Thursday, July 21, 2011

Chuyện dài Vịt Tiềm

    Cái tội Không Thật
Nguyễn Đạt hịnh

Sự thật là trị giá lớn nhất trong mọi liên hệ của nhân loại; tương quan giữa hai cá nhân, hay hai quốc gia, nếu không đặt trên căn bản sự thật, thì quả không có khởi điểm để bắt đầu.

Một ông chủ doanh nghiệp loan báo cho nhân viên biết doanh nghiệp thua lỗ, phải đóng cửa; tin ông nói ra dĩ nhiên là một tin không vui, nhưng vẫn chuyên chở sự thật giúp công nhân làm việc với ông biết tình trạng thất nghiệp của mình để tự mưu cầu một lối thoát cho họ.

Nhưng nếu ông nói thêm là một tháng sau, doanh nghiệp sẽ có cơ tái hoạt động nhờ một khoản tài trợ của chính phủ, mà tin này lại không thật thì ông đã lừa dối những người tin tưởng ông.

Ông phạm vào tội không thật, cái tội mà phó đề đốc Hoàng cơ Minh đã phạm.

Mười năm, 15 năm trước, hay lâu hơn nữa, tôi viết bài chỉ trích mặt trận kháng chiến phục quốc của ông Minh, chỉ trích một việc làm không thật, một xảo thuật hào nhoáng, vẽ ra để thỏa mãn thèm khát phục quốc của người Việt hải ngoại, hầu gom góp và bỏ túi tiền họ ủng hộ một nỗ lực kháng chiến mà họ mong thành hình.

Tôi không nhớ, mà cũng không muốn nhớ lại trang sử tuy ngắn ngủi, nhưng vô cùng nhục nhã và tai hại trong cuộc đấu tranh chống Cộng của người Việt hải ngoại.

Một số những bài báo đó đăng trên tờ Việt Nam Hải Ngoại của anh Đinh Thạch Bích, một số khác đăng trên tờ Văn Nghệ Tiền Phong, và sau này trên tờ Sài Gòn Nhỏ, do cô Hoàng Dược Thảo làm chủ bút.

Đa số những "tội" mà tôi lôi ra để chỉ trích ông Phó Đề Đốc Minh là tội "không thật", Mặt Trận Kháng Chiến bịa đặt ra để lừa gạt, quyên tiền của đồng bào hải ngoại.

Một thí dụ: Mặt Trận loan tin tấn công và chiếm đóng quận lỵ Thiện Ngôn nguyên một đêm, mở kho gạo của Việt Cộng phát cho đồng bào trong quận, rồi sáng hôm sau rút trở vào rừng già Tây Ninh.

Tôi đùa bỡn thách ông Minh tìm ra quận Thiện Ngôn trên bản đồ Việt Nam, vì thựt tế chỉ có đồn Địa Phương Quân Thiện Ngôn, nằm trên tỉnh lộ 22 (?) từ Tây Ninh ra biên giới Miên. Chiến công chiêm bao chiếm "quận Thiện Ngôn" mua được một tiếng cười chua chát của độc giả.

Một thí dụ khác về những chiến khu, những đơn vị kháng chiến tưởng tượng chỉ được "vẽ" trên giấy, nhưng chiến khu nào, đơn vị nào cũng mang danh số tổng cộng thành 9 nút. Có lẽ từ ngày còn mang lon, đội mão, ông Đề Đốc nhà mình cũng thích "cờ bịch" (tiếng riêng của anh Văn Quang).

Chiến khu "quốc nội" là chỗ dưỡng quân của các đơn vị sau một thời gian tung hoành hoạt động, tấn công địch; có lần, theo tin đặc biệt của Mặt Trận, một đơn vị kháng chiến bị địch đánh tan, một số chiến sĩ HCM (đừng lầm là Hồ Chí Minh) lạc đơn vị.

Trong số này một chiến sĩ có sáng kiến nằm giữa đường để đơn vị di chuyển qua, "khám phá" ra anh; sáng kiến còn "cao siêu" thêm một bậc nữa là, để khỏi mất súng, anh đem khẩu súng dấu sau lưng, nằm đè lên để địch không biết súng anh dấu đâu.

Câu chuyện nhiều tính hài hước được chủ tịch HCM trịnh trọng kể lại trên một sân khấu Quận Cam, trong dịp đồng bào hải ngoại linh đình đón ông từ chiến khi quốc nội trở về. Ông ca ngợi anh chiến sĩ Mặt Trận chấp nhận đau lưng, vì bị súng cấn vào lưng, nhưng cương quyết bảo vệ vũ khí, không đổi thế nằm.

Tôi viết bài, hỏi đùa ông là trong giả thuyết một đơn vị địch di chuyển đến gần, thì anh chiến sĩ "Khiến Chán" của ông có đổi thế nằm không, hay sẽ tác xạ giết địch trong thế bắn nằm ngửa?

Thí dụ thứ ba: nhà văn Hải Bằng điện thoại hỏi tôi, "anh coi hình 'vá cờ' chưa? Bà xã em ngồi làm mẫu cho anh Nguyễn Ngọc Hạnh chụp đó." Tôi chưng hửng vì Mặt Trận đang bán hình chị Hải Bằng với lời giải thích chị là góa phụ của một chiến sĩ bị địch bắn tử thương trong nỗ lực cuối cùng, trèo lên cột cờ để đem quốc kỳ xuống, ấp ủ dấu kín trước phút mất nước."

Cũng như những câu chuyện bịa đặt khác, tôi vừa kể ở đoạn trên, ban lãnh đạo tối cao của Mặt Trận tỏ ra thiếu tưởng tượng; trong những bài viết chỉ trích những lường gạt đó, tôi nêu lên đặc tính thiếu tưởng tượng của họ.

Tôi hỏi họ, "nếu họ phát gạo lấy từ kho "quận" Thiện Ngôn cho cư dân trong quận và bị một cư dân từ chối không muốn khiêng bao gạo về nhà, vì anh không muốn, ngày hôm sau, khi Việt Cộng trở lại 'quận', bắt anh khiêng bao gạo trả trở về kho của chúng, thì Mặt Trận sẽ trả lời như thế nào với anh nông dân này."

Trường hợp anh chiến sĩ đương cự với địch trong thế bắn nằm ... ngửa, tôi hỏi đề đốc Minh, bề nào câu chuyện cũng chỉ là giả tưởng, sao đề đốc không bảo anh chiến sĩ Kháng Chiến, dấu khẩu súng vào bìa rừng, rồi tay không, anh ra giữa đường nằm -nằm ngửa, nằm xấp, hay nằm nghiêng cũng được- chờ được đơn vị dắt trở về chiến khu.

Tôi kể lại những chuyện này để xin anh Ngô Kỷ, và cô Hoàng Dược Thảo nhẹ tay với nhà văn Trần Khải Thanh Thủy, vì phiên tòa dư luận không thể không xét đến "nghi vấn" bà Thanh Thủy bị Việt Tân lừa. Là tổ chức thối thân của Mặt Trận, Việt Tân bây giờ phải có nhiều thủ đoạn lừa gạt tinh vi hơn Mặt Trận ngày xưa nhiều lắm.

Nếu ngày xưa, vài trăm ngàn đồng bào hải ngoại đã bị những câu chuyện nỡm "thế bắn nằm ngửa" và "kho gạo quận Thiện Ngôn" lừa bạc triệu để tài trợ một hệ thống hàng phở, thì trường hợp bà Thanh Thủy bị lừa càng khả tín hơn: ở trong nước, tin tức bị bưng bít, bà không thể nào biết nghi vấn Việt Tân là cánh tay nối dài của Vẹm.

Dù bà Thanh Thủy có lầm lẫn vì "theo" Việt Tân, thì sự lầm lẫn của bà cũng vẫn nhẹ hơn sự lầm lẫn của hàng triệu người Việt hải ngoại, cho đến giờ này vẫn chấp nhận sự hiện diện của Việt Tân, tổ chức thối thân Mặt Trận Hoàng Cơ Minh.

Chán ghét Việt Tân đến mức không thèm ngó ngàng gì đến nó, để mặc nó nói dối, lừa gạt vô tội vạ, chính chúng ta đã đồng lõa với tội "không thật".

Việt Tân là một sản phẩm quốc ngoại, như một số sản phẩm nằm vùng khác, Việt Cộng đã gài được vào sinh hoạt của chúng ta. Dung dưỡng nó, chúng ta có lỗi nhiều hơn bà Thanh Thủy, một nạn nhân của nó.

Nguyễn Đạt Thịnh
---------
    VIỆT TÂN THÌ Ở ÐÂU CŨNG THẾ!

    - Lê Văn Ấn

    Mỗi khi đề cập đến Việt Tân là người ta nghĩ đến mấy chữ “mập mờ đánh lận con đen”. Cái mập mờ quan trọng bậc nhất của đảng Việt Tân là sự liên hệ giữa đảng Cộng Sản và đảng Việt Tân, nó như một mớ bòng bong không biết đâu mà gỡ. Ngay cả những điều Việt Tân đã viết ra giấy đã tuyên bố chính thức nhưng đến khi mặt giáp mặt và được hỏi tại diện tiền, Việt Tân cũng cắt nghĩa rất “lăn ba vi bộ”. Tuy vậy, những điều cốt lõi của Việt Tân được viết ra giấy và những việc Việt Tân làm tạo thành bộ mặt thật của Việt Tân không thể chối cãi. “Việt Tân ở đâu cũng thế”, ở thời điểm nào cũng vậy, ở Vương Quốc Bỉ trong vụ Hội Chuyên Gia Việt Nam mạo danh Cộng Ðồng Người Việt tị nạn Cộng Sản để “nhảy vào họng” Cộng Ðồng Việt Nam tại đây, dành quyền lập Bia Tri Ân và Cảm Tạ Vương Quốc Bỉ đã đón tiếp người Việt Nam tị nạn Cộng Sản 35 năm qua, đến vụ Việt Tân đang dồn mọi nỗ lực gây xáo trộn trong Cộng Ðồng Việt Nam tại San Jose để len lỏi vào nắm chính quyền. Cũng như vụ Những cái lồng đèn với biểu tượng Việt Cộng và lời của tên Hồ Chí Minh “Vì các cháu thiếu nhi, toàn dân ta kháng chiến.”. Một trăm vụ lợi dụng kiểu tu hú đều bị người Việt tị nạn Cộng Sản phanh phui cả trăm vụ, nhưng hai yếu tố quan trọng đã giúp cho Việt Tân thành công: đó là sự lỳ lợm của Việt Tân và “tính hời hợt và hay quên” của người Quốc Gia chống Cộng, khiến cho Việt Tân vẫn bày trò và vẫn thành công.

    Sự liên hệ anh em giữa Việt Tân và Việt Cộng rõ ràng trên giấy trắng mực đen, thế mà nhiều người nghe đó rồi bỏ đó, để mỗi khi có vụ lường gạt của Việt Tân mới đưa ra “bàn thảo” lại thì đã quá muộn.

    Liên hệ Việt Tân và Việt Cộng ra sao?

    Tài liệu có tựa đề “Giải pháp xây dựng Dân chủ cho Việt Nam” của đảng Việt Tân có đoạn liên hệ đến đảng Cộng Sản, tài liệu này ghi nguyên văn như sau: "Vai trò của các thành phần dân tộc trong tiến trình chuyển hóa dân chủ:

    - Lãnh đạo đảng Cộng Sản Việt Nam,
    - Những đảng viên tiến bộ trong đảng Cộng Sản Việt Nam,
    - Những lực lượng dân tộc, dân chủ,
    - Ðồng bào trong nước,
    - Ðồng bào ngoài nước”

    Trong 5 thành phần này, lãnh đạo đảng Cộng Sản và những đảng viên tiến bộ trong đảng Cộng Sản chiếm 2/5. Riêng “đồng bào ngoài nước” thì một tài liệu khác xác nhận “khi cần thì hy sinh 3 triệu đồng bào ngoài nước để chỉ chọn đồng bào trong nước!”. Chưa hết, cái gọi là “Tiến trình Dân chủ” của Việt Tân được chỉ thị rằng phải “kêu gọi đảng Cộng Sản Việt Nam chấp nhận tiến trình dân chủ”. Nói cách khác là xin phép Cộng Sản để Việt Tân đội lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam và “những đảng viên Cộng Sản tiến bộ” lên đầu để phục vụ, còn 3 triệu người Việt ở hải ngoại khi cần là hy sinh không tiếc nuối, không gớm tay.

    Lãnh đạo đảng Cộng Sản Việt Nam từ trước tới nay chỉ phục vụ cho ngoại bang, những ngày gần đây, lãnh đạo đảng Cộng Sản Việt Nam dâng đất, dâng biển cho Trung Cộng, tự đặt mình làm tôi tớ Trung Cộng, toàn dân đang trông mong một sự lật đổ thì đảng Việt Tân vẫn khư khư giữ bọn lãnh đạo này trên đầu để phục vụ, không có văn bản nào “mời” bọn lãnh đạo xuống. Ðáng tiếc cho dân tộc Việt Nam đã có đảng Cộng Sản, lại còn bồi thêm Ðảng Việt Tân. Ðiều nguy hiểm nhất là Việt Tân coi người Việt hải ngoại khi cần thì hy sinh, thế mà người Việt hải ngoại vẫn cắm đầu, cắm cổ nghe theo Việt Tân hay không chống đối Việt Tân một cách tích cực khi chúng dở trò lợi dụng.

    Gần đây, vì nhu cầu công tác, đảng Việt Tân đã “tách làm 2” bên “chính thống” và bên “chệch hướng”. Nhưng qua những sự kiện xảy ra tại Vương Quốc Bỉ trong những ngày đầu của tháng 9 năm 2010 do Hội Chuyên Gia, một hội ngoại vi của Việt Tân, cũng như bài báo của bác sĩ Trần Xuân Ninh một lãnh tụ Việt Tân “chính cống”, người ta ngao ngán mà thấy rằng chệch hướng hay chính thống chỉ là bề ngoài, bề trong cũng như nhau và vẫn khắng khít với nhau. Bằng chứng là trong một tài liệu khác Việt Tân xác nhận chấp nhận chế độ Việt Cộng sẽ tồn tại cho đến năm 2025. Khắng khít như vậy thử hỏi chuyện Việt Cộng công khai lên án Việt Tân là bọn khủng bố, Việt Tân thì vội vàng công nhận bất kỳ ai ở trong nước bị VC bắt đều là “đảng viên Việt Tân”, để Việt Cộng tha hồ muốn kết án họ cách nào cũng được.

    Sự kiện Hội Chuyên Gia của Việt Tân “phỗng tay trên” toàn thể người Việt tị nạn Cộng Sản trong vụ lập bia Tri Ân và Cảm Tạ Vương Quốc Bỉ. Ðây là một sự kiện mới toanh, đang xảy ra tại Bỉ, xin thuật lại đầu đuôi để đồng hương tị nạn Cộng Sản “nắm” vững và “thấm thía” cái truyền thống Mặt Trận lúc trước và Việt Tân sau này:

    Cách đây 5 năm, Cộng Ðồng Tị Nạn Cộng Sản Việt Nam tại Vương Quốc Bỉ gồm nhiều hội đoàn (khoảng 9, 10 Hội đoàn, trong đó có Hội Chuyên Gia của Việt Tân) đã đưa ra dự án lập Bia “Cảm Tạ và Tri Ân Vương Quốc Bỉ” đã giúp đỡ người Việt định cư ở Vương quốc này. Công việc đang tiến hành thì đùng một cái, các đoàn thể nhận được một thư thông báo của Hội Chuyên Gia, thông báo rằng Hội Chuyên Gia đã xin giấy phép và địa điểm là trong thành phố Bruxelles, bia đã điêu khắc và kiểu mẫu đã được vẽ, các hội đoàn chỉ việc chia nhau đóng góp 7 ngàn euros. Các hội đoàn đã họp lại và phản đối, vì Hội Chuyên Gia đã phỗng tay trên mọi người. Cái quan trọng và nguy hiểm cho toàn thể đồng hương tị nạn Cộng Sản tại Vương Quốc Bỉ là không biết trên tấm bia đó vẽ những gì, viết những gì, có lợi cho Việt Cộng hay không. Hội Chuyên Gia Việt Tân chỉ yêu cầu các đoàn thể đóng tiền. Trong cuộc họp của tất cả các hội đoàn tại Vương Quốc Bỉ ngày 11.9.2010, để bàn thảo vấn đề này thì Hội Chuyên Gia không đến! Hội đoàn nào cũng phản đối cách làm việc độc đoán của Hội Chuyên Gia, nhưng qua biên bản cuộc họp, mọi người không đưa ra được một quyết định tích cực nào. Ðó là khuyết điểm tiêu cực và mau quên của người Việt tị nạn Cộng Sản chẳng những ở Vương Quốc Bỉ mà các nơi khác cũng vậy. Đó là yếu tố quan trọng giúp Việt Tân phục vụ Việt Cộng một cách hữu hiệu!

    Ðiều hèn hạ của Việt Tân mà bất cứ người nào cũng không thể chấp nhận được, đó là Việt Tân đã lợi dụng cuộc vui của trẻ em ngày Tết Trung Thu để tuyên truyền cho Việt Cộng. Chuyện xảy ra đã lâu, từ ngày 24.9.1999 tại Houston, Texas. một màn “đánh lận con đen” của Việt Tân bằng cách lén phát lồng đèn Trung Thu mà nhiều người cho rằng do Việt Cộng sản xuất: tất cả “thiếu nhi” đều đội nón cối, đi chân đất, mặt trăng màu đỏ cam, và lồng đèn nào cũng có câu nói mà cán bộ VC thường cho là của “Bác Hồ” của chúng nói: "Vì các cháu thiếu nhi, toàn dân ta kháng chiến”. Sau một hồi chối quanh, chối quẩn, Việt Tân phải ra thông báo thú nhận đó là lồng đèn do chúng phát ra. Vụ việc này thực là đê hèn, nhưng đối với Việt Tân cũng như Việt Cộng, chúng luôn chủ trương “cứu cánh biện minh cho phương tiện”. Chúng ta đọc “lời bình” của một trong hầu hết báo chí tại Houston lên án Việt Tân hay Việt Cộng như sau: "Có rất nhiều vấn đề phức tạp quanh vụ chiếc lồng đèn, nhưng có điều đáng nói là bọn Cộng Sản quá lộng hành khi thực hiện công tác này…”. Việt Tân đã ra thông cáo chính thức công nhận chính bọn chúng đã phân phát loại lồng đèn “kiểu Việt Cộng” đó. Như vậy có phải Việt Tân và Việt Cộng là một không?

    Tại San Jose này, Việt Tân cũng đang lợi dụng LÐCT và một vài “cựu” thành viên Mặt Trận hay Việt Tân như Huỳnh Lương Thiện để đánh phá cộng đồng người Việt tị nạn Cộng Sản tại đây. “Cứu cánh biện minh cho phương tiện”. Cứu cánh của Huỳnh Lương Thiện là gây xáo trộn tối đa cho cộng đồng người Việt tại San Jose để lên án Ban Ðại Diện Cộng Ðồng mà chính xác là ông Nguyễn Ngọc Tiên với mục đích thay ông Tiên bằng người của chúng như những nơi khác đã làm và đã thành công, còn phương tiện là gây cảnh máu đổ đầu rơi, tù tội cho những thành phần Quốc Gia chống Cộng. Từ 2 tuần nay, khi báo Tiếng Dân vạch rõ âm mưu đen tối xấu xa của Huỳnh Lương Thiện, có nhiều đồng hương đã “giựt mình” vì họ đang “ôm cọp mà ngủ”. Chúng tôi cũng vạch rõ “ủng hộ ứng cử viên Minh Dương chỉ là chiêu bài”, vì chúng cốt ý binh vực Hồ Phương theo chủ trương của Việt Cộng từ trước khi chuyện ứng cử, bầu cử chưa xảy ra. Nói cách khác là âm mưu phá hoại cộng đồng mới chính là chủ trương của chúng.

    Ðiều đáng chú ý và cũng là yếu tố để nhận diện Việt Tân mỗi khi có những sự kiện bất thường xảy ra trong cộng đồng là luôn luôn binh vực Việt Cộng hay làm lợi cho Việt Cộng bằng cách tuyên truyền – nhưng luôn luôn núp dưới danh nghĩa người quốc gia. Suốt mấy tháng trời, Việt Tân San Jose đã tích cực binh vực và ủng hộ Madison Nguyễn trong vụ recall, vì trước đó, Madison Nguyễn đã công khai tuyên bố y thị chống tên Little Saigon chỉ vì nó có nghĩa chống Cộng.

    Việt Tân ở đâu cũng giống nhau, thời nào cũng một chủ trương ủng hộ Việt Cộng.
    Lê Văn Ấn
    23 .09.2010


No comments:

Post a Comment