Wednesday, November 18, 2009

ĐINH LÂM THANH LÊN TIẾNG VỀ HAI BÀI VIẾT ‘ĐLT LÀ AI’ VÀ ‘NQ36 TẠI PARIS’


Đinh Lâm Thanh

Hai bài viết ‘Đinh Lâm Thanh Là Ai’ và ‘NQ 36 Tại Paris’ phổ biến bởi hộp thư điện tử Chinhnghia Texas@yahoo.com đã được tôi đưa lên trình làng trên trang web HVHNVTD cách đây vài ngày. Những bài nầy do một đạo diễn viết chung với một người khác và ký dưới ba tên là Long Hổ Hội, Nguyễn Trân Quan Huế và Trân Lê Nguyên (Phóng viên Thiên Lý Nhãn). Tôi nói đây là hai bức thư ngụy tạo và được phóng đi một cách vụng về vì cả hai bài đều đề ngày tháng trên văn bản theo lối viết của người Mỹ - Saturday 11.7.2009 và Monday 14.7.2009 - nhưng lại gởi đi cùng một lượt vào hôm 25.9.2009 qua một máy vi tính mà chuyên viên trong ngành điện toán đã tìm ra nguồn gốc xuất phát cũng như việc cắt xén ráp nối nầy. Người đạo diễn vụng về đến nổi vấp phải một chi tiết nhỏ là ngày tháng ghi trên các mail gởi đi. Chính điều nầy đã tự tố cáo là một ngụy tạo nơi gởi. Như tất cả đều biết, nếu muốn gởi một mail gởi đi từ Mỹ thì chỉ cần đánh tên người gởi người nhận là xong giờ, ngày, tháng sẽ tự động xuất hiện trên mail, vì các computeur của Mỹ đã cài sẵn trong máy ‘tháng trước ngày’ chứ không viết theo lối của Pháp và Việt Nam là ‘ngày trước tháng’.

Những người ở Paris đã biết Đinh Lâm Thanh và băng đảng đánh phá những người tranh đấu là thành phần nào rồi. Tôi không cần nói chuyện với họ ! Một nhân sĩ trọng tuổi và uy tín ở Paris đã khuyên tôi thế nầy: Đi đường bị chó sủa chẳng lẽ phải sủa lại hay sao ? Nhưng theo ý kiến của những người bạn tranh đấu, độc giả, anh em gia đình quân đội, các văn nghệ sĩ thì tôi phải lên tiếng, chẳng những riêng cho cá nhân tôi để gởi đến những người ở xa Paris, nhất là anh chị em hội viên Hội Văn Hóa Người Việt Tự Do, những người yểm trợ tinh thần cũng như có cảm tình với trang Web HVHNVTD mà còn cho những người tranh đấu tích cực tại đây đã bị bôi bác, bị chụp mũ từ lâu. Đó là mục đích của bài nầy.

Trước hết, xin đi ngược thời gian để truy nguyên đầu đuôi chuyện bôi nhọ chụp mũ nầy. Thật tình tôi chỉ biết nhưng không quen, không thù oán hay cạnh tranh bất cứ một điều gì với ông DVL, nhưng không hiểu tại sao đã bị ông DVL rỉ rai bôi nhọ, chụp mũ tôi là cộng sản từ nhiều năm qua. Cũng vì tinh thần đoàn kết và uy tín của cộng đồng người Việt tại Paris mà tôi chỉ cười, không lên tiếng hoặc đối chất từ nhiều năm qua. Có lẽ thấy tôi yên lặng, ông DVL càng làm tới bằng nhiều hình thức; từ rỉ tai bôi nhọ đến chụp mũ qua hai giai đoạn 1 và 3 sau đây:

1. Những người thường tham gia tranh đấu chống cộng sản tại Paris cho tôi biết ông DVL đã nói với họ nghe rằng: Tôi có dính máu trong việc cộng sản thủ tiêu hàng ngàn người ở Huế trong dịp Tết Mậu Thân 1968. Tôi chỉ cười và trả lời cho những người nghe: Trong biến cố Mậu Thân năm 1968, tôi là một chuẩn uý trung đội trưởng tác chiến và đang hành quân ở vùng Cao Nguyên ! Thấy không ăn khách với lối bôi nhọ nầy, ông DVL tiến qua bước thứ hai rỉ tai với rất nhiều người: Tôi là bạn của Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Đắc Xuân (những tên đao phủ đã giết hàng người tại Huế trong dịp Tết Mậu Thân 1968). Người nghe hỏi lại ông DVL tại sao quả quyết như vậy ? Thì ông DVL trả lời một cách tỉnh bơ rằng: ‘Hắn (ĐLT) là người Huế ! Sau nầy, có lẽ ông ta biết rằng tôi là thành phần ‘sừng-đuôi’ với bọn cộng sản nằm vùng như các tên Huỳnh Tấn Mẫm (Saigòn), Hoàng Phủ Ngọc Tường và Nguyễn Đắc Xuân (Huế) trong thời gian xảy ra những cuộc tranh đấu kịch liệt giữa sinh viên Quốc gia và sinh viên theo cộng sản. DVL tạm thời không còn nhắc đến chuyện nầy nữa. Nhưng cuối cùng, ông DVL đưa ra lá bài chót phao tin rằng: Trong thời gian Phật giáo chống chính quyền ông Diệm, Ông Thiệu thì tôi (ĐLT) là đệ tử của sư việt cộng Thích Trí Quang và đã ở trong chùa Từ Đàm ! Đây mới thật là hoang đường, vì dòng họ tôi theo Thiên Chúa Giáo lâu đời và bên ngoại thì có liên hệ với gia đình của Đại Tá LQT, Tư Lệnh Lực Lượng Đặc Biệt (dưới thời cựu Tổng Thống Ngô Đình Diệm). Hơn nữa, thời đó tôi hiện đang ở trong hàng ngũ chống bọn Hoàng Phủ Ngọc Tường và Nguyễn Đắc Xuân thì chỉ cần tôi xuất hiện gần chùa Từ Đàm là đã tan xương nát thịt chứ đừng nói đến việc vô chùa làm đệ tử của Thích Trí Quang để chống Chính phủ !

2. Sau giai đoạn 1 trên là màn mua chuộc qua điện thoại những người vô danh đề nghị trả tiền nếu tôi trở cờ viết những bài có lợi cho cộng sản. Vì thất bại trong vấn đề mua chuộc, họ dùng chiêu khác là hăm dọa an ninh tánh mạng cá nhân và gia đình tôi. Phải nói cho rõ ràng rằng tôi không xác định người gọi điện thoại là ai và tôi không ám chỉ bất cứ một người nào ngoài những tên cộng sản. Nhưng chung qui đều do một sự hướng dẫn và phối hợp nhịp nhàng của một nhóm qua các lần gọi. Họ dùng điện thoại công cộng ở những nơi khác nhau và mỗi lần gọi thì đổi giọng bằng nhiều cách và nói vài câu hăm dọa, xong là cúp máy ngay.

3. Bước sang giai đoạn 3 thì như quý vị đã đọc qua hai mail, mặc dù được viết dưới nhiều tên khác nhau nhưng nội dung không thể che giấu qua lối hành văn, cách dùng chữ và kiểu nói chuyện mà ông DVL thường lặp đi lặp lại với nhiều người cũng như với chính cá nhân tôi. Sau khi đọc hai bài viết của nhóm DVL do tôi phổ biến trên trang web HVHNVTD ngày 11.11.2009, nhiều người ở Paris đã bất bình và sẵn sàng xác nhận cũng như cung cấp cho tôi những dữ kiện cần thiết nếu tôi yêu cầu.

Tôi không xử dụng một tên hoặc một bí danh nào khác, không lấy địa chỉ ma mà dùng ngay tên cha sinh mẹ đẻ để công khai chống chế độ cộng sản ngay từ hang ổ của chúng cũng như thành phần nằm vùng, các tổ chức ngoại vi và đám hòa giải hòa hợp tại Paris. Tôi không có gì sai trái mà phải giấu diếm hoặc thanh minh. Bài lên tiếng nầy không cần trả lời ông DVL mà mục đích là làm sáng tỏ những điểm do ông ta dụng đứng, bịa đặt và bóp méo sự thật trong hai mail đã nêu trên cho bạn bè và độc giả của tôi ở xa Paris. Những gì tôi viết ra đây là tôi lặp lại việc tôi đã làm và lời tôi đã nói trước một số đông khán thính giả tại chỗ cũng như trên các hệ thống truyền thanh truyền hình. Những người nầy đã nghe và chứng kiến trong các lần chào cờ hàng tháng, dịp bầu văn phòng liên lạc vừa qua cũng như trong các cuộc biểu tình và thắp nến cầu nguyện. Vì công đạo tôi tin chắc chắn những người tôn trọng sự thật sẽ lên tiếng một khi cần thiết. Những hàng chữ nầy sẽ được giữ mãi mãi trên internet và những ai bôi nhọ chụp mũ tôi muốn tìm xem và tham khảo đều có thể lấy về làm tài liệu bất cứ lúc nào. Tóm lại, tôi dùng con đường chính trực và hợp pháp đưa ra công luận những điều vu cáo và chụp mũ để buộc những kẻ ném đá giấu tay ra phải xuất đầu lộ diện dưới hình thức nầy hay hình thức khác. Nhân tiện đây, tôi lưu ý những ai đó đang hành nghề chụp mũ hãy nhớ rằng: Đã là con người hay động vật nào đó, dù có hiền đến đâu, nhưng một khi bị dồn vào chân tường thì họ sẽ phản ứng trở lại một cách mạnh mẽ. Dĩ nhiên những hậu quả khó lường sẽ xảy ra cho những người gieo họa !

Sau đây xin nêu lên những chi tiết mà ông DVL và người giấu mặt sau lưng ông đã dùng những tên ma để chụp mũ cá nhân tôi. Chữ màu đỏ được trích từ hai mail của Long Hổ Hội, Nguyễn Trân Quan Huế và Trân Lê Nguyên tự Thiên Lý Mã cùng gởi qua một địa chỉ là ‘chinhnghia Texas@yahoo.com’. Chữ màu xanh là phần lên tiếng của tôi.

1. Việc bầu cử Văn Phòng Liên Lạc:

(Trích) Ông chủ tọa mời cử tọa bắt đầu bầu cử … Vừa dứt lời, tức khắc anh PQU, con của một cựu QT/VNCH, dường như đang sẳn sàng trong tư thế của một diễn viên ra sân khấu hay muốn chứng tỏ khả năng làm tròn sứ mạng cấp trên giao phó, đã nhanh miệng giới thiệu một hơi ô. Đinh lâm Thanh ra ứng cử TTK/VPLL; gây ngạc nhiên vài người trong đó có tôi ! Sau một giây im lặng trong hội trường, ông Dương Văn Lợi đưa tay phát biểu thì dường như đoán trước những lời bất lợi nên ông ĐLT vừa đưa tay đứng lên vừa từ chối đề nghị. (Hết trích).

* Dưới một chế độ tự do thì việc tham gia bầu cử cộng đồng địa phương là quyền của những người trong cộng đồng đó. Những người trong cộng đồng đến tham dự thì ai cũng có quyền ứng cử hoặc có quyền đề cử một người nào họ thích ! Một điều cần phải nói rõ, tôi được anh PQU đề cử là người thứ hai chứ không phải là người thứ nhất ! Người thứ nhất chính là ông Phạm Văn Đức đề cử ông Nguyễn Tường Long và ông Nguyễn Tường Long chấp nhận liền. Tại sao không viết đoạn nầy ra ? Như vậy bài viết tráo trở đổi ngược thứ tự không ngoài mục đích bêu xấu anh PQU và hạ uy tín tôi. Biên bản của thư ký cuộc bầu cử do cô Ngô Thi Ngoan ghi chép còn rành rành ra đó mà bản chính thì nằm ngay trong hồ sơ của ông Nguyễn Tường Long, tân TTK/VPLL ! Trong biên bản có ghi rõ ràng, gồm 8 người được đề cử theo thứ tự trước sau là : Nguyễn Tường Long nhận - Đinh Lâm Thanh từ chối - Ls Trần Thanh Hiệp từ chối - Phạm Văn Đức từ chối – Dung Nghi từ chối – Ngô Thị Ngoan từ chối - Đặng Vũ Lợi từ chối và Nguyễn Mạnh Hà nhận. Cũng theo biên bản số người có mặt là 60 nhưng có hai vị bỏ ra về, chỉ còn 58 người tham gia bỏ phiếu kín. Đọc hai mail của ông DVL, những người tham dự buổi bầu cử đều thấy những chuyện nhỏ thì bị thay đổi, cắt xén và bóp méo rồi đưa ra. Nhưng một chuyện thật quan trọng mà Long Hổ Hội không dám viết cho đầy đủ để cho tất cả mọi người biết về tác phong đạo đức của ông DVL. Chuyện lớn như thế nầy: Khi anh PQU vừa đề cử tôi thì ông DVL đã hùng hổ nhào tới, xăn tay áo và chỉ vào mặt tôi với câu ‘Nó là Vixi’. Anh PQU hỏi lại ‘Có gì làm bằng cớ không ? có thì cứ nói ra’. Tức thời ông DVL quay về hướng anh PQU, một tín hữu Cao Đài, với một câu nói bất hũ nguyên văn như sau: ‘Đ…M…tại sao mầy đề cử hắn (ĐLT) mà không binh tao ? Tôi chỉ cười - cười với ý nghĩa của nó-, đứng dậy cám ơn anh PQU cũng như tất cả và nói rằng: Tôi đến đây để tham gia bỏ phiếu bầu cử VPLL chứ không phải mục đích ra ứng cử hay để được đề cử. Nhân tiện đây tôi xác nhận rằng, tôi tham gia các hoạt động tranh đấu với cộng đồng hoàn toàn không phải là việc kiếm chức vụ hay chiếc ghế nào đó ! Trong phòng lúc đó gồm có 120 lỗ tai và 120 con mắt đã nghe và thấy rất rõ những gì ông DVL cũng như tôi đã nói ra ra, nhưng trong bài viết Long Hổ Hội đã cắt bỏ đoạn quan trọng nầy để bao che cho ông DVL ! Trở lại vấn đề bầu cử rốt cuộc có hai người ra tranh cử với nhau : Đó là ông Nguyễn Tường Long và anh Nguyễn Mạnh Hà. Ông Nguyễn Tường Long thì không lạ gì với cộng đồng người Việt tại Paris vì đã hai lần nắm chức vụ TTK/VPLL nhưng cũng hai lần từ chức sau đó ! Anh Nguyễn Mạnh Hà còn trẻ, nhiệt tình nhưng bị cử tri ‘nghi ngờ’ anh Nguyễn Mạnh Hà là thành viên của Việt Tân. Thế là phiếu nghiêng về ông Nguyễn Tường Long mặc dù tất cả đã biểt rõ khả năng của ông nầy. Kết quả cuộc bầu cử bằng phiếu kín như sau : Ông Nguyễn Tường Long được 33 phiếu, Anh Nguyễn Mạnh Hà được 16 phiếu và 9 phiếu trắng tổng cộng 58 phiếu. Số người tham dự đã ghi danh và ký tên gồm 60 người nhưng Luật sư Trần Thanh Hiệp và một người nữa đã rời phòng họp sau khi ông DVL văng tục với anh PQU và ông Phạm Văn Đức chất vấn anh Nguyễn Mạnh Hà. Liền khi ban chủ tọa tuyên bố người đắc cử, ông Nguyễn Tường Long tuyên bố ông DVL là phó TKK/VPLL (Chúc vụ Phó TTK/VPLL nầy từ trước đến nay đều do bầu cử bằng phiếu kín chứ không phải đưa nhau ra ngang xương như trường hợp nầy).

2. Tranh dành chức vụ TTK/VPLL

(Trích): Ai có chút tinh ý sẽ thấy ngay âm mưu đen tối của ĐLT muốn nắm lấy VPLL (được đề cử ra tranh chức TTK/VPLL) và từ đó tự phong đại diện cộng đồng người Việt tại Pháp, nhưng bất thành (được nói rõ trong bài Những chuyện bên lề của cuộc bầu TTK/VPLL) (Hết trích)

* Chức vụ TTK/VPLL đơn giản chỉ là việc điều hành một hộp thơ mà thôi chẳng có gì quan trọng ! VPLL không phải là một hội đoàn thành lập theo luật pháp cũng không có quyền hành gì đối với bất cứ với tổ chức nào khác. Nhiệm vụ của VPLL không ngoài việc thông tin, kêu gọi các hội đoàn đi họp, đi biểu tình, tổ chức chào cờ hàng tháng. Nhân cơ hội nầy tôi xin phép nêu tên vài vị dưới đây, vì những vị nầy là người trong cuộc, đã biết rõ quan niệm của tôi đối với việc ‘kiếm-danh-kiếm-ghế’ trong cộng đồng người Việt Quốc Gia tại Paris:

- Trong dịp mừng năm mới vừa qua tại Salle de Fête của thành phố Ivry phía Nam Paris, ông Tôn Thất Vinh (Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Tự Do Tại Pháp) đã trực tiếp đề nghị với tôi nguyên văn như sau: … Tôi rất quý anh và ước mong được thấy anh gia nhập CĐNVQGTDOTP và có một chức vụ quan trọng nào đó trong CĐ. Và tôi đã trả lời ông Tôn Thất Vinh: Xin cám ơn, tôi không bao giờ có ý định tham gia vào các chức vụ của các tổ chức cộng đồng người Việt tại Pháp mà đến với tất cả hội đoàn đảng phái nào có tinh thần chống cộng".

- Trong buổi họp tất niên năm vừa qua của gia đình Đại Việt tại Thánh Thất Cao Đài, gia đình Đại Việt đã mời một số thân hữu đến tham dự, trong đó tôi và một số đông anh chị em trong cộng đồng. Dịp nầy, ông Nguyễn Phúc Tửng cho biết sẽ từ chức TTK/VPLL vì lý do gia đình, nhất là tình trạng sức khỏe của bà Nguyễn Phúc Tửng không cho phép ông tiếp tục các công tác. Trong số khách mời, ông bà nhạc sĩ Anh Huy đã lên tiếng trước và tất cả những người có mặt hôm đó đều yêu cầu tôi tiếp tay ông Nguyễn Phúc Tửng trong vai trò TTK/VPLL. Tôi đã dứt khoát từ chối trước mặt mọi người ngay từ lúc đó. Tôi mong rằng những vị tôi nêu tên trên sẵn sàng lên tiếng xác nhận chuyện nầy. Vậy ông DVL nghĩ thế nào khi dùng tất cả thủ đoạn để bôi xấu tôi về việc tranh dành chức vụ TTK/VPLL ?

3. Bên lề chuyến đi Genève ngày 8.5.2009

a. (Trích): Đinh lâm Thanh tháp tùng Thái Sơn (lãnh sự việt cộng ở Paris) qua Genève trên xe Mercédès của ông nầy ; có NVĐ làm chứng vì cùng đi chung xe. Người tự xưng là sĩ quan Quân Đội VNCH và chống cộng mà thân cận ngồi chung xe với Việt cộng cao cấp thì để độc giả đáng giá và nếu không gọi Việt gian thì gọi gì ? (Hết trích).

* Tôi gặp ông Thái Sơn vài lần trong các dịp biểu tình chống cộng sản của các cộng đồng người Việt, Miến Điện và Tây Tạng cũng như những đêm thắp nến cầu nguyện cho nạn nhân cộng sản tại Paris. Tôi cũng biết một cách đại khái rằng ông Thái Sơn cũng là thành phần tỵ nạn cộng sản, ngụ một trong những cao ốc nằm tại khu vực Á Châu thuộc quận 13 và hưởng tuổi già bằng tiền hưu bỗng của chính phủ Pháp. Nếu cho rằng ông Thái Sơn là một ‘lãnh sự việt cộng ở Paris’ mà sống bằng tiền hưu của Pháp thì điều nầy để ông Thái Sơn lên tiếng ! Đến đây xin đi vào câu chuyện Đại Kỳ: Qua điện thoại, ông Thái Sơn cho biết, ông có liên hệ xa gần với một thành viên trong ban quản trị của Bảo tàng viện Fresno Cali USA. Người nầy thuộc nhóm Thanh Niên Cờ Vàng, có tinh thần Quốc Gia, chống cộng rất cao và tích cực trong các chương trình vinh danh Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ. Anh muốn đưa Đại Kỳ lịch sử qua Thụy Sĩ để biểu tình chung cùng đồng bào Châu-Âu tại Genève nhân ngày Cộng sản Việt Nam phải trình bày vấn đề nhân quyền trước LHQ. Ông Thái Sơn cho tôi biết, ông đã liên lạc với vài ba người cũng như hội đoàn để yêu cầu họ làm giấy tờ chính thức mời đại kỳ qua. Nhưng tất cả không trả lời. Có thể vì vấn đề thủ tục hành chánh hoặc vì một chi phí nào đó. Cuối cùng ông Thái Sơn đề nghị với tôi trên danh nghĩa của Hội Văn Hóa Người Việt Tự Do để làm giấy mời phái đoàn quản trị bảo tàng viện Freno đem Đại Kỳ Việt Nam Cộng Hòa qua Thụy sĩ. Trong chuyến đi Genève, trên xe ngoài tôi và ông Thái Sơn ra, còn có ông Nguyễn Văn Đông phóng viên truyền hình và ông Michel Banassat, nhà văn, nhà nghiên cứu tôn giáo và văn hóa Trung Hoa tháp tùng. Ông Nguyễn Văn Đông là người đi sát tôi từ ăn đến ngủ trong thời gian tiếp xúc với ông Thái Sơn cũng như đi cùng tôi trên chuyến xe car trở về lại Paris. Ông NVĐ là nhân chứng của tất cả những cuộc đàm thoại của tôi tại Genève cũng như trong hai lần di chuyển trên xe.

b. (Trích): Đinh Lâm Thanh trở về lại Paris trên xe chở hơn 40 người do Trần Minh Răn tổ chức với nhiệm vụ ôm micro ‘ba hoa chích choẻ’ là đã thế chân cái nhà để có 500.000 US$ bão đảm mượn Đại Kỳ mang về Genève, lại còn phải làm giấy visa giả mới mang cờ ra khỏi nước Mỹ thoát khỏi kiểm soát ! Làm như quốc kỳ là đồ quốc cấm không bằng ! Người tỵ nạn chính trị và nạn nhơn cộng sản thường nhẹ dạ dể tin, có ngửi được chuyện dựng đứng nầy không ? (Hết trích).

* Đây là chuyện bóp méo hoàn toàn sự thật để dựng đứng những chi tiết do ông DVL tưởng tượng và đạo diễn. Người giữ micro trên xe trong suốt chuyến đi là dược sĩ Nguyễn Quốc Nam chứ không phải tôi. Tôi chỉ cầm micro lên khi một số người yêu cầu cho biết những việc đã sảy ra. Vấn đề cầm thế nhà thì tất cả bạn bè quen thân hoặc quen sơ đều biết tôi rằng ở nhà thuê. Ngay trên xe cũng có hơn một chục người biết tôi ở nhà mướn thì làm sao tôi dám nói chuyện động trời trước mặt những người đã biết nơi ăn chốn ở của tôi. Thế mà ông DVL dám dựng lên chuyện tôi cầm thế nhà để có 500.000 $US ! Theo yêu cầu vài người trên xe, tôi trình bày những khó khăn của anh Thanh Niên Cờ Vàng, là quản trị viên của bảo tàng viện Fresno, đã vất vả quá nhiều mới mang được cờ sang Thụy sĩ, ví dụ như vấn đề bảo hiểm. Một vị nào đó hỏi tôi tại sao phải đóng bảo hiểm và đóng bao nhiêu ? Tôi trả lời cũng khó nói việc nầy, nhưng đã là bảo vật trong bất cứ một viện bảo tàng nào thì bao giờ cũng phải có bảo hiểm. Đối với Đại Kỳ thì phải đóng bảo hiểm an toàn trong nội địa mà nếu phải mang ra nước ngoài thì bắt buộc phải có bảo hiểm khi xuất ngoại. Tôi không rõ cho lắm nhưng nhân viên viện bảo tàng cho biết nếu phải đóng thế chân thì cũng khoảng chừng 500.000 $US. Nhưng tiền đâu để đóng, nên đành phải tìm mọi hình thức giấu lá cờ cũng như như đổi máy bay, đổi chuyến bay với các thủ tục vé để qua quan thuế và an ninh phi trường. May mắn khi bị xét lúc lên máy bay tại phi trường ở Mỹ, vì nhờ có giấy mời hợp lệ của HVHNVTD từ Pháp và gặp lúc nhân viên dễ dãi nên đã thông qua được. Còn việc làm visa giả thì tôi không dám nói, không dám nghĩ cũng như không dám làm. Việc giả mạo giấy tờ là giởn mặt với cơ quan an ninh của Mỹ để vào nhà đá ngồi gở lịch. Theo tôi nghĩ, chỉ ông DVL cũng như người cộng sự của ông mới đủ can đảm làm chuyện động trời nầy ! Thật ra tôi chỉ lập lại những gì mà người đem Đại Kỳ qua Genève đã nói với 4 người khi chúng tôi ra phi trường quốc tế Genève để đón họ. Ông Nguyễn Văn Đông là nhân chứng và ông có thể lên tiếng trong vụ nầy. Nhân đây tôi cũng nhắc cho những người không biết thủ tục hành chánh như sau : Mỗi bảo vật trong các bảo tàng viện đều phải được đóng bảo hiểm thường trực về vấn đề hỏa hoạn, trộm cắp…Nếu muốn đưa ra nước ngoài thì cần phải có ít ra 4 loại giấy tờ căn bản sau : Giấy phép bộ văn hóa (nếu đó là tài sản quốc gia), giấy của hội đồng quản trị bảo tàng viện, giấy mời và cam kết của một quốc gia hay một tổ chức của nước đón nhận bảo vật và cuối cùng là giấy bảo hiểm. Ông DVL đã không biết thì đừng cương bậy rồi chế diễu, bôi bác những người đã tốn công tốn của để làm một việc tốt cho các cộng đồng Châu-Âu cũng như người Việt Quốc gia trên thế giới. Tôi nghĩ rằng đây là bài bản của bọn ‘khỉ đột trong rừng’ đã hướng dẫn và chỉ thị cho những người đang thi hành âm mưu phá hoại Cờ Quốc Gia Vàng Ba Sọc Đỏ.

4. Việc dạy học, báo Chính Việt, đài SBTN phỏng vấn và danh sách 650 người về Hà Nội dự Đại Hội Việt Kiều:

(Trích): Hắn (ĐLT) tự vẽ lý lịch là giáo sư trường luật và khoe là có chân trong ban biên tập của báo Chính Việt, Cơ quan ngôn luận và chống cộng của hội của Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị (Hết trích)

* Chắc chắn không một người nào tìm được hai chữ ‘giáo sư’ trong lý lịch của tôi. Tiểu sử của tôi đang đầy dẫy trên internet cũng như trên những bìa sách đã xuất bản. Mặc dù tôi có thời gian dạy tại các trường trung học đệ nhị cấp trước khi thi hành lệnh tổng động viên nhưng trong lý lịch và cũng như bút tích, tôi chỉ dùng có hai chữ là ‘dạy học’ mà thôi. Có lẽ căn cứ vào việc tôi tốt nghiệp ngành luật và có thời dạy học nên ông DVL đã xào nấu thành ra bốn chữ ‘giáo sư trường luật’ không ngoài thâm ý để bôi xấu tận cùng tên tuổi của tôi.

* Về vụ báo Chính Việt thì ông DVL nên xem lại tất cả các số báo Chính Việt để xem tên ai trong ban biên tập và bao nhiêu bài tham luận chính trị của ai đã đăng từ số 3 tháng 3 năm 2007 đến số 23-24 tháng 11&12 năm 2008, là số cuối cùng trước khi báo đình bản. Tốt nhất hãy liên lạc với ông Chủ Nhiệm (Nguyễn Trung Châu chaunewyork@yahoo.com) hoặc ông Chủ bút (Nguyễn Xuân Tùng nguyenxtung@yahoo.com) để biết rõ những chuyện nầy. Tôi nghĩ rằng ông Nguyễn Trung Châu, chủ tịch THCTNCT cũng có một phần trách nhiệm đối với ông DVL, là một thành viên của hội, trong việc ông ta bôi bác và chụp mũ tôi. Liên quan đến báo Chính Việt, ông DVL biết quá rõ nhưng vẫn tráo trở sự thật để tạo cơ hội bôi xấu cá nhân tôi bằng mọi cách. Hành động nầy giúp cho người ta nghĩ rằng có một liên quan nào đó với những trò đánh phá của cộng sản mà chúng thường nhắm vào những người chống cộng nhiệt tình !.

* Năm 2008, nhân dịp qua Mỹ xuất bản cuốn Một Đời Xót Xa, chương trình Huynh Đệ Chi Binh đài SBTN do nhà văn Huy Phương phụ trách đã mời tôi (cũng bình thường như ông HP mời những nhà văn khác) tâm tình với anh em cựu quân nhân. Đài SBTN và nhà văn Huy Phương đâu phải là một đứa con nít mà nghe tôi dụ khị gạ gẫm !

(Trích): ĐLT gạ được đài SBTN do Huy Phương phỏng vấn, đưa tiểu sử và thành tích khi còn ở cấp bậc chuẩn úy, chỉ huy trung đội 24 binh sĩ đều chết hết chì còn hắn sống thôi ; như vậy hắn là một sĩ quan bất tài tàn sát quân hoặc hắn ‘giao cho địch giết’ hết 24 chiến hữu để không còn ai là nhân chứng còn sống sót hầu vạch trần mặt thật hắn. (Hết trích)

* Đây là một lối bóp méo sự thật theo cách lý luận của cộng sản mà tất cả mọi người đều thấy đúng như một khuôn mẫu của những tên nằm vùng đang xử dụng. Xin mời quý vị đọc truyện có tựa đề ‘Trận Điạ Pháo’ thì sẽ thấy tất cả. Tôi nói rằng những người lính của trung đội tôi ngày trước đã chết. Đúng. Nhưng hãy xem những gì tôi đã viết ở trong đó. Tôi ở đơn vị tác chiến khoảng chừng hơn một năm kể từ lúc ra trường cho đến ngày về trình diện phòng 4 Sư Đoàn 23 BB, sau đó được đưa về tiểu đoàn 23 Tiếp Vận, là một đơn vị đang thành lập. Trung Tá Vũ Văn Trượng và thiếu úy ĐLT là người đầu tiên của tiểu đoàn 23 tiếp vận. Trong thời gian tôi giữ chức trung đội trưởng tác chiến thì không có một anh em binh sĩ thuộc hạ nào bị thương nặng hay bị chết. Nhưng sau khi tôi về tiểu đoàn 23 Tiếp Vận giữ ban 4, thì từ mùa hè đỏ lửa cho đến ngày tan hàng, 24 anh em thuộc trung đội của tôi trước kia đã tuần tự ra đi và không còn một người nào sống sót. Xin hãy vì liêm sỉ, vì lương tâm vì tình người thì đừng bao giờ lợi dụng xương máu đau thương của những người đã nằm xuống để vu cáo chuyện xấu cho những người khác. Vong hồn những anh hùng tử sĩ của QLVNCH rất linh thiêng, những ai xem thường thì có ngày sẽ…Cũng trong thời gian đeo đuổi đánh phá tôi, ông DVL thường nói với mọi người tôi là ‘sĩ quan giả’ và ‘giáo sư’ giả ! Xin phép những vị sĩ quan sau đây cho tôi được tiết lộ : Hiện giờ những sĩ quan chỉ huy trực tiếp (trong thời gian tôi còn là trung đội trưởng tác chiến) đã qua Mỹ sau khi ra tù cộng sản, đó là : Trung-úy NVĐ (đại đội trưởng ĐĐ1/TĐ1/TRĐ45/SĐ23BB), Đại úy NVT (tiểu đoàn trưởng TĐ1/TRĐ45/SĐ23BB23). Về Tiểu Đoàn Tiếp Vận thì có Trung Tá VVT (tiểu đoàn trưởng, định cư ở New Orléans USA). Đại úy TVC (ĐT/ĐCHVC, định cư tại NJ USA). Đại Úy NTT, ban 3 và Trung Uý TST, ban 1 (định cư tại San José, California USA). Về việc ‘giáo sư giả’ thì ngay tại Paris nầy hiện có 3 người đã theo học với tôi tại Nhatrang cũng như gần 20 người khác đang sống rải rác trên vùng trời tự do mà nhiều nhất là Hoa Kỳ, Canada, Châu-Âu và Úc Châu. Nếu cần thì những vị nầy sẽ là nhân chứng sống trong trường hợp đối chất bắt buộc phải xảy ra.

(Trích): Sau cùng chính ĐLT là người đầu tiên nhận lịnh từ lãnh sự quán việt cộng phóng lên mạng danh sách Việt kiều được mời (nhưng phải tự túc mua vé máy bay) vể dự Hội nghị việt kiều lần thứ nhất tại Hà Nội từ 19-24/11/2009 (Hết trích)

* Tài liệu do tên Cao Chính Thiện/Tòa Đại Sứ Việt cộng ký ngày 29.5.2009 được trích dẫn trong bài viết của tôi ‘Hãy Chờ Xem Những Ai Trong Dánh Sách 650 Người’. Trong đó tôi ghi chú rõ ràng là lấy từ nguồn ‘Tin Paris’. Ông Tuấn Phan không đọc kỹ những gì tôi viết trong đó và không hiểu mục đích của bài viết là gì, nhưng đã vội vã tung lên cho rằng tôi đưa ra danh sách gồm những người được cộng sản mời về tham dư đại hội Việt kiều, rồi nhóm DVL vịn vào đây để đánh phá. Xem kỹ lại trong bài có danh sách hoặc có tên người nàotrong đó không ?

5. Chụp Mũ ViXi:

(Trích): Trước khi bế mạc, ông Dương Văn Lợi đưa tay xin phát biểu về một vấn đề thuộc mục linh tinh đã được đề nghị trước đó nhưng dời lại sau khi bầu xong. Ông đứng ngay trước mặt chỉ một ông tóc bạc, mắt hơi lé và nói : anh Đinh Lâm Thanh là vi ci (có nghĩa là Việt cộng) trước sự bỡ ngỡ lẫn sượng sùng, hiện ngay trên sắc mặt, im lặng thin thít, thậm chí không một lời phản đối mặc dù yếu ớt ! Làm cử tọa thắc mắc tự vấn : tại sao đương sự, tác giả của bài viết ‘Nghề Chụp Mũ’ lại coi như bị ‘chụp mũ’ công khai và trực diện mà không phản ứng mạnh mẽ tức là vô hình chung chấp nhận mính là vi xi. (Hết trích).

* Đáng lý ra ‘phóng viên’ Trân Lê Nguyên tự ‘Thiên Lý Mã’ phải viết chính xác như thế nầy : Ông đứng ngay trước mặt một ông già tóc bạc, mắt hơi lé và nói : MÀY LÀ VI XI thì mới đúng sự thật. Với bản chất thô lỗ của ông DVL, ông chưa bao giờ kêu ai bằng ông, nhất là đối với tôi thì chỉ có ba chữ : Mày - Thằng và Hắn ! (ngoại trừ khi viết ra thì có thể ông DVL không dám dùng những chữ thiếu văn hóa nầy). Mỗi lần ông DVL gọi tôi là thằng việt cộng thì tôi chỉ mỉm cười và hôm nay xin nói thẳng ra : Đó là một nụ cười khinh bỉ ! Còn nữa, điều quan trọng là tôi dùng nụ cười cốt ý khuyến khích ông DVL đã mất bình tĩnh thì càng thêm mất bình tĩnh nữa để ông tiếp tục lớn tiếng tuyên bố chụp mũ tôi là vi xi. Kết quả tôi đã đạt được trong tay như những dữ kiện đã xảy trong ngày bầu cử VPLL vừa qua -. Vậy là ông DVL đã vướng vào cái bẫy của tôi, hiện giờ tôi có đủ nhân chứng, bằng chứng và ngay cả bút tích do ông dùng tên ma để đăng những chuyện vu khống chụp mũ tôi lên trên các diễn đàn.

6. Đừng nghe những gì Đinh Lâm Thanh nói mà hãy nhìn kỹ những gì Đinh Lâm Thanh làm

(Trích): Đừng nghe những gì ĐLT nói: thật vậy ĐLT nói chống cộng và vạch tội cộng sản không thua gì các chiến sĩ chống cộng chân chính và những ‘người tỵ nạn chính trị và nạn nhân cộng sản nhẹ dạ dễ tin’ khi nghe có người chửi thay mình và đúng ý mình thì khoái chí cười và cho ĐLT là người chống cộng thật sự nào dè hắn ta chỉ chửi trong phạm vi được việt cộng cho phép và lập lại những gì đã nghe qua rồi, củ rít, nhàm chán…** Mà hãy nhìn những gì ĐLT đã làm ; ĐLT đã làm gì ? ĐLT khi đã cùng đi chung xe với Thái Sơn, lãnh sự việt gian cộng sản, thì không thể là người chống cộng chân chính được ! Thế mà ở Vitry, có một số người chạy theo hắn là nghĩa làm sao ? (Hết trích).

* Bây giờ tất cả mọi người mới hay là ông DVL biết rõ ràng cái nào được việt cộng cho phép và cái nào không được cho phép ! Ông DVL tự vỗ ngực là người chống cộng số 1, nhưng việt cộng nói hay chỉ thị cho ông hồi nào mà ông biết rành mạch cái nào được phép và cái nào cấm vậy ? Theo tôi nghĩ, việc chống cộng không phải độc quyền của một cá nhân, đoàn thể hay đảng phái nào mà bổn phận của tất cả những người Việt Quốc Gia. Tôi không phải một người cố đấm ăn xôi để đeo đuổi mưu đồ chính trị, cũng không cần phải len lỏi vào các tổ chức để tiến thân mà chính là mục đích góp mặt tranh đấu với cộng đồng người Việt Quốc Gia. Những lời phát biểu, những bài viết tố cáo tội ác cộng sản của tôi thật rất tầm thường và hạn hẹp, có thể ví như một cục than nhỏ bé trong hàng trăm hàng ngàn núi lửa đang sôi sục tranh đấu của người Việt. Tôi chỉ mong tất cả nghĩ rằng đó là những cố gắng của một người đã đến tuổi nằm xuống nhưng vẫn hiên ngang đứng thẳng người để tiếp tục cầm súng. Và tôi cũng nghĩ rằng những giọt mồ hôi nước mắt của người tranh đấu lúc nào cũng quý hơn thái độ dao to búa lớn của những ai thường lớn tiếng chống cộng nhưng lại chụp mũ những người chống cộng khác ! Dù mới nhập cuộc sinh hoạt với cộng đồng Paris từ 4 năm qua nhưng tôi đã có nhiều lần đứng trước tòa đại sứ việt cộng để cho chúng thu hình trong lúc đang lớn tiếng kêu ‘lũ chó chết’ ra đối chất. Tôi có dịp công khai đọc những bài tham luận bày tỏ lập trường chống cộng một cách dứt khoát trước quần chúng, trong chương trình Paltalk cũng như trên các cơ quan truyền thanh truyền thay cho một số người thường hô hào chống cộng nhưng chỉ núp trong nhà, không bao giờ dám ra mặt ở giữa đám đông hay khi biểu tình thì trốn vào gốc cây lúc có người vừa đưa máy ảnh lên !

7. Chuyện Chào Cờ

(Trích): Ông Dương Văn Lợi, Phó TTK kiêm phát ngôn viên của VPLL phản pháo khá gay gắt : Chúng tôi không thể đến để chứng kiến cảnh mấy ông làm nhục lá quốc kỳ treo lên trong cái ‘hốc bù tó’ gần đống rác ô uế…Các ông chưa biết phân biệt giữa lễ thượng kỳ và lễ chào cờ khi các hội đoàn nhóm họp trong phòng…Đáng lẽ ra phải đặt vấn đề : Tại sao không được tiếp tục làm lễ chào cờ hàng tháng tại Thánh Thát Cao Đài như từ mấy năm trước đây. (Hết trích).

* Trước khi nói hay viết về một vấn đề gì thì phải tìm hiểu nguyên do, quan sát tường tận để khỏi bị sụp lầy như trường hợp ông DVL. Sở dĩ những người Việt Quốc Gia ở Paris và những vùng phụ cận không được tiếp tục chào cờ trong sân của Thánh Thất Cao Đài nữa là do quyết định của Hội Đồng Quản Trị Thánh Thất Cao Đài tại thành phố Alfortville. Việc nầy ông Phan Quốc Uy, ông Huỳnh Tâm cũng như Hội Đồng Quản Trị Thánh Thất Cao Đài Paris lên tiếng thì có lẽ ngôn chính danh thuận hơn. Sau khi không được phép chào cờ hàng tháng trong khuôn viên Thánh Thất Cao Đài, VPLL cũ đã tìm đủ mọi cách để kiếm một vị trí khác. Trong thời gian chờ đợi ông Nguyễn Phúc Tửng cũng như một số anh em đã tổ chức chào cờ một hai lần tại một hội trường trong thành phố Vitry Sur Seine. Tiếc thay, thành phố nầy thuộc quyền ông Maire cộng sản nên đã gặp nhiều khó khăn và phải kịp thời tìm một giải pháp khác. Tại sao mọi người phải đi kiếm một vị trí để hội họp và chào cờ hàng tháng ? Vì sau ngày ông NTL đắc cử chức vụ TTK/VPLL thì xem như việc chào cờ và hội họp hàng tháng không còn nghe VPLL mới nhắc đến ! Hội Y Sĩ Việt Nam có một văn phòng trong chung cư thuộc quận 13, nằm ngay trong khu vực sinh hoạt của người Á Châu. Hội chấp thuận dành cho cộng đồng người Việt quốc gia một buổi trong tháng để tạm thời làm nơi sinh hoạt. Và cũng như thường lệ trước các buổi sinh hoạt đều có các thủ tục chào quốc kỳ và phút mặc niệm. Đây là một cơ sở mang tên Phòng Văn Hóa Xã Hội của Hội Y Sĩ Việt Nam, nơi dành cho Thư Viện Diên Hồng, các đoàn thể hội họp, thuyết trình, ra mắt sách, giảng kinh Phật. Phòng cho mượn để chào cờ có thể chứa chừng 40-50 người nhưng đây cũng là địa điểm tạm thời trong lúc chờ đợi một giải pháp khác. Một trong những cố gắng là Hội Văn Hóa Người Việt Tư Do đã liên lạc với nhà thờ Saint Hippolyte, xin ký hợp đồng dài hạn để thuê một phòng nhằm tổ chức hội họp và chào cờ hàng tháng. Hợp đồng dự trù khởi sự từ đầu năm dương lịch 2010 nhưng vì ghi danh quá trể không còn phòng trống cho những ngày Chủ nhật đầu tháng mà phải chờ thêm một thời gian ngắn nữa. Chuyện nầy ông Nguyễn Phúc Tửng, ông Nguyễn Bắc Ninh biết rất rõ và chính bà thư ký của nhà thờ đã ghi nhận lời yêu cầu của tôi. Việc làm của tôi không phải do tự động cá nhân mà đã thông qua và được sự chấp thuận của những người có mặt trong các buổi chào cờ và những chi tiết nầy đã được ghi vào biên bản. Vấn đề vệ sinh và thẩm mỹ của Phòng Văn Hóa Xã Hội của Hội Y Sĩ Việt Nam mà ông DVL gọi là ‘gần đống rác ô uế’ và nằm trong cái ‘hóc bù tó’ thì xin dành để Hội Y Sĩ Việt Nam trả lời.

8. Chuyện Ủy Ban Phố Hợp Công Tác

(Trích): Chưa hết, sau đó, cũng nhóm nhóm chống đối đó, oái oăn thay lại có ô. cựu TTK/VPLL NPT vừa từ chức, xoay qua kêu gọi lập ra Ủy Ban Phối Hợp Công Tác và tôn mời Đinh Lâm Thanh, (ĐLT) chủ tịch Hội Văn Hoá Người Việt Tự Do, ra điều hành. (Hết trích)

* Kể từ ngày đắc cử người ta không thấy ông NTL và VPLL mới tổ chức chào cờ, hội họp để bàn thảo các vấn đề nóng bỏng như việc giáo dân Thái Hà, giáo dân Tam Tòa, việc Tàu cộng khai thác Bauxite, việc Việt cộng đi Vatican, việc ông Fillon đi Việt Nam và nhất là chương trình đối phó với Trung Tân Văn Hóa của Việt cộng tại đường Albert ở quận Paris 13. Trong các lần chào cờ tại Văn Phòng Xã Hội của Hội Y Sĩ Việt Nam, nhiều người đã đặt vấn đề người Việt Quốc Gia cần phải sinh hoạt thường xuyên để tìm cách đối phó với các sự việc vừa nêu trên thì những người trong buổi chào cờ đã đề nghị răng: Nếu VPLL (mới) không làm thì những người trong cộng đồng phải nhúng tay vào chứ không thể để các hoạt động chống cộng sản tại Paris bị chấm dứt. Đó là nguyên nhân để đưa đến việc lập Ủy Ban Phối Hợp Hành Động. Đây là một công tác mà bất cứ ai có tinh thần chống cộng đều có thể ngồi lại với nhau để làm việc. Chủ trương của ủy ban là trợ lực với tất cả các hội đoàn bạn trong các công tác chống cộng. Ủy Ban Phối Hợp Hành Động không phải là một tổ chức, không có hội viên mà những ai đến với ủy ban đều phải nhân danh cá nhân. Ủy ban tôn trọng tất cả các hội đoàn, đảng phái và nhất là không dẫm chân lên cộng việc của nhau. Công việc của Ủy Ban Phối Hợp Công Tác chỉ đơn giản là họp nhau lại làm việc cho từng công tác một mà thôi và sau đó chấm dứt. Cuối cùng qua đề nghị và biểu quyết bằng hình thức đưa tay, ủy ban đã thành hình gồm 6 người thuộc đa số thuộc thế hệ 1 ruởi và 2, là những người nhiệt tình đứng ra kêu gọi đi biểu tình, dán bích chương chứ chẳng ai thèm nhận bất cứ một các chức vụ gì…Trong ủy ban cũng có 3 người lớn tuổi thuộc thế hệ 1 là cố vấn mà tôi là người thứ ba. Chuyện chỉ đơn giản như vậy nhưng ông NTL (VPLL mới) la làng lên rằng Ủy Ban Phối Hợp Công Tác ‘cướp chỗ ngồi’ của ông ta…Đã không làm được gì mà người khác gánh vác giùm thì chụp mũ la làng là do Việt cộng đẻ ra và giật giây !!!

9. Chuyện có liên quan đến Ông Thomas Larget, Ông Nguyễn Hữu Luyện và giáo sư Nguyễn Lý Tưởng

(Trích): Muốn biết rò, phải ngược dòng thời gian khoản 4-5 năm truớc đây khi ĐLT mới bắt đầu lộ diện trong một buổi họp do một hệ phái Đại Việt tổ chức mời Ô. cựu dân biểu Nguyễn Lý Tưởng thuyết trình; có Nguyễn anh Sơn làm MC. Lần đầu tiên chúng tô mới biết mặt ĐLT được mời giới thiệu tiểu sử của NLT vì cùng là đồng hương Huế, nhưng lại đề cao sai là Giáo sư đại học bị ông nầy đính chính chỉ là giáo sư trung học ! Cũng trong dịp nầy, ĐLT rất hân hạnh vui mừng được làm quen với một đồng hương Thomas, ly hương khá lâu, dạy đại học Sorbonne, cùng kết thân với ông và mời hai ông bà Thomas dùng cơm, luôn tiện xin kết nghĩa và nhờ viết lời giời thiệu trong sách sắp xuất bản; có kh đóng kịch lệ rơi lả chả để cãm hóa ‘người huếu lảng mạng đầy tình cảm, nhẹ dạ dễ tin’, tình nguyện làm thư ký không lương cho một công trình ịch sử nghiên cứu về ‘căn cước người việt ty nạn chính trị’ do ông NHL và các GS Thomas, LMN, LĐT thực hiện, không khác gì nuôi ong tay áo nên bị chết non trong trứng nước. (Hết trích)

* Về phần nầy tôi không muốn làm mất thời giờ quý độc giả, chỉ xin vắn tắt vài điểm chính sau : Hôm đó tôi giới thiệu một lượt hai người là nhà văn Nhã Ca và Gs Nguyễn Lý Tưởng chứ không riêng một mình Gs Nguyễn Lý Tưởng, và trong dịp nầy Gs Thomas Larget ngỏ ý muốn gặp tôi để nhờ tôi phụ một tay trong dự án ‘Căn Cước Người Việt Tỵ Nạn’. Tôi không biết chuyện gì xảy ra từ trước những chuyện ông NHL đã làm, đã đề nghị với Gs Thomas Larget, nhưng Gs Thomas Larget với tư cách là chủ tịch (hay người trách nhiệm) của dự án ngỏ ý mời tôi làm một việc có ích cho cộng đồng tỵ nạn thì tôi nhận với tư cách thư ký của dự án. Mục đích của tôi là giúp Gs Thomas, vì Gs du học trên 60 năm nên ông cần một nhà văn một nhà báo giúp về phần tiếng Việt.…Chuyện xảy ra cũng do ông DVL làm thế nào đó nên đã gây một hiểu lầm nhỏ giữa tôi và ông NHL. Nhưng sau đó chúng tôi ba người (Tôi, Gs Larget và ông NHL) đã giải quyết một cách tốt đẹp là cho câu chuyện vào quá khứ. Tất cả hồ sơ từ A đến Z, kể cả 3 lá thư viết tay của Gs Larget vẫn còn giữ nguyên trong archive trang web viet.no và trong hồ sơ của tôi. Tôi tôn trọng ý của tất cả mọi người là nên bỏ qua, nhưng nếu ông DVL khơi lại chuyện nầy thì tôi sẵn sàng post ra trên các diễn đàn.

Kết Luận:

Hai bài ‘Đinh Lâm Thanh Là Ai’ và ‘NQ 36 Tại Paris’ kéo dài đến mấy trang giấy nhưng không tìm được một điểm nhỏ nào ông DVL và người cộng tác viết cho ra hồn để gọi là tố giác những người tranh đấu trong cộng đồng. Tóm lại, dù hai bài viết được ký tên ba người Long Hổ Hội, Nguyễn Trân Quan Huế và ‘phóng viên’ Trân Lê Nguyên tự Lý Thiên Nhãn nhưng văn phong cũng như lối hành văn thiếu kiến thức, chắp vá, không đầu không đuôi với những danh từ thiếu văn hóa là những yếu tố để người ta cho rằng chính ông DVL đạo diễn và người cộng sự đã mất bình tĩnh khi bày trò viết để tự đề cao cá nhân mình, đề cao ông Nguyễn Tường Long cũng như VPLL mới của ông ta. Mục đích của ông DVL là mượn cơ hội nầy để chụp cái nón cối thật lớn lên đầu tôi. Nhưng tiếc thay những chi tiết vu vơ mà ông DVL nêu lên đều có tính cách bêu xấu cá nhân hơn là những bằng chứng cụ thể để tố cáo theo luật định.

Vậy, tôi đặt ngược lại câu hỏi Chụp mũ tôi là Việt cộng thì bằng chứng đâu. Nếu có thì cứ tự nhiên trưng ra. Tôi biết trong mấy năm qua, ông DVL đã bỏ công dò hỏi, điều tra tôi từ Châu-Âu qua Bắc Mỹ Châu đến Việt Nam, nếu có bất cứ tài liệu nào lớn nhỏ như hình ảnh, bút tích, giấy tờ, băng thu âm cũng giống như tôi và dòng họ nội ngoại có liên hệ dính líu với cộng sản hay với những tên nằm vùng, những tên hòa giải hòa hợp thì cứ tự nhiên đưa thẳng lên internet cho tất cả mọi người xem. Bằng không, thì ông DVL phải nhận lấy tất cả hậu quả. Những chuyện nhỏ nhặt như bầu bán văn phòng liên lạc, chuyện ngày nhân quyền tại Genève, chuyện báo Chính Việt cũng như những câu nói bị bóp méo sự thật hoặc những chuyện bịa đặt giai thoại về cá nhân, như đã trình bày ở phần trên thì không phải là yếu tố để chụp mũ tôi là Việt cộng. Vậy động lực nào đã sai khiến ông DVL theo đuổi bêu xấu và chụp mũ tôi từ nhiều năm qua ? Đó chẳng qua là một sự ganh ghét bất xứng của một tiểu nhân ! Nhưng đừng tưởng rằng tôi không có cách đối phó với những hành động nầy.

Sở dĩ bấy lâu tôi giữ yên lặng là vì thể diện và danh dự của cộng đồng người Quốc Gia tại Paris. Tôi sợ gây rối thiên hạ sẽ cười cho tập thể những người tranh đấu ở đây. Nhưng nay, chính ông DVL đã quậy trở lại thì buộc lòng tôi gởi lời nhắn đến ông DVL và những người hợp tác đánh phá tôi và những người tranh đấu ở Paris một câu: Đây là xứ tự do, nhưng không phải là ai cũng có quyền vô cớ hoặc cố ý chà đạp danh dự của một người khác. Trường hợp của tôi đến nay thì quá rõ ràng khi bị chỉ vào mặt và nêu đích kêu đích danh là Việt cộng trước mặt 60 người trong buổi bầu cử VPLL nhiệm kỳ 2009-2011. Như vậy, ông DVL đã vô tình cung cấp cho tôi những yếu tố cần thiết mà tôi hằng chờ đợi từ mấy năm nay.

Tôi thành thật xin lỗi độc giả vì bài viết hơi dài, nhưng đã không viết thì thôi mà một khi đã viết thì phải viết thật chi tiết và rành mạch để những ai quan tâm đến vần đề tranh đấu ở Paris có thể hiểu được một cách tường tận.

Đinh Lâm Thanh
Paris, ngày 17.11.2009

***

Nguyên văn hai email đánh phá, chụp mũ ĐLT và những người tranh đấu ở Paris

Fwd: Những chuyện bên lề xảy ra tại Paris mình !]‏

De: Nhut-Chau Nguyen (ncnguyen@free.fr)
Envoyé: dim. 08/11/09 19:34
À: ACL (acl_ncng_16kd@yahoo.fr)

2 pièces jointes | Télécharger toutes les pièces jointes (95,1 Ko)

NQ 36 DOA...doc (35,5 Ko), NQ36 ĐOAN...rtf (59,6 Ko)

The theo loi yeu cau kinh xin pho bien tiep den quy vi cung quy ban " Nhung chuyen ben le xay ra tai Paris " ACL
-------- Message original --------

Sujet: Những chuyện bên lề xảy ra tại Paris mình !

Date: Sun, 08 Nov 2009 13:56:28 -0500

De: phamdang@aol.com

Pour: pdangly@yahoo.fr

Thân chuyển đến quý Chiến hữu để thường thưc những chuyện bên lề đã xảy ra trước mắt dân Parisiens chúng mình ! Và xin phồ biến .

Trúc Nam

Original message

>From: Chinhnghia Texas@yahoo.com

Date: Sept 25 /2009 21.35

Subject: Nhung chuyen ben le xay ra tai Paris

To: undisclosed recipients

Kinh gui Bac va CĐ Paris ; xin pho bien neu can ..

NBS

......Forwarded message

From: NgocHung@wanadoo.fr

Date: 30-9-2009 10.20

Sujet: Nhung chuyen ben le .....

A : .........

Than chuyen

NNH

On Monday 14-7-2009 Chinhnghia Texas@yahoo....wrote :

From Chinhnghia Texas@ yahoo.com

Subject : Đinh lâm Thanh là ai ?

To : Chinhnghia@...

Xin mời theo dõi vài bài tường thuật sưu tầm đó đây trên net liên quan đến NQ 36 .

1.- Những chuyện bên lề của cuộc bầu cử Văn Phòng Liên Lạc các Hội Đoàn và Người Việt Tự do tại Pháp khóa 2009-2011 .

Sở dỉ hôm nay, gần 3 tháng sau 19-4-2009 ngày bầu cử VPLL, bài nầy mới được ra mắt vì nhiều lý do xác đáng:

Trước nhứt, Ông Dương Văn Lợi đã viết bài tường thuật thông báo diển tiến bầu cử đúng như biên bản buổi họp khoáng đại bầu VPLL .

Sau đó, chúng ta được đọc bài của Thanh Thủy dưới đây (1) với tựa đề " Vài suy nghỉ về một cuộc bầu cử " có vài chi tiết đáng được nêu ra và vài nhận xét khá chính xác .

Nhưng đều đáng nói là có nhiều chuyện « bên lề « có thật, đã xảy ra, đáng được thông báo đến dư luận giúp có một nhận định đứng đắn về chính tình hiện tại ở Paris, đang bị NQ 36 ảnh hưởng mạnh , mà tại sao không thấy ai đề cập đến ? Vì nể nang sợ mất lòng, hay không sâu sắc lưu tâm suy nghỉ phối kiễm, phải bỏ thì giờ theo dỏi nối ráp trước sau những vụ việc có liên hệ xa gần mới đưa ra một nhận định trung thực . Biết được nhiều chuyện ít người lưu ý mà không thông báo rộng rải đến quý Đồng hương chống cộng là một thiếu sót , có khi là một tội đối với đại cuộc . Thí dụ : Năm 1976, Phạm văn Đồng qua Pháp xin viện trợ thì tên đại sứ lúc bấy giờ là Võ văn Sung mới báo cáo : Thưa TT, nhiều hội đoàn « ngụy » chống chúng ta dử dội quá ! PVĐ nhết mép cười nói : chúng nó có nhiều hội đoàn càng tốt, ta chỉ cho người xâm nhập vào, vài năm sau chúng nó sẽ làm việc cho ta ! Đúng như NQ 36 hôm nay vậy !

Quan niệm rằng "Trăm nghe không bằng mắt thấy ", cho nên khi có mặt tại hội trường, chính tai nghe và mắt thấy, mà có người còn chưa nhận diện được bọn " chào cờ quốc gia, mồm loa cộng sản " đúng như chủ trương của Phạm văn Đồng !

Xin vào đề ngay : Ông NPT cựu TTK VPLL đang là Xử lý thường vụ nhắc lại lý do Ông từ nhiệm và yêu cầu cử toạ bầu Ban chủ toạ buổi họp bầu TTK/VPLL nhiệm kỳ 2009-2011 . Có người đề cử Ông Lê văn Tư, nhưng Ông nầy từ chối . Tiếp theo hai Ông Đỗ Bình và Đặng vũ Lợi (ĐVL) kẻ trước người sau được đề cử, hơi lộn xộn, nhưng vì có dụng ý trước nên ĐVL nhanh chân lẹ tay lên ngồi trước và tự tuyên bố : Tôi là chánh chủ toạ, còn Ông Đỗ Bình là phụ tá ! Bất chấp hỏi ý kiến cử toạ ! Ai có mắt tinh vi sẽ thấy ngay mưu đồ của một tổ chức chánh trị đã hoạch định trước, giao cho ông chủ toạ nhiệm vụ lèo lái thế nào để nắm lấy cho bằng được VPLL đang thiếu một TTK có tầm vóc dẫn dắt tranh đấu chống cộng theo đường lối của VPLL từ mấy thập niên qua . Thói thường chỉ cần đề cử một Chủ toạ buổi họp và một Thơ ký làm biên bản là quá đủ ! Nay lại có 1 chánh chủ tọa, 1 ông phụ tá ( để làm gì ?) và 1 thư ký là cô Ngoan được đề cử và cô đã chấp nhận . Như vậy thừa một người ! Không sao, càng đông càng vui !

Ông Chủ toạ ĐVL đưa ra thủ tục ứng cử và đề cử . Không ai xung phong ra ứng cử ; vài phút sau, khởi sự đề cử . Ông Chủ toạ mời cử toạ bắt đầu đề cử .

Vừa dứt lời, tức khắc anh PQU, con của một cựu QT/ VNCH, dường như đang sẳn sàng trong tư thế của 1 diển viên ra sân khấu hay muốn chứng tỏ khả năng làm tròn sứ mạng cấp trên giao phó, đã nhanh miệng giới thiệu một hơi ô. Đinh lâm Thanh ra ứng cử TTK/VPLL; gây ngạc nhiên vài người trong đó có tôi ! Sau một giây im lặng trong hội trường, ông Dương Văn Lơ.i đưa tay xin phát biểu thì dường như đoán trước những lời bất lợi nên ông ĐLT vừa đưa tay vừa đứng lên từ chối đề nghị ! Tiếp theo có đề nghị các vị NTL, ĐVL, TDN, NMH, NTN ... vài người từ chối , chỉ còn Nguyễn Tường Long và Nguyễn Mạnh Hà chấp nhận ứng cử TTK . Thói thường thì ứng cử viên phải phát biểu đường lối chánh trị và chương trình hoạt động trong nhiệm kỳ nếu được đắc cử ; cho nên trong cử tọa có người đề nghị chất vấn 2 ứng cử viên đó thì ông Chủ tọa ĐVL tuyên bố một câu xanh dờn vừa phản lô gíc vừa phản dân chủ : Bầu cử trước, chất vấn sau ! Cử tọa xôn xao phản đối ồn ào nên ông Chủ tọa phải nghe theo . Tinh thần đó, đối với ai có tinh ý quan sát, là một chỉ dấu của một âm mưu toan tính và sắp đặt trước . Mời xem tiếp đoạn sau rất chính xác của Thanh Thủy đã viê’t (1) :

« Trong phần-trình-bày quan-điểm chánh-trị của mình trước khi cuộc bầu cử khai-diễn:
1.- Ô. Nguyễn-Mạnh-Hà,” đại ý rằng nếu trúng cử Tổng Thư Ký VPLL, anh sẽ liên lạc, quy tụ tất cả các tổ chức, chính đảng, hội đoàn và người việt hải ngoại, không phân biệt lập trường tư tưởng chính trị. Tiếp nhận và thực hiện mọi ý kiến được các tổ chức, chính đảng và hội đoàn đề ra.”
2.- Ô. Nguyễn-Tường-Long tuyên-bố: "tôi được đề cử một cách bất ngờ trong lúc tôi không có ý định ra ứng cử Tổng Thư Ký VPLL kỳ này. Tuy nhiên, để không phụ lòng tín nhiệm của cử tọa có cùng lập trường tư tưởng và từng sinh hoạt với nhau từ nhiều chục năm nay. Tôi chấp nhận ra tranh cử với những điều kiện như: luôn luôn giữ vững tinh thần chính nghĩa Quốc Gia Dân tộc, và trung thành với truyền thống sinh hoạt của VPLL đã đề ra từ 32 năm nay (có cộng sản không có Quốc Gia, không hoà hợp hòa giài với cộng sản, không đa đảng đa nguyên để bầu cử tự do với việt cộng). Đẩy mạnh sinh hoạt vô hiệu hoá nghị quyết 36 mà Hà Nội đang cho tay sai ráo riết thực hiện tại hải ngoại hầu xóa bỏ sử sách tội ác của cộng sản Hà Nội trong lịch sử cận đại.«
3.- Phần Chất-Vấn: Ông Phạm-Văn-Đức (VPLL Quân-Nhân Âu-Châu) đặt câu hỏi với ông Nguyễn-Tường-Long như sau:
- Ông đã về Việt Nam chưa?
- Ông đã vào sứ quán việt cộng chưa?
Ông Nguyễn Tường Long cười một cách thích thú, và vui vẻ trả lời “không”.
Với ông Nguyễn Mạnh Hà, ông Phạm-Văn-Đức đặt 3 câu hỏi như sau:
- Anh đã về Việt Nam chưa?
- Anh có vào sứ quán việt cộng không?
- Anh có bao giờ đứng ra gát cửa, phục vụ cho những tên việt cộng thức tĩnh không?
Với vẻ mặt không vui, ông Nguyễn-Mạnh-Hà gượng gạo trả lời “ghi nhận”.
Kết-quả, ông Nguyễn-Tường-Long đã đắc-cử Tổng-Thơ-Ký Văn-Phòng Liên-Lạc . «

Trước khi bế mạc, ông Dương Văn Lợi đưa tay xin phát biểu một vấn đề thuộc mục linh tinh đã được đề nghị trước đó nhưng dời lại sau khi bầu xong . Ông đứng ngay trước mặt chỉ một ông tóc bạc, mắt hơi lé và nói : anh Đinh Lâm Thanh là vi xi ( có nghĩa việt cộng ) trước sự bỡ ngỡ lẩn sượng sùng, hiện ngay trên sắc mặt, im lặng thin thít, thậm chí không một lời phản đối mặc dù yếu ớt ! Làm cho cử tọa thắc mắc tự vấn : tại sao đương sự, tác giả của bài viết " Nghề chụp mũ " lại coi như bị " chụp mũ " công khai và trực diện mà không phản ứng mạnh mẽ tức là vô hình chung chấp nhận mình là vi xi à !

Quan sát kỷ nhân sự tham dự ngày bầu cử VPLL nhiệm kỳ 2009-2011, sự hiện diện hiếm có của một cụ bà chống nạn và một ông " tai to của một tổ chức tai tiếng " đến ủng hộ hay giám sát cũng nên một công tác giao cho một bộ hạ nằm vùng lâu năm, loại chào cờ quốc gia thờ ma việt tận ; nhưng vì chánh nghĩa lúc nào cũng tất thắng nên lần thất bại nầy đương sự bị khiễn trách khá nặng đến độ, nghe đồn, phải rời bỏ vài chức vụ và cùng lúc làm cho hiền thê phải lệ rơi lã chã !!

Tường thuật của phóng viên Trân Lê Nguyên tự Thiên Lý Nhãn .

2- Chuyện bên lề Ngày Quốc Hận 2009 tại Paris .

Lúc còn là TTK/VPLL, ô. Nguyễn phúc TỮNG có triệu tập một buổi họp bầu ban tổ chức Ngày Quốc Hận, có một số người không đến tham dự nên theo quy luật dân chủ, đa số tham dự viên chọn điạ điểm biểu tình trước chợ Tàu thay vì như mọi năm và năm trước đó, trực diện sứ quán việt cộng . Nhục nhã thay cho nhóm Tướng Tá ta chống cộng theo tinh thần chủ bại không dám đương đầu trưc diên với bọn việt gian bán nước hay là bị bọn tay sai lũng đoạn, dẩn dắt đi lạc hướng chăng ?

Tân TTK/VPLL Nguyễn tường Long cùng các thân hữu chống cộng kiên trì bèn gấp rút tổ chức Ngày Quốc Hận 2009 vào lúc 18 giờ đúng ngày 30-4 trước toà đại sứ việt cộng như truyền thống hằng năm thu hút được 93 đồng hương chống cộng , quá mức mong ước cuả ban tổ chức trong lúc ở chợ Tàu, các Tướng Tá ta được 33 người ủng hộ !

Thế mới thấy Lực lượng thầm lặng vẫn còn và nhận thấy đâu là Chính Nghiã .

3.- Những chuyện bên lề trong chuyến đi Genève ngày 8-5-2009

Thiên Lý Nhãn tôi xin chỉ kể những chuyện bên lề, có một số người nghe thấy nhưng có khi nghe tận tai, thấy tận mắt mà không buồn nói ra vì lý nầy lẻ nọ thầm kín nên giử trong lòng ; biết việc gian tà mà không nói ra là bất nghĩa, có lổi với chính nghĩa quốc gia . Thí dụ như :

* Đinh Lâm Thanh tháp tùng Thái Sơn (lãnh sự việt cộng ở Paris ?) qua Genève trên xe Mercédès của ô. nầy ; có NVĐ làm chứng vì cùng đi chung xe. Người tự xưng là sĩ quan Quân đội VNCH và chống cộng mà thân cận ngồi chung xe với việt cộng cao cấp thì để đọc giả đánh giá nếu không gọi là việt gian thì gọi là gì ?

* Đinh Lâm Thanh về lại Paris trên xe bus chở hơn 40 người do Trần minh Răn tổ chức với nhiệm vụ ôm micro " ba hoa chít choẻ " là đã thế chưn cái nhà để có 500.000 US$ bão đảm mượn Đại Kỳ mang về Genève, lại còn phải làm giấy tờ visa giả mới mang cờ ra khỏi đất Mỹ thoát khỏi kiễm soát ! Làm như Quốc kỳ là đồ quốc cấm không bằng ! Người tị nạn chính trị và nạn nhơn cộng sản thường nhẹ dạ dể tin, có ngửi được chuyện dựng đứng nầy không ?

4- Đinh lâm Thanh là ai ?

Muốn biết rò, phải ngược dòng thời gian khoản 4-5 năm trước đây khi ĐLT mới xuất đầu lộ diện trong một buổi họp do một hệ phái Đại Việt tổ chức mời Ô. cựu dân biểu Nguyễn lý Tưởng thuyết trình ; có Nguyễn anh Sơn làm MC . Lần đầu tiên chúng tôi mới biết mặt ĐLT được mời giới thiệu tiểu sử của NLT vì cùng là đồng hương Huế, nhưng lại đề cao sai là Giáo sư đại học bị ông nầy đính chánh chỉ là giáo sư trung học !

Cũng trong dịp nầy, ĐLT rất hân hạnh vui mừng được làm quen với một đồng hương Giáo sư Thomas, ly hương khá lâu, dạy đại học Sorbonne, cùng kết thân và mời hai ô. bà Thomas dùng cơm, luôn tiện xin kết nghiã và nhờ viết lời giới thiệu trong sách sắp xuất bản ; có khi đóng kịch lệ rơi lả chả để cãm hóa " người Huế lảng mạng đầy tình cảm, nhẹ dạ dể tin ", tình nguyện xin làm thơ ký không lương cho một công trình lịch sử nghiên cứu về " căn cước người Việt tị nạn chính trị " do ô. NHL và các GS Thomas, LMN, LĐT... thưc hiên , không khác gì nuôi ong tay áo nên bị chết non trong trứng nước !

** Đừng nghe những gì ĐLT nói ; thật vậy ĐLT nói chống cộng và vạch tội cộng sản không thua gì các chiến sĩ chống cộng chân chính và những " người tị nạn chính trị và nạn nhân cộng sản nhẹ dạ dể tin " khi nghe có người chửi thay mình và đúng ý mình thì khoái chí cười và cho ĐLT là người chống cộng thật sự nào dè hắn ta chỉ chửi trong phạm vi được việt cộng cho phép và lập lại những gì ai cũng đã nghe qua rồi, củ rít, nhàm chán ...

** Mà hảy nhìn kỷ những gì ĐLT làm ; ĐLT đã làm gì ? ĐLT khi đã cùng đi chung xe với Thái Sơn, lãnh sự việt gian cộng sản, thì không thể là người chống cộng chân chính được ! Thế mà ở Vitry, có một số người chạy theo hắn là nghiã làm sao ?

ĐLT đã " chui sâu, trèo cao ", từ Tây Âu tận Bắc Âu sang Úc, Canada đến Mỹ mà mổi năm phải qua hai lần để ra mắt sách : hắn len lỏi tìm hợp tác với tất cả báo chí, diển đàn nào nổi tiếng và có uy tín, cũng như phát biểu trong các paltalk có nhiều người tham dự để tạo thanh danh . Hắn tự vẻ lý lịch là giáo sư trường luật và khoe có chân trong ban biên tập của báo Chính Việt, cơ quan ngôn luận và chống cộng của Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị giao cho Nguyễn lý Tưởng (cặp bài trùng ?) làm chủ nhiệm, nay đổ bể phải tạm đình bản ! Mổi lần ai thắc mắc về lý lịch thì ĐLT thách thức cứ hỏi Nguyễn lý Tưởng thì biết ! Nhắc lại NLT là đảng viên ĐV đã bị việt cộng bắt nhốt bỏ tù và được thả ra còn cho đi Mỹ khơi khơi thì thử hỏi ông đã có ký hay không hai giấy cam kết ( một trước khi ra tù và một khi nhận giấy xuất cảnh ) chấp hành nghiêm chỉnh đường lối bọn cầm quyền cộng sản, không làm chánh trị, không tranh đấu chống đảng ? NLT khi được qua Mỹ đã tuyên bố sẽ không làm chính trị nữa !

Tất cả người Việt, ngoại trừ bọn collabo, đã bị tù việt cộng, khi ra đi bằng đường hàng không với giấy xuất cảnh việt cộng đều phải ký ít nhứt một cam kết đại loại như trên ; thử hỏi những ông HO, ODP ... và các chương trình khác hay là các nhà " tranh đấu " HDH, ĐVH, NCT, NXN ... thì rỏ, nếu các ô. dám nói sự thật . Thậm chí cá nhân tôi không bị tù mà ngày nhận xuất cảnh cũng đã phải ký giấy cam kết không trở về Việt Nam nửa !!

ĐLT gạ được đài SBTN do Huy Phương phỏng vấn, đưa tiểu sử và thành tích khi còn ở cấp bậc chuẩn úy, chỉ huy trung đội 24 binh sĩ đều chết hết chỉ còn hắn sống thôi ; như vậy hắn là một sĩ quan bất tài sát quân hoặc hắn " giao cho địch giết " hết 24 chiến hữu để không ai là nhân chứng còn sống sót hầu vạch trần mặt thật hắn !

Nếu ĐLT có múa may quay cuồn thì cũng do bọn 30 tháng tư , bọn collabo trợ lực thí dụ như vụ đối chất giửa ô. Dương văn Lợi (DVL) và Nguyễn anh Sơn tự Nguyễn bắc Ninh (NBN) trong một bữa cơm trưa gây quỷ có mời đông người tham dự :

DVL : (chỉ mặt NBN) Mầy đem việt cộng vô đây hả ?

NBN : Xin lổi, anh nói gì, ai vậy ?

DVL : Đinh Lâm Thanh chớ ai ?

NBN : Xin lổi, không phải tôi à ! Hỏi anh Tững ...! ( đương kiêm TTK.VPLL )

Một chi tiết nhỏ để đánh giá sự liên hệ bộ ba nầy khi nhận mail thấy :

From : tung@free.fr ;

bài viết đề tên Đinh lâm Thanh ; người chuyễn : Nguyện bắc Ninh (chuyên viên phóng hình và bài viết lên net rất mau lẹ có lợi cho phe nhóm) . Thêm tên tay sai chầu rià họ Phan, con một cựu quốc trưởng mà chạy theo bọn xanh vỏ đỏ lòng thì là một nỗi nhục mât uy với gia tộc !

Nói thật mất lòng, thôi thì việc chẳng đặng đừng, đành phải khai thật ra vào giờ thứ 25 nầy là quà trể không còn chần chờ được nữa ! Mất nước, ly hương cũng chỉ vì nhẹ dạ, dễ tin, nể nang sợ mất lòng, mới ra nông nỗi . Nếu ai thấy bị đụng chạm thì nên lên tiếng đính chính, còn nếu thấy đây là sự thật 100% thì nên ghi nhận và tự sửa mình vì lúc nào chính nghiã cũng phải thắng và nay thì rỏ mặt đảng việt cộng đích thực là bọn PHẢN QUỐC VIỆT GIAN BÁN NƯỚC !

Long Hổ Hội thuộc Chính Nghiã Texas

*****

On Sat 11-7-2009 CHINHNGHIA TEXAS @ yaho …….. wrote :

From Chinhnghia Texas @ yahoo …

Subject : NQ 36 tại Paris

To : Chinhnghia Texas @ …..

Ai nhận lịnh việt gian cộng sản thi hành NQ 36 tại Paris ?

Vạch mặt chỉ tên bọn tay sai collabo nằm vùng nấp bóng trong các hội đoàn tranh đấu chống cộng .

Tiếp theo bài viết " Paris, mồ chôn NQ 36" của Sơn Tường và vừa nhận được vài tài liệu khá chính xác có liên quan mật thiết, nên phổ biến lên net để đáp lại tín nhiệm từ lâu của quý đồng hương thầm lặng .

NQ 36 không mãi mai ảnh hưởng tới các chiến sĩ kiên định chống cộng nghĩa là cương quyết không liên hệ, không giao dịch, không tham dự văn nghệ, văn hoá, không gởi tiền, không du lịch VN ..."không tất cả" những gì liên quan tới việt gian cộng sản .

Nhìn kỷ, hiện tình chánh trị ở Paris từ ngày ô. cựu TTK /VPLL Nguyễn phúc Tững từ chức vì lý do sức khoẻ và ô. Nguyễn tường Long đắc cử nhiệm kỳ 2009-2011, có nhiều xáo trộn !

Thay vì các hội đoàn đã tham dự cuộc bầu cử VPLL rất ư dân chủ nầy, góp ý và góp sức hoạch định công tác chống cộng thêm hữu hiệu, thì không lâu sau đó, họ lại quay ra chỉ trích VPLL sao không có công tác gì cả ? Sao không làm lể thượng kỳ ?

Ô. Dương văn Lợi, Phó TTK kiêm Phát ngôn viên của VPLL phản pháo khá gay gắc :

Chúng tôi không thể đến để chứng kiến cảnh mấy ông làm nhục lá quốc kỳ kéo lên trong cái "hốc bù tó " gần đống rác ô uế ...

Các ông chưa biết phân biệt giữa lễ Thượng kỳ và lễ chào cờ khi các hội đoàn nhóm họp trong phòng !

Đáng lẽ ra phải đặt vấn đề : Tại sao không được tiếp tục làm lễ chào cờ hằng tháng tại Thánh Thất Cao Đài như từ mấy năm trước đây?

Trả lời câu hỏi nầy tức sẽ thấy một âm mưu đen tối đã được toan tính từ mấy năm trước mà chỉ có vài người có viễn kiến và kiên nhẩn theo dõi, ráp nối trước sau những biến cố khéo che dấu của việt gian cộng sản với bọn tay sai collabo nằm vùng, mới lột mặt nạ được chúng .

Chưa hết, sau đó, cũng nhóm chống đối đó, oái oăm thay lại có ô. cựu TTK/VPLL NPT vưà từ chức, xoay qua kêu gọi lập ra Ủy Ban Phối Hợp Công Tác và tôn mời Đinh lâm Thanh, (ĐLT) chủ tịch Hội Văn Hoá Người Việt Tự Do, ra điều hành .

Ai có chút tinh ý sẽ thấy ngay âm mưu đen tối của ĐLT muốn nắm lấy VPLL ( được đề cử ra tranh chức TTK/VPLL) và từ đó tự phong đại diện cộng đồng người Việt tại Pháp, nhưng bất thành ( được nói rỏ trong bài Những chuyện bên lề của cuộc bầu TTK/VPLL) .

Tiếp theo ĐLT được chỉ định có trách nhiệm mang đại kỳ từ Mỹ về Genève làm lể chào cờ nhân dịp LHQ chất vấn việt cộng về Nhân quyền, để tự đánh bóng và nâng lên uy tín sau vụ bầu TTK/VPLL thất bại thê thảm !

Sau cùng, cũng chính ĐLT là người đầu tiên nhận lịnh từ lãnh sự quán việt cộng phóng lên mạng danh sách Việt kiều được mời (nhưng phải tự túc mua vé máy bay) về dự Hội nghị việt kiều lần thứ nhất tại Hà nội từ 19-24/11/2009 .

Vài nhận định về "Hội nghị xôi thịt ":

1- việt gian cộng sản có khi nào bỏ công cũa tổ chức hội nghị mà không có lợi cho đảng bao giờ ?

2- rất nhiều người trong danh sách gọi là được mời về, nhưng phải bõ tiền túi mua vé máy bay, sẽ lạnh cẳng không dám về hoặc hớn hở đi về nhưng không dám nói vì lẽ việt cộng ngu gì mời người về " dạy khôn và chửi " nó trong lúc chúng nó đang muốn áp đặt NQ 36 lên hải ngoại .

3- chỉ có bọn collabo, bọn xôi thịt, bọn gian thương, bọn tay sai về dàn cảnh cho xôm tụ để tỏ ra dân chủ nhưng mọi việc đều do Bộ chính trị hoạch định và các bộ công an, ngoại giao với đoàn ngũ phản gián tình báo thi hành.

Nguyễn trân Quan Huế thuôc Chinhnghia Texas



Tuesday, November 17, 2009

Đâu là mục tiêu chiến lược của Đại Hội Việt Kiều 2009? - Hồng Lĩnh

    Việt gian,Việt Cộng,Việt Kiều nhóm họp tại Hà Nội 2009
Hồng Lĩnh

Theo các thống kê, số Việt kiều cư ngụ tại tất cả các nước trên thế giới có khoảng 3.000.000. Riêng tại tại Hoa Kỳ có khoảng 1.521.353.

Phần đông thuộc thành phần chống cộng lánh nạn và tên gọi là NVHN. Từ năm 1975 cho tới năm 2004, năm CSVN ra Nghị Quyết 36, tại địa bàn rộng lớn nầy, tiếng nói của NVHN phiá Tây (khác Đông Âu) xem ra là tiếng nói độc nhất đại diện Việt kiều.

Không kể các Việt kiều tại Đông Âu như ở Tiệp với trại Sapa hay các trại nằm gần biên giới Áo và ở cách thủ đô Budapest phía nam là cả một vấn nạn kinh khủng.

Cộng đồng NVHN phía Tây được xem là cánh quân hải ngoại đang cực lực chiến đấu cho dân chủ hóa VN, gây nhiều rắc rối cho CSVN tại địa bàn kinh tế thị trường dân chủ béo bở, mà chúng muốn tiếp cận bền vững.

Nên chúng tung ra Nghị Quyết 36 mà Đại Hội Việt Kiều 2009 tại Hà Nội là một trong các trụ quan trọng.

Các Mục tiêu cùa Nghị Quyết số 36/NQ-TW 6/3/2004

Thật thế, sau khi đã ổn định xong vấn đề cư ngụ và kinh tế. Cộng đồng NVHN đi vào chiến đấu cho dân chủ hóa VN theo chiến lược bất bạo động.

Tuy chưa có một tổ chức tổng quát. Nhưng đã có nhiều chánh đảng ra đời, nhiều cộng đoàn và các nhóm lưu động hay bất động ở tại các địa phương, đã thành công trong các vận động một số chính quyền địa phương tiểu bang hay thành phố công nhận lá cờ vàng ba sọc đỏ là lá cờ của người Việt hải ngoại.

Ngoài ra còn vận động được một số Nghị Quyết kết án CSVN vi phạm Nhân Quyền và tự do Tôn Giáo tại Việt Nam. Ngoài các vận động đòi trả tự do cho các chiến hữu Dân Chủ đang bị cầm tù tại quốc nội và làm cho dân chúng tại các Dân Chủ hiểu rõ hơn cái dối trá và gian ác của CSVN đối với dân chúng Việt Nam.

Truyền thông NVHN, ngoài nhiệm vụ thông báo các vụ đàn áp tại quốc nội cho thế giới biết để họ can thiệp, tập trung vào đánh phá các huyền thoại Hồ Chí Minh, huyền thoại giải phóng và thống nhất của CSVN cũng như chuyển lửa về quốc nội để thức tĩnh toàn dân.

Các cuộc biểu tình với rừng cờ vàng ba sọc đỏ đã nhiều lần bắt bọn đầu sọ CSVN, khi ra ngoại quốc, luôn phải thay đổi chương trình và lộ trình để rồi phải dùng cựa hậu.

Trong mục tiêu vô hiệu hóa chiến thuật CSVN bóp bao tử và cô lập hóa các nhà Dân Chủ và gia đình của họ tại quốc nội, NVHN đã yểm trợ kinh tế và ủng hộ tinh thần. Ngoài ra còn vận động các tổ chức quốc tế lo về Nhân Quyền trao gỉải thường khích lệ các nhà tranh đấu trong nước đang bị tù đày.

CSVN rất bối rối trước các tấn công của cánh quân NVHN hăng say nầy. Nên Hà Nội phải công khai bắt tay xử lý NVHN và dùng Nghị quyết số 36 như chiến lược thôn tính và đánh phá.

Cho tới năm 2004, đa số cộng đồng người Việt hải ngoại bị Cộng Sản Việt Nam lên án là “Bọn phản quốc”. Thế nhưng tự nhiên tất cả biến thành “khúc ruột ngàn dậm xa xôi. Một bộ phận không thể tách rời”.

Nghị Quyết 36 là lệnh cho quân cán hành động đánh phá NVHN. Vậy đâu là các hướng tiến của Nghị Quyết ấy ?

Hướng thứ nhất có lối đánh gián tiếp

Qua các chiêu bài không quên quê hương, góp tay xây dựng đất nước và tiếng phao là CSVN đã thay đổi rồi và chẳng còn gì để sợ, chúng chiêu dụ chuyên gia và tư bản Việt kiều về đóng góp bằng sức lực, qua đầu tư vốn liếng hay về du lịch VN.

Hướng tấn công nầy nhắm ba mục tiêu: làm xuất huyết cộng đồng và có một số ngoại tệ khổng lồ. Ngoài ra qua cho màn du lịch tại VN, CSVN khá lưu manh vừa mở cửa cho về, lại vừa phao tin là nếu chống đối ra mặt tại hải ngoại, khi về tới nơi, người NVHN có thể bị làm khó dễ. Sự kiện nầy sẽ làm mất đi sự ra mặt công khai chống đối CSVN như khi chúng chưa mở cửa. Một số rất đông của NVHN,vì ham mê chút lợi cá nhân hay cho việc du lịch hay du hí, sẽ không ra mặt biểu tình hay hội họp công khai. Sợ bị CSVN chụp hình và có bằng chứng để gây khó dễ, nếu chúng muốn. Hơn nữa cuộc chiến đấu đã kéo dài 34 năm nay. Nên khi được về thăm quê hương là một mở xú páp. Do đó lòng căm tức CSVN có phần nào nhẹ dần. Nên số người nầy đâm ra uể oải. Không hăng xay như buổi vừa tới bến tự do. Một làm xuất huyết NVHN khá tinh vi.

Hướng thứ hai đánh trực diện

CSVN hỗ trợ ra báo viết, đài phát thanh, truyền hình và các Việt Meets như hiện nay tại California. Chúng bỏ tiền mở đài phát thanh, truyền hình, báo viết. Gian manh mua chuột, thuê mướn một số tên ngang nhiên tự xưng là ký giả, để lòng vào làng văn làng báo hầu phá thúi, chửi bới, chụp mũ, bôi nhọ, đánh lận con đen suy tôn những tên nằm vùng đứng lên lãnh đạo cộng đồng chỗ nầy hay chỗ khác.

Về lâu về dài, những người đứng đắn còn chút thiện chí sẽ nản lòng buông trôi. Những người có lý tưởng vững chắc sẽ mất rất nhiều đồng minh cảm thấy cô đơn dù không nản chí.

Chưa hết, Nghị Quyết 36 còn chủ trương tích cực đầu tư cho chương tình dạy và học tiếng Việt cho người Việt Nam ở nước ngoài. Tổ chức trại hè nói tiếng Việt cho thanh thiếu niên.

Tuổi thơ như những tở giấy trắng mà cộng đồng NVHN chưa chú trọng đúng mức, thời CSVN sẽ nắm lấy cơ hội viết lên những bài thơ “yêu nước, yêu quê hương là yêu đảng và Bác Hồ. Bởi vì đảng và Bác có công đánh Tây đuổi Mỹ để dành độc lập. Còn ngụy quân ngụy quyền là bọn phản quốc".

Rồi đây ai sẽ là những người còn có khả năng giải thích tường tận cho con cháu và thế hệ mai sau, thế nào là chiến tranh ý thức hệ, tại sao nước Việt Nam nhược tiểu bị cuốn theo cơn lốc tàn bạo của lịch sử? Và trong tương lai sẽ còn những bậc phụ huynh nào kềm giữ được con cháu mình vì ham vui, ham lợi chạy theo giao du với văn hóa vận và trí vận trá hình của CSVN?

Hướng thư ba đánh qua lối khen thưởng vuốt ve

Nghị quyết 36 còn chủ trương phát hiện, bồi dưỡng những nhân tố tích cực, việc khen thưởng, động viên những người có thành tích và đưa vào nền nếp việc khen thưởng các tổ chức và cá nhân người Việt ở nước ngoài có thành tích”.

Có thể đây là miếng mồi ngon đối với những người ngây ngô hay phường buôn thần bán thánh, bất lương vô liêm sỉ, ham mê chút ảo vọng và nịnh bợ. Và cuối cùng CSVN chủ động đấu tranh với các biểu tượng cố tình đi ngược lại lợi ích của chúng » !

Hướng thứ tư đánh chiếm tính cách đại diện người gốc Việt của NVHN

Nghị Quyết 36 nêu mục tiêu nầy: « Ủy ban về người Việt Nam ở nước ngoài cần được kiện toàn cơ cấu tổ chức, biên chế và phương tiện hoạt động đáp ứng đòi hỏi của tình hình mới. Tăng cường cán bộ chuyên trách về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài tại cơ quan đại diện ngoại giao Việt Nam ở những nơi có đông người Việt Nam sinh sống. Chúng kiện toàn cơ cấu tổ chức để làm gì và qua tổ chức nào?

Kiện toàn cơ cấu tổ chức có liên quan gì với đại hội Việt kiều không ?

Cho tới hôm nay, tại địa bàn hải ngoại, tiếng nói của NVHN, tuy không có một tổ chức đại diện tổng quát, được xem là tiếng nói độc quyền của người Việt hải ngoại và cũng là tiếng nói người Việt tự do chống CSVN.

Tuy đã có nhiều cố gắng và thao thức. Hiện NVHN chưa có một tổ chức tổng quát có tính cách đại diện chính thức cho toàn khối NVHN trong vấn để chỉ đạo, hoạch định các kế hoạch hành động cũng các vận động ngoại giao. Họa chăng chỉ có một số tổ chức nhỏ hay một số nhóm riêng rẽ nhau. Sự kiện nầy làm giảm mất đi nhiều hiệu lực của cuộc đấu tranh cho dân chủ hóa VN.

Trong tương lai sẽ có một tranh hùng giữa NVHN và nhà nước CSVN để chiếm quyền đại diện tiếng nói của tất cả người gốc Việt ở nước ngoài. Phía NVHN không dồi dào ngân quỹ như CSVN. Nhưng có nhân lực đông đảo và nhiều tài ba khác chia rẽ và chưa có tổng chỉ huy hay tổng đại diện. Phía nhà nước CSVN rất dồi dào ngân quỹ. Nhưng nhân lực tại hải ngoại chẳng có bao nhiêu, tuy bề ngoải có chút đoàn kết do cố gắng nối kết của các tòa đại diện của CSVN tạo ra, và chưa có gì gọi là tổ chức quần chúng rộng rãi.

Nói chung vần đề là sẽ có một giao chiến nảy lửa để chiếm vai trò đại diện cho người gốc Việt tại hải ngoại và CSVN tung ra cái tổ chức gọi là Hội Nghị Việt Kiều không ngoài mục tiêu ấy.

Hội Nghị Việt Kiều lần thứ nhất tại Hà Nội? Xem CSVN phô cái gì với Đại Hội Việt Kiều?

Tại buổi họp báo vừa qua ở Hà Nội, ông Trần Trọng Toàn, phó chủ nhiệm Uỷ Ban Nhà Nước Về Người Việt Nam Ở Nước Ngoài, loan báo là theo dự kiến sẽ có khoảng chín trăm người Việt hải ngoại về tham dự hội nghị Việt Kiều lần thứ nhất tổ chức tại Hà Nội từ ngày 21-23/11/2009.

Theo Trần Trọng Toàn, thì chín trăm người về tham dự là những đại biểu Việt kiều tiêu biểu từ một trăm lẻ một (101) quốc gia và vùng lãnh thổ.

Hội nghị Việt Kiều lần đầu tiên sẽ diễn ra tại Trung Tâm Quốc Gia Hà Nội với chủ đề “Tạo Một Cộng Đồng Đoàn Kết Vững Mạnh, Góp Phần Tích Cực Vào Việc Xây Dựng Đất Nước.

Theo lời ông Trần Trọng Toàn, hội nghị sẽ thảo luận và đóng góp ý kiến xoay quanh các vấn đề chính như xây dựng cộng đồng Việt kiều đoàn kết vững mạnh và hướng về đất nước, giữ gìn và phát huy bảnh sắc truyền thống dân tộc trong cộng đồng Việt kiều, chuyên gia trí thức doanh nhân Việt kiều góp phần vào việc xây dựng đất nước

Đại Hội Việt Kiều là một diễn đàn mở

Đây là một diễn đàn mở vì thế những vấn đề nêu ra trong hội nghị cũng là những vấn đề mở. Diễn đàn mở này sẽ rất hay vì từ trước Việt Nam nhiều lần tổ chức các buổi họp mặt dành cho Việt kiều song không hiệu quả lắm, vì thế hội nghị lần này là dịp để lắng nghe vì muốn thay đổi hay cải tiến thì cần lắng nghe ý kiến của Việt kiều theo TS. Nguyễn Ngọc Hùng. Một người am hiểu và theo dõi sát về hội nghị Việt kiều lần thứ nhất sắp tới đây, tiến sĩ Nguyễn Ngọc Hùng thuộc Đại Học Ngoại Ngữ Hà Nội, thành viên trong Bộ Giáo Dục và Đào Tạo.

Cò mồi nào được mời về dự hội nghị?

Câu trả lời của Ủy ban nhà nước liên quan tới đại biểu được mời có đại diện cho ai không ? Ts Nguyễn Ngọc Hùng nói:

1.- « Nếu mà dùng chữ đại biểu thì có rất nhiều người trong số này là đại biểu bởi họ được các hội Việt kiều hoặc chi hội Việt kiều các nước gởi về ».

2.- « Thế còn những nơi chưa có Hội Việt Kiều thì tự những nhóm bà con sinh hoạt chung với nhau và thường xuyên có mối liên hệ với trong nước. Đây là những người đã đóng góp rất nhiều cho các hoạt động kinh tế văn hoá xã hội từ nước ngoài với Việt Nam. Chúng tôi coi đây là những đại biểu tiêu biểu cho phong trào ủng hộ và giúp đỡ cho đất nước ».

3.- « Tôi nghĩ Uỷ Ban Người Việt Ở Nước Ngoài mời những người như vậy. »

4.- « Nếu mà dùng chữ đại biểu thì có rất nhiều người trong số này là đại biểu bởi họ được các hội Việt kiều hoặc chi hội Việt kiều các nước gởi về. Thế còn những nơi chưa có Hội Việt Kiều thì tự những nhóm bà con sinh hoạt chung với nhau và thường xuyên có mối liên hệ với trong nước (bắt đầu lậm lờ đánh lận con đen).

Phỏng đoán mục tiêu chiến lược của Đại Hội Việt Kiều 2009 tại Hà Nội

Qua tuyên bố của Trần Trọng Toàn, phó chủ nhiệm Uỷ Ban Nhà Nước Về Người Việt Nam Ở Nước Ngoài, về mục đích của Đại Hội Việt Kiều lần thứ nhất, Trần Trọng Toàn dùng màn khói đặc «góp phần xây dựng tích chất nước » để che dấu điểm mà CSVN muốn đạt được. « Kiện toàn cơ cấu tổ chức cộng đồng người Việt hải ngoại ». Mục đích nầy nằm trong nghị quyềt 36. Và Đại Hội Việt Kiều là dụng cụ thực hiện.

Thật thế, thành phần của 900 đại biểu về phó hội, qua cách vơ vét thâu góm của các đại diện tại hải ngoại của CSVN để có thành phần nầy, không phải là thành phần chuyên lo kinh tế.

Trái lại là một góp nhặt tại 101 nước trên thế giới. Sự góp nhặt nầy sẽ cho phép CSVN nói họ là đại biểu về phó hội và mập mời để đánh lận con đen về tư cách đại diện của người Việt tại hải ngoại.
Cho nên mục tiêu chính của Đại Hội Việt Kiều là lợi dụng danh từ ấy để đi tới việc thành lập ban đại diện tổng quát cho người Việt hải ngoại dưới sự chỉ đạo của CSVN.

Dụng cụ nầy, với sự yềm trợ tài chánh dồi dào của CSVN, sẽ tư cho có tính cách đại diện người Việt hải ngoại để đánh phá NVHN trên nhiều mặt trận.

NVHN sẽ bị tấn công trên các mặt trận sau đây

1.- Sau khi đã cắt được lực lượng của NVHN, qua chiêu bài về xây dựng đất nước và thăm quê hương, ra ba thành phần: Thành phần về hợp tác, thành phần về ăn chơi và thành phần không về. Nên những cuộc biểu tình cả chục ngàn tham giữ, như cuộc biểu tình chống Trần Trường trước đây sẽ rất khỏ xảy ra.

2.- Ban đại diện sinh ra sau Đại Hội Việt Kiều tại Hà Nội, mà các thành phần tự xưng tới từ 101 quốc gia, sẽ tranh dành với cộng đồng NVHN, nay không có tổ chức tỗng quát, trong vai trò đại diện tỗng quát.

3.- Ban đại diện nầy, với tài trợ dồi dào của CSVN sẽ gây ra nhiều ngăn cản, qua cách nầy hay cách khác, đối với các vận động của NVHN cho dân chủ nhân quyền tại VN.

4.- Ban đại diện nầy sẽ mở mặt trận treo cờ đỏ tại các trường như tại Đại Học USC Nam Cali dịp nay.

5.- Ban đại diện ấy sẽ tiếp tục trò chơi văn hóa vận Meets Viet Nam một cách rộng rãi hơn.

6.- Đó là những điểm xem ra rất có thể xảy ra và còn nhiều điểm khác cũng có thể xảy ra.

Nhưng cũng đừng quên điểm sinh tử và cũng là nhược điểm của phong trào dân chủ « Rất yếu kém về tồ chức » và CSVN biết rõ nhươc điểm nầy. Nên chúng sẽ tập trung tất cả cố gắng để tạo ra một cái gì đó mang bộ mặt, dầu chỉ có ngoài mặt, gọi là một tổ chức trên giấy tờ đại diện người Việt tại hải ngoại.

Hồng Lĩnh
    Việt gian Việt cộng Việt kiều

    Anh mang danh Việt kiều yêu nước
    Ngày anh về lắm kẻ đón mừng anh
    Đón các anh, kẻ thế quyền, quan tước
    Mừng các anh, toàn một lũ lưu manh.

    Các anh bây giờ, có tiền và kiến thức

    Đất nước cần các anh để dựng xây?
    Nơi vạn dậm nghìn trùng, bao khúc ruột
    Hãy mau về, về góp những bàn tay.

    Đất nước Việt Nam nghèo, ai cũng biết

    Dân Việt Nam đói khổ, ai cũng hay
    Có một điều không biết ai thấu triệt?
    Tại sao nghèo, nghèo mãi tới hôm nay?

    Ngày anh đi, nước mình chưa mất

    Giặc còn xa, anh đã vội cao bay
    Nơi hải ngoại, anh làm giàu trước nhất
    Của cải thêm nhiều, kiến thức thêm hay.

    Lúc anh đi, anh là người chui rúc

    Trốn mà đi, vì lùn sục đêm ngày
    Bọn chúng bảo: anh là đồ phản quốc
    Nay anh về, mừng đón rộng vòng tay.

    Rõ là người CS nay đã tốt?

    Đã quên đi quá khứ, nghĩ tương lai?
    Các anh về để dựng xây bồi đắp
    Vì quê hương đang bị mất từng ngày.

    Không biết các anh có thật là yêu nước?

    Hay chỉ phường giá áo túi cơm?
    Đi với giặc, thì ai ai cũng biết
    Cũng chỉ là một lũ bán giang sơn.

    Cọp Taberd

AI LÀM LỢI CHO CỘNG SẢN VÀ BẰNG NÀO ĐỂ DIỆT CHẾ ĐỘ HÀ NỘI - Đinh Lâm Thanh

Đinh Lâm Thanh

Tiếp theo bài "Cộng Sản Việt Nam Muốn Gì Ở Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại" xuất hiện trên các websites và báo chí cách đây không lâu, hôm nay tôi hân hạnh trình bày cùng Quý Vị Độc Giả bài viết tiếp theo: "Ai làm Lợi Cho Cộng Sản và Bằng Cách Nào Để Diệt Chế Độ Hà Nội", mục đích góp phần đáp lời kêu gọi của Luật Sư Lê Thị Công Nhân trước ngày bị bắt và tác giả Trịnh Việt Bắc qua bài "Hãy Ngưng Gởi Tiền Về Nước Nuôi Đảng và Nuôi Gái Tơ" vừa được post ra trên mạng Take2Tango.

Phải thành thực mà nói, tuyệt đối không làm lợi cho Cộng sản nghe qua rất dễ nhưng dứt khoát chấm dứt trong một sớm một chiều thì cũng khó thực hiện, vì trong chúng ta, có người không nhiều thì ít đã và đang hà hơi tiếp sức nuôi dưỡng chế độ! Chỉ một ví dụ nhỏ nhưng đã khó giải quyết, vì ngày nào còn những người sắp hàng đi mua bao gạo nanh chồn, gói bún, xấp bánh tráng hũ mắm, gởi tiền về cho thân nhân hoặc còn mặc các loại quần áo xuất phát từ Việt Nam thì đều có thể xem như một hành động gián tiếp nuôi dưỡng chế độ. Đồng ý chúng ta mua hàng hóa là giúp các thương nghiệp tư nhân Việt Nam, nhưng chung quy đồng ngoại tệ trước sau gì cũng chui vào túi riêng của tập đoàn lãnh đạo Cộng sản. Vậy làm cách nào để bóp chết Cộng sản Việt Nam ? Trước tiên theo tôi, vấn đề nào quan trọng đứng hàng đầu trong việc làm lợi cho chế độ Cộng sản thì cần phải nghiên cứu và đề nghị nên chấm dứt khẩn cấp. Tiếp đến, có những chuyện cần cứu xét lại và phải có một chương trình hành động càng sớm càng tốt, và cuối cùng, những vấn đề nào đòi hỏi thời gian, chúng ta có thể xếp vào các giai đoạn kế tiếp trong tương lai.

Trong bài nầy, tôi muốn đưa ra một vài điểm chính theo tầm quan trọng trong vấn đề làm lợi cho Cộng sản đồng thời góp xin góp ý cùng tất cả đọc giả hầu tìm cách chận đứng kịp thời những số tiền đang ào ạt đổ về Việt Nam. Ngoài ra xin đề nghị một vài giải pháp để cùng nhau bắt tay ngay từ bây giờ trong việc giải thể chế độ Cộng sản Hà Nội.

1. Ai làm lợi cho chế độ Cộng sản Việt Nam ?

Trước hết, xin đề cập đến các thành phần đem tiền của về đầu tư tại Việt Nam, dù lớn hay nhỏ cũng là những hành động không thể chấp nhận. Trong lúc cộng đồng người Việt hải ngoại ngày đêm tranh đấu để đánh đổ cho bằng được chế độ Cộng sản độc tài thì một số nhỏ đem tiền của về đóng góp, hà hơi bơm sức để Hà Nội có phương tiện cai trị 82 triệu dân tại nội địa. Hợp tác với Cộng sản dù dưới hình thức nào cũng là một hành động nối giáo cho giặc, cầm dao đâm ngay trước mặt đồng hương mình. Những ai về đầu tư ? Có thể là những người đã thành công ở nước ngoài nhờ bám vào cộng đồng người Việt, hoặc những tên xảo trá, cướp bóc, lừa lọc người thân bạn bè tại hải ngoại, kinh doanh làm ăn bất hợp pháp, trồng cần sa bạch phiến, tổ chức ăn gian tiền trợ an sinh xã hội cấp rồi đem tiền của về đầu tư đều cùng một hình thức làm giàu chế độ để Hà Nội có phương tiện đánh phá trở lại cộng đồng. Như vậy người có công (Cộng sản) kẻ góp của (Việt kiều đầu tư) để bóc lột sức lao động người dân trong nước đồng thời chia rẽ tập thể người Việt hải ngoại đều mang chung một tội với Tổ Quốc cũng như toàn thể dân tộc Việt Nam.

Vấn đề đầu tư làm ăn lớn với Việt Nam từ trước đến nay chỉ đếm trên đầu ngón tay, chừng năm bảy trường hợp nhưng hoàn toàn thất bại mà báo chí đã nói đến nhiều. Độc giả đã biết rõ những ai, chương trình đầu tư gì và Cộng sản Việt Nam dàn cảnh vu cáo buộc tội thế nào để cướp giật...tôi thiết nghĩ không nên nêu ra đây mất thời giờ của quý vị. Trong mục nầy tôi muốn gởi đến độc giả một hình thức đầu tư của nhiều Việt kiều dưới dạng "chui", nghĩa là xuất vốn để cho người nhà, vợ bé, nhân tình tổ chức điều hành những cơ sở thương mãi. Ở đây tôi muốn nhấn mạnh đến cách làm ăn thiếu lương thiện, thiếu đạo đức và lợi dụng tình trạng xã hội thối nát tại Việt Nam như cho vay nặng lãi, bán thuốc tây giả, bán cần sa bạch phiến cũng như mở các động "ôm" đủ loại, các phòng trà café trá hình, các cơ sở "cầm đồ" ăn cướp. Hành động của thành phần nầy chẳng những đã góp công sức làm lợi cho chế độ, đẩy tuổi trẻ vào con đường sa đọa mà còn tiếp tay Cộng sản bóc lột dân nghèo đến tận xương tủy. Vấn đề cầm đồ tại Việt Nam do một số Việt kiều xuất tiền kinh doanh là một hình thức cho vay nặng lãi, ăn cướp trên tình trạng nghèo đói và đau khổ của dân chúng Việt Nam. Chủ tiệm chỉ thuận cầm thế từ 25% đến 40% tùy theo trị giá món hàng trường hợp cầm nữ trang, xe, hoặc nhà đất có thể cầm đến 50 đến 60 %. Nếu khách hàng không chuộc lại trong thời gian hạn định nào đó, các món hàng xem như thuộc quyền sở hữu các chủ tiệm. Ở Việt Nam, một khi người nghèo đem đồ đạc đi cầm mấy ai có khả năng chuộc về !

Ngoài ra, có những người thường đi về Việt Nam vài ba chuyến trong một năm dưới danh nghĩa du lịch hoặc thăm gia đình với mục đích che đậy hành vi buôn bán lẻ của họ. Tôi không phản đối việc làm ăn để phụ thêm nguồn lợi cho gia đình mà có thể xem là một việc làm đáng khích lệ, nhưng không phải ở trường hợp nầy vì đây là một hành động đi đêm, bắt tay và làm lợi cho Cộng sản, tuy không ồ ạt nhưng những số tiền chui qua ngã nầy cũng là những con số đáng kể. Những người buôn bán lẻ dưới hình thức chui với Việt Cộng dù không lớn lao nhưng chính là một hành động làm ô uế thanh danh Cộng đồng. Biết bao nhiêu Việt kiều đã bị khép vào các tội buôn lậu, vận chuyển bạch phiến, buôn bán hàng giả mạo, quỵt tiền, quỵt tình mà chúng ta được biết qua các cơ quan truyền thông báo chí.

Một thành phần thứ ba cần nêu ra ở đây là những cụ già, các ông bà sồn sồn về Việt Nam ăn chơi, du hí, cưới vợ bé, cặp trai tơ, kiếm gái rẻ tiền. Thành phần nầy không biết còn nhớ trước khi bước lên máy bay hoặc chui xuống ghe trốn ra biển đã có lời nguyền là không đội trời chung với Cộng sản, cũng như lúc ký giấy xin tỵ nạn chính trị hay tuyên thệ nhập tịch đã khẳng khái xác định rằng, tôi không thể sống dưới chế độ Cộng sản và tôi không thể quay lại Việt Nam vì sự an toàn cho tính mạng ! Ngày nay, ông già trở về chống gậy tìm gái, đàn ông đêm chui trong động, ngày ăn nhậu từ xóm ra đầu ngõ. Một số bà sồn sồn thì li bì trong các tổ quỷ trai tơ. Thật không ra thể thống gì khi một người bỏ xứ ra đi vì chính trị nay trở về nhởn nhơ sung sướng giữa một chế độ, nơi mà chính mình đã bị xem là chó ghẻ, bị lột trần và xô ra biển cả. Hành động trên đây xét ra còn vô liêm sĩ, hèn hạ và đáng phỉ nhổ hơn một số ca nhạc sĩ, vì đồng tiền, đã chối bỏ danh xưng "người tỵ nạn", Việt Nam xin làm "công dân ưu tú của xã hội chủ nghĩa".

Thành phần thứ tư là đại đa số, có thể nói gần như tất cả những người định cư ở hải ngoại đều vấp phải dưới hình thức gởi tiền về phụ giúp gia đình, bàn con bạn bè cũng như quyên góp giúp các cơ sở xã hội tại Việt Nam. Đây là một vấn đề nan giải mà nhiều người, nhiều hội đoàn đã nêu ra nhưng thật khó giải quyết một cách dứt khoát. Con số gần 5 tỷ $US bơm về Việt Nam trong năm 2006 theo đường chính thức qua các ngân hàng nhà nước (theo Cộng sản) là một số tiền lớn do mồ hôi nước mắt của người Việt hải ngoại, trong đó phải kể đến những người phải làm việc hai job, nhịn từ tô phở, ly café sáng rồi dành dụm từng đồng để giúp đỡ gia đình. Sự đùm bọc người thân ruột thịt tại quê nhà thật đáng khích lệ. Nhưng phải để ý chuyện nầy chính Cộng sản lại lợi dụng tình gia đình máu mủ ruột thịt để vét túi những ai mà trước đây chúng hằng xỉ vả bằng những danh từ thậm tệ. Thành thử hành động đầy tình người của người Việt tự do hải ngoại đã trở thành công cụ phục vụ đắc lực cho chúng.

Thử làm bài tính nhỏ, ví dụ, một triệu gia đình người Việt tự do ở nước ngoài, một triệu gia đình gởi về cho cha mẹ, anh chị em, thân nhân bà con để mua thực phẩm, chạy chữa thuốc thang, sửa sang nhà cửa, xây cất mồ mã ông bà đổ đồng 500 $US/gia đình/năm thì Việt Cộng có trong tay nửa tỷ dollars. - Việt Kiều về du lịch hằng năm lên đến 2 triệu người (theo Cộng sản) ngoài tiền máy bay qua Air Việt Nam, tiền mua visa, tiền thuế nhập cảnh trên 1000 $US mỗi đầu người, tiền chi tiêu ăn uống, quà cáp, may sắm, di chuyển cho bản thân và gia đình chừng trung bình 1500 $US thì Việt Cộng có trong tay 5 tỷ dollars. Trường hợp những cụ gìà về kiếm gái tơ, các ông bà sồn sồn về du hí, hưởng lạc mỗi năm một vài lần thì số tiền chui vào túi Cộng sản còn nhiều hơn nữa. Chưa kể các cơ sở kinh tài cho Việt Cộng đầy dẫy tại các thành phố lớn ở hải ngoại, từ dịch vụ du lịch, sản xuất, thương mãi còn đem về cho Hà Nội những doanh số đáng kể. Tất cả số tiền trên được tập đoàn Cộng sản lòn ra lại nước ngoài để tạo dựng cơ sở chống phá cộng đồng, làm của riêng mua sắm bất động sản cho cá nhân gia đình thân thuộc. Hãy tính xem nhờ tiền của Việt kiều mà chúng đã tạo được bao nhiêu cơ sở, nhà cửa ngay trong thủ đô Tỵ Nạn các thành phố lớn ở Mỹ cũng như khắp thế giới. Xin ghi nhớ câu nầy: Không có binh pháp nào cho phép vừa đánh địch vừa tiếp tế cho địch. Hãy dừng lại bằng tất cả mọi giá, làm lợi cho cộng sản là nối giáo cho giặc, chính chúng ta đang đào hố tự chôn mình !

2. Bằng cách nào để đánh đổ tập đoàn Cộng Sản Hà Nội.

Chỉ có hai vũ khí để đánh bại Cộng sản Việt Nam : Sự đoàn kết của tất cả các thành phần trong Cộng động người Việt hải ngoại và dứt khoát chấm dứt gởi ngoại tệ về làm lợi cho Cộng sản dưới bất cứ hình thức nào. Hai hành động chính trị và kinh tế nầy phải được phối hợp đồng loạt, chặt chẽ và quy mô bằng sự quyết tâm của tất cả mọi người thì đảng Cộng sản Việt Nam sẽ đi tới chỗ tự tiêu diệt trong một thời gian không bao xa.

1. Không về Việt Nam du lịch thì làm gì Việt Cộng thu được vài 5 tỷ $US trong một năm. Chúng sẽ dẫy chết tức khắc như cơn nghiện ma túy thiếu thưốc !

2. Không về Việt Nam du hí, cưới vợ bé, tìm trai tơ, kiếm gái trinh hay ăn nhậu say sưa ngày đêm thì Cộng sản Việt Nam sẽ không thu được một số ngoại tệ đáng kể về các hoạt động phục vụ thiếu văn hóa nầy.

3. Không thể chấm dứt tức thời việc gởi tiền về nuôi gia đình thì phải nghiên cứu đặt lại vấn đề làm sao để cha mẹ già, anh em ruột thịt tạm sống qua ngày đồng thời phải giải thích cho thân nhân phải bóp bụng trong một giai đoạn nào đó. Phải chấm dứt những phí phạm bơm tiền cho giới trẻ - con em giòng họ với Việt kiều tại Việt Nam - có phương tiện vung vãi đua đòi, ăn chơi trác táng trong các phòng trà, ổ điếm hay theo trò đỏ đen, số đề, cá độ. Đề nghị giải thích cho người thân tại Việt Nam biết để họ thông cảm trong giai đoạn trọng đại mà cộng đồng hải ngoại đang đánh trực diện vào tập đoàn Cộng sản. Làm thế nào để mọi người đều hiểu và tham gia đóng góp công sức vào cộng việc chung. Thật ra nói thì dễ nhưng cũng khó khăn cho việc dứt điểm trong một sáng một chiều, nhưng nếu tất cả mọi gia đình ở hải ngoại cắt bớt một phần, một nửa, hay hai phần ba, tùy theo hoàn cảnh của từng gia đình thì cứ tính xem, Cộng sản Việt Nam sẽ mất ngay một số lớn ngoại tệ. Đây là một việc làm thật đau lòng và khó thực hiện, nhưng cầu mong tất cả mọi người can đảm và thân nhân tại Việt Nam phải cảm thông thì chúng ta sẽ thắng lớn trước lời van nài cầu xin của Cộng sản với "khúc ruột ngàn dặm".

4. Không nhắm mắt làm việc từ thiện để tiền của, mồ hôi của những tấm lòng nhân ái từ nước ngoài rơi vào tay Quỷ Đỏ. Cần dành những số tiền đóng góp nầy vào các quỹ yểm trợ tranh đấu cho Tư Do Nhân Quyền. Trường hợp cần thiết thì phải cân nhắc và chắc chắn việc làm của mình được sự bảo đảm qua người thân gia đình hay các nhà tu hành tại Việt Nam.

5. Đồng loạt tẩy chay hãng Hàng Không Việt Cộng thì chúng sẽ sập tiệm ngay tức khắc, vì công ty nầy chỉ sống nhờ người Việt nước ngoài. Cứ tính một người từ ngoại quốc về Việt Nam, trung bình chi trên dưới 1000 $US cho một vé máy bay, chúng sẽ mất số doanh thu hàng năm là bao nhiêu (trên 1 tỷ $US nếu tính 1 triệu người đi, chưa tính một người mỗi năm về hai ba chuyến).

6. Tẩy chay các cơ sở kinh tài của Việt Cộng, từ các văn phòng chuyển tiền, tổ chức du lịch, bán vé máy bay, các công ty xuất nhập khẩu, các cửa tiệm bán thực phẩm, quần áo, đồ mỹ nghệ….Chúng ta chống Cộng nhưng vẫn để các cơ sở kinh tài của tập đoàn Hà Nội công khai làm ăn trước mặt thì cũng như không ! Cần phải có thái độ dứt khoát, tẩy chay là thượng sách. Nhất là vệc gởi tiền về Việt Nam qua các công ty của Việt Cộng chính hiệu hay trá hình dưới nhiều hình thức.

Tất cả tiền của do chúng ta bơm về Việt Nam dưới hình thức nào hay tiêu dùng qua các cơ sở kinh tài của bọn chúng đều là một cách làm lợi cho tập đoàn Cộng sản và những số tiền kếch sù nầy sẽ trở thành những ngọn giáo đâm thẳng vào cộng đồng chúng ta. Có dứt khoát việc ngưng bơm tiền về Việt Nam dưới mọi hình thức thì đảng Cộng sản sẽ dãy chết như người nghiện khi thiếu bạch phiến !

Hành động chấm dứt gởi tiền đồng loạt sẽ chứng minh cho thế giới thấy thái độ dứt khoát của cộng đồng người Việt hải ngoại trong ván bài chót nhằm quật ngã chế độ Cộng sản Việt Nam hiện nay.

Đinh Lâm Thanh

* Trích trong "Một Đời Xót Xa", Nam Việt xuất bản và Tự Lực phát hành tháng 6/2008 tại Cali, USA.


NGHỊ QUYẾT 36 THẮNG LỚN - Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất


Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất

(Lời nói đầu: Tiêu đề của bài viết là một câu nói khó nghe, nhưng chân thật. Nếu người Việt tỵ nạn chúng ta không thừa nhận sự thật, chúng ta lại sẽ mất trắng về tay bọn VGCS như chúng ta đã mất miền Nam . Chuyện này sẽ xẩy đến có lẽ chẳng bao lâu nữa. Thắng lợi Cờ Vàng lúc đó chẳng giúp ích gì cho chúng ta. Bởi vì thắng lợi đó chẳng qua chỉ là những quyết định hành chánh, chứ không phải là luật của nước Mỹ. Nó chỉ có tính chính trị mà không có tính cưỡng hành, và nhất là nó không đủ sức mạnh để ngăn chận những đợt sóng trở cờ đón gió xô tới. Vụ đài VNHN nên coi là một tiếng chuông cảnh báo, được coi là cuối cùng thì tốt nhất. Sau đây chúng tôi xin đi vào bài viết.)
------------ --------- --------- --------- --------- -

Bà Bút Vàng ngôn: tên Nguyễn Phương Hùng nói xấu giáo sư Vinh: ergo hắn là cộng sản. Giáo sư Nguyễn Xuân Vinh phán: Tôi không nói anh (Nguyễn Phương Hùng) là CS, nhưng anh có những bài viết chứng tỏ anh là Việt gian. Còn nhà văn Chu Tất Tiến điểm mặt: Nam Nhân, Việt Thường luôn luôn đánh phá tất cả mọi người chống cộng, sure bọn này là CS. Đấy là vài ba điển hình tố cộng mà chúng tôi đọc được trên internet gần đây. Cả ba là những người có máu mặt trên báo chí, các diễn đàn, và trong cộng đồng. Những nhà chống cộng khác trong đám dân trên không chằng, dưới không rễ thì loạn trên các diễn đàn, không sao kể cho xiết. Thế nhưng, chuyện ông bà Dương Văn Hiệp, Lưu Lệ Ngọc, giám đốc của đài VNHN mời cán bộ tòa đại sứ VGCS tại Washington tới nhà ăn nhậu với cả đám nhân viên, bạn bè thì lại là chuyện bìn h thường, chả có con ma nào théc méc. May mà hai năm sau nhà báo Hồng Phúc mới khui ra. Giả như ông Hồng Phúc không ngứa miệng phun ra thì chuyện đã đi vào quên lãng. Các ông bà Ngô Ngọc Hùng, Dương Văn Hiệp, Lưu Lệ Ngọc vẫn nghiễm nhiên là các nhà chống cộng đầy thành tích. Chứ có ai rỗi hơi mà bới móc ra làm chi cho mệt xác, biết đâu còn mang họa vào thân. CS đặt tòa lãnh sự tại Houston , ai ai cũng nhoi nhoi phản đối. Các ông lãnh đạo chống cộng tại địa phương kêu gọi dân biểu tình trước một cái chợ. Đại thành công! Nghe đâu những 5 ngàn người. Biểu tình xong, ai về nhà nấy, thỏa mãn. Tự ái của đồng bào đã được vuốt ve: biểu tình những 5 ngàn người lận. Các nhà chống cộng lại ghi thêm được một thành tích hiển hách giữ làm credit để dùng cho sau này. Thằng CS vẫn cứ đặt tòa lãnh sự của chúng để tiện cấp chiếu khán cho đồng bào về nạp mãi lộ và du hí. Có sao đâu. Sự việc ồn lên một dạo, nhưng êm rồi. Lại đâu vào đấy: đường ta ta cứ đi, đường nó (VGCS) nó vẫn phăng phăng bước tới. Làm gì nhau đây! Chẳng lẽ đường lối hợp tác giai đoạn của nhà chống cộng Al. Hoàng với Việt Tân ép phê (effet) lẹ thế?

Hoạt cảnh chống cộng của chúng ta hiện nay đại khái là như vậy. Trước đây không có thế. Bây giờ thay đổi rồi. Người ta cho rằng đó là kết quả của Nghị Quyết 36 của VGCS. Ai tin cứ tin. Ai không tin thây kệ. Tự do mà! Dưới con mắt loạn thị của người viết thì quả thật nghị quyết 36 có vẻ đang thắng lớn. Nó thắng thế nào, thắng làm sao, và tại sao thắng, đó là những vấn đề chúng tôi muốn đem bàn đến ở đây.

Vài nét về Nghị Quyết 36

Phần lớn chúng ta có lẽ chỉ nghe nói Nghị Quyết 36 nhưng chưa thấy cái đồ quỉ này nó mặt ngang mũi dọc ra sao. Vâng, chính xác cái văn kiện này được gọi là Nghị Quyết 36/NQ-TW (Xin vắn tắt là NQ36) được Bộ CT đảng VGCS ban hành ngày 26-3-2004. Trước khi có NQ36, VGCS đã thử thời vận nhiều cách để nhử mồi người tỵ nạn ở nước ngoài. Nhiều tên trí thức ăn cơn quốc gia thờ ma CS như BS Bùi Kiện Tín ở Pháp, TS Phó Bá Long ở Canada (?) v.v. đã ra công khuyển mã giúp cho bọn VGCS, nhưng đều mang thất bại. Năm 1993, VGCS đã thử mở ra một cái gọi là Đại Hội Việt Kiều, Phó Bá Long xun xoe về tham dự có gởi kiến nghị xin VGCS bỏ chiếu khán cho Việt kiều về thăm nhà, dễ dãi việc mua nhà đất, và nhất là Long còn đề nghị VGCS ban lệnh đại xá cho tất cả mọi người bỏ nước ra đi tỵ nạn CS. Tội vạ gì mà đại xá đây, GS Long?

Cha đẻ của NQ36 là Phan Diễn. Phan Diễn đứng hàng thứ 15 trong Bộ CT đảng CS, bí thư thành ủy Đà Nẵng, một tên tham nhũng có hạng. Diễn là con Phan Thanh, cháu nội Phan Khôi. Cụ Phan Khôi là một nhà văn hóa lớn chủ trương Nhân Văn Giai Phẩm chống đảng nên bị thanh trừng và bị cô lập cho đến chết. Nếu Trường Chinh đấu tố bố mẹ đẻ ra hắn không làm chúng ta ngạc nhiên, thì chúng ta cũng chẳng nên lấy làm lạ chuyện Phan Diễn hoàn toàn vô cảm đối với việc người ông của hắn bị bạc đãi và bị đầy ải cho đến khi xuống lỗ. Đó là kết quả trăm năm trồng người của tên cáo già Hồ Chí Minh. Phan Diễn không những đã dửng dưng trước việc đảng đầy đọa ông nội hắn mà còn cúc cung tận tụy phục vụ CS bằng cách cuối đời đẻ ra cái NQ36 bất nhân mà chúng tôi đang nói đây.

NQ36 gồm có 4 phần. Phần cuối cùng phân công các cơ quan có trách nhiệm thì hành nghị quyết. Các phần 1 và 2 dành tâng bốc, vuốt ve, khuyến dụ, và hứa hẹn đủ điều với cộng đồng người tỵ nạn. Qua nghị quyết, VGCS công nhận người tỵ nạn, mà chúng đổi danh xưng gọi là người Việt Nam sinh sống ở nước ngoài, thành công về nhiều mặt, có tiềm lực kinh tế lớn, có tinh thần yêu nước, gắn bó với quê hương. Chúng xác nhận có một số đã trở về đầu hàng VGCS và đóng góp cho chúng. Nhưng đồng thời chúng cũng không quên cảnh cáo rằng nhiều người vẫn còn ra sức chống phá CS. Tuy thế chúng lại nói đảng và Nhà nước luôn luôn coi cộng đồng người tỵ nạn là một bộ phận không tách rời của cộng đồng dân tộc Việt Nam, nên cần phải được săn sóc và giứp đỡ, nhất là trong các lãnh vực phát thanh, truyền hình và các nhu cầu về văn hóa. Chúng kêu gọi xoá bỏ mọi mặc cảm, định kiến, phân biệt đối xử do quá khứ hay thành phần giai cấp tạo ra, xây dựng tin cậy lẫn nhau, cùng hướng tới tương lai. Chúng hứa hẹn nhà nước sẽ thỏa thuận với các nước hữu quan về khuôn khổ pháp lý để đồng bào ổn định cuộc sống và bảo vệ quyền lợi chính đáng của cộng đồng ngưới tỵ nạn theo luật pháp, công ước và thông lệ quốc tế. Chúng khuyến khích người tỵ nạn mau chóng hội nhập để làm ăn, nêu cao tinh thần tự trọng và tự hào dân tộc, giữ gìn tiếng Việt, bản sắc văn hoá và truyền thống dân tộc Việt Nam, đoàn kết, đùm bọc, thương yêu nhau, giữ mối quan hệ gắn bó với gia đình và quê hương, góp phần tăng cường quan hệ hợp tác hữu nghị giữa bà con sinh sống với trong nước, tùy theo khả năng và điều kiện của mỗi người, góp phần xây dựng quê hương đất nước, đặc biệt nhấn mạnh là chủ động đấu tranh với các biểu hiện cố tình đi ngược lại lợi ích chung cuả dân tộc, nghĩa đúng của lối nói này là chống lại VGCS.

Phần 3 mới là chủ yếu của nghị quyết, gồm có các điểm sau đây:

1. VGCS sẽ tiến hành đàm phán và ký kết các thỏa thuận cần thiết với các nước, trong đó có các hiệp định lãnh sự, hiệp định tư pháp, bảo vệ lợi ích của người tỵ nạn, giải quyết các yêu cầu của người tỵ nạn liên quan đến vấn đề quốc tịch. Hứa tạo điều kiện để đồng bào tỵ nạn về thăm quê hương, thân nhân. Cụ thể hóa và hoàn thiện các quy định về xuất nhập cảnh, cư trú, đi lại ở trong nước của người tỵ nạn, thông thoáng và đơn giản hóa các thủ tục. Giải quyết nhanh chóng thủ tục cho người tỵ nạn hồi hương hoặc về làm ăn, sinh sống có thời hạn ở trong nước. Tiếp tục giải quyết những vấn đề tồn tại về mua nhà ở trong nước, thừa kế, hôn nhân gia đình, nhận con nuôi ... liên quan đến người tỵ nạn. Dành cho người tỵ nạn giá dịch vụ như công dân trong nước

2. Hoàn chỉnh và xây dựng mới hệ thống chính sách thu hút, trọng dụng nhân tài, phát huy sự đóng góp của trí thức hải ngoại vào công cuộc phát triển đất nước. Xây dựng chế độ đãi ngộ đối với chuyên gia, trí thức hải ngoại có trình độ chuyên môn cao, có khả năng tư vấn về quản lý, điều hành, chuyển giao công nghệ, kỹ thuật cao, góp phần phát triển nền văn hóa, nghệ thuật trong nước. Mở rộng hợp tác, thu hút sử dụng chuyên gia, trí thức hải ngoại tham gia các công việc ở trong nước, làm việc cho các chương trình, dự án hợp tác đa phương và song phương của Việt Nam với nước ngoài hoặc trong các tổ chức quốc tế có chỉ tiêu dành cho người Việt Nam và tư vấn trong các quan hệ giữa Việt Nam với đối tác nước ngoài.

3. Hoàn chỉnh và xây dựng mới các chính sách thu hút người tỵ nạn hoạt động đầu tư, kinh doanh ở trong nước. Mở rộng và tạo thuận lợi hơn nữa chính sách kiều hối. Phát huy khả năng của người tỵ nạn làm dịch vụ, thiết lập và mở rộng phong trào tiêu thụ hàng hóa của VN.

4. Đổi mới và đa dạng hóa các phương thức vận động, các hình thức tập hợp với mục đích khuyến khích những hoạt động hướng về quê hương của người tỵ nạn, nhất là của thế hệ trẻ. Chủ động mở rộng tiếp xúc với cộng đồng người tỵ nạn, kể cả với những người mà VGCS coi là còn có định kiến, mặc cảm với chúng.

5. Tích cực đầu tư cho chương trình dạy và học tiếng Việt cho người tỵ nạn, nhất là cho thế hệ trẻ. Xây dựng và hoàn chỉnh sách giáo khoa tiếng Việt cho người tỵ nạn, cải tiến các chương trình dạy tiếng Việt trên vô tuyến truyền hình, đài phát thanh và qua mạng Internet. Cử giáo viên dạy tiếng Việt tới những nơi có thể để giúp bà con học tiếng Việt. Tổ chức trại hè nói tiếng Việt cho thanh, thiếu niên tỵ nạn. Tổ chức cho các đoàn nghệ thuật, nhất là các đoàn nghệ thuật dân tộc ra nước ngoài biểu diễn phục vụ cộng đồng. Tạo điều kiện cho các nghệ sĩ tỵ nạn về nước biểu diễn và tham gia các đoàn VN đi biểu diễn quốc tế. Thường xuyên tổ chức các chương trình giao lưu văn hóa, văn học, nghệ thuật, triển lãm, hội thảo, du lịch về cội nguồn, tức là về phục vụ cho VGCS.

6. Đổi mới mạnh mẽ và toàn diện công tác thông tin, tuyên truyền để bịt mắt người tỵ nạn về tình hình đất nước và chính sách của đảng CS. Đầu tư cho các chương trình dành cho người tỵ nạn của các đài phát thanh, truyền hình và Internet. Chú trọng đổi mới nội dung, hình thức. Hỗ trợ việc ra báo viết, mở đài phát thanh, truyền hình ở ngoài nước. Xây dựng thư viện trên mạng Internet để phục vụ người tỵ nạn. Hỗ trợ tiền bạc để vận chuyển và đơn giản hóa thủ tục đối với việc gửi sách báo, văn hóa phẩm ra hải ngoại để phục vụ cộng đồng tỵ nạn.

7. Hoàn chỉnh chính sách khen thưởng đối với người tỵ nạn có công đối với CS. Đồng thời có biện pháp đấu tranh phù hợp (tức là tiêu diệt) với những người có biểu hiện cố tình đi ngược lại với VGCS.

8. Củng cố và phát triển các tổ chức xã hội làm công tác vận động người tỵ nạn. Các cơ quan đại diện ngoại giao ở nước ngoài có trách nhiệm coi công tác đối với người tỵ nạn là một nhiệm vụ chính trị quan trọng. Chủ động tăng cường tiếp xúc, vận động, truyền bá và phổ biến chủ trương, chính sách của đảng VGCS.

9. Tăng cường cán bộ chuyên trách về công tác đối với người tỵ nạn tại cơ quan đại diện ngoại giao của VGCS ở những nơi có đông người tỵ nạn sinh sống. Một số bộ, ngành và một số tỉnh, thành phố có quan hệ nhiều với người tỵ nạn cần có bộ phận giúp cơ quan lãnh đạo trong công tác đối với người tỵ nạn. Bổ sung kinh phí cho công tác này.

Xét về mặt thực hành, các chính sách nêu trên có tác dụng hai mặt. Một là nó tạo ra con đường cho CS xâm nhập và trà trộn vào cộng đồng hầu lũng đoạn, chinh phục, và nhuộm đỏ khối người tỵ nạn chúng ta. Và hai là nó cung cấp cho người tỵ nạn một thứ vũ khí rất lợi hại để chúng ta tự đánh đấm, chém giết nhau không cần đến bàn tay của bọn VGCS. Tác dụng gây lũng đoạn này báo chí quen gọi là “chụp mũ” hay là “đội nón cối”. Sống trong một cộng đồng chống cộng mạnh, kẻ bị đội nón cối rất khó được tín cẩn. Hậu quả thê thảm của việc đội nón cối lên đầu nhau là người ta coi nhau là kẻ thù cần phải tiêu diệt còn hơn là CS. Rất nhiều người nhân danh chống cộng để đội nón cối lên đầu người khác, mặc dầu thời đại này đối với VGCS, dép râu, nón cối là thứ trang bị cá nhân cho các cán bộ CS đã hoàn toàn lỗi thời rồi. Có thể nói đa số những người tố cáo và chụp mũ kẻ khác đều mang tinh thần phe phái và định kiến: kẻ không theo chúng tôi và hành động khác chúng tôi tất nhiên là CS. Hà mỗ này cũng đã từng là nạn nhân của việc bị úp chụp cái nón cối lên đầu, nên bây giờ cứ như con chim bị ná vậy. Ngay cái tựa đề của bài viết này chưa biết chừng cũng có thể có kẻ vin vào đó la toáng lên rằng chúng tôi ca tụng CS hoặc làm lợi cho CS. Nhưng bất chấp, chúng tôi viết trong tinh thần tự kiểm để biết mình, biết người. Thế thôi. Chúng tôi không viết theo lối xảo ngôn của một số nhà chống cộng hiện nay để lừa bịp và ru ngủ quần chúng. Có kẻ viết rằng CS đang dẫy chết. Người khác lại bảo Hànội đang hoảng lên vì đảng đang tan rã. Chừng nào thì VGCS mới dẫy chết? Nó dẫy chết nhưng nó đang sắp nuốt sống cộng đồng tỵ nạn rồi đấy. Mở banh mắt ra mà nhìn. Nó tan rã ư? Một năm có được mấy đứa phải trả thẻ đảng vì bị đào thải, so với hàng ngàn hàng vạn đứa khác đạp lên nhau để mong được vào đảng. Đó là sự thực. Hãy lương thiện với đồng bào. Hãy nói lên sự thật cho đồng bào nghe. Đừng phỉnh gạt, dấu giếm, lừa bịp, tội nghiệp đồng bào. Với một cái nhìn lương thiện thì NQ36 đang thành công lớn cả về hậu quả xâm nhập lẫn tác dụng gây phân hóa trong cộng đồng.

Hậu quả của xâm nhập

Có ai trong chúng ta còn nghi ngờ việc VGCS len lỏi xâm nhập vào hàng ngũ người tỵ nạn không? Chắc chắn là không, mặc dầu chúng ta chưa bao giờ bắt được tại trận một tên VGCS nào hết. Nhưng chúng ta tin và điều tin tưởng của chúng ta là thật, chỉ đơn giản dựa trên sự thật lịch sử là ngày xưa chúng ta có cả một chế độ vững chắc, một quân đội hùng mạnh, cùng với nhiều cơ quan an ninh dầy đặc mà còn có những tên VGCS trà trộn vào ở hẳn trong dinh Độc Lập được, thì bây giờ trong một cộng đồng phân hóa như hiện nay, VGCS đi vào sống giữa chúng ta là chuyện quá dễ dàng. Chúng có thể là du học sinh, là cán bộ đi tu nghiệp, là thương gia đi khảo sát thị trường, là người di tản buồn, là thuyền nhân, là diện ODP, diện con lai, diện bảo lãnh, thậm chí cả diện HO (lao) nữa. Nói tắt một câu, cán bộ CS len lỏi vào sống trong cộng đồng là điều không còn gì phải thắc mắc. Chúng ta không căn cứ vào đâu được để xác định tên A, tên B là VGCS. Nhưng nhìn vào một số lãnh vực sinh hoạt hàng ngày trong cộng đồng thì thấy rõ là có VGCS hiện diện giữa chúng ta thật, và ảnh hưởng của chúng đang mỗi ngày mỗi lớn dần. Sau đây chúng tôi xin nêu lên một số hiện tương trong các lãnh vực sinh hoạt trong cộng đồng tỵ nạn chúng ta để mọi người thấy rằng VGCS đã xâm nhập vào trong cộng đồng đến mức nào rồi.

1. Làm ăn thương mại

Trước kia không người tỵ nạn nào dám hở miệng nói ra là họ có dính líu làm ăn buôn bán với CS. Nhưng bây giờ, nhiều con buôn tỵ nạn công khai giao dịch với cán bộ CS không cần giấu diếm. Chúng ngang nhiên đến dự tiệc chiêu đãi của Nguyễn Minh Triết, của Nguyễn Tấn Dũng. Chúng mời cán bộ CS về nhà ăn nhậu mà chẳng thèm sợ ai đàm tiếu. Còn hơn thế nữa, bọn cán bộ trong nước dám công khai tạo mãi các khu thương mại trên đất Mỹ ngay tại khu vực đông người tỵ nạn để chúng ta làm giầu cho chúng. Chẳng còn ai nghi ngờ về chuyện bọn mafia CS mua những cơ sở thương mại và dịch vụ tại hải ngoại để kinh doanh, hoặc do con cái của chúng đang ở ngoại quốc đứng tên, hoặc do người tỵ nạn là bà con đứng tên dùm. Có trường hợp được đươc nhận diên, nhưng nhiều trường hợp khác còn được giấu kín. Người tỵ nạn đem tiền về VN tiêu xài hay gởi tiền về trong nước dưới nhiều hình thức. Tiền này chui vào túi các cán bộ CS. Đồng tiền đó lại được bọn tư bản đỏ đem ra nước ngoài kinh doanh buôn bán. Đây là một chuyến đi khứ hồi của đồng dollar Mỹ. Thử hỏi xem có ai trong chúng ta coi đó là một thách đố không? VGCS kêu gọi người tỵ nạn đem tiền về đầu tư, nhưng chính chúng lại đi đầu tư ở ngước ngoài. Sự thể cho thấy là một mặt bọn VGCS không còn tin tưởng vào tương lai của chế độ, nhưng mặt khác chúng đạt được thành công trong việc biến khối người tỵ nạn thành những kẻ làm giầu cho chúng. Người tỵ nạn tự nhiên trở thành những con bò cho bọn mafia CS vắt sữa ngay trong những cái chuồng mà đồng bào tạo dựng nên. Lợi nhuận do việc đầu tư này VGCS dùng để tài trợ cho các hoạt động đánh phá người tỵ nạn, một phần chúng nuôi bọn chống cộng cò mồi ở hải ngoại. Mối nhục lớn cho cộng đồng là các nhà chống cộng của chúng ta cứ mỗi khi hoạt động lại phải ngửa tay xin tiền từ các tên VGCS hoặc những kẻ làm ăn với chúng. Nếu bỏ chút ít tiền bạc ra mướn lũ cò mồi chống cộng cho vui thì tại sao chúng không làm. Chúng có thiệt hại gì đâu. Cuộc đấu tranh chống cộng vì có lũ cò mồi đã trở thành trò hề lố bịch. Lãnh tiền của CS để chống cộng. Tiếu lâm thật, nhưng lại là thực tại muôn thuở.

2. Văn hóa, văn học

Sách báo tuyên truyền của VGCS bầy công khai trong các tiệm sách, thư viện, những nơi có đông người tỵ nạn. Các cuộc trao đổi giáo sự, sinh viên diễn ra hầu như thường xuyên giữa các đại học trong và ngoài nước. Con em người tỵ nạn về trong nước học hỏi được cái gì từ đỉnh cao trí tuệ VGCS? Hiện tượng giao lưu văn hóa qua cái gọi là hội thảo chuyên đề của các nhà trí thức trong và ngoài nước cũng đã thấy lai rai xẩy ra. Điều đáng ngạc nhiên là các nhà trí thức tại hải ngoại lại không hề nghĩ là mình đang tự chui vào cái tròng hoà hợp hòa giải của VGCS. Bằng cấp cao nhưng trí đoản của bọn school smart (mọt sách) là như thế. Thực tế đang diễn ra, đám khoa bảng thường lại là những kẻ có tinh thần chủ bại và đầu hàng trước nhất. Người bình dân về VN thăm nhà nhưng tinh thần chống cộng vẫn quyết liệt. Trái lại bọn trí thức sẵn sàng HHHG với VGCS dưới các chiêu bài mầu mè. Ai là người chịu trách nhiệm để cho các loại văn hóa phẩm và tài liệu tuyên truyền xâm nhập. Người bình dân bận làm ăn rất ít đọc sách. Tuổi trẻ trình độ Việt ngữ đủ đâu vào đâu mà đọc tiếng Việt. Vậy thì ai vào đây, ai thích đọc và ai cần đọc sách của CS?

3. Tổ chức, đoàn thể

Cán bộ CS xâm nhập để lũng đoạn, làm ung thối, và phân hóa các đoàn thể, tổ chức của người quốc gia là chuyện xưa như trái đất rồi. Trước năm 1975, CS len lỏi trà trộn vào quân đội, cảnh sát, đảng phái, báo chí, cả đến các tôn giáo bằng đủ mọi hình thức. Ngày nay cũng sách đó thôi. Không đoàn thể nào, tổ chức nào, cộng đồng nào không bị chia năm sẻ bẩy do CS và tay sai xâm nhập phá hoại. Lạ lùng thay, nhóm nào cũng có người theo, người ủng hộ. Rõ ràng là đồng bào không có khả năng phân biệt được ai là CS, ai quốc gia, ai chống cộng thiệt, ai chống cộng cuội, mà chỉ a dua theo cảm tính. Ai là kẻ đứng sau lưng để phá nát các công đồng, đoàn thể? Không ai cả, mà chỉ toàn thấy rặt là những nhà chống cộng rất hăng say và to tiếng. Nếu cứ tính công sức những nhà chống cộng này đổ ra cho công cuộc chống cộng thì chắc chắn bọn CS nằm vùng đã không còn đất sống, thậm chí cái chế độ của chúng ở trong nước cũng đã bị tiêu ma lâu rồi. Nhưng kết quả ngược lại, CS càng ngày càng xâm nhập sâu hơn vào các cộng đồng đủ mọi ngành nghề, mọi sinh hoạt, và càng ngày chúng càng tung hoành trắng trợn hơn, mọi người đều thấy nhưng không làm gì được, bởi vì có nhiều người theo chúng. Người nặng đầu óc mê tín thì cho rằng NQ36 là một thứ bùa ngải rất linh. Nó có sức trấn áp mọi phương pháp chống lại nó. Nhưng người không tin vào bùa ngải quyết đoán rằng không có bùa ngải gì cả, chẳng qua là tại bọn VGCS học mót cái bí quyết quốc truyền của tổ phụ Washington của nước Mỹ thôi. Bí quyết này đã được chứng minh là cực kỳ hiệu nghiệm. Nó có thể đạp đổ những thần tượng cao ngạo nhất. Nó ngồi một chỗ mà với tay ra tận ngàn dặm giết chết lãnh tụ của một nước khác dễ như chơi. Nó còn có khả năng như một nhà ảo thuật đại tài, làm biến mất một quốc gia khỏi bản đồ thế giới. VGCS có tiền rừng bạc bể lại nắm được bí quyết này trong tay, hèn chi mà cộng đồng tỵ nạn không rã như vôi vữa gặp mưa.

4. Từ thiện, bác ái

Đây là mặt NQ36 xâm nhập mà người tỵ nạn khó đối phó nhất. Trước những thiên tai bão lụt và những khó khăn thiếu thốn của đồng bào trong nước, nếu chúng ta bỏ mặc thì chính chúng ta tự cảm thấy nhẫn tâm. Nhưng đã có quá nhiều kinh nghiệm cho thấy lòng bác ái của người tỵ nạn đã bị lợi dụng quá đáng. Có thể nói không có đồng tiền nào của chúng ta bỏ ra cứu giúp đồng bào nghèo trong nước mà không bị chia năm sẻ bẩy, đến được tay đồng bào thì ít, chui vào túi bọn cán bộ thì nhiều. Đấy là chưa kể gặp phải bọn lưu manh lấy công việc từ thiện như một nghề sinh sống. Tình trạng này vô tình biến nhiều người vốn có lòng hảo tâm trở thành ích kỷ, và bọn tay sai CS đội lốt làm từ thiện mặc sức lộng hành.

5. Văn nghệ và truyền thông

Phải nói tác hại lớn nhất mà NQ36 đưa đến là việc san bằng lằn ranh quốc cộng trong lãnh vực văn nghệ và truyền thông. Về văn nghệ, như chúng ta thấy hiện nay, ca sĩ trong nưóc hoàn toàn thoải mái khi ra hát tại hải ngoại, nếu không mốn nói là còn được nâng niu chiều chuộng rất mực nữa là khác. Đổi lại, ca sĩ hải ngoại về trình diễn trong nước cũng được đón tiếp niềm nở. Sự khác biệt ở chỗ là ca sĩ hải ngoại trở về hầu như không em nào không nói vài cầu bợ đỡ CS để lấy lòng. Hèn và đê tiện. Xướng ca vô loài, người xưa đánh gia không sai. Trong khi đó bọn con hát trong nước ra lại thường kênh kiệu lên mặt. Có đứa còn lớn lối đe dọa chôn sống cộng đồng tỵ nạn. Vô giáo dục. Cũng lại là xướng ca vô loài nữa. Một đứa hèn vì sợ bóng sợ gió, một đứa mất dậy với tâm lý đắc thắng cho thấy sự hiệu lực của tác dụng đồng hóa trong lãnh vực ca nhạc tới mức nào.

Đồng hóa là bước kế tiếp chủ yếu sau bước xâm nhập. Đồng hóa cũng có nghĩa là hòa hợp hòa giải (HHHG), nhưng nó gỡ bỏ được cái rào cản ý thức thệ của người Việt hải ngoại một cách tự nhiên và êm thấm hơn. Ban đầu người tỵ nạn còn chống các con hát từ trong nước ra, nhưng dần dần nhiều người đã không còn muốn chống vì ghiền giọng rên của bọn con hát trong nước đến nỗi không nghe nhớ chịu không nổi. Các trung tâm băng nhạc và các tay cai thầu văn nghệ biết rất rõ tâm lý đó nên đã mặc tình thao túng.Bọn này rất hăng hái vinh danh QLVNCH nhưng lại âm thầm làm công cụ của NQ36. VGCS không đứng ra làm công việc hòa hợp này mà để cho người tỵ nạn tự làm lấy qua trung gian các trung tâm băng nhạc và bọn cai thầu văn nghệ. Chính sách dùng người của địch để thôn tính và cai trị địch đã có từ thời Triệu Đà xâm lăng Âu Lạc của Thục An Dương Vương, được gọi là “Dĩ di công di”. Hiện nay bọn Tầu cộng cũng áp dụng chính sách Dĩ di công di để xâm lăng nước ta.

Chính sách Dĩ di công di càng trở nên hiệu nghiệm khi VGCS dùng văn nghệ tỵ nạn, nói chung là nền ca nhạc thời chinh chiến để hội nhập người tỵ nạn với CS một cách rất tài tình mà ít người nhìn ra. Thật vậy, cuộc chiến đấu tự vệ của nhân dân miền Nam sở dĩ còn được lưu hương cho đến ngày nay ngoài việc nó có chính nghĩa, mà còn đặc biệt nhờ tính chất vừa bi hùng vừa lãng mạn của nó nữa. Nói chiến tranh mà lãng mạn thì có lẽ là nghịch lý. Nhưng đúng chứ không sai. Bóng dáng người lính chiến đậm nét phong sương nhưng kiêu hùng đã một thời là mơ ước của các cô gái miền Nam . Người lính chiến trở thành một thứ thần tượng trong trái tim của phần lớn thiếu nữ trẻ. Thật vậy, không có gì đẹp bằng hình ảnh một chàng trai lãng tử vừa ôm súng gác vừa làm thơ, giết địch xong là ngồi xuống viết thư tình, trong giao thông hào vẫn kể chuyện tình sử cho nhau nghe, về đến doanh trại là ba chân bốn cẳng dọt đi thăm người yêu … Trên thế gian này không có thứ lính tráng nào kiêu hùng và lãng mạn đến như thế. Và tất nhiên cũng không có cuộc chiến nào tàn khốc nhưng lại đẹp và nên thơ như thế. Nét đẹp đó chỉ tìm thấy trong cuộc chiến đấu chống CS xâm lược của nhân dân miền Nam được diễn tả qua hàng ngàn ca khúc rất mê hoặc. Những giá trị văn học nghệ thuật này đã trỏ thành bất tử, và sẽ còn tồn tại và lưu truyền lại từ thế hệ này qua thế hệ khác, từ đời nọ qua đời kia, thời gian chắc chắn không thể nào bôi xóa được. VGCS biết rất rõ điều đó. Chúng muốn xóa đi nhưng không xóa nổi nên đành phải thả lỏng cái thứ văn nghệ “phản động” này với ý đồ tương kế tựu kế để chinh phục người tỵ nạn. Đó là lý do tại sao có chuyện ca sĩ vẹm cũng hát nhạc lính trên những sân khấu hải ngoại, chỉ trừ những ca khúc mang tính chiến đấu cao và quá rõ rệt. Ngày nay, những ca khúc thời chinh chiến bị trộn lẫn với loại nhạc “mì ăn liền” đang thịnh hành tại hải ngoại và được biết trong nước cũng thế. Nó vừa trở thành cái cần câu cơm cho bọn con buôn văn nghệ (và cả cho lũ VGCS nữa), đồng thời còn là phương sách rất tự nhiên và hữu hiệu để đồng hóa người tỵ nạn. Hát nhạc lính dể vinh danh QLVNCH thì ai bắt bẻ và chống đối được. Nhưng điều trớ trêu là người ca sĩ mới về nước hát ca tụng CS, vừa trở ra lại hát vinh danh người lính VNCH. Người quân nhân QLVNCH cần bọn thợ hát vô luân này vinh danh sao? Điều bất nhân không thể tha thứ được là có trung tâm băng nhạc của người tỵ nạn hoặc cai thầu văn nghệ đã tự ý sửa lời của một số ca khúc để được VGCS chấp nhận cho hát.

Truyền thông cũng giống như văn nghệ. Có thể nói truyền thông cũng là lãnh vực xâm nhập thành công nhất của NQ36. Rất nhiều người cho rằng VGCS đã mua được hầu hết các cơ quan truyền thông của người Việt tỵ nạn. Cũng không sai lắm. Một số chương trình phát thanh và báo chí lấy lý do chống Tầu cộng, công khai kêu gọi người tỵ nạn hòa hợp hòa giải với VGCS. Điều lo ngại này có cơ sở dựa trên hai lý do. Thứ nhất là vì cái bụng. Thực tế là rất ít có tờ báo nào hoặc đài phát thanh nào tự trang trải được chi phí nhờ vào quảng cáo. Ở Mỹ, tiền mướn đài tính theo giá Mỹ, trong khi quảng cáo tính theo giá VN. Nhân viên, biên tập viên, xướng ngôn viên thường phải sinh sống bằng nghề khác. Nhiều người làm truyền thông không lương vì yêu nghề. Thực trạng đó bắt buộc người chủ đài phải nghĩ đến chuyện kiếm tiền bằng cách khác để nuôi sống đài, và nhất là nuôi sống bản thân và gia đình. Việc họ sa vào tay bọn VGCS hay những thế lực đen tối khác là điều dễ hiểu. Người Mỹ nói đúng, kẻ nắm túi tiền, người đó điều khiển. Lý tưởng này, lý tưởng nọ đành phải gác qua một bên. Thứ hai là ỷ vào cái lá chắn tự do. Ở các nước phương Tây, nhất là tại Hoa Kỳ, tự do ngôn luận và tự do thông tin thường được coi là vô giới hạn, được luật pháp bảo vệ. Sự lạm dụng tự do quá trớn là cánh cửa lớn cho CS xâm nhập và những con buôn trong ngành truyền thông ruớc CS vào. Chúng ta thấy rất rõ nhưng đành chịu bất lực, không làm gì được.

Trên đây chỉ là một số khía cạnh trong đời sống hàng ngày của người tỵ nạn mà bọn VGCS đã thọc bàn tay vào một cách rõ rệt qua NQ36. Còn rất nhiều mặt khác chưa dám quyết đoán, nhưng đã có những dấu hiệu đáng nghi ngờ. Chắc chắn thời gian sẽ trả lời.

Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất