Sunday, April 12, 2009

Lễ Giỗ Quốc Tổ Hùng Vương tại Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng NSW Úc châu - Thanh Hà


Thanh Hà

Để tưởng nhớ đến công ơn dựng nước và giữ nước của tổ tiên, Cộng Đồng Người Việt Tự Do Úc Châu tiểu bang NSW Ủy Ban Văn Hóa và Giáo Dục tổ chức Lễ Giỗ Quốc Tổ Hùng Vương vào lúc 2 giờ chiều thứ Bảy ngày 11 tháng Tư năm 2009 tại Trung Tâm Văn Hóa Sinh Hoạt Cộng Đồng với sự tham dự đông đảo của quý đồng hương, quý vị đại diện các hội đoàn đoàn thể, quý thân hào nhân sĩ, quý cơ quan truyền thông, báo chí. Lễ Giỗ Quốc Tổ Hùng Vương đã được cử hành long trọng theo nghi lễ cổ truyền của dân tộc.

Bắt đầu lúc 2 giờ chiều, từ cổng tiền đường của Trung Tâm Văn Hóa Sinh Hoạt Cộng Đồng, Luật Sư Võ Trí Dũng Chủ Tịch Cộng Đồng Người Việt Tự Do tiểu bang NSW và quý quan khách trong quốc phục cổ truyền dân tộc cử hành nghi thức rước Linh Vị Quốc Tổ tiến vào trong Hội Trường đặt trước bàn thờ. Kế tiếp, đội múa lân Đồng Tâm biểu diễn múa lân bái lạy Bàn Thờ Quốc Tổ và kính chào quý quan khách.

Chương trình do ông Phan Đông Bích, cựu Chủ Tịch CĐNVTD/NSW, điều hợp. Khởi đầu là nghi lễ chào cờ Úc Việt và phút mặc niệm, đặc biệt tưởng nhớ Quốc Tổ Hùng Vương gồm 18 đời Vua Hùng trong 2622 năm đã có công giữ nước và dựng nước. Sau nghi lễ chào Quốc kỳ và phút mặc niệm, Luật sư Võ Trí Dũng Chủ Tịch CĐNVTD/NSW ngỏ lời chào mừng quan khách đến tham dự, qua lời phát biểu đầy đủ ý nghĩa thể hiện qua câu “Cây có Cội, Nước có Nguồn, Chim có Tổ, Người Có Tông” vì thế tất cả người Việt tỵ nạn CS khắp nơi đều luôn ghi nhớ công ơn tiền nhân đã dầy công giữ nước và dựng nước, đây là bổn phận và là sự suy nghĩ của mỗi người đối với Quốc Gia và Dân Tộc, do đó ngày Giỗ Quốc Tổ Hùng Vương luôn luôn được cử hành một cách trang trọng nhất.

Sau đó ông Nguyễn văn Giáo, cựu Phó Chủ Tịch CĐNVTD/NSW đặc trách Văn Hóa Giáo Dục, chia sẻ về ý nghĩa Lễ Giỗ Tổ Hùng Vương. Trong bài phát biểu, ông đã đề cập đến hai mục đích của ngày Giỗ Tổ: nhắc nhở thế hệ trẻ lịch sử khai phá đất nước của dân tộc Việt, đồng thời tưởng nhớ và tỏ lòng biết ơn tiền nhân. Với lối trình bày kinh nghiệm của ông, qua hai ngôn ngữ Anh-Việt ông giải thích rất cặn kẽ những tích sử và sĩ khí của tổ tiên chúng ta về hình ảnh giang sơn gấm vóc của nước Việt Nam trải dài từ Ải Nam Quan đến mũi Cà Mau, sự tích Lạc Long Quân, sự tích Trầu Cau, chuyện Thánh Gióng, lịch sử 18 đời Vua Hùng.

Tiếp đến là phần phát biểu của thế hệ thứ hai sinh trưởng tại Úc Châu là em Victoria Phan Anh Thư. Em là một trong những học sinh Việt Nam xuất sắc trong kỳ thi tốt nghiệp Trung Học năm 2008 của tiểu bang NSW với kết quả UAI trên 99%. Em Phan Anh Thư và một số các bạn trẻ đã được Ban Chấp Hành CĐNVTD/NSW trao giải thưởng kỳ thi tốt nghiệp Trung Học tại Hội Chợ Tết Kỷ Sửu 2009. Em Anh Thư nói lên cảm nghĩ của em trong ngày lễ Giỗ Quốc Tổ Hùng Vương trọng đại và đầy ý nghĩa:

“Con tên Phan Anh-Thư, vừa tốt nghiệp HSC và hiện nay đang theo học năm Thứ Nhất ngành Y Khoa trường đại học New South Wales, Sydney. Con được sinh ra và lớn lên ở nước Úc, nhưng con đã được ông bà, cha mẹ nuôi dưỡng và dạy dỗ theo phong tục và lễ giáo của người Việt Nam. Cha mẹ chúng con và thầy cô ở trường Việt Ngữ đã dạy chúng con đọc, viết và nói tiếng Việt cùng những bài học về lịch sử oai hùng của đất nước Việt Nam.

Nguồn gốc của người Việt Nam thuộc dòng giống Rồng Tiên, Cha Lạc Long Quân cùng mẹ Âu Cơ đã sinh ra một trăm con và từ đó đất nước Việt Nam được hình thành qua 18 đời Vua Hùng Vương. Phong tục và lễ giáo của người Việt Nam dạy cho chúng con biết thờ kính ông bà, hiếu thảo với cha mẹ, với anh chị em trong gia đình, phải luôn thương yêu hoà thuận với nhau. Ngoài xã hội chúng con phải biết đoàn kết và tôn trọng mọi người.

Con luôn ghi nhớ công lao dựng nước của các vị vua Hùng Vương. Hình ảnh oai hùng của Hai Bà Trưng, những nữ nhi can đảm đã cứu nước khỏi quân Nam Hán vào thế kỷ Thứ Nhất. Con ngưỡng phục Đức Trần Hưng Đạo đã khôn ngoan chiến thắng quân Nguyên…

Tuổi trẻ chúng con tuy không được sinh ra và lớn lên ngay trên quê hương VN, nhưng chúng con luôn ghi nhớ mình là dòng dõi người Việt Nam và rất hãnh diện với những trang lịch sử bất khuất của một dân tộc luôn yêu thương hòa bình, tự do, độc lập và dân chủ.

Sau biến cố 1975, cộng đồng người Việt tỵ nạn CS đã định cư và hội nhập nhanh chóng vào xã hội đa văn hóa Úc Châu và đã thành công trong việc đóng góp vào nền kinh tế và nhiều hoạt động xã hội và văn hóa trong xã hội Úc.”

Em nhấn mạnh đến những nỗ lực của các thế hệ tiếp nối:

“ ....Con hãnh diện là con, là cháu của người Việt Nam tại Úc. Những anh chị cô chú trước con cũng đã noi gương ông bà, cha mẹ, với truyền thống cần mẫn của người Việt đã thành công rực rỡ trong nhiều lãnh vực từ Trung Học, Đại Học ra đến Xã Hội. Tuy nhiên, thế hệ trẻ Việt Nam cần được khuyến khích nhiều hơn nữa trong việc tham gia vào lãnh vực chính trị trong xã hội Úc.”

Em nói tiếp:

“ ....Chúng con sẽ tiếp nối dòng máu oai hùng của Con Rồng Cháu Tiên. Chúng con nguyện dùng những khả năng, những cơ hội mà chỉ thế hệ chúng con mới được hưởng, để đóng góp cho đất nước Úc, mang vinh dự về cho cộng đồng người Việt, đền đáp lại công lao của cha mẹ ông bà. Nhân ngày lễ giỗ Tổ Hùng Vương, con cầu nguyện Tổ Tiên dòng giống Việt Nam hiển linh phù hộ cho đất nước Việt Nam mau thoát khỏi thảm họa Cộng Sản để người dân Việt tại quê nhà bớt lầm than, cơ cực và thế hệ trẻ Việt Nam chúng con tại hải ngoại sớm có cơ hội đóng góp một phần xây dựng một nước Việt Nam Tự Do, Độc Lập và Dân Chủ.”

Vừa dứt lời, em Victoria Phan Anh Thư với hai ngôn ngữ Anh-Việt rất lưu loát đã nhận được những tràng vỗ tay khen thưởng.

Trước khi bước vào phần Nghi Lễ chính thức, Ban hợp ca Hương Quê trình bày nhạc phẩm “HÙNG VƯƠNG DỰNG NƯỚC” của Nhạc Sĩ Thẩm Oánh. Tất cả quan khách đồng hương tham dự cùng cất cao tiếng hát theo nhịp điệu oai hùng:

“Bốn nghìn năm văn hiến, nước Nam khang cường là nhờ công đức Hùng Vương....”

Trong không khí trang nghiêm với ba hồi chiêng trống do Hội Thân Hữu Cao Niên Việt Nam NSW đảm trách, Ban Tế Lễ gồm 9 vị trưởng thượng trong phẩm phục cổ truyền dân tộc thành kính dâng hương và lễ vật tế Tổ. Trước hương án bàn thờ Quốc Tổ nghi ngút khói hương, vị Chánh Tế trong phẩm phục đỏ đọc chúc văn “VIỆT NAM VĂN HIẾN - NĂM THỨ 4888”. Với tấm lòng tôn kính, mọi người đứng yên lặng nguyện cầu:

“…Hiện diện trước bàn thờ Quốc Tổ, Đoàn Hậu Duệ chúng con gồm Chủ Tịch CĐNVTD/NSW và Ban Chấp Hành, cùng toàn thể các đại diện đoàn thể, hội đoàn, tôn giáo, nhân sĩ và đồng hương Việt Nam thành tâm kính thỉnh:

Anh Linh:

- Thủy Tổ giòng giống Hồng lạc
- Quốc Tổ Hùng Vương 18 đời dựng nước
- Các đấng Minh Quân, Văn Thánh, Liệt nữ, anh hùng hào kiệt chống xâm lăng bảo vệ sơn hà xã tắc, mở rộng bờ cõi, các nghĩa sĩ vị quốc vong thân đem hùng khí và máu đào tô điểm đất nước Việ,t nghìn đời bền vững. Hồn thiêng sông núi, Tổ Quốc Anh Linh, xin chứng giám tấm lòng thành.

Trộm nghĩ:

Cây có Cội, nước có Nguồn, người có Tông
Trải mấy nghìn năm văn hiến
Qua bao tháng trầm biến chuyển
Công đức tiền nhân rộng như biển cả mênh mông lai láng, cao như núi non hùng vĩ bao la. Hậu thế ghi khắc ân sâu muôn đời tạc dạ, con cháu một lòng, tưởng nhớ công đức tiền nhân gầy dựng sơn hà, vun bồi xã tắc.

Nhớ gốc xưa:

Khí hùng thiêng vun vút dâng cao, khơi nguồn tộc Việt, cha Lạc Long mẹ Âu Cơ, trăm con hùng cứ cõi trời Nam, lên non xuống biển, đem tài cao mở rộng bờ cõi, đem chí lớn tô điểm cảnh núi sông, đem chí khí quật cường đánh đuổi xâm lăng, bảo vệ mảnh đất thân yêu, giữ vững nền tự chủ tổ quốc, đen an bình cho trăm họ.

Từ Trưng, Triệu, Ngô, Đinh, Lê, Lý
Đến Trần, Hồ, Lê, Nguyễn Tây Sơn
Chống Hán, bình Chiêm, Phạt Tóng
Kháng Nguyên, Phá Minh, Diệt Thanh
Nghìn năm vẫn kiên gan chống giặc phương Bắc
Tám mươi năm vẫn bề bỉ đạp đổ nền đô hộ phương Tây
Hoàng Hoa Thám hùm thiêng Yên Thế, tung hoành một cõi
Nguyễn Thái Học anh hùng bất khuất, hiên ngang đền nợ nước

Nhưng thẹn nỗi cộng sản vô lương, can tâm nô lệ ngoại bang, đem tà thuyết gieo rắc hận thù dân tộc, cương thường đảo điên, đạo lý suy đồi, con tố cha, vợ tố chồng, đau thương nghi ngút cõi trời Nam!

Lọc lừa con dân, lợi dụng chiêu bài độc lập, ga6y cảnh nồi da xáo thịt, chia đôi đất nước, mưu cầu tư lợi, áp đặt chủ nghĩa tam vô, tròng ách đô hộ, đạp đổ đạo lý dân tộc nghìn năm lưu truyền.

Phá vỡ truyền thống bất chấp cương thường, chẳng kể thiêng liêng, đầu năm ngày Tết xua quân tàn sát dân lành, biến đêm Giao Thừa thành đêm tang tóc thê lương, ôi đau bao thương xiết kể!

Theo gương người xưa, hỏi tội những đứa con hoang, đánh mất nguồn gốc dân tộc, rước tà thuyết ngoại lai về dầy mả tổ, bức hiếp dân lành, tước đoạt quyền sống con người, chiến sĩ miền Nam anh dũng quật cường, đứng lên làm lịch sử.

Một Nguyễn Khoa Nam, một Lê văn Hưng, một Trần văn Hai, một Lê Nguyên Vỹ, một Nguyễn văn Phú và còn biết bao anh hùng chiến sĩ vô danh tuẫn tiết, vì nghĩa khí hiên ngang, quyết không đầu hàng bè lũ phả quốc, phản tổ tiên giòng giống, xem đồng bào ruột thịt như kẻ thù, xem đất nước như của riêng, ải Nam Quan bán đứng, nước biển Đông cắt lìa, can tâm mãi quốc cầu vinh, ôi đau đớn xót xa chi bằng!

Hôm nay nhân ngày Giỗ Tổ
Trải tấm lòng thành, thắp nơi hương thơm, hồn thiêng sông núi
Tổ Quốc ngàn đời, cúi xin chứng giám, phù trợ độ trì
cho con cháu nối dòng tinh anh, chí vững dạ bền, đồng tâm hiệp lực giải trừ quốc nạn, chung sức xây dựng Tổ Quốc tươi sáng phục hồi đạo lý nghìn xưa nung đúc.

Cho muôn dân Lạc Việt sống cảnh thanh bình
Cho hoa Tự Do nở rộ trên quê hương
Cho Dân Tộc hết lầm than, sống với phẩm cách con người

Thành kính thượng hưởng.

Tiếp đến, là phần dâng hương lạy bàn thờ Quốc Tổ từ những đồng hương tham dự.

Sau đó bà Phạm Ánh-Linh, Phó Chủ Tịch CĐNVTD/NSW đặc trách Văn Hóa và Giáo Dục là Trưởng Ban Tổ Chức đã ngỏ lời chân thành cảm ơn sự hiện diện của tất cả quý đồng hương, quý vị đại diện các hội đoàn đoàn thể, quý thân hào nhân sĩ, quý cơ quan truyền thông, báo chí. Chúng ta hiện diện nơi đây trong tinh thần con cháu một nhà, Bà xin được tri ân sự đóng góp của các hội đoàn, các đoàn thể, các hội thân hữu, các anh chị em văn nghệ sĩ và tất cả mọi thành viên trong Cộng Đồng đã đóng góp sức lực, tài năng và công quả giúp cho buổi Lễ Giỗ Quốc Tổ Hùng Vương được trang trọng và thành công.

Giúp vui phần văn nghệ ghi ơn Quốc Tổ Hùng Vương do chị Thạch Thảo điều hợp. Ban Sóng Thần trình bày nhạc phẩm “Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ” của Nhạc Sĩ Nguyễn Đức Quang, Ban Mầm Non Việt Úc (The Viet Joeys) do các em bé gái trai trong những bộ quốc phục Việt Nam thật dễ thương múa “Thương Ông Bà Nội Ngoại” với giọng ca tài năng trẻ của em Lê Trung Nhân, 6 tuổi, em đoạt giải Nhất Ca Hát Thiếu Nhi Mừng Xuân Kỷ Sửu 2009. Ca Sĩ Bích Hà với tiếng hát truyền cảm qua nhạc phẩm “Người Tình Không Chân Dung” của Nhạc Sĩ Hoàng Trọng, đoàn vũ Hương Quê với các chị nổi bật trong những tà áo dài màu Hồng trình diễn vũ khúc “Bông Hồng Việt Nam” thướt tha duyên dáng và tiết mục đơn ca Vọng Cổ “Con Rồng Cháu Tiên” do cô Ngọc Vân trình bày thật điêu luyện.

Chương trình chấm dứt bằng tiết mục hưởng lộc Tổ gồm nhiều món ăn được bày biện rất thịnh soạn, đẹp mắt và hấp dẫn.

Lễ Giỗ Quốc Tổ Hùng Vương hàng năm ở những nơi trên thế giới nơi có người Việt tỵ nạn CS định cư đã trở thành truyền thống, thể hiện lòng tri ân công đức tổ tiên. Người Việt Nam tỵ nạn CS ra đi bao giờ cũng mang theo tấm lòng với quê hương Việt Nam, dù ở phương trời nào luôn nhớ về cội nguồn, không quên được quê Cha đất Tổ.

Thanh Hà
Từ Trung Tâm Văn Hóa và Sinh Hoạt Cộng Đồng - Sydney
Ngày 11 tháng Tư Đen năm 2009

http://lyhuong.net/viet/index.php?option=com_content&view=article&id=875:875&catid=39:sinhhoatcongdong&Itemid=58

Thanh Hà
Từ Trung Tâm Văn Hóa và Sinh Hoạt Cộng Đồng - Sydney
Ngày 11 tháng Tư Đen năm 2009




Hình ảnh Thanh Hà



Saturday, April 11, 2009

Hoàng Sa, 35 năm sau - Lương Văn Phước

Lương Văn Phước

Khai hỏa

Ngày 19 tháng giêng năm 1974, hồi 10 giờ 24 phút sáng, Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ 10 bắn một viên đạn đại bác 76 ly theo lệnh của HQ Đại Tá Hà Văn Ngạc. Tiếng súng từ HQ 10 là lệnh khai hỏa, và bốn chiến hạm Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa tại Hoàng Sa đồng loạt nổ súng vào bốn chiến hạm Trung Cộng, trận hải chiến Hoàng Sa bắt đầu. Không có vẻ gì là bị bật ngờ, các tàu Trung Cộng cũng đã bắn trả dữ dội vào các tàu ta.

Trung Cộng không bất ngờ vì đã bắn trước.

Chúng tôi nói là Trung Cộng không bị bất ngờ, bởi vì chính họ đã đến Hoàng Sa gây hấn, và đã nổ súng trước trên đảo vào toán Ngưới Nhái, lúc đó vào khoảng 9 giờ sáng cùng ngày, làm HQ Trung Úy Lê Văn Đơn, Trung Sĩ NN Đinh Hữu Từ, Hạ Sĩ NN Đỗ Văn Long, Hạ Sĩ NN Nguyễn Văn Tiến tử thương, Khi chúng đã gây thương vong cho ta, thì dĩ nhiên chúng đã phải nghĩ đến việc bị ta trả đũa. Trong trận Hoàng Sa, địch bắn trước trên bờ, và ta đã phản công trên biển.

Tương quan lực lượng

HQ VNCH đã khai hỏa trận hải chiến dù biết rất rõ là lực lượng ta chỉ có vậy, chỉ có những đơn vị hiện có mặt tại chiến trường. Các chiến hạm tiếp viện thì còn ở rất xa không thể đến Hoàng Sa kịp thời. Các phi đoàn F5 và A37 của KQVN tuy túc trực ở Đà Nẵng, nhưng những loại phi cơ này không thể bay tới Hoàng Sa. Kế hoạch dùng dương vận hạm (LST) làm bãi đáp cho trực thăng cũng không được thực hiện. Tóm lại HQVN không có không trợ, cũng như không có sự yểm trợ nào khác tại Hoàng Sa.
Lực lượng trừ bị Trung Cộng gồm nhiều phi cơ MIG đủ loại và nhiều chiến hạm phóng hỏa tiễn, đặc biệt là Khinh tốc đỉnh Komar với vận tốc cực nhanh, trang bị hỏa tiễn có thể bắn trúng mục tiêu cách xa vài chục cây số.

Tuần Dương Hạm Trần Bình Trọng HQ 5

Trận đấu pháo giữa bốn chiến hạm HQ VNCH và bốn chiến hạm Trung Cộng kết thúc vào khoảng 11 giở, sau 36 phút giao chiến. Ba mươi sáu phút trong cơn mưa đại pháo, quả là một thời khoảng dài đằng đẵng.

Sau 36 phút đó, 3 chiến hạm của TC bị loại khỏi vòng chiến.

Về phía ta, HQ 10 chìm, HQ 16 bị thiệt hại nặng, HQ 4 bị thiệt hại nhẹ.

Riêng HQ 5, chiến hạm đã chiến đấu thật hữu hiệu trong cuộc giao tranh. Trong 15 phút đầu, chưa kể các súng 40 ly, 20 ly, chỉ riêng khẩu đại bác 127 ly đã bắn được trên 100 quả. Vào lúc này, HQ 10 đang chìm, HQ 16 đang lâm vào tình trạng nguy ngập, trên HQ 4, đại bác 76 ly tự động lai bị trở ngại và có nhịp bắn quá chậm, nên các chiến hạm Trung Công dốc toàn lực tấn công HQ 5. Pháo tháp 127 ly trúng đạn, làm chết trưởng khẩu, nhiều pháo thủ bị thương, hệ thống vận hành thủy lực bị tê liệt. Rồi hệ thống giải nhiệt của súng 40 ly đôi bị hư hỏng, rồi súng 40 ly đơn ở sân sau bị trúng dạn. Trong khi dó vỏ tàu bị lủng một lỗ lớn dài 3ft rộng 5 ft. Văn phòng cơ khí bị trúng đan 100 ly, vài đám cháy xảy ra trên chiến hạm. Hầm đạn 127 ly phải dược làm ngập nước để tránh bị phát nổ. Trung tâm truyền tin cũng bị trúng đạn 100 ly khiến HQ 5 mất liên lạc với các đơn vị bạn

Nhờ sự bình tỉnh và hiểu biết tường tận vế kiến trúc chiến hạm của Cơ Khí Trưởng HQ Thiếu Tá Trần Đắc Nguyền; nhờ sư lanh lẹ, kinh nghiệm và tận tụy của toàn thể nhân viên Cơ Khí, Điện Khí và Phòng Tai mà những thiệt hại đã được cưú chữa kịp thời, không lan rộng thành những nguy cơ trầm trọng, và sau đó, HQ 5 đã phục hồi khả năng tác chiến nhanh chóng. Nhân viên Vô Tuyến và Điện Tử cũng đã cấp thời thiết trí hệ thống ăng ten tạm để chiến hạm có thể liên lạc trở lại với các đon vị bạn và Bộ Tư Lệnh Vùng I Duyên Hải.

Sau khi truyền tin được tái lập, HQ 4 và HQ 5 được lệnh trở lại Hoàng Sa để cứu vớt các toán đào thoát và để tiếp tục giao chiến, và nếu cùng kiệt, sẽ ủi bãi để dùng thân xác làm chứng tích cho chủ quyền lãnh thổ. Cả hai chiến hạm lập tức quay trở lại vùng Hoàng Sa, nhân viên trên HQ 5 vẫn bình tĩnh chu toàn nhiệm vụ của mình tại nhiệm sở. Nhưng độ nửa giờ sau, lệnh này được hủy bỏ, chúng tôi nghĩ rằng phải do một chức quyến cao cấp hơn BTL Hải Quân. Hạm Trưởng cho HQ 5 giải tán nhiệm sở tác chiến lúc 15:00, và cùng HQ 4 trở về Đà Nẵng. Vế nhân mạng, 3 chiến sĩ của HQ 5 đã hy sinh trong trận hải chiến: HQ Trung Úy Nguyễn Văn Đồng, xuất thân Khóa 25 VBQG Đà Lạt, là Trưởng Ngành Trọng Pháo, là trưởng khẩu 127 ly; Trung Sĩ I TP Phạm Ngọc Quang, phụ tá ngành TP; và Thượng Sĩ I Điện Tử Nguyễn Phú Hảo, phụ tá ngành Điện Tử.

Chúng tôi xin dâng nén hương lòng lên anh linh của 3 đồng đội đã hy sinh tại Hoàng Sa và hương linh của HQ Đại Tá Hà Văn Ngạc đã từ trần tại Hoa Kỳ vào ngày 12 tháng 2 năm 1999.

Chúng tôi cũng xin gửi lời chào kính mến đến Hạm Trưởng, Hạm Phó và toàn thể quý chiến hữu thủy thủ đoàn Tuần Dương Hạm Trần Bình Trọng HQ 5.

Tại sao chúng ta phải giành lại Hoàng Sa và Trường Sa?

Những tử sĩ đã anh dũng đền nợ nước, chúng tôi những người còn sống đến ngày hôm nay, luôn luôn canh cánh bên lòng một mối trăn trở mình đã không hoàn thành sứ mạng. Ba mươi lăm năm đã qua, nếu quốc gia Việt Nam hùng mạnh, lãnh thổ, lãnh hải được bảo vệ vẹn toàn, nếu đồng bào trong nước được sống an vui trong một xã hội mà quyền làm người được tôn trọng, trong tự do, trong một nền dân chủ thượng tôn pháp luật, thì chúng tôi cũng an lòng tự mình phai mờ theo năm tháng.

Nhưng thực tế hoàn toàn trái ngược. Dựa vào công hàm bán nước của Phạm Văn Đòng ngày 14 tháng 9 năm 1958, bá quyền Trung Cộng đã dùng mọi phương thức để khẳng định rằng Hoàng Sa, Trường Sa là của chúng. Có thể nào dân tộc Việt Nam làm ngơ chấp nhận, hay hỏi một cách khác, tại sao chúng ta nhất định phải bảo vệ và dành lại Hoàng Sa và Trường Sa. Thông thường, những câu trả lời thường nhắc tới vị trí chiến lược của hai quần đảo này trên Biển Đông, tới tài nguyên thiên nhiên nằm dưới thềm lục địa, nhưng trên hết, cũng như đối với Ải Nam Quan, chúng ta phải dành lại Ải Nam Quan vì đó là biểu tượng thiêng liêng cho cuộc đấu tranh dành tự chủ độc lập của dân tộc, chúng ta phải dành lại Hoàng Sa, Trường Sa vì quân xâm lăng sẽ không dừng lại ở đó nếu chúng ta khiếp nhược đầu hảng. Sự nhịn nhục cam chịu của Âu Châu trong thời kỳ tiền đệ nhị thế chiến, đã thêm dầu vào ngọn lửa cuồng vọng của Hitler; sự đầu hàng triều cống của cộng sản Việt Nam đang làm cho Trung Cộng thêm hung hãn.

Dã tâm xâm lăng của TC

Quả thực như vậy, gần đây Trung Cộng đã không cần che đậy dã tâm chiếm đoạt lãnh thổ, lãnh hải của Việt Nam và bành trường thế lực trên Biển Đông. Họ đã và đang tấn công trên mọi phương diện bao gồm hành chánh, quân sự, ngoại giao và kinh tế:

Trung Cộng đã bao gồm hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa vào một đơn vị hành chánh của Trung Quốc, gọi là Huyện Tam Sa. Đây là lời tuyên bố thật rõ ràng với chính quyền Hà Nội: Hoàng Sa và Trường Sa là của Trung Cộng.

Trung Cộng đã dựa vào chuyện rước đuốc Thế Vận Hội, để đưa một đoàn quân cò quạt nghênh ngang vào Thành Phố Sài Gòn đúng vào ngày 29 tháng tư. Rõ ràng là Trung Cộng muốn nhắc nhở cho Cộng Sản Viêt Nam nhớ rằng chính nhờ sự giúp đỡ, viện trợ của Trung Cộng mà CSVN mới chiếm được miền Nam. Bây giờ, muốn được tồn tại, CSVN cũng lại phải nhờ đến Trung Cộng. Ơn nghĩa phải nhớ, nợ nần phải trả, số phận của CSVN đang ở trong tay Trung Cộng.

Trung Cộng đã và đang áp lực các hãng dầu lớn, như hãng British Petroleum của Anh, hãng Exxon Mobile của Mỹ, hay một chiếc tàu tìm mỏ dầu của Na Uy, làm việc cho một hãng của Nga phải từ bỏ việc hợp tác với Việt Nam trong việc khai thác dầu hỏa ở Biển Đông. Trung Cộng đang lớn tiếng chứng tỏ với quốc tế rằng chủ quyền của họ bao trùm Hoàng Sa, Trường Sa,và phần lớn Biển Đông.
Trung Cộng càng hung hăng, thì CSVN càng khiếp nhược, như khi bị ép buộc phải đón tiếp chiến hạm Trịnh Hòa vào Đà Nẵng, chúng đã chỉ thị cho các cơ quan truyền thông của chúng chỉ được “tuyên truyền chừng mực, không ồn ào”, và phải dùng cái tên xa lạ Zheng He, tránh cái tên Trịnh Hòa, hầu tránh sự chú ý của người dân trong nước.

Còn nữa, ông Lê Công Phụng, đại sứ của Hà Nội tại Hoa Kỳ, nguyên là trưởng ban đàm phán về biên giới với Bắc Kinh, đã tuyên bố “Sống bên cạnh nước lớn thì phải biết cách sống. Đây là kinh nghiệm của ông cha sống bên cạnh xứ láng giềng lớn, thì mình phải học theo các cụ”. Tôi không hiểu ông Lê Công Phụng nói đến ông cha nào, chắc là Hồ Chí Minh, hay Phạm Văn Đồng, người đã ký công hàm dâng biển dâng đảo. Còn tổ tiên của dân tộc Việt Nam:

Lý Thường Kiệt đã đánh đuổi quân nhà Tống
Ngô Quyền đã dẹp tan quân Nam Hán
Trần Hưng Đạo ba lần đại phá quân Nguyên
Bình Định Vương Lê Lợi đánh đuổi giặc Minh
Quang Trung Nguyễn Huệ đại phá quân Thanh.

Các thế hệ tiếp nối, từ triều đình quân tướng đến thân hào nhân sĩ thứ dân, đều đã quật cường nêu cao ngọn cờ tự chủ.

Hơn nửa, bây giờ đâu phải là thời Trung Cổ, bây giờ thông tin nhanh chóng, loài người đã biết tôn trọng lẽ phải và sự công bằng. Những chính phủ lên cầm quyền một cách hợp pháp, theo các nguyên tắc dân chủ, đều đối xử với nhau tương kính, binh đẳng. Chẳng qua, CSVN nhờ Trung Cộng mà chiếm được quyền lãnh đạo, dựa vào Trung Cộng để tiếp tục nắm giữ địa vị, đàn áp những nhà dân chủ, bòn rút tài nguyên quốc gia, mới phải khiếp nhược trước Trung Cộng. Vì thế, …

Chúng ta không mong gì đảng CSVN bảo vệ được sự toàn vẹn lãnh thổ. Công việc này là trách nhiệm chung của dân tộc Việt Nam, ở trong hay ngoài nước.

Đồng bào trong nước đã đứng lên. Nhà báo Điếu Cày và sinh viên học sinh Sài Gòn đã đứng lên. Cô Phạm Thanh Nghiên ỏ Hà Nội đã tố cáo Phạm Văn Đồng và bức công hàm dâng biển, dâng đảo cho Trung Cộng 50 năm về trước, và cô đã bị giam. Thày giáo Vũ Hùng ở Hà Tây cũng đã bị bắt vì tham gia các hoạt động chống bá quyền Trung Cộng.

Đồng bào trong nước, tay không tất sắt, đang dũng cảm nói lên tiếng nói của lương tâm. Cho nên, sống tự do an lành nơi hải ngoại, chúng ta phải làm tất cả những gì có thể làm được để yểm trợ các nhà tranh đấu trong nước.
Ít nhất, chúng ta phải làm ba điều:

1. Thứ nhất, và rất quan trọng: Chúng ta phải để cho giới trẻ gánh vác cuộc tranh đấu nầy. Chúng ta phải tín cẩn và tin tưởng nơi người trẻ tuổi. Mặt trận chính của người Việt hải ngoại trong cuộc chiến này là báo chí, luật pháp và ngoại giao. Những thế hệ Việt Nam được gầy dựng trong nền giáo dục ở hải ngoại có thừa khả năng để hoạt động trong những lãnh vực này. Với người tuổi trẻ, chúng ta phải vạch rõ nguồn gốc của vấn đề, chúng ta phải thuyết phục họ đứng về chính nghĩa, chúng ta thúc đẩy họ hành động và tạo cơ hôi cho họ phát triển tài năng. Trong ý nghĩ này, chúng tôi rất vui mừng nhận thấy trong hội trường có nhièu khuôn mặt trẻ, có đại diện của Tổng Hội Sinh Viên New England, có đại diện của Đoàn Thanh Thiếu Niên Hướng Việt Thành Phố Worcester. Những người trẻ tuổi nầy đang nối tiếp chúng ta làm tròn sứ mạng.

2. Thứ hai, chúng ta phải liên tục phản kháng, thưa kiện việc xâm lăng của Trung Cộng với những cơ chế luật pháp và dư luận quốc tế. Đừng để việc Trung Cộng chiếm giữ đất đai, hải đảo của ta trở thành chuyện đã rồi. Danh từ luật pháp là Quyền Thủ Đắc - Adverse Possession. Chi tiêt chuyên môn chúng tôi xin nhờ đến các luật gia, ở đây chỉ xin nêu lên rằng trong quốc tế công pháp cũng có môt nguyên tắc tương tự như nguyên tắc giải quyết sự tranh dành đất đai của hai người hàng xóm, nghĩa là, nếu ngưới láng giềng cùa ta lấn đất, mà ta không tranh cãi, thưa kiện, xây dựng cái gì đó để chứng tỏ quyền sở hữu trong vòng một thời gian nhất định, thì ta sẽ mất mảnh đất đó.

3. Thứ ba, chúng ta phải tích cực yểm trợ các nhà đấu tranh trong nước, đang tranh đấu cho dân chủ, tự do, nhân quyền và sự toàn vẹn lãnh thổ trong nước. Sự yểm trợ của chúng ta phải thiết thực và cụ thể. Chúng ta kêu gọi các tổ chức quốc tế, các chính quyền dân chủ bảo vệ sự an nguy của họ, chúng ta tiếp tay, tiếp sức phổ biến tư tưởng và họat động đấu tranh của họ đến mọi người dân trong nước, chúng ta phải đóng góp tiến bạc và vật dụng để họ có phương tiện hành động.
Ngoài ra, hiện tại giới trè ở Michigan phát động chiến dịch Tháng Tư Đen. Họ kêu gọi chúng ta không về VN, không gửi tiền về VN trong tháng tư năm 2009. Mục tiêu là để đòi hỏi CSVN phải trả tự do cho những tù nhân lương tâm, như LM Nguễn Văn Lý, LS Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Đài, và nhiều người nữa. Chúng tôi kính mong quý vị hổ trợ mạnh mẽ và hưởng ứng chiến dịch này.

Khi nào giành lại được Hoàng Sa – Trường Sa.

Chúng tôi vững tin rằng một ngày không xa nữa, nhân dân Việt Nam sẽ lật đổ bạo quyền CSVN để hồi phục dân chủ, tự do, nhân quyền về trên quê hương. Ngày đó, quốc gia Việt Nam sẽ được đại diện bởi một chính quyền thực sự dân chủ, được sự ủng hộ của đa số dân chúng và được sự kính nể của cộng đồng quốc tế. Quốc Gia Việt Nam sẽ hưng thịnh, với quân đội hùng mạnh. Ngày đó dân tộc Việt Nam tự do sẽ ngồi ngang hàng với Trung Cộng để đòi lại Ải Nam Quan và 700 km2 đất đai dọc theo biên giới Hoa-Việt; sẽ đòi lại Hoàng Sa, Trường Sa và 10,000 km2 trên Biển Đông.

Chúng tôi không phải là một nhà hùng biện chuyên nghiệp, chúng tôi chỉ là một quân nhân, hầu hết đời lính chiến đấu trong sông ngoài biển, nay dàn trải tấm lòng mình qua những lời mộc mạc chân tình, nếu có điều gì sơ xuất xin quý vị rộng lương tha thứ. Chúng tôi xin kính chúc quý đọc giả khỏe mạnh, muôn điều như ý, vạn sự lành trong năm mới.

17-01-2009
Lương Văn Phước
(Phát biểu trong lễ Tưởng Niệm 35 Năm Hải Chiến Hoàng Sa tại Boston 1-17-09)



Jane Fonda tại một nhà hàng ở Montana - Lê Minh Khôi

Jane Fonda tại một nhà hàng ở Montana

Người sưu tầm và chuyển ngữ: Lê Minh Khôi
http://nguoivietboston.com/?p=7961

*

Đài Phát Thanh America FM đang truyền thanh một phần của chương trình “Có Ai Đang Nghe Không” sáng nay. Câu hỏi đầu tiên là: Hôm nay qúy vị có truyện nào đáng kể trong tiết mục “Có biết tôi là ai không?” thường lệ không?

Một phụ nữ gọi vào nói rằng: cách đây vài năm khi đến thăm người cậu tại trai chăn nuôi ở Billing, tiểu bang Montana, bà có dịp đi ăn tối tại một nhà hàng mà không giữ chỗ trước. Thực khách phải đợi chừng 45 phút, và trước đó đã có nhiều chủ nông trại và các bà vợ xếp hàng đứng chờ.

Ted Turner và người vợ đã ly dị là Jane Fonda vào nhà hàng và muốn có một bàn. Người nữ tiếp viên cho biết là phải đợi 45 phút. Jane Fonda liền hỏi người tiếp viên:

- “Cô có biết tôi là ai không?”

Người nữ tiếp viên trả lời:
- “Biết chứ, nhưng mà Bà vẫn phải đợi 45 phút” Jane Fonda lại hỏi:
- “Quản Lý hiện có ở đây không?”.

Khi người quản lý bước ra, ông ta hói khách:
- “Thưa tôi có thể làm gì được không ạ?”

Ted Turner và Jane Fonda hỏi:
- “Ông biết chúng tôi là ai chứ?”

Viên quản lý nhà hàng trả lời:
- “Biết chứ, nhưng mà những người đến trước cũng đang chờ, tôi không thể sắp chỗ cho hai người trước họ được” Ted liền ngỏ ý muốn nói chuyện với chủ tiệm. Khi chủ tiêm bước ra, Jane Fonda lại hỏi:

- “Ông biết tôi là ai không?”

Chủ tiệm trả lời:
- “Có, biết chứ (bởi vì tôi không quên được kẻ đã đâm sau lưng tôi). Mà bà có biết tôi là ai không? Tôi là chủ nhà hàng này và tôi là cựu chiến binh chiến trường Việt Nam. Ông bà không những không được sắp chỗ ngồi trước những bạn bè và láng giềng của tôi đang đứng đợi ở đây, mà còn không có chỗ tối nay và các tối khác! Chào ông bà!”.


Chuyện chỉ xảy ra ở Hoa Kỳ. Một quốc gia thật tuyệt vời phải không? Hay là gì?
Với quý vị đọc được chuyện này, đây là chuyện có thật và tên của nhà hàng là:
Sir Scott’ Oasis Steakhouse, 204 W. Main St., Manhattan, MT 59741

Nếu Quý Vị đến đây, xin ngã mũ chào, và thưởng thức một đĩa steak, thưởng cô tiếp viên.
Hãy chuyển cho nhau tin này! Chúng ta không bao giờ quên kẻ phản bội đất nước chúng ta.

Lê Minh Khôi
http://nguoivietboston.com/?p=7961


Bất Tuân Dân Sự - Đỗ Thái Nhiên

Đỗ Thái Nhiên

Ngày 29/03/2009, từ Thanh Minh Thiền Viện, Saigon, Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ, Xử Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống kiêm Viện Trưởng Viện Hóa Đạo đã ký một văn bản có tiêu đề là: “ Lời Kêu Gọi Một Tháng Biểu Tình Tại Gia Để Chống Việc Lấy Vàng Dân Tộc Đổi Nhôm Nước Ngoài”.

“Lời Kêu Gọi” có ba trọng điểm sau đây:

1. Trọng điểm thứ nhất: Sự việc CSVN mở cửa cho Trung Quốc vào Tây Nguyên khai thác bauxite là một hành động bất chấp ý kiến phản đối của giới khoa học kỹ thuật , giới an ninh quốc phòng và của toàn dân. Về mặt kinh tế, lợi nhuận do việc khai thác bauxite ở Tây Nguyên mang lại quá thấp so với chương trình xử dụng Tây Nguyên để trồng cây công nghiệp. Trồng cây công nghiệp, đất có thể tái sinh liên tục. Khai thác bauxite, đất phải chết theo qui trình: bốn tấn bauxite sản xuất một tấn nhôm, đồng thời đẩy vào môi sinh ba tấn đất đỏ.

Đây là một loại hợp chất độc hại có tác dụng tiêu hủy cây xanh, ô nhiểm nguồn nước, nhiễu loạn thời tiết…Về mặt an ninh quốc phòng, “Lời Kêu Gọi”cho rằng câu chuyện Mị Nương làm mất nỏ Thần vào tay Trọng Thủy ngày xưa đang diễn ra tại Trường Sơn ngày nay. Chẳng những mất Trường Sơn mà biển Đông, điển hình là Hoàng Sa và Trường Sa cũng đã vuột khỏi tầm tay Việt Nam.

2. Trọng điểm thứ hai: mất núi, mất biển chỉ còn lại là TIẾNG DÂN. Tiếng dân nêu bật ba đòi hỏi:

- Một là yêu cầu nhà cầm quyền CS Việt Nam khẩn cấp nộp hồ sơ xác nhận thềm lục địa Việt Nam tại Ủy- Ban- Ranh- Giới- Thềm- Lục- Địa của LHQ trước ngày 13/05/2009, đúng theo đòi hỏi của luật biển 1982.

- Hai là yêu cầu nhà cầm quyền CSVN hãy công bố cho toàn dân biết hai mật ước về lãnh thổ, lãnh hải CSVN ký với Trung Quốc các năm 1999-2000. Sự công bố này phải kèm theo những bản đồ thích nghi. Yêu cầu một là cửa ngõ mở vào yêu cầu hai.

- Ba là yêu cầu nhà cầm quyền CSVN hãy triệu tập Đại Hội đại biểu toàn dân bao gồm chuyên gia kinh tế, khoa học, quân sự cùng đại biểu các thành phần dân tộc trong và ngoài nước. Hội đồng này sẽ đưa ra những quyết định thích nghi đối với sự việc bauxite Tây Nguyên.

3. Trọng điểm thứ ba: nhằm gây sức ép để buộc chế độ Hà Nội phải thực thi ba đòi hỏi nói ở trọng điểm thứ hai, Hòa Thượng Thích Quảng Độ tha thiết kêu gọi trọn tháng 05/2009:

- Đồng bào Quốc Nội: biểu tình tại gia, công nhân đình công, thương buôn bãi thị, sinh viên, học sinh bãi khóa…

- Đồng bào Quốc Ngoại: ngưng du lịch Việt Nam, ngưng gửi tiền về Việt Nam, ngoại trừ trường hợp khó khăn khẩn cấp.

Lời kêu gọi vừa kể cho rằng một tháng biểu tình tại gia là hành động bất tuân dân sự. Vậy thì, bất tuân dân sự là gì?

Chủ đề bất tuân dân sự đã được một tác giả người Hoa Kỳ, ông Henry David Thoreau viết ra trong luận án “Civil Disobedience” từ năm 1849. Với thời gian, lý luận về bất tuân dân sự ngày càng trở nên rộng khắp, tinh vi và uyển chuyển hơn.

Bất tuân là thái độ bất hợp tác của thuộc viên đối với thượng cấp, của bị trị đối với thống trị, của người dân đối với nhà cầm quyền. Hình luật qui định những việc làm bị cấm: cấm trộm cắp, cấm giết người, cấm lường gạt. Mặt khác hình luật cũng trừng phạt những việc do không làm mà thành tội: không cứu người lâm nguy, không đóng thuế, không đi quân dịch. Những “không làm” vừa kể gọi chung là bất tuân. Làm thế nào bất tuân nhưng không phạm pháp, kể cả luật pháp của chế độ độc tài? Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ đã ung dung đáp trả câu hỏi vừa nêu bằng liều thuốc “Vô chiêu thắng hữu chiêu”. Sau đây là ý nghĩa của vô chiêu:

Về phương diện luật pháp, luật dân sự là bộ môn luật học có chủ đích giải quyết mọi va chạm giữa con người với con người bằng những giải pháp hòa hoãn. Án văn tòa dân sự chỉ dạy bồi thường, không phạt tù, không tác hại tới danh dự của cá nhân bị đơn. Ngược lại luật hình sự là bộ môn luật học có mục đích răn đe và / hoặc trừng phạt những người có ác ý gây rối an ninh trật tự xã hội, xúc phạm đến uy tín và / hoặc thân thể của người khác.

Về phương diện quân sự, nói tới quân sự là nói tới động binh, nói tới vũ khí các loại, nói tới chiến tranh. Phản diện của quân sự là dân sự.

Quan hệ giữa quân sự và dân sự chẳng khác nào hai cánh cửa có chung một bản lề. Bản lề kia đã được diễn tả trong một phương châm rất gãy gọn. “Động vi binh, tĩnh vi dân”.

Nhìn chung, dân sự là đời sống thong dong, đời sống tĩnh, đời sống không bị khống chế bởi các loại thế lực khác nhau: chính trị, quân sự, kinh tế, tài chính…Đời sống “phi-khống-chế” vừa kể, chẳng khác nào hình ảnh quả lắc của đồng hồ treo tường. Quả lắc chạy qua phải hay trái. Đó là những hành động thái quá hay bất cập. Khi quả lắc chạm đường thẳng đứng kéo dài từ 12 giờ xuống 6 giờ tức là quả lắc đi vào điểm trung. Nhiều điểm trung kết thành trung đạo. Quả lắc không thể không lắc. Quả lắc không thể từ bỏ khuynh hướng tìm về trung đạo. Đó là định luật biến nhưng bất biến của Dịch Học. Từ quả lắc đồng hồ, chúng ta hãy trở về với đời sống phi-khống-chế của xã hội dân sự. Trung đạo đối với xã hội dân sự là dòng sống trên đó dân chủ, nhân quyền được tôn trọng tròn đầy.

Hiện tình lịch sử Việt Nam cho thấy xã hội đang bị khống chế bởi chế độ độc tài, tham ô, bán nước, nói chung là xã hội bị đè bẹp dưới vô số tình huống thái quá và bất cập. Muốn tìm về trung đạo, tìm về dân chủ, nhân quyền, xã hội dân sự không còn chọn lựa nào khác hơn là từ chối tuân hành mọi mệnh lệnh độc tài, nhất là mệnh lệnh cấm người dân không được phản đối thế lực xâm lược Bắc Kinh.

Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ chỉ danh hành động bất tuân kia là bất tuân xuất phát từ xã hội dân sự, gọi tắt là bất tuân dân sự. Như vây bất tuân dân sự triệt để đồng dạng với hiện tượng quả lắc đồng hồ. Hiện tượng này là sự “hình ảnh hóa” phản ứng có được do tác động của qui luât tìm về trung đạo trong Dịch Học. Phản ứng do tác động của qui luật triết học có nghĩa là con người dù muốn hay không muốn, phản ứng kia vẫn xảy ra.

Một trong những nguyên tắc hàng đầu của hình luật là nguyên tắc cấm tòa án hình sự không được phép trừng phạt người dân về một tội mà đương sự không có quyết ý phạm pháp. Nhà báo từ chối khai trước tòa nguồn gốc của một bản tin không vì nhà báo này muốn chống lại tòa án mà chỉ vì đương sự quyết tâm tôn trọng lương tâm nghề nghiệp của ký giả. Đó là hồ sơ hình sự điển hình của trường hợp thiếu quyết ý phạm pháp. Cũng vậy, bất tuân dân sự không nhằm tạo bất ổn xã hội mà chỉ là phản ứng tự nhiên của những công dân chịu tác động bởi qui luật tìm về trung-đạo-dân-chủ-nhân-quyền của Dịch Học.

Nói ngắn và gọn: bất tuân dân sự là một hành động nằm ngoài sự chi phối cùa hình luật. Bất tuân dân sự là một hành động hợp pháp. Nhân quyền hiểu theo nghĩa bao la nhất, sâu và cao nhất là quyền của mỗi cá nhân đựoc tham dự vào hành động bất tuân dân sự nhằm đưa đẩy xã hội nhiễu nhương trở về với trạng thái hiền hòa và hạnh phúc của trung đạo.

Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ tích cực làm cho lịch sử Việt Nam hanh thông bằng một chương trình hành động xây dựng trên hai yếu tố: Thế hành động và lực hành động:

1. Thế hành động: Bất tuân dân sự là thế hợp pháp vì nó hoàn toàn không có ý chí phạm pháp. Bất tuân dân sự là thế hợp lòng dân vì nó nhẫn nại nhưng cương quyết đẩy xã hội Việt Nam về hướng trung đạo. Từ đó, Bất tuân dân sự là thế chính nghĩa.

2. Lực hành động: Thế chính nghĩa thuyết phục và hấp dẫn quần chúng. Quần chúng là cội nguồn của lực hành động. Lực hành động sẽ trở thành lực bất động nếu không có phương pháp hành động đi kèm. Phương pháp hành động của Đại Lão Hòa Thượng Quảng Độ là: trọn tháng 05/2009, quốc nội biểu tình tại gia, quốc ngoại không du lịch, không gửi tiền về Việt Nam.

Câu hỏi cần đặt ra là: Với thế và lực như đã trình bày liệu chừng chương trình Bất Tuân Dân Sự có dẫn đến thành công hay không? Thế thắng hay thế bại trong dòng lịch sử không thể ngắn gọn như đáp số của một bài toán cộng. Muốn khảo sát để có thể xác định kẻ thắng người bại trong trận đấu giữa Bất Tuân Dân Sự và chế độ Hà Nội, người khảo sát cần phải lý luận bằng lịch sử quan. Thực tiễn đời sống và lý luận triết học đã nêu bật lịch-sử-quan-lấy-Con-Người-làm-tiền-đề-triết-học.

Lịch sử quan này khẳng định: Thế và lực phục vụ dân chủ nhân quyền chắc chắn phải thắng. Trên con đường tiến tới thắng lợi cuối cùng, tùy theo tình hình quốc nội và quốc tế, Bất Tuần Dân Sự cần rất nhiều cụ thể hóa và biến hóa. Luận về lẽ thắng bại của Bất Tuân Dân Sự dẫn tới ba suy nghĩ căn bản sau đây:

1. Bất Tuân Dân Sự có Thế, có Lực.

2. Bất Tuân Dân Sự đang đi đúng xu thế của lịch sử.

3. Trên con đường tiến tới thắng lợi dứt điểm, Bất Tuân Dân Sự đã và đang du nhập và phát triển tính Tây Tạng vào công cuộc đòi hỏi dân chủ nhân quyền tại Việt Nam. Tính Tây Tạng là lời bộc bạch rằng: trong đấu tranh, con người phải biết xem ý chí phản kháng bất công quan trọng hơn lẽ thành, bại. Không thể có thắng lợi nếu không có ý chí phản kháng. Ý chí phản kháng là dấu hiệu mạnh mẽ nhất, cao cấp nhất của nhân cách.

Ba suy nghĩ vừa trình bày là sự khẳng quyết Bất Tuân Dân Sự sẽ thắng. Bất Tuân Dân Sự là một công trình tim óc tuyệt hảo được Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ mang cống hiến cho dòng sử Việt trong thời kỳ đất nước lâm nguy.

Đỗ Thái Nhiên

Friday, April 10, 2009

Thư mời tham dự biểu tình ngày Quốc Hận 30 tháng 4 năm nay của Cộng Đồng người Việt tỵ nạn cộng-sản tại Hòa Lan

Thư mời tham dự biểu tình ngày Quốc Hận 30 tháng 4 năm nay

của Cộng Đồng người Việt tỵ nạn cộng-sản tại Hòa Lan





Khối 8406 chỉ là một tổ chức bịp bợm! - Trần Thanh

Trần Thanh

Kính thưa quý vị, hiện nay một số người dân ngây thơ vẫn cứ tưởng Khối 8406 là "anh hùng" và Khối sẽ trở nên một huyền thoại như chàng Từ Hải cứu nàng Kiều ra khỏi chốn lầu xanh. Cho nên, họ vẫn thấp thỏm ngồi gặm khoai lang, uống nước lã và .... hy vọng đợi chờ. Nhờ vậy, những tên cơ hội chủ nghĩa, cò mồi chính trị vẫn nhân danh Khối này để ... mua bán đổi chác, kiếm lời! Chắc quý vị sẽ thắc mắc, hỏi rằng, AI mua bán AI, mua bán CÁI GÌ và đổi chác VỚI AI?

Xin thưa:

- Mua bán xương máu của 85 triệu dân Việt trong và ngoài nước, mua bán tài nguyên và cả đất nước Việt Nam.

- Kẻ mua bán chính là đảng việt gian cộng sản và bọn cò mồi chính trị Khối 8406, cùng các quan thầy Nga Xô, Tàu Cộng, và toàn bộ những thế lực chính trị, những tập đoàn tư bản cá mập ngoại quốc.

Bạn lại hỏi: - Ủa sao lạ quá? Khối 8406 đấu tranh cho toàn dân Việt mà?

Xin thưa: - Những người đấu tranh chân chính như linh mục Nguyễn Văn Lý, luật sư Nguyễn Văn Ðài, luật sư Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Phong, Nguyễn Bình Thanh, Hoàng Thị Anh Ðào, Lê Thị Lệ Hằng đã bị giặc cộng bắt bỏ tù, không biết đến bao giờ mới được phóng thích. Còn những kẻ đang nắm Ban Ðiều Hành Lâm Thời Khối 8406 như:

- Ðỗ Nam Hải, Trần Anh Kim, Phan Văn Lợi, Nguyễn Chính Kết đều chỉ là những tên cò mồi chính trị, đấu tranh cuội, do băng đảng cướp Việt Tân trực tiếp điều khiển! Theo thống kê của Khối 8406,đăng trên trang nhà trên internet, đã có một số người ghi danh, tham gia vào tổ chức, bao gồm:

* 463 người trong nước.
* 170 nhà đấu tranh dân chủ tại hải ngoại. (gồm nhiều nước)
* 920 người tại Canada (do tên việt gian Lâm Thu Vân tại Montreal tổ chức ghi danh)
* 2176 người ghi danh qua tờ báo điện tử Ðàn Chim Việt. (gồm nhiều nước)
* 84 người ghi danh tại Nhật

* MỘT VÀI NÉT VỀ CÁC CON RỐI CHÍNH TRỊ thuộc khối 8406:

1. "Kỹ sư" Ðỗ Nam Hải:

Con thò lò chính trị, con rối, con cờ của đảng cướp Việt Tân. Ðấu tranh cuội, đấu tranh dỏm. Những vụ hắn bị công an bắt bớ, mời lên "làm việc", tịch thu máy vi tính, chỉ là những màn kịch rất rẻ tiền nhằm lừa bịp thế giới, làm cho thế giới tưởng rằng Việt Nam đang có "đối lập"! Nếu Hải là người đấu tranh thật thì ắt đã bị ngồi tù như cha Lý và Lê Thị Công Nhân rồi! Không những không bị tù, Hải còn được tự do đi lại liên tục suốt từ nam ra bắc và đi bằng máy bay! Hải bỏ việc làm ở ngân hàng để hoạt động chính trị thì tiền ở đâu mà đi "du lịch" sang như thế, nếu không phải là tiền của việt cộng và Việt Tân chi trả? Ðang hoạt động chính trị thì Hải lại tuyên bố ngưng vì "chữ hiếu", phải ở nhà chăm sóc mẹ già, rồi lại tiếp tục hoạt động!

2. Cựu trung tá việt cộng Trần Anh Kim và nhà dân chủ thịt chó Nguyễn Khắc Toàn cùng một lý luận:

Cuộc chiến tranh giữa hai miền Nam Bắc là cuộc chiến tranh "ý thức hệ", huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt! Tất cả chúng ta đều là anh em, từ những thằng tỷ phú đô la cũng như những kẻ đang chết đói, tất cả đều là "anh em"!!! Hãy xóa bỏ hận thù, quên đi quá khứ, cùng hướng về tương lai, hòa hợp hòa giải để xây dựng đất nước!

3. "Linh mục" Phan Văn Lợi:

Con quạ đen đeo thánh giá. Y đã từng phát biểu rằng trong số những đảng viên cộng sản, cũng có những người tốt. Chúng ta cần kiên nhẫn chờ đợi một Goóc Ba Chớp hay Yeltsin trong đảng Cộng Sản ra cứu nước!

4. Nguyễn Chính Kết:

Ðại diện của Khối 8406 tại hải ngoại. Việc ông Kết cùng đứa con gái đi lén sang Mỹ mà bọn công an cộng sản không hề hay biết, cho đến nay vẫn còn là một dấu hỏi. Theo lời ông kể thì chuyến đi của ông tuyệt đối bí mật nhưng khi máy bay gần đến phi trường San Francisco thì phóng viên Huỳnh Lương Thiện "tình cờ" biết (?), phóng xe ra phi trường để đón ông!

Ông Kết đã đi nhiều nơi tại Mỹ và Canada để thuyết trình và đi chữa bệnh tại Canada. Tổ chức nào đã tài trợ cho những hoạt động nêu trên của ông, nếu không phải là băng đảng Việt Tân? Ông Kết đã tuyên bố nhất định sẽ trở về nước nhưng sao bây giờ lại xin ở lại để tỵ nạn chính trị?

Mới đây ông Kết lại "bật mí" thêm: ông không thể trở về Việt Nam vì có những người trong Khối 8406 muốn đẩy ông ra hải ngoại để họ thao túng tổ chức và đồng thời họ mượn tay cộng đồng người Việt tại hải ngoại để đốt cháy ông!

5. Trần Khuê và Nguyễn Ðan Quế:

Ngày 4 tháng 7 năm 2005, nhân dịp lễ Quốc Khánh nước Mỹ, tòa Tổng lãnh sự Mỹ tại Sài Gòn đã mời một số nhân vật "đối kháng" đến dự tiệc. Các nhân vật được mời gồm có: -l inh mục Chân Tín, cụ Trần Hữu Duyên (Phật giáo Hòa Hảo), Phương Nam Ðỗ Nam Hải, Nguyễn Ðan Quế và Trần Khuê.

Nếu chúng ta nhìn kỹ tấm hình chụp thì sẽ thấy trên ngực áo của mỗi nhà "đối kháng" đều có đeo một huy hiệu nhỏ, in hình lá cờ máu! Chỉ có những kẻ chấp nhận đi làm tay sai cho giặc mới chấp nhận đeo cờ của giặc trên ngực áo. Nội một điểm này thôi là chúng ta có thể đánh giá tư cách của bọn này rồi!

Trước đây, ai cũng phải phong cho tên bồi bút Tố Hữu là "vua thổi ống đu đủ" vì hắn đã "thổi" cho "bác" Hồ, bác Mao, bác Lê Nin, bác Stalin lên tới trời xanh. Có thể nói hắn còn tận tụy hơn cả một con chó hết lòng hết dạ trung thành với chủ, sẵn sàng ăn cứt người chủ bất cứ lúc nào. Nhưng bước sang thế kỷ thứ 21 thì ngôi vị "Thiên hạ đệ nhất ống đu đủ" của Tố Hữu đã bị lung lay: hắn đã bị Trần Khuê qua mặt cái vù. Khuê đã nhanh chóng trở thành "vua thổi kèn" (cock-sucker) khi hắn thổi tên Hồ tặc lên thành "Thánh Hồ", ngang với Vua Hùng dựng nước!!!

Muốn biết rõ thì quý vị có thể tìm đọc "đại" tác phẩm "Ðối thoại năm 2000" của Trần Khuê, đăng trên trang nhà của Hưng Việt!

6. "Luật sư" Bùi Kim Thành:

Bị "điên"(?) và từng bị giặc cộng nhốt trong nhà thương điên. Ðược việt gian cộng sản cho sang Mỹ tỵ nạn "chính trị". Con cờ, con bài, con rối của đảng cướp Việt Tân. Cái bằng "luật sư" của bà Thành cần phải được xét lại vì viết một câu văn tiếng Việt không nên hồn thì làm luật sư thế đếch nào được? Có lẽ nhân vật này cũng tựa như nhân vật Nguyễn Thanh Nga "Ðóa Hồng Gai", có cái "bèng tú từa hưa"!

* ÐÒN HỎA MÙ CỦA KHỐI 8406

Mới đây ngày 12 tháng 2 năm 2009, Khối 8406 đã công bố bản "Tuyên bố 9 điểm về tình hình Việt Nam hiện nay", đăng trên báo điện tử ViêtNam Exodus. Ðây lại là đòn hỏa mù, phá thối của nhóm"tứ nhân bang" Hải-Kim-Lợi-Kết, nhằm đánh lạc hướng đấu tranh của chúng ta, lôi kéo chúng ta chú ý vào mặt trận giả mà quên đi những mục tiêu quan trọng cần phải đánh. Chín điểm tuyên bố của bốn thằng lưu manh Hải-Kim-Lợi-Kết là chín điểm ngu xuẩn và hết sức phản động. Tuy nhiên, trong phạm vi bài viết này chúng tôi chỉ tóm tắt, nói lướt qua. Nếu chúng ta chúi đầu vào phân tích là trúng kế "distraction" của bọn chúng!

Nói tóm tắt, chín điểm của bọn chúng, bao gồm:

- Xin-cho ... hiến pháp mới, xin-cho công bố bản Tuyên ngôn quốc tế nhân quyền trên truyền thông cho toàn dân được biết! (đây là trọng điểm đấu tranh trong năm 2009, trò hề diễu cợt trên sự đau khổ của người dân!)

- Kiện việt gian cộng sản ra trước Liên Hiệp Quốc về những vi phạm nhân quyền! (con kiến mà kiện củ khoai và tết Maróc!)

- Lên án 15 thằng trong Bộ chính trị! (chỉ có 15 thằng này là có tội với đất nước mà thôi!)

- Lên án công hàm bán nước do Phạm Văn Ðồng ký năm 1958 (lo những chuyện ruồi bu mà không chịu thấy dân đang đói phải đi ăn cướp gà chết vì bệnh!)

- Kêu gọi thế giới giúp bọn việt gian cộng sản về mọi mặt!!! (bộ mặt chó đẻ, tay sai, cò mồi chính trị của mấy thằng điếm ma cô đang lãnh đạo Khối 8406 nằm ở điểm này!)

- Lên án cuộc thảm sát tại Thiên An Môn năm 1989! (diễu cợt ngu xuẩn và ruồi bu!)

- Kêu gọi việt kiều hãy VỀ NƯỚC để giúp người dân đấu tranh cho dân chủ! (một hình thức kêu gọi về Việt Nam đi du lịch!)

* THÁI ÐỘ CỦA CHÚNG TA ÐỐI VỚI NHỮNG NHÀ ÐẤU TRANH Ở TRONG NƯỚC:

Trong số những người đấu tranh, chắc chắn phải có những người đấu tranh thật sự. Tuy nhiên, thành phần cò mồi và đấu tranh cuội rất nhiều, khoảng 90%. Chúng ta nên có thái độ dè dặt, không nên quá vội vã "phong thánh" cho bất cứ một nhân vật nào.

- Ví dụ như trường hợp cô luật sư Lê Thị Công Nhân. Chúng ta ghi nhận sự đấu tranh của cô là can đảm và đáng khâm phục. Tuy nhiên, có một số phóng viên ở hải ngoại đã vội vàng "phong thánh" cho cô ta, ví cô ta như những vị anh hùng dân tộc Hai Bà Trưng, Bà Triệu!

- Ông Ðào Văn Bình, cựu trung tá VNCH đã vội vàng "phong thánh" cho tên đấu tranh cuội Trần Anh Kim, ví tên này như danh tướng Trần Bình Trọng đời nhà Trần! Ông Bình đã "thổi kèn" những câu như sau:

- chúng tôi kính cẩn nghiêng mình kính phục cựu trung tá Trần Anh Kim!
- chúng ta cùng là anh em, cùng quê ở Thái Bình mà huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt; cùng là trung tá mà đánh nhau trong cuộc chiến!

Bài viết của ông Bình đăng trên báo điện tử VietNam Review của đảng cướp Việt Tân!

- Tên Bằng Phong Ðặng Văn Âu (đàn em đổ bô cho Nguyễn Cao Kỳ) đã nói chuyện với cựu đại tá việt cộng Vũ Cao Quận qua điện thoại rồi cả hai cùng khóc trên điện thoại vì chợt nhận thức ra được sự vô lý của cuộc chiến tranh ý thức hệ, nồi da xáo thịt, huynh đệ tương tàn!

Cái trò hề "huynh đệ tương tàn" đã được một số tên cò mồi, tay sai của việt gian cộng sản diễn kịch nhưng đã trở thành những trò diễu dở. Ðây cũng là "học thuyết" của tên Nguyễn Cao Kỳ, giải thích lý do vì sao hắn đã về Việt Nam để đi bưng bô cho việt cộng!

Tầm vóc của những vị anh hùng dân tộc rất là vĩ đại và có thể nói là duy nhất, không thể có bất cứ một nhân vật nào trong thời đại ngày nay xứng đáng để so sánh. Những phong trào đấu tranh đang tiến hành và bọn giặc vẫn còn ngồi đó cai trị đất nước ta. Ðã đánh đuổi được bọn giặc chưa mà đã vội vàng đem "phong thánh" những người đấu tranh?

* KẾT LUẬN:

Khối 8406 ngày nay đã biến thành hang ổ của bọn cướp, dày đặc những tên cướp do bọn việt gian cộng sản và Việt Tân cài vào. Những người chân chính, linh hồn của Khối đã bị bỏ tù, và có thể nói là Khối đã chết yểu. Những cuộc phát động đấu tranh của Khối như chiến dịch "Tã trắng thắng cờ hồng", kêu gọi mọi người khi ra đường nên mặc áo trắng, đã biến thành trò hề. Kế hoạch kêu gọi toàn dân ra đường đua xe gắn máy để làm sụp đổ chế độ cộng sản cũng đã biến thành trò hề, không ai hưởng ứng.

Nội một điểm Khối 8406 được tờ báo điện tử Ðàn Chim Việt tích cực quảng cáo và dụ dỗ được mấy ngàn người ghi danh thì chúng ta có thể nhận thức được vấn đề. Ðàn Chim Việt chính là cái ổ rắn độc của việt cộng tại hải ngoại, bao gồm những tên trùm cộng sản sừng sỏ nhất, điếm ma cô nhất như Bùi Tín và Vũ Thư Hiên trực tiếp lãnh đạo. Do đó, chúng ta có thể nói rằng Khối 8406 chính là con đẻ của đảng việt gian cộng sản. Những người ngây thơ tham gia vào Khối đã bị lợi dụng. Cái ban lãnh đạo gồm bốn tên lưu manh, cò mồi chính trị như Ðỗ Nam Hải, Trần Anh Kim, Phan Văn Lợi, Nguyễn Chính Kết đã lợi dụng những thành viên ngây thơ, lợi dụng người dân khờ khạo để đánh bóng cho cái chế độ việt gian cộng sản, làm cho thế giới cứ tưởng rằng Việt Nam đang có dân chủ, đang có sự đối lập chính trị ở trong nước!!!

Xin đồng bào hãy thức tỉnh và tẩy chay Khối 8406. Những ai đã lỡ ghi danh tham gia thì hãy rút tên, đừng để bọn lưu manh lợi dụng tên tuổi của mình để làm những điều bất chính!

Trần Thanh
Ngày 13 tháng 2 năm 2009


Kêu gọi biểu tình ngày 08-05-2009 tại trụ sở LHQ tại Genèva tố cáo Hà Nội vi phạm Nhân Quyền



THÔNG CÁO BÁO CHÍ LÀM TI PARIS NGÀY10.04.2009

8.5.2009 : Kính mời Đồng bào Hải ngoại tập họp trước trụ sở LHQ Genève biểu tình đòi hỏi Nhân quyền và Dân chủ cho quê hương, vào lúc Hà Nội phúc trình về tình trạng nhân quyền Việt Nam trước Hội đồng Nhân quyền LHQ

Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam Cơ sở Quê Mẹ : Hành động cho Dân chủ Việt Nam sẽ tổ chức một cuộc Biểu tình yêu sách cho nhân quyền và dân chủ Việt Nam vào lúc 9 giờ sáng thứ Sáu ngày 8.5.2009 tại Place des Nations - Công trường LHQ - trước trụ sở LHQ tại Genève, vào lúc Phái đoàn Hà Nội phải phúc trình trước Hội đồng Nhân quyền LHQ ở Điện Quốc Liên về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam cùng sự tuân thủ các Công ước LHQ mà Hà Nội đã ký kết, như Công ước Quốc tế về Các quyền Dân sự và Chính trị là một.

Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam Cơ sở Quê Mẹ : Hành động cho Dân chủ Việt Nam kính mời Đồng bào hải ngoại, quý vị Nhân sĩ, Lãnh đạo Tôn giáo, các Đoàn thể, Đảng phái, Cộng đồng Người Việt Tự do ở hải ngoại cùng kết liên về Genève đòi hỏi và biểu dương ý chí đấu tranh cho Nhân quyền và Dân chủ trên quê hương đất Việt, không để cho Phái đoàn Hà Nội tiếp tục dối gạt Hội đồng Nhân quyền LHQ và công luận thế giới như Hà Nội vẫn làm thường năm tại LHQ.

Đặc biệt năm nay, vào lúc 10 giờ sáng ngày 8.5, Phái đoàn Hà Nội phải đến trước Hội đồng Nhân quyền LHQ phúc trình theo thể thức mới gọi là “Kiểm điểm Thường kỳ Toàn diện” (UPR, Universal Perodic Review). Thể thức này bó buộc mỗi 4 năm một lần các quốc gia thành viên LHQ phải phúc trình về tình trạng nhân quyền tại nước mình cùng sự tuân thủ các Công ước LHQ đã ký kết. Sau phúc trình, các quốc gia khác được quyền chất vấn xem hư thực ra sao.

Thay vì thành khẩn tôn trọng nhân quyền, thành khẩn phúc trình những ưu khuyết trước Hội đồng Nhân quyền LHQ để tìm phương thăng tiến nhân quyền, dân chủ và tuân thủ thi hành các Công ước LHQ ký kết, thì Nhà cầm quyền Hà Nội làm ngược lại. Trong nước thì đàn áp nhân quyền, dân chủ, tôn giáo, triệt tiêu tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do biểu tình, tự do lập hội, v.v… Ngoài nước thì dối gạt công luận thế giới để xin ngoại viện cho Đảng. Bản Phúc trình của Hà Nội được Trang nhà LHQ đăng tải cho thấy sự lường gạt quốc tế mà người đọc chỉ thấy sự KHOE MẼ, PHÔ TRƯƠNG VỀ NHÂN QUYỀN nhưng CHẲNG THẤY NHÂN QUYỀN THỰC TẾ Ở ĐÂU :

- Hà Nội thông báo đã tham khảo các tổ chức dân sự, tổ chức Phi chính phủ để hoàn thành Phúc trình - nhưng tất cả cái gọi là tổ chức dân sự và tổ chức Phi chính phủ đều là những thiết chế công cụ nằm trong tổ chức ngoại vi của Đảng là Mặt trận Tổ quốc !

- Hà Nội công nhận chênh lệch giàu nghèo là hố ngăn rất lớn trong các tầng lớp nhân dân trong nước - nhưng đổ thừa cho hậu quả 30 năm chiến tranh !

- Hà Nội tự nhận là nhà nước Pháp quyền tôn trọng nhân quyền, luật pháp - nhưng những đấu sĩ cho nhân quyền, dân chủ, thợ thuyền, dân oan… trong nước hằng ngày phải đối diện với công an sách nhiễu, bắt bớ, giam cầm, nhân dân bị kìm kẹp qua ba cơ chế Công an khu vực – Hộ khẩu – Lý lịch !

- Hà Nội khoe khoang sự tiến bộ trong việc thực hiện Chiến lược Phát triển Hệ thống Luật pháp (Strategy on Development of the Legal System) - nhưng lại chỉ đẻ ra các “đạo luật gian ác” để dập tắt mọi sự phản kháng hay bất đồng chính kiến, như đạo luật về “an ninh quốc gia”, nghị định 38 cấm biểu tình, chỉ thị chống đình công (những ai đình công phải trả 3 tháng lương cho chủ …), Pháp lệnh số 44 quản chế tại gia người công dân hoặc đưa vào nhà thương điên mà không thông qua sự xét xử tại tòa án, Thông tư 07/2008/TT-BTTT hạn chế Internet và việc thiết lập Blog, v.v… !

- Hà Nội khoe khoang ký kết tất cả các Công ước nhân quyền LHQ - nhưng ký kết tham gia thì có nhưng thi hành và tuân thủ thì không !

- Hà Nội kê một loạt các luật pháp về tôn trọng Báo chí, về Pháp lệnh tôn giáo, v.v… - nhưng chỉ là những luật pháp “giấy” không thực hiện trong đời thường, nơi mọi tự do cơ bản đều vắng bóng !

- Hà Nội đề cao sự tôn trọng tôn giáo qua việc tổ chức Đại lễ Phật Đản Vesak LHQ ở Hà Nội năm 2008 - nhưng lại đàn áp khốc liệt các Trưởng tử của Phật là hàng giáo phẩm và 21 Ban Đại diện Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, và hành động sát nhân tiêu biểu là quản chế đến chết Đức cố Tăng thống Thích Huyền Quang tại Bệnh viện Quy Nhơn tháng 7.2008 và quản chế Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ tại Thanh Minh Thiền viện, Saigon, không cho hoạt động tôn giáo. Song song với việc đàn áp các Giáo hội Hòa Hảo, Cao đài, Tin Lành, cướp đất của Giáo hội Công giáo.

- Hà Nội khoe khoang quyền bình đẳng Phụ nữ - nhưng lại công khai đường dây bán dâm và buôn bán phụ nữ qua các nước láng giềng, chưa kể nạn phá thai tại Việt Nam cao nhất thế giới !

- Hà Nội tuyên bố quyết tâm giữ vững ổn định chính trị để phát triển kinh tế - nhưng không ổn định lòng dân và nhân quyền, lại trắng trợn dập tắt mọi tiếng nói bất đồng chính kiến, mọi phê bình xây dựng !

- Hà Nội hứa sẽ mời các Báo cáo viên LHQ đến Việt Nam “nghiên cứu vấn đề Luơng thực” - nhưng không hề nhắc tới việc mời các Báo cáo viên LHQ đặc nhiệm Tự do ngôn luận, Tự do tôn giáo, đặc nhiệm Bảo vệ những người đấu tranh cho Nhân quyền. Sau chuyến viếng thăm điều tra tôn giáo tại Việt Nam của Giáo sư Abdelfattah Amor năm 1998, Hà Nội công khai tuyên bố sẽ không cho ai đến Việt Nam điều tra nhân quyền !

- Hà Nội vẫn tiếp tục đề cao qua bản Phúc trình luận điểm lạc hậu và phản động “Ngoại lệ Nhân quyền Châu Á” !

Kính thưa Đồng bào Hải ngoại, quý vị Nhân sĩ, Lãnh đạo Tôn giáo, các Đoàn thể, Đảng phái, Cộng đồng Người Việt Tự do ở hải ngoại,

Đứng trước mưu mô qủy quyệt, dối lừa Hội đồng Nhân quyền LHQ và công luận thế giới như thế, Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam Cơ sở Quê Mẹ : Hành động cho Dân chủ Việt Nam kính mời quý liệt vị tham gia đông đảo cuộc Biểu tình yêu sách cho nhân quyền và dân chủ Việt Nam vào lúc 9 giờ sáng thứ Sáu ngày 8.5.2009 tại Place des Nations - Công trường LHQ - trước trụ sở LHQ tại Genève.

Trong nước dưới chế độ Công an trị, toàn dân không thể tự do biểu tình nói lên ngưỡng vọng nhân quyền của mình, nên Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ phát động một Tháng 5 Bất tuân dân sự - Biểu tình Tại gia.

Nhưng ở nước ngoài, Người Việt Tị nạn có đủ mọi quyền tự do cơ bản để nói thay cho đồng bào trong nước. Kính xin Đồng bào khắp năm châu, đặc biệt đồng bào tại Châu Âu hy sinh chút thời gian đông đảo về tham dự cuộc BIỀU TÌNH CHO NHÂN QUYỀN, DÂN CHỦ VIỆT NAM vào lúc :

9 giờ sáng thứ Sáu ngày 8.5.2009
tại Place des Nations / Công trường LHQ thành phố Genève

để biểu dương khí thế uy dũng của Con dân Nước Việt trước chế độ độc tài toàn trị Cộng sản Việt Nam.

Mọi liên hệ, hỗ trợ, hỏi thăm tin tức, kính xin liên lạc về :

Quê Mẹ / Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam
B.P. 60063
94472 Boissy Saint Léger - France
Tel : Paris +331 45 98 30 85 – Fax Paris +331 45 98 32 61
E.mail : queme@free.fr

Ngày 23.3 vừa qua Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam đã tố cáo những vi phạm nhân quyền của Hà Nội trước Hội đồng Nhân quyền LHQ Genève. Ủy ban tiếp tục vận động tại Genève từ đây cho đến tháng 5 để các quốc gia thành viên LHQ nắm vững hồ sơ Nhân quyền Việt Nam. Nhưng sự biểu dương của Người Việt Hải ngoại tại cuộc Biểu tình hôm 8.5 sẽ là Tiếng Nói cất cao của 86 triệu đồng bào trong nước.

Hẹn nhau mồng 8 tháng 5

Nhân quyền mở mặt Trăm năm một lần !


ĐẠI TÁ HỒ NGỌC CẨN - Nguyễn Văn Khậy

Nguyễn Văn Khậy

Để giúp quý độc giả và quý chiến hữu có thêm tài liệu đánh giá những chiến sỹ VNCH đã chiến đấu thế nào trong công cuộc chống Cộng bảo vệ tự do đến giờ phút cuối cùng... như trường hợp Đại tá Hồ Ngọc Cẩn. Bài do chính tác giả Nguyễn văn Khậy, viết và phục vụ dưới quyền Đại tá Hồ Ngọc Cẩn trong lãnh vực chuyên môn tỉnh Chương Thiện trước năm 1975.

(Bài viết được đăng trong Đặc San VÕ KHOA THỦ ĐỨC số 7 năm 2000).
  • ĐẠI TÁ HỒ NGỌC CẨN
Tỉnh Trưởng kiêm Tiểu Khu Trưởng Chương Thiện.

Tôi, Nguyễn văn Khậy được lệnh thuyên chuyển từ Sở Điện cơ Cấp phát Ruộng đất (Land Distribution Computing Service chief) trực thuộc Bộ Cải Cách Điền Địa và Phát Triển Nông Ngư Nghiệp Sàigòn đến bàn giao chức vụ Trưởng Ty Điền Địa tỉnh Chương Thiện (Land Reform Service Chief in Province).

Ngày 23-6-1973, một tuần sau khi tôi nhận nhiệm sở, Đại tá Hồ Ngọc Cẩn từ Trung đoàn 15 Sư đoàn 9 Bộ Binh chuyển về thay Trung Tá Trần Duy Khang về hưu trí tại Saigòn (Phú Nhuận). Tỉnh Chương Thiện (thị xã Vị Thanh) nằm trong quân khu IV, của Thiếu tướng Nguyễn Khoa Nam Tư lệnh Quân đoàn IV.
Suốt hai năm phục vụ dưới quyền Đại tá Hồ Ngọc Cẩn gồm các Ty sở chuyên môn và Hành chánh cũng như Quân sự, tôi còn nhớ mãi ghi ra đây như dòng tâm tư của người tỵ nạn còn âm hưởng những vươn rải đau thương, ẩn tàng tâm trí ngày đêm.

Ngưỡng mộ Anh Hồ Ngọc Cẩn như người anh cả trong quân sự và hành chánh.

Hồ Ngọc Cẩn sanh ngày 24 tháng 3 năm 1938 tại Cần Thơ. Tánh tình hiền hậu, giản dị, trầm tĩnh, ít nói. Anh xuất thân là Thiếu sinh quân (Đệ Nhất Quân Khu Gia Định).

Năm 1962, anh tốt nghiệp khóa Sĩ quan Đặc biệt với cấp bậc Chuẩn úy. Sau khi ra trường, Hồ Ngọc Cẩn theo học khóa huấn luyện Biệt Động Quân (BĐQ), rồi thuyên chuyên về phục vụ khu 42 Chiến thuật với chức vụ khiêm tốn: Trung đội trưởng. Lãnh thổ nầy gồm có các tỉnh Cần Thơ (Phong Dinh), Chương-Thiện (Vị Thanh), Ba-Xuyên (Sóc Trăng), Bạc-Liêu và Cà-Mau (An Xuyên).Năm 1966, Đại úy Hồ Ngọc Cẩn, Tiểu đoàn Trưởng Tiểu đoàn 1/33 SĐ 21 Bộ Binh, nổi tiếng qua bài :”Ngũ Hổ U Minh Thượng” của tác giả Yên -Tử cư sỹ Trần Đại Sỹ. (Viết và đăng trong Tự Do Dân Bản số 77 ngày 15-3-2000)

Ngũ hổ là:

Đại úy Hồ Ngọc Cẩn: Tiểu đoàn Trưởng 1/33
Thiếu tá Lư Trọng Kiệt: Tiểu đoàn Trưởng TĐ 42
Thiếu tá Nguyễn văn Huy: TĐT - TĐ 44 BĐQ.
Thiếu tá Lê văn Hưng: Tiểu đoàn trưởng TĐ 2/31
Đại úy Dương văn Trổ: Tiểu đoàn Trưởng TĐ 3/33.

Trong ngũ hổ nầy thì Thiếu tá Kiệt kém may mắn, tuẫn quốc năm 1967. Ngày 30-4-74 Thiếu Tướng Lê văn Hưng Tư lệnh Phó Quân khu IV tự tử, Đại tá Hồ Ngọc Cẩn bị xử bắn. Duy còn Đại tá Dương văn Trổ làm Tỉnh Trưởng tỉnh Kiên Giang (Rạch Giá), hiện định cư tại Houston Texas Hoa kỳ. Còn anh Nguyễn văn Huy ghi nhận chưa được.

Là sĩ quan gan dạ binh chủng BĐQ, anh Hồ Ngọc Cẩn tham gia hầu hết các trận đánh lớn nhỏ tại miền Tây. Đơn vị anh tìm và diệt địch trong mọi tình huống, một thời gây biết bao khiếp đảm cho giặc. Uy danh Đại úy Hồ Ngọc Cẩn, Tiểu đoàn Phó Tiểu đoàn 42 BĐQ, “Cọp Ba Đầu Rằng” vang lừng một thuở. Sau đó, anh nắm chức Tiểu đoàn Trưởng đánh trận để đời là tiêu diệt toàn bộ Tiểu đoàn 514 cơ động Việt cộng tại Mỹ Tho (Tiền Giang), bắn chết 320 tên, bắt sống 176 tên, chính chiến công nầy anh được Tổng thống Johnson tưởng thưởng huy chương và Thống tướng Wesmoreland thay mặt Tổng thống Mỹ trao tặng.

Năm 1972, nhờ lập chiến công tại chiến trường An Lộc anh là Trung Đoàn trưởng Trung Đoàn 15, SĐ 9 BB.

6/1973: vinh thăng Đại tá, làm Tỉnh trưởng kiêm Tiểu Khu trưởng tỉnh Chương Thiện cho đến ngày mất nước.
  • Về địa lý tỉnh Chương Thiện gồm: 4 quận với 32 xã.
Xã Vị Thanh hay thị xã Vị Thanh, quận Đức Long là trung tâm Thị trấn tỉnh Chương Thiện thời bấy giơ, thuộc quân khu IV. Đây là khu trù mật thành công và hoàn chỉnh nhất thời Đệ I Cộng hòa của miền Nam Việt Nam. Nó cũng là “cái ổ’ của Việt cộng nằm vùng. Người ta thường nói Vị Thanh-Hỏa Lựu đi đôi với nhau, vì sự bình định phát triển nông thôn, đời sống dân chúng sung túc ruộng vườn của 200.000 nông dân, quân cán chính trú đóng phát triển đủ mọi mặt: kinh tế, xã hội, văn hóa v..v.

Trên bản đồ quân sự 1/25.000 thì tỉnh Chương Thiện nằm giữa trung tâm 3 tỉnh Cần Thơ, Ba Xuyên và Rạch Giá cách nhau 60 km đường chim bay từ mỗi tỉnh lỵ. Một con đường Liên tỉnh lộ 32 nối liền thành phố Cần Thơ - Vị Thanh dài 60 km, dẫn dọc theo Kinh xáng Xà-No vào thị xã Vị Thanh.

Dưới quyền Đại tá Hồ Ngọc Cẩn gồm nhiều sĩ quan cấp Tá, tôi nhớ xin ghi ra đây, sau 25 năm xa vắng cố hương, kẻ mất người còn !.

Thiếu tá Trịnh Tấn Tiếp: Quận trưởng quận Kiến Thiện.
Thiếu tá Nguyễn văn Bình: Quận trưởng quận Đức Long (Long Mỹ).
Thiếu tá Võ văn Phúc: Quận Trưởng quận Kiến Bình.
Thiếu tá (không nhớ rõ): Quận Trưởng quận Kiên Hưng.
Vị Tham Mưu Phó là Thiếu tá Võ văn Thời, anh cũng là người trực tiếp chỉ huy mặt trận tại ngã ba Vĩnh Tường đến 10 giờ sáng ngày 02-5-75, mới buông súng.

Xã Vĩnh Tường nằm trên Liên tỉnh lộ Cần Thơ-Vị Thanh, ngã ba tẻ vào Long Mỹ và ngả về Thị xã Vị Thanh. Áp lực địch rất mạnh quyết sống chết để cắt đứt tiếp viện từ Cần Thơ vô và từ Chương Thiện ra. Được biết chắc Thiếu tá Thời bị thương ở chân, nhưng nghe chạy được về Cần Thơ, nay không rõ tông tích ra sao?.

Hai vị Thiếu tá Tiếp và Phúc mỗi khi đi công tác tỉnh, Sư đoàn là kéo tôi theo vì trước Ty Điền Địa, dọc Kinh xáng Xà No là bãi đáp trực thăng. Ân tình thâm sâu khi hai anh còn phục vụ tại Tiểu khu và Bộ Tư lệnh Sư đoàn 21 Bộ Binh. Được biết ngày 30-4-75 cả hai anh về tỉnh bằng tác ráng bị B 40 Việt cộng phục kích trên sông rạch. Địa điểm ghi không được. Riêng Thiếu tá Nguyễn văn Bình còn độc thân, xuất thân từ Võ bị Đalạt, sau trận chiến ngày 02-5 thoát chạy về gia đình ở Cần Thơ. Và cũng vô âm bặt tín cho đến nay.

Riêng tại các xã, các vị xã trưởng bị xử tử tại địa phương. Tôi nhớ Xã trưởng Nguyễn văn Mây, xã Hỏa lựu (quận Đức Long), xã Ninh Bình (quận Kiến Thiện), Xã trưởng Vĩnh Tường anh Huỳnh văn Bon, xã Vĩnh Tường là đường huyết mạch, lối 3 giờ chiều Việt cộng thường phục kích công xa và quân xa, nên anh Bon rơi vào số phận hẫm hiu chung không ai lấy làm lạ. Đặc biệt Xã trưởng Vị Thanh, Ông Khưu văn Kỉnh thì an nhiên tự tại chỉ bị bắt giam tại ty Cảnh sát Chương Thiện như đa số khác. Cùng rất nhiều vị xã trưởng khác tôi không ghi ra hết được. Họ là những thành phần Hạ sĩ quan phục vụ tại địa phương xã nhà, hy sinh vì chánh nghĩa quốc gia đến ngày chót. Ghi nhận để lịch sử vinh danh họ.

Đó là những ghi nhận đến 23-6-1975 khi chuyển trại tập trung tại xã Hỏa lựu.

a. Về phần hành chánh chuyên môn:

Phó Tỉnh trưởng Hành chánh: Đốc sự
Nguyễn Khắc Linh thuyên chuyển về Bộ Nội Vụ, Đốc sự Diệp Bửu Long, lên thay vào áp chót 30-4-75, đi cải tạo miền Bắc. Hiện tỵ nạn ở Mỹ.

b. Các Ty sở nội chánh:

Ty Hành chánh: Đốc sự Huỳnh Thông.
Ty Ngân khố: Đốc sự Khương Phục Hưng,
Ty Kinh tế: Đốc sự Lê Thanh Đào, sau về Ba Xuyên,
Ty Công vụ: Đốc sự Huỳnh văn Xuân (chuẩn úy đi cải tạo chung với tôi qua nhiều trại ở miền Nam).

Nhưng vào tháng 4/75 rất nhiều Đốc sự thuyên chuyển về phục vụ tại Vị Thanh ghi ra đây không được và không quan trọng lắm.

- Hội đồng Phát triển Bình Định Nông Thôn: Đại úy Trần Minh Hồng (Trưởng), Đại úy Phan Kim Mỹ, em vợ Đại úy Lê Ngọc Sơn ở Úc châu (khóa 14, chết) làm Phó và nhiều sĩ quan, nhân viên dân chính dưới quyền.

- Hội đồng Tỉnh: Y sĩ Thiếu tá Lâm văn Hai làm Chủ tịch. Quách Toàn Thiện (Cựu Trưởng Ty Kiến Thiết), HĐ Minh (quên họ), Trần văn Bạc (cựu Đại úy), Lý Thanh Mẩn làm Tổng thư ký v.v...

Một Tòa án thiết lập bên hông Ty Điền Địa, cạnh Hội đồng Tỉnh đã hình thành nhưng chưa có vị Chánh án đáo sở nhậm chức vụ.

c. Các Ty sở ngoại thuộc.

Ty Điền Địa: Trung úy Nguyễn văn Khậy (hiện tỵ nạn Úc châu).
Ty Công Chánh: Kỹ sư Trương Minh Trung (tỵ nạn ở Mỹ).
Ty Kiến Thiết: Quách Toàn Thiện, ra ứng cử Hội đồng tỉnh chưa có người thay thế. Sau 1975 bạo bệnh chết tại xã Tân Túc, Tỉnh Long An, quê vợ.
Ty Miên vụ: Trung úy Danh Thọ.
Ty Chiêu Hồi: Đại úy Nguyễn Hiếu Nghĩa, đi "cải tạo" miền Bắc, vô âm bặt tín.
Ty Học Chánh: Không nhớ tên
Ty Thông Tin: Không nhớ tên
Ty Xã hội: Đốc sự Nguyễn Đình Vũ.
Ty Canh Nông: Kỹ sư Nguyễn văn Chúng.
Ty Thuế Vụ: Tham sự Đặng Ngọc Tợ.
Ty Cảnh Sát: Trung tá Võ văn Đường bị xử bắn.
Ty Điện lực: Trung úy Phan thế Hòa.

Tất cả Trưởng Ty sở tại sau ngày 02-5-75 dứt tiếng súng, lịnh qua loa kêu gọi trình diện, nhốt vô Ty Cảnh sát Chương Thiện, để sau đó phân bố đi cải tạo trong Nam hay ngoài Bắc. Riêng Ty Công chánh Nguyễn Tăng Hà thay Trung và Phan Thế Hòa, Điện lực được lưu nhiệm. Trương Minh Trung về Cần Thơ, hiện nay tỵ nạn ở Hoa kỳ. Còn Hà sau nầy bị đụng xe gắn máy chết 1987 tại cầu Bắc Cần thơ. Những Ty sở chuyên môn trong tỉnh sau năm 1975, kẻ vượt thoát, kẻ chết không ghi ra được hết!.

Nói đến cái chết vinh danh của Đại tá Hồ Ngọc Cẩn, Tiểu khu trưởng tỉnh Chương Thiện, tôi xin được bổ túc thêm: đứng đầu là các vị Quận trưởng, bắn hoặc bị giết tại địa phương; kế Trưởng Ty Cảnh Sát Chương Thiện: Trung tá Võ văn Đường; Đại úy Phạm văn Bé, Đại đội trưởng Đại đội Trinh sát tỉnh, cùng bị xử bắn tại sân vận động Cần Thơ ngày 14 tháng 8 năm 1975.

Các vị xã trưởng từng địa phương, họ là những anh hùng không chịu khuất phục trước uy vũ kẻ thù. Tổ quốc và quân sử mãi ghi danh họ.Còn một Đại đội Giang Thuyền của Đại úy Nguyễn văn Đầy, Đại đội trưởng; Đại úy Trần hữu Dinh, Đại đội phó đóng tại xã Vị Đức bên kia phi trường Chương Thiện. Hiện cả hai vị nầy ra sao?

d. Về lực lượng quân sư và Sư đoàn 21 Bộ Binh cận 30-4-75:

Các Trung đoàn 31-33 thuộc Sư đoàn 21 Bộ Binh, Quân khu IV rút ra bảo vệ phi trường Trà Nóc, Cần Thơ.

Một Đại Đội tân binh quân dịch tăng phái về đóng tại ICS (Ủy ban Kiểm soát Đình chiến Bốn bên) cạnh sân Tennis tỉnh, trên đường Gia Long đối diện Kinh xáng Xà-No. Lực lượng nầy bắn trả Việt cộng vào ngày 30-4 không cho tên Việt cộng nào vượt được sang cầu xi măng Lữ quán.
Trung đoàn 32 SĐ 21 Bộ Binh, còn trú đóng tại Bạc Liêu.

Trung đội bảo vệ dinh Tỉnh trưởng, những con gà cồ 60 ly trên lô cốt, gáy dữ dội từ 30-4 đến 10 giờ sáng ngày 02-5-75 mới chịu tắt tiếng.

Trong Bộ Tư lệnh Sư đoàn 21, tôi quen biết Đại tá Nguyễn Hữu Kiểm, Tư lệnh phó Sư đoàn, vì ông hay ra đánh tennis với quí thương gia ngoài phố. Đại tá Lâm Chánh Ngôn Tham Mưu trưởng Sư đoàn. Khi Thiếu tướng Lê văn Hưng về nhậm chức Tư lệnh phó Quân khu IV dưới quyền Thiếu tướng Nguyễn Khoa Nam. Chuẩn tướng Mạch văn Trường về nhậm chức Tư lệnh Sư đoàn 21 Bộ Binh. Sự kiện nầy gây bất bình cho hai vị Đại tá Nguyễn Hữu Kiểm và Đại Tá Lâm Chánh Ngôn, vì cả hai thâm niên quân vụ hơn tướng Trường sao đó...?. Hai vị rục rịch di chuyển đi thì cận 30-4 đen. Trước đó 2 tháng, Đại tá Lê Viết Điều trưởng phòng 4 Sư đoàn về hưu ở tỉnh Ba xuyên. Riêng Thiếu tá Phước (không rõ họ), “cận vệ” cho Đại tá Kiểm thường lui tới Ty Điền Địa chúng tôi, sau 30-4 cũng không ghi nhận tin tức các vị Tá trên.

Về phòng 3 Tiểu khu Chương Thiện, tôi quen Đại úy Trương Công Hạnh (phó), vị Trưởng ban Thiếu tá Tiệp đi nhậm chức Quận Trưởng. Đại úy Hưng (quên họ) chồng cô Nguyễn Thị Kim Yến làm tại Ty Điền Địa v.v...

Thiết đoàn 4 Chiến xa do Trung tá Trần Hữu Thành, Thiết đoàn trưởng Kỵ Binh đóng tại đầu cầu sắt, ngã ba vô Tòa Hành chánh, và nhiều sĩ quan cấp tá, cấp úy khác của Thiết đoàn cũng chung vận nước mà tôi chưa kịp ghi ra đây về lý lịch và sống còn của họ.

Mặc dù Tổng thống Dương văn Minh ban lệnh buông súng đầu hàng từ 10 giờ sáng 30-4-75, Tướng Nguyễn Khoa Nam, Tướng Lê văn Hưng vẫn tiếp tục chiến đấu đến giờ phút chót và khi thấy thế cùng lực cạn đành rút súng tự sát, để bảo tồn khí tiết cấp chỉ huy.

Quân khu IV không còn. Khu chiến thuật mất liên lạc. Một tiểu khu và một số đơn vị vẫn tiếp tục chống trả VC quyết liệt đến sáng ngày 02-5-75. Đáng kể nhất tiểu khu Chương Thiện kềm địch mọi mặt tấn công vô tỉnh. Rồi đúng 10 giờ sáng mới buông súng.

Khi thế nước lâm nguy mới rõ mặt anh hùng. Và quân sử Quân lực VNCH hơn 50 năm sản sinh biết bao vị anh hùng Quân đội. Bên cạnh biết bao kẻ khiếp nhược trốn chạy ôm theo vợ con của cải, gia sản; thì tại miền Tây nước Việt bỗng: vươn lên những bậc anh hào lưu danh muôn thu. Đó là cố Đại tá Hồ Ngọc Cẩn, cố Trung Tá Võ văn Đường, cố Đại úy Phạm văn Bé thà chết chớ không chịu sa vào tay giặc, bỏ đồn, bỏ lính, bỏ đơn vị đào nhiệm.

Xin một nến hương cho những chiến sỹ, đấng anh linh đã nằm xuống và mãi mãi cho những người đang chiến đấu vì lý tưởng Tự do, Dân chủ, Nhân quyền trên quê hương đau khổ Việt Nam được sớm vãng sanh.

Và cũng một lần nữa, tưởng nhớ AET Đại tá Hồ Ngọc Cẩn, vị Tiểu khu trưởng đã nằm xuống. Amen!

Riêng cầu chúc chị Cẩn và cháu trai sống hạnh phúc trong niềm tự hào tại Anaheim- California, Hoa kỳ.

Nguyễn Văn Khậy

  • Hồ Ngọc Cẩn

Quyết chiến, cùng dân giữ tỉnh nhà
Trả thù, giặc cộng bắt ông ra
Cần Thơ bịt mắt đem hành quyết
"Cứ giết nhưng đừng bịt mắt ta
Để ta nhìn nước, dân lần cuối"
Anh hùng muôn thuở sử hùng ca!

Ngô Minh Hằng

ĐẠI TÁ HỒ NGỌC CẨN,
TỈNH TRƯỞNG CHƯƠNG THIỆN
VỊ QUỐC VONG THÂN

Không đội trời chung với sói lang
Một còn một mất, chẳng đầu hàng
Mắt trừng họng súng, lời danh thép!
Miệng thét quân thù, dạ sắt gang!
"Cộng Sản độc tài, quân cướp nước!"
"Tự do dân chủ ... vẫn hiên ngang!"
Pháp trường nhỏ lệ ngùi thương tiếc
Một tấm trung can tỏ đá vàng !

Hồ Công Tâm

Wednesday, April 8, 2009

"Còn đảng CSVN, còn cờ máu thì Việt-Nam không bao giờ có Độc-Lập Tự-Do - Lê Trung Thành

Kính mời các bác, các anh chị và nhất là các "Vịt kìu yêu vẹm" đọc bài viết này. Đây là bài viết của sinh viên Lê Trung Thành đang du học tại Đài Loan. Một thanh niên được sinh ra và lớn lên hoàn tòan trong môi trường nhồi sọ của ngành giáo dục khát máu CSVN. Một thanh niên có xuất thân thuộc gia đình "nòi CS" ...

http://www.vietland.net/main/showthread.php?s=e0e9ebc0b1efa72e38d6750172514c31&t=6226



Lê Trung Thành

Ngày mùng 2 tháng 9 năm 1945, Hồ Chí Minh tuyên bố “độc lập” để rồi hàng năm vào cái ngày tối tăm đó đất nước mình dẫu đói nghèo vẫn phải oằn mình tổ chức “quốc khánh” rình rang tốn không biết bao nhiêu là tiền của, phô diễn cờ hoa rợp trời, quan chức đua nhau đọc diễn văn với các bữa tiệc xa xỉ vô tội vạ, cùng lúc đó thì hàng triệu người khác đang còng lưng trên những cánh đồng cằn cỗi với cái bụng đói meo, tất cả chỉ với một mục đích ca ngợi sự vẻ vang của Đảng đã lãnh đạo nhân dân đánh đuổi thực dân Pháp dành “độc lập” cho dân tộc.

Nhưng giờ đây nhân loại đã bước vào kỷ nguyên tin học với tốc độ truyền tải thông tin vô cùng khủng khiếp mà chắc chắn ông Hồ không thể nào tưởng tượng nổi, người Việt Nam giờ có thể dễ dàng tiếp cận hơn với nhiều “thông tin ngoài luồng”, nhiều anh chị mặt đỏ bừng bừng khi vô tình đi lạc vào một “website phản động” nào đó, một người bạn cũ còn kín đáo gởi tin nhắn vào blog của tôi với nội dung như sau: “lâu rồi mới vô đọc blog của mi, phản động quá, tau không có đủ can đảm để đọc hết bài nữa, lo học đi mi, việc nước đã có nhà nước lo”. Và nhiều lần tôi đã cố giải thích cho bạn tôi hiểu rằng thực ra sau mùng 2 tháng 9 năm 45 nước ta không hề có độc lập, đó chỉ đơn giản là việc thay thế Chủ Nghĩa Thực Dân bằng Chủ Nghĩa Cộng Sản, mà chính ông Hồ là tay sai và lá cờ đỏ sao vàng mà ông ta mang về ngang nhiên bay trên bầu trời nước ta từ đó . Bài học năm xưa, lợi dụng người dân ít học ông Hồ đã khéo léo che đậy Chủ nghĩa Cộng Sản bằng cách kích động lòng yêu nước, bao nhiêu triệu người đã bỏ lại tuổi thanh xuân trong cuộc chiến “chống Mỹ cứu nước “, chữ “cứu nước” là chữ linh thiêng nhất của Dân Tộc chúng ta vì nó gắn liền với suốt chiều dài lịch sử của Dân Tộc. Vì hai chữ đó người Việt Nam sẵn sàng hy sinh tất cả .

Nhưng than ôi, tất cả đã bị lừa và ngày hôm nay vẫn tiếp tục bị lừa. Dân tộc ta đâu thiếu người tài, Phan Bội Châu, Nguyễn Thái Học, Lý Đông A, Huỳnh Phú Sổ, ... nhưng chỉ có Hồ Chí Minh là người gặp thời, thời của quỷ , chính xác là thời “quỷ đỏ” lộng hành , với tham vọng nhuộm đỏ cả địa cầu. Chúng ta hãy tưởng tượng xem nếu như ngày hôm nay khắp hoàn vũ này nước nào cũng bị áp bức bởi Chủ Nghĩa Cộng Sản thì sẽ ra sao ? Xin thưa tất cả hơn 6 tỷ người sẽ sống trong "thế giới đại đồng", lúc đó kinh đô ánh sáng Paris sẽ tăm tối như Bắc Hàn, và người dân New York cũng sẽ chèo thuyền đánh cá trên phố giống như Hà Nội của chúng ta. Tất cả sẽ bình đẳng, ai sinh ra cũng đói khổ như nhau, ai cũng mất nhân quyền như nhau, cũng được Đảng nhồi sọ như nhau, sẽ không còn ai ganh tỵ ai, tất cả sẽ không còn đấu tranh, cứ như thế sinh ra làm nô lệ, không chết vì già thì cũng chết vì kiệt sức. Đó là viễn cảnh một trái đất màu hồng của máu và nước mắt.

Chính vì hiểu được hiểm họa đó nên nước Mỹ với vai trò là một siêu cường có trách nhiệm phải đi tiên phong lãnh đạo các nước khác trong việc chặn đứng sự bành trướng của khối Cộng Sản trên thế giới , thế nên việc “ngụy Hồ” kêu gọi “chống Mỹ cứu nước” trên thực chất phải được hiểu đúng đắn là chống Mỹ cứu Chủ Nghĩa Cộng Sản. Chỉ có người dân quê thật thà chất phác là mù quáng tin theo những khẩu hiệu ngụy tạo đó, và có lẽ nếu tôi sinh ra dưới xã hội miền Bắc vào thời đó tôi cũng sẽ yêu nước mù quáng sẽ cầm súng đi đánh Mỹ, sẽ nuôi giấu cán bộ, sẽ liều chết trong các cuộc xung phong, và nếu không bỏ mạng thì sẽ may mắn được sống cuộc sống ‘hòa bình” với tay cụt, chân cụt, đang ngồi chờ khách bơm xe ở dọc đường, hay về nhà đi cày với mảnh ruộng bé hơn hồi còn chiến tranh, vì hòa bình rồi thì người ta biến nó thành sân gôn hay các khu rì sọt để “sánh vai với các cường quốc năm châu”, rồi đời sống quá khổ, quá oan ức tôi cũng sẽ đi khiếu kiện như bao người khác, tôi sẽ kêu “thủ tướng ơi cứu dân”, “quốc hội ơi cứu dân”, đến một lúc kêu hoài chúng nó không nghe thì có khi với bản tính ngông cuồng cộng với việc hết đường sống, tôi lại đánh bom cảm tử cũng nên.

Chính vì thế nên tôi muốn nói rằng nếu không có lá cờ đỏ của ông Hồ mang về thì sẽ không có quá nhiều bi kịch trên đất nước như ngày hôm nay. Tất nhiên lịch sử không bao giờ nói nếu.

Và ngày 30 tháng 4 năm 1975, là ngày mà triệu người vui, triệu người buồn, nhưng triệu người vui kia thì cũng mếu máo không lâu sau đó. Từ đây nửa nước Việt Nam tự do đã chìm vào biết bao nhiêu khổ đau mà kể cho hết. Vết thương lịch sử này ngoài trách nhiệm của người Việt, cũng không thể không nhắc đến việc Mỹ đã phản bội đồng minh, vì cục diện chính trị lúc đó và vì chiến lược lâu dài, Mỹ đã để cho màu đỏ của máu loang lổ trên khắp miền Nam sau khi ký kết hiệp định Paris 1973, hiển nhiên Mỹ không thể thả nổi cho khối Cộng Sản bành trướng sang đến Mỹ nhưng ở một chừng mực nào đó vì lợi ích của nước Mỹ được cân nhắc kỹ càng thì Mỹ sẳn sàng thỏa hiệp với Cộng Sản cho dù thỏa hiệp đó sẽ giết chết hàng triệu người hay cả một dân tộc khác. Gần đây nhất trong bộ phim "Việt Nam Việt Nam" của đạo diễn John Ford được công bố sau 37 năm bị giấu kín, thượng nghị sĩ Ronald Reagan đã thừa nhận ".. chấm dứt chiến tranh không đơn thuần là chỉ rút quân về nhà là xong. Vì lẽ , cái giá phải trả cho loại hòa bình đó là ngàn năm tăm tối cho các thệ hệ sinh tại Viêt Nam về sau." Mỹ đã thua Cộng Sản trên chiến trường Việt Nam , nhưng trên chiến trường thế giới thì Mỹ đang thắng sau khi một loạt khối Cộng Sản Đông Âu và Nga Xô xụp đổ , đến trong tương lai gần thì Trung Cộng, Bắc Hàn và Việt Cộng cũng sẽ chịu chung số phận với ông tổ của chúng mà thôi.

Biết chắc chắn là Cộng Sản phải đến hồi suy vong nhưng cái hậu quả của nó để lại sau 33 năm hà hiếp dân tộc mới ghê gớm thay , biết bao nhiêu năm nữa mới phục hồi được môi trường sống đang bị phá hoại , bao nhiêu năm nữa mới cải thiện được nòi giống đang ngày một bệnh hoạn , và bao nhiêu năm nữa mới làm sáng lại đạo đức nhân phẩm của người Việt khi ngày một băng hoại . Tôi cảm thấy tiếc nuối vô cùng, tiếc cho cơ hội được sống tự do hạnh phúc của người Việt đã vỡ tan tành, tiếc cho những ai chưa từng và đã từng được “ghé bến sài gòn, là nơi du khách dập dồn từ 5 châu tới viếng thăm thủ đô, dòng sông chen chúc tàu đò , ngựa xe buôn bán hẹn hò , người dân no ấm sống đời tự do”, tự do thì đã mất ,tiếc nuối cũng đã muộn, mong sao con cháu thế hệ sau sẽ khắc cốt ghi tâm bài học của một nước nhược tiểu phải gánh chịu .

Sau mùng 2 tháng 9 năm 1945, ông Hồ đã đưa đất nước vào con đường khánh kiệt với những cuộc chết chóc triền miên chỉ vì ích kỷ thủ đắc riêng cho cái bản ngã đầy ắp tính man rợ của Quốc Tế Cộng Sản. Ở thời chiến thì người dân chết theo kiểu của thời chiến , nay thời bình thì chết theo kiểu thời bình, ví như giết “cường hào ác bá” trong cuộc cải cách ruộng đất , thảm sát hàng ngàn người dân vô tội ở Huế trong trận Mậu Thân, hay trên đại lộ kinh hoàng Việt Cộng đã hả hê mở một bửa tiệc thịt người khi nả đại pháo 130 ly và hỏa tiễn 122 ly vào người dân Quảng Trị đang rồng rắn kéo nhau dài hàng chục kilômét vào Huế để lánh nạn Cộng Sản, còn giờ đây thì người dân mất đất mất ruộng đói mà chết , ra đường sập hố ga hay xe đụng mà chết , ăn uống ngộ độc mà chết , đi làm giấy tờ bị hành lên hành xuống tức mà chết ...v .v..v rất nhiều kiểu chết và cứ ở đâu có Cộng Sản thì ở đó có phi lý, có bất công , có mùi tanh của máu , có xú uế của xác người nên người ta còn gọi cờ đỏ sao vàng với một cái tên dễ nhớ khác: Cờ Máu.

Ngày hôm nay vui mừng lắm khi ngày càng có nhiều người trẻ yêu nước chống Cộng quyết liệt, nhiều người không chống Cộng nhưng cũng yêu nước quyết liệt, nhưng tất cả nên là những người chịu khó tìm hiểu lịch sử trước đã .

Hãy nhìn xem cả thế giới đều rùng mình khi nghe nhắc đến Chủ Nghĩa Cộng Sản, và Quốc Tế Cộng Sản bị toà án quân sự thế giới lên án với tội ác chống lại hòa bình thế giới, tội ác chiến tranh, và tội ác chống lại con người . Những năm gần đây người Trung Quốc tự do đã ra mắt tác phẩm Cửu Bình (9 bài bình luận về Đảng Cộng sản Trung Quốc), tác phẩm đã phơi bày những tội ác những cuộc giết người man rợ mà Trung Cộng đã gây ra và vạch trần bản chất lưu manh tà giáo, phản con người , phản vũ trụ của Chủ Nghĩa Cộng Sản, người đọc sẽ không khỏi kinh hoàng và thương cảm cho dân tộc Trung Hoa luôn vổ ngực xưng hùng xưng bá giờ đây thê thảm đến như vậy , thật là khủng khiếp khi nhận được con số thống kê của thời báo Đại Kỷ Nguyên từ ngày 3 /12/2004 cho tới nay 13/3/2009 chỉ vỏn vẹn 4 năm 3 tháng mà đã đã có 51.193.607 người ký tên ủng hộ việc dẹp bỏ Đảng Cộng Sản ,tính ra trung bình một ngày gần 10 ngàn người thức tỉnh , điều đó như như báo trước cái chết của Chủ Nghĩa Cộng Sản trên đất nước Trung Quốc chỉ còn là vấn đề thời gian . Còn ở Nga từ sau năm 1991 đã thay lá cờ búa liềm bằng lá cờ ba sọc trắng xanh đỏ có từ thời Nga Hoàng , những tượng đài Lênin đã bị tháo bỏ , viện Lênin nay đã đổi tên là Medical Biological Technologies , và nước Nga đã có kế hoạch sẽ mai táng cái xác ướp Lênin vào năm 2010 , trong khi ở Việt nam thì trẻ con cứ thắc mắc rằng “ ông Lênin ở nước Nga , sao ông lại đứng vườn hoa nước mình ...” , tất cả các lĩnh vực nghệ thuật, hội họa , văn thơ , phim ảnh, âm nhạc ... “trăm hoa đua nở” thỏa sức vạch trần tội ác Cộng Sản cho người dân được biết, người ta cũng đã đưa tội ác của chủ nghĩa cộng sản vào chương trình giáo dục học đường và rất nhiều lần trong những tiết học các em bé đã phản đối kịch liệt vì cho rằng làm sao mà con người có thể đối xử với nhau còn tệ hơn cầm thú như thế được ?! Thầy giáo chỉ biết nhăn mặt mỉm cười , đã qua rồi các em yêu mến ! qua rồi “thời đại của những lời nói dối tuyệt vời” .

Tôi nêu lên những điều này vì muốn nói rằng xã hội Việt Nam rồi cũng sẽ phải trải qua những giai đoạn y như thế, lá cờ vàng ba sọc đỏ chắc chắn sẽ lại tung bay ngạo nghễ trên quê hương Việt Nam, quốc ca sẽ không còn “xây xác quân thù”, lăng Hồ Chí Minh sẽ bị phá bỏ , tiền Việt Nam sẽ phải có hình hai bà Trưng, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo .v.v.. tất cả 64 tỉnh thành mỗi tỉnh sẽ có một viện bảo tàng tội ác Cộng Sản, cả Dân Tộc sẽ bừng tỉnh, cả Dân tộc sẽ xót xa đau đớn chen lẫn hạnh phúc trước quá nhiều sự thật sẽ được phơi bày, tất cả sẽ phải tiếp tục đấu tranh lâu dài và gam go trước là để lập lại trật tự xã hội, sau là để hoàn thiện dần dần nền dân chủ mà những nước láng giềng như Thái Lan, Singapore, Đài Loan, Nam Hàn, Nhật Bản đã bỏ quá xa rồi.

Càng nhìn lại lịch sử rồi đối chứng với hiện tại thì tôi lại càng căm phẫn tột cùng, khi gần 40 000 người Việt Nam đã hi sinh dưới lá cờ đỏ sao vàng trong cuộc chiến biên giới với Trung Cộng vào những năm 79, để rồi hôm nay vì quy phục quan thầy Bắc Kinh mà những hy sinh mất mát đau thương đó trở thành đề tài cấm kỵ trên tất cả các phương tiện truyền thông trong nước, học sinh thì không được học, sử gia thì không được đào sâu phân tích, nhà văn nhà thơ thì không được tự do xuất bản, ngay đến cả những người đồng đội anh dũng năm xưa, giờ đây cũng chỉ dám “đặt vòng hoa trong tâm tưởng”.

Trong khi đó lại có đến 40 nghĩa trang “Đời đời nhớ ơn các liệt sỹ Trung Quốc” trên đất nước Việt Nam. Tác phẩm Ma Chiến Hữu của nhà văn Trung Quốc Mạc Ngôn viết về cuộc chiến biên giới 1979, được phát hành trong nước với lời giới thiệu của nhà xuất bản như ca tụng về chủ nghĩa anh hùng của những người lính Trung Quốc đã xâm lược giết hại người dân Việt Nam. Và gần đây với “Vụ án Bôxít ”, Trung cộng đã âm thầm hủy diệt môi trường sống của người Việt đồng thời ngang nhiên đưa hàng ngàn công nhân chiếm đóng Tây Nguyên và những công nhân đó sẳn sàng cấm súng bất kỳ lúc nào , và tôi dám chắc rằng một ngày rất gần đây thôi chúng ta sẽ được nghe phát ngôn bộ ngoại giao Việt Cộng Lê Dũng hùng hồn lên tiếng “ Việt Nam có đầy đủ cơ sở pháp lý và bằng chứng lịch sử về chủ quyền của mình đối với TÂY NGUYÊN ”, rồi cũng giống như Hoàng Sa Trường Sa, Vịnh Bắc Bộ, Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc mà thôi, việc của báo chí thì cứ lu loa khẳng định chủ quyền, còn việc mất đất mất biển là chuyện quốc gia đại sự nên chỉ một mình Đảng biết Đảng giải quyết.

Nói như thế để thấy rõ bản chất vong nô của Việt cộng và bản tính bá quyền lưu manh của Trung cộng , dù chúng nó thân thiết với nhau hay chúng nó quay sang đánh nhau thì chỉ có nước mình nhiễm độc , nước mình mất, dân mình khổ , dân mình chết thôi , chứ nhà nó vẫn to, xe nó vẫn sang, trương mục ngân hàng vẫn kếch xù từ sức lao động của nhân dâ , và dù bè lũ chính trị bộ có chạy theo Tàu hay theo Mỹ đi nữa nhưng chắc chắn rằng không có tên nào theo Dân Tộc mình, đối với chúng là nước Tàu hay nước Việt Nam có khác gì nhau, Tố Hữu đã báo trước rồi mà : “Bên kia biên giới là nhà, bên đây biên giới cũng là quê hương”.

Tôi biết nói những điều này với những người đã bị Đảng nhồi sọ quá lâu sẽ bị họ đấu tố là Việt gian phản động, họ sẽ dùng những lý lẽ như nhờ ơn “bác” ơn Đảng mà mới có ngày hôm nay độc lập tự do hạnh phúc , nhưng việc tôi sinh ra và lớn lên dưới lá cờ đỏ sao vàng không có nghĩa là nhờ lá cờ đó mà tôi được sống được học tập... , mà đúng ra vì “nó” mà tôi phải mất đi rất nhiều thứ vốn dĩ là quyền cơ bản của một con người . Nói dễ hiểu cũng giống như việc người ta nuôi nhốt những con chim từ lúc nó lọt lòng , khi lớn lên nó sẽ quanh quẩn với cái lồng , sống với “tư tưởng ăn ỉa có người dọn” trong khuôn khổ của cái lồng , được quyền tự do hót nhưng thường thì khi từ nhỏ người ta sẽ dạy cho nó hót những câu “đúng đắn và lặp đi lặp lại ” đại loại như “líu lo líu lo , Vì Tổ Quốc Xã Hội Chủ Nghĩa - vì lý tưởng của bác Hồ vĩ đại - sẵn sàng” hay “huýt, huýt, vì sự nghiệp dân giàu, nước mạnh xã hội công bằng văn minh”... , những chú chim hót hay này sẽ được người ta cho hưởng những đặc quyền đặc lợi , thức ăn ngon, chổ ở đẹp .... Còn tất nhiên biện pháp tốt nhất dành cho những con chim suốt ngày gào thét “két két , tự do , dân chủ , nhân quyền ” điếc tai thì sẽ bị đưa vào những “chuồng cải tạo với những tội danh rất lạ tai như “Phản động” “thế lực thù địch” “chống phá nhà nước XHCN” “âm mưu diễn biến hòa bình” .... và cải tạo đến chừng nào chịu hót đúng bài thì thôi , còn không thể cải tạo thì tìm mọi cách loại bỏ khỏi đời sống của loài chim. Cũng vì hoàn cảnh sống trong lồng tù túng cứt cơm lẫn lộn như thế, nên khi nghe thấy những chú chim khác hót ca kể về đời sống văn minh của loài chim tự do , nhiều chú chim trong lồng rất hoang mang không biết có thật mình đã bị đánh lừa suốt quãng đời qua không? dù sao may mắn thay cho nòi giống của loài chim vẫn còn nhiều những con chim đại bàng khao khát tự do ,phá cũi xé lồng oai hùng tung cánh tìm về với bầu trời xanh lơ.

Này bạn tôi ơi! đất nước mình có độc lập không khi đất nước bị lèo lái bởi những thái thú của Tàu cộng, tự do là gì khi đến lòng yêu nước cũng bị tước đoạt , và hạnh phúc ở đâu khi hàng chục triệu người trên đất nước mình vật lộn kiếm ngày 2 bữa ăn không nổi.

Khi nhìn thấy các mẹ các chị cầm cờ đỏ ảnh “bác” đi khiếu kiện, thấy sinh viên học sinh yêu nước mang cờ đỏ đi biểu tình chống Tàu Cộng , thấy các anh lính gìn giử tổ quốc nơi biên ải xa xôi hay trên các vùng hải đảo mang theo lá cờ đỏ sao vàng, tôi đã thốt lên, các anh ơi! các chị ơi! các mẹ ơi! Còn cờ đỏ sao vàng thì không bao giờ có độc lập tự do hạnh phúc .

***

- Viết cho “Bác” ở dưới địa ngục để báo cho “Bác” biết dù tôi đã bị Đảng của “Bác” nhồi sọ suốt 2 chục năm nhưng đầu óc vẫn còn tỉnh táo .
- Viết cho dì của tôi đang vất vã kiếm kế sinh nhai nuôi đàn con nhỏ.
- Viết cho dượng của tôi đang ngày đêm canh giữ trên hòn đảo Trường Sa “còn sót lại”.
- Viết cho anh chị tôi đang hăng hái dấn thân “vì sự nghiệp dân giàu nước mạnh xã hội công bằng văn minh”.
- Viết cho bạn tôi tốt nhiệp đại học loại khá , thất nghiệp , đóng tiền nhà thì hết tiền ăn, muốn ăn thì hết đóng tiền nhà.
- Cũng viết cho bạn tôi, con một gia đình quan chức giàu có nhưng đang sống mất phương hướng trong xã hội lộn ngược này.
- Và viết cho thằng em tội nghiệp của tôi đang ngồi trên ghế nhà trường ,miệng đọc ê a, mặt mày ngơ ngác.

Đài Loan 07/4/2009
Sinh viên Du học nghành kiến trúc
Lê Trung Thành

CSVN= Tập đoàn bán nước + Tập đoàn ăn cướp + Tất cả những gì xấu xa, bỉ ổi, đê tiện và bẩn thỉu nhất mà chúng từng đem ra để chửi các chế độ phát xít Đức - thực dân Pháp - đế quốc Mỹ - VNCH

Đỉnh cao trí tuệ csvn:
100 thằng Việt Nam và 100 con gà
1 thằng Cán Bộ Việt Nam ăn 99 con gà
99 thằng dân đen tranh nhau 1 con gà
Trung bình mỗi người ăn một con gà
Ôi thì đỉnh cao trí tuệ