Saturday, May 10, 2014

Wikileaks 03HANOI785

Wikileaks 03HANOI785
Cộng sản Việt Nam trả tiền và khích động cuộc biểu tình chống Mỹ về chiến tranh Iraq

Source: http://wikileaks.org/cable/2003/03/03HANOI785.html

Viewing cable 03HANOI785, DEPUTY FOREIGN MINISTER ON IRAQ, RELATIONS WITH U.S.

If you are new to these pages, please read an introduction on the structure of a cable as well as how to discuss them with others. See also the FAQs

Reference ID Created Classification Origin
03HANOI785 2003-03-28 09:48 UNCLASSIFIED//FOR OFFICIAL USE ONLY Embassy Hanoi

This record is a partial extract of the original cable. The full text of the original cable is not available.

UNCLAS SECTION 01 OF 03 HANOI 000785

SIPDIS

SENSITIVE

E.O. 12958: N/A
TAGS: PREL IZ VM
SUBJECT: DEPUTY FOREIGN MINISTER ON IRAQ, RELATIONS WITH U.S.


SENSITIVE BUT UNCLASSIFIED - PROTECT ACCORDINGLY

REF: A. 02 Hanoi 3023 B. Hanoi 702 C. Hanoi 0567

1. (SBU) Summary. Over an informal dinner on March 27, Deputy Foreign Minister Le Van Bang and the Ambassador discussed differences over Iraq and their effect on the bilateral relationship. They also explored ways to move the relationship forward, including a series of high level visits, a possible government/private sector conference in August, and GVN outreach efforts within the U.S. overseas Vietnamese communities. A long time proponent of improving U.S.-Vietnam relations, Bang was ever the optimist about the future of the relationship and the need to separate policy disagreements from a thriving trade relationship. Bang and the Ambassador agreed, however, that continued harsh GVN rhetoric on Iraq and a long war there could well slow down the growth of relations. Given the enduring "special" Vietnam-Ira relationship, however, it is unlikely that the GVN will temper its criticism over Iraq any time soon. Assistant Foreign Minister Nguyen Duc Hung and the DCM also attended the dinner.
End summary.

Iraq
----

2. (SBU) Candid discussion on GVN statements on Iraq dominated much of the conversation. The Ambassador informed Bang that Washington was concerned about the harsh and sometimes insulting
language of GVN statements and editorials on Iraq. He warned Bang that if it continued much beyond this week, it would inevitably affect the nature of the bilateral relationship. Vietnam could even be grouped with countries in disfavor with the USG, and that could affect USG programs here.

3. (SBU) The Ambassador also noted a series of actions by GVN officials to limit or postpone contact with American officials and programs. One of the most disturbing, he noted, was the possible snubbing of the American Chamber of Commerce at a major business conference organized by the Office of the Prime Minister in HCMC this week. There, a senior GVN official apparently told the president of AmCham HCMC that he needed to at least mention the Iraq situation in his speech, since many in the audience "did not think AmCham or an American should speak" because of the war.
The private citizen American was understandably confused about a political quid pro quo at a speaking engagement. The Ambassador noted how foolish it was for the GVN to mix disagreement over Iraq policy with business in ways that could discourage Americans from investing and trading here.

4. (SBU) Citing other examples of recent official GVN coolness toward us, the Ambassador told Bang that previously confirmed appointments with the Justice Minister and with provincial officials in Quang Nam and Quang Ngai had been cancelled at the last minute, apparently because of U.S. policy toward Iraq. The DCM noted that a group of GVN environmental officials cancelle their IVG visit to the States at the last minute, apparently because of Iraq.

5. (SBU) Bang recalled that he had informed the Ambassador several weeks ago that the GVN would cancel visits for a short time if the U.S. started military operations in Iraq. He admitted that he was aware of the Ambassador's planned trip to Quang Ngai and Quang Nam, and that the GVN had decided it was not appropriate for provincial officials to meet with the Ambassador at this time because of Iraq. Bang also agreed that it was unwise to let disagreement on Iraq affect the overall business/commercial relationship, and stressed that both countries should continue efforts to make it grow. He stressed that in the long run Iraq should not negatively affect the expansion of U.S.-Vietnam relations.

6. (SBU) In a stretch of logic that neither the Ambassador nor DCM could understand, Bang then attempted to explain why GVN statements on Iraq were actually milder than they could have been. He claimed that GVN statements had referred to "U.S. authorities" (meaning a group of people) rather than the U.S. government as a whole, which would be considered much worse in Vietnamese context. (The actual translation is "powerholders," not "authorities -- ref b.) He stated several times that there were those in the government who did not want Iraq to affect the relationship, but that eterans in senior positions were calling for tough statements. Some people even wanted to go to Iraq to fight. They were the ones driving the policy at the moment.

7. (SBU) Another concern for the GVN, according to Bang, were the demonstrators who spontaneously formed in front of the embassy every day. They were, he claimed, "not under control" and were reflecting popular opinion. Assistant Minister Hung asserted that the GVN could not control them and was worried that they might resort to violence at some point.

8. (SBU) Without quite saying, "Let's get real, folks," the Ambassador pointed out that government television trucks appeared well before the demonstrators did, that demonstrators told the embassy they had received about $1 to participate, and that the GVN had proved itself quite adept at arresting those who were peacefully expressing their views on human rights or democracy.

The Ambassador said that in any event he was not concerned about the demonstrators because the U.S. believed in the peaceful expression of opinion. The concern of the USG, he emphasized, was over the harsh tone of the official commentaries -- by Party organs or the Government -- on the war, the cancelled meetings, and their potential for affecting the relationship if they continued much beyond this week. Later in the conversation, Bang acknowledged that universities and veteran groups had organized many of the demonstrations.

Moving the Relationship Forward - Visits and the Human Rights Act
--------------------------------------------- -------------------

9. (U) The Deputy Minister and the Ambassador talked at length about ways to move the relationship forward. Bang raised the timing of upcoming visits to the U.S. by Deputy Prime Minister
Vu Khoan and Prime Minister Phan Van Khai. He proposed June/July for Khoan, but observed that the war in Iraq would have to be over by then. The Ambassador suggested informally that September/October might be a good time for the Prime Minister to visit (since it was more than a year before the next U.S. general election). The Ambassador also noted that both sides needed to pin down a date for the visit of the Defense Minister.

10. (U) Bang suggested a new idea to highlight the developing relationship. He proposed holding a symposium on the bilateral relationship in Hai Phong or Ha Long Bay in the first week of August, which would be attended by government officials (Bang suggested DAS Matt Daley and the Ambassador from the U.S. side), businesspeople and NGO representatives. The Ford Foundation had
agreed to fund the symposium and it would be co-organized by the Foreign Ministry's Institute for International Relations (IIR) and an American counterpart, possibly the Asia Foundation.

11. (SBU) To no one's surprise, Bang raised the likelihood of the introduction of a Vietnam Human Rights Act in Congress, a move that "would again affect the bilateral relationship in a very negative way." With that as his cue, the Ambassador spelled out for Bang the recent series of unhelpful GVN actions to arrest or detain a number of prominent Vietnamese for doing nothing more than peacefully expressing their views on human rights and other topics. Among those he mentioned were Nguyen Dan Que, Le Chi Quang, Tran Khue, Phan Que Duong, and Father Ly. With shrugs of apparent frustration, both Bang and Hung lamely asserted that they had violated the law and, in case of Que, had been communicating with U.S.-based groups to "oppose" the GVN. Bang did agree that the timing of Que's arrest could not have been worse.

12. (SBU) The Ambassador informed Bang that the U.S. Mission in Vietnam would grow as the relationship broadened and expanded. He reminded Bang that the Embassy had been waiting more than a month for an appointment to discuss pending visas for staff assigned to new positions in Hanoi and HCMC. While agreeing in principle that the U.S. Mission should and could grow, Bang said that that was not likely to happen until the Department considered the longstanding GVN request for its UN Mission to issue visas. Bang said he wanted two employees at Vietnam's UN Mission to be authorized to issue visas. The Ambassador pointed out that the USG also had a longstanding, unanswered consular issue concerning its request for the GVN to broaden ConGen HCMC's consular district in the south. (Topic covered in full septel.)

Outreach to the Viet Kieu - Will Reconciliation Take Generations?
----- --------------------------------------------- -------------

13. (SBU) The discussion then turned to national reconciliation and to the overseas Vietnamese communities in the U.S. (the Viet Kieu). Bang observed that while the Viet Kieu who actively opposed the GVN were few in number, they had considerable influence with certain Members of Congress. As a former ambassador to the U.S., he admitted that the Vietnamese Embassy in Washington lacked an effective outreach program to the Viet Kieu, a situation that, he said, stemmed from a lack of depth, training and experience within the Vietnamese Foreign Service.

He agreed that the GVN needed to do more to promote reconciliation with the overseas Vietnamese and said that he would explore ways to assign someone to Washington with the right mix of experience, language, interpersonal, and cultural skills. 

He joked that he might go back for a tour to see his "old friends" in the Vietnamese community in the U.S.

14. (SBU) The Ambassador emphasized to Bang the importance of reconciling with the GVN's overseas Vietnamese detractors. He pointed out that many are very influential and told Bang that Dr. Que's brother was present during his call on Virginia Senator George Allen before he arrived in Vietnam. The Ambassador recounted a rather unpleasant exchange with Deputy Prime Minister Nguyen Tan Dung a few weeks ago when he suggested to Dung that it would help reconciliation if the GVN invited former South Vietnamese leaders like ex-president Nguyen Cao Ky to return for a visit (ref c). At the suggestion, Dung's face, he said, suddenly grew serious and the DPM almos exploded with anger.
With this attitude, the Ambassador told Bang (and Dung), reconciliation would take generations. Bang replied that the Ambassador might have better luck in raising the suggestion with Deputy Prime Minister Vu Khoan, Foreign Minister Nguyen Dy Nien, former Deputy Prime Minister Nguyen Man Cam, than with former military or security men like DPM Dung.

Comment
------------

15. (SBU) Despite Bang's continuing optimism and proactive approach to U.S. policy, the GVN is unlikely to heed our warning to temper its troublesome language on Iraq any time soon. The GVN frequently highlights its pre-1975 "special" relationship with Iraq, and those in the GVN and party leadership with wartime experience and suspicion of the U.S. remain influential. 

Nonetheless, the fact that two senior MFA officials agreed to meet and talk with us informally and candidly is encouraging. The dinner meeting, which Bang hosted, was obviously intended to show that Vietnam's relationship with the U.S. remains important. 

Despite deep disagreement over Iraq, we will continue to pursue our programs here and our efforts to expand the relationship in areas that serve our interests.
BURGHARDT





Austria’s ‘bearded lady’ Conchita Wurst wins the 2014 Eurovision Song Contest

AUSTRIA WINS 2014 EUROVISION SONG CONTEST
Tom Neuwirth was born on November 6th, 1988, and he for the first time performed as his alter ego Conchita Wurst in 2011. Since then, he has been a symbol for tolerance and artistic freedom in Austria and beyond. His motto: "Be the best version of yourself rather than a bad copy of someone else!"

Conchita Wurst was born as Tom Neuwirth on November 6th, 1988 in Gmunden/Austria. The young artist had always dreamed of a career in showbiz. It all really started in 2006 when he took part in the talent show Starmania. In 2007, he joined the boy band "jetzt anders!", which however only survived for less than one year.




KHÔNG CẦM CỜ ĐỎ SAO VÀNG - Bùi Anh Thư

KHÔNG CẦM CỜ ĐỎ SAO VÀNG: MỘT HÌNH THỨC ĐẤU TRANH BẤT BẠO ĐỘNG QUYẾT LIỆT
Bùi Anh Thư
Source: http://www.trinhanmedia.com/2014/05/khong-cam-co-o-sao-vang-mot-hinh-thuc.html

Trước việc Trung Cộng mang giàn khoan dầu vào thềm lục địa Việt Nam, cộng thêm những phản ứng yếu ớt của nhà cầm quyền CSVN, chúng ta những người dân Việt Nam yêu nước không ai mà không tức giận căm phẫn.

Với tinh thần yêu nước, quyết bảo vệ Tổ quốc 20 tổ chức dân sự đã cùng ký tên trong một lá thư kêu gọi đồng bào cùng xuống đường biểu tình chống Trung Cộng vào ngày 11-5-2014. Trong khi đó ông Huỳnh Tấn Mẫm - một lãnh tụ của phong trào sinh viên Sài Gòn chống Mỹ ngày xưa - cũng đang chờ đợi giấy phép của bạo quyền CSVN, để đứng ra tổ chức một cuộc biểu tình tương tự cũng vào ngày chủ nhật 11-5 . Đồng thời trên mạng, DLV ầm ỉ kêu gọi đổi avitar thành "cờ đỏ sao vàng hướng về biển Đông": một hình thức đánh lận con đen.

Mọi người đều biết, gót giầy xâm lăng của Trung Cộng đã dẫm đạp khắp nơi trên đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta: từ lãnh hải cho đến lãnh thổ. Nếu không có bạo quyền CSVN làm tôi tớ cõng đưa ngoại xâm vào đất nước thì chắc chắn sơn hà không gặp nguy biến như bây giờ.

Vì vậy, tất cả chúng ta phải nhớ kỹ và không cần nghi ngờ:

CSVN không bao giờ chủ trương bảo vệ lãnh thổ mà họ chỉ muốn đưa dân tộc VN vào vòng tay Đại Hán để tiến nhanh tiến mạnh lên xã hội chủ nghĩa phù hợp với tham vọng của đàn anh Trung Cộng.

Biết lòng dân đang căm phẫn, và biết sự suy sụp, ngày bị giải thể cận kề, CSVN đang cố thực hiện những kịch bản mị dân hòng ve vuốt sự căm phẫn của đồng bào đồng thời lợi dụng cuộc biếu tình tham gia đông đảo của nhiều tầng lớp dân chúng, để cướp thời cơ, chiếm tình hình lái mục đích của cuộc biểu tình để tuyên truyền cho mục tiêu cứu Đảng. CSVN có trăm ngàn quỉ kế thực hiện để đạt mục tiêu cuối cùng: cứu Đảng trươc dư luận quốc tế và tạo sự tin tưởng của những người còn nhẹ dạ.

Để ngăn ngừa âm mưu lái cuộc biểu tình qua chiều hướng bất lợi cho cuộc đấu tranh chống Tàu Cộng của những người yêu nước, xin có một vài ý kiến đề nghị cùng ban tổ chức là nên kêu gọi đồng bào KHÔNG NÊN cầm cờ đỏ sao vàng trong cuộc biểu tình vào ngày 11-5 tại Hà Nội cũng như Sài Gòn.

Không cầm cờ đỏ sao vàng có những lợi điểm sau:

- Tách rời chúng ta - những người yêu nước chân chính ra khỏi bọn biểu tình dối trá tay sai của bạo quyền, trong đó có thể có cuộc biểu tình của Huỳnh Tấn Mẫm được bạo quyền cho phép vơi lực lượng DLV, côn an đắc lực, sẵn sàng quấy phá đánh đập đàn áp nếu cuộc biểu tình có chiều hướng bất lợi cho chúng.

- Gửi thông điệp đến thế giới rằng đồng bào yêu nước và tay sai của bạo quyền CS là hai khối tách rời, Một bên là nạn nhân bị đàn áp và một bên là cường quyền xử dụng bạo lực. Nếu chúng ta cầm cờ đỏ sao vàng, nghĩa là bạo quyền CS được đồng bào yểm trợ trong chiêu bài chống Trung CỘng xâm Lăng.

- Chứng tỏ lực lượng đấu tranh trong và ngoài nước đã có sự phối hợp nhịp nhàng. Nếu cầm cờ đỏ sao vàng người ngoài cuộc có thể hiểu là đồng bào trong nước đang hợp tác với bạo quyền, thì chẳng khác nàochúng ta vô tình vô hiệu hóa những nỗ lực của các tổ chức đấu tranh tại hải ngoại .

Không ai bắt buộc chúng ta phải cầm cờ khi biểu tình, không cầm cờ đỏ có nghĩa là chúng ta bất hợp tác với bạo quyền CSVN, nghĩa là chúng ta đang đấu tranh bất bạo động đấy.

Chúng ta đã đi vào giai đoạn cuối của chặng đường giải thể ĐCSVN, xin đồng bào hãy quyết tâm, bình tĩnh sáng suốt để sớm chấm dứt đoạn đường còn lại hầu chúng ta có thể xây dựng lại đất nước.

Đã có quá nhiều sinh mạng hy sinh cho cuộc đấu tranh này, chúng ta không thể phản bội lại những người đã nằm xuống, những người đang tiếp tục hy sinh, những người dân oan khốn khổ, những người nạn nhân CSVN.

Đừng mắc mưu Cộng Sản: KHÔNG GIƯƠNG CỜ ĐỎ SAO VÀNG.
Không cho CSVN cơ hội cướp đoạt tim óc người yêu nước: KHÔNG GIƯƠNG CỜ ĐỎ SAO VÀNG.

Bùi Anh Thư


ÐỪNG MÊ NGỦ NỮA - Lê Văn Ấn

ÐỪNG MÊ NGỦ NỮA

Lê Văn Ấn

Cái tai hại cho dân tộc Việt Nam hiện nay là vai trò làm nô lệ cho Trung Cộng của Cộng Sản Việt Nam. Có nhiều người còn nghĩ rằng Việt Cộng sẽ đương đầu với sự xâm lăng của Trung Cộng. Có người thấy những vũ khí tối tân của Hoa Kỳ bao vây Trung Cộng mà cho là “thế nào Hoa Kỳ cũng không để cho Trung Cộng đánh chiếm Việt Nam”, hoặc một trận chiến sống mái giữa Hoa Kỳ và Trung Cộng thế nào cũng xảy ra. v.v… và v.v… Ðó là những kẻ nằm mơ giữa ban ngày. Nếu chúng ta, người dân Việt Nam tỉnh thức, chúng ta sẽ thấy thế lực có thể bảo vệ được Ðất Nước hiện nay chính là người Việt Nam.

Trung Cộng đã nắm đầu Bộ Chính Trị của Việt Cộng, chúng cứ thúc đẩy Việt Cộng nhường từ quyền lợi này đến quyền lợi khác cho đến khi không còn gì để nhượng nữa cũng là lúc Việt Nam không còn là của Việt Nam nữa. Dù cho Hoa Kỳ có tăng cường viện trợ cho Việt Cộng bao nhiêu súng đạn, bao nhiêu tiền của chắc chắn cũng như bể, như nước đổ đầu vịt mà thôi. Ðó là chưa kể một khi Chú Sam thấy có lợi là Chú Sam bán ngay không một chút tiếc rẽ, không một chút do dự. Những ngày gần đây, có nhiều người cho rằng Trung Cộng có vẻ hòa hoãn hơn lúc trước, hy vọng vụ Biển Ðông Việt Nam sẽ không mất quyền lợi. Trên thực tế Trung Cộng đang vẫn xâm lăng và bước chân xâm lăng của Trung Cộng thật vững chắc nhờ có Việt Cộng hết lòng giúp đỡ. Sở dĩ Ðới Bỉnh Quốc phải qua Việt Nam đấu dịu với Cộng Sản Việt Nam là vì chúng sắp cho cái giàn khoan khổng lồ của chúng vào hoạt động trên biển Ðông. Tàu Cộng sợ bị quấy nhiễu miếng mồi dầu khí to lớn trong khi chúng khai thác. Tuy nói là đấu dịu, nhưng chỉ có Ðới Bỉnh Quốc “đấu dịu” hay đe dọa chứ hải quân của chúng vẫn tiếp tục quấy nhiễu Việt nam và cụ thể nhất là chúng quấy nhiễu tàu Ấn Ðộ, dằn mặt Ấn Ðộ mà cũng gởi một thông điệp cho Hoa Kỳ, cảnh cáo Hoa Kỳ “coi chừng” khi vào hải phận Việt Nam. Nói trắng ra là Trung Cộng không muốn bất cứ nước nào giao thiệp với Việt Cộng. Những sự việc xảy ra hằng ngày trước “thập mục quan chiêm” mà một đứa con nít cũng nhận ra là Việt Cộng không bao giờ chống Trung Cộng.

Muốn cứu nước chúng ta chỉ còn một con đường: nỗ lực vận động đồng bào trong nước cùng đứng lên, buộc Việt Cộng phải công bố tất cả những văn kiện, những sự thật trên biển và trên đất liền đối với Trung Cộng, mất bao nhiêu biển, bao nhiêu đất. Nếu không trả lời thì chúng ta có chính nghĩa để phản đối, lật đổ chế độ Cộng Sản. Các cuộc biểu tình của dân chúng Việt Nam những tuần lễ vừa qua đã làm cho cả Trung Cộng và Việt Cộng lo sợ, nhất là tin tức cho biết dân chúng Lybia đã dần dần dẹp được tên độc tài Gadhaffi. Chắc chắn chuyến công du Việt Nam vấn đề dân chúng biểu tình cũng là vấn đề “ưu tiên một phải giải quyết”.

Sở dĩ anh em Trung Cộng và Việt Cộng sợ các cuộc biểu tình của dân chúng Việt Nam là vì những lý do sau đây: một là chống Trung Cộng xâm lăng: Sự xâm lăng trên biển và trên đất liền Việt Nam của Trung Cộng đã quá rõ ràng, dân Việt Nam có động lực chính đáng để phản đối, nếu Việt Cộng dùng bạo lực đàn áp thì mọi người đều biết chúng là tay sai của Trung Cộng, chúng đứng về phe với Trung Cộng, chúng mất chính nghĩa trước quốc tế cũng như quốc nội. Hơn nữa, một khi các cuộc biểu tình tại Việt Nam thu hút được nhiều người thì dân chúng Trung Cộng chắc chắn cũng sẽ đứng lên đòi dân chủ tự do. Rất tiếc là những tin tức về bang giao Trung Việt không được phổ biến, văn tự bán nước của Hồ Chí Minh và Phạm Văn Ðồng chưa được phổ biến sâu rộng trong dân chúng. Nhưng dần dà rồi cũng sẽ đến tai mọi người Việt Nam trong nước. Văn tự của Phạm Văn Ðồng có giá trị như một bản cáo trạng Hồ Chí Minh và bè lũ VC là những tên bán nước buôn dân. Do đó, nếu chưa có những cuộc biểu tình qui mô là vì dân chúng chưa nắm được tình hình nguy ngập của đất nước trước nạn xâm lăng của Trung Cộng và với sự “làm tay trong” của Việt Cộng.

Trước đây, khi khởi đầu vụ Biển Ðông Dậy Sóng, những tướng lãnh Trung Cộng hăm dọa sẽ đánh Việt Nam, cụ thể là chúng đã cho một số quân đông đảo tập trận gần biên giới Hoa Việt với một thông điệp: "Trung Cộng sẵn sàng cho Việt Nam một bài học". Việt Cộng không thể im lặng mới tổ chức một cuộc họp 12 tỉnh biên giới để “sẵn sàng đối phó” với quân thù. Ðây là một lời thế tuyên truyền cho chúng ta. Tại sao có cuộc họp này? Vì Trung Cộng hăm dọa đánh Việt Nam. Việt Cộng đã chẳng đặng đừng tiết lộ cho quân đội nhân dân của chúng biết Trung Cộng xâm lăng Việt Nam. Binh lính cũng như các sĩ quan Việt Cộng đã hiểu phần nào tại sao dân chúng biểu tình chống Trung Cộng. Câu hỏi kế tiếp là tại sao Nhà Nước lại đàn áp khi người dân chỉ biểu tình trong ôn hòa? Cũng vì quá sợ nên báo chí Trung Cộng đã phao vu rằng những cuộc biểu tình chống Trung Cộng tại Việt Nam là do Hoa Kỳ giựt dây. Chúng ta phải làm những gì anh em Trung Cộng và Việt Cộng sợ.

Từ văn kiện bán nước của Phạm Văn Ðồng, từ những tang chứng mất Thác Bản Giốc, Suối Phi Khánh, Ải Nam Quan từ những vụ khai thác bâuxít tại Cao Nguyên từ những làng Trung Hoa được Việt Cộng cho phép thiết lập trên đất nước Việt Nam v.v… chúng ta đã có đủ dữ kiện để hô hào toàn dân tham gia biểu tình chống Trung Cộng, quan thầy của Việt Cộng.

Một sự kiện khác đã và đang xảy ra trong nước cũng liên quan mật thiết đến dân tộc Việt nam. Ðó là tình trạng đầu hàng tại chỗ của hàng giám mục Việt nam. Nếu các giám mục minh dịnh rõ ràng không lật đô chính phủ, không làm chính trị, chỉ chuyên chú về mặt xã hội và tôn giáo. Nhưng những gì liên quan đến xã hội và tôn giáo? Thưa đó là nạn phá thai, nạn bóc lột dân chúng trắng trợn, nạn buôn phụ nữa ra nước ngoài làm nghề mãi dâm, nạn để cho mấy chục thiếu nữ trần truồng như nhộng để cho ngoại quốc chọn và mua, nạn nhà nước ăn cướp đất đai của nhân dân, giáo dân, những băng hoại xã hội v.v… Ðó là bổn phận của các giám mục, tại sao cá ngài im lặng như vậy? Các ngài cũng thần phục Việt Cộng y như Việt Cộng thần phục Trung Cộng? Tuần vừa qua, trong thanh lễ Giáo Hội đã cho đọc bài Cựu Ước, đại ý là Thiên Chúa đã phán với một vị tiên tri: Nếu kẻ gian ác phạm tội mà người (người của Thiên Chúa) nói cho chúng biết mà chúng không ăn năn hối cải thì chúng sẽ bị trừng phạt, nhưng nếu chúng làm những sự gian ác mà người không nói cho chúng biết thì chúng cũng bị trừng trị và người cũng bị trừng trị (vì không nói cho kẻ gian ác biết hành động tội lỗi của chúng) Rao giảng chân lý là bổn phận hàng đầu của đạo Công giáo cho đến nỗi một vị lớn nhất trong giáo hội đã ví các giám mục là “chó của Thiên Chúa” và hỏi tại sao không sủa?

Trong bài trước, người viết có trình bày rằng chính Việt Cộng đã làm những điều phản dân hại nước rõ ràng, có thẻ sờ được, động đến được, đó cũng là cách thức chúng muốn cho dân chúng đứng lên lật đổ chúng, chúng cũng muốn thử thách lòng yêu chuộng công bình, sự thật của dân chúng. Nhưng dân chúng im lặng. Ðó là điều bất hạnh cho đất nước.

Cũng một thể thức đó, Việt Cộng đã “khuyến khích” Giáo Hội Việt Nam bằng những hành động công khai rõ ràng chà đạp lên Giáo Hội, phá đổ Thánh Giá, công khai ăn cướp tài sản của Giáo Hội, của Giáo Dân mà các Giám Mục im lặng. Tại sao? Hay quý vị đã cho rằng những hành động đó không liên quan đến giaó lý? Hay quý vị “đổi chát” với Việt Cộng? Hội Ðồng Giám Mục đã đổi gì? Lấy gì?
“Nếu ai không thích Cộng Sản thì người đó đừng yêu cầu chúng tôi khích bác họ”.
Ðây là lời tuyên bố của một giám mục Việt Nam phát biểu tại Thánh Ðường Thánh Phao Lồ ở Roma. Ðức Giám Mục này đã đổi cho Cộng Sản chính Ðức Tin của Ngài, chính Giáo Lý và Giáo Luật của Hội Thánh, đi ngược lại những huấn từ của các Ðức Giáo Hoàng. Tội của Giám Mục này đã nặng. Nhưng những ai nghe lời nói phản Chân Lý này mà im lặng cũng bị phạt chung một hình phạt, vì đồng lõa. Ðể Cộng Sản xâm nhập vào vấn đề đào tạo linh mục, điển hình là Giám Mục Tri Bữu Thiên đã cho cán bộ VC tổ chức lớp học giáo dục quốc phòng và an ninh cho Ðại Chủng Sinh giáo phận Cần Thơ (Tương Quan giữa Ðạo Công Giáo và Dân tộc Việt Nam, Lm Cao Phương Kỷ đăng trên Diễn Ðàn Giáo Dân số 117 tháng 8 năm 2011). Giáo phận Cần Thơ đã đổi chát với VC một vật tuy vô hình nhưng rất “phá đạo”. Ðồng lõa với Giám Mục Cần Thơ cũng bị phạt như ngài.

Việt Cộng đã phục vụ Trung Cộng như những tên nô lệ, đem giang sơn của tổ tiên đổi lấy an toàn và địa vị, quyền lợi của chúng. Các Giám Mục Việt Nam đã dùng chân lý, Sự Thật và Sự Sống (thai nhi) đổi cho Việt Cộng và được chúng cho một vài quyền lợi “không đáng chi”, còn những sự trọng đại như phong chức giám mục, linh mục, bổ nhiệm v.v… đều phải được chúng cho phép, phải “xin – cho”.

“Nắm được giám mục là nắm được Giáo Hội Công giáo Việt Nam. Nắm được đảng Cộng Sản Việt Nam là nắm được đất nước Việt Nam.” Trước tình thế này: công dân Việt Nam phải lật đổ chế độ Cộng Sản Việt Nam, chúng đã không bảo vệ tổ quốc, dân tộc thì người dân phải ra tay hành động, vì không thể để giang sơn của cha ông lọt vào tay ngoại bang. Các Giám Mục đã thần phục Việt Cộng, giáo dân thôi đừng chờ lệnh các ngài. Người Công Giáo trước hết phải vâng lời Thiên Chúa mà làm chứng Sự Thật và Công Lý. Ðừng mê ngũ nữa.

Lê Văn Ấn



Friday, May 9, 2014

Coi Chừng Trúng Kế Việt Cộng! - Huỳnh Quốc Bình

Coi Chừng Trúng Kế Việt Cộng!

Huỳnh Quốc Bình


LTG: Những ai KHÔNG nên đọc bài viết nầy? Đó là những người từng tuyên bố rằng “tôi không làm chính trị” hay “tôi không thích chuyện chính trị” hay
“tôi tranh đấu cho nhân quyền”. Những ai thờ ơ trước cảnh nước mất nhà tan, ai chết mặc ai, miễn mình vinh thân phì da là được rồi. Những ai đã biết đất nước Việt Nam sắp mất trọn vẹn vào tay Trung Cộng mà vẫn không thấy đó là quan trọng bằng những cuộc vui chơi hay các quyền lợi cá nhân của mình. Những ai đang làm tay sai cho VC dưới vỏ bọc người Việt tỵ nạn cộng sản. Nếu những người đó đọc bài viết nầy tôi e rằng họ sẽ bực mình. (HQBình)
***
Nếu người Việt Quốc Gia đang tỵ nạn VC tại hải ngoại vì nóng lòng trước sự lộng hành của bọn trung cộng (TC) trên đất nước Việt Nam hiện nay, rồi cùng nhau tổ chức những cuộc xuống đường biểu tình rầm rộ để chống tụi TC mà không quyết liệt lên án hành động buôn dân bán nước của đảng CSVN, hoặc không ý thức rằng chế độ VC là mục tiêu chính chúng ta phải chống… Thì chúng ta đã trúng kế đảng cướp VC. Tại sao tôi lại khẳng định như thế thì xin chịu khó đọc tiếp phần trình bày của tôi.
Nhìn vào công hàm bán nước của Hồ Chí Minh và tập đoàn CSVN đã được VC Phạm Văn Đồng ký ngày 14 tháng 9 năm 1958 đã cho phép những người còn liêm sỉ và tự trọng phải nhìn nhận rằng  đảng CSVN đã bán quần đảoTrường Sa và Hoàng Sa cho kẻ thù phương Bắc hơn nửa thế kỷ qua.

VC Phạm Văn Đồng ký công hàm bán nước
ngày 14 tháng 9 năm 1958
Người dân Việt Nam sửng sờ khi nhìn thấy bằng chứng do WikiLeaks
tiết lộ về âm mưu bán nước của đảng CSVN

Mới đây, hôm ngày 4 tháng 5 năm 2014, VC Lê Hải Bình, Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao của CSVN ở Hà Nội, đã thú nhận rằng: Giàn khoan có tên gọi là Hải dương 981, một giàn khoan được mô tả là “khổng lồ”, đến hoat động tại vùng biển Việt Nam mà TC gọi là Nam Hải, kể từ ngày 2 tháng 5 năm 2014. Đến bây giờ thì VC Lê Hải Bình mới được đám lãnh đạo VC cho phép "nhẹ nhàng" lên tiếng để nói rằng hành động của "Trung Quốc" là xâm phạm chủ quyền Việt Nam trên Biển Đông.
VC Nguyễn Phú Trọng miệng câm như hến,
không hề có một lời phản ứng gì về việc Bắc Kinh mang  giàn khoan HĐ981
vào vùng biển Việt Nam.

Có nhiều bằng chứng cho thấy đảng CSVN là tay sai của TC nên bọn chúng không thể nào dám chống TC. Đảng CSVN là loại quan thái thú của TC trên đất nước Việt Nam. Điển hình khi người Việt Nam yêu nước lên tiếng chống đối hành động TC lấn đất và biển của người Việt Nam thì lập tức bị bọn công an VC bắt bớ giam cầm hay cho bọn công an giả dạng côn đồ đánh đập những nạn nhân.

Tin mới nhất, ngày 8 tháng 5 năm 2014, tại Hà Nội, Luật sư Nguyễn Văn Đài và 4 bloggers khác bất bị bọn VC giả dạng côn đồ bất ngờ hành hung đến phải đi bệnh viện.


VC đạp vào mặt người yêu nước: Mấy năm trước đây, ngày 7 tháng 8 năm 20111, anh Nguyễn Chí Đức biểu tình chống bọn TC thì anh bị tên VC Minh, đại úy công an CSVN đạp vào mặt. Không còn điều gì lố bịch và tán tận lương tâm hơn, khi bọn  VC dám đạp lên mặt người yêu nước.

Thanh niên Nguyễn Chí Đức biểu tình chống TC xâm lăng biển đảo Việt Nam,
anh đã bị công an VC bắt, khiêng như khiêng lợn.

Sau đó anh Nguyễn Chí Đức bị tên đại úy công an VC
tên Minh đứng trên xe buýt, đạp vào mặt.

Khi công an VC dám đạp lên mặt người yêu nước tức là chúng thách thức cả dân tộc Việt Nam và cũng chính là hành động "đạp lên mặt nhân quyền". Đó là hình ảnh tàn tệ nhất trong lịch sử chống ngoại xâm của dân tộc Việt Nam. Vì đảng CSVN là tay sai của bọn bá quyền phương bắc, nên người Quốc Gia chân chính cần chống VC thay vì chỉ hô hào chống TC.

Đây là một số biểu ngữ, trong những biểu ngữ được luân chuyển trên Internet,
có lập trường quyết liệt chống VC thay vì chỉ chống TC

Theo thiển ý của người viết bài nầy, người Việt Quốc Gia tại hải ngoại cần lưu ý các điều sau đây:
1. Nếu VC mãi im lặng trước hành động lộng hành của TC thì chúng không thể giải thích với đồng bào, mà lên tiếng thì chúng nó không dám, nhưng để người dân chống TC mà VC không ngăn cản thì VC khó giải thích với TC. Vì thế bọn VC cần người Việt Nam tại hải ngoại làm cái công việc mà chúng không thể làm được.
2. Nếu người Việt Quốc Gia không khôn ngoan hơn cái gian manh của VC thì chúng ta sẽ rơi vào bẫy của VC qua chiêu bài “hoà hợp, hoà giải dân tộc”; chỉ vì thấy TC chiếm đóng đất nước Việt Nam rồi nóng lòng, vội hiệp tác với VC để chống TC một cách chung chung. Đừng quên là bọn VC là mục tiêu mà chúng ta cần tấn công. Đừng để VC kích động lòng yêu nước của người Việt hải ngoại và lái công cuộc đấu tranh của chúng ta về một hướng khác, tức là chĩa mũi dùi vào TC thay vì nhắm vào bọn chúng.
Nếu người Việt trong và ngoài nước mạnh mẽ lên tiếng chống hành động buôn dân bán nước của VC tức là chúng ta đã chống TC một cách tích cực và hữu hiệu nhất. Vì:
1. Đảng cướp VC là nguyên nhân của nạn nghèo đói và lạc hậu tại Việt nam, và cũng là thủ phạm tạo ra sự lộng hành của TC trên đất nước Việt Nam. Nếu không có VC thì bọn TC không thể ngang nhiên chiếm đất và biển của người Việt Nam. Cho nên người Quốc Gia chân chính cần chống VC lẫn TC thay vì chỉ chống TC.
2. Đảng cướp VC là một loại “Lê Chiêu Thống cõng rắn cắn gà nhà” thời đại. Bọn VC mở cửa và làm ngơ cho TC lộng hành trên giang sơn của tiền nhân Việt Nam để lại. Cho nên người Quốc Gia chân chính cần chống VC lẫn TC thay vì chỉ chống TC.
3. Đảng cướp VC trịch thượng gọi người Quốc Gia là “nguỵ” và hổn xược lên án chính quyền Việt Nam Cộng Hoà “ôm chân đế quốc Mỹ”… Nhưng cả hai thời Đệ Nhất và Đệ Nhị Việt Nam Cộng Hoà, không một người ngoại quốc nào vào Việt Nam mà dám công khai xúc phạm người dân Việt Nam chúng ta. Trong khi VC tự hào là “đỉnh cao trí tuệ loài người”, là “cách mạng”, là có công “đánh cho Mỹ cút, ngụy nhào”, nhưng thực chất, bọn chúng chỉ giỏi cướp của giết người, hung hãn với dân, và rước giặc Tàu cộng vào cửa sau. Bằng chứng VC làm ngơ trước hành động cai thầu ngoại quốc đánh giầy vào mặt người dân, và im lặng đứng nhìn dân chúng Việt Nam bị TC giết hại hoặc xúc phạm.  Cho nên người Quốc Gia chân chính cần chống VC lẫn TC thay vì chỉ chống TC.
Ngư phủ Việt Nam bị hải quân TC khủng bố ngay trên lãnh hải Việt Nam

4. Đảng cướp VC đã hiện rõ nguyên hình là một bọn khôn nhà dại chợ, một tập đoàn hèn với giặc nhưng ác với dân. VC cấu kết với TC để hại dân. Cho nên người Quốc Gia chân chính cần chống VC lẫn TC thay vì chỉ chống TC.

5. Hô hào chống TC mà không nhắc đến hay cố tình làm lu mờ tội buôn dân, bán nước của VC là hành động sai lầm, nếu không muốn nói là làm lợi cho VC. Đấu tranh cách đó dễ làm cho đất nước lần hồi lọt vào tay TC. Cho nên người Quốc Gia chân chính cần chống VC và Việt gian thay vì chỉ chống TC.

Nếu tổ chức, đảng phái nào nhân danh người Quốc Gia chống cộng mà lại chủ trương cờ Vàng và cờ đỏ của VC được “đề huề”, tức là tỏ vẻ hài lòng, hoặc sẵn sàng tham gia vào những cuộc biểu tình chống TC của các du sinh đến từ Việt Nam trương cờ đỏ để biểu tình chống TC, và cho rằng đó là hành động yêu nước và sẵn sàng nhập cuộc, tức là họ đang làm nhục cờ Vàng và bán đứng chính nghĩa đấu tranh của người Quốc Gia. Cho nên người Quốc Gia chân chính phải loại trừ cờ máu của VC là cờ bán nước, và dương cao ngọn cờ Vàng của người Quốc Gia trong các cuộc đấu tranh chống cộng.
Cờ Vàng của người Việt Quốc Gia,
biểu tượng của tự do, dân chủ
Nhân tiện tôi xin viết đôi dòng về cờ Vàng, biểu tượng của Người Việt Quốc Gia yêu chuộng công bằng và tự do.  Xin đừng ai làm một điều gì có tính cách tiếp tay VC hợp thức hoá sự hiện diện của cờ máu VC tại các vùng đất tự do là nơi mà người Quốc Gia đang tỵ nạn VC. Chúng ta phải triệt hạ cờ máu của VC bằng mọi cách. Chúng ta, không thể mơ hồ về sự gian manh của VC bằng cách để cờ đỏ VC có cơ hội đứng chung với cờ Vàng của người Quốc Gia. Thiên Đàng và địa ngục không thể kết duyên. Không thể có sự thoả hiệp (compromise) giữa gian ác và hiền lương. Hãy nghe Linh Mục Nguyễn Văn Khải, một tu sĩ Công Giáo vừa rời khỏi Việt Nam đã công khai bày tỏ: “Cờ Vàng là đáng kính, đáng yêu, cờ Vàng là biểu tượng cho lòng yêu nước của người Việt. Còn lá cờ đỏ sao vàng là cờ bán nước, vì VC đã bán Trường Sa, bán Hoàng Sa, bán Thác Bản Dốc, bán Hữu Nghị Quan, bán  những vùng phần đất hiện nay bị Trung cộng công khai chiếm giữ…”

Kết luận:
Cho dù VC đã cấu kết với ngoại bang để bán đất, dâng biển cho chúng. Cho dù tất cả quyền lực và tài nguyên đất nước đang nằm trong tay đảng cướp VC. Cho dù có ai chủ trương theo kiểu thiêng liêng nửa vời rằng  họ “không làm chính trị” nên không tham dự vào các cuộc biểu tình để chống VC và TC. Cho dù chúng ta có bị thiệt thòi quyền lợi cá nhân khi bày tỏ hành động yêu nước. Cho dù chúng ta phải lãnh lấy bất cứ một hệ luỵ nào khi lên tiếng chống đối sự tàn bạo và vô nhân đạo của VC… Thì chúng ta cũng phải làm việc đó. Nếu không, chúng ta đừng tự hào mình là con dân của một dân tộc có bốn ngàn năm văn hiến, hay một dân tộc anh hùng nữa.
Không bao giờ bỏ cuộc

Hỡi đồng bào Việt Nam còn lòng yêu nước, thương nòi: Dân tộc Việt Nam đang lâm nguy, các phần lãnh thổ nước Việt Nam đang lần lượt lọt vào tay Tàu cộng. Bằng mọi cách, chúng ta phải lên tiếng tranh đấu để chấm dứt chế độ VC độc tài, hầu cứu Dân Tộc Việt Nam khỏi sự đô hộ của kẻ thù phương Bắc. Xin mọi người đừng thụ động nữa. Nếu chúng ta đã từng ân hận vì sự thờ ơ trong việc chống chủ nghĩa cộng sản, nên đã để cả nước Việt Nam rơi vào tay đảng CSVN, thì nay xin đừng để mình có thêm một lần ân hận nữa.

Huỳnh Quốc Bình
P.O. Box 20361, Salem, OR 97307.USA
(503) 949-8752
e-mail: huynhquocbinh@yahoo.com
Website: www.huynhquocbinh.com


Trung Cộng, Việt Cộng, đều là kẻ thù chung của dân tộc Việt Nam

Trung Cộng, Việt Cộng,
đều là kẻ thù chung của dân tộc Việt Nam
Ông Bút

Biết rằng thời nay, khó có chuyện cá lớn nuốt cá bé, không còn cảnh mang quân đi xâm lược nước người. Nhưng thời thế đổi thay, hình thức xâm lăng, cũng biến hóa muôn hình vạn trạng.

Đảng CSVN, lãnh đạo toàn diện đất nước, chúng chấp nhận làm phiên thần, trung thành vớiTrung Cộng, dâng hiến nước non này cho Tàu, thế giới làm gì được nhau?

Đảng CSVN luôn ca ngợi bộ đội của chúng dũng mãnh, chi phí quốc phòng ngốn hàng ngàn tỷ, để trang bị vũ khí, thế nhưng từ lâu nay chưa hề dám xúc phạm, đến một chiếc tàu đánh cá của Trung Cộng, khi chúng đánh bắt trong lãnh hải VN. Nhìn các nước cùng khu vực như: Mã Lai, Hàn Quốc, Nhật, Philippine, họ anh dũng chống trả, mỗi khi bị Trung Quốc tấn công, mới đây Phi bắt một tàu cá Trung Cộng, xâm phạm vào lãnh hải. Tại sao quân của CSVN ngó lơ? Họ hèn? Không thể, dù cho phe nào đi nữa, tất cả đều con cháu, hậu duệ của Lý Thường Kiệt, Lê Lợi, Quang Trung... họ không thể hèn, nhưng kẻ cầm đầu đã bán nước từ lâu.

Nếu Trung Cộng mang quân cướp nước ta, ngày nay yếu ớt tạm thua, ngày mai thế nào cũng khôi phục được, nhưng chúng đã không làm như thế, mà dùng tiền mua từ Cao Nguyên, tới đồng bằng, đâu đâu cũng có bóng giặc thù, ém quân chực chờ, thế lực nào quét sạch được? Thị trường hàng hóa Tàu tràn ngập từ phố phường, tới bản làng heo hút, điểm qua vài thực tế để thấy sự xâm lăng tinh vi, rất đáng lo sợ.

Không phải đợi tới ngày 7 tháng 5, năm 2014. Người dân VN mới biết Trung Cộng xâm lược, lẽ nào trung ương đảng CSVN không biết!? Đồng bào xuống đường, Trung Cộng nào dám bắt bớ, đánh đập, nhưng thông qua bọn Việt Gian, trên thượng tầng bộ Chính Trị, lệnh xuống Công An đàn áp, tra tấn, mặt khác xâm nhập vào tổ chức đấu tranh, nắm tình hình để phân hóa chia rẻ. Đối với người dân, tay không tất sắt, lại không có người lãnh đạo, Trung Cộng và Việt Gian CS rất đáng sợ.

Vừa qua Trung Cộng hạ neo giàn khoan HD 981, trong lãnh hải VN, với 80 tàu kèm theo bảo vệ, chưa kể máy bay trên trời, thực ra không cần thiết phải có qúa nhiều hỏa lực yểm trợ, vì Hải Quân, và quân đội VN không hề chống trả, hỏa lực lớn nhằm biện minh sự bất lực trá hình, cho bọn đứng đầu bộ Chính Trị đảng CSVN.

Nay mai sẽ diễn tuồng đàm phán, bên ăn cướp, bên cò mồi tung hứng, để thành phố Tam Sa vẫn sừng sửng giữa trời, giàn khoan cứ vững chân neo, bao nhiêu bất bình, căm phẫn lắng xuống, chúng sẽ có giàn khoan HD 982! Dù hình thức có biến trá, chiến thuật vết dầu loan xa xưa, vẫn còn đắc dụng.

Lãnh đạo CSVN, là phường điếm vặt, thế giới này gồm những ai? Anh, Pháp Mỹ, từng cạch mặt, bao hòa ước, hiệp ước chúng ký chưa ráo mực, liền tráo trở bội ước. Cộng Sản Bắc Việt, chiếm miền Nam VN, coi như thắng lợi thuộc về Trung Cộng. Nếu có sự tổn thương nào, chắc họ đã ra tay từ 30/4/1975? Giả sử đảng CSVN công khai tuyên bố, nước Việt Nam là một tỉnh của Trung Cộng, thế giới này không có gì để dao động, thậm chí không có gì để bất ngờ.

Giả sử ngày 7 tháng 5 vừa qua, máy bay Mỹ đến giúp VN, bắn tàu Trung Cộng, bạn có đoán chắc phòng không của bộ đội VN chĩa nòng pháo về đâu, về chiếc máy bay có 50 sao hay máy bay 6 sao? Nếu bắn rớt máy bay 6 sao sẽ lãnh thưởng, hay bị tù?

Bởi vậy, câu hỏi:

“Nếu trong trường hợp xảy ra xung đột khi Việt Nam buộc phải dùng vũ lực chống lại Trung Quốc, liệu Mỹ có ủng hộ Việt Nam không”.

Thay vì trả lời gọn: Mỹ không yểm trợ, trợ lý ngoại trưởng Mỹ Daniel Russel, dài dòng, vòng vo, đại lược ông nói, không khác Nguyễn Chí Vịnh bao nhiêu: “Điều tôi đặc biệt nhấn mạnh trong các thảo luận với các quan chức Việt Nam là Mỹ có quan điểm mạnh mẽ rằng các tuyên bố tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông trong đó có các vùng thuộc quần đảo Hoàng Sa, phải được xử lý một cách hòa bình, thông qua các biện pháp ngoại giao và phù hợp với luật pháp quốc tế”.

Sở dĩ ông ta trả lời như vậy, vì qúa biết Việt Nam, không dám đánh lại Trung Quốc, vậy Mỹ yểm trợ ai? Yểm trợ cái gì!

Nhà cầm quyền VN, lên tiếng chiếu lệ, toàn thứ tép riêu, chính danh lãnh đạo nín khe, thế giới nào phải lo giữ nước cho mình?

Ngoại giao như vậy, sách lược cai trị của CSVN, không cần nhân tâm, họ vẫn tiến hành cưỡng chế, cướp đất đai nhà cửa của nhân dân một cách tàn bạo, không thay đổi, không chùng tay, báo chí Việt Cộng, cứ một chiều vu vạ, những người tranh đấu là “gây rối trật tự,” vẫn tiếp tục đàn áp những nhà báo tự do, bằng nhà tù, bằng công an và côn đồ. Trước hiểm họa xâm lăng, bất cứ nhà lãnh đạo nào, cũng tranh thủ nhân tâm, nhưng CSVN không cần, vì VN đã thuộc về Trung Cộng, trên phương diện quản lý.

Lãnh đạo CSVN, như một tên chủ nhà tồi, chủ nhà sa đọa, lén lút gia đình đem bán cái Tivi, nhưng không thể công khai giao hàng, bảo bên mua đợi ban đêm, diễn tuồng ăn cướp, vợ con tri hô, sẽ bị chính chủ nhà đánh đập, lý do là để nhà cửa yên tỉnh (hòa bình), không chỉ một chiếc TV, mà toàn bộ sản nghiệp chắt chiu, từ ngàn đời đã bán cho kẻ khác, ngày mai sẽ bị “cướp” xe máy, ngày kia tới thửa vườn, rồi ngôi nhà...!

Thật sự Trung Cộng và bè lũ Việt gian Cộng Sản, rất đáng sợ, chúng có qúa nhiều mưu ma chước qủy, nhưng không có lương tâm, ngoài ra tôi cũng sợ luôn, ai đặt câu hỏi: “Liệu Trung Cộng, có đánh Việt Nam không?”

Thưa: Nó đánh làm gì, Hồ Chí Minh/Hồ Tập Chương và đảng CSVN, như những đứa bé không cha, không mẹ, được Trung Cộng cho bú mớm, nuôi lớn thành tay sai ngoan ngoãn, còn ai xứng đáng hơn bọn CSVN? Tại sao phải đánh? Trung Cộng chỉ “thu hồi” nước ta từng phần thôi, có thể lượt dẫn:
  1. Công hàm 1958 của Phạm Văn Đồng.
  2. Lấy Hoàng - Trường Sa.
  3. Bỏ tiền mua Tây Nguyên, qua hình thức khai thác bôxít
  4. Thuê đất đầu nguồn trồng rừng
  5. Mua đất lập phố, lập làng theo chiến thuật lấn chiếm “da beo.”
Trung Cộng hạ neo giàn khoan HD 981, và cho tàu tấn công Việt Nam, chỉ là một phép thử, trắc nghiệm độ tráo trở của CSVN, trong những cam kết ngầm: “Giữa hai đảng và hai chính phủ”, thăm dò dư luận thế giới. Còn nhân dân VN, không đáng kể, vì suốt 60 năm bị khủng bố, đến kiệt quệ tinh thần và khủng hoảng lãnh đạo, chiến dịch khủng bố, CSVN đều thủ tiêu những lãnh tụ đối lập, do đó qua nhiều thập niên các đảng phái bị mờ nhạt, không có một thành tựu nào đáng kể, và bị chia rẽ, rời rạc như thau cát, thành phần kế tục kể như số không.

Yếu điểm của mình như thế, đối diện một lúc với hai kẻ thù: Trung Cộng và Việt Cộng, mà cho rằng không đáng sợ, chắc không ổn. Ngặt một nỗi “đoàn kết” với Việt Cộng để đánh Trung Cộng, thì bài học “liên hiệp các đảng phái để chống Pháp” còn kia!.

Bài học trước của cha, anh đã đau, thế hệ chúng ta còn đau hơn gấp vạn lần, bởi lầm lẫn đi đoàn kết với bọn tôi tớ ngoan ngoãn của Tàu phù. Hậu quả tất yếu sẽ rũ tù, hoặc sẽ bị ám toán nơi góc xó nào heo hắt, “phước” lắm cũng thân tàn ma dại, vật vờ làm trò hề ngu ngu, cho thế gian cười!

Trung Cộng, Việt Cộng, đều là kẻ thù chung của dân tộc Việt Nam.

Ông Bút


Cách Mạng lật đổ đang chờ đảng Cộng sản Việt nam - Lê Nguyên

Cách Mạng lật đổ đang chờ đảng Cộng sản Việt nam

Lê Nguyên

Lý thuyết cộng sản đã phá sản, hệ thống tổ chức “xã hội chủ nghĩa” đã sụp đổ là sự thật lịch sử không thể chối cãi nhưng tàn dư cộng sản, những tên lãnh đạo của các nước cộng sản sống sót sau cơn bão cách mạng dân chủ quét tận sào huyệt sản sinh ra nhà nước xã hội chủ nghĩa hơn hai mươi năm về trước, vẫn ngoan cố không buông bỏ quyền lực nhà nước, vẫn giành độc quyền lãnh đạo kinh tế và xã hội. Ai cũng thấy, đảng cộng sản Việt Nam ngoan cố tham quyền cố vị, bày mưu tính kế bảo vệ độc quyền quyền lực chính trị, chống lại sự tiến bộ của loài người văn minh, dù phải muối mặt làm thân với kẻ thù giai cấp “bốc lột”, bọn tư bản “xấu xa”, làm hoà với các nhà nước dân chủ tư sản kẻ thù của nhà nước cộng sản xã hội chủ nghĩa để được truyền ống trợ sinh hầu tồn tại trong thế giới loài người văn minh.

Trong ý đồ xấu tham quyền cố vị, tham sinh uý tử, đảng cộng sản đã phát minh ra nhiều thủ đoạn để cứu nguy chế độ độc tài toàn trị bên bờ vực tan rã. Chẳng hạn như cộng sản Việt Nam hô hào đổi mới kinh tế với “đám chữ” kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa và Trung Cộng lập lờ đổi mới kinh tế với danh xưng kinh tế thị trường mang màu sắc trung Hoa. Thực chất đổi mới của Việt Cộng lẫn Trung Cộng cũng đều là đánh tráo khái niệm, là trở lại làm ăn theo kiểu cách kinh tế thị trường, xin xỏ buôn bán với các nước tư bản giàu có nhằm thu tóm quyền lợi kiếm được từ kinh tế thị trường hoang dã chia chát cho nhau để tiếp tục độc quyền chính trị thực hiện các chính sách bạo tàn độc ác, làm nghèo đất nước làm khổ nhân dân.

Mấy năm gần đây, kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa dần lộ rõ bản chất tiêu cực, nghĩa là thành quả kinh tế thị trường không đến tay người dân mà lọt vào túi tham không đáy của các quan chức cán bộ, đảng viên tay chân của băng đảng cộng sản. Chúng ngang nhiên ăn cắp của công, ăn cướp của dân trắng trợn trước sự nhắm mắt làm ngơ, đồng tình của đảng cộng sản, làm khoảng cách giàu nghèo ngày càng xa, bất công xã hội ngày càng đáng sợ hơn. Chúng phơi rõ bản chất chế độ độc tài toàn trị cộng sản dù hô hào, cải sửa áp dụng biện pháp nào đi nữa vẫn không thể đem đến “nước mạnh dân giàu, xã hội công bằng, dân chủ văn minh ”nên người dân bị cướp đất, cướp nhà, cướp đi quyền sống, quyền mưu cầu hạnh phúc, không còn chọn lựa nào khác là đứng lên chống lại áp bức bất công do chế độ độc tài độc ác cộng sản gây ra.

Đứng trước áp lực phản kháng ngày càng mạnh mẽ, táo bạo và dứt khoát của người dân bị trị, khiến giai thống trị cộng sản buộc phải thay đổi giả vờ để giảm áp lực của người dân lẫn các tổ chức quốc tế lên giai cấp cầm quyền cộng sản, qua việc hứa hẹn tuân thủ luật pháp quốc tế, bảo đảm nhân quyền cho người dân Việt Nam để được duyệt xét tham gia các tổ chức xã hôi, kinh tế, chính trị... của quốc tế.

Với các hứa hẹn miệng lẫn trên các văn bản ký kết tôn trọng chuẩn mực nhân quyền quốc tế, sửa đổi bổ xung một số điều luật theo yêu cầu quốc tế, chỉ là đối phó tình thế. Trong thực tế cộng sản Việt Nam không hề thực hiện hứa hẹn, cam kết quốc tế, ngay cả việc không thi hành đúng theo luật pháp do chúng làm ra lẫn các luật pháp quốc tế mà chúng trưng ra để thỏa mãn yêu cầu đòi hỏi nhằm nhận được trợ giúp viện trợ của các tổ chức quốc tế.

Ngày nay kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa không còn giá trị lợi dụng tuyên truyền được nữa, chúng lại tung ra chiêu trò mới với khẩu hiệu “chủ nghĩa xã hội thế kỷ 21” để tiếp tục bịp bợm người dân cũng như một bộ phận không nhỏ cán bộ đảng viên lung lay niềm tin, có dấu hiệu tự chuyển biến, tự chuyển hóa không còn mặn mà với con đường xã hội chủ nghĩa vì biết chủ nghĩa xã hội là dối trá hoang tưởng, là đường đi không đến. Thế nhưng không may cho đảng cộng sản Việt Nam là trong lúc “chủ nghĩa xã hội thế kỷ 21” được tuyên giáo mở loa đài ca tụng như là ngọn đuốc soi đường cho nhân loại trong thế kỷ 21, cũng chính là lúc “chủ nghĩa xã hội thế kỷ 21” ở nơi khai sinh ra nó không sống hùng, sống mạnh mà bắt đầu đổ bệnh liệt giường, có dấu hiệu bất trị, hết thuốc chữa chỉ chờ tắt thở đem chôn thôi.

Trước sự thật không thể chối bỏ là “chủ nghĩa xã hội chủ nghĩa thế kỷ 21” đã chìm dần vào con đường tự vỡ. Thế cho nên đám đầu sỏ tàn dư cộng sản Việt Nam không chấp nhận thực tế chủ nghĩa xã hội phải bị xóa sổ là sự thật không thể đảo ngược. Chúng ngoan cố không chịu buông bỏ độc quyền quyền lực, chúng chỉ đạo tuyên giáo trung ương nghiên cứu lý luận nhồi nhét vào đầu tay chân loa đài, văn nô bồi, tuyên truyền viên, dư luận viên, cò mồi viên... định hướng dư luận, thực hiện âm mưu chính trị lưu manh để tiếp tục lừa gạt dân tộc Việt Nam, dìm đất nước Việt Nam xuống vực sâu đói nghèo lạc hậu và chậm tiến.

Hiện nay, đảng cộng sản Việt Nam đang phát động phong trào làm sống lại chiêu bài “hoà hợp hoà giải dân tộc” một chiêu bài mà đảng cộng sản đã từng sử dụng và lừa gạt thành công trong quá khứ. Không cần phải nhắc lại ở đây vì có có rất nhiều người đưa ra dẫn chứng lẫn phân tích các âm mưu của đảng cộng sản giăng ra cho cái gọi là “hòa hợp hòa giải dân tộc”, kể từ khi đảng cộng sản sản sinh ra cụm từ hòa hợp hòa giải này.

Để có cơ sở vạch trần âm mưu “hòa hợp hoà giải” của đảng cộng sản chúng ta có thể tham khảo một số bài viết nằm trong âm mưu phát động chiến dịch “hòa hợp hòa giải” gồm các bài sau đây: ”... Phỏng vấn linh mục Nguyễn Công Danh về hòa hợp và đoàn kết dân tộc; Nhà báo hải ngoại với sự nghiệp hòa hợp hoà giải dân tộc; Hoà giải là một mệnh lệnh của cả dân tộc... Muốn hòa hợp dân tộc thì không nên đem cái tôi ra áp đặt; Chấp nhận cái khác biệt để hoà hợp hòa giải dân tộc; Nuôi thù hận, cản trở hòa hợp là có tội với tương lai...”(*)

Bên cạnh chiêu bài “hoà hợp hòa giải dân tộc”, tuyên giáo trung ương đảng nghiên cứu lý luận học tập đưa vào tuyên truyền định hướng dư luận về cái gọi là nhà nước dân chủ độc đảng sẽ “giống” như các nhà nước Singapore, Taiwan, South Korea đã thực hiện và thành công trong xây dựng, phát triển giúp cho nước họ cất cách bay lên ngang tầm với các nước dân chủ tiên tiến thời hiện đại. Thế nhưng tuyên giáo cộng sản chỉ nói một nửa sự thật về các nhà nước này. Theo như định hướng là các nước Sing, Đài, Hàn cũng độc tài, độc đảng sẽ giống như nhà nước mà đảng ta thực hiện “sắp tới đây”. Tuyên giáo cộng sản cũng không đá động gì đến thiết chế chính thể dân chủ là nền tảng, động lực đưa các nước này vươn lên trong thời gian tương đối ngắn sau hoang tàn đổ nát của chiến tranh.

Sự thật là trong thời chiến tranh lạnh giữa thế giới tự do với độc tài công sản, các nước Sing, Đài, Hàn cần có một số điều luật khắc khe, hạn chế quyền tự do cá nhân để ngăn chận làn sóng đỏ cộng sản xâm nhập phá hoại chương trình xây dựng, phát triển đất nước họ. Thời gian đó, các nước dân chủ Sing, Đài, Hàn chỉ có một đảng chính trị mạnh cầm quyền liên tục hàng chục năm không có đối thủ chính trị mạnh để cạnh tranh quyền lực nhà nước. Thế cho nên ngày nay đảng cộng sản Việt Nam cố tình đấu nhẹm sinh hoạt chính trị đa đảng và diễn giải sai lệch là các nước này độc tài độc đảng, vẫn dân chủ, vẫn làm cho nước mạnh dân giàu!

Thật ra là các nước Sing, Đài, Hàn không tổ chức nhà nước độc tài kiểu cộng sản, họ có thiết chế chính thể dân chủ, không bóp nghẹt các quyền tự do căn bản của người dân, họ không cấm người dân ra báo tư nhân, không cấm người dân thành lập hội đoàn, đoàn thể xã hội, các đảng phái chính trị tham gia đấu tranh với đảng cầm quyền, đấu tranh cho một xã hội công bằng, dân chủ văn minh... yếu tố hình thành động lực đấu tranh cho đất nước phát triển đúng hướng ý chí và nguyện vọng của toàn dân.

Giai đoạn hiện tại chủ nghĩa xã hội hay chủ nghĩa xã hội thế kỷ 21 đã tự vỡ và chiêu bài hoà hợp hoà giải chỉ là chiếc loa rè, không còn ăn khách nữa nên đảng cộng chuyển hướng dư luận về một nhà nước “độc tài độc đảng”, với luận điệu bịp bợm “độc đảng nhưng dân chủ” như Sing, Đài, Hàn theo chúng định hướng nhằm mục đích giúp đám tàn dư cộng sản, lãnh đạo đảng cộng sản tiếp tục độc quyền ngồi trên đầu trên cổ nhân dân Việt Nam, tàn phá đất nước Việt Nam.

Bổn phận của mọi người Việt Nam yêu nước đấu tranh cho một Việt Nam dân chủ, chúng ta cần phải lên tiếng để vạch trần âm mưu tuyên truyền láo khoét về xã hội chủ nghĩa thế kỷ 21, về hoà hợp hoà giải dân tộc, về một thể chế bịp bợm “dân chủ độc đảng”...

Không khó để chúng ta thấy, mọi giải pháp để củng cố độc quyền quyền lực cho đảng cộng sản hay biến đổi hình thái độc tài cộng sản sang bất cứ hình thức độc tài nào khác đều không phải là tương lai của Việt Nam. Tương lai của công bằng xã hội không nằm trên con đường xã hội chủ nghĩa hay hoà hợp hoà giải dân tộc nằm dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản và tương lai nhà nước độc đảng không thể hình thành được thiết chế dân chủ, nhà nước dân chủ. Tất cả thủ đoạn của đảng cộng sản đang mưu tính đều không phải là tương lai của Việt Nam, phải bị loại bỏ.

Mọi dự án chính trị hay toan tính chính trị nào cho tương lai Việt Nam đều không nằm trong độc tài độc đảng! Toan tính cho tương lai Việt Nam, điều kiện tiên quyết phải tập trung vào dân chủ, chỉ có nhà nước dân chủ, thiết chế chính thể dân chủ mới là tương lai của Việt Nam. Những diễn biến dân chủ khắp nơi trên thế giới từ ôn hòa đến bạo động xảy ra từng ngày và độc tài dù là độc tài nào đi chăng nữa vẫn không thể đảo ngược khát vọng dân chủ của nhân loại thời hiện đại. Việt Nam cũng không thể nằm ngoài trào lưu đó và đảng cộng sản Việt Nam phải thấy rằng chỉ có hai con đường cho việc thực hiện dân chủ cho Việt Nam: một là đảng cộng sản chủ động chuyển đổi trong hòa bình; hai là người dân đứng lên làm cách mạng lật đổ chế độ.

Có lẽ lãnh đạo cấp cao của đảng cộng sản cũng đã thấy bạo lực của đàn áp, tra tấn nhục hình đã không đè bẹp được quyền được sống, quyền tự do, quyền mưu cầu hạnh phúc của người dân trong thời đại toàn cầu, thời đại thông tin.

Hơn ai hết đảng cộng sản phải thấy rằng, với khủng bố đàn áp, dùi cui nhục hình gây chết người trên đường, trong trại tạm giam, tạm giữ ngày càng nhiều nhưng vẫn không dập tắt được làn sóng phẫn nộ của người dân. Người dân khắp Bắc, Trung, Nam đã đứng lên đấu tranh thách thức bạo quyền từ cá nhân đơn lẻ âm thầm đến vang dội khắp cả nước như Đoàn Văn Vươn, Đặng Ngọc Viết... Từ các nhóm dân oan nhỏ lẻ của mấy mươi tỉnh thành tập trung về Hà Nội, Sài Gòn đến chuyển biến sang tử thủ chống giải tỏa cưỡng chế của người nông dân Dương Nội, Hà Tỉnh, Ninh Thuận... và từ thụ động để yên cho lực lượng côn đồ còn đảng còn mình đánh đập khiêng vác như heo lúc ban đầu.

Giờ đây phản kháng bắt đầu leo thang, người dân đã biết dùng gạch đá chống lại lực lượng đàn áp. Những diễn tiến phản kháng của người dân từ gục đầu cam chịu đến kiên trì khiếu kiện đòi công lý cho gia đình mình năm này sang năm khác, chuyển sang việc sử dụng các biện pháp thô sơ “gạch, đá” chống lại lực lượng cưỡng cướp gia tài sự sản của họ. Thực tiễn cho chúng ta nghiệm ra rằng phản kháng bằng gạch đá, có khả năng chuyển sang bom xăng, vũ khí tự chế là rất gần và khi bạo loạn bom xăng, vũ khí tự chế nổ ra khắp nước thì chuyện gì xảy ra? Chắc chắn bạo lực cách mạng lật đổ sẽ tới, máu nguời dân sẽ tiếp tục đổ xuống cho khát vọng tự do dân chủ, cho quyền làm người của họ và cách mạng bạo lực lật đổ có tốt hơn là cách những người lãnh đạo nắm giữ quyền lực đảng cộng sản chủ động buông bỏ độc quyền lãnh đạo làm cuộc thay đổi thể chế chính trị trong hòa bình?

Bạo lực cách mạng lật đổ chế độ độc tài cộng sản đang diễn biến từng ngày và có diễn ra hay không? Tất cả còn chờ thái độ ngoan cố hay biết phục thiện, biết “gặp thời thế thế thời phải thế” của thiểu số lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam!

Lê Nguyên



MUỐN CHỐNG TRUNG CỘNG, HÃY DẸP VIỆT CỘNG! - Nguyễn Thiếu Nhẫn

MUỐN CHỐNG TRUNG CỘNG, HÃY DẸP VIỆT CỘNG!
Nguyễn Thiếu Nhẫn

“Hoàng đế Bắc Tống cảm thấy bất lực trước sự kiến lập triều Lý, bèn vẫn sắc phong Lý Công Uẩn làm Quận vương Giao Chỉ và Quân Tiết Độ Sứ Tỉnh Hải.

Triều Lý đến đời Lý Thánh Tông lên ngôi, đổi quốc hiệu thành “Đại Việt Nam”.

Nhưng triều Lý được đằng chân lân đằng đầu, không hề cảm ơn đội đức gì trước việc nhà Tống thụ phong, trái lại còn vì nhìn thấu được sự yếu ớt của Bắc Tống mà cử đại quân tấn quân xâm phạm vùng biên giới phía Nam của triều Tống. Vị quý tộc hết thời người dân tộc Choang là Nùng Trí Cao đã soái lãnh bách tính chống lại sự xâm lược của Giao Chỉ. Tuy nhiên chính quyền Bắc Tống không hề có sự chi viện gì, Nùng Trí Cao sau đó tự xưng Nhân Huệ hoàng đế, từ liên minh với Tống chuyển sang thành chống Tống, triều Tống cử Địch Thanh đi dẹp Nùng Trí Cao, tàn sát cư dân người Choang.

Vào năm Tống Thần Tông Hy Ninh, Giao Chỉ tập kết 10 vạn đại quân xâm lược Tống, tiến công vây chiếm vùng Quảng Tây ngày nay bằng cả đường thủy lẫn đường bộ. Đường thủy do Thái úy Lý Thường Kiệt thống lĩnh, từ Thủy An (Móng Cáy ngày nay) vượt biển đánh hai châu Khâm, Liêm (nay là Hợp Phố). Đường bộ do Tống Vị soái lĩnh từ hai trại Cơ Long Phế Thái Bình (nay là Làng Tè), Vĩnh Bình (nay là Ninh Bình) tiến chiếm Châu Ung (nay là Nam Ninh). Tri Châu Tô Giám cầm đầu dân binh giữ thành hơn 40 ngày cuối cùng địch không nổi. Quân Giao Chỉ phá thành xong, đã giết hơn 5,8 vạn cư dân nước ta…”.

Trích đoạn trên đây là từ phim “Lý Công Uẩn, Đường Đến Thăng Long” do Việt Nam và Trung Cộng hợp tác quay để trình chiếu trong lễ hội “Nghìn Năm Thăng Long” nhưng đã bị dư luận chống đối dữ dội.

Qua trích đoạn trên, cho thấy lịch sử hào hùng của ông cha ta đời trước. Chính điều đó lại càng chứng tỏ Đảng và Nhà Nước CSVN của thời kỳ gọi là “thời đại Hồ Chí Minh” rõ ràng là những kẻ “đi bằng đấu gối”.

Lúc nào nhà cầm quyền VC cũng khúm núm, quỵ lụy trước bọn giặc dữ TC nhưng lại vô cùng tàn ác với dân chúng của mình.

Điển hình, qua những cuộc xuống đường biểu tình chống lại việc TC cắt cáp tàu Bình Minh 2, Viking 2, cấm ngư dân VN đánh cá, bắt ngư dân VN và đòi tiền chuộc mạng, đảng CSVN, với sự “tiêu lòn” của “bọn trí thức đầu ruồi” ở trong nước đã hung bạo bẻ gãy các cuộc biểu tình, với mục đích dập tắt ngọn lửa đầu tranh của dân tộc để làm vừa lòng bọn quan thầy TC!

Ở hải ngoại, “bọn trí thức đuôi chồn” lại ra “thư ngỏ” xin xỏ hòa hợp hòa giải với nhà cầm quyền VC để gây hỏa mù trong dư luận.

Trong khi đó thì TC lại giở trò “vừa đánh trống, vừa ăn cướp”. Chúng cho báo chí TC viết bài kêu gọi với những lời sắt máu: “Hãy giết chết bọn giặc VN để làm vật tế cờ cho trận chiến Nam Sa”.

Trước khi các cuộc biểu tình của dân chúng VN xảy ra, báo chí TC đã lên tiếng trực tiếp hô hào tiêu diệt VN. Tờ Trung Quốc Binh Khí Đại Toàn đã viết như sau: “Quần đảo Nam Sa (VN gọi Trường Sa) vốn dĩ là chuỗi ngọc trai lấp lánh của đất mẹ Trung Hoa, nhưng lại bị nhiều kẻ trộm cắp, muốn chiếm đoạt, giành giật, việc này chỉ làm phân tán đi ánh hào quang của chuỗi ngọc trai mà thôi. Trong số các đảo bị các nước chiếm đoạt, bọn VN kiêu ngạo, vong ơn bội nghĩa đã ráo riết chiếm đóng quần đảo với số lượng nhiều nhất.

Nghĩ lại mà xem, VN vốn xưa là phiên thuộc của nước ta. Năm 1885 theo Thỏa ước Pháp - Thanh, VN đã bị nhượng lại cho Pháp, dần trở thành thuộc địa Pháp. Sau 2 cuộc chiến tranh, TQ đã giúp VN đánh đuổi thực dân Pháp và đế quốc Mỹ, hai miền Nam Bắc đã được thống nhất. Nhưng thật không ngờ bọn VN không những không biết ơn ta mà còn trái lại lấy oán báo ân, tự vỗ ngực xem mình là nước có tiềm lực quân sự lớn thứ ba thế giới, liên tiếp khiêu khích TQ. Mặc dù qua hai bài học, cuộc chiến tranh biên giới Trung - Việt và chiến tranh Bãi Đá Ngầm, nhưng VN vẫn không nhận ra được bài học, càng ra sức chiếm đoạt nhiều đảo hơn.

Do bọn VN bắt tay thi công trên đảo sớm nên có điều kiện chiếm cứ thuận lợi hơn, hơn nữa lại có nguồn nước ngọt nên bọn chúng có thể thi công trên đảo, xây dựng sân bay, kiến tạo hạ tầng kỹ thuật thông tin di động, di dân ra đảo, tổ chức du lịch quốc tế, thiết lập phân chia ranh giới hành chánh cấp huyện hòng vĩnh cửu hoá, thực tế hoá, quốc tế hoá, hợp pháp hoá hành vi bá chiếm. Tiếp theo đó các nước khác cũng lần lượt theo đuôi VN, như Philppine, Malaysia, Indonesia, Bruney xâu xé vùng biển Nam Sa của TQ, xây dựng căn cứ quân sự, khoan dầu mỏ. Tất cả bọn chúng coi TQ không ra gì.”

Đúng là miệng lưỡi của kẻ vừa ăn cướp, vừa la làng!

Với lời lẽ đầy thù hận, báo Binh Khí Đại Toàn hô hào tiêu diệt CSVN tận gốc rễ:

“Chúng ta phải thấy một thực tế rằng, mức độ xâm phạm của các nước có liên quan đối với sự lợi ích của nước ta là khác nhau, do điều kiện môi trường và địa vị quốc tế khác nhau đối với hoạt động quân sự của nước ta, vì vậy chúng ta cần phải có những cách đối xử khác nhau, giải quyết tốt những mâu thuẫn chủ yếu, thúc đẩy giải quyết những mâu thuẫn thứ yếu. Không còn nghi ngờ gì nữa, mục tiêu tấn công chủ yếu của chúng ta phải là VN.

Chúng ta có đầy đủ lý do để tấn công VN, Việt Nam cũng có đầy đủ điều kiện trở thành vật tế cờ của trận chiến thu hồi Nam Sa.”

Tiếp theo, tờ báo của “Anh Cả Đỏ TC” kể tội “Đàn Em Đỏ VN ” như sau:

“1. VN xâm chiếm nhiều đảo nhất, có nguy hại lớn nhất, hơn nữa có thái độ kiêu ngạo nhất, ảnh hưởng xấu nhất. Trước tiên ta thu hồi lại những đảo mà VN chiếm đóng là có thể thu hồi lại hầu hết các đảo bị chiếm đóng, khống chế được toàn bộ. Lấy gương xua đuổi thành công quân VN để răn đe các nước khác buộc chúng phải rút lui.

2. Trước đây VN đã nhất nhất thừa nhận Tây Sa và Nam Sa thuộc chủ quyền TQ. Những lần phát biểu của các quan chức, bản đồ quân sự, tài liệu địa lý đều là những bằng cớ xác thực, cho đến sau thống nhất đất nước thì VN có những thái độ bất thường, có yêu cầu về lãnh thổ lãnh hải đối với Tây Sa và Nam Sa. VN ngấm ngầm thọc lưng TQ, tiền hậu bất nhất, đã làm mất đi cái đạo nghĩa cơ bản, khiến quân đội chúng ta phải ra tay, với lý do đó để lấy lại những vùng biển đảo đã mất”.

Chưa hết! “Anh Cả Đỏ phương Bắc” còn hung hăng đòi “giết chết bọn giặc VN để làm lễ tế cờ” cho trận hải chiến Nam Sa, như sau: “Với ý đồ lấy phương thức hoà bình để giải quyết tranh chấp Nam Sa thì cuối cùng Nam Sa quần đảo ắt bị chia cắt. Tất cả những đảo bị chiếm giữ là do ban đầu lực lượng của nước ta không đủ, khi có đủ năng lực thì không cần phải do dự mà không quyết định, việc sử dụng vũ lực chắc chắn sẽ dẫn đến sự phản đối. Cùng năm đó, Anh ra sức tranh đoạt đảo Falklands cũng bị chỉ trích nhiều, nhưng khi đảo Falklands đã nằm trong tay nước Anh, ai có thể làm gì họ. Nếu VN nguyện làm đầu têu thì phải đánh cho chúng không kịp trở tay.

Hãy giết chết bọn giặc VN để làm vật tế cờ cho trận chiến Nam Sa”. (Bản dịch từ nguyên bản Hán văn của GS Vũ Cao Quận)

Với lời lẽ đầy thù hận, sắt máu trong bài báo cho thấy TC không chọn giải pháp giải quyết theo “phương thức hòa bình để giải quyết vụ tranh chấp Nam Sa”.

Trong khi đó thì Đảng và Nhà Nước CSVN lúc nào cũng đối xử với “Thiên triều” theo cái kiểu “gọi dạ, bảo vâng” một cách hết sức đốn mạt. Tên Tướng Nguyễn Chí Vịnh đã cúc cung vâng lệnh Thiên triều bằng những lời tuyên bố bằng mọi cách sẽ dẹp biểu tình để làm để là vừa lòng Hoàng đế Đại Hán tân thời.

Chưa bao giờ đất nước chúng ta có nguy cơ diệt vong như bây giờ.
oOo

Thái độ lập lờ, nước đôi cho thấy Đảng và Nhà Nước CSVN là những kẻ bán nước. Và bọn thực dân mới Trung Cộng là bọn giặc xâm lăng với sự thông đồng của bọn CSVN.

Hỡi toàn dân VN hãy đứng lên giật sập chế độ CSVN là bọn buôn dân, bán nước, để chống lại đại họa diệt vong mà bọn bá quyền TC và bọn tay sai VC đang cấu kết để biến VN thành thuộc địa như Tây Tạng, Nội Mông…

Nguyễn Thiếu Nhẫn




Cái chết của cộng sản Việt Nam - Nguyễn Phúc Liên

GIÀN KHOAN HD-981&CÁI CHẾT CỦA CSVN
TS Nguyễn Phúc Liên

Giàn khoan HD-981 là viên thuốc độc mà chính CSTQ nhét vào mồm CSVN để phải nuốt đi và chết. Cái Công Hàm mà Phạm Văn Đồng/Hồ Chí Minh ký bán nước cho Tầu để lấy súng đạn giết Dân Tộc Việt Nam nay đã được Tầu chế biến thành độc dược HD-981 thấm máu những những người Việt Nam vô tội đã chết vì Công Hàm ấy và được chính Tầu nhét vào mồm CSVN uống để những kẻ bán nước từ Hồ Chí Minh đến con cháu ngày nay phải chết.

TRỜI XANH CÓ MẮT và những kẻ gây nhân bán nước đang bị phạt với bản án “Trời không tha, Đất không dung”. Hai viễn tượng được đặt ra cho cái chết này của CSVN : (i) Cái chết tuyệt nọc độc ác của CSVN ! ; (ii) Những ai đang tìm cách cứu cái chết này ?

(i) Cái chết tuyệt nọc độc ác của CSVN !

Hồn thiêng của Tổ Tiên sống lại để thẳng tay trừng phạt những kẻ bán nước và Linh hồn những dân Việt vô tội phải chết oan uổng do tội ác chất chồng của CSVN đang hiện về và tuyên án: “MỘT CÁI CHẾT TUYỆT NỌC CSVN“. Đông lắm những linh hồn từ cuộc Cải Cách Điền Địa, từ Tết Mậu Thân 1968, từ những người vượt biên đang nằm đáy Biển Đông những năm 1975. Nhưng Linh hồn này đòi CÔNG LÝ.

90 triệu dân Việt còn đang sống trong nô lệ ngày nay đứng lên thi hành bản án mà Tổ Tiên ta tuyên phạt kẻ bán nước và những Linh hồn của những người chết oan uổng dưới tội ác của CSVN kéo dài những chục năm trường đang truyền lệnh cho 90 tiệu dân Việt phải nghiêm minh đòi hỏi CÔNG LÝ đối với những tên gay tội ác !

(ii) Những ai đang tìm cách cứu cái chết này ?

CSVN đã gây tội ác cho dân tộc qua những chục năm dài cho nhiều thế hệ. Cơ chế này còn tồn tại thì Xã hội tương lai còn bị tha hóa đến thác loạn và Kinh tế quốc dân còn bị phá sản. Do đó, vì tương lai thăng tiến Xã hội và phát triển Kinh tế quốc dân, nên phải chôn vùi hẳn cơ chế này đi.

Tuy nhiên đảng CSVN đang tìm đủ mọi cách để "chết đuối muốn cứu lấy bọt" bằng chiêu bài HÒA GIẢI HÒA HỢP. Một số những thành phần hoạt đầu chính trị cơ hội trong cũng như ngoài nước đang vận động ngay với những nước ngoài để cứu lấy cái bọt CSVN, nghĩa là chỉ nhằm "cải thiện" những chi tiết bên ngoài cho chế độ mà vẫn giữ lại cơ chế CSVN.

Hồ Chí Minh là tên tội đồ của dân tộc đầu tiên và mang nọc độc Cộng sản rải tràn lên Quê Hương Việt Nam. Phải chôn vùi hẳn cái nọc độc ấy. Chính vì vậy, những thành phần nào còn hoạt động để giữ lại một phần dù nhỏ của nọc độc ấy đều bị quần chúng Việt Nam coi là tòng phạm với tội ác CSVN.

Phòng bệnh hơn chữa bệnh, nên chúng tôi muốn nêu ra sau đây những trường hợp chúng ta phải đề phòng:
  • Những thành phần gọi là phản tỉnh tại quốc nội, nhưng vẫn còn ca tụng tên tội đồ Hồ Chí Minh hay vẫn còn dấu diếm giữ lại thẻ đảng. Họ có thể tùy cơ hội đứng ra chia phần bánh vẽ theo chiêu bài Hòa Giải Hòa Hợp.

  •  Những thành phần vì tranh chấp nhóm đảng hay địa vị tại trong nước mà đã bị CSVN nhốt tù, nay được thả ra và được CSVN cho ra nước ngoài hoạt động nhằm vận động Hòa Giải Hòa Hợp tại Hải ngoại. Càng nghi ngờ hơn nữa nếu những thành phần được CSVN cho ra nước ngoài mà còn ca tụng tên tội đồ Hô Chí Minh.

  • Những thành phần chính trị cơ hội, trước đây đã từng đấu tranh chống CSVN, nhưng nay vì ngửi hơi phần bánh vẽ, có thể lén lút hay công khai tuyên bố "đối thoại với CSVN" nhằm phục vụ cho chiêu bài Hòa Giải Hòa Hợp do CSVN, qua Nguyễn Thanh Sơn, đang được kêu gọi tại Hải ngoại. Chúng ta phải theo rõi tên Nguyễn Thanh sơn đi gặp những ai, những nhóm đảng nào để dễ nhận diện đám chầu rìa chính trị cho Hòa Giải Hòa Hợp.
Chúng ta mong muốn nước Việt Nam có Nhân quyền, nhưng không phải là Nhân quyền do CSVN ban phát. Chúng ta phân biệt:

*- CSVN có thể sử dụng Nhân quyền như sợi dây thun nhằm đổi chác quyền lợi vật chất cho đảng của họ.

*- Có những thành phần giữa chúng ta núp dưới chiêu bài đấu tranh cho Nhân quyền, nhưng với những tính toán địa vị cá nhân mà chỉ đi tới mức kiện toàn cho cơ chế CSVN, nghĩa là vẫn chấp nhận cơ chế CSVN tiếp tục tồn tại trên Quê Hương Việt Nam.

Tệ hại hơn cả là một số Phong trào Nhân quyền lợi dụng việc quen biết với những Dân biểu, Nghị sĩ nước ngoài để đấu tranh. Những Dân biểu, Nghị sĩ nước ngoài này chỉ đi tới mức đòi hỏi một số những thỏa mãn Nhân quyền co dãn như dây thun, nghĩa là không đi đến chỗ dứt bỏ hẳn cơ chế CSVN hiện hành.

Dân Việt tại Hải ngoại có thể nghi ngờ một số những Phong trào Nhân quyền này chỉ đi đến một số thỏa mãn do CSVN lừa đảo nhằm giữ lại cơ chế đầy tội ác từ bản chất. Những Phong trào Nhân quền cần phải MINH NHIÊN tạo được sự xác tín của quần chúng rằng mục đích tối hậu của tranh đấu Nhân quyền là đi đến CHÔN VÙI HẲN CƠ CHẾ CSVN. Khi nào quần chúng chưa thấy sự bầy tỏ MINH NHIÊN ấy, thì quần chúng vẫn có quyền nghi ngờ những hậu ý Hòa Giải Hòa Hợp, nghĩa là CSVN vẫn tồn tại.

Khi viết như trên, có ít người công kích rằng chúng tôi làm phân tán hàng ngũ chống Cộng. Chúng tôi xin trả lời rõ rệt rằng:

- Chính những phạm trù trừu tượng về Nhân quyền không phải là khí giới khả dĩ lật đổ một chế độ, mà ngược lại có thể trở thành những cái màng vải sơn phết đẹp đẽ che bọc cho những tính toán quyền lợi vật chất đen tôi, đôi khi mất công lý.

- Sự đoàn kết không đến từ cái màng vải bao bọc đẹp đẽ bề ngoài khi bên trong còn những ngờ vực tính toán lừa đảo, mà sự đoàn kết chính yếu đến từ việc làm cho người khác thấy MINH NHIÊN cái mục đích tối hậu không thể ngờ vực: DỨT BỎ HẲN CƠ CHẾ CSVN, chứ không thể chỉ sơn phết bề ngoài đánh lừa người khác mà giữ cái cơ chế đó lại.

Làm thế nào người khác tin rằng một người có thể dứt khoát đấu tranh CHÔN VÙI CƠ CHẾ CSVN mà đồng thời ca ngợi Hồ Chí Minh, một đại tội đồ của Dân Tộc.

Giáo sư Tiến sĩ Kinh tế Nguyễn Phúc Liên