ĐỪNG BAO GIỜ TIN CỘNG SẢN, DÙ LÀ PHẢN TỈNH
Dương Thanh Đông
Tục ngữ thời nay có câu: "đừng tin những gì cộng sản nói, hãy nhìn kỹ những gì cộng sản làm" là cảnh giác cần thiết khi gặp những người cộng sản, không phân biệt những người cộng sản phản tỉnh. Đừng nghe những gì cộng sản chống đảng, hãy nhìn kỹ những gì họ làm, nói đúng hơn là dù chống đảng, nhưng cũng phải đề phòng những thành phần giả vờ chống đảng để tìm cách xâm nhập vào vùng đất của những người chống cộng thật sự, đó là những người cộng sản thường dùng khổ nhục kế và sau thời gian, họ đã lộ tông tích.
Có một số người hải ngoại ngây thơ, hay là lý luận ngụy biện, vì đã trao lập trường cho đảng Việt Tân, tay sai cộng sản ở nước ngoài. Họ cho là: những người chống đảng trong nước, phải nói là không chống đảng, tôn kính Hồ Chí Minh và lấy cờ đỏ để làm biểu tượng, để an toàn như tiến sĩ kinh tế Nguyễn Quang A, Lê Đăng Doanh, thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, trung tướng Đồng Sĩ Nguyên… hay gần đây có Cù Huy Hà Vũ.
Tuy nhiên, nếu là thành phần chống đảng thực sự, nguy hiểm cho đảng, thì dù có dùng cờ đỏ sao vàng, biểu tượng Hồ Chí Minh và hàng nghìn lời nói: "tôi không và không bao giờ chống đảng, đảng muôn năm"... cũng bị đảng triệt hạ. Bài học của một số cán bộ cao cấp, công thần của đảng như thượng tướng Hoàng Văn Thái, Chu Huy Mân, Lê Trọng Tấn… chỉ khác nhau phe cánh, mà bị thanh toán như kẻ thù, ngày xưa trong cuộc chiến xâm lăng miền nam, đại tướng Nguyễn Chí Thanh vẫn luôn tôn kính Hồ Chí Minh, cờ máu và luôn hết lòng phục vụ đảng, nhưng vì thân Tàu nên đã bị các đồng chí thân Nga đưa vào nam và cử ban an ninh trung ương theo sát, giết chết trong 1 mật khu ở Tây Ninh, đổ thừa do bị trúng bom. Do đó, ngụy biện về những người cộng sản trong nước phải dùng cờ đỏ, tuyên bố không chống đảng như Cù Huy Hà Vũ… để an toàn, là sai, khó thuyết phục.
Còn những người cộng sản, bỏ nước ra đi, không sợ bị đảng thanh toán, thì thái độ của họ ra sao?. Những người cộng sản bỏ thiên đàng ảo mộng, ra nước ngoài sống, họ viết báo, sách chống các đồng chí cầm quyền hơn là chống đảng, chiến thuật bêu xấu, đấu tố cá nhân là những đảng viên cầm quyền, là lối phê, tự phê, sinh hoạt của đảng; nhưng lại được một số người ngây thơ, thấy những người phản tỉnh lên án các đồng chí tham nhũng, thì lầm tưởng là họ thật sự bỏ đỏ, họ đã lầm to, vì chống cá nhân là thành phần lãnh đạo hiện nay như Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Phú Trọng… chỉ là điểm, nhưng diện thì những người phản tỉnh cố tình phớt lờ.
Đại tá quân đội nhân dân Bùi Tín, nguyên phó chủ nhiệm cơ quan truyền thông hàng đầu là tờ Nhân Dân, sau thời gian phản tỉnh, bỏ nước sang sống ở Pháp, viết nhiều bài chống các đồng chí và nói chung chung về đảng, thì Bùi Tín khéo léo tự hào quá trình theo đảng, trong đó có lãnh tụ Hồ Chí Minh. Bùi Tín khó dấu dã tâm là cộng sản ngụy phản tỉnh, khi hắn cố bào chữa cuộc thảm sát hơn 7 nghìn người trong tổng công kích tết Mậu Thân ở Huế là do cấp dưới làm, chứ đảng Cộng Sản không có chính sách. Vải thưa không thể che mắt thánh, vì tất cả các đơn vị bộ đội đều bị hệ thống đảng chỉ đạo từ cấp nhỏ đến cao, thì làm gì có bộ đội nào dám làm sai theo lệnh của đảng, họ phải thi hành lệnh đảng để tàn sát dân, là chính sách khủng bố trước sau như một.
Nhà văn nữ Dương Thu Hương, được nhiều người tin là chống đảng từ Việt Nam, nhưng lại an toàn, nếu chống đảng thực sự, thì đã bị hại bằng những dàn dựng tai nạn giao thông, du đãng đánh hay ám sát… sau khi Dương Thu Hương được sang Pháp sống, thì bà ta đã để lộ ra bản chất cộng sản, với tác phẩm Đỉnh Cao Chói Lọi, ca tụng Hồ Chí Minh.
Cán bộ văn vận Việt Thường Trần Hùng Văn, với việc xuất ngoại mù mờ, sang sống ở Anh quốc, là kẻ viết nhiều bài đấu tố các đồng chí, gây được ảnh hưởng và một số người tin, nhưng sau khi Việt Thường để lộ tông tích phản tỉnh giả là: "kêu gọi ứng cử vào quốc hội bù nhìn trong nước để tiến đến dân chủ", là lập trường giống như băng đảng Việt Tân và hỏa mù chính sách cộng sản. Việt Thường ca tụng chủ tịch Mặt Trận Hoàng Cơ Minh trong tác phẩm của hắn, ngoài ra Việt Thường Trần Hùng Văn còn khẳng định: "tôi không chống cộng, chỉ chống Việt gian".
Luật sư tốt nghiệp tại Việt Nam là Bùi Kim Thành, sau thời gian chống đảng, cũng xác nhận với Tường Thắng trong cuộc phỏng vấn: "dù sao bác Hồ cũng kính yêu". Người thanh niên mới 18 tuổi vào năm 1975 là Nguyễn Hưng Quốc, thuộc gia đình cách mạng, nên mới được học đại học và ở lại giảng dạy, sang Pháp và nay di cư sang Úc, trở thành nhà phê bình văn học tự phong, đã tuyên bố: "tôi không bao giờ chống cộng"…
Nhân vật được đảng cộng sản đưa ra nước ngoài, vì nếu đảng CS không cấp visa, thì không thể xuất ngoại, đó là trường hợp tên trộm thơ Nguyễn Chí Thiện, hắn ăn cắp tập thơ của một người tù bất khuất, vô danh và đảng CS dùng tương kế tựu kế, đưa tên Nguyễn Chí Thiện, giả danh là người tù, được băng đảng tay sai là Việt Tân hứng lấy, nhịp nhàng biến thành thần tượng, với danh hiệu "ngục sĩ", hắn được đảng Việt Tân nuôi dưỡng, đưa đi thuyết trình nhiều nơi,
xuất bản sách… nhưng Nguyễn Chí Thiện đã lộ tông tích khi hắn khuyên người Việt đừng biểu tình chống lại những tên cán bộ cộng sản cao cấp sang Mỹ làm công tác ngoai giao, trái lại đến gặp và gọi là "hiền huynh" thì chúng sẽ về nước, giác ngộ và thay đổi, trả tự do cho dân. Nếu là ngục sĩ thật, thì những bài thơ nẩy lửa, tố cáo tội ác cộng sản, Hồ Chí Minh… thì Nguyễn Chí Thiện không bao giờ gọi bọn Cộng sản là hiền huynh, nhất là được tự do, sống ở Mỹ, thì sợ ai mà không tố cáo mạnh hơn nữa.
Nay Cù Huy Hà Vũ cũng tương tự, bị đảng kết án 7 năm tù và 3 năm quản chế, đã tuyên bố: "tôi không chống đảng". Trong thời gian ở tù, nhưng tù theo tiêu chuẩn các nước Tây phương, vợ hắn là Nguyễn Thị Dương Hà sang Mỹ, hộ chiếu do đảng cấp, rõ ràng là dàn dựng, vì nếu đảng không cấp Visa, thì dù có Mỹ can thiệp, cũng vô ích. Trước đây là dân biểu Mỹ là Loretta Sanchez đã bị Việt Nam không cấp Visa, cũng đành phải chào thua và lên tiếng phản đối, nhưng vô ích.
Cù Huy Hà Vũ sang Mỹ là do chế độ Hà Nội cho phép và dàn dựng, thêm một con chốt sang sông, như Bùi Tín, Dương Thu Hương, Bùi Kim Thành… Cù Huy Hà Vũ không chống đảng, vẫn bác hồ vĩ đại, thì người Việt nước ngoài nên cẩn thận, thêm một cháu ngoan bác hồ, dùng khổ nhục kế để xuất ngoại và được những kẻ đồng chí, đón gió, quan trọng là băng đảng Việt Tân, sẽ biến Cù Huy Hà Vũ thành thần tượng để lãnh đạo hải ngoại, tức nhiên là không chống đảng CS, chỉ chống các đồng chí cầm quyền, lái cuộc đấu tranh dân chủ tại Việt Nam thành cuộc đấu đá giữa hai phe cộng sản: "vô quyền và cầm quyền", phe cộng sản nào cũng "kính yêu Hồ Chí Minh và đảng muôn năm, ưu việt", thì ngày đất nước thoát khỏi gông cùm cộng sản chắc là còn gặp nhiều ngăn trở, nếu người Việt trong và ngoài nước chưa sáng mắt, cứ thấy cộng sản nói chống các đồng chí của họ là phe quốc gia, chắc chắc là thành phần phản tỉnh giả là Tám Khỏe thời đại.
Nếu Cù Huy Hà Vũ đấu tranh thành công và trở thành tổng bí thư đảng CS, thì hắn cũng chỉ là tên cộng sản, vẫn lá cờ đỏ sao vàng, tôn thờ Hồ Chí Minh, và chính sách bốc lột nhân dân vẫn không thay đổi, những dân oan khiếu kiện mà Cù Huy Hà Vũ giúp, hay bệnh vực, sẽ được ban cấp quyền hành và trả thù bằng cách trấn lột tài sản của phe cánh cầm quyền trước đây, nên ở Việt Nam sẽ có thành phần dân oan khiếu kiện mới. Vòng lẩn quẩn vẫn như cũ và đảng cộng sản vẫn cầm quyền, chỉ khác là thay đổi phe cánh mà thôi.
Hình ảnh con chó mà luật sư Nguyễn Văn Chức nói: "cộng sản là chó đẻ" không sai chút nào. Những con chó phản tỉnh, chống các đồng chí cầm quyền để tranh ăn, chúng sủa khá nhiều, dù có bị chủ nó là đảng CS trù dập, hay giả vờ bỏ tù để làm công tác khổ nhục kế… cũng luôn vẫy đuôi với chủ nó là đảng và bác. Đó là hình ảnh chung cho người cộng sản, kinh nghiệm xương máu và bài học những tên cộng sản giả vờ chống đảng, sống ở trong nước và hải ngoại, càng giúp cho người quốc gia khẳng định lần nữa:
"đừng tin những gì cộng sản nói, hãy nhìn kỹ những gì cộng sản làm".
Dương Thanh Đông
No comments:
Post a Comment