Thursday, July 22, 2010

Đờm hay Đàm? - Trần Việt Trình

Trần Việt Trình

Đờm là các chất tiết ra từ hốc mũi tới phế nang và thải ra ngoài miệng. Đờm gồm các dịch tiết của khí phế quản, phế nang, họng, các xoang hàm trán, các hốc mũi. Bình thường ai cũng có các loại tiết dịch trên, nhưng không nhiều, cho nên hô hấp không bị cản trở, không ho và khạc đờm. Khối lượng tiết dịch đó vào khoảng 100ml/24 giờ, các tiết dịch đường hô hấp sẽ qua thực quản rồi đào thải theo đường tiêu hoá. Trong trường hợp bệnh, có tình trạng da tiết các dịch của đường hô hấp, ngoài ra có thể còn các chất khác không gặp trong điều kiện bình thường như: máu, mủ, giả mạc, bã đậu. Các chất trên cản trở đường hô hấp, gây phản xạ ho và được tống ra ngoài, gọi là đờm. Đờm là hậu quả của nhiều nguyên nhân gây bệnh trên đường hô hấp. Tuy nhiên, trong nhiều trường hợp, những xét nghiệm đờm về mặt cơ thể bệnh, vi khuẩn, và ngay cả hình thái của đờm cũng giúp ta chẩn đoán bệnh. Cần thiết lấy đờm để xét nghiệm tìm nguyên nhân bệnh và cũng để theo dõi tiến triển của bệnh. Khi đường hô hấp có bệnh hoặc vào các thời kỳ khác nhau của bệnh, đờm sẽ thay đổi cả về số lượng, màu sắc, độ đặc loãng và mùi vị. Nếu quan sát kỹ sự thay đổi đó, ta có thể nhận biết được bệnh.

Đờm còn gọi là Đàm. Đờm và Đàm giống nhau. “Mr Dam” là sản phẩm của Nghị Quyết 36 của CSVN, “khạc” từ trong nước bắn qua tới Mỹ tới Úc hòng làm nhiễm trùng và lây lan cho người Việt Tự Do Tỵ Nạn Cộng Sản sinh sống ở hải ngoại. Nghị Quyết 36 nhắm phá hoại cộng đồng người Việt hải ngoại dưới nhiều hình thức. Trong lãnh vực văn hóa, CSVN tiếp tục đưa nghệ sĩ từ trong nước ra ngoài trình diễn nhằm nhập nhằng xóa mờ lằn ranh giữa trong và ngoài nước, cũng như gây chia rẽ trong nội bộ cộng đồng người Việt hải ngoại. Đã có nhiều show được đưa ra nước ngoài trình diễn dưới sự chỉ đạo trực tiếp của đoàn TNCS như báo Thanh Niên với show “Duyên dáng Việt Nam” hay những show riêng lẻ của tư nhân cũng đã được sự giúp đỡ trực tiếp của sở Thông tin Văn Hoá CSVN. Tưởng cần nên biết, CSVN đã chỉ thị rõ ràng cho các Bộ, Sở phải “thực hiện trợ giá đối với cước vận chuyển phim ảnh, sách báo, văn hóa phẩm..., giá vé máy bay cho các đoàn nghệ thuật ở trong nước đi biểu diễn phục vụ cộng đồng người VN ở nước ngoài. Mức trợ giá bằng 50% tổng số giá cước vận chuyển, giá vé máy bay thực tế thanh toán với các đơn vị vận tải. Các đoàn nghệ thuật đi biểu diễn phục vụ cộng đồng người VN ở nước ngoài phải được Bộ Văn Hóa Thông Tin hoặc Bộ Ngoại Giao giới thiệu”. Do vậy, những buổi trình diễn có ca sĩ từ VN qua hẳn phải nằm trong chính sách chung của CSVN, chứ không “vô hại và thuần túy thương mại” như những bầu show thường rêu rao để minh oan.

Chuyến lưu diễn vừa qua ở Mỹ và sắp tới ở Úc của “Mr Đờm” là một kế hoạch khác thâm nhập văn hoá vận, gây xáo trộn cộng đồng người Việt hải ngoại và thách thức với thành trì chống văn hoá vận CS mà Cộng đồng người Việt tỵ nạn đã theo đuổi từ bấy lâu nay.

Những ngày qua “Mr Đờm” đã đi quanh các tiểu bang của Mỹ, từ Dallas, Atlanta, qua Seattle, Bắc Cali và Nam Cali, đâu đâu cũng đều gặp phải biểu tình đông đảo, chống đối mạnh mẽ và triệt để tẩy chay của đồng bào VN tỵ nạn Cộng sản. Việc Lý Tống xịt hơi cay vào mặt “Mr Đờm” ở Santa Clara Convention Center vào ngày 18 tháng 7 vừa qua là một hành động ngoạn mục, một cái tát vào Nghị Quyết 36 và chính quyền CSVN, tác động nhiều mặt và đã dấy lên một ngọn lửa, dấy lên một tinh thần chống đối mạnh mẽ.

“Mr Đờm” cùng một đoàn văn công hùng hậu sẽ có mặt ở Melbourne Úc Châu vào ngày 8 tháng 8 tới đây. Lại đến phiên đồng bào Melbourne tỏ khí thế chính trị đánh vào mặt trận thứ hai mà CSVN sẽ mở ra và chiến trường mà họ đã chọn. Có ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra? Sức mạnh của hàng ngàn người, hàng ngàn lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, hàng trăm biểu ngữ, là tiềm lực của một quan điểm dân tộc duy nhất trong hai chử Tự Do.

Đờm hay Đàm gì cũng vậy. Khi đường hô hấp có bệnh hoặc vào các thời kỳ khác nhau của bệnh, đờm sẽ thay đổi cả về số lượng, màu sắc, độ đặc loãng và mùi vị. Nếu quan sát kỹ sự thay đổi đó, ta có thể nhận biết được bệnh.

Trần Việt Trình
(Viết ngày 16 tháng 3 năm 2009. Viết lại ngày 22 tháng 7 năm 2010)


Hundreds flood courtroom in support of Vietnamese activist Ly Tong - Denis C. Theriault

By Denis C. Theriault
dtheriault@mercurynews.com

Wednesday's first court appearance for "freedom fighter" Ly Tong — accused of dressing like an old woman so he could pepper-spray a Vietnamese pop star during a concert last weekend in Santa Clara — lasted barely a few minutes.

But it was enough of a display to bring out hundreds of Tong's supporters, who spilled from a San Jose courtroom into the hallways and later to a rally outside. The crowd briefly turned a routine afternoon parade of criminal defendants into a tense spectacle that's drawing interest from around the world.

The lucky dozens who made it inside saw the Santa Clara District Attorney's Office formally charge Tong, 61, with four felony counts, including burglary and the unauthorized use of a tear gas, and one misdemeanor — resisting arrest in connection with Sunday's attack.

His bail also was increased from $52,000 to $100,000, with a hearing on whether to lower that amount set for Friday morning. Tong faces as many as five years in prison if convicted of all charges, or he could receive a penalty as light as probation.

Given the crowds that poured in nearly two hours before Tong's brief appearance, extra deputies were on hand to quell any outbursts in the courtroom, said Amy Cornell, a spokeswoman for the district attorney's office. Not that they were necessarily needed.

"Everybody was very quiet and respectful," Cornell said.

Tong, a devout anti-communist who once hijacked a passenger jet
Advertisement
to drop leaflets over Vietnam, is seen by some in his community as a folk hero for his jousts with that country's leaders. Locally, he earned fame for a 2008 hunger strike that helped spur San Jose officials into letting a retail district be called "Little Saigon."

On Sunday night, Santa Clara police say, Tong showed up in a dress and wig to see Dam Vinh Hung sing. Near the end of the concert, Tong approached the stage with a flower for Hung, only to fire pepper spray at him instead. The attack, which left no one seriously injured, was captured on video.

Hung, touring North America, is among Vietnam's most popular artists, but he's also a divisive figure among those who see him as a front for his communist government. Hung's concerts have attracted hundreds of protesters, many of whom are now rallying in support of Tong.

Tam Nguyen, one of Tong's attorneys, said supporters are hoping to bail him out by Friday so he can attend protests outside Hung's next show, scheduled for Saturday in Anaheim. Nguyen said Tong is proud that he ambushed Hung and that the choice of pepper-spray — typically used in self-defense — was purposeful.

"We are being attacked by an invasion of communist propaganda," Nguyen said. And Tong "felt threatened."

Source: http://www.mercurynews.com/top-stories/ci_15571322

Trộm thưa Chủ nhà - Đinh Lâm Thanh

Đinh Lâm Thanh

Chuyện ‘trộm thưa chủ nhà’ nghe thật lạ tai tại các xứ Âu-Mỹ ! Nhưng sự việc sẽ xảy ra bởi đám nô bộc con cháu những tên gốc hoạn lợn, cạo mủ cao su và những thằng con lai rổng ruột, đầu ‘hột mít’. Chúng nghe lời bọn ‘buôn lậu và bán visa’ xúi dại rồi hăm he vác đơn đi kiện cộng đồng người Việt quốc gia ở những nơi chúng đến làm ăn !

Tên việt cộng con Đàm Vĩnh Hưng khi xin chiếu khán vào Mỹ cũng như làm thủ tục quan thuế lúc xuống máy bay thì chắc chắn hắn khai rằng đi du lịch, mang theo trên người chỉ có ‘răng và d..’ mà thôi. Nhưng trong mấy tháng được phép tạm trú du lịch, tên nầy trình diễn nhiều nơi và đã thu được một số thù lao lớn bằng tiền mặt.

Một tên việt cộng con khai man đi du lịch, nhưng qua Âu-Mỹ đi làm lậu thì xem như một thằng ăm trộm (thuế) đối với chính quyền sở tại. Thân phận làm chui mà còn lớn tiếng phách lối thách thức cộng đồng thì các cộng đồng phải ra tay cho những tên việt cộng con cũng như bọn ‘buôn lậu và bán visa’ phải sáng mắt ra. Những cộng đồng địa phương nên thu thập tài liệu và cung cấp cho các Sở Thuế để nơi đây theo dõi và kiểm soát khi tên việt cộng con lên máy bay trở về lại Việt Nam. Trường hợp nó ôm tiền về hoặc chuyển tiền lại cho bà con dòng họ hay nạp cho bọn ‘buôn lậu và bán visa’ thì sẽ xảy ra chuyện với quan thuế theo luật định. Đây là cơ hội để chuyện ăn trộm (thuế) của thằng việt cộng con đổ bể tùm lum ra thì mặc sức mà cười !

Đồng bọn của đám văn công đỏ mặt tại các thành phố lớn từ Mỹ, Âu sang đến Úc mà năng nổ nhất là đám con lai đen - chúng móc nối kiếm tiền từ xứ nầy qua xứ khác – là thành phần trốn thuế và làm ăn phi pháp. Đây là cơ hội hiếm có, cộng đồng chỉ cần dùng một chiêu và sẽ hạ được ba tên trộm (ăn cắp thuế chính phủ): Bọn văn công đỏ, đám bầu show và thành phần ‘buôn lậu bán visa’ khi chúng đưa bọn văn công, nghệ sĩ, đàn bàn con gái ra nước ngoài trình diễn ca nhạc kịch, nghệ thuật cũng như tổ chức trình diễn áo dài, thi hoa hậu là một hình thức dùng hình dáng phụ nữ để ‘câu’ người Việt hải ngoại.

Nghe chuyện ‘con kiến đi kiện củ khoai’ ai cũng nực cười, tội của các thành phần trên rành rành như vậy mà luôn luôn to mồm hăm dọa theo lối ăn nói ngược ngạo của lũ vẹm ! Vậy, muốn kiện thì cứ kiện cho chúng mầy chết chùm với nhau một lượt.

Kết luận: Để chuẩn bị cho việc thưa kiện của tên việt cộng con cũng như đồng bọn, các cộng đồng nên chú ý các điểm sau:

- Liên lạc với các cá nhân hoặc văn phòng khai thuế để tìm hiểu những lời khai lợi tức hằng năm của các đám bầu show, chúng lãnh trợ cấp để sống hay sống vào tiền lời và chúng có khai đầy đủ của những lần tổ chức nhạc hội hay không ?

- Trường hợp các văn phòng khai thuế bao che ăn chia thì cộng đồng nên nhờ các vị làm việc trong các sở thuế thành phố, quận hạt hoặc tiểu bang để khai thác những hồ sơ trốn thuế hoặc lợi dụng tình trạng điên khùng bệnh hoạn để hưởng trợ cấp của bọn nầy. Chúng tôi cam đoan, một khi chính phủ nhúng tay vào việc thuế và trợ cấp của những người làm biếng vô liêm sỉ thì chắc chắn sẽ tìm ra những điều rất thú vị !!!

- Cung cấp cho sở thuế của chính quyền địa phương cũng như FBI những dữ kiện thu nhận được về việc trốn thuế, buôn bán cần sa ma túy, chuyển tiền lậu hay bất cứ những chuyện làm ăn phi pháp của các bầu show, các cơ sở kinh tài có liên hệ đến hoạt động tình báo và gián điệp.

Đã đánh thì phải dứt khoát đánh một lần đến nơi đến chốn. Và có bứng được gốc đám bầu show thì việt cộng đỏ trong nước không còn đất để mang những cái loa tuyên truyền ra quấy rối nữa.

Nói là làm !

Đinh Lâm Thanh
20.7.2010


Wednesday, July 21, 2010

Thông Cáo Báo Chí của VP Luật Sư Nguyễn Tâm đại diện cho chiến sĩ Lý Tống

    PRESS RELEASE
BẢN THÔNG TIN BÁO CHÍ
    July 19, 2010
    Contact: LS. Nguyễn Tâm: 408-993-1551
“Phải nhân lên một ngàn lần độ cay, thì văn công VC mới nếm được cái cay đắng của người tị nạn CS. Phải nhân lên một triệu lần nước mắt, thì vẫn chưa hết khóc cho bao nhiêu triệu oan linh đồng bào hai miền Nam Bắc, nạn nhân CSVN từ mấy chục năm qua, rồi đến lúc họ phải liều chết vượt biên bỏ nước ra đi để tìm tự do. Thế mà văn công CSVN cùng với một vài thiểu số tay sai, tham vàng bỏ nghĩa, đã tiếp tay cho chúng để tuyên truyền tấn công vào cộng đồng tị nạn hải ngọai qua hình thức văn nghệ ca hát. Vì thế, tôi, Lý Tống, từ chối đóng tiền thế chân tại ngọai, sẽ ở trong tù để thể hiện ý chí đấu tranh, và sẽ dùng diễn đàn tòa án để nêu cao chính nghĩa quốc gia và cầu nguyện cho các oan hồn nạn nhân CS được siêu thoát.”

Anh Hùng Ó Đen Lý Tống đã trả lời và giải thích như trên khi ông từ chối đề nghị của LS. Michael Lưu chuyển lời của một số vị mạnh thường quân đã gom góp đủ tiền thế chân tại ngoại cho ông vào sáng thứ Hai ngày 19 tháng 7, 2010 tại phòng giam trên đường Hedding, thành phố San Jose.

Tiền thế chân được ấn định là $52,000 và Lý Tống đã bị nghi án với 6 tội danh gồm: Đột nhập; Kháng cự; Xóa mã số; Xịt hơi cay; Mang hơi cay; và Tấn công.

Xuất phát từ một hành động duy nhất mà cảnh sát lại ghi đến 6 tội danh.

“Đây chẳng qua là một kỹ thuật nghề nghiệp của cảnh sát mà họ thường dùng, tức là có ít xít ra nhiều, mục đích chẳng qua là để áp đảo tinh thần nghi can, mong rằng được trúng kế để nghi can sẽ giàn xếp thương lượng nhận đại một hai tội gì đó cho xong chuyện.” Đó là lời giải thích của LS. Nguyễn Tâm, đồng luật sư biện hộ cho anh Lý Tống cùng với LS. Michael Lưu.

LS. Nguyễn Tâm giải thích tiếp: “Nhưng họ đã lầm khi họ không biết Lý Tống là ai. Kể cả BTC và những cá nhân nào đó đã làm áp lực cho cảnh sát để buộc tội anh Lý Tống nặng nề như thế, vì tôi hình dung trong vài tháng tới, khi anh Lý Tống ra tòa bào chữa, thì tôi sẽ mong gặp đối mặt trực tiếp với những người tự nhận là nạn nhân của vụ đấu tranh nầy, để xem họ ăn nói làm sao.”

Mọi việc xảy ra liên quan đến sự kiện anh Lý Tống đã hóa trang và chống đối buổi trình diễn của Đàm Vĩnh Hưng, vốn đã bị đồng bào tị nạn hải ngoại phản đối khắp nơi, vào tối chủ nhật ngày 18-7-2010 tại thính đường Santa Clara Convention Theater.

Phiên tòa đầu tiên nhằm xin giảm tiền thế chân (Bail Hearing) được ghi là lúc 1:30 chiều thứ Tư ngày 21-7-2010 tại tòa số 23 (tầng basement), Hall of Justice, 190 W. Hedding St , San Jose . Nhưng có lẽ sẽ dời qua thứ Năm vì tòa án đóng cửa vào thứ Tư do thiếu hụt ngân sách.

Nhằm mục đích xin giảm tiền thế chân cho Lý Tống, xin qúy đồng hương ký tên vào thỉnh nguyện thư (đính kèm) và fax & email gấp về cho LS Tâm để kịp nộp khi phiên tòa khai mạc, và xin mời bà con tham dự đông đủ phiên tòa.

FAX: 408-993-0527 – hoặc
email: LSNGUYENTAM@YAHOO.COM

PETITION TO REDUCE BAIL FOR OUR HERO LY TONG
    To The Honorable Judge Santa Clara Superior Court
    Hall of Justice – 190 W. Hedding Street
    San Jose , CA 95110
    RE: TONG LY
    Booking No: 10038315
Dear Judge:

The man appears in front of you today is no ordinary criminal suspect. He is not just anybody. He is the world renowned “LY TONG,” the one and only hero-activist who was featured in Reader Digest after he walked 1,400 miles to escape from Vietnam in search of freedom.
Ly Tong is not only our hero, but the hero for the just cause of Liberty , Freedom, and Democracy for millions of people who have no voice and are now languishing in the immense prison of communism in Vietnam.

On Sunday July 18, 2010, Mr. Ly Tong went to the Santa Clara Convention Theater to protest a well-known communist agent who tried to infiltrate into our community under the disguise of music and entertainment. What Ly Tong did was not a criminal act but a political protest.

Mr. Ly Tong is not a common criminal but a political activist. He sacrifices himself for other people, and for good cause that we all admire.

Most importantly, Mr. Ly Tong is not a flight risk. He never walks away from his responsibility just as he never walks away from his people.

On the other hand, he will stand up straight, as he always did, to confront the challenge, and will speak out to clear his name, and in the same breadth, to continue his fight for the just cause, the good cause that he has started when he set foot on the famous 1,400 mile journey to freedom many years ago, but he has yet to finish.

I provide my name, address and contact number as but one of many guarrantors, among my compatriots, to vouch for Ly Tong, and to support him all the way, and will be with him on his day in court at trial if necess.

For the reasons above, I request the court to grant Mr. Ly Tong release on his own cognizance, or in the alternative, to reduce his bail to a nominally reasonable amount.

With deepest gratitude and respect,
    x___________ _________ _________ ___

    Name:_______ _________ _________ ___
    Tel: ____________ _________ ________

    ADDR:_______ _________ _________ _________ __

Anh Thư Lý Tống đi coi hát Đàm Vĩnh Hưng ở Santa Clara Convention Center, San Jose





Lý Tống ngồi trong Hội trường Santa Clara Convention Center chờ giờ khai mạc



Tuesday, July 20, 2010

Chống văn công? - Huy Phương

Huy Phương

Việt Cộng xem những người trình diễn văn nghệ như những người thợ không hơn không kém. Thợ hát, thợ đàn, thợ múa tập họp thành những toán văn công, được điều động làm việc theo chỉ thị và đường lối của đảng, để hoặc là tuyên vận, hoặc để giải trí cho đám đông. Vì vậy chúng ta cũng quen gọi những người này là văn công. Văn công phải được huấn luyện tư tưởng chính trị, có lý lịch, có lập trường, được nuôi dưỡng và nhận công tác theo nhu cầu của từng chiến dịch. Ngày nay văn công được đưa ra nước ngoài trình diễn dưới visa du lịch, dù là dưới hình thức kiếm ăn riêng của cá nhân, do nhu cầu hay được sự cho phép của các cơ quan trách nhiệm trong nước, do đường lối của đảng đều có lợi cho chế độ. Dù những ca sĩ này không hát những bài ca tụng bác hay đảng như hồi chiến tranh “chống Mỹ” hay lúc mới vào Saigon, nhưng những khuôn mặt này vẫn tượng trưng một đám ca hát đang được trọng dụng của chế độ hiện nay ở Saigon.

Chúng ta cũng không thể xem những khuôn mặt này chỉ là cá nhân, “đồng bào” ruột thịt không liên quan gì với chế độ Cộng Sản, nên sẵn sàng giang tay đón nhận. Việc cấm cửa những thể thao gia, nghệ sĩ của một quốc gia khác đến trình diễn là một sự cấm vận, trừng phạt kinh tế đối với một quốc gia thù nghịch. Ca sĩ trong nước không sang Mỹ, Úc hay Canada để trình diễn cho dân bản xứ các nước này xem, mà là cho những người Việt Nam di dân, trong nước “dốt chữ” gọi là Việt kiều, đa số là những người tỵ nạn Cộng Sản đã bỏ nước ra đi vì chế độ Cộng Sản. Vậy chuyện “trừng phạt” này không phải là không hợp lý. Chúng ta không có chính phủ hay đường lối để đối phó, mặc nhiên chấp nhận sự tự do hỗn tạp, tùy tiện, mở cửa cho những “văn công” được gởi đi từ trong nước.

Câu hỏi của chúng ta là có phải tất cả ca nhạc sĩ hiện nay của chúng ta tại hải ngoại đều có cơ hội đồng đều để về trình diễn ở Việt Nam không, hay phải qua những giai đoạn sát hạch về đường lối chính trị, và mỉa mai thay, cả tài năng trước một ban giám khảo như theo tiết lộ của một vài ca sĩ đã xin về nước trình diễn trước đây? Những nghệ sĩ này trước đây đã được cộng đồng hải ngoại nuôi sống từ khi đặt chân đến Mỹ, nay về nước gặp gỡ giới báo chí, trở thành những kẻ cơ hội, ca tụng chế độ đương thời, nói xấu hải ngoại coi mình như “con không cha”, nay về nhận bố đẻ Cộng Sản ở Saigon, khi trở lại đây vẫn được khán giả đồng bào chấp nhận. Bây giờ chúng lại đứng trên sân khấu hải ngoại, cười khẩy vào mặt chúng ta.

Nghệ sĩ trong nước ra trình diễn trước hết là cạnh tranh với ca sĩ hải ngoại, vì mỗi nghệ sĩ đều có sân chơi riêng của mình. Xin dành cho những ca sĩ đã cùng hoàn cảnh sống chết với chúng ta chứ không phải tất cả đều “cá mè một lứa”. Cách đây vài năm những ca sĩ trong nước ra hải ngoại trình diễn đều gặp nhiều sự phản đối, dai dẳng nhất là trường hợp Bằng Kiều, cho đến lúc Bằng Kiều “xin nhận nơi này làm quê hương”. Không phải những giới chức trách nhiệm về vấn để đưa ca sĩ ra nước ngoài lưu diễn không biết đến việc này, nên họ dùng kế hoạch “tằm ăn dâu” hay “vết dầu loang”. Trước tiên “những ông bầu” cho thử nghiệm bằng cách chỉ để các ca sĩ này chỉ hát thuần túy ở những sòng bài, xen lẫn với những ca sĩ hải ngoại. Khi thấy không có sự phản đối của người nước ngoài, trái lại còn được báo chí, truyền thông quảng cáo, phỏng vấn, các ca sĩ này bắt đầu hiện diện trong những show hát tại các thành phố lớn có nhiều người Việt, bước tiếp theo là tổ chức những buổi trình diễn toàn là những ca sĩ từ trong nước ra. Vì hải ngoại vẫn mua vé đi xem, một số người muốn đổi món ăn, thiếu ý thức chính trị, nên có lúc báo chí trong nước đã loan tin con số thù lao của một hai ca sĩ ra hải ngoại đã lên đến con số $10,000.00 đô la, số tiền mà ca sĩ hạng nhất ở đây cũng không bao giờ với đến.

Trong chủ trương đem văn hóa thâm nhập cộng đồng người Việt ở hải ngoại, trước đây, Cộng Sản đã tổ chức những chuyến lưu diễn “Duyên Dáng Việt Nam” quy mô và tốn kém, nhưng không có kết quả vì sự chống đối của đồng bào hải ngoại, Cộng Sản xoay qua chiến thuật đánh du kích bằng cách gởi đi những ca sĩ được nuôi dưỡng và ưu đãi từ trong nước, với tính cách cá nhân đi du lịch ra nước ngoài để tránh danh nghĩa là do các cơ quan trong nước tổ chức. Một nguồn tin từ cơ quan thuế vụ Hoa Kỳ cho biết các nghệ sĩ ngoại quốc đến trình diễn tại Hoa Kỳ phải thông báo cho cơ quan IRS ít nhất là 30 ngày trước khi lưu diễn và ký thỏa thuận CWA (Central Withholding Agreement) để tránh lỗi lầm không đóng thuế. Sở thuế Hoa Kỳ hiện nay để ý rất kỹ về các cuộc lưu diễn của các nghệ sĩ ngoại quốc, nhất là ở đây lại dưới visa du lịch, vì nhiều năm qua Hoa Kỳ đã thất thu trong các trường hợp này. Các ca sĩ Việt Nam ra kiếm ăn ở ngoại quốc rồi đây sẽ sợ sự thăm hỏi của sở thuế hơn là sợ bị biểu tình phản đối.

Hiện nay có nhiều tổ chức chính trị tại hải ngoại đã hô hào biểu tình “chống văn công”, nghĩa là chống những ca sĩ “con cưng” của chế độ trong nước ra trình diễn. Những cuộc biểu tình này nhiều lúc cũng khiến cho buổi trình diễn phải dẹp bỏ, nhưng cũng đôi lúc, “trong vỗ tay, ngoài la hét”, ai mua vé đi xem thì cứ việc đi xem, ai biểu tình phản đối thì cứ biểu tình, vì người biểu tình không được vào rạp để bị kết tội phá rối và ông bà bầu, ca nhạc sĩ thì được nhân viên an ninh hoặc cảnh sát bảo vệ chặt chẽ.

Cũng có những cuộc biểu tình nhắm sai mục đích hay thiếu cơ sở không được nhiều người hưởng ứng như cuộc biểu tình chỉ vì một cái khuy nịt có hình ngôi sao trắng chỉ thấy in trên poster, cuộc biểu tình chống một trung tâm ca nhạc chỉ vì ngày trình diễn có xa gần với ngày sinh của Hồ Chí Minh (thì đã sao?) Chúng ta đã từng phung phí, tiêu hao quá nhiều năng lực không đúng chỗ, đúng lúc.

Chúng ta buồn vì cứ nghĩ có khi con trẻ ngồi xem trong rạp mà cha mẹ già đứng ở ngoài biểu tình. Các bậc cha mẹ đã giáo dục được con trẻ chưa? Các đoàn thể đã giáo dục được quần chúng chưa? Cộng đồng hải ngoại đã đoàn kết chưa? Lại còn những con cái của những cựu tù nhân chính trị, quên quá khứ của cha ông, chấp nhận ca hát bên các ca sĩ do Cộng Sản đưa ra nước ngoài, chỉ vì mùi thơm của đồng đô la, thật đáng xấu hổ. Nhiều ca sĩ hải ngoại đã có lập trường trước đây, không muốn hay không được về Việt Nam trình diễn, nay trước luật đào thải và thị hiếu của quần chúng cũng đành đứng chung sân khấu với những “văn công”, mà không hề thấy hổ thẹn.

Ba mươi lăm năm rồi, Cộng Sản chưa thao túng hay chưa có khả năng khống chế sân chơi hải ngoại vì chúng ta tuy không có chính phủ, không có quân đội, không có công an trấn áp, không có một tổ chức đại diện duy nhất, nhưng còn giữ vững được tinh thần của những người đã bỏ đất nước ra đi vì chế độ Cộng Sản đương thời. Nhờ tinh thần đó, mà hôm nay, Cộng Sản Việt Nam mặc dầu có tòa đại sứ, lãnh sự trên đất Mỹ nhưng chưa treo nổi một lá cờ trong khu phố của cộng đồng người Việt hải ngoại. Tuy vậy trên mặt trận văn hóa, sản phẩm băng nhạc, báo chí, phim ảnh và nhất là ca sĩ trong nước ồ ạt tuôn ra nước ngoài, đến những địa điểm từng hãnh diện mang danh là thủ đô chính trị, thủ đô tỵ nạn. Lý do là vì cộng đồng người Việt của chúng ta chưa đoàn kết đúng mức, chưa một lòng, chưa nhìn rõ lại mình, nên mãi vẫn còn có cảnh “trống đánh xuôi kèn thổi ngược.”

Muốn loại bỏ ảnh hưởng nghị quyết 36 của Cộng Sản trong công tác văn hóa tư tưởng, hải ngoại có một kho vũ khí tuyệt đối, khá lớn mà không chịu sử dụng. Vũ khí đó là đồng đô la. Trong nước đang cần đô la, chúng ta lại tiếp tế đô la cho trong nước. Các ca sĩ trong nước ra hải ngoại cần đô la chúng ta lại xếp hàng mua vé đi xem. Hải ngoại phải biết nói không và quyết định “không”: đó là không mua vé các buổi trình diễn có văn công, đại lý nhà buôn không nhận bán vé, báo chí truyền hình không chạy quảng cáo thì ca sĩ trong nước không còn đất dụng võ.

Khi hải ngoại chúng ta đồng tình nói được chữ “không”, trong rạp hát vắng người xem thì ngoài rạp không cần phải giăng cờ treo biểu ngữ, hay chịu mưa, dang nắng đi biểu tình nữa.

Huy Phương

Một gương sáng cho Người Việt Hải Ngoại và quốc nội



Lý Tống đã giải thích và trả lời

Phải nhân lên một ngàn lần độ cay, thì văn công VC mới nếm được cái cay đắng của người tỵ nạn CS.

Phải nhân lên một triệu lần nước
mắt, thì vẫn chưa hết khóc cho bao nhiêu triệu oan linh đồng bào hai miền Nam Bắc, nạn nhân CSVN từ mấy chục năm qua, rồi đến lúc họ phải liều chết vượt biên bỏ nước ra đi để tìm tự do.

Thế mà văn công
CSVN cùng với một vài thiểu số tay sai, tham vàng bỏ nghĩa, đã tiếp tay cho chúng để tuyên truyền tấn công vào cộng đồng tỵ nạn hải ngoại qua hình thức văn nghệ ca hát.

Vì thế, tôi, Lý Tống,
    từ chối đóng tiền thế chân tại ngọai, sẽ ở trong tù để thể hiện ý chí đấu tranh, và sẽ dùng diễn đàn tòa án để nêu cao chính nghĩa quốc gia và cầu nguyện cho các oan hồn nạn nhân CS được siêu thoát.”


Monday, July 19, 2010

Phỏng vấn Lý Tống đang bị tạm giam ngày 19/7/10

Lý Tống đang bị tạm giam ngày 19/7/2010
Hôm qua, Chủ nhật, 18 tháng 7 năm 2010, đồng bào Bắc California biểu tìnhtại Convention Center của thành phố Santa Clara (giáp ranh với San Jose) phản đối show nhạc Đàm Vĩnh Hưng. Hàng trăm đồng hương đã hô to và trưng bày các khẩu hiệu: Đả đảo Việt cộng bán nước; Down with communists; Tẩy chay văn nghệ VC; Đả đảo văn công Đàm Vĩnh Hưng; VC go home ...

Bên ngoài đồng bào biểu tình thì bên trong rạp, Lý tống đã dùng hơi cay xịt vào mặt của Đàm vĩnh Hưng. Mời quý vị bạn đọc bấm link ở dưới để nghe audio phỏng vấn Lý Tống do Luật sư Nguyễn Tâm và Luật sư Michael Lưu thực hiện vào trưa nay thứ Hai 19/07/2010.

Phỏng vấn Lý Tống đang bị tạm giam ngày 19/7/2010

Xem video người đẹp Lý Tống xịt hơi cay việt cộng con Đàm Vĩnh Hưng


Việt cộng con Đàm Vĩnh Hưng sẽ về VN





Từ trái qua phải: một nhân viên an ninh,
Lý Tống hoá trang thành một người phụ nữ hơi lớn tuổi, đầu đội nón rộng vành, mặc váy đầm
và người cuối cùng là Ô. Tony Ninh




Saturday, July 17, 2010

Cộng Đồng Hải Ngoại KHÔNG THỂ khoanh tay làm nơ trước hành động của tên ‘CỘNG SẢN CON’ Đàm Vĩnh Hưngcùng đồng bọn ! - Đinh Lâm Thanh

Đinh Lâm Thanh

Nội dung của nghị quyết 36 mới nghe qua, một số người lầm tưởng cho đó là những lời kêu gọi tình nghĩa của Hà Nội với ‘khúc ruột ngàn dặm’, trong đó, tập đoàn cộng sản cam kết đãi ngộ chất xám và túi tiền của người Việt hải ngoại đưa về xây dựng đất nước. Nhưng chính là một âm mưu thâm độc được che đậy dưới vai trò văn hóa bằng nhiều kế hoạch để lũng đoạn, gây rối và phá hoại cộng đồng chúng ta qua nhiều hình thức từ truyền thông, tôn giáo cho đến nghệ thuật. Về phương tiện truyền thông và tôn giáo, cộng sản đã tung tiền ra tài trợ những tay làm báo, các tổ chức cơ sở truyền thông cũng như gởi cán bộ đội lốt những sư-cha ra nước không ngoài mục đích quy tụ Phật-tử-con-chiên cuồng tín và chậm hiểu để biến họ thành những ‘tổ chức tín ngưỡng bất khả xâm phạm’ hầu chống lại cao trào tranh đấu của tập thể người Việt Quốc Gia hải ngoại. Trên lãnh vực văn hoá nghệ thuật, cộng sản Hà Nội đặt trọng tâm mượn câu ca, tiếng hát và nhất là lợi dụng phái nữ (duyên dáng áo dài, thi hoa hậu ...) để lồng vào đó chương trình tuyên truyền và ca tụng chế độ như vinh danh già Hồ và đảng khốn nạn cộng sản Việt Nam. Các âm mưu nầy không ngoài mục đích mời gọi người Việt hải ngoại hãy quên đi quá khứ, bắt tay hòa giải hòa hợp và đem tiền của về nuôi chế độ. Tóm lại cái gọi là ‘kiều vận’ của nghị quyết 36 không gì khác hơn là việc tạo ra những mối chia rẽ giữa những người Việt Quốc Gia ở hải ngoại với nhau.

Trong phạm vi bài nầy, chúng tôi đề cập đến các chương trình ca nhạc do đồng bọn cộng sản hải ngoại tổ chức với sự góp mặt của những tên văn công từ Việt Nam ra nước ngoài trình diễn.

ĐÀM VĨNH HƯNG LÀ AI ?

Đó là một tên cộng sản con, ‘văn công đỏ’ thuộc thành phần khỉ đột thành phố Saigòn, xuất ngoại ra nước ngoài theo lệnh của Hà Nội với mục đích duy nhất là ru ngủ và chống phá cộng đồng người Việt. Tên cộng sản con này dựa vào đâu để ngông nghênh, giở trò xỏ lá và ngạo mạn trước sự phẫn nộ của cộng đồng người Việt ? Đã đến lúc tất cả chúng ta phải ra tay ‘vặn cổ’ tên cộng sản nhóc nầy. Nó chỉ là con chí mén nhưng việc làm có ảnh hưởng lớn trên phương văn hóa và truyền thông, nhất là đối với một số ít người Việt mà mắt vẫn còn đui, đầu chứa giòi bọ (danh từ của người Nhật tặng cho bọn việt gian) đang chạy theo chiếc bánh vẽ của cộng sản. Tên văn công nhóc con nầy không đáng để chúng ta bận tâm, nhưng cần phải ‘đập’, chỉ cần một lần ra tay đập nát là xong như chúng ta đã xóa tên Trần Trường trước kia tại thành phố Little Sàigòn.

ĐỒNG BỌN LÀ AI ?

Đó là những cá nhân hay nhóm cộng sản nằm vùng, chúng lập ra những tổ chức văn hóa ‘vô vị lợi’ mục đích để xin tiền các nhà cầm quyền địa phương, đồng thời nhận tài trợ của các cơ quan ngoại giao việt cộng - còn gọi là cơ quan buôn lậu và bán visa - để thi hành chương trình kiều vận và chống phá cộng đồng quốc gia hải ngoại chúng ta. Bọn chúng có mặt trên khắp thế giới, từ Mỹ, Canada, các xứ Châu-Âu qua đến Úc Đại Lợi để tổ chức, đỡ đầu và đưa đám văn công cộng sản ra nước ngoài trình diễn qua các chương trình Áo Dài Duyên Dáng, Thi Hoa Hậu, Vinh Danh già Hồ, Đảng cộng sản và đồng bọn trong những dịp lễ hoặc dạ hội các mùa Xuân-Ha-Thu-Đông. Thành phần nằm vùng nầy rất nguy hiểm, sống nhờ ân huệ và đùm bọc của chúng ta, nhưng đầu quân tay sai cho cộng sản. Chúng dụ dỗ được vài người địa phương ham vui đứng tên làm bia đỡ đạn để thành lập các hội văn hóa giao lưu trong âm mưu thi hành kiều vận với những tên gọi nghe thật kêu như hội Văn Hóa, Hội Thân Hữu Việt Mỹ, Việt-Pháp, Việt-Đức, Việt-Anh, Việt-Bỉ ... Chúng dùng bình phong văn hóa với sự góp mặt vài người ngoại quốc để tổ chức các Đại Nhạc Hội Ca Nhạc, Đại Nhạc Hội Từ Thiện với văn công đỏ đến từ Việt Nam. Đám nầy đích thực là thành phần Việt Kiều Yêu Nước trước kia, là dân tỵ nạn kinh tế có thành tích bất hảo, làm ăn với cộng sảnViệt Nam, lưu manh trốn thuế ở nước ngoài và âm thầm hoạt động tình báo cũng như làm điệp vụ cho Hà Nội. Mới đây người ta đã khám phá ra đồng bọn với Đàm Vĩnh Hưng là hai tên sống bằng nghề cờ bạc tại Seattle (tiểu bang Washington) đã nhận tiền cộng sản để cưu mang đùm bọc tên cộng sản con này. Vậy đồng bào ở Seattle đã có thái độ với bọn nầy chưa ?

THÀNH PHẦN ỦNG HỘ LÀ AI ?

Trước hết phải kể đến gia đình dòng họ cán bộ làm nghề buôn lậu, bán visa trong các cơ quan ngoại giao và thành phần công an mật vụ chìm nổi trà trộn trong cộng đồng, chúng được lệnh đến ngồi trình diễn cho đầy rạp. Tiếp đến là những tay cò mồi ăn có, những tay hợp tác làm ăn với việt gian cộng sản cũng như du học sinh đỏ, được cấp tiền bạc, ăn uống và vé vào cửa miễn phí để đánh bóng thì chúng ta chẳng cần đếm xỉa đến các thành phần nầy làm gì. Quan trọng là một số người Việt Quốc Gia, có khi gốc thuộc tỵ nạn hay HO, lại vác mặt đến đây thì cần nói thẳng với họ rằng:
    Những người nầy ngực không có trái tim, đầu chỉ bầy nhầy khối thịt mà cuộc đời tỵ nạn của họ chỉ biết có đôi đũa và chiếc giường.
Chúng ta cần phải kéo thành phần nầy ra khỏi hỏa mù cộng sản đồng thời về cái nguồn gốc đau buồn tủi nhục của những ngày mất nước và nói cho họ biết chính bản thân họ đã nhờ ai để được vinh thân phì gia ngày hôm nay. Chúng ta cũng phải kể đến một số bạn trẻ thiếu giáo dục gia đình đồng thời ăn phải bã cộng sản do đám du học sinh cấy vào cũng có mặt trong các dịp nầy. Nhưng nếu chúng ta quan tâm và hướng dẫn đời sống chính trị cho con cháu thì thành phần trẻ nầy sẽ sớm thấy được lý tưởng cũng như con đường tranh đấu của bậc cha mẹ đang theo đuổi, từ đó, có thể hướng dẫn họ trở về với chính nghĩa quốc gia dân tộc.

Tiếp đến là giới ca nhạc sĩ mất gốc thường về Việt Nam kiếm ăn và đứng chung với đám văn nô đỏ mỗi khi việt cộng ra hải ngoại trình diễn. Đành rằng, nghề ca hát là một phương tiên sinh sống, nhưng đối với người làm văn nghệ, thì thường ít ra cũng có chút ít đầu óc không như hạng ‘đôi đũa và chiếc giường’ mà chúng tôi vừa đề cập ở phần trên. Tuy nhiên, chúng tôi xin mượn lời mà các cụ ngày xưa thường nói để khuyên một số ít ca-nhạc-sĩ mất gốc như sau: ‘Làm đĩ chín phương thì cũng phải chừa một phương để lấy chồng !’

Cuối cùng là giới thương mãi, báo chí, truyền thanh truyền hình tiếp tay cho giặc. Vì một chút lợi nhuận về in ấn, thương mãi, quảng cáo mà một số cơ sở in bích chương, các tiệm băng nhạc bán vé vào cửa, quảng cáo trên các đài phát thanh, phát hình và cổ võ ủng hộ cho tên việt cộng con Đàm Vĩnh Hưng cũng như đồng bọn trong các lần tổ chức, mà điển hình là các buổi văn nghệ ngày 24.7.2010 tại đại hí viện ở Anaheim (California). Chính các thành phần nầy là cánh tay đắc lực phục vụ cho chương trình kiều vận văn hóa đỏ của cộng sản, nhất là trong các chương trình của tên việc cộng con Đàm Vĩnh Hưng.

PHẢI LÀM GÌ ?

Nói thì phải làm, và một khi đã làm thì phải làm đến nơi đến chốn đó là điều quan trọng. Vậy kính mong tất cả người Việt Quốc Gia trên thế giới hãy ra tay dập tan âm mưu văn hóa đỏ của cộng sản đang ru ngủ cộng đồng tỵ nạn chúng ta. Nhất là đồng bào ở Nam Cali hãy có thái độ với chương trình đại nhạc hội tại Anaheim do tên cộng sản con Đàm Vĩnh Hưng cầm đầu một số văn công đỏ từ Việt Nam qua.

Việc thứ nhất: Tẩy chay quảng cáo, mua vé và đến xem chương trình do bọn cộng sản nằm vùng tổ chức, đồng thời kêu gọi tất cả đồng bào người Việt Quốc Gia hãy tham gia biểu tình trong tinh thần trật tự theo luật định trước đại hí viện của thành phố Anaheim ngày 24.7.2010 trong lúc bọn cộng sản tổ chức trình diễn bên trong.

Việc thứ hai: Tẩy chay các cơ sở, từ nhà in, nhà sách, tiệm buôn nào in quảng cáo và phát hành những bích chương truyền đơn kêu gọi cũng như bán vé ủng hộ chương trình văn nghệ của Đàm Vĩnh Hưng. Tuyệt đối chúng ta không liên lạc, mua bán với các cơ sở nào mà trong thời gian nầy đang cố ý hay vô tình yểm trợ cho Đàm Vĩnh Hưng cùng đồng bọn.

Việc thứ ba: Tẩy chay những cơ quan truyền thông nào nhận đăng quảng cáo, thông báo chương trình, tin tức nhằm ủng hộ cho các buổi văn nghệ kể trên.

Việc thứ tư: Nhận diện và vạch trần cá nhân cũng như thành phần tổ chức (dưới các hình thức làm ăn với việt cộng, trốn thuế và làm công an điệp vụ trá hình) cũng như tất cả ca- nhạc-sĩ đã ủng hộ, góp mặt trong các chương trình của Đàm Vĩnh Hưng để các cộng đồng theo dõi và tẩy chay mỗi khi nghe đến tên của thành phần tổ chức, các ca-nhạc-sĩ nầy.

Việc thứ năm: Các cộng đồng khác ngoài Nam Cali hãy chuẩn bị chương trình chu đáo để ‘dàn chào’ bọn văn công đỏ do Đàm Vĩnh Hưng sẽ tổ chức tiếp theo tại các nơi khác.

Mong rằng tất cả người Việt Quốc Gia trên khắp thế giới, các cơ sở thương mãi và truyên thông trên hãy vì công cuộc tranh đấu của toàn dân và vì liên sỉ của con người có đầu óc cũng như lương tâm thì hãy từ chối tham dự, hợp tác với cộng sản qua chương trình văn hóa đỏ của chúng.

Kết luận:

Cộng sản chủ trương dùng văn hoá cho mưu đồ chính trị thì chúng ta không bao giờ vướng vào âm mưu ru ngủ của chúng khi lên tiếng kêu gọi ‘văn hoá phải đứng ngoài chính trị’ như một số hội đoàn cò mồi thường tung ra. Ngược lại, phải ghi nhận rằng: Trước một cuộc chiến không vũ trang hiện nay thì chúng ta phải dùng chính trị như một phương tiện tối cần thiết để đối đầu với trăm ngàn âm mưu quỷ quyệt của cộng sản.

Do đó, Hội Văn Hoá Người Việt Quốc Gia khẩn thiết kêu gọi thành lập một ‘Mặt Trận Chống Văn Hóa Vận Cộng Sản’ (mặt trận không phải là chữ của cộng sản, xin những vị ăn không ngồi rỗi đừng vịn vào chữ nầy để phá đám) có tính cách toàn cầu với sự góp mặt của tất cả thành viên từ các tiểu bang ở Mỹ, Canada, đến các quốc gia trong Liên-Âu cũng như Nhật Bản, Úc Đại Lợi và Tân Tây Lan để các cộng đồng người Việt khối Tự Do đều có một chương trình hành động đồng nhất, những giải pháp thích ứng nhằm đối phó và yểm trợ đắc lực cho nhau một khi bọn ‘văn công đỏ’ xuất hiện. Cộng đồng tại Mỹ đông người và nhiều phương tiện, chúng tôi mời gọi các cộng đồng, hội đoàn và các chính đảng tại Mỹ đứng ra lãnh trách nhiệm thành lập mặt trận nầy. Hội chúng tôi nghĩ rằng đây là bước đầu chúng ta ngồi lại với nhau để thể hiện tinh thần đoàn kết giữa các cộng đồng người Việt Quốc Gia trên thế giới.

Paris, 12.7.2010

TM. Hội Văn Hóa Người Việt Tự Do
Đinh Lâm Thanh, Chủ Tịch

Source: http://www.hvhnvtd.com/HVHNVTD/main.php?div=KcWhLjPaxMA6cpOkSqETN&idm=0&str=9sskHXgB6DWTOkOcMg0AL&ids=31&elc=H0HBBnWZTLjTG7hrWZBky&ida=1331&idv=b49aCKY4s8tan1g6YTxPM&page=1&id=egxHA0txN09HT25BtjwMA



Friday, July 16, 2010

Đi tìm tung tích của Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt - Trường Sơn

Trường Sơn

Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt nay đang ở đâu ? Không ai biết được Ngài đang ở đâu ngoại trừ những bàn tay lông lá của quyền lực bóng tối đang đe dọa mạng sống của Ngài và giam giữ Ngài ở một nơi kín đáo nào đó khiến Ngài bị cách ly khỏi giáo chúng và không nói được sự thật về sự ra đi bí mật của Ngài.

Nếu có ai nói rằng Ngài đã bị những bàn tay quỷ của Cộng sản bắt đi và trù ém vì cái tội đã đã từ chối và chống lại “lệnh trên từ Vatican” buộc phải thỏa hiệp với Cộng sản, thì lập luận này cũng có nhiều căn bản vững chắc vì … trong quá khứ, những bàn tay lông lá của Satan tại Vatican đã một thời quật ngã truất phế một Tân Giáo Hoàng và buộc Ngài phải im miệng với cái thòng lọng treo nơi cổ. Tân Giáo Hoàng đó là Đức Hồng Y Giuseppe Siri, giám mục thành Genoe thuộc nước Ý được Đức Giáo Hoàng tiền nhiệm là PIO XII phong lên làm hồng y vào ngày 12 tháng 1 năm 1953. Ngài là vị Hồng y trẻ nhất trong hội đồng các Hồng Y và được Giáo Hoàng PIO XII tuyển chọn để kế vị vì Ngài luôn trung kiên với Chúa Giêsu xem Satan là kẻ thù của Giáo Hội và không bao giờ thỏa hiệp với bọn tay sai của Satan là Cộng sản vô thần.


On left: 1956, a smiling Cardinal Siri shown as Pius XII's Papal Legate to the 4th Centennial Celebration
of the Death of Saint Ignatius, Loyola; On right: c. 1985, "Cardinal Siri" A.K.A. The Suffering Pope In Red

Thế nhưng dù Ngài đã được bầu làm Giáo Hoàng vào năm 1958, nhưng vì có những bàn tay lông lá của Quỷ giữa đám Hồng Y cho nên Ngài đã bị truất phế, và cuộc bầu phiếu lại phải được làm lại để đưa Hồng Y Angelo Roncalli lên thay thế và trở thành Giáo Hoàng Gioan XXIII !

Theo dõi lịch sử của Giáo Hội Công Giáo kể từ triều đại của Giáo Hoàng PIO XII đến nay, chúng ta không khỏi ngạc nhiên về sự chuyển hướng của Giáo Hội, từ một lập trường trung kiên với giáo lý của Chúa Giêsu là không lòn cúi Satan và không sờn lòng trước những tai ương do nó gây nên, Vatican đã chuyển sang chế độ nhân nhượng Satan, lòn cúi trước Tà Giáo và Chủ thuyết Cộng sản.

Dưới triều đại của Giáo Hoàng PIO XII, gương can đảm của Giáo Hội Công Giáo thật uy dũng, dù bị bách hại, dù giáo hội thầm lặng tại Liên Sô bị lung lay chao đảo, nhưng vì tin vào lời bảo đảm của Chúa Giêsu rằng “Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.” (Mt 16:18) cho nên Giáo Hoàng PIO XII vẫn kiên cường phủ nhận tà thuyết Cộng Sản và dứt phép thông công những tín hữu nào cộng tác với Cộng Sản. Giáo Hoàng PIO XII đã tin tưởng tuyệt đối vào lời của Chúa Giêsu cho nên đã luôn vững tâm, không nhân nhượng Ma Quỷ dù chúng đang cắn xé Giáo Hội với nanh vuốt ghê tởm của chúng. Gương can đảm này là truyền thống ngàn xưa của muôn vàn thánh tử đạo, họ không sợ sự đe dọa của bọn cường quyền, bọn chỉ có thể cướp được mạng sống xác thịt của con người chứ không thể hãm hại gì được linh hồn của họ (Mt 10:28). Họ đã tin vững chắc vào cái phước thứ 8 mà Chúa đã rao giảng trên 2000 năm trước: “Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ.” (Mt 5:10)

Thế nhưng kể từ triều đại của Giáo Hoàng Gioan XXIII cho đến bây giờ, Vatican đã run sợ trước Satan, có lẽ họ ham chuộng cuộc sống thế gian này với những thú vui và vinh quang của nó hơn sự trường cửu của thiên đường, cho nên đã áp dụng một chính sách mới gọi là Ostpolitik, tức là chính sách không dám lên án chế độ tàn ác của Cộng Sản (còn được gọi là Hiệp Ước Vatican-Moscow dưới thời của GH Phaolô Đệ Lục), buộc Giáo Hội phải im lặng trước cảnh đàn áp và bách hại củaCộng Sản đối với tín hữu Công Giáo (ref. http://www.fatima.org/thirdsecret/). Có thể xem thêm 2 video clips trên Youtube để hiểu về Cố Giáo Hoàng Gregory XVII http://www.youtube.com/watch?v=lTjpEdJCSkU

Theo Tự Điển Wikipedia, sau khi Hồng Y Giuseppe Siri được hội Đồng các Hồng Y bầu kín làm Giáo Hoàng Gregory XVII thì bàn tay lông lá củaCộng Sản nằm vùng giữa các Hồng y đã lấy danh của Cộng Sản Liên Sô đe dọa sẽ giết hết mọi Giám Mục và bách hại giáo dân Công Giáo đang nằm dưới nanh vuốt của họ nếu Vatican công bố sự bầu chọn chính thức của Tân Giáo Hoàng Gregory XVII. Thế là Hội Đồng các Hồng Y phải bầu lại và đưa Giáo Hoàng Gioan XXIII lên thay thế, một vị Giáo Hoàng có đường lối nhân nhượng và hòa giải với mọi chế độ chính trị độc tài phỉ báng Thiên Chúa trên toàn thế giới và mọi tôn giáo không thờ Đấng Kitô (kể cả đạo phù thủy voodooism), cho phép Satan lộng hành ngay trong lòng của Giáo Hội.
Bản đồ chỉ rõ vị trí nơi Đức Giáo Hoàng Gregory XVII đang ẩn náu)

Khi bầu Giáo Hoàng kế vị cho Đức PIO XII vào ngày 26 tháng 10 năm 1958, 200,000 giáo dân có mặt ở Công Trường Thánh Phêrô đã chứng kiến làn khói trắng tỏa lên từ ống khói của phòng Hội Kín tại nhà nguyện Sistine kéo dài trong 5 phút, báo hiệu đã bầu được giáo hoàng mới, và Radio Vatican đã loán báo cho khắp thế giới biết ngay tin mừng này, nhưng sau đó thì ống khói lại tỏa ra khói màu đen (có nghĩa là chưa bầu được) khiến mọi người quá kinh ngạc về sự đổi trắng thay đen này. Tin chính thức được thông báo sau đó màu đen hóa trắng là lỗi ở “trộn lộn hóa chất” cho nên thay vì phải cho phun ra khói đen lại nhầm lẫn thành màu trắng. Một sự công báo ngây ngô khiến những nhà bình luận nghiêm chỉnh phải bật cười ! Sự thật như thế nào ? Giáo Hoàng Gregory XVII đã đi đâu ? Nhiều người đã tìm biết, nhưng có lẽ vì bị đe dọa nên họ vẫn giữ kín bí mật vì họ sợ chết. Tuy nhiên vào tháng 6 năm 1988 có một nhóm người đã tìm đến nơi mà Vị Giáo Hoàng bị truất phế này đang bị giam giữ, đó là tu viện Istituto Ravasco ở trong thành phố Roma, nước Ý, nhóm đó gồm có 4 người: Tổng Giám Mục Arrigo Pontonello, Giám Mục Carlo Taramasso, một giáo dân có thẩm quyền ở Ý và một người đặc biệt nữa là Cha Phêrô Trần văn Khoát, dưới sự cho phép của vị cai tù là Đức Cha Grone, đã được gặp mặt Giáo Hoàng Gregory XVII tại nơi ẩn trú này và đã phỏng vấn Ngài về sự kiện lịch sử của vụ bầu giáo hoàng năm 1958. Cha Khoát từ Texas đến La Mã có nhiệm vụ đi tìm kiếm Đức Giáo Hoàng chân chính Gregory XVII và đã nghe chính miệng Ngài xác nhận rằng: “làn khói trắng không phải là một lầm lẫn vì trộn lộn thuốc, mà thật là sự thông báo cho biết là Ngài đã được chính thức bầu chọn và chấp nhận làm Giáo Hoàng La Mã. Và Ngài cũng cho biết thêm Ngài đang bị đe dọa đến tính mạng cả mấy chục năm nay.” (Tham chiếu http://www.todayscatholicworld.com/apr07tcw.htm#conclave http://www.thepopeinred.com/thesis.htm )

Giáo Hoàng Gregory XVII đã chết một cách âm thầm và bí mật vào năm 1989.


Pope Gregory XVII with Rev. Fr. Peter Khoat Van Tran on left, and
(on far right, one of the Hostage Pope's wicked captors, Mgsr. Grone)
at the Istituto Ravasco convent in Rome.

Bọn Cộng Sản đã có thể thành công thắt thòng lọng lên Vatican từ mấy chục năm nay chỉ vì họ có những con tin trong tay là sinh mạng của hàng triệu giáo dân Công Giáo đang nằm dưới dao búa và súng đạn của họ. Muốn thoat khỏi sự đe dọa này thì Vatican nên làm một “Hội Nghị Diên Hồng” và chắc chắn giáo dân Công Giáo sẽ hô to rằng: Theo chân Chúa Giêsu, chúng con không sợ chết !

Nếu giáo dân vì trung thành với Chúa Giêsu, không sợ chết mà dám hy sinh tính mạng của mình cho Chúa thì sự do dự của Vatican với chính sách Ostpolitik sẽ làm lộ diện những bàn tay quỷ đang vẫy vùng trong đó.
    Nếu Vatican không thanh lọc những con quỷ nằm vùng giữa họ thì Vatican chính là đồng lõa mà thôi !!
Hãy can đảm đối mặt với bọn ác quỷ Cọng Sãn.

Trường Sơn

Thursday, July 15, 2010

Ăn Năn Sám Hối - Lm. Cao Phương Kỷ

Lm. Cao Phương Kỷ
    ... Không ai nghĩ rằng: các Bộ tại Tòa Thánh Vatican hay ĐGH có thể biết tên tuổi, đức hạnh, khả năng của từng vị Giám Mục ở địa phương, khi thuyên chuyển, hay cắt đặt lên chức tước mà không cần những ý kiến làm trung gian phúc trình, đề nghị của HĐGM địa phương hay nhân viên làm việc trong Bộ Ngoại giao, Quốc Vụ Khanh.

    ... Trong việc "đối thoại", cần cả hai đối tác, hay hai phe phái cùng nói lên, trao đổi lập trường, thảo luận. Nếu chỉ một bên nói, còn bên kia IM LẶNG, thì đấy là "độc thoại", hay theo kiểu nói bình dân: "nói chuyện với đầu gối" , không thể gọi là ĐỐI THOẠI được .....

    ... "Đối đầu" là không IM LẶNG, ngoảnh mặt làm ngơ, hàng phục, cúi gầm mặt xuống, lấm lét, lầm lì ...

    ... câu phát biểu như: "Ai là người không thích cộng sản, thì đừng bắt chúng tôi phải khích bác họ" . Ta có thể trả lời một cách quả quyết: chính các vị Giáo Hoàng La mã, HĐGMVN là những vị chẳng những không thích mà còn lên án, ra vạ phạt những tín hữu gia nhập hay theo thuyết Mácxít cộng sản vô thần ...

    ... những khẩu hiệu tuyên truyền, ý nghĩa mập mờ, "đối thoại, không đối đầu" " hợp tác chân thành", như ý đồ muốn "thỏa hiệp" với chế độ độc tài đảng trị, đàn áp bằng vũ lực .....

    ... người giáo dân "hiền lành như chim bồ câu, nhưng khôn ngoan như con rắn", đã tiên đoán được những thua thiệt, đổ vỡ, nếu không hành động kịp thời xóa bỏ bàn cờ cũ, để chơi lại ván bài mới .... (LM.CPK)


      * Tại sao cần Ăn Năn, Sám Hối?

      * ĐẠO và ĐỜI có liên hệ với nhau, có HIỆP THÔNG với nhau không?

      * Thực chất về quyền tự do tôn giáo tại Việt Nam hiện nay như thế nào?

      * Vấn đề quan trọng nhất hiện nay của Đất Nước (ĐỜI) là: toàn dân VN đã được Độc lập, Tự Do, tôn trọng Nhân Quyền, Nhân Phẩm chưa?

      * Phải hiểu thế nào là "Đối Thoại" và thế nào là "Đối Đầu"?
Thuật ngữ "Ăn Năn Sám Hối" được dùng trong phạm vi lương tâm, tôn giáo, để biểu lộ sự Tỉnh Ngộ trước những hành vi hay ý tưởng trái luân lý, phạm giới, hay phạm tội đối với Thần Linh hay Nhân Loại, Tổ Quốc. Hai danh từ cùng một nghĩa, nhưng trong giới Phật Giáo dùng từ "Sám Hối" (Kinh Sám Hối), còn Công Giáo, thường dùng chữ "Ăn Năn" hơn, (như "Kinh Ăn Năn Tội", Kinh Cáo Mình"... ) mà bất kỳ một người Công Giáo nào cũng phải thuộc lòng, từ khi có trí khôn để biết phân biệt: Tội/ Phúc, Phải/Trái khi chịu Bí tích Rửa Tội, Bí tích Hòa giải (Xưng tội), Bí tích Xức Dầu bệnh nhân. Ăn Năn tội là điều kiện cần thiết, vì nếu thiếu sự thành tâm thống hối, thì việc lĩnh Bí tích không được thành sự.

Trong buổi tối Khai Mạc "NĂM THÁNH 2010", tại Sở Kiện , lần đầu tiên đã diễn ra Nghi thức Sám Hối của Công Giáo Việt Nam, xin tạ lỗi đối với Dân Tộc Việt Nam và mọi giới đồng hương về những hiểu lầm, thiếu sót và lỗi lầm gây ra. Đây là một nghi thức khá cảm động, đáng khâm phục, vì sự khiêm nhượng thành tâm nhận lỗi.

-Ngày thứ Ba 1/06/ 2010, cũng tại Nhà Thờ Lớn Sở Kiện, hơn 600 Linh Mục và 14 GM thuộc Tổng Giáo Phận HàNội, đã khai mạc 3 ngày "Thường Huấn" để chia sẻ, học hỏi về những đề tài quan trong, thời sự nóng bỏng của GHVN, trong Năm Thánh.

Vị GM Bắc Ninh (cũng là vị GM đã đọc bài Văn Tế Kính các Thánh Tử Đạo VN, trong Lễ Khai Mạc) đã chọn đề tài rất thích hợp cho tình thế hiện nay, để giảng trong Thánh Lễ, lúc 19 giờ 30: ĂN NĂN SÁM HỐI:

"Bài Huấn Đức của ĐGM Bắc Ninh đã đem tất cả chúng tôi - từ các Huynh Trưởng là G.M. đến mọi L.M không trừ ai - đều muốn cúi đầu nhận tội và ăn năn thống hối. Dưới sự hướng dẫn của một số cha GP Bùi Chu, tất cả chúng tôi kết thúc một ngày làm việc và bằng việc xét mình và ăn năn rất chân thành và thanh thản". (nguồn: Tgphanoi.org)

Trong bối cảnh chính trị, xã hội , tôn giáo của Việt nam hiện nay dưới thế chế độc tài, đảng trị, đồng bào Công Giáo chỉ chiếm chừng dưới 10% dân số, nhưng nhờ tinh thần kỷ luật, nhờ tinh thần HIỆP THÔNG trong các phần tử, nên được người đồng hương kính nể, và nhờ uy tín quốc tế hỗ trợ hy vọng có thể đem lại Tự Do, Nhân Phẩm, Nhân Quyền cho dân tộc. Nhưng qua các biến cố nóng bỏng hiện nay như việc thay đổi cấp lãnh đạo trong Giáo hội một cách nhanh chóng, những âm mưu diễn biến về chiến luợc từ đối kháng đổi ra "đối thoại", thỏa hiệp với sự Ác, để mong cầu chút hoà hoãn giả tạo. Những dàn xếp, đổi chác trong bóng tối của một số vị lãnh đạo, đã làm băng hoại, và chia rẽ một cách trầm trọng khối công dân tín hữu Công Giáo, đồng thời gây hoang mang, mất tín nhiệm của đa số đồng hương, trong Nước cũng như NVHN.

Để Hiệp Thông với những buổi "Hội Ngộ các giáo sĩ của các Giáo phận, trong Năm Thánh, đặc biệt suy nghĩ về những lời kêu gọi: "Xét mình, ăn năn" của những vị Lãnh đạo còn nhiệt tình với tương lai của Đạo Giáo và Dân Nước, sau đây thử đặt ra mấy vấn nạn cần giải quyết như:

I. Nguyên lý nào làm nền tảng cho "Căn Tính Thật" của Hội Thánh Công Giáo, và của các phần tử, giúp soi sáng và hưống dẫn để phán đoán, biện phân những điều Phải/Trái trong những lời nói và hành động;

II. Những "huyền thoại"nào đã bị phá vỡ, khiến nhận ra được chân gía trị của các bậc giáo sĩ cũng như vị thế của giáo dân trong Giáo Hội.

III. Một giả thuyết đặt ra: việc thay đổi "chiến lược thỏa hiệp" đối với chế độ độc tài có thể "cảm hóa" cs hay là gây tổn thương cho Hội Thánh và cho Dân Nước Việt không?

I. Căn Tính Thật của Hội Thánh và của mọi phần tử: Tinh Thần HIỆP THÔNG

Những bài Giảng của các vị Chức sắc cao cấp luôn kêu gọi Tinh thần Hiệp Thông trong Giáo Hội, vì theo Thần học Thiên Chúa Giáo, như Thánh Phao Lô Tông đồ đã diễn giảng trong Thư gửi Cộng đoàn Corintô (1 Cor 14:40; 1 cor 12:28-30): "Hội Thánh là Thân Mình Mầu Nhiệm của Chúa KYTÔ". Thật vậy, Hội Thánh là một Cộng đồng trật tự, lớp lang (an ordered community), tuy có nhiều chức vụ khác nhau, nhưng mỗi phần tử cần chu toàn phận sự của mình để sinh ích lợi chung cho toàn thể Cộng đồng.

Chỉ có Chúa Cứu Thế là Vị Thượng Tế độc nhất vô nhị (Heb:4:14-5:10), còn các phẩm trật khác từ ĐGH, hàng GM, các LM, và Giáo hữu (đã chịu Phép Rửa tội), đều Hiệp Thông với Chúa Cứu Thế là ĐẦU, và Hiệp thông với nhau như những Chi thể trong một Thân Mình Mầu Nhiệm của Chúa. Do đó, Đức Giáo Hoàng luôn Hiệp Thông với các Giám Mục, các Giám Mục Hiệp Thông với các Linh Mục và các Linh mục Hiệp Thông với Giáo dân. Trong Hội Thánh không chia thành giai cấp (classes) như một giai cấp cai tri, giáo sĩ trị (clericalism)và một giai cấp bị trị là giáo dân. Thiếu Tinh Thần Hiệp Thông này, thì Hội Thánh sẽ tan rã ra nhiều mảnh, nhiều bè phái như Lịch Sử đã minh chứng.

(Chú thích: trong cuộc Hội Ngộ của các LM (và 14 GM, thuộc TGP Hà nội vừa qua, tứ 03 tháng 6, tai Sở Kiện và Vĩnh Trị, trong các bài giảng, chia sẻ hàn huyên, văn nghệ, luôn luôn được nghe cả trăm lần danh từ: HIỆP THÔNG với HIỆP THÔNG ..., chứng tỏ các tham dự viên đã thiết tha và cầu mong tinh thần Hiệp Thông đến chừng nào!)

Một Hệ Luận rút ra từ Nguyên Lý nền tảng trên: ĐẠO và ĐỜI có liên hệ với nhau, có HIỆP THÔNG với nhau không?

Đạo và Đời hay Thực tại Thiêng liêng và Thực tại trần thế khác biệt nhưng liên hệ với nhau như thế nào? Giáo Lý Đức Tin dạy chúng ta tin: chỉ có Một Thiên Chúa là Chủ Tể vạn vật Càn Khôn, và là Cha Chung của Nhân Loại: "Lạy Cha chúng con ở trên Trời" (Kinh Lạy Cha) và toàn thể Nhân Loại là Anh Chị Em với nhau, "tứ hải giai huynh đệ". Do đó, thực tại Đạo và Đời, mọi loài hữu hình và vô hình, vật chất-tinh thần, Hồn và xác,đều do Một Đấng Tao Hóa an bài xếp đặt. Tôn giáo (ĐẠO) và Trần Thế (ĐỜI): hai thực tại đó tuy phân biệt hai phạm vi hoạt động khác nhau, nhưng luôn tương quan liên hệ với nhau, "hiệp thông" với nhau như câu nói "có thực mới vực được Đạo".

Vấn đề quan trọng nhất hiện nay của Đất Nước (ĐỜI) là: toàn dân Việt Nam đã được Độc lập, Tự Do, tôn trọng Nhân Quyền, Nhân Phẩm chưa? Mọi đoàn thể khác, kể cả các tôn giáo đều là thứ yếu và tùy thuộc vào nền độc lập, TỰ DO của Đất Nước. Nếu Dân tộc sống trong nô lệ, mất tự do, nhân phẩm, thì ĐẠO cũng chẳng còn, hay chỉ sống èo ọt, không phát triển được.

Hơn nữa, Người là Loại có HỒN và XÁC. Nếu chỉ có xác, là con vật, nếu chỉ có hồn là thiên thần. Do đó, người Công giáo, dầu Tin vào Thiên Chúa độc nhất (ĐẠO), nhưng đồng thời cũng gắn bó với (ĐỜI) là Huyết thống, Tổ tiên, Tổ Quốc, Dân Tộc.

Từ Hiệp Thông còn hiểu theo ý nghĩa của chữ BÁC ÁI là nền tảng của Đạo Thiên Chúa: Mến Chúa và Yêu Người: cả Hai chỉ là MỘT. Không yêu Người , thì cũng không mến Chúa. Người cẩn thận nhất mà ta phải yêu mến là ai? - Chính là các bậc Tổ tiên đã có công sinh thành, đã dựng nhà, dựng Nước cho ta được an cư lạc nghiệp trên phần đất chữ S này. Trong thời kỳ ngoại xâm đô hộ, hay dưới chế độ độc tài, độc quyền dày xéo trên mảnh đất của Tổ tiên, mọi công dân mất quyền tự quyết, mất Nhân Phẩm, Tự Do, thì Đạo càng phải gắn bó và hộ trợ Đời, xây đắp tình HIỆP THÔNG giữa mọi giới đồng hương, tức cũng là thực thi Tình Bác Ái "Mến Chúa Yêu Người", để từ tình đồng Đạo thông suốt lan tỏa sang tình đồng hương, cùng nhau đoàn kết thành một khối chống lại kẻ thù chung.

"Người Công Giáo tốt cũng là người công dân tốt" (Lời nhắn nhủ của ĐHY Ivan Dias, Tổng Trưởng Bộ Truyền Giáo)

Giả sử chính quyền độc tài tham nhũng, ban mọi đặc ân cho cho các vị chức sắc trong Đạo (trả lại tài sản bị tịch thu, mở trường, xuất ngoại ...) trong khi đối với toàn dân vẫn áp dụng chính sách độc quyền về chính trị, kinh tế, đàn áp đối lập, thử hỏi: các vị lãnh đạo và đồng bào Công giáo có dám chấp nhận không, nếu muốn được gọi thật sự là "người công dân tốt" của Dân Tộc Việt Nam?

Nói một cách vắn tắt, cũng như không thể mến Chúa mà lại không thương người, thì mỗi công dân Công Giáo không thể giữ Đạo mà lại thiếu bổn phận đối với Tổ Quốc. Điều Tâm Niệm của Liên Đoàn Công Giáo Việt Nam, từ năm 1945 đến ngày nay vẫn là: "Phụng sự Thiên Chúa và Tổ Quốc"

II. GIẢI HÓA HUYỀN THOẠI và Nhận định một số Vấn Nạn, Thách Đố, hiện nay

Giải hóa -Huyền thoại (Démythification), theo các nhà phân tâm học là phá vỡ những huyền thoại, những chuyện hoang đường do trí óc tưởng tượng hoặc vì sợ hãi , hoặc vì trí khôn chưa được trưởng thành, chưa được mở mang kiến thức về khoa học, về luận lý. Khi dân trí chưa được khai hóa, Nho Học độc tôn, người bình dân thất học thường coi trọng các Nho sĩ như có khả năng làm được hết mọi việc như câu nói "vạn sự xuất ư Nho", chẳng hạn, nếu đậu đạt thì ra làm quan, nếu không, cũng có thể làm Thầy đồ mở lớp dạy học, làm Thầy Ký, hay làm Thầy lang hốt thuốc.

Đối với giới đồng bào Công giáo, khi nền học chính chưa được mở mang, không có Truờng Công lập, thiếu Trường Tư Thục, nên chỉ những tu sĩ mới được học hành từ cấp Trung học và Cao Đẳng chuyên khoa (6 năm Trung học và 6 năm Triết học, Kinh Thánh, Thần học). Do đó, một vị Linh Mục quản xứ, vừa đủ khả năng để giảng Kinh Thánh, Giáo lý, đồng thời cũng khá đủ kiến thức về phần Đời, hơn các con chiên bổn đạo, nên có thể quán xuyến cả về việc xã hội, tài chánh, xây cất. Nhưng ngày nay, đặc biệt tại các Nước Tân Tiến, vì dân trí mở mang, giáo dân đã có thể theo học Trường Trung Học, Chuyên Khoa, Đại học, nên kiến thức về các khoa học nhân văn hay các chuyên khoa như Luật Pháp, Chính trị, Hành chính, Khoa học, Tài chính, Kinh tế trổi vượt hơn các vị giáo sĩ nhiều.

Tại Việt nam cũng như tại các Nước dân chủ trên thế giới, kể cả nơi Tòa thánh Vatican, giới giáo sĩ chỉ còn dành thẩm quyền về các vấn đề liên quan đến Kinh Thánh, Tín Lý và Luân Lý, là những Khoa Chuyên Môn đã được học tập. Theo thần học, các vị giáo sĩ đã lĩnh Chức Truyền Chức Thánh, còn được Ơn Đặc Sủng giúp hiểu biết và giảng dạy những Chân lý Vĩnh cữu, thuộc phạm vi Tôn giáo. Nhưng trong những phạm vi "trần thế" như Chính trị, Kinh tế tài chính, Khoa học, nếu không học hỏi, nghiên cứu, tham khảo những ý kiến của các chuyên viên, thì các vị chức sắc trong Giáo hội vẫn có thể phạm những lỗi lầm, thiếu sót, như Lịch sử đã minh chứng.

Nếu Bí Tích Truyền Chức Thánh thông Ơn cho các vị Linh Mục được Ơn Đặc Sủng để thi hành Chức Thừa Tác Viên, thì Bí Tích Thêm Sức cũng ban cho các Tin Hữu (đã lĩnh Bí Tích Rửa tội) những Ơn của Chúa Thánh Thần để được Khôn ngoan, can đảm hoạt động Truyền Giáo trong Xã Hội thế tục.

Bởi vậy, không lạ gì, hiện nay trong và ngoài Việt Nam, về phương diện Truyền thông, bình luận thời cuộc, nhiều vị giáo dân đạo đức, can đảm, lại giầu kinh nghiệm về chính trị đã phân tích các biến cố, nhận dịnh về những giải pháp chính trị, xã hội liên quan đến tiền đồ của Giáo hội và Tổ Quốc, một cách chính xác, kiến thức sâu rộng và lý luận vững chắc đầy sức thuyết phục.

- Giải hóa Huyền Thoại: Thần Thánh hóa con người phàm tục

Từ khi các vụ "ấu dâm" bùng nổ trên thế giới, đặc biệt tại Hoa Kỳ, Ái Nhĩ lan, thì hào quang "thần thánh hóa" giới tu sĩ đã bị phá tan, hay ít nhất đã bị lu mờ. Thật ra, giới tu sĩ dầu ở cấp bậc nào, cũng chỉ là một con người bình thường, yếu đuối, dễ sa ngã như mọi người khác, nếu không cố gắng đề phòng những cơn cám dỗ, nhất là phải nhờ Ơn Chúa giúp và thực hiện các phương pháp tu thân khắc kỷ. Điều đáng nói ở đây là sự kiện phá vỡ huyền thoại "sợ mất thanh danh", hay "vạch áo cho người xem lưng", vì việc che đậy những tội ác về ấu dâm là vi phạm pháp luật và phải bồi thường thiệt hại, gây tổn thất công quỹ của Hội Thánh.

Ngày nay đa số người giáo dân đã trưởng thành trong Đức Tin vào Chúa, và vào Phúc Âm của Chúa, chứ không "theo Đạo vì Cha Thầy nữa". Tuy gương xấu đã gây tổn thương, nhục nhã cho thanh danh của Hội Thánh, nhưng các cuộc thăm dò dư luận cho biết: việc đóng góp tiền bạc cho Giáo Xứ không giảm bớt nhiều, và số người tham dự Thánh Lễ vẫn còn đông.

- Giải hóa Huyền Thoại: "Vâng Lời tối mặt hay mù quáng"

Trong biến cố xáo trộn hiện nay, như để trấn an dư luận sôi nổi muốn biết Sự Thật thế nào, thay vì cùng nhau bàn luận tìm một giải pháp hợp lý, thì một số người quen lối sống, tiêu cực, thụ động thích dùng danh từ: "Vâng Lời", Vâng Phục Thánh Ý Chúa", "Roma đã quyết định" v,v.., mà không cho biết "LÝ DO", Sự Thật, không giải thích các sự kiện, không nhận diện các nhân vật làm trung gian, môi giới báo cáo.

Thử hỏi: trong việc dạy dỗ, giáo dục một đứa trẻ, phụ huynh có được dùng bạo lực hay uy quyền để bắt ép con trẻ phải "vâng lời một cách tối mặt, mù quáng" , mà không một lời giải nghĩa, phải/trái, thiệt/hơn, để giúp đứa trẻ biết cách sống trưởng thành, tự lập??

Vậy tại sao các Bề trên trong Giáo Hội lại có thể coi thường Giáo dân bắt phải "vâng lời" trong mọi quyết định về mục vụ, hành chính, thuyên chuyển các chức sắc mà không nêu những lý do chính đáng, chân thật, một cách minh bạch và đã tham khảo những người có trách nhiệm liên hệ. Không ai nghĩ rằng: các Bộ tại Tòa Thánh Vatican hay ĐGH có thể biết tên tuổi, đức hạnh, khả năng của từng vị Giám Mục ở địa phương, khi thuyên chuyển, hay cắt đặt lên chức tước mà không cần những ý kiến làm trung gian phúc trình, đề nghị của HĐGM địa phương hay nhân viên làm việc trong Bộ Ngoại giao, Quốc Vụ Khanh.

Đối với người có Đức Tin trưởng thành, không thể TIN mà không được giải nghĩa các Lý Lẽ tại sao phải tin. Học sinh các lớp Giáo lý, Thần học đều hiểu biết mối tương quan giữa Đức Tin và Lý Trí. Đức Tin không phản lại Lý Trí, và Lý Trí giúp ta tìm hiểu những Lý lẽ giúp ta tin mạnh mẽ hơn.

Vâng Lời là PHỤC THIỆN, là tôn trọng Sự Thật, là vui lòng chấp nhận lẽ phải, sau khi được giải thích. Vâng lời là vâng theo những Lý lẽ có sức thuyết phục, chứ không vì nể nang, vì áp lực, "bằng mặt chứ không bằng lòng". Vâng phục người lớn tuổi, giầu kinh nghiệm, hay người trẻ, miễn là những phát biểu của Sự Thật. Tinh Thần Vâng Phục là khiêm tốn đón nhận những ý kiến đối lập, những góp ý, để cùng nhau, trao đổi bàn luận tìm một giải pháp Dung hòa những khác biệt. Đôi khi cá nhân tự ý chấp thuận hy sinh tư lợi để phục vụ quyền lợi của Công Ích của Giáo Hội, của Quốc gia.

Trong Thông điệp "Caritas In Veritate" (Bác Ái Trong Chân Lý)của ĐGH Biển Đức XVI, Ngài khẳng định: Tình Yêu phải được Chân Lý, Sự Thật soi sáng. Chân Lý đây là Lý trí tự nhiên và Đức Tin chính là Chúa Cứu Thế, vì Chúa đã phán: "Ta là Đường là Sự Thật và là Sự Sống" . Tình Yêu không ở trong Lẽ Phải và Chân Lý Đức Tin thì Tình Yêu không làm phát triển một xã hội xứng với Nhân Phẩm được.

III. Những Thách Đố, Vấn Nạn lớn đối với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam

Giáo Hội Công giáo Việt Nam vẫn được tiếng là một khối duy nhất, tinh thần kỷ luật rất cao, đoàn kết theo sự chỉ đạo của Toà Thánh Vatican, và của HĐGM VN, con chiên vâng lời cha Xứ. Nhưng ngày nay, trong và ngoài Nước, những cảnh biểu tình, những rừng biểu ngữ hoan hô, đả đảo chung quanh các vị chủ chăn, diễn ra trong các Thánh Lễ hay rước kiệu vòng quanh Thánh Đường. Thật dị thường khi chứng kiến những vị chức sắc cao cấp trong một tôn giáo, đi tới đâu đều bị người đồng đạo hay khác đạo tẩy chay, đả đảo, vì chính tư cách cá nhân của những vị này đã là một"vấn nạn" gây chia rẽ, thất nhân tâm. Những cảnh tượng lạ lùng này bùng nổ, chẳng qua là hậu quả của việc "tức nước vỡ bờ", dồn nén tích luỹ lâu ngày những bất mãn, bưng bít do những âm mưu thầm kín, nhất là do thiếu Truyền Thông trong sáng, và tôn trọng Sự Thật. Sau đây, xin nêu ra một vài Thách Đố, Vấn Nạn lớn hiện nay, để những ai còn thiết tha với tiền đồ của Đạo giáo và Tổ Quốc cùng suy nghĩ và tìm phương thế cứu chữa.

1. HĐGMVN có Ban Thường Vụ, Ban Truyền Thông hay không?

Xã hội ngày nay, các phương tiện truyền thông rất phong phú và đa dạng giúp cung cấp các tin tức một cách nhanh chóng về sinh hoạt quốc gia hay quốc tế. HĐGMVN, mỗi năm, sau hai cuộc họp, thường ra một "Bức Thư Chung" gửi toàn thể Giáo Hội về một vài vấn đề thời sự, đưa ra một vài nguyên tắc chung, định hướng chung. Theo cách tổ chức về hành chánh của các đoàn thể lớn có hằng triệu hội viên, thường trao cho Ban Thường Vụ, thường trực giải đáp các vấn nạn, các khó khăn cụ thể, khi áp dụng đường lối chung.

HĐGMVN, đặc biệt trong hoàn cảnh phức tạp hiện nay, thiếu cơ quan Ngôn luận đắc lực để thông tin và giải đáp các thắc mắc trong Cộng đồng và trong đời sống xã hội. Cũng thiếu một vị làm Phát ngôn viên chính thức, như các Văn Phòng của các Hội Đồng Giám Mục các quốc gia và của Tòa Thánh, đế cấp thời thông báo, cải chính nhanh chóng những nguồn tin thất thiệt.

Vì thiếu một Ban Thường Vụ làm việc tích cực, nhanh chóng, hiệu quả để đối phó với những biến chuyển về tôn giáo, chính trị, xã hội trong nước, nên đã gây nên những dư luận trái ngược nhau, chia rẽ nội bộ, hoang mang, không ai nắm biết SỰ THẬT như thế nào? Tai hại hơn nữa, một số bài viết của BBT phụ trách mạng lưới của HĐGM hay UBKT,đã xuyên tạc SỰ THẬT, cắt xén Lời Chúa.

Cũng vì thiếu một Ban Thường Vụ gồm những chuyên viên thông thạo về các vấn đề thời sự, để giải thích Lập Trường của Giáo Hội về hiện tình chính trị, kinh tế, đất đai, bênh đỡ dân oan khiếu kiện, và các cuộc lùng bắt người dân vô tội, nên Giáo Hội đã như không còn hăng hái làm tông đồ, rao giảng TIN MỪNG giữa lòng Dân Tộc.

Vì thiếu những cơ quan chính thức về Truyền Thông trong Giáo Hội và HĐGMVN, nên không có người đủ khả năng chuyên môn, đủ kiến thức để giải nghĩa, phê bình những lời tuyên bố, những "khẩu hiệu" mang tính chất tuyên truyền để lèo lái dư luận theo một khuynh hướng chính trị riêng, không thích hợp với Truyền Thống cố hữu của Toà Thánh và của Các Vị Giáo Hoàng:

2. "Khẩu Hiệu: "Đối Thoại, nhưng Không Đối Đầu", nghĩa là gì?

Đạo Thiên Chúa, trong căn bản là Đạo Tình Thương, Đạo Bác Ái: Mến Chúa Yêu Người, nên luôn cấm việc bạo động phạm đến sinh mạng con người. Do đó, giết người tự nó là một trọng tội. Chiến tranh là tội ác, trừ trường hợp bất khả kháng là để tự vệ. Đạo Từ Bi của Phật Giáo cũng cấm sát sinh. Ngày nay, trên bình diện quốc tế, cơ quan Liên Hiệp Quốc, hội Đồng Bảo An LHQ, là những cơ quan giúp giải quyết một cách Ôn Hoà những tranh chấp giữa các quốc gia mà không cần dùng võ lực hay chiến tranh. Đường lối, các giải quyết ôn hòa bằng một Diễn đàn để các phe liên hệ, đàm đạo, trình bày ý kiện, biện hộ, biện bác, thông cảm, hầu đi đến Hòa hợp, hòa giải. Sau đây, thử giải nghĩa và phân tích nội hàm ý nghĩa của khẩu hiệu: "Đối Thoại, nhưng không đối đầu" có nghĩa gì?

"ĐỐI THOẠI" là gì?

Danh từ này dùng trong tiếng Việt, dịch từ chữ "dia-logue". "Thoại" là nói chuyện, trao đổi bằng "Lời" nói đễ diễn ta ý kiến, ý muốn; đôi khi cũng dùng những cử điệu, cử chỉ để biểu lộ, gọi là "body language". Nhưng tuyệt nhiên "IM LẶNG" nín thinh, không nói lời gì, thì không thể gọi là "đối thoại" được nữa.

Trong việc "đối thoại", cần cả hai đối tác, hay hai phe phái cùng nói lên, trao đổi lập trường, thảo luận. Nếu chỉ một bên nói, còn bên kia IM LẶNG, thì đấy là "độc thoại", hay theo kiểu nói bình dân: "nói chuyện với đầu gối", không thể gọi là ĐỐI THOẠI được.

Giáo Hội Công giáo luôn chủ trương "Đối Thoại". Ngôi LỜI (Logos) Thiên Chúa, mặc lấy xác phàm, để Đối Thoại với Nhân Loại. Các Vị Giáo Hoàng, đặc biệt ĐGH Giáo Hoàng Gioan PhaoLo II. luôn tìm cách đối thoại với thế giới về mọi vấn đề liên hệ đến đời sống của con người, đặc biệt lên tiếng phản đối những chế độ độc tài, vi phạm nhân quyền, Tự Do Tôn Giáo. Trong các cuộc tông du, đến các nước độc tài như Cuba, dầu chính quyền cộng sản không muốn nghe, nhưng ĐGH Gioan PhaoLô "VẪN CỨ NÓI", vì Rao giảng Sự Thật là một giới răn của Chúa Cứu Thế, như Chúa đã phán: "Ai có tai để nghe, thì hãy nghe".

Thánh Phao Lô Tông đồ cũng khuyên nhủ các đệ tử luôn phải công bố Chân Lý, Sự Thật mọi nơi mọi lúc: "thời thuận lợi, cũng như lúc khó khăn, bất thuận lợi". Bởi vậy, người môn đệ can đảm, không nên thưa với Chúa và than thở với dân Chúa: "chúng con KHÔNG BIẾT NÓI".

Chế độ độc tài, độc đảng như CS, có Đối Thoại không? - KHÔNG. Vì đã độc tài, độc đảng, độc quyền thì còn muốn chia sẻ, bàn luận với ai nữa? Điều kiện tối quan trọng trong việc đối thoại là "THIỆN CHÍ" của đôi bên muốn chia sẻ quyền lợi một cách Công bằng, dựa theo Công lý. Thuyết Mácxit vô thần không tin vào những Luật Luân Lý Tuyệt đối, Khách quan, và Lương Tâm phân biệt Thiện/Ác, thì làm sao có chung một tiêu chuẩn để điều đình, hòa giải, thông cảm với nhau?

Theo kinh nghiệm Lịch Sử cho biết: trên bình diện quốc tế cũng như tại Việt Nam, phe Cộng Sản thường không tôn trọng các hiệp định mà chúng đã ký kết. Cách đối xử thường xuyên theo lý thuyết Mácxit là: BẠO ĐỘNG, dùi cui, xe tăng, "quần chúng tự phát", đánh đập và bắt bỏ tù, những ai dám chống đối. Họ chỉ mở miệng theo quỷ kế: "XIN-CHO", nghĩa là họ luôn ở thế kẻ trên, ban phát ân huệ cho kẻ bề dưới phải lậy lục cầu xin. Ho có thí cho mới được, ít nhiều tùy ý họ, không bao giờ họ công nhận: "Tự Do Tôn Giáo là QUYỀN" của mọi công dân.

"ĐỐI ĐẦU" LÀ GÌ?

"Đối đầu" là kiểu nói trong Tu từ học (lấy một phần để chỉ toàn thể) như "đối diện" (face to face ), ám chỉ một thái độ hiên ngang, không "cúi đầu" hàng phục hay sợ hãi, không dám ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đối phương. Do đó, chữ "đối đầu" không có nghĩa là "bạo động", vì chẳng ai lại dùng đầu để húc nhau, như trâu bò húc nhau, vì loài vật không có trí khôn, lý lẽ để nói lên. Đối với con người, thì chữ "đầu óc" để chỉ con người có những tư tưởng để tranh luận. Chẳng ai dại gì mà dùng hai cái đầu để đập nhau cho bể cả hai. Bởi vậy, "đối đầu" không mang ý nghĩa bạo động, cũng cùng nghĩa với "đối thoại" trong bình đẳng, tự trọng, cũng như "đối diện"; danh từ "chạm trán" (to confront) cũng cùng một nghĩa, tỏ thái độ tự chủ, không rút lui, thụ động xin-cho. Chữ "đối thủ" cũng chưa hẳn là dùng võ lực "thượng cẳng chân, hạ cẳng tay", nhưng cũng tương tự nghĩa như chữ "đối lập". Nói tóm lại, "Đối đầu" là không IM LẶNG, ngoảnh mặt làm ngơ, hàng phục, cúi gầm mặt xuống, lấm lét, lầm lì.

CẦU NGUYỆN, và hát Kinh HÒA BÌNH, tại Tòa Khâm Sứ, Thái Hà, Đồng Chiêm, Tam Toà .., là cầu xin là "đối thoại "với Đấng Tối Cao có quyền xét xử mọi gian tà, bất công, xin ơn Tha Thứ cho người làm hại mình, nhất là cầu Nguyện cho nền CÔNG LÝ, TỰ DO, ngự trị trên đất nước này. Vậy ai có quyền cấm đoán , hay chỉ trích cách thức biểu lộ niềm tin rất HÒA BÌNH này?

3. Một Giả Thuyết đặt ra: "thỏa hiệp"chứ không chống đối mới có thể cảm hóa chế độ độc tài và đem lại Tự Do, Nhân Quyền cho toàn dân ??

Những thắc mắc, nghi vấn sau đây là những lo âu, hoang mang, mất lãnh đạo, mất tin tưởng đang bao phủ giáo dân và đồng bào, đặc biệt trong Tổng Giáo Phận Hà Nội, miền Bắc Việt Nam. Vấn đề tìm hiểu và phân tích các sự kiện thời sự thật khó khăn, vì hầu hết được diễn ra trong bóng tối bưng bít của Âm Mưu, Gian Dối, không dám thảo luận trong quang minh, chính trực. Dư luận hay Báo chí chỉ có thể đoán mò, theo những nguồn tin khác nhau, đối chọi nhau. Do đó, cần nhiều người thiện tâm thiện chí, cộng tác điều tra, và cần theo dõi các Diễn Biến để nhận diện các "Dấu Chỉ Thời Đại", sẽ giúp ta phơi bầy ra ánh sáng những âm mưu đen tối của sự Ác. Thật khó có ai có thể dự đoán được tương lai của Tổng Giáo Phận Hà Nội, của Giáo Hội Việt Nam sẽ đi về đâu? Nhưng dựa vào lời Kinh Thánh, cũng như kho tàng khôn ngoan của Loài Người, ta luôn hy vọng: SỰ THẬT sẽ đuợc phơi bày ra Ánh Sáng của CHÂN LÝ:

"quidquid latet, apparebit" ( mọi điều ần dấu sẻ hiện ra, Kinh Cầu Hồn)

"đường đi hay tối, nói dối hay cùng" (ca dao Việt Nam)

Sau đây chỉ xin nêu lên một số sự kiện, đã và đang xẩy ra trong thời gian gần đây, như DẤU CHỈ, dấu hiệu, giúp ta dự đoán được chiều hướng con thuyền Giáo Hội Việt Nam sẽ đi về đâu? Giáo Hội Công giáo có còn chống lại Cộng sản vô thần hay đang dự tính "thoả hiệp", đồng hành với chế độ vô nhân đạo, phản Dân hại Nước?

- Giáo Hội Công Giáo còn chống lại Thuyết Mácxit, Cộng sản không?

Trên bình diện Đức Tin, trên lý thuyết, thì ai cũng biết quá rõ: quan điểm kết án Thuyết cộng sản, mácxít vô thần của Công Giáo, từ "Mệnh Lệnh Fatima", đến các Thông Điệp của các Vị Giáo Hoàng, các Thư Chung của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam vẫn không thay đổi. Một bên là Hữu Thần, bên kia là vô thần; Đạo Công Giáo chủ trương Bác Ái, CS luôn dùng dối trá và bạo lực.

Những câu phát biểu như: "Ai là người không thích cộng sản, thì đừng bắt chúng tôi phải khích bác họ". Ta có thể trả lời một cách quả quyết: chính các vị Giáo Hoàng La mã, HĐGMVN là những vị chẳng những không thích mà còn lên án, ra vạ phạt những tín hữu gia nhập hay theo thuyết Mácxít cộng sản vô thần.

Gần đây nhất, sau Công Đồng Vaticanô II, nhờ lãnh đạo khôn ngoan của Đức Cố Giáo Hoàng Gioan Phao Lô II, đế quốc cộng sản Ðông Âu đã sụp đổ tan tành.

Từ Rôma sang Việt nam, chưa thấy những văn kiện chính thức nào của Giáo Hội, Tòa Thánh Vatican, phủ nhận những lời phê bình, kết án chủ thuyết vô thần vô nhân của cộng sản. Trên bàn cờ quốc tế ngày nay, chủ nghĩa cộng sản mácxít đã bị hầu hết các nước tẩy chay, chỉ còn tồn tại ở Trung Hoa Cộng sản, Việt Nam, Bắc Triều tiên, Cuba.

- Nhưng trên bình diện chiến lược, chiến thuật (strategy, tactics), đặc biệt tại Việt Nam trong những năm gần đây, nhất là từ khi nổi dậy phong trào"Cầu Nguyện Đòi CÔNG LÝ", đòi QUYỀN Tự Do Tôn Giáo, người ta quan sát thấy hình như manh nha một "chiến lược" với những khẩu hiệu tuyên truyền, ý nghĩa mập mờ, "đối thoại, không đối đầu" "hợp tác chân thành", như ý đồ muốn "thỏa hiệp" với chế độ độc tài đảng trị, đàn áp bằng vũ lực.

Chiến lược này luôn giữ thái độ "IM HƠI LẶNG TIẾNG", trước các bất công xã hội, chiếm đất của dân, miễn sao phe phái giành được một vài ân huệ "Xin-cho". Chiến lược này cũng giống chiến lược "Hoa Hồng đỏ", "khúc ruột ngàn dặm" của Cộng sản để đánh lừa Người Việt Hải Ngoại.

Theo kinh nghiệm sống chung với cộng sản, thỏa hiệp với chúng để hy vọng cảm hóa được chúng theo Lẽ Phải, là một ảo vọng, trừ một "Phép lạ" xẩy ra.

Ngoài ra, cũng không được vì chiến thuật muốn hòa hoãn với Trung Cộng, mà đành hy sinh "con tốt" Việt Nam, áp đặt Giáo Hội Việt Nam phải theo chiến lược "thỏa hiệp" (cách đây mấy năm, một phái đoàn GM Việt Nam thăm Bắc Kinh để chia sẻ kinh nghiệm, nhưng không viếng thăm Giáo Hội thầm lặng, trung thành với Tòa Thánh).

Để tiêu khiển, giết thời giờ, các cụ già, các chú mục đồng rất thích đánh cờ tướng. Nhìn vào đối thủ thí quân cờ, hay tiến thoái , xê dịch vị trí quân cờ, thì người chơi cờ đã có thể phỏng đoán được ý đồ, chiến thuật, chiến lược hay "nước cờ’ đang diễn biến theo chiều hướng nào, để kịp thời phòng bị, phản công lại.

Ngày nay, trên BÀN CỜ VIỆT NAM, mọi người dân Việt, Công Giáo cũng như đồng hương, đều đã nhận thấy, và khám phá ra các quân cờ, "nước cờ" đang diễn biến theo chiều hướng chiến lược THỎA HIỆP với bạo quyền, rất có thể gây nguy hại cho tương lai của Giáo Hội và Dân tộc.

Dầu bí mật, bưng bít các hành động trong bóng tối, nhưng nhìn vào cách gài các quân cờ, vào các địa điểm trọng yếu trên Bàn cờ Việt Nam như tại Hànội, Vinh, Nha Trang, Saigon, Mỹ Tho, người giáo dân "hiền lành như chim bồ câu, nhưng khôn ngoan như con rắn", đã tiên đoán được những thua thiệt, đổ vỡ, nếu không hành động kịp thời xóa bỏ bàn cờ cũ, để chơi lại ván bài mới.

Lm. Cao Phương Kỷ

Thông báo của Cộng Ðồng Người Việt Tự Do Victoria Úc châu


THÔNG BÁO VÀ THƯ MỜI

V/V: BIỂU TÌNH PHẢN ÐỐI VĂN CÔNG TỪ VIỆT-NAM SANG TRÌNH DIỄN TẠI MELBOURNE

Ban Chấp Hành Cộng Ðồng Người Việt Tự Do Victoria xin trân trọng kính mời:
    - Quý vị lãnh đạo tinh thần các tôn giáo,
    - Quý vị đại diện các hội đoàn, đoàn thể,
    - Quý vị đại diện các tổ chức và đảng phái chánh trị,
    - Cùng toàn thể đồng hương tại Victoria.
Tham gia vào cuộc biểu tình do CÐNVTD-VIC tổ chức để phản đối đoàn văn công từ Việt Nam sang trình diễn tại Crown Casino, Melbourne vào ngày 8-8-2010.

Cộng Ðồng Người Việt Tự Do Victoria quan niệm rằng, ngày nào đảng CSVN còn cấm đoán, bắt bớ, giam cầm những nhà văn, nghệ sĩ và các nhà tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền tại VN, ngày nào đảng CSVN vẫn còn tiếp tục vi phạm, cấm đoán và kiểm soát những quyền căn bản nhất của con người như: tự do báo chí, tự do hiệp hội, tự do ngôn luận, tự do phát biểu, tự do tôn giáo v.v… thì ngày ấy cộng đồng người Việt tỵ nạn CS tại hải ngoại sẽ còn phản đối và không chấp nhận sự hiện diện của những đoàn hay những văn nghệ sĩ từ trong nước ra hải ngoại trình diễn.

Kính mời toàn thể quý vị và đồng hương tham gia thật đông đủ cuộc biểu tình tranh đấu cho dân chủ, tự do và nhân quyền tại Việt Nam.

Chi tiết của cuộc biểu tình như sau:
    Ngày giờ: Ngày 8 tháng 8 năm 2010 (Chủ Nhật) vào lúc 12:30 trưa.

    Ðịa điểm:
    Crown Casino (xin quý vị hãy tập trung ở bên bờ sông Yarra, nơi có cờ vàng của chúng ta)
Mọi chi tiết xin quý vị liên lạc với Cô Nguyễn Lê Thanh Trúc, Ủy ban Tranh Ðấu Cho Dân Chủ và Nhân Quyền VN đt số: 0432 898 898 hoặc ô. Nguyễn Văn Bon: 0411 616 453.

Trân trọng kính báo và kính mời,
TM. BCH-CÐNVTD-VIC

Nguyễn Văn Bon
Chủ tịch
Ngày 13 Tháng 7 Năm 2010

Wednesday, July 14, 2010

Thông báo của CĐNVTD Úc châu


Cộng Đồng Người Việt Tự Do Úc Châu
Vietnamese Community in Australia
PO Box 2115 Footscray VIC 3011
Tel: 0411 756 552
Email: sicmaa.nguyen@gmail.com


THÔNG BÁO CỦA CỘNG ĐỒNG NGƯÒI VIỆT TỰ DO ÚC CHÂU

V/V: CHUYẾN LƯU DIỄN CỦA VĂN CÔNG TỪ VIỆT NAM TẠI ÚC CHÂU VÀO THÁNG 8 -2010
    Kính thưa:

    - Quý vị lãnh đạo tinh thần các tôn giáo,
    - Quý vị lãnh đạo các hội đoàn, đoàn thể và tổ chức,
    - Quý vị đại diện các cơ quan truyền thông và báo chí,
    - Cùng toàn thể quý đồng hương CĐNVTD.
Cộng Đồng Người Việt Tự Do Úc Châu (CĐNVTD/UC) nhận được tin vào đầu tháng 8 tới đây sẽ có một đoàn văn công từ Việt Nam sang trình diễn tại một số thành phố có đông người Việt tỵ nạn Cộng Sản tại Úc Châu, trong đó có Đàm Vĩnh Hưng là trưởng đoàn và là ca sĩ chánh của đoàn văn công.

CĐNVTD/UC quan ngại rằng chương trình văn nghệ này như nhiều chương trình văn nghệ tương tự trong quá khứ là một hình thức văn hoá vận của Nghị quyết 36 của bạo quyền Cộng Sản Việt Nam (CSVN) , với chủ đích gây chia rẽ, phân hoá cộng đồng người Việt tỵ nạn hải ngoại và tuyên truyền cho chế độ CSVN. Tưởng cũng nên nhắc lại, CSVN đang tiếp tục vi phạm nhân quyền trầm trọng khi kiểm soát, bắt bớ, và giam cầm các nhà tranh đấu dân chủ, kể cả các nhà văn và nghệ sĩ trong nước hiện nay.

Cộng Đồng Người Việt Tự Do Úc Châu:
    1. Không chấp nhận và phản đối những chương trình văn hóa vận của Cộng Sản Việt Nam qua hình thức đưa văn công từ Việt Nam sang hải ngoại trình diễn.

    2. Kêu gọi quý đồng hương tham gia và ủng hộ những cuộc biểu tình do Cộng Đồng tổ chức để phản đối, lên án và vạch trần những hành vi vi phạm nhân quyền trầm trọng hiện nay của nhà cầm quyền CSVN.
Lập trường và quan điểm của CĐNVTD-UC về vấn đề này sẽ không thay đổi cho đến khi 80 triệu người dân trong nước được hưởng nhân quyền, tự do và dân chủ thật sự.

Úc châu, ngày 13 tháng 7 năm 2010
    Ô. Nguyễn Thế Phong, Chủ tịch CÐNVTD-UC
    Ô. Nguyễn Văn Thanh, Chủ tịch CÐNVTD-NSW
    Ô. Nguyễn Văn Bon, Chủ tịch CÐNVTD-VIC
    Bs. Bùi Trọng Cường, Chủ tịch CÐNVTD-QLD
    Ô. Ðoàn Công Chánh Phú Lộc, Chủ tịch CÐNVTD-SA
    LS. Petter Lê, QuyềnChủ tịch CÐNVTD-WA
    Ô. Lê Công, Chủ tịch CÐNVTD-ACT
    Ô. Lê Tấn Thiện, Chủ tịch CÐNVTD- NT
    Bà Nguyễn Kim Dung, Chủ tịch CÐNVTD- Wollongong


Một thắng lợi đáng kể của Tuổi Trẻ VN tại North Carolina - Phượng Quốc Sơn



Theo báo cáo của TTK/LMDCVNTT (Liên Minh Dân Chủ Việt Nam Thuần Túy) North Carolina, cuộc biểu tình chống văn công VC Đàm Vĩnh Hưng đã gặt hái được kết quả rất đáng kể.

Vì lý do tế nhị, Cộng Đồng Người Việt tại Charlotte, NC không muốn công khai đứng ra tổ chức một cuộc biểu tình chống văn công VC Đàm Vĩnh Hưng vào buổi tối Thứ Bảy 10/7/2010, nhóm tuổi trẻ “Giang Hồ Hải Ngoại Chống Cộng” phối hợp với LMDCVNTT và Cộng Đồng đến địa điểm trình diễn biểu tình “kết hợp tự nguyện” vào lúc 8 giờ tối.

Cuộc biểu tình có sự hiện diện của khoảng bốn chục người đa số là giới trẻ vì kết hợp có tính cách tự nguyện, không có sự huy động hoặc kêu gọi gì cả, đúng là “tự phát” thực sự chứ không phải tự phát kiểu xhcn.

Điều đáng nói là số khách đi xem cũng khoảng trên dưới 40 người, nghĩa là tương đương với số người biểu tình. Có người đến xem được người biểu tình hỏi nghĩ thế nào mà mua vé đi xem thì họ bỏ ra về, không vào xem nữa.

Biểu tình được một lúc thì bầu show là một Con Lai ra ngoài xin lỗi bà con bằng lời lẽ như sau : “Tôi khờ dại đã đứng ra tổ chức buổi ca nhạc này, lần sau tôi sẽ không bao giờ làm như vậy nữa. Đây là một việc chưa bao giờ xẩy ra ở bất cứ buổi biểu tình chống văn công VC nào từ trước đến nay.

Hoan nghênh nhóm Tuổi Trẻ “Giang Hồ Hải Ngoại Chống Cộng”, hoan nghênh Cơ Sở Mới LMDCVNTT tại NC, đây là một món quà kỷ niệm ngày thành lập tuyệt hảo, hoan nghênh thành viên thuộc Cộng Đồng và các Hội Đoàn tại Charlotte, NC đã bảo tồn được Căn Cước Tỵ Nạn cộng sản của mình để tham gia cuộc biểu tình “tự nguyện” này. Tuy số người tương đối nhỏ nhưng đã gặt hái được kết quả tương đối lớn. Đây sẽ tạo được một tiền lệ tốt cho những cuộc biểu tình khác sau này.

Xin thân tặng cho tất cả các bạn một bông hồng thật đẹp.

Virginia, 12/7/10
Phượng Quốc Sơn
Source: http://lmdcvntt.com/cms/view/55