PHÂN BIỆT: CHỐNG CỘNG VÌ LÝ TƯỞNG
VÀ LỢI DỤNG CHỐNG CỘNG ĐỂ LÀM GIÀU
Bùi Lý Hồng
Sau ngày 30-4-1975, tình hình hải ngoại bất ổn, cảnh thượng vàng hạ cám, vàng thau lẫn lộn, nếu không phân định rõ ràng, dễ lầm và đi đến tình trạng hổn loạn, trông gà hóa quốc khi nhìn thấy chung quanh có những tổ chức chống cộng, cũng có chiến khu, cương lĩnh, sinh hoạt, dễ tin là bị lọt bẩy ngay hoặc là một số kẻ lợi dụng chiêu bài chống cộng để làm thương mại, trở thành giàu có nơi các nước tạm dung, chính những kẻ lợi dụng lòng yêu nước để làm thương mại đã phá nát lòng tin và phương hại đến chính nghĩa quốc gia, họ là thành phần thiểu số, vì lợi nhuận mà làm lợi cho cộng sản, là nguyên nhân tạo sự hổn loạn hải ngoại từ nhiều năm qua.
Thành phần lấy chống cộng làm kinh doanh là những mục ung thư nằm tìm ẩn trong tập thể người Việt hải ngoại, tác động, nguy hiểm hơn cả cộng sản đánh phá. Cần nhận định rõ những thành phần lợi dụng chống cộng để trục lợi và những người chống cộng chân chính, vì lý tưởng, chứ không phải chống cộng để kiếm tiền.
Khi bước xuống tàu ra khơi tìm được tự do hay lên phi cơ theo diện đoàn tụ gia đình, sau nầy là H.O…tất cả đều không muốn sống, làm việc trong thiên đàng cộng sản cả. Người Việt Nam vốn mang nặng tình quê hương, không ai muốn bỏ đi, kể cả thời kỳ ở miền nam trước năm 1975, dù ngày đêm giặc cộng pháo kích, giựt mìn, ám sát…Nhưng không ai bỏ miền nam ra đi, dù chết chóc vì nơi nầy có có tự do. Tuy nhiên sau cái ngày gọi là đất nước hoàn toàn độc lập, thống nhất, nhưng lại kèm theo "tiến lên xã hội chủ nghĩa" thì người nào cũng muốn tạ từ thiên đàng, ngay cả cây cột đèn cũng bỏ đi nếu có chưn.
Đương nhiên là người ra đi, dù sống ở đâu cũng không ưa chế độ bạo ngược, tàn ác Việt Cộng. Từ đó, hải ngoại xuất hiện nhiều tổ chức kháng chiến, phục quốc, chính phủ lưu vong, phong trào, lực lượng chống cộng, cứu quốc. Nhưng coi chừng phần lớn là lấy bình phong chống cộng để kiếm cơm hay tệ hại là kinh doanh chống cộng mà thời gian đã chứng minh bọn "đầu cơ lòng yêu nước" trở thành những tập đoàn "con buôn chống cộng tai hại", phá nát lòng tin của người Việt hải ngoại, là mục đích mà đảng cộng sản mong muốn, làm hủy hoại tinh thần kẻ thù để chúng dễ dàng khuynh đảo, đánh phá.
Thành công nhất trong số những kẻ chống cộng kiếm cơm, đầu tư với chiêu bài cứu nước qui mô và trở thành những tay triệu phú là anh em phó đề đốc Hoàng Cơ Minh, chỉ vài năm làm kinh doanh kháng chiến với chiến khu cuội từ chuồng gà của một ông tướng Thái cho mướn, nói láo có 10 ngàn quân…họ đã thu hơn 22 triệu Đô La Mỹ, dùng tiền kinh doanh với hệ thống phở Hòa, phở Bằng. Người làm cũng tình nguyện khỏi lãnh lương hay được trả lương tượng trưng, làm chùa với danh nghĩa yểm trợ kháng chiến, là loại kinh doanh không được các nước dân chủ chấp nhận qua luật lao động qui chế lương bổng, nhưng chỉ có mặt trận thực hiện ngay trên đất Mỹ trong thời kỳ mặt trận thịnh hành.
Nay, mặt trận Hoàng Cơ Minh đã đổi Business name thành Việt Nam Canh Tân-Cách Mạng Đảng, vẫn buôn bán lòng yêu nước bằng mặt hàng mới là đấu tranh dân chủ đa nguyên bịp, với chủ trương : "đối đầu bất bạo động để tháo gỡ độc tài" và cũng vẫn thường lợi dụng cơ hội xảy ra để thu tiền. Bọn con buôn chống cộng thường rình rập khắp nơi, khi môi trường thích hợp là chúng nhảy vào tổ chức thu tiền. Thịnh hành ngày nay là thu tiền yểm trợ cho các nhà dân chủ cuội trong nước, khối 8406, sắm áo trắng cho dân nghèo đo biểu tình…hay thu tiền để tổ chức ngày 30 tháng 4.
Mới đây trùm Việt Tân ở San Jose là Hoàng Thế Dân còn bắt chước cây mùa xuân chiến sĩ thời quốc gia, hắn tổ chức ăn cơm nhà hàng, để dùng tiền ủng hộ cây mùa xuân cho các nhà dân chủ trong nước. Có thể nói mặt trận Hoàng Cơ Minh là đại công ty kinh doanh chống cộng lớn nhất và thành công nhất ở hải ngoại.
Bên cạnh đó, còn có những kẻ mượn chiêu bài chống cộng làm thương mại, đó là sự xuất hiện của các cơ quan truyền thông sống bền, làm giàu nhờ đọc giả, thương nghiệp người Việt. Tờ báo Người Việt làm ăn khắm khá nhờ đọc giả, quảng cáo…Nhưng đây là cơ quan tuyên truyền có lợi cho chế độ Hà Nội, sau thời gian dài kinh doanh bằng lối chống cộng mập mờ, thì đã lộ chân tướng qua chậu rửa chân có lá cờ vàng ba sọc đỏ, bài thơ chúc tết bọn lãnh đạo cộng khi do bốc sư Nhân Quang, bài viết hạ sát đất VNCH của Sơn Hào và nhứt là những tấm hình bí mật của Đỗ Ngọc Yến chụp với Nguyễn Tấn Dũng, đã bị đưa ra công chúng. Chân tướng báo Người Việt đã quá rõ ràng, đưa đến những cuộc biểu tình dài hạn.
Cơ sở thương mại lớn, khá nhứt, cũng dùng mặt hàng chống cộng là đài truyền hình SBTN do giám đốc Trúc Hồ điều hành. Đây là công ty thương mại sống nhờ vào sự yểm trợ, xem, quảng cáo của người chống cộng ở Mỹ. Từ bao năm qua, truyền hình SBTN dành được chỗ đứng trong lòng người bỏ nước ra đi tìm tự do và trung tâm nhạc ASIA đáp ứng sự mến mộ nhiều người bằng những chương trình về thuyền nhân, lính…Nhưng sau nầy, từ khi có cuộc vận động Thỉnh nguyện thư bằng điện toán, thu hơn 155 nghìn chữ ký và giám đốc Trúc Hồ cùng với tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng (SOS Boat people) và một số ca nhạc sĩ thuộc trung tâm ASIA, ban đầu vận động phóng thích nhạc sĩ Việt Khang, nhưng khi đã có được số chữ ký trong tay, họ lái sang những mục đích khác. Trúc Hồ dùng chữ ký để mặc cả với tổng thống Barack Obama về lá phiếu trong cuộc tái cử nhiệm kỳ 2, tự xem là lãnh đạo, đại diện người Việt tại Hoa Kỳ để thừa nhận chế độ cộng sản tại Việt Nam và còn khuyến cáo Mỹ hãy đoàn kết với Việt nam để ngăn chận Trung Cộng.
Những tuyên bố trái với lập trường người Việt tị nạn cộng sản của Trúc Hồ đã làm cho nhiều người phẫn nộ, hoài nghi, nên sau đó, truyền hình SBTN mất dần lòng ái mộ cũng như tin tưởng về lập trường. Đợt vận động chữ ký lần thứ hai mang tên: "triệu con tim, một tiếng nói" do Trúc Hồ chủ xướng và có cả cháu ngoan bác hồ Hồng Thuận, đảng Việt Tân ở nước ngoài và về nước đứng dưới lá cờ đỏ sao vàng, hình tượng Hồ Chí Minh. Chính hình ảnh nầy đã tạo cho thương nghiệp SBTN đi xuống thêm.
Nhìn lại hậu trường đài SBTN, thân phụ của Trúc Hồ là Trúc Giang, người cùng với Kiều Mỹ Duyên, nhà văn Vi Anh, lập hội từ thiện, dùng đài truyền hình thu tiền và mang về Việt Nam, đóng góp thêm kho ngoại tệ cho đảng cộng sản. Một điều làm cho mọi người cảnh giác là đài truyền hình SBTN lại được đảng và nhà nước cho phép hoạt động tại Việt Nam, với chiếc xe thùng, có bản hiệu của đài, lưu thông nhiều nơi để săn tin. Nếu bất cứ cá nhân nào, có chống cộng như nghệ sĩ Đính Hùng (vừa mới bị trục xuất khi về lo tang lễ cho thân nhân), không thể về Việt Nam với bất cứ lý do gì, nhưng Trúc Giang, đài SBTN lại trở về mà không bị bắt, trục xuất, thì đây là điều nghi ngờ chính đáng và có lý do và rõ ràng như giấy trắng mực đen. Truyền hình SBTN cũng chống cộng, nhưng họ chỉ chống theo tinh thần:
Chỉ chống nhưng gì mà cộng sản không sợ.
Nhưng né tránh những gì mà cộng sản sợ.
Truyền hình SBTN chỉ chống cộng chung chung, nói về nhân quyền, dân chủ đa nguyên, nên nhiều người lầm tưởng truyền hình nầy có lập trường chống cộng, đưa đến sự tin tưởng và mù quáng, nên họ không chú ý đến những việc làm mà người ta cho là "vải thưa che mắt thánh" như về Việt Nam làm từ thiện, truyền hình được đảng cho phép hoạt động tại Việt Nam, mới đây phát giác thêm bài hát "đáp lời sông núi" là sự hợp soạn giữa Trúc Hồ và bá còn của y là một văn công uy tín tên là Ca Lê Thuần. Bài ca nầy chỉ nhằm nâng cao tinh thần bộ độ và kích động đoàn kết của người hải ngoại hay những thành phần không cộng sản với đảng, là lọt vào bẩy sập, vì ai cũng biết đảng cộng sản VN chỉ là tập đoàn tay sai, thái thú cho Trung Cộng.
Hầu hết những kẻ chống cộng để kiếm cơm, làm giàu đều là thứ con buôn, lấy bình phong chống cộng để làm thương mại. Nguyên tắc chủ yếu của thương mại là làm giàu, nên những kẻ chống cộng cơm gạo không có tinh thần yêu nước, và chỉ chống cộng theo lợi nhuận. Khi được thời, phát triển, lúc ế ẩm là đổi nghề, mặt hàng hay sang nhượng cho người khác. Trước đây, trung tâm Thúy Nga với những chương trình văn nghệ lính, đưa ra những hình ảnh chính nghĩa tự do, nên đã thu nhiều lợi nhuận. Nhưng trung tâm Thúy Nga suy tàn từ khi phát hành băng nhạc Paris by night 40, từ đó ế dần và sau cùng đã bán lại cho một công ty quốc doanh Việt Nam. Ngày nay đài truyền hình SBTN và trung tâm ASIA đang trong tình trạng mất dần khách hàng, đây là thời kỳ giao động và chủ nhân tìm mọi cách để kéo lại uy tín, một trong những lối làm ăn nầy là kích động một số người mù quáng ủng hộ hay người của họ, tung lên chiến dịch chụp mũ bất cứ ai nói về sự thực về đài truyền hình nầy có mặt tại Việt Nam một cách hợp pháp, nghi ngờ về lập trường chính trị và thêm dòng họ cách mạng lớn tại Bến Tre….Những nỗ lực nầy vẫn không thể lấy lại uy tín như trước đây.
Một điều thực tế là những kẻ chống cộng kiếm cơm, có lợi nhuận, làm giàu nhờ biết khai thác lập trường chống cộng lại được nhiều người ái mộ như các ca sĩ vậy. Họ dễ thu phục cảm tình và cũng vừa hành nghề có tiền thù lao, dù có một số ca sĩ, nhạc sĩ đã trở mặt như gia đình Phạm Duy, ca sĩ Elvis Phương, Tuấn Ngọc, Hương Lan, Hoài Linh…Một số ca sĩ, nhạc sĩ làm việc cho các đài truyền hình thương mại, phải làm theo lịnh của chủ nhân, nên lập trường của họ chỉ phục vụ quyền lợi cá nhân là trước tiên, còn quốc gia, dân tộc là hậu xét, cẩn thận để không lầm lẫn như có thời nhiều người lầm Phạm Duy.
Trong khi những người chống cộng vì lý tưởng lại không có tài chánh, họ bị đánh phá, cô lập bởi những phần tử nằm vùng, đón gió vì vị lột mặt, va chạm quyền lợi. Đó là tình trạng chung của nhiều cơ quan truyền thông chống cộng, họ hy sinh thời giờ, công sức, xuất cả tiền túi và sau cùng đành nằm im khi tài chánh kiệt quệ. Nhưng các cơ quan truyền thông, văn nghệ thương mại hái ra tiền, tồn tại và những kẻ làm việc như ca sĩ, nhạc sĩ…nhờ thương nghiệp mà nổi tiếng, được cảm tình mọi người. Thậm chí khi bị khám phá là đón gió, trở cờ, cũng có một số kẻ mù quáng, ái mộ bênh vực, chụp mũ những người nhìn ra sự thực là cộng sản, phá hoại…
Khi thương nghiệp sụp đổ, đưa đến ảnh hưởng của những người làm việc, như hãng đóng cửa, công nhân thất nghiệp. Tình trạng truyền hình SBTN và trung tâm ASIA, là những thương nghiệp đi theo dòng nổi trôi của chủ nhân là giám đốc Trúc Hồ, từ đó, người ta nghi ngờ về lập trường của những người làm công. Người Việt hải ngoại cần sáng suốt phân biệt giữa những kẻ lợi dụng chống cộng để làm thương mại và những người chống cộng thực sự. Trịnh Công Sơn sau năm 1975 là thiếu tá quân đội nhân dân, nữ minh tinh Kim Cương trở thành thượng tá công an, nhạc sĩ Tôn Thất Lập trở thành cán bộ văn hóa quyền thế sau 1975….là những bài học mà mọi người nên ôn lại.
Những người quyết tâm chống cộng lại bị đánh phá, chụp mũ, vì họ đã đụng phải những gì mà đảng cộng sản sợ trong khi nhưng kẻ chống cộng kiếm cơm ít khi bị đánh phá, ngoại trừ canh tranh nghề nghiệp, đây là những kẻ vừa kiếm cơm vừa được ái mộ, là thực trạng đã và đang xảy ra ở hải ngoại sau năm 1975../.
Bùi Lý Hồng
No comments:
Post a Comment