Saturday, May 17, 2014

More than 3,000 Chinese evacuated from Vietnam

More than 3,000 Chinese evacuated from Vietnam after violence

Reuters - More than 3,000 Chinese nationals have been evacuated from Vietnam, state news agency Xinhua said on Sunday, following deadly rioting that stemmed from an outpouring of rage over Chinese oil drilling in a disputed area of the South China Sea.

Scene after angry mobs burn, loot scores of foreign-owned
factories, Binh Duong province, Vietnam, May 14, 2014.
The violence was triggered by China's positioning of a $1 billion oil rig in a part of the South China Sea claimed by Hanoi, a move described by the United States as provocative. It is the worst breakdown in ties between the two Communist neighbors since a short border war in 1979.

The evacuation followed days of clashes between Vietnamese rioters and Chinese workers. Crowds of thousands massed as rioters turned against Chinese workers and Chinese-owned businesses, or those thought to be Chinese, smashing windows, gates and walls and torching vehicles and factories.

The trouble broke out in Vietnam's south on Tuesday after nationalist rage boiled over during protests around industrial parks near Ho Chi Minh City, formerly Saigon.

Two Chinese nationals were killed in the violence and more than 100 others injured, Xinhua said, citing China's foreign ministry.

China is to send five ships to Vietnam on Sunday to evacuate more Chinese nationals, Xinhua said, citing the transport ministry In Beijing.

Sixteen critically injured Chinese nationals were evacuated from Vietnam early on Sunday aboard a chartered medical flight arranged by the Chinese government, the foreign ministry said in a separate statement.

Workers from the China 19th Metallurgical Corporation, a contractor for an iron and steel plant being built by Formosa Plastics Group, Taiwan's biggest investor in Vietnam, were evacuated back to China early on Sunday, Xinhua said.

On Saturday, China's Foreign Ministry advised Chinese nationals to hold off from traveling to Vietnam and told its citizens in Vietnam to avoid leaving their premises.

Separately, China's Spring and Autumn Airline said it plans to suspend all charter flights from Shanghai to Vietnam from Monday, according to Xinhua.

The airline said it would suspend nine flights carrying 350 passengers to Vietnam over the next month.

Also on Saturday, China's Commerce Minister Gao Hucheng told Vietnamese Minister of Industry and Trade Vu Huy Hoang that he strongly condemned the violent attacks against Chinese nationals and companies in Vietnam.

Gao called on Hanoi to "improve the country's trade and investment environment", the commerce ministry said on Saturday.

In a meeting during the Asia-Pacific Economic Cooperation meeting held in the eastern Chinese city of Qingdao, Gao also made "solemn representations" to Vietnam and urged authorities to "bring the relevant issues under control" and create a favorable environment for trade and investment.

Vietnam's lead police investigator has defended security forces and has said "illegal acts" would not be tolerated. Hoang Kong Tu has said adequate measures would be taken to make sure there is no repeat of the violence.



Khi cuộc cách mạng lật đổ bạo quyền bùng nổ, người lính trong quân đội nhăn răng làm gì ?

Khi cuộc cách mạng lật đổ bạo quyền bùng nổ, người lính trong QĐND làm gì ?

Lão Ngoan Đồng

Bất cứ người nào quan tâm đến thời vận của Quốc Gia Dân Tộc, đều muốn hiểu rõ về tư tưởng và hành động của người quân nhân trong quân đội CHXHCNVN hiện nay. Trong tình thế hiện tại, một cuộc cách mạng lật đổ chế độ độc tài, độc đảng, bọn bán nước hại dân việt cộng, đã đến trạng thái chẳng đặng đừng, và khi cuộc cách mạng bùng phát thì người quân nhân sẽ đứng về phía nào? Đứng về phía nhân dân hay ôm chân bọn đầu não bán nước hại dân ? Đó là điều mà mỗi quân nhân phải sáng suốt và dũng cảm trong sự chọn lựa.

Trong quân đội hiện nay không phải ai cũng là đảng viên. Tùy từng cấp bậc mà xét tính cách trung thành với đảng khác nhau:

- Cấp lãnh đạo quân đội, đa số là những đảng viên cộng sản giáo điều, họ luôn luôn đi theo sự chỉ đạo của đảng cộng sản Việt Nam, lệ thuộc vào đảng cộng sản Trung Cộng, dù rằng điều đó dẩn đến việc bán nước hại dân của những tên chóp bu trong bộ chính trị, trong quân ủy trung ương. Những tên nầy là những tên tướng già tàn ác trong thời chiến tranh xâm lược miền Nam, hoặc là truyền nhân mù quáng của họ, vẫn còn cái “hãnh diện hảo” là đảng bách chiến bách thắng phải đứng trên hết. Bên cạnh đó, những tên sĩ quan cao cấp lại được đảng giao cho một kho tàng béo bở là các xí nghiệp quốc doanh, tham lạm biết bao nhiêu tiền của, không bao giờ bỏ đảng để bị mất đi nguồn lợi của đảng cho. Những tên nầy sẽ không biết quay đầu hướng thiện, chúng thà chết theo đảng, không bao giờ chịu bỏ đảng nửa chừng khi còn tại chức.

- Số sĩ quan trung cấp đều là đảng viên, nếu không thì họ chẳng được thăng cấp đến cỡ đó, do vậy họ sẽ trung thành với đảng để vẫn còn được trọng dụng, vẫn còn có cơ hội được hưởng của rơi từ “xếp” của bọn chúng. Tuy vậy trong số những sĩ quan trung cấp vẫn còn có một ít người vô đảng vì thừa hưởng đặc quyền của cha ông, nhưng họ không thật tâm sống chết vì đảng. Nhận thức của số nầy tương đối còn biết phải trái nên họ đã nhìn thấy sự giả dối, lừa đảo của đảng, đã đưa đất nước đến hồi mạc vận. Họ chỉ chờ cơ hội để an toàn thoát khỏi vòng kềm kẹp của đảng để khỏi bị vạ lây. Tuy nhiên họ chỉ là một nhóm nhỏ, không đủ khả năng làm một cuộc chính biến, vì bên trên và bên cạnh họ là những tên chủ trương “còn đảng còn tiền” đang ráo riết dòm ngó, canh phòng những ai có ý đồ phản nghịch, nên họ đành phải chảy theo dòng như lục bình trôi.

- Sĩ quan cấp uý là những sĩ quan cấp nhỏ nhất trong quân đội, nhưng là thành phần trẻ và đông nhất trong cấp bậc sĩ quan, nắm giữ các chức vụ chỉ huy tiểu đoàn, đại đội và trung đội hoặc các chức vụ hành chánh, tiếp vận… Ngoại trừ những tên “chánh ủy, chánh trị viên còn đảng còn mình” của các đơn vị quân đội, những sĩ quan khác có học thức khá cao, có hiểu biết tường tận về kỹ thuật chuyên môn. Vì được tiếp xúc với khoa học văn minh nên họ có khả năng biết được đúng, sai, không nhắm mắt tin bừa vào những điều dối trá của thượng cấp. Đa số những sĩ quan cấp úy, nhận thức được sự lệ thuộc vào Trung cộng của những tên chóp bu đang lèo lái con thuyền quốc gia sẽ đưa đến mất nước, họ cũng biết được tệ nạn tham nhũng, chia bè kết phái vì tham quyền cố vị của bọn đầu nảo, sẽđưa người dân vào vực thẩm của sự bất an, đói nghèo, lạc hậu. Họ cũng muốn chống trả lại quân cướp nước Trung cộng khi bọn chúng có những hành động khiêu khích, lấn áp, hà hiếp giết hại dân Việt, lấn chiếm biển đảo của Tổ Quốc Việt Nam. Nhưng cá nhân của những người quân nhân trong một đơn vị nhỏ bé biết suy nghĩ đó, không thể tự mình phát động một cuộc hành quân kháng địch, mà phải chờ lịnh của thượng cấp, mà thượng cấp của họ đều là những tên liếm gót giày, bán nước cho tàu cộng, nên họ đành bó tay. Tuy biết nhưng phải giữ kín trong lòng, họ không dám lộ liễu ra bên ngoài để khỏi bị trù dập, bị buộc tội phản động, phản quốc, có thể liên lụy đến an nguy của gia đình. Họ cũng muốn thoát ra cái nghịch lý là quân đội không phải bảo vệ dân, bảo toàn biên cương bờ cõi, mà chỉ bảo vệ cho đảng, bảo vệ cho nhóm người ăn trên ngồi trước. Nhưng nếu có hành động chống đối, không biết có ai ủng hộ họ hay không? Cho nên họ đang chờ thời cơ trong im lặng. Họ biết làm như vậy là có lỗi với chính mình, có lỗi với bà con và có lỗi với nước non. Nhưng lực bất tòng tâm, nếu không có một lực đẩy nào tác động, họ không dám khởi xướng, họ đành phải tiếp tục sống nhẫn nhục cho qua ngày đoạn tháng.

- Thành phần đông đảo nhứt trong quân đội là hạ sĩ quan và binh sĩ. Thành phần nầy đa số bị động viên vào quân đội qua lịnh “nghĩa vụ quân sự” (quân dịch), hoặc đi lính để làm cái lá chắn bảo vệ gia đình trước sự hà hiếp của bọn khóm phường, xã ấp, nên họ bắt buộc phải trở thành quân nhân mà không phải do thật tâm yêu thích đảng, lại càng không phải vì đảng quên mình. Nhiều thanh niên là nguồn lao động chính để nuôi gia đình, bị bắt đi nghĩa vụ quân sự, với đồng lương chết đói, bỏ lại gia đình trong cảnh đói nghèo, càng không thể nào tin vào đảng để trung thành với đảng được. Hằng ngày trong quân ngũ, họ nhìn thấy những cảnh bất công cá lớn ăn cá bé, bè phái cấu xé nhau, họ quá sợ sệt, chẳng muốn lên tiếng cho khỏi lụy vào thân. Họ chẳng có một tham vọng nào cả, chỉ mong chờ được thoát ra khỏi quân đội, về nhà sống và thực hiện cái bổn phận truyền thống của một người đàn ông Việt Nam là bảo vệ và đùm bọc gia đình mà thôi.

Qua những nhận xét và phân tích trên, quân nhân trong quân đội Việt cộng có thể phân ra 3 thành phần:
  1. Quyết sống chết cùng với đảng để bán nước hại dân.
  2. Lừng chừng, theo hùa với thượng cấp để hưởng lợi.
  3. Biết theo đảng là phản lại dân tộc, là mất nước, nhưng không dám hành động vì chưa có đối tượng và mục tiêu để ủng hộ.
Bài viết nầy chỉ chú tâm vào quân nhân thuộc thành phần 2 và 3. Riêng thành phần 1 không thể nào hối cải vì đối với họ, đảng là trên cả Tổ Quốc và Đồng Bào, họ chỉ muốn đảng cộng sản cai trị toàn thế giới, một tham vọng quá tự đại ngông cuồng.

Kể từ khi cướp chính quyền từ tay của chánh phủ Quốc Gia năm 1945, Hồ Chí Minh lãnh đạo đảng cộng sản, tự cho mình cái quyền cai trị dân mà không hỏi ý kiến của dân. Đã cướp công của toàn dân trong cuộc kháng chiến chống Pháp, và sau khi cướp luôn cả miền Nam, đảng cộng sản lại tự cho mình cái quyền sách hại, đàn áp dân, bán buôn lãnh thổ, biển đảo của Tổ Quốc mà không cần hỏi ý kiến của ai cả. Rồi giờ đây đảng việt cộng lại bắt buộc quân đội phải tuyệt đối trung thành với đảng, chỉ có nhiệm vụ độc nhất là phải bảo vệ đảng khi đảng bị đe dọa mất quyền cai trị đất nước.

Nếu để đảng cộng sản tiếp tục đứng trên cả dân tộc, thì họa mất nước đang ở tình trạng nguy kịch sẽ biến thành sự thật, toàn thể dân tộc Việt Nam sẽ không còn Tổ Quốc giống như dân tộc Tây Tạng hiện nay. Biết được tình thế hiểm nghèo đó, những người Việt Nam còn tha thiết với sự sống còn của Tổ Quốc, đang kết hợp lực lượng để làm một cuộc cách mạng giải phóng dân tộc khỏi bàn tay của ác đảng cộng sản độc tài toàn trị, làm bổn phận của công dân, hầu đền đáp lại phần nào công ơn dựng nước và giữ nước của tiền nhân. Cuộc cách mạng nầy nhất định sẽ xảy ra trong một tương lai rất gần.

Khi cuộc cách mạng của toàn dân đang bị trị bởi tập đoàn việt cộng bán nước hại dân xảy ra, một câu hỏi sâu thẳm tự đáy lòng: Quân nhân trong quân đội của CHXHCNVN nghĩ gì ? sẽ theo đảng cộng sản VN hay theo về với nhân dân ?

Trước khi tự vấn lương tâm và quyết định, người quân nhân nên khẳng định những điều sau đây:

- Quân đội là do dân, của dân và vì dân, dân là cha mẹ của quân đội và của đảng viên. Không có lý do chính đáng nào để đảng và quân đội đứng trên đầu của Tổ Quốc và Cha Mẹ mình.

- Câu đầu tiên trong bài quốc ca (được viết ra từ thời Việt Minh) mà quân nhân trong quân đội nhân dân hát mỗi khi chào cờ là: “Đoàn quân Việt Nam đi chung lòng cứu quốc”, đã nói lên Tổ Quốc là trên hết.

- Nếu nghe theo lời của đảng là: “Quân đội trung với đảng”, vậy khi đảng bán nước, giết dân, thì quân nhân vẫn cuối đầu tuân theo ?

- Tất cả cán bộ, đảng viên cao cấp, nhất là những tên có quyền thì nhà cao cửa rộng, tham nhũng, mua quan bán tước, sống sa đọa, ức hiếp dân lành và thuộc hạ. Trái lại giới “làm chủ đất nước”, là những người dân lành nghèo khổ cùng cực, lại bị đày xuống làm nô lệ cho quan chức, tạo nên một xã hội đảo lộn cả văn hoá truyền thống, nhân sinh, luân thường đạo lý.

- Những tuyên ngôn, phát biểu phản dân hại nước mạo danh nghĩa đại diện cho quân đội, chính thực là những lời của những tên đầu sỏ trong quân ủy trung ương và bọn người đầu não của nhà nước, không phải là quan điểm của toàn quân.

- Hãy ghi nhớ thái độ phản bội, vô ơn của đảng, đối với những quân nhân xả thân để bảo vệ Tổ Quốc trong hai trận chiến, 1979 tại biên giới phía Bắc và tại đảo Gạc Ma Trường Sa năm 1988.

Trong lịch sử cận đại, tất cả các cuộc cách mạng đều có xô sát đẫm máu giữa phe bảo vệ nhà cầm quyền thối nát và những chiến sĩ cách mạng vì tự do, mà gần nhứt là các cuộc cách mạng lật đổ độc tài ở Ai Cập, Tunisia, ở Lybia, Syria đều có đổ máu cho cả 2 phe trước khi quân đội ngã về phe cách mạng.

Do vậy, người quân nhân trong quân đội nhân dân chỉ có hai con đường chọn lựa: Theo đảng để đàn áp bắn giết nhân dân, hoặc về với dân để lật đổ chế độ độc tài đảng trị, giải phóng quê hương:

1. Theo đảng, quân nhân sẽ chỉa họng súng vào những người dân tuy chân yếu tay mềm, nhưng có lòng can đảm bảo vệ Tổ Quốc và Tự Do cho dân tộc. Trong số nhân dân nầy có cả bà con dòng họ, cha mẹ anh em,vợ con và chòm xóm của chính người quân nhân đó. Vậy có đành tâm bắn giết họ hay không ?

2. Theo về với nhân dân là thuận lẽ Trời và lòng Người. Theo với cách mạng chống độc tài đảng trị sẽ tránh được cảnh nồi da xáo thịt, tránh được cảnh phải máu chảy thành sông, sẽ góp công không uổng phí cho việc bảo vệ Tổ Quốc và đồng bào. Đó mới là nghĩa vụ thiêng liêng của một người quân nhân Việt Nam chân chính.

Những người quân nhân tự cho mình là người Việt Nam yêu Tổ Quốc hảy suy xét chu đáo, Hãy dùng lý trí và lương tâm mình suy xét cho tận tường để quyết định. Đây là một quyết định quan trọng nhất trong đời của một người: biến thành ác quỷ hay làm nghĩa vụ của một con người. Những quân nhân theo về với nhân dân sẽ là một lực lượng hỗ trợ quan trọng và trân quý nhứt, để đưa cuộc cách mạng sớm đến thành công.

Quân nhân trong quân đội! Hãy quyết định về với nhân dân ngay từ lúc khởi động cuộc cách mạng lật đổ bọn độc tài độc đảng, để giảm thiểu hao tốn xương máu của đồng bào với chí khí oai hùng “tự do hay là chết”!

Lão Ngoan Đồng

Thư Ngỏ Gửi Cù huy Hà Vũ - GS Bút Xuân Trần Đình Ngọc

Thư Ngỏ Gửi LS Cù huy Hà Vũ

GS Bút Xuân Trần Đình Ngọc

Mấy ngày nay tức từ ngày 1 tháng 5 năm 2014, Trung cộng ngang nhiên đem Giàn Khoan khổng lồ HD-981 vào cắm tại lãnh hải, khu đặc quyền kinh tế của nước VN cách đảo Lý Sơn 119 hải lý. Trung cộng đã vi phạm vùng sở hữu của nước chủ nhà là Việt Nam cũng như phạm luật biển quốc tế. Ngày 5-5-2014, tầu chiến TC bắn và đâm vào tầu Cảnh sát biển VN làm 4 nhân viên trên tầu thảm tử, cả chục bị thương trầm trọng, tầu bị rách những khoảng lớn phải trở về căn cứ để sửa chưa và cứu cấp người bị thương. Nhân dân Ba Miền Nam Trung Bắc hàng ngàn người đã tụ tập tại Sàigòn và Hà Nội biểu tình trước tòa Đại sứ Trung cộng phản đối nhà cầm quyền Bắc Kinh xâm lược. Truyền thông hải ngoại đồng loạt lên tiếng phản đối, các Đại diện các tôn giáo cũng lên tiếng khuyến khích các tín đồ của họ đi biểu tình phản đối TC xâm lăng. Nhưng TC chẳng những không rút đi mà còn phách lối dọa rằng sẽ đem thêm 24 giàn nữa tới. Thực là một bọn Tân thực dân Đỏ!

Nhưng thật là lạ! Bộ Chính Trị và các lãnh đạo Nhà nước CS Việt Nam đã hai tuần nay chưa hé ra nửa lời. Anh Cù huy Hà Vũ anh có biết vì sao không? Giá cha anh, ông Cù huy Cận còn sống, vì thân cận mật thiết với bác Hồ như anh em hay cha con, ông Cận hỏi lí do vì sao lãnh đạo CS Hà Nội câm như thóc vậy, ắt sẽ được trả lời. Trả lời là thôi câm chịu nỗi ăn đắng nuốt cay đi vì bác trót dâng nước cho Mao rồi, nước không còn là của người VN nữa, nó đã vào tay Tàu khựa!


Giặc Hồ và tay sai, kể cả cha anh, Cù huy Cận, bán nước rành rành như vậy mà anh vẫn đội tên giặc già này lên đầu. Tôi thấy anh không xứng đáng được gọi là LS với lại Tiến Sĩ. Một thằng bé tiểu học 12 tuổi biết suy nghĩ, nó cũng khinh bỉ thằng Việt gian bán nước, bất kể kẻ kia là chức vị gì trong xã hội bởi bán nước là tội bất khả dung, tội lớn nhất của công dân. Anh học đến TS gấp trăm ngàn lần thằng bé tiểu học mà sự suy luận của anh thua nó. Tôi thực chưa từng thấy những con người u mê như trong Xã nghĩa của giặc Hồ, kể cả những người đã 70, 80, 90 như TS Nguyễn Thanh Giang, TS Hà sĩ Phu và Nhà báo Bùi Tín: cúi đầu mà lậy các tay lão thành cách mạng giềt dân hùa theo bán nước!

Từ hôm Tàu vào cắm Giàn khoan tại gần đảo Lý Sơn của VN, tôi chưa thấy một tay lão thành cách mạng nào ra lời chống bọn Tàu Cộng. Sao cái đám đó hèn hạ, khiếp nhược và ngu xuẩn vậy? Đã 30 năm chiến tranh từ 19-8-1945 cho đến 30-4-1975, bọn cách mạng lão thành như cha anh, Cù huy Cận, Bùi bằng Đoàn, Trần Độ, Hoàng minh Chính, Hoàng văn Hoan, Nguyễn thị Bình, Nguyễn hiến Lê, Hoàng xuân Hãn, Đào duy Anh v.v… vào Nam giết biết bao là nhân dân, quàng lên đầu cả triệu thiếu phụ và con côi những chiếc khăn tang, giết chết những cuộc đời tươi trẻ chỉ mới vài chục tuổi đầu hay năm, mười tuổi những cháu bé còn đang ấp vú mẹ. Sao những Cù huy Cận, Hoàng minh Chính, Bùi Tín, Hà sĩ Phu, Thanh Giang, Lữ Phương, Nguyễn đắc Xuân, Hoàng phủ ngọc Phan, Hoàng phủ ngọc Tường, Trần Độ, Văn tiến Dũng, Bùi ngọc Tấn… và hàng trăm ngàn tên khác độc ác tàn bạo đến như thế? Tàn ác ngay với chính đồng bào của mình! Nhưng nay Tàu vào xâm lăng thì câm và trốn, giấu mặt thật kĩ. Cái hèn của bọn lão thành “cách mạng” này dê chó phải chịu thua, cúp đuôi chạy!

Tiếp theo đây, tôi cần làm sáng tỏ để anh Cù huy Hà Vũ hiểu rằng người dân không ai trách cứ cha anh (Cù huy Cận, Bộ Trưởng Canh Nông của Cáo Hồ) hay chú bác anh, như anh đã thanh minh thanh nga rằng gia đình anh yêu nước, liêm khiết v.v…nghĩa là những công dân xứng đáng chứ không phải loại tham nhũng, tầm ruồng, cặn bã…

Chúng tôi không phiền trách cha anh về những điểm đó mặc dù ai cũng biết làm đến Bộ trưởng cho việt gian cộng sản Cáo Hồ không phải khơi khơi mà lên tới đó được. Có bốn đặc tính quan trọng và cần thiết để người CS được cất nhắc lên các vị trí lãnh đạo khi đi theo giặc Hồ:

a. Trung thành tuyệt đối với Cáo Hồ và đảng việt gian cộng sản dù Cáo Hồ lãnh đạo sai mặc lòng. Tuân hành mọi chỉ thị của bác và đảng dù phải giết cha, tố mẹ, giết vợ, bỏ người yêu. Luôn nêu gương sáng về lòng trung thành.

b. Nịnh giỏi. Cái gương tên Việt gian Tố Hữu, Phó thủ tướng, liếm gót giầy cả Nga-Tàu lẫn Hồ tặc.

c. Độc ác giết người không run tay, càng dã man, tàn độc, giết nhiều, càng được tín nhiệm, càng mau lên lương lên chức. Những người có lòng Nhân từ , Bác ái, thương đồng bào không thể là VGCS. Không có từ nào để nói về Nhân dân. Nhân dân là kẻ thù với đảng!

d. Hồng hơn Chuyên. Kiến thức càng dốt càng tốt nhưng liếm gót giầy Nga-Tàu và lãnh tụ thì phải siêu. Trí đứng đầu và đứng trên cả phú, địa và hào đủ biết Hồ tặc ghét trí như thế nào (vì hơn hắn, chưa có bằng tiểu học). Cha anh là hàng trí mà được trọng dụng và tin tưởng như thế ắt phải ngoại hạng trong loại trí liếm gót giầy bằng lưỡi!

Tôi không biết các ác tính này của bọn Bộ trưởng khác trong CP của giặc Hồ như thế nào, vì không ở gần họ nhưng các tên Việt gian đại công thần lão thành cách mạng như lời xưng tụng của Nguyễn thanh Giang, Bùi Tín, Cù huy Hà Vũ v.v…thì Cù huy Cận ở vào mức rất cao cấp vì cứ coi đường thăng quan tiến chức của y vù vù hơn máy bay trực thăng là đủ hiểu, kì tích “bác” Hồ cho ngủ chung giường đủ biết cái hân hạnh ấy nghìn năm một thuở, ít ai bì kịp. Nên nhớ với “bác” khác hẳn người thường. Người thường thì vợ bác là đứng số 2, sau bác số 1, Mỹ Pháp cũng vậy, nên mới gọi đệ nhất phu nhân (first lady). Nhưng với bác, lúc nào bác cũng tỏ ra khác người “phàm” thì hai con đàn bà như Nông thị Ngát, Nông thị Xuân đã sanh con trai cho bác (Việt gian CS Nông đức Mạnh- 1940 và VGCS Nguyễn tất Trung 1956), hay như Tăng tuyết Minh, Nguyễn thị Minh Khai, Đỗ thị Lạc, Nguyễn thị Phương Mai, Huỳnh thị Thanh Xuân, kể không xiết… v.v…thì bọn đàn bà này chỉ là món đồ chơi giải trí cho cái dâm loạn cực kỳ của bác. Xong việc, bác giết bỏ để chứng tỏ bác vẫn còn trinh. Trên thực tế bác đã ra lệnh giết nhiều đứa vì sợ chúng tiết lộ bí mật bị cưỡng dâm, nhân chứng sống là cô Huỳnh thị Thanh Xuân tiết lộ mấy con bạn của cô, ngay tại ngôi nhà sàn là hành cung của bác ngay giữa Hà Nội. Cù huy Cận, Tôn đức Thắng, Phạm văn Đồng, Trường Chinh, Lê đức Thọ …những thằng lính cận vệ của Hồ, mắt nhìn thẳng không dám hó hé điều gì dù thấy mọi việc dâm đãng độc ác diễn ra hàng ngày trước mắt họ mà họ đã quá quen và chị Nhàng lo việc tắm rửa cho các cháu bé quàng khăn đỏ trước khi ngủ với bác…tất cả đều biết hết nhưng tất cả đều vì mạng sống và mấy lạng thịt lợn, phải câm!

Vì vậy trường hợp này thì, ông Cù huy Cận, được chung giường với bác, phải kể là số 2, sau bác (số 1). Con đường hoạn lộ của ông quá may mắn, nhưng giả sử bố tôi có cái cơ hội đó, bố tôi chắc chắn đái ngay vào mặt Hồ vài bãi chứ ông không thèm dính dáng với Cáo Hồ mà ông đã khinh bỉ từ khi Hồ mới xuống Hải Phòng (8-1945).

Bố tôi có bảo chúng tôi, VC thành phố Hải Phòng mời bố tôi ra tham chính với chức vụ khá trong thành phố nhưng bố tôi từ chối!

Chúng tôi trách cha anh (Cù huy Cận) cũng như các trí thức hồi đó như BS Nguyễn khắc Viện, LS Trần đức Thảo, Học giả Hoàng xuân Hãn, HG Đào duy Anh, Nhà văn Nhất Linh Nguyễn tường Tam, ông Vũ hồng Khanh, cụ Nguyễn hải Thần, LS Nguyễn mạnh Tường, BS Dương quỳnh Hoa, các tướng của HCM, nói tóm tất cả những kẻ giúp dập HCM làm nên đảng Việt Minh du nhập chủ nghĩa Cộng sản vào nước Việt và phá tan hoang nước Việt ra như ngày nay chúng ta thấy với 4 cuộc chiến tranh tàn khốc giết chết hơn 10 triệu dân Việt Nam. Nói ngắn gọn: Cha anh và các người này theo Cáo Hồ đã đi sai đường suốt một cuộc đời và từ đó, cha anh đã giúp dập tên tội đồ của dân tộc là HCM bán nước cho Tàu, đày đọa toàn dân vào cửa tử kinh hoàng không lối thoát bằng những cuộc tắm máu như Cải Cách Ruộng Đất từ 1953, Mậu Thân (1968), Nhân Văn Giai Phẩm 1956, cưỡng chiếm miền Nam suốt từ 1954-1975, 700,000-800,000 dân miền Nam vội vã vượt biên tránh nanh vuốt của Hồ tặc, chết trên biển hay trong rừng già trong tổng số hơn 2 triệu liều thân ra đi dù biết 1 sống 9 chết.

Các ông bà già ngày nay được gọi là nhà cách mạng lão thành hay công thần có công với đất nước như cha anh, Cù huy Cận, Bùi bằng Đoàn, Nguyễn chí Thanh, Trần Độ, Hoàng minh Chính v.v…chỉ có công với giặc Hồ và chế độ vgcs của y còn với nước VN, những người này có tội tòng phạm diệt chủng mà chính phạm là Hồ tặc. Anh đi hỏi khắp thế giới xem có phải vậy không bởi HCM là tướng cướp, tội tử hình thì các cướp viên như cha anh, các quan chức binh lính của Hồ thảy đều là tòng phạm, tùy theo nặng nhẹ như Võ banh Giáp, Phạm văn Đồng, anh em thằng Lê đức Thọ, Lê Duẩn, Trường Chinh tử hình còn những tên nhẹ hơn bị chung thân khổ sai. Chắc chắn là phải như thế!

Làm tay sai cho quan thầy TC, bắt đầu không ai khác là tên Cáo Hồ mà cha con anh vẫn xưng tụng như Thượng Đế. Câu nói cửa miệng của anh:”Tôi không chống đảng!” cho thấy rõ anh chuyên hôn đít bạo quyền, biểu diễn chỉ để tăng chút uy tín. Câu nói này làm hàng triệu nhân dân VN nổi giận. Đảng là nguyên nhân của giết chóc, cầm tù những người yêu nước nói lên Chân Lý giữ nước và dựng nước. Đảng đày đọa nhân dân đói khổ gần 100 năm nay, đảng làm cho xã hội đi xuống đống sình với muôn ngàn tệ trạng cướp của, giết người, trộm, cắp, đĩ điếm, nghiện hút, ma cô, không thiếu tệ trạng nhờm gớm nào trên thế giới mà VN không có! Cả triệu phụ nữ VN đã phải bán thân ra ngoại quốc làm tôi mọi tình dục vì không nghề ngỗng, cha mẹ anh chị em bệnh và đói! Có nước nào như vậy không?

Nước VN chỉ có thể sống còn được nếu đảng vgcs bị dẹp tan. Thế mà anh lại tuyên bố ngon ơ: ”Tôi không chống đảng!”. Vậy thì anh chống ai? Chống nhân dân chăng bởi chỉ hoặc đảng có lẽ phải, hoặc nhân dân có lẽ phải. Anh không chống đảng có nghĩa đảng đúng, nhân dân sai và không chống đảng thì anh phải chống nhân dân?

Bà con nói sang tới Hoa Kỳ anh vẫn còn suy tôn thờ phụng tên Cáo già Hồ chó Đẻ bán nước đày dân, cực kỳ dâm loạn thế ra anh cũng y như cha anh, chẳng biết cái gì!

GƯƠNG SÁNG TRÊN THẾ GIỚI KHÔNG THIẾU

Tôi xin trở lại vụ Thủ tướng Hàn Quốc Chung Hong-wo từ chức sau vụ thảm họa chìm phà Sewol làm gần 400 người thiệt mạng.

Ngày 27/4/2014, dưới áp lực của dư luận trong việc cấp cứu chậm trễ vụ lật phà Sewol hôm 16/4 làm gần 400 người chết và mất tích trong đó phần lớn là học sinh trung học ông Chung Hong-wo, Thủ tướng tuyên bố từ chức. Ông ngậm ngùi cúi đầu nói trước quốc dân:

"Việc tôi giữ chức vụ là một gánh nặng quá lớn đối với chính phủ, điều đúng đắn tôi cần làm là nhận trách nhiệm và từ chức ".

Trên thế giới, chuyện từ chức của các nhà lãnh đạo đã từng xảy ra như một chuyện bình thường, họ là những người có liêm sỉ. Xe lửa húc vào nhau: Bộ trưởng Giao Thông từ chức. Nhưng các nhà lãnh đạo VN, từ Hồ tặc, Lê Duẩn, Trường Chinh, Phạm văn Đồng… trở xuống là loại vô liêm sỉ, không hề biết xấu hổ, chẳng coi dư luận và sự miệt thị của quốc tế và người dân ra gì (chúng khinh dân). Tôi chưa thấy một bọn người nào mê quyền lực và quyền chức, của cải như bọn vgcs. Cù huy Cận tài ba không có, học lực thì không, chỉ dăm ba câu thơ tình và tài nịnh hót, cũng thành một tên vô liêm sỉ và độc ác y như thế!

Giặc Hồ xưa ký rất nhiều Hiệp Ước Quốc tế với VNCH và Hoa Kỳ nhưng bản văn chưa ráo mực thì chính y đã phá bỏ. Vì việc đánh Mỹ cứu nước mà chết mấy triệu người, nay lại xun xoe liếm trôn Mỹ để xin Mỹ cứu khỏi tay Tàu. Có ai làm chính trị tồi tệ ngu xuẩn như vậy không? Thành ra suốt đời chạy theo người ta, cái người ta thải ra, phẹt ra thì mình húp lấy, ôm lấy như của gia bảo, thờ phụng hết lòng đến nỗi nay lập đền thờ liệt sĩ Tàu đã bỏ xác bên VN vì trận đánh ngày 17 tháng 2-1979, Tàu giết hơn 60,000 dân quân VN, trong khi đền vua Quang Trung, Hai vua Trưng, vì Tàu nhột, đã phá bỏ hết. Như cái rõ ràng ích lợi đứa trẻ 6 tuổi cũng biết là chữ Quốc ngữ, thằng TBT Trường Chinh ra Sắc Lệnh năm 1956 bỏ chữ QN, bỏ thuốc Tây, bỏ hết mọi thứ dính dáng đến Âu-Mỹ mà chạy theo Tàu! Nay Tàu đấm vào mặt bể quai hàm là cái Giàn Khoan HD-981, trong khi Cù Vũ vẫn đội đít Hồ hơn Thượng Đế! Anh nên vứt cái bằng LS của anh đi là vừa. Người VN như anh thì cả đời chỉ làm tôi tớ Tàu, chết không nhắm mắt!

Hiệp Ước ngưng bắn ba ngày Tết Mậu Thân, đồng bào tin tưởng sẽ được vgcs “cho ăn Tết” nhưng ngay giờ Giao Thừa Mậu Thân, thằng chó đẻ Hồ ra lệnh tấn công bất ngờ VNCH khiến hơn 12,000 dân miền Nam vô tội thảm tử, nguyên Huế đã hơn 7,000 bị chôn sống, ngay các Giáo sư ngoại quốc (có một c ặp vợ chồng GS Đức) sang Huế truyền bá văn minh học thuật cho SV Việt Nam cũng bị vgcs giết thảm. Thực là một bọn độc ác tàn bạo hơn cướp trộm beo sói rắn rết nhiều lần. Chẳng riêng quân dân Miền Nam mà cả mấy trăm ngàn quân chính qui BV cũng bị quân Mỹ và quân VNCH phản công giết thảm dịp Tết Mậu Thân 1968. Chúng tôi giết vì phải tự vệ chứ Hồ là xâm lăng, phá bỏ Hiệp định Genève tháng 7 năm 1954!

Anh Cù huy Hà Vũ,

Nếu anh có thì giờ, anh nên đọc loạt bài tôi trả lời chị Dương thu Hương sau khi chị giới thiệu cuốn sách chị viết: “Đỉnh Cao Chói Lọi” và một bài ”Món Ăn Chân Lý” về tên giặc cỏ Hồ chó Rận, cái nguyên nhân chết chóc và sa đọa, chậm tiến của nước VN từ hàng trăm năm nay dù quốc dân ta đã hết sức cố gắng và chịu hàng trăm ngàn cực nhục cay đắng, không dân nước nào trên hành tinh này phải gánh chịu ghê gớm đến thế. Cá nhân tôi nhiều phen tưởng chết vì chiến tranh do giặc Hồ. Sống được đến ngày nay là phúc đức ông bà để lại quá lớn! Anh lại nghĩ trong chiến tranh 30 năm, ai cũng được sang Tây học ra Luật sư sung sướng như anh sao? Anh hãy coi cả nước được mấy người như anh và nếu có thì chúng là con ai? Con công nhân, nông dân là không bao giờ có trong khi Hiến Pháp vgcs 1992 luôn ca tụng công nhân là lực lượng chính, là lá cờ đầu của đảng VC. Tất cả là bánh vẽ và lừa bịp cao độ đến phát tởm, anh thấy không? Cải Cách Ruộng Đất chưa thấy nông dân nào có được vài sào ruộng tư nhưng chỉ thấy nông dân chết lăn ra cùng vợ con, gia đình cả nửa triệu người, bao nhiêu đất đai, nhà cửa, ruộng vườn vào tay đảng viên đến nỗi chúng dư tiền gửi con đi ngoại quốc học ra TS, LS sau đó về VN thay cha anh tiếp tục cai trị, đè đầu cưỡi cổ nhân dân, hành hạ, cướp bóc của nhân dân. Những vụ cướp đất ở Dương Nội, Văn Giang mới đây, chúng huy động cả ngàn công an đến đàn áp giết chóc dân, quốc tế và quốc dân ai không thấy! Chúng thấy đất là vàng nên chúng phải dùng sức mạnh công an và quân đội, bọn lính đánh thuê cho giặc cướp, cưỡng đoạt đất bán cho ngoại quốc thu về mối lợi rất lớn vì trả cho khổ chủ chỉ 1$ nhưng chúng bán lại cả trăm đồng. Tôi chưa từng thấy Nhà nước nào giết dân như chúng nhưng cái loa tuyên truyền bịp bợm thì không ai bằng chúng!

Nếu những lời tôi viết ra có điều nào sai sự Thật, anh Cù huy Hà Vũ cứ thẳng thắn nêu ra và phê bình. Nếu tôi sai, tôi xin cải chánh ngay trên những Net này và xin lỗi. Chúng ta đang ở trong xứ sở Tự Do, Dân chủ, Nhân quyền, cái sướng nhất của đời người mà kim cương, vàng bạc không thể so sánh và mua được!

GS Bút Xuân Trần Đình Ngọc

CỘNG ĐỒNG NVTD ÚC CHÂU / NSW BIỂU TÌNH CHỐNG VIỆT CỘNG BÁN NƯỚC, CHỐNG TÀU CỘNG XÂM LƯỢC

CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT TỰ DO ÚC CHÂU / NSW
BIỂU TÌNH PHẢN ĐỐI VIỆT CỘNG BÁN NƯỚC VÀ
TRUNG CỘNG
XÂM CHIẾM LÃNH HẢI
Ngày 17-5-2014
Trước sứ quán việt cộng tại EDGECLIFF CENTER
Level 2, 203-233 New South Head Road, Edgecliff
SYDNEY


 


Friday, May 16, 2014

Filipinos Join Vietnamese Anti-China Protests


Filipino activists and Vietnamese nationals display placards and chant anti-China slogans as they march outside the
Chinese Consulate in Manila's Makati financial district, May 16, 2014.

Filipinos and Vietnamese residents in the Philippines have staged a joint protest against China's incursions into South China Sea territories claimed by their countries.

More than 100 protesters picketed the Chinese consulate Friday in the capital, Manila, demanding that China stop oil drilling in waters claimed by Vietnam.

Chinese and Vietnamese ships have been locked in a standoff since China deployed an oil rig last month in a part of the South China Sea that Vietnam claims is within its exclusive economic zone. The two sides have attacked each other with water cannons, raising fears of an armed military clash.

Manila is protesting Chinese land reclamation on a reef that it says is Philippine territory.

U.S. Vice President Joe Biden told the Chinese military's chief of staff, General Fang Fenghui, in Washington Thursday that Beijing's actions in the South China Sea are dangerous and provocative. Biden told Fang that China must not undermine security and peace.

The dispute has led to anti-Chinese protests in Vietnam, including a riot at a Taiwanese steel plant that killed a Chinese worker and injured 149 other people.

U.S. warns China its actions in sea disputes are straining relations


U.S. warns China its actions in sea disputes are straining relations

By Matt Spetalnick

Reuters - China's "provocative" actions in maritime disputes with its neighbors are straining ties with the United States, raising questions over how the world's two biggest economies can work together, a senior U.S. official said.

The strong comments from Washington on Thursday come after deadly anti-China riots broke out in Vietnam in response to China towing an oil rig into a part of the South China Sea claimed by both Hanoi and Beijing.

"This is raising some fundamental questions for us about China's long-term strategic intentions," the U.S. official told Reuters, speaking on condition of anonymity. He said Beijing's move appeared to fit a "pattern" of advancing territorial claims through coercion and intimidation.

"China's activities are straining the U.S.-China relationship because it raises questions about our ability to partner together in Asia or even bilaterally."

The Vietnamese government says one person was killed in the anti-China violence on Tuesday and Wednesday, but a doctor at a hospital near one area of rioting said he had seen 21 dead bodies and that at least 100 people were wounded.

An eyewitness to fighting between Chinese and Vietnamese workers in an industrial zone in the same area said she had seen at least 13 bodies.

There were no immediate reports on Friday of further violence.

Washington is in close contact with the Vietnamese government on "how most effectively to manage" Hanoi's standoff with Beijing, the U.S. official told Reuters,

The Philippines, one of Washington's closest allies in Asia, has said China is reclaiming land on a reef in the oil- and gas-rich South China Sea that both countries claim and is building what appears to be an airstrip on it. It has offered the United States the use of an underdeveloped naval base on a nearby island to ensure U.S. warships can enter the vicinity.

Vice President Joe Biden and other top U.S. officials told visiting General Fang Fenghui, chief of general staff in China's army, that Beijing's behavior in the maritime disputes was "dangerous and provocative" and must stop, the official said.

The renewed tensions in the South China Sea underscore one of the biggest challenges in Asia facing President Barack Obama, who is under pressure by America's allies to accelerate a "pivot" of military assets to the region to counter China's rising influence.

In Washington on Thursday, Fang defended the deployment of the oil rig in the disputed South China Sea and blamed Hanoi, saying China cannot afford to "lose an inch" of territory.

The general also pointed the finger at Obama's strategic shift toward Asia, saying it had encouraged countries such as Vietnam, Japan and the Philippines to make trouble with Beijing. Vietnam and China are now grappling with one of the worst breakdowns in relations since the neighbors fought a brief border war in 1979.

The crisis has erupted after a week-long visit to Asia by President Barack Obama in late April in which he pledged that Washington would live up to its obligation to defend its allies in the region.

WRONG LESSONS
The U.S. official dismissed Fang's accusation as "a fundamental miss-reading" of U.S. strategy and said China's assertiveness would only encourage Asian countries to seek greater U.S. involvement in regional diplomatic, economic and military affairs. Washington insists its Asia-Pacific re-engagement is not meant to contain China's rise but that Beijing must conduct itself according to international norms.

"We're concerned that China has learned the wrong lessons from Russia and Ukraine and has decided that unilateral assertion is the way to advance China's interests," the official said.

Russia's annexation of Ukraine's Crimea peninsula - and perceptions of limited U.S. options to get Moscow to back down - have heightened unease in parts of Asia over whether Beijing will be emboldened to use force to pursue its territorial claims in the East and South China Seas.

In Beijing, the official Xinhua news agency said China's foreign minister condemned Vietnam in an urgent phone call with the Southeast Asian country's deputy prime minister over the anti-Chinese protests.

Foreign Minister Wang Yi told Vietnamese Deputy Prime Minister and Minister of Foreign Affairs Pham Binh Minh in the call on Thursday night that "Vietnam bears unshirkable responsibility for the violent attacks against Chinese companies and nationals", the report said.

Authorities in Cambodia, which borders Vietnam, said about 1,000 Chinese had crossed into the country through the frontier since the violence began earlier in the week.

Vietnamese Prime Minister Nguyen Tan Dung has called on police and state and local authorities to restore order and ensure the safety of people and property in the affected areas.

Foreign Ministry spokesman Le Hai Binh confirmed one death in the clashes, and described media reports and accounts on social networking sites of higher casualties as "groundless".

China's state news agency Xinhua reported that at least two Chinese nationals had died and more than 100 were hospitalized.

The worst violence appears to have taken place in an industrial zone in the central province of Ha Tinh.

Journalists' movements are restricted in tightly controlled Vietnam, where the government maintains an iron grip on law and order, and it was not possible to get independent confirmation of the death toll.

The doctor at the Ha Tinh hospital who had seen 21 dead bodies and the witness who saw the fighting in the industrial zone did not want to be identified by name.

A steel plant being built in the province by Formosa Plastics Group, Taiwan's biggest investor in Vietnam, was set on fire after fighting between Vietnamese and Chinese workers, the company said, prompting a demand for compensation from Taipei.

"We are working with lawyers in Vietnam to assess the procedures in seeking claims for damages caused due to the protests," said a statement posted on the website of Taiwan's cabinet, which did not give estimates of the damage or how much compensation would be sought.




Giấc Mơ Đại Hán và Dân Tộc Việt Chống Xâm Lăng - Thanh Thủy

Giấc Mơ Đại Hán và Dân Tộc Việt Chống Xâm Lăng

Thanh Thủy

Trung Cộng và Nga là hai quốc gia dẫn đầu thế giới của đế quốc Cộng sản. Tuy cùng là huyết thống Cộng sản, nhưng mỗi quốc gia đều có một số quyền lợi riêng, cho nên, đôi lúc họ cũng không tránh khỏi những va chạm nhau, tùy theo tình hình, khi thì âm thầm khi thì lộ liễu, nhưng về mặt chiến lược chung, hai quốc gia nầy thường có những chánh sách liên kết nhau như một liên minh để đối đầu với Hoa Kỳ và khối Tây Phương, mặc dầu ngày nay, về mặt hình thức, nước Nga không còn là một quốc gia Cộng sản như Trung Cộng.

1. Giấc mơ Đại Hán qua các giai đoạn

Mộng “Bình Thiên Hạ” là một loại hồng huyết cầu đặc biệt trong dòng máu của người Hán đã có từ ngàn xưa qua khẩu hiệu lừng danh của họ là “Tu thân, Tề gia, Trị Quốc, Bình Thiên hạ”, bởi vậy, khởi thủy từ là một quốc gia sống trên những vùng đất phì nhiêu dọc theo sông Hoàng Hà, họ đã khởi binh đi xâm lăng tất cả các nước láng giềng, đánh đông, dẹp tây, chinh phục cả nam lẫn bắc để trở thành một đế quốc rộng lớn như ngày nay.

Nhưng giấc mộng Bình Thiên Hạ của người Hán đâu phải chỉ có bấy nhiêu đó, tuy giấc mơ nầy phải bị gián đoạn nhiều lần vì nội bộ phân tranh, vì bị người Mông Cổ và người Mãn Thanh cai trị. Và khi thoát khỏi sự cai trị của nhà Thanh thì cũng là lúc mà thế giới bên ngoài đang phát triển mạnh mẽ, vượt trội hơn Trung Quốc nhiều về mọi phương diện cả quân sự lẫn kinh tế mà gần nhứt là Nhật Bổn, xa hơn là Mỹ và những quốc gia Tây phương. Sự kiện nầy đã khiến cho giấc mộng Đại Hán của họ phải chùn chân vì nhận thấy là khó có cơ hội để thực hiện.

Mãi cho đến năm 1959, sau khi đảng Cộng sản Trung Hoa do Mao Trạch Đông lãnh đạo đánh đuổi được Tưởng Giới Thạch ra đảo Đài Loan để chiếm được toàn thể Hoa Lục, họ Mao quyết định trở lại giấc mộng bá chủ nầy qua thế lực mạnh mẽ của đảng Cộng sản quốc tế thời đó. Mặc dầu lúc đó sức lực còn yếu và còn nhiều vấn đề khó khăn nội bộ cần phải giải quyết, nhưng Mao cũng phải hết lòng giúp đỡ cho Hồ Chí Minh để mở đường tiến xuống phương Nam.

Chiến dịch mở đường xuống phương Nam của họ Mao tuy ráo riết và tận lực, nhưng chỉ thành công ở hai nước Lào và Cao Miên, và Việt Nam, Mao chỉ thành công tới vĩ tuyến 17 nhờ Hội Nghị Genève 1954 và tập đoàn Hồ Chí Minh, một bè lũ tay sai bán nước và cuồng tín với chủ nghĩa Cộng sản. Chính tại vĩ tuyến 17 nầy, lực lượng hùng hậu của khối Cộng sản quốc tế “bách chiến bách thắng” và bè lũ Hồ Chí Minh đã đụng phải sức phản kháng mãnh liệt và anh dũng của quân dân Miền Nam và chánh sách phòng thủ của Hoa Kỳ khiến cho họ không thể nào bước thêm được một tấc đất nào cả mặc dầu phải hy sinh hàng triệu nhân mạng với nhiều mưu mô, xảo quyệt.

Mãi cho đến khi Tổng thống Mỹ Richard Nixon thay đổi chánh sách, mở đầu cho giai đoạn “rút quân trong danh dự”, bắt tay với Mao và Nga để bỏ rơi Miền Nam Việt Nam. Trong tiến trình nầy, Mỹ làm ngơ trước việc Trung Cộng xâm lăng quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam Cộng Hòa năm 1974 và sau đó phủi tay để cho toàn thề Miền Nam Việt Nam bị nhuộm đỏ ngày 30 tháng 4 năm 1975.

2. Chuẩn bị cho cuộc hành trình Xâm lăng

Từ đó, để tránh lộ liễu sự tham vọng của mình trước trước dư luận quốc tế và tránh sự phản kháng của dân tộc Việt Nam, tập đoàn lãnh đạo Trung Cộng từ Đặng Tiểu Bình, Giang Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào cho tới Tập Cận Bình đã cùng tập đoàn lãnh đạo Việt gian bán nước Việt Nam ngầm ký những thỏa ước giao cho Tàu Cộng những vùng lãnh thổ dọc theo biên giới Miền Bắc năm 1999, những vùng lãnh hải ở Vịnh Bắc Bộ năm 2000 và cho phép người Tàu khai thác dài hạn các vùng thượng nguồn, khai thác bauxit, cho người Tàu nhập cảnh tự do trong kế hoạch “tầm ăn dâu”, một hình thức xâm lăng thầm lặng, nhẹ nhàng và không đổ máu, hầu đặt để người dân Việt Nam trước những việc đã rồi.

Trước sức mạnh của Mỹ và khối thịnh vượng Tây Phương, chánh sách tầm ăn dâu của người Hán đã được tính toán thật kỹ, và chia ra nhiều giai đoạn rõ rệt: Giai đoạn Đặng Tiểu Bình là giai đoạn củng cố nội bộ và dẫn đạo chỉ huy. Giai đoạn Gian Trạch Dân và Hồ Cẩm Đào là giai đoạn phát triển kinh tế và phát triển khả năng quân sự. Giai đoạn Tập Cận Bình là giai đoạn tiến công.

Cuối giai đoạn Hồ Cẩm Đào, Trung Cộng đã thật sự hùng mạnh về kinh tế lẫn quân sự và bắt đầu bước sớm vào giai đoạn tranh hùng.

3. Cuộc xâm lăng mở màn với Phi và Nhựt để thăm dò phản ứng của Mỹ

Kế hoạch đầu tiên của họ tung ra là khoanh vùng tiến công tổng quát bằng cách vẽ ra đường lưỡi bò chin đoạn, ngang ngược tuyên bố chủ quyền hầu hết vùng biển giữa Việt Nam, Phi Luật Tân, Mã Lai, Brunei, sau đó bắt đầu gây hấn với Phi Luật Tân, một quốc gia nghèo và yếu nhứt trong vùng Đông Nam Á qua việc tiến chiếm đảo Scaborough mà Việt Nam gọi là đảo Cỏ Mây, đồng thời uy hiếp những tàu đánh bắt cá của ngư dân Việt Nam trong vòng khoanh của đường lưỡi bò. nhưng ở đây họ gặp phải sự phản ứng quyết liệt của chánh phủ và nhân dân Phi với sự ủng hộ của Hoa Kỳ.
Đụng với sức cản của Hoa Kỳ ở Phi, biết là khó nuốt, lợi dụng lúc Hoa Kỳ và các quốc gia Tây Phương bận rộn về cuộc nội chiến ở Syria, chúng quay sang tranh chấp với Nhựt ở một quần đảo không người ở trong biển Hoa Đông tên Nhựt gọi Senkaku mà Tàu gọi là đảo Điếu Ngư.

Để khuấy động thêm cho sự rối ren thăm dò sự phản ứng của dư luận, ngày 23/11/2013 Trung Cộng bất ngờ vạch ra vùng nhận dạng phòng không chồng lấn với các vùng nhận dạng phòng không của Nhựt, Nam Hàn và Đài Loan, đồng thời còn lên tiếng hăm dọa sẽ còn tự thiết lập nhiều vùng nhận dạng phòng không khác, ý nói trên vùng không phận biển Đông. Những sự khiêu khích bướng bỉnh và ngang ngược nầy đã khiến cho Nhựt phản ứng quyết liệt đồng thời Mỹ cũng tỏ rõ thái độ sẽ bảo vệ Nhật nếu quốc gia nầy bị Trung Cộng tấn công.

4. Cuộc xâm lăng mở màn với Việt Nam với dàn khoan dầu HD-981

Bất ngờ tình hình quốc gia Ukraina sôi động do Nga động binh tiến chiếm một đảo của quốc gia nầy đồng thời muốn sáp nhập vào Nga những phần đất mà có đa số người Nga cư trú. Cho đó là hành động xâm lăng nên Mỹ và Liên Hiệp Âu Châu nhập cuộc chống lại Nga. Lợi dụng việc Mỹ bận tâm đối đầu với Nga tất không rảnh tay để quan tâm nhiều đến vấn đề Đông Nam Á, Trung Cộng đột nhiên đưa dàn khoan dầu Hải Dương-981 xâm phạm vào vùng biển Việt Nam.

Việc Trung Cộng đặt dàn khoan dầu khổng lồ HD-981 trong vùng lãnh hải Việt Nam ngày 02/5/2014 cách đảo Lý Sơn 119 hải lý, mặc dầu nằm trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam chiếu theo luật quốc tế, nhưng đó là điều phải đến trong chánh sách bành trướng của Bắc Kinh, và Trung Cộng tin tưởng là một khi họ mở cuộc tấn công Việt Nam, Mỹ và các quốc gia trong khối ASEAN nếu có can thiệp cũng chỉ là chiếu lệ ngoại giao vì từ trước đến nay, Việt Nam chưa phải là đồng minh của Mỹ giống như Nhựt và Phi Luật Tân và Việt Nam lúc nào cũng tỏ ra thần phục Trung Cộng và chưa có dấu hiệu nào chứng tỏ có sự hợp tác với Phi Luật Tân khi quốc gia nầy đang đối đầu với sự xâm lăng của Trung Cộng trên bãi cạn Scarborough.

Kết quả 2 ngày của hội nghị thượng đỉnh của khối ASEAN lần thứ 24 được tổ chức tại Myanmar, Miến Đỉện từ ngày 10 đến ngày 11/5/2014 cho thấy điều đó khi Bản Công Bố kết thúc Đại Hội không thấy có lời phê phán nào đối với Trung Cộng khi Thủ tướng Việt cộng Nguyễn Tấn Dũng lên tiếng kêu gọi sự giúp đỡ của khối ASEAN để chống lại việc Trung Cộng đem dàn khoan HD-981 vào lãnh hải Việt Nam.

5. Nhiệm vụ chống xâm lăng cuả dân tộc Việt Nam

Trước một Trung Cộng hùng mạnh, đầy tham vọng và hung hăng trong giấc mơ Bình Thiên Hạ, đang chánh thức mở đầu xâm lăng Việt Nam.

Trước viễn tượng thiếu đoàn kết của khối ASEAN trong vấn đề bảo vệ biển Đông trước cuồng vọng xâm lăng của Trung Cộng đang khai diễn.

Và đặc biệt là không có hứa hẹn cụ thể sẽ được trợ gíúp của Mỹ và các quốc gia khác trên thế giới một khi Việt Nam bị Trung Cộng xua quân tấn công.

Trước một nội tình Việt Nam nhu nhược, cho đến giờ nầy mà toàn thể Ban Lãnh Đạo Trung Ương Đảng đều im tiếng trước hiểm họa mất nước đang diễn ra đã biểu lộ rõ ràng tập đoàn Việt cộng chỉ là một bọn thái thú, tham ô, bán nước cho Trung Cộng để đổi lấy địa vị, cho nên lúc nào cũng tỏ rõ thái độ Hèn Với Giặc, Ác Với Dân.

Để đối phó với hiểm họa mất nước trước những thực trạng như vậy, toàn dân đã sục sôi lòng yêu nước và quyết chí chống xâm lăng được bày tỏ qua những cuộc biểu tình ngày 11/5/2014 từ khắp ba miền đất nước cùng với đồng bào ở hải ngoại tại Mỹ, Canada, Âu Châu và Úc Châu, Nhật Bổn.

Tuy nhiên, sự quyết tâm chống Trung Cộng xâm lăng của toàn dân Việt Nam trong và ngoài nước sẽ còn nhiều khó khăn nếu đảng Cộng sản Việt Nam và tập đoàn Việt cộng bán nước vẫn còn cầm quyền và Quân Đội Nhân Dân vẫn còn giữ quan niệm là lực lượng võ trang để bảo vệ đảng thay vì bảo vệ Tổ Quốc.

Để giúp dân giải quyết cho sự sống còn của đất nước trước hiểm họa xâm lăng của Trung Cộng, tập thể Quân Đội Nhân Dân phải can đảm, dứt khoát rời bỏ quan niệm sai lầm cũ để trở về với nhân dân và bảo vệ Tổ Quốc, cùng với nhân dân đập tan bọn thái thú Việt gian độc tài, bán nước đang cầm quyền để xây dựng một nền dân chủ, pháp trị, thật sự tự do cho đất nước trước khi đặt vấn đề lên đường đuổi giặc. Có như vậy Việt Nam mới đạt được lòng tin và sự trợ giúp thật sự của các quốc gia bạn yêu tư do trên thế giới, nhứt là Mỹ, Nhật và có như vậy mới có được sự đồng tâm hiệp lực của những quốc gia trong khối ASEAN đang bị Trung Cộng đe doạ và uy hiếp.

Giờ đây là giây phút lịch sử, ngoài việc trở về với bổn phận thuần túy là bảo vệ tổ quốc và phục vụ nhân dân, người quân nhân không còn một chọn lựa nào khác nếu không muốn bị lịch sử phê phán là tội đồ của đất nước và người đời nguyền rủa.

6. Kết luận

Để kết luận, người viết xin ghi lại 4 câu thơ của Lý Thường Kiệt như sau:
Nam quốc sơn hà Nam đế cư,
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhử đẳng hành khan thủ bại hư
Và hai câu thơ của Thượng Hoàng Trần Thánh Tôn sau khi đánh đuổi quân xâm lược nhà Nguyên như sau:
Xã tắc lưỡng hồi lao thạch mã
Sơn hà thiên cổ điện kim âu
Thanh Thủy


Sự khủng khiếp của chế độ Cộng sản

Sự khủng khiếp của chế độ Cộng sản

Giọng ca của Gloria Estefán vượt giới hạn không gian. Và hơn cả âm nhạc, bà là một phụ nữ có tư cách: Yêu gia đình, trung thành với tổ quốc và lý tưởng tự do dân chủ, và luôn là người con bất khả phân ly của cộng đồng người Cuba tại Florida tỵ nạn cộng sản.

Ca sĩ Gloria Estefán sinh ngày 1/9/1957 tại thủ đô Havana, Cuba. Trước khi Cộng sản cướp chính quyền, cha bà, Ông José Fajardo là một quân nhân trong quân đội Cuba .Sau đó gia đình bà phải di tản sang Mỹ; lúc đó Gloria Fajardo mới 2 tuổi.

Ông José Fajardo sau đó đã là một trong 1,300 tay súng người bản xứ Cuba chỉ huy đổ bộ lên vịnh Girón ở Bahía de Cochinos (vịnh Con Heo) ngày 17/4/1961 để giải phóng quê nhà. Cuộc hành quân bị thất bại. Số tù binh này, trong đó có ông José Fajardo đã được Mỹ chuộc lại. Sau đó ông Fajardo sang Việt Nam chiến đấu chống Việt Cộng. Khi trở về, ông bị bệnh và trở thành gánh nặng cho vợ và cô con gái Gloria.

Gloria tốt nghiệp B.A. phân khoa tâm lý học năm 1979. Gloria vừa phải học vừa phải làm thông ngôn bán thời gian tại khu thuế vụ của Miami International Airport. Do sức nặng phụ giúp mẹ gánh vác gia đình nên Gloria đã dùng âm nhạc như một lối thoát để giải khuây; đâu biết rằng âm nhạc lại là con đường đưa đến danh vọng tột đỉnh; biệt hiệu là “Queen of Latin Pop” (nữ hoàng nhạc Pop) với 4 giải Grammy Awards, 4 giải Latin Grammy, hàng trăm triệu dĩa bán ra khắp thế giới, từng trình diễn cho hai vị tổng thống Mỹ; hát mở màn cho hai thế vận hội Olympic ở Seoul (Nam Hàn) và Atlanta (USA); hát quốc ca “The Star –Spangled Banner” cho 2003 World Series ở Miami , và vô số các giải thưởng khác..và đóng nhiều phim cinéma nữa .

Sự nghiệp âm nhạc thành công vĩ đại đã mở ra cho Gloria nhiều ngã rẽ khác cũng thành công không kém để trở thành minh tinh màn bạc, nhạc sĩ sáng tác và kinh doanh thầu khoán.

Trong dịp Giáo Hoàng John Paul II sang viếng thăm mục vụ Cuba từ 21 đến 25/1/1998, Vatican đã ngỏ lời mời Gloria “trở về mái nhà xưa” hát cho thánh lễ ở thủ đô Havana, Gloria đã cự tuyệt như sau: “Thưa Vị Chủ Chăn, xin đừng quên đòi hỏi Tự Do cho Cuba trong lời cầu nguyện của Ngài” . Trả lời phỏng vấn của báo chí về việc này, Gloria nói “Người ta không biết nhiều (do chế độ bưng bít) nên khi họ hỏi tôi, tôi đã cho họ biết thảm kịch của người lưu vong ra sao, sự đàn áp, pháp trường xử tử, sự khủng khiếp của chế độ Cộng sản. Tôi xin nhấn mạnh rằng tôi rời Cuba khi mới lên hai. Chúng tước đoạt quê hương của tôi, cướp đi cái thân thiết nhất của một con người cần có. Sao tôi quên được chính Fidel Castro là kẻ đã gây quá nhiều tai ương đến cho tôi như vậy? Cả gia đình tôi đã phải trả một giá đắt cho Tự Do. Cha tôi không chỉ chiến đấu ở vịnh Con Heo, ông còn tình nguyện chiến đấu ở Việt Nam. Ông chiến đấu cho những quyền Tự Do tương tự như thế. Tôi đã nhìn ông chết chậm rãi trong suốt 14 năm. Tôi chắc sẽ không để bất cứ ai xúc phạm đến các lý tưởng ấy.”

Và rằng “. . . khi họ (Tòa Thánh) mời tôi hát tại Vatican, họ hỏi tôi định nói gì. Tôi bảo họ rằng tôi sẽ xin Đức Thánh Cha đòi Tự Do cho Cuba; rồi viên chức Vatican bảo ‘Ồ không được con ạ, thế là chính trị rồi’. Rồi tôi bảo họ rằng nếu họ không cho tôi đòi hỏi Tự Do cho Cuba, họ nên nhờ ai đó vì tôi sẽ không hát”

Bài hát khiến cho lão độc tài Cuba Fidel Castro bị dị ứng là bài “Go Away” (Xéo Đi) Gloria sáng tác năm 1992 mà bà đã xác nhận là để “tặng” Fidel Castro có lời ca như sau: “Sao mi không xéo đi? Xéo đi! Đừng rồi một ngày nào đó trở lại; khuân đồ đạc của mi, mọi thứ quý giá của mi; xéo ngay cho! Ai biết ngày sau ra sao . . . đi khuất mắt đi! Mi làm ơn làm phước không khuất mắt đi được sao. Hãy sống đời của mi nhưng thật xa cho khuất mắt. Hãy tự cứu mình; không còn cách nào vơ hết được đâu. Hãy nhìn quanh đi; bia khắc trên tường đó!”.

Trong khi thế giới tư bản và phản chiến kêu gọi bãi bỏ cấm vận Cuba, bà đã xuất hiện trên đài CNN năm 1997 bảo vệ lệnh này; cho đó là một mệnh lệnh có đạo đức; và vạch trần bộ mặt thật của chế độ bạo ngược ác độc CS qua những dẫn chứng cụ thể. Cùng năm đó, bà lên tiếng bảo vệ quyền tự do ngôn luận, vũ khí mà mọi chế độ độc tài sợ hãi nhất. Năm sau 1998, bà ra dĩa CD “Cuba Libre” (Cuba Tự Do) ca tụng quyền tự do ngôn luận căn bản này và khơi dậy giấc mơ mà người cha của mình đã suốt đời chiến đấu để bảo vệ.





Thursday, May 15, 2014

CSVN đang tìm đồng minh thay đồng chí - Việt Nguyễn

CSVN đang tìm đồng minh thay đồng chí

Việt Nguyễn


Ngày 1/5/2014 là ngày chính thức CSVN phải đối diện với sự thật về những việc làm sai trái từ thời Hồ Chí Minh đến hiện nay đó là: “BÁN NƯỚC CHO NGOẠI BANG” để duy trì quyền lực. Gìan khoan dầu khổng lồ của Trung cộng đang hiện diện tại quần đảo Hoàng Sa là sự bạch hóa cho những trò lừa đảo, gian trá, cả cưỡng đoạt và những màn chúc tụng đầu môi chót lưỡi của mối tình cộng sản đồng giới mang tên Việt-Trung.

Tứ trụ triều đình cộng sản hiện nay là các ông: Hùng, Dũng, Sang, Trọng được cho, chỉ là những người kế thừa những hành vi mãi quốc cầu vinh của Hồ Chí Minh và bốn đệ tử: Đồng, Chinh, Duẩn, Thọ. Nhưng tiếc thay, sự thật là những kẻ cầm quyền hiện nay, còn làm hơn những gì mà Hồ Chí Minh lúc sinh thời mong muốn. Tại cao nguyên Trung phần CSVN đã để cho hàng vạn lính Tàu đội lốt công nhân, chiếm đóng cứ điểm trọng yếu này qua dự án Bô-xít Tây Nguyên. Rừng đầu nguồn các tỉnh phía Bắc, CSVN cho Trung cộng thuê mướn hàng chục năm, các bãi biển miền Trung cũng được Tàu cộng thuê mướn với giá rẻ mạt, nhưng thời gian thì đủ cho chúng làm nội ứng nếu xẩy ra chiến tranh xâm lược Việt Nam từ phương Bắc. Tiếp đến 600 km đường cao tốc nối liền từ Côn Minh thủ phủ tỉnh Vân Nam Trung quốc, chạy đến thủ đô Hà Nội chỉ mất có từ 6 đến 7 tiếng đồng hồ, rất thuận tiện cho một cuộc thôn tính Bắc Việt với cái cớ bảo vệ Hoa kiều, như kịch bản mà Nga đang trình diễn tại Ukraine.

CSVN hầu như lệ thuộc hoàn toàn vào Trung cộng từ chính trị, kinh tế, văn hóa và các mật ước, văn bản thỏa hiệp, ký kết lén lút mà người dân Việt Nam không hề biết nội dung của nó là gì. Tại Hội Nghị Asean 24 tổ chức tại Nay Pyi Taw thủ đô Myanmar, bế mạc hôm 11/5 với tuyên bố bày tỏ “quan ngại” về căng thẳng trên biển, nhưng không phê phán Trung Quốc. Mặc dù trước đó thủ tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng cố gắng lèo lái hội nghị, có những tuyên bố mạnh mẽ lên án Trung cộng và bênh vực CSVN về vụ gian khoan. Những cố gắng của thủ tướng CSVN chỉ là công dã tràng, khi nội dung của bản tuyên bố chung cũng chỉ nhắc lại những nguyên tắc, và cam kết ứng xử trên bên Đông mà Trung cộng cũng tham gia ký kết. Nhưng giờ đây chính Trung cộng đang vi phạm công khai, mà nạn nhân trực tiếp không ai khác là đàn em môi hở răng lạnh, 4 tốt, 16 chữ vàng CSVN. Tại hội nghị, Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long nói Asean phải “trung lập”, không ủng hộ đòi hỏi chủ quyền trên biển của nước nào, một phát biểu cho thấy rõ là Singapore đã quá hiểu mối quan hệ rối rắm, nhiều thủ đoạn, lật lọng bẩn thỉu cả trong quá khứ lẫn hiện tại, của cái gọi là tình “đồng chí anh em” Việt -Trung cộng”. Trong khi đó, việc Hoa Kỳ tái xác định cam kết đồng minh với Manila, đã làmTổng thống Philippines Benigno Aquino III mạnh dạn trình bày các vụ tranh chấp của Philippines với Trung Quốc tại cuộc họp thượng đỉnh Asean 24, và có được bản tuyên bố mà mọi thành viên Asean đều chấp thuận. Philppines có phần hả hê hơn CSVN vì bêu rếu được Trung cộng với các nước trong khu vực, cũng như phớt lờ những đe dọa từ Bắc Kinh, khi bắt giữ ngư phủ Trung cộng đánh bắt rùa biển trái phép trong vùng biển Philippines. CSVN càng cô độc hơn nữa khi Laos và Campuchia vẫn không cùng chia sẻ quan điểm trong vụ dàn khoan Trung cộng ở biển Đông. Sam Rensy một thủ lĩnh đảng đối lập với thủ tướng Hunsen tại Campuchia, đã lớn tiếng ủng hộ hành động của Trung cộng đưa giàn khoan vào biển Đông và còn lên án CSVN gây rối, nhưng Hunsen hầu như im lặng đồng lõa với những tuyên bố trên, vì Trung cộng đang là nước đầu tư và viện trợ hào phóng nhất cho xứ chùa Tháp. CSVN hiện nay đang tìm kiếm sự ủng hộ cho tranh chấp trên biển Đông từ Hoa Kỳ, Liên Hiệp Âu châu, Anh quốc, Úc... Riêng Nhật Bản thì đánh tiếng tạo một liên minh quân sự cùng với Việt Nam và Philippines để chống lại Trung cộng. Tuy nhiên động thái này của Nhật Bản đang dấy lên mối nghi ngờ là quốc gia này định biến Việt Nam thành bãi chiến trường chống Tàu, và quần đảo tranh chấp với Trung cộng là Điếu Ngư/Senkaku sẽ không còn là điểm nóng ít nhất là trong tương lai gần. Những ngày đầu của cuộc khủng hoảng dàn khoan, tổng bí thư CSVN Nguyễn Phú Trọng đã nhiều lần sử dụng đường dây nóng gọi cho tổng bí thư Tập Cận Bình, với ý muốn năn nỉ Trung cộng ngưng hoạt động giàn khoan vào lúc này, để CSVN dọn đường dư luận trước đã, nhưng tên Tập Cận Bình đã không nghe máy... Tứ trụ triều đình CSVN thấy nguy cơ âm mưu bán nước có thể sẽ bị Trung cộng phanh phui trong nay mai, nên đã miễn cưỡng cho dân chúng biểu tình chống Trung cộng, hòng tận dụng lá bài cuối cùng là lòng yêu nước của người dân gây áp lực với Trung cộng. Nhưng CSVN cần phải biết rằng hành vi bán nước của đảng đã không thể che đậy nổi trong thời đại công nghệ thông tin ngày nay.

Những hành động đàn áp, bỏ tù người biểu tình yêu nước chống Trung cộng những năm qua đã xác định rõ CSVN là những kẻ bán nước cho Tàu. NHÂN DÂN chính là đồng minh lớn nhất của bất cứ chế độ nào trên thế gian này. CSVN đã chối bỏ dân tộc này, cam tâm làm thân khuyển mã cho Tàu cộng để bám lấy quyền lực, thì giờ đền tội của Cộng sản Việt Nam ắt phải đến. Đồng bào cả nước đang vùng lên tiêu diệt cả thù trong lẫn giặc ngoài.

Việt Nguyễn