Saturday, July 17, 2010

Cộng Đồng Hải Ngoại KHÔNG THỂ khoanh tay làm nơ trước hành động của tên ‘CỘNG SẢN CON’ Đàm Vĩnh Hưngcùng đồng bọn ! - Đinh Lâm Thanh

Đinh Lâm Thanh

Nội dung của nghị quyết 36 mới nghe qua, một số người lầm tưởng cho đó là những lời kêu gọi tình nghĩa của Hà Nội với ‘khúc ruột ngàn dặm’, trong đó, tập đoàn cộng sản cam kết đãi ngộ chất xám và túi tiền của người Việt hải ngoại đưa về xây dựng đất nước. Nhưng chính là một âm mưu thâm độc được che đậy dưới vai trò văn hóa bằng nhiều kế hoạch để lũng đoạn, gây rối và phá hoại cộng đồng chúng ta qua nhiều hình thức từ truyền thông, tôn giáo cho đến nghệ thuật. Về phương tiện truyền thông và tôn giáo, cộng sản đã tung tiền ra tài trợ những tay làm báo, các tổ chức cơ sở truyền thông cũng như gởi cán bộ đội lốt những sư-cha ra nước không ngoài mục đích quy tụ Phật-tử-con-chiên cuồng tín và chậm hiểu để biến họ thành những ‘tổ chức tín ngưỡng bất khả xâm phạm’ hầu chống lại cao trào tranh đấu của tập thể người Việt Quốc Gia hải ngoại. Trên lãnh vực văn hoá nghệ thuật, cộng sản Hà Nội đặt trọng tâm mượn câu ca, tiếng hát và nhất là lợi dụng phái nữ (duyên dáng áo dài, thi hoa hậu ...) để lồng vào đó chương trình tuyên truyền và ca tụng chế độ như vinh danh già Hồ và đảng khốn nạn cộng sản Việt Nam. Các âm mưu nầy không ngoài mục đích mời gọi người Việt hải ngoại hãy quên đi quá khứ, bắt tay hòa giải hòa hợp và đem tiền của về nuôi chế độ. Tóm lại cái gọi là ‘kiều vận’ của nghị quyết 36 không gì khác hơn là việc tạo ra những mối chia rẽ giữa những người Việt Quốc Gia ở hải ngoại với nhau.

Trong phạm vi bài nầy, chúng tôi đề cập đến các chương trình ca nhạc do đồng bọn cộng sản hải ngoại tổ chức với sự góp mặt của những tên văn công từ Việt Nam ra nước ngoài trình diễn.

ĐÀM VĨNH HƯNG LÀ AI ?

Đó là một tên cộng sản con, ‘văn công đỏ’ thuộc thành phần khỉ đột thành phố Saigòn, xuất ngoại ra nước ngoài theo lệnh của Hà Nội với mục đích duy nhất là ru ngủ và chống phá cộng đồng người Việt. Tên cộng sản con này dựa vào đâu để ngông nghênh, giở trò xỏ lá và ngạo mạn trước sự phẫn nộ của cộng đồng người Việt ? Đã đến lúc tất cả chúng ta phải ra tay ‘vặn cổ’ tên cộng sản nhóc nầy. Nó chỉ là con chí mén nhưng việc làm có ảnh hưởng lớn trên phương văn hóa và truyền thông, nhất là đối với một số ít người Việt mà mắt vẫn còn đui, đầu chứa giòi bọ (danh từ của người Nhật tặng cho bọn việt gian) đang chạy theo chiếc bánh vẽ của cộng sản. Tên văn công nhóc con nầy không đáng để chúng ta bận tâm, nhưng cần phải ‘đập’, chỉ cần một lần ra tay đập nát là xong như chúng ta đã xóa tên Trần Trường trước kia tại thành phố Little Sàigòn.

ĐỒNG BỌN LÀ AI ?

Đó là những cá nhân hay nhóm cộng sản nằm vùng, chúng lập ra những tổ chức văn hóa ‘vô vị lợi’ mục đích để xin tiền các nhà cầm quyền địa phương, đồng thời nhận tài trợ của các cơ quan ngoại giao việt cộng - còn gọi là cơ quan buôn lậu và bán visa - để thi hành chương trình kiều vận và chống phá cộng đồng quốc gia hải ngoại chúng ta. Bọn chúng có mặt trên khắp thế giới, từ Mỹ, Canada, các xứ Châu-Âu qua đến Úc Đại Lợi để tổ chức, đỡ đầu và đưa đám văn công cộng sản ra nước ngoài trình diễn qua các chương trình Áo Dài Duyên Dáng, Thi Hoa Hậu, Vinh Danh già Hồ, Đảng cộng sản và đồng bọn trong những dịp lễ hoặc dạ hội các mùa Xuân-Ha-Thu-Đông. Thành phần nằm vùng nầy rất nguy hiểm, sống nhờ ân huệ và đùm bọc của chúng ta, nhưng đầu quân tay sai cho cộng sản. Chúng dụ dỗ được vài người địa phương ham vui đứng tên làm bia đỡ đạn để thành lập các hội văn hóa giao lưu trong âm mưu thi hành kiều vận với những tên gọi nghe thật kêu như hội Văn Hóa, Hội Thân Hữu Việt Mỹ, Việt-Pháp, Việt-Đức, Việt-Anh, Việt-Bỉ ... Chúng dùng bình phong văn hóa với sự góp mặt vài người ngoại quốc để tổ chức các Đại Nhạc Hội Ca Nhạc, Đại Nhạc Hội Từ Thiện với văn công đỏ đến từ Việt Nam. Đám nầy đích thực là thành phần Việt Kiều Yêu Nước trước kia, là dân tỵ nạn kinh tế có thành tích bất hảo, làm ăn với cộng sảnViệt Nam, lưu manh trốn thuế ở nước ngoài và âm thầm hoạt động tình báo cũng như làm điệp vụ cho Hà Nội. Mới đây người ta đã khám phá ra đồng bọn với Đàm Vĩnh Hưng là hai tên sống bằng nghề cờ bạc tại Seattle (tiểu bang Washington) đã nhận tiền cộng sản để cưu mang đùm bọc tên cộng sản con này. Vậy đồng bào ở Seattle đã có thái độ với bọn nầy chưa ?

THÀNH PHẦN ỦNG HỘ LÀ AI ?

Trước hết phải kể đến gia đình dòng họ cán bộ làm nghề buôn lậu, bán visa trong các cơ quan ngoại giao và thành phần công an mật vụ chìm nổi trà trộn trong cộng đồng, chúng được lệnh đến ngồi trình diễn cho đầy rạp. Tiếp đến là những tay cò mồi ăn có, những tay hợp tác làm ăn với việt gian cộng sản cũng như du học sinh đỏ, được cấp tiền bạc, ăn uống và vé vào cửa miễn phí để đánh bóng thì chúng ta chẳng cần đếm xỉa đến các thành phần nầy làm gì. Quan trọng là một số người Việt Quốc Gia, có khi gốc thuộc tỵ nạn hay HO, lại vác mặt đến đây thì cần nói thẳng với họ rằng:
    Những người nầy ngực không có trái tim, đầu chỉ bầy nhầy khối thịt mà cuộc đời tỵ nạn của họ chỉ biết có đôi đũa và chiếc giường.
Chúng ta cần phải kéo thành phần nầy ra khỏi hỏa mù cộng sản đồng thời về cái nguồn gốc đau buồn tủi nhục của những ngày mất nước và nói cho họ biết chính bản thân họ đã nhờ ai để được vinh thân phì gia ngày hôm nay. Chúng ta cũng phải kể đến một số bạn trẻ thiếu giáo dục gia đình đồng thời ăn phải bã cộng sản do đám du học sinh cấy vào cũng có mặt trong các dịp nầy. Nhưng nếu chúng ta quan tâm và hướng dẫn đời sống chính trị cho con cháu thì thành phần trẻ nầy sẽ sớm thấy được lý tưởng cũng như con đường tranh đấu của bậc cha mẹ đang theo đuổi, từ đó, có thể hướng dẫn họ trở về với chính nghĩa quốc gia dân tộc.

Tiếp đến là giới ca nhạc sĩ mất gốc thường về Việt Nam kiếm ăn và đứng chung với đám văn nô đỏ mỗi khi việt cộng ra hải ngoại trình diễn. Đành rằng, nghề ca hát là một phương tiên sinh sống, nhưng đối với người làm văn nghệ, thì thường ít ra cũng có chút ít đầu óc không như hạng ‘đôi đũa và chiếc giường’ mà chúng tôi vừa đề cập ở phần trên. Tuy nhiên, chúng tôi xin mượn lời mà các cụ ngày xưa thường nói để khuyên một số ít ca-nhạc-sĩ mất gốc như sau: ‘Làm đĩ chín phương thì cũng phải chừa một phương để lấy chồng !’

Cuối cùng là giới thương mãi, báo chí, truyền thanh truyền hình tiếp tay cho giặc. Vì một chút lợi nhuận về in ấn, thương mãi, quảng cáo mà một số cơ sở in bích chương, các tiệm băng nhạc bán vé vào cửa, quảng cáo trên các đài phát thanh, phát hình và cổ võ ủng hộ cho tên việt cộng con Đàm Vĩnh Hưng cũng như đồng bọn trong các lần tổ chức, mà điển hình là các buổi văn nghệ ngày 24.7.2010 tại đại hí viện ở Anaheim (California). Chính các thành phần nầy là cánh tay đắc lực phục vụ cho chương trình kiều vận văn hóa đỏ của cộng sản, nhất là trong các chương trình của tên việc cộng con Đàm Vĩnh Hưng.

PHẢI LÀM GÌ ?

Nói thì phải làm, và một khi đã làm thì phải làm đến nơi đến chốn đó là điều quan trọng. Vậy kính mong tất cả người Việt Quốc Gia trên thế giới hãy ra tay dập tan âm mưu văn hóa đỏ của cộng sản đang ru ngủ cộng đồng tỵ nạn chúng ta. Nhất là đồng bào ở Nam Cali hãy có thái độ với chương trình đại nhạc hội tại Anaheim do tên cộng sản con Đàm Vĩnh Hưng cầm đầu một số văn công đỏ từ Việt Nam qua.

Việc thứ nhất: Tẩy chay quảng cáo, mua vé và đến xem chương trình do bọn cộng sản nằm vùng tổ chức, đồng thời kêu gọi tất cả đồng bào người Việt Quốc Gia hãy tham gia biểu tình trong tinh thần trật tự theo luật định trước đại hí viện của thành phố Anaheim ngày 24.7.2010 trong lúc bọn cộng sản tổ chức trình diễn bên trong.

Việc thứ hai: Tẩy chay các cơ sở, từ nhà in, nhà sách, tiệm buôn nào in quảng cáo và phát hành những bích chương truyền đơn kêu gọi cũng như bán vé ủng hộ chương trình văn nghệ của Đàm Vĩnh Hưng. Tuyệt đối chúng ta không liên lạc, mua bán với các cơ sở nào mà trong thời gian nầy đang cố ý hay vô tình yểm trợ cho Đàm Vĩnh Hưng cùng đồng bọn.

Việc thứ ba: Tẩy chay những cơ quan truyền thông nào nhận đăng quảng cáo, thông báo chương trình, tin tức nhằm ủng hộ cho các buổi văn nghệ kể trên.

Việc thứ tư: Nhận diện và vạch trần cá nhân cũng như thành phần tổ chức (dưới các hình thức làm ăn với việt cộng, trốn thuế và làm công an điệp vụ trá hình) cũng như tất cả ca- nhạc-sĩ đã ủng hộ, góp mặt trong các chương trình của Đàm Vĩnh Hưng để các cộng đồng theo dõi và tẩy chay mỗi khi nghe đến tên của thành phần tổ chức, các ca-nhạc-sĩ nầy.

Việc thứ năm: Các cộng đồng khác ngoài Nam Cali hãy chuẩn bị chương trình chu đáo để ‘dàn chào’ bọn văn công đỏ do Đàm Vĩnh Hưng sẽ tổ chức tiếp theo tại các nơi khác.

Mong rằng tất cả người Việt Quốc Gia trên khắp thế giới, các cơ sở thương mãi và truyên thông trên hãy vì công cuộc tranh đấu của toàn dân và vì liên sỉ của con người có đầu óc cũng như lương tâm thì hãy từ chối tham dự, hợp tác với cộng sản qua chương trình văn hóa đỏ của chúng.

Kết luận:

Cộng sản chủ trương dùng văn hoá cho mưu đồ chính trị thì chúng ta không bao giờ vướng vào âm mưu ru ngủ của chúng khi lên tiếng kêu gọi ‘văn hoá phải đứng ngoài chính trị’ như một số hội đoàn cò mồi thường tung ra. Ngược lại, phải ghi nhận rằng: Trước một cuộc chiến không vũ trang hiện nay thì chúng ta phải dùng chính trị như một phương tiện tối cần thiết để đối đầu với trăm ngàn âm mưu quỷ quyệt của cộng sản.

Do đó, Hội Văn Hoá Người Việt Quốc Gia khẩn thiết kêu gọi thành lập một ‘Mặt Trận Chống Văn Hóa Vận Cộng Sản’ (mặt trận không phải là chữ của cộng sản, xin những vị ăn không ngồi rỗi đừng vịn vào chữ nầy để phá đám) có tính cách toàn cầu với sự góp mặt của tất cả thành viên từ các tiểu bang ở Mỹ, Canada, đến các quốc gia trong Liên-Âu cũng như Nhật Bản, Úc Đại Lợi và Tân Tây Lan để các cộng đồng người Việt khối Tự Do đều có một chương trình hành động đồng nhất, những giải pháp thích ứng nhằm đối phó và yểm trợ đắc lực cho nhau một khi bọn ‘văn công đỏ’ xuất hiện. Cộng đồng tại Mỹ đông người và nhiều phương tiện, chúng tôi mời gọi các cộng đồng, hội đoàn và các chính đảng tại Mỹ đứng ra lãnh trách nhiệm thành lập mặt trận nầy. Hội chúng tôi nghĩ rằng đây là bước đầu chúng ta ngồi lại với nhau để thể hiện tinh thần đoàn kết giữa các cộng đồng người Việt Quốc Gia trên thế giới.

Paris, 12.7.2010

TM. Hội Văn Hóa Người Việt Tự Do
Đinh Lâm Thanh, Chủ Tịch

Source: http://www.hvhnvtd.com/HVHNVTD/main.php?div=KcWhLjPaxMA6cpOkSqETN&idm=0&str=9sskHXgB6DWTOkOcMg0AL&ids=31&elc=H0HBBnWZTLjTG7hrWZBky&ida=1331&idv=b49aCKY4s8tan1g6YTxPM&page=1&id=egxHA0txN09HT25BtjwMA



Friday, July 16, 2010

Đi tìm tung tích của Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt - Trường Sơn

Trường Sơn

Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt nay đang ở đâu ? Không ai biết được Ngài đang ở đâu ngoại trừ những bàn tay lông lá của quyền lực bóng tối đang đe dọa mạng sống của Ngài và giam giữ Ngài ở một nơi kín đáo nào đó khiến Ngài bị cách ly khỏi giáo chúng và không nói được sự thật về sự ra đi bí mật của Ngài.

Nếu có ai nói rằng Ngài đã bị những bàn tay quỷ của Cộng sản bắt đi và trù ém vì cái tội đã đã từ chối và chống lại “lệnh trên từ Vatican” buộc phải thỏa hiệp với Cộng sản, thì lập luận này cũng có nhiều căn bản vững chắc vì … trong quá khứ, những bàn tay lông lá của Satan tại Vatican đã một thời quật ngã truất phế một Tân Giáo Hoàng và buộc Ngài phải im miệng với cái thòng lọng treo nơi cổ. Tân Giáo Hoàng đó là Đức Hồng Y Giuseppe Siri, giám mục thành Genoe thuộc nước Ý được Đức Giáo Hoàng tiền nhiệm là PIO XII phong lên làm hồng y vào ngày 12 tháng 1 năm 1953. Ngài là vị Hồng y trẻ nhất trong hội đồng các Hồng Y và được Giáo Hoàng PIO XII tuyển chọn để kế vị vì Ngài luôn trung kiên với Chúa Giêsu xem Satan là kẻ thù của Giáo Hội và không bao giờ thỏa hiệp với bọn tay sai của Satan là Cộng sản vô thần.


On left: 1956, a smiling Cardinal Siri shown as Pius XII's Papal Legate to the 4th Centennial Celebration
of the Death of Saint Ignatius, Loyola; On right: c. 1985, "Cardinal Siri" A.K.A. The Suffering Pope In Red

Thế nhưng dù Ngài đã được bầu làm Giáo Hoàng vào năm 1958, nhưng vì có những bàn tay lông lá của Quỷ giữa đám Hồng Y cho nên Ngài đã bị truất phế, và cuộc bầu phiếu lại phải được làm lại để đưa Hồng Y Angelo Roncalli lên thay thế và trở thành Giáo Hoàng Gioan XXIII !

Theo dõi lịch sử của Giáo Hội Công Giáo kể từ triều đại của Giáo Hoàng PIO XII đến nay, chúng ta không khỏi ngạc nhiên về sự chuyển hướng của Giáo Hội, từ một lập trường trung kiên với giáo lý của Chúa Giêsu là không lòn cúi Satan và không sờn lòng trước những tai ương do nó gây nên, Vatican đã chuyển sang chế độ nhân nhượng Satan, lòn cúi trước Tà Giáo và Chủ thuyết Cộng sản.

Dưới triều đại của Giáo Hoàng PIO XII, gương can đảm của Giáo Hội Công Giáo thật uy dũng, dù bị bách hại, dù giáo hội thầm lặng tại Liên Sô bị lung lay chao đảo, nhưng vì tin vào lời bảo đảm của Chúa Giêsu rằng “Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.” (Mt 16:18) cho nên Giáo Hoàng PIO XII vẫn kiên cường phủ nhận tà thuyết Cộng Sản và dứt phép thông công những tín hữu nào cộng tác với Cộng Sản. Giáo Hoàng PIO XII đã tin tưởng tuyệt đối vào lời của Chúa Giêsu cho nên đã luôn vững tâm, không nhân nhượng Ma Quỷ dù chúng đang cắn xé Giáo Hội với nanh vuốt ghê tởm của chúng. Gương can đảm này là truyền thống ngàn xưa của muôn vàn thánh tử đạo, họ không sợ sự đe dọa của bọn cường quyền, bọn chỉ có thể cướp được mạng sống xác thịt của con người chứ không thể hãm hại gì được linh hồn của họ (Mt 10:28). Họ đã tin vững chắc vào cái phước thứ 8 mà Chúa đã rao giảng trên 2000 năm trước: “Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ.” (Mt 5:10)

Thế nhưng kể từ triều đại của Giáo Hoàng Gioan XXIII cho đến bây giờ, Vatican đã run sợ trước Satan, có lẽ họ ham chuộng cuộc sống thế gian này với những thú vui và vinh quang của nó hơn sự trường cửu của thiên đường, cho nên đã áp dụng một chính sách mới gọi là Ostpolitik, tức là chính sách không dám lên án chế độ tàn ác của Cộng Sản (còn được gọi là Hiệp Ước Vatican-Moscow dưới thời của GH Phaolô Đệ Lục), buộc Giáo Hội phải im lặng trước cảnh đàn áp và bách hại củaCộng Sản đối với tín hữu Công Giáo (ref. http://www.fatima.org/thirdsecret/). Có thể xem thêm 2 video clips trên Youtube để hiểu về Cố Giáo Hoàng Gregory XVII http://www.youtube.com/watch?v=lTjpEdJCSkU

Theo Tự Điển Wikipedia, sau khi Hồng Y Giuseppe Siri được hội Đồng các Hồng Y bầu kín làm Giáo Hoàng Gregory XVII thì bàn tay lông lá củaCộng Sản nằm vùng giữa các Hồng y đã lấy danh của Cộng Sản Liên Sô đe dọa sẽ giết hết mọi Giám Mục và bách hại giáo dân Công Giáo đang nằm dưới nanh vuốt của họ nếu Vatican công bố sự bầu chọn chính thức của Tân Giáo Hoàng Gregory XVII. Thế là Hội Đồng các Hồng Y phải bầu lại và đưa Giáo Hoàng Gioan XXIII lên thay thế, một vị Giáo Hoàng có đường lối nhân nhượng và hòa giải với mọi chế độ chính trị độc tài phỉ báng Thiên Chúa trên toàn thế giới và mọi tôn giáo không thờ Đấng Kitô (kể cả đạo phù thủy voodooism), cho phép Satan lộng hành ngay trong lòng của Giáo Hội.
Bản đồ chỉ rõ vị trí nơi Đức Giáo Hoàng Gregory XVII đang ẩn náu)

Khi bầu Giáo Hoàng kế vị cho Đức PIO XII vào ngày 26 tháng 10 năm 1958, 200,000 giáo dân có mặt ở Công Trường Thánh Phêrô đã chứng kiến làn khói trắng tỏa lên từ ống khói của phòng Hội Kín tại nhà nguyện Sistine kéo dài trong 5 phút, báo hiệu đã bầu được giáo hoàng mới, và Radio Vatican đã loán báo cho khắp thế giới biết ngay tin mừng này, nhưng sau đó thì ống khói lại tỏa ra khói màu đen (có nghĩa là chưa bầu được) khiến mọi người quá kinh ngạc về sự đổi trắng thay đen này. Tin chính thức được thông báo sau đó màu đen hóa trắng là lỗi ở “trộn lộn hóa chất” cho nên thay vì phải cho phun ra khói đen lại nhầm lẫn thành màu trắng. Một sự công báo ngây ngô khiến những nhà bình luận nghiêm chỉnh phải bật cười ! Sự thật như thế nào ? Giáo Hoàng Gregory XVII đã đi đâu ? Nhiều người đã tìm biết, nhưng có lẽ vì bị đe dọa nên họ vẫn giữ kín bí mật vì họ sợ chết. Tuy nhiên vào tháng 6 năm 1988 có một nhóm người đã tìm đến nơi mà Vị Giáo Hoàng bị truất phế này đang bị giam giữ, đó là tu viện Istituto Ravasco ở trong thành phố Roma, nước Ý, nhóm đó gồm có 4 người: Tổng Giám Mục Arrigo Pontonello, Giám Mục Carlo Taramasso, một giáo dân có thẩm quyền ở Ý và một người đặc biệt nữa là Cha Phêrô Trần văn Khoát, dưới sự cho phép của vị cai tù là Đức Cha Grone, đã được gặp mặt Giáo Hoàng Gregory XVII tại nơi ẩn trú này và đã phỏng vấn Ngài về sự kiện lịch sử của vụ bầu giáo hoàng năm 1958. Cha Khoát từ Texas đến La Mã có nhiệm vụ đi tìm kiếm Đức Giáo Hoàng chân chính Gregory XVII và đã nghe chính miệng Ngài xác nhận rằng: “làn khói trắng không phải là một lầm lẫn vì trộn lộn thuốc, mà thật là sự thông báo cho biết là Ngài đã được chính thức bầu chọn và chấp nhận làm Giáo Hoàng La Mã. Và Ngài cũng cho biết thêm Ngài đang bị đe dọa đến tính mạng cả mấy chục năm nay.” (Tham chiếu http://www.todayscatholicworld.com/apr07tcw.htm#conclave http://www.thepopeinred.com/thesis.htm )

Giáo Hoàng Gregory XVII đã chết một cách âm thầm và bí mật vào năm 1989.


Pope Gregory XVII with Rev. Fr. Peter Khoat Van Tran on left, and
(on far right, one of the Hostage Pope's wicked captors, Mgsr. Grone)
at the Istituto Ravasco convent in Rome.

Bọn Cộng Sản đã có thể thành công thắt thòng lọng lên Vatican từ mấy chục năm nay chỉ vì họ có những con tin trong tay là sinh mạng của hàng triệu giáo dân Công Giáo đang nằm dưới dao búa và súng đạn của họ. Muốn thoat khỏi sự đe dọa này thì Vatican nên làm một “Hội Nghị Diên Hồng” và chắc chắn giáo dân Công Giáo sẽ hô to rằng: Theo chân Chúa Giêsu, chúng con không sợ chết !

Nếu giáo dân vì trung thành với Chúa Giêsu, không sợ chết mà dám hy sinh tính mạng của mình cho Chúa thì sự do dự của Vatican với chính sách Ostpolitik sẽ làm lộ diện những bàn tay quỷ đang vẫy vùng trong đó.
    Nếu Vatican không thanh lọc những con quỷ nằm vùng giữa họ thì Vatican chính là đồng lõa mà thôi !!
Hãy can đảm đối mặt với bọn ác quỷ Cọng Sãn.

Trường Sơn

Thursday, July 15, 2010

Ăn Năn Sám Hối - Lm. Cao Phương Kỷ

Lm. Cao Phương Kỷ
    ... Không ai nghĩ rằng: các Bộ tại Tòa Thánh Vatican hay ĐGH có thể biết tên tuổi, đức hạnh, khả năng của từng vị Giám Mục ở địa phương, khi thuyên chuyển, hay cắt đặt lên chức tước mà không cần những ý kiến làm trung gian phúc trình, đề nghị của HĐGM địa phương hay nhân viên làm việc trong Bộ Ngoại giao, Quốc Vụ Khanh.

    ... Trong việc "đối thoại", cần cả hai đối tác, hay hai phe phái cùng nói lên, trao đổi lập trường, thảo luận. Nếu chỉ một bên nói, còn bên kia IM LẶNG, thì đấy là "độc thoại", hay theo kiểu nói bình dân: "nói chuyện với đầu gối" , không thể gọi là ĐỐI THOẠI được .....

    ... "Đối đầu" là không IM LẶNG, ngoảnh mặt làm ngơ, hàng phục, cúi gầm mặt xuống, lấm lét, lầm lì ...

    ... câu phát biểu như: "Ai là người không thích cộng sản, thì đừng bắt chúng tôi phải khích bác họ" . Ta có thể trả lời một cách quả quyết: chính các vị Giáo Hoàng La mã, HĐGMVN là những vị chẳng những không thích mà còn lên án, ra vạ phạt những tín hữu gia nhập hay theo thuyết Mácxít cộng sản vô thần ...

    ... những khẩu hiệu tuyên truyền, ý nghĩa mập mờ, "đối thoại, không đối đầu" " hợp tác chân thành", như ý đồ muốn "thỏa hiệp" với chế độ độc tài đảng trị, đàn áp bằng vũ lực .....

    ... người giáo dân "hiền lành như chim bồ câu, nhưng khôn ngoan như con rắn", đã tiên đoán được những thua thiệt, đổ vỡ, nếu không hành động kịp thời xóa bỏ bàn cờ cũ, để chơi lại ván bài mới .... (LM.CPK)


      * Tại sao cần Ăn Năn, Sám Hối?

      * ĐẠO và ĐỜI có liên hệ với nhau, có HIỆP THÔNG với nhau không?

      * Thực chất về quyền tự do tôn giáo tại Việt Nam hiện nay như thế nào?

      * Vấn đề quan trọng nhất hiện nay của Đất Nước (ĐỜI) là: toàn dân VN đã được Độc lập, Tự Do, tôn trọng Nhân Quyền, Nhân Phẩm chưa?

      * Phải hiểu thế nào là "Đối Thoại" và thế nào là "Đối Đầu"?
Thuật ngữ "Ăn Năn Sám Hối" được dùng trong phạm vi lương tâm, tôn giáo, để biểu lộ sự Tỉnh Ngộ trước những hành vi hay ý tưởng trái luân lý, phạm giới, hay phạm tội đối với Thần Linh hay Nhân Loại, Tổ Quốc. Hai danh từ cùng một nghĩa, nhưng trong giới Phật Giáo dùng từ "Sám Hối" (Kinh Sám Hối), còn Công Giáo, thường dùng chữ "Ăn Năn" hơn, (như "Kinh Ăn Năn Tội", Kinh Cáo Mình"... ) mà bất kỳ một người Công Giáo nào cũng phải thuộc lòng, từ khi có trí khôn để biết phân biệt: Tội/ Phúc, Phải/Trái khi chịu Bí tích Rửa Tội, Bí tích Hòa giải (Xưng tội), Bí tích Xức Dầu bệnh nhân. Ăn Năn tội là điều kiện cần thiết, vì nếu thiếu sự thành tâm thống hối, thì việc lĩnh Bí tích không được thành sự.

Trong buổi tối Khai Mạc "NĂM THÁNH 2010", tại Sở Kiện , lần đầu tiên đã diễn ra Nghi thức Sám Hối của Công Giáo Việt Nam, xin tạ lỗi đối với Dân Tộc Việt Nam và mọi giới đồng hương về những hiểu lầm, thiếu sót và lỗi lầm gây ra. Đây là một nghi thức khá cảm động, đáng khâm phục, vì sự khiêm nhượng thành tâm nhận lỗi.

-Ngày thứ Ba 1/06/ 2010, cũng tại Nhà Thờ Lớn Sở Kiện, hơn 600 Linh Mục và 14 GM thuộc Tổng Giáo Phận HàNội, đã khai mạc 3 ngày "Thường Huấn" để chia sẻ, học hỏi về những đề tài quan trong, thời sự nóng bỏng của GHVN, trong Năm Thánh.

Vị GM Bắc Ninh (cũng là vị GM đã đọc bài Văn Tế Kính các Thánh Tử Đạo VN, trong Lễ Khai Mạc) đã chọn đề tài rất thích hợp cho tình thế hiện nay, để giảng trong Thánh Lễ, lúc 19 giờ 30: ĂN NĂN SÁM HỐI:

"Bài Huấn Đức của ĐGM Bắc Ninh đã đem tất cả chúng tôi - từ các Huynh Trưởng là G.M. đến mọi L.M không trừ ai - đều muốn cúi đầu nhận tội và ăn năn thống hối. Dưới sự hướng dẫn của một số cha GP Bùi Chu, tất cả chúng tôi kết thúc một ngày làm việc và bằng việc xét mình và ăn năn rất chân thành và thanh thản". (nguồn: Tgphanoi.org)

Trong bối cảnh chính trị, xã hội , tôn giáo của Việt nam hiện nay dưới thế chế độc tài, đảng trị, đồng bào Công Giáo chỉ chiếm chừng dưới 10% dân số, nhưng nhờ tinh thần kỷ luật, nhờ tinh thần HIỆP THÔNG trong các phần tử, nên được người đồng hương kính nể, và nhờ uy tín quốc tế hỗ trợ hy vọng có thể đem lại Tự Do, Nhân Phẩm, Nhân Quyền cho dân tộc. Nhưng qua các biến cố nóng bỏng hiện nay như việc thay đổi cấp lãnh đạo trong Giáo hội một cách nhanh chóng, những âm mưu diễn biến về chiến luợc từ đối kháng đổi ra "đối thoại", thỏa hiệp với sự Ác, để mong cầu chút hoà hoãn giả tạo. Những dàn xếp, đổi chác trong bóng tối của một số vị lãnh đạo, đã làm băng hoại, và chia rẽ một cách trầm trọng khối công dân tín hữu Công Giáo, đồng thời gây hoang mang, mất tín nhiệm của đa số đồng hương, trong Nước cũng như NVHN.

Để Hiệp Thông với những buổi "Hội Ngộ các giáo sĩ của các Giáo phận, trong Năm Thánh, đặc biệt suy nghĩ về những lời kêu gọi: "Xét mình, ăn năn" của những vị Lãnh đạo còn nhiệt tình với tương lai của Đạo Giáo và Dân Nước, sau đây thử đặt ra mấy vấn nạn cần giải quyết như:

I. Nguyên lý nào làm nền tảng cho "Căn Tính Thật" của Hội Thánh Công Giáo, và của các phần tử, giúp soi sáng và hưống dẫn để phán đoán, biện phân những điều Phải/Trái trong những lời nói và hành động;

II. Những "huyền thoại"nào đã bị phá vỡ, khiến nhận ra được chân gía trị của các bậc giáo sĩ cũng như vị thế của giáo dân trong Giáo Hội.

III. Một giả thuyết đặt ra: việc thay đổi "chiến lược thỏa hiệp" đối với chế độ độc tài có thể "cảm hóa" cs hay là gây tổn thương cho Hội Thánh và cho Dân Nước Việt không?

I. Căn Tính Thật của Hội Thánh và của mọi phần tử: Tinh Thần HIỆP THÔNG

Những bài Giảng của các vị Chức sắc cao cấp luôn kêu gọi Tinh thần Hiệp Thông trong Giáo Hội, vì theo Thần học Thiên Chúa Giáo, như Thánh Phao Lô Tông đồ đã diễn giảng trong Thư gửi Cộng đoàn Corintô (1 Cor 14:40; 1 cor 12:28-30): "Hội Thánh là Thân Mình Mầu Nhiệm của Chúa KYTÔ". Thật vậy, Hội Thánh là một Cộng đồng trật tự, lớp lang (an ordered community), tuy có nhiều chức vụ khác nhau, nhưng mỗi phần tử cần chu toàn phận sự của mình để sinh ích lợi chung cho toàn thể Cộng đồng.

Chỉ có Chúa Cứu Thế là Vị Thượng Tế độc nhất vô nhị (Heb:4:14-5:10), còn các phẩm trật khác từ ĐGH, hàng GM, các LM, và Giáo hữu (đã chịu Phép Rửa tội), đều Hiệp Thông với Chúa Cứu Thế là ĐẦU, và Hiệp thông với nhau như những Chi thể trong một Thân Mình Mầu Nhiệm của Chúa. Do đó, Đức Giáo Hoàng luôn Hiệp Thông với các Giám Mục, các Giám Mục Hiệp Thông với các Linh Mục và các Linh mục Hiệp Thông với Giáo dân. Trong Hội Thánh không chia thành giai cấp (classes) như một giai cấp cai tri, giáo sĩ trị (clericalism)và một giai cấp bị trị là giáo dân. Thiếu Tinh Thần Hiệp Thông này, thì Hội Thánh sẽ tan rã ra nhiều mảnh, nhiều bè phái như Lịch Sử đã minh chứng.

(Chú thích: trong cuộc Hội Ngộ của các LM (và 14 GM, thuộc TGP Hà nội vừa qua, tứ 03 tháng 6, tai Sở Kiện và Vĩnh Trị, trong các bài giảng, chia sẻ hàn huyên, văn nghệ, luôn luôn được nghe cả trăm lần danh từ: HIỆP THÔNG với HIỆP THÔNG ..., chứng tỏ các tham dự viên đã thiết tha và cầu mong tinh thần Hiệp Thông đến chừng nào!)

Một Hệ Luận rút ra từ Nguyên Lý nền tảng trên: ĐẠO và ĐỜI có liên hệ với nhau, có HIỆP THÔNG với nhau không?

Đạo và Đời hay Thực tại Thiêng liêng và Thực tại trần thế khác biệt nhưng liên hệ với nhau như thế nào? Giáo Lý Đức Tin dạy chúng ta tin: chỉ có Một Thiên Chúa là Chủ Tể vạn vật Càn Khôn, và là Cha Chung của Nhân Loại: "Lạy Cha chúng con ở trên Trời" (Kinh Lạy Cha) và toàn thể Nhân Loại là Anh Chị Em với nhau, "tứ hải giai huynh đệ". Do đó, thực tại Đạo và Đời, mọi loài hữu hình và vô hình, vật chất-tinh thần, Hồn và xác,đều do Một Đấng Tao Hóa an bài xếp đặt. Tôn giáo (ĐẠO) và Trần Thế (ĐỜI): hai thực tại đó tuy phân biệt hai phạm vi hoạt động khác nhau, nhưng luôn tương quan liên hệ với nhau, "hiệp thông" với nhau như câu nói "có thực mới vực được Đạo".

Vấn đề quan trọng nhất hiện nay của Đất Nước (ĐỜI) là: toàn dân Việt Nam đã được Độc lập, Tự Do, tôn trọng Nhân Quyền, Nhân Phẩm chưa? Mọi đoàn thể khác, kể cả các tôn giáo đều là thứ yếu và tùy thuộc vào nền độc lập, TỰ DO của Đất Nước. Nếu Dân tộc sống trong nô lệ, mất tự do, nhân phẩm, thì ĐẠO cũng chẳng còn, hay chỉ sống èo ọt, không phát triển được.

Hơn nữa, Người là Loại có HỒN và XÁC. Nếu chỉ có xác, là con vật, nếu chỉ có hồn là thiên thần. Do đó, người Công giáo, dầu Tin vào Thiên Chúa độc nhất (ĐẠO), nhưng đồng thời cũng gắn bó với (ĐỜI) là Huyết thống, Tổ tiên, Tổ Quốc, Dân Tộc.

Từ Hiệp Thông còn hiểu theo ý nghĩa của chữ BÁC ÁI là nền tảng của Đạo Thiên Chúa: Mến Chúa và Yêu Người: cả Hai chỉ là MỘT. Không yêu Người , thì cũng không mến Chúa. Người cẩn thận nhất mà ta phải yêu mến là ai? - Chính là các bậc Tổ tiên đã có công sinh thành, đã dựng nhà, dựng Nước cho ta được an cư lạc nghiệp trên phần đất chữ S này. Trong thời kỳ ngoại xâm đô hộ, hay dưới chế độ độc tài, độc quyền dày xéo trên mảnh đất của Tổ tiên, mọi công dân mất quyền tự quyết, mất Nhân Phẩm, Tự Do, thì Đạo càng phải gắn bó và hộ trợ Đời, xây đắp tình HIỆP THÔNG giữa mọi giới đồng hương, tức cũng là thực thi Tình Bác Ái "Mến Chúa Yêu Người", để từ tình đồng Đạo thông suốt lan tỏa sang tình đồng hương, cùng nhau đoàn kết thành một khối chống lại kẻ thù chung.

"Người Công Giáo tốt cũng là người công dân tốt" (Lời nhắn nhủ của ĐHY Ivan Dias, Tổng Trưởng Bộ Truyền Giáo)

Giả sử chính quyền độc tài tham nhũng, ban mọi đặc ân cho cho các vị chức sắc trong Đạo (trả lại tài sản bị tịch thu, mở trường, xuất ngoại ...) trong khi đối với toàn dân vẫn áp dụng chính sách độc quyền về chính trị, kinh tế, đàn áp đối lập, thử hỏi: các vị lãnh đạo và đồng bào Công giáo có dám chấp nhận không, nếu muốn được gọi thật sự là "người công dân tốt" của Dân Tộc Việt Nam?

Nói một cách vắn tắt, cũng như không thể mến Chúa mà lại không thương người, thì mỗi công dân Công Giáo không thể giữ Đạo mà lại thiếu bổn phận đối với Tổ Quốc. Điều Tâm Niệm của Liên Đoàn Công Giáo Việt Nam, từ năm 1945 đến ngày nay vẫn là: "Phụng sự Thiên Chúa và Tổ Quốc"

II. GIẢI HÓA HUYỀN THOẠI và Nhận định một số Vấn Nạn, Thách Đố, hiện nay

Giải hóa -Huyền thoại (Démythification), theo các nhà phân tâm học là phá vỡ những huyền thoại, những chuyện hoang đường do trí óc tưởng tượng hoặc vì sợ hãi , hoặc vì trí khôn chưa được trưởng thành, chưa được mở mang kiến thức về khoa học, về luận lý. Khi dân trí chưa được khai hóa, Nho Học độc tôn, người bình dân thất học thường coi trọng các Nho sĩ như có khả năng làm được hết mọi việc như câu nói "vạn sự xuất ư Nho", chẳng hạn, nếu đậu đạt thì ra làm quan, nếu không, cũng có thể làm Thầy đồ mở lớp dạy học, làm Thầy Ký, hay làm Thầy lang hốt thuốc.

Đối với giới đồng bào Công giáo, khi nền học chính chưa được mở mang, không có Truờng Công lập, thiếu Trường Tư Thục, nên chỉ những tu sĩ mới được học hành từ cấp Trung học và Cao Đẳng chuyên khoa (6 năm Trung học và 6 năm Triết học, Kinh Thánh, Thần học). Do đó, một vị Linh Mục quản xứ, vừa đủ khả năng để giảng Kinh Thánh, Giáo lý, đồng thời cũng khá đủ kiến thức về phần Đời, hơn các con chiên bổn đạo, nên có thể quán xuyến cả về việc xã hội, tài chánh, xây cất. Nhưng ngày nay, đặc biệt tại các Nước Tân Tiến, vì dân trí mở mang, giáo dân đã có thể theo học Trường Trung Học, Chuyên Khoa, Đại học, nên kiến thức về các khoa học nhân văn hay các chuyên khoa như Luật Pháp, Chính trị, Hành chính, Khoa học, Tài chính, Kinh tế trổi vượt hơn các vị giáo sĩ nhiều.

Tại Việt nam cũng như tại các Nước dân chủ trên thế giới, kể cả nơi Tòa thánh Vatican, giới giáo sĩ chỉ còn dành thẩm quyền về các vấn đề liên quan đến Kinh Thánh, Tín Lý và Luân Lý, là những Khoa Chuyên Môn đã được học tập. Theo thần học, các vị giáo sĩ đã lĩnh Chức Truyền Chức Thánh, còn được Ơn Đặc Sủng giúp hiểu biết và giảng dạy những Chân lý Vĩnh cữu, thuộc phạm vi Tôn giáo. Nhưng trong những phạm vi "trần thế" như Chính trị, Kinh tế tài chính, Khoa học, nếu không học hỏi, nghiên cứu, tham khảo những ý kiến của các chuyên viên, thì các vị chức sắc trong Giáo hội vẫn có thể phạm những lỗi lầm, thiếu sót, như Lịch sử đã minh chứng.

Nếu Bí Tích Truyền Chức Thánh thông Ơn cho các vị Linh Mục được Ơn Đặc Sủng để thi hành Chức Thừa Tác Viên, thì Bí Tích Thêm Sức cũng ban cho các Tin Hữu (đã lĩnh Bí Tích Rửa tội) những Ơn của Chúa Thánh Thần để được Khôn ngoan, can đảm hoạt động Truyền Giáo trong Xã Hội thế tục.

Bởi vậy, không lạ gì, hiện nay trong và ngoài Việt Nam, về phương diện Truyền thông, bình luận thời cuộc, nhiều vị giáo dân đạo đức, can đảm, lại giầu kinh nghiệm về chính trị đã phân tích các biến cố, nhận dịnh về những giải pháp chính trị, xã hội liên quan đến tiền đồ của Giáo hội và Tổ Quốc, một cách chính xác, kiến thức sâu rộng và lý luận vững chắc đầy sức thuyết phục.

- Giải hóa Huyền Thoại: Thần Thánh hóa con người phàm tục

Từ khi các vụ "ấu dâm" bùng nổ trên thế giới, đặc biệt tại Hoa Kỳ, Ái Nhĩ lan, thì hào quang "thần thánh hóa" giới tu sĩ đã bị phá tan, hay ít nhất đã bị lu mờ. Thật ra, giới tu sĩ dầu ở cấp bậc nào, cũng chỉ là một con người bình thường, yếu đuối, dễ sa ngã như mọi người khác, nếu không cố gắng đề phòng những cơn cám dỗ, nhất là phải nhờ Ơn Chúa giúp và thực hiện các phương pháp tu thân khắc kỷ. Điều đáng nói ở đây là sự kiện phá vỡ huyền thoại "sợ mất thanh danh", hay "vạch áo cho người xem lưng", vì việc che đậy những tội ác về ấu dâm là vi phạm pháp luật và phải bồi thường thiệt hại, gây tổn thất công quỹ của Hội Thánh.

Ngày nay đa số người giáo dân đã trưởng thành trong Đức Tin vào Chúa, và vào Phúc Âm của Chúa, chứ không "theo Đạo vì Cha Thầy nữa". Tuy gương xấu đã gây tổn thương, nhục nhã cho thanh danh của Hội Thánh, nhưng các cuộc thăm dò dư luận cho biết: việc đóng góp tiền bạc cho Giáo Xứ không giảm bớt nhiều, và số người tham dự Thánh Lễ vẫn còn đông.

- Giải hóa Huyền Thoại: "Vâng Lời tối mặt hay mù quáng"

Trong biến cố xáo trộn hiện nay, như để trấn an dư luận sôi nổi muốn biết Sự Thật thế nào, thay vì cùng nhau bàn luận tìm một giải pháp hợp lý, thì một số người quen lối sống, tiêu cực, thụ động thích dùng danh từ: "Vâng Lời", Vâng Phục Thánh Ý Chúa", "Roma đã quyết định" v,v.., mà không cho biết "LÝ DO", Sự Thật, không giải thích các sự kiện, không nhận diện các nhân vật làm trung gian, môi giới báo cáo.

Thử hỏi: trong việc dạy dỗ, giáo dục một đứa trẻ, phụ huynh có được dùng bạo lực hay uy quyền để bắt ép con trẻ phải "vâng lời một cách tối mặt, mù quáng" , mà không một lời giải nghĩa, phải/trái, thiệt/hơn, để giúp đứa trẻ biết cách sống trưởng thành, tự lập??

Vậy tại sao các Bề trên trong Giáo Hội lại có thể coi thường Giáo dân bắt phải "vâng lời" trong mọi quyết định về mục vụ, hành chính, thuyên chuyển các chức sắc mà không nêu những lý do chính đáng, chân thật, một cách minh bạch và đã tham khảo những người có trách nhiệm liên hệ. Không ai nghĩ rằng: các Bộ tại Tòa Thánh Vatican hay ĐGH có thể biết tên tuổi, đức hạnh, khả năng của từng vị Giám Mục ở địa phương, khi thuyên chuyển, hay cắt đặt lên chức tước mà không cần những ý kiến làm trung gian phúc trình, đề nghị của HĐGM địa phương hay nhân viên làm việc trong Bộ Ngoại giao, Quốc Vụ Khanh.

Đối với người có Đức Tin trưởng thành, không thể TIN mà không được giải nghĩa các Lý Lẽ tại sao phải tin. Học sinh các lớp Giáo lý, Thần học đều hiểu biết mối tương quan giữa Đức Tin và Lý Trí. Đức Tin không phản lại Lý Trí, và Lý Trí giúp ta tìm hiểu những Lý lẽ giúp ta tin mạnh mẽ hơn.

Vâng Lời là PHỤC THIỆN, là tôn trọng Sự Thật, là vui lòng chấp nhận lẽ phải, sau khi được giải thích. Vâng lời là vâng theo những Lý lẽ có sức thuyết phục, chứ không vì nể nang, vì áp lực, "bằng mặt chứ không bằng lòng". Vâng phục người lớn tuổi, giầu kinh nghiệm, hay người trẻ, miễn là những phát biểu của Sự Thật. Tinh Thần Vâng Phục là khiêm tốn đón nhận những ý kiến đối lập, những góp ý, để cùng nhau, trao đổi bàn luận tìm một giải pháp Dung hòa những khác biệt. Đôi khi cá nhân tự ý chấp thuận hy sinh tư lợi để phục vụ quyền lợi của Công Ích của Giáo Hội, của Quốc gia.

Trong Thông điệp "Caritas In Veritate" (Bác Ái Trong Chân Lý)của ĐGH Biển Đức XVI, Ngài khẳng định: Tình Yêu phải được Chân Lý, Sự Thật soi sáng. Chân Lý đây là Lý trí tự nhiên và Đức Tin chính là Chúa Cứu Thế, vì Chúa đã phán: "Ta là Đường là Sự Thật và là Sự Sống" . Tình Yêu không ở trong Lẽ Phải và Chân Lý Đức Tin thì Tình Yêu không làm phát triển một xã hội xứng với Nhân Phẩm được.

III. Những Thách Đố, Vấn Nạn lớn đối với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam

Giáo Hội Công giáo Việt Nam vẫn được tiếng là một khối duy nhất, tinh thần kỷ luật rất cao, đoàn kết theo sự chỉ đạo của Toà Thánh Vatican, và của HĐGM VN, con chiên vâng lời cha Xứ. Nhưng ngày nay, trong và ngoài Nước, những cảnh biểu tình, những rừng biểu ngữ hoan hô, đả đảo chung quanh các vị chủ chăn, diễn ra trong các Thánh Lễ hay rước kiệu vòng quanh Thánh Đường. Thật dị thường khi chứng kiến những vị chức sắc cao cấp trong một tôn giáo, đi tới đâu đều bị người đồng đạo hay khác đạo tẩy chay, đả đảo, vì chính tư cách cá nhân của những vị này đã là một"vấn nạn" gây chia rẽ, thất nhân tâm. Những cảnh tượng lạ lùng này bùng nổ, chẳng qua là hậu quả của việc "tức nước vỡ bờ", dồn nén tích luỹ lâu ngày những bất mãn, bưng bít do những âm mưu thầm kín, nhất là do thiếu Truyền Thông trong sáng, và tôn trọng Sự Thật. Sau đây, xin nêu ra một vài Thách Đố, Vấn Nạn lớn hiện nay, để những ai còn thiết tha với tiền đồ của Đạo giáo và Tổ Quốc cùng suy nghĩ và tìm phương thế cứu chữa.

1. HĐGMVN có Ban Thường Vụ, Ban Truyền Thông hay không?

Xã hội ngày nay, các phương tiện truyền thông rất phong phú và đa dạng giúp cung cấp các tin tức một cách nhanh chóng về sinh hoạt quốc gia hay quốc tế. HĐGMVN, mỗi năm, sau hai cuộc họp, thường ra một "Bức Thư Chung" gửi toàn thể Giáo Hội về một vài vấn đề thời sự, đưa ra một vài nguyên tắc chung, định hướng chung. Theo cách tổ chức về hành chánh của các đoàn thể lớn có hằng triệu hội viên, thường trao cho Ban Thường Vụ, thường trực giải đáp các vấn nạn, các khó khăn cụ thể, khi áp dụng đường lối chung.

HĐGMVN, đặc biệt trong hoàn cảnh phức tạp hiện nay, thiếu cơ quan Ngôn luận đắc lực để thông tin và giải đáp các thắc mắc trong Cộng đồng và trong đời sống xã hội. Cũng thiếu một vị làm Phát ngôn viên chính thức, như các Văn Phòng của các Hội Đồng Giám Mục các quốc gia và của Tòa Thánh, đế cấp thời thông báo, cải chính nhanh chóng những nguồn tin thất thiệt.

Vì thiếu một Ban Thường Vụ làm việc tích cực, nhanh chóng, hiệu quả để đối phó với những biến chuyển về tôn giáo, chính trị, xã hội trong nước, nên đã gây nên những dư luận trái ngược nhau, chia rẽ nội bộ, hoang mang, không ai nắm biết SỰ THẬT như thế nào? Tai hại hơn nữa, một số bài viết của BBT phụ trách mạng lưới của HĐGM hay UBKT,đã xuyên tạc SỰ THẬT, cắt xén Lời Chúa.

Cũng vì thiếu một Ban Thường Vụ gồm những chuyên viên thông thạo về các vấn đề thời sự, để giải thích Lập Trường của Giáo Hội về hiện tình chính trị, kinh tế, đất đai, bênh đỡ dân oan khiếu kiện, và các cuộc lùng bắt người dân vô tội, nên Giáo Hội đã như không còn hăng hái làm tông đồ, rao giảng TIN MỪNG giữa lòng Dân Tộc.

Vì thiếu những cơ quan chính thức về Truyền Thông trong Giáo Hội và HĐGMVN, nên không có người đủ khả năng chuyên môn, đủ kiến thức để giải nghĩa, phê bình những lời tuyên bố, những "khẩu hiệu" mang tính chất tuyên truyền để lèo lái dư luận theo một khuynh hướng chính trị riêng, không thích hợp với Truyền Thống cố hữu của Toà Thánh và của Các Vị Giáo Hoàng:

2. "Khẩu Hiệu: "Đối Thoại, nhưng Không Đối Đầu", nghĩa là gì?

Đạo Thiên Chúa, trong căn bản là Đạo Tình Thương, Đạo Bác Ái: Mến Chúa Yêu Người, nên luôn cấm việc bạo động phạm đến sinh mạng con người. Do đó, giết người tự nó là một trọng tội. Chiến tranh là tội ác, trừ trường hợp bất khả kháng là để tự vệ. Đạo Từ Bi của Phật Giáo cũng cấm sát sinh. Ngày nay, trên bình diện quốc tế, cơ quan Liên Hiệp Quốc, hội Đồng Bảo An LHQ, là những cơ quan giúp giải quyết một cách Ôn Hoà những tranh chấp giữa các quốc gia mà không cần dùng võ lực hay chiến tranh. Đường lối, các giải quyết ôn hòa bằng một Diễn đàn để các phe liên hệ, đàm đạo, trình bày ý kiện, biện hộ, biện bác, thông cảm, hầu đi đến Hòa hợp, hòa giải. Sau đây, thử giải nghĩa và phân tích nội hàm ý nghĩa của khẩu hiệu: "Đối Thoại, nhưng không đối đầu" có nghĩa gì?

"ĐỐI THOẠI" là gì?

Danh từ này dùng trong tiếng Việt, dịch từ chữ "dia-logue". "Thoại" là nói chuyện, trao đổi bằng "Lời" nói đễ diễn ta ý kiến, ý muốn; đôi khi cũng dùng những cử điệu, cử chỉ để biểu lộ, gọi là "body language". Nhưng tuyệt nhiên "IM LẶNG" nín thinh, không nói lời gì, thì không thể gọi là "đối thoại" được nữa.

Trong việc "đối thoại", cần cả hai đối tác, hay hai phe phái cùng nói lên, trao đổi lập trường, thảo luận. Nếu chỉ một bên nói, còn bên kia IM LẶNG, thì đấy là "độc thoại", hay theo kiểu nói bình dân: "nói chuyện với đầu gối", không thể gọi là ĐỐI THOẠI được.

Giáo Hội Công giáo luôn chủ trương "Đối Thoại". Ngôi LỜI (Logos) Thiên Chúa, mặc lấy xác phàm, để Đối Thoại với Nhân Loại. Các Vị Giáo Hoàng, đặc biệt ĐGH Giáo Hoàng Gioan PhaoLo II. luôn tìm cách đối thoại với thế giới về mọi vấn đề liên hệ đến đời sống của con người, đặc biệt lên tiếng phản đối những chế độ độc tài, vi phạm nhân quyền, Tự Do Tôn Giáo. Trong các cuộc tông du, đến các nước độc tài như Cuba, dầu chính quyền cộng sản không muốn nghe, nhưng ĐGH Gioan PhaoLô "VẪN CỨ NÓI", vì Rao giảng Sự Thật là một giới răn của Chúa Cứu Thế, như Chúa đã phán: "Ai có tai để nghe, thì hãy nghe".

Thánh Phao Lô Tông đồ cũng khuyên nhủ các đệ tử luôn phải công bố Chân Lý, Sự Thật mọi nơi mọi lúc: "thời thuận lợi, cũng như lúc khó khăn, bất thuận lợi". Bởi vậy, người môn đệ can đảm, không nên thưa với Chúa và than thở với dân Chúa: "chúng con KHÔNG BIẾT NÓI".

Chế độ độc tài, độc đảng như CS, có Đối Thoại không? - KHÔNG. Vì đã độc tài, độc đảng, độc quyền thì còn muốn chia sẻ, bàn luận với ai nữa? Điều kiện tối quan trọng trong việc đối thoại là "THIỆN CHÍ" của đôi bên muốn chia sẻ quyền lợi một cách Công bằng, dựa theo Công lý. Thuyết Mácxit vô thần không tin vào những Luật Luân Lý Tuyệt đối, Khách quan, và Lương Tâm phân biệt Thiện/Ác, thì làm sao có chung một tiêu chuẩn để điều đình, hòa giải, thông cảm với nhau?

Theo kinh nghiệm Lịch Sử cho biết: trên bình diện quốc tế cũng như tại Việt Nam, phe Cộng Sản thường không tôn trọng các hiệp định mà chúng đã ký kết. Cách đối xử thường xuyên theo lý thuyết Mácxit là: BẠO ĐỘNG, dùi cui, xe tăng, "quần chúng tự phát", đánh đập và bắt bỏ tù, những ai dám chống đối. Họ chỉ mở miệng theo quỷ kế: "XIN-CHO", nghĩa là họ luôn ở thế kẻ trên, ban phát ân huệ cho kẻ bề dưới phải lậy lục cầu xin. Ho có thí cho mới được, ít nhiều tùy ý họ, không bao giờ họ công nhận: "Tự Do Tôn Giáo là QUYỀN" của mọi công dân.

"ĐỐI ĐẦU" LÀ GÌ?

"Đối đầu" là kiểu nói trong Tu từ học (lấy một phần để chỉ toàn thể) như "đối diện" (face to face ), ám chỉ một thái độ hiên ngang, không "cúi đầu" hàng phục hay sợ hãi, không dám ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đối phương. Do đó, chữ "đối đầu" không có nghĩa là "bạo động", vì chẳng ai lại dùng đầu để húc nhau, như trâu bò húc nhau, vì loài vật không có trí khôn, lý lẽ để nói lên. Đối với con người, thì chữ "đầu óc" để chỉ con người có những tư tưởng để tranh luận. Chẳng ai dại gì mà dùng hai cái đầu để đập nhau cho bể cả hai. Bởi vậy, "đối đầu" không mang ý nghĩa bạo động, cũng cùng nghĩa với "đối thoại" trong bình đẳng, tự trọng, cũng như "đối diện"; danh từ "chạm trán" (to confront) cũng cùng một nghĩa, tỏ thái độ tự chủ, không rút lui, thụ động xin-cho. Chữ "đối thủ" cũng chưa hẳn là dùng võ lực "thượng cẳng chân, hạ cẳng tay", nhưng cũng tương tự nghĩa như chữ "đối lập". Nói tóm lại, "Đối đầu" là không IM LẶNG, ngoảnh mặt làm ngơ, hàng phục, cúi gầm mặt xuống, lấm lét, lầm lì.

CẦU NGUYỆN, và hát Kinh HÒA BÌNH, tại Tòa Khâm Sứ, Thái Hà, Đồng Chiêm, Tam Toà .., là cầu xin là "đối thoại "với Đấng Tối Cao có quyền xét xử mọi gian tà, bất công, xin ơn Tha Thứ cho người làm hại mình, nhất là cầu Nguyện cho nền CÔNG LÝ, TỰ DO, ngự trị trên đất nước này. Vậy ai có quyền cấm đoán , hay chỉ trích cách thức biểu lộ niềm tin rất HÒA BÌNH này?

3. Một Giả Thuyết đặt ra: "thỏa hiệp"chứ không chống đối mới có thể cảm hóa chế độ độc tài và đem lại Tự Do, Nhân Quyền cho toàn dân ??

Những thắc mắc, nghi vấn sau đây là những lo âu, hoang mang, mất lãnh đạo, mất tin tưởng đang bao phủ giáo dân và đồng bào, đặc biệt trong Tổng Giáo Phận Hà Nội, miền Bắc Việt Nam. Vấn đề tìm hiểu và phân tích các sự kiện thời sự thật khó khăn, vì hầu hết được diễn ra trong bóng tối bưng bít của Âm Mưu, Gian Dối, không dám thảo luận trong quang minh, chính trực. Dư luận hay Báo chí chỉ có thể đoán mò, theo những nguồn tin khác nhau, đối chọi nhau. Do đó, cần nhiều người thiện tâm thiện chí, cộng tác điều tra, và cần theo dõi các Diễn Biến để nhận diện các "Dấu Chỉ Thời Đại", sẽ giúp ta phơi bầy ra ánh sáng những âm mưu đen tối của sự Ác. Thật khó có ai có thể dự đoán được tương lai của Tổng Giáo Phận Hà Nội, của Giáo Hội Việt Nam sẽ đi về đâu? Nhưng dựa vào lời Kinh Thánh, cũng như kho tàng khôn ngoan của Loài Người, ta luôn hy vọng: SỰ THẬT sẽ đuợc phơi bày ra Ánh Sáng của CHÂN LÝ:

"quidquid latet, apparebit" ( mọi điều ần dấu sẻ hiện ra, Kinh Cầu Hồn)

"đường đi hay tối, nói dối hay cùng" (ca dao Việt Nam)

Sau đây chỉ xin nêu lên một số sự kiện, đã và đang xẩy ra trong thời gian gần đây, như DẤU CHỈ, dấu hiệu, giúp ta dự đoán được chiều hướng con thuyền Giáo Hội Việt Nam sẽ đi về đâu? Giáo Hội Công giáo có còn chống lại Cộng sản vô thần hay đang dự tính "thoả hiệp", đồng hành với chế độ vô nhân đạo, phản Dân hại Nước?

- Giáo Hội Công Giáo còn chống lại Thuyết Mácxit, Cộng sản không?

Trên bình diện Đức Tin, trên lý thuyết, thì ai cũng biết quá rõ: quan điểm kết án Thuyết cộng sản, mácxít vô thần của Công Giáo, từ "Mệnh Lệnh Fatima", đến các Thông Điệp của các Vị Giáo Hoàng, các Thư Chung của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam vẫn không thay đổi. Một bên là Hữu Thần, bên kia là vô thần; Đạo Công Giáo chủ trương Bác Ái, CS luôn dùng dối trá và bạo lực.

Những câu phát biểu như: "Ai là người không thích cộng sản, thì đừng bắt chúng tôi phải khích bác họ". Ta có thể trả lời một cách quả quyết: chính các vị Giáo Hoàng La mã, HĐGMVN là những vị chẳng những không thích mà còn lên án, ra vạ phạt những tín hữu gia nhập hay theo thuyết Mácxít cộng sản vô thần.

Gần đây nhất, sau Công Đồng Vaticanô II, nhờ lãnh đạo khôn ngoan của Đức Cố Giáo Hoàng Gioan Phao Lô II, đế quốc cộng sản Ðông Âu đã sụp đổ tan tành.

Từ Rôma sang Việt nam, chưa thấy những văn kiện chính thức nào của Giáo Hội, Tòa Thánh Vatican, phủ nhận những lời phê bình, kết án chủ thuyết vô thần vô nhân của cộng sản. Trên bàn cờ quốc tế ngày nay, chủ nghĩa cộng sản mácxít đã bị hầu hết các nước tẩy chay, chỉ còn tồn tại ở Trung Hoa Cộng sản, Việt Nam, Bắc Triều tiên, Cuba.

- Nhưng trên bình diện chiến lược, chiến thuật (strategy, tactics), đặc biệt tại Việt Nam trong những năm gần đây, nhất là từ khi nổi dậy phong trào"Cầu Nguyện Đòi CÔNG LÝ", đòi QUYỀN Tự Do Tôn Giáo, người ta quan sát thấy hình như manh nha một "chiến lược" với những khẩu hiệu tuyên truyền, ý nghĩa mập mờ, "đối thoại, không đối đầu" "hợp tác chân thành", như ý đồ muốn "thỏa hiệp" với chế độ độc tài đảng trị, đàn áp bằng vũ lực.

Chiến lược này luôn giữ thái độ "IM HƠI LẶNG TIẾNG", trước các bất công xã hội, chiếm đất của dân, miễn sao phe phái giành được một vài ân huệ "Xin-cho". Chiến lược này cũng giống chiến lược "Hoa Hồng đỏ", "khúc ruột ngàn dặm" của Cộng sản để đánh lừa Người Việt Hải Ngoại.

Theo kinh nghiệm sống chung với cộng sản, thỏa hiệp với chúng để hy vọng cảm hóa được chúng theo Lẽ Phải, là một ảo vọng, trừ một "Phép lạ" xẩy ra.

Ngoài ra, cũng không được vì chiến thuật muốn hòa hoãn với Trung Cộng, mà đành hy sinh "con tốt" Việt Nam, áp đặt Giáo Hội Việt Nam phải theo chiến lược "thỏa hiệp" (cách đây mấy năm, một phái đoàn GM Việt Nam thăm Bắc Kinh để chia sẻ kinh nghiệm, nhưng không viếng thăm Giáo Hội thầm lặng, trung thành với Tòa Thánh).

Để tiêu khiển, giết thời giờ, các cụ già, các chú mục đồng rất thích đánh cờ tướng. Nhìn vào đối thủ thí quân cờ, hay tiến thoái , xê dịch vị trí quân cờ, thì người chơi cờ đã có thể phỏng đoán được ý đồ, chiến thuật, chiến lược hay "nước cờ’ đang diễn biến theo chiều hướng nào, để kịp thời phòng bị, phản công lại.

Ngày nay, trên BÀN CỜ VIỆT NAM, mọi người dân Việt, Công Giáo cũng như đồng hương, đều đã nhận thấy, và khám phá ra các quân cờ, "nước cờ" đang diễn biến theo chiều hướng chiến lược THỎA HIỆP với bạo quyền, rất có thể gây nguy hại cho tương lai của Giáo Hội và Dân tộc.

Dầu bí mật, bưng bít các hành động trong bóng tối, nhưng nhìn vào cách gài các quân cờ, vào các địa điểm trọng yếu trên Bàn cờ Việt Nam như tại Hànội, Vinh, Nha Trang, Saigon, Mỹ Tho, người giáo dân "hiền lành như chim bồ câu, nhưng khôn ngoan như con rắn", đã tiên đoán được những thua thiệt, đổ vỡ, nếu không hành động kịp thời xóa bỏ bàn cờ cũ, để chơi lại ván bài mới.

Lm. Cao Phương Kỷ

Thông báo của Cộng Ðồng Người Việt Tự Do Victoria Úc châu


THÔNG BÁO VÀ THƯ MỜI

V/V: BIỂU TÌNH PHẢN ÐỐI VĂN CÔNG TỪ VIỆT-NAM SANG TRÌNH DIỄN TẠI MELBOURNE

Ban Chấp Hành Cộng Ðồng Người Việt Tự Do Victoria xin trân trọng kính mời:
    - Quý vị lãnh đạo tinh thần các tôn giáo,
    - Quý vị đại diện các hội đoàn, đoàn thể,
    - Quý vị đại diện các tổ chức và đảng phái chánh trị,
    - Cùng toàn thể đồng hương tại Victoria.
Tham gia vào cuộc biểu tình do CÐNVTD-VIC tổ chức để phản đối đoàn văn công từ Việt Nam sang trình diễn tại Crown Casino, Melbourne vào ngày 8-8-2010.

Cộng Ðồng Người Việt Tự Do Victoria quan niệm rằng, ngày nào đảng CSVN còn cấm đoán, bắt bớ, giam cầm những nhà văn, nghệ sĩ và các nhà tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền tại VN, ngày nào đảng CSVN vẫn còn tiếp tục vi phạm, cấm đoán và kiểm soát những quyền căn bản nhất của con người như: tự do báo chí, tự do hiệp hội, tự do ngôn luận, tự do phát biểu, tự do tôn giáo v.v… thì ngày ấy cộng đồng người Việt tỵ nạn CS tại hải ngoại sẽ còn phản đối và không chấp nhận sự hiện diện của những đoàn hay những văn nghệ sĩ từ trong nước ra hải ngoại trình diễn.

Kính mời toàn thể quý vị và đồng hương tham gia thật đông đủ cuộc biểu tình tranh đấu cho dân chủ, tự do và nhân quyền tại Việt Nam.

Chi tiết của cuộc biểu tình như sau:
    Ngày giờ: Ngày 8 tháng 8 năm 2010 (Chủ Nhật) vào lúc 12:30 trưa.

    Ðịa điểm:
    Crown Casino (xin quý vị hãy tập trung ở bên bờ sông Yarra, nơi có cờ vàng của chúng ta)
Mọi chi tiết xin quý vị liên lạc với Cô Nguyễn Lê Thanh Trúc, Ủy ban Tranh Ðấu Cho Dân Chủ và Nhân Quyền VN đt số: 0432 898 898 hoặc ô. Nguyễn Văn Bon: 0411 616 453.

Trân trọng kính báo và kính mời,
TM. BCH-CÐNVTD-VIC

Nguyễn Văn Bon
Chủ tịch
Ngày 13 Tháng 7 Năm 2010

Wednesday, July 14, 2010

Thông báo của CĐNVTD Úc châu


Cộng Đồng Người Việt Tự Do Úc Châu
Vietnamese Community in Australia
PO Box 2115 Footscray VIC 3011
Tel: 0411 756 552
Email: sicmaa.nguyen@gmail.com


THÔNG BÁO CỦA CỘNG ĐỒNG NGƯÒI VIỆT TỰ DO ÚC CHÂU

V/V: CHUYẾN LƯU DIỄN CỦA VĂN CÔNG TỪ VIỆT NAM TẠI ÚC CHÂU VÀO THÁNG 8 -2010
    Kính thưa:

    - Quý vị lãnh đạo tinh thần các tôn giáo,
    - Quý vị lãnh đạo các hội đoàn, đoàn thể và tổ chức,
    - Quý vị đại diện các cơ quan truyền thông và báo chí,
    - Cùng toàn thể quý đồng hương CĐNVTD.
Cộng Đồng Người Việt Tự Do Úc Châu (CĐNVTD/UC) nhận được tin vào đầu tháng 8 tới đây sẽ có một đoàn văn công từ Việt Nam sang trình diễn tại một số thành phố có đông người Việt tỵ nạn Cộng Sản tại Úc Châu, trong đó có Đàm Vĩnh Hưng là trưởng đoàn và là ca sĩ chánh của đoàn văn công.

CĐNVTD/UC quan ngại rằng chương trình văn nghệ này như nhiều chương trình văn nghệ tương tự trong quá khứ là một hình thức văn hoá vận của Nghị quyết 36 của bạo quyền Cộng Sản Việt Nam (CSVN) , với chủ đích gây chia rẽ, phân hoá cộng đồng người Việt tỵ nạn hải ngoại và tuyên truyền cho chế độ CSVN. Tưởng cũng nên nhắc lại, CSVN đang tiếp tục vi phạm nhân quyền trầm trọng khi kiểm soát, bắt bớ, và giam cầm các nhà tranh đấu dân chủ, kể cả các nhà văn và nghệ sĩ trong nước hiện nay.

Cộng Đồng Người Việt Tự Do Úc Châu:
    1. Không chấp nhận và phản đối những chương trình văn hóa vận của Cộng Sản Việt Nam qua hình thức đưa văn công từ Việt Nam sang hải ngoại trình diễn.

    2. Kêu gọi quý đồng hương tham gia và ủng hộ những cuộc biểu tình do Cộng Đồng tổ chức để phản đối, lên án và vạch trần những hành vi vi phạm nhân quyền trầm trọng hiện nay của nhà cầm quyền CSVN.
Lập trường và quan điểm của CĐNVTD-UC về vấn đề này sẽ không thay đổi cho đến khi 80 triệu người dân trong nước được hưởng nhân quyền, tự do và dân chủ thật sự.

Úc châu, ngày 13 tháng 7 năm 2010
    Ô. Nguyễn Thế Phong, Chủ tịch CÐNVTD-UC
    Ô. Nguyễn Văn Thanh, Chủ tịch CÐNVTD-NSW
    Ô. Nguyễn Văn Bon, Chủ tịch CÐNVTD-VIC
    Bs. Bùi Trọng Cường, Chủ tịch CÐNVTD-QLD
    Ô. Ðoàn Công Chánh Phú Lộc, Chủ tịch CÐNVTD-SA
    LS. Petter Lê, QuyềnChủ tịch CÐNVTD-WA
    Ô. Lê Công, Chủ tịch CÐNVTD-ACT
    Ô. Lê Tấn Thiện, Chủ tịch CÐNVTD- NT
    Bà Nguyễn Kim Dung, Chủ tịch CÐNVTD- Wollongong


Một thắng lợi đáng kể của Tuổi Trẻ VN tại North Carolina - Phượng Quốc Sơn



Theo báo cáo của TTK/LMDCVNTT (Liên Minh Dân Chủ Việt Nam Thuần Túy) North Carolina, cuộc biểu tình chống văn công VC Đàm Vĩnh Hưng đã gặt hái được kết quả rất đáng kể.

Vì lý do tế nhị, Cộng Đồng Người Việt tại Charlotte, NC không muốn công khai đứng ra tổ chức một cuộc biểu tình chống văn công VC Đàm Vĩnh Hưng vào buổi tối Thứ Bảy 10/7/2010, nhóm tuổi trẻ “Giang Hồ Hải Ngoại Chống Cộng” phối hợp với LMDCVNTT và Cộng Đồng đến địa điểm trình diễn biểu tình “kết hợp tự nguyện” vào lúc 8 giờ tối.

Cuộc biểu tình có sự hiện diện của khoảng bốn chục người đa số là giới trẻ vì kết hợp có tính cách tự nguyện, không có sự huy động hoặc kêu gọi gì cả, đúng là “tự phát” thực sự chứ không phải tự phát kiểu xhcn.

Điều đáng nói là số khách đi xem cũng khoảng trên dưới 40 người, nghĩa là tương đương với số người biểu tình. Có người đến xem được người biểu tình hỏi nghĩ thế nào mà mua vé đi xem thì họ bỏ ra về, không vào xem nữa.

Biểu tình được một lúc thì bầu show là một Con Lai ra ngoài xin lỗi bà con bằng lời lẽ như sau : “Tôi khờ dại đã đứng ra tổ chức buổi ca nhạc này, lần sau tôi sẽ không bao giờ làm như vậy nữa. Đây là một việc chưa bao giờ xẩy ra ở bất cứ buổi biểu tình chống văn công VC nào từ trước đến nay.

Hoan nghênh nhóm Tuổi Trẻ “Giang Hồ Hải Ngoại Chống Cộng”, hoan nghênh Cơ Sở Mới LMDCVNTT tại NC, đây là một món quà kỷ niệm ngày thành lập tuyệt hảo, hoan nghênh thành viên thuộc Cộng Đồng và các Hội Đoàn tại Charlotte, NC đã bảo tồn được Căn Cước Tỵ Nạn cộng sản của mình để tham gia cuộc biểu tình “tự nguyện” này. Tuy số người tương đối nhỏ nhưng đã gặt hái được kết quả tương đối lớn. Đây sẽ tạo được một tiền lệ tốt cho những cuộc biểu tình khác sau này.

Xin thân tặng cho tất cả các bạn một bông hồng thật đẹp.

Virginia, 12/7/10
Phượng Quốc Sơn
Source: http://lmdcvntt.com/cms/view/55

Lịch Sử Một Trăm Năm Bóng Tròn Việt Nam - Mường Giang



Mường Giang

Dân tộc VN xưa nay vốn có truyền thống thượng võ, nên rất coi trọng việc rèn luyện cơ thể hằng ngày như là phương tiện để mà phát triển quân sự. Đá cầu là một trong những môn chơi rất được mọi tầng lớp xã hội các thời Lý, Trần, Hậu Lê, Nguyễn ưa thích và được coi đây là xuất xứ của môn bóng tròn VN, chính thức thành hình hơn 100 năm qua.

Theo tài liệu, thì đội túc cầu đầu tiên của nước ta ra đời vào năm 1906 tại Gia Định. Hai mươi năm chiến tranh (1955 – 1975) với bao nhiêu nỗi buồn bom đạn nhưng cũng là thời kỳ huy hoàng nhất của nền túc cầu Nam VN, chẳng những trong khu vực Đông Nam Á, mà tiếng thơm còn bay bổng tận làng bóng quốc tế, với những tên tuổi Phạm Văn Rạng, Phạm văn Mỹ, Đỗ Thới Vinh, Phạm Huỳnh Tam Lang, Lâm Hồng Châu.

Ở Miền Bắc xã nghĩa, từ năm 1964 các giải bóng tròn thường diễn ra trên các sân vận động Hải Dương, Thái Bình, Bắc Giang mà không tổ chức tại Hà Nội, vì sợ máy bay Mỹ oanh tạc. Năm 1965, đội tuyển Bắc Việt, tham dự Giải Túc Cầu hữu nghị, được tổ chức tại sân vận động Bình Nhưỡng (Bắc Hàn) gồm các đội banh Trung Cộng, Nam Dương, Kampuchia, Guinee, Bắc Cao. Đội Bắc Việt đứng hạng ba. Năm 1966, Liên Xô đá giao hữu và thua Bắc Việt 1- 0. Cũng năm 1966, trong giải Ganefo tổ chức tại Nam Vang, gồm 10 nước tham gia, đội Bắc Việt lãnh huy chương đồng. Nói chung, trước năm 1975, Bắc Việt cũng có một đội bóng tròn, gồm Nguyễn Văn Vĩnh (thủ môn) và các cầu thủ Hiếu, Thêm, Hiền, Hiển, Long, Vinh, Thọ, Ngọc, Phàn, Chinh tuy nói là tham dự nhiều nơi nhưng chẳng đem về cho quê mẹ một chiến thắng nào đáng kể, vì lúc đó Đảng tại Bắc Bộ Phủ, chỉ trăm phương ngàn kế, để mà làm sao cưỡng chiếm cho được Miền Nam, nên đâu còn sức lo cho thể thao, bóng tròn những món hàng được coi là xa xỉ, vô ích trong thế giới các nước xã hội chủ nghĩa.

ĐỘI TUYỂN BÓNG TRÒN MIỀN NAM VIỆT NAM

Năm 1959, lần đầu tiên đội tuyển bóng tròn VNCH đã đoạt được huy chương vàng, tại Đông Nam Á Vận Hội (không có sự tham dự của Nam Dương và Phi Luật Tân). Kỳ đó, phái đoàn thể thao Nam VN tham dự rất nhiều môn thi đấu như Boxing, bơi lội, bóng bàn, bóng chuyền, bóng rổ, xe đạp, điền kinh và bóng tròn. được tổ chức tại Thái Lan. Về đội tuyển VNCH có Phạm Văn Rạng (thủ môn), Nguyễn Văn Cụt, Phạm Văn Hiếu, Nguyễn Ngọc Thanh, Lê Văn Hổ (Myo), Nguyễn Văn Nhung, Đỗ Thới Vinh, Há, Đổ Quang Thách, Nguyễn Văn Tư. Đội tuyển VN vào chung kết hạ đội Thái Lan 3-1 và được chính tay Hoàng Thái Tử Xiêm trao chiếc cúp vàng, tại sân vận động.

Trước đó ở miền Nam, có trung phong đội AJS (Association de la Jeunesse sporttive), tức là Đội Cảnh Sát Quốc Gia sau này, cầu thủ Phạm Văn Mỹ, nổi danh trong làng bóng Đông Nam Á là ‘Cọp Đồng Nai’ qua kỹ thuật chơi bóng, cú sút trời giáng, tốc độ nước rút phi thường. Bên cạnh còn có Phạm Văn Rạng, từng được tạp chí thể thao hàng đầu của Pháp là tờ ‘France Football’ vinh danh là thủ môn số 1 của nền bóng tròn Châu Á, khi đội tuyển VNCH đã thắng đội banh Do Thái 2-0, trong khuôn khổ vòng loại, để được tham dự Thế Vận Hội năm 1964. Trận đấu diễn ra trên sân vận động Cộng Hòa, do công của Ngôn và Quang. Nhờ những thành tích trên, nên đội tuyển túc cầu VNCH đã có 4 cầu thủ là Phạm Văn Rạng, Nguyễn Ngọc Thanh, Đổ Thới Vinh, và Nguyễn văn Ngôn, được vào đội tuyển Châu Á, do Thiết túc cầu đại vường Hương Cảng là Lý Huệ Đường làm huấn luyện viên và Peter Velappan phụ tá.

Năm 1966, đội tuyển VNCH lại lập thêm kỳ tích khi đoạt cúp vàng Merdeka, tổ chức tại Mã Lai Á. Tham dự lúc đó gồm có Lâm Hồng Châu (thủ môn), Lại văn Ngôn, Phạm Văn Lắm, Văn Có, Phạm Huỳnh Tam Lang, Nguyễn Văn Chiêu, Nguyễn Vinh Quang, Nguyễn Văn Ngôn, Dương văn Thà, Đổ Thới Vinh, Nguyễn Văn Mộng, Trên sân cỏ, đội banh VN đã liên tiếp hạ Tân Gia Ba (5-0), Nhật (3-0), Mã Lai Á (5-2), Đài Loan (6-1) và thua Ấn Độ (0-1). Cuối cùng VN vào chung kết với Miến Điện. Trong trận này, đối phương tấn công VN tới tắp và ba lần banh vào khung thành của thủ môn Lâm Hồng Châu nhưng đều bị gạt ra ngoài, nhờ tài nghệ phi thường của cặp trung phong Văn Có – Tam Lang và thủ môn Châu. Đến phút 68, Tam Lang cướp được banh dẫn thẳng vào tuyến địch và sút vào cầu môn Miến, đem về chiếc cúp vàng vô địch cho quê hương.

Tại Đông Nam Á Vận Hội kỳ IV năm 1967, đội bóng tròn VNCH lại đoạt huy chương bạc, khi thắng Lào 5-0, Thái Lan 5-0 và thua Miến Điện 1-2 khi vào chung kết. Trong trận đó, hội tuyển VN có Lâm Hồng Châu (thủ môn), Hồ Thanh Chinh, Lại Văn Ngôn, Nguyễn Văn Mộng, Phạm Huỳnh Tam Lang, Nguyễn Vinh Quang, Dương Văn Thà, Nguyễn Thái Hưng, Đỗ Thới Vinh, Võ Bá Hùng, Lê Văn Đức, Nguyễn Văn Thuận, Hồ Thanh Cang, Quang Kim Phụng, Nguyễn Văn Chiêu, Cù Sinh, Nguyễn Văn Ngôn, Trương Văn Tư. Năm 1973, tại Đông Nam Á Vận Hội ở Tân Gia Ba, đội tuyển VN lại dành Huy chương bạc, sau khi vào chung kết lại thua Miến Điện, khi trận đấu chỉ còn 8 phút thì kết thúc với tỷ số 3-2.

Trong nỗi thăng trầm của túc cầu VNCH từ 1955-1975, chỉ có một điều đáng tiếc được báo chí thời đó ghi nhận,là sự xung đột giữa trung phong Ứng đội CSQG và tiền vệ Tống Mành của đội Tổng Tham mưu. khi tranh dành chức vô địch trên sân cỏ, Mành chẹn gãy chân Ứng. Tuy nhiên đó chỉ là chuyện rất thường trên sân cỏ. Điều quan trọng nhất là hầu như tất cả các cầu thủ của VNCH, hiện còn sống tại Sài Gòn, khi được báo chí thành Hồ phỏng vấn, đều tỏ ra xúc động và luyến tiếc thời vàng son của nền bóng tròn Miền Nam, giờ đây gần như tuyệt vọng, trước tệ nạn tham nhũng và cá độ của cái gọi là đội tuyển quốc gia, khi mang chân tới đá tại các sân cỏ xứ người, mà tỷ số thắng thua đã được định trước bằng tiền thưởng.

Dương Văn Thà, một cầu thủ lừng danh là ‘thần mã’, của đội tuyển Miền Nam từ 1967-1974, cho biết trước năm 1975 là thời kỳ cực thịnh của bóng tròn VN, qua nghệ thuật nhồi bóng cùng với tinh thần kỹ luật, tự giác và sự luyện tập. Còn Lê văn Tâm (cha Lê Huỳnh Đức, trung phong số 1 của VN ngày nay), nhắc lại trận đấu giữa VN và Nam Hàn, trong giải King’s cup ở Thái Lan năm 1970, VN thắng nước này 1-0, qua cú sút phạt của Võ Thành Sơn và Lê văn Tâm đội đầu.

Thế mà ngày nay, đội bóng của VN càng ngày càng sa sút, trong khi đó Nam Hàn, chẳng những lừng lẫy tại Á Châu mà còn được chen chân vào các kỳ Thế Vận Hội,điển hình là kỳ World Cup 2006 tại Đức sắp tới. Riêng Đổ Càu cho biết, cầu thủ VNCH khi dự các cuộc tranh giải ở các quốc gia bạn, đều được đồng bào địa phương, thương mến, trân trọng vì bản chất của cầu thủ VN hiền lành, đứng đắn, biết tôn trọng kỷ luật trên sân cỏ, cũng như đã giao đấu rất dũng mãnh, nhiệt tình, để dành vinh quang danh dự về cho màu cờ, sắc áo của dân tộc. Sau năm 1975, các cựu cầu thủ miền Nam như Phạm Huỳnh Tam Lang, Quảng Trọng Hùng, Cao Cường, Dương Văn Thà làm huấn luyện viên thể thao, Nguyễn Kim Hằng bán cà phê, Tư Lê lái taxi, Nguyễn văn Mộng, Đinh Công Hoàng thì ẩn dật.

Viết chuyện người khiến hồn thêm bồi hồi khi nghĩ tới quê hương và những ngày xa cũ, nhất là Phan Thiết quê tôi, vùng đất đam mê đá banh như là món ăn tinh thần không sao thiếu được. Trước khi Việt Cộng cưỡng chiếm được VNCH ngày 30-4-1975, Bình Thuận là một trong những tỉnh có phong trào thể thao rất mạnh, mà tiêu biểu là môn túc cầu. Từ năm 1962-1968, hàng năm Bình Thuận đều tham gia giải Liên quân khu, gồm 11 đội bóng của các tỉnh Quảng Ngãi, Pleiku, Kontum, Darlac, Bình Định, Phú Yên, Khánh Hòa, Ninh Thuận, Lâm Đồng, Tuyên Đức và hầu như chức vô địch trong những lần tổ chức ấy, khó có đội nào hơn được Bình Thuận.

Năm 1971, tại giải vô địch toàn miền Nam, với sự tham dự của 43 đội từ các tỉnh thị và 4 quân khu, đội bóng Bình Thuận, đã đoạt chức vô địch bóng tròn toàn quốc, sau khi hạ đội Mỹ Tho với tỷ số 2-1 tại sân vận động Cộng Hòa. Ngoài ra đội Bình Thuận còn đá giao hữu với các đội chuyên nghiệp lúc đó tại Sài Gòn như Quan Thuế, Không Quân, Hải Quân và Cảng. Các cầu thủ Tam Lang, Dương văn Thà, Nguyễn văn Ngôn, Võ Thành Sơn, Cù Sinh, Phạm văn Rạng măc dù chơi hay, nổi tiếng và chuyên nghiệp nhưng khi đụng với Phan Thiết, cũng rất e dè và thán phục.

Đó cũng là do công dìu dắt của ông bầu Tăng Khánh (nhà sách Vui Vui), và các ông Quản Đầu, Ba Hoàng (nước mắm Vĩnh Hương), Khánh Cao. Nhưng đặc biệt nhất phải kể tới công của ông Bầu Ba Toại, đã chiêu dụ được nhiều cầu thủ danh tiếng ở tỉnh ngoài về đá cho Phan Thiết như Đổ Thới Vinh, từng đá cho các đội Quân Cụ, Quan Thuế, Tổng Tham Mưu tại Sài Gòn. Với chiếc đầu hói, sống mũi dọc dừa, đôi mắt sâu sâu và nước da ngâm đen, đã tạo cho đồng đội nhiều cơ may dứt điểm khung thành địch. Vinh đang ở trong đội tuyển Miền Nam, thì được chọn vào đội tuyển Quốc Gia tham dự giải Đông Nam Á Vận Hội.

Cầu thủ Trần Ta, em ruột cầu thủ Trần Néo, sinh tại Phú Trinh, Phan Thiết, năm 18 tuổi là cầu thủ của đội trường trung học Phan Bội Châu, giúp đội đá bại trường trung học Võ Tánh, Nha Trang, đoạt chức vô địch bóng tròn cấp tỉnh miền Trung. Sau Trần Ta về đầu quân cho đội Thương Khẩu của Bầu Quyền. Rồi được tuyển chọn vào Đội túc cầu Thanh Thiếu Niên Miền Nam, tham dự nhiều nước Đông Nam Á như Phi, Mã và Nam Dương. Từ năm 1961 trở về sau, tài năng của cầu thủ Trần Ta người Phan Thiết đang lên vùn vụt, thì đột nhiên anh bị tử nạn năm 1966, trên đường từ Sài Gòn đi Đà Lạt. Người ta đã tìm thấy xác Ta và chiếc xe gắn máy hiệu Sprint dưới lũng sâu của đèo Blao, quốc lộ 20.

Tuy nhiên cũng có nguồn tin nói là Trần Ta bị Việt Cộng chận đường giết, rồi xô xuống đèo làm như là một tai nạn giao thông, câu chuyện xì xào một thời gian rất lâu trong giới mộ điệu thể thao tại Phan Thiết. Hai anh em Trần Mai và Trần Đáng cũng được Bầu Toại chiêu mộ từ Huế vào, đá cho đội banh Phan Thiết. Nhiều năm liền, cả hai rất được hâm mộ, vì đều là trụ cột làm bàn, sát bóng manh, lừa giỏi, đưa đội bóng Bình Thuận đoạt được nhiều giải tại miền Trung và toàn quốc. Sau năm 1957, hai anh vì lý do gia cảnh, nên trở về Huế và gia nhập đội tuyển miền Trung từ giai đoạn 1961-1963.

Tóm lại, ngoài các cầu thủ trên, thành phần đội túc cầu Bình Thuận-Phan Thiết gồm có: Thủ môn Đại, Du (thập niên 50,60). Hậu vệ Xây, Bụt (sau bị hư một mắt), Lâu (được mệnh danh là trụ đồng), Ngọ (búa). Hàng tiền vệ có Thơm, Néo (anh ruột Trần Ta), Phối, Nhiều, Minh. Tiền đạo Mỉn (chết trong tù cải tạo VC năm 1975), Phê, Tùng (năm 1970 được tuyển vào Đội Thanh Thiếu Niên Miền Nam, tham dự các giải Đông Nam Á), Quang. Hàng Trung phong có Hoan dù chỉ thuận chân mặt nhưng là một trong những kiện tướng làm bàn hàng đầu của Đội.

Phan Thiết còn có Huyền Vũ, là một ký giả thể thao nổi tiếng, qua những bài tường thuật cũng như bình luận, các trận cầu quốc tế tại sân cỏ, trên làn sóng phát thanh Sài Gòn, được phóng đi cùng khắp. Do trên nhiều người không có thì giờ vì bận rộn sinh kế, công vụ, chỉ cần mở máy thu thanh cũng đủ cảm thấy như mình đang tham dự trận đá một cách thích thú. Giọng tường thuật của ông rất truyền cảm, thu hút được nhiều người nghe cũng như ái mộ.

Ông cũng là ký giả của nhiều tờ báo, viết nhiều bài tường thuật rất có giá trị. Theo Đinh văn Ngọc, vì ông với bản tính ăn ngay nói thật của người Phan Thiết, thấy sao nói vậy, không bưng bợ hay phe cánh cá nhân, do trên bị va chạm nhiều người, nhất là giới thể thao và đồng nghiệp. Tên thật là Nguyễn Ngọc Nhung, sinh tại Phú Trinh Phan Thiết, chủ bút tạp chí thể thao hàng tuần và báo Nguồn Sống trước năm 1975. Ngoài ra cũng kể thêm một ký giả thể thao khác của Bình Thuận là Thanh Điều kiêm Trọng tài các trận túc cầu giao hữu trên sân cỏ Phan Thiết Huyền Vũ vừa qua đời tại Hoa Kỳ.

Trước năm 1975, những ông bầu túc cầu nổi tiếng của Phan Thiết như Tăng Khánh, Ba Hoàng, Khánh Cao, Ba Toại là những nhà Mạnh Thường Quấn, rất quan tâm tới đội tuyển của tỉnh nhà. Tiệm cà phê Phú Ngữ là nơi thường trực tập trung các cầu thủ cũng như giới hâm mộ, mỗi buổi sáng, để bàn chuyện thể thao. Trong những khi có trận đấu, trước khi đội ra sân, các cầu thủ tập trung tại Phú Ngữ, vừa uống cà phê, vừa lắng nghe Huấn Luyện Viên Nguyễn Văn Quới, người Hóc Môn, Gia Định, đã từng đá cho các đội AJS, Cảnh Sát Quốc Gia và Đội tuyển Miền Nam. Ông Quới được Đại Tá Ngô Tấn Nghĩa, chọn về làm huấn luyện viên trưởng cho đội tuyển bóng tròn Phan Thiết, nhờ vậy mới đạt được nhiều thành quả tốt đẹp.

Vậy mà cũng bốn chục năm rồi đó, nhưng không làm sao quên được, những tháng sáu mùa hè, ngồi trong lớp học hay đi dọc theo con đường Nguyễn Hoàng, bất chợt nhìn thấy hoa phượng chúm chím nở hoa, là lòng lại bồi hồi xúc động và vui tới rớm lệ khi giờ cuối cùng đã hết, học trò lớn nhỏ, ai cũng nhắp nhỏm chờ lên tàu, để trở về quê củ, có thầy me đợi em trông, trên đường làng huyết lệ nở thành bông và vườn rộng nhiều trái cây ngon ngọt, như Xuân Tâm đã viết, mà bọn học trò nhỏ ngày xưa ai cũng thuộc.

‘Kiểm soát kỹ có khi còn thiếu sót
Rương chật rồi khó nhốt cả niềm riêng’

Nhưng làm sao quên được những niềm vui ấu thơ, những ngày theo bạn bè đá banh hay leo tường vào sân vận động, để mà xem chui những trận giao đấu banh, giữa các đội học sinh Trung Học Phan Bội Châu với đội tuyển Phan Thiết và các đội banh danh tiếng tại Sài Gòn.

Nhật Trường Trần Thiện Thanh trước khi trở thành ca nhạc sĩ nổi tiếng của VN, từng là thủ môn của đội bóng tròn Trung Học Phan Bội Châu-Phan Thiết.

Mường Giang


Saturday, July 10, 2010

Paul The Octopus Has Spoken: Viva España



http://www.worldcupblog.org/world-cup-2010/paul-the-octopus-has-spoken-viva-espana.html
    Viva Espana, says Paul the 'psychic' octopus

(AFP)
Source: http://www.google.com/hostednews/afp/article/ALeqM5i6J6qgAWIIgYRitTdafEI0cE4f9A
Paul correctly predicted all six Germany games in the World Cup
OBERHAUSEN, Germany — Let the fiesta begin. Spain will win the football World Cup for the first time in their history on Sunday, according to Paul, the "psychic" octopus with a perfect prediction record.

The eight-legged oracle, who has become a World Cup sensation by correctly predicting all six Germany games, very quickly plumped for Spain on Friday carried live on national German television.

Earlier, the two-year-old mollusc medium also said that Germany, his country of residence, would defeat Uruguay in the third-place play-off game on Saturday.

In the now familiar routine, two boxes were lowered into his tank, each containing a mussel and the flags of the two opposing teams.

The tentacled tipster went straight to the Spanish box, wrenched open the lid and gobbled the tasty morsel.

But the art of football predicting has become a dangerous job for the English-born clairvoyant cephalopod with some bitter German fans threatening to turn him into sushi after he predicted a semi-final defeat for the German team.

Paul's home, an aquarium in western Germany, has received death-threat emails saying "we want Paul for the pan," said entertainment supervisor Daniel Fey.

"Since yesterday our colleagues have kept a very close eye on Paul," Fey added.

No less an authority than Spanish Prime Minister Jose Luiz Rodriguez Zapatero has hinted at octopus bodyguards.

"I am concerned for the octopus ... I am thinking of sending him a protective team," joked Zapatero on Radio Cadena Ser.

Spanish Industry Minister Miguel Sebastian has called for the creature to be given an "immediate" free transfer to Spain to "ensure his protection."

Stung by Paul's "treachery" at picking Spain over Germany in the semi-final, some sections of the 350,000-strong crowd watching the game on giant screens in Berlin sang anti-octopus songs.

The honour of Paul's mother was called into question, according to witnesses.

Friday's prediction is expected to be the last for Paul, who in octopus terms is a pensioner, at the grand old age of two-and-a-half. Octopuses generally live three years at the latest.



Tuesday, July 6, 2010

Cờ biểu hiệu Sài Gòn Nhỏ (Little Saigon) trên đường El Cajon, San Diego




Thông Báo

v/v Cờ biểu hiệu Sài Gòn Nhỏ (Little Saigon) trên đường El Cajon, San Diego


Kính thưa quý đồng hương,

Trong những tuần lễ gần đây, có rất nhiều đồng hương đã tiếp xúc, điện thoại hỏi ý kiến Hiệp Hội Người Việt San Diego về những lá cờ vừa được treo trên đại lộ El Cajon, San Diego với danh nghĩa là biểu tượng cho Sài Gòn Nhỏ (Little Saigon), một khu phố thương mại của người Việt Nam. Chúng tôi xin được trình bày cùng quý đồng hương quan điểm của Hiệp Hội Người Việt San Diego như sau:

1. Lá cờ Việt Nam Cộng Hòa, màu vàng ba sọc đỏ, đã được ghi rõ trong Hiến Pháp của Việt Nam Cộng Hòa, là biểu tượng thiêng liêng nhất của người Việt tự do tỵ nạn cộng sản trên toàn thế giới. Dưới lá cờ vàng ba sọc đỏ, hàng triệu dân quân cán chính đã phải bỏ mình trong cuộc chiến Quốc Cộng. Vì thế, Hiệp Hội Người Việt San Diego tuyệt đối không chấp nhận bất cứ một thay đổi nào về hình thức của lá cờ này vì bất cứ lý do gì. Ngoài ra, Hiệp Hội Người Việt San Diego cũng không chấp nhận các hình thức biểu hiện, trưng bày lá cờ Việt Nam Cộng Hòa với tính cách cẩu thả, bôi nhọ, hoặc không đúng tiêu chuẩn trang trọng dành cho một lá cờ biểu tượng cho một quốc gia.

2. Sài Gòn là thủ đô của nước Việt Nam Cộng Hòa cho đến ngày Việt Cộng cưỡng chiếm miền Nam và cưỡng xóa cái danh xưng này. Trải qua hơn 35 năm qua, hai chữ Sài Gòn vẫn là biểu tượng cho sự quyết tâm của tập thể người Việt tỵ nạn Việt Cộng hải ngoại, tuyệt đối không chấp nhận chế độ phản dân tộc, vô thần, bán nước Việt Cộng hiện đang cai trị nước Việt Nam thân yêu của chúng ta. Vì thế, Hiệp Hội Người Việt San Diego nhiệt thành ủng hộ các nỗ lực đặt tên cho các khu phố có đông đảo những sinh hoạt và cơ sở thương mại của người Việt tỵ nạn trên toàn thế giới là khu Sài Gòn Nhỏ. Sự hiện diện của Sài Gòn Nhỏ tại một thành phố đánh dấu sự thành công và tinh thần quốc gia của tập thể người Việt tự do tại nơi đó.

3. Hiệp hội Người Việt San Diego nhận thấy những lá cờ biểu hiệu Sài Gòn Nhỏ hiện đang treo ở một khu phố trên đường El Cajon không những không thỏa mãn được những nguyên tắc căn bản trình bày ở trên mà còn gây ra nhiều phẫn nộ trong tập thể người Việt tỵ nạn cộng sản tại San Diego. Hiệp Hội xin đưa vài bằng chứng cụ thể như sau. Lá cờ Việt Nam Cộng Hòa đã bị sửa đổi với sọc đỏ ở giữa bị ngắt quãng để dành chỗ cho những chữ có tính cách quảng cáo. Lá cờ Việt Nam Cộng Hòa đã được đặt dưới cùng trong tất cả các cờ biểu hiệu Sài Gòn Nhỏ; một cờ biểu hiệu Sài Gòn Nhỏ đã khiến cho người xem có ấn tượng lá cờ Việt Nam Cộng Hòa đang bị hai người đạp lên. Thành phố Sài Gòn có nhiều hình ảnh đặc thù như Chợ Bến Thành, công trường Tháp Rùa, Nhà Thờ Đức Bà, Viện Bảo tàng trong Thảo Cầm Viên v.v… mà những ai đã từng ghé đến Sài Gòn đều không thể quên được. Vậy mà lá cờ Sài Gòn Nhỏ lại được biểu hiện tượng trưng bằng hình vẽ của Chùa Một Cột, tọa lạc tại Hà Nội, hiện là thủ đô của Việt Nam dưới chế độ Việt Cộng.

4. Vì những lý do nêu trên, Hiệp Hội Người Việt San Diego yêu cầu các hội đoàn và cá nhân đã góp phần thực hiện và trưng bày những lá cờ biểu hiệu Sài Gòn Nhỏ ngưng ngay việc trưng bày những lá cờ không chính xác và có tính cách xuyên tạc này. Hiệp Hội Người Việt San Diego đồng thời đã gởi thơ chính thức tới các vị dân cử của thành phố San Diego cũng như tới cơ quan có thẩm quyền cho phép trưng bày các cờ, biểu ngữ trên khu phố El Cajon để giải thích quan điểm của Hiệp Hội và yêu cầu rút lại giấy phép trưng bày.

5. Hiệp Hội tin rằng trong tương lai gần, tập thể người Việt tự do tại San Diego sẽ tạo được một lá cờ biểu hiệu Sài Gòn Nhỏ khác, có thể nói lên được sự thành công và tình yêu thương tự do, dân tộc của tập thể người Việt tỵ nạn Việt cộng tại San Diego.

Trân trọng kính chào quý đồng hương,










Cộng Đồng sẽ không biểu tình chống các đoàn văn công Việt cộng

Có thể Cộng Đồng sẽ không biểu tình chống các đoàn văn công VC!

Cái gì?!

Đúng vậy (you've heard it right)! Có thể Cộng Đồng sẽ không tổ chức biểu tình chống các đoàn văn công VC!

Tại sao?

Tại vì không muốn cho bọn Việt gian và Việt cộng lợi dụng cái thể chế Tự Do, Dân Chủ để kiện cáo Cộng Đồng (CĐ) làm hao tốn thì giờ và tiền bạc của Người Việt Hải Ngoại.
    Như vậy thì Người Việt Tỵ Nạn đâu còn xứng đáng với danh nghĩa Tỵ Nạn Cộng Sản!
    Như vậy thì "mặt trận" Nghị Quyết 36, chiến dịch Hoa Hồng Đỏ bất chiến tự nhiên thành!
    Như vậy thì một sớm một chiều chế độ CS sẽ thâu tóm, nắm gọn, nhuộm đỏ cộng đồng Người Việt Hải Ngoại như đã từng cưởng chiếm Miền Nam VN vào năm 1975!
    Như vậy thì Người Việt Tự Do lại một lần nữa đưa tay đầu hàng CS!
Thật ra thì CĐ chúng ta có thể chẳng cần phải biểu tình chống đối các đoàn văn công VC làm gì nếu Người Việt Tỵ Nạn KHÔNG "mau quên", nếu Người Việt Tỵ Nạn ý thức. Có nghĩa là CĐ không cần phải bỏ công tốn sức tổ chức những cuộc biểu tình chống văn công VC nếu Người Việt Tỵ Nạn tỏ ra hiểu biết để có những thái độ, hành động thích nghi và đúng đắn đối với sự xâm nhập của VC núp dưới các bình phong văn hoá, nghệ thuật, dưới các lớp áo "duyên dáng" của các đoàn văn công gởi ra hải ngoại.

Do đó CĐ cần phải tổ chức những cuộc biểu tình không những là để chống đối những đoàn văn công VC, để nêu cao chính nghĩa Quốc Gia mà còn là để cảnh báo và đánh thức lương tâm của những Người Việt Tỵ Nạn "mau quên", ham vui và quá hời hợt. Ngoài ra, sự hiện diện, "giao lưu", trình diễn của các văn công "duyên dáng" và không duyên dáng của VC là những dịp tốt - qua các cuộc biểu tình - để cho Người Việt Tỵ Nạn có lòng mạnh mẽ lên tiếng - nói lên cái thực trạng phi dân chủ, độc tài, đảng trị tại quê nhà, nói lên những ước vọng sâu xa đối với dân tộc và đất nước. Là dịp tốt để lột trần bộ mặt thật của đảng mafia CSVN, để phơi bày những sự trân tráo, gian manh, bạo tàn của chế độ VC trước mặt thế giới. Và nhất là để giúp cho các du học sinh và những Người Việt mới hội nhập vào cộng đồng NVHN sau này thấy rõ sự thật, phân biệt trắng đen, tìm hiểu và so sánh giữa sự Tự Do, Dân Chủ của những đất nước không CS với cái "tự do, dân chủ" của "thiên đường CS".

Nhưng thời gian gần đây lợi dụng sự tôn trọng Nhân Quyền ở các nước Tự Do, Dân Chủ bọn VC đã dùng tiền rừng bạc biển cùng với sự tiếp tay của bọn Việt gian để gây khó khăn cho CĐ qua các vụ thưa kiện. Vậy bọn Việt gian này là ai và bọn chúng có được lợi lộc gì khi phải muối mặt, cúi đầu làm tay sai cho VC?

Những tên Việt gian tiếp tay cho VC là những thành phần có những đặc tính rất dể nhận biết sau đây:
    1. Bất mãn - Là những thành phần bất hảo trong xã hội, tội phạm, hút sách, ăn chơi sa đoạ, thất bại, ... và lại bất chấp phải trái, đúng sai, mang nặng lòng đố kỵ, tị hiềm, nhỏ nhen, cố chấp, đầy sân hận sẵn sàng làm bất cứ điều gì nếu họ được thoả mãn;

    2. Ham danh - Là những người vô tài bất tướng nhưng lại muốn được mọi người biết đến mình, thích được khen, thích được tung hô, thích được trọng vọng, thích gần gũi với những người có tiếng tăm để hưởng xái do đó họ cũng là thành phần thích nịnh bợ, bưng bô cho VC;

    3. Hám lợi - Là những người chỉ biết có tiền bạc, lợi lộc cá nhân, hưởng thụ ăn chơi. Là những người không cần biết đến quốc gia, dân tộc, sẵn sàng bán rẻ lương tri, danh dự để đổi lấy đồng tiền, lợi lộc riêng tư và các thú vui vật chất;

    4. Ngây thơ - Những người "ngây thơ" không nhất thiết là những người còn non trẻ mà là những người không có lập trường vững chắc, lừng khừng giữa lằn ranh Quốc Cộng, là những người chưa biết rõ bản chất của VC, nhẹ dạ, cả tin hay là những người "mau quên".
[Xin được nói rõ là việc "phân loại" và nêu lên các đặc tính trên đây không có nghĩa là tất cả những ai "bất mãn", "ham danh", "hám lợi" và "ngây thơ" đều là Việt gian. Không phải tất cả những ai vì danh, vì lợi hay vì bất mãn, ngây thơ cũng đều làm tay sai cho VC. Vì mọi người trong chúng ta ai ai cũng có đôi lúc gặp khó khăn, sa ngã hay có những ước muốn, những hoài bão và tham vọng về danh thơm, tiếng tốt, về một cuộc sống vật chất đầy đủ nhưng là những người biết tự trọng, có lương tâm. Cũng là những người bất mãn, gặp những nghịch cảnh, khó khăn trong cuộc sống nhưng họ luôn cố gắng vượt qua, không dễ gì để bị lợi dụng, mua chuộc. Cũng là những người muốn có tiếng tăm nhưng chính họ tự tạo lấy uy tín và được mọi người biết đến qua những sự thành công, những tài năng và nỗ lực đóng góp cho xã hội. Cũng là những người muốn được giàu có nhưng họ là những người tự tay tao dựng cho mình một cuộc sống đầy đủ, sung túc bằng mồ hôi và nước mắt. Cũng là những người "ngây thơ" khi bị vấp ngã và biết mình đã bị lừa, lầm đường lạc lối thì tự thức tỉnh và quay đầu trở lại. Tóm lại danh dự, uy tín và nhân phẩm đã giúp cho họ giữ vững được bản tính lương thiện (nhân chi sơ tính bổn thiện) và làm tăng thêm giá trị con người. Ngược lại, bọn Việt gian là những thành phần có những đặc tính nêu trên, nhưng lại là những người bất mãn, ham danh, hám lợi vô liêm sĩ.]

Vì biết rõ đặc tính và sở thích của những thành phần này cho nên VC chỉ cần dùng đến 3 món "mồi ngon": tiền bạc, hư danh (chức vụ, địa vị) và gái đẹp là có thể nắm đầu, sai bảo bọn Việt gian làm bất cứ điều gì chúng muốn. Riêng đối với những người "ngây thơ" thì bọn VC phải dùng thêm loại vũ khí "3 tấc lưỡi" - đưa ra những lý lẽ đánh động lương tâm, những lời nói ngon ngọt để dụ dỗ, mua chuộc tình cảm làm xiêu lòng người.

Để được ban thưởng những lợi lộc đó (từ bọn VC) những tên Việt Gian đã trơ trẽn đứng ra đâm đơn thưa kiện CĐ tại một số quốc gia Dân Chủ Tự Do. Rút tỉa kinh nghiệm qua những bài học, những vụ kiện vừa qua (BCH) Cộng Đồng có thể sẽ không đứng ra tổ chức biểu tình chống văn công VC. NHƯNG cộng đồng Người Việt Hải Ngoại sẽ không bao giờ chịu ngồi yên!

Đúng vậy!

Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản sẽ tự động tổ chức biểu tình chống các đoàn văn công VC nếu CĐ đắn đo, do dự. Khi họ tổ chức và kêu gọi biểu tình thì tất cả các hội đoàn, đoàn thể và đồng hương sẽ sẵn sàng ủng hộ, tham gia. Không những vậy, nếu cần, họ còn sẽ được chỉ dẫn, cố vấn, hỗ trợ và giúp đỡ tối đa về mọi phương diện như: thông dịch, dịch thuật, ghi tên, xin phép chính quyền địa phương, ra thông báo, in bích chương, truyền dơn, khẩu hiệu, cung cấp cờ vàng, biểu ngữ, âm thanh, phương tiện di chuyển, đưa đón, nhân viên an ninh, v.v...

Nhưng những người đó là ai? Họ chỉ là những người dân bình thường, là những Người Việt Tỵ Nạn như mọi người, nhưng là những người nặng lòng với quê hương, đất nước. Nhưng đặc biệt họ là những người "chuyên chính vô sản", là những người hoàn toàn không có tài sản (nhà cửa, tiền bạc, xe cộ ...).

Vậy xin mời mấy tên Việt gian và bọn VC cứ tha hồ đâm đơn thưa kiện. Và dĩ nhiên là kiện những người đứng ra tổ chức biểu tình chứ chẳng lẽ lại kiện hết tất cả những người tham gia biểu tình (nhưng nếu có muốn như vậy thì cũng chẳng làm sao biết được hết tên tuổi, chi tiết của hàng trăm, hàng ngàn người đi biểu tình). Nhưng ở các nước Tự Do, Dân Chủ quyền tự do ngôn luận luôn luôn được tôn trọng tối đa cho nên trên thực tế thì chưa có một ai bị làm khó dễ vì đi biểu tình ngoại trừ có những hành vi bạo động hay vi phạm những luật lệ quy định.

Vậy xin mời mấy tên Việt gian và bọn VC cứ vung tiền núi ra mướn luật sư, trạng sư, hí hửng kéo nhau đi kiện và chắc chắn là sẽ thắng kiện. Nhưng thắng kiện để được ăn cái giải gì ở những người "chuyên chính vô sản", những người mà chỉ có trên răng dưới dế, không có gì để mất, không có tiền mướn luật sư nhưng sẵn sàng vác chiếu ra toà và chấp nhận thua kiện! Sẵn sàng chấp nhận thua ngay từ đầu còn hơn là hung hăng đâm đơn thưa kiện nhưng đến lúc thua kiện thì lại cúp đuôi chạy làng thì còn gì là liêm sĩ!

Điều đáng tự hào và hãnh diện của người Việt Quốc Gia là lúc tung chiêu đánh trả chúng ta vẫn đường đường chính chính, công khai nói cho địch thủ biết trước. Đây là lúc Người Việt Tỵ Nạn tung "vô chiêu" (không tiền) để đánh "hữu chiêu" (có tiền), lấy "vô sản" đánh lại cộng sản (gậy ông đập lưng ông), dùng Tự Do, Dân Chủ chân chính để đập bọn lợi dụng Dân Chủ, Tự Do.

Lấy độc trị độc!

Source: http://www.lyhuong.net/viet/index.php?option=com_content&view=article&id=2751:2751&catid=37:bandoc&Itemid=56