Duyên Lãng Hà Tiến Nhất
Mặt trận Hoàng Cơ Minh (MT) đã được chính thức khai tử để trở thành đảng Việt Tân kể từ ngày 19-9-2004. Full name của nó là Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng, được gọi tắt là Việt Tân (VT). Từ sự thay tên đổi họ của Mặt Trận (MT), đất bằng lại một phen dậy sóng trong cộng đồng người Việt tỵ nạn tại hải ngoại. Lần này thì có lẽ phải gọi là sóng thần mới đúng. Sức mạnh của nó có thể chẳng thua kém gì ngọn sóng thần Tsunami. Búa rìu dư luận giáng xuống đầu đứa trẻ đẻ muộn này tưởng như sắt đá cũng khó lòng chịu đựng nổi. Thật vậy, sự thể rất dễ nhận thấy qua quá nhiều ý kiến, bài viết bầy tỏ sự giận dữ chống đối, có khi đến cuồng nộ, được phóng lên Net và đăng trên báo. Chỉ một vài ý kiến rụt rè bao che cho VT, nhưng người đọc có thể dễ dàng nhận ra ngay tác giả là gà nhà tự chữa lửa chứ không phải tiếng nói vô tư.
Trước sự thể đó, không ai không thắc mắc và tự hỏi tại sao? Có lẽ câu trả lời ngắn gọn và đúng nhất là quả báo.
Thật vậy. Gieo gió thì gặt bão. Đó là luật Trời. Nếu trước kia MT không chơi trò điếm đàng, không lừa gạt đồng bào thì ngày nay VT đâu phải gánh chịu cái hậu quả thê thảm này. Nhưng MT chơi xấu thế nào, lừa gạt ra sao, chuyện đó đã được dư luận và truyền thông phơi bầy tường tận rồi, người viết thấy không cần thiết phải nhắc lại. Ở đây chúng tôi chỉ có ý tìm hiểu lý do tại sao MT lại bỗng dưng biến thành VT trong lúc này, và tiện thể xem là sự dàn dựng trò ảo thuật này nhắm mục đích gì, nó thần thông tới mức nào mà thôi.
Ém Quân Chờ Thời
Qua ba cuộc hành quân Đông Tiến kéo dài từ 1986 đến 1990, lãnh tụ Hoàng Cơ Minh của MT và toàn thể bộ phận tác chiến của ông đều bị tiêu tùng. Kẻ bị giết. Người bị bắt. Chỉ còn lại bộ phận tham mưu lèo lái bởi một người mới gia nhập MT là ông Nguyễn Xuân Nghĩa, người đã từng công khai thú nhận là cháu tổng bí thư CS Nguyễn Văn Linh. Hai cuộc hành quân Đông Tiến I và II do đề đốc Hoàng Cơ Minh soạn kế hoạch và trực tiếp chỉ huy, nhưng đều bị thất bại. Sau hai lần thất bại, đáng lẽ MT không nên làm Đông Tiến III nữa vì bấy giờ ông Minh đã chết, tàn quân còn lại ngo ngoe, con số đếm được trên đầu ngón tay. Không hiểu tại sao MT đã không rút kinh nghiệm và thay đổi kế hoạch mà lại cứ mù quáng thực hiện Đông Tiến III để đút đầu vào chỗ chết?. Cuộc hành quân này diễn ra ngoài dự liệu và khuôn khổ của tất cả mọi binh thư, binh pháp cùng là thực tế của tình hình. Chuyện này có lẽ chỉ có Trời biết?
Đây là một bí mật chưa ai khám phá ra. Nhưng chủ trương và những thay đổi về sau trong đường lối của MT có thể cho người ta thấy được tia sáng của vấn đề. Ít người có thể tưởng tượng nổi mục tiêu của cuộc hành quân Đông Tiến III không phải là để xâm nhập về trong nước, mà là để dứt điểm các thành phần của bộ phận tác chiến còn lại. Chỉ có như thế MT mới có thể dễ dàng thay đổi từ chủ trương đối đầu sang chủ trương đối thoại với CS được. Thật vậy, trong khung tổ chức của MT lúc đó, MT bao gồm hai bộ phận, một tác chiến và một tham mưu. Bộ phận tác chiến qui tụ hầu như toàn thể là quân nhân QLVNCH và những người trẻ còn sôi sục bầu nhiệt huyết giải phóng quê hương khỏi tay bạo quyền CS. Trái lại, bộ phận tham mưu đa số là những khoa bảng và chính khách cơ hội chủ nghĩa. Chủ điểm của kế hoạch hành quân Đông Tiến III là phải tiêu diệt toàn bộ bộ phận chủ chiến thì mới có thể dễ dàng thay đổi chủ trương từ cách mạng võ trang sang cái mà bà Trần Diệu Chân, phát ngôn viên của MT gọi một cách bóng bẩy là tổng nổi dậy hòa bình. Đây là công tác trọng điểm và bắt buộc để thay đổi đường lối và hoàn thành những mục tiêu chiến lược của giai đoạn ém quân chờ thời của MT.
Sau khi đã hoàn tất kế hoạt tự diệt cần thiết nói trên, MT rút vô "bưng" để ém quân và chờ thời. Tôi dùng cụm từ rút vô bưng - theo lối nói của người miền Nam - vì một thực tế rõ ràng là trong giai đoạn ém quân, MT hầu như không bao giờ công khai ra mặt làm bất cứ cái gì. Tất cả mọi hoạt động chìm, nổi của MT đều nhân danh thừa sai là các tổ chức ngoại vi cả. Trong thời gian dài ém quân này, MT đã thực hiện được ba nhiệm vụ chiến lược quan trọng sau đây:
1. Củng cố và phát triển các cơ sở hạ tầng - Có hai loại cơ sở, một là các đơn vị kinh doanh và hai là những tổ chức quần chúng mà người ta thường gọi là ngoại vi của MT, như Hội Chuyên Gia, Liên Minh VN Tự Do, đoàn thanh niên Phan Bội Châu v.v.. MT phát triển các tổ chức ngoại vi khá nhanh và khá thành công do lợi điểm là đã tích lũy được dồi dào tiền bạc do quyên góp và do các cơ sở kinh tài được dựng nên để sinh lợi.
2. Khoa trương thanh thế - MT núp trong bóng tối, xử dụng đoàn viên bí mật hoặc tổ chức ngoại vi quậy nát các đoàn thể quốc gia hầu nước đục thả câu để gây thanh thế. Dân gian gọi là chôm credit. MT thi hành độc kế này vì lý đương nhiên là muốn thành công theo đuổi đường lối riêng (ngược với đường lối chung của tập thể người tỵ nạn), MT cần phải triệt hạ tất cả những tổ chức khác không cùng lập trường, quan điểm, và đường lối. Xưa nay chính trị vẫn là thế. Sự thể các tổ chức cộng đồng, các đoàn thể quốc gia bị chia năm sẻ bẩy như hiện nay nếu đổ tội lên đầu CS mới chỉ đúng có một phần. MT cũng là một nguyên nhân không kém quan trọng trong đó. Bằng chứng là chỗ nào có phân hóa, chỗ đó có người của MT xen vào. Cũng vì có nhiều tiền bạc nên MT đã rất thành công trong các kế hoạch khuynh đảo của họ.
3. Tung hoạt động dò đường - Các hoạt động có tính cách dò đường của MT trong giai đoạn này nằm trong chính sách dân vận "mưa lâu cứt trâu hóa bùn". MT từng bước, từng bước tung ra một số các hoạt động nhằm mục đích tẩy não và hướng dẫn đồng bào làm quen tư tưởng quên đi qúa khứ để chấp nhận hoà hợp hòa giải với VC. Những sự kiên Hội Chuyên Gia đề nghị mang kỹ thuật về giúp nước, đoàn thanh niên Phan Bội Châu thả bồ câu, chiếu hình phản chiến trong vụ Trần Trường, Liên Minh Vietnam Tự Do đề cao Hồ Chí Minh và đặt CSVN lên hàng số một trong liệt kê xếp loại các thành phần dân tộc, báo đài của MT quảng cáo cổ động các sinh hoạt giao lưu văn nghệ một chiều của CS v.v. đều nằm trong kế hoạch có tính toán của MT. Có thể nói đây chỉ là những trận đánh du kích lẻ tẻ, đánh nhanh và rút nhanh, nhưng xem ra MT cũng đã phần nào thu đạt kết qủa.
Sau 22 năm, thời kỳ ém quân đã chấm dứt và nay đã đến lúc MT ra quân.
Ve Sầu Thoát Xác
Ve sầu thoát xác hay việc thay tên đổi họ của MT chỉ là bước đầu trong một âm mưu to lớn của họ. Theo tài liệu chính thức của đảng, VT được thành lập từ ngày 10-9-1982. Câu hỏi đặt ra là tại sao đảng VT đợi cho mãi đến 22 năm sau, một thời gian khá dài trong một đời người, mới ra mắt xuất hiện? Ông Lý Thái Hùng, tổng bí thư (TBT) VT, giải thích đại ý nói rằng MT là một tập hợp nhiều tổ chức, còn VT chỉ là một đảng thành viên (của MT). Giải thể MT để VT ra đời nhằm huy động toàn bộ sức lực và tâm huyết của toàn dân trong một liên minh dân tộc vào công cuộc vận động canh tân đất nước. Ý của ông TBT là cho rằng vì nằm chung trong một tổ chức nhiều thành viên, nạn "nhiều thầy thối ma" khiến MT khó làm được việc, nên VT phải tách ra hoạt động cho hữu hiệu hơn? Giải thích như thế quyết không ổn. Vấn đề là nếu MT là một tập hợp nhiều tổ chức thì ai có quyền giải thể MT? Một tập hợp nhiều thành viên ít nhất giữa họ phải có một cái kết ước (agreement), và theo cái kết ước này ai là người có quyền giải tán tập thể. Nếu MT tự ý giải thể thì trước khi giải thể, có những tổ chức nào còn đứng chung trong MT, và trong đó, tổ chức nào đồng ý, tổ chức nào không đồng ý? Còn nếu việc giải thể MT là một quyết định đơn phương của VT thì việc làm này của VT mang nặng tính chuyên quyền độc đoán có khác nào việc đảng CSVN giải tán các đảng Dân Chủ và Xã Hội ở trong nước trước đây?
Nêu vấn đề trên, thực ra chúng tôi không nhằm mục đích đi tìm sự thật, vì sự thật đã quá rõ ràng, mà chỉ có ý chứng minh sự thiếu ngay thẳng và trí trá của những người lãnh đạo đảng VT mà thôi. Ông Lý Thái Hùng nói MT là một tập hợp nhiều thành phần là một chuyện nói láo hoàn toàn. Chuyện lố bịch hơn nữa là nếu MT qủa thực là một tập hợp nhiều thành phần thì tại sao VT lại giải thể MT để tiến hành cho ra đời một tập hợp nhiều thành phần khác? Điều này cũng chính ông Lý Thái Hùng xác nhận khi ông tuyên bố: "VT ra đời huy động toàn bộ sức lực và tâm huyết của toàn dân TRONG MỘT LIÊN MINH DÂN TỘC". Cái Liên Minh Dân Tộc này không lý chỉ có đảng VT solo hay cũng lại gồm nhiều thành phần khác như MT trước đây?.
Rõ ràng lý do ông Lý Thái Hùng đưa ra trong việc giải tán MT chỉ là chuyện lấp liếm để bịp dư luận, nhưng vải thưa không che được mắt thánh. Phải có một lý do khác, hay nói đúng hơn, một mưu đồ. Chẳng nói thì ai cũng đã biết, kế ve sầu thoát xác này chính là bước khởi đầu nằm trong âm mưu giọn đường về nước của VT để làm ăn với VC. Xin nhấn mạnh, chúng tôi nói "làm ăn với VC" chứ không nói "hòa hợp hòa giải" với VC. Chuyện này chúng tôi sẽ có giải thích sau.
Có hai lý do khiến MT thi hành kế ve sầu thoát xác vào lúc này.
1. Dựa trên lý luận - Xưa nay đấu trường chính trị có một nguyên tắc như sau: Không tiêu diệt nổi kẻ thù thì tốt nhất là nên thỏa hiệp với nó. Thí dụ điển hình nhất và cũng là bần tiện, hạ cấp, và thô lỗ nhất là trường hợp Nguyễn Cao Kỳ, nhưng đây chỉ là thí dụ cá nhân. Các đảng phái cũng không đi ra ngoài qui luật đó. Cũng trong chính trị, không có vấn đề hòa hợp hòa giải theo nghĩa thông thường. Các đảng phái chính trị dù đứng bên nhau, nhưng họ luôn tìm mọi cách tiêu diệt nhaụ. Do đó không có chuyện hòa giải giữa họ với nhau. Khi không tiêu diệt được đối phương, các đảng chính trị mới tính chuyện hòa hợp. Thực trạng hiện nay là chỉ có những lê dân bá tánh chống cộng không mưu đồ mới còn chống và miệt mài chống, chống tới chiều, chống qua đêm, và chống luôn tới sáng hôm sau nữa chưa thôi. Trong khi đó, một số nhà khoa bảng, nhiều tổ chức chính trị xôi thịt hoặc gà mờ, trong đó có VT, nghĩ rằng chống không nổi thôi thì hòa hợp hòa giải với CS cho xong. Họ mơ ước và trông đợi VC cho đa đảng để về nước làm đối lập, mà thực tế đối lập với CS trong tình thế hiện nay chỉ là mặt trái của thỏa hiệp, hay đúng hơn là đầu hàng.
2. Xét trên thực tế - Khát vọng đầu hàng trá hình này thực ra cũng không phải là không có cơ sở. MT tính toán rằng tình hình và bối cảnh Vietnam lúc này có thể nói là thuận lợi nhất cho họ nhẩy vào đánh hôi canh bạc VN. Tính toán này dựa vào các yếu tố sau đây:
a/ Xu hướng dân chủ hóa toàn cầu đặc biệt là tại những nước CS còn sót lại, là một trào lưu không thể đảo ngược.
b/ Áp lực của Trung Cộng càng ngày càng đè xuống Hanoi cho đến một lúc nào đó rất gần đây thôi, những chiếc đầu bình vôi và cứng cỏi nhất của bọn lãnh đạo VC cũng phải ý thức rằng chúng đã đến bước đường cùng nên buộc phải chấp nhận cởi trói hoặc chết. Để tìm đường thoát thân, khôn ngoan và an toàn nhất cho chúng là phải chấp nhận đa đảng để trút trách nhiệm cho người khác rồi lui về hưởng thụ với túi bạc đã đầy ắp.
c/ Nạn phân hóa trong cộng đồng tỵ nạn đã tới mức khiến hầu như mọi người đều chán nản buông xuôi, không còn thiết tha với công cuộc chống cộng nữa. Đây là yếu tố cơ bản để bọn lãnh đạo Hanoi tin rằng dù có đa đảng chúng cũng không sợ bị trả thù. Trong bối cảnh này, sự ra đời của một tổ chức chính trị thực dụng như VT phải được đánh gía là đúng, hoàn toàn đúng.
Để đạt mục đích trở về nước làm đa đảng, MT phải xử dụng kế ve sầu thoát xác này. Lý do rất dễ hiểu. Thử hỏi, nếu VT giữ nguyên danh xưng Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Vietnam với cương lĩnh lật đổ công sản bằng võ lực thì liệu CS có chấp nhận cho họ về trong nước mà lập đảng không? Vì thế, MT buộc phải thay đổi thân phận, trở thành đảng VT với cương lĩnh là chỉ dùng nước bọt (không dùng súng đạn), để canh tân đất nước. Như thế nghe mới lọt tai.
Đa đảng hiện nay tại Vietnam thì không có, nhưng trước kia thì đã có rồi. Đó là các đảng Dân Chủ và Xã Hội. Thực tế cho thấy, các đảng Dân Chủ và Xã Hội tại VN đều là các chi nhánh đảng CS trá hình, vì người lãnh đạo các đảng đó đều là đảng viên công sản được biệt phái. Từ đó suy ra, điều kiện tất yếu để được lập đảng tại VN là người lãnh đạo phải là đảng viên CS. Sự thể đưa đến kết luận là đa đảng ở VNCS nếu có thì chỉ là đa đảng bịp, và đối lập chỉ là đối lập cuội cho vui mà thôi. Tuy nhiên việc này xem ta không khó đối với VT, vì VT đã có ông TBT Lý Thái Hùng rồi. Nếu mai ngày VT có được cho phép trở về hoạt động thì thực tế là về góp vốn làm ăn với VC, hay nói một cách mầu mè là canh tân đất nước, chứ không thể nói là làm đối lập được.
Màn Xiệc Hào Hứng
Có một chi tiết trong tuồng ve xầu thoát xác, tuy là vụn vặt, nhưng nếu đã nói đến lập danh thì nó lại trở thành đáng quan tâm. Đó là sự tréo cảng ngỗng trong cái danh xưng chính thức của VT. Thật thế, MT đổi thành Việt Nam Canh Tân Cách Mạng đảng xem ra có điều gì không được ổn. Rõ ràng là có vấn đề. Hai chữ Canh Tân và Cách Mạng là hai từ hán nôm. Hiện nay hai chữ này đã trở thành "quốc ngữ chữ nước ta" rồi. Ai cũng hiểu cả, chẳng cầu đến các ông khoa bảng. Đối với lớp hậu sinh nếu cần cho chúng hiểu, chỉ việc dịch sang tiếng Mỹ là xong ngay. Thế mà các ông chóp bu của VT phần lớn là những tay chữ nghĩa bề bề, bằng cấp cùng mình, sao lại có chuyện tréo cẳng ngỗng đến thế này được? Theo ngu ý thì canh tân nghĩa là sửa sang, làm mới những gì đã cũ, đã lỗi thời. Còn cách mạng là bỏ đi cái cũ đã hư hỏng và thay thế bàng cái khác tốt hơn. Chỗ khác nhau của hai từ này một đàng thì giữ lại cái cũ, chỉ sửa chữa nó thôi. Còn một đàng thì bỏ hẳn đi cái cũ và thay thế bằng cái khác hoàn toàn. Hai chữ, hai ý nghĩ khác hẳn nhau như vậy làm thế nào cùng đứng chung để chỉ cùng một mục đích được? Đã canh tân thì làm sao còn cách mạng. Ngược lại, đã cách mạng rồi thì đâu còn cần đến canh tân làm gì?
Nói đi thì cũng còn phải nói lại. Chữ nghĩa có sai đối với VT không thành vấn đề. Vấn đề chính là mục đích mà chữ nghĩa nhắm tới, đó là được xí phần tại VN, hay canh tân VN cũng thế. Phải thành thực nhìn nhận rằng VT đẻ ra kế Ve Sầu Thoát Xác này là chuyện đáng khâm phục. Đáng phục ở chỗ kế hoạch chứa đựng rất nhiều điều mơ hồ, nhưng đồng thời lại cũng rất sáng nghĩa. Tài xử dụng thuật ngữ chính trị ở đây thật sự đã tới mức thần thông. Nó vừa bịt mắt được những người cần che dấu, lại vừa minh thị nói cho người muốn nghe hiểu được vấn đề. Những hành động và những văn kiện phổ biến trong buổi ra mắt đảng VT tại Đức đưa đến hai kết luận sau đây:
1. VT đoạn tuyệt với qúa khứ
a/ Chứng minh 1. Đọc toàn bộ các bài diễn văn chính thức, các bài tường thuật buổi lễ ra mắt, người ta không hề thấy các từ ngữ quen thuộc như "chống cộng" hay "giải thể chế độ CS". Sự kiện này cho thấy là đảng VT đã hoàn toàn từ bỏ chủ trương chống cộng hay đối kháng, quay sang đối lập với CS, dù chi" là đối lập cuội .
b/ Chứng minh 2. VT trong buổi ra mắt, đã không tổ chức lễ truy điệu cố lãnh tụ Hoàng Cơ Minh và các đồng chí của ông đã hy sinh trong 3 cuộc Đông Tiến. Xét về mặt tình cảm đồng đội cũng như cả về mặt nghi lễ thì việc làm lễ truy điệu trong buổi lễ ra mắt của VT là chuyện bắt buộc. Sự bỏ qua nghi thức quan trọng này, dù vô tình hay cố ý, cũng chứng tỏ các lãnh đạo đảng VT đã chôn vùi lương tri và lương tâm của họ. Không tưởng niệm chính là để nói lên quyết tâm đoạn tuyệt với qúa khứ vậy.
2. Gởi tín hiệu đầu hàng - Người ta dễ dàng nhìn thấy được việc đảng VT gởi những tín hiệu đầu hàng CS qua những lời nói và việc làm sau đây của ho :
a/ Việc chọn địa điểm ra mắt - Một câu hỏi được nhiều người nêu trên các phương tiện truyền thông là tại sao VT không ra mắt tại đâu khác, nhất là những nơi có đông đồng bào tỵ nạn, mà lại kéo nhau qua bên Đức ra mắt tại đó? Lý do chính là vì ở Đức có nhiều Việt kiều, thần dân của chế độ CS Hanoi. Cái lợi nhỏ là VT dễ dàng nhận được sự ủng hộ và tránh được bị chống đối. Ra mắt tại nơi có đông Việt kiều cư ngụ, VT muốn nói lên ý nghĩa họ là người Vietnam sinh sống ở nước ngoài, là Việt kiều, chứ không phải là người Vietnam tỵ nạn CS. Đó mới là lợi ích lớn, nó tô điểm cho VT cái tư thế chính danh. Ít ra VT cũng còn biết rằng sự xác nhận lý lịch và thế đứng này quan trọng cho một đảng chính trị. Nhưng chính danh hay ngụy danh thì còn phải đợi xem những việc làm sau này của VT mới biết được.
b/ Tự nguyện đặt dưới sự lãnh đạo của các tổ chức khác - Như trên chúng tôi đã viết, trong qúa khứ CSVN đã có thời cho đa đảng. Tuy nhiên, thực tế cho thấy đây chỉ là những chi bộ CS trá hình, vì lãnh tụ của các đảng phái đó đều là đảng viên đảng CS. Chủ trương của VT tự nguyện đặt đảng dưới sự lãnh đạo của các tổ chức khác phải chăng ngầm bắn tiếng chấp nhận qui luật đa đảng của CS? Nghĩa là sẵn sàng chấp nhận trở thành chi nhánh của đảng CS với lãnh đạo là người của CS biệt phái?
c/ Không chủ trương nắm quyền bằng mọi giá - Điều này có nghĩa là không chủ trương lật đổ đảng CS bằng bất cứ phương tiện nào. Đây phải hiểu là một tín hiệu nhắm trấn an bọn VC đang cầm quyền.
d/ Soi sáng sự thật của lịch sử cận đại - Nếu CSVN bị người dân lật đổ như các chế độ CS Đông Âu thì chắc chắn lịch sử VN cận đại sẽ không cần gì phải soi sáng, vì sự thật của lịch sử dân tộc đã rõ ràng như ban ngày được viết trên giấy trắng mực đen cả rồi: Hồ Chí Minh là tên tội đồ của Dân Tộc, và đảng CSVN thuần túy là một bọn bán nước hại dân. VT định xét lại sự thật của lịch sử nào? Có phải là muốn rửa tội cho Hồ Chí Minh và đảng CS của y không? Chẳng cần trả lời thì âm mưu của VT cũng đã hiện nguyên hình từ lâu. Thật ra, Liên Minh VN Tự Do, bộ phận ngoại vi của VT đã làm điều đó rồi qua việc họ xác nhận công trạng của Hồ Chí Minh và xếp CSVN đứng hàng số một trong các thành phần dân tộc. Việc này đã bị cộng đồng tỵ nạn chống đối quyết liệt một thời gian.
e/ Quan khách đến từ VN dự lễ ra mắt - Hẳn bạn đọc khó có thể tưởng tượng được chuyện người trong nước xuất ngoại để tham dự lễ ra mắt của một đảng phái chính tri của người Việt rồi lại ung dung trở về mà không bị làm khó dễ gì? Thật là Tề Thiên Đại Thánh, nhưng lại là chuyện có thật, được VT công bố và tường thuật rõ ràng. Nếu những vị khách đó không phải là đảng viên CS, một ngàn phần trăm là họ đã không thể yên ổn khi trở về. Chắc chắn cũng chẳng có người dân nào có gan cóc tía dám liều mạng như vậy. Còn nếu những vị "khách quí" đó trở về bình an vô sự thì phải là thứ khách đặc biệt, và họ là ai thì có lẽ người viết không cần đoán mò. Nên coi đây là con dấu APPROVED VC đóng trên đơn xin việc của đảng VT. Chỉ có cách giải thích duy nhất này mà thôi.
Bước Ra Quân
Kế ve sầu thoát xác mới chỉ là bước đầu của kế hoạch tổng nổi dậy hòa bình. Bước kế tiếp là bước "Ra Quân". Bước này mới thực sự là bước quan trọng có tính quyết định. Ý thức điều đó nên các đầu lãnh của VT mới đẻ ra sáng kiến tổ chức thật long trọng rình rang ngày 30-4. Họ thừa biết nếu tự mình đứng ra tổ chức thì chẳng có ma nào theo, nên mới tính kế "bổn cũ soạn lại" để xài . Không biết bên trong VT mời chào ra sao nhưng họ phổ biến một danh sách trên một trăm các nhân vật tai to mặt lớn và các đoàn thể trong cái gọi là ban cố vấn cho họ. Cái trò mượn đầu heo nấu cháo này Mặt Trận trước đây đã diễn đi diễn lại nhiều lần rồi nên xem ra hết linh và bị phản ứng ngược. Thực ra nếu chỉ có chuyện đổi tên đảng rồi hè nhau với các đoàn thể khác tổ chức ngày Quốc Hận thôi thì có lẽ ai nấy cũng hỷ xả bỏ qua cho xong chuyện. Nhưng VT muốn chơi nổi, và hẳn nhiên là có âm mưu. Họ tự tiện đổi tên Ngày Quốc Hận thàng Ngày Tự Do Cho VN, và dự định tổ chức một cuộc biểu dương lực lượng vĩ đại kéo đến trụ sở Quốc Hội tại Washington DC. Cuộc biểu dương lực lượng đó đặt tên Mỹ là Freedom March to Capitol Hill.
Ngày 30-4, như mọi người đều biết, từ ba chục năm qua, vốn được toàn thể đồng bào tỵ nạn gọi là ngày Quốc Hận. Thế nhưng Việt Tân lại xập xí xập ngầu đổi thành Ngày Tự Do Cho Vietnam. Ý định đó vừa đưa ra đã bị lật tẩy và bị chống đối rất quyết liệt. Bị chống đối quá , ngày "Tự Do Cho VN" lại một lần nữa được phù phép biến hóa thành ngày "Đấu Tranh Cho Tự Do VN". Cũng vẫn còn bị chống, VT chơi trò nửa nạc nửa mỡ, vừa Quốc Hận, vừa Tự Do Cho VN. Như trên đã nói, chủ điểm của ngày này là một cuộc tuần hành vĩ đại của người Việt tại thủ đô nước Mỹ, dĩ nhiên do Việt Tân tổ chức và hướng dẫn. Có hai câu hỏi đặt ra là: thứ nhất, tại sao phải đổi Ngày Quốc Hận thành ngày Tự Do Cho VN. Và thứ hai, diễn hành tới điện Capitol để làm gì?
1. Ngày Quốc Hận thành Ngày Tự Do Cho VN - Chuyện tưởng niệm ngày quốc hận từ mấy chục năm nay đã trở thành nếp sống của cộng đồng, và cái nếp sống này đã có cái lý đương nhiên của nó. Đó là để nhắc nhở toàn dân VN, nhất là những người tỵ nạn tại hải ngoại phải luôn ghi nhớ biến cố đau thương tang tóc này của lịch sử dân tộc. Ghi nhớ lịch sử đất nước để ôn cố tri tân là truyền thống tốt đẹp của mọi dân tộc. Lấy chuyện Do Thái làm một thí dụ biện lý. Bức tường cổ đền thờ Jerusalem chỉ là một mảng tường xây cũ kỹ của ngôi đền thờ đã đổ nát. Nó ghi dấu một trang sử mất nước của người Do Thái và dân tộc này phải phân tán khắp nơi trên thế giới. Các chánh quyền Do Thái ngày nay họ có thừa phương tiện và khả năng phá bỏ mảng tường đổ nát kia đi và thay vào đó, xây một đền thờ nguy nga tráng lệ hơn gấp bội cho dân tộc của họ. Thế mà họ vẫn không làm, mà cứ giữ nguyên trạng mảng tường cũ với dụng ý nhắc nhỏ người dân Do Thái đừng quên mối nhục mất nước của họ. Đó là cái lý của người Do Thái. Một chuyện khác bên Tầu, Chu Nguyên Chương, người sáng lập nên triều đại nhà Minh, nguyên là một tên ăn mày. Khi trở thành hoàng đế nước Tầu khổng lồ, nhà vua giữ lại chiếc bị gậy và bộ đồ ăn xin ngày trước, treo thường trực trong cung điện cho con cháu và triều thần ra vào được thấy. Tại sao người Do Thái và người Tầu làm thế? Xin thưa những chí lớn thường không quên bài học qúa khứ để tự rèn luyện mình, và chỉ có những nhà chính trị có tầm nhìn xa mới thấy được xa hơn đầu mũi. Những ông đầu mục của đảng Việt Tân không phải là Sharon ngày nay, cũng chẳng phải là Chu Nguyên Chương ngày xưa. Họ chỉ là Việt Tân, do đó không thể hiểu nổi chuyện thiên hạ nên mới cứ loay hoay thay tên đổi họ hoài, hết tên mình đến tên đảng, và còn đến cả tên biến cố của Dân Tộc nữa. Trên đời chỉ có hạng đầu trộm đuôi cướp mới cần phải thay tên đổi họ để trốn tránh pháp luật. Và chỉ có CS mới đổi đi đổi lại tên đảng để bịp thiên hạ mà thôi. Các lãnh tụ VT nếu có tư cách sao lại bắt chước Hồ Chí Minh và bọn đầu trộm đuôi cướp? MT Hoàng Cơ Minh nếu đàng hoàng sao lại rập khuôn đảng bịp VC? Ngày Quốc Hận có gì không đúng mà phải đổi thành ngày Tự Do Cho VN?
Nhưng nghĩ cho cùng thì chuyện thay đổi này chưa hẳn đã là sáng kiến của những bộ óc heo, mà xem ra ẩn chứa một âm mưu thâm độc bên trong. Chuyện đã xẩy ra, VT có những mưu toan thầm kín muốn dấu nhưng không thể bưng bít được. Qua việc đổi danh xưng ngày 30-4, VT muốn nhắm hai mục đích. Thứ nhất, nếu thành công, nghĩa là được đa số đồng bào hưởng ứng, chủ trương xóa bỏ hận thù, quên đi qúa khứ, hướng về tương lai của VT sẽ được chứng minh là đúng. Thứ hai, điều này quan trọng, VT muốn bôi xóa đi hàng chữ "TỴ NẠN CỘNG SẢN" trên lý lịch của những đồng bào Vietnam tại hải ngoại, nạn nhân của ngày 30-4-1975.
Theo quan niệm của VT thì phải xóa bỏ đi hoàn toàn dấu vết tỵ nạn thì mới dễ dàng hòa nhập với CS được. VC vẫn muốn thế, chúng không nhìn nhận người VN ở nước ngoài như chúng ta là tỵ nạn CS, mà là khúc ruột ngàn dặm của chúng. CS chiếm được miền Nam đã 30 năm, chúng thống nhất được giang sơn, nhưng vẫn không thống nhất được Dân Tộc. Mơ ước thống nhất mọi thành phần dân tộc, CS đã cố gắng rất nhiều nhưng không sao đạt được. CS đã phải vận động cả những tay sai của chúng trong một đại học danh tiếng của Hoa Kỳ giúp thực hiện điều này, nhưng chắc chắn sẽ không thành công. Nay chúng tại nhờ đến bàn tay đảng VT, nhưng một lần nữa chắc chắn sẽ lại thất bại, bởi vì mưu toan của VT vừa ló ra đã bị lật tẩy ngay tức thì. Chỉ việc so sánh hai chủ đề Ngày Quốc Hận của cộng đồng và Ngày Tự Do Cho VN của VT, ta sẽ nhìn thấy rõ ràng âm mưu này vì hai nội dung hoàn toàn khác nhau.
a/ Khác nhau về lập trường - Chủ đề Ngày Quốc Hận mang sắc thái chống cộng rõ rệt. Đồng bào tỵ nạn chủ trương Ngày Quốc Hận xác tín rõ ràng lập trường không chấp nhận chế độ CS. Trái lại, chủ đề Ngày Tự Do Cho VN của VT gắn liền với ý nghĩa một cuộc vận động đòi hỏi quyền lợi của người dân, không nhắm mục đích chống đối lại phỉ quyền CS.
b/ Khác nhau về mục đích - Đồng bào tỵ nạn tưởng niệm ngày 30-4 nhằm hun đúc ý chí đấu tranh giải trừ chế độ CS tại quê nhà. Đảng VT với chủ đề Ngày Tự Do Cho VN để kỷ niệm ngày 30-4 nhắm mục đích gì, thật sự không người ngoài nào biết rõ, nhưng nhất quyết không phải là để nâng cao tinh thần chống cộng.
c/ Khác nhau trên cương vị người chủ trương - Vì lập trường và mục đích khác nhau nên hai bên đứng trên hai cương vị khác nhau. Đồng bào tỵ nạn tưởng niệm ngày 30-4 trên cương vị là những nạn nhân của chế độ CSVN. Trong khi đó VT kỷ niệm 30-4 với chủ đề Ngày Tự Do Cho VN đứng trên cương vị của người dân VN đối với phỉ quyền VC mà họ ngầm thừa nhận.
2. Mục đích March To Capitol Hill - Nhiều người thắc mắc là tại sao lại "March to Capitol Hill"? Cái đó mới thật là lạ, nhưng thực ra chẳng có gì lạ cả. Nên nhớ điện Capitol là nơi quyết định tất cả các chính sách đối nội cũng như đối ngoại của nước Mỹ. Tập hợp được một rừng người kéo đến điện Capitol để nói lên nguyện vọng, đó là cách thức vận động hữu hiệu nhất ở Hoa Kỳ này. Các ông Mẽo đâu cần biết ất giáp gì, thấy VT được quần chúng ủng hộ chắc chắn sẽ "endorse" VT thôi. Trước đây nghe đâu đã có lần ông Bush cha kiếm đỏ con mắt mà không tìm ra được một người Việt có thể đại diện cộng đồng để ông nói chuyện. Nay ông Bush con có muốn nói gì thì đã có sẵn VT đấy rồi. Cho đến khi nào Mỹ và CSVN thực sự bắt tay vào làm diễn biến hoà bình thì với credit đã chôm chĩa được, VT chắc chắn sẽ là nhân tuyển thích hợp nhất được cả hai bên chấp nhận.
Có một kinh nghiệm lịch sử mà người viết không thể không nhắc lại ở đây. Ngày 19-8-1945, một cuộc mít tinh đông hàng trăm ngàn người diễn ra trước nhà hát lớn Hanoi để ủng hộ chính phủ. Bấy giờ VN không có chính phủ nào khác ngoài chính phủ Trần Trọng Kim ở Huế. Đây là cuộc biểu tình tự phát của dân chúng Hà Thành. Có chừng vài chục tên cán bộ Vẹm trà trọn len lỏi vào trong rừng người. Chúng lợi dụng lòng hăng say và sự dốt nát của đồng bào tung ra dăm ba biểu ngữ, bắn vài ba phái súng lục thị uy, phất cờ đỏ sao vàng, cướp máy phóng thanh hoan hô Hồ Chí Minh. Thế là Vẹm cướp được chính quyền ngon ơ. Trò chôm credit của Vẹm đã thành công.
Như đã nói ở trên, cuộc tuần hành Freedom March to Capitol Hill do VT khởi xướng, nhưng vì sợ không có ma nào tham gia, VT đã phải mời chào những tổ chức và cá nhân có uy tín trong cộng đồng tham dự. Trên nguyên tắc tổ chức là tổ chức chung, VT chỉ là một thành phần. Nếu cuộc diễn hành thành công và VT sẽ giữ mãi vai trò kéo màn nhắc tuồng thôi thì chắc sẽ không có gì để nói. Nhưng việc đời đâu có dễ dàng thế. Với bản chất chuyên chôm credit của VT, không biết rồi sự thể sẽ ra sao. Người viết sợ rằng lịch sử ngày 19-8-45 sẽ lại tái diễn.
Lịch Sử Tái Diễn
VC thoạt đầu có danh xưng chính thức là đảng Cộng Sản Đông Dương. Khi thiên hạ nhận ra chúng là lũ siêu lưu manh bịp bợm, chúng bèn đổi tên thành đảng Lao Động Vietnam. Sau khi chiếm được quyền hành trong tay, đảng Lao Động hết còn muốn lao động, mà chỉ biết ngồi mát ăn bát vàng. Bị dân chửi đến tắt bếp, chúng phải đổi lại tên cũ là đảng CS, nhưng không còn là Đông Dương, mà là Vietnam, đảng CSVN. Bây giờ xem ra lịch sử lại tái diễn màn đổi tên đổi họ này. MT Hoàng Cơ Minh khi đã hết sáng (minh là sáng) nên đổi thành VT. Có lẽ mai này VT không còn mới (tân là mới) nữa, VT sẽ lại trở về với cái tên cũ chưa biết chừng. Nhưng có thể cũng giống như VẹM, nghĩa là trở lại na ná giống tên cũ mà thôi, chứ không giống hoàn toàn tên cũ. Cộng sản Đông Dương qua chặng đường hóa kiếp thành ra Cộng sản Vietnam. Cũng vậy, Mặt Trận qua chặng đường hóa kiếp có thể sẽ thành Mặt Mo, Mặt Mẹt, Mặt Giầy, Mặt Mâm, Mặt Thịt, Mặt Thớt, Mặt Trơ Trán Bóng, hay Mặt gì gì khác hay hơn? Người viết xin mượn ước đoán này để kết thúc bài viết. Kiếp ve sầu, lột xác trở thành sâu bọ là bản tính trời sanh của nó.
Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất
No comments:
Post a Comment