Friday, June 13, 2014

Bộ ngoại giao TQ công bố bằng chứng bán nước của việt gian cộng sản Việt Nam


Hôm 8/6/2014, trang web của Bộ ngoại giao Trung Quốc đã cho đăng một bản tuyên bố mang tên "Giàn khoan 981 hoạt động: Sự khiêu khích của Việt Nam và lập trường của Trung Quốc". Trong đó, phía Trung Quốc đã chính thức cho công bố 5 bằng chứng bán nước không thể chối cãi của chế độ cộng sản Việt Nam dưới quốc hiệu Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa.

Những bằng chứng động trời này một lần nữa xác định: đảng cộng sản Việt Nam chính là một tập đoàn Việt gian phản quốc. Thậm chí, đến cả những ai còn mù quáng nhất cũng không thể phủ nhận hành vi bán nước ô nhục của đảng cộng sản Việt Nam.

Bản tuyên bố được viết bằng tiếng Anh trên trang web Bộ ngoại giao Trung Quốc, sau đó lập tức được Đài phát thanh quốc tế Trung Quốc-CRI chuyển sang tiếng Việt.

Trong phần IV của bản tuyên bố, phía Trung Quốc đưa ra các bằng chứng cho thấy chế độ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa do đảng cộng sản cầm đầu đã thừa nhận quần đảo Hoàng Sa (Trung Quốc gọi là Tây Sa) thuộc chủ quyền Trung Quốc.

"Trước năm 1974, các khóa Chính phủ Việt Nam không hề đưa ra bất cứ nghị dị đối với chủ quyền quần đảo Tây Sa của Trung Quốc, bất cứ trong tuyên bố, công hàm của Chính phủ Việt Nam hay là trên báo chí, tạp chí, bản đồ và sách giáo khoa của Việt Nam đều chính thức công nhận quần đảo Tây Sa từ xưa đến nay là lãnh thổ của Trung Quốc", bản tuyên bố ngày 8/6/2014 của Bộ ngoại giao Trung Quốc viết.

Dưới đây là trích đoạn phần nói về 5 bằng chứng bán nước của đảng cộng sản Việt Nam do Bộ ngoại giao Trung Quốc công bố: http://vietnamese.cri.cn/481/2014/06/09/1s199588.htm

Bằng chứng số 1:

Ngày 16/5/1956, trong buổi tiếp Đại biện lâm thời Đại sứ quán Trung Quốc tại Việt Nam Lý Chí Dân, Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa Ung Văn Khiêm trịnh trọng bày tỏ: "Căn cứ vào những tư liệu của Việt Nam và xét về mặt lịch sử, quần đảo Tây Sa và quần đảo Nam Sa là thuộc về lãnh thổ Trung Quốc". Vụ trưởng Vụ châu Á Bộ Ngoại giao Việt Nam Lê Lộc còn giới thiệu cụ thể hơn những tư liệu của phía Việt Nam và chỉ rõ: "Xét từ lịch sử, quần đảo Tây Sa và quần đảo Nam Sa đã thuộc về Trung Quốc ngay từ đời Nhà Tống".

Bằng chứng số 2:

Ngày 4/9/1958, Chính phủ Trung Quốc ra tuyên bố, tuyên bố chiều rộng của lãnh hải Trung Quốc là 12 hải lý, dứt khoát nêu rõ: "Quy định này áp dụng cho tất cả mọi lãnh thổ của nước Cộng hoa Nhân dân Trung Hoa, trong đó bao gồm quần đảo Tây Sa". Ngày 6/9, trên trang nhất của "Báo Nhân Dân"- cơ quan Trung ương của Đảng Lao động Việt Nam đã đăng toàn văn bản tuyên bố lãnh hải của Chính phủ Trung Quốc. Ngày 14/9, Thủ tướng Chính phủ Việt Nam Phạm Văn Đồng đã gửi Công hàm cho Thủ tướng Quốc vụ viện Trung Quốc Chu Ân Lai, trịnh trọng bày tỏ: "Chính phủ Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa công nhận và tán thành tuyên bố về quyết định lãnh hải công bố ngày 4/9/1958 của Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa", "Chính phủ Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa tôn trọng quyết định này".

Bằng chứng số 3:

Ngày 9/5/1965, Chính phủ Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã ra tuyên bố về việc Chính phủ Mỹ lập "khu tác chiến" của quân Mỹ tại Việt Nam, chỉ rõ: "Việc Tổng thống Mỹ Giôn-xơn xác định toàn cõi Việt Nam và vùng ngoài bờ biển Việt Nam rộng khoảng 100 hải lý cùng một bộ phận lãnh hải thuộc quần đảo Tây Sa của nước Cộng hoà Nhân dân Trung Hoà là khu tác chiến của lực lượng vũ trang Mỹ", đây là đe dọa trực tiếp "đối với an ninh của Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và nước láng giềng".

Bằng chứng số 4:

Tập "Bản đồ Thế giới" do Cục Đo đạc và Bản đồ Phủ Thủ tướng Việt Nam in ấn xuất bản tháng 5/1972 đã ghi chú quần đảo Tây Sa bằng tên gọi Trung Quốc.

Bằng chứng số 5:

Trong sách giáo khoa "Địa lý" lớp 9 Trung học phổ thông do Nhà xuất bản Giáo dục Việt Nam xuất bản, có bài giới thiệu "Nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa" viết: "Từ các đảo Nam Sa, Tây Sa đến đảo Hải Nam, đảo Đài Loan, các đảo Bành Hồ, quần đảo Châu Sơn..., các đảo này có hình vòng cung, tạo thành bức 'Trường Thành' bảo vệ Trung Quốc đại lục".

Cũng trong bản tuyên bố ngày 8/6, phía Trung Quốc cũng nêu cáo buộc nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam "đã nuốt lời cam kết của mình" khi tuyên bố chủ quyền đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.

Cho đến thời điểm này, nhà cầm quyền CSVN chưa hề đưa ra bất cứ tuyên bố chính thức nào trước việc Trung Quốc cho công bố 5 bằng chứng bán nước như trên.

Một sự im lặng nhục nhã đối với tập đoàn Việt gian bán nước.


Những Người Thích Ngồi Xe Lăn - Tôn Nữ Hoàng Hoa

 Những Người Thích Ngồi Xe Lăn

Tôn Nữ Hoàng Hoa


Như chúng tôi đã trình bày trong bài Chuyện Thần Kỳ về một số người tự mệnh danh "Quốc gia", bằng vào những mũi tên lịch sử nhất là những biến động dồn dập trong nước như Tầu phù đặt giàn khoan HD981 tại thềm lục địa Việt Nam, đã cấu kết mối lái với các Dân Biểu Hoa Kỳ để tự mình vẽ ngang một con đường, tô điễm vào một chiều hướng chính trị hầu có một chút ít hành trang trên con đường hà hơi, tiếp sức cho bọn Việt Cộng tiếp tục tồn tại, tại VN. Trong khi đó bọn Việt Cộng chỉ có một chiêu "Yêu Nước" thôi nhưng lại lừa được 3 đời dân tộc Việt .

Trở lại giòng Sử Ký nứơc Việt vào khoảng thập niên 40 khi bới cảnh chính trị tại Việt Nam đang ở vào giai đoạn Thực Dân hoành hành và Việt Minh (VẸM) khủng bố.

Năm 1940, trong khi Đức đánh bại Pháp ở Tâu Âu thì Nhật bản xâm chiếm vùng Đông Nam Á. Từ biên giới Trung Hoa Nhật tiến sang chiếm Lạng Sơn quân Pháp không đủ lực lượng để đánh trả nên đã phải ký kết với Nhật là để quân Nhật sang chiếm đóng VN.

Đầu tháng 8 năm 1945 Mỹ ném bom nguyên tử xuống đất Nhật. Ngày 15 tháng 8 năm 1945 Nhật đầu hàng. Ngay lúc đó, tại Hà Nội hàng trăm ngàn dân chúng tụ họp nhau xuống đường chống Nhật và chiếm hết các cơ quan hành chánh. Cuộc cách mạng của dân chúng tại miền Bắc thành công cùng với yêu cầu vua Bảo Đại thoái vị. Dân chúng thành công trên cuộc cách mạng thì bọn Việt Minh cướp chính quyền và dành quyền lãnh đạo và đàn áp các Đảng phái Quốc Gia.

Sau năm 1945 Đảng Lao Đảng Xã Hội Anh và Pháp chủ trương thành lập Liên Hiệp Anh và Liên Hiệp Pháp trong tinh thần bình đẳng và hữu nghị. Đồng thời các thuộc địa được hoàn toàn độc lập. Nhưng Pháp biết Hồ Chí Minh thuộc dòng dõi cộng sản nòi với cái gọi là Đảng CS Đông Dương nên không trao trả quyền bảo hộ cho chính quyền Việt Minh lúc bấy giờ. Biết được khó khăn của mình Hồ Chí Minh tuyên bố giải tán Đảng CS Đồng Dương và kêu gọi các đảng phái Quốc Gia hợp tác để chống Pháp xâm lăng.

Những đảng phái Quốc Gia thấy Hồ Chí Minh giải tán Đảng Cộng Sản để cùng ngừơi Quốc Gia chống Pháp thì còn gì tốt đẹp hơn mà không hợp tác. Nhưng thảm thương thay các đảng phái QG như Đại Việt Cách Mạng Đảng, Quốc Dân Đảng. Sau 90 ngày chiếm được quyền bảo hộ Hồ Chí Minh ra lệnh giải tán Chính Phủ liên hiệp lùng bắt và giết hết các đảng viên Quốc Dân Đảng cũng như Đại Việt Cách Mạng Đảng và ký hiệp định 6-3-1946 cho Pháp đổ bộ lên đất Bắc thay thế quân đội Trung Hoa.

Đó là dòng sử ký Việt thập niên 40 mà trong đó chứa đựng mọi gian manh xảo trá của Hồ Chí Minh đã lừa bịp đời ông cha chúng ta.

Hôm nay Việt Cộng lập lại y chang chiêu bài Hòa Hợp Hòa Giải của chúng để lừa bịp đời con, nhưng đặc biệt hôm nay VC lại có được một đám chính khách cây me hay trí thức vong thân (mượn chữ của nhà báo Lão Móc) tiếp tay cho chúng trên chiêu bài liên kết để chống xâm lăng Tầu Phù hầu chúng tiếp tục tồn tại ở VN.

Đây cũng là chiêu của Hồ Chí Minh khi kêu gọi người Quốc Gia liên kết năm 1946 để lập ra chính phủ Liên Hiệp hầu được Pháp trao trả quyền bảo hộ đất nước Việt Nam. Nhưng bên trong Hồ Chí Minh đã bắt tay với Pháp cho người Pháp vào VN và ký hai hiệp ước thỏa thuận cho Pháp vào miền Bắc thay thế quân đội Trung Hoa.

Hiện nay qua cái giàn khoan MD981 và con bài Củ Huy Hà Vũ "Tiếng nói của người trong nước" mà người năng nổ vác ông VC Cù Huy Hà Vũ chạy khắp chính trường hầu thực hiện mưu đồ chính trị của cá nhân Đó chính là ông Nguyễn Đình Thắng chủ nhân Boat People, Human traffic và món hàng Human Right for Việt Nam.

Việt Cộng kêu gọi chống Tầu xâm lăng nhưng VC đã ký hiệp định dâng đất nhượng biển cho Tầu. VC kêu gọi hòa hợp hòa giải trong khi chúng đứng trên tư thế "thắng cuộc". Trên đời này có kẻ thắng nào lại chịu đi "bắt tay" với người thua. Vậy lý do gì VC lại chơi trò lịch sử lập lại trên cái chiêu "yêu nước" để lừa bịp chúng ta ?

Chẳng qua là Tập Thể Ngừơi việt Tỵ Nạn cs tại hải ngoại mỗi ngày mỗi lớn. Khi trở thành công dân của các quốc gia tự do mà họ định cư họ vẫn tiếp tục chống cộng sản. Chính cái miệt mài chống VC đó mà tập thể của họ đã có ảnh hưởng đến những vị dân cử có bản chất không chấp nhận chủ nghĩa cộng sản.

Vì thế bất cứ những lobby nào mà con cháu VC vào đứng dọc hành lang Quốc Hội cũng khó lay chuyển được một số Dân Cử chống Cộng. Vì vậy chúng mới cấu kết với những tên Ma Đầu chính trị. Cái mà VC ấp ủ là được Hoa Kỳ giải tỏa cấm vận Vũ Khí. Nhưng dưới cao trào chống Việt Cộng của tập thể Người Việt tỵ nạn cộng sản tại Hải ngoại đã ảnh hưởng rất quan trọng đến sự suy nghĩ của các vị Dân Cử vì họ sống nhớ là phiếu cử tri như con cá sống vì nước.

Giá trị lá phiếu của Người Việt tỵ nạn CS đã lần lần loại bỏ những tên làm lợi cho VC ra khỏi chính trường Hoa Kỳ chẳng hạn như ở San Jose, Louisiana và Houston Texas chắc chắn sẽ làm một số Dân Cử suy nghĩ.

Vì lẽ đó mà VC theo lệnh quan thầy Trung Cộng đòi hỏi phải gấp rút yêu cầu chính phủ Hoa Kỳ Giải Tỏa Cấm Vận Vũ Khí. Nếu VN được giải tỏa cấm vận vũ khí thì VN sẽ có quyền bán vũ khí cho bất cứ ai qua tay Trung Cộng. Như Ukraine đã làm.

Nhưng thực chất VC có chống Trung Cộng không?

Như mới đây tại Hội Nghị Đối Thoại Singapore vào ngày 30 tháng 6 năm 2014 VC Phùng Quang Thanh, Bộ Trưởng Quốc Phòng Cộng Sản Việt Nam tuyên bố: “Việt Nam không Liên Minh Quân Sự với bất kỳ quốc Gia nào".

VC Phùng Quang Thanh tuyên bố không liên minh quân sự với bất cứ quốc gia nào có nghĩa là VC sẽ không tham gia vào Liên Minh Ấn – Phi - Nhật - Mã Lai ... để chống lại Trung Cộng. Ngoài ra, VC Phùng Quang Thanh còn khẳng định thêm là “Chuyện tranh chấp Biển Đảo tại Thái Bình Dương là chuyên nội bộ của Việt Nam và Trung Cộng như chuyện cãi vả to nhỏ giữa vợ chồng, không một ai nên can thiệp vào”.

Mới đây ngày 1 tháng 6/2014 ông Nguyễn Đình Thắng gởi ra một bức tâm thư hoan hỉ báo tin vui là:(trích) “1. Vụ giàn khoan HD 981 tạo một cơ hội bất ngờ và hãn hữu để chúng ta đẩy nhanh tiến trình dân chủ hoá đất nước. Lý do là Việt Nam mất điểm tựa Trung Quốc. Trên nguyên tắc Hoa Kỳ không còn phải sợ Việt Nam ngả về Trung Quốc nếu mạnh tay đòi hỏi nhân quyền và dân chủ.(hết trích)

Xin trả lời ông Nguyễn Đình Thắng là VC Phùng Quang Thanh tuyên bố: “Việt Nam không Liên Minh Quân Sự với bất kỳ quốc Gia nào” và “Chuyện tranh chấp Biển Đảo tại Thái Bình Dương là chuyên nội bộ của Việt Nam và Trung Cộng như chuyện cãi vả to nhỏ giữa vợ chồng, không một ai nên can thiệp vào”.

Như vậy VN có mất điểm tựa với TC không?

Thứ hai ông bảo: “Trên nguyên tắc Hoa Kỳ không còn phải sợ Việt Nam ngả về Trung Quốc nếu mạnh tay đòi hỏi nhân quyền và dân chủ.

Mỹ sợ VN hồi nào Phùng Quang Thanh tuyên bố không liên minh quân sự với bất kỳ quốc gia nào thì hôm nay Mỹ phối hợp Quân sự với Tầu. Có nghĩa là gì thưa ông Tiến Sĩ Nhân Quyền: “Có nghĩa là mày không liên minh quân sự với tao thì tao phối hợp với cha mày. Như vậy thì Mỹ sợ csVN chỗ nào?

Sự việc không chính xác như vậy thì ông TS Nguyễn Đình Thắng lấy cái gì mà đẩy hay ông đang đẩy xe lăn cho Cù Huy Hà Vũ vào chính trường Hoa Kỳ biểu trưng cho một hình ảnh “khoan hồng nhân ái của VC” khi cho CHHV qua chữa bịnh ở Hoa Kỳ?

Con bài đẩy mạnh nhân quyền này có giống con bài Thỉnh Nguyện Thư năm nào với Trúc Hồ hay không? khi con số ký TNT mỗi ngày mỗi lên cao thì TS Nguyễn Đình Thắng hí hửng tuyên bố:“chiến dịch lịch sử tác động đến vận mạng dân tộc” !!?!!”

Cho đến khi vào White House thì TNT theo gió đi với mây trời mà chỉ còn lại là hình ảnh 2 tổ chức YVAL (Young Vietnamese American Leaders) và NOVAL (National Organization Of Vietnamese American Leaders) của ông trình diện. Không lẽ hai cái groups này lại là “chiến dịch lịch sử tác động đến vận mạng dân tộc !!?!!”

Hôm nay qua hình ảnh Cù Huy Hà Vũ, ông lại đẩy mạnh vấn đề dân chủ nhân quyền. Món hàng Nhân Quyền như chúng tôi đã trình bày. Đã bị bịp một lần qua Thỉnh Nguyện Thư Nhân Quyền thì cái Nhân Quyền hôm nay mà ông đang đẩy cũng không khác chi cái xe lăn đang chở người tàn tật mà thôi.

Như vậy cái kịch bản Tiếng Nói của người trong nước qua hình ảnh Cù Huy Hà Vũ và Tiếng Nói của người dân hải ngoại đã đủ điều kiện ắt có và đủ để TS Nguyễn Đình Thắng thành lập một tổ chức CFDV (Coalition for Free and Democratic Vietnam)? hay đây lại là một cáo áo mới ngoài mấy cái áo cũ hầu mong bán được kiếm chút lời ???

Thưa quí vị VC lừa bịp chúng ta 3 lần qua chiêu bài yêu nước. Xin quí vị đừng để bọn chính trị giá áo túi cơm lừa bịp quí vị lần thứ hai.

Không một ai còn toàn vẹn thân thể mà lại thích ngồi xe lăn cho người ta đẩy. Còn như quí vị thích ngồi xe lăn thì đó là một lựa chọn bất hạnh trong đời.

KHÔNG NÊN TIẾP TAY BẤT CỨ TỔ CHỨC GÌ DO NGUYỄN ĐÌNH THẮNG TỔ CHỨC

TS Nguyễn Phúc Liên trong bài viết “ĐẨY MẠNH QUẦN CHÚNG NỔI DẬY CÁCH MẠNG Ở VIỆT NAM“ đã có những câu mở đầu như sau:

=>CSVN MUỐN "HÓA GIẢI HÒA HỢP" ĐỂ TIẾP TỤC KÉO DÀI CƠ CHẾ TỘI PHẠM.
=>NHỮNG TÊN HỌAT ĐẦU CHÍNH TRỊ TRONG & NGOÀI NƯỚC TIẾP TAY VỚI "HÒA GIẢI HÒA HỢP" LÀ TÒNG PHẠM VỚI TỘI ÁC CSVN.
=>ĐỪNG ĐÁNH ĐĨ HAI CHỮ NHÂN QUYỀN ĐỂ THỰC HIỆN KẾ HOẠCH "HÒA GIẢI HÒA HỢP" TỘI LỖI CỦA CSVN.
=>SỬ DỤNG MỘT SỐ DÂN BIỂU, NGHỊ SĨ MỸ NHÂN DANH NHÂN QUYỀN ĐỂ ÁP ĐẶT "HÒA GIẢI HÒA HỢP" LÊN ĐẦU DÂN TỘC VIỆT NAM LÀ VIỆC LÀM BỈ ỔI.

Cuối cùng xin thưa cùng quí vị. Chúng ta ai ai cũng quan tâm đến tình hình đất nước nên bao giờ cũng trông chờ và ngóng đợi. Hy vọng một ngày nào đó có tin từ quê nhà là người dân Việt Nam đã chấm dứt được một chế độ độc tài cộng sản. Vì lẽ đó mà quí vị không ngần ngại trải dâu nuôi tằm. Nhưng những con tằm mà quí vị đang cho ăn lá dâu đó nó không còn nhả ra tơ lụa như quí vị mong đợi, mà nó nhả ra toàn lá dâu.

Như vậy sự hiện hữu của nó không còn hữu ích nữa.

Tôn Nữ Hoàng Hoa



Wednesday, June 11, 2014

Hành trình lá cờ Đỏ - Trần Gia Phụng

Hành trình lá cờ Đỏ

Trần Gia Phụng

Trong thời gian gần đây, nhân các cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lăng của người Việt khắp nơi ở hải ngoại, trong khi những lá cờ vàng tung bay rợp trời chung quanh quả đất để phản đối Trung Quốc, thì ở một vài nơi cũng xuất hiện lá cờ đỏ của chế độ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Lá cờ nầy đã trải qua cuộc hành trình như sau:

1. THUỞ BAN ĐẦU

Lá cờ đỏ xuất hiện công khai trước quần chúng lần đầu ngày 17-8-1945 tại Hà Nội trong cuộc mít-tinh do Tổng hội công chức tổ chức tại Nhà hát lớn nhằm ủng hộ chính phủ Trần Trọng Kim. Khi các diễn giả đang nói chuyện, thì một cán bộ mặt trận Việt Minh (VM) mà người ta không biết tên, ở trên lầu Nhà hát lớn quăng xuống một lá cờ đỏ sao vàng. Lúc đó cờ nầy là cờ của VM. Thế là cán bộ VM giương cao lá cờ nầy lên và mọi người cùng nhau theo người dẫn đầu, biểu tình ủng hộ VM.

Việt Minh là tên tắt của Việt Nam Độc Lập Đồng Minh Hội do Hồ Học Lãm thành lập ở Trung Hoa năm 1936. Hồ Học Lãm có bí danh là Hồ Chí Minh, già yếu, ít hoạt động nên nhóm cộng sản (CS) do Nguyễn Ái Quốc cầm đầu ở Trung Hoa chiếm dụng danh xưng của hội nầy; và từ năm 1942 Nguyễn Ái Quốc cũng chiếm dụng luôn tên Hồ Chí Minh của Hồ Học Lãm. Từ đó, đảng Cộng Sản Đông Dương (CSĐD) bí mật điều khiển VM, nhưng rất ít người biết, nên lúc đó đại đa số dân chúng Việt Nam vẫn lầm tưởng Hồ Chí Minh và VM là những người quốc gia yêu nước chân chính.

Với biểu tượng cờ đỏ sao vàng, nêu cao khẩu hiệu tranh đấu giành độc lập, chống Pháp, diệt Nhật, VM tiếp tục tổ chức biểu tình ngày 19-8-1945, chiếm Bắc bộ phủ (phủ toàn quyền Pháp cũ), cướp chính quyền Hà Nội. Vua Bảo Đại ở Huế tuyên bố thoái vị ngày 25-8-1945, giao quyền cho VM.

Hồ Chí Minh lập chính phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ngày 2-9-1945, quốc kỳ là cờ đỏ sao vàng. Trong lễ ra mắt, Hồ Chí Minh đưa ra ba lời thề quyết tâm chống Pháp. Tuy nhiên, khi quân Pháp xuất hiện ở Bắc Kỳ vào đầu tháng 3-1946, Hồ Chí Minh không giữ lời thề, mà lại thỏa hiệp với Pháp, ký hiệp định Sơ bộ ngày 6-3-1946, rồi ký Tam ước ngày 14-9-1946, hợp thức hóa việc Pháp trở lại Việt Nam.

Tiếp đó, Pháp tăng quân ở Hà Nội, uy hiếp VM và đòi kiểm soát an ninh Hà Nội. Việt Minh không thể bỏ trốn ra khỏi Hà Nội một cách nhục nhã, nên Hồ Chí Minh họp Trung ương đảng Cộng Sản ngày 18-12-1946, quyết định phát động chiến tranh chống Pháp ngày 19-12-1946 để thoát thân khỏi Hà Nội một cách chính đáng.

Chống ngoại xâm là truyền thống lâu đời của người Việt Nam. Nay theo lời kêu gọi kháng chiến của VM, dân chúng Việt Nam nô nức lên đường đáp lời sông núi vì lòng yêu nước, thương nòi, chứ hoàn toàn không nghi ngờ và không hay biết những âm mưu và thủ đoạn mà lúc đó VM giấu kín. Nhờ vậy cờ đỏ sao vàng đi hàng đầu trong đoàn quân kháng chiến chống Pháp, khá được dân chúng hâm mộ. (Theo lời kể của những người lớn tuổi còn sống.)

Khi chiến tranh khởi phát cuối năm 1946, lực lượng VM yếu thế, chạy dài và rút lui lên rừng núi hay vào bưng biền. Tuy nhiên, từ đầu năm 1949, tình hình thay đổi khi đảng CS Trung Quốc (CSTQ) bắt đầu thắng thế, tiến xuống phía nam Trung Quốc. Từ đó, CSTQ, tăng cường giúp đỡ VM. Càng ngày, VM càng mạnh dần và bắt đầu mở cuộc phản công.

Vào giữa năm 1949, VM theo kiểu CSTQ, mở phong trào thi đua “Rèn cán chỉnh quân”, và “Rèn cán chỉnh cơ”, tức rèn luyện cán bộ, chỉnh đốn quân đội hay chỉnh đốn cơ quan. (Nghiêm Kế Tổ, Việt Nam máu lửa, Los Alamitos, CA: Nxb. Xuân Thu tái bản, 1989, tt. 205, 421.) Hai phong trào nầy không mấy thành công và được VM tiếp nối bằng phong trào "Chỉnh huấn" năm 1950.

Cũng theo mô thức của CSTQ, phong trào “Chỉnh huấn” nhằm thanh lọc đảng viên, củng cố tư tưởng chuyên chính vô sản, và hỗ trợ cho Cuộc cải cách ruộng đất (CCRĐ). Theo cộng sản, chỉnh huấn là tự phê, tự kiểm, có nghĩa là tự suy nghĩ và nhận xét về những tư tưởng, hành động cũ của mình trong đời sống đã qua, không thích hợp với đường lối cộng sản. Những tư tưởng và hành động nầy bị xem là sai lầm, tội lỗi, được từng cá nhân tự giác ngộ, tự khai và tự đề ra những biện pháp sửa chữa.

Nói cách khác, chỉnh huấn là đoạn tuyệt với quá khứ và tự nguyện sống theo nguyên tắc cộng sản, hay cũng theo ngôn từ cộng sản là lột xác để trở thành con người cộng sản. Phong trào chỉnh huấn gây nhiều điêu đứng cho giới trí thức, văn nghệ sĩ. Một trong những điêu đứng rất mỉa mai, như lời một đảng viên cộng sản cao cấp ở miền Nam là Nguyễn Văn Trấn viết, đó là: "Họ nói khổ sở không phải là nói ra lỗi lầm, mà khổ sở là phải bịa ra lỗi lầm để bản kiểm thảo được coi là thành khẩn." (Nguyễn Văn Trấn, Viết cho mẹ và quốc hội, Nxb. Văn Nghệ [tái bản], California, 1995, tr. 173.)

Trong khi đó, với giới nông dân, VM không ra ngoài bài bản của Trung Quốc, mở cuộc CCRĐ, lúc đầu nhẹ tay để mỵ dân, nhất là trong thời gian còn chiến tranh. Khi Trung Quốc viện trợ dồi dào, VM càng ngày càng thắng thế trên chiến trường, VM không còn cần tài lực của giới địa chủ, thì VM tăng cường CCRĐ, mạnh mẽ đấu tố địa chủ. Nơi nào ít có hay không có địa chủ thì đôn các phú nông hay trung nông lên thành địa chủ để đấu tố theo lệnh của cố vấn Trung Quốc.

Do cuộc tranh đấu giai cấp, VM càng ngày càng để lộ bản chất cộng sản. Thế là thời kỳ trăng mật khởi nghĩa đã qua, lá cờ đỏ không còn được che đậy, mà để lộ nguyên hình là lá cờ CS.

2. ĐI ĐẾN TOÀN TRỊ

Năm 1949 xảy ra hai biến cố quan trọng.

1. Chính thể Quốc Gia Việt Nam do cựu hoàng Bảo Đại thành lập ngày 14-6, quy tụ những thành phần chống cộng sản. Những người không cộng sản hay theo chủ nghĩa dân tộc, hồi cư về thành phố, sống dưới chính thể Quốc Gia Việt Nam.

2. Mao Trạch Đông tuyên bố thành lập Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc ngày 1-10. Đảng Cộng Sản Trung Quốc tăng cường viện trợ mạnh mẽ cho VM cả về lý thuyết lẫn súng ống, võ khí.

Nhờ sự giúp đỡ của Liên Xô và Trung Quốc, CSVN thành công năm 1954. Hiệp định Genève (20-7-1954) chia hai đất nước, tái lập hòa bình. Việt Minh CS cai trị phía bắc vĩ tuyến 17. Để ổn định xã hội Bắc Việt, ở thành phố CS mở cuộc cải tạo công thương nghiệp, đồng thời chận đứng phong trào đòi hỏi tự do sáng tác của giới văn nghệ sĩ. Ở nông thôn, CS mở lại cuộc CCRĐ.

Trong cuộc cải tạo công thương nghiệp ở thành phố, CS thi hành kế hoạch công tư hợp doanh, nghĩa là tư nhân đưa cơ sở riêng của mình đang kinh doanh, vào hợp doanh với nhà nước. Tất cả mọi doanh gia đều phải vào công tư hợp doanh. Nhà nước không bỏ vốn, chỉ đứng ra tổ chức ban quản lý để điều hành. Mỗi lần một cơ sở tư nhân bước vào quốc doanh, việc đầu tiên là lá cờ đỏ được treo lên tại trụ sở kinh doanh, chứng tỏ là nhà nước đã quản lý cơ sở nầy. Cách thức công tư hợp hoanh nầy sẽ tái diễn ở Nam Việt Nam sau năm 1975.

Cuộc đàn áp văn nghệ sĩ không cần viết lại ở đây. Vụ án Nhân văn Giai phẩm quá nổi tiếng. Chỉ xin nhắc lại lá cờ đỏ trở thành nỗi ám ảnh kinh hoàng của văn nghệ sĩ đến nỗi thi sĩ Trần Dần đã thốt ra: “Tôi bước đi / không thấy phố / không thấy nhà / chỉ thấy mưa sa / trên màu cờ đỏ...”

Ở nông thôn, CS mở lại cuộc CCRĐ, tất cả mọi nông dân phải đưa đất đai của mình vào hợp tác xã nông nghiệp do nhà nước quản lý. Dân chúng chẳng những mất đất mà còn mất mạng nữa. Cho đến nay, số lượng nạn nhân thực sự bị giết trong cuộc CCRĐ chưa được đảng CSVN loan báo chính thức. Số liệu phỏng chừng từ 150,000 đến 200,000 người.

Trong CCRĐ, điều mà người dân lo sợ nhất là những cuộc đấu tố tại các tòa án nhân dân. Việc xét xử không dựa trên luật pháp, mà chỉ theo quyết định tại chỗ của đội CCRĐ, gồm những người do đảng Lao Động (tức đảng CSVN) lập ra. Nạn nhân bị xỉ vả, chửi mắng, phóng uế, bỏ đói khát, phơi nắng mưa, tra khảo. Con tố cha. Vợ tố chồng. Anh chị em tố nhau. Luân thường đạo lý đảo điên, văn hóa suy đồi.

Mỗi lần mở tòa án nhân dân để đấu tố, ban CCRĐ cho đánh trống chiêng ầm ỷ và lá cờ đỏ được giương cao lên để lấy khí thế. "Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ,/ Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong,/ Cho Đảng bền lâu, cùng rập bước chung lòng,/ Thờ Mao chủ tịch, thờ Sít-ta-lin bất diệt." (Thơ Tố Hữu) (Hoàng Văn Chí, Trăm hoa đua nở trên đất Bắc, Mặt trận Bảo vệ Tự do Văn hóa, Sài Gòn 1959, tr. 22.)

Theo một tài liệu trong nước (không phải của nhà nước CSVN), thì số địa chủ, phú nông bị giết trong cuộc CCRĐ năm 1955-1956 ở Bắc Việt lên đến 172,000 người. (Đặng Phong, Lịch sử kinh tế Việt Nam 1945-2000, tập II, Hà Nội, Nxb. Khoa Học Xã Hội, tr. 85.) Đó là chưa kể những người bị tù đày, bị gởi vào các trại cải tạo, bị sỉ nhục cả gia đình, bị đuổi việc, đuổi học, con cái bị người ngoài xa lánh. Trong suốt lịch sử Việt Nam, chưa có cuộc diệt chủng nào lớn hơn cuộc CCRĐ lần nầy của đảng LĐ.

Tất cả những chủ trương trên đây chỉ nhắm mục đích duy nhất là tóm thâu quyền lực toàn trị vào tay đảng LĐ tức đảng CSVN, bất chấp đạo lý dân tộc, bất chấp tội ác phi nhân. Lá cờ đỏ là thế đó.

3. LỚN NHẤT VÀ LẠ LÙNG NHẤT TRONG LỊCH SỬ

Chiếm được một nửa đất nước năm 1954, Hồ Chí Minh và đảng CS vẫn nuôi ý định tiếp tục chiến tranh chống miền Nam, quyết tâm làm chủ hoàn toàn Việt Nam và thực hiện nhiệm vụ quốc tế với Liên Xô và Trung Quốc.

Nguyên trước khi ký kết hiệp định Genève ngày 20-7-1954 chia hai đất nước, Hồ Chí Minh triệu tập hội nghị lần thứ 6 của Ban chấp hành Trung ương đảng Lao Động (Khóa II) ngày 15-7-1954, trình bày mục tiêu chiến đấu mới của CSVN. Hồ Chí Minh tuyên bố: “Mỹ không những là kẻ thù của nhân dân thế giới mà Mỹ đang biến thành kẻ thù chính và trực tiếp của nhân dân Việt Miên Lào... Mũi nhọn của ta cũng như mũi nhọn của thế giới đều chĩa vào Mỹ...” (Hồ Chí Minh toàn tập, tập 7: 1953-1955, xuất bản lần thứ hai, Hà Nội: Nxb. Chính Trị Quốc Gia, 2000, tt. 314-315). Chủ trương chĩa mũi nhọn vào Mỹ làm nhiệm vụ quốc tế về sau được Lê Duẫn khẳng định: “Ta đánh Mỹ là đánh cho cả Trung Quốc, cho Liên Xô”. (Nguyễn Mạnh Cầm (ngoại trưởng CSVN từ 1991 đến 2000) trả lời phỏng vấn BBC ngày 24-1-2013.)

Muốn tiếp tục chiến tranh, Bắc Việt cần được viện trợ từ các nước cộng sản, nhất là Liên Xô và Trung Quốc, nên Bắc Việt cần phải lấy lòng hai nước nầy để cầu xin viện trợ. Cơ hội tốt là vào ngày 4-9-1958, Trung Quốc ra tuyên cáo xác định hải phận của Trung Quốc là 12 hải lý. Tuyên cáo gồm 4 điểm, trong đó điểm 1 và điểm 4 cố ý lập lại và mặc nhiên khẳng định chắc chắn rằng hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa (vốn của Việt Nam) thuộc chủ quyền của Trung Quốc và gọi theo tên Trung Quốc là Xisha [Tây Sa tức Hoàng Sa] và Nansha [Nam Sa tức Trường Sa].

Tuyên cáo xác định hải phận là chuyện của Trung Quốc. Không nước nào trên thế giới trả lời bản tuyên cáo nầy trừ Bắc Việt. Ngày 14-9-1958, không có gì bắt buộc phải trả lời, thủ tướng Bắc Việt Phạm Văn Đồng, với sự đồng ý của Hồ Chí Minh và bộ Chính trị đảng Lao Động (tức đảng CSVN), gởi công hàm cho Trung Quốc “ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1958 của Chính phủ nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc”. Điều nầy có nghĩa là nhà nước Bắc Việt cộng sản tự động công nhận hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là của Trung Quốc theo điểm 1 và điểm 4 của tuyên cáo Trung Quốc. Trong lịch sử, so với Trần Ích Tắc (nhà Trần), Lê Chiêu Thống (nhà Hậu Lê) thì việc nhượng đảo do tổ tiên để lại của Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng và đảng LĐ là tội phản quốc lớn lao hơn nhiều.

Với chủ trương chĩa mũi dùi vào Mỹ, Đại hội III đảng Lao Động năm 1960 quyết định phát động chiến tranh chống miền Nam, chống Mỹ cứu nước. Thật là khôi hài ở chỗ lúc đó (1960) Mỹ chưa đưa quân vào miền Nam Việt Nam. Quân Mỹ chỉ vào miền Nam Việt năm 1965, nhằm giúp Nam Việt sau khi Bắc Việt xâm lăng Nam Việt. Năm 1960, quân Mỹ chưa có mặt mà tại sao lại chống Mỹ cứu nước?

Vì tham vọng quyền lực và vì làm nhiệm vụ quốc tế mà đảng LĐ phát động chiến tranh 1960-1975, cướp đi hàng triệu sinh mạng Việt Nam và làm cho đất nước đổ vỡ tan tành. Sau ngày 30-4-1975, khi lá cờ đỏ xuất hiện ở các thành phố miền Nam Việt Nam, hàng triệu người bỏ nước ra đi tìm tự do. Khoảng nửa triệu người Việt bỏ mình trên Biển Đông. Biển Đông trở thành nghĩa địa biển lớn nhất thế giới, ghi dấu thêm thành tích tội ác của CS.

Sau khi khối cộng sản Đông Âu và Liên Xô sụp đổ, Trung Quốc là cường quốc cộng sản số 1. Đảng CSVN quay qua cầu cạnh Trung Quốc. Hội nghị Thành Đô (Chengdu), thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên (Sichuan) vào hai ngày 3 và 4-9-1990 giữa Giang Trạch Dân (Jiang Zemin) và Lý Bằng (Li Peng), đại diện Trung Quốc và Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Phạm Văn Đồng (đại diện Việt Nam), ký kết “Kỷ yếu hội nghị đồng thuận bình thường hóa quan hệ hai nước”, nhưng nội dung không được công bố.

Vì không công bố nội dung, nên phía Trung Quốc dùng lý của kẻ mạnh, giải thích mật ước Thành Đô theo chủ trương của Trung Quốc. Đây không khác gì là một hình thức bán nước không văn tự lạ lùng nhất trong lịch sử Việt Nam. Dân tộc Việt Nam phải gánh chịu hậu quả của một mật ước mà mình không biết gì cả.

Rõ ràng với việc nhượng đảo, việc bán nước không văn tự ở Thành Đô, lá cờ đỏ không thể chạy tội phản quốc lớn lao, lạ lùng nhất trong lịch sử Việt Nam.

4. TẠI SAO Ở HẢI NGOẠI?

Như thế, hiểm họa Trung Quốc ngày nay là do tội phản quốc của Hồ Chí Minh, của Phạm Văn Đồng, của Nguyễn Văn Linh, nói chung là của đảng CSVN, rước voi về giày mồ. Khi nhận thấy Trung Quốc càng ngày càng hoành hành, luật sư trẻ Lê Chí Quang viết bài “Hãy cảnh giác với Bắc triều” và đưa lên mạng lưới toàn cầu ngày 1-10-2001, thì anh bị bắt giam vào tháng 2-2002.

Từ đó, tất cả những ai viết những gì chống Trung Quốc đều bị bắt giam. Danh sách rất dài, kể ra đây sợ thiếu. Chỉ xin đưa ra vài trường hợp tiêu biểu. Năm 2011, nhạc sĩ Việt Khang sáng tác hai bài “Anh là ai?”“Việt Nam tôi đâu?” cũng bị cầm tù. Năm 2013, nữ sinh viên Nguyễn Thị Phương Uyên bị đưa ra tòa án chỉ vì câu viết “Tàu khựa cút khỏi Biển Đông”...

Ngày 2-5-2014, Trung Quốc đem giàn khoan 981 đến cắm tại vùng biển gần đảo Tri Tôn trong quần đảo Hoàng Sa, khiến chân chúng trong nước uất ức nổi lên biểu tình rầm rộ chống Trung Quốc. Nhà cầm quyền CSVN lo ngại, cho lồng người vào đoàn biểu tình để phá đám. Kẻ lạ cũng lợi dụng biểu tình để cướp giật, phá hoại những cơ sở sản xuất của Đài Loan và Nhật Bản. Thế là dựa vào đó, nhà nước CS liền dẹp các cuộc tụ tập đông người, cho công an giả dạng du côn hành hung, đánh phá đám đông đả đảo Trung Quốc.

Vừa làm tay sai cho Trung Quốc, vừa lo sợ áp lực của Trung Quốc, nhà cầm quyền CSVN không cho phép biểu tình chống Trung Quốc ở trong nước, nhưng trong tháng vừa qua, tại sao lại có các cuộc biểu tình ở hải ngoại mang cờ đỏ của chế độ Hà Nội chống Trung Quốc xâm lăng?

Thứ nhất, phải kể là có nhiều du học sinh Việt thực lòng yêu nước, cảm thấy uất hận khi đất nước bị xâm lăng, nên muốn tổ chức hoặc tham gia biểu tình để chống Trung Quốc.

Thứ hai, nhà cầm quyền Hà Nội muốn nhân cơ hội nầy, kích động lòng yêu nước nhằm cầu hòa tức hòa giải hòa hợp với Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hải Ngoại.

Thứ ba, đây là yếu tố chính, nhà cầm quyền Hà Nội muốn nhân cơ hội nầy trình làng lá cờ đỏ của CS với Cộng đồng và với thế giới. Từ trước đến nay, lá cờ đỏ chỉ du dú trong các Tòa đại sứ hay các Tòa lãnh sự CSVN trên thế giới. Đây là hoàn cảnh thuận tiện hiếm có để lộ diện. Cần chú ý là trong cộng đồng người Việt hải ngoại, có khá nhiều thanh thiếu niên sinh trưởng ở nước ngoài, chưa thấy lá cờ đỏ của CS.
Sau các cuộc biểu tình cờ đỏ ở Đức, Pháp, Canada ... thì báo chí, đài phát thanh, đài truyền hình trong nước tuyên truyền rộng rãi rằng đây là cộng đồng người Việt ở nước ngoài biểu tình chống Trung Quốc với cờ đỏ cầm tay. Khi loan tin nầy, báo nào ở trong nước cũng nhấn mạnh các chữ “Cộng đồng người Việt ngoài nước”. Dân chúng trong nước đọc, xem hay nghe các bản tin nầy, sẽ lầm tưởng rằng cộng đồng người Việt hải ngoại cầm cơ đỏ biểu tình, trong khi thật sự chỉ có một số du học sinh và nhân viên các Tòa đại sứ hay lãnh sự CS mới cầm cơ đỏ mà thôi.

Riêng tại Montreal, trong cuộc biểu tình cờ đỏ ngày 25-5-2014, khi được hỏi lý do tham dự biểu tình thì một nữ du học sinh bảo rằng đây là lệnh của Tòa đại sứ Việt Nam ở Ottawa, vì số du học sinh Việt Nam ở Montreal đông nhất ở Canada, khoảng 200 người, chưa kể nhân viên của nhà nước CS và gia đình. Đặc biệt là truyền thông trong nước đưa tin nầy, mà quên không đưa thêm tin là phía bên kia đường, đối diện với nhóm biểu tình cờ đỏ, cũng có một đoàn biểu tình tự phát của dân địa phương, đưa cao khẩu hiệu là CSVN bán nước, đàn áp nhân quyền ...

Tại Ottawa ngày 31-5-2014, cũng câu hỏi đó, thì một du sinh trả lời: “Thật khổ tâm cho tụi em, lệnh của Tòa đại sứ, không đi biểu tình thì không được, mà đi biểu tình thì tụi em lại cũng sợ, vì các Tòa đại sứ Tàu cũng như Việt đều có máy quay phim trá hình như các ngọn đèn, đặt trước Tòa đại sứ, lén thu hình tất cả những ai đứng trước hay đi vào Tòa đại sứ. Lại có tình báo Trung Quốc lẫn lộn trong đám du học sinh của tụi em nữa. Tình báo Trung Quốc biết được thì cũng nguy hiểm cho gia đình tụi em ở Việt Nam và nguy hiểm cho chính tương lai của tụi em vì sau nầy về Việt Nam làm việc, làm sao giao thiệp với các cơ quan Trung Quốc. Mấy ông lớn còn sợ Trung Quốc, huống gì là tụi em. Xin thông cảm cho tụi em.”

Riêng tại Toronto, khi Hội Ái Hữu Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức Ontario cùng Ủy Ban Yểm Trợ Phong Trào Dân Chủ Quốc Nội Toronto dưới lá cờ Vàng tổ chức biểu tình chống Trung Quốc xâm lăng ngày 11-5-2014 trước Tòa lãnh sự Trung Quốc, thì có một số du học sinh Việt Nam xin tham dự. Ban tổ chức đưa lá cờ Vàng cho các em cầm, thì các em tâm sự: “Vì yêu nước, tụi cháu đến tham dự, nhưng tụi cháu không dám cầm cờ Vàng, sợ bị chụp hình thì Tòa đại sứ đuổi về. Tụi cháu chỉ cầm biểu ngữ chống Trung Quốc mà thôi”. Ban tổ chức rất hoan hô tinh thần của các em.

Anh chị em du học sinh rất có tinh thần yêu nước, nhưng anh chị em hãy chú ý là chính lá cờ đỏ đã rước Trung Quốc vào Việt Nam, cũng chính lá cờ đỏ đàn áp người trong nước viết bài hay biểu tình chống Trung Quốc, thế thì tại sao ở hải ngoại các Tòa đại sứ và lãnh sự CSVN tổ chức biểu tình chống Trung Quốc? Nói trắng ra, đây là âm mưu của CSVN nhắm nhân cơ hội nầy ra mắt lá cờ đỏ của CSVN. Xin anh chị em đừng dễ dàng để các Tòa đại sứ lợi dụng làm công cụ trình diễn lá cờ đỏ sao vàng là lá cờ máu của chế độ diệt chủng và bán nước. Như thế, anh chị em sẽ bị mang tiếng đồng lõa với chế độ CSVN.

Anh chị em bị nhồi sọ từ nhỏ ở trong nước. Chuyển đổi tư tưởng là một quá trình khó khăn và lâu dài. Tuy nhiên, ra nước ngoài du học, có cơ hội học cao hiểu rộng, đọc nhiều sách báo, tiếp xúc rộng rãi, anh chị em có dịp so sánh các chế độ dân chủ trên thế giới với chế độ hiện nay ở trong nước, tại sao anh chị em không nghĩ rằng đã đến lúc anh chị em phải dứt khoát với lá cờ đỏ, là lá cờ của đã trải qua một hành trình đầy tội ác với chế độ CSVN, một chế độ độc tài, tàn bạo, phi nhân, diệt chủng và phản quốc?

Có thể vì hoàn cảnh du học sinh, anh chị em chưa làm gì được, thì khi về nước, anh chị em hãy cùng với dân tộc tranh đấu giải thể lá cờ đỏ và chế độ CSVN. Nếu không, Việt Nam sẽ không thoát khỏi nguy cơ Hán thuộc trong thời gian sắp đến.

Trần Gia Phụng


Cộng Đồng Người Việt Tự Do Úc Châu
Vietnamese Community in Australia
PO Box 200 Canley Heights NSW 2166
Tel: 0416 088 782 Email: trivo@ozemail.com.au

QUYẾT NGHỊ CỦA ĐẠI HỘI LẦN THỨ 22
CỦA CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT TỰ DO ÚC CHÂU

Đại Hội lần thứ 22 của Cộng Đồng Người Việt Tự Do Liên Bang Úc Châu (CĐNVTD/UC) họp tại Canberra vào ngày 6, 7 và 8 tháng 6 năm 2014, sau khi thảo luận và nghiên cứu kỹ lưỡng các vấn đề và nhu cầu liên quan đến CĐNVTD tại Úc Châu và tình trạng vi phạm nhân quyền và dân chủ của người dân Việt Nam tại quốc nội, đã đồng thuận những quyết định sau đây:
  1. Khẳng định lập trường của CĐNVTD/UC là không chấp nhận cộng tác, đối thoại, hòa hợp, hòa giải với chế độ Cộng Sản Việt Nam (CSVN) dưới bất cứ hình thức nào.

  2. Về Nghị Quyết 36 của nhà cầm quyền CSVN:

    2.1 Cực lực lên án những âm mưu xâm nhập và phá hoại của nhà cầm quyền CSVN qua Nghị Quyết 36, chẳng hạn như việc tổ chức các buổi triển lãm văn hóa, trình diễn văn nghệ có nghệ sĩ từ Việt Nam sang, nhằm tạo mâu thuẫn, gây chia rẽ, hoang mang và xáo trộn trong CĐ người Úc gốc Việt.

    2.2 Tùy hoàn cảnh, điều kiện và tình huống tại mỗi tiểu bang và lãnh thổ, áp dụng phương cách khác nhau để chống lại Nghị Quyết 36.

  3. Bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam và tiếp tục tranh đấu cho một tiến trình dân chủ hóa Việt Nam:

    Thành lập những Ủy Ban Đặc Nhiệm để nghiên cứu, vận động chánh giới tổ chức và điều hợp các chương trình cũng như thường xuyên cập nhật và trợ giúp Ban Chấp Hành CĐNVTD/UC trong việc hỗ trợ đồng bào trong nước chống ngoại xâm và góp phần bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ và lãnh hải và tiến trình dân chủ hóa của Việt Nam.

  4. Về sự tham gia của giới trẻ vào các sinh hoạt của cộng đồng Việt Nam và chính mạch:

    Tiếp tục lưu tâm và trợ giúp các hội sinh viên học sinh và những hội đoàn trẻ khác của CĐNVTDUC, trong các sinh hoạt của họ. Khuyến khích, tạo cơ hội và điều kiện cho giới trẻ tham gia vào các sinh hoạt của Cộng Đồng.

  5. Tổ chức sinh hoạt đấu tranh nhân ngày Quốc Hận lần thứ 40 và kỷ niệm 40 năm hội nhập thành công vào xã hội Úc.
Kêu gọi tất cả các Ban Chấp Hành của các tiểu bang và lãnh thổ Úc Châu, tùy theo khả năng và hoàn cảnh, tổ chức sinh hoạt đấu tranh nhân ngày Quốc Hận lần thứ 40 và kỷ niệm 40 năm hội nhập thành công vào xã hội Úc.

Làm tại Canberra ngày 8 tháng 6 năm 2014,

LS Võ Trí Dũng, Chủ Tịch CĐNVTD/LBUC
Tiến Sĩ Hà Cao Thắng, Chủ Tịch CĐNVTD/NSW
Ông Nguyễn Văn Bon, Chủ Tịch CĐNVTD/VIC
Bác sĩ Bùi Trọng Cường, Chủ Tịch CĐNVTD/QLD
Ông Đoàn Công Chánh Phú Lộc, Chủ Tịch CĐNVTD/SA
Bác sĩ Nguyễn Anh Dũng, Chủ Tịch CĐNVTD/WA
Ông Lê Công, Chủ Tịch CĐNVTD/ACT
Ông Lê Tấn Thiện, Chủ Tịch CĐNVTD/NT
Bà Trần Hương Thủy, Chủ Tịch CĐNVTD/Wollongong


Tân Ban Chấp Hành Cộng Đồng Người Việt Tự Do Liên Bang Úc Châu Nhiệm Kỳ 2014-2016

Cộng Đồng Người Việt Tự Do Úc Châu
Vietnamese Community in Australia
PO Box 200 Canley Heights NSW 2166
Tel: 0416 088 782 Email: trivo@ozemail.com.au

THÔNG BÁO CỦA CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT TỰ DO LIÊN BANG ÚC CHÂU

V/v: Danh sách Tân Ban Chấp Hành Cộng Đồng Người Việt Tự Do Liên Bang Úc Châu Nhiệm Kỳ 2014-2016



Đại Hội Cộng Đồng Người Việt Tự Do Úc Châu lần thứ 22 đã diễn ra tại thủ đô Canberra vào hai ngày 7 và 8 tháng 6 năm 2014. Đại biểu của các Tiểu bang và Lãnh thổ đã bầu một tân Ban Chấp Hành cho nhiệm kỳ 2014-2016. Thành viên của tân Ban Chấp Hành gồm có:

Chủ tịch:                            Luật sư Võ Trí Dũng (NSW)
Phó Chủ tịch Nội Vụ:       Bác sĩ Nguyễn Anh Dũng (WA)
Phó Chủ Tịch Ngoại Vụ: Tiến sĩ Hà Cao Thắng (NSW)
Tổng Thư Ký:                   Ông Nguyễn Thế Phong (VIC)
Thủ Quỹ:                          Bà Trần Hương Thuỷ (Wollongong)
Đại Hội Cộng Đồng Người Việt Tự Do lần thứ 23 sẽ được tổ chức tại Wollongong năm 2016.

Xin trân trọng thông báo,

Nguyễn Thế Phong
Tổng Thư Ký




Tuesday, June 10, 2014

Câu chuyện Cờ Vàng, Cờ Đỏ - Cấn Bích Ngọc

Câu chuyện Cờ Vàng, Cờ Đỏ

Cấn Bích Ngọc
(Montreal-Canada)

Các bạn trẻ Việt Nam thân mến,

Khi tôi viết những dòng này thì đất nước chúng ta đã chìm vào bóng đêm. Nhưng tôi biết từ mấy tuần qua nhiều bạn đã thao thức bao đêm dài trong bồn chồn lo lắng về tương lai của quê hương Việt Nam yêu dấu.

Từ ngày 2/5/2014, dàn khoan Hải Dương ngự trị trên vùng thềm lục địa, vùng đặc quyền kinh tế VN như một sự thách thức của Hán Cộng đối với VN.

Sự kiện dàn khoan Hải Dương đã đưa tâm thức người Việt Nam khắp năm châu về chung một mối. Chúng ta cùng chia sẻ nỗi lo sợ Hán Hoá bởi tham vọng Bắc Kinh quá lớn. Tương phản với phản ứng yếu ớt chiếu lệ của nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam, đông đảo đồng bào trong và ngoài nước đã liên tiếp biểu tình phản đối thái độ hung hãn của Trung Cộng. Nhưng hiếm khi nào chúng ta thấy hai màu cờ song hành bởi tuyệt đại đa số người Việt tỵ nạn luôn trung thành với lá cờ vàng, cương quyết không đứng bên lá cờ đỏ sao vàng trong mọi tình huống mặc dù CSVN rất muốn điều ngược lại để có thể dàn lên tấm kịch hoà hợp hòa giải.

Ở quê nhà, chắc các bạn tự hỏi tại sao chúng tôi lại mâu thuẫn trong lời nói và hành động? Chúng tôi đã không ngừng xác nhận sẽ luôn đồng hành với người dân quốc nội, sẽ luôn hỗ trợ vô điều kiện những cuộc tranh đấu cho tự do dân chủ tại quê nhà. Nhưng tại sao, người Việt hải ngoại không bao giờ chấp nhận lá cờ sao vàng trên biển máu?

Câu chuyện bất tương đồng giữa cờ vàng Quốc Gia và cờ đỏ Cộng Sản là một câu chuyện dài nhiều đau thương của một dân tộc bất hạnh mà tôi sẽ cố gắng kể lại cho các bạn.

Lá cờ vàng ba sọc đỏ đã xuất hiện đầu tiên vào thời vua Thành Thái năm 1890 đến năm 1920. Nền vàng dựa theo màu cờ của Trưng Triệu ngày xưa. Không chỉ thế, màu vàng là màu truyền thống của lá quốc Kỳ Việt Nam qua nhiều triều đại lịch sử suốt hàng ngàn năm qua. Vào năm 1948, lá cờ vàng ba sọc đỏ tái xuất hiện trên toàn quốc. Sau đó trở thành lá quốc Kỳ của miền Nam Việt Nam đến tháng tư, 1975. Lá cờ vàng đã có xuất xứ rõ ràng và mang truyền thống nối tiếp của dân tộc. Ba sọc đỏ tượng trưng ba miền Trung Nam Bắc cùng luân lưu dòng máu Lạc Hồng

Ngược lại, lá cờ đỏ sao vàng mang sắc màu của quốc tế cộng sản, xuất xứ từ Phúc Kiến Trung Hoa, biểu hiện cho độc tài đảng trị , phi dân tộc. Màu cờ đỏ tượng trưng cho màu máu với duy nhất một ngôi sao vàng phản ảnh thực tế một đảng Cộng Sản độc tài sống trên biển máu nhân dân. Rõ ràng quốc kỳ của Việt Nam hiện nay chẳng có chút liên quan đến với truyền thống lịch sử, văn hóa của dân tộc Việt ta. Từ xuất xứ, lá cờ đã mang bản chất lai căng, vong bản. (1)

Lá cờ đỏ sao vàng đã xuất hiện vào năm 1945 khi Hồ Chí Minh lợi dụng lòng yêu nước chống thực dân Pháp để cướp chính quyền. Ngày 2 tháng 9 năm 1945, dưới lá cờ đỏ, Hồ Chí Minh đã đọc bài diễn văn độc lập cóp nhặt ý từ bài tuyên ngôn thứ nhất của Hoa Kỳ. Nhưng đây chỉ là một trong vô số lọc lừa của họ Hồ. Bởi trái ngược với Hoa kỳ, trong 70 năm ngự trị, ông Hồ và đồng bọn chỉ biết răm rắp tuân lệnh các đàn anh Cộng Sản, không ngừng dùng mọi thủ đoạn kể cả bạo lực để biến người dân thành công cụ phục vụ Đảng.

Do đó, chỉ vài năm sau, toàn miền Bắc ngập tràn trong biển máu với các phong trào Tù Cải Tạo, Cải Cách Ruộng Đất, Nhân Văn Giai Phẩm.

Sau khi chiếm được chính quyền miền Bắc vào năm 1954, Hồ Chí Minh đã cho du nhập nguyên cái mô hình giết người của Mao Trạch Đông dưới danh từ “Học tập Cải tạo” nhằm thủ tiêu tất cả những người chống đối hoặc bị cho là “bất lợi” cho chủ nghĩa xã hội. Ngoài Hồ Chí Minh và những tên đồng đảng ra, không ai biết được số nạn nhân bị đưa đi “cải tạo” là bao nhiêu; nhưng có thể ước tính là nhiều triệu người, vì căn cứ vào con số nạn nhân chết trong các “trại cải tạo” là 850,000 người. (Theo Tổ Chức Tưởng Niệm Nạn Nhân Cộng Sản -The Victims of Communism Memorial Foundation) (2).

Riêng về Cải Cách Ruộng Đất thì nhà nước cộng Sản đưa ra con số nạn nhân bị đấu tố chính thức là 172,008. (Lịch sử Kinh Tế Việt Nam, tập hai do Đặng Phong làm chủ biên xuất bản năm 2005). Như thế chúng ta có thể khẳng định là số nạn nhân thật sự phải cao hơn. Các giai cấp Trí, Phú, Địa, Hào đã bị ”đào tận gốc, trốc tận rễ”. Máu của hàng triệu dân vô tội đã đổ xuống như lời hô hào khát máu của Tố Hữu:

Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ,
Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong,
Cho đảng bền lâu, cùng rập bước chung lòng,
Thờ Mao Chủ tịch, thờ Sít-ta-lin bất diệt (Trích từ Trăm Hoa Đua Nở Trên Đất Bắc, trang 37)

Nhưng thành tích sát hại dân lành của CSVN không ngừng ở đây. Vào mùa Xuân Mậu Thân 1968, hiệp ước hưu chiến 36 giờ đồng hồ đã được thỏa thuận giữa hai chính phủ Nam Bắc để người dân được hưởng một tết truyền thống trong an vui, CSVN đã vi phạm thỏa ước hòa bình này, xua quân vào nhiều tỉnh miền Nam. Thành phố Huế đã bị CS chiếm giữ 25 ngày. Trong biến cố này, trên 5000 người dân Huế đã bị CSVN sát hại dã man.

Mùa xuân 1975, Cộng Sản Việt Nam tiếp tục vi phạm hiệp định Paris 1973, với sự viện trợ tối đa của Liên Xô và Trung Cộng, chúng đã cưỡng chiếm miền Nam. Một tháng sau khi xâm chiếm miền Nam, CSVN đã áp dụng Nghị Quyết số 49—NQTVQH ngày 20-6-1961 và Thông Tư số 121-CP ngày 8-9-1961 của chúng để đưa một triệu quân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa đi “học tập cải tạo”, thực chất là đưa vào tù để trả thù. Điều kiện sống ở những trại tù này rất khắc nghiệt, các người tù bị bỏ đói, đánh đập, và lao động rất khổ nhục như ở thời tiền sử đưa con số tử vong trong tù cải tạo lên đến 165,000 nạn nhân.

Ngoài ra, chiến dịch đánh Tư Sản Mại Bản cũng là một hình thức cướp của trá hình của Việt Gian CS. Chủ nhân các cơ sở kinh tế, thương mại tại miền Nam đều bị ghép vào tội phản động và tư sản mại bản, bị tịch thu tài sản thậm chí bị giam giữ. Hàng triệu người bị đuổi lên vùng kinh tế mới nơi rừng thiêng nước độc, nhiều người đã phải bỏ xác vì bệnh tật, đói khát.

Cũng kể từ tháng 4/1975 khi lá cờ thắm máu tràn vào miền Nam, hàng triệu người dân Việt liều chết ra đi. Đây là một cuộc di tản vĩ đại và bi thương nhất trong lịch sử nhân loại. Họ lao vào cái chết dể tìm sự sống. Chính sự can đảm một cách phi lý đã làm rung động lương tâm thế giới và làm thức tỉnh những trái tim phản chiến. Hơn 500 ngàn người chết trong biển cả rừng sâu. Tự do hay là Chết, đây là thông điệp hùng hồn của người dân Việt gửi đến nhân loại. Chính những cái chết bi thương tức tưởi này đã khiến thế giới mở rộng vòng tay đón nhận làn sóng người tỵ nạn CS ồ ạt. Năm trăm ngàn đồng bào đã nằm xuống để giơ cao chính nghĩa tự do mà lá cờ vàng ba sọc đỏ là biểu tượng, thì làm sao ngày nay chúng tôi có thể phản bội lại họ khi đứng bên lá cờ đã nhuộm máu của CSVN?

Không những chỉ độc ác trong thời kỳ chiến tranh và đối với kẻ thù. Ngày nay để củng cố quyền lực, CSVN không ngần ngại tiếp tục dùng lối hành xử man rợ để bóp nghẹt những tiếng nói dân chủ. Vô số những người dân yêu nước vì bày tỏ ý chí bảo vệ môi trường, bảo vệ quê hương, chống tham nhũng chống Trung Cộng xâm lược đều bị đàn áp và bắt giam như LM Nguyễn Văn Lý, Hòa Thượng Thích Quảng Độ, Mục sư Lê Hồng Quang (Giáo Hội Tin Lành Mennonite), các cư sĩ Phật Giáo Hòa Hảo, Cao Đài; các trí thức yêu nước như Bs Nguyễn Đan Quế, TS Lê Quốc Quân, GS Đinh Đăng Định, LS Nguyễn Văn Đài, ký giả Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Hồ Thị Bích Khương, Bùi Thị Minh Hằng, nhạc sĩ Việt Khang và còn rất nhiều tù nhân lương tâm khác đang bị giam giữ và tra tấn. Ngoài ra,nhà cầm quyền tiếp tục dung bạo lực để hà hiếp dân lành, ngang nhiên cướp đất, cướp nhà đưa đến nhiều cái chết oan khiên. Con số trên hai triệu dân oan bị cướp đất nhà hiện nay là một bản cáo trạng khác về tội ác CS.

Nhưng tội ác to lớn nhất của Hồ Chí Minh và đảng CSVN là đã bán đứng biển đảo và đất đai cho cho Tàu Cộng, kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt Nam.
Kể sao cho hết tội ác Cộng Sản. Nhưng kẻ giết người không bao giờ thú tội sát nhân. Càng độc ác thì CSVN càng xảo quyệt, họ đã dùng mọi thủ đoạn để che dấu bản chất bạo tàn của mình và đánh bóng chế độ. Một Hồ Chí Minh đã rơi lệ, những giọt nước mắt cá sấu, khóc cho hơn 100 ngàn cái chết oan khiên của phong trào CCRĐ. Và lịch sử Mậu Thân đã được viết lại, thành tích chôn sống dân lành nay được quy cho quân đội VNCH và Hoa Kỳ. Các thế hệ sanh sau bị nhồi sọ bằng những chiến thắng huyền thoại, những thành tích hoang tưởng (do CSVN can tâm làm thân ngưu mã cho giặc Tàu Cộng, Liên Xô mà có được), chữ Xâm Lược được hoán đổi thành mỹ từ Giải Phóng. Vì thế trong khi thế giới đang đua chạy trong tiến hóa văn minh, Việt Nam vẫn thậm thụt trong hố sâu chậm tiến bởi những học thuyết Lê Nin lạc hậu đã bị nhân loại đào thải. Tệ hại nhất, học sinh cả nước phải ra sức nhồi nhét tư tưởng,đạo đức Hồ Chí Minh vào hành trang kiến thức. Theo thời gian, huyền thoại Hồ Chí Minh, một kẻ bán nước, vô thần, vô đạo đức đã bị phơi trần bởi nhiều tác giả. Nhưng các bạn có thể tìm đọc Đêm Giữa Ban Ngày của tác giả Vũ Thư Hiên, một nhân chứng sanh trưởng trong chế độ, “cháu ngoan bác Hồ” một thuở.

Thật đáng buồn cho một đất nước khi những người trẻ không biết đến lịch sử của dân tộc họ. Càng bất hạnh hơn khi họ phải học một lịch sử đã bị ngụy tạo. Vì từ những tư tưởng sai lệch sẽ đưa đến những ngộ nhận nghiêm trọng: lầm tưởng kẻ thù dân tộc là anh hùng cứu nước. Thương thay những người con Việt Nam, trải qua bao năm dài trong ảo tưởng: Đảng ta vinh quang, oai hùng. Ngày nay nhờ ánh sáng của truyền thông internet, sự thật được phơi bày. Ánh hào quang lấp lánh của Đảng thực chất chỉ là những giọt nước ao tù tanh tưởi . Bộ máy tuyên truyền của CSVN cực kỳ tinh xảo, lợi dụng lòng yêu nước để biến những thanh niên thiếu nữ miền Bắc thành những công cụ đánh thuê trong mục đích bành trướng CS quốc Tế như lời Lê Duẫn “chúng ta dánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung quốc”. Miền Nam nhân bản tiến bộ, Hòn Ngọc Viễn Đông đã không bao giờ cần miền Bắc giải phóng. Bao nhiêu giọt nước mắt rơi cho đủ để khóc cho lý tưởng cao cả của tuổi trẻ VN bị Đảng CS lợi dụng.

Các bạn trẻ, thật đau lòng khi bao năm qua, vì sống trong sự lọc lừa, các bạn đã tôn vinh và gắn bó với lá cờ đỏ. Những tưởng là lá cờ dân tộc, thực chất chỉ là lá cờ nô lệ. Hiện nay Quốc Tế Cộng Sản đã bị toàn thế giới lên án về:

Tội ác chống lại hòa bình nhân loại.
Tội ác chiến tranh và tội ác chống lại con người. (3)

Các bạn thấy đó, ngày nay bộ mặt nạ của CS quốc tế đã rơi xuống, chủ nghĩa CS tại Đông Âu đã bị khai tử ngay tại cái nôi của nó. Tại Nga, huyền thoại Lê Nin đã bị đập vỡ tan tành. Cả thế giới kinh sợ và chán ghét CNCS. Họ ví chủ nghĩa Cộng Sản tàn ác ngang hàng với các chế độ Phát Xít

Ngày 18/5 vừa qua, khi lá cờ đỏ của đoàn ngườiViệt biểu tình xuất hiện ở Washington thì cách đó không xa là đài tưởng niệm của gần 100 triệu nạn nhân vô tội trên thế giới đã bị CS sát hại. Các bạn có tưởng tượng được sự căm phẫn lẫn khinh sợ của người Hoa Kỳ khi nhìn biểu tượng của CS khát máu đi giữa lòng thủ đô dân chủ? Đức tổng giám mục Ngô Quang Kiệt đã xác nhận: Cầm hộ chiếu Việt Nam là cả một sự nhục nhã khi ra nước ngoài.

Và hiện tại, hơn lúc nào hết, CSVN đã xuất đầu lộ diện là những kẻ bán nước qua công hàm nhượng đảo 1958 của Phạm Văn Đồng. Ngoài ra, các bạn có tự hỏi tại sao Trung Cộng lại ngang nhiên đến thế? Tại sao nhà cầm quyền Việt Nam lại có những phản ứng kỳ dị, đàn áp một cách vô nhân những người biểu tình chống Trung Quốc? Phải chăng CSVN đã âm thầm trải thảm đỏ cho quan thầy của chúng từ nhiều thập niên qua? Qua những gì đang diễn ra trên đất nước chúng ta từ bao năm qua, các bạn đã dễ dàng có câu trả lời.

Ngày nay nhìn về quê hương, tim chúng tôi quặn thắt đau. Trước thái độ hèn nhược của CSVN, con thuyền tổ quốc đang chòng chềnh giữa phong ba, nguy cơ ngàn năm nô lệ giặc Tàu thật cận kề như lời cảnh báo của nhạc sĩ Việt Khang. Máu chảy ruột mềm, chúng tôi căm phẫn khi hàng ngày chứng kiến cảnh đồng bào quốc nội bị đánh đập, giết hại bởi hai kẻ thù dân tộc: CSVN bán nước và Hán giặc xâm lăng. Chúng tôi ao ước được cùng quý vị đồng hành trên con đường phục quốc đánh đuổi những kẻ tử thù.

Các bạn trẻ Việt Nam thân mến,

Có những sự thật được khai phá từ ngàn giọt lệ rơi của một niềm tin bị phản bội. Còn tâm trạng nào bi thương hơn khi nhận diện kẻ tử thù không ai khác hơn là kẻ đã ru ngủ ta, là người mà ta đã ngộ nhận là thần tượng do bởi những lọc lừa. Xin hãy như An Dương Vương, dứt khoát đánh ngã kẻ thù dân tộc. Nhưng khi sự thật được phơi bày, An Dương Vương đã mất tất cả. Ngược lại, ngày nay sự dứt khoát của các bạn sẽ có cơ may đem lại sự hồi sinh cho dân tộc. Xin hãy biến đau thương thành sức mạnh hành động để từ điêu tàn đổ nát, nước Việt Nam sẽ vươn lên thành một quốc gia giàu mạnh, nhân bản, phú cường.

Cả dân tộc ta đã bị CSVN lừa bịp trong một thời gian quá lâu dài. Nhưng hôm nay, sự thật đã được trả về cho lịch sử. Khi đã nhận diện được bản chất xảo quyệt của CSVN, chúng ta quyết sẽ không còn rơi vào bẫy CS nữa. Bởi vì còn mù quáng, nhẹ dạ thì sẽ đời đời mất nước. CSVN thà hy sinh đất nước chứ không mất đảng, song song với bạo lực, chúng sẽ tận dụng triệt để những chiêu bài mỵ dân như chúng đã làm từ bao thập niên qua.

Sau sự kiện Cải Cách Ruộng Đất, Hồ Chí Minh đã khóc và xin lỗi nhân dân miền Bắc. Cũng tương tự, sẽ có ngày khi Việt Nam thực sự trở thành một tỉnh lỵ của Trung Cộng, toàn dân Việt Nam cũng có thể nhận được lá thơ ăn năn thắm thiết của bộ ba Dũng, Trọng, Sang gửi từ những lâu đài tráng lệ tại Thụy Sĩ, Hoa Kỳ. (Khi tổ quốc hoàn toàn rơi vào tay giặc thì những tên bán nước này đã cuốn gói chạy cùng với tài sản khổng lồ lấy từ máu thịt nhân dân)

Các bạn trẻ, các bạn là tương lai dân tộc. Các bạn có bổn phận tìm hiểu lịch sử và phán xét. Hơn lúc nào hết tổ quốc cần sự sáng suốt và quyết chí của các bạn. Đã đến lúc các bạn phải có can đảm nhận diện sự thật, hãy quay lưng lại với quá khứ để bước qua ngã rẻ mới hầu mở ra một sinh lộ cho dân tộc. Chân dung bán nước, hại dân của CSVN đã lộ rõ, đừng tiếp tục chọn lá cờ nhuộm máu dân vô tội làm biểu tượng cho khát vọng tự do dân chủ của các bạn. Vì đó là một mâu thuẫn tột cùng. Cả thế giới đều gán kết lá cờ đỏ vào chế độ độc tài, chuyên chế.

Cờ vàng bên cờ đỏ, dấu hiệu mà CSVN mơ ước, giấc mộng hòa hợp hoà giải sẽ thành??. Nhưng trải qua hơn 70 năm với bao thảm cảnh, thây người đã chất thành núi, non sông đang chênh vênh bên bờ vực thẳm, chúng tôi không thể nào bị đánh lừa lần nữa. Không thể có sự khoan nhượng với người CS, vì bản chất tàn độc của họ muôn đời sẽ không thay đổi như lời Tổng thống Nga đã phán xét: CS chỉ có thể giải thể, không thể nào họ thay đổi. Để lá cờ vàng hồn thiêng sông núi bên cạnh cờ đỏ là một điều sĩ nhục cho tiền nhân và là sự phản bội đối với những nạn nhân của CSVN.

Các bạn trẻ thân mến, giặc đã tràn vào nhà, hãy vùng dậy, hãy cởi bỏ những gông kềnh của một lịch sử dôi trá. Thần tượng và trung thành với kẻ thù dân tộc chỉ dẫn đất nước vào tử lộ. Chúng tôi vẫn vững tin vào trí tuệ và sự can trường của tuổi trẻ Việt Nam. Do đó, con đường tự do dân chủ chưa hoàn thành mà đã thấp thoáng nhân dáng của những Phù Đổng Thiên Vương. Anh hùng hào kiệt thời nào cũng có, tổ quốc đang chờ các bạn, tiếng chuông lịch sử đã ngân vang.

Các bạn hỡi, hãy vứt bỏ những tàn dư ký ức của một thời gian dối ngự trị, hãy ngửng cao đầu, tiến bước mở ra trang sử oai hùng nhưng trung thực cho dân tộc. Hãy xây dựng lại quê hương trong đó sẽ không còn những phiên tòa kết tội những người yêu nước, không còn thảm trạng dân oan trong cảnh màn trời chiếu đất, hãy tô điểm lại giấc mơ của những thiếu nữ Việt Nam để họ không còn là những con thiêu thân cam chịu lấy những người đàn ông ngoại quốc già nua tật nguyền để mong vượt thoát thiên đuờng xã hội chủ nghĩa.

Tổ quốc sẽ đời đời ghi ơn các bạn.

Ước mong sao một ngày về quê hương không Cộng Sản, được ngâm mình giữa sóng nước Trường Sa, nghe môi thấm mặn vị nước biển và nước mắt hạnh phúc cho quê hương đã hồi sinh.

Cấn Thị Bích Ngọc, tháng 6/2014
_________
(1) Các bạn trẻ có thể đọc bài Cờ Vàng, hay tìm vào xem you tube “Cờ Đỏ Sao Vàng, không có độc lập tự do” của bạn Lê Trung Thành để hiểu thêm về ý nghĩa cờ vàng, cờ đỏ. Tôi rất cảm phục bạn sinh viên Lê Trung Thành , là một người sinh ra và lớn lên trong mái trường xã hội chủ nghĩa, nhưng đã có bài biên khảo rất công phu, trung thực và can đảm về lá cờ vàng nhân bản và cờ đỏ bán nước.

(2) Trích từ “Tù Cải Tạo, Tội ác chống nhân loại của Cộng Sản Việt Nam”, Đỗ Ngọc Uyển 10/2008

(3) Các bạn có thể tìm đọc cuốn“ Hồ Sơ Đen Về Cộng sản” hay còn được dịch “Mật Thư Tội Ác Cộng Sản” nguyên bả n bằng Phá p ngữ (Le Livre Noir Du Communisme) do nhiều học giả Âu châu biên soạn từ những nạn nhân Cộng Sản còn sống sót và Stéphane Courtois biên tập để thấm thía những cuộc đàn áp đẫm máu của cộng sản trên các nước họ nắm quyền cai trị nhằm tiêu diệt mọi thành phần xã hội có nếp tư duy và lập trường khác với Cộng Sản. Nếu chỉ muốn biết về tội ác Cộng Sản Việt Nam thì các bạn có thể tìm đọc trên mạng tác phẩm: “Hồ Sơ Đen của Cộng Sản Việt Nam” của tác giả Michel Tauriac (nguyên tác: Viet Nam- Le Dossier Noir du Communisme de 1945 à nos jours



Giải thể đảng CSVN để cứu đất nước thoát khỏi đại nạn diệt vong! - Cao Lân

Cao Lân
 “Một ngàn năm nô lệ giặc Tầu; Một trăm năm nô lệ giặc Tây. Không mất nước! Nhưng chỉ mới có mấy chục năm thôi, đảng Cộng sản Việt Nam sắp sửa dâng đất nước cho giặc Bắc (Tầu)”.

Câu nói trên đã do Linh Mục Phêrô Nguyễn Tiến Đắc phát biểu trong buổi Lễ Tưởng Niệm 50 năm Tổng Thống Ngô Đình Diệm Vị Quốc Vong Thân, tại Anh quốc. Những lời phát biểu này đã nói lên một sự thật vô cùng đau đớn và xót xa cho toàn dân Việt, để rồi, nếu gần 90 triệu người Việt Nam không sớm cùng nhau đứng lên, sát cánh bên nhau, bằng mọi cách, để giải trừ đảng Cộng sản Việt Nam, là cách duy nhất, để thoát khỏi đại nạn diệt vong cho đất nước và dân tộc.

Ngược thời gian, trở về với lịch sử hàng ngàn năm trước, qua những bài học xương máu để dựng nước và giữ nước của tiền nhân, mà Di Ngôn của Vua Trần Nhân Tông là lời tiên báo về “đại họa Trung Hoa” cho con cháu sau này; nhưng chính đảng cộng sản Việt Nam vì đã đặt quyền lợi của cá nhân và bè đảng lên trên sự tồn vong, an nguy của Tổ Quốc và Dân Tộc, nên đã không cần ghi nhớ LỜI DI CHÚC CỦA TIỀN NHÂN:

VUA TRẦN NHÂN TÔNG
(1258-1309)

Các Người chớ quên!
Nghe lời Ta dạy

Chính nước lớn
Làm những điều bậy bạ
TRÁI ĐẠO LÀM NGƯỜI
Bất nghĩa bất nhân

Ỷ nước lớn
Tự cho mình cái quyền ăn nói!
Nói một đường làm một nẻo! Vô luân!
Chớ xem thường chuyện nhỏ ngoài biên ải.
Chuyện vụn vặt thành lớn chuyện: NGOẠI XÂM!

Họa Trung Hoa!
Tự lâu đời truyền kiếp!

Kiếm cớ này bày chuyện nọ! TÀ MA!
Không tôn trọng biên cương theo quy ước
Tranh chấp hoài! Không thôn tính được ta
Chúng gậm nhấm Sơn Hà và Hải Đảo
Chớ xem thường chuyện vụn vặt Chí Nguy!

Gặm nhấm dần
Giang Sơn ta nhỏ lại
Tổ ĐẠI BÀNG thành cái tổ chim di

Các việc trên khiến Ta đây nghĩ tới
Canh cánh bên lòng “ĐẠI SỰ QUỐC GIA”!
Chúng kiếm cớ xua quân qua ĐẠI VIỆT
Biến nước ta thành quận huyện Trung Hoa!

VẬY NÊN
CÁC NGƯỜI PHẢI NHỚ LỜI TA DẶN
KHÔNG ĐỂ MẤT
MỘT TẤC ĐẤT CỦA TIỀN NHÂN ĐỂ LẠI
HÃY ĐỀ PHÒNG
QUÂN ĐẠI HÁN TRUNG HOA!

LỜI NHẮN NHỦ
CŨNG LÀ LỜI DI CHÚC
CHO MUÔN ĐỜI CON CHÁU NƯỚC NAM TA.


Quả đúng như những lời của Linh Mục Phêrô Nguyễn Tiến Đắc đã nói. Dân Tộc Việt Nam không bị diệt vong sau một ngàn năm nô lệ giặc Tầu, một trăm năm nô lệ giặc Tây, nhưng đau đớn thay, chỉ có mới mấy chục năm thôi, mà trên đất nước của chúng ta, ở nơi đâu cũng có những “đặc khu kinh tế” và đầy dẫy lũ giặc Tầu, chúng nghênh ngang bức hiếp, giết hại các ngư dân, và đồng bào ta, kể cả vụ án của một tên Tầu đã giết chết một đứa bé chỉ lên tám tuổi. Thế nhưng, đảng Cộng sản không hề dám động tới sợi lông chân của một tên giặc Tầu, mà ngược lại, chúng còn ra sức bảo vệ cho lũ giặc Tầu ngang ngược được bình an, ung dung sống trên đất Việt.

Dân tộc ta đã hãnh diện và tự hào vì có một Thái Sư Trần Thủ Độ với câu nói:

“Đầu tôi chưa rơi xuống đất; Xin Bệ Hạ đừng lo!”

Và Đức Thánh Trần Hưng Đạo trong trận chiến Bạch Đằng lừng danh kim cồ. Ngài đã chỉ kiếm xuống giòng sông mà thề rằng:

“Trận này không phá xong giặc Nguyên, thì không về đến sông này nữa”

Đảng Cộng sản Việt Nam không cần nhớ những lời của tiền nhân đã để lại, nên đã rước giặc Tầu vào dày xéo quê hương, giết hại dân lành, dâng hiến lãnh thổ, lãnh hải cho kẻ thù truyền kiếp của dân tộc. Những tội tày trời này, không đời nào được bôi xóa.

Vừa qua, Cao Lân tôi đã viết bài: Việt cộng không bao giờ chống Tầu cộng. Đó là một sự thật, mà toàn dân đều đã thấy, qua việc gia tăng những hành vi xâm lăng của giặc Tầu suốt thời gian hơn một tháng qua; nhưng đảng Cộng sản Việt Nam vẫn không hề có một hành động nào để chứng tỏ chúng đang thay mặt nhân dân Việt Nam để nắm giữ “chủ quyền” đất nước.

Nên nhớ, giặc Tầu đã chiếm Trường Sa, thành lập “thành phố Tam Sa” và cho tới nay, thì giặc Tầu đang có mặt ngay tại Hoàng Sa. Chúng đã đánh chìm tầu của ngư dân Đà Nẵng, khiến cho hai ngư dân thiệt mạng, chưa nói đến một số đông ngư dân đã bị giặc Tầu bắt giữ và đánh đập trọng thương. Đến nước này, mà đảng Cộng sản cũng chỉ biết nói cho có lệ, chứ không dám có một hành động nào chứng tỏ trước toàn dân để được gọi là “bảo vệ tính mạng và tài sản của đồng bào”, thì đừng nói chi đến chuyện “bảo vệ đất nước”.

Trước kia, khi giặc Tầu chiếm đảo Gạc Ma, đảng Cộng sản “kêu gọi kiềm chế, không nổ súng trước”: Mất đảo Gạc Ma!

Khi giặc Tầu chiếm Trường Sa xây thành phố Tam Sa; đảng Cộng sản kêu gọi “kiềm chế, không nổ súng trước”: Mất Trường Sa!

Ngày nay, giặc Tầu đã và đang xâm chiếm Hoàng Sa; đảng Cộng sản “kêu gọi kiềm chế, không nổ súng trước”: Ắt sẽ mất Hoàng Sa!

Một ngày nào đó không xa. Giặc Tầu xâm chiếm hết cả nước; đảng Cộng sản lại “kêu gọi kiềm chế, không nổ súng trước”: chắc chắn, đất nước và cả Dân Tộc Việt Nam sẽ hoàn toàn rơi vào tay của giặc Tầu!

Trên đời này, có ai không biết, khi có kẻ cướp đến áp đảo, cướp phá nhà của mình, thì chủ nhà cũng như những người trong gia đình phải làm gì? Chẳng lẽ, chỉ biết bảo nhau “kiềm chế”, đừng chống lại cướp, để cho kẻ cướp muốn lấy gì thì lấy, muốn giết người nào thì cứ giết, hay cả gia đình phải bằng mọi cách cùng nhau chống trả quyết liệt, để bảo vệ tính mạng, nhà cửa, tài sản của mình, đồng thời bằng mọi phương tiện có được, phải hô hoán, báo động lên tiếng kêu cứu, thì “hàng xóm” mới biết mà xúm nhau đến tiếp giúp cho.

Nhưng, nếu trong vụ cướp trên, gia đình bị nạn lại biết được có kẻ nội gián, hoặc một vài đứa con ngỗ nghịch, hoang đàng đã ngu muội làm tay sai, chỉ đường mách nẻo cho đám giặc cướp kia xông vào cướp giết, chắc chắn việc ngăn chống, đánh đuổi bọn cướp phá trên muốn có hiệu quả và nhanh chóng, thì mọi người trong gia đình nọ phải khử trừ kẻ nội gián, vô hiệu hóa những đứa con phản loạn trước tiên, kế tới mới đánh đuổi bọn cướp kia đi.

Chính vì những gì đã xảy ra trong suốt thời gian từ khi đảng CSVN cướp quyền cai trị đất nước cho tới nay, như đã nói ở trên, nên toàn dân Việt cần phải biết: Nếu để đảng Cộng sản vẫn tiếp tục tồn tại, thì cả nước sẽ rơi vào tay của Trung cộng!

Chỉ có một con đường duy nhất: Giải thể chế độ và đảng Cộng sản Việt Nam, để cứu đất nước, cứu dân tộc thoát khỏi đại nạn diệt vong!

Cao Lân