Saturday, May 9, 2015

KHÔNG THỂ SO SÁNH NAM VIỆT NAM VỚI NAM HÀN - Lê Duy San

    KHÔNG THỂ SO SÁNH NAM VIỆT NAM VỚI NAM HÀN
    Ngày 30-4-1975 là ngày “Quốc Hận”: Bà Dương Thu Hương phát biểu: “Về mặt những người miền Nam mà gọi là “Quốc hận” thì họ cũng phải nhìn lại. Tại sao? Tại sao lại là “Quốc hận” Trước khi hận những người khác họ phải hận chính họ.”(trích từ bài phỏng vấn).
     So sánh Nam Việt Nam với Nam Hàn là phiến diện và khập khiễng: Bà DTH phát biểu: Tại sao cùng một thời điểm, người Mỹ tạo ra những điều kiện để tạo ra chính sách dân chủ của 2 nơi: miền nam Việt Nam và miền Nam Hàn Quốc. Tại sao Hàn Quốc chiến thắng mà Việt Nam chiến bại ? Tại sao cùng một cơ hội lịch sử như thế, người Nam Triều Tiên họ đã chớp lấy cơ hội để biến đất nước của họ thành một xứ sở văn minh phồn thịnh, còn miền Nam thì không ? (trích từ bài phỏng vấn)
Lê Duy San

Vào ngày 11 tháng 3 năm 2015, thông tín viên Tường An của đài RFA hỏi bà Dương Thu Hương là “Tại sao bà cho là phải xét lại chữ “QUỐC HẬN” của những người miền Nam, những người đã thua trong cuộc chiến này?”, bà Dương Thu Hương đã trả lời: “ …Trước khi hận những người khác họ phải hận chính họ. Tại sao cùng một thời điểm, người Mỹ tạo ra những điều kiện để tạo ra chính sách dân chủ của 2 nơi: miền nam Việt Nam và miền Nam Hàn Quốc. Tại sao Hàn Quốc chiến thắng mà Việt Nam chiến bại ? Tại sao cùng một cơ hội lịch sử như thế, người Nam Triều Tiên họ đã chớp lấy cơ hội để biến đất nước của họ thành một xứ sở văn minh phồn thịnh, còn miền Nam thì không?“

Nếu là một người không có trình độ và thiếu hiểu biết thì câu hỏi trên cũng là bình thường. Nhưng bà Dương Thu Hương cũng là một người đã bước vào ngưỡng cửa đại học, bà lại là một nhà văn có tiếng, một nhà bất đồng chính kiến nổi danh. Vậy mà bà lại hỏi một câu hỏi thiếu hiểu biết, nếu không muốn nói là ngớ ngẩn như vậy.

* Tuy Việt Nam và Triều Tiên bị chia đôi, nhưng hoàn cảnh khác nhau.
* Tuy cùng được Hoa Kỳ hỗ trợ, nhưng chính sách của Hoa Kỳ cũng khác nhau.

I. Tuy Việt Nam và Triều Tiên bị chia đôi, nhưng hoàn cảnh khác nhau.

Năm 1945, sau khi Thế Chiến thứ hai chấm dứt, Triều Tiên cũng bị chia hai. Nhưng vì Nhật là nước thua trận nên không còn một tí quyền hành gì để ảnh hưởng tới người Triều Tiên. Năm 1950, khi biết Tổng Thống Mỹ Truman không coi Nam Triều Tiên và Đài Loan là vành đai an toàn của Mỹ, thì Liên Sô đã coi đây là điều kiện thuận lợi để thống nhất Triều Tiên. Liên Sô đã tăng nguồn viện trợ quân sự và vũ khí cho Triều Tiên lên tới 870 triệu rúp và cử hơn 3,000 cố vấn quân sự sang giúp Bắc Triều Tiên, chuẩn bị tiến hành thống nhất lãnh thổ. Ngày 25/6/1950. Bắc Hàn (Bắc Triều Tiên) tấn công Nam Hàn (Nam Triều Tiên), có lúc Bắc Hàn đã tiến sát Seoul, thủ đô của Nam Hàn, khiến Tổng Thống Hoa Kỳ lúc bấy giờ là Truman phải xin Liên Hiệp Quốc để đưa quân vào can thiệp và đã đẩy lùi quân Bắc Hàn về phía bắc tới tận sông Áp Lục, giáp ranh với biên giới Trung Quốc. Nếu tướng Mac Arthur không bị cách chức, chắc chắn ông đã đẩy quân Bắc Hàn tới tận biên giới Trung Cộng và có thể đã thống nhất Triều Tiên dưới quyền của chính phủ Nam Hàn. Cuộc chiến kéo dài 3 năm, kết thúc bằng thoả hiệp ngừng bắn vào ngày 27/7/1953 và lấy vĩ tuyến 38 làm ranh giới chia đôi hai miền Nam Bắc.

Cuộc chiến Triều Tiên đã để lại hai hệ quả quan trọng sau:

1. Người dân Nam Hàn đã hiểu rõ Cộng Sản Bắc Hàn là gì. Do đó quân đội Nam Hàn nói riêng, người dân Nam Hàn nói chung, có lập trường chống Cộng Sản dứt khoát, không khoan nhượng.

2. Khi bị đẩy lui về phiá bắc, chính quyền Bắc Hàn, không có thì giờ và cũng không có cơ hội để chôn dấu vũ khí và cũng không có cán bộ để mà cài người ở lại nằm vùng phá hoại miền Nam. Do đó chính phủ và người dân Nam Hàn có thì giờ để kiến thiết đất nước, canh tân xứ sở.

Trái lại, sau năm 1945, Việt Nam tuy không bị chia đôi, nhưng Pháp thuộc phe đồng minh là phe thắng trận nên đã tìm cách trở lại Việt Nam. Việt Minh tức Việt Cộng vì muốn tiêu diệt phe quốc gia nên đã tìm cách đón nhận người Pháp trở lại rồi gây nên cuộc chiến Việt Pháp vào 18/12/1946 để giành chính nghĩa với người quốc gia. Người quốc gia ở thế kẹt, không thể nào vừa chống Việt Minh (Việt Cộng) vừa chống Pháp nên tạm thời phải chấp nhận nằm trong khối Liên Hiệp Pháp tức phải dựa vào người Pháp để chống lại Cộng Sản Bắc Việt.

Cuộc chiến Việt Pháp kéo dài 8 năm (1946-1954) và kết thúc bằng Hiệp Định Geneve, chia đôi đất nước Việt Nam, lấy vĩ tuyến 17 làm ranh giới hai miền. Theo điều 10 của Bản tuyên bố cuối cùng ngày 21/7/1954 thì “chính phủ Pháp sẵn sàng rút quân khỏi lãnh thổ Việt Nam, Lào và Campuchia theo yêu cầu của chính phủ những nước liên quan trong thời gian do các bên lựa chọn”. Trên thực tế thì quân đội Pháp đã rút khỏi Việt Nam từ 1955 theo lời yêu cầu của chính phủ miền Nam Việt Nam tức chính phủ Ngô Đình Diệm. Tuy nhiên nó đã để lại những hậu quả khác hẳn những hậu quả cuộc chiến Triều Tiên như sau:

1. Hầu hết người dân Việt Nam không hiểu rõ Cộng Sản Việt Nam là gì lại thêm sự tuyên truyền bịp bợm của Việt Cộng nên đều nghĩ là Việt Cộng có chính nghĩa. Do đó người dân Việt Nam nói chung, người miền Nam nói riêng, không có lập trường chống cộng dứt khoát. Phần lớn người dân quê miền Nam, ban ngày thì theo quốc gia, nhưng ban đêm lại hoạt động cho Cộng Sản Việt Nam. Ngay cả một số trí thức miền Nam cũng vậy, tuy sống dưới chính thể quốc gia, nhưng lòng họ vẫn hướng về miền Bắc. Họ tìm cách đả phá, chỉ trích chính quyền và đòi hỏi những điều chính quyền miền Nam không thể thỏa mãn họ được. Họ không cần biết là Việt Cộng luôn luôn tìm cách lợi dụng những sự bất an và xáo trộn của xã hội để phá họai miền Nam Việt Nam.

2. Theo Hiệp Định Geneve thì “Chính quyền và quân đội Việt Nam Dân chủ Cộng hòa tập trung về miền Bắc; Chính quyền và quân đội khối Liên hiệp Pháp tập trung về miền Nam”. Nhưng trên thực tế, bọn Việt Cộng đã chôn dấu vũ khí và cài lại rất nhiều những cán bộ nồng cốt ở lại miền Nam để hoạt động trước khi chúng rút về Bắc.

Chính vì vậy, ngay sau khi chính quyền miền Nam không đồng ý thực hiện tổng tuyển cử vào năm 1956, bọn cộng sản Bắc Việt đã ra lệnh cho những cán bộ nằm vùng của chúng hoạt động trở lại. Nào là đáp mô, phá hoại cầu cống, gây cản trở lưu thông. Nào là đặt mìn khủng bố, pháo kích sát hại dân lành, gây bất ổn cho cuộc sống của người dân. Rồi tới cuối năm 1960 (20/12/60), chúng lại cho thành lập Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam để chính thức gây chiến với Việt Nam Cộng Hoà.

II. Tuy cùng được Hoa Kỳ hỗ trợ, nhưng chính sách của Hoa Kỳ cũng khác nhau.

Mặc dầu Tổng Thống Truman tuyên bố vành đai an toàn của Mỹ không bao gồm Nam Triều Tiên và Đài Loan và Mỹ sẽ không dùng hành động quân sự trực tiếp bảo vệ khu vực này, nhưng khi thấy Liên Sô giúp Bắc Hàn tấn công Nam Hàn, Tổng Thống Truman đã khẩn cấp đưa vấn đề ra trước Liên Hiệp Quốc và xin Liên Hiệp Quốc đưa quân vào can thiệp. Và khi cuộc chiến kết thúc bằng thoả hiệp ngừng bắn vào ngày 27/7/1953 và lấy vĩ tuyến 38 làm ranh giới chia đôi hai miền Nam Bắc, chính phủ Mỹ vẫn để lại hơn mấy chục ngàn binh sĩ để bảo đảm an ninh cho Nam Hàn.

Năm 1961, tướng Park Chung Hee cầm đầu một cuộc đảo chính quân sự vào ngày 16 tháng 5 lên làm lãnh đạo của Ủy ban Cách mạng (tiền thân của Hội đồng Tối cao Tái thiết quốc gia sau này). Ông trở thành vị Tổng thống độc tài của Đại Hàn Dân Quốc vào năm 1963, tại nhiệm trong bốn nhiệm kỳ, tổng cộng 18 năm nếu tính từ năm 1961

Trái lại, Nam Việt Nam được Hoa Kỳ và thế giới coi như tiền đồn chống Cộng ở Đông Nam Á, Tổng Thống Ngô Đình Diệm, tuy cũng độc tài, nhưng so với Tổng Thống Park Chung Hee của Nam Hàn thì còn thua xa. Vậy mà ông lại bị Hoa Kỳ tìm cách lật đổ chỉ vì ông muốn bảo vệ chủ quyền quốc gia, không cho Hoa Kỳ đem quân vào Việt Nam. Điều đó chứng tỏ rằng khi cần thì Hoa Kỳ tìm mọi cách vào Nam Việt Nam cho bằng được. Nhưng khi thấy không cần vì đã bắt tay được với Trung Cộng, thì Hoa Kỳ sẵn sàng ký cho bằng được Hiệp Định Paris năm 1973 và bỏ Nam Việt Nam bằng mọi giá để rút quân khỏi Việt Nam. Thực vậy, năm 1975, khi thấy Việt Cộng vi phạm Hiệp Đinh Paris, xua quân xâm chiếm miền Nam Việt Nam, Hoa Kỳ không những không đem quân ngăn chặn như Hoa Kỳ đã hành động trong chiến tranh Triều Tiên vào năm 1950 mà còn cắt luôn cả viện trợ cho Nam Việt Nam sớm lọt vào tay Cộng Sản.

Tóm lại, không thể so sánh Nam Việt Nam với Nam Hàn mà vội kết luận rằng những nhà lãnh đạo Nam Việt Nam quá kém cỏi, đã để mất miền Nam trong khi Nam Hàn, không những vẫn giữ vững được chính quyền mà còn phát triển được đất nước và biến đất nước của họ thành một xứ sở văn minh phồn thịnh.

Thử hỏi, trước năm 1963, tức trong thời kỳ của nền Đệ Nhất Cộng Hoà Việt Nam, trong vùng Đông Nam Á, đã có nước nào bằng Việt Nam Cộng Hoà? Quân đội thì hùng mạnh, giáo dục tốt đẹp, có chất lượng cao và đầy tính cách nhân bản, kinh tế thì tự túc, nhiều nhà máy như nhà máy giấy, nhà máy dệt, nhà mày đường, nhà máy xi măng, nhà máy bột giặt v.v… được xây dựng, xã hội thì lành mạnh và có kỷ cương v.v… Người dân miền Nam đã được đã được sống một cuộc sống thanh bình và no ấm.

Chính bà Dương Thu Hương đã phải bật khóc khi vừa từ Bắc vào Nam năm 1975 khi th ấy Saigon hoa lệ và sự sung túc của người dân miền Nam. Sao nay bà lại quên mà hỏi rằng: Tại sao cùng một thời điểm, người Mỹ tạo ra những điều kiện để tạo ra chính sách dân chủ của 2 nơi: miền nam Việt Nam và miền Nam Hàn Quốc. Tại sao Hàn Quốc chiến thắng mà Việt Nam chiến bại ? Tại sao cùng một cơ hội lịch sử như thế, người Nam Triều Tiên họ đã chớp lấy cơ hội để biến đất nước của họ thành một xứ sở văn minh phồn thịnh, còn miền Nam thì không?

Nếu Việt Cộng miền Bắc không nghe theo quan thày Liên Sô, Trung Cộng, để tấn công miền Nam hầu nhuộm đỏ vùng Đông Nam Á, nếu Hoa Kỳ vẫn ủng hộ và viện trợ cho miền Nam thì miền Nam để chống lại Cộng Sản miền Bắc, thì miền Nam Việt Nam đâu có mất và ngày nay đâu có thua kém gì Nam Hàn?

Lê Duy San



Friday, May 8, 2015

Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh phát biểu về ngày 30-4-75

Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh phát biểu về ngày 30-4-75





Thursday, May 7, 2015

Road to a human head transplant

Russian surgeon Vladimir Demikhov grafted the head and forepaws of one dog on to another in 1959. Picture: Sovfoto/UIG 

AN ITALIAN surgeon’s macabre plan for the world’s first head transplant has sparked controversy in the medical community.

Scientists have called it impossible, stupid and even homicidal. But Dr Sergio Canavero is determined to make history by fusing the head of a 30-year-old with a terminal muscle-wasting disease on to a new body.

Despite its many detractors, the doctor’s grisly scheme has a strong precedent. But the litany of failures and ghastly successes should surely give our modern-day Frankenstein pause for thought.
Valery Spiridonov, left, will be the first human to have a head transplant. Source: australscope

DOG TRANSPLANT

In 1908, American physiologist Charles Guthrie sewed a second head onto a dog’s neck, linking the arteries so blood flowed first to the severed head, then to the other. The decapitated head was without oxygen for about 20 minutes, but regained small movements and reflexes, including twitching nostrils, lolling tongue and contracting pupils.

DOG TRANSPLANT II

Soviet transplant pioneer Vladimir Demikhov was the next to create two-headed dogs. In the 1950s, he transferred 20 puppy heads onto adult dogs using a “blood vessel sewing machine” to minimise time without oxygen. He took the whole head and forepaws, with the oesophagus trailing out over the dog’s side. His “experiments” survived between two and 29 days, with the new heads acting like puppies and drinking milk and water. But Dr Demikhov’s notes recorded some strange outcomes, including the new head biting the ear of the other, and “tugging as if trying to separate itself from the recipient’s body.” In 1959, China also announced two successful dog head transplants.
Dr Demikhov’s two-headed dogs survived up to 29 days. Source: Corbis

MONKEY TRANSPLANT

American neurosurgeon Dr Robert White successfully performed a head transplant on a monkey in 1970. It was paralysed from the neck down but was able to hear, smell, taste and move its eyes. However, Dr White was unable to fuse the spinal cord and the monkey died after nine days because its immune system rejected the “foreign” head. He later wrote: “The Frankenstein legend, in which an entire human being is constructed by sewing various body parts together ... will become a clinical reality early in the 21st century”. Dr Canavero told Live Science he had dreamed of performing a head transplant since he read about Dr White when he was 15.

HEADLESS BODIES

In 1996, William Shawlot and Richard Behringer from the University of Texas created 125 headless mice by removing a gene called Lim1 from the developing embryos, Discover Magazine reported. Only four embryos survived until birth, when they died of asphyxiation because they had neither nostrils nor mouths. A year later, headless tadpoles were created in an English laboratory, raising the possibility of using frogs to clone body parts for humans. Ethicists raised concerns over the idea of creating “grotesque” headless or brainless humans.
Dr Demikhov performing one of 20 experimental head transplants. Picture: Howard Sochurek/The LIFE Picture Collection  

RAT TRANSPLANT

In 2002, Japanese researchers experimented with grafting baby rat heads on to adults’ thighs. The team said that, if kept cool while the blood flow is stopped, a transplanted brain could develop as normal for at least three weeks, and the mouth of the head would move, as if it were trying to drink. They claimed the heads could be useful for testing brain function after a lack of blood flow, but the international community was sceptical about the benefits of the unpleasant technique, according to New Scientist.


FACE TRANSPLANT

The world’s most comprehensive face transplant was performed in 2012, on 37-year-old Richard Norris, who had been left disfigured by a gunshot wound 15 years earlier. Norris gained a new jawbone, teeth, a portion of the tongue, and soft facial tissue, and regained some function of his nerves and muscles, although doctors admitted the operation wasn’t perfect.
Richard Norris had the most extensive face transplant to date. Source: AP

MICE TRANSPLANT

In 2014, Xiao-Ping Ren and colleagues in China reported a head-swapping experiment in mice, resulting in a white mouse with a black head, and vice versa. The mice lived up to three hours after being removed from a ventilator. The body’s brain stem was kept intact, so the body could continue to control its own heartbeat and breathing.
Frankensteini's monster could be about to come to life. Source: News Limited

HUMAN TRANSPLANT

Now it’s Dr Canavero’s turn to try the shocking surgery on computer scientist Valery Spiridonov. The doctor plans to cool body and head so the cells do not die when deprived of oxygen. The neck of the patient will be severed and the crucial blood vessels hooked up to tubes while the spinal cord on the head and the body are severed. The head is then moved onto the body, the two ends of spinal cord fused together, and the muscles and blood supply stitched up.

The patient will then be put into a three or four-week coma to let the body heal itself while embedded electrodes stimulate the spinal cord to strengthen the new nerve connections.

Dr Canavero has already given a Ted Talk and will give a keynote address on head transplantation next month, ahead of the planned surgery in 2017.

Science-fiction has become reality, and the results could be monstrous.




Tuesday, May 5, 2015

TRÒ ĐẠI BỊP - Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất

    TRÒ ĐẠI BỊP
Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất

Xin nói ngay để bạn đọc khỏi phải mất công đoán già đoán non. Màn đại bịp đây là vấn đề Hành Trình Tìm Tự Do (Journey to Freedom) của ông Ngô Thanh Hải (NTH) bên Cannada. Nó có tính quốc tế bởi vì có đến hơn một nước dính vào. Tại sao cho đó là chuyện bịp bợm thì chúng tôi sẽ trả lời và chứng minh. Xin nhấn mạnh, chứng minh dựa trên chứng cứ cụ thể đàng hoàng, chứ không phải bàn tán viễn vông. Sau đó chúng tôi sẽ giải thích việc bịp bợm này gây tác hại như thế nào đối với tiền đồ của Dân Tộc.

Đạo luật S-219 của NTH sau khi được Quốc Hội Canada biểu quyết thông qua thì lập tức đại đa số dư luận lên tiếng phê phán gắt gao. Chỉ có một số (một số thôi), nhất là bọn lính "xung kích" của Việt Tân và Liên Minh Dân Chủ, nhẩy choi choi, hít hà khen lấy khen để. Cũng có một vài cái đầu tôm hùa theo. Có tên còn đem GS Nguyễn Ngọc Huy ra để bảo đảm đạo luật S-219 là một kiệt tác chống cộng của Liên Minh Dân Chủ, vì bị VGCS "điên cuồng chống đối" (?!) Càng bịp bợm hơn ở chỗ đó. Đem cố GS Nguyễn Ngọc Huy ra làm bình phong cho chuyện bất chánh càng chứng tỏ bất chính hơn. Cho dù GS Huy còn sống, chúng tôi cũng sẽ không ngần ngại nói với ổng rằng Journey to Freedom là một trò đại bịp.

Để tố giác chuyện bịp bợm này, chúng tôi đã có trình bầy trong một buổi hội luận trên internet, nhưng cảm thấy chưa hài lòng vì con số tham dự thảo luận có giới hạn. Chúng tôi muốn lặp lại trong một bài viết như thế này, hy vọng vấn đề sẽ được biết đến rộng rãi hơn trong quảng đại dư luận.

Như mọi người đều thấy, trong dịp tưởng niệm ngày 30-4 năm nay [2015] đã xẩy ra ba sự kiện khiến dư luận quan tâm. Thứ nhất là chuyện ông TS Nguyễn đình Thắng tổ chức hội họp có bán vé thu tiền để vinh danh người lính VNCH nhân ngày Quân Lực 19-6. Thứ hai là chuyện đài Little Saigon TV ở nam California tổ chức mời gọi người tỵ nạn VN khắp nơi tụ tập về Camp Pendleton để tưởng niệm ngày 30-4. Và thứ ba là chuyện ông TNS Ngô Thanh Hải bên Canada đưa ra quốc hội nước này dự luật S-219, gọi là Hành Trình Tìm Tự Do để biểu quyết.

Chuyện thứ nhất ông NĐT vinh danh người lính VNCH. Ông NĐT là một người xưa nay sinh sống bằng phân (fund.) Ông bầy ra cái trò vinh danh này nọ để fund raising là chuyện bình thường, chứ vinh danh cái con mẹ gì, biết được cái gì mà vinh danh. Ông chìa ra chiếc bình bát trước chỗ ông đi qua bà đi lại là chuyện nhỏ. Xong việc, ông đút tiền vào túi, lái xe ra về thơ thới hân hoan. Thế là xong. Chuyện không hại ai, không để lại di lụy gì cho cộng đồng cũng như cho đất nước. Chỉ có điều NĐT bịp quá lố, không đủ tư cách mà dám làm chuyện trên trời dưới đất nên mới bị chống.

Thứ hai, chuyện đài Little Saigon TV tưởng niệm 30-4 tại Camp Pendleton, đề tài cũng là Jouney to Freedom, và còn thêm cái đuôi "and Beyond". Chữ "and Beyond" muốn nói, không những được tự do, mà hơn thế nữa là còn được ấm no hơn, đầy đủ hơn, nhà cao của rộng hơn, tiền bạc rủng rỉnh hơn, con cái thành đạt hơn, vân vân và vân vân. Cũng hợp lý thôi. Đời mà, ai chẳng có mơ ước. Journey to Freedom and Beyond của Little Saigon TV đáng kể là chuyện "chí lớn gặp nhau" với Journey to Freedom của ông NTH. Có điều đáng nói là vụ tụ tập tại Camp Pendleton bị nhà nước Mỹ cấm chào Cờ Vàng nên mới gây ra nông nỗi: chào cờ ở đâu bây giờ? Chuyện này cũng nên nói tới, nhưng xin đề cập đến sau.

Thứ ba là chuyện ông NTH Journey to Freedom. NTH Journey to Freedom khẳng định là chuyện bịp. Dưới đây, chúng tôi sẽ chứng minh NTH bịp và bịp bợm cái gì.

Xin đưa ra hai bối cảnh, đặt chính sự VN lúc đó vào trong từng bối cảnh để từ đó bạn đọc có thể tự tìm ra câu trả lời cho từng vấn đề muốn biết. Bối cảnh thứ nhất là tình trạng thực dân Pháp thôn tính nước ta. Triều đình nhà Nguyễn và Dân Tộc VN bị mất nước và mất luôn tự do trong tay thực dân Pháp. Bối cảnh thứ hai là chuyện đảng CSVN "giải phóng" miền Nam. Xin lưu ý chữ GIẢI PHÓNG. GIẢI PHÓNG mang ý nghĩa là miền Nam bị "Mỹ Ngụy" kìm kẹp đủ thứ và tự do của người dân bị mất luôn, nay được đảng CS giải phóng, tức là CS bẻ cùm, chặt xích cho dân chúng, đem lại tự do hạnh phúc cho mọi người, và còn nhiều, rất nhiều nữa. Câu hỏi đặt ra là tại sao khi thực dân Pháp cướp nước ta lại không có người VN nào bỏ đất nước mà đi? Ngược lại, khi "người anh em" CS miền Bắc "giải phóng" miền Nam thì người dân miền Nam ùn ùn trốn chạy khỏi nước? Lạ và nghịch lý quá có phải không? Tình trạng nghịch lý này đưa chúng ta đến kết luận là, cái chế độ "giải phóng" của người "anh em ruột thịt miền Bắc" phi dân tộc, phi huynh đệ, tồi tệ, tàn bạo, dã man, ác độc, và khốn nạn hơn chế độ "thực dân" Pháp gấp ngàn vạn lần. Đó là sự thực không thể chối cãi được.

Vẫn giữ nguyên cái bối cảnh đất nước ta bị thực dân Pháp xâm chiếm. Trong tình trạng đất nước bị đô hộ, không những đã không có người dân VN nào bỏ nước ra đi tìm tự do mặc dù họ bị mất tự do. Nhưng hơn thế, lại còn có rất nhiều thanh niên VN sang Pháp du học. Những du sinh này xin gọi chung một tiếng là "công tử Bặc Liêu" cho tiện, bởi vì phần lớn họ là cư dân đồng bằng Nam Bộ, có tiền, có của nên mới có khả năng đi Tây học. Đám công tử Bặc Liêu từ nơi quê hương mất tự do, sang Pháp dĩ nhiên là họ được hưởng không khí tự do của nước Pháp. Được tự do như thế mà cũng không thấy có ai bảo lãnh cho cha mẹ, anh chị em, và thân nhân sang Pháp sống. Trái lại, học xong, lấy được bằng cấp rồi, họ từ nước Pháp tự do trở về sống tại quê hương mất tự do của họ. Tại sao thì chỉ có thể giải thích là, đối với các công tử Bạc Liêu, cuộc sống tự do tại nước Pháp mà họ được hưởng không có giá trị bằng cuộc sống thiếu tự do trên quê hương, vì đó là Tổ Quốc của họ, ở đó có cha mẹ, vợ con, anh chị em, thân bằng quyến thuộc, bạn bè, mồ mả tổ tiên của họ. Giản dị là thế và nhất định là thế. Như vậy thì hiển nhiên là, mối liên hệ tình cảm của con người còn thiêng liêng, cao quí hơn tự do cá nhân nhiều, nhiều lắm. Người tỵ nạn chẳng ai ngu dại gì tự nhiên bỏ đi những cái thiết thân và đáng quý để đổi lấy cái mà giá trị còn thua kém.

Đến đây thì chúng tôi đã có đủ lý lẽ và chứng cứ để có thể kết luận về ông NTH rồi. Nếu ông Hải không phải là người VN tỵ nạn CS thì thôi. Còn như ông là người VN tỵ nạn CS thì kết luận của chúng tôi về ông tiên quyết phải đúng, bởi vì nó đúng cho hàng triệu người thì không lẽ lại sai đối với ông?

- Thứ nhất, ngày 30-4-1975, ông Hải trốn chạy khỏi Saigon vì CS chiếm Saigon chứ không phải ông chủ tâm ra đi tìm tự do. Nói khác đi, CS cái nguyên nhân chính yếu khiến ông Hải phải trốn chạy khỏi quê hương.

- Thứ hai, ông Hải phải từ bỏ những liên hệ thiêng liêng, cao quý nhất của ông vì bất đắc dĩ. Nghĩa là nếu CS không vô Saigon thì ông NTH không chạy và không bỏ lại cái gì hết. Điều này giải thích rằng, NTH sợ CS mà trốn chạy để thoát thân chứ không phải tự ý journey để tìm tự do theo ý muốn. Nếu CS không vô thì NTH sẽ không journey. Nếu NTH mê tự do Canada hơn Tổ Quốc, quê hương, người thân, bạn bè, mồ mả tổ tiên thì ông không còn phải là người VN nữa. Tư cách không xứng đáng làm đầy tớ cho các công tử Bạc Liêu.

Ngày 30-4-1975 NTH trốn chạy khỏi Saigon vì sợ CS, thì lúc đó tự do mới chỉ là một mơ ước trong đầu. Đã nói là Journey to Freedom thì Freedom phải là một mục tiêu định trước, biết nó thế nào, ở đâu, đạt tới nó bằng cách nào. Nếu tự do mới chỉ là mơ ước thì NTH làm sao biết nó ở đâu, làm cách nào mà đến với nó. Điều mơ ước này chỉ trở thành hiện thực khi NTH lênh đênh trên biển cả, may mắn được tầu Canada vớt (giả dụ). Nhưng nó trở thành nỗi tuyệt vọng nếu thuyền của NTH bị chìm ngoài biển, hoặc gặp tầu của Nga hay của Tầu cộng vớt, thì vô tù là cái cẳng, làm gì có tự do (vẫn là giả dụ thôi). Như vậy thì làm sao nói là Journey được? Không lẽ NTH dùng chữ mà không hiểu chữ!

- Thứ ba, ngày 30-4-75 là ngày tang tóc cho toàn dân vì chúng ta đã mất tất cả. Toàn thể nhân dân VN sợ CS quá đành phải bỏ tất cả mà trốn chạy. Như thế mà không hận sao!. Gọi 30-4-1975 là ngày Quốc Hận đúng quá rồi còn gì nữa? Cho đó là hành trình đến tự do (journey to Freedom) không là sai bét sao?. Năm nay, người VN, kể cả trong nước đều đau buồn tưởng niệm ngày 30-4-1975, gọi đó là ngày Quốc Hận. Coi số đông là chính đạo. Đó là biểu hiện của dân chủ. Sự thể đại đa số đồng bào rầm rộ tưởng niệm Quốc Hận năm nay là một lời phản kháng mạnh mẽ sự thiển cận hay cái dã tâm của NTH, là bằng chứng hùng hồn chứng minh cho NTH biết rằng ông ta sai, và sai lầm thê thảm.

Thế nhưng tại sao NTH vẫn ngang nhiên bảo thủ việc làm sai trái của mình, và đồng bọn của Hải vẫn reo hò trò bịp bợm của NTH?

Nếu ông NTH lấy khoảng thời gian nhiều năm trời có dòng người VN đi tìm đất dung thân mà gọi đó là Journey to Freedom thì nên cho là đúng. Chấp nhận được. Nhưng ông gọi ngày 30-4-1975 là Journey to Freedom thì hoàn toàn sai, sai từ hình thức đến nội dung. Không thể chấp nhận. Chẳng ai có thể tin một người có bằng cấp cao, lăn lộn trong chính trường lâu năm, giữ chức vụ cao trong chính quyền Canada như ông NTH mà dốt nát chữ nghĩa đến thế. Đây là điểm quan trọng. Vì thế, chỉ có thể kết luận rằng NTH dùng chữ Journey to Freedom là một dụng ý lừa bịp. Xem xét quyền lợi của các bên liên hệ: VGCS, ông Harper, và cá nhân Ngô Thanh Hải, người ta có thể dễ dàng đi vào chỗ đen tối và sâu thẳm nhất trong đầu của NTH.

- VGCS - VGCS cần xóa đi các vết tích tội ác của chúng và triệt hạ lá Cờ Vàng. Chắc chắn thế. Quốc Hận là một tội ác của đảng VGCS. Chữ Quốc Hận ghi dấu tội ác của CSVN trong lịch sử Dân Tộc. Do đó VGCS cần phải bôi xóa hai chữ Quốc Hận. VGCS không thể ra mặt làm. Chúng phải nhờ đến các chính phủ ngoại quốc nơi có đông người VN tỵ nạn làm dùm. Các chính phủ ngoại quốc cũng không thể ra mặt làm. Họ phải dùng đến bọn tay sai là người Việt tỵ nạn. Nên nhớ rằng trong lịch sử Dân Tộc, chưa bao giờ VGCS tự chúng thắng được người Quốc Gia bất cứ về phương diện nào, trừ khi chúng sai khiến được bọn Quốc Gia làm đầy tớ cho chúng. Nhìn vào tình hình đất nước trước ngày 30-4-75 thì thấy rõ. Để xóa chữ Quốc Hận, VGCS vài năm trước đã phải qua trung gian Mỹ, nhờ Mỹ sai bọn đầy tớ Việt Tân, cụ thể là Nguyễn Ngọc Bích, làm nhưng thất bại. Nay chúng chuyển vấn đề qua Canada nhờ Harper làm dùm. Ông Harper giao việc cho NTH. Công việc tại Canada thấy có đôi chút tiến triển. Xóa đi được hai chữ Quốc Hận trong lịch sử VN, thay thế bằng mấy chữ Journey to Freedom, kết quả sẽ là, sau này đảng VGCS có thể giải thích với các thế hệ con cháu tương lai rằng, sau chiến tranh thì nước nào cũng thế chứ không riêng gì VN, đảng phải giới hạn một số quyền tự do của nhân dân để giữ vững an ninh cho việc xây dựng và phát triển đất nước. Lúc đó, có một số người vì không tán thành đường lối của đảng nên họ ra đi. Cuộc ra đi đó được chính họ mệnh danh là Journey to Freedom. Con cháu chúng ta sau này nghe VGCS lấp liếm như thế, sẽ tin rằng đảng CS làm đúng, khôn ngoan và chính đáng. Bằng cớ để chứng minh là cái Đạo Luật S-219 của NTH bên Canada!!!

VGCS còn cần phải triệt hạ luôn lá Cờ Vàng 3 Sọc Đỏ. Chuyện này cũng rất quan trọng. Vì không còn lá Cờ Vàng biểu tượng đối kháng của người Quốc Gia, VGCS sẽ lẻo mép rằng: "Thấy không, cả đến những kẻ journey to Freedom ngày xưa, bây giờ cũng đã nhận ra lẽ phải và theo đảng rồi …". Cần nhớ lại, có một lần tên cố thủ tướng VGCS Võ Văn Kiệt sang Pháp để chiêu hồi người tỵ nạn quy thuận CS. Tên Kiệt dụ khị: "Miễn là đồng bào dẹp lá cờ đi thì muốn gì đảng cũng sẽ thỏa mãn". Lá Cờ là một biểu tượng người tỵ nạn dùng để phục quốc. Không có lá Cờ không được. Còn lá Cờ thì VGCS còn mất ăn mất ngủ. Xem ra không mấy người tỵ nạn hiểu, nhưng Võ Văn Kiệt hiểu rất rõ như thế, nên hắn mới múa mép lời đường mật với đồng bào tỵ nạn. Làm lễ tưởng niệm ngày 30-4 tại Camp Pendleton nhưng bị chính quyền trung ương Mỹ cấm chào cờ trong trại. Chúng ta có quyền nghi ngờ rằng đó là cách Mỹ tiếp tay với VGCS để giúp chúng tiêu diệt lá Cờ Vàng. Hàng mấy chục năm nay, năm nào mà người tỵ nạn không tưởng niệm 30-4 tại Camp Pendleton. Luật thì đã có từ lâu. Tại sao mấy chục năm trời nay người ta không áp dụng luật, mà bây giờ mới đem luật ra để làm khó dễ nhau?. Hành động của Mỹ cho thấy, Mỹ càng ngày càng o bế VGCS, và lúc này đây là lúc Mỹ cần phải ra mặt làm một cử chỉ nào có ý nghĩa để chứng minh cái tâm "đen như mõm chó" của chính phủ Hoa Kỳ?.

Chúng tôi thấy cần phải nói thêm đôi điều về vấn đề người Mỹ giúp VGCS triệt hạ tinh thần chống cộng của người tỵ nạn chúng ta như thế nào. Hẳn nhiều người cũng đã biết. Cách đây vài ba tuần có một quân hạm Mỹ do một hạm trưởng là một người tỵ nạn lái cập bến Đà Nẵng để thăm xã giao hải quân CSVN. Hạm trưởng này là ông Đại tá Lê Bá Hùng. Điều đáng nhấn mạnh là đại tá Hùng là người tỵ nạn, con trai của một vị Hải Quân Trung Tá QLVNCH. Hải Quân Mỹ có cả hàng ngàn, hàng vạn hạm trưởng, tại sao chính phủ Mỹ không giao công tác mà lại sai một người VN tỵ nạn đi thăm quân đội của ngụy quyền bán nước, kẻ thù không đội trời chung của cộng đồng tỵ nạn?. Người ta có thể dễ dàng nhìn thấy được ý đồ của chính quyền Hoa Kỳ trong sự phân công này. Một đàng, chính phủ Mỹ muốn chứng tỏ với VGCS rằng ngưòi tỵ nạn đã chấp nhận HHHG với VGCS rồi. Đàng khác, Mỹ muốn khuyên bảo chúng ta, hãy xem gương Lê Bá Hùng mà HHHG với CS đi. Đại Tá Hùng xuất thân từ một gia đình chống cộng nòi mà còn thân thiện với VGCS như thế, thì tại sao cộng đồng tỵ nạn cứ phải chống cộng miệt mài, chống cộng hoài hủy vậy?

- Ông Harper - Có nhà lãnh đạo nào của các quốc gia dân chủ mà không cố gắng làm cho dân giầu nước mạnh? Ông Harper cũng vậy thôi. Trách nhiệm của ông là làm sao cho dân Canada giầu, nưóc Canada mạnh. VN là một nơi, dưới con mắt ông Harper, có thể dễ đầu tư, dễ giao dịch thưong mại v.v... VGCS nhìn thấu suốt sự thèm khát của ông Harper nên chỉ cần đưa ra một lời hứa hẹn nào đó thì bảo sao chúng nói gì mà ông Harper không nghe. Lại nữa, Canada xưa nay vốn là một đồng minh thân thiết của Mỹ. Ông Parper giúp đỡ Mỹ một chút là điều phải đạo. Giúp Mỹ tức là giúp VGCS, có khác gì. Điểm khác nữa làm ông Harper có thể yên tâm là tính vô tội vạ của dự luật S-219 đối với đất nước Canada, cũng không làm sứt mẻ uy tín của ông Harper đối với dân chúng Canada. VGCS nói quấy quá vài câu phản đối Canada là có ý đóng kịch để che mắt thôi. Vấn đề miễn là Journey to Freedom chứ không Quốc Hận là đẹp rồi.

- Ngô Thanh Hải - Nên biết rằng, ông Thủ Tướng Harper bê NTH lên chức Thượng Nghị Sĩ Quốc Hội Canada. Đó là một ân huệ rất lớn đối với NTH. Người VN chúng ta vốn được cha ông dậy: "ăn cây nào, rào cây đó". Hay: "Ăn quả nhớ kẻ trồng cây". Do đó, bảo vệ cái ghế thủ tướng của ông Harper phải là nhiệm vụ hàng đầu của NTH. Ông Harper sai bảo gì mà NTH không làm, thử bảo đâm đầu vào đống phân xem NTH có dám cãi không?. Đệ nạp dự luật S-219 lên Quốc Hội, NTH bị cộng đồng tỵ nạn khắp thế giới phản đối. Đó là lý do tại sao VGCS lại điên cuồng chống. Đóng kịch thôi. Sợ Harper chùn bước và cái ghế của NTH bị lung lay, VGCS phải vội vã lên tiếng cằn nhằn vài câu cho có lệ, thế mà nhiều cái ống loa đồng bọn của NTH và Việt Tân ở hải ngoại đã mừng húm, cho rằng VGCS đau như đỉa phải vôi nên mới lồng lộn phản đối. Rõ nỡm và ngu xuẩn. Thấy cái ghế của NTH bị long ốc, VGCS lấy kìm xiết lại mấy con vít cho chắc lại thôi chứ có gì đâu mà vui mừng.

Như trên chúng tôi đã trình bầy, thà như chuyện kiếm tiền của Nguyễn Đình Thắng mà còn có thể tha thứ, vì nó vô tội vạ. Còn như đạo Luật S-219 Journey to Freedom của NTH mới là chuyện vô cùng tai hại, không tha thứ được, vì nó gây ra không biết bao nhiêu di lụy cho Dân Tộc sau này. Mục tiêu của đạo luật S-219 bước đầu là xóa đi vết tích tội ác của đảng VGCS, và sau cùng là cung hiến cho VGCS chứng cứ để chúng tự biện rằng các tội ác của đảng là những biện pháp bắt buộc do tình thế đòi hỏi. Nó khôn ngoan, chính đáng, và phải chấp nhận. Đưa nhân dân VN đến quan điểm này là một phương pháp thực hiện HHHG tinh vi nhất và thâm độc nhất. Cá nhân NTH hòa với VGCS cũng chẳng có gì đáng nói, nhưng NTH bịp một chính phủ ngoại bang để thúc đẩy nhân dân VN hòa với VGCS là chuyện dứt khoát không thể để yên được.

Để cho việc đánh giá Journey to Freedom thật công minh, cũng cần phải biết ông NTH có chống cộng không kẻo oan cho ông ta. Điều này thì chính NTH tự ông đã làm sáng tỏ cho mọi người thấy. Trong một cuộc phỏng vấn của nhà báo Thanh Trúc, ông NTH phát biểu: "Chúng ta bỏ nước đi tìm tự do chứ đâu phải là hận thù gì cộng sản đâu". Rõ ràng nhá. NTH không hận thù CS thì ai bảo ông ta chống cộng?. Ngay khi dự luật S-219 được đưa ra biểu quyết thì một dân biểu trong Quốc Hội Canada, cũng là dân tỵ nạn, đã lên tiếng ủng hộ và nói huỵch toẹt ra là đạo luật này khuyến khích và dẫn đưa mọi thành phần dân tộc VN quay lưng lại với quá khứ, gác bỏ mọi tỵ hiềm, hòa hợp hòa giải với đảng CS để hợp tác chống Tầu và chung sức xây dựng đất nước. Như thế thì còn gì nữa đâu mà nói.

Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất



KHI ÔNG NGÔ THANH HẢI LÀM CHUYỆN "VƠ VÀO" - Lão Móc

    KHI ÔNG NGÔ THANH HẢI LÀM CHUYỆN "VƠ VÀO"
Lão Móc

Ngay sau khi cái gọi là Dự luật S-219 được Quốc Hội Canada thông qua thì ông Thượng Canada Ngô Thanh Hải (NTH) và những người cùng đi một đường với ông ta khua chiêng, gióng trống hò hét inh ỏi.

Từ Nam California, 2 nhà bỉnh bút nổi nang nhất ở hải ngoại (?) là ông Ngô Nhân Dụng (NND) của báo Người Vẹm và bỉnh bút Vi Anh (VA) của tờ Vịt Báo đã hết lời xưng tụng cái luật ăn nói ngược ngạo này!. Nhưng, cũng chỉ vì chữ “nhưng” quái ác này mà 2 ông “bỉnh bút” NND và VA đều trở thành “BỊNH BÚT” lý do cũng chỉ vì mấy bài viết của 2 ông bác sĩ Trần Mộng Lâm (TML) ở Canada, bác sĩ Trần Văn Tích (TVT) ở Đức và nhà báo Hữu Nguyên (HN) ở xứ kangaroo.

Mấy bài viết của 3 ông này báo hại chẳng những ông “Thượng Biển Xanh” có miệng ăn mà không còn miệng nói mà còn báo hại mấy ông “bỉnh bút” NND trở thành “Nhân Vô Dụng”, ông bỉnh bút VA thành nhà bịnh bút “Vì Miếng Ăn” mà bẽ cong ngòi bút!

Mấy ông này đã bị hai ông bác sĩ TML và TVT giáng cho những điều nhức óc, lại bị ông nhà báo HN đè ra mà vừa đét roi vào mông vừa giảng giải những lời Quốc Văn Giáo Khoa Thư đau quắn đít:
    “… Sự thực, khi quê hương, dân tộc bị chìm đắm trong ngục tù cộng sản suốt 40 năm qua, những người ra đi, dù có thành công đến thế nào đi nữa, cũng đâu có thể ích kỷ và vô liêm sỉ đến độ muối mặt ăn mừng với sự thành công và sự tự do mình có, để thay “Ngày 30 Tháng Tư” là “Ngày Hành Trình Tìm Tự Do”.
Một gia đình bị cướp, ông bà cha mẹ mình bị cướp giết, nhà cửa bị cướp đốt, con cháu phải chạy qua nhà hàng xóm lánh nạn. 40 năm sau, con cháu dù có thành công đến mấy đi nữa, cũng không thể bất hiếu và vô liêm sỉ đến độ chọn ngày ông bà cha mẹ mình bị cướp giết làm “NGÀY HÀNH TRÌNH TÌM TỰ DO”.

Phải nói cái miệng của ông bác sĩ TML ở “xứ lạnh tình nồng” đúng là cái miệng ăn mắm, ăn muối nên khi viết bài chúc mừng ông Thượng Biển Xanh “thượng lộ bình an” với cái “NGÀY HÀNH TRÌNH TÌM TỰ DO… CỦA ÔNG TA” thì ông Thượng này chưa “THƯỢNG LỘ” mà đã bị THƯỢNG MÃ PHONG!

Không biết có phải năm nay là “năm tuổi” của ông NTH hay không mà vừa giở trò “làm chuyện bất hiếu, vô liêm sỉ” – nói theo cách nói của nhà báo HN – thì đã bị chống đối khắp nơi. Chưa chi là đã bị lộ tẩy vì từ ở trong nước, ông linh mục Phan Văn Lợi của “Khối 8406” không biết ất giáp gì, hay là đã được ông NTH “nhờ vả” đã vội vã góp ý chẳng ra làm sao cả. Sau đó, lại được Nguyễn Quang Duy, Khối 8406 ở Úc la làng lên là VC đã mướn một hãng “lốp-bi, lốp biết” gì đó ở Canada để chống Dự luật S-219!. Đúng là lạy ông con ở bụi này!

Chuyện này thì cũng giống như chuyện vào năm 2011, một vị có “nick” Mỹ Linh lên tiếng báo động trên các diễn đàn điện tử về chuyện “anh bộ đội Sao Vàng” Điếu Cày Nguyễn Văn Hải (NVH) bị công an VC chặt cụt tay ở trong tù (sic!).

Mới đây, “ông zombie” Điếu Cày NVH lại được “hội luận” với ông Obama, Tổng Thống Hoa Kỳ! Trước đó thì ông này được VC cho “xuất cảng” qua Mỹ với sự chấp thuận của Hoa Kỳ và mục đích của ông này là “nối kết” báo chí hải ngoại với báo chí ở trong nước (sic!). Đảng Việt Tân, đài “Sinh Bác , Tử Nam” của Nhí Hồ đua nhau mà ca tụng “ông Zombie Điếu Cày”!

Xin trở lại chuyện của ông “Thượng Biển Xanh”. Ngay cái ngày ông ta và đồng bọn tổ chức “ĂN MỪNG NGÀY CHA MẸ ÔNG TA VÀ ĐỒNG BỌN CHẾT” thì Quốc Hội Canada treo cờ rũ! Thế là “bọn bồi thần” của ông “Thượng Biển Xanh” xúm nhau vào mà phổ biến khắp nơi chứng tỏ là nhà cầm quyền xứ Canada cũng “TƯỞNG NIỆM NGÀY THÁNG TƯ ĐEN”, chứ không phải là dẹp bỏ. Ông “Thượng Biển Xanh” chỉ đổi tên thành “NGÀY HÀNH TRÌNH TÌM TỰ DO” cho nó “lạ” mà thôi!

Trong khi đó thì “chuyện vậy mà không phải vậy”.

Ông “Thượng Biển Xanh” chỉ làm theo lệnh của ai đó khi “thay tên, đổi nghĩa” “NGÀY THÁNH TƯ ĐEN” thành “NGÀY HÀNH TRÌNH TÌM TỰ DO”, chứ ông ta có là có là “cái thá, cái ví” gì mà Quốc Hội Canada phải “TREO CỜ RỦ” vì cái việc làm ruồi bu của ông ta?!
    Quốc Hội Canada “treo cờ rủ” vì tang lễ của ông Pierre Claude Nolin, đương kim Chủ Tịch Thượng viện Canada mới vừa tạ thế ngày 24 tháng Tư năm 2015. (Xin xem phụ bản đính kèm).
Chuyện muốn nói ở đây là chuyện VÔ LIÊM SỈ, chuyện VƠ VÀO của ông NTH và đồng bọn!

Nói ông NTH VÔ LIÊM SỈ và VƠ VÀO là vì chính ông ta “một Thượng Nghị sĩ người thiểu số”, biết rất rõ chuyện Quốc Hội Canada TREO CỜ RỦ, không dính dáng gì tới chuyện RUỒI BU là cái LUẬT S-219 của ông ta, vậy mà ông ta vẫn tỉnh bơ VƠ VÀO, không lên tiếng đính chánh.

Mới vừa đây, anh “đảng viên Việt Tân giấu mặt” Nguyễn Quang Duy lại tiếp tục làm chuyện VƠ VÀO của ông NTH là loan tin Quốc Hội Canada “treo cờ rủ” trong NGÀY 30 THÁNG TƯ!

Làm chuyện VƠ VÀO như vậy xấu lắm, ông Thượng Biển Xanh ạ!

Làm như vậy nhục cho hương hồn của cố giáo sư Nguyễn Ngọc Huy lắm!

Hãy ăn năn trước khi quá muộn!
Lão Móc
tieng-dan-weekly.blogspot.com
*
* *
PHỤ BẢN
Tài liệu số một

Thư viết từ Canada: Của César, Trả Lại César.

- Trần Mộng Lâm -

Nếu những tin tôi nhận được từ bạn bè về cuộc lễ tưởng niệm 30 tháng tư, ngày quốc hận, là chính xác, thì xin ngả mũ bái phục việc ông Ngô Thanh Hải và các cộng sự của ông đã thuyết phục được giới chức Canada treo cờ rủ tại tòa nhà Quốc Hội trong dịp này.

Tôi là một trong những người phản đối việc đổi tên ngày Quốc Hận thành ngày Hành Trình Tìm Tự Do, và cho đến bây giờ, tôi vẫn không đổi ý. Tuy nhiên, trong vụ này, phải nói là tôi rất khâm phục những gì mà các người Việt tỵ nạn, đặc biệt là ông Ngô Thanh Hải đã làm được.

Nếu như từ nay, mỗi khi đến ngày 30 tháng tư, người ta treo cờ rủ, để tưởng nhớ đến những người tỵ nạn Cộng Sản, những kẻ đã bỏ mình dưới đại dương, hay trong rừng thiêng nước độc, thì đó quả thật là điều có ý nghĩa.

Tôi mong những hình ảnh Quốc Hội Canada treo cờ rủ trong ngày 30 tháng tư sẽ được gửi về quốc nội, để dân chúng thấy được quốc tế nhìn ngày 30 tháng tư như thế nào.

Nếu thực sự 30 tháng tư là ngày người CS Việt Nam rêu rao là giải phóng cho người Miền Nam, là ngày vui chiến thắng, thì tại sao có việc tại Canada, người ta treo cờ rủ, và đêm đến, người ta thắp nến tưởng nhớ đến những anh hùng, liệt sĩ đã bỏ mình trong cuộc chiến tranh bảo vệ Miền Nam.

Thắng lợi này của ông Ngô Thanh Hải và những người ủng hộ ông trong vụ S-219 làm tôi ngạc nhiên, vì Canada đang muốn buôn bán với Việt Nam. Nếu chính phủ Canada ngại dùng chữ «Tháng Tư Đen» vì chữ đen rất là « nhạy cảm» đối với chính phủ Việt Nam, thì tại sao ngày 30 tháng tư, Quốc Hội Canada lại treo cờ rủ. Theo ý kiến thô thiển của tôi, thì việc treo cờ rủ có vẻ quan trọng hơn chữ "tháng tư đen" vì «một tấm hình có ý nghĩa hơn ngàn lời nói».

Trong khi tôi đang vơ vẩn, vẩn vơ với những ý tưởng đó, và định gửi cho một người bạn bản tin giựt gân này để nhờ phổ biến, thì sự thận trọng bắt tôi phải kiểm chứng xem cái tin của mình có chính xác hay không. Tôi vào mạng, đánh chữ Parlement du Canada, drapeau en berne. Chủ ý của tôi là tìm xem nghị định nào cho phép treo cờ rủ .

Và tôi tìm thấy gì trong mục cờ rủ tại Quốc Hội Canada ??

30 Avril 2015: Jour de funérailles du feu l’Honorable Pierre Claude Nolin (Tang lễ của Ngài Pierre Claude Nolin)
Ông Pierre Claude Nolin là đương kim Chủ Tịch Thượng Viện, mới tạ thế ngày 24 tháng Tư. 30 tháng Tư là ngày tang lễ ông, và người ta treo cờ rủ.

Tôi nhớ lại mới đây, tôi có được xem qua một phóng sự về cuộc đời Ông này, trong đó các chính khách gộc của Canada, các ông cựu và đương kim Thủ Tướng nói về Ông. Mọi người đều đồng ý là Ông là một chính khách lỗi lạc, một người đã đóng góp rất nhiều cho Canada. Nay Ông tạ thế trong lúc đang tại chức, thì trong ngày tang lễ của Ông,việc treo cờ rủ là lẽ đương nhiên.

Người Việt Nam mình dễ tin, và cũng dễ «vơ vào».
Thôi thì của César, Xin trả lại César.

Đó là những gì tôi biết về vụ treo cờ rủ. Nếu tôi có sai, xin ai biết rõ hơn, vui lòng chỉ giáo cho. Thực sự, tôi rất mong Canada treo cờ rủ ngày 30 tháng tư, «ngày Quốc Hận». Nhưng có lẽ đây chỉ là ảo vọng mà thôi.

Trần Mộng Lâm.

Tài liệu số 2

L'Assemblée nationale souligne le décès de l'honorable Pierre Claude Nolin

QUÉBEC, le 24 avril 2015 /CNW Telbec/ - Le président de l'Assemblée nationale du Québec, M. Jacques Chagnon, tient à offrir, au nom de l'ensemble de ses collègues parlementaires, ses sincères condoléances à la famille et aux proches de l'honorable Pierre Claude Nolin, à la suite de son décès.

« Je déplore le départ précipité de cet homme d'exception. M. Nolin était intègre et respecté de tous ; un homme au-dessus de la politique partisane ; un homme qui avait foi en la valeur de nos institutions parlementaires », a souligné M. Chagnon.

Le drapeau du Québec sera mis en berne sur la tour centrale de l'hôtel du Parlement le jour des funérailles du sénateur Nolin, le 30 avril, de l'aube au crépuscule.

Pierre Claude Nolin est décédé le 24 avril à l'âge de 64 ans. Il était président du Sénat depuis le 26 novembre 2014. Au cours de sa longue carrière politique, il s'est notamment imposé comme l'un des grands défendeurs de l'indépendance des sénateurs à l'égard de la ligne de parti.

Source:
Noémie Cimon-Mattar, Direction des communications, des programmes éducatifs et de l'accueil
Assemblée nationale du Québec
Téléphone : 418 643-1992, poste 70274


Tuesday, April 28, 2015

Úc Châu Biểu Tình Quốc Hận 30-4 và Đặt Vòng Hoa Tưởng Niệm Chiến Sĩ Trận Vong Việt Úc tại thủ đô Canberra, Ngày 26-4-2015






40th Anniversary of the fall of Saigon - Chris Hayes MP


40th Anniversary of the fall of Saigon

Phát biểu của Thượng Nghị Sĩ Chris Hayes trước Tượng Đài Chiến Sĩ Úc-Việt trong buổi Đặt vòng hoa tri ân Chiến Sĩ Úc đã hy sinh trong chiến trường Việt Nam, sau khi biểu tình Quốc Hận 30/04 trước Toà đại sứ VC ở Canberra ngày 26 tháng Tư năm 2015.

CHRIS HAYES MP - 40th Anniversary of the fall of Saigon

Sunday 26 April 2015

This April 30 will mark the 40th anniversary since the end of the Vietnam War, the day Saigon tragically fell to Vietnamese communist forces in 1975.

I know that no one here will forget the significance of that day. Not only did you lose homes, family and friends, you lost your country. It was the day Vietnamese lost their freedom and their basic human rights.

Yesterday, our nation paused to commemorate the 100th anniversary of Gallipoli, and to honour the spirit of our ANZACs. It is the day we remember and reflect upon the courage, bravery and the sacrifice of all our Australian soldiers;

Today, we stand with solemn respect in front of the Vietnamese War memorial and commemorate the courage, endurance and sacrifice of Australian and Vietnamese soldiers, who fought side by side to defend the Republic of South Vietnam.

With the Australian and Vietnamese flags raised high, we honour the thousands of South Vietnamese troops, together with 521 Australian soldiers, who made the ultimate sacrifice in the name of freedom and liberty.

Our Vietnam Veterans have an unshakable belief in freedom and the right for people to live with dignity and respect. Their bravery and courage in upholding these noble beliefs is not only humbling, but deeply inspiring. For their sacrifice, we are forever to be in debt. Although 40 years have passed, the pain and devastation inflicted by this war is still felt by many and the memories remain vivid.

Today, we also remember thousands of Vietnamese people who attempted the treacherous journey out of Vietnam, determined to rebuild their lives and, sadly perishing at sea or in the jungles. Our prayers remain with them. But for those who made it, for those standing here today, you are entitled to be most proud of your achievements since coming to Australia.

Following the fall of Saigon 40 years ago, Australia accepted more than 50,000 Vietnamese refugees fleeing persecution in the hope to find freedom and a chance for a better life.

Today, I would like to acknowledge the contribution of our former Prime Minister, Malcolm Fraser, who sadly passed away last month. It was Malcom Fraser who had the courage and compassion to open Australia’s door and welcome Vietnamese refugees. This was a courageous decision and one which showed great foresight

given that many Vietnamese refugees who have made Australia their home, are today making a remarkable contribution to our nation.

Today, Australia is proud to be home to more than 200,000 people who claim Vietnamese heritage. Apart from sharing your vibrant culture and traditions with the broader Australian society, the Vietnamese Australians have contributed much in all areas of community life. Your achievements should be the source of great pride, particularly given the struggle and hardships that you have had to overcome.

Despite the Vietnamese community’s successful settlement in Australia, I know you have never forgotten about the Vietnamese people still living under an oppressive regime in your home land. People whose human rights have been violated and whose dignity is ignored. People who still dream of freedom and liberty.

Yet last week, the Australian Government returned 46 Asylum seekers back to Vietnam as part of a secret operation. Given Vietnam’s appalling human rights record, these claims for asylum should not have been processed in secret and not at sea.

On this 40th anniversary of the fall of Saigon;

Let us remember and honour the sacrifices of Australian and Vietnamese soldiers, many of whom did not return;

Let us recall the harsh challenges faced by thousands of Vietnamese refugees who made the treacherous journey to find freedom and peace;

And importantly, today above all day, let us pledge to stand by the people of Vietnam as they strive for freedom, democracy and recognition of their basic human rights.

In closing and in expressing gratitude to our patriotic heroes, allow me to read a verse from a poem written by my dear friend, Bao Khanh Nguyen, who is with us today. It reads:

There was the time, you were there for us
There was the time, you fought for us
For our freedom, for our lives
Always the time, we’ll adore you
Always the time, we’ll remember you
Our heroes, our friends.



Monday, April 27, 2015

NHỮNG CON CHÓ ĂN CỨT! - Michael Nguyễn

NHỮNG CON CHÓ ĂN CỨT!
Khi nào thì chó chê phân "fund"?

Michael Nguyễn

Chó ăn cứt, chó ăn phân hay chó ăn 'fund', cũng cùng một nghĩa. Trong tiếng Anh, chữ 'fund' có nghĩa là công quỹ. Những kẻ lợi dụng công quỹ để làm những trò lừa đảo đồng bào, đều là những con chó ăn cứt.

Một trong những con chó đó là tên việt gian Nguyễn Ðình Thắng.

Tên Nguyễn Ðình Thắng tự xưng là "tiến sĩ" cơ khí, điều này rất đáng khả nghi. Chúng ta thường nghe nói: tiến sĩ toán, tiến sĩ vật lý, tiến sĩ hóa học, tiến sĩ triết, tiến sĩ văn chương ..v..v.. nhưng không hề có cái bằng cấp nào gọi là "tiến sĩ cơ khí"!. Nếu quý vị đọc cái "tiểu sử" viết bằng tiếng Anh của tên Thắng trên internet, quý vị sẽ có rất nhiều câu hỏi.

Chúng ta ai cũng biết, những phần căn bản nhất của tiểu sử là năm sinh, nơi sinh, học tiểu học, trung học ở đâu, tốt nghiệp đại học năm nào, ở đâu. Nhưng những điều này hoàn toàn không có trong phần tiểu sử của tên Nguyễn Ðình Thắng. Không lẽ hắn là con bọ hung từ dưới đất nẻ chui lên hay chui ra từ một đống cứt nào đó?. Nhiều người nghi ngờ tên Thắng xuất thân từ miền Bắc, vượt biên năm 1979 qua trại tỵ nạn Hồng Kông và đã được đảng việt gian cộng sản "trồng người", cài vào hoạt động trong cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại. Ðó là lý do vì sao hắn đã cố ý che dấu những phần căn bản trong tiểu sử. Một người ngay thẳng không bao giờ e ngại điều gì khiến phải che dấu năm sinh, nơi sinh và thời niên thiếu của mình. Nếu tên Thắng xuất thân từ miền Bắc xã hội chủ nghĩa, vượt biên năm 17 tuổi, sang Mỹ rồi 10 năm sau lấy được bằng "tiến sĩ cơ khí" là điều khó tin. Chúng ta thừa biết nền giáo dục của cộng sản trước năm 1975, về phần kiến thức tổng quát và tiếng Anh hầu như chỉ là con số zero to tướng. Tất cả sự "giáo dục" của cộng sản chỉ nhằm mục đích nhồi sọ chính trị để cưỡng ép các thế hệ thanh niên đi "sinh Bắc tử Nam", để chết ngu cho "bác" và đảng, chết ngu cho Liên Xô và Trung Cộng! Sau năm 1975 và cho đến nay 2015, sau 40 năm "giải phóng", nền giáo dục của việt cộng cũng không khá gì hơn, chỉ đào tạo ra toàn những "tiến sĩ" giấy, cứ bước chân ra ngoài ngõ là gặp "tiến sĩ"! Có thể nói Việt Nam hiện nay đã đạt được kỷ lục thế giới về mật độ tiến sĩ!!!. Tiến sĩ chợ Ðồng Xuân, cứ xìa năm ngàn đô la ra là có cái bằng tiến sĩ rất "hoành tráng", treo trong văn phòng làm việc!

Trong thời gian vừa qua, tên Thắng đã xấc láo mướn luật sư đòi kiện thiếu tá Liên Thành ra tòa. Cái trò lưu manh, mất dạy của tên việt gian Nguyễn Ðình Thắng ở chỗ, hắn muốn biến Ngày Quân Lực 19 tháng 6 thành "Ngày Hành Trình đến Tự Do Của Chúng Ta". Chúng ta nhận thấy có một sự ăn khợp rất nhịp nhàng giữa hai tên việt gian Nguyễn Ðình Thắng và Ngô Thanh Hải tại Canada. Chắc chắn những âm mưu xóa bỏ Ngày Quốc Hận và Ngày Quân Lực là do bọn việt gian cộng sản trong nước chỉ đạo với sự đồng lõa của bọn tư bản Mỹ khốn nạn. Tên heo nọc Nguyễn Thanh Sơn, thứ trưởng ngoại giao của việt cộng, sau khi đến Mỹ và Canada vào năm 2014 để móc nối và chỉ đạo đám chó săn thì đến năm 2015, đã nở rộ ra những cái gọi là "Ngày Hành Trình Ðến Tự Do" "Vành Khăn Tang Cho 40 năm Uất Hận". Riêng tại Pháp và Anh Quốc thì các cộng đồng người Việt "quốc gia"(?) đã tổ chức ngày 30-4 là "Ngày Vành Khăn Tang cho 40 năm Uất Hận". Nhận định về sự kiện này, chúng ta thấy rằng, đây là do bọn chó săn làm theo sự chỉ đạo của bọn việt gian cộng sản. Không có người quốc gia nào ngu tới mức đổi tên 'Quốc Hận' thành ra 'Uất Hận'. Ý nghĩa hai chữ khác nhau hoàn toàn.

Hai chữ 'Quốc Hận' mang hai ý nghĩa:

1. Sẽ không bao giờ quên mối hận mất nước và đây là mối hận chung cho cả đồng bào thuộc hai miền Nam và Bắc, chớ không phải riêng gì đồng bào miền Nam. Bọn giặc đã cướp nước chúng ta kể từ năm 1945 và 30 năm sau bọn chúng đã cướp nốt miền Nam.

2. Sẽ phục quốc, 90 triệu dân trong nước sẽ nổi dậy lật đổ chế độ cộng sản, tiêu diệt đảng việt gian cộng sản, phục hồi lại nước Việt Nam Cộng hòa như trước năm 1975. Ðây là nguyện vọng chính đáng của toàn thể dân Việt trong và ngoài nước.

(Hiện nay, một hiện tượng rất đáng chú ý là những người dân oan tại Long An đã công khai kêu tên thằng Hồ Chí Minh ra mà chửi và họ công khai chửi ngay trước mặt hàng trăm tên công an. Một người đàn ông đã so sánh rằng Việt Nam Cộng Hòa không cướp đất của dân, và ông ta chỉ mặt bọn công an, chửi thẳng: " ... đụ mẹ tụi bay, tụi bay nói là đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào để cho người dân được độc lập, tự do thì ngày nay tụi bay đi ăn cướp đất của dân!!! ...")

Nói tóm lại, 'Quốc Hận' là phải phục quốc chớ không phải là cứ mỗi năm đến ngày 30-4 thì đeo khăn tang rồi ngồi than khóc, sướt mướt! Ví dụ như thằng hàng xóm cướp nhà của chúng ta thì chúng ta phải đánh cho nó hộc máu, đòi lại nhà. Có khi nào chúng ta ngồi than khóc rồi thằng hàng xóm thấy tội nghiệp, trả lại nhà cho chúng ta không? Do đó, cái trò hề "vành khăn tang" là trò lưu manh do bọn việt gian cộng sản làm đạo diễn và được những cộng đồng "quốc gia" ngu xuẩn thực hiện tại hai nước Anh và Pháp!

Trở lại vấn đề, nếu tên Thắng tiến hành vụ kiện thì chính hắn đang tự làm cho hắn cái thòng lọng treo cổ. Những trò lưu manh, lừa đảo của tên Thắng trong nhiều năm qua, đã bị đồng bào tố cáo, đưa lên internet rất nhiều. Quý vị có thể vào trang Web của Chính Khí Việt hoặc tìm đọc những tài liệu do ông Ngô Kỷ cung cấp.

Trò lừa đảo mới nhất của tên Thắng là cùng với tên việt gian Trúc Hồ "xin" được 150 ngàn chữ ký và địa chỉ e-mail của đồng bào để vào Tòa Bạch Ốc đòi gặp tổng thống Obama!

Theo sự tố cáo của cô Phương 286 thì hai phần ba của 150 ngàn chữ ký chỉ là đồ giả mạo. Hay nói cách khác, băng đảng lưu manh, việt gian Thắng-Hồ đã ngụy tạo ra 100 ngàn e-mail giả để lừa bịp tổng thống Mỹ, Quốc Hội Mỹ và lừa gạt luôn toàn thể người Việt trong và ngoài nước!

Ðây là tội hình sự, nếu bị truy tố ra tòa, hai tên việt gian Thắng và Hồ có thể sẽ bị ở tù rục xương! Chúng ta nên làm đơn kiện tập thể (Class Action), đưa hai băng đảng Nguyễn Ðình Thắng và đài truyền hình SBTN của tên Trúc Hồ ra tòa. Tổng thống Mỹ mà bọn chúng còn dám lường gạt thì những đồng bào, những phó thường dân, bọn chúng còn coi ra gì?

Muốn biết thêm chi tiết về trò lường gạt bỉ ổi này, quý vị có thể vào trang Web của Chính Khí Việt, mục diễn đàn Hội Luận. Cô Phương 286 đã thâu âm được giọng nói của Thanh Lan, diển đàn của Đảng Việt Tân do Nguyễn Khắc Long điều hành đã nói rằng: " ... mình có thể create được cả ngàn cái e-mail mà ...".

Như chúng ta đã biết, năm 2012, nhân vụ Nhạc sĩ Việt Khang ở trong nước bị việt cộng bắt, tên Trúc Hồ đã phát động phong trào làm "Thỉnh Nguyện Thư" và đi xin chữ ký của đồng bào. Cộng đồng người Việt tại hải ngoại đã khá bất ngờ vì chỉ trong một thời gian ngắn khoảng 5 tuần lễ mà "bác Hồ" (Trúc Hồ) đã "xin" được 150 ngàn chữ ký! Sau đó, "bác" đã hăm hở cùng với các đồng đảng là Nam Lộc, Việt Dzũng, Nguyễn Ðình Thắng rủ nhau đến Tòa Bạch Ốc, đòi gặp tổng thống Obama. Và giờ đây, cái trò lưu manh, lừa bịp này đã bị cô Phương 286 phanh phui trước công luận:

Bọn lưu manh đã ghi đại tất cả những số nhà trên những con đường mà bọn chúng đã chọn. Sau đó, bọn chúng ngụy tạo ra những e-mail cùng với những cái tên giả. Với thủ thuật này, chỉ trong một đêm, bọn chúng có thể tạo ra vài ngàn "chữ ký". Ðó là lý do vì sao chỉ trong một thời gian ngắn mà "bác Hồ" đã "xin" được 150 ngàn chữ ký!

Theo sự ước tính của dư luận, vào thời điểm năm 2012, đài truyền hình SBTN của tên việt gian Trúc Hồ chỉ còn khoảng 40 ngàn khách hàng trên toàn nước Mỹ. Với data base trong computer đã có sẵn, bọn chúng đã dùng tên của 40 ngàn khách hàng này vào chiến dịch "thỉnh nguyện thư". Còn số 110 ngàn còn lại chỉ là những chữ ký ma, được ngụy tạo ra để lừa bịp tổng thống Mỹ, Quốc Hội Mỹ và toàn thể người Việt trong và ngoài nước!

Cũng theo cô Phương cho biết, chính cô đã tham gia chiến dịch "thỉnh nguyện thư". Cô đã vác đờn ghi ta đi ca hát khắp vùng Little Saigon để xin chữ ký của đồng bào, nhằm cứu nhạc sĩ Việt Khang. Xin được một chữ ký là trầy da tróc vảy và tất nhiên là chữ ký thật của người thật. Cô đã phải đi cả tuần lễ mới xin được vài ngàn chữ ký, trong khi đó bọn lưu manh Thắng-Hồ chỉ ngồi ở nhà, trong một đêm, tạo ra năm ngàn chữ ký!

ÐÂM MÙ MẮT CON RẮN HỔ MANG, BẺ GÃY RĂNG NANH CON RẮN ÐỘC:

Như đã trình bày trên, việc tên việt gian Nguyễn Ðình Thắng muốn xóa tên Ngày Quân Lực 19-6 là do sự chỉ đạo của bọn việt gian cộng sản. Ngoài ra, vốn bản chất lưu manh, hắn định lợi dụng danh nghĩa quân lực VNCH để làm tiền, tổ chức sinh hoạt văn nghệ, trình diễn thời trang vào đúng ngày 19 tháng 6! Chưa hết, hắn còn xấc láo đòi kiện thiếu tá Liên Thành và ông Ðỗ Văn Phúc, Chủ tịch Cộng Ðồng Người Việt Quốc Gia tại Hoa Kỳ ra tòa! Hắn đòi hai vị này phải xin lỗi hắn. Lỗi gì mà phải xin? Yêu nước mà có lỗi hay sao? Lên án bọn giặc cướp nước và bọn chó săn là có lỗi hay sao? Vinh danh quân lực Việt Nam Cộng Hòa và vinh danh 58 ngàn người lính Mỹ đã hy sinh cho lý tưởng bảo vệ tự do là có lỗi hay sao?

Tên Thắng muốn bắt chước nhật báo Người Việt dùng luật pháp để tấn công người Việt quốc gia. Nhưng mưu đồ của bọn chúng sẽ hoàn toàn bị thất bại. Thời gian sẽ trả lời. Chỉ riêng cái tội ngụy tạo 150 ngàn chữ ký, lừa gạt tổng thống Mỹ, và cộng đồng người Việt tại hải ngoại, nếu bị chúng ta làm đơn kiện tập thể, cũng đủ làm cho tên việt gian Nguyễn Ðình Thắng phải đi ở tù rục xương!

Có người ví rằng, đài truyền hình SBTN và nhật báo Người Việt giống như cặp mắt của con rắn hổ mang. Băng đảng của tên Nguyễn Ðình Thắng ví như cặp răng nanh của con rắn. Hệ thống kinh tài của việt cộng, được ngụy trang dưới dạng chùa chiền và bọn công an đầu trọc, chính là thân hình của con rắn hổ mang. Túi nọc độc của con rắn chính là trung ương đảng việt gian cộng sản ở trong nước. Chúng ta phải đâm mù hai mắt con rắn và bẻ gãy cặp răng nanh của nó. Túi nọc độc con rắn cũng sẽ bị toàn thể đồng bào trong nước tiêu diệt. Một khi cái đầu rắn đã bị đập nát thì thân hình của nó sẽ tự động bị tan rã. Toàn bộ bọn công an đầu trọc sẽ bị tiêu diệt.

KẾT LUẬN:

1. Mục đích của chúng ta đấu tranh chống cộng sản là để tiêu diệt chế độ cộng sản, tiêu diệt đảng cộng sản, giải thoát 90 triệu nô lệ ở trong nước. Ðấu tranh chống cộng mà chỉ để đòi dân chủ và nhân quyền, đồng nghĩa với KHÔNG ÐÒI CÁI GÌ HẾT. Có tự do thì chúng ta sẽ có tất cả. Cũng ví như người dân oan bị cướp mất nhà. Nếu giết được bọn cướp, đòi lại được toàn bộ căn nhà thì sẽ có lại tất cả. Không có ai ngu dại gì, đi đấu tranh chỉ để đòi lại những thứ tủn mủn, lặt vặt như cái chổi cùn, cái nồi đất, cái rế rách! Ðây là trò đại lưu manh, điếm đàng, bịp bợm mà bọn tư bản Mỹ bất lương đã phối hợp với bọn việt gian cộng sản và lũ chó săn ở hải ngoại, lừa bịp chúng ta trong suốt hơn 30 năm qua! Bọn chúng nó đã thành công trong việc cù nhầy, cù cưa để kéo dài sự cai trị của đảng việt gian cộng sản!

Ðã đến lúc chúng ta phải sáng suốt thấy được CÁI GỐC của sự lừa bịp, nếu không thì 100 triệu dân Việt sẽ mãi mãi phải làm nô lệ!

2. Tất cả những cái gọi là "Hành Trình Ðến Tự Do" hay "Vành Khăn Tang" đều là âm mưu của bọn việt gian cộng sản nhằm nhuộm đỏ cộng đồng người Việt quốc gia tại hải ngoại. Chúng ta phải sáng suốt đập tan mọi âm mưu này ngay từ trong trứng nước. Những tên việt gian như Nguyễn Ðình Thắng, Trúc Hồ và nhiều tên đồng đảng khác chắc chắn sẽ phải ra tòa án Mỹ, đi ở tù vì tội lừa gạt tổng thống Mỹ. Bọn chúng nó dám cả gan sờ dái ngựa thì sẽ bị con ngựa đá cho gãy cổ!

Ðồng bào ở hải ngoại hãy sáng mắt ra và tự hỏi mình câu hỏi này: tổng thống Mỹ mà bọn việt gian lưu manh còn dám lừa gạt thì thân phận những người dân đen chúng ta, bọn chúng coi ra gì mà không dám lường gạt? Chúng ta hãy mau mau cùng làm đơn kiện tập thể để đưa hai tên việt gian, lưu manh Nguyễn Ðình Thắng và Trúc Hồ ra tòa!

Michael Nguyễn



NGÀY QUỐC HẬN MUÔN ĐỜI LÀ QUỐC HẬN ! - Ngô Minh Hằng

NGÀY QUỐC HẬN MUÔN ĐỜI LÀ QUỐC HẬN !

(gởi những kẻ có ý đồ muốn đổi NGÀY QUỐC HẬN đau thương trong lịch sử Việt Nam thành ngày tự do hoặc ngày của thuyền nhân để bịp lừa nhân loại.)

Ngày Quốc Hận phải là ngày Quốc Hận
Không tự do mà cũng chẳng thuyền nhân !
Tự do gì khi tám chục triệu dân
Bị đàn áp, bị tù đày, bị giết ?!

Bị đảng xem như con giun cái kiến
Bắt Dốt, bắt Mù, bắt Điếc, bắt Câm
Khi đảng lạy Tàu, cắt đất quì dâng
Dân phản đối, đảng vu là phản động ...

Cánh cửa nhà tù thét to, mở rộng
Và người tù không án vẫn chung thân
Ðảng cấm vợ con, cha mẹ, xa gần
Ðến thăm viếng. Tự do à ??? Gian lận !!!

Ngày Quốc Hận thì gọi là Quốc Hận
Sao lại lập lờ ngày của thuyền nhân ?
Ba Mươi Tháng Tư nếu lũ vô thần
Không cướp miền Nam, thuyền nào vượt biển ???

Cướp miền Nam, đảng gây thêm oan nghiệt
Thu đất, đoạt nhà, vơ vét, quan liêu
Máu thịt dân lành, gia sản tan tiêu
Nên mới có thuyền nhân sau cuộc chiến

Cướp nước rồi, nếu đừng tù, ngưng giết
Ðừng trả thù người tàn ác, bất lương
Bắt tay nhau cùng dựng lại quê hương
Thì đã chẳng có tên " NGÀY QUỐC HẬN " !

Bất nhân thế, sao hèn, không dám nhận
Là tháng Tư, loài qủi đỏ dã man
Tàn bạo, gian hùng, bức tử miền Nam
Gieo tang tóc, xô dân vào ngục tối ???

Sao muốn đổi tên ? Sợ mà chối tội ?
Hay gian ngoa, điên đảo bịp lừa người ?
Bịp cách nào, tay vẫn máu dân tươi !
Vì tội ác vẫn còn kia, chất ngất ....

Ngày Quốc Hận thì gọi là Quốc Hận
Nghe rõ chưa hỡi kẻ thiếu tim người !
Món bịp bây giờ đã ế, đã ôi ...
NGÀY QUỐC HẬN MUÔN ĐỜI LÀ QUỐC HẬN !

Ngô Minh Hằng