Friday, August 7, 2009

Những hình ảnh Một Thời Chinh Chiến của Người Lính Việt Nam Cộng Hòa




Ước mong những bức ảnh này giúp cho những vị từng khoác áo Chiến Binh Việt Nam Cộng Hòa, cho những người đã từng trải qua thời chiến chinh như một phần đời sẽ hồi tưởng lại những ngày xưa thân ái đó.


Những bức ảnh được đưa vào không theo thứ tự thời gian như một ký ức đã trổ nên hỗn loạn sau ngày "đổ vỡ toàn diện" (chữ dùng của Phan Nhật Nam)




Bộ Tổng Tham Mưu QLVNCH





Những ngày xưa thân ái . . .




















































Quân đổ vào biển lửa, dân rời xa quỷ đỏ, gặp nhau ở đây biết mai có còn gặp lại ?







Những ngày xưa thân ái ...


























Chinh chiến đã đi qua ... Những hình ảnh người Lính Việt Nam Cộng Hòa còn mãi với thời gian






























Bìa báo TIME số tháng 3-1975
Một vài hình ảnh của
Trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt
Nơi đào tạo những Sĩ Quan ưu tú của QLVNCH
Trường của những người trai chọn binh nghiệp là lẽ sống, là lý tưởng


































Khóa Huấn Nhục trước khi trở thành tân binh VBQG
(Trắc định ý chí, nhẫn nại và thể lực. Nếu không vượt qua được sẽ bị loại)
























Nhảy Dù vào La Vang- Quảng Trị 1972






Thăm chồng ngay tại chiến hào




Biệt Động Quân bảo vệ Thủ Đô Sài Gòn Mậu Thân 1968

Những hình ảnh về binh chủng Pháo Binh QLVNCH



















Tướng Ngô Quang Trưởng










Người lính Biệt Động Quân dù bị thương nặng vẫn nắm chắc súng trong tay sẵn sàng đáp trả VC trong trận Đồng Xoài 11/06/1965


















Một đời khoác áo lính Cộng Hòa, một đời cho Nước Non




Thiếu tướng Nguyễn Khoa Nam


Người hùng tử thủ An Lộc, Chuẩn tướng Lê Văn Hưng (TLSĐ5/BB) bắt tay Đại tá Tư Lệnh Phó SĐND
tại chiến trường An Lộc Hè 1972


Người ở lại Charlie, Trung tá Nguyễn Đình Bảo (đeo kính) tại mặt trận Damber tháng 8/1971








Tr.T. Bảo tại Ban Tham Mưu Hành Quân LĐ 3 Nhảy Dù Damber,Kampuchea tháng 8/1971


Đại tướng Đỗ Cao Trí


Ngũ Hổ Tướng Quân


Tướng Nhảy Dù Hồ Trung Hậu. Hè Đỏ Lửa 1972




Thiếu tá Nhảy Dù Võ Trọng Em




Nhảy Dù bảo vệ Sài Gòn, Xuân Máu Lửa Mậu Thân 1968


Đổ quân vào chốn tử sinh


Nhảy Dù nghỉ chân tại Chiến Khu D


Bạn bè ai còn ai mất sau mỗi chuyến lên đường ?




Y sĩ Dù tải thương tại chiến trường


Nhảy Dù trước Thánh Đường La Vang, Quảng Trị, Hè 1972









Jean Larteguy, nhà báo Pháp có mặt tại miền Nam Việt Nam trong cơn hấp hối của Saigon ghi lại như sau khi tới thăm một đơn vị Dù cố thủ tại Saigon ngày 28/04/1975:

“ . . . Họ không buồn rầu, và không tuyệt vọng. Họ điều động như thể đang dự một cuộc thao dượt. Đôi lúc họ còn cười với nhau, và liệng cho nhau những chai Coca-Cola Họ không nuôi một ảo tưởng về số phận của họ, về kết quả của trận đánh tối hậu nầy . Nhưng tôi có cảm tưởng là họ nhất định chiến đấu tới cùng, và sẽ tự chôn mình trong những đổ nát của Saigon.

Và những binh sĩ tuyệt vời nầy vẫn còn có được các cấp chỉ huy ở bên họ trong giờ phút sinh tử này Một trong các cấp ấy là một Đại tá. Tôi hỏi ông ta xem tình hình ra sao , ông trả lời: >

- Chúng tôi sẽ chiến đấu, và chúng tôi sẽ là những người chiến đấu tới giây phút cuối cùng. Ông hãy nói cho thế giới biết rằng chúng tôi chết không phải vì Thiệu, vì Hương hay vì Minh. . .”

Lartéguy cũng được thấy tận mắt các sinh viên Trường Võ Bị Đà Lạt, lực lượng trừ bị chót của QLVNCH, tiến ra trận địa "Và trong những bộ đồng phục mới, giày chùi xi bóng láng, các sinh viên anh dũng của Trường Võ Bị Đà Lạt đã đi vào chỗ chết. Chỉ còn thiếu có cái mũ diễn hành và đôi bao tay trắng".

Một đồng nghiệp của Lartéguy là Raoul Coutard đã thu được cảnh xuất quân bi tráng ngay vào máy quay phim và cố nén xúc động để hỏi các sinh viên sĩ quan:
- Các anh có biết là sắp bị giết chết không ?
Một thiếu úy trả lời:
- Chúng tôi biết chứ.
- Vì sao ?
- Tại vì chúng tôi không chấp nhận chủ nghĩa cộng sản.

Sau đó Jean Larteguy trở về Pháp, và đã làm cho cả thế giới ngạc nhiên với những gì ông viết ra về những người lính VNCH

Người lính VNCH trấn giữ Thủ Đô Sài Gòn Xuân Máu Lửa Mậu Thân 1968






















































Cố Đô Huế Mậu Thân 1968












Trường đào tạo Quân Cảnh /QLVNCH tại Vũng Tàu



Là Lực Lượng giám sát Quân Phong Quân Kỷ của QLVNCH








Quân Cảnh KQ/QLVNCH

Là Lực Lượng bảo vệ các yếu nhân trong những cuộc họp






Là gương mẫu chuẩn mực của Quân Đội VNCH


Quân cảnh Việt Nam và Quân Cảnh Mỹ


Là lực lượng trị an tại hậu phương (cùng CSQG)


Quân Cảnh và Cảnh Sát Quốc Gia cùng sát cánh bảo vệ trật tự an ninh ở hậu phương


Mậu thân 1968, ngoại ô Sài Gòn

Những hình ảnh về cuộc trao đổi tù binh bên sông Thạch Hãn, Quảng Trị năm 1973










Tóm một anh Việt Cộng nằm vùng


Quân Cảnh xử bắn việt cộng nằm vùng Nguyễn Văn Trỗi

Lễ tiếp nhận 20 chiến đấu cơ F-5 đầu tiên Bộ QP Mỹ chuyển giao cho Không Quân VNCH vào năm 1967 tại Căn Cứ KQ Biên Hòa

















Chiến Đấu Cơ F-5A của Không Quân Việt Nam Cộng Hòa


Phi Đội F-5A của Không Lực VNCH tại Phi Trường Biên Hòa




















3 loại chiến đấu cơ (strike-aircraft ) chủ lực của KQVNCH cùng hiện diện trong một bức ảnh, từ trái sang phải hai chiếc A-37B, hai chiếc F-5A và hai chiếc A-1H Skyraiders đang chuẩn bị cất cánh cho những phi vụ bay vào chiến trường An Lộc từ phi trường Biên Hòa tháng 6 Mùa Hè Đỏ Lửa năm 1972

A-37B Dragonfly KQ/VNCH


A-37B được cải tiến từ A-37A dành cho Không Lực VNCH từ năm 1968 (cùng với phiên bản OA-37A được KQVNCH sử dụng như một máy bay Trinh Sát) .Không kể chỉ 22 chiếc A-37 gãy cánh trên chiến trận, khoảng 187 chiếc phục vụ cho KQ /VNCH cho tới khi Sài Gòn thất thủ , Mỹ đã thu hồi được 92 chiếc sau cuộc chiến. 95 chiếc còn ở lại VN rơi vào tay Việt Cộng ,A-37B đã được VC sử dụng trong hai cuộc chiến biên giới phía Nam với Campuchia và biên giới phía Bắc với Trung Quốc khoảng cuối thập niên 1970 và đầu thập niên 1980 .



























A-37B Dragonfly KQ/VNCH


A-37B được cải tiến từ A-37A dành cho Không Lực VNCH từ năm 1968 ( cùng với phiên bản OA-37A được KQVNCH sử dụng như một máy bay Trinh Sát) .Không kể chỉ 22 chiếc A-37 gãy cánh trên chiến trận, khoảng 187 chiếc phục vụ cho KQ /VNCH cho tới khi Sài Gòn thất thủ , Mỹ đã thu hồi được 92 chiếc sau cuộc chiến. 95 chiếc còn ở lại VN rơi vào tay Việt Cộng ,A-37B đã được VC sử dụng trong hai cuộc chiến biên giới phía Nam với Campuchia và biên giới phía Bắc với Trung Quốc khoảng cuối thập niên 1970 và đầu thập niên 1980 .



























A-1H Skyraider (AD-6) KQ/VNCH




Những con chim sắt Skyraiders sau những ngày tháng chiến đấu để bảo vệ tự do cho miền Nam Việt Nam đã phải cùng chia xẻ những đau thương của những ngày tháng cuối cùng của VNCH.

Cuộc di tản chiến thuật rút bỏ Quân Đoàn 2 đã để lại 64 phi cơ tại Pleiku (ngày 16 tháng 3 năm 75). Trong đó có 4 Cessna và 11 chiếc O-2 cùng 21 chiếc Skyraiders A- 1.

Cuộc di tản Đà-Nẵng (30/3/75) để lại 180 phi cơ, trong đó không có chiếc Skyraider nào cả!

Sau ngày 30 tháng Tư 1975, trong tổng số khoảng 1100 chiếc phi cơ bị bỏ lại, có 26 chiếc Skyraiders...Không quân CSBV tiếp tục xử dụng lại một số phi cơ khả dụng và đã dùng đến Skyraiders trong những cuộc chiến tranh với Cam-bốt (dùng chung với các loại F-5 và A-37, tuy nhiên không có hình ảnh nào chứng minh cho việc dùng Skyraiders trong các phi vụ yểm trợ bộ binh) và sau đó trong cuộc chiến tranh với Trung Cộng (Tháng Hai, 1979), không thấy nhắc đến Skyraiders.. , nhưng có sử dụng F-5 và A-37

Tháng 4 năm 1988, các báo cáo Tây phương ghi nhận CSVN đã rao bán trên thị trường võ khí khoảng 200 phi cơ đủ loại trong đó có cả các Skyraiders A-1 (Theo Tạp chí Air Combat September 1991).


























Những phi công A-1H Skyraider của Không Lực VNCH


Các phi công A-1H Skyraider thuộc Phi Đoàn 518 (KQ/VNCH) sau một Phi Vụ Bắc Phạt

Biểu ngữ phản đối khai thác Aluminium (Nhôm) giăng trên Nhà thờ lớn tại Iceland

“Dear Iceland: Fuck You! Yours Truly, Aluminium”
Banner Drop on the Biggest Church in Iceland

Hallgrímskirkja
Hallgrímskirkja (the biggest church in Iceland)

Source: http://savingiceland.puscii.nl/?p=4001&language=en

Aug 03 2009 10:57 pm

Dear Iceland(ers).

Hallgrímskirkja
Hallgrímskirkja (the biggest church in Iceland)

This morning we, the Aluminium Industry, hung a banner on Hallgrímskirkja (the biggest church in Iceland) to finally express cleary what we have been trying to tell you all of the time. We decided that the methods of greenwashing and manipulation are no longer needed, since we obviously managed to convince you already about the glory of heavy industry.

We wanted the Icelandic Nation to fully understand, that we don’t care about anything else than our own advantages and of course our profit. We don’t care about the impacts of our actions, on people here in Iceland or elsewhere in the world. Many lives, human and non-human, have been effected by our work all over the globe:

  • Whole tribes of indigenous people have lost their lives and/or livelihoods through a cultural genocides caused by our projects; bauxite mining, alumina refining, aluminium production, and transportation between continents. (1) (2)
  • Earth-damage and pollution are constantly increasing as we keep trying to fulfill our never satisfying greed.
  • Due to our major role in warfare and the military industry many people could feel the impact of aluminium on their own bodies… (3)
  • We do not take responsibility for any of these things. (4)

Hallgrímskirkja (Church)
Hallgrímskirkja (Church)

Furthermore, the delight of working with the Icelandic authorities is definitely worth being mentioned – getting one of the cheapest energy in the world and being able to exploit the countries natural and human resources in return for nothing makes us feel very welcome. (5) (6)

Using the country and the naiveté of some people who live here for our own good, is almost too easy. Anyway, we are thankful how well the cooperation worked and without a doubt we plan to go on in the future.

If there are still people in this country who don’t agree with our methods then we have only this to say: FUCK YOU! We are here to stay, so you better get used to it!

Profit, destruction and death!
Your sincerely, Aluminium.

Links and resources:
(1). Samarendra Das and Felix Padel, Agya, What Do You Mean by Development?, http://savingiceland.puscii.nl/?p=1029&language=en - see also by the same authors, Double Death - Aluminium’s Links with Genocide, http://savingiceland.puscii.nl/?p=602&am…
(2). Survival International’s webpage about the Dongria Kondh tribe in Orissa, India, http://www.survival-international.org/tr…
(3). Alcoa Defense, http://www.alcoa.com/defense/en/home.asp
(4). In an article by Erna Indriðadóttir, Alcoa’s P.R. Manager, she states that Alcoa only produces aluminium but has nothing to say about the future of it. The article was a response to articles that were written were Alcoa was said to be an arms producer. By only taking a look at the website of Alcoa Defense, one can see that Alcoa is a proud cooperator with the American army and several heavy-duty weapon producers. This is not the first and not the last time when Alcoa’s directors or workers here in Iceland try to hide the real facts about the company. Erna’s article can be found here: http://www.alcoa.com/iceland/ic/news/wha…
(5). An Agency of Industry and Energy and the National Power Company (1995), bæklingurinn Lowest Energy Prices!! In Europe For New Contracts
(6). News article on Mbl.is,

****

Biểu ngữ phản đối khai thác Nhôm (Aluminium)
giăng trên Nhà thờ lớn nhất tại Ai-xơ-len (Iceland)


Hallgrímskirkja
Hallgrímskirkja (the biggest church in Iceland)

Source:
http://savingiceland.puscii.nl/?p=4001&language=en


03-08-2009 10:57 pm

Nhân dân Ai-xơ-len thân quý,

Hallgrímskirkja (Church)
Hallgrímskirkja (Church)
Sáng hôm nay, ngành Công nghiệp Nhôm chúng tôi đã treo một biểu ngữ trên nhà thờ Hallgrímskirkja (nhà thờ lớn nhất tại Ai-xơ-len) để dứt khoát nhắc cho các bạn nhớ một lần cuối, lời mà chúng tôi đã hằng tâm sự với các bạn. Chúng tôi đã quyết định rằng mọi phương pháp xử lý quặng và rửa quặng thân thiện môi trường chẳng còn cần thiết nữa, bởi vì chúng tôi đã hoàn toàn thuyết phục được các bạn qua cái tiếng tăm lẫy lừng của ngành công nghiệp nặng này.

Chúng tôi muốn nhân dân Ai-xơ-len nhận thức được đầy đủ rằng chúng tôi chẳng màng đến bất cứ điều gì ngoài thế mạnh và dĩ nhiên là lợi nhuận của chúng tôi. Chúng tôi bất chấp những hậu quả mà chúng tôi đem đến cho người dân Ai-xơ-len nói riêng cũng như cho thế giới nói chung.

Sau đây là danh sách những hậu quả đó:
  • Hết thảy các bộ tộc bản địa đã đánh mất cuộc đời và sinh kế của họ qua tội ác diệt chủng văn hóa gây ra bởi các dự án của chúng tôi, đó là các dự án khai thác bauxite, luyện alumina, sản xuất nhôm,và vận chuyển chúng đi khắp mọi nơi.
  • Mức ô nhiễm và hủy hoại trái đất ngày càng tăng theo lòng tham không đáy của chúng tôi.
  • Nhờ vai trò thiết yếu của chúng tôi trong chiến tranh cũng như trong công nghiệp quân sự mà mọi người đều cảm nhận được tác động của nhôm lên cơ thể.
Chúng tôi hoàn toàn không chịu trách nhiệm với bất kỳ hậu quả nào trong các hậu quả kể trên. Tuy nhiên, chúng cũng cám ơn sự hợp tác mà chúng tôi có được khi làm việc với các nhà chức trách của Ai-xơ-len: Chúng tôi vô cùng hài lòng vì đã có được một trong những nguồn năng lượng rẻ nhất thế giới, đã bóc lột được tài nguyên thiên nhiên cũng như nguồn nhân lực rẻ mạt mà chẳng phải đánh đổi bất cứ thứ gì.

Chúng tôi có thể lợi dụng đất nước các bạn và sự ngây thơ của một số người trong các bạn để trục lợi cho chúng tôi một cách quá dễ dàng. Dù sao đi nữa, chúng tôi cũng phải chịu ơn các bạn về hợp tác tốt đẹp này, và chắc chắn rằng chúng tôi sẽ tiếp tục hợp tác với các bạn trong tương lai.

Nếu vẫn còn ai đó trên đất nước này không đồng thuận với phương pháp của chúng tôi, thì chúng tôi chỉ có thể nói thế này: Đ.M. CÁC BẠN! Chúng tôi đã quyết định dừng chân nơi đây, vì vậy chúng tôi có lời khuyên rằng các bạn phải biết chấp nhận thực tế!

Lợi nhuận, hủy diệt và chết chóc muôn năm!

Trân trọng mến chào,

Nhôm

Cảm Khái - Thơ Cao Tần


Cảm khái
Cao Tần

Trong ví ta này chứng chỉ tại ngũ
Mất nước rồi còn hiệu lực hơi lâu
Chiều lưu lạc chợt thương tờ giấy cũ
Tái tê cười: giờ gia hạn nơi đâu?

Trong ví ta này một thẻ căn cước
Hình chụp ngây ngô rất mực cù lần
Da xám ngoét như bị đời nhúng nước
Má hóp vào như cả tháng không ăn

Mười tám tuổi thành công dân nước Việt
Tên chụp hình làm ta xấu như ma
Thằng khốn nạn làm sao mà nó biết
Ta sẽ thành dân mất nước tan nhà!

Hai mươi tuổi ta đi làm chiến sĩ
Bước giày đinh lạng quạng một đời trai
Vừa đánh giặc vừa lừng khừng triết lý
Nhưng thằng này yêu nước chẳng thua ai ...

Hình căn cước anh nào mà chẳng xấu
Tên chụp hình như một lão tiên tri
Triệu mặt ngây ngô bàng hoàng xớn xác
Cùng đến một ngày gẫy đổ phân ly

Nhìn hình chim in trên tờ chứng chỉ
Chợt nhớ câu thơ: “Gẫy cánh Đại Bàng ...”
Ngàn lẫm liệt tan trong chiều rã ngũ
Muôn anh hùng phút chốc hóa lang thang

Quanh mình xôn xao chuyện thay Quốc tịch
Ngậm ngùi bày dăm giấy cũ coi chơi
Thời cũ ố vàng, rách rời mấy mảnh
Xót xa đau như mình bỗng qua đời.

Hỡi kẻ trong hình mặt xanh, mày xám
Ngươi sắp thành tên mọi Mỹ rồi ư
Hỡi thằng chiến binh một đời dũng cảm
Mày lang thang đất lạ đến bao giờ

Ôi trong ví mỗi người dân mất nước
Còn một oan hồn mặt mũi ngu ngơ
Ôi trong trí những anh hùng thuở trước
Còn dậy trời lên những buổi tung cờ




Phiếm: Câu chuyện “bộ đội” - Ba Quốc (tế)

Ba Quốc (tế)


Một “bộ đội” (tiếng lóng chỉ người Việt nhập cư lậu vào Châu Âu) ra tòa án Hamburg, nước Ðức hồi tháng Hai, năm 2007 vì tội cướp và giết người. (Hình: DAVID HECKER/AFP/Getty Images)
Câu nói “em cũng là bộ đội” của cậu bé người miền Bắc, mà bây giờ tui biết rõ hơn là vùng Thanh Hóa - Nghệ An, khiến tui tò mò cứ muốn bám theo để coi “bộ đội” nghĩa là như thế nào. Ðã thức nguyên đêm cùng hội “đóng người”, đột nhập xe tải vượt biên từ Pháp vào Anh như đã kể trong số báo trước, nhưng vì tò mò nên tới giờ tui vẫn tỉnh như sáo. Ði theo anh ta - tạm gọi là X - về nhà. Pha hai ly cà phê Trung Nguyên từ cái bao cà phê đúng nhãn hiệu, và hai cái phin sắt cũng chánh hiệu con nai vàng Sài Gòn luôn, X từ từ kể.

- Em cũng từng ở trong đấy suốt. X khoe.

- Sài Gòn, Bảo Lộc, Buôn Mê Thuột, rồi Ðắc Nông, Kon Tum, đủ cả anh ạ. Có lúc làm chân lon-ton trông cửa hàng cho bà cô, có lúc lại lên núi trông rẫy cà phê cho ông chú thằng bạn. Gom góp mãi mới đủ tiền sang đây đấy.

X cười vô tư, lật cái nắp phin bỏ xuống dưới, cầm chiếc muỗng nhỏ quậy đường lên, đúng kiểu cà phê lề đường ở nhà.

- Nhưng tại sao người không có giấy tờ bên này lại gọi là bộ đội? Tui chịu hết nổi.

- Ha ha, ông anh chắc Việt Kiều Mỹ nên dị ứng với chữ “bộ đội”.

Anh ta phá lên cười rồi chầm chậm giải thích.

- Bộ đội là gì? Là vượt núi băng rừng, lưng ba lô, chân đạp đá tai mèo. Chúng em không phải bộ đội chứ là gì. Trên răng dưới các-tút, ra đi chưa kiếm đủ tiền quyết không về, cắn răng chịu khổ giải phóng cái nghèo cái đói cho cả dòng họ. Sứ mệnh cao cả lắm anh ạ, còn hơn bộ đội ngày xưa ấy.

Tui giật mình. Hóa ra cái chữ “bộ đội” bây giờ được người ngoài Bắc hiểu như vậy.

- Mà bộ đội như tụi em là loại hiền đó, chỉ chăm chỉ làm ăn, không có súng ống.

Anh ta nói tỉnh queo.

- Nhiều bộ đội chỉ chuyên đi cướp thôi. Bên Ðông Âu mà động vô bộ đội là phiền lắm đó anh hai.

X nhái giọng Sài Gòn, phá lên cười ha hả.

Tui cũng cười phá. Hỏng biết mấy ông cách mạng lão thành hay tuyên giáo cộng sản nghe con cháu mình dùng chữ “bộ đội” để gọi các băng cướp hay đường dây chuyển người lậu thì họ sẽ nghĩ gì. Còn nếu dùng chữ “bộ đội” để chỉ người sống không có giấy tờ như anh X này đang xài thì hiện đang có chừng vài chục ngàn “bộ đội” Việt Nam đang sống ở 25 nước Liên Hiệp Châu Âu.

“Bộ đội” X mở máy tính lên, chỉ cho tui mấy trang tin, cắt nghĩa theo kiểu “bộ đội”. Cảnh sát Ðức thuê riêng một chiếc máy bay để trục xuất 100 “bộ đội” Việt Nam về nước. Ba Lan bắt “bộ đội” giam 90 ngày để chờ A-18 qua thanh lọc lãnh về. Tiệp Khắc trước kia giờ nhan nhản “bộ đội” thất nghiệp, bò ra các khu chợ xin ăn. Chính phủ họ phải khuyến khích, tặng mấy trăm Euro cho ai chịu lên máy bay về nước, bỏ giấc mộng làm giàu “giải phóng” gia đình. Mỗi ngày cả trăm “bộ đội” phục kích chờ xe tải vượt biên vào Anh. Nói chung là “bộ đội” là nỗi lo cho chính quyền tất cả các nước EU.

- Bọn em còn phân loại bộ đội Nghệ Tĩnh với bộ đội Thanh Hóa nữa anh ạ.

X tiếp tục thu hút sự chú ý của tôi bằng những câu chuyện về “bộ đội”.

- Rồi quân khu thủ đô và quân khu “bọ”. Bộ đội nào có ngạch nấy, đi nhầm đường là bị oánh téc mồm ngay.

X đưa tay minh họa, vẻ mặt hào hứng.

- Mười năm trước ở Berlin bộ đội Hà Nội còn bắn nhau với bộ đội Nghệ Tĩnh, phóng xe vãi đạn trên đường không khác gì phim găngstơ Mỹ đâu đấy nhé.

Tự nhiên tui rùng mình. Cũng hên là chưa có đường xe tải nào để vượt biên vô đất Mỹ. Chứ nếu không một ngày “bộ đội” đột nhập, ngồi uống cà phê trên phố Bolsa giống như đang ngồi kể chuyện cho tui nghe đây thì chắc bà con ta sẽ được một phen hoảng loạn hết biết.

Ba Quốc (tế)