tình thế hiện tại.

Trước lời khuyên nầy, thật tình tôi cũng ghi nhận và để tâm suy nghĩ về những gì tôi đã làm trong thời gian qua. Và ngày hôm nay, nhân tiện đọc bài "Xuân Hòa Giải Dân Tộc" phổ biến ở trên net, tôi xin mượn bài viết nầy để bày tỏ thiển ý của một người tranh đấu chống cộng, không ngoài mục đích trả lời những người đã trực tiếp nói chuyện với tôi cũng như với tác giả bài kêu gọi hãy từ bỏ quá khứ và bắt tay hòa giải với cộng sản trên các diễn đàn.

Để đi vào vấn đề, xin tóm tắt thành 3 điểm chính mà nhiều người đã đặt ra với tôi :

1. Trước đây, tranh đấu chống cộng sản xem như có lý tưởng nhưng bây giờ thì đã lỗi thời ! Vì một khi Tàu cộng xâm chiếm Việt Nam thì cộng đồng người Việt Quốc Gia phải bắt tay với cộng sản để chống lại ngoại xâm.

2. Bây giờ không còn là thời điểm tranh đấu quyết liệt nhằm giải thể hay xóa bỏ đảng cộng sản, mà phải xem cộng sản là một thành phần của dân tộc. Cần phải mở một lối thoát bằng cách hòa giải hòa hợp để hàn gắn những đau thương giữa người quốc gia với cộng sản.

3. Cộng đồng người Việt Quốc Gia đã làm được gì sau trên 36 năm chống cộng sản bằng mồm và tranh đấu một cách "quá khích" ? Chính hình thức chống cộng nầy đã làm cho giới trí thức cũng như thành phần trẻ hải ngoại chán nản và xa lánh !

Qua các lời khuyên trên tôi hình dung được những người đã liên hệ với tôi thuộc thành phần nào và họ đang làm gì để cổ võ cho âm mưu hòa giải hòa hợp. Mục đính của nhóm người nầy là chữa cháy và chạy tội cho Hà Nội đồng thời cứu nguy cho tập đoàn lãnh đạo đảng cộng sản đang lún dần xuống vực thẳm.

Xin trả lời từng điểm một :

1. Viện cớ Tàu cộng xâm chiếm Việt Nam để kêu gọi bắt tay với đảng cộng sản Việt Nam chống Tàu là hình thức tuyên truyền không công cho cộng sản. Thật vậy, mới nghe qua thật chí tình chí lý, vì một khi giặc đến nhà thì tất cả mọi người phải gác qua một bên những bất đồng chính kiến để cùng chung sức chống kẻ thù. Nhưng nghĩ lại thì đúng là một nghịch lý, nhất là khi đế cập đến tình trạng đất nước hiện nay. Lý do thật đơn giản, trước tiên phải hiểu tại sao Tàu Cộng vào xâm chiếm Việt Nam một cách quá dễ dàng qua âm mưu nhuộm đỏ vùng Đông Nam Á. Có phải do cộng sản Hà Nội vừa nhượng, vừa bán, vừa dâng từ đất đến biển cho quan thầy của chúng. Thì tại sao người Việt Quốc Gia không hỏi tội bọn bán nước rước voi về giày xéo quê hương mà phải bắt tay với chúng để chống Tàu ? Thằng ăn trộm trong nhà đập vách, lấy gạch, bán trâu, bưng đồ đạc trong nhà đen dâng, đem bán cho người ngoài thì phải nọc thằng ăn trộm nhà ra mà đánh mới phải. Lý do nào không đá động đến thằng ăn trộm nhà mà ra đường gào lên chửi bới người được dâng biếu hay kẻ bỏ tiền ra mua đồ trộm, rồi kêu gọi mọi người hợp tác biểu tình chống người thụ hưởng ! Đồng ý rằng việc chống Tàu cộng, kẻ thù tryuền kiếp của dân tộc Việt Nam, là cần thiết và cấp bách. Nhưng không thể mù quáng nghe lời những tên cò mồi tại hải ngoại để rồi người Việt Quốc Gia cong lưng đi đỡ đạn cho tập đoàn cộng sản. Lá bài hợp tác với cộng sản để chống Tàu là một âm mưu ấu trĩ của cộng sản mà chỉ có những người vô ý thức hay bọn cò mồi đón gió cũng như nằm vùng tung ra và cổ võ rầm rộ trong thời gian qua.

Tàu cộng càng ngày càng xâm lấn vào nội bộ Việt nam qua nhiều mặt, không những việc chiếm cứ lãnh hải, lãnh thổ, khai thác bauxite mà còn rất nhiều phương diện khác từ chính trị, quân sự, văn hoá, thương mãi và nhất là gây giống. Chừng vài tháng hoặc một năm nữa những đứa con hai dòng máu Tàu-Việt sẽ chào đời ào ạt và một ngày rất gần đây chúng sẽ lan tràn từ ải Nam Quan đến đến mũi Cà Mau. Lúc đó thì việc đồng hóa dân tộc Việt Nam sẽ xem như đã xong một đoạn đường dài.

Một điều cần phải ghi nhớ nằm lòng: Ngày nào đảng cộng sản còn trên đất nước Việt Nam thì ngày đó Tàu cộng vẫn là quan thầy và xem Việt Nam như một chư hầu hay chỉ là một tỉnh nhỏ. Như vậy, qua lời kêu gọi hợp tác với cộng sản Việt Nam để chống Tàu có nghĩa là đám cò mồi đang hướng dẫn người Việt Quốc Gia hãy duy trì sự sống còn đảng cộng sản Việt Nam để cho Tàu dễ dàng đô hộ. Đây là một âm mưu mà thành phần cò mồi đã lập lờ đi khi chúng đề cập đến việc chống Tàu.

Chúng ta cần sáng suốt để ghi nhận: Tàu cộng không thấy khó chịu cũng như quan tâm khi chúng ta chống chúng nó. Nhưng bí ẩn bên trong là làm thế nào để người Việt Quốc Gia hải ngoại không được đụng đến đảng cộng sản Việt Nam ! Đây là điểm then chốt. Vì Tàu cộng biết rằng chúng ta hô hào chống chúng nó thì cũng như nước đổ lá môn. Nhưng một khi chế độ Hà Nội bị giải thể, nước Việt Nam sau nầy đi theo con đường không cộng sản thì Tàu cộng sẽ hỏng chân, đồng thời chắc chắn bị chận đứng con đường xâm lăng và âm mưu thanh toán luôn cả vùng Đông Nam Á. VẬY CHỈ HÔ HÀO CHỐNG TÀU CỘNG MÀ KHÔNG ĐÃ ĐỘNG GÌ ĐẾN VIỆC CHỐNG CỘNG SẢN VIỆT NAM LÀ ĐI VÀO ÂM MƯU CỦA BỌN GIẶC TÀU. Nếu còn nghe theo việc cổ võ bắt tay hòa giải hòa hợp với cộng sản nữa thì đúng là chúng ta đã đem nước Việt Nam dâng hai tay cho bọn Tàu cộng. Chính hành động nầy là hình thức giúp cho Tàu cộng duy trì và biến mảnh đất thân yêu của chúng ta trở thành một tỉnh nhỏ của kẻ thù truyền kiếp. Hãy nghĩ lại hỡi những ông trí thức cò mồi mất gốc, những ông bà đối lập cuội VIỆT TÂN và những anh chị em trẻ ăn phải bã của cộng sản !

2. Kết quả đại hội đảng vừa qua cộng sản đã tuyên bố thẳng thừng là không đa nguyên đa đảng, mà chỉ có độc nhất một đảng cộng sản mà thôi. Vậy người Việt Quốc Gia hải ngoại nghĩ gì về các cò mồi chính trị hay nằm vùng cứ gào ngày gào đêm đa nguyên đa đảng và hòa giải hòa hợp với cộng sản ? Nhiều nhân vật lịch sử, kể cả các tay trùm cộng sản đã nói "Cộng sản không thể thay đổi mà phải thay thế". Nhưng tại sao một số trí thức cũng như thành phần trẻ hải ngoại lại lên tiếng phải xét lại đường lối tranh đấu và bắt tay với cộng sản để xây dựng đất nước ? Không kể thành phần trí thức đỏ, mà trong đó gồm một số trí thức du học từ thời Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hòa. Họ là những người nhờ ân huệ của các chính phủ Miền Nam trước, ra nước ngoài du học để mai sau về giúp nước. Chúng tôi là những người ở lại buộc phải bỏ đời sống dân sự, bỏ lỡ công danh nữa chừng để cầm súng chiến đấu bảo vệ cha mẹ và tài sản gia đình họ. Chúng tôi vui lòng hy sinh xương máu và tính mạng để những người được chế độ, thế lực và tiền bạc ưu đãi được yên tâm ra nước ngoài học cái hay cái tốt xứ người. Nhưng không ngờ, vừa ra đến hải ngoại thì đã làm tay sai cho cộng sản Hà Nội, đắc lực phá nát chế độ tự do tại quê nhà trong đó có gia đình dòng họ của thành phần du học. Tưởng rằng những người trí thức tương lai nầy lầm lẫn lúc đầu, nhưng không ngờ đến ngày nay họ vẫn còn chạy theo chiếc bánh vẽ của cộng sản. Đến giờ nầy, nếu nói rằng họ là thành phần trốn quân dịch ngày trước thì cũng còn nhẹ hơn những danh từ khác mà người Việt Quốc Gia hải ngoại có thể gán cho họ.

Đến giờ phút nầy những ai còn ca bài hòa giải hòa hợp với cộng sản thì thật là người không có mắt. Có thể ví dụ để cho những người đui dễ hiểu: Cộng sản xem như là một loại vi trùng vô cùng độc hại. 56 năm qua chúng ta đã diệt trừ chúng bằng những viên trụ sinh cực mạnh. Ngay nay đã thấy hiệu quả vì những con vi trùng gian manh cứng đầu đó đang từ từ đi vào cõi chết. Tại sao lại hô hào đổi bằng các loại thuốc bổ để chúng bình phục trở lại. Quan niệm của tôi, Việt Nam muốn đạt đến tự do dân chủ dân quyền và no ấm hạnh phúc cho người dân thì chế độ cộng sản thì PHẢI BỊ THAY THẾ hay PHẢI BỊ TRIỆT TIEU chứ không thể vực chúng nó dậy để bắt hoà giải hay van lơn cộng sản chấp nhận đa nguyên đa đảng. Tranh đấu là một mất một còn, không thể quỳ lạy van xin như chủ trương của con rối cò mồi Nguyễn Tiến Trung quỳ dưới bệ rồng đỏ để van xin một chút ân huệ cho tự do dân chủ.

Ngoài ra cần biết thêm một điều nữa: Kết quả của đại hội đảng cộng sản vừa rồi đúng là một hình thức thay phiên nhau để cai trị và chúng bắt đầu đưa con cháu là những tên ăn hại đái nát xã hội Việt Nam vào trung ương bộ chính trị nhằm tiếp tục con đường sắt máu của chúng. Ngoài ra đại hội cộng sản đã khẳng định Không Đa Nguyên Đa Đảng mà vẫn tiếp tục con đường cộng sản độc nhất để cai trị thì đúng là một cái tát vào mặt những tên cò mồi cứ kêu réo đa nguyên đa đảng, hòa giải hoà hợp … Hãy mở mắt ra những ông trí thức "đang mê ngủ" những bà "chống bạo động" và những bạn trẻ "đòi thay đổi" !!!

3. Vấn đề "chống cộng bằng mồm" thì Luật Sư Lê Duy San đã viết một bài thật hay. Đây là câu trả lời thật thấm thía cho thành phần lếu láo và bôi bác người Việt Quốc Gia hải ngoại. Trong phần thứ 3 nầy, tôi xin trả lời về vấn đế chống cộng quá khích và bất bạo động của một số người như đã nói ở trên.

Cả thế giới vừa chứng kiến ngọn lửa bạo động từ Tunisie đã hạ bệ tên tổng thống độc tài một cách quá dễ dàng và tổn thất xương máu không đáng quan tâm. Kết quả đem lại chiến thắng vẻ vang cho riêng dân Tunisie đồng thời chứng minh cho thế giới việc vùng dậy của người dân trong một nước, dù ở dưới chế độ nào, là một sức mạnh phi thường không một thế lực nào có thể ngăn cản. Sự vùng dậy của người dân Tunisie qua hình thức bạo động đã gây thành một giây chuyền lan từ Bắc Phi qua Trung Đông và sẽ tiếp tục ở Âu và Á Châu. Hà Nội đã thấy hiểm họa nầy trước sau gì cũng sẽ xảy ra cho tập đoàn cộng sản cầm quyền nên chúng đã chỉ thị cho thành phần nằm vùng, hòa giải hòa hợp phải ra mặt lên tiếng vừa bào chữa vừa đánh trống lảng, hầu xoa dịu và chuyển hướng tranh đấu của các phong trào trong nước cũng như hải ngoại nên đi theo con đường ru ngủ cố hữu của chúng. Trong 36 năm nay cũng vì tranh đấu bất bạo động mà mầm mống cộng sản càng ngày càng mạnh. Trong quá khứ chúng ta đã vuột mất nhiều cơ hội, chẳng qua là vì chúng ta sợ sệt, trùm chăn để xin hai chữ bình an. Xin nhớ rằng không có một cuộc tranh đấu nào, không có một cuộc cách mạng nào không mà đổ máu, không có chết chóc. Muốn thay đổi một chế độ, nhất là một chế độ sắt máu, ù lì như cộng sản thì không thể chờ phép lạ, chờ Mỹ, chờ Âu-Châu can thiệp hoặc nằm ngửa há miệng ra để đợi trái chín rơi vào cổ họng. Tranh đấu là phải dấn thân, phải đổ mồ hôi, đổ nước mắt và đổ máu thì may ra mới đánh thức được khối đa số quần chúng đang sợ sệt cũng như các nhà dân chủ salon, các nhà trí thức mê ngủ, các nhà tranh đấu trùm chăn ! Chủ trương "bất bạo động"chủ trương của Việt Tân, là một đảng với cái vỏ bên ngoài chống cộng, đóng vai đối lập cuội. Những người lãnh đạo đảng Việt Tân đã đi đêm hợp tác để mưu đồ chia cái bánh vẽ cầm quyền với cộng sản trong tương lai. Đảng nầy cũng là con cờ của Mỹ mà Mỹ sẽ xử dụng với hai mục đích: Một là dùng đảng Việt Tân làm áp lực răn đe cộng đồng Người Việt Tỵ Nạn chống cộng trên một vài điểm nào đó. Hai là xử dụng đảng VT làm thành phần hòa giải trong giải pháp chính trị với cộng sản Việt Nam một khi thời cơ chín mùi. Như vậy chúng ta đã thấy, trong quá khứ Mỹ vì quyền lợi, họ đã xử sự một cách "đểu cáng" với một đồng minh ưu tú, là tiền đồn chống cộng ở Đông Nam Á. Nay Mỹ lại âm thầm "nuôi" VT trong chương trình thương thuyết với một vài giải pháp với Hà Nội, nếu "lợi thì ăn không lợi thì chạy làng" trong danh dự. Nếu vậy thì thật là một đại họa cho Dân Tộc và Đất Nước Việt Nam !

Từ lâu tôi đã khẳng định một điều rằng chế độ cộng sản sẽ bị giải thể tại nội địa và bằng con đường độc nhất do sức mạnh của người dân trong nước. Nay với những luồng gió bạo động ảnh hưởng từ những nước bị áp bức thì chế độ cộng sản cũng phải lãnh lấy những hậu quả tương tương tự. Cả dân tộc đang chờ một cuộc tự thiêu giống như hành động của người thanh niên Tunisie (hy vọng chuyên viên đạo diễn tuồng tự thiêu dưới thời Đệ Nhất Cộng Hòa tái xuất hiện biểu diễn vài màn để tạo khí thế !). Đây chính là ngòi nổ, là phát súng lệnh cho toàn dân đứng dậy. Đến thời kỳ chín mùi, cuộc tranh đấu chống cộng sản phải xảy ra và sẽ thành công. Chỉ cần vài giọt máu, một xác người thì trang sử sẽ lật qua.

Điều tối cần thiết là thanh niên phải can đảm đừng sợ, trí thức trùm mền phải tỉnh giấc, các nhà dân chủ sẵn sàng ra khỏi "salon" và giáo hội không còn cấm cản con chiên xuống đường. Cộng sản có thể đàn áp một người, mười người, trăm người … nhưng chúng không thể ra tay sát hại khi hàng vạn hàng triệu người dân xuống đường đồng loạt. Tôi đoan chắc luồng gió bạo động từ Bắc Phi và Trung Đông sẽ thổi đến Việt Nam trong nay mai và cuộc chiến lật đổ đảng cầm quyền cộng sản cũng xảy ra và sẽ hoàn tất tốt đẹp trong một vài ngày gần đây mà thôi.

Đinh Lâm Thanh


Tuesday, January 25, 2011

Tưởng Niệm Tết Mậu Thân Huế 1968 tội ác của cộng sản Việt Nam


Tân Mão 2011

Mậu Thân, Anh Nhớ Gì Không?

    Thơ: Ý-Nga

    Tím đen, xác rỉ nước vàng
    Người tan nát mặt, họ hàng biết ai?
    Chặt ngang cổ, bổ ngang tai
    Đâm bàn tay thủng, kẽm gai xâm vào*

    Cọc tre xuyên đến đỉnh đầu
    Cụm năm người chết, cụm xâu cả mười
    Sình trương bao xác đứng ngồi
    Máu me rùng rợn, rã rời, trơ xương

    Mưa rơi ray rứt đoạn trường
    Con thơ khóc Mẹ, vợ thương khóc chồng
    Mảnh nào nhận dạng bà, ông?
    Mảnh nào rửa thối động lòng quật khai!

    Cát Xuân, Điên Đại, Đá Mài,
    Bãi Dâu, Hương Thủy, Phú Bài, Bao Vinh*
    Trường Tiền, An Cựu bao tình
    Đông Ba, Đại Nội: tử, sinh não nùng

    Đạn xuyên ót, sọ vỡ tung
    Máu me kinh hãi buồn giòng sông Hương!
    Huế nào khăn trắng tang thương
    An Hòa, Thành Nội tai ương đã từng

    Mưa thê thiết, xác trợn trừng
    Đường nào cũng máu! Lệ từng con tim!
    Đạn bay tứ hướng truyền… âm!
    Cha con, chồng vợ gọi… thầm tên nhau

    Truồi, Gia Hội, Phú Văn Lâu
    Thủ tiêu, ám sát, chặt đầu, cuốc phang

    Chết! Không ai thắp nén nhang!*
    Chết oan vô tội hàng hàng thây dân!
    Chết! Không hòm gỗ che thân!
    Chết! Không giọt lệ thân nhân sụt sùi!

    Áo Vàng, chùa Huế, bao nơi…
    Nơi nào không có máu sôi trong hồn?
    Huế đau! Em nhớ Saigon!
    Nhà em cũng cháy, chỉ còn tàn tro

    Anh linh yên giấc ngàn thu!
    Chúng tôi còn sống chẳng mù lương tri
    Không chờ Tết mới nhớ về
    Mỗi ngày mỗi nhớ! Trăm bề tâm đau!


    Ý Nga, 9.2.2008 -Mồng Ba Mậu Tý

    1. Khe Đá Mài, quận Hương Thể
    2. Bãi Cát Xuân Ô Điên Đại, quận Phú Vang
    3. Sau chùa Áo Vàng, quận 2 đường Chi Lăng
    4. Bãi Dâu, quận 2 phía Bao Vinh




Tưởng niệm biến cố Tết Mậu Thân 1968





http://www.youtube.com/watch?v=wOl4k-5Gz6o


Sunday, January 23, 2011

Những Kẻ Bưng Bô Cho Việt Cộng - LS Lê Duy San

LS Lê Duy San

Bô là một loại vật dụng dùng để cho trẻ em còn quá nhỏ không thể ngồi trên bàn cầu (cầu tiêu) và người bệnh không thể rời khỏi giường để vào nhà cầu tiểu tiện hay đại tiện. Cái bô thường làm bằng nhôm, sau này kỹ nghệ tân tiến, người ta thường làm bằng nhựa cho nhẹ và có đủ mầu sắc cho đẹp mắt để tùy theo sở thích của khách hàng. Muốn bưng một cái bô nước tiểu hay cái bô đựng phân để đổ vào cầu tiêu, người ta phải dùng cả hai tay, nên người ta mới gọi là bưng. Dù là bô đựng nước tiểu hay bô đựng phân thì cũng là vật đựng những chất rất thừa thãi,dơ bẩn của con người được thải ra, nên phải bưng bằng tay cho cẩn thận kẻo đổ ra nhà lại mất công, mất thì giờ dọn dẹp, tẩy uế. Vậy mà tại sao lại có những kẻ dám bưng bô bằng miệng? Bọn chúng là ai? Xin thưa ngay, đó là bọn thân Cộng Sản nhưng không dám về Việt Nam ở hẳn để phục vụ cho bọn chúng, mà chỉ dám dùng miệng lưỡi để tâng bốc, nịnh hót bọn chúng hoặc nói những điều có lợi cho bọn chúng, mong hưởng chút cơm thừa, canh căn mà chúng bỏ đi, nên mới có câu:
    Thân Cộng là loại bưng bô,
    Việt Cộng mắc ị, vôi vàng chạy ra,
    Đưa bô cho chúng ị ra,
    Ị xong chúng bảo bưng vào mà ăn.

    Vô Danh.
Bọn Cộng Sản trong đó có Cộng Sản Việt Nam tức Việt Cộng là một bọn ăn cướp, độc ác, dã man và tàn bạo nhất thế giới. Chúng đã giết hại cả trăm triệu người vô tội trên thế giới. Trong cuốn “Death by Government” (Chết bởi Chính quyền), Rudolph J. Rummel, giáo sư khoa học chính trị tại Đại Học Yale và Đại Học Hawaii, đã xếp chế độ Cộng Sản đứng đầu trong 10 chế độ gây chết chóc nhiều nhất (most murderous regimes) cho nhân loại trong thế kỷ 20 và cũng đã liệt kê số nạn nhân bị sát hại trong thế kỷ 20 bởi các chế độ Cộng Sản trên thế giới như sau:
    Liên Bang Sô Viết, 61,911,000 bị chết trong các trại tù Gulag.
    Trung Quốc, 35,236,000 bị chết dưới chế độ Cộng Sản.
    Cao Miên, 2,035,000 bị chết dưới thời Cộng Sản Khmer Đỏ.
    Việt Nam, 1,670,000 bị chết vì cuộc chiến Việt Nam do Việt Cộng gây ra.
    Nam Tư, 1,072,000 bị chết dưới chế độ Cộng Sản do Tito lãnh đạo.
Vì thế, con người ghê tởm bọn Cộng Sản còn hơn ghê tởm những con chó bị cùi hủi, những đống phân, đống cứt của người mắc bệnh dịch tả. Chúng đi tới đâu là người dân chạy tới đó. Như chúng ta đã thấy, năm 1954, gần một triệu người miền Bắc VN đã phải bỏ cả nhà cửa, ruộng vườn, mồ mả tổ tiên để chạy vào miền Nam vì không muốn sống với bọn VC. Tới năm 1975 cũng vậy, chúng đi tới đâu là người dân chạy khỏi đó. Khi chúng chiếm được Saigon thì mấy trăm ngàn người ở Saigon đã bỏ nhà cửa, tài sản để di tản và sau đó sưốt từ 1976 tới 1990, hơn triệu người miền Nam và cả miền Bắc cũng đã bỏ nhà cửa, ruộng vườn liều chết để vượt biên tìm tự do vì không muốn sống chung với bọn Cộng Sản độc ác, dã man.

Ấy vậy mà không hiểu tại sao, sau khi định cư ở hải ngoại một thời gian, lại có một số trí thức thích giao du thân mật với bọn chúng? Nhiều kẻ còn tang bốc, nịnh hót bọn chúng khiến những người Việt Hải Ngoại tỵ nạn Cộng Sản phải gọi họ là những kẻ bưng bô cho Việt Cộng bằng miệng?

Có thể nói rằng, sau năm 1975, chẳng còn ai tin tưởng ở chế độ Cộng Sản nữa. Ngay cả những người đã theo Cộng Sản từ 1945 và có tuổi đảng vài ba chục năm cũng đã sáng mắt chứ đừng nói những người đã bị chúng cướp đoạt tài sản, bắt bỏ tù, hoặc cho đi “cải tạo” hay phải bỏ nước ra đi tìm cái sống trong cái chết với hai bàn tay trắng. Chính Phạm Quế Dương, một cựu Đại Tá của Quân Đội Nhân Dân Việt Cộng cũng đã thẳng thừng tuyên bố đảng Cộng Sản Việt Nam là một đảng Cướp. Bí thư đảng CS Nam Tư Milovan Djilas cũng nói: "20 tuổi mà không theo CS, là không có trái tim, 40 tuổi mà không từ bỏ CS là không có cái đầu." và Cựu Tổng thống Nga Putin cũng phát biểu tương tự: "Kẻ nào tin những gì CS nói là không có cái đầu. Kẻ nào làm theo lời của CS, là không có trái tim."

Vậy mà vẫn có có những kẻ, không phải là dân ngu, mà là những tên trí thức, thích làm thân với bọn Việt Cộng. Không phải là chúng ngu dốt hay không có cái đầu, không có trái tim. Chúng là người hiểu Cộng Sản hơn ai hết nên chúng không dám về hẳn Việt Nam để phục vụ bọn Việt Cộng. Chúng chỉ muốn lợi dụng bọn Việt Cộng để được hưởng một chút hơi hám của bọn chúng hoặc được bọn Việt Cộng cho hưởng một sự dễ dàng mỗi khi chúng về Việt Nam ăn chơi hay kiếm lợi. Bọn Việt Cộng cũng không phải là không biết, nhưng chúng vẫn giả vờ o bế để dụ dỗ khững kẻ nhẹ dạ khác mang tiền về đầu tư cho bọn chúng trấn lột.

Ông Chung Hoàng Chương, giảng viêng Đại Học San Francisco nguyên là một sinh viên của miền Nam và được chính phủ miền Nam (VNCH) cho đi du học. Sau khi học xong đã không về nước phục vụ vì sợ phải đi quân dịch nên đã trốn ở lại. Hãy nghe ông nói: “Là một người xa quê hương, bao năm qua tôi luôn hướng về các ngày kỷ niệm trọng đại của Việt Nam, luôn nhớ tới công của một vị lãnh tụ, một người lãnh đạo đã đem đến độc lập, tự do cho đất nước Việt Nam, đó là Hồ Chủ tịch. Kỷ niệm ngày sinh của Người luôn có ý nghĩa đặc biệt với tôi, bởi Người đã cống hiến cả cuộc đời để đem đến tự do và độc lập cho Việt Nam”.

Ông nói tiếp: “Trong những lần về thăm quê hương, tôi thường mang theo con cháu về. Khi thăm những địa danh, các công trình kỷ niệm, các cháu thường hỏi tôi về cuộc đời của Người. Mỗi lần như vậy, tôi vẫn kể cho các cháu nghe những tinh hoa và những đặc điểm của lãnh tụ Hồ Chí Minh. Các cháu nghe đã rất hâm mộ và nể trọng trước sự hy sinh của Cụ”.

Cũng bằng một miệng lưỡi tương tự, Ông Lê Văn Ninh (kiều bào Mỹ) bày tỏ rằng năm 1946, khi phải rời Hà Nội sơ tán về quê, qua bất cứ ngôi làng nào ông cũng bắt gặp hình ảnh thân thương của Bác Hồ qua những bức ảnh như đamg mỉm cười và dõi theo ông. Ông cho biết, ở Mỹ ông được đọc nhiều tư liệu về cụ Hồ, vị lãnh tụ mà ông luôn kính trọng. Việc UNESCO công nhận cụ Hồ là danh nhân văn hóa, ông nhận thấy cụ Hồ không những có ảnh hưởng lớn tới dân tộc Việt Nam mà còn có ảnh hưởng tới các nước khác trên thế giới … sau 64 năm rồi nhưng tình cảm của ông với cụ Hồ không bao giờ thay đổi.

Còn Đinh viết Tứ, một cựu Luật Sư tập sự Toà Thượng Thẩm Saigon trước 1975 thì sao? Ông kể rằng ngày 3/9/1969 năm ấy, ông đang ở Sài Gòn (TP. Hồ Chí Minh) thì nghe tin Bác Hồ mất. Ông đã rất đau buồn và bài thơ Nhớ Bác đã ra đời trong niềm thương nhớ Bác khôn nguôi như sau:
    Con tưởng sau này Bác sẽ vô
    Bỗng đâu hung tín có ai ngờ
    Bác đi về cõi người không hẹn
    Giữa lúc non sông nửa cách bờ
    Đâu chỉ riêng mình dân ta đau
    Bốn bể năm châu một nỗi sầu
    Trời thu không nắng mây ảm đạm
    Tiễn bậc Cha chung của nghìn sau
    Con đường giải phóng Bác đã khơi
    Hiến dâng cho nước cả cuộc đời
    Lê chân khắp chốn tìm phương thế
    Tận diệt đời nô của kiếp người
    Bác đã đi qua những nẻo đường
    Xuyên rừng băng núi vượt đại dương
    Hai vai mang nặng theo hồn nước
    Độc lập tự do cho quê hương
    Thuở nhỏ con hằng nuôi ước mơ
    Đến khi khôn lớn thấy Bác Hồ
    Từ nay mộng ấy không thành được
    Nhớ Bác con đành viết trong thơ.
Còn Trần Thanh Vân, cũng giống như Chung Hoàng Chương, được chính phủ Quốc Gia cho đi du học tại Pháp. Sau khi tốt nghiệp cũng ở lại Pháp dậy học vì sợ về nước phải đi quân dịch. Cuối năm 2009 (tháng 11) được Việt Cộng mời về tham dự Hội Nghị Việt Kiều tổ chức tại Hanội đã phát biểu như sau: “Tôi khẳng định rằng, người Việt Nam ở nước ngoài rất muốn trở về Việt Nam (?) để làm việc. Tôi nói thật, người Việt mình sống ở nước ngoài như Mỹ, Pháp cũng khổ lắm, đi làm việc cả ngày khi về phải nấu ăn, rửa chén bát, làm hết mọi việc trong gia đình. Tôi thấy sống ở Việt Nam rất hấp dẫn và sung sướng hơn nhiều ở nước ngoài. Các Giáo Sư được xã hội rất tôn trọng, sinh viên kính phục ở nước ngoài không được như thế.”

Căn cứ vào đâu mà ông ta dám khảng định như vậy? Sao ông không về đi? Về ở hẳn đi. Phải chăng với số lương hưu vài ngàn Euro của ông, ở Pháp, chỉ đủ để trả tiền nhà, tiền chợ, tiền điện nước và bảo hiểm sức xe cộ, sức khoẻ … làm sao có tiền để nuôi người làm. Nhưng ở Việt Nam, với số tiền đó, không những đủ để ông ta trả mọi thứ mà còn có dư để ông có thể thuê vài ba người làm để hầu hạ vợ chồng ông nên ông cho rằng có nhiều người muốn về? Nhưng nhận định đó có phải là nhận định đứng đắn về tinh trạng xã hội Việt Nam của một người mang danh là trí thức hay không hay chỉ là lời tuyên bố của một kẻ ngụy trí thức, chỉ nghĩ đến ăn chơi và hưởng thụ?

Đã gọi là trí thức, phải có những nhận định đứng đắn về tình trạng của một nước, không phải chỉ xem xét về tình trạng sinh hoạt của xã hội đó đắt đỏ hay rẻ rúng, mà phải xem xét cả về tình trạng an sinh xã hội xem dân nghèo được chính quyền giúp đỡ gì không. Về chính trị người dân có được hưởng những quyên tự do như tự do báo chí, tự do lập hội, tự do ngôn luận, tự do ứng cử, và bầu cử v.v… hay không? Về kinh tế, người dân có được hưởng quyền tư do kinh doanh không, xuất nhập cảng thế nào, can cân chi phó ra làm sao, lợi tức trung bình của mỗi người dân là bao nhiêu v.v… Về pháp luật, nhân quyền, tài sản và tính mạng của người dân có được bảo vệ và tôn trọng hay không v.v... Phải đi tới những vùng thôn quê hẻo lánh, những vùng ngoại ô nghèo nàn xem người dân sinh sống ra làm sao, chứ không phải chỉ nhìn vào những tầng cao ốc, những khách sạn 5 sao, những chốn ăn chơi nơi thành thị.

Tại sao ở những nước văn minh và tiên tiến như Hoa Kỳ, Gia Nã Đại và các nước Âu châu như Anh, Pháp, Hoà Lan, Na Uy, Thụy Điển v.v… không có ai chịu làm người giúp việc nhà mặc dầu lương được trả khá cao, nhiều khi còn được cung cấp cả phòng ở? Bởi vì tại những nước đó họ có công ăn, việc làm. Nếu chẳng may thất nghiệp thì cũng có trợ cấp thất nghiệp, trợ cấp xã hội. Còn Việt Nam thì sao? Công ăn việc làm thật hiếm, trợ cấp xã hội thì không có nên nhiều đàn bà phải đi làm ô sin, nhiều đàn ông phải đi làm lao nô nơi xứ người và trong nước thì những cảnh cha mẹ phải bán máu để có tiền nuôi con, con gái phải bán trinh hay con trai phải bán thận để có tiền chữa bệnh cho cha mẹ cũng không phải là chuyện hiếm xẩy ra, sao ông giáo sư Trần Thanh Vân không nhìn thấy mà chỉ nhìn thấy có vậy?

Nhưng người nịnh hót hay nhất phải kể tới ông “trí thức” Nguyễn Hữu Liêm. Chúng ta hãy nghe ông tường thuật khi ông về tham dự Hội Nghị Việt Kiều như sau:

“Trong hai mươi năm qua, tôi đã bao nhiêu lần về lại Việt Nam. Lần nào bước vào phi trường Tân Sơn Nhất, tôi cũng vẫn luôn mang một nỗi sợ hãi thầm kín”. Rồi ông kể tiếp: ” Trên chuyến tàu từ San Francisco về đến phi trường Nội Bài ngày thứ Sáu 20 tháng 11, tôi chỉ đi một mình. Tôi để ý đến các cô tiếp viên Việt Nam cố gắng cười trên môi trong nỗi bực mình thể hiện qua lông mày vì những yêu cầu của khách hàng đi từ Đài Loan.Vừa bước tới quầy thủ tục nhập cảnh ở Nội Bài, tôi đã được hướng dẫn vào lối đi dành cho đại biểu kiều bào về tham dự Đại hội. Một sĩ quan cấp tá đón tiếp tôi thân mật, vui vẻ. Viên sĩ quan đóng dấu ngay lập tức vào tờ khai nhập cảnh và chào tôi nghiêm chỉnh với nụ cười ….

Sáng sớm ngày hôm sau, thứ Bảy, 21 tháng 11, phái đoàn chúng tôi lên xe buýt – có xe cảnh sát hú còi mở đường – đi về Trung tâm Hội nghị Quốc gia Mỹ Đình …. Những anh công an chính trị cũng luôn nở nụ cười, bắt tay. Cái biện chứng tương tác của ý chí thể thức đang lôi kéo các tâm hồn thượng cổ, làng mạc ra với không gian mới của thời đại – như các cô chiêu đãi viên hàng không Việt Nam vẫn cố cười dù rất là không muốn. Những anh công an chính trị cũng luôn nở nụ cười, bắt tay. Cái biện chứng tương tác của ý chí thể thức đang lôi kéo các tâm hồn thượng cổ, làng mạc ra với không gian mới của thời đại – như các cô chiêu đãi viên hàng không Việt Nam vẫn cố cười dù rất là không muốn”.

Ôi “trí thức” Nguyễn Hữu Liêm là thế, chỉ vì mấy nụ cười của mấy cô nữ tiếp viên Hàng Không Việt Nam, chỉ vì mấy nụ cười của mấy tên công an Việt Cộng, chỉ vì được ưu tiên làm thủ tục nhập cảnh, chỉ vì được đi xe buýt miễn phí và có xe cảnh sát hụ còi mở đường mà ông trí thức Nguyễn Hữu Liêm đã sung sướng và cảm ra rằng mình vui lên như đứa trẻ thơ.

Chưa hết, ở cuối ngày bế mạc hội nghị, ông trí thức Nguyễn Hữu Liêm đứng dậy chào cờ. Khi bài “Tiến quân ca” (quốc ca của Việt Cộng) được cất lên, ông còn nói: “Lạ thật. Tôi chưa hề từng nghe Quốc ca Việt Nam (này) trong khung cảnh thể thức như thế. Từ ấu thơ đến bây giờ, tôi từng hát Quốc ca của miền Nam, trước năm 1963 thì cùng với bài hát buồn cười “Suy tôn Ngô Tổng thống.” Ba mươi bốn năm qua là Quốc ca Hoa Kỳ xa lạ, Star Spangled Banner. Nay thì tôi lại nghe và chào Quốc ca Việt Nam và lá cờ đỏ sao vàng. Con người là con vật của biểu tượng. Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước. Tôi cảm nhận được một dòng điện chạy từ đáy lưng theo xương sống lên trên cổ trên đầu như là khoảnh khắc thức dậy và chuyển mình của năng lực Kundalini.”

Ôi, những ông bà trí thức VN, chỉ có thế mà cũng chịu bưng bô cho Việt Cộng bằng miệng sao? Phải gọi các ông bà này là loại trí thức gì cho đúng nghĩa?

Để kết thúc bài này, xin mượn mấy câu thơ của cô Hương Saigon:
    ……………
    Có những kẻ đầu ngưu diện mã
    Bán lương tâm đổi bả công danh
    Quên dân quên nước đã đành
    Cúi đầu phù thịnh, lưu manh lọc lưà
    Trở về nước dây dưa với cộng
    "Xoá hận thù", mong bổng lộc to
    Khom lưng, nhắm mắt hát hò:
    "Nước nhà đã 'thoáng', tự do, thanh bình!"
    Rõ là lũ cầu vinh phản quốc
    Bỏ ngoài tai tiếng khóc dân đen
    Lầm than đói khổ nghèo hèn
    Kêu oan, cầu cứu: bạo quyền đuổi xô !
    Có những kẻ bưng bô cộng sản
    Quên những ngày tỵ nạn gian truân
    Trốn chui trốn nhủi bao lần
    Ngày nay ấm cật phản dân hại đời
    Chúng "hồ hỡi" học đòi thói cộng
    Ném hỏa mù vu khống cộng đồng
    Nào là "qúa khích cuồng ngông"
    Biểu tình chống lại "văn công" nước nhà !
    Có những "cái gọi là trí thức"
    Có học hành, nhân đức thì không
    Hàm hồ học thói "văn công"
    Uốn cong ngòi bút nịnh dòng cộng nô
    Chúng trơ trẻn tung hô chúa đảng:
    Hồ Chí Minh, tên phản bội dân
    Chúng gọi là thánh là thần
    Rõ là miệng lưởi lũ đần Việt gian!
    Thánh gì bán nước buôn dân ?
    Thần gì dạ, dạ, vâng, vâng Nga, Tàu ?
    Thánh gì lòng chứa gươm đao
    Thần gì tàn sát đồng bào nước ta
    Hỡi anh chị, ông bà, cô bác !
    Xin đừng quên tội ác giặc Hồ
    Chớ tin trí thức nặc nô
    Miệng lằn lưởi mối, bưng bô kẻ thù !
LS Lê Duy San

Monday, January 17, 2011

Ridiculous

    Cat ordered to court for jury duty
A pet cat has been ordered to report for jury duty, despite being "unable to speak and understand English".

If the matter was not resolved, Sal the cat would have to report to Suffolk Superior Crown Court in Boston, United States, on March 23.

Owner Anna Esposito said she had told authorities that Sal could not speak or understand English. The cat's vet had even written a letter explaining that Sal was a "domestic short-haired neutered feline".

"Sal is a member of the family so I listed him on the last census form under pets, but there has clearly been a mix-up," Mrs Esposito said.

"When they ask him guilty or not guilty? What's he supposed to say - meow?"

Mrs Esposito said Sal was not suitable for jury duty because he could not understand English, one of the 10 statutory disqualifications preventing people from serving.

Her husband, Guy, said the summons for juror service was a surprise.

"I said, 'Sal, what's this?' I was shocked," Mr Esposito said.

"He likes to sit on my knee and watch crime shows with me but even so he's still under-qualified for jury duty if you ask me."
It is understood that Sal was inadvertently included on the juror list when paperwork was misread at the last census.

Source: http://au.news.yahoo.com/thewest/a/-/offbeat/8668184/cat-ordered-court-jury-duty

Sunday, January 16, 2011

Australian boycott of Chinese apples

AAP

Australian apple growers are urging a boycott of Chinese apples as they hit Australian shelves for the first time.

The arrival of the first imported Chinese apples, due to go on sale this week, has upset the local industry, which fears local farmers will suffer.

Apple and Pear Australia also criticised the timing, with many farms suffering from flood damage.

The organisation's chairman, Darral Ashton, is calling on Australian shoppers to continue buying Aussie apples, "which are grown to the highest standards in the world".

"We're calling on everyone to support the local industry which is known worldwide for its clean, green, farming practices," he said.

The industry employs more than 4500 people in regional areas and supports regional communities, Mr Ashton added.

The arrival of Chinese Fuji apples is the first time since 1921 that apples will be imported into Australia following a decision by Biosecurity Australia last year to allow imports from China.

The Chinese apples have arrived at wholesale markets in Sydney and are likely to start appearing in some retailers as early as this week.

Two of the nation's biggest retailers, Coles and Woolworths, have already shown their support for the Australian apple industry by refusing to stock Chinese apples.

"We're proud to say 96 per cent of Woolworths' fresh produce is grown in Australia and we never import if we can source suitable stock locally," said Paul Harker, one of Woolworths' senior business managers.

Source: http://au.news.yahoo.com/a/-/mp/8659256/protests-as-chinese-apples-arrive/