Wednesday, March 10, 2010

Phiên Tòa Trung Thẩm tại Victoria, Úc châu - Ngày thứ nhất

Xin được nhắc lại đây là một vụ xét xử do ông Võ Long Ẩn (tên thật Võ Ngọc Anh) đệ đơn kiện ông Chủ Tịch CÐNVTD-VIC Nguyễn Thế Phong (nhiệm kỳ 2007-2009) tại tòa Trung Thẩm Victoria (County Court) với lời cáo buộc rằng trong phiên họp ngày 15-3-2009 ông Chủ tịch CÐNVTD-VIC đã tuyên bố cá nhân này là cộng sản và đánh phá cộng đồng.
===



Thứ Tư, ngày 10.03.2010
County Court, Melbourne VIC 3000

Đồng hương đã được thông báo là phiên tòa sẽ bắt đầu vào lúc 9 giờ 30 sáng ngày Thứ Tư 10/03/201, và rồi có thông báo về sự thay đổi vào giờ phút chót là 9 giờ sáng tức là sớm hơn giờ giấc đã quy định như lúc ban đầu. Nhưng khi đến nơi thì mới biết giờ giấc và phòng xử án (court) lại đã bị thay đổi một lần nữa: phòng xử án số 6, lầu 1, phiên tòa bắt đầu vào lúc 11 giờ sáng.

Đồng hương đi tham dự không được thông báo những chi tiết chính xác là chuyện bình thường, nhưng những người có trát tòa mời ra làm nhân chứng cũng không được luật sư (người mời) thông báo rõ ràng và kịp thời (in a timely manner) điều này cho thấy lề lối làm việc thiếu tính cách chuyên nghiệp (professional manner).

Tuy hơi bị "hoang mang" (confused) lúc đầu về giờ giấc, phòng ốc nhưng cũng đã có trên 40 đồng hương đến tham dự phiên tòa. Trong phòng xử án đã không đủ ghế ngồi, có một số người phải ngồi chung ghế và một số khác phải nhường ghế ngồi lại bên ngoài. Điều này cho thấy rằng đồng hương rất đoàn kết và quan tâm về sự vửng mạnh và trường tồn của Cộng Đồng. Đây là một điều vô cùng khích lệ cho Cộng Đồng và cho giới trẻ đã và đang có ý đem tâm sức ra giúp Cộng Đồng trong tương lai.

Vì vụ kiện mới bắt đầu được xét xử, tức là chưa kết thúc và chưa có kết quả, hơn nữa vì những ràng buộc về luật pháp do đó các chi tiết cũng như tiến trình của vụ kiện diễn ra bên trong phòng xử án đều được giữ kín. Ngoài ra vì không thông hiểu những luật lệ về sự giới hạn của truyền thông (media) trong việc tường trình những chi tiết diễn ra bên trong các phiên tòa cho nên chỉ xin "dựa cột mà nghe" - cũng chỉ vì không muốn gây tác hại cho Cộng Đồng không như một số cá nhân đã khua mõ múa bút để vuốt ve cái tôi, cái tính tự tôn, ... đã làm cho một số đồng hương có một cái nhìn sai lạc (misled) về vụ kiện gây bất lợi cho Cộng Đồng. Những cá nhân này sống trên một đất nước Tự Do, Dân Chủ nhưng chỉ biết "lạm dụng" quyền tự do (ngôn luận) mà mình may mắn được hưởng trên đất nước này chứ chưa biết cách "sử dụng" quyền tự do một cách chính đáng.

Cũng vì bất bình về những bài viết về vụ kiện (1 đồng cho Công Lý) thiếu tính cách khách quan và không chính xác nên đã có những đồng hương (trong những lúc ngồi ngoài hành lang của phòng xử án) đã thẳng thắng bày tỏ cảm nghĩ của mình với ý nhắn nhủ rằng những người cầm bút chỉ nên viết về những điều mà chính mình nghe tận tai, thấy tận mắt và phải xem xét, đối chiếu (cross examination) kỹ lưỡng chứ không phải chỉ viết theo cảm hứng. Và những vị này đã tỏ ra rất thất vọng về những người cầm bút đã mạnh tay vẽ vời về Cộng Đồng nhưng lại gần như không bao giờ tham gia các sinh hoạt, các buổi họp của Cộng Đồng - nói một cách khác là họ không biết gì nhiều về Cộng Đồng mà chỉ nghe thiên hạ đồn rằng ...!

Phiên tòa đã đình hoãn vào lúc 4 giờ 10. Kể từ ngày mai phiên tòa sẽ bắt đầu vào 10 giờ sáng và chấm dứt vào 4 giờ 30 chiều mổi ngày. Theo dự đoán phiền tòa này có thể kéo dài đến một tuần hoặc 10 ngày.

Đồng hương Victoria tham dự phiên tòa ngày thứ nhất và ông luật sư của CĐ đứng ở giữa

Source:
http://www.lyhuong.net/viet/index.php?option=com_content&view=article&id=2242:2242&catid=39:sinhhoatcongdong&Itemid=58




NHÓM DAVID DƯƠNG ĐÓNG VAI TRÒ GÌ TRONG VIỆCTHỔI PHỒNG VỤ ÁN DU SINH HỒ PHƯƠNG ?

    --- On Wed, 3/10/10, HoangTrung Le wrote:

    From: HoangTrung Le
    Subject: [PhoNang] NHÓM DAVID DƯƠNG ĐÓNG VAI TRÒ GÌ TRONG VIỆC THỔI PHỒNG VỤ ÁN DU SINH HỒ PHƯƠNG ?
    To: locksmithHTLe@ gmail.com
    Date: Wednesday, March 10, 2010, 8:13 Pm
- Tại sao Chủ Tịch Cộng Đồng chống Cộng Nguyễn Ngọc Tiên, Nv Madison Nguyễn và DB Trần Thái Văn cùng vội vàng ra Thông Cáo tấn công Cảnh Sát San Jose để bênh vực du sinh Hồ Phương?

Washington DC (09-3-2010): Hôm 03-3-2010, quý vị đã đọc qua Bài 1 nói về việc TT Barack Obama bổ nhiệm ông David Dương của công ty thu gom và tái chế phế liệu California Waste Solutions (CWS) làm Ủy viên của Quỹ Giáo Dục VIỆT NAM (Vietnam Education Foundation - VEF) và tin nói về việc CSVN ăn mừng trước sự kiện nầy.

Những năm trước đây, hễ động một tý chẳng hạn nghe có ca sĩ Việt Nam như Lam Trường đến hát ở San Jose là đã thấy Cộng Đồng Việt Nam tỵ nạn xách băng cờ biểu ngữ đi biểu tình. Đài Quê Hương kêu gọi góp tiền thì ào ào tiền bá tánh gởi đến dễ dàng như quét rác bên đường.

Ngày nay Quê Hương Radio cũng xoay chiều, lại làm thêm chương trình Truyền Hình
"Sinh Bắc Tử Nam" nên những ông khét tiếng chống Cộng bám theo Đoan Trang đều bị đuổi ra lăn lóc chợ đời.

Nhóm nâng chim sửa ví cho bà Đoan Trang ra mở ba-tăng chống Cộng riêng nhưng lần nầy thì hết còn nghe chống gì nữa; ngược lại thấy ai chống Cộng thì họ chụp cho cái mũ Việt Cộng nằm vùng nên San Jose giờ nầy im ắng vô cùng.

Báo Đảng và Nhà Nước CSVN hoạt động công khai và tự do tại San Jose. Ngày Tết tờ báo V-Times của ông Trần Đệ và Ls Nguyễn Hữu Liêm công khai đăng cả trang màu Chúc Mừng Năm Mới của Tổng Lãnh Sự CSVN tại San Francisco chúc bà con người Việt định cư khắp Hoa Kỳ làm ăn thịnh phát để gởi tiền về Việt Nam nuôi Đảng và nhà nước Cộng Sản.

Phe chống Cộng hung hăng của Cộng Đồng Nguyễn Ngọc Tiên, Kiêm Ái, Nguyễn Thiếu Nhẫn nín khe. Họ đã đổi cờ rồi và nếu như còn chống thì sợ bị phía CSVN đưa ra chứng cớ nên thôi huề cả làng, họ đành trở lại chống báng nội bộ cho được việc.

Thứ Bảy 06-3-2010 phía ông David Dương của Hiệp Hội Doanh Nhân Việt Mỹ VAEA tổ chức tiếp đón Thứ Trưởng Công Thương Hà Nội đến hội họp, phát động chiến dịch bủa vây kinh tế cộng đồng người Việt tỵ nạn.. Thế mà đâu thấy ngoe nào lên tiếng chống báng gì nữa. CSVN nay xem San Jose là Thủ Đô Hà Nội thứ hai tại hải ngoại là vậy. Công lao nầy phần nhiều nhờ sự dóng góp của ông David Dương, Chủ Tịch Hội VAEA (Vietnamese American Enterpreuner Association) . Lý do tại sao ông David Dương lúc nầy hoạt động mạnh mẽ để giúp CSVN nhự vậy?

Thưa đó là do David Dương đầu tư thành lập Vietnam Waste Solutions tại thành phố Hồ Chí Minh (Sài-gòn) và đang gặp nhiều rắc rối nên lấy công chuộc tội.

Lịch Sử của Vietnam Waste Solutions (VWS):

Khoảng giữa năm 2004, khi ông Lê Thanh Hải còn tại chức Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân Tp. Hồ Chí Minh, đã bắt đầu cuộc thảo luận với David Dương để thành lập Công ty Vietnam Waste Solutions tại quận Bình Chánh nằm ven đô của TP.HCM (Sàigòn).

Lâu rồi trên Internet có đăng tải bản tin như sau: "Khi cựu Thủ Tướng Phan văn Khải thăm viếng San Francisco vào năm 2005, David Dương và Victor Dương đã ký hợp đồng cùng thủ tướng trong một buổi tiệc sang trọng. Hợp đồng cho một khoảng đất tại TP Hồ chí Minh để California Waste Solutions mở công ty chế biến rác.. Victor Dương và David Dương cũng là người bạn thân của cựu Tổng Lãnh Sự Trần Tuấn Anh, con trai của cựu Chủ tịch Trần đức Lương, người mà đã đồng ý bán đất Việt nam cho Trung quốc."

Thật ra Phan Văn Khải đến thẳng Seattle ngày 19-6-2005 để làm việc với các Công Ty Boeing, Microsoft, GAP, Nike, sau đó ngày 21-6-2005 đã đến hội đàm với TT Hoa Kỳ George W. Bush tại Tòa Bạch Ốc và cùng ngày đến Bộ Thương Mại Mỹ để chứng kiến lễ ký kết hợp đồng Đầu Tư hoặc Liên Doanh giữa các Công Ty Hoa Kỳ và các Công Ty Việt Nam; trong đó có ông David Dương đại diện Công Ty California Waste Solutions (CWS) đã ký với Sở Tài Nguyên và Mội Trường (Department of Natural Resources and Environment - DONRE) của TP.HCM một Hợp Đồng Đầu Tư 100% vốn nước ngoài trong dự án thành lập Công Ty Vietnam Waste Solutions (VWS) để lập khu nhà máy liên hợp xử lý rác thải gia dụng, chất thải rắn và tái chế (Recycle) tại khu vực xã Đa Phước thuộc huyện Bình Chánh, cách trung tâm TP.HCM (Saigon) lối 20 Km.

Theo hợp đồng đầu tư 100% vốn từ Công Ty California Waste Solutions (CWS) của David Dương tại Oakland, thì David Dương sẽ bỏ ra tổng số vốn đầu tư lên đến US$400 Triệu để đầu tư một nhà máy liên hợp Waste Treatment Complex trên diện tích 123 Hectares do TP.HCM cấp. Chương trình đầu tư nầy sẽ kéo dài 50 năm, chia ra 25 năm đầu sẽ giải quyết rác rưởi, chôn rác thải và biến khu vực chôn rác đó thành một sân Golf quốc tế để David Dương khai thác sân Golf trong 25 năm kế tiếp. Trong khi nhà máy liên hợp xử lý rác sẽ tiếp tục hoạt động thêm 25 nữa và sẽ bàn giao cho TP.HCM sau đúng 50 năm.

Khu xử lý rác nầy được gọi là Waste Treatment Complex (Xử Lý Rác Liên Hợp) , sẽ bao gồm một khu phân loại rác. Sau khi phân loại xong, rác gia dụng sẽ được đưa vào một khu hầm kín để cho thối rửa và lên men tạo ra hơi đốt (Gas) cung cấp cho hệ thống Gas nấu bếp của dân thành phố, hoặc hóa lỏng để vào chai bán Gas cho người tiêu dùng. Loại chất thải rắn như chai lọ hư bể, đá sỏi, xà-bần, v.v… sẽ được đưa qua nhà máy nghiền ra vụn nhỏ để bán cho việc xây dựng, làm đá dăm trải đường. Những loại giấy sách báo phế thải, đồ nhựa nylon sẽ được tuyển chọn riêng để đưa vào tái chế Recycle làm ra các loại giấy Carton, bao bì, và hạt nhựa tái chế.

Từ giữa năm 2006, TP.HCM đã bàn giao 73 Hectares đất tại xã Đa Phước, huyện Bình Chánh để David Dương triển khai dự án. Từ tháng 11/2007 khu vực Waste Treatment Complex của Công ty Vietnam Waste Solutions do David Dương đầu tư đã bắt đầu nhận rác thải của Tp.HCM chuyển đến. Dự kiến là nơi đây tiếp nhận và xử lý 6,000 Tấn rác mỗi ngày, nhưng thực chất chỉ nhận được lối 3,000 Tấn/ngày mà thôi. Trong số nầy, 2,500 Tấn rác được David Dương cho công nghệ hiện đại là chôn hay thả nổi trên mặt đất để từ từ thối rửa cũng như những đống rác khổng lồ khác của Việt Nam qua bao thời đại lịch sử Xã Hội Chủ Nghĩa ! Số rác có thể phân loại và tái chế được lối 500 Tấn/ngày mà thôi. David Dương tính lui tính tời cho là bị lỗ nặng nên mức đầu tư US$400 Triệu thì nay đã góp vào chưa được 10% tức trên US$39 Triệu mà thôi ! Với số tiền đầu tư ít ỏi nầy, mà 1/3 đã chi vào túi của các quan tham nhũng từ Trung Ương đến TP.HCM, sở Tài Nguyên và Mội Trường, huyện, xã.. nên cho đến nay David Dương chỉ mới đào được một cái hồ chứa nước thải để xử lý, và một cái hầm ủ rác có nắp bê-tông mà nay đã vỡ nên xì hơi thúi hoắc !

Công nghệ tiên tiến hiện đại của David Dương chủ yếu là chôn rác; mà ở Việt Nam chuyện đào hố rồi đổ rác xuống chôn đi thì công ty nào cũng làm được. Không thấy có nhà máy tiên tiến liên hợp nào mọc lên cả, chỉ thấy mỗi ngày sự phẩn nộ của dân chúng mọc lên cao mà thôi !



Ngày 07-5-2008, tờ báo VietnamNet đưa lên bài tại Link: http://english. vietnamnet.vn/tech/2008/ 05/781921/ tường thuật 800 gia đình dân ở sát Công Nghệ tiên tiến của ông David Dương đã bị ô nhiễm trần trọng và nhiều người mắc bệnh. Về chiều lúc mùa nắng thì hơi thúi từ các núi rác lộ thiên khổng lồ đã tỏa vào cả 3 ấp tại xã Đa Phước, dân phải đóng kín cửa nhà và phải mang khẩu trang bịt mũi và miệng ngay khi họ ở trong nhà hay khi lên giường đi ngủ ! Biện pháp khắc phục là David Dương ra chợ Việt Nam mua mấy cái ống nhựa rồi cho vài công nhân ra dùng ống xịt nước lên các đống rác cho hạ bớt nhiệt độ xuống để bớt bốc mùi thúi (xem hình đính kèm). Một núi rác, vài công nhân cầm ống xịt nước thì cũng như mấy đưa bé vạch chim đái lên đỉnh núi.. chuyện không thể làm được. David Dương càng xịt nước thì nước từ rác lại chảy ra tràn xuống ruộng đồng, tràn ra sông rãnh và lan vào cả xóm dân cư. Giải pháp duy nhất là TP.HCM phải giảm bớt số rác cung cấp cho David dương từ 3,000 Tấn/ ngày xuống còn 1,800 Tấn/ngày mà thôi.

Trong đó, giá xử lý rác mà David Dương tính là VN$16.4 Triệu/Tấn rác được xử lý. Giá gia công nầy thực ra David Dương chỉ hưởng được lối VN$10.0 Triệu/Tấn rác do TP.HCM cung cấp mà thôi. Sự sai biệt là do các cấp Trung Ương đến đia phương ăn rác bẩn mất rồi !

Trong năm 2009 Tp.HCM đã trả cho David Dương US$9.0 Triệu Mỹ Kim, nhưng không có tiến bộ nào khả quan và mức ô nhiễm càng nghiêm trọng hơn nên các Nghị viên của TP.HCM và báo chí tại Sàigon bắt đầu lên tiếng.

Xin xem hình David Dương bị báo chí bủa vây, chất vấn và đọc các lời phẩn nộ của các Nghị Viên của TP.HCM tại Link: http://english. vietnamnet. vn/reports/ 200910/NA- deputies- question- in....

Nghị viên (NV) Huỳnh Công Hung chất vấn David Dương rằng "TP.HCM không ép Công ty VWS phải đầu tư vào dự án nầy. Việc xử lý tất cả nước thải chảy ra từ rác bẩn đưa đến tình trạng nguy kịch. Đoạn Video chiếu trên mạng VietnamNet cho thấy rằng công ty của ông đã thải nước bẩn ra sông. Chuyện đó có đúng hay không nào?""

NV Lê Thương Man chất vấn: "Khu đổ rác Đa Phước bắt đầu hoạt động từ tháng 11 năm 2007 nhưng đến nay vẫn không có hệ thống xử lý nước thải thích hợp. Mỗi ngày chỉ xử lý được lối 280 khối nước thải, trong khi lượng nước thải là 800 khối/ngày. Thử hỏi số nước thải dư nầy nó chảy về đâu?""

Phó Chủ Tịch TP.HCM nói: "Tại sao Sở Tài Nguyên và Mội Trường (DONRE) không phạt nhà đầu tư vì không hoàn thành hạng mục xây dựng và không kiểm soát được chất lượng công việc họ làm?"

Trong khi Phó Chủ Tịch Nguyễn Đăng Nghĩa phát biểu: "Chúng ta phải thông báo vấn đề nầy là cả một hiểm nguy cho môi trường và sức khỏe của nhân dân địa phương, chứ không chỉ là vấn đề kinh tế."

David Dương chống chế là nước thải chảy khắp nơi là nước mưa, nhưng các Nghị Viên, báo chí và cơ quan điều tra về vệ sinh môi trường đã nói rõ nước mưa không mang màu đỏ cáu bẩn và thúi tha như vậy. Báo chí đặt vấn đề có tình trạng lừa đão trong dự án nhà máy xử lý rác của David Dương tại Đa Phước và hỏi rằng David Dương đã nhận tới US$9.0 Triệu do TP.HCM trả thì số tiền đó làm được gì? David Dương nói là đã đi làm đám ma chôn rác mỗi ngày !

Về luật lệ đầu tư nước ngoài tại Việt Nam hiện vẫn chưa rõ rệt. Các quốc gia đều khuyến cáo rằng đầu tư vào Việt Nam được xem là một trong số vài nước có rủi ro cao nhất. Khi nhà đầu tư làm ăn được cũng sẽ bị hành sách để các cán bộ lãnh đạo và ngành Công An, an ninh kinh tế, phường xã các cấp như một bầy kên kên nhảy vào xâu xé.. CSVN khi thấy việc kinh doanh và dự án đầu tư đã có phần khả quan, họ sẵn sàng bày ra đủ trò để kết tội và sau đó đưa ra Tòa Án xử theo luật rừng và tịch thu hết. Nhà đầu tư nếu khôn hồn thì bỏ của chạy thoát thân là phúc ba đời. Còn như nếu làm ăn không được, nhà đầu tư cũng sẽ bị phạt và cuối cùng giao tài sản cho nhà nước CSVN để được rời xa thiên đường Cộng Sản một cách an toàn là may mắn lắm rồi. Nhiều người Việt ở nước ngoài về làm ăn đầu tư với Việt Nam thường bị rơi vào bẫy sập nầy và hầu hết tán gia bại sản.

David Dương đang nằm trong hoàn cảnh nầy và trong những tháng từ đầu năm 2009 cho đến ngày Đại Hội Việt Kiều kỳ 1 tổ chức cuối tháng 11/2009 vừa qua, David Dương như nằm trên bếp lửa. Ông bỏ tiền vận động các cơ quan như Cảnh Sát kiểm tra môi trường, các giới chức Trung Ương Hà Nội, Quốc Hội, v.v.. xin thông cảm chống đỡ cho David Dương và Công ty xử lý rác Vietnam Waste Solutions của ông ta.

Ngày 13-5-2009, một phái đoàn Quốc Hội Việt Nam từ Hà Nội vào xem xét khu xử lý rác của David Dương tại xã Đa Phước (Xem: http://en.metvuong. com/groups_ news.php? news_id=6187). Bà Huỳnh Thị Lan Phuơng là Phó Tổng Giám Đốc thay mặt David Dương đón tiếp đoàn Đại Biểu Quốc Hội đến thăm khu vực xử lý rác, đã trình rằng mọi tiến triển rất tốt đẹp và rằng địa điểm đang chôn rác sau khi lấp đầy sẽ mở ra khu sân Golf và du lịch trong vòng 23 năm nữa. Trước khi sân Golf hình thành thì các nhà máy Waste Treatment Complex sẽ được hoàn thành. Hiện nay thì Công ty VWS chỉ chôn rác mà thôi và rằng VWS đang xúc tiến xây nhà máy tái chế phế liệu và rất có kinh nghiệm sản xuất phân bón hữu cơ từ rác thải. Phái đoàn Quốc Hội e ngại sự chậm trễ xây nhà máy sản xuất phân hữu cơ từ rác thải sẽ làm ảnh hưởng đến môi trường và dự án nầy có nguy cơ thất bại. Phái đoàn Quốc Hội cũng nhận xét rằng chuyện hứa hẹn làm sân Golf trên đống rác là chuyện xa vời của 23 năm sau chưa biết có thành hay không. Phó Chủ Tịch Trần Viêt Dũng nói rằng nhà đầu tư lấy rác của TP.HCM để sản xuất ra Gas và phân bón để bán, trong khi TP.HCM phải trả tiền VN$16.4/Tấn thì quá nhiều như vậy quả là cần phải xét lại. Hiện VWS không xử lý được hết số rác nên TP.HCM phải đổ rác ở bải rác Tây Bắc cùng lúc đổ rác tại Đa Phước. Đến năm 2012 thì số rác tại TP.HCM sẽ tăng đến 9,000 Tấn/ngày.

David Dương chạy tội bằng cách viện dẫn rằng do thỏa thuận là 123 Hectres, nhưng TP.HCM mới đưa 73 Hectares mà thôi. Số còn lại 50 Hectres chưa giao đủ nên không có đủ đất để lập các nhà máy khác.

Qua các vận động tốn kém nầy, David Dương được Hà Nội mời ra Trung Ương để gặp phía an ninh Tổng Cục 2 là cơ quan an ninh thân Trung Cộng, hiện nắm quyền sinh sát với cả các cấp bậc cao cấp nhất của Trung Ương. Nay TC2 được phép lấn sang cả ngành tình báo hải ngoại.

Tổng cục 2 là tổng cục tình báo, quân báo, an ninh và phản gián của Bộ quốc phòng được lập nên từ Cục 2 thuộc Bộ Tổng tham mưu Quân Đội Nhân Dân VN vào cuối năm 1996, với quyền hạn cực lớn, lộng hành dưới quyền của trung tướng Vũ Chính và thiếu tướng Nguyễn Chí Vịnh, được sự chỉ đạo, che chở của đại tướng Lê Đức Anh, Bộ trưởng quốc phòng, Chủ tịch Nước, rồi Cố vấn của Ban chấp hành trung ương đảng.

Sáu Sứ là một nữ cán bộ kỳ cựu đảng CS, được tổng cục 2 sử dụng để dựng lên bằng chứng giả (được ghi trong 16 băng ghi âm) nhằm vu cáo tướng Võ Nguyên Giáp và tướng Trần Văn Trà trong thời kỳ trước Đại hội 7 (đầu năm 1991), có âm mưu chia rẽ, bè phái, dành quyền lãnh đạo trong đảng. Thời gian 2007, nhiều lời tố cáo sự lộng hành của Tổng Cục 2, nhất là qua việc TC2 dựng ra nhân vật T4 là một nhân vật nữ có liên hệ được với CIA và theo dõi được các tin một số nhân vật cao cấp trong Đảng và Chính phủ CSVN bị CIA mua chuộc. Vụ nầy đã chụp mũ cho Tướng Võ Nguyên Giáp đi đêm với McNamara và hai bên nói tiếng Pháp với nhau với lời hẹn sẽ hợp tác Việt-Mỹ trên cơ sở từ bỏ chủ nghĩa Cộng Sản. Tài liệu dựng đứng nầy cũng nói các ông cao cấp như Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải, Phan Diễn, Trương Tấn Sang, Phạm Gia Khiêm đều liên hệ với CIA Mỹ và sau đó nhiều chuyện tranh chấp xảy ra cho đến khi kết thúc bằng cái chết đáng ngờ của ông Võ Văn Kiệt. Và cũng kể từ đó, TC2 được mở rộng hơn khi Nghị Quyết 36 (NQ36) nhắm vào hoạt động hải ngoại.

NQ36 dành ra số tiền ban đầu kếch xù US$400 Triệu để tổ chức 2 mặt trận chính: Phòng Thủ và Tấn Công.

- Về phòng thủ, Theo Bộ Ngoại Giao CSVN công bố thì hiện nay có khoảng 4 triệu người Việt
đang sinh sống, lao động, học tập tại 101 nước và vùng lãnh thổ, như vậy nhiều hơn khoảng 1.5 Triệu người so với tổng số người Việt tỵ nạn Cộng Sản tại nước ngoài.

NQ36 tung tiền cho thành lập các Hội, các tổ chức để kiểm soát số người do Nhà Nước CSVN cho đi ra nước ngoài lao động, du học, tu nghiệp. Lý do phải qui tụ số người nầy vì đây là lực lượng chính để đối đầu lại với khối người Việt tỵ nạn chống Cộng Sản tại nước ngoài. Hà Nội gọi là Phòng Thủ không cho lực lượng chống Cộng hải ngoại len lõi vào.

- Tấn Công: CSVN dùng tiền NQ36 để lập các Hội Đoàn, Hiệp Hội tại hải ngoại hoạt động xen lẫn với các tổ chức hoàn toàn là của CSVN thành lập ở nước ngoài, làm cho dư luận hỗn loạn không biết ai là quốc gia, tổ chức nào là Cộng Sản.

Ngày 11-1-2010 vừa qua CSVN công bố thành lập Hội Thanh Niên Lưu Học Sinh tại khu vực thủ đô Washington DC qui tụ du học sinh, nghiên cứu sinh, tu nghiệp, lao động, cảm tình viên thuộc vùng Washington DC.

Thực sự CSVN đã lập ra nhiều tổ chức cơ sở tại hải ngoại và việc công bố thành lập Hội Thanh Niên Lưu Học Sinh tại khu vực thủ đô Washington DC là công bố hoạt động công khai mà thôi. Hiện CSVN đã có các Hội Đoàn sau đây:

(1) Hội người Việt Nam tại Pháp, Hội thanh niên Việt Nam tại Pháp và Hội sinh viên Việt Nam tại Pháp, Hội Công nhân và Lao động Việt Nam tại Pháp; (2) Hội Việt Kiều ở Canada, Hội doanh nhân Việt kiều tại Canada; (3) Hội Việt Kiều Úc châu; (4) Hội người Việt tại Liên bang Nga; (5) Hội người Việt Nam ở Phần Lan, Hội sinh viên, thanh niên Việt Nam tại Phần Lan; (6) Hội người Việt Nam thành phố Leipzig, Đức; (6) Hội người Việt Nam tại Czech; (7) Hội người Việt tỉnh Chiba, Nhật; (8) Hội người Việt tại Hàn Quốc; (9) Hội người Việt Nam tại Angola; (10) Hội Việt Kiều tại Lào và (11) Hội doanh nghiệp Việt Nam tại Bỉ và Luxembourg (gọi tắt là BEVILUX).

(11) Riêng tại Hoa Kỳ, lâu nay Hội Doanh Nhân Việt - Mỹ (Vietnamese American Enterpreuners Association - VAEA) đã được thành lập, nhưng hoạt động không mấy rầm rộ cho mãi đến khi David Dương vào làm Chủ Tịch Hội thì Hội VAEA mới trăm hoa đua nở.

Về các hội sinh viên, CSVN đã thành lập được tại hải ngoại các Hội sau đây: (1) Hội Sinh Viên Việt Nam tại Pháp (lập năm 2004, có 14 chi hội với khoảng 7000 thành viên), (2) Hội Sinh viên Việt Nam tại Hungary, (3) Hội sinh viên Việt Nam tại Nhật Bản (lập năm 2001, hiện có 3000 hội viên), (4) Hội sinh viên Việt Nam tại Hàn Quốc (lập năm 2007, có 28 chi hội với khoảng 600 thành viên). Hội sinh viên Việt Nam tại Hoa Kỳ chưa công bố, nhưng căn cứ vào số Sinh Viên VN du học tại Mỹ niên khóa 2007-2008 là 8,769 sinh viên, và năm 2008-2009 tăng lên 12,823 Sinh viên.

Các sinh viên Việt Nam được điều động rất linh hoạt, chẳng hạn trong vụ tranh cử của Madison Nguyễn tranh ghế Nghị Viên San Jose Khu vực 7 với ứng cử viên Ls Linda Hàn Nguyễn thì Tòa Tổng Lãnh Sự CSVN tại San Francisco đã cho tung lực lượng du sinh viên Việt Nam đi đến từng nhà vận động và mua phiếu phiến diện bỏ qua thùng thư bầu cho Madison Nguyễn. Mỗi phiếu bầu được tặng một số tiền US$50.00 và quỹ NQ36 do Tổng Lãnh Sự CSVN tại San Francisco đã chi ra số tiền US$100,000 để mua lối 2,000 phiếu bầu khiếm diện mà hầu hết là cử tri Mễ, Phi và Việt Nam. Madison Nguyễn thắng vẽ vang trước Linda Hàn Nguyễn nhờ phiếu gởi qua bưu điện và dịp nầy Madison Nguyễn đã bén tình với một cậu sinh viên du học từ Việt Nam do Tòa Tổng Lãnh Sự phái đi lo chuyện bầu bán cho Madison Nguyễn. Khi đã đắc cử, dĩ nhiên Madison Nguyễn phải làm việc để trả lại những gì mà VN đã đầu tư cho cô đắc cử. Để cam kết sự trung thành nầy, Madison Nguyễn đã làm đám cưới với người chồng là du học sinh Terry Trần.

CSVN nhắm đẩy mạnh công cuộc đấu tranh vào Hoa Kỳ để từ đó tạo thị trường kinh doanh cho Việt Nam, kêu gọi đầu tư. Và việc cam go nầy được giao cho Hiệp Hội Doanh Nhân Việt Mỹ của David Dương điều hành. Muốn làm được việc, David Dương phải cùng với các doanh nhân trong Hội VAEA dùng tiền của NQ36 tung ra mua chuộc các tổ chức Cộng Đồng, lo lót cho giới cầm quyền Hoa Kỳ qua các cuộc yểm trợ vốn tranh cử và qua những dân cử Hoa Kỳ, để nhờ họ tiến cử vào chức vụ mà TT Barack Obama vừa ban hành bổ nhiệm David Dương làm Ủy Viên Quỹ Giáo Dục Việt Nam (Vietnam Education Foundation - VEF).

Sự thành công bước vào cái ghế do Tòa Bạch Ốc chọn, sẽ giúp David Dương lấy lại được thăng bằng và uy tín đối với chính quyền CSVN trong vụ rắc rối liên quan đến nhà máy xử lý rác thải tại Đa Phước. Thế nên David Dương và nhóm Luật sư Nguyễn Hữu Liêm, Ls Vũ Ngọc Trác đã phải tích cực theo chỉ đạo của TC2 Hà Nội là thành phần tình báo chiến lược thân Trung Cộng để dàn dựng vụ án Sinh viên du học Hồ Phương. Trung Quốc và phe thân Trung Quốc tại Hà Nội chỉ muốn dàn dựng lại vụ Hồ Phương, mua lại đoạn Video Clips do một sinh viên chung phòng của Hồ Phương quay được qua Điện Thoại cầm tay khi Cảnh Sát San Jose đối xử bạo hành Hồ Phương vào ngày 03-9-2009. Nhóm Luật sư Vũ Ngọc Trác và Ls Nguyễn Hữu Liêm cùng với David Dương lo các móc nối, thuê văn phòng Luật sư Phạm Hoàng Duyên tung nội vụ lên Báo San Jose Mercury News ngày thứ Bảy 24-10-2009, thuê tổ chức chống Cộng to mồm nhất của ông Chủ Tịch Nguyễn Ngọc Tiên ra thông cáo khẩn cấp trong đêm Chủ Nhật 25-10-2009 khi mọi người đều nghỉ.. Nhóm Doanh Nhân Việt Mỹ nầy đã trao tiền cho nhóm Nguyễn Ngọc Tiên để điều động hai gã thợ chửi tả hữu Nguyễn Thiếu Nhẫn, Kiêm Ái cho phát động phong trào lên tiếng chống vụ Cảnh Sát San Jose đối xử tàn bạo với Hồ Phương.. Một tuần trước khi tờ báo Mỹ San Jose Mercury News tung ra vụ Hồ Phương thì ông Nguyễn Ngọc Tiên đã từng gặp Ls Nguyễn Hoàng Duyên và gặp riêng David Dương.

Trong khi DB Trần Thái Văn bên Nam Cali lâu nay chẳng có một tiếng bênh vực cho những nạn nhân như Daniel Phạm, thì nay nhảy vào cuộc vụ Hồ Phương và ra Thông Cáo phản đối Cảnh Sát San Jose. Trước đây báo chí Việt và Mỹ đều gọi DB Trần Thái Văn là Mafia Bố Già vì ông có cả một nhóm lâu la du côn đâm chém, sẵn sàng triệt hạ đối phương bằng mọi thủ đoạn. Ông nhận các sự ủng hộ của Trung Quốc qua Frank Jao là chủ nhận Khu Thương Xá Phúc Lộc Thọ tại quận Cam và là nguyên ủy viên Quỹ Giáo Dục Việt Nam VEF; và qua Phó Thị Trưởng Việt gốc Tàu Andy Quách vừa bị vụ DUI say rượu húc cột đèn. Trong vụ Hồ Phương thì DB Trần Thái Văn được hai nguồn móc nối, đó là David Dương và vợ của DB Trần Thái Văn là bà Cindy mà nhiều lần trên Internet đã có các hình được phổ biến như kèm theo đây. Các hình ảnh nầy cũng được lưu vào hồ sơ về an ninh của Hoa Kỳ, kể cả của Trung Quốc và CSVN.

Nữ Nghị viên Madison Nguyễn lâu nay là người của đảng Dân Chủ, mà lực lượng Cảnh Sát và lính Cứu Hỏa trực thuộc Công Đoàn Lao Động Hoa Kỳ là thuộc đảng Dân Chủ. Hai lực lượng nầy lâu nay đã giúp cho Madison Nguyễn đắc cử, nhưng trong vụ Hồ Phương thì Madison Nguyễn đã đi vận động thêm 2 Nghị Viên khác của San Jose vội vàng cùng với ông Nguyễn Ngọc Tiên ra thông cáo chống lại Cảnh Sát San Jose. Từ vụ nổ ra cuộc tranh đấu Little Saigon, ông Nguyễn Ngọc Tiên và Nv Madison Nguyễn có bao giờ đội trời chung; nhưng trong vụ du sinh Hồ Phương thì cả hai xắn tay áo lên đôi ta cùng chung chí hướng đoàn kết một lòng vì phụng sự Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam ! Chuyện gì ở bên sau?

Những sắp xếp nầy tiếc rằng đã được phe thân Hoa Kỳ tại Hà Nội và tình báo của Châu Âu tại Hà Nội đã thông báo cho phía Hoa Kỳ biết trước rằng Trung Cộng và phe thân Trung Cộng ở Hà Nội sẽ chi trả tới US$750,000 để thổi phồng vụ Hồ Phương hầu tạo ra bằng chứng giúp Trung Quốc sẵn sàng đối phó với TT Barack Obama trong chuyến đến thăm Trung Quốc lần đầu. Nếu như TT Obama sẽ đề cập đến vấn đề nhân quyền, tự do, vấn đề đánh đập đàn áp đối kháng, tận diệt Tây Tạng thì Trung Quốc sẽ có vụ Cảnh Sát Mỹ đánh đập sinh viên Việt Nam Hồ Phương để đưa ra làm đối trọng.



Chỉ tiếc rằng khi DB Trần Thái Văn, Nghị viên Madison Nguyễn và chủ tịch Cộng Đồng Nguyễn Ngọc Tiên tung chưởng ra nhịp nhàng theo vụ trưng bằng chứng của Luật sư Nguyễn Hoàng Duyên và báo Mỹ San Jose Mercury News thì Hoa Thịnh Đốn lúc cho công bố chuyến đi của TT Barack Obama, đã có nguồn tin tiết lộ rằng việc dàn dựng do Trung Cộng và phe thân Trung Cộng của Việt Nam muốn dựng vụ Hồ Phưong sẽ không có ý nghĩa gì vì Hoa Kỳ là quốc gia pháp trị, ai sai đều sẽ bị Tòa Án xử tội. Và vừa qua, Tòa án đã xử các cảnh sát không bị kết án hành hung Hồ Phương; cũng như tha bỗng du sinh Hồ Phương khỏi bị truy cứu theo đề nghị của Cảnh Sát San Jose. Hoa Kỳ muốn cho chìm xuồng vụ Hồ Phương vì màn kịch do đạo diễn TC2 và Ngoại Vụ của Hà Nội dàn dựng đã không thành. Thế nhưng sau vụ Hồ Phương là cả một sự rạn nứt giữa khối Cộng Đồng chống Cộng do nhóm Nguyễn Ngọc Tiên, Kiêm Ái, Lão Móc Nguyễn Thiếu Nhẫn tiếp tục phun lửa như hỏa diệm sơn. Để chùi miệng nên ông Chủ Tịch Nguyễn Ngọc Tiên cho hai đàn em Kiêm Ái và Nguyễn Thiếu Nhẫn vu cáo bậy bạ những người mà trước đó ít tuần họ xem là cùng chung chí hướng.

Vụ Hồ Phương được phe Cộng Đồng Nguyễn Ngọc Tiên cho liên lạc với các sắc dân, huy động nhóm trẻ trong Liên Đoàn Cử Tri để lên tiếng; nhưng sau khi một tờ nhật báo Việt Ngữ tại San Jose tiết lộ du sinh Hồ Phương là con của một cán bộ Thuế Vụ cao cấp của CSVN, cùng lúc có tin cảnh báo của giới chức từ Hoa Thịnh Đốn rằng vụ Hồ Phương là dàn dựng của Trung Cộng và Việt Cộng thân Tàu thì ông Chủ Tịch Nguyễn Ngọc Tiên vội ra thông báo sẽ không biểu tình chống Cảnh Sát nữa.. Tuy nhiên chiều Thứ Hai thì nhóm trẻ Liên Đoàn Cử Tri vẫn cùng với các sắc dân họp báo đòi hỏi công lý cho vụ Cảnh Sát bắn chết một người Mỹ gốc Việt tâm thần Daniel Phạm thì ông Chủ Tịch Nguyễn Ngọc Tiên cho các cây bút chuyên nghề "Móc" chửi bới trên tuần báo Tiếng Dân vu chụp cho nhóm trẻ Liên Đoàn Cử Tri là theo Việt Cộng trong vụ Hồ Phương. Một số phim ảnh do các Cameramen của Hoa Kỳ thu được trong cuộc họp báo trước tòa thị chính San Jose cho thấy nhóm trẻ của Liên Đoàn Cử Tri thuyết trình về vụ Daniel Phạm và một thanh niên khác tên là Dương bị Cảnh Sát San Jose đánh gãy tay, thì đám cò mồi của ông Nguyễn Ngọc Tiên đứng sát cạnh đã hô to khẩu hiệu "Downwith San Jose Police !" Nhóm Trẻ Liên Đoàn Cử Tri vội cải chính :"Tên nầy phá hoại, tên nầy không phải trong chúng tôi". Khi an ninh đối chiếu các hình ảnh thì thấy kẻ hô đá đảo Cảnh Sát chính là phe ta trong cộng đồng chống Cộng của Nguyễn Ngọc Tiên.

Vụ án du sinh Hồ Phương đã thực sự đưa Cộng Đồng chống Cộng tại San Jose tan rã. Báo Tiếng Dân của Nguyễn Ngọc Tiên, Kiêm Ái, Nguyễn Thiếu Nhẫn sau khi có số tiền theo ghi nhận là giúp Báo Tiếng Dân 150,000 Đôla Mỹ được bàn giao tại một nhà hàng ở Oakland, thì nay cam kết không tham gia biểu tình chống Cộng gì nữa, mà quay dao đâm các nhóm cùng chống Cộng lâu nay trong tổ chức Cộng Đồng như Liên Đoàn Cử Tri, Lương Tâm Công Giáo. Ngày Tết Canh Dần, tờ báo V-Times đăng trang trọng cả trang màu full offset colors Thư Chúc Tết của ông Tổng Lãnh Sự CSVN tại San Francisco, nào có nghe ai trong nhóm lâu nay hô hào chống Cộng của Nguyễn Ngọc Tiên, Kiêm Ái, Nguyễn Thiếu Nhẫn lên tiếng gì nữa đâu?

Vào Thứ Bảy 06-3-2010 vừa qua, David Dương và Hiệp Hội VAEA tổ chức đại hội tiếp đón ông Thứ Trưởng Bộ Công Thương Việt Nam đến gặp gỡ đánh giá hoạt động phát triển kinh doanh của Việt Nam tại Hoa Kỳ, đề ra đường lối xâm nhập cộng đồng hải ngoại và thị trường Mỹ, phổ biến rằng dần dần trong thời gian tới đây Việt Nam sẽ mua lại các hệ thống Truyền Thanh, Truyền Hình, các báo chí, các Siêu Thị và chợ Việt Nam để bủa vây kinh tế người Mỹ gốc Việt chống Cộng, làm tắt tiếng các tổ chức Cờ Vàng VNCH, v.v.. Trong hai tuần trước đây, một tờ báo có tiếng chống cộng hỗ trợ cho Cộng Đồng Little Saigon thì nay cũng đã được bán. Bình cũ nhưng rượu sẽ mới. CSVN đã vừa mua xong khu Walco Shopping Mall tại địa chỉ 10123 N Wolfe Rd, Cupertino, CA 95014, bắc California nằm sát cạnh San Jose với giá US$64 Triệu và được trả bằng tiền mặt hoàn toàn (Xem:http://sanjose. bizjournals. com/sanjose/ stories/2009/ 10/19/story8. html?ana= tt3245 ). Vụ mua bán nầy do ông Tăng Lập tức ông Triều Thành là chủ nhân của Khu Thương Mại Grand Century Mall và khu siêu thị Vietnam Town đang xây dang dỡ trên đường Story Road, nơi mà Nv Madison Nguyễn cho đặt tên là Vietnam Town và đã là nguyên nhân gây sóng gió Little Saigon mà đến nay vẫn chưa êm được.

CSVN đang có chương trình mua 12 Siêu Thị lớn trên khắp Hoa Kỳ, trong đó khu siêu thị lớn nhất sẽ được trả tiền vào khoảng mùa hè 2010 sắp tới với giá trên US$300 Triệu, có diện tích lối 170 hectares tại Chicago. Vietnam đang chuẩn bị ra mắt 3 đài Truyền Hình chiếu trên khắp Hoa Kỳ, trong khi các Đài Truyền Hình hay Truyền Thanh đang hoạt động thì nay ít nhiều có sự đầu tư của Việt Nam. Những người quốc gia chống Cộng sẽ dần dần bị chụp mũ và những người có khuynh hướng chống Cộng sẽ bị loại trừ khỏi các cơ quan Truyền Thông, Báo Chí hay các hoạt động của những tổ chức Cộng Đồng sắp sữa được thiết lập mà tưởng đó là tổ chức chống Cộng; nhưng thực ra sẽ bé cái lầm !.

Bài 3:

Hiện tượng Madison Nguyễn tại San Jose.


Chạm trán với kẻ vô liêm sĩ - Tiến sĩ Trần An Bài


Nhật ký của Trần An Bài

Lâu lắm rồi mình bận không thể đến tham dự các buổi sinh hoạt của Hội Luật Gia Tiểu Bang Cali được. Năm nay, đặc biệt lắm, năm Con Cọp, thân phận mình đã như Cọp bị lột da từ lâu:
    Gặm một mối căm hờn trong cũi sắt,
    Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua.
    (Nhớ Rừng, thơ Thế Lữ)
Nhưng vì Hội Luật Gia nhiệm kỳ này có một vị nữ lưu, bà xã của LS Nguyễn Hữu Thống làm Hội Trưởng, thế nên mình phải đi dự bữa Tiệc Tân Niên để ủng hộ.

Thường trong các bữa tiệc Tân Niên đều có múa lân và đốt pháo, nhưng trong bữa tiệc này, ngay sau lễ chào cờ và mặc niệm, giông bão, sấm sét hình như nổ vang dội thay cho tràng pháo Xuân. Mọi người chưa kịp "an tọa" theo lời yêu cầu của MC thì cựu Thẩm Phán Lê Duy San dõng dạc lên khán đài, cầm micro trước sự ngỡ ngàng, lúng túng rõ rệt của Ban Tổ Chức và chị MC. Ông San tuyên bố ngắn gọn, đanh thép rằng ông thấy trong bữa tiệc này có mặt của Nguyễn Hữu Liêm, một tên thân Cộng. Do đó, ông đã cáo lỗi phải dời bỏ bữa tiệc vì không muốn ngồi chung với họ. Đúng là lời phán quyết của một ông toà. Chắc như đinh đóng cột!

Phát súng liên thanh đầu tiên được vị cựu Thẩm Phán khai hoả, nổ chát chúa, tung tóe như bắp rang. Dĩ nhiên, ai cũng hoan hô lập trường Quốc gia chống Cộng vững mạnh của ông, nhưng mỗi người, tiếp theo đó, có những cách phản ứng khác nhau.

Là những người học luật, hành sử luật, một số anh em tức tốc mời Ban Tổ Chức (BTC) đến để giải quyết vấn đề trong sự thượng tôn luật pháp và công bằng, trật tự. Các ý kiến được tự do phát biểu nhưng vắn tắt và được giải quyết thật nhanh chóng, gọn gàng.

Ai mời Nguyễn Hữu Liêm? BTC khẳng định không hề mời ông này.

Nguyễn Hữu Liêm là ai? Là người đang hành nghề luật sư ở Cali, đang dạy Triết học ở San Jose City College. Trước đây, ông này đã có nhiều hoạt động toa rập với Vũ Đức Vượng ở San Francisco để đón rước các nhà lãnh đạo CSVN đến HK. Nhưng mới đây nhất, tháng 11-2009, ông đã có mặt trong Đại Hội Việt Kiều về Hà nội họp để được Nguyễn Minh Triết ôm ấp, hôn hít. Khi trở về Hoa Kỳ, ông đã phổ biến trên internet bài viết ca tụng Cộng Sản với những lời lẽ rất ư là trơ trẽn:

"Từ ấu thơ đến bây giờ, tôi từng hát Quốc ca của miền Nam, trước năm 1963 thì cùng với bài hát buồn cười "Suy tôn Ngô Tổng thống". Ba mươi bốn năm qua là Quốc ca Hoa Kỳ xa lạ, Star Spangled Banner. Nay thì tôi lại nghe và chào Quốc ca Việt Nam và lá cờ đỏ sao vàng. Con người là con vật của biểu tượng. Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước. Tôi cảm nhận được một dòng điện chạy từ đáy lưng theo xương sống lên trên cổ trên đầu như là khoảnh khắc thức dậy và chuyển mình của năng lực Kundalini. Tôi nhìn lên phía trước, khi vừa hết bài Quốc ca, mấy chục cô và bà đại biểu từ Pháp đang chạy ùa lên sân khấu, vỗ tay đồng ca bài "Như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng". Tôi nhìn qua các thân hữu Việt kiều từ Mỹ, và ngạc nhiên khi thấy hầu hết kể cả những người mà tôi không ngờ đang vỗ tay hào hứng la to, Việt Nam! Hồ Chí Minh! Cả hội trường, và tôi, cùng hân hoan trong tất cả (vẫn là) cái hồn nhiên mà dân tộc ta đã bước vào từ hồi thế kỷ trước."

Mới hôm qua, ngày 06-03-2010, ông và các đồng chí trong cái được gọi là "Hiệp Hội Doanh Nhân Việt Mỹ" đã nghênh đón Thứ Trưởng Bộ Công Thương VN đến hội họp, ăn chơi ở sân golf, Gilroy (Xin xem bản TIN NÓNG của saigonecho.com) .

Mình tự hỏi: Con người được học hành đàng hoàng như Nguyễn Hữu Liêm mà có thể viết được những hàng chữ mâu thuẫn như vậy ư? Có đúng là ông viết không? - Thì bài này đã được phổ biến và ký tên ông ta và đã bị nhiều tác giả đả kích nặng nề, nhưng không thấy ông ta cải chính gì cả. Thế thì đúng ông là tác giả chứ còn ai vào đây nữa!

Nếu BTC không mời nhưng tự ý vợ chồng ông ta đến thì BTC có quyền đuổi ông ra ngay tức khắc vì ông đã xâm nhập phòng tiệc bất hợp pháp. Còn nếu ông không đóng tiền ăn thì phạm thêm tội "ăn quỵt" nữa!. Nhưng nếu ông đã đóng tiền thì BTC cũng không nên hẹp hòi, trả tiền lại cho ông và mời ông ra về êm ả.

Mặc dù BTC không mời, nhưng có thể một người nào đó đã mua bao bàn và mời vợ chồng ông này đến để lấp cho đầy. Vậy thì ông ta có quyền tiếp tục ngồi lại tham dự chăng? - Ngay trong giả thuyết là BTC đã chính thức mời ông, nhưng khi ông xuất hiện trước đám đông mà bị đám đông coi như một nhân tố làm cho họ nổi giận thì vì lý do an toàn của chính đương sự, BTC có trách nhiệm phải đem người đó ra khỏi hiện trường tức khắc.

Tại Nam Cali trước đây, Trần Trường có quyền hiến định treo ảnh Hồ Chí Minh trong cửa tiệm của ông. Nhưng khi dân chúng phẫn nộ biểu tình thì sự an toàn cá nhân Trần Trường thắng lướt quyền hiến định của ông. Có nghĩa là quyền an toàn nhân thân của Trần Trường quan trọng hơn quyền được treo hình Hồ tặc. Kết quả thực tế là cảnh sát Nam Cali đã làm sao cho ông ta "biến đi" thật an toàn để không còn có thể ở trong tiệm treo hình Hồ tặc, làm căn cớ gây phẫn nộ cho quần chúng nữa!

Ngay tại San Jose này, một vị linh mục Chánh Xứ được chính thức bổ nhiệm về cai quản nhà thờ hợp pháp của giáo phận và ông đã nhờ một lực lượng hùng hậu chó và cảnh sát bảo vệ để bước vào nhà thờ. Nhưng giáo dân phẫn nộ không cho ông vào. Cuối cùng, vì sự an toàn cá nhân của vị Chánh Xứ - chứ không phải vấn đề pháp lý nào khác - mà cảnh sát bắt buộc phải đưa ông lên xe ra khỏi hiện trường ngay tức khắc.

Giả thuyết rằng BTC một buổi hội họp của người da màu đã mời một đại diện KKK đến dự phiên họp với các hội viên. Khi dân chúng da màu trông thấy KKK là đã muốn nổi điên rồi thì BTC đương nhiên phải hủy bỏ lời mời và có trách nhiệm đưa người KKK này ra khỏi nơi đó ngay. Không phải vì BTC mời KKK đến thì họ có quyền ở lại, mà vì tính mạng người KKK đó đang bị đe dọa, nên bắt buộc họ phải ra đi.

Kinh nghiệm cho biết: Khi một người đã trở nên căn cớ cho đám đông phẫn nộ thì hậu quả không thể lường trước được. Người Việt quốc gia căm thù lá cờ Máu và họ có quyền xé nát hoặc châm lửa đốt nó. Lá cờ - dù biểu tượng cho một quốc gia - nhưng cũng chỉ là vật vô tri vô giác mà số phận còn như vậy, huống chi là con người ca tụng lá cờ ấy hiện diện trước mặt họ thì còn nguy hiểm đến chừng nào. Hơn nữa, nhiệm vụ cảnh sát không những là phòng ngừa tội phạm, không cho xảy ra, mà giả như có xảy ra thì cũng phải trong hoàn cảnh nào để dễ dàng tìm được bằng chứng xác thực. Trước một đám đông ồn ào, phẫn nộ, ai biết được một viên đạn từ đâu vụt tới hay một lưỡi dao phóng đến hoặc một cái ly bay vào mặt kẻ gây phẫn nộ? Bởi vậy, chỉ có một giải pháp an toàn nhất là cảnh sát phải triệt tiêu căn cớ gây phẫn nộ cho đám đông.

Tóm tắt, an toàn cá nhân và trật tự công cộng là kim chỉ nam để giải quyết rắc rối trong trường hợp này. Và đó là luật!

Với những nguyên tắc hướng dẫn đó, BTC Tiệc Tân Niên của Hội Luật Gia nhất trí lãnh trách nhiệm phải bằng mọi cách đưa Nguyễn Hữu Liêm ra khỏi phòng tiệc. Và đó chính là giải pháp tốt đẹp nhất cho tất cả mọi người và mọi phía: BTC không bị trách cứ là vô trách nhiệm và bữa tiệc vẫn vui vẻ thành công. Các quan khách và hội viên được mời cũng không phải vừa ăn vừa buồn nôn khi nhìn thấy nét mặt của những kẻ vô liêm sỉ, đã từng thú nhận là được sảng khoái khi đứng chào lá cờ Máu. Và cuối cùng, chính đương sự cũng được an toàn, không bị sỉ nhục, nhạo báng trước đám đông.

Trong lúc chào cờ Vàng Ba Sọc Đỏ và mặc niệm các chiến sĩ và nạn nhân trên đường tranh đấu tìm tự do, dân chủ, mình thấy Nguyễn Hữu Liêm và vợ cũng đứng lên nghiêm chỉnh và cúi đầu. Lạ thiệt! Nếu ông ta đã ân hận vì bao nhiêu năm phải chào lá Cờ Vàng và hát bài quốc ca HK "Star Spangled Banner" và chỉ khi được chào lá cờ Máu ở Hà Nội thì ông mới cảm nghiệm được nỗi hân hoan "Như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng"; thế thì tại sao ngày hôm nay - sau khi ông đã đặt bút viết như vậy - mà ông còn có liêm sỉ để đứng nghiêm chỉnh chào LẠI lá Cờ Vàng và hát LẠI bài Quốc ca HK này nhỉ?

Mình nghĩ rằng ông này có những suy tư triết học ấm ớ và lập trường chính trị ngu ngơ. Thế thì giữ ông lại chỗ này làm gì?

Ông ta là con người kịch cỡm, đi với Bụt mặc áo Cà Sa, đi với ma, mặc áo giấy. Về Hà Nội thì chào lá cờ Đỏ. Về Hoa Kỳ thì chào lá cờ Vàng. Thế thì chờ chi mà không mời ông đi chỗ khác chơi?

Ông thú nhận rằng ông hứng chí khi hát câu "Cờ in Máu chiến thắng". Nhưng ông có biết rằng vì lá cờ Đỏ ác ôn này mà máu ai đã phải xối xả tuôn trào? Đó là Máu của các chiến sĩ VNCH, những người đã bảo vệ cho ông và gia đình ông chạy trốn qua đây lánh nạn Cộng sản. Thế thì còn chờ gì mà không đuổi?

Đó là máu của đàn bà và trẻ thơ vô tội. Đó là máu của các nạn nhân bị chết oan uổng giữa mùa Xuân Mậu Thân linh thiêng. Thế thì còn phải đợi chi mà không đuổi?

Chưa hết, đó là máu của 58.000 binh sĩ của đất nước Hoa Kỳ, nơi đã nhận cưu mang ông khi ông nạp đơn xin tỵ nạn Cộng Sản và hiện đang nuôi dưỡng ông để rồi bị ông quay lưng lại chê bai "xa lạ" với quốc ca HK và tung hô Cộng Sản. Thế thì còn chờ gì mà không đuổi?

Qua bữa Tiệc Tân Niên của Hội Luật Gia hôm nay, bài học Nguyễn Hữu Liêm phải được rút ra cho các Hội Đoàn QG khác khi gặp phải trường hợp tương tự:

- Trước tiên, các Hội Đoàn phải kiểm điểm lại danh sách hội viên của mình: Nếu có những tên thân Cộng nào trong Hội thì phải xóa đi ngay và khai trừ khỏi Hội.

- Từ nay, khi có những tên thân Cộng nào xuất đầu lộ diện trong các buổi tiệc tùng hoặc sinh hoạt Cộng Đồng thì trước hết, phải yêu cầu BTC đuổi đi tức khắc. Nếu BTC nhu nhược, không muốn làm chuyện đó thì hãy gạt bỏ BTC và gọi cảnh sát đến chứng kiến sự phẫn nộ của đám đông và cảnh sát có trách nhiệm phải đem chúng ra khỏi hiện trường để tránh mọi xáo trộn có thể xảy ra.

- Sự xuất hiện của những tên thân Cộng này có tác dụng phá hoại sự an vui của Cộng Đồng người Việt QG. Chính những tên này mới là kẻ phải rời khỏi phòng tiệc hay phòng họp chứ không phải chúng ta, vì tiệc là của ta, họp hành là cho ta - những người Việt QG - chứ không phải cho bọn thân Cộng.

Khi bọn thiên Cộng về Việt Nam hoành hành trên phần đất Cộng Sản thống trị thì mình phải đánh theo thế thủ. Nhưng khi phải chạm trán với bọn vô liêm sỉ này ngay trên phần đất tự do của mình thì phải đánh theo thế công, đánh trực diện, mới đẹp mắt được. Một bữa tiệc mà mọi người ra về, chỉ để lại một tên thiên Cộng ngồi cắm cúi ăn hết phần của mình đã trả tiền thì không coi được chút nào. Có khi còn bị mang tiếng là đánh trúng BTC thuộc phe ta. Đánh thế công tức là dùng BTC đứng chung với mình đuổi cổ những quân vô liêm sĩ đi, để mọi người ngồi ăn uống thoải mái. Đó mới là thế cờ tuyệt chiêu.

Phải nhìn nhận BTC Hội Luật Gia hôm nay đã biết tiến thoái nhịp nhàng theo sự yêu cầu của các hội viên và hành động đẹp đẽ như Cọp vồ mồi, để đuổi cho bằng được Nguyễn Hữu Liêm ra khỏi phòng tiệc. Nhờ đó, bữa tiệc được vui vẻ, ấm cúng và sôi động trở lại, tránh được những đổ vỡ tưởng như gần kề.

Chúa Nhật, ngày 7-3-2010
Trần An Bài

Source: http://saigonecho.com/main/tintuc/74-features/16786-chamtranvoikevoliemsi.html


Dân Tộc Bất Hạnh Khi Đất Nước Không Có Tự Do Và Công Lý - Lý Đại Nguyên

Lý Đại Nguyên

Trong một đất nước mà con người không có Tự Do thì đừng hòng ở đấy tìm thấy Công Lý. Cái mà người ta gọi là công lý thì đó chỉ là cường quyền, áp bức, bóc lột, tùy tiện và phi pháp. Dù nó có tên là “Pháp Quyền” cũng chỉ là do ý chí chủ quan của một nhóm Việtcộng cưỡng chiếm quyền của toàn dân. Dân không có quyền lựa chọn chế độ, tuyển chọn chính quyền, không có phương tiện kiểm soát chính quyền, qua hệ thống truyền thông tư nhân tự do và các chính đảng đối lập. Khi một chính quyền không tôn trọng Nhân Quyền, luật pháp không bảo vệ Dân Quyền thì quyền lực chính trị của chính quyền đó không còn phát xuất từ Quốc Dân nữa, mà phải dựa vào các thế lực chính trị Quốc Tế. Thế là chủ quyền Dân Tộc bị biến mất. Chính vì vậy mà Việtnam, thông qua đảng Việtcộng đang từng bước lọt vào tay bọn bành trướng Trungcộng. Khiến cho nhiều đảng viên Việtcộng còn lương tri phải bật lên tiếng báo nguy về tình trạng mất nước. Thật bất hạnh cho Dân Tộc Việt Nam bị rơi vào hoàn cảnh bi thảm này.

Trước cảnh đau lòng đó, trong dân chúng, từ những bậc tu hành, đến văn nghệ sĩ, trí thức, thanh niên, lao động nam, nữ và cả các cựu đảng viên cộng sản đã cùng đứng lên đòi Tự Do Dân Chủ Nhân Quyền cho toàn dân. Đòi toàn vẹn đất nước và chủ quyền dân tộc. Họ đã, đang bị trả giá bằng sự tù đầy, quản chế khắc nghiệt. Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ, lãnh đạo tối cao của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất là người tù bị quản chế vô hạn định. Năm 2007, Việtcộng dùng tòa án phi pháp, kết án Linh Mục Nguyễn Văn Lý, 8 năm tù, 5 năm quản chế. Hiện Ngài vẫn còn trong tù, 2 lần bị tai biến mạch máu não, liệt nửa người. Và 13 tù nhân chính trị: Ô. Nguyễn Phong, 6 năm tù giam, 3 năm quản chế. Ô. Nguyễn Bình Thành, 5 năm tù giam, 2 năm quản chế. Ô. Lê Nguyên Sang 4 năm tù giam. Ô Nguyễn Bắc Truyền, 3 năm tù giam. Luật sư Lê Thị Công Nhân, 3 năm tù giam, 3 năm quản chế. Luật sư Nguyễn Văn Đài, 4 năm tù, 4 năm quản chế. Nhà văn Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, 2 năm 6 tháng tù giam. Ô. Nguyễn Văn Hải, 2 năm tù treo. Ô. Trần Quốc Hiền, 5 năm tù giam, 2 năm quản chế. Ô. Trương Minh Đức, 5 năm tù giam. Ô. Trương Quốc Huy, 6 năm tù giam, 3 năm quản chế. Ô. Nguyễn Ngọc Quang, 5 năm tù giam, 2 năm quản chế. Ô. Phạm Bá Hải, 3 năm tù giam, 2 năm quản chế.

Cuối năm 2009, đầu năm 2010, tòa án phi pháp Việtcộng lại đã áp dụng điều luật 79, lật đổ chính quyền, và điều 88, tuyên truyền chống nhà nước để kết án 17 người dân yêu nước, đấu tranh ôn hòa cho tự do dân chủ và chủ quyền dân tộc. Khiến cho toàn dân uất hận và quốc tế lên án nặng nề. Trong đó gồm: Ô. Phạm Văn Trội, 4 năm tù giam. 4 năm quản chế. Ô. Trần Đức Thạch, 3 năm tù giam, 3 năm quản chế. Ô. Vũ Văn Hùng, 3 năm tù giam, 3 năm quản chế. Ô. Nguyễn Xuân Nghĩa, 6 năm tù giam, 3 năm quản chế. Ô. Ngô Quỳnh, 3 năm tù giam, 3 năm quản chế. Ô. Nguyễn Văn Túc, 4 năm tù giam. 3 năm quản chế. Ô. Nguyễn Mạnh Sơn, 3 năm, 6 tháng tù giam, 3 năm quản chế. Ô. Nguyễn Văn Tính, 3 năm, 6 tháng tù giam, 3 năm quản chế. Ông Nguyễn Kim Nhàn, 2 năm tù giam, 2 năm quản chế. Ô. Trần Anh Kim, 5 năm, 6 tháng tù giam, 3 năm quản chế. Ô. Trần Huỳnh Duy Thức, 16 năm tù giam, 5 năm quản chế. Ô. Nguyễn Tiến Trung, 7 năm tù giam, 3 năm quản chế. Ô. Lê Công Định, 5 năm tù giam, 3 năm quản chế. Ô. Lê Thăng Long, 5 năm tù giam, 3 năm quản chế. Cô Phạm Thanh Nghiên, 4 năm tù giam, 3 năm quản chế. Bà Trần Khải Thanh Thủy, 3 năm, 6 tháng tù giam. Ô. Đỗ Bá Tân, 2 năm tù treo, 3 năm và 11 tháng quản chế.

Cô luật sư kiên cường bất khuất, Lê Thị Công Nhân hết hạn tù vào ngày 06/03/2010, bị công an Việtcộng dẫn giải về tận Phường, nơi cư trú và cho xem biên bản quy định về việc quản chế. Cô đã ký và viết ý kiến vào biên bản rằng: “Tôi không chấp nhận bản án, trong đó có hình phạt phụ là quản chế”. Thế rồi cô sinh hoạt đi lại bình thường. Chỉ 72 tiếng đồng hồ sau, vào lúc 13g30 ngày 09/03/10, khi cùng với người chị đi phố về, đã bị công an đón đường bắt giữ 3 tiếng vì “vi phạm lệnh quản chế”. Lý do ngầm là ngăn không cho cô trực tiếp gặp hãng tin quốc tế AFP để trả lời phỏng vấn lúc 3 giờ chiều cùng ngày.

Trên đây chỉ là một số tên tuổi mới bị Việtcộng chính thức kêu án, còn biết bao nhiêu là tù nhân tôn giáo và lương tâm đã bị Việtcộng cầm tù dài hạn từ trước tới nay, mà dư luận ít biết tới. Thực ra với chế độ độc tài toàn trị: Quốc Hội, Chính Phủ, Toà Án, Truyền Thông đều nằm trong tay Cộngđảng, thì toàn quốc có khác gì là một “nhà tù lớn”. Trên 80 triệu dân, nằm dưới quyền cai trị, tham nhũng, hà khắc của 3 triệu đảng viên cộng sản. Họ muốn nhốt ai vào nhà tù nhỏ thì nhốt. Bất kể họ đã ký vào các Công Ước Quốc Tế về các Quyền Dân Sự và Chính Trị. Chính vì vậy, mà họ đã không nương tay đối với các tôn giáo, nơi quy tụ sức mạnh của dân chúng. Để che mắt thế giới, họ cho Công An đội lốt “lưu manh, côn đồ” để tấn công các tín đồ tôn giáo. đập phá các nơi thờ tự, và những biểu tượng thiêng liêng của các tôn giáo. Hiện nay các tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo tại vùng Cửu Long, đang là nạn nhân bị Việtcộng địa phương đàn áp, đánh đập dã man. Trước đó giáo dân Thiên Chúa Giáo ở Thái Hà, Tam Tòa, Đồng Chiêm…và Tăng Ni Phật Giáo tại tu viện Bát Nhã, Lâm Đồng cũng gặp cảnh tương tự.

Thật đáng buồn cho giáo dân Thiên Chúa Giáo Việtnam, vị cầm đầu của Phong Trào Giáo Dân quyết liệt đòi “Sự Thật và Công Lý”, là Tổng Giám Mục Hànội, Ngô Quang Kiệt đã bị rời quê hương đi Roma để chữa bệnh, giữa lúc vị thế của tín hữu Kitô Giáo Việtnam đang lên cao. Theo một nguồn tin chưa chính thức, thì vị Giám Đốc Trung Tâm Công Giáo tại Quận Cam, Linh mục Nguyễn Uy Sỹ, một người trẻ đầy nhiệt huyết, năng nổ trong việc ủng hộ cho các cuộc đấu tranh của giáo dân ở Hải Ngoại, đòi Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền cho Việtnam, vào tháng 7 tới, cũng sẽ bị thuyên chuyển tới một giáo xứ mới. Nhưng đây chỉ là vấn đề nội bộ của Giáo Hội Thiên Chúa. Vấn đề chung của Đất Nước và Dân Tộc là trách nhiệm của toàn dân, mà mọi tôn giáo, mọi đoàn thể Quốc Gia trong và ngoài nước phải biết vận dụng thời cơ, giữa lúc Việtcộng đang tranh nhau vị trí lãnh đạo. Trungcộng thì muốn áp lực Việtcộng phải làm tay sai trung thành với chúng, Hoakỳ muốn Việtnam trở thành “đối tác chiến lược” của họ. Nhưng đòi Việtcộng “cần cải thiện hồ sơ nhân quyền của mình”. Không lúc nào bằng lúc này, thành ngữ; “Đi với Tầu thì mất nước”. “Đi với Mỹ thì mất đảng”. Đến đây thì những người cộng sản còn lương tri và tình tự dân tộc buộc phải lựa chọn. Với toàn dân thì trước sau như một “Không có Tự Do và Công Lý”, thì không thể huy động nổi sức mạnh của toàn dân để ngăn bành trướng, và đưa Quốc Gia Việtnam chủ động gia nhập tiến trình toàn cầu hóa được.

Lý Đại Nguyên
Little Saigon ngày 09/03/2010


Hiệp hội của cái gọi là doanh nhân trí thức chồn lùi

CSVN MỞ ĐẠI HỘI TẠI GILROY VÀ XEM SAN JOSE LÀ HÀ NỘI THỨ HAI Ở HẢI NGOẠI

Nguồn tin: Hoàng Trung Lê
Source: http://nghiathuc.wordpress.com/2010/03/06/csvn-m%E1%BB%9F-d%E1%BA%A1i-h%E1%BB%99i-t%E1%BA%A1i-gilroy-va-xem-san-jose-la-ha-n%E1%BB%99i-th%E1%BB%A9-hai-%E1%BB%9F-h%E1%BA%A3i-ngo%E1%BA%A1i/

Washington DC (04-3-2010): Một nguồn tin từ Hoa Thịnh Đốn hôm nay Thứ Tư 03-3-2010 cho hay rằng vào chiều Thứ Hai 01-3-2010 vừa qua, các giới chức về ngoại giao và an ninh hải ngoại ở Hà Nội đã nâng ly chúc mừng trước tin TT Hoa Kỳ Barack Obama sáng Thứ Sáu 26-2-2010 đã vừa bổ nhiệm một Việt Kiều yêu nước làm cộng tác viên của Hà Nội là ông David Dương vào làm thành viên chính thức của Quỹ Tài Trợ Giáo Dục Việt Nam (Vietnam Education Foundation – viết tắt VEF) do Tòa Bạch Ốc điều hành (http://home. vef.gov).

TẠI SAO TT BARACK OBAMA BỔ NHIỆM DAVID DƯƠNG ?

Thông Cáo đề ngày 26-02-2010 của văn phòng báo chí Tòa Bạch Ốc dưới tựa đề “President Abama annouces more key Administration Posts” gởi cho các cơ quan báo chí, truyền thông Hoa Kỳ và quốc tế cũng như Bộ Ngoại giao các nước; đồng thời thông báo cho Chính Phủ nước Cộng Hòa XHCN Việt Nam biết rằng TT Obama vừa bổ nhiệm một số chức vụ; trong đó bổ nhiệm 2 nhân vật tăng cường vào Quỹ Tài Trợ Giáo Dục Việt Nam (Vietnam Education Foundation – VEF). Một trong 2 nhân vật nầy là ông Việt Kiều Mỹ tên là David Dương là người thân cận với Hà Nội và vừa về Hà Nội dự đại hội Việt Kiều yêu nước vđược tổ chức tại Hội trường Mỹ Đình Hà Nội trong 3 ngày từ 21 đến 23-11-2009 vừa qua. Người kia là bà Marjorie Margolies là sáng lập viên kiêm Chủ Tịch Tổ Chức Thăng Tiến Phụ Nữ Thế Giới chuyên tư vấn và huấn luyện cho phụ nữ trên khắp các châu lục. Bà cũng còn là cựu Giáo sư Đại Học, cựu Dân Biểu đơn vị 13 Pennsylvania.

Trong phần bổ nhiệm ông David Dương, bản thông cáo báo chí của Tòa Bạch Ốc viết rằng: “David Dương, được bổ nhiệm là Ủy Viên của Quỹ Tài Trợ Giáo Dục Việt Nam.

David Dương là Chủ Tịch kiêm Tổng Giám Đốc của Công ty California Waste Solutions. Ông Dương cũng phụ trách điều hành Vietnam Waste Solutions là hoạt động nước ngoài của công ty nầy. Một thời gian ngắn sau khi di cư đến Hoa Kỳ vào năm 1979, ông ta thành lập hãng CoGiDo tái chế phế liệu tại Oakland, California. Sau khi bán Công ty CoGiDo và trước khi thành lập Công Ty xử lý rác thải California Waste Solutions, ông Dương từng giữ chức vụ Tổng Quản Lý (General Manager) và Giám Đốc Kinh Doanh (Marketing Manager) cho một Công Ty lớn về xử lý và tái chế rác của Hoa Kỳ. Ông ta đang phục vụ là Uûy Viên Giao Dịch (Commissioner) về giảm thiểu rác thải và tái chế rác tại Oakland, Uûy Viên Giao Dịch về Thương Mại Quốc TẾ tại Oakland, Chủ Tịch Hội Đồng Giám Đốc (Chairman of the Board of Directors) của Hiệp Hội các Doanh Nhân Việt Mỹ (the Vietnamese American Entrepreneur Association), là một Giám Đốc trong Ban Giám Đốc của Phòng Thương Mại Thung Lũng Điện Tử (a Director on the Board of Directors for the Silicon Valley Chamber of Commerce), và là một Ủy Viên trong tổ chức Phòng Thương Mại của Á Châu Thái Bình Dương tại Sacramento (and a Member of the Sacramento Asian Pacific Chamber of Commerce). Ông Dương rất tích cực trong các hoạt động từ thiện tại địa phương và chương trình kiến tạo việc làm.”

QUỸ TÀI TRỢ GIÁO DỤC VIỆT NAM (VEF) LÀ GÌ ?

30 tháng 4 năm 1975, khi Cộng Sản Bắc Việt chiếm hoàn toàn Miền Nam Việt Nam, một số tiền viện trợ quân sự của Hoa Kỳ dành cho VNCH chưa được tháo khoán hết. Số còn lại trên 45 Triệu Mỹ Kim chưa kịp giao cho VNCH thì Cộng Sản Bắc Việt (CSBV) đã xua quân chiếm dinh Độc Lập vào ngày 30-4-1975.

Sau khi chiếm Miền Nam xong, CSBV cho đổi tên nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa thành tên Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam và đã gởi thư cho chính phủ và Quốc Hội Hoa Kỳ đòi trao đủ số tiền trên 45 Triệu Mỹ-Kim còn lại trong khoản dự chi viện trợ cho VNCH mà chưa kịp trao. Hoa Kỳ quyết định không chuẩn cấp số tiền đó cho Cộng Sản Việt Nam (CSVN).

Tháng 11 năm 2000, trước khi mãn nhiệm kỳ cuối cùng, TT Hoa Kỳ Bill Clinton đến thăm Việt Nam. Trong cuộc họp với Hà Nội, phía CSVN lại đặt vấn đề yêu cầu Hoa Kỳ chuyển giao số tiền trên 45 Triệu Mỹ-Kim đã dự chi cho VNCH thì nay chuyển cho Hà Nội vì CSVN cho rằng Hà Nội nay tiếp nhận VNCH là phe thua cuộc.

TT Bill Clinton sau đó thảo luận với Quốc Hội Hoa Kỳ và quyết định dùng số tiền trên 45 Triệu Mỹ Kim nầy vào việc thành lập Quỹ Tài Trợ Giáo Dục Việt Nam (Vietnam Education Foundation – VEF) để giúp phát triển về Giáo Dục cho Việt Nam. Quỹ nầy trong những năm qua đã tài trợ cho các người Việt Nam sau khi tốt nghiệp Đại Học được nhận học bỗng đến Hoa Kỳ theo học các ngành về Cao Học, Tiến Sĩ; cũng như tài trợ việc trao đổi các chương trình giáo dục, đào tạo giáo sư cho các Đại Học Việt Nam.

Quỹ Tài Trợ Giáo Dục Việt Nam mang tên “Vietnam Education Foundation” – (VEF) được quản trị bởi một Hội Đồng, bao gồm:

- Đại diện Chính Phủ Hoa Kỳ: Bộ Trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ; Bộ Trưởng Giáo Dục Hoa Kỳ; Bộ Trưởng Ngân Khố Hoa Kỳ.

- Đại diện Quốc Hội Hoa Kỳ: 1 Thượng Nghị Sĩ thuộc đảng Dân Chủ và 1 TNS thuộc Đảng Cộng Hòa; 1 Dân biểu thuộc Dân Chủ và 1 DB thuộc Cộng Hòa.

- Các Ủy Viên gồm có 6 ghế với nhiệm kỳ là 3 năm, trong đó các ứng viên sẽ do các Dân Biểu và Thượng Nghị Sĩ của hai Đảng đề cử và căn cứ trên các đề cử nầy, Tổng Thống Hoa Kỳ sẽ bổ nhiệm.
Dưới thời của TT George W. Bush của đảng Cộng Hòa, Quỹ VEF có ông Triệu Phát là chủ nhân của Chợ Phúc Lộc Thọ tại Nam California, và Giáo sư Đinh Việt đều được các Dân Biểu, Nghị Sĩ đảng Cộng Hòa đề cử. Hiện nay Ông Triệu Phát đã hết nhiệm kỳ, và có 2 ghế trống được bổ túc, trong đó ông Việt Kiều Yêu Nước David Dương, Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị Hội Doanh Nhân Việt Mỹ được các dân biểu như Mike Hondon, Joseph Cao, DB Tiểu bang Trần Thái Văn và nhất là bà Dân Biểu Da Đen Barbara Lee ở chung thành phố Oakland với ông David Dương ký tên đề bạt lên Quốc Hội và TT Barack Obama. Bà Barbara Lee gốc Da Đen, sinh ngày 16-7-1946 thuộc đảng Dân Chủ, đã đắc cử Dân Biểu Hạ Viên tại Khu Vực 9 tại Oakland, bắc California, là người hỗ trợ mạnh mẽ cho ông David Dương vì ông nầy là nguồn tài trợ cho bà nầy mỗi khi tranh cử. Bà DB Barbara Lee rất thân với TT Barack Obama và Hà Nội đang dùng David Dương chuyển tiếng nói đến Tòa Bạch Oác thông qua bà DB Barbara Lee và một vài đầu mối khác.

TỔ CHỨC ĂN MỪNG TẠI GILROY NGÀY THỨ BẢY 06-3-2010:

Tin tiết lộ từ Hà Nội và được giới chức Hoa Kỳ tại thủ đô Hoa Thịnh Đốc xác nhận rằng để chào mừng nhiệm vụ mới, ông David Dương và Hiệp Hội Doanh Nhân Việt Mỹ (Vietnamese American Enterpreuners Association – VAEA) do ông và nhóm Luật sư người Mỹ gốc Việt trong Hội nầy như Ls Nguyễn Hữu Liêm, Tổng Thư Ký Hội là Ls Vũ Ngọc Trác sẽ tổ chức một chương trình đón tiếp qui mô ông Thứ Trưởng Bộ Công Thương Việt Nam từ Hà Nội đến họp mặt, tiệc tùng và chơi Golf với các doanh gia Việt Mỹ vùng Vịnh Bắc California vào ngày Thứ Bảy 06-3-2010 tai một sân Golf trong khu Country Club ở thành phố Gilroy gần San Jose, nơi mà trước đây nhóm thân Hà Nội đã từng tổ chức tiệc chia tay với cựu Tổng Lãnh Sự Trần Tuấn Anh khi ông nầy mãn nhiệm kỳ trở về Việt Nam. Ông David Dương vừa từ Việt Nam trở lại Bắc California vào cuối tháng 2/2010 sau khi ông ra Hà Nội tường trình công tác sắùp xếp cho cuộc họp của Thứ Trưởng Bộ Công Thương Việt Nam đến gặp gỡ các doanh nhân người Mỹ gốc Việt vùng Vịnh Silicon Valley và các nhà đầu tư Hoa Kỳ sẽ được tổ chức từ 10:00AM ngày Thứ Bảy 06-3-2010 tới đây tại Country Club vùng Gilroy, sát nách San Jose thuộc Bắc California. Sở dĩ ông David Dương và Hội Doanh Nhân Việt Mỹ chọn địa điểm nầy vì an toàn không ai đến biểu tình chống phá được. Sẽ có một vài nhân vật báo chí truyền thông thân CSVN và vài ứng cử viên sẽ có mặt trong buổi tiệc liên hoan nầy.

Các giới chức Hà Nội có nhiệm vụ phát triển và theo dõi người Việt Nước Ngoài đánh giá rất cao tài tổ chức của ông David Dương và Hiệp Hội Doanh Nhân Việt Mỹ (VAEA). Đảng Cộng Sản Việt Nam xem tổ chức nầy là nhân tố thúc đẩy và phát triển thành công Nghị Quyết 36 của Đảng để chăm lo đời sống và tinh thần cho cộng đồng Người Việt Nước Ngoài mà Đảng CSVN cho là “Khúc ruột ngàn dặm”.

HIỆP HỘI DOANH NHÂN VIỆT MỸ VAEA LÀ GÌ ?


Hiệp Hội Doanh Nhân Việt-Mỹ (Vietnamese- American Entrepreneurs Association, viết tắt VAEA). Trong Thư Chúc Tết Năm Canh Dần 2010 được đăng tại Website: http://vaeaonline. org/ ghi rõ rằng:

VAEA là một tổ chức tương trợ do các doanh nhân Việt-Mỹ thành lập từ năm 2007 tại vùng Vịnh San Francisco. Chỉ tiêu của Hội là lấy cộng đồng người Việt ở Hoa Kỳ làm cơ bản, với mục đích giúp đỡ, tạo điều kiện và cơ hội, hỗ trợ cho doanh nhân gốc Việt Hoa Kỳ phát triển kinh doanh tại Hoa Kỳ và trên khắp thế giới.

Hội VAEA quan niệm rằng khi cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ đã lớn mạnh, thì ngoài những nhu cầu về chính trị và xã hội, sức mạnh kinh tế của người Việt tại quốc gia sở tại này cũng phải được có cơ hội thăng tiến nhiều hơn nữa trên phương diện tổ chức. “Chúng ta phải có tiếng nói tập thể, có cơ hội và cơ chế để doanh nhân có thể thông tin lẫn nhau, trao truyền những kinh nghiệm kinh doanh, cũng như là đề đạt những nguyện vọng của cộng đồng đến các giới chức thẩm quyền liên hệ. Mỗi doanh nhân Việt Nam là một sức mạnh với nhiều khả năng. Nhưng sức mạnh cá nhân không thôi thì chưa đủ. Hội VAEA hy vọng là một tập hợp của những con người doanh nghiệp Việt Nam tại Hoa Kỳ muốn cùng nhau đi xa hơn trên con đường kinh tế cho bản thân và cho cả cộng đồng.

Vì lấy cơ bản từ cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ mà chủ yếu là cộng đồng Việt Nam tại vùng Vịnh và bang California, Hội VAEA đặt tất cả các chỉ tiêu hoạt động nhằm phục vụ quyền lợi cho các doanh nhân và cộng đồng vùng này. Do đó, chúng tôi muốn có nhiều hơn những cơ hội tiếp xúc đồng bào của mọi giới, nhất là các doanh nghiệp, để được lắng nghe những gì mà cộng đồng muốn truyền đạt.

Trong tinh thần phục vụ và tương trợ nêu trên, Hội VAEA sẽ cố gắng mang lai cấp nhiều quyền lợi cho hội viên tham dự. Chúng tôi sẽ khai mở và tranhđấu thêm những cơ hội cho các doanh nhân gốc Việt được tham gia vào các dự án tại địa phương và các vùng lân cận. VAEA sẽ nhân danh tổ chức để bảo vệ tiếng nói và quyền lợi cho hội viên trên khắp thế giới. Đây cũng là một chiếc cầu nối cho các doanh nhân tìm đến với nhau trong những lãnh vực kinh doanh vốn cần nhiều sự tham vấn và tài trợ.

Trong tình trạng suy thoái của kinh tế Hoa Kỳ và toàn cầu hiện nay, hơn bao giờ hết, vai trò của Hội VAEA cần có sự giúp đỡ, tham dự, và ủng hộ của cộng đồng, cũng như cuả các doanh nghiệp. Trong những ngày tới, chúng tôi sẽ thông tin nhiều hơn về cơ cấu tổ chức, nhân sự, văn phòng, liên lạc để có thể hoàn thiện những mục tiêu đã được đề ra như trên.”

Trong năm 2007-2008, Chủ Tịch Hiệp Hội VAEA là ông SANG NHÌN là người Việt gốc Tàu. Trong thời gian nầy, nhiều tổ chức tình báo Trung Cộng xâm nhập ăn cắp thông tin công nghệ và kỹ thuật quân sự của Hoa Kỳ và đã bị khám phá và truy tố ra tòa án.

Ngày 20.11.2008, Uỷ Ban Thẩm Định Kinh Tế và An Ninh Mỹ – Trung (U.S.-China Economic and Security Review Commission) của Hoa Kỳ đã trình lên Quốc Hội một bản báo cáo nhấn mạnh đến việc Trung Quốc đang thực hiện chương trình tình báo đặc biệt nhắm vào hệ thống tin học của Mỹ.
Uỷ Ban nói trên là một uỷ ban do lưỡng đảng Quốc Hội thiết lập vào năm 2000, gồm 12 người, để phân tích về quan hệ kinh tế và an ninh quốc gia giữa hai nước Hoa Kỳ và Trung Quốc. Phúc trình năm 2008 của Ủy Ban dày 393 trang, trong đó đã đưa ra 45 khuyến cáo cần được thực hiện để chống lại hoạt động gián điệp của Trung Quốc.

Trước khi đưa ra các khuyến cáo này, Uỷ Ban đã đến nghiên cứu ở Trung Quốc, Đài Loan, Nam Hàn và Nhật Bản, mở 8 cuộc điều trần và tham khảo với cơ quan Cộng Đồng Tình Báo Hoa Kỳ (United States Intelligence Community, được viết tắt là IC).

IC bao gồm nhiều cơ quan (agencies) và tổ chức thuộc hành pháp hoạt động riêng rẽ hay phối hợp, có trách nhiệm lãnh đạo các hoạt động tình báo cần thiết trong các lãnh vực quan hệ đối ngoại và an ninh quốc gia. Người điều khiển IC là “Giám Đốc Tình Báo Quốc Gia” (Director of National Intelligence, viết tắt là DNI). Đây là cơ quan được thiết lập do Đạo Luật Cải Cách Tình Báo và Ngăn Ngừa Khủng Bố năm 2004 (Intelligence Reform and Terrorism Prevention Act of 2004) do chính Tổng Thống điều khiển và kiểm soát.

Bản báo cáo có phần ghi về tình trạng hiện nay Trung Cộng và phe thân Trung Cộng trong Đảng CSVN và ngành an ninh Việt Nam đã nhắm vào cộng đồng người Việt tỵ nạn tại Hoa Kỳ và người Hoa định cư tại Mỹ để phát triển mạng lưới tình báo. Trung Cộng có trên 250 cơ quan chuyên đào tại các tin tắc để ăn cắp thông tin qua tin học. Nhiều điệp viên Trung Cộng ăn cắp các bí mật quốc phòng, không gian và đẽ bị xử án. Để đánh lạc hướng, Trung Cộng dùng lực lượng an ninh Tổng Cục 2 của Việt Nam để tìm cách móc nối với gia đình, con em của khối cộng đồng người Việt tỵ nạn tại Hoa Kỳ hay tại các quốc gia khác để cài tình báo vào. Hầu hết là dùng tiền bạc mua chuộc, sau đó là sai khiến.

Sáng 29.10.2008, có 3 nhân viên FBI đã đến nói chuyện với các nhà báo ở Little Saigon tại quận Cam, đã báo động về việc nhà cầm quyền CSVN đã gởi nhiều cán bộ tình báo sang Hoa Kỳ để thâu nhận tin tức. Với những tin tức này, CSVN có thể dùng để tuyển mộ những người làm việc có lợi cho trong nước, dù những người đó vô tình không biết. Tại cuộc họp báo nầy, ký giả Đỗ Sơn có hỏi rằng theo FBI, cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ có những nhược điểm nào khiến CSVN dễ xâm nhập ? Một nhân viên FBI trả lời rằng, một trong những nhược điểm quan trọng nhất là sự chia rẽ!

Trong năm 2007 và 2008, nhiều đầu mối tình báo của Trung Cộng bị phát giác, trong đó có một số liên hệ tới các thành viên của Hiệp Hội Doanh Nhân Việt Mỹ do ông Sang Nhìn làm chủ tịch. Tin không nói rõ ông Sang Nhìn liên hệ đến mức độ nào, nhưng chắc chắn ông Sang Nhìn gặp một số rắc rối liên quan đến an ninh nên đã rút lui vĩnh viễn khỏi Hiệp Hội VAVE và truyền chức Chủ Tịch lại cho Luật sư thân Cộng Nguyễn Hữu Liêm.

Ls Nguyễn Hữu Liêm gốc người quê ở tỉnh Quảng Trị và nắm chức Chủ Tịch Hội Đồng Hương và Thân Hữu Quảng Trị Bắc California. Sau khi ông viết các bài tuyên truyền cho Cộng Sản Hà Nội thì bị cộng đồng người Việt tỵ nạn tại Hoa Kỳ phản ứng mạnh mẽ nên Hội Quảng Trị đã yêu cầu ông rút khỏi Hội. Ngày nay Chủ Tịch Hội Quảng Trị Bắc California là ông Giáo Sư Sử Học Lê Đình Cai, hiện dạy cho một Đại Học Cộng Đồng Bắc California, người mà trong cuốn sách “Biến Động Miền Trung” của cựu Thiếu Tá Liên Thành, Trưởng Ty Cảnh Sát Quốc Gia Thừa Thiên – Huế đã viết rằng Giáo sư Lê Đình Cai trong giai đoạn biến động Miền Trung đã tổ chức biểu tình tại Huế làm áp lực đòi buộc Tỉnh Trưởng Thừa Thiên kiêm Thị Trưởng Huế phải trả tự do cho các cán bộ kinh tài của Việt Cộng bị Ty Cảnh Sát Quốc Gia Thừa Thiên Huế do Thiếu Tá Liên Thành chỉ huy bắt có chứng cứ và giam giữ. Một số tên Cộng Sản được Giáo sư Lê Đình Cai biểu tình giải thoát, đã trở lại giết hại trên 5,000 người dân, quân, cán, chính VNCH tại cố đô Huế trong biến cố Tết Mậu Thân !

Sau khi thay thế ông Sang Nhìn làm Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị kiêm Chủ Tịch Điều Hành của Hiệp Hội VAEA, Ls Nguyễn Hữu Liêm vừa rồi về Việt Nam họp Đại Hội Việt Kiều tại Hà Nội và khi trở lại Hoa Kỳ đã viết bài tựa đề “Nơi giữa Đại hội Việt kiều: Một nỗi bình an”, có đoạn rằng “Ngày thứ ba của Đại hội, ở cuối phần bế mạc, tôi cùng đứng dậy chào cờ. Bài “Tiến quân ca” được vang cao trong cả hội trường. Lạ thật. Tôi chưa hề từng nghe Quốc ca Việt Nam (này) trong khung cảnh thể thức như thế. Từ ấu thơ đến bây giờ, tôi từng hát Quốc ca của miền Nam, trước năm 1963 thì cùng với bài hát buồn cười “Suy tôn Ngô Tổng thống.” Ba mươi bốn năm qua là Quốc ca Hoa Kỳ xa lạ, Star Spangled Banner. Nay thì tôi lại nghe và chào Quốc ca Việt Nam và lá cờ đỏ sao vàng. Con người là con vật của biểu tượng. Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước. Tôi cảm nhận được một dòng điện chạy từ đáy lưng theo xương sống lên trên cổ trên đầu như là khoảnh khắc thức dậy và chuyển mình của năng lực Kundalini. Tôi nhìn lên phía trước, khi vừa hết bài Quốc ca, mấy chục cô và bà đại biểu từ Pháp đang chạy ùa lên sân khấu, vỗ tay đồng ca bài “Như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng”. Tôi nhìn qua các thân hữu Việt kiều từ Mỹ, và ngạc nhiên khi thấy hầu hết kể cả những người mà tôi không ngờ đang vỗ tay hào hứng la to, Việt Nam! Hồ Chí Minh! Cả hội trường, và tôi, cùng hân hoan trong tất cả (vẫn là) cái hồn nhiên mà dân tộc ta đã bước vào từ hồi thế kỷ trước.”

Thế là dư luận cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng Sản tại Hoa Kỳ và khắp nơi lại lên tiếng nguyền rũa Ls Nguyễn Hữu Liên. Thấy bất lợi nên Hội VAEA đã bầu chủ nhân sở rác David Dương lên làm Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị (Chairman). Ls Nguyễn Hữu Liêm giữ chức Chủ Tịch kiêm Tổng Giám Đốc Điều Hành (President & CEO); Ls Vũ Ngọc Trác làm Tổng Thư Ký (Secretary); Phó Chủ Tịch là Hứa Ngô; Trần Hùng làm Tài Vụ (Treasurer). Các nhân vật kác trong Ban Giám Đốc gồm bà Quinn Trần làm phó Chủ Tịch đặc trách Đầu Tư; ông Mẫn Phan là Phó Chủ Tịch Điều Hành Hoạt Động; ông Kenneth Lê là Giám Đốc phụ trách quan hệ với Việt Nam; ông Michael Minh Nguyễn là chủ nhân của Công ty Địa ốc Skybridge Commercial tại San Jose, phụ trách kế hoạch phát triển cùng với bà Helen Nong, Angelina Mỹ-Tiên và Ủy viên danh dự là ông Thành Nguyễn.

HÀ NỘI XEM HIỆP HỘI VAEA LÀ MẶT TRẬN TIỀN PHƯƠNG:

Cùng lúc việc chào mừng ông David Dương tại Hà Nội, thì Tòa Đại Sứ Việt Nam ở Hoa Thịnh Đốn và các Tổng Lãnh Sự Quán Việt Nam tại San Francisco cũng như tại Houston Texas cũng đã có những chúc mừng nồng nhiêt đến ông David Dương được Tòa Bạch Oác bổ nhiệm vào chức vụ Uûy Viên của Quỹ VEF.

Hà Nội và Đại Sứ Quán Việt Nam tại Hoa Kỳ cũng như Tổng Lãnh Sự CSVN tại San Francisco đánh giá rằng những năm trước đây thành phố San Jose với gần 100,000 người Việt Nam định cư được xem là Thủ Phủ Chống Cộng Sản, là đầu não của các phong trào chống Cộng, biểu tình chống Cộng hàng đầu tại Hoa Kỳ và cả toàn hải ngoại; nhưng ngày nay Hà Nội cho rằng “San Jose nay là Thủ Đô Hà Nội thứ hai tại nước ngoài” của Cộng Hòa XHCN Việt Nam ! Tại sao ?

Hà Nội đánh giá rất cao sự tích cực đóng góp của ông David Dương và Hiệp Hội Doanh Nhân Việt Mỹ (VAEA) nầy trong việc triệt hạ được các khả năng chống Cộng của người Việt tỵ nạn tại Hoa Kỳ; mở rộng kinh doanh, tầm ảnh hưởng kinh tế, chính trị của CSVN vào chính quốc Hoa Kỳ.

Sau đây là một vài nét mà các giới chức trách nhiệm tại Hoa Thịnh Đốn đang quan sát:

- Về ông David Dương: Ông David Dương thuộc gia đình chuyên nghề kinh doanh giấy và sản xuất giấy bồi mang tên CoGiDo tại Việt Nam trước đây dưới chế độ VNCH. CoGiDo viết tắt chữ “Công Ty Giấy Đồng Nai, văn phòng chính ở Sàigòn và nhà máy tại khu Công nghiệp Biên Hòa, Đồng Nai. Sau khi CSBV chiếm Miền Nam, Công Ty CoGiDo vẫn tồn tại và hoạt động có tính cách hợp doanh và dần dần phát triển lên tầm quốc gia có chi nhánh nhiều tỉnh thành trong chế độ Cộng Sản. CSVN muốn trưng thu Công ty CoGiDo, nhưng không quen nghề nên đành để cho thân phụ ông David Dương tiếp tục quản lý. Các anh em David Dương và Victor Dương làm chuyên viên.

CoGiDo được nhà nước CSVN đầu tư lớn hơn cho đến một hôm vào năm 1979 thì anh em gia đình David Dương, Victor Dương biếm mất khỏi Việt Nam. Họ đi vượt biên theo diện người Tàu được CSVN bán vé cho đi vượt biên công khai. Anh em David Dương sau 2 năm ở Phi-Luật-Tân, đã được định cư tại San Francisco vì hầu hết người tàu vượt biên đều được cho về vùng San Francisco, Oakland. David Dương đi làm công cho một công ty thu gom rác và tái chế phế liệu của Hoa Kỳ để lấy kinh nghiệm. Vài năm sau ông trở về Việt Nam và bán hết tài sản của CoGiDo để đưa tiền qua Mỹ đầu tư lập Công Ty mang tên CoGiDo tại Oakland. Vì công ty CoGiDo tại Việt Nam là do ngân sách nhà nước CSVN đầu tư, do Sở Công Nghiệp TP. Hồ Chí Minh quản lý, trực thuộc Bộ Công Nghiệp. Gia đình của thân phụ David Dương chỉ chiếm một tỷ lệ hợp doanh ít ỏi mà thôi, như vậy lý do nào mà David Dương có thể về Việt Nam bán đứt, xóa bỏ Công Ty CoGiDo để mang tài sản qua Oakland thuộc bắc California để thành lập Công Ty CoGiDo được? Dấu đầu lò đuôi, người ta thấy rõ CSVN dẹp CoGiDo Việt Nam để đưa tiền cho David Dương mang qua Mỹ đầu tư lập CoGiDo tại Oakland. Vì bị nhiều người xì xào nên David Dương hủy bỏ CoGiDo để lập Công ty mang têm “California Waste Solutions” (CWS) từ giữa năm 1990 dưới hình thức là một công ty gia đình do anh em David Dương và Victor Dương điều hành cho đến ngày nay với số vốn khoảng US$ 50 triệu.

Năm 1992, CWS thắng được hợp đồng thu gom rác và tái chế phế liệu tại thành phố Oakland. Cuối năm 2000 David Dương cho mở rộng hoạt động đến thành phố San Jose nhưng chỉ được làm nhà thầu phụ dưới Công Ty NorCal Waste Systems mà thôi.

Khoảng đầu năm 2006, David Dương đi đêm với Thị Trưởng San Jose lúc bấy giờ là Jon Gonzalez để đấu thầu trực tiếp hất chân công ty NorCal Waste Systems. Anh em David Dương và Victor Dương đút hối lộ cho thị trưởng Ron Gonzalez và đề nghị tăng lương cho nhân viên sở vệ sinh nên thị trưởng Ron Gonzalez tự ý quyết định loại bỏ Công Ty NorCal Waste Systems mà không thông qua Hội Đồng Thành Phố San Jose. Vụ nầy bị đổ bể và thị trưởng Ron Gonzalez và phụ tá về ngân sách của thành phố San Jose là Joe Guerra đã bị Cảnh Sát quận hạt Santa Clara bắt giữ ngày 22-6-2006 liên quan đến vụ án US$11.25 triệu Mỹ-Kim (Link:
http://www.freerepu blic.com/ focus/f-news/ 1653858/posts) và nhờ đó ông Chuck Reed được bầu lên làm Thị Trưởng San Jose cho đến hôm nay. Vụ án nầy gây sôi nổi vì phía CWS của David Dương đã bỏ tiền thuê một số người lãnh đạo Cộng Đồng và các hội đoàn người Mỹ gốc Việt ở San Jose ký tên phản đối, biểu tình để làm áp lực. Cuối cùng thì Ron Gonzalez mất chức Thị Trưởng và David Dương lãnh thầu được một nửa gói, tức chỉ được thầu thu nhặt và tái chế phế liệu thôi chứ việc hốt rác được dành cho một công ty khác của Mỹ. Trước thắng lợi nầy, David Dương đã bỏ tiền vận động cho Nghị viên Chuck Reed thắng cử vào chức tân Thị Trưởng San Jose và từ đó, mối liên quan với Việt Nam giữa Chuck Reed là qua trung gian của David Dương và sau nầy còn khắng khít hơn qua vai trò của Nghị viên Madison Nguyễn.

Tiếp theo, David Dương có công lớn trong việc dùng tiền của CSVN để hỗ trợ cho Madison Nguyễn đắc cử vào chức vụ Nghị Viên Khu Vực 7 tại San Jose (sẽ trình bày phần sau). Hiện nay mọi nổ lực của David Dương là bỏ tiền vận động cho Ls Trần Thái Văn ra tranh cử vào chức vụ Dân Biểu Liên Bang Hoa Kỳ.

Chiều chủ nhật 13-12-2009, sau khi trở về từ Đại Hội Việt Kiều, ông David Dương tổ chức buổi gây quỹ cho DB Trần Thái Văn tại GI Forum, San Jose. David Dương cho US$4,800.00, vợ của David Dương tặng US$4,800. Victor Dương và vợ cũng tặng mỗi người US$4,800.00 vì luật bắt buộc mỗi người tặng quỹ tranh cử không quá US$4,800.00. David Dương cũng mang thêm những người khác trong Hiệp Hội VAEA như ông Triệu Phát (Frank Jao) chủ nhân của khu thương mại Phúc Lộc Thọ tại Nam California.

Hãy xem tại California, khi ông Nghị Viên Chuck Reed ra tranh cử chức Thị Trưởng để thay thế ông Ron Gonzalez mất chức thì David Dương cũng cho tiền hậu hỉ. Khi Cộng Đồng Việt Nam Bắc Cali biểu tình chống thị trưởng Chuck Reed và Nv Madison Nguyễn để đòi Little Sàigòn thì ông David Dương cũng đến cho tiền hậu hỉ. Khi Nam Cali xây tượng đài chiến sĩ Việt Mỹ đã bỏ mình vì lý tưởng chống Cộng bảo vệ dân chủ tự do thì ông David Dương cũng tặng cả chục nghìn Mỹ Kim. Khi San Francisco xây cỗng chào Little Saigon thì David Dương cũng tặng cả chục nghìn. Khi CSVN tổ chức “Meet Vietnam” tại tòa thị chính San Francisco thì David Dương cũng là kẻ hàng đầu hỗ trợ tài chánh. Khi Hà Nội tổ chức Đại Hội Việt Kiều yêu nước thì David Dương về hội trường Mỹ Đình, ngồi ghế danh dự và dĩ nhiên hỗ trợ tài chánh. Lúc DB Mike Honda mới đây vận động gây quỹ tái tranh cử tại San Jose, David Dương đến tặng tiền. Nay thì ông lo chạy dôn đáo từ Hà Nội đến California để lo ủng hộ tiền và vận động tranh cử cho DB tiểu bang Trần Thái Văn ra tranh chức Dân Biểu Liên Bang Hoa Kỳ.

Những khoản tiền ông David Dương bỏ ra không phải là nhỏ, là hằng trăm nghìn Mỹ Kim và tiền đó không phải là tiền túi của David Dương hay của Công tác rác CWS. Tiền nầy đến từ đâu? Các giới quan sát tại Hoa Kỳ cho rằng đó là tiền từ ngân sách Đảng CSVN dành cho việc thi hành Nghị Quyết 36.

Ngày 03-3-2010, tại Orange County, ông Ken Mettler, Chủ tịch Hội Đồng Đảng Cộng Hòa California (California Republican Assembly hoặc gọi tắt là CRA) đã ra thông báo chính thức đề cử DB Trần Thái Văn thay mặt đảng Cộng Hòa để ra tranh cử chức vụ Dân Biểu Liên Bang đối đầu với ứng cử viên của đảng Dân Chủ tại địa hạt 47.

Ví thử Ls Trần Thái Văn đắc cử vào Quốc Hội Liên Bang Hoa Kỳ thì ông phải biết ơn David Dương và qua sự móc nối của David Dương, DB Trần Thái Văn chắc chắn phải biết ơn Đảng và Nhà Cầm Quyền CSVN vì chính Nghị Quyết 36 đã bỏ tiền cho Trần Thái Văn tranh cử ..?


Tuesday, March 9, 2010

Mắc nghẹn vì “Trăng Nghẹn” - Khánh Minh



Khánh Minh

Được giải thưởng ở các cuộc thi thơ, văn trong nước có vui không? Có lẽ với một số người là niềm vinh hạnh. Nhưng tôi tin có người xem đó là tai họa. Nhà thơ Hoài Tường Phong là một “điển hình” rất mới.
Trang báo www.vannghesongcuulong.org.vn đăng tải bài thơ “Trăng Nghẹn” của tác giả Hoài Tường Phong
Bài thơ “Trăng nghẹn” của Hoài Tường Phong vừa mới được công bố: đoạt giải Nhất cuộc thi thơ đồng bằng sông Cửu Long do các Hội Văn học Nghệ thuật trong khu vực này liên kết tổ chức, tỉnh Cần Thơ đăng cai, nhà thơ chưa nhận được giải thưởng thì tai họa thình lình giáng xuống. Có “Bàn tay lông lá” của một số cơ quan nào đó tự cho là “có thẩm quyền” thò vào giải thưởng, yêu cầu (hay ra lệnh) ban giám khảo “chọn lại bài khác để trao giải Nhất vì bài thơ Trăng Nghẹn u ám quá! Lý do: “Trăng thì phải sáng, thậm chí rất trong sáng, chớ không thể nào nghẹn được!?”

Có lẽ quý ông ở mấy cơ quan “có thẩm quyền” chưa bao giờ mắc nghẹn khi ăn khi uống, nên tâm hồn trong sáng vằng vặc của họ không bao giờ hiểu nổi thế nào là trăng nghẹn.

Ban giám khảo (trưởng ban là nhà thơ Phạm Sỹ Sáu) quyết định giữ vững lập trường, không chấm lại giải. Tức thì “Bàn tay lông lá” bèn quay hướng thò sang tác giả, yêu cầu (hay ép buộc) nhà thơ phải tự làm đơn từ chối giải thưởng với lý do “tôi không có gửi thơ tham dự cuộc thi”. Hoài Tường Phong giữ vững lập trường, khẳng định: “Tôi đã gởi dự thi”. Sau đó chủ tịch Hội Văn nghệ Cần Thơ lại yêu cầu ông làm đơn xin từ chối giải thưởng với lý do: “Thơ tôi có nhiều câu chữ không phù hợp với tiêu chí cuộc thi”.

Khác nào ức hiếp nhà thơ phải tự trảm bài thơ mình. Hoài Tường Phong vẫn đứng vững: “Đó là việc thẩm định của Ban giám khảo.”

Chiều ngày 03.03.2010, bất chấp sự phản đối của giới văn học trong nước, ban thường vụ Liên hiệp Hội văn học nghệ thuật thành phố Cần Thơ đã họp và chính thức quyết định loại bỏ giải nhất của bài thơ “Trăng nghẹn” của Hoài Tường Phong.

Cần chú ý đây là giải thưởng của khu vực Đồng bằng sông Cửu Long, vậy mà một Hội văn nghệ địa phương đã lộng quyền áp chế cả khu vực.

Thật đáng ghê sợ cho sức mạnh và ghê tởm cho sự thô bỉ của “Bàn tay lông lá”!

Có thể nhà thơ Hoài Tường Phong đang buồn, có thể ban giám khảo cuộc thi đang thất vọng, riêng tôi đang mừng! Vì “Trăng nghẹn” đã làm giới chức có thẩm quyền “mắc nghẹn”, dám cả tuần nay họ còn mất ăn mất ngủ nữa là khác (sợ mất ghế mà). Họ mắc nghẹn vì sao, vì “Trăng nghẹn” đã phơi bày ra sự thật quá đỗi đau đớn, quá sức xót xa của một vùng quê từng vang bóng là vựa lúa của cả nước, hãy đọc hai đoạn thơ của “Trăng nghẹn”:
    Xóm bên sông nhiều cô gái rời quê,
    Về thăm nhà xênh xang lụa là hàng hiệu.
    Vài căn nhà xây, đổi đời nhờ những đồng tiền báo hiếu,
    Khởi sắc một vùng quê sao nghe có chút bùi ngùi.

    Đồng bằng quê hương tôi nhiều cái nhất ngậm ngùi:
    Sản lượng lúa nhiều, vùng cá ba sa lớn nhất,
    Đầu tư văn hóa thấp và khó nghèo cũng nhất,
    Và cũng dẫn đầu, những cô gái lấy chồng xa.
Tại sao giới chức có thẩm quyền lại không dám nhìn thẳng vào vầng trăng u ám đó, vào chính cái nghèo đói tả tơi của cả vùng đồng bằng đang đẩy con người rời bỏ quê hương?

Phải chăng căn bệnh dối trá đã thấm vào máu, cấp dưới đưa lên trung ương những thành tích giả, báo cáo láo, cấp trên phủ dụ cấp dưới bằng những lời hứa ảo, mọi người xoa tay hỉ hả với con số tỉ lệ tăng trưởng thần tốc, với giấc mơ phù phiếm biến đất nước thành con rồng nhỏ ở Đông Nam Á!

Còn sự thật: dân ở nhiều xã bị đói rã họng phải ăn cháo thay cơm, thanh niên vay nợ đi làm đầy tớ nước người, các em gái bị ép buộc làm nô lệ tình dục ở các động bên Kampuchia, phụ nữ rời bỏ quê nhà đi làm vợ, làm điếm khắp các nước, bệnh HIV lan rộng, thì họ vẫn trơ tráo che đậy, không cho ai nói lên sự thật. Mà che đậy làm gì, thế giới chẳng lạ lùng gì, còn làm bộ làm tịch, nhảm!

Sự cố bài thơ “Trăng nghẹn” của Hoài Tường Phong năm nay sao giống chuyện xảy ra năm 2006 với “Cánh đồng bất tận” của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Không lẽ bánh xe lịch sử quay đi quay lại hoài vẫn y chang như vậy.

Năm đó ban Tuyên giáo tỉnh ủy Cà Mau cũng bị mắc nghẹn vì cái truyện vừa “Cánh đồng bất tận”, đã đề nghị “kiểm điểm, phê phán một cách nghiêm khắc” với Nguyễn ngọc Tư. Ông Dương Việt Thắng, Trưởng Ban Tuyên giáo nhấn mạnh nhiệm vụ của Hội văn học nghệ thuật tỉnh Cà Mau là phải: “Thường xuyên có định hướng cho người viết, tạo điều kiện cho hội viên (có Nguyễn ngọc Tư) học tập lý luận chính trị, trau dồi đạo đức, nâng cao ý thức trách nhiệm của người cầm bút, nâng cao nghiệp vụ chuyên môn.” (theo báo Tuổi Trẻ)

Rất may, Nguyễn ngọc Tư đã viết “Cánh đồng bất tận” trước khi bị định hướng, nên nhà văn đã rút hết ruột gan mà tả cảnh làng quê miền nam ngày nay, không có “trăng sáng soi liếp dừa” mà là “đĩ dập dìu trên đê, lượn lờ quanh lều của thợ gặt” khi đến mùa gặt lúa.

“Cánh đồng bất tận” đã được giải thưởng của Hội Nhà văn Việt Nam dù bị sức ép rất mạnh từ các Bàn tay lông lá.

Cả hai, nhà văn Nguyễn Ngọc Tư và nhà thơ Hoài Tường Phong đã phải lãnh đủ vì dám viết lên sự thật. Dù sao tôi vẫn khoái chí, và hy vọng Hoài Tường Phong sẽ đổi buồn thay vui vì “Trăng Nghẹn” bây giờ đã tỏa sáng khắp nước, lan ra nước ngoài. Biết đâu, nó sẽ cùng chung số mệnh với “Cánh đồng bất tận”, được giới văn học khu vực Đông nam Á chú ý, được biên soạn thành kịch, thành phim!?

Vậy, hãy cám ơn Bàn tay lông lá!

Khánh Minh
Source: http://nguoivietboston.com/?p=22439

Trăng Nghẹn
Hoài Tường Phong

Mẹ sinh tôi vào một đêm rằm mưa gió ngày xưa,
Lúc chào đời đã lỡ hẹn cùng vầng trăng viên mãn.
Vùng tản cư hồi nầy ruộng hoang nhà trống,
Rước được bà mụ vườn, ngoại cực trần thân.

Tôi lớn trong quê mùa như cây tạp vườn hoang,
Bảy tuổi biết leo lưng trâu, không từng ngồi xe đạp.
Không biết lời bải buôi để mua lòng người khác,
Nên thua thiệt cả đời vì không thể dối lừa ai.

Ngơ ngác buổi ra thành, trước cuộc sống đua chen,
Mười năm sau chưa gội rửa cho mình thành dân chợ.
Lớp phèn hết bám chân, nhưng chất chân quê vẫn còn đó,
Tôi tranh thủ những tháng hè, thích về lại thăm quê.

Bè bạn theo đuôi trâu một thời, mơ ước nhìn tôi,
Tưởng tôi thoát kiếp ngài, nhởn nhơ hóa bướm.
Tôi nhìn vẻ hồn nhiên của đám bạn xưa thèm quá,
Cộng một chút phù hoa đâu thêm lớn tâm hồn.

Mỗi lần về quê bè bạn cũ lại vắng hơn,
Gái mười bảy đã lấy chồng, trai hai mươi đòi vợ.
Cô bạn xưa nách con ngang nhà mua chịu rượu,
Đôi mắt ướt một thời bẽn lẽn ngó bàn chân.

Xóm bên sông nhiều cô gái rời quê,
Về thăm nhà xênh xang lụa là hàng hiệu.
Vài căn nhà xây, đổi đời nhờ những đồng tiền báo hiếu,
Khởi sắc một vùng quê sao nghe có chút bùi ngùi.

Đồng bằng quê hương tôi nhiều cái nhất ngậm ngùi:
Sản lượng lúa nhiều, vùng cá ba sa lớn nhất,
Đầu tư văn hóa thấp và khó nghèo cũng nhất,
Và cũng dẫn đầu, những cô gái lấy chồng xa.

Chập tối buồn ra nhìn bến nước cô đơn,
Vầng trăng vừa lên đã bị mây mưa vần vũ.
Tôi chợt nhớ lần lỗi hẹn đầu đời, trăng cũ,
Vầng trăng nghẹn hoài, chưa tỏa sáng một vùng quê.

Hoài Tường Phong

Source: http://dacdanhmientay.multiply.com/journal/item/177/177

PHẢI CHĂNG CHIÊU BÀI HÒA HỢP HÒA GIẢI ĐANG ĐƯỢC PHÁT ĐỘNG ? - Đoàn Trọng Hiếu

Đoàn Trọng Hiếu

Kính thưa quý anh chị em trên các diễn đàn

Trong những ngày qua nhiều diễn đàn bỗng trở nên sôi nổi sau mấy bài viết của ông Sơn Tùng, một số chị như Hương SàiGòn, Hoàng Lan Chi, Nguyễn Thanh Vân và Hương Giang đã cùng nhau chất vấn ông Sơn Tùng, hiện chưa thấy nhà văn Sơn Tùng trả lời thỏa đáng,trong bài “TÌNH ĐỒNG MINH VÀ HẬU TRƯỜNG HÒA ĐÀM PARIS 1973” ở phần cuối bài ông viết như sau:

Năm 1963, ông Ngô Đình Diệm chết vì ngăn cản người Mỹ vào Việt Nam.

Năm 1973, nếu không nhượng bộ, ông Nguyễn Văn Thiệu cũng có thể đã chết vì ngăn cản người Mỹ rút khỏi Việt Nam.

Nếu việc ấy xảy ra thì đó chỉ là sự “khác nhau nhỏ” giữa hai cái chết trong lịch sử bang giao giữa Hoa Kỳ và Việt Nam Cộng Hòa, một trang sử đen tối mà ta chỉ nên trách ta khi quá tin vào tình đồng minh mà không hiểu rằng “đồng minh” chỉ có nghiã là “đồng quyền lợi”. Một khi quyền lợi trở nên mâu thuẫn thì không có nước nào hy sinh quyền lợi của nước mình cho quyền lợi nước khác, và lại càng không có chính trị gia nào hy sinh quyền lợi chính trị của mình vì một “đồng minh” nào khác.

Quân dân miền Nam Việt Nam chỉ hiểu được điều ấy khi đã quá muộn. Nhưng bài học đắt giá ấy có giúp gì được cho cuộc chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục để giải thoát đất nước Việt Nam khỏi chế độ cộng sản?

Một câu hỏi không thể không đặt ra: Phong trào Dân Chủ tại Việt Nam ngày nay có thể trông đợi gì ở người Mỹ một khi Hoa Kỳ đã thiết lập bang giao với “kẻ thù xưa” Cộng sản VN, và có cùng quyền lợi với chính quyền Hà-Nội về kinh tế cũng như quân sự trong cuộc “Chiến tranh Lạnh” loại mới đang thành hình để đối phó với tham vọng bành trướng của bá quyền Bắc Kinh tại Á Châu?

Vật đã đổi sao đã dời kể từ ngày máu người Việt và máu người Mỹ đã cùng đổ ra trên mảnh đất miền Nam VN để chống lại kẻ thù chung cộng sản; ngày nay để tránh những sai lầm và thất bại trong quá khứ, người Việt Nam yêu tự do cần thay đổi cái nhìn và thay đổi cách hành động.

Không ít người đã hỏi ông “vậy theo ông thì cái nhìn và cách hành động của người Việt hải ngoại đối với tình hình bang giao giữa Mỹ và Việt cộng hiện nay phải như thế nào?”phải chăng ông muốn lý luận:

- Năm 1963, ông Ngô Đình Diệm chết vì ngăn cản người Mỹ vào Việt Nam.

- Năm 1973, nếu không nhượng bộ, ông Nguyễn Văn Thiệu cũng có thể đã chết vì ngăn cản người Mỹ rút khỏi Việt Nam-

- Năm 2010 nếu Người Việt chống cộng đi ngược lại chính sách ngoại giao của Mỹ thì công cuộc chống cộng của Người Việt hải ngoại cũng sẽ chết

Người Việt hải ngoại nếu biết nhìn xa trông rộng thì phải theo Mỹ để xin bắt tay với việt cộng ? xóa bỏ lằn ranh Quốc cộng ? không biết có phải ông muốn nói như thế không?

Trong những tuần qua trên đài VNHN có những cuộc thảo luận với chủ đề “looking back, moving forward”giữa một số trí thức như GS Tạ Văn Tài, GS Lê Xuân Khoa,ông Đinh Trung Quân chuyên gia kinh tế của Liên hiệp Quốc làm việc tại VN, Trịnh Hội với chủ trương người Việt hải ngoại nên về VN để đóng góp xây dựng ,đặc biệt là cải tổ nghành giáo dục, chỉ riêng GS Nguyễn Ngọc Bích chống lại những ý kiến trên Phải chăng những cưộc thảo luận với những nội dung như trên đang nhằm mục đích mở đường cho việc tiến tới hòa hợp hòa giải với việt cộng, chấp nhận đảng việt cộng là đảng duy nhất lãnh đạo đất nước.

Chúng tôi muốn đặt vấn đề với các vị khoa bảng kể trên đồng thời với toàn thể anh chị em trên các diễn đàn

1. Muốn đóng góp xây dựng đất nước, điều kiện cần phải có đầu tiên đó là LÒNG YÊU NƯỚC, nhưng tại VN việt cộng chủ trương “yêư nước là yêu chủ nghĩa xã hội” vậy thì những người ở hải ngoại có chấp nhận “yêu chủ nghĩa xã hội” không?

2. Tại VN, người dân có quyền bộc lộ LÒNG YÊU NƯỚC CHÂN CHÍNH hay không? THƯA KHÔNG! Bloger Điếu Cày bị tù vì thể hiện lòng yêu nước qua các cuộc biểu tình chống Tàu cộng xâm chiếm HS&TS,cô Phạm Thanh Nghiên ở tù vì biểu tình tại gia chống Tàu cộng xâm lăng và còn nhiều nhiều người nũa.

3. Tại VN đã có đủ Tự Do và Dân Chủ để người Việt trở về đóng góp xây dựng đất nước chưa ? THƯA CHƯA VÀ KHÔNG BAO GIỜ CÓ. Hàng trăm nhà tranh đấu đòi hỏi Tự Do Dân Chủ, đa nguyên đa đảng đã phải ngồi tù như LM Nguyễn Văn Lý và các cộng sự viên của ngài như Nguyễn Bình Thành, LTCông Nhân, Nguyễn Văn Đài v..v... và còn hàng trăm người nữa.

Vậy thì những người đã ,đang và sẽ trở về gọi là để “Đóng góp xây dựng đất nước” chẳng qua chỉ là để THỪA NƯỚC ĐỤC THẢ CÂU, CẤU KẾT VỚI VIỆT CỘNG ĐỂ ĐÔI BÊN CÙNG CÓ LỢI, THẲNG TAY BÓC LỘT TẠO TIỀN TÀI DANH VỌNG TRÊN MỒ HÔI NƯỚC MẮT CỦA ĐỒNG BÀO.

Phải chăng chiêu bài hòa hợp hòa giải của việt cộng đang đựoc một số trí thức mù lòa, hoang tưởng đưa ra để gây xáo trộn Cộng Đồng Người Việt Chống cộng tại Hải Ngoại ?

Đoàn Trọng Hiếu 8/3/10

Xin kính mời quý anh chị nghe đoạn audio khoảng 7 phút với lời tóm tắt các ý kiến của GS Lê Xuân Khoa.