Saturday, February 14, 2009

Mặt Trận Thường Đức

    Mặt Trận Thường Đức
(Từ ngày 18/8 đến ngày 8/11/1974 )
(Tài liệu lịch sử nầy sẽ được Gia Đình Mũ Đỏ xuất bản nay mai tại Hoa Kỳ)

Sau khi Hiệp Định Paris được ký kết vào cuối tháng 1/1973, tình hình chiến cuộc Việt Nam tạm lắng dịu. Hai sư đoàn Tổng trừ bị (Nhảy Dù và Thủy Quân Lục Chiến) vẫn còn bị lưu giữ tại Quân Khu 1. Lấy Quốc Lộ 1 làm ranh giới, Sư Đoàn Nhảy Dù trấn giữ phía Tây, dọc theo hành lang dãy Trường Sơn, và trách nhiệm luôn phần bảo vệ an ninh Quốc Lộ 1, từ cây số 17 ra tới bờ sông Thạch Hãn (tỉnh Quảng Trị). Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến (TQLC) trấn giữ phía Đông từ Quốc Lộ 1 ra đến bờ biển, và từ sông Mỹ Chánh ra đến tận Cổ Thành Quảng Trị ở phía Bắc. Các đơn vị thuộc Sư Đoàn Nhảy Dù chiếm những cao địa tới tận chân dãy Trường Sơn, các căn cứ Anne (Động Ông Đô), Barbara (đã giành lại được trong cuộc tổng phản công tái chiếm Quảng Trị). Đây là 2 căn cứ chiến lược chế ngự toàn vùng hành quân.

Từ An Lổ, cây số 17 (căn cứ Hiệp Khánh, Bộ Tư Lệnh Sư Ðoàn Nhảy Dù) về phía Nam là trách nhiệm của các đơn vị cơ hữu thuộc Quân Ðoàn 1. Sư Đoàn 1 Bộ Binh trấn đóng ở phía Bắc đèo Hải Vân. Phía Nam là trách nhiệm của Sư Đoàn 3 và Sư Ðoàn 2 Bộ Binh. Cả hai khu vực Bắc và Nam đèo Hải Vân đều có các đơn vị Biệt Động Quân, Địa Phương Quân, và Nghĩa Quân trấn giữ.

Đối đầu với Sư Đoàn Nhảy Dù là Sư Ðoàn 325 Trị Thiên của Bắc Việt. Tuy danh xưng là Sư Ðoàn Trị Thiên, nhưng thực ra bộ đội của sư đoàn này rất trẻ và nói toàn giọng Bắc. Tình hình tổng quát tại Quân Khu 1 sau ngày ký hiệp định tương đối yên tĩnh.

Vào những tháng cuối năm 1974, sau khi trao đổi tù binh với Hoa Kỳ xong xuôi, Bắc Việt không ngần ngại bắt đầu vi phạm Hiệp Định Ba Lê để thực hiện ý đồ xâm lăng thôn tính miền Nam bằng võ lực.

Qua các cuộc trắc nghiệm xem phản ứng của Hoa Kỳ bằng cách mở cuộc tấn công vào tỉnh Phước Long cuối năm 1974, và một số thị trấn khác thuộc Quân Khu 3. Thấy Hoa Kỳ không có phản ứng, Cộng Sản Bắc Việt bắt đầu tung các đơn vị chủ lực vào cuộc xâm lược Miền Nam Việt Nam. Bộ đội, pháo binh, cơ giới của họ ngang nhiên ào ạt di chuyễn trên đường mòn HCM vào các quân khu 2 và 3 hàng hàng lớp lớp giữa ban ngày, không cần ngụy trang ẩn nấp như xưa.

Song song với việc chuyển quân, Cộng Sản Bắc Việt mở mặt trận lớn đầu tiên tại Vùng 1 Chiến Thuật với ý đồ cầm chân các đơn vị tổng trừ bị của QL-VNCH. Hai sư đoàn 304 và 324 Bắc Việt, cùng các trung đoàn pháo, chiến xa bất thần đánh chiếm quận Thường Đức thuộc tỉnh Quảng Nam. Là một điểm chiến lược nhờ địa thế núi rừng hiểm trở.

Thường Đức là một trong 9 quận của tỉnh Quảng Nam (Đức Dục, Quế Sơn, Thường Đức, Hiếu Đức, Đại Lộc, Duy Xuyên, Điện Bàn, Hòa Vang và Hiếu Nhơn), được thành lập năm 1962, tách ra từ quận Đức Dục, nằm trong thung lủng Hà Tân, một khu vực nghèo nàn khô cằn sỏi đá ở phía Tây Nam Đà Nẵng khoảng 60 cây số, và phía Tây là vùng rừng núi trùng điệp chạy dài tới biên giới Việt - Lào khoảng 50 cây số. Đây là tiền đồn chiến lược bảo vệ căn cứ quân sự và phi trường Đà Nẵng, một trong những căn cứ lớn nhất của VNCH.

Năm 1974, Quân Đoàn I đã bố trí Sư Đoàn 3 Bộ Binh trấn giữ tỉnh Quảng Nam và một phần tỉnh Quảng Tín. Sư đoàn này có ba trung đoàn cơ hữu là Trung Đoàn 2, Trung Đoàn 56 và Trung Đoàn 57. Trung Đoàn 2 phụ trách khu vực Gò Nồi và quận Đức Dục. Trung Đoàn 56 chịu trách nhiệm về hai quận Quế Sơn và Thăng Bình. Trung Đoàn 57 là trung đoàn trừ bị.

Hai nơi hiểm yếu và chịu áp lực nặng nhất là Nông Sơn và Thường Đức, được giao cho Liên Đoàn 14 Biệt Động Quân. Liên đoàn này có 3 tiểu đoàn là 77, 78 và 79. Tiểu Đoàn 78 đóng ở Nông Sơn và Tiểu Đoàn 79 đóng ở Thường Đức. Thường nhật quận lỵ Thường Đức do hai Đại Đội Địa Phương

Quân bảo vệ. Vào giữa tháng 6 năm 1974, khi được tin Cộng quân có thể tấn công Thường Đức, Tiểu Đoàn 79 mới được đưa từ Quảng Ngãi về trấn giữ vị trí này.

Địa hình Thượng Đức rất hiểm yếu, ba bề là núi cao, có nhiều dốc dựng đứng. Phía Đông bằng phẳng, từ quận Điện Bàn trên giao điểm Quốc lộ 1, Liên tỉnh lộ 4 chạy dọc theo sông Vu Gia dẫn vào Thường Đức dài khoảng 40 cây số, đường sá rất hiểm trở. Quận lỵ Thường Đức nằm ngay ngã tư Liên tỉnh lộ 4 và Quốc lộ 14 và cũng là nơi hợp lưu của hai con sông Côn và sông Vu Gia nước sâu, chạy dài từ Tây sang Đông. Chính phủ VNCH cho thành lập quận này nhằm cắt đứt con đường 14, không cho Cộng quân sử dụng để di chuyển vào Nam. Vùng chung quanh đường 14 có bộ lạc Katu sinh sống.

Trước kia Lực Lượng Ðặc Biệt (LLĐB) Hoa Kỳ đã xây dựng và để lại một căn cứ phòng thủ chiến lược với hệ thống giao thông hào liên hoàn trong căn cứ cùng với 35 lô cốt nửa chìm nửa nổi, mỗi lô cốt rộng bốn mét, xây dựng bằng xi măng cốt thép bao bọc hai lớp bao cát đặt ngang ở giữa, nhiều công sự có nắp và một hệ thống nhà hầm và hầm ngầm. Khu truyền tin, chỉ huy pháo binh, bệnh viện, kho đều nằm sâu trong lòng đất. Trong khu vực nhà ngầm được chia thành nhiều phòng. Lực lượng VNCH ở Thượng Đức có Tiểu Đoàn 79 Biệt Động Quân Biên Phòng, hai đại đội Địa Phương Quân, một đại đội Cảnh Sát Dã Chiến, một trung đội Viễn Thám và 16 trung đội Nghĩa Quân, tất cả đặt dưới sự chỉ huy của Trung Tá Nguyễn Quốc Hùng, quận trưởng.

Về mặt chiến lược Thường Đức còn là một vị trí quan trọng xuất phát các cuộc hành quân trinh sát, khống chế con đường tiếp liệu Trường Sơn Đông mà CSBV vừa mới khai dựng sau ngày ký hiệp định 27/1/1973. Từ phía Bắc quân dụng và chiến cụ theo đường mòn HCM đưa từ A-Lưới đến A-Shau qua Trào đến Bến Giàng nằm trên LTL 4 cách Thường Đức không xa. Tại đây quân CSBV có những kho lẳm tồn trử quân dụng tiếp tế cho mặt trận Quân Khu Năm.

Về chính trị, với việc chiếm đóng Thường Đức, Hà Nội có thể đánh giá được phản ứng của Hoa Kỳ và khả năng tăng viện viện trợ quân sự cho Sàigòn. Về quân sự, Hà Nội có thể đánh giá khả năng phản kích, cơ động và hỏa lực yểm trợ của chủ lực VNCH ở Quân Khu 1, đặc biệt là lực lượng tổng trừ bị cơ động chiến lược (Nhảy Dù).

Đối với Việt Nam Cộng Hòa, trận chiến Thượng Đức đánh dấu việc vi phạm ngưng bắn của CSBV đã đến một mức độ nghiêm trọng mới. Thường Đức trở thành quận lỵ đầu tiên của VNCH rơi vào tay cộng sản sau ngày ngưng bắn. Đại Lộc và Đà Nẵng sẽ bị đe dọa nghiêm trọng từ hướng Tây chỉ cách thung lũng sông Vu Gia.

Lực lượng địch tham chiến gồm có:

- SĐ324B gồm các Trung Đoàn 29, Trung Đoàn 6 & Trung Đoàn 803 di chuyển từ phía Tây tỉnh Quảng Trị xuống tỉnh Quảng Nam
- SĐ304 Điện Biên, Tư lệnh là Trương Công Phê, Chính ủy là Trần Bình chỉ huy trực tiếp trận chiến. gồm 3 Trung Đoàn 66, 24 & 36 vừa tham gia trận đánh chiếm căn cứ Dak Pek ở phía Bắc tỉnh Kontum vào giữa tháng Năm đã bí mật di chuyển vào khu vực Thượng Đức.
- Trung Đoàn 31 thuộc SĐ2 CSBV tăng viện vào lúc cuối trận chiến.
- 2 Tiểu Đoàn bộ đội địa phương Quảng Đà
- Một Trung đoàn Pháo và 3 chiếc Chiến Xa.

Lực lượng địch quân tham gia tác chiến chủ yếu ở Thường Đức là Sư Đoàn 304 với Trung Đoàn 66 được tăng cường Trung Đoàn 29 (còn gọi là Trung Đoàn 3) /Sư Đoàn 324, Tiểu Đoàn 1/Lữ Đoàn 219 Công Binh, một đại đội tên lửa A72 (SA-7) và một đại đội tên lửa B72 (AT-3), tất cả từ Quân Đoàn 2 cùng hai tiểu đoàn bộ đội địa phương Quảng Đà. Các đơn vị của Quân Đoàn 2CSBV đã được cơ giới trên con đường chiến lược mới mở Đông Trường Sơn từ thung lũng Ba Lòng (Quảng Trị) xuống. Riêng Trung Đoàn 3/ Sư Đoàn 324 vừa mới được cơ giới từ thung lũng A Shau (Thừa Thiên) xuống tham gia đánh trận Dak Pek, sau đó đã cơ động trở lại Quảng Nam đễ tham gia chiến dịch Thường Đức.

SA-7 và AT-3 đều được gọi là "tên lửa" (hỏa tiển), nhưng công dụng khác nhau. SA-7 là hỏa tiển phòng không, chống máy bay hoặc trực thăng, nhỏ gọn, dài khoảng 1.47 mét với đường kính 70mm nằm trong một ống phóng ngắn có thể bắn từ trên vai. AT-3 được chế tạo để chống thiết giáp (xe tăng, thiết vận xa) hoặc bắn vào các công sự chiến đấu kiên-cố.

Trận Thường Đức do cán bộ Sư Đoàn 304CSBV trực tiếp chỉ huy. Trong cuộc họp chuẩn bị giữa Bộ Chỉ Huy Sư Đoàn 304 với bộ chỉ huy Quân Khu 5 CSBV, đã có việc trao đổi kinh nghiệm sử dụng pháo bắn thẳng có hiệu lực cao ở Nông Sơn. Tư lịnh Sư Đoàn 304 CS khẳng định sẽ tiêu diệt Thường Đức với hỏa lực hùng hậu của BộTư Lệnh B5 yểm trợ gồm cấp số trang bị pháo 85 ly và 105 ly gấp đôi của Sư Đoàn 2 CSBV lại có thêm súng cối 160 ly có sức công phá lớn, yểm trợ đắc lực cho bộ binh xung phong.

Quân Đoàn 2 CS tổ chức một bộ phận tiền phương đi cùng với Sư Đoàn 304 do Ðại Tá VC Hoàng Đan, phó tư lệnh quân đoàn phụ trách.

Với nhiệm vụ tấn công chi khu quận lỵ Thường Đức, thử thách quan trọng đối với Sư Đoàn 304 là việc chuyển vận đưa vũ khí đạn dược vào trận chiến. Hai tổ trinh sát từ hai hướng hoạt động gởi về báo cáo các kế-hoạch mở đường. Sau khi cân nhắc, cán bộ chỉ huy Quân Đoàn 2 CSBV và Sư Đoàn 304 quyết định mở đường từ Trào vào bến Hiên. Con đường này Cộng Sản Bắc Việt phải làm mới 45km, còn 21km dựa vào con đường VNCH làm dở dang đã bỏ từ lâu, sửa lại là xe pháo đi được, việc bảo đảm bí mật đưa lực lượng vào chiến dịch cũng tốt hơn. Ngoài việc ghép thuyền chở pháo, và các loại vũ khí cộng quân còn đóng nhiều bè chuối, bè nứa để vận chuyển đạn và gạo vào chiến dịch

Đoạn đường từ bến Hiên vào Thượng Đức dài 17km, phía VNCH thường đưa thám báo ra phục kích, cộng quân chưa thể sửa ngay được. Giai đoạn đầu, cộng quân phải dùng thuyền, bè chở pháo đạn xuôi sông Côn rồi dùng sức người đưa pháo lên chiếm lĩnh trận địa. Quân Đoàn 2 CSBV và Sư Đoàn 304 hạ quyết tâm đến ngày 20-7 phải làm xong đường để đưa các lực lượng chính yếu vào đánh chiếm Thường Đức.

Sau hơn một tháng vật lộn với con đường, đêm 17 tháng 7/1974, các xe pháo của cộng quân đã bí mật kéo vào tập trung ở thôn Hiên. Các đại pháo 122 mm của Sư Đoàn 304 được bố trí trong các làng bản không có người ở, vì dân đã bỏ đi từ lâu, nay biến thành rừng. Cối 160 mm vào tới vị trí an toàn cách căn cứ Thượng Đức 3 km. Bộ đội và dân công lại đưa pháo 85 mm vượt qua một bãi sình lầy lên điểm cao 118 để bắn trực tiếp vào Thượng Đức.

Bộ Chỉ Huy Sư Đoàn 304 đặt tại phía Đông Nam núi Hà Sống, tại đây có thể quan sát rõ bộ binh xung phong lên Thượng Đức. Sư Đoàn 304 chia thành ba mũi tiến công vào Thượng Đức: Trung Đoàn 66 với Tiểu Đoàn 7,8 và 9 tấn công vào các vị trí VNCH ở trung tâm chi khu quận lỵ , bộ đội địa phương, dân quân du kích tấn công vào các thôn xung quanh quận lỵ, Trung Đoàn 29 của Sư Đoàn 324 chiếm lỉnh các cao điểm ngăn chận viện binh ở vòng ngoài dọc theo phía Bắc LTL 4.

Vị trí Chi Khu Thường Đức
Lực lượng bạn:

- Tiểu Đoàn 79 Biệt Động Quân Biên Phòng, Thiếu Tá Hà Văn Lầu Tiểu Đoàn Trưởng và Đại Úy Trương Đình Sinh TĐP.
- Hai Đại Đội Địa Phương Quân,
- Một Đại Đội Cảnh Sát Dã Chiến,
- Một Trung Đội Viễn Thám
- 16 Trung Đội Nghĩa Quân
- LĐIND do Trung Tá Nguyễn Văn Đỉnh làm Lữ Đoàn Trưởng gồm 3 Tiểu Ðoàn 1,8,9 ND và TÐ1PBND
* Tiểu Ðoàn 1 Nhảy Dù, Thiếu Tá Ngô Tùng Châu làm Tiểu Đoàn Trưởng
* Tiểu Ðoàn 8 Nhảy Dù , Thiếu Tá Nguyễn Quang Vân làm Tiểu Đoàn Trưởng
* Tiểu Ðoàn 9 Nhảy Dù, Thiếu Tá Nguyển Văn Nhỏ làm Tiểu Đoàn Trưởng
* Tiểu Ðoàn 1 Pháo Binh Nhảy Dù , Thiếu Tá Nguyễn Bá Trí làm Tiểu Đoàn Trưởng.
- LĐ3ND do Trung Tá Lê Văn Phát làm Lữ Đoàn Trưởng gồm 3 Tiểu Ðoàn 2,3,6 ND và TÐ3PBND
* Tiểu Ðoàn 2 Nhảy Dù, Thiếu Tá Trần Công Hạnh làm Tiểu Đoàn Trưởng
* Tiểu Ðoàn 3 Nhảy Dù, Thiếu Tá Võ Thanh Đồng làm Tiểu Đoàn Trưởng
* Tiểu Ðoàn 6 Nhảy Dù, Thiếu Tá Nguyển Hửu Thành làm Tiểu Đoàn Trưởng
* Tiểu Ðoàn 2 Pháo Binh Nhảy Dù Thiếu Tá Nguyển Văn Thông làm Tiểu Đoàn Trưởng

Diển Tiến:

Trước khi tấn công Thường Đức, vào trưa ngày 18.7.1974 Cộng quân tung Trung Đoàn 36 / Sư Đoàn 308 CSBV với sự tăng cường của 2 tiểu đoàn thuộc Sư Đoàn 2 CSBV và Tiểu Đoàn 10 Đặc Công tấn chiếm Nông Sơn, nằm hai bên bờ sông Tỉnh Yên, cách quận lỵ Đại Lộc chỉ 16 cây số do Tiểu Đoàn 78 BĐQ trấn giữ. Cộng quân đã tràn ngập căn cứ Nông Sơn. Sư Đoàn 3 VNCH liền đưa Trung Đoàn 2, một pháo đội 155 ly, một pháo đội 175 ly và một chi đoàn của Thiết Đoàn 11 Kỵ Binh đánh chiếm lại, nhưng thất bại và bị thiệt hại nặng. Bộ Tư Lệnh QĐ1 phải điều động Liên Đoàn 12 BĐQ (gồm ba tiểu đoàn 21, 37 và 39) vào thay Trung Đoàn 2 mới tái chiếm được.

Ngày 29/7/1974 Cộng Quân mở cuộc tấn công vào quận Đức Dục do Tiểu Đoàn 21 BĐQ trấn giữ và bắn hoả tiển vào phi trường Đà Nẳng, cùng lúc cho Trung Đoàn 29 tấn công và pháo kích vào Chi Khu Thường Đức. Khởi sự Cộng quân đã pháo kích đễ triệt hạ các công sự phòng thủ bên trong Chi Khu và tấn công các vị trí tiền đồn của Tiểu Đoàn 79 BĐQ trấn giữ. Kho đạn của quận lỵ bị bốc cháy, Chi Khu Thượng Đức mất liên lạc với ba vị trí tiền đồn của Nghĩa Quân, Điạ Phương Quân và hai vị trí tiền đồn của Biệt Ðộng Quân nhưng pháo binh từ Đồi 52 gần Đại Lộc yểm trợ hữu hiệu, gây nhiều thiệt hại cho quân Cộng Sản.

Sau đó, Trung Đoàn 66 CSBV tấn công trực diện vào hướng chính của Chi Khu, dùng bộc phá mở hàng rào, Tiểu Đoàn 7 CSBV bị một Trung Đội ĐPQ chận đứng với một khẩu đại liên 50 (đại liên 12.7 mm) ở Trúc Hà. Cộng quân dùng pháo 85 ly bắn trực xạ diệt được khẩu đại liên 50 của trung đội ĐPQ, Tiểu Đoàn 7 CSBV tiếp tục khai triển đưa lực lượng vào đột phá nhưng cũng không thành công.

Hướng Tiểu Đoàn 9 CSBV, mặc dù chiến đấu rất dữ dội, nhưng mở đến hàng rào thứ tư thì bị lính BĐQ đánh trả mạnh mẽ. Cộng quân bị thương vong quá nhiều phải dừng lại. Phía VNCH phản ứng rất nhanh, Không Quân VNCH từ Đà Nẵng bay lên đã ném bom chính xác vào ngay hàng rào. Khi Bắc quân bắn nát một lô cốt và chuyển sang lô cốt khác, TĐ79 BĐQ lập tức đưa quân bám lấy lô cốt sập, bắn chận không cho quân Bắc Việt tiến lên.

Sáng sớm hôm sau, ngày 30/7/1974 CSBV pháo dử dội và tấn công vào chi khu Thượng Đức, Chi Khu Trưởng bị thương nặng do đạn pháo nhưng quân ta vẫn giử vửng được phòng tuyến, các binh sĩ VNCH tiếp tục anh dũng đánh bật các đợt tấn công của Bắc quân. Phi cơ quan sát của VNCH phát hiện một đoàn quân xa và pháo binh của VC di chuyển trên liên Tỉnh Lộ số 4 phiá Tây Thượng Đức, Không quân VNCH từ Đà Nẵng đã được gọi đến oanh kich tiêu diệt được 3 chiến xa và nhiều quân xa của địch.

Đây là trận đánh hiệp đồng binh chủng cường tập rất mạnh của Trung Đoàn 66 CSBV và sau nhiều đợt pháo bắn yểm trợ cho nhiều đợt bộ binh tấn công nhưng vẫn không thành công trước sự chống trả vô cùng anh dũng, quyết liệt của những người lính VNCH được Không Quân từ Đà Nẳng lên yểm trợ đắc lực.

Sau hai ngày đêm tấn công quyết liệt, Trung Đoàn 66 vẫn không “mở cửa” được trong khi bị thiệt hại nặng nề, phài dừng lại cũng cố đội hình. Đêm 30/07 Nguyễn Chánh, Tư lịnh phó Quân Khu 5, phải ra mặt trận để chấn chỉnh lại đội ngũ và quyết định đưa pháo vào gần để bắn trực xạ.

Ngày 31/7/1974 sau những đợt pháo tập khũng khiếp, Trung Đoàn 66 CSBV liên tục đưa lực lượng tiến sát vào vòng đai phòng thủ nhưng Tiểu Đoàn 79 BĐQ cùng ĐPQ/NQ Thượng Đức chống trả rất dữ dội khiến cộng quân bị thương vong rất nhiều mà hàng rào vào quận lỵ vẫn chưa mở được. Thiếu Tá Hà Văn Lầu, Tiểu Đoàn Trưởng 79 BĐQ yêu cầu dội pháo ngay lên hầm chỉ huy của ông. Các công sự phòng thủ cũng như hệ thống giao thông hào đều sụp đổ dưới những đợt pháo kích liên tục của quân CSBV nhưng lính mũ nâu vẫn giữ được căn cứ và sau cùng Cộng quân cũng chiếm được bải đáp trực thăng phiá ngoài đồng thời bố trí quân trên các cao điểm để chế ngự Tỉnh lộ 4 ở phía Đông Thượng Đức chờ quân đội VNCH phản công theo đúng chiến thuật "đánh điểm diệt viện." Trước sự thiệt hại nặng nề của Trung Đoàn 66, Sư Đoàn 304 phải ra lệnh cho Trung đoàn ngừng tiến công và chuyển sang phòng ngự giữ bàn đạp đã chiếm được.

Trong ngày nầy Quân cộng sản cũng pháo vào các vị trí của Trung Đoàn 2 BB và Pháo Binh đóng tại Đại Lộc. Sau khi tổn thất nặng ở trận Đức Dục vài tuần trước Trung Đoàn 2 BB đang được tái bổ sung và huấn luyện ở phía tây Đại Lộc, một pháo đội 175 ly được di chuyển ra quận Hiếu Đức để yểm trợ cho Thượng Đức.

Sau đợt tấn công đầu tiên của quân CS, Trung Tá Quận Trưởng Nguyễn Quốc Hùng tuy bị thương gãy chân nhưng vẫn báo cáo về Đà Nẵng là giữ được Thường Đức và yêu cầu tăng viện. Bộ Chỉ Huy Chi Khu Thường Đức ráo riết huy động binh lính cũng cố các công sự phòng thủ. Phát hiện được lực lượng đang bao vây Thường Đức là bộ đội chủ lực CSBV vừa di chuyển từ Quảng Trị vào, Không Quân VNCH đã được gọi tới oanh kích dữ dội vào đội hình vây lấn của địch quân.

Tại chi khu Thường Đức, tổn thất của Biệt Ðộng Quân và các đơn vị trú phòng ngày càng gia tăng trong khi việc tải thương không thực hiện được do hỏa lực phòng không ác liệt của cộng quân. Tướng Trưởng điều động một Chi đoàn chiến xa M-48 từ Tân Mỹ phía Bắc Hải Vân vào Đà Nẵng làm trừ bị cho Tướng Hinh khi tình hình trở nên nghiêm trọng.

Ngày 1/8/1974 để giải toả áp lực địch, Tướng Nguyễn Duy Hinh, Tư Lịnh Sư Đoàn 3 BB đã thành lập một Chiến đoàn đặc nhiệm gồm Trung Đoàn 2BB và Thiết Đoàn 11 Kỵ Binh từ Đại Lộc đi dọc theo Tỉnh lộ 4 tiến về Thượng Đức.

Ngày 3/8/1974, Tiểu Đoàn 2 thuộc Trung Đoàn 2BB bắt được một tù binh Bắc Việt ở phía Đông Thượng Đức, theo cung từ cuả tù binh nầy cho biết Trung đoàn 29 CSBV đã chiếm giữ các cao điểm 1235 và 1062 để chế ngự tỉnh lộ 4 giữa Thượng Đức và Đồi 52 ở phía Tây Đại Lộc, con đường tiếp liệu và tiếp viện cho Thượng Đức trong khi Trung Đoàn 66 của Sư Đoàn 304 được tăng cường lực lượng chuẩn bị dứt điểm Thượng Đức.

Bắt đầu đợt tấn công mới. Pháo binh CS, đã hạ nòng bắn tập trung diệt từng lô cốt một của căn cứ. Không Quân VNCH đã gởi phi pháo đến yểm trợ và trọng pháo tác xạ dữ dội vào các vị trí quân CS. Nhưng rút được kinh nghiệm của đợt tấn công trước, đội hình bộ binh cộng quân áp sát mục tiêu hơn và có công sự chu đáo nên tránh được thương vong nặng như lần trước. Đạn pháo bắn thẳng phá tung những lô cốt còn lại, sau đó cối 160 mm nện chính xác vào khu trung tâm rồi pháo chuyển lần hướng dẩn cho bộ đội tiến tới.

Mặc dầu được tăng cường Tiểu Đoàn 1/57, Chiến đoàn của Trung Đoàn 2 tiến rất chậm trước sự kháng cự của Trung Đoàn 29 CSBV và hỏa lực pháo binh hùng hậu của Cộng quân dọc theo các cao điểm 1235 và 1062 cạnh LTL4. Trong khi tại Thường Đức, tình hình trở nên nguy kịch khi lính Biệt Ðộng Quân sắp cạn kiệt đạn dược cũng như lương thực. Không Quân VNCH cố gắng thả dù tiếp tế khẩn cấp vào ngày 5 tháng 8 nhưng do hỏa lực phòng không ác liệt của Bắc Việt, tám kiện hàng tiếp tế đều rơi ngoài chu vi phòng thủ. Một oanh tạc cơ A-37 bị bắn rớt khi định tiêu hủy các kiện hàng tiếp tế không may rơi vào khu vực do quân CSBV kiểm soát.

Lo ngại về mối đe dọa nguy hiểm lớn cho Đà Nẵng từ hướng Tây của Đại Lộc, Tướng Trưởng khẩn cầu trực tiếp với Đại Tướng Cao Văn Viên cho Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù từ Sàigòn ra tăng viện đồng thời ra lệnh cho Lữ Đoàn 3 Nhảy Dù đang phòng thủ phía tây Huế chuẩn bị di chuyển vào Quảng Nam, nhưng các hoạt động này đã không còn kịp đễ cứu vãn tình thế cho Thượng Đức.

Mặc dầu liên tục pháo vào Thường Đức từ ngày 29 tháng 7, cường độ pháo trong đêm 6 tháng 8 gia tăng mạnh với trên 1,200 đạn pháo. Ở hướng chính của căn cứ, Cộng quân dùng bộc phá liên tục để mở ngỏ, nhưng binh sĩ VNCH trong hầm ngầm chui ra các lô cốt đã bị sập, bắn trả quyết liệt. Đến 7 giờ sáng ngày 6 tháng 8/1974, Địch quân vẫn chưa vào được quận lỵ.

Suốt một ngày và đêm 6 tháng 8/1974 chiến đấu liên tục, Tiểu Đoàn 9 CSBV đã mở được cửa đột phá và đánh chiếm được một số lô cốt tuyến chiến hào thứ nhất. Nhưng khi phát triển vào trung tâm, các mũi tiến công của Cộng quân bị khựng lại trước hệ thống hỏa lực dày đặc của Binh Sĩ Việt Nam Cộng Hòa. Tiểu Đoàn 79 BĐQ cùng lính Ðịa Phương Quân/Nghĩa Quân ở Thượng Đức quyết không đầu hàng nên đã chiến đấu vô cùng quyết liệt, đánh trả các cuộc xung phong của bộ đội CSBV đến người lính cuối cùng và viên đạn cuối cùng.

Trên trời, máy bay A-37 của Không Quân VNCH liên tục quần đảo bắn phá và bổ nhào trúc bom đánh ngay vào khu vực hàng rào căn cứ, chi viện cho quân đồn trú ở Thượng Đức giữ vững khu vực còn lại. Những người lính mũ nâu anh hùng của Tiểu Đoàn 79 BĐQ tiếp tục đẩy lui một đợt tấn công nữa vào đêm này.

Đến 1 giờ sáng ngày 7-8, cộng quân chuyển hướng tiến công của Tiểu Đoàn 9 thành hướng chủ yếu. Đến 5 giờ 30 phút ngày 7 tháng 8 năm1974, sau khi củng cố lực lượng và bố trí lại đội hình, Trung Đoàn 66 mở đợt tấn công cuối cùng đánh chiếm quận lỵ Thượng Đức. Hỏa lực của pháo binh CS bắn chi viện cho Tiểu Đoàn 8 tiếp tục mở cửa. Bộc pha nổ cuốn theo lớp hàng rào cuối cùng. Những người lính BĐQ, ĐPQ và NQ còn sống sót rút vào lô cốt ngầm bắn ra như điên như dại, chống cự quyết liệt.

Tiểu Đoàn 9 đã chiếm được khu Địa Phương Quân và phát triển xuống khu cảnh sát, quận lỵ. Tiểu Đoàn 7 từ hướng tây bắc đã sang hướng Tiểu Đoàn 9, đột phá vào khu Biệt Ðộng Quân. Lúc 8 giờ 30 phút ngày 7 tháng 8/1974, Sư Đoàn 304 đã tràn ngập cứ điểm Thượng Đức. Tiểu đoàn trưởng BĐQ báo cáo mở đường máu rút lui trước khi liên lạc bị mất vào trưa ngày 7 tháng 8.

Thượng Đức trở thành quận lỵ đầu tiên của Việt Nam Cộng Hòa rơi vào tay quân Bắc Việt sau ngày ngừng bắn và một cơ hội cho Hà Nội đánh giá phản ứng và khả năng yểm trợ cho VNCH của Hoa Kỳ khi chiến sự bắt đầu leo thang.

Do chủ quan về khả năng chiến đấu của chủ lực cơ động cùng pháo binh hùng hậu yểm trợ, Trung Đoàn 66 của Sư Đoàn 304 đã phải trả một giá khá đắt, thiệt hại nặng nề với 75% quân số thương vong khi bị Tiểu Đoàn 79 BĐQ cùng các người lính ĐPQ/NQ và CSDC của chi khu Thượng Đức được sự yểm trợ tích cực và hữu hiệu của Không Quân VNCH từ phi trường Đà Nẳng đã chận đứng và đánh bật hàng loạt các đợt tấn công kéo dài suốt 9 ngày đêm. Các người lính VNCH đã không chịu đầu hàng mà chiến đấu cho đến viên đạn cuối cùng, cho đến giọt máu cuối cùng. Nhưng sự hy sinh anh dũng này đã đi vào quên lãng do địa thế hẻo lánh, không được nhiều người biết đến.

Sư Đoàn Nhảy Dù tham chiến:

Ngày 8/8/1974, Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù cùng 3 Tiểu Đoàn trực thuộc 1, 8, & 9ND được khẩn cấp không vận đến vùng hành quân Đại Lộc bằng phi cơ C130, một ngày sau khi Thường Đức thất thủ, trong khi các thiết bị nặng như đại bác 105-ly và xe cộ được đưa ra bằng tàu của Hải Quân. Sau khi nghỉ đêm tại Quận Hiếu Đức, sáng hôm sau Lữ Đoàn I ND di chuyển bằng đoàn xe GMC hướng về quận Đại Lộc, qua Ái Nghĩa, cầu Chìm. Đoàn xe dừng tại đây, mọi người ba lô súng đạn gọn ghẽ, triển khai đội hình từ từ tiến vào vùng hành quân.

Ngày 11/8/1974 Lữ Đoàn 3 Nhảy Dù cùng 3 tiểu đoàn 2, 3 & 6 được lệnh di chuyển bằng phi cơ từ phi trường Phú Bài xuống phi trường Đà Nẵng trách nhiệm án ngử ở quận Hiếu Ðức sau khi bàn giao khu vực trách cho Liên Ðoàn 15 Biệt Động Quân / Quân Khu 1.

Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn Nhảy Dù và Chuẩn Tướng Lê Quang Lưỡng (Tư Lệnh Sư Đoàn Nhảy Dù) cũng di chuyển đến Đà Nẵng đặt bản doanh tại phi trường Non Nước ở phía Nam Đà Nẵng.

Trên vùng đồi núi chập chùng nằm phía bắc thung lũng sông Vu Gia, Liên Tỉnh Lộ 4 gồ ghề và ngoẳn nghèo nối liền Thường Đức với khu vực đồng bằng duyên hải, 2 bên trái phải là 2 dãy núi cao chót vót trùng điệp chạy chụm lại, 2 dãy núi gặp nhau tại một khe núi rất hẹp, có tên là Ba khe, với ngọn đồi 52 trọc đỏ ối nằm ngay yết hầu con đường độc đạo chạy từ Đại Lộc vào Thường Đức, vào sâu nữa là vùng Bến Giàng rồi Khâm Đức.

Biết Quân Lực VNCH sẽ tìm cách chiến lại Thường Đức, Địch quân đã có ý đồ từ lâu cho Trung đoàn 29 chiếm giữ những ngọn đồi ở phía Nam của dãy núi. Dọc hai bên sườn đồi, hầm hố được xây dựng rất kiên cố. Họ cưa cột nhà của dân chúng đem gác thành khung chữ A, tháo tôn trên mái nhà đặt lên mặt, rồi tấn đất cát chặt lên trên. Từng chiếc hầm kiên cố, nếu một quả đạn 105 ly có nổ trên nắp hầm cũng chả ăn thua gì, địch vẫn ngồi bên dưới ung dung kéo thuốc lào.

Địch đã xây dựng hệ thống phòng thủ này từ lâu lắm rồi. Họ đã khống chế toàn vùng từ khuya, nhưng vẫn để cho con đường độc đạo này thông thương qua lại, dân chúng vẫn ra vào, quân ta vẫn đi lại lui tới tưởng như vô sự. Nhưng nếu thử tung một toán trinh sát lấn sâu sang bên lộ thử xem, địch quân đang nằm trong đó. Cho nên khi địch lật úp bàn tay thì toàn bộ lực lượng Sư đoàn 3BB và Biệt Động Quân tan tác trong nháy mắt. Vị sĩ quan Đại đội trưởng ĐĐ/BĐQ trấn thủ đồi 52 khi chạy thoát về gặp Nhảy Dù, chỉ còn có một người lính mang máy PRC-25 đi theo, ông ta vẫn chưa kịp hoàn hồn. Cách Liên Tỉnh Lộ 4 khoảng 6 km về phía Bắc, đồi 1235 nằm ở phía đông Thường Đức là đỉnh cao nhất, trong khi Đồi 1062 cách đó khoảng 2 km về phía Nam có vị trí chiến lược quan trọng có thể quan sát khống chế toàn bộ khu vực Liên Tỉnh Lộ 4 và thung lũng sông Vu Gia từ Thường Đức kéo dài cho đến Đại Lộc.

Theo con đường độc đạo ngoằn ngoèo, những toán quân của Sư Đoàn 3 Bộ Binh, của Biệt Động Quân đang nhớn nhác di tản từ Thường Đức ra. Nương theo đoàn binh lính là những dân lành, gồng gánh bồng bế nhau tìm đường thoát hiểm. Những loạt đại bác 130 ly của địch từ núi sâu bắn rải theo đoàn người dọc trên mặt lộ. Mỗi khi một cụm khói bốc lên, đoàn người lại ngã xô xuống. Khi cụm khói tan đi, có dáng người loạng choạng đứng lên lê lết bước, có dáng người vẫn nằm yên một chỗ phơi thây trên mặt đường.

Trung Đoàn 29 CSBV đã đóng chốt trên những ngọn đồi nằm sát Liên Tỉnh Lộ 4 và đã thiết lập một đài quan sát pháo binh ở trên đỉnh 1062 để có thể pháo chính xác vào các vị trí của Việt Nam Cộng Hòa trong khu vực Đại Lộc và kiểm soát tất cả mọi chuyển động trên Tỉnh lộ 4.

Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù được giao cho nhiệm vụ chiếm lại đồi 1062 cùng các ngọn đồi lân cận tiếp giáp với Liên Tỉnh Lộ 4 trong khi Lữ Đoàn 3 Nhảy Dù bảo vệ Đà Nẵng ở hướng Tây qua quận Hiếu Đức. Các Tiểu Đoàn Nhảy Dù thay phiên nhổ từng chốt Cộng quân bám chặt trong những hốc núi trong suốt một tháng trời, Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù tiến dần lên Đồi 1062.

Sau khi các cánh quân của Nhảy Dù đã vào tuyến xuất phát. Chuẩn Tướng Lê Quang Lưởng, Tư Lịnh SĐND cho các đơn vị tiến dọc theo đường đỉnh dãy núi Sơn Gà rồi trực chỉ Thường Đức. Nỗ lực chính là Lữ Ðoàn 1 Nhảy Dù. Trong khi đó Lữ đoàn 3 lục soát xung quanh thung lũng Đại Lộc, và làm thành phần trừ bị sẵn sàng tiếp ứng.

Giai đoạn I của cuộc hành quân:

Ngày 18/8/1974 Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù bắt đầu xung trận, tuyến xuất phát khởi từ làng Hà Nha. Hà Nha là một dải đồng bằng hẹp, bên trái là con đường độc đạo dẫn vào Thường Đức, bên phải giáp với chân của rặng Sơn Ya ( còn gọi là Sơn Gà) cao ngất trời xanh. Các đơn vị Nhảy Dù chia thành từng toán nhỏ đeo bám trên các sườn núi để diệt các chốt Cộng Sản bằng lựu đạn, vừa vượt tuyến xuất phát khoảng 1 cây số, thì chạm mạnh với đich quân, họ phải giành giựt từ ngôi nhà, từng gốc cây trên con đường độc đạo dẫn vào quận Thường Đức. Đoạn đường 5 cây số vô cùng gian nan hiểm trở, với nhiều bẫy và pháo tập gài sẵn của địch. Đoàn quân Nhảy Dù súng hờm trên tay, cẩn trọng trải rộng đội hình dấn bước vào lò lửa đang sôi sục Đây quả thật là một thử thách, đo lường sự can đảm, kinh nghiệm và kỹ thuật chiến đấu của các chiến sĩ Nhảy Dù trước khi họ thực sự tham dự một trận đánh để đời quanh ngọn đồi đẫm máu 1062.

Về phía CSBV,Trung Đoàn 29 bị tổn thất quá nặng phải lùi dần về sau nên Quân Khu 5 Cộng Sản phải điều động Trung Đoàn 31 của Sư Đoàn 2 CSBV vào thay cho Trung Đoàn 66 đang giữ Thường Đức để đơn vị này ra tăng cường cho Trung Đoàn 29 để làm chậm lại bước tiến của những người lính Nhảy Dù. Cộng quân cũng đã đưa Trung Đoàn 24 của Sư Đoàn 304 từ Quảng Trị vào đến chiến trường vào đầu tháng 9/1974 để tăng cường cho mặt trận.

Sáng ngày 18/8, ba Tiểu Đoàn 1ND, 8ND và 9ND vượt tuyến xuất phát, BTL/SĐ Nhảy Dù cũng đã tung các đơn vị Đại Đội 19, 21 và 27 Đa-Năng hoạt động để đánh lạc hướng tình báo địch.( 12 Đại Đội Đa Năng là những Đại Đội thiện chiến ưu tú của SĐND, được tổ chức ngoài bản cấp số. Quân số rút ra từ các đơn vị thống thuộc và được huấn luyện khả năng tác chiến như một Đại Đội độc lập).

Trung Tá Nguyễn Văn Đỉnh, LĐT/LĐIND ra lệnh Tiểu Đoàn 8 tiến theo Tỉnh Lộ 4, dọc bờ sông Vu-Già bảo vệ cánh trái trục tiến quân tiến chiếm làng Hà Nha 1 và Hà Nha 2 ở phía Đông đồn Địa Phương Quân cũ (trên cao điểm 52). Thiếu Tá Nguyễn Quang Vân, Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Ðoàn 8 chuyển lệnh cho Đ/U Phạm Văn Hiệu dàn Đại Đội 83 xung phong thần tốc tấn công thẳng vào làng Hà Nha để giải tỏa đồn Địa Phương Quân.

Khi Trung đội 1/83, Trung Đội Trưởng là Thiếu Úy Hoàng Văn Tiến vào gần tới bờ làng thì quân CS Bắc Việt đồng loạt khai hỏa. Các binh sĩ Dù bắn trả mãnh liệt. Trung Ðội 2 do Thiếu Úy Nghiêm Sỉ Thành chỉ huy nhào vô cứu bồ vừa bắn vừa hô xung phong vang rền làm địch hoảng hốt bỏ chạy hết. Nhờ đó tổ khinh binh của Tiến nhảy vào chiếm được bờ làng, Đại Úy Hiệu bảo Thành ngưng tác xạ, và Thiếu Úy Tiến dẫn toàn bộ Trung Đội vào mục tiêu và bung rộng về phía Tây bờ làng.

Sau 40 phút giao tranh, Ðại Ðội 83 hoàn toàn làm chủ làng Hà Nha. Đ/U Hiệu cho bố trí, binh sĩ canh gác cẩn mật, đào hầm hố củng cố vị trí chiến đấu. Kết quả tịch thu vài súng cá nhân vì quân số địch cỡ một trung đội, Cộng quân chỉ chống trả yếu vì thấy các binh sĩ Dù đánh giặc hăng hái và bị nhiều mặt tấn công. Địch tức giận thua trận nên dùng đại bác không giật từ các cao điểm bên kia bờ sông bắn trực xạ vào làng Hà Nha. Xạ trường quan sát của địch thật là chính xác.

Trong khi binh sĩ Ðại Ðội 83 đào hầm hố, gài mìn Claymore, mìn chiếu sáng, đặt lính gác giặc, Đ/U Phạm Văn Hiệu điều chỉnh hỏa tập cận phòng với sĩ quan tiền sát, anh cận vệ dọn cơm cho Hiệu ăn ở cái bàn nhỏ trước một ngôi nhà tranh. Hiệu thấy trời sáng trăng, sợ địch ở đỉnh cao bên kia sông trông thấy, nên bảo dọn vào nhà. Vừa ăn được nửa chén cơm thì nghe "đùng" một tiếng, cái bàn gỗ trước nhà bị nguyên một trái SKZ-57 ly không giật. Hiệu giật mình! Nếu sớm chừng 5 phút thì nguyên tổ chỉ huy của Ðại Ðội 83 đã bị tan tành.

Sau đó địch khai hỏa tứ phía, sơn pháo trực xạ từ các đỉnh núi bên kia sông, hỏa tiễn 122 ly, đại bác 130 ly liên tục pháo kích vào làng Hà Nha. Dứt tiếng pháo thì cả tiểu đoàn địch đồng loạt tấn công biển người vào Đại đội 83.

Nhờ đã chuẩn bị hố chiến đấu vững chắc, các binh sĩ Nhảy Dù đã bắn trả mãnh liệt. Hiệu cho súng cối 60 ly bắn yểm trợ sơ khởi, sĩ quan tiền sát gọi bắn các hỏa tập cận phòng. Thiếu Úy Hoàng Văn Tiến và Thiếu Úy Nghiêm Sĩ Thành ra lệnh bấm mìn claymore, hàng loạt địch ngã gục, súng đại liên M-60 và súng cá nhân AR-15 bắn tới tấp. Hết lớp này tới lớp khác, quân CS Bắc Việt cứ nhào tới định tràn ngập mục tiêu làng Hà Nha. Tiến và Thành thật can đảm, hai Sỉ quan nầy ra ngay tuyến ngoài đốc thúc binh sĩ chống cự. Nhưng những loạt đạn vô tình đã kết liễu đời hai người hùng trai trẻ của Ðại Ðội 83. Đây là hai sĩ quan đầu tiên của Tiểu đoàn 8 ND ngã xuống trên mặt trận Thường Đức, mở đường cho năm sĩ quan Trung Đội Trưởng sau đó theo chân Tiến ra đi không hẹn ngày về.

Đ/U Hiệu điều động Trung Ðội 3 của Thiếu Úy Lê Mậu Sức qua trám lỗ hổng, nhưng Sức cũng bị thương nặng (phải di tản). Chỉ còn Chuẩn úy Thạch Huôn và Đại Úy Hiệu đốc thúc các binh sĩ Dù cố thủ. Cầm cự đến trời sáng thì địch rút lui để lại rất nhiều vũ khí, xác địch và một số tù binh.

Trong lúc đó, Tiểu Ðoàn 1 do Thiếu Tá Ngô Tùng Châu chỉ huy, đi cánh phải của Lữ Đoàn, tiến chiếm mục tiêu đầu là cao điểm Đông Lâm, rồi theo đường đỉnh dãy Sơn Ya tiến về hướng Tây tới 1062. Đây là một đồn bót cũ, địa thế xung quanh trống trải, dọc dài xuống tận chân núi. Các đại đội tiến quân dưới cơn mưa pháo của quân CS Bắc Việt, họ phải xung phong thần tốc bám sát và đánh cận chiến để địch không sử dụng được các bãi pháo mà họ đã chuẩn bị sẵn. Thiếu Tá Nguyễn Văn Quý (Tiểu Đoàn Phó) chỉ huy 2 Đại Đội thanh toán các tổ cảm tử quân Việt Cộng đang đóng chốt trên những điểm cao, những hốc đá cheo leo dọc theo dãy Sơn Gà. Một trở lực lớn là quá nhiều mìn bẫy (thuộc loại "mìn hơi" làm bằng nhựa nhỏ cỡ hộp thịt ba lát). Loại mìn này có thể hủy diệt 2 chân nếu dẫm phải. Tại đây Ðại Ðội 11 bị tổn thất 2 chiến sĩ vì mìn hơi này.

Hôm sau, Lữ Đoàn phải tăng phái toán rà mìn của Đại Đội 1 Công Binh Dù để mở đường. Mục tiêu Đông Lâm được chiếm lĩnh dễ dàng vì không có lực lượng phòng ngự của địch. Tuy nhiên các chiến sĩ Dù vẫn gặp khó khăn trước những tấn công lẻ tẻ bằng súng đại bác không giật từ những hốc đá. Một toán tiền quân của Đại Đội 11 đã diệt được toán tiền sát viên pháo binh của địch gồm 2 người đã chết do cụt chân vì mìn hơi và một người còn sống với đầy đủ máy truyền tin, bản đồ, và địa bàn. Từ đó vị trí các lực lượng bạn không còn bị pháo kích chính xác nữa. Sau khi chiếm được Đông Lâm, hai Đại Đội 11 và 14 trực chỉ tới mục tiêu B.

Tiểu Ðoàn 9 ND giữ trục chính, đi dọc theo cánh đồng rộng phía Bắc sông Vu Gia, chiếm lĩnh dãy đồi thấp có rừng chồi che phủ. Từ dãy đồi thấp phía Nam dãy Sơn Gà, Trung Úy Nhơn, Đại Đội Trưởng Ðại Ðội 92, Trung Úy Thăng, Đại Đội Trưởng Ðại Ðội 94, Đại Úy Trọng, Đại Đội Trưởng Ðại Ðội 91, cùng Đại Đội 93 của Đại Úy Tường phải băng qua một cánh rừng tràm để đến đồi 383 rồi mới tiến sát tới đỉnh 1062, . Các chiến sĩ của Tiểu Ðoàn 9 không sao qua đến được bìa rừng dưới chân núi Đông Lâm, vì hỏa lực từ cứ điểm B1 trên sườn núi chế ngự. Cứ điểm này vô cùng kiên cố, vừa ở cao, vừa được che chở bởi các tảng đá lớn chồng lên nhau. Tiểu Ðoàn 9 đã dùng rất nhiều phi pháo nhưng vẫn không tiêu diệt được. Đại Úy Tửu bị thương chân nên Đại Úy Đinh Văn Tường (Tức Tường Ruby) từ Ðại Ðội 90 ra thay thế.

Từ đỉnh Đông Lâm, Tiểu Ðoàn 1 nhờ lợi thế hơn 2 cánh quân bạn, nên tiến quân tốc độ cũng nhanh hơn. Do đó Tiểu Ðoàn 1 từ cao điểm đã bảo vệ hữu hiệu sườn phải cho Lữ Đoàn. Qua sự phối hợp hàng ngang với Tiểu Ðoàn 9, Tiểu Ðoàn 1 đã cho lệnh Đại Ðội 11 đánh bọc hậu phía sau xuống cứ điểm B1, nơi địch đang cầm chân tiền quân của Tiểu Ðoàn 9.

Xuyên qua thung lũng, Ðại Úy Thể dẫn quân tấn công vào phía sau B1 một cách bất ngờ ở ngay sau lưng địch. Đối diện với Cộng quân là Tiểu Ðoàn 9 Dù đang bị cầm chân ở tại dốc đá. Nhờ lợi thế cao, Đại Ðội 11 để lại một trung đội ở B để đóng chốt và giữ ba lô cho các trung đội khác. Thành phần còn lại tập trung hỏa lực, xung phong đánh thần tốc và tràn ngập cứ điểm B1.

Quân CS Bắc Việt hoảng hốt xả chốt chạy tán loạn, chỉ trong vòng 2 tiếng đồng hồ, Ðại Ðội 11 đã kiểm soát hoàn toàn các đỉnh đá ở phía Nam của B. Chốt B1 được giải tỏa dễ dàng với chiến lợi phẩm là 1 súng cối 61 ly, 1 thượng liên, 7 súng AK, 4 khẩu B-40, 1 điện thoại, một số đạn 72 ly nhưng không tìm được súng. Sau này Tiểu Ðoàn 11 của Trung Tá Lê Văn Mễ dùng nơi đây làm chỗ đóng quân tạm thời cho Bộ Chỉ Huy Tiểu Ðoàn.

Tiểu Đoàn 1 Nhảy Dù tấn công 1062:

Trời sẩm tối, chờ bắt tay với Tiểu Ðoàn 9 không được, Ðại Ðội 11 phải tạm đóng quân đêm tại B và B1. Đêm đó, đặc công địch bò trở lại đột kích B1 bằng B-40 rồi bỏ chạy. Chuẩn Úy Tuyến Trung Đội Trưởng bị hy sinh. Sáng hôm sau 20/8/1974, địch pháo kích mạnh mẽ bằng đạn 122 ly vào B và B1 nhưng không chính xác nên không bị tổn thất. Khoảng 11 giờ trưa, Thiếu Tá Quý và Ðại Ðội 14 bắt tay với Tiểu Ðoàn 9 cũng xuất hiện và đóng chốt tại B2.

Kế đó, TĐ1ND tiếp tục tiến về cứ điểm C, một tiền đồn mạnh mẽ của quân CS Bắc Việt. Ðại Ðội 14 đi đầu và chạm địch. Thiếu Tá Nguyễn Văn Quý đi với cánh quân bọc hậu là Ðại Ðội 11 của Đại Úy Thể. Một phần vì địa thế hiểm trở, thêm vào đó yếu tố bất ngờ không còn nữa. Địch đã chuẩn bị sẵn sàng với hầm hố kiên cố để đón Ðại Ðội 14. Lại thêm rừng cây cổ thụ cao lớn, ta sử dụng pháo binh rất khó vì sợ đạn chạm ngọn cây nổ từ cao gây thương tích cho quân bạn.

Suốt 3 ngày cầm cự, Ðại Ðội 14 không thể tiến lên được đành phải án binh tại chỗ. Thiếu Tá Quý đẩy Ðại Ðội 11 thọc sâu về phía Tây rồi từ đó tiến đánh C bằng hướng Nam. Quân Bắc Việt trên cao, quân ta dưới thấp, nhưng nhờ hốc đá nên Ðại Ðội 11 bám sát tiến lần vào cách mục tiêu C khoảng 200 thước, và phải dừng lại vì sợ lọt vào tầm lựu đạn. Tiểu Ðoàn 1 sử dụng đại bác 57 ly và súng cối 81 ly để có thể bắn chính xác vào mục tiêu. Thiếu Tá Quý cho tập trung 5 khẩu đại liên M-60 chờ cho Tiểu Đoàn bắn hơi cay để địch chạy ra khỏi hầm trú ẩn, thì tập trung hỏa lực mạnh mẽ bắn phủ đầu địch.

Ðại Ðội 14 bất thần xuyên nhanh qua yên ngựa để chiếm C, từng tổ 3 người bò dưới hỏa lực tiến vào mục tiêu dùng lựu đạn ném vào phòng tuyến địch, rồi lập tức xung phong chiếm hầm hố địch làm đầu cầu. Kế đó họ bung rộng ra đánh chiếm từng hầm một. Thừa thắng Thiếu Tá Quý đẩy Ðại Ðội 14 qua thẳng 1062, nhưng mọi dự tính không xảy ra như mong muốn, và cũng từ đó Ðại Ðội 11 và Ðại Ðội 14 phải trả giá rất đắt.

Sau khi địch tháo chạy vì sự tấn công quá dũng mãnh của các chiến sĩ thiện chiến Tiểu Ðoàn 1 Nhảy Dù, hai Ðại Ðội 11 và 14 chia nhau bố trí lập vị trí phòng thủ sơ khởi để ngăn ngừa địch phản công. Một trận mưa cối sơn pháo 120 ly của Bắc quân bủa xuống, tiếng nổ vang khắp rừng già, khói phủ mù mịt trận địa. Nhờ bung rộng và hầm hố kiên cố của địch để lại, nên binh sĩ ta tránh được thiệt hại nặng nề bởi trận mưa pháo tập trung và chính xác này.

Càng tiến gần về 1062, địa thế càng hiểm trở, rừng rậm hơn, cây to nhiều hơn, sườn càng dốc đứng hơn. Từ cứ điểm C nhìn lên mục tiêu, ở cao hơn 2 vòng cao độ (theo bản đồ quân sự tương đương 20 thước). Cách xa chừng 150 thước, ta thấy rõ địch đang lố nhố chạy tới chạy lui tăng cường phòng thủ. Thiếu Tá Quý gọi xin pháo binh bắn "cắm chỉ" lên mục tiêu đó ngày và đêm. Đây được gọi là mục tiêu D, một trong 5 đỉnh của 1062. Giữa C và D là một thung lũng (eo yên ngựa) sâu khoảng hơn 20 thước. Như vậy quân ta nếu tấn công mục tiêu D, ít nhất phải vượt lên một dốc đứng cao tới hơn 40 thước. Từ D, địch thỉnh thoảng bắn trực xạ bằng đại bác và thượng liên xuống mục tiêu C, nhưng không gây thiệt hại đáng kể nào cho quân bạn.

Lúc nầy Tiểu Ðoàn 8 và 9 còn cách quá xa 1062, chỉ có Tiểu Ðoàn 1 là gần và đang ở cao địa, không ai bảo vệ cạnh sườn để tiếp ứng kịp thời. Địa thế địch hiểm trở dễ thủ khó công. Địch chuẩn bị chiến trường đợi ta với những trận địa pháo và hầm hố kiên cố.

Đỉnh 1062, có 5 đỉnh nhỏ. Năm đỉnh nhỏ này nằm theo thế liên hoàn, yểm trợ cho nhau bằng hỏa lực dễ dàng. Diện tích rộng khoảng 2 đại đội mới bao phủ nổi. Tiểu Ðoàn 1 Nhảy Dù quyết định đột kích đêm và lợi dụng gió Đông làm một trận hỏa công. Lực lượng xung kích gồm 2 Trung Đội với Thiếu Úy Lê Văn Bá chỉ huy một Trung Đội thuộc Ðại Ðội 14 và Thiếu Úy Trần Thanh Quang chỉ huy một Trung Đội của Ðại Ðội 11. Đây là 2 Sĩ Quan xuất sắc đã từng lập nhiều thành tích chiến thắng cho Tiểu Đoàn. Ðại Ðội 11 làm thành phần trừ bị sẵn sàng tiếp ứng kịp thời cho lực lượng tấn công. Tần số liên lạc thuộc nội bộ của Ðại Ðội 11 do Thiếu Tá Quý trực tiếp chỉ huy. Hỏa lực yểm trợ gồm súng cối 60 ly và 81 ly đã được chuẩn bị yếu tố tác xạ sẵn sàng.

Sáu giờ chiều, ánh sáng mặt trời trong rừng già đã tắt hẳn. Hai Trung Đội bắt đầu xuất phát. Thiếu Úy Quang dẫn trung đội đi bên trái, trung đội Thiếu Úy Bá bên phải. Họ giữ đội hình đi song song và cách nhau khoảng từ 30 đến 40 thước. Pháo Binh 105 ly của ta vẫn đều đều bắn cắm chỉ trên mục tiêu để địch lo trốn trong hầm, không ngóc đầu lên quan sát quân ta đang di chuyển. Một giờ, hai giờ, rồi 3 giờ trôi qua. Tình hình vẫn yên tỉnh, một thứ im lặng ngộp thở, vì mọi người đều lo cho số phận của đồng đội của mình. Hệ thống liên lạc vẫn tốt, Thiếu Úy Quang thì thầm trong máy:

- Rất gần địch, tiếng chửi thề của chúng nó nghe rõ mồn một, đích thân.
- Được! Cẩn thận nghe Quang! Thiếu Tá Quý trả lời nho nhỏ trong máy với giọng Huế chay.

Bỗng nghe một loạt đạn nổ bên phải rồi im lặng. Pháo Binh ngưng tác xạ, hai cánh quân vừa bắn vừa hô xung phong vang rền cả núi rừng hoang vu. Lửa bắt đầu cháy trên mục tiêu, nhiều nhất là bên cánh Thiếu Úy Quang. Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn 1 Nhảy Dù xin Pháo Binh chuyển tác xạ về hướng Tây để bắn chận quân địch. Tiếng của Quang vang trong máy:

- Chiếm được đỉnh rồi đích thân! Hầm quá nhiều và kiên cố, làm toàn bằng cây to. Mấy đứa con đang bung rộng chờ cánh quân bên phải!

Trời tối đen như mực, vẫn chưa liên lạc được Thiếu Úy Bá. Mười lăm phút sau, Thiếu Tá Quý đứng dưới mục tiêu C thấy trên D có từng cụm lửa lóe lên chen lẫn trận địa pháo bằng súng cối sơn pháo 120 ly của địch.

Tiếng của Quang vang lên trong máy:
- Chúng pháo dữ quá đích thân, nhưng hầm hố kiên cố, không sao!
Rồi hàng loạt tiếng đạn AK-47 kêu rít, tiếng Quang hét trong máy:
- Chúng nó phản công, đông lắm! Cho Pháo Binh bắn trên đầu tôi, tụi nó đông như kiến! Mau lên! Pháo! Pháo mau lên!

Ban đêm trời tối, Ðại Ðội 11 trừ bị cho Quang và Bá đang ở lưng đồi yên ngựa. Trung đội Thiếu Úy Bá thì không liên lạc được ngay từ loạt đạn đầu, sau này mới biết được Bá và 4 binh sĩ đã hy sinh vì mìn claymore (Việt Cộng lấy của Sư Ðoàn 3 Bộ Binh) ngay từ lúc đó.

Thiếu Tá Ngô Tùng Châu (Tiểu Đoàn Trưởng) bảo Quý:
- Nếu thấy không được thì bảo Quang rút về, đừng hy sinh nhiều, ta sẽ tìm cách khác.

Nhưng Quang không nghe lệnh (hoặc không thể nghe lệnh!). Hai Trung Đội đột kích của Tiểu Ðoàn 1 Nhảy Dù đã gặp sự kháng cự phản công quá mãnh liệt, quân số địch rất đông. Từ đỉnh cao, khe núi, và các địa đạo trong rừng cây ùa ra như đàn ong vỡ tổ! Lính Nhảy Dù ria bắn không nghỉ tay. Trước khi gần hết đạn, Quang gọi Thiếu Tá Quý phải kêu Pháo Binh bắn đạn nổ chụp ngay trên đầu thí quân, quyết liều sống chết với quân Cộng Sản Bắc Việt (CSBV). T/U Quang đã tập trung đạn của các binh sĩ bị thương, bảo họ rút, còn Quang thì ở lại bắn tới hết đạn và anh dũng hy sinh trên mục tiêu D. Đáng phục thay một Sĩ-Quan can trường, biết hy sinh bảo vệ thuộc cấp và làm tròn bổn phận với núi sông.

Các đạn pháo CVT đã sát hại 10 phần địch và 3 phần quân bạn. Xác địch và ta nằm ngổn ngang trên đỉnh đồi 1062. Trung Đội của Thiếu Úy Quang có 15 chiến sỉ anh dũng hy sinh.

Ðại Ðội 14 của Trung Úy Vệ bị kẹt cứng ở yên ngựa nhỏ hẹp giữa mục tiêu C và mục tiêu D, hỏa lực Việt Cộng phủ kín từ D và 1062. Ðại Ðội 14 tổn thất mỗi lúc một nhiều mà không tiến được bước nào. Pháo Binh Dù được sử dụng tối đa nhưng địa thế núi cao cây rậm Pháo Binh phải bắn góc độ cao mới "gõ" vào 1062 được, nhưng với độ chính xác thật ít.

Thiếu Tá Quý lại dùng kế cũ, dương đông kích tây, đẩy Ðại Ðội 11 về Tây để tấn công 1062 từ chính Nam nhằm giải tỏa áp lực Ðại Ðội 14 như trường hợp đánh mục tiêu C. Nhưng lần này sự việc không như lần trước, Ðại Ðội 11 vừa mới đến triền núi phía Nam của 1062 thì địch dùng súng cối 82 ly từ góc đồi phía Tây bắn một cách dữ dội, Ðại Ðội 11 bị hy sinh một tiền sát viên và 4 binh sĩ chưa kể một số bị thương. Rạng sáng, sau khi sử dụng Pháo Binh và súng cối 81 l ồng l ất là đạn súng cối 61 ly của địch. Ngay đợt phá h. Ba mươi bảy bị thương trong đó có hai Sỉ Q ong hốc đá ở yên ngựa để lên 1062 bắ 5 của Đại Úy Lộc đi với Thiếu Tá Ngô Tùng Châu vẫ Xa Luân Chiến, Tiểu Đoàn 8 Nhảy Dù xông trận : điều động lên thay thế Tiểu Đoàn 1 Nhảy Dù để tiếp tục đán địa thế, địa hình. Khi quân ta vừa băng qua mộ y tối đa tối đa, Ðại Ðội 11 dàn 3 trung đội tấn công 1062 từ chính Nam. Hai bên quần thảo gần 6 tiếng đồng hồ, cuối cùng Ðại Ðội 11 chiếm được đỉnh 1062. Nhưng chưa đầy 10 phút, quân Bắc Việt đã từ D1 và D2 đoạt khai hỏa bằng đủ loại vũ khí phủ trùm 1062. May nhờ hệ thống giao thông hào của địch để lại nên cũng giảm bớt phần nào tổn thất. Thượng liên Cộng quân bắn liên hồi từ nhiều vị trí, và nho đầu Thiếu Úy Huệ đã bị thương. Đỉnh 1062 trước đó đã bị phi pháo quần nát từ rậm rạp nay chỉ còn lại một đồi trọc với đất cát vàng cày xới tung tóe. Ðại Ðội 11 không chịu nổi phải rút về triền núi phía Nam, Huệ kéo xuống được còn xác Thiếu Úy Quang bị cháy đen.. Tổn thất Ðại Ðội 11: Thiếu Úy Quang và 15 binh sĩ hy sin uan Trung Đội Trưởng là Thiếu Úy Huệ và Thiếu Úy Quách An. Trong khi đó Ðại Ðội 14 cũng cố gắng xuyên thủng chốt địch trt tay với Ðại Ðội 11, nhưng mọi dự tính không thành. Trung Úy Vệ bị thương, Trung Úy Bằng, Ðại Ðội Phó Ðại Ðội 11 qua thay, hai ngày sau cũng bị tử thương vì lựu đạn địch. Eo yên ngựa giống như một khúc xương kẹt ngay cổ họng, thật khó nuốt vô cùng. Riêng Ðại Ðội 12 của Trung Úy Thọ và Ðại Ðội 1 n lục soát và làm thành phần trừ bị ở Đông Lâm. Trung Úy Thọ bị thương do pháo kích, Trung Úy Khánh (Truyền Tin) ra thay cũng bị tử thương. Vài hôm sau, Tiểu Ðoàn 8 của Thiếu Tá Vân vào thay. Tiểu Ðoàn 1 Nhảy Dù rút về Hà Nha dưỡng quân và bổ sung quân số.

Theo kế hoạch, Tiểu Ðoàn 8 Nhảy Dù được h chiếm 1062. Cuộc chiến trở nên khốc liệt hơn khi Tiểu Đoàn 8 rời bỏ Hà Nha, chuyển lên núi để thay thế cho đơn vị bạn tấn công địch quân trên các cao điểm. Địch vào trận với lợi thế trên sân nhà, họ lợi dụng tối đa
t trảng trống thì bị địch nghênh cản rất mạnh mẽ, nếu nhìn chung quanh có những tảng đá lớn chênh vênh trên sườn núi thì đừng có dại dột chạy vào ẩn nấp, sau lưng tảng đá là một bãi mìn gài sẵn. Địch từ vị trí thuận lợi trên cao nhìn xuống thấy rõ từng người lính đang hút thuốc, đang nấu nướng, địch dùng súng cối 61 ly bắn vào quân ta.

Khi TĐ8ND lên thay thế TĐ1ND để tiến chiếm cao điểm 1062, sức lực của đơn vị cũng đã sức mẻ phần nào, còn lại bao nhiêu sinh lực ta dồn vào cú chót, được ăn cả ngã về không. Đỉnh 1062 là một nấm mộ tập thể khổng lồ, chôn không biết bao nhiêu sinh mạng của cả hai bên. Mỗi khi quân ta vừa chiếm được 1062, thì lập tức địch dội pháo, điên cuồng xông lên quyết chiếm lại cho bằng được. Cả hai bên mất đi dành lại đỉnh 1062 nhiều lần, cứ như hai gã thanh niên cùng tranh dành một cô gái thơm như múi mít, bên nào cũng đòi quyền sở hữu em gái, không ai chịu nhường ai.

Thiếu Tá Tiểu Ðoàn Trưởng Nguyễn Quang Vân, cho Đại Ðội 84 của Minh và 83 của Hiệu làm 2 mũi dùi tấn công sườn phải phía Đông 1062. Chờ phi pháo dập nát đỉnh đồi, rồi trời vừa chợp sáng Thiếu Tá Vân dẫn Ðại Ðội 81 của Đại Úy Võ Thế Hùng và Ðại Ðội 82 của Trung Úy Đỗ Việt Hùng (Hùng ốm), xuất phát từ chân đèo Thường Đức leo lên dọc theo đường đỉnh về hướng Bắc, mục tiêu là đồi 1062.

Các binh sĩ Tiểu Ðoàn 8 Nhảy Dù leo dốc đứng (độ nghiêng 70 độ) đồng loạt tiến về mục tiêu. Đứng trên 1062, ta thấy có 5 đỉnh nhỏ nằm gần nhau, làm thành hình tròn theo thế liên hoàn; mặt hướng về Tỉnh Lộ 4 thì dốc thẳng đứng, rất khó leo. Cộng quân thường dùng giàn thung ném một lần hàng chục quả lựu đạn xuống mỗi khi quân ta tấn công vào mặt này. Còn các hướng khác thì có 4 đỉnh nhỏ che chở nên 1062 quả là một địa thế dễ thủ khó công. Từ Tỉnh Lộ 4 muốn leo lên 1062 phải qua những đỉnh nhỏ 126, 383, xuyên qua những yên ngựa chập chùng như sóng gợn.

Hai Đại Ðội 83 và 84 do Thiếu Tá Trần Toán chỉ huy đi băng qua khu vực Tiểu Ðoàn 9 Nhảy Dù tới mục tiêu C của Tiểu Ðoàn 1 Nhảy Dù, bọc vòng lên đỉnh cao bên dãy Sơn Gà để từ mục tiêu C băng qua yên ngựa đánh lên 1062. Đại đội 81 của Đại Úy Hùng và 82 của Trung Úy Hùng ốm lợi dụng đêm tối lén bò lên đánh vào sườn dốc đứng (vì mặt này địch chỉ phòng thủ hời hợt chúng cho là ta không thể nào dám vào hướng nầy, vì sẽ làm mồi cho lựu đạn.

Ba giờ khuya xuất phát tấn công, sau khi cho phi pháo dập nát đỉnh đồi, Hiệu, Minh, và Hùng dẫn đầu các cánh quân trèo lên ngọn 1062, Ðại Ðội 82 của Trung Úy Hùng "ốm" làm thành phần trừ bị. Đoạn đường gai gốc hiểm trở, những binh sĩ Dù dùng kế dương đông kích tây, lợi dụng địch đang đang phân tán phòng thủ và bị phi pháo dập liên tục, Hùng, Minh, và Hiệu chia từng tổ 3 người bò lên đỉnh núi, diệt từng chốt nhỏ, rồi leo lên. Đây là những giây phút đùa với tử thần, mà cái chết đến với họ bất cứ lúc nào. Nếu một trái lựu đạn của địch thả trúng, hay bị trượt chân xuống, họ có thể chết tan xác. Trèo lên vách đá dựng đứng, cao hàng trăm thước, trước khi tới miệng hầm, họ dùng lựu đạn tiêu diệt các chốt địch.

Những người binh sĩ Nhảy Dù gan dạ, anh hùng của các Đại Ðội 81,82, 83, và 84 nầy đã phải tránh được từ 5 đến hàng chục quả lựu đạn do địch từ trên cao ném xuống. Muốn sống, muốn chiếm được đồi 1062, họ phải vừa quan sát, vừa trèo, và vừa tránh né, làm sao để những trái lựu đạn đừng nổ trên nón sắt hay nổ ở lưng chừng núi.

Không phải ai cũng được bình an lên tới đỉnh núi. Một quả lựu đạn đã rơi trúng nơi trú ẩn của Thiếu Úy Đoàn Tấn và Chuẩn Úy Đến thuộc Ðại Ðội 81 khiến hai anh bị thương vong. Lúc quả lựu đạn vừa rơi tới, Thiếu Úy Tấn định nhào lại lấy thân mình che cho đồng đội, nhưng không kịp nữa. Quả lựu đạn đã tung nổ, khiến hai người bị trúng nhiều mảnh vào chỗ hiểm. Riêng Trung Úy Thạch và Thiếu Úy Hà Mai Trường, thuộc Đại Đội 84 của Minh, vì hăng hái leo lên nên cũng bị thương.

"Cái giá" để chiếm được đồi 1062 thực sự là một cái giá rất cao, cao nhất của chiến trận mà các chiến sĩ Dù đã gặp phải từ trước tới nay. Năm tiểu đoàn Dù bị tổn thất nặng, nặng nhất là Tiểu Ðoàn 3 của Thiếu Tá Võ Thanh Đồng, quân số hao hụt gần 50 phần trăm.
Đại Úy Hiệu dẫn đại đội 83 xuyên qua Tiểu Ðoàn 9 Nhảy Dù, tiến về mục tiêu C thay thế Ðại Ðội 11 của Đại Úy Trần Văn Thể. Thể bảo Hiệu:
- Sư Ðoàn Điện Biên 304 đó, phải cẩn thận vì địch có lợi thế cao và hầm hố kiên cố.

Trên trục tiến quân có rất nhiều chướng ngại vật, cây cối um tùm, và địch đã gài nhiều mìn bẫy. Cộng quân dùng giàn ná phóng hàng chục quả lựu đạn xuống thật nguy hiểm vô cùng. Địch cũng bắn trực xạ bằng đại bác hoặc sơn pháo, vì thế các Ðại Ðội 81 (cánh trái), Ðại Ðội 84 (cánh phải), cùng Ðại Ðội 83 đã thử đột kích đêm nhưng không kết quả.
Địch chỉ ngồi trên cao đạp những tảng đá và liệng lựu đạn chày xuống làm những chốt đóng gần bị thương hằng ngày. Quân số các đại đội cứ hao hụt dần. Thiếu Tá Nguyễn Quang Vân thường gọi máy đốc thúc nhưng vì địa thế quá hiểm trở nên các đại đội cứ dậm chân tại chỗ.

Sang ngày thứ 4 sau ngày thay Tiểu Ðoàn 1 Nhảy Dù, vì không thể theo đường đỉnh yên ngựa tấn công, nên lợi dụng ban ngày địch không chú ý, Đại Úy Hiệu dẫn quân tiến theo đường thông thủy giữa 2 đỉnh 1062 và đồi Không Tên ở phía Nam 1062. Khi tiền quân Ðại Ðội 83 tiến còn cách 1062 khoảng 50

thước thì địch nghe động nhưng không phát giác là có nguyên đại đội. Cộng quân bắn dọa (vì không ngờ quân ta dám leo dốc cao) xuống thung lũng với thượng liên, B-40, nhưng vô hiệu nhờ các tản đá lớn 2 bên sườn núi che chở, và đồng thời các Ðại Ðội 81, Ðại Ðội 84 bắn yểm trợ khiến địch phải phân tán mỏng để phòng thủ.

Vị trí đóng quân giửa TĐ8ND và địch quân chỉ cách nhau khoảng 50m, đôi bên giử thế cài răng lược gờm nhau đã suốt 2 tuần lể, chờ cho đối phương sơ hở là thịt ngay. Tinh thần mọi người luôn căng thẳng, chỉ sơ suất một giây lát là vong mạng.

Lúc 8.30 tối, Cộng quân từ cao điểm hai ngọn đồi 1062 bất thần tấn công xuống 2 mặt, các chiến sỉ Nhảy Dù phản công quyết liệt, và gọi Pháo Binh tác xạ cận phòng dội ngay lên đầu địch. Quân CS thấy Nhảy Dù chống trả quyết liệt và pháo binh tác xạ dữ dội nên chúng rút lui.

Sáng hôm sau địch quân tấn công ban ngày, vì biết Nhảy Dù ở sát nách, chúng cần phải bứng gốc mới mong giữ được 1062. Các Đại Đội 81,83 và 84 cho các chốt bung rộng ra và bám sát tuyến địch. Tất cả các tuyến đều chạm địch. Trung Úy Vũ Đức Tiềm, một Trung Đội Trưởng bị tử thương. Đại Úy Đồng Văn Minh và Trung Úy Hà Mai Trường bị thương nặng phải di tản.

Gần 1 tháng quần thảo Ta và địch đều bị tổn thất nặng quanh đỉnh 1062. Chiếm xong lại mất, mất rồi thì chiếm lại bằng mọi giá. Ngày 19/9/1974 LĐ1ND quyết định tấn chiếm đỉnh đồi 1062, ra lịnh cho các đơn vị lui lại 200m để phi pháo và pháo binh tác xạ liên tục từ 6.00 đến 7.30 giờ cho địch quân không ngốc đầu nổi. Sau đó tất cả đơn vị xung kích Nhảy Dù xung phong tràn lên mục tiêu. Một số lớn cộng quân run rẩy qùy lạy đầu hàng. Họ được đối xử tử tế, băng bó vết thương, cho ăn uống và thuốc hút. Họ nói “chúng tôi nghe tuyên truyền rằng lính Dù các anh ác ôn hung dữ lắm, sao hôm nay các Anh đối xử tốt với chúng tôi quá vậy?”

Sau đó TĐ8ND bung rộng ra lục soát quanh đỉnh đồi tìm thấy trên 300 xác giặc bắt sống thêm 7 tù binh tịch thu gần 200 khẩu súng đủ loại… Sau khi thu dọn chiến trường, TĐ8ND phối trí các đơn vị chiếm giữ các cao điểm và cho binh sỉ bố phòng chuẩn bị địch quân tấn công trả đủa. Nhờ vào địa thế cộng quân làm sẳn các công sự nên các chiến sỉ Dù cũng đở phải vất vả.

Khoảng 2.00 giờ chiều, địch quân bắt đầu pháo tập dữ dội vào 1062 cho đến chiều tối, sau đó tung 3 Trung Đoàn 29, 24 và 66 của SĐ Điện Biên, đơn vị thiện chiến số một của Tướng Giáp, tăng cường Trung Đoàn 31 thuộc SĐ2 CSBV quyết tâm tràn ngập và chiếm lại cứ điểm 1062, khắp các tiền đồn đều chạm địch.

Đến 1.00 giờ đêm ngày 20/9, Cộng quân ào ạt tấn công vào 1062. Nhờ chuẩn bị trước, TĐ8ND gọi pháo binh tác xạ vào các điểm hỏa tập tiên liệu cận phòng nên các chiến sỉ Tiểu Đoàn 8 vẫn giữ vững phòng tuyến. Đến 4 giờ chiều, Trung Đoàn Sông Hồng tung thêm lực lượng trừ bị cuối cùng vào trận chiến. Vào giờ nầy, lực lượng địch bu quanh 1062 dầy đặc như ruồi bu quanh viên kẹo.

Lữ Đoàn 1ND ra lịnh TĐ8ND lui binh về sau khoảng 200 thuớc, dùng phi pháo tiêu diệt địch quân đang bao quanh đỉnh 1062 đông như kiến. Sau các phi vụ oanh kích của Không Quân VNCH, TĐ8ND trở lại tấn kích tái chiếm ngọn đồi chiến lược nầy, đồng thời tung thêm các đơn vị Đa Năng và Trinh sát xâm nhập sâu vào các hốc đá, khe núi chỉ điểm các vị trí đặt pháo của địch nên pháo binh và không quân phản pháo chính xác tiêu diệt được Bộ chỉ huy Trung Đoàn Sông Hồng đầu nảo của VC tại phía Đông Bắc của đồi 1062 khiến địch quân phải tháo lui, bỏ lại chiến trường trên 200 xác chết, nhiều súng cộng đồng và cá nhân, bắt sống 40 tù binh thuộc Trung Đoàn Sông Hồng.

Ngày 2/10/1974 quân CSBV dự định thêm một lần nửa tấn công biển người để tái chiếm căn cứ 1062 nhưng bị Không quân VNCH và pháo binh ND yểm trợ hoả tập kịp thời và chính xác vào các ngọn đồi 383 và 126 gây tổn thất cho địch trên 250 nhân mạng.
Tiểu Đoàn 3 Nhảy Dù tham chiến :

Sau đó, áp dụng chiến thuật xa luân chiến, Tiểu Ðoàn 3 ND do Trung Tá Võ Thanh Đồng (Tiểu Đoàn Trưởng) và Thiếu Tá Trương Văn Vân (Tiểu Đoàn Phó), được lệnh vào thay Tiểu Ðoàn 8. Vừa ở đồi 1062 khoảng một vài ngày thì Tiểu Ðoàn 3 ND bị địch trở lại phản công ào ạt. Phía Bắc Việt định tái chiếm đồi nầy bằng chiến thuật tiền pháo hậu xung. Một số sơn pháo của họ bắn trực xạ từ sườn núi đối diện.

Ngày 29/10/1974, chiều hôm đó trận địa im tiếng sung, tình hình các nơi yên tỉnh, nhưng binh sĩ canh gác tiền đồn thấy nhiều lá cây di động trông rất khả nghi. Thiếu Tá Vân ra lịnh cho các đơn vị trực thuộc báo động đề cao cảnh giác, kiểm soát các tuyến phòng thủ, gài mìn Claymore và canh gác cẩn thận, sẵn sàng tư thế đề phòng địch tấn công bất ngờ.

Bỗng súng nổ liên hồi ở khu vực của Đại Đội 31 của Đ/U Ngụy Văn Đàng. Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn đứng trên đỉnh 1062 theo dõi châm chú trận đánh. Cối 75 ly và sơn pháo của địch từ những cao độ phía Tây Bắc bắn từng nhịp 4 trái và bộ đội Bắc Việt từ hướng đó đồng loạt tiến vào. Cộng quân dùng chiến thuật biển người, chẳng điều động, ẩn núp gì cả. Lính Nhảy Dù đồng đứng dậy khỏi giao thông hào bắn trả mãnh liệt. Súng bắn không cần nhắm, lựu đạn ném không cần lấy đà. Hàng hàng lớp lớp cộng quân rơi rụng.

Cuộc tấn công kéo dài trong nhiều đợt. Bộ đội Bắc Việt đồng loạt tấn công vào tuyến phòng thủ của Đại Đội 31 đang đóng tiền đồn tại đỉnh yên ngựa 1062 và ngọn đồi không tên. Hằng trăm lính của Sư Đoàn Điện Biên cùng ào lên 1062 một lượt. Họ giành giật trên mảnh đất cằn cổi, tan hoang để tìm kiếm thức ăn. Họ tìm những bịch gạo sấy, thịt hộp, C Ration, cuối đường của giải phóng "Mỹ ngụy" là sự tranh giành những hộp thịt được làm tại Mỹ!

Thiếu Tá Vân nghe tiếng Đ/U Đàng hét trong máy xin pháo binh và phi cơ bắn lên đỉnh đồi, vì địch đã tràn ngập! Hai bên phải đánh cận chiến bằng lưỡi lê và lựu đạn, nhưng địch nhiều quá, cứ liều chết nhào tới tấn công. Đ/U Đàng và anh em trong đại đội cầm cự, xông xáo, tả xung hữu đột, người nào trên mình cũng bị nhiều vết thương, áo ướt đầy máu. Đàng nguyên là sĩ quan cận vệ của Trung Tướng Nguyễn Viết Thanh.

BCH Tiểu đoàn gọi 3 phi tuần khu trục dội bom Napalm xuống đốt cháy sườn đồi. Sau đó, từng đợt pháo binh bắn hỏa tập trợ chiến. Sau khi pháo dứt, những cán binh Bắc Việt lại tràn lên thấy Đàng bị thương nặng còn ngất ngư vì trúng nhiều mảnh, anh dùng hơi tàn rút súng định tự sát, thì người anh bị đạn ghim như lông nhím. Đàng ngồi chết trân mà đôi mắt hãy còn trợn trừng không khuất phục.

Đại Ðội 34 của Trung Úy Võ Thiện Thư, lên tiếp ứng thì gặp địch tràn tới đánh tơi bời thật hung hiểm vô cùng! Ðịch hô: "Hàng sống chống chết," nhưng Thư cứ hăng máu lấy M16 quạt và kêu pháo binh bắn đạn nổ chụp lên đầu để cùng chết chung với 5 phần địch 1 phần bạn. Một mình Tiểu Ðoàn 3 ND mà phải cầm cự với cả trung đoàn của Sư Ðoàn 304, địch cho các đơn vị thay phiên tấn công gần một ngày. Các sĩ quan dũng mãnh của Tiểu Ðoàn 3 ND như Trung Úy Võ Thiện Thư, Thiếu Úy Tô Văn Nhị đã gọi pháo binh bắn lên đầu để cùng chết chung với hằng trăm xác địch.

Do áp lực địch quá mạnh, lực lượng phòng thủ 1062 của Nhảy Dù phải rút khỏi cứ điểm nầy (2 ĐĐ 31ND, ĐĐT là Đ/U Ngụy Văn Đàng và 34ND, ĐĐT là Trung Úy Võ Thiện Thư cùng 7 Sỉ Quan Trung Đội Trưởng và trên 140 HSQ&BS bị hy sinh vì pháo địch ). Mặc dù có những công sự do Cộng quân đã chuẩn bị các "lô cốt" bằng những khúc cây kiên cố, tuy nhiên địch quân quá đông, phía Nhảy Dù rút lui để cho dụ địch tập trung vào đỉnh 1062, sau đó dùng "hỏa công" đốt cháy toàn khu ác liệt nầy bằng bom Napalm và bằng các viên đạn lửa bắn vào bãi lau sậy.

Ngày 1/11/1974, CSBV tái chiếm đỉnh đồi 1062. Tiểu Đoàn 9 Nhảy Dù được lịnh vào vùng tiếp ứng cho TĐ3ND. Tiểu Đoàn 9 dàn quân thành hai mũi ĐĐ93 của Đ/U Đinh Văn Tường và ĐĐ 92 của Trung Úy Nhơn tấn công từ trên cao đánh xuống. Trong lúc đó, bên sườn dốc đứng phía dưới, Trung Tá Nhỏ cùng Đại Úy Trần Ngọc Chỉ bày trận thế nghi binh để cho địch quân tưởng là ta tấn công mặt nầy. Địch quân dùng giàn thung bắn thư rơi khiêu chiến “ Thách ngụy Dù lên đánh”.

Vì biết địch quân lợi dụng hầm hố kiên cố trên đỉnh 1062, pháo binh của ta không làm gì được, Đại Úy Tường cho phóng lựu đạn cay lên buộc địch quân phải chui ra khỏi hầm sau đó gọi phi pháo thả bom Napalm hỏa thiêu đỉnh đồi 1062 đồng thời xua quân bao vây nguồn tiếp tế và nước. khiến địch quân chịu không nổi phải bỏ chạy. Ta và địch giằng co đỉnh đồi nầy nhiều lần, quân số đôi bên đều bị tiêu hao nhiều. Trung Úy Nhơn bị thương cả hai chân vì đạp phải mìn hơi.

Ngày 8/11/1974 lực lượng Nhảy Dù phản công tái chiếm lại 1062 và lập tuyến phòng thủ quanh sườn núi. Dẹp tan các chốt lẻ tẻ cuả địch và thu nhặt xác các quân nhân Nhảy Dù bị tử trận trong thời gian trước đó. Nhờ thời tiết giá lạnh nên các xác không bị hư hủy..
Tiểu Đoàn 1 Nhảy Dù sau hai tuần nghỉ ngơi và chỉnh trang lại được đưa vào vùng phía Bắc của 1062, Thiếu Tá Phú (biệt hiệu Phú "đen") sử dụng tối đa các phi tuần A-37 oanh kích tối đa mục tiêu và áp dụng chiến thuật đánh địch bất ngờ và kín đáo bằng cách tung hai Đại Đội 11 & 15 duyên theo đường thông thủy tiến vòng lên phía Bắc thay vì đi theo yên ngựa rồi bất thần quay lại tấn công chớp nhoáng vào D1 và D2.

Vì hướng tấn công ngoài sự tiên liệu, Bắc quân chỉ chú trọng phòng thủ hướng về 1062, nên chỉ tới trưa là Đại Đội 15 thanh toán xong D1 và Đại Đội 11 chiếm xong D2 với tổn thất được xem như nhẹ, Đại Đội 15 bắt sống 2 tù binh, tịch thu 2 thượng liên, và một số súng cá nhân. Đại Đội 11 thu được 1 súng cối 61 ly và một số súng cá nhân.
Sau đó Bắc quân tháo lui vì chịu không nổi phi pháo của Việt Nam Cộng Hòa ngày đêm dập vào các điểm trú quân của họ. Bộ chỉ huy cộng quân thấy khó giữ 1062, nên ra lệnh rút lui trong đêm tối, rồi bọc qua sông Vu Gia, đánh bất ngờ vào Bộ Chỉ Huy của Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù đóng gần Hà Nha.

Thiếu Tá Trần Công Hạnh tân Tiểu Đoàn Trưởng, cùng Tiểu Đoàn trừ đóng ở làng Hà Nha 1. Còn Thiếu Tá Nguyễn Văn Phương (Tiểu Đoàn Phó), chỉ huy 2 đại đội ở bên kia sông, phải tả xung hữu đột mới phá được vòng vây.

Sáng hôm sau, Thiếu Tá Phương cho các Đại Đội tung ra lục soát, Chuẩn Úy Tạ Thái Bảo dẫn Trung Đội tiến chiếm vị trí chốt mà địch đã đặt thượng liên bắn vào Tiểu Đoàn 2. Vừa báo cáo chiếm chốt xong thì nghe tiếng "Ầm," tiếp theo là bụi cát bay mù nơi anh vừa chiếm. Chuẩn Úy Bảo hy sinh bởi quả đạn pháo kích từ đỉnh đồi cao gần chân đèo Thường Đức. Thiếu Tá Phương phái Thiếu Úy Tăng Thành-Lân chỉ huy trung đội chiếm lại chốt trên đồi nhỏ đó. Lân gọi pháo binh bắn nát rồi dẫn quân xung phong tiêu diệt toàn bộ địch trên cao địa nầy. Anh chuẩn bị lại hầm hố cẩn thận đề phòng địch phản công. Nhưng khoảng 20 phút sau, địch lại bắn sơn pháo ngay đồi và Thiếu Úy Lân cũng bị hy sinh. Thiếu Tá Phương lập tức kêu phi pháo đánh vào điểm đặt súng của địch, hai bên giằng co nhưng không ai đến vùng tử địa đó nữa.

Vài hôm sau, khi Tiểu Đoàn 2 được lệnh chiếm đỉnh 126 để bảo vệ đèo Thường Đức và gặp sự kháng cự mạnh mẽ của Bắc quân đang bám trụ tại đây. Sau nhiều đợt xung phong của các chiến sĩ Tiểu Đoàn 2, địch đành phải rút chạy bỏ lại hàng chục vũ khí đủ loại. Phía bên Nhảy Dù cũng bị hy sinh ba sĩ quan tài giỏi là Trung Úy Thịnh, Thiếu Úy Trần Đại Thanh, và Thiếu Úy Lê Hải Bằng. Sau đó Thiếu Tá Trần Công Hạnh lên làm Tiểu đoàn trưởng thực thụ và bạn cùng khóa 20 là Trần Tấn Hòa về làm Tiểu Đoàn Phó.

Tiểu Đoàn 7 ND do Thiếu Tá Nguyễn Lô (Tiểu Đoàn Trưởng), và Thiếu Tá Nguyễn Văn Quý, từ Tiểu Đoàn 1 trở về, làm Tiểu Đoàn Phó, được lệnh nửa đêm cấp tốc tiến đánh suối Ba Khe. Các chiến sĩ Nhảy Dù dùng chiến thuật dương Đông kích Tây cho chủ lực đánh bọc phía sau lưng khiến địch rối loạn hàng ngũ, rút chạy chém vè, để lại hơn 200 vũ khí đủ loại, hậu cần bị phá hủy, và toàn bộ tiểu đoàn bị tiêu diệt.

Đại Úy Tú Trinh, người hùng diệt tăng ở Quảng Trị, đã bị thương trong trận này. Trước đó Nguyễn Lô đã đứng trên đỉnh Đông Lâm thuộc dãy Sơn Gà tuyên bố nhất định chiến thắng để mừng Tết và anh đã thực hiện lời nói một cách quá xuất sắc. Tiểu Đoàn 11 ND tiến lên đỉnh 1062 thay cho Tiểu Đoàn 9 rút về Non Nước dưỡng quân và tái trang bị.
Đến cuối năm 1974 thì Sư Đoàn Nhảy Dù rút quân về quận Đại Lộc nghĩ ngơi, bổ sung thiệt hại và chuẩn bị cho chiến dịch kế tiếp, chỉ để lại Tiểu Đoàn 1 và 7 Dù đóng ở khu vực Đồi 52 và núi Đông Lâm cách Đồi 1062 khoảng 4 km về phía đông, thường xuyên đưa các toán tuần tiểu vào khu vực Đồi 1062 và sử dụng hỏa lực pháo binh để ngăn chận sự xâm nhập của Cộng quân. Kể từ đây,tình hình quân sự tại cả hai phía Nam và Bắc đèo Hải Vân hoàn toàn yên tỉnh cho đến khi SĐND bắt đầu rút quân khỏi Quân Khu I khoảng trung tuần tháng 3/1975.

Tổng Kết tổn thất trong 3 tháng giao tranh:

Từ khi khởi đầu chiến dịch Thường Đức vào ngày 15 tháng 8 liên tục trong ba tháng chiến đấu ác liệt quanh khu vực đồi 1062, các đơn vị Nhảy Dù đã bị thiệt hại đến 50 phần trăm quân số, với gần 500 chết và 2,000 bị thương. Sư Đoàn Nhảy Dù sử dụng luân phiên tổng cộng 7 Tiểu Đoàn trong chiến dịch này và đến giữa tháng 11 có đến 6 tiểu đoàn hoạt động trong khu vực Đồi 1062. Ba trung đoàn CSBV (24, 29, 66) gần như bị xóa tên với 2,000 bộ đội chết và 5,000 bị thương. Cả hai bên đều kiệt sức sau một chiến dịch đẫm máu .

Nhảy Dù : 500 chiến sỉ hy sinh 2000 bị thương.
Cộng Sản : 2000 chết, 5000 bị thương ( tài liệu :Col.William E. Le Gro trong VietNam from Cease Fire to Capitulation )

Tài liệu tham khảo:

- Đời Chiến Binh của Trương Dưởng xuất bản tại California ngày 15/5/1999
- Chiến Tranh Việt Nam toàn tập của Nguyễn Ðức Phương Làng Văn Canada xuất bản 2001
- Bạo Lực Cách Mạng Và Chiến Dịch Ðột Kích Chiến Lược Năm 1974 của Mê Kông trên trang nhà vietnam.ictglobal.net
- Phỏng vấn các chiến hữu Nhảy Dù.
Đại Úy Võ Trung Tín
Tiểu Đoàn Truyền Tin SĐND – 714-856-9202
Đại Úy Nguyễn Hữu Viên
Tiểu Đoàn 3 Nhảy Dù – 714-724-8933

Chúng tôi rất mong được đón nhận những ý kiến bổ chính của các chiến hữu cho những sai sót vì vấn đề thời gian đã trên 30 năm và tài liệu tham khảo hạn hẹp.

Email: pvotin@gmail.com This e-mail address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it

TrT Lê Văn Mể,TrT. Phu (TD9) TT Luong, TT Thieu, Dai ta Bo Binh, Trg ta Le Van Ngoc, TT Bui The Lan (TQLC), DT Vien, Can Ve TT Thieu va Dai ta Nhan van Thiet



Tuyên Cáo Ủng Hộ Ủy Ban Bãi Nhiệm Nghị Viên Madison Nguyễn


Tuyên Cáo Ủng Hộ Ủy Ban Bãi Nhiệm Nghị Viên Madison Nguyễn
    * Xét rằng:
1. Nghị Viên Madison Nguyễn đã nhiều lần bác bỏ nguyện vọng chính đáng của tập thể người Việt tại Hoa Kỳ nói chung và khối cử tri người Mỹ gốc Việt tại Khu Vực 7, thành phố San Jose, CA trong việc đặt tên Little Saigon cho một khu thương mại trên đường Story Road, thành phố San Jose, CA.

2. Nghị Viên Madison Nguyễn đã hành xử chức vụ dân cử của mình nhằm mục đích phục vụ quyền lợi riêng tư của một số người thay vì phục vụ cho quyền lợi chung của cử tri trong Khu Vực 7.

3. Nghị Viên Madison Nguyễn đã có những lời nói, hành động làm tổn thương và tạo sự chia rẽ, xáo trộn đời sống trong cộng đồng Việt Nam tại San Jose qua cơ quan truyền thông của Hoa Kỳ và Việt Nam .

4. Nghiêm trọng nhất là kể từ ngày xảy ra vụ cái tên Little Saigon, Nghị Viên Madison Nguyễn đã xa lánh cộng đồng người Việt tỵ nạn, không tiếp cư dân người Mỹ gốc Việt thuộc khu vực 7, dù họ gọi đến xin gặp.

5. Nghị Viên Madison Nguyễn với hành động bất xứng và để thực thi quyền dân chủ, một Ủy Ban Bãi Nhiệm Nghi Viên Madison Nguyễn đã được thành lập thể theo nguyện vọng của cử tri trong Khu Vực 7, thành phố San Jose
    * Cộng Đồng Việt Nam Hoa Kỳ trân trọng tuyên cáo:
1. Hoàn toàn ủng hộ cuộc đấu tranh chính đáng của đồng bào tị nạn Cộng Sản và cử tri người Mỹ gốc Việt và tại Khu Vực 7, tại Bắc California và nhiều nơi khác tại hải ngoại.

2. Hoàn toàn ủng hộ cuộc đấu tranh chính nghĩa và thực thi quyền dân chủ của Ủy Ban Bãi Nhiệm.

3. Kêu gọi các cử tri Khu Vực 7 hãy hành xử quyền đầu phiếu của mình để lựa chọn người đại diện xứng đáng.

Làm tại Hoa Kỳ ngày 10 tháng 2 năm 2009
    * Đồng ký tên:
1. Cộng Đồng Việt Nam Hoa Kỳ (Nguyễn V. Tần, CT/HĐĐB; Nguyễn Bác Ái, CT/HĐCH; Trương Ngọc Tích, CT/HĐGS)
2. Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Dallas (Thái Hóa Tố, Chủ Tịch)
3. Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Fort Worth (Nguyễn Xuân Hùng, Chủ Tịch)
4. Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Lancaster, PA (Lê V. Chiếu, Chủ Tịch)
5. Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Michigan, (Phạm V. Thanh, Chủ Tịch)
6. Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn Minnesota (Nguyễn Quốc Đống, Chủ Tịch)
7. Cộng Đồng Việt Nam Bắc Cali (Nguyễn Ngọc Tiên, Chủ Tịch)
8. Cộng Đồng Việt Nam Florida (Đồng Thanh, Chủ Tịch)
9. Cộng Đồng Việt Nam Nam Cali (Nguyễn Xuân Vinh, Chủ Tịch)
10. Cộng Đồng Việt Nam New Hampshire (Cao Xuân Khải, Chủ Tịch)
11. Cộng Đồng Việt Nam Pomona (Võ Đình Hữu, Chủ Tịch)
12. Cộng Đồng Việt Nam Sonoma (Trần Đình Kế, Chủ Tịch)
13. Cộng Đồng Việt Nam Thống Hợp Georgia (Ngô Thanh Lâm, Chủ Tịch)


Khối 8406 chỉ là một tổ chức bịp bợm! - Trần Thanh

Trần Thanh

Kính thưa quý vị, hiện nay một số người dân ngây thơ vẫn cứ tưởng Khối 8406 là "anh hùng" và Khối sẽ trở nên một huyền thoại như chàng Từ Hải cứu nàng Kiều ra khỏi chốn lầu xanh. Cho nên, họ vẫn thấp thỏm ngồi gặm khoai lang, uống nước lã và .... hy vọng đợi chờ. Nhờ vậy, những tên cơ hội chủ nghĩa, cò mồi chính trị vẫn nhân danh Khối này để ... mua bán đổi chác, kiếm lời! Chắc quý vị sẽ thắc mắc, hỏi rằng, AI mua bán AI, mua bán CÁI GÌ và đổi chác VỚI AI?

Xin thưa:

- Mua bán xương máu của 85 triệu dân Việt trong và ngoài nước, mua bán tài nguyên và cả đất nước Việt Nam.

- Kẻ mua bán chính là đảng việt gian cộng sản và bọn cò mồi chính trị Khối 8406, cùng các quan thầy Nga Xô, Tàu Cộng, và toàn bộ những thế lực chính trị, những tập đoàn tư bản cá mập ngoại quốc.

Bạn lại hỏi: - Ủa sao lạ quá? Khối 8406 đấu tranh cho toàn dân Việt mà?

Xin thưa: - Những người đấu tranh chân chính như linh mục Nguyễn Văn Lý, luật sư Nguyễn Văn Ðài, luật sư Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Phong, Nguyễn Bình Thanh, Hoàng Thị Anh Ðào, Lê Thị Lệ Hằng đã bị giặc cộng bắt bỏ tù, không biết đến bao giờ mới được phóng thích. Còn những kẻ đang nắm Ban Ðiều Hành Lâm Thời Khối 8406 như:

- Ðỗ Nam Hải, Trần Anh Kim, Phan Văn Lợi, Nguyễn Chính Kết đều chỉ là những tên cò mồi chính trị, đấu tranh cuội, do băng đảng cướp Việt Tân trực tiếp điều khiển! Theo thống kê của Khối 8406,đăng trên trang nhà trên internet, đã có một số người ghi danh, tham gia vào tổ chức, bao gồm:

* 463 người trong nước.
* 170 nhà đấu tranh dân chủ tại hải ngoại. (gồm nhiều nước)
* 920 người tại Canada (do tên việt gian Lâm Thu Vân tại Montreal tổ chức ghi danh)
* 2176 người ghi danh qua tờ báo điện tử Ðàn Chim Việt. (gồm nhiều nước)
* 84 người ghi danh tại Nhật

* MỘT VÀI NÉT VỀ CÁC CON RỐI CHÍNH TRỊ thuộc khối 8406:

1. "Kỹ sư" Ðỗ Nam Hải:

Con thò lò chính trị, con rối, con cờ của đảng cướp Việt Tân. Ðấu tranh cuội, đấu tranh dỏm. Những vụ hắn bị công an bắt bớ, mời lên "làm việc", tịch thu máy vi tính, chỉ là những màn kịch rất rẻ tiền nhằm lừa bịp thế giới, làm cho thế giới tưởng rằng Việt Nam đang có "đối lập"! Nếu Hải là người đấu tranh thật thì ắt đã bị ngồi tù như cha Lý và Lê Thị Công Nhân rồi! Không những không bị tù, Hải còn được tự do đi lại liên tục suốt từ nam ra bắc và đi bằng máy bay! Hải bỏ việc làm ở ngân hàng để hoạt động chính trị thì tiền ở đâu mà đi "du lịch" sang như thế, nếu không phải là tiền của việt cộng và Việt Tân chi trả? Ðang hoạt động chính trị thì Hải lại tuyên bố ngưng vì "chữ hiếu", phải ở nhà chăm sóc mẹ già, rồi lại tiếp tục hoạt động!

2. Cựu trung tá việt cộng Trần Anh Kim và nhà dân chủ thịt chó Nguyễn Khắc Toàn cùng một lý luận:

Cuộc chiến tranh giữa hai miền Nam Bắc là cuộc chiến tranh "ý thức hệ", huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt! Tất cả chúng ta đều là anh em, từ những thằng tỷ phú đô la cũng như những kẻ đang chết đói, tất cả đều là "anh em"!!! Hãy xóa bỏ hận thù, quên đi quá khứ, cùng hướng về tương lai, hòa hợp hòa giải để xây dựng đất nước!

3. "Linh mục" Phan Văn Lợi:

Con quạ đen đeo thánh giá. Y đã từng phát biểu rằng trong số những đảng viên cộng sản, cũng có những người tốt. Chúng ta cần kiên nhẫn chờ đợi một Goóc Ba Chớp hay Yeltsin trong đảng Cộng Sản ra cứu nước!

4. Nguyễn Chính Kết:

Ðại diện của Khối 8406 tại hải ngoại. Việc ông Kết cùng đứa con gái đi lén sang Mỹ mà bọn công an cộng sản không hề hay biết, cho đến nay vẫn còn là một dấu hỏi. Theo lời ông kể thì chuyến đi của ông tuyệt đối bí mật nhưng khi máy bay gần đến phi trường San Francisco thì phóng viên Huỳnh Lương Thiện "tình cờ" biết (?), phóng xe ra phi trường để đón ông!

Ông Kết đã đi nhiều nơi tại Mỹ và Canada để thuyết trình và đi chữa bệnh tại Canada. Tổ chức nào đã tài trợ cho những hoạt động nêu trên của ông, nếu không phải là băng đảng Việt Tân? Ông Kết đã tuyên bố nhất định sẽ trở về nước nhưng sao bây giờ lại xin ở lại để tỵ nạn chính trị?

Mới đây ông Kết lại "bật mí" thêm: ông không thể trở về Việt Nam vì có những người trong Khối 8406 muốn đẩy ông ra hải ngoại để họ thao túng tổ chức và đồng thời họ mượn tay cộng đồng người Việt tại hải ngoại để đốt cháy ông!

5. Trần Khuê và Nguyễn Ðan Quế:

Ngày 4 tháng 7 năm 2005, nhân dịp lễ Quốc Khánh nước Mỹ, tòa Tổng lãnh sự Mỹ tại Sài Gòn đã mời một số nhân vật "đối kháng" đến dự tiệc. Các nhân vật được mời gồm có: -linh mục Chân Tín, cụ Trần Hữu Duyên (Phật giáo Hòa Hảo), Phương Nam Ðỗ Nam Hải, Nguyễn Ðan Quế và Trần Khuê.

Nếu chúng ta nhìn kỹ tấm hình chụp thì sẽ thấy trên ngực áo của mỗi nhà "đối kháng" đều có đeo một huy hiệu nhỏ, in hình lá cờ máu! Chỉ có những kẻ chấp nhận đi làm tay sai cho giặc mới chấp nhận đeo cờ của giặc trên ngực áo. Nội một điểm này thôi là chúng ta có thể đánh giá tư cách của bọn này rồi!

Trước đây, ai cũng phải phong cho tên bồi bút Tố Hữu là "vua thổi ống đu đủ" vì hắn đã "thổi" cho "bác" Hồ, bác Mao, bác Lê Nin, bác Stalin lên tới trời xanh. Có thể nói hắn còn tận tụy hơn cả một con chó hết lòng hết dạ trung thành với chủ, sẵn sàng ăn cứt người chủ bất cứ lúc nào. Nhưng bước sang thế kỷ thứ 21 thì ngôi vị "Thiên hạ đệ nhất ống đu đủ" của Tố Hữu đã bị lung lay: hắn đã bị Trần Khuê qua mặt cái vù. Khuê đã nhanh chóng trở thành "vua thổi kèn" (cock-sucker) khi hắn thổi tên Hồ tặc lên thành "Thánh Hồ", ngang với Vua Hùng dựng nước!!!

Muốn biết rõ thì quý vị có thể tìm đọc "đại" tác phẩm "Ðối thoại năm 2000" của Trần Khuê, đăng trên trang nhà của Hưng Việt!

6. "Luật sư" Bùi Kim Thành:

Bị "điên"(?) và từng bị giặc cộng nhốt trong nhà thương điên. Ðược việt gian cộng sản cho sang Mỹ tỵ nạn "chính trị". Con cờ, con bài, con rối của đảng cướp Việt Tân. Cái bằng "luật sư" của bà Thành cần phải được xét lại vì viết một câu văn tiếng Việt không nên hồn thì làm luật sư thế đếch nào được? Có lẽ nhân vật này cũng tựa như nhân vật Nguyễn Thanh Nga "Ðóa Hồng Gai", có cái "bèng tú từa hưa"!

* ÐÒN HỎA MÙ CỦA KHỐI 8406

Mới đây ngày 12 tháng 2 năm 2009, Khối 8406 đã công bố bản "Tuyên bố 9 điểm về tình hình Việt Nam hiện nay", đăng trên báo điện tử ViêtNam Exodus. Ðây lại là đòn hỏa mù, phá thối của nhóm"tứ nhân bang" Hải-Kim-Lợi-Kết, nhằm đánh lạc hướng đấu tranh của chúng ta, lôi kéo chúng ta chú ý vào mặt trận giả mà quên đi những mục tiêu quan trọng cần phải đánh. Chín điểm tuyên bố của bốn thằng lưu manh Hải-Kim-Lợi-Kết là chín điểm ngu xuẩn và hết sức phản động. Tuy nhiên, trong phạm vi bài viết này chúng tôi chỉ tóm tắt, nói lướt qua. Nếu chúng ta chúi đầu vào phân tích là trúng kế "distraction" của bọn chúng!

Nói tóm tắt, chín điểm của bọn chúng, bao gồm:

- Xin-cho ... hiến pháp mới, xin-cho công bố bản Tuyên ngôn quốc tế nhân quyền trên truyền thông cho toàn dân được biết! (đây là trọng điểm đấu tranh trong năm 2009, trò hề diễu cợt trên sự đau khổ của người dân!)
- Kiện việt gian cộng sản ra trước Liên Hiệp Quốc về những vi phạm nhân quyền! (con kiến mà kiện củ khoai và tết Maróc!)
- Lên án 15 thằng trong Bộ chính trị! (chỉ có 15 thằng này là có tội với đất nước mà thôi!)
- Lên án công hàm bán nước do Phạm Văn Ðồng ký năm 1958 (lo những chuyện ruồi bu mà không chịu thấy dân đang đói phải đi ăn cướp gà chết vì bệnh!)
- Kêu gọi thế giới giúp bọn việt gian cộng sản về mọi mặt!!! (bộ mặt chó đẻ, tay sai, cò mồi chính trị của mấy thằng điếm ma cô đang lãnh đạo Khối 8406 nằm ở điểm này!)
- Lên án cuộc thảm sát tại Thiên An Môn năm 1989! (diễu cợt ngu xuẩn và ruồi bu!)
- Kêu gọi việt kiều hãy VỀ NƯỚC để giúp người dân đấu tranh cho dân chủ! (một hình thức kêu gọi về Việt Nam đi du lịch!)

* THÁI ÐỘ CỦA CHÚNG TA ÐỐI VỚI NHỮNG NHÀ ÐẤU TRANH Ở TRONG NƯỚC:


Trong số những người đấu tranh, chắc chắn phải có những người đấu tranh thật sự. Tuy nhiên, thành phần cò mồi và đấu tranh cuội rất nhiều, khoảng 90%. Chúng ta nên có thái độ dè dặt, không nên quá vội vã "phong thánh" cho bất cứ một nhân vật nào.

- Ví dụ như trường hợp cô luật sư Lê Thị Công Nhân. Chúng ta ghi nhận sự đấu tranh của cô là can đảm và đáng khâm phục. Tuy nhiên, có một số phóng viên ở hải ngoại đã vội vàng "phong thánh" cho cô ta, ví cô ta như những vị anh hùng dân tộc Hai Bà Trưng, Bà Triệu!

- Ông Ðào Văn Bình, cựu trung tá VNCH đã vội vàng "phong thánh" cho tên đấu tranh cuội Trần Anh Kim, ví tên này như danh tướng Trần Bình Trọng đời nhà Trần! Ông Bình đã "thổi kèn" những câu như sau:

- chúng tôi kính cẩn nghiêng mình kính phục cựu trung tá Trần Anh Kim!
- chúng ta cùng là anh em, cùng quê ở Thái Bình mà huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt; cùng là trung tá mà đánh nhau trong cuộc chiến!

Bài viết của ông Bình đăng trên báo điện tử VietNam Review của đảng cướp Việt Tân!

- Tên Bằng Phong Ðặng Văn Âu (đàn em đổ bô cho Nguyễn Cao Kỳ) đã nói chuyện với cựu đại tá việt cộng Vũ Cao Quận qua điện thoại rồi cả hai cùng khóc trên điện thoại vì chợt nhận thức ra được sự vô lý của cuộc chiến tranh ý thức hệ, nồi da xáo thịt, huynh đệ tương tàn!

Cái trò hề "huynh đệ tương tàn" đã được một số tên cò mồi, tay sai của việt gian cộng sản diễn kịch nhưng đã trở thành những trò diễu dở. Ðây cũng là "học thuyết" của tên Nguyễn Cao Kỳ, giải thích lý do vì sao hắn đã về Việt Nam để đi bưng bô cho việt cộng!

Tầm vóc của những vị anh hùng dân tộc rất là vĩ đại và có thể nói là duy nhất, không thể có bất cứ một nhân vật nào trong thời đại ngày nay xứng đáng để so sánh. Những phong trào đấu tranh đang tiến hành và bọn giặc vẫn còn ngồi đó cai trị đất nước ta. Ðã đánh đuổi được bọn giặc chưa mà đã vội vàng đem "phong thánh" những người đấu tranh?

* KẾT LUẬN:

Khối 8406 ngày nay đã biến thành hang ổ của bọn cướp, dày đặc những tên cướp do bọn việt gian cộng sản và Việt Tân cài vào. Những người chân chính, linh hồn của Khối đã bị bỏ tù, và có thể nói là Khối đã chết yểu. Những cuộc phát động đấu tranh của Khối như chiến dịch "Tã trắng thắng cờ hồng", kêu gọi mọi người khi ra đường nên mặc áo trắng, đã biến thành trò hề. Kế hoạch kêu gọi toàn dân ra đường đua xe gắn máy để làm sụp đổ chế độ cộng sản cũng đã biến thành trò hề, không ai hưởng ứng.

Nội một điểm Khối 8406 được tờ báo điện tử Ðàn Chim Việt tích cực quảng cáo và dụ dỗ được mấy ngàn người ghi danh thì chúng ta có thể nhận thức được vấn đề. Ðàn Chim Việt chính là cái ổ rắn độc của việt cộng tại hải ngoại, bao gồm những tên trùm cộng sản sừng sỏ nhất, điếm ma cô nhất như Bùi Tín và Vũ Thư Hiên trực tiếp lãnh đạo. Do đó, chúng ta có thể nói rằng Khối 8406 chính là con đẻ của đảng việt gian cộng sản. Những người ngây thơ tham gia vào Khối đã bị lợi dụng. Cái ban lãnh đạo gồm bốn tên lưu manh, cò mồi chính trị như Ðỗ Nam Hải, Trần Anh Kim, Phan Văn Lợi, Nguyễn Chính Kết đã lợi dụng những thành viên ngây thơ, lợi dụng người dân khờ khạo để đánh bóng cho cái chế độ việt gian cộng sản, làm cho thế giới cứ tưởng rằng Việt Nam đang có dân chủ, đang có sự đối lập chính trị ở trong nước!!!

Xin đồng bào hãy thức tỉnh và tẩy chay Khối 8406. Những ai đã lỡ ghi danh tham gia thì hãy rút tên, đừng để bọn lưu manh lợi dụng tên tuổi của mình để làm những điều bất chính!

Trần Thanh
Ngày 13 tháng 2 năm 2009

Wednesday, February 11, 2009

"16 Chữ Vàng" Mới Truyền Tụng ở Việt Nam

    "16 Chữ Vàng" Mới Truyền Tụng ở Việt Nam:

    "Láng giềng khốn nạn, cướp đất toàn diện Lấn biển lâu dài, thôn tính tương lai”
“16 chữ vàng” trong quan hệ với Trung Quốc mỗi khi lãnh tụ hai nước gặp nhau:

"Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai”





Những mặt trận giả của việt gian cộng sản - Trần Thanh


Trần Thanh

Kính thưa quý bạn đọc: - Hiện nay hai biến cố lớn đang xảy ra trong nước mà bọn cướp đang cố ếm nhẹm, bịt mắt bịt tai người dân trong và ngoài nước, đó là:

1. Bọn Tàu cộng đã đưa hai trung đoàn đến tây nguyên để làm công nhân khai thác mỏ bauxite (nhôm)

2. Năm Thánh đã khai mạc tại giáo xứ Thái Hà (31/1/2009 - 7/5/2010)

(Xin quý vị đọc "Thư Ngỏ của Hồn Việt UK" và bài viết "Năm Thánh khai mạc tại giáo xứ Thái Hà, chế độ việt gian cộng sản sẽ diệt vong?" để biết tầm quan trọng của năm Thánh và tương lai nước Việt)

Ðọc tới đây chắc có người sẽ thắc mắc: - Quái, bọn tàu cộng đưa công nhân vào nước ta, khai thác mỏ bauxite thì có gì là ghê gớm mà gọi là "biến cố lớn"? Ðúng ra chúng ta phải biết ơn đồng chí thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã quyết tâm mời các đồng chí Trung Quốc anh em vào nước ta đầu tư, tạo công ăn việc làm cho đồng bào ta chứ lị! Rồi đây, sẽ có nhiều trẻ em Việt Nam lai Tàu; những trẻ em lai đó sẽ được chính quyền Trung Quốc cho nhập cảnh vào Tàu, y như những trẻ em lai Mỹ được cùng toàn thể gia đình xuất cảnh sang Mỹ, như vậy thật có lợi cho Việt Nam chúng ta, được xuất ngoại miễn phí!

Xin thưa:

Vấn đề không phải đơn giản như vậy. Có thể nói là chết tới đít rồi, nước Việt Nam sẽ bị xóa tên trên bản đồ thế giới! Bọn Tàu cộng sẽ nuốt trọn đất nước Việt Nam, do bọn việt gian cộng sản tình nguyện đem dâng cho nó! Theo nguồn tin chính thức thì có hai trung đoàn "công nhân" Trung Cộng nhưng thực tế có thể hàng trăm ngàn thằng đã xâm nhập vào tây nguyên rồi! Ai mà kiểm chứng cho được, mà bố bảo, bọn việt gian cộng sản cũng không dám ngăn cản hoặc tiết lộ "bí mật quốc gia"!

Quý vị nghĩ sao nếu bọn Tàu cộng đưa chừng vài triệu thằng "công nhân" (bộ đội) sang lao động tại tây nguyên? Trước đây, một vị tướng người Pháp đã từng nói: - Ai làm chủ được vùng tây nguyên Việt Nam thì kẻ đó sẽ làm chủ cả Ðông Dương! Một khi đã chiếm được vùng tây nguyên rồi thì bọn Tàu cộng sẽ dễ dàng chiếm luôn cả miền Nam và ba nước Cam Bốt, Thái Lan, Lào!

Tham vọng của bọn Tàu cộng rất lớn. Bọn chúng nuôi mộng làm bá chủ thế giới. Một khi đã chiếm được toàn cõi Ðông Dương thì a lê hấp, lũ Tàu phù sẽ rủ nhau tràn xuống Mã Lai và Úc Ðại Lợi! Hiện nay Trung Cộng là nước tiêu thụ quặng nhôm nhiều nhất trên thế giới. Nước Úc là một trong ba nơi có quặng nhôm nhiều nhất thế giới, chỉ sau Phi Châu và Nam Mỹ. Bọn Tàu cộng có đủ nhân sự để làm được một chiếc cầu BẰNG XÁC NGƯỜI, bắc từ Việt Nam kéo xuống nước Úc! Dân số của bọn chúng quá đông nên cần phải quậy để chết bớt càng tốt!

Nên nhớ, mỗi một thằng "công nhân" Trung Cộng là một thằng lính. Ðó là chưa kể khi đến tây nguyên khai thác mỏ, mỗi thằng đều có nhu cầu giải quyết sinh lý và được bọn Tàu cộng khuyến khích lập gia đình với người Việt. Ðây là thủ đoạn của chính sách "trộn dân" hoặc "đồng hóa" mà bọn chúng đang làm đối với đất nước Tây Tạng. Như vậy thì chỉ trong vòng vài chục năm nữa, tiếng Việt có nguy cơ sẽ dần dần bị mai một và tiếng Tàu sẽ trở thành ngôn ngữ chính trên toàn cõi Việt Nam!!! Bọn Tàu không cần dùng đến vũ lực quân sự cũng xâm chiếm được nước Việt! (Nếu việt gian cộng sản còn tiếp tục cầm quyền)

VẤN ÐỀ Ô NHIỄM MÔI TRƯỜNG:

Việc khai thác nhôm chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới môi trường. Những vùng được khai thác, đất sẽ bị loại bùn đỏ làm ô nhiễm, trở nên vùng đất chết, không thể trồng trọt gì được, người cũng không thể sống được vì các mạch nước ngầm bị nhiễm độc. Nếu công ty khai thác không có biện pháp đem chôn bùn đỏ (như chôn rác) thì bùn đỏ sẽ theo những cơn mưa làm sự ô nhiễm loang ra, tạo thêm nhiều vùng đất chết khác. Nhưng chắc chắn bọn Tàu phù không cần quan tâm đến chuyện này. Có phải là đất nước của bọn chúng đâu mà cần phải bảo quản kỹ? Làm sao xóa sổ cái nước Việt Nam của bọn "dịt Nàm dành" trên bản đồ thế giới càng sớm và tàn bạo chừng nào càng tốt!!!

THẰNG DŨNG CHĂN TRÂU SẼ LÀ "GOÓC BA CHỚP", CỨU TINH CỦA VIỆT NAM?

Trước đây nhiều chuyên gia "thổi kèn" (cock-sucker) đã bơm những tên tướng cướp như Triết, Kiệt, Khải, Dũng, Trương Tấn Sang, Lê Hồng Anh thành những cứu tinh của Việt Nam, kiểu như Goóc Ba Chớp hay Yeltsin của Liên Xô. Bọn Việt Tân thổi kèn đã dọn thực đơn (có trộn thuốc chuột!) gồm rất nhiều mật ong và nước đường cho đồng bào ở hải ngoại như sau:

- Mấy ổng là dân miền Nam, thuộc phe thân Mỹ, đang tìm cách đi sâu vào quỹ đạo của Mỹ để chống lại Trung Cộng! Bằng cớ ông Nguyễn Tấn Dũng đã gả con gái cho một việt kiều ở Mỹ. Như vậy mấy ổng là "phe mình" đó chớ! Ðồng bào ở hải ngoại nên gởi tiền về giúp mấy ổng để đánh bại phe thân Tàu, lúc đó tụi mình tha hồ sung sướng!

- Cũng là cộng sản nhưng mấy ông cộng sản miền Nam "dễ chịu" hơn(?) cộng sản miền bắc! Nếu phải làm một cuộc chọn lựa thì ta nên chọn cộng sản miền nam!

- Không nên đi biểu tình chống đối mấy ổng. Họ là "phe mình" mà! Bằng cớ là ông Dũng sau khi qua Mỹ gặp tổng thống Bush xong, về nước, là cách chức hàng loạt mấy tên tướng thân Tàu trong quân khu Thủ Ðô! Quý vị nào chưa rõ, xin cứ đọc mấy bài bình loạn của ông đại tá Buồi Pín ở bên Pháp. Ông này đã từng là ủy viên trung ương đảng của việt cộng, thứ gì mà ổng không biết?

- Muốn được sung sướng lâu dài thì phải đi làm ... nô lệ cho Mỹ. Theo thằng Tàu thì chỉ có chết! Ðồng bào cứ yên chí đi, sớm muộn gì phe thân Mỹ sẽ chiến thắng, đừng có mất công đấu tranh làm chi. Cứ yên tâm về đi du lịch Việt Nam. Mấy cái thứ như "đa nguyên, đa đảng, hiến pháp mới" mà đồng bào ao ước, phe thân Mỹ sẽ gởi tặng cho đồng bào rất đầy đủ. Hiện nay mấy ổng đang nhờ các họa sĩ .... vẽ! (bánh vẽ)

PHẢN BÁC:

1. Thằng Dũng có phải là "phe thân Mỹ" hay không thì bây giờ đồng bào đã thấy rất rõ. Nội sự việc nó quỳ lạy, thỉnh bọn quan thầy Trung Cộng vào tây nguyên để khai thác mỏ bauxite là đủ để chúng ta đánh giá nó làm theo lệnh của thầy Mỹ hay thầy Trung Cộng. Dư luận trong nước đã phản đối nhưng nó vẫn phớt lờ và khẳng định: - Sẽ quyết tâm đẩy mạnh việc khai thác mỏ càng sớm càng tốt!

Hàng triệu dân oan sẽ bị cướp mất nhà đất! Vài triệu thằng lính Tàu sẽ vào chiếm mất tây nguyên rồi chiếm hết đất nước Việt Nam. Nếu cần bọn Tàu có thể cho di dân ồ ạt vài chục triệu người sang Việt Nam. Nội dân chúng nó ... đái thì cũng đủ gây ra lũ lụt, tai họa cho đất nước chúng ta!

2. Sự việc thằng Dũng gả con gái cho việt kiều ở Mỹ không có nghĩa nó thuộc về "phe thân Mỹ". Ðó chẳng qua là nó chuẩn bị cho hậu sự, củng cố thế lực trong tương lai hoặc tìm chỗ nương thân khi chế độ cộng sản bị sụp đổ. Cái gọi là "phe thân Mỹ" chỉ là sản phẩm của tưởng tượng, một cái bánh vẽ do bọn việt gian cộng sản làm ra rồi thông qua băng cướp Việt Tân, ru ngủ, dụ khị đồng bào ở hải ngoại! Nó chẳng khác gì bó cỏ tươi treo trước đầu con ngựa làm cho con ngựa "hồ hởi, phấn khởi" quá, chạy tới khi kiệt sức rồi lăn quay ra chết! Nó cũng chẳng khác gì cái trò bịp mà chúng ta ai cũng nghe qua câu chuyện sau: - Một tấm bảng treo trước một tiệm ăn ghi dòng chữ "Ngày mai ăn khỏi trả tiền"!

3. Ðã gọi là việt gian cộng sản rồi thì thằng chó đẻ nào cũng gian ác và tham lam như nhau, không hề có chuyện cộng sản miền Nam "tốt" hơn cộng sản miền Bắc! Nếu yêu cầu đồng bào chọn lựa thì phải chọn lựa giữa phe thiện và phe ác. Phe "Thiện" tượng trưng cho chính nghĩa quốc gia và phe "Ác" tượng trưng cho bọn việt gian cộng sản. Bọn thổi kèn đã yêu cầu đồng bào "chọn lựa" giữa một thằng ma cô và một thằng điếm lưu manh thì chọn lựa làm quái gì? Ðúng là trò bịp rất rẻ tiền!

NHỮNG MẶT TRẬN GIẢ CỦA BỌN VIỆT GIAN CỘNG SẢN:

Ðể đánh lạc hướng chúng ta đừng chú ý đến hai biến cố lớn đang diễn ra trong nước, bọn việt gian cộng sản đã liên tiếp tung ra những hỏa mù sau đây:

1. Tên việt gian Brian Ðoàn triển lãm cờ "kinh nguyệt" và tượng của tên Hồ tặc. Ðây chẳng qua là trò phá thối, là mặt trận giả của giặc cộng, chúng ta không nên mất nhiều thì giờ vào tên cặn bã này. Chúng tôi thấy nhiều vị đã phí thời giờ viết những bài rất dài dòng để khuyên nhủ tên Brian Ðoàn. Có vị còn bỏ công ra viết thư bằng tiếng Anh gởi cho hắn. Tên Brian Ðoàn đã 40 tuổi chớ đâu phải là con nít? Việc làm của hắn là việc làm cố ý. Có thể hắn đã bị bọn việt gian cộng sản dụ dỗ, mua chuộc. Khuyên nhủ hoặc tranh luận với những tên khủng bố ném lựu đạn là vô ích. Ðối với bọn này chúng ta cần phải có thái độ quyết liệt như đã từng làm với tên Trần Văn Trường hoặc hang Bắc Pó tại quận Cam (báo Người Việt)

2. Một bài viết mang tựa đề là "Vụ án buôn vua Việt Nam Hồ Chí Minh", tác giả là Thiên Ðức, đăng trên báo điện tử VietNam Exodus ngày 8 tháng 2 năm 2009. Nội dung bài "nghiên cứu" này nói rằng một sử gia người Ðài Loan nào đó cho rằng có hai nhân vật Hồ Chí Minh thật và giả. Ông Hồ thật đã chết năm 1932 vì bệnh ho lao. Ông Hồ thay thế dĩ nhiên là ông Hồ giả mạo, thuộc sắc tộc Khánh Gia tại Ðài Loan!

Chúng ta đều biết Thiên Ðức là tên việt gian, vua bưng bô, trước đây đã từng phối hợp với Buồi Pín viết bài đòi giải oan cho Hồ tặc và Nguyễn Tất Trung, con trai của Hồ.

Ðây là trò hề rất thối tha, có thể do bọn việt gian cộng sản dàn dựng lên, thuê mướn một tên"sử gia" nào đó người Ðài Loan viết cho có vẻ "khách quan"! Mục đích của bọn chúng là tạo ra hỏa mù, làm cho chúng ta phải mất thì giờ, chúi mũi vào đọc rồi tranh luận mà quên đi những tội ác tày trời của bọn chúng là đang âm thầm rước vài triệu tên lính Tàu cộng vào chiếm hết tây nguyên!

Nếu trò hề này ăn khách thì bọn chúng sẽ tiếp tục tung ra những tin giật gân khác, chẳng hạn như: - Có hai Lê Duẩn, có hai Võ Nguyên Giáp, có hai Lê Ðức Thọ, có hai Nguyễn Văn Thiệu - một thật và một giả - , người thật đã chết từ lâu, còn người kế vị là giả mạo! Ðấy, chừng đấy khúc xương và gân cho cộng đồng người Việt quốc gia tại hải ngoại gặm mà quên bẵng đi việc bọn ăn trộm đang vào nhà!

Khi cái trò thối "Hồ thật và Hồ giả" được tung ra thì bọn cò mồi chính trị sẽ phóng loa tuyên truyền rằng:

- Ái chà, ông Hồ giả mà tài ba đến như vậy, yêu nước thương dân Việt của chúng ta đến như thế thì cũng xứng đáng để tôn thờ! Mong cho có nhiều ông Hồ giả như vậy!

Một tên cò mồi khác sẽ làm bộ nêu câu hỏi:

- Thế còn cái vụ Nguyễn Chí Thiện thật và giả thì sao?

Cũng cá mè một lứa, một tên điếm chính trị khác trả lời:

- Gớm, ông Thiện giả mà tài ba đến như thế, yêu nước thương dân Việt của chúng ta đến như thế thì cũng xứng đáng để tôn thờ! Mong cho có nhiều ông Thiện giả như vậy! (Alibaba và Thị Nở tha hồ mà sướng phổng mũi!)

Bọn chúng sẽ đi lần từng bước trong cái trò hề này. Chưa gì chúng ta đã thấy có một ông "sử gia" hưởng ứng lao ngay đầu vào cái đống cứt này để "nghiên cứu"!

3. Chuyện hai anh em con "hùm xám" xuất hiện trên báo điện tử VietNam Exodus ngày 8/2/2009 cũng là một trò hề, điếm thúi nhằm phân tán lực lượng của chúng ta.

Trước hết chúng ta phải xác định rằng Bằng Phong Ðặng Văn Âu là một tên bưng bô, cò mồi điếm chính trị, tay sai của việt gian cộng sản. Y có nguyên một trang nhà đăng toàn bộ những bài viết của y, "giao lưu" với những tên dân chủ cuội ở trong nước. Ðặc biệt trong một bài viết, y đã "thổi kèn" ý nghĩa "quý danh" của ba tên giặc: -Minh Triết, Phú Trọng, Tấn Dũng,rồi đưa ra những đề nghị, góp ý ..v..v.. Mục đích của y cũng chỉ nhằm để "thổi kèn", làm bộ "chửi" cộng sản nhưng thực chất là luồn cúi, nâng bi một cách rất hèn hạ!

Những thằng trùm điếm, ma cô, lưu manh như Triết, Trọng, Dũng đã trèo lên được những vị trí như vậy, bọn chúng không "khuyên nhủ" chúng ta thì thôi chớ đời nào chúng ta khuyên được bọn chúng? Tên Bùi Tín cũng vậy. Hắn đã từng lấy khẩu cung những ông tướng bị "cải tạo", cấp bậc từ trung tướng trở xuống, thậm chí có người đã từng giữ chức tổng trưởng quốc phòng như Nguyễn Hữu Có. Do đó, những ai cho rằng Bùi Tín đã, đang hoặc sẽ "phản tỉnh" là hết sức sai lầm. Hắn đã từng lên mặt làm thầy "dạy dỗ" chúng ta, lẽ nào bây giờ hắn chịu đầu hàng?

Do đó, cuộc đấu tranh giữa chúng ta và bọn giặc là cuộc đấu tranh một mất một còn. Nếu không diệt được bọn chúng thì chúng ta phải tiếp tục chịu làm nô lệ, chớ còn khuyên nhủ bọn chúng tự giác nhường lại quyền cai trị đất nước cho toàn dân thì ... còn khuya!

Ðọc những bài viết của Ðặng Văn Âu, chúng ta thấy hắn thường nêu ra những ý như sau:

- Huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt, anh em trong một nhà đánh nhau làm gì, thôi huề cả làng, hãy cùng nhau ngồi nhậu thịt chó! Nhà dân chủ cuội ở trong nước là Nguyễn Khắc Toàn cũng có luận điệu y chang như vậy. Trong những lá đơn viết giùm cho cô dân oan Vũ Thanh Phương ở Ðồng Nai, nhà dân chủ Khắc Toàn cũng chêm câu "huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt" vào phần nhập đề!

Bọn việt gian cộng sản LÀ GIẶC, tương tự như giặc Pháp, giặc Tàu, giặc Nhật chớ anh em với chúng ta ở chỗ nào? Ngay từ khởi thủy, tên Hồ Chí Minh và tập đoàn đảng cướp của y đã tình nguyện đi làm tay sai cho đế quốc Liên Xô và Trung Cộng. Ðiều này đã được một số vị có nhiệt tình, tâm huyết, bỏ công ra sưu tầm tài liệu với những bằng chứng cụ thể và tổ chức những buổi diễn đàn thảo luận.

ÐẶNG VĂN VIỆT, CON HÙM XÁM ÐƯỜNG SỐ 4:

Trong một cuộc phỏng vấn, nhà "thổi kèn" Ðặng Văn Âu đã nêu những điểm sau đây về người anh của mình, Ðặng Văn Việt:

- Ông Ðặng Văn Việt là con hùm xám đường số 4, đánh nhau với giặc Pháp trước năm 1945.

- Ông Việt đã được kết nạp vào đảng Cộng Sản

- Ông Việt rất căm thù bọn cộng sản vì cha của ông và nhiều người khác trong giòng tộc đã bị đấu tố chết.

- Tuy căm thù nhưng ông Việt không thể xin ra khỏi đảng được vì nếu xin ra là bị giết liền lập tức!

- Vì hoàn cảnh lịch sử đưa đẩy nên nhiều người vô tình đi theo cộng sản, rồi lỡ vào đảng mà không thể nào xin ra được!

- Ông Việt rất sợ bị cắt hộ khẩu và sổ lương thực!

Một vài nhận xét:

- Hai chữ "hùm xám" gần tương đương với hai chữ "anh hùng" Ðã xưng danh là "hùm xám" thì phải có tư cách và bản lĩnh xứng đáng với danh tiếng của mình. Cho đến nay, hai anh em ông Việt vẫn còn dùng hai chữ "hùm xám" một cách tự hào mà tiếc thay, kể từ sau năm 1945, ông Việt không còn xứng đáng với cái danh hiệu đó nữa. Ví dụ:

* Ông Việt sợ bị chết đói, sợ bị cúp hộ khẩu, cúp sổ lương thực!

* Ông Việt căm thù cộng sản nhưng không dám xin ra khỏi đảng vì sợ ... chết!

Ðã là anh hùng rồi thì người ta coi cái chết nhẹ tựa lông hồng, đó mới xứng đáng là anh hùng. Ví dụ như năm vị tướng VNCH đã tuẫn tiết hồi tháng 4 năm 1975; đại tá Hồ Ngọc Cẩn chiến đấu tới hơi thở cuối cùng; trung tá cảnh sát Nguyễn Văn Long tự sát ngay trước trụ sở quốc hội; các chiến sĩ biệt kích dù đã tự sát tập thể bằng lựu đạn tại một bùng binh tại Chợ Lớn, ngày 30/4/1975.

Anh hùng mà sợ .... chết đói thì anh hùng ở chỗ nào?

Trong lịch sử nước ta có vị tướng Nguyễn Tri Phương chống Pháp, khi thành Hà Nội bị thất thủ, ông bị thương nặng và bị bắt. Giặc Pháp đã chữa trị rồi cho ông ăn uống đầy đủ nhưng ông đã tuyệt thực kéo dài một tháng rồi chết năm 1873, thọ 73 tuổi!

- Gia đình ông Việt có nhiều người bị cộng sản đấu tố chết. Ðây là mối thù không đội trời chung. Thế nhưng ông đã không dám xin ra khỏi đảng vì sợ ... chết!

Ðúng ra nếu một người đã quyết tâm ra khỏi đảng thì họ có rất nhiều kế sách để thực hiện. Ví dụ như không sinh hoạt đảng kéo dài hoặc cố ý vi phạm một khuyết điểm gì đó để "được" khai trừ! Ta có thể nêu ví dụ điển hình của nhà thơ Hữu Loan*: Ông bỏ đảng năm 1956. Theo lời ông kể, từ khi ông ra khỏi đảng, ông đã bị bọn chó đày đọa xuống tận bùn đen, kể cả nhiều lần bọn chúng đã âm mưu giết ông nhưng ông là con "hùm xám", ông bất chấp! Nhà thơ Hữu Loan mới xứng đáng với cái danh xưng "Hùm Xám"!

Kể từ năm 1990 khi có phong trào "đổi mới", một số đảng viên cộng sản đã công khai xin ra khỏi đảng, trả lại thẻ đảng mà bọn việt gian cộng sản không dám giết họ. Vậy tại sao ông Việt đã không xin ra khỏi đảng, kể từ sau năm 1990?

Như vậy, việc ông Việt vẫn tiếp tục ở lại trong đảng chỉ là muốn được hưởng những quyền lợi dành cho giai cấp thống trị, đè đầu cưỡi cổ dân đen. Ông nêu ra lý do sợ bị giết là vô lý, không thể nào chấp nhận được. Ðã là anh hùng mà sợ chết thì anh hùng ở chỗ nào?

Ngày hôm nay, những đảng viên cộng sản, nếu có bất mãn đảng hay "phản tỉnh" mà không dám xin ra khỏi đảng, đều chỉ là bọn phản tỉnh cuội, bịp bợm, chúng ta phải vạch mặt bọn này. Bạn có thể nào tin một tên cướp tuyên bố rằng hắn đã "hoàn lương" mà vẫn lui tới, sinh hoạt với cái băng cướp của hắn? Còn đối với những kẻ nói rằng khi đi kháng chiến chống Pháp, vô tình vào đảng Cộng Sản vì cứ tưởng đảng Cộng Sản là đảng quốc gia yêu nước, nhưng sau này khi đã biết rõ bản chất xấu xa của đảng Cộng Sản, tại sao họ không tìm cách xin ra khỏi đảng? Những con người này cũng chỉ là những kẻ hèn nhát, đừng nên tự nhận mình là những nhà đấu tranh cho dân chủ!

Nói tóm lại, hai anh em "con hùm xám" chỉ là một cặp bài trùng lừa bịp!

KẾT LUẬN:

Trong bất cứ thời điểm nào, bọn việt gian cộng sản đều lập ra một số mặt trận giả để chúng ta đánh vào. Ðồng thời bọn chúng sử dụng bọn cò mồi chính trị, đối lập cuội để lèo lái cuộc đấu tranh của chúng ta đi lạc mục tiêu. Thay vì chúng ta bắn đúng vào đầu con quái vật thì chúng ta lại phung phí đạn bắn lên trời hay bắn vào bụi rậm! Có thể nói rằng, nếu không có bọn cò mồi, đối lập cuội thì bọn việt gian cộng sản đã bị tiêu vong từ lâu rồi. Chính những tên điếm đàng, gian ác (ví dụ như băng đảng Việt Tân) đã tạo ra những lực cản rất lớn, làm cho công cuộc đấu tranh của chúng ta bị khó khăn rất nhiều.

Giặc Tàu nó vào đầy trong nhà rồi mà giờ này nhiều người ngây thơ vẫn còn tin vào những lời phỉnh phờ, bịp bợm của bọn dân chủ cuội, chờ bọn chúng họp hội nghị bàn vuông, bàn méo hay bàn tròn gì đó với đảng cộng sản, rồi để chờ .... soạn thảo hiến pháp mới! Bệnh nhân bị bệnh ho lao tới thời kỳ thứ ba rồi mà những lang băm vẫn còn ngồi thảo luận nên uống loại thuốc nào!

Năm 2009 phải là năm HÀNH ÐỘNG, nếu không thì mất nước vào tay quân giặc Tàu! Và trước khi đánh đuổi giặc Tàu, phải tiêu diệt bọn giặc việt gian cộng sản trước!

Trần Thanh
Ngày 11 tháng 2 năm 2009

Chú thích: Xin vào trang nhà http://chinhnghia.com/huuloan.htm, đọc hồi ký của tác giả Hữu Loan "Cuộc đời bi thảm và dũng cảm của nhà thơ"



Người Việt Yêu Tự Do cần cảnh giác trước âm mưu "Tẩy Não" của Casula Powerhouse - Hữu Nguyên


Hữu Nguyên
SàiGòn Times - Úc Châu
February 5, 2009

Casula Powerhouse là một trung tâm mang danh "văn hóa nghệ thuật" nhưng thực sự nó đã núp dưới danh nghĩa "văn hóa nghệ thuật" để thực hiện sứ mạng "tuyên truyền", "tẩy não", "cải tạo", "nhuộm đỏ", "cộng sản hóa" cộng đồng người Việt tại Úc, nhất là người Việt tại NSW.

Không phải nghiễm nhiên, Casula Powerhouse đã được sự đầu tư tiền của rất dồi dào từ chính phủ liên bang, tiểu bang NSW, cũng như từ Liverpool Council. Nhiều người đã nghi ngờ, tất cả sự ưu ái hậu hĩ đó đều ít nhiều có sự giật dây của CSVN.

Tại nước Úc có hàng ngàn trung tâm văn hóa nghệ thuật như Casula Powerhouse. Nhưng không có một trung tâm nào, thuộc thẩm quyền hành chánh của một local council, lại được đầu tư hàng chục triệu đô la để phát triển trở thành một trung tâm có tầm vóc quốc tế như Casula Powerhouse.

Và cũng không phải ngẫu nhiên, Casula Powerhouse đã lấy câu "Change Your Mind" làm khẩu hiệu cho trung tâm của mình. Khẩu hiệu này đã xuất hiện trên mọi văn thư hành chánh, giấy tờ, sách vở cũng như trên mạng internet của Casula Powerhouse. Ngụ ý của khẩu hiệu này là, qua những sản phẩm mệnh danh "văn hóa nghệ thuật" được trưng bầy, Casula Powerhouse sẽ thay đổi quan điểm, lập trường, lề lối suy nghĩ của khán giả, mà chủ yếu là người Việt chúng ta.

Hiển nhiên, trong một xã hội đa chủng tộc, đa văn hóa, khi mà mọi đường lối chính sách của chính phủ liên bang, tiểu bang, cũng như địa phương đều cổ võ cho sự sự duy trì những đặc sản văn hóa, những truyền thống, phong tục tập quán, của mỗi dân tộc, thì khẩu hiệu "Change Your Mind" của Casula Powerhouse rõ ràng là một sự xúc phạm cố ý. Rõ ràng, khi nền văn minh của thế giới ở cuối thế kỷ 20 đã tiến bộ đi từ "Melting Pot" đến "Salad Bowl"; từ chính sách đồng hóa (assimilation) đến chính sách hội nhập (integration), thì Casula Powerhouse lại đi ngược lại trào lưu tiến hóa đó, bằng khẩu hiệu "Change Your Mind", sặc mùi đồng hóa, tuyên truyền, tẩy não, cải tạo... Đúng là ăn ngủ với CS thì từ tốt bỗng hóa thành xấu xa, ghê tởm chỉ trong một đêm!

Nhìn lại suốt thời gian hơn chục năm qua, mọi người thấy Casula Powerhouse đã dùng nhiều âm mưu, thủ đoạn, để tuyên truyền, tẩy não, nhuộm đỏ cộng đồng tỵ nạn cộng sản chúng ta. Từ những Gánh Hàng Rong, nhằm đánh thức tình tự dân tộc, lôi kéo người Việt tỵ nạn về VN thăm quê hương dâng tiền của cho CS; đến những cuộc triển lãm Thế Hệ 1.5 với âm mưu cắt đứt truyền thống đấu tranh chống CS của thế hệ cha anh với thế hệ mệnh danh 1.5 (sanh ra ở VN, trưởng thành ở Úc); từ cuộc triển lãm Vietnam Voices công khai tuyên truyền cho bè lũ CS và tầng lớp phản chiến ở Úc, đến triển lãm Phở Dog, ngang nhiên bôi nhọ Cờ Vàng;... Tất cả những điều đó chứng tỏ Casula Powerhouse rõ ràng là một công cụ của CSVN, là trung tâm cải tạo của CSVN, là bàn tay nối dài của CSVN nhằm chinh phục cộng đồng người Việt tại Úc.

Chính vì mang sứ mạng "nhuộm đỏ cộng đồng VN" như vậy, nên trong suốt thời gian qua, dưới sự giật dây của những cán bộ VC nằm vùng, đội lốt văn hóa, Casula Powerhouse dười thời Con Gouriotis, Giám Đốc Trung Tâm Nghệ Thuật Casula Powerhouse, đã có nhiều trò bá đạo, gian trá, như quanh cuộc triển lãm "Thế Hệ 1.5", Casula Powerhouse đã toa rập với Lê Phú Cường, Bội Trân, tiếm danh CĐNVTD/NSW, lấy trộm logo của CĐ, tự động in sách Thế Hệ 1.5 trong đó có bài của cán bộ văn hóa VC Bội Trân, người được VC cho xuất cảnh sang Úc tu nghiệp; rồi tìm cách tiêu lòn để đưa các bài vở của Bội Trân vô các chương trình phát thanh và báo chí Việt ngữ tại Úc.

Sau khi những trò mờ ám đó bị báo Sàigòn Times phanh phui, Con Gouriotis đã luống cuống giấu đầu hở đuôi, không thể "lấy thúng mà úp được voi", nên cuối cùng Bác sĩ Nguyễn Mạnh Tiến, chủ tịch Cộng Đồng Người Việt Tự Do NSW (CĐNVTD/NSW), đã phải gửi cho Sàigòn Times một lá thư, khẳng định: Thứ nhất, cuộc triển lãm Thế Hệ 1.5 hoàn toàn do Casula Powerhouse tổ chức. CĐNVTD/NSW không có một vai trò gì trong cuộc triển lãm đó. Thứ hai, quyển sách nhỏ Thế Hệ 1.5 cũng do Casula Powerhouse tự ý xuất bản, và CĐNVTD/NSW hoàn toàn không đóng một vai trò gì trong việc biên soạn chú giải hoặc in ấn phát hành. Thêm vào đó, CĐNVTD/NSW đã không hề được tham khảo ý kiến khi Casula Powerhouse sử dụng huy hiệu (logo) của CĐ trong quyển sách nhỏ.

Trong những năm gần đây, mặc dù bề ngoài hứa hẹn tham khảo CĐNVTD, Casula Powerhouse vẫn tiếp tục chính sách tuyên truyền cho CS. Cụ thể nhất là cuộc triển lãm Phở Dog được Casula Powerhouse cho lưu diễn tự Sydney xuống Melbourne rồi sang Perth, bất chấp sự phản đối của CĐ. Cuối năm 2008, khi cộng đồng người Việt phản đối mạnh mẽ, Chủ Tịch CĐNVTD Liên Bang UC, Nguyễn Thế Phong lên tiếng phê phán gay gắt trên đài truyền hình số 2, Con Gouriotis vẫn ngoan cố bảo lưu quan điểm và khẳng định Casula Powerhouse sẽ tiếp tục cho triển lãm Phở Dog với hình ảnh xúc phạm Cờ Vàng, xúc phạm CĐNVTD Úc Châu tại cuộc triển lãm Vietnam Voices và Nam Bang.

Với chính sách tẩy não, cải tạo, nhuộm đỏ, cộng sản hóa cộng đồng người Việt tại Úc, Casula Powerhouse đã có cả một đội ngũ cán bộ văn hóa do VC xuất cảng, hoặc được CS tuyên truyền, đào tạo, ảnh hưởng, bất chấp sự phản đối của CĐNVTD.

Sau thời gian dài thực hiện sứ mạng tẩy não, tuyên truyền, nhuộm đỏ cộng đồng người Việt tại Úc không thành công, Casula Powerhouse liền thay đổi chiến thuật. Con Gouriotis bỗng dưng biến mất, thay thế bằng Nikita Karvounis, người tạm nắm quyền giám đốc điều hành Casula Powerhouse. Mặc dù nhân sự mới, áp dụng những chiến thuật mới, nhưng ai ai cũng nhận ra Casula Powerhouse vẫn tiếp tục theo đuổi sứ mạng "tẩy não, tuyên truyền, nhuộm đỏ" cộng đồng người Việt tại Úc.

Bằng chứng rõ ràng nhất là cuộc triển lãm Vietnam Voices. Tuy rêu rao đó là cuộc triển lãm quy tụ tiếng nói tình cảm của tất cả các phe phái tham chiến trong cuộc chiến tranh VN, nhưng Casula Powerhouse chỉ cho trưng bầy những hình ảnh có lợi cho CSVN, mà cố tình tảng lờ tất cả những sự thật, những bi kịch chấn động nhân tâm một khi những sự thật những bi kịch đó gây bất lợi cho CS. Lối triển lãm này của Casula Powerhouse cũng hệt như Đức Quốc Xã cho triển lãm những hình ảnh có lợi cho Hitler!

Lấy thí dụ như Tết Mậu Thân 1968, ai ai trên thế giới nghe nhắc tới là cũng nghĩ đến những vụ thảm sát kinh tâm động phách do VC gây ra, những hầm hố chôn người tập thể của VC. Không ít những người Việt tỵ nạn CS hiện đang sống ở Úc là nhân chứng sống thậm chí là nạn nhân của những thảm kịch rùng rợn đó. Vậy mà tại cuộc triển lãm Vietnam Voices, Casula Powerhouse không hề cho trưng bầy những hình ảnh gây chấn động lương tâm thế giới đó. Trái lại, Casula Powerhouse lại cho triển lãm một bức tranh thật lớn, vẽ cảnh tướng Loan đang bắn một tên đặc công VC.

Hiểu rõ đông đảo người Việt tại Úc không ưa gì Casula Powerhouse, nên gần đây ban giám đốc đã khôn ngoan tìm cách móc nối, tung hứng, với một số kẻ thân cộng trong cộng đồng người Việt, để chiêu dụ người Việt đến tham dự cuộc triển lãm Vietnam Voices. Nhưng những hành động gian trá của Casula Powerhouse đã bị người Việt phát hiện kịp thời.

Ông Nikita Karvounis đã quá ngây thơ khi vội vã trả lời lá thư của LS Võ Trí Dũng, nên dư luận hiểu ngay âm mưu non nớt của ông. Trong khi thư của LS Võ Trí Dũng đề ngày 13 tháng 1 năm 2009, trình bầy những điều bất mãn của CĐNVTD đối với Casula Powerhouse, thì ngay ngày hôm sau, 14 tháng 1 năm 2009, ông Nikita Karvounis đã vội vã trả lời trong một lá thư dài, với nhiều trò mời gọi mánh mung, cạm bẫy. Ông Nikita Karvounis quên mất rằng, với một lá thư dài phản đối Casula Powerhouse của một vị đại diện cộng đồng như LS Võ Trí Dũng, đáng lẽ ông phải mất nhiều ngày bàn bạc với ban giám đốc, suy nghĩ kỹ càng trước khi trả lời. Vì thế, chính sự trả lời vội vã của ông nên mọi người hiểu ngay dụng tâm của ông trong việc chiêu dụ người Việt đến tham dự cuộc triển lãm.

Sự thực, tất cả những trò "văn hóa nghệ thuật" mà Casula Powerhouse múa máy, chẳng hề thu hút được ai. Bằng chứng là trong buổi VIP-Preview Vietnam Voices được Casula Powerhouse tổ chức vào chiều Thứ Năm 29-1-2009, chỉ có vài chục người tham dự, trong đó có hơn 20 người Việt đến "bầy tỏ lập trường" nhưng không mang theo Cờ Vàng, nên ban giám đốc Casula Powerhouse vơ vội vào lòng, coi đó là người tham dự triển lãm!!! Âu đó cũng là bài học cho cộng đồng chúng ta.

Người Việt tỵ nạn cộng sản đã có kinh nghiệm xương máu và nước mắt với CS, nên những gì đã hình thành trong đầu óc của chúng ta đều được trả bằng một giá rất đắt. Do đó, những trò múa may của Casula Powerhouse không thể nào tẩy não, cải tạo, được chúng ta. Điều chúng ta lo ngại hiện nay là một vài cá nhân trong cộng đồng, toa rập với Casula Powerhouse để bầy trò tung hứng, nhằm lôi kéo những người ngây thơ, nhẹ dạ, ham vui, đến dự triển lãm để Casula Powerhouse báo cáo thành tích với CS và thừa hưởng ơn mưa móc từ CS, một chế độ khét tiếng tham nhũng, hối lộ. Vì vậy, người Việt chúng ta cần phải cảnh giác trước mọi âm mưu, việc làm của Casula Powerhouse và tay sai VC trong cộng đồng. Đừng nghe những gì Casula Powerhouse và tay sai của chúng nói, mà hãy nhìn kỹ những gì Casula Powerhouse và tay sai của chúng làm!!!

http://www.tamthucviet.com/articleview.aspx?artId=%C5%93C%1CP

February 5, 2009
2/5/2009: Người Việt Yêu Tự Do cần cảnh giác trước âm mưu "Tẩy Não" của Casula Powerhouse"

---

Phải phá tan âm mưu tẩy não của Casula Powerhouse!

HOÀNG TUẤN PHỤ TRÁCH
SÀIGÒN TIMES ÚC CHÂU
February 5, 2009

DIỄN ĐÀN ĐỘC GIẢ SÀIGÒN TIMES ÚC CHÂU - HOÀNG TUẤN PHỤ TRÁCH

Từ Hải - Melbourne VIC

Đọc bản tin của Sàigòn Times về âm mưu tuyên truyền đòi tẩy não chúng ta của Casula Powerhouse qua khẩu hiệu "Change Your Mind", chúng tôi vô cùng phẫn nộ, nên viết thư này, kêu gọi đồng hương mỗi người một tay, phá tan âm mưu thâm độc và quỷ quyệt này của bè lũ thân cộng Casula Powerhouse.

Qua trao đổi với các vị lãnh đạo CĐ tại NSW thì tôi được biết, là trước đây một hai nhiệm kỳ chủ tịch, BCHCĐ ở NSW đã họp với ông Giám Đốc Casula Powerhouse và ông ta đã ký kết một văn bản, hay thỏa thuận bằng lời với CĐ mình là từ nay trở đi sẽ tham khảo cộng đồng mình, mỗi khi có cuộc triển lãm có liên quan đến người Việt. Vậy mà sau đó, khi tổ chức cuộc triển lãm Phở Chó, thì Casula Powerhouse không hề tham khảo gì với CĐ. Như vậy là họ nói lời rồi lại nuốt lời? Họ là kẻ bội hứa, hay họ quá coi thường CĐ mình? Hay họ khôn ngoan, giả vờ ngồi họp với CĐ mình để dò la động tĩnh, tìm cách đối phó, rồi khi thấy CĐ mình quá thờ ơ, thụ động, là đường họ họ cứ đi?

Mà tôi nghĩ cũng lạ lùng cho quý vị lãnh đạo CĐ/NSW. Cái thằng Casula Powerhouse là thằng thân cộng rành rành. Không những vậy, trong suốt thời gian đến hơn chục năm nay, nó luôn luôn muá may nhiều trò gian manh xảo quyệt, bắt tay với CS. Hết trò tiếm danh CĐ, ăn trộm logo CĐ, đăng bài của cán bộ tuyên vận CS Bội Trân rồi ngang nhiên ịn cái logo của CĐ lên, đến cả những trò toa rập, móc nối với cán bộ văn hóa Lê Phú Cường để ăn trộm logo CĐ vân vân và vân vân.... vậy mà quý vị lãnh đạo trên đó không chịu để ý theo dõi, phát hiện kịp thời những âm mưu của chúng, có những biện pháp đối phó hữu hiệu.

Tại sao một tổ chức ăn fund của chính phủ (hay nói đúng hơn là ăn tiền thuế của dân trong đó có chúng ta), mà lại liên tục làm những trò mờ ám như tiếm danh CĐ, lấy logo của CĐ, ăn trộm nhân viên của CĐ, rồi làm những chuyện mờ ám, có lợi cho CS, phản bội lại CĐ là những người đã nó, vậy mà CĐ mình không hề có một văn thư phản đối cho ra hồn, bắt nó phải xin lỗi, hoặc nếu cần thì phải biểu tình, phản đối nó. Như vậy lý do nào khiến chúng ta lại có vẻ nhân nhượng Casula Powerhouse? Tại sao với một tổ chức nguy hiểm, đâm sau lưng CĐ chúng ta những nhát dao chí mạng thì chúng ta không đối phó cho đến nơi đến chốn, trong khi đó thì đối với Trịnh Hội, một kẻ nguy hiểm chỉ bằng phần ngàn Casula, thì chúng ta lại biểu tình, đối phó rất tích cực?

Tôi có liên lạc với Liverpool Council thì được biết, ngày 29 tháng 1 này tại Casula Powerhouse có tổ chức buổi tiền triển lãm (preview) Viet Nam Voices. Tôi cũng được ông HN cho biết là bà Ánh Linh phó chủ tịch CĐ đặc trách về VHGD có gửi email cho một số người kêu gọi họ tham dự để cho BTC Casula Powerhouse thấy được lập trường của chúng ta. Qua trao đổi với một số người, tôi cũng rất ngạc nhiên không hiểu lời kêu gọi của bà Ánh Linh sẽ được thực hiện như thế nào, kết quả ra sao. Nhưng tôi rất tán thành là nếu mình muốn cho BTC thấy được lập trường của mình, thì mình phải đi đông và phải mang theo cờ vàng. Còn như chỉ đi lèo tèo có vài chục người, cờ vàng không có, thì làm sao họ thấy được lập trường của mình? Và nếu như quý vị đại diện CĐ đã họp với BTC Casula Powerhouse là ông Nikita gì đó, mà vẫn chưa ngã ngũ, thì xin hỏi, một nhóm người đến dự buổi tiền triển lãm đó, làm sao mà thể hiện lập trường được với họ? Mà thể hiện bằng cách nào?

Cũng xin thú thực, tôi cũng rất ngạc nhiên là tại sao một buổi họp quan trọng như vậy mà chỉ có 3 vị tham dự với đại diện Casula Powerhouse? Mà tại sao lại họp gấp như vậy? Thứ Hai bà Ánh Linh gửi email kêu gọi họp vào Thứ Tư thì làm sao có nhiều người thu xếp thì giờ cho kịp? Đó là những câu hỏi cần phải có câu trả lời.

Tôi có đem chuyện này hỏi một số vị, thì họ bảo chúng ta cần phải cảnh giác đối với Casula Powerhouse vì từ xưa đến nay họ chuyên môn đâm sau lưng chúng ta một cách có ác ý và có âm mưu. Những sai lầm của họ không phải do vô tình, mà có kế hoạch và rất thâm độc. Với người Úc bình thường, không bao giờ họ làm như vậy. Vì thế, tôi tin chắc là đằng sau Casula Powerhouse luôn luôn có bàn tay lông lá của CS giật dây. Chỉ có bàn tay lông lá của CS mới có những trò bẩn thỉu như Phở Chó, như trò ăn trộm logo của CĐ, như trò mạo danh CĐ. Vậy chúng ta phải hiểu, đối phó với Casula Powerhouse là đối phó với CS. Vì vậy, đi họp với chúng không cẩn thận là sập bẫy CS. Tôi tin chắc là hiện nay, Casula Powerhouse sẽ giả vờ nhượng bộ chúng ta một vài điểm nào đó, để chúng ta chui vào bẫy, kết quả là cả CĐ chúng ta sẽ "đoàn kết, nhất trí với Casula Powerhouse" để rồi chúng ta sẽ thành một bộ phận của CS, cùng tung hứng thực thi Nghị quyết 36 của VC đó. Hãy cảnh giác. Nhất là khi Casula Powerhouse công khai hô hào khẩu hiệu "Change Your Mind". Nghĩa là Casula Powerhouse đang có âm mưu tuyên truyền tẩy não toàn bộ tư tưởng chống cộng của chúng ta. Vì vậy, xin quý vị lãnh đạo CĐ, xin bà Ánh Linh, xin quý đồng hương, đồng loạt tẩy chay Casula Powerhouse, cương quyết không tham dự bất cứ hoạt động nào của Casula Powerhouse! Đừng có dại dột để cho Casula Powerhouse tẩy não chúng ta! Đừng dại dột để Casula Powerhouse tuyên truyền, cải tạo chúng ta!

http://www.tamthucviet.com/articleview.aspx?artId=%C5%93C%1DX

February 5, 2009
2/5/2009:Phải phá tan âm mưu tẩy não của Casula Powerhouse

---

Cảnh giác với những cán bộ văn hóa VC tại Casual Powerhouse

Trung Ngôn - Bonnyrigg NSW
SàiGòn Times - Úc Châu
February 5, 2009

DIỄN ĐÀN ĐỘC GIẢ

Suốt mấy chục năm qua, chúng tôi không lạ gì bản mặt thân cộng của Casula Powerhouse. Những cuộc triển lãm thân cộng, thậm chí phải nói là tuyên truyền cho cộng sản của cái Casula Powerhouse đã được báo chí của mình đăng tải cả chục năm nay. Nhất là gần đây cái vụ Phở Dog do chúng quậy phá cộng đồng mình thì rõ ràng là một bằng chứng quá hiển nhiên. Vì vậy chúng tôi đã gọi cái Casula Powerhouse là "Communist Powerhouse" và chúng tôi vẫn dặn con cháu nên tránh xa cái tổ quỷ đó ra. Còn ba cái mụ cán bộ văn hóa của VC do cái "Communist Powerhouse" này thuê mướn thì xin qúy vị lãnh đạo cảnh giác, đừng có tưởng bở khi thấy chúng hồi chánh. Tôi lấy thí dụ như La Thảo Nhi chẳng hạn. Trước kia thì thụt móc nối người này, người nọ để cộng đồng mình giúp đỡ. Đến khi mở triển lãm thì lại đi mời lãnh sự VC đến cắt băng khánh thành. Bây giờ lại tiếp tục có những tranh vẽ triển lãm ở "Communist Powerhouse" rồi giả vờ hối lỗi, ăn năn, để tìm cách chui vô CĐ mình đánh phá. Vậy mà không hiểu sao trong cộng đồng mình vẫn có những vị tìm cách bênh vực cô ta, ca ngợi cô ta. Chẳng hiểu quý vị tin tưởng cô ta hồi chánh thực hay quy vị cố ý tung hứng để bị mắt chúng tôi, tìm cách đưa đường dắt lối cho chúng thâm nhập vào cộng đồng, đánh phá cộng đồng? Tôi yêu cầu, nếu có cán bộ văn hóa nào của VC muốn hồi chánh về với cộng đồng mình, CĐ phải cho họp báo để những tên hồi chánh đó công bố một cách công khai. Có như vậy mới tránh được vết xe đổ "hồi chánh dzỏm" rồi ém vè, nằm vùng trong cộng đồng chúng ta.

Chúng ta nên noi theo gương của họa sĩ Vũ Quang Minh mới đây ở Mỹ đã gửi thư trong đó phản đối hội VAALA thân cộng và xin rút khỏi hội.

Sau đây, tôi xin chép nguyên văn lá thư của ông đã được phổ biến trên mạng:

Tuyên Bố.

Qua sự việc Hội VAALA tổ chức cuộc triển lãm "F.O.B.II: Art Speak" - "Nghệ thuật lên tiếng" tại Deepa Bharath The Orange County Register thứ Sáu, ngày 16-1-2009, đã chứng tỏ VAALA có khuynh hướng thiên Cộng Sản. Điều đó đi ngược lại với đường lối chống CS của CĐVN HẢI NGOẠI. Tôi Hoạ sĩ VŨ QUANG MINH kể từ nay (30-1-2009 ) không còn là thành viên của VAALA nữa. - HS VŨ QUANG MINH".

http://www.tamthucviet.com/articleview.aspx?artId=%C5%93C%1DY

February 5, 2009

---

2/5/2009:Cảnh giác với những cán bộ văn hóa VC tại Casual Powerhouse

---

Casula Powerhouse và âm mưu "tuyên truyền tẩy não" qua khẩu hiệu "Change Your Mind"

Phạm Thái Lai
SàiGòn Times - Úc Châu
February 5, 2009


Casula Powerhouse là một trung tâm văn hóa nghệ thuật nằm ngay vùng Liverpool và Cabramatta là những nơi quy tụ đông đảo người Việt nhất nước Úc. Hầu hết người Việt tại vùng Cabramatta cũng như Liverpool đều là những người Việt yêu tự do, vì tỵ nạn cộng sản Việt Nam, mà chấp nhận hy sinh tính mạng, vượt biển, vượt biên tìm tự do. Trong suốt thời gian hơn 3 thập niên định cư tại Úc, cộng đồng người Việt một mặt hội nhập thành công vô xã hội Úc, đóng góp tích cực vào kho tàng đa văn hóa của Úc; mặt khác trước sau như một duy trì lập trường đấu tranh chống độc tài cộng sản, bảo vệ chính nghĩa của người tỵ nạn chính trị, một nền tảng căn bản để được chính phủ và nhân dân Úc chấp nhận cho nhập cảnh và định cư tại Úc.

Hiển nhiên, với uy tín và chính nghĩa của cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản, với vị trí và mục đích của Casula Powerhouse, đáng lẽ ban giám đốc Casula Powerhouse phải là gạch nối tốt đẹp, giúp người Việt có điều kiện đóng góp văn hóa, nghệ thuật vô xã hội Úc, để Casula Powerhouse thực sự thể hiện những đặc tính quý báu của người Việt tỵ nạn CS.

Tuy nhiên, trên thực tế, trong suốt mấy chục năm qua, Casula Powerhouse không những không thể hiện được tiếng nói và nguyện vọng cuả cộng đồng người Việt trong vùng, mà trái lại, nó còn là ung nhọt tạo nên những tấy nhức, phẫn nộ cho cộng đồng người Việt tại NSW nói riêng và nước Úc nói chung.

Dưới thời ông Con Gouriotis, Casula Powerhouse đã có những trò gian manh sử dụng Lê Phú Cường để in một cách trái phép logo của CĐNVTD trong cuốn sách Thế Hệ Một Rưỡi, đến việc đưa bài viết của Bội Trân, một cán bộ trí vận của CSVN vô trong cuốn sách. Thậm chí, trong cuốn sách, ngay ở trang 5, Con Gouriotis còn viết, nguyên văn bằng tiếng Anh: "1.5 Generation has been developed in partnership with the Vietnamese Community in Australia NSW Chapter Inc." Phần này được dịch ra tiếng Việt và cũng in ở trang 5, nguyên văn như sau: "Chương trình Thế Hệ 1.5 được thực hiện với sự phối hợp của Cộng Đồng Người Việt Tự Do NSW". Trong khi trên thực tế, chính BS Tiến, Chủ tịch CĐNVTD/NSW lúc đó đã khẳng định, toàn bộ cuộc triển lãm thế hệ 1.5 và cuốn sách Thế Hệ Một Rưỡi là do Casula Powerhouse kết hợp với riêng cá nhân Lê Phú Cường làm. Vậy mà cho đến nay, Casula Powerhouse vẫn không hề có một lá thư xin lỗi CĐNVTD/NSW. Ngoài ra còn hàng trăm trò rẻ tiền khác từ những trò muá may mệnh danh Gánh Hàng Rong, đến cuộc triển lãm Phở Chó gần đây; rồi ngay cả cái gọi là triển lãm lưu động "Vietnam Voices" cuả Casula Powerhouse cũng đầy những trò thiên vị thân cộng, nếu không nói là do CSVN giật dây.

Gần đây, với sự ra đi của Con Gouriotis, vai trò điều hành Casula Powerhouse được tạm thời trao cho Nikita Karvounis, mọi người tưởng rằng Casula Powerhouse sẽ có những chuyển hướng, tích cực hơn, xa rời khỏi đường lối thân cộng một cách nguy hiểm trước đây. Nhưng thực tế cho thấy Casula Powerhouse lại càng sa lầy hơn với cuộc triển lãm Phở Chó gần đây. Đặc biệt, Casula Powerhouse với khẩu hiệu "Change Your Mind" được in trên mọi văn thư hành chánh, cũng như trên trang web, đã cho thấy tham vọng què quặt của ban giám đốc Casula Powerhouse. Thì ra, Casula Powerhouse không còn là một trung tâm văn hóa nghệ thuật đa văn hoá của một quốc gia đa chủng tộc như Úc Đại Lợi, mà nó đã trở thành một trung tâm TẨY NÃO, trung tâm TUYÊN TRUYỀN, một TRẠI CẢI TẠO. Phải chăng ban giám đốc Casula Powerhouse cùng những kẻ nấp sau lưng, đã có tham vọng, dùng những tài liệu tuyên truyền của CS và những tên thân cộng, để TẨY NÃO, TUYÊN TRUYỀN VÀ CẢI TẠO những người Việt tỵ nạn cộng sản? Nếu quả thật như vậy, thì đã đến lúc cộng đồng chúng ta phải có thái độ đối với ban giám đốc Casula Powerhouse cũng như các cơ quan, tổ chức, cá nhân hậu thuẫn nó.

http://www.tamthucviet.com/articleview.aspx?artId=%C5%93C%1CQ

February 5, 2009



Ổ rắn độc của việt gian cộng sản tại quận Cam: Nhật báo Người Việt ! - Trần Thanh


Trần Thanh

Hang ổ rắn độc của bọn việt gian cộng sản tại hải ngoại thì rất nhiều nhưng "hoành tráng" nhất, phải kể đến tòa soạn nhật báo Người Việt tại quận Cam, nước Mỹ. Ðó là tòa soạn nằm trên đường Moran, với cơ ngơi bề thế, có cả nhà in riêng, mỗi ngày in khoảng 20 ngàn số, phát hành trên toàn nước Mỹ. Ðặc biệt nhật báo Người Việt, ngoài ấn bản tiếng Việt, còn có ấn bản tiếng Anh, dành cho giới trẻ đọc. ("Bác" và đảng rất thương giới trẻ!) So với nhiều tờ báo giấy Việt ngữ khác, báo Người Việt hơn hẳn về số lượng và nhất là đã được tròn 30 tuổi. Nghe nhiều người kể lại, ông Ðỗ Ngọc Yến là người sáng lập ra tờ báo và ông bắt đầu sự nghiệp làm báo trong một ... ga ra, cách đây 30 năm, tức là vào khoảng năm 1978!


Ai đã nuôi sống tờ báo Người Việt cho đến ngày hôm nay?

Câu trả lời: - Cộng đồng người Việt!

Nếu không nhờ có cộng đồng người Việt ủng hộ mua báo và đăng quảng cáo trong suốt 30 năm qua thì còn khuya mới có nhật báo người Việt như ngày hôm nay; vậy mà bây giò nó đã biến thành hang "Bắc Pó" hoặc ổ rắn độc của bọn việt gian cộng sản, phun nọc độc và cắn lại những người đã từng nuôi nấng nó! Nghe nhiều người lên án, có thể "hang Bắc Pó" sẽ phản bác lại rằng:

- Nhờ sự chăm chỉ của người sáng lập ra tờ báo và sự làm việc tích cực của toàn bộ nhân viên tòa soạn mà báo Người Việt mới trưởng thành như ngày hôm nay. Cộng đồng người Việt là cái thá gì? Chúng tôi làm ra sản phẩm "văn hóa", cộng đồng bỏ tiền ra mua "văn hóa",sòng phẳng,không ai mang ơn ai hết!

Lý luận như trên chỉ đúng một phần nhỏ. Thực ra, cái gọi là "văn hóa" của báo Người Việt là do rất nhiều người cộng tác viết, thậm chí nhiều người đã viết free, không có tiền nhuận bút. Còn nếu có nhuận bút, đôi khi chỉ là một món tiền tượng trưng, chỉ đủ uống một chầu cà phê sáng với bạn bè. Những sự đóng góp free đó trong suốt 30 năm qua, đã góp phần tạo nên bề dày của lịch sử tờ báo mà không ai thèm lên tiếng kể công.

Còn về đăng quảng cáo?

Người Việt ta vốn nặng tình quê hương. Giả sử có bận đi công chuyện ở đâu xa xôi, nếu đói bụng, người ta cũng ráng tìm một khu phố Việt hay phố Tàu nào đó ăn một tô hủ tíu hoặc phở, vừa no bụng, vừa ủng hộ người đồng hương! Khi cần đăng quảng cáo thương mại cũng vậy, các chủ nhân ưu tiên chọn đăng trên các báo Việt ngữ. Nếu muốn, họ có thể đăng quảng cáo trên các báo của người Mễ, người Tàu hoặc người Phi ..v..v.. nhưng họ không làm. Ðó cũng là cách để ủng hộ "gà nhà", để xây dựng cộng đồng của chúng ta. Cho nên những chủ báo Việt ngữ phải rất biết ơn những người đồng hương, chớ không phải khi mới bắt đầu có được chút sự nghiệp rồi thì lên mặt phách lối, phản bội lại những người đã từng nuôi nấng mình trong suốt 30 năm qua!

Nhưng tệ hại nhất là sự phản bội lý tưởng quốc gia, phản bội cộng đồng và dân tộc. Nói cụ thể hơn là đi làm tay sai cho bọn việt gian cộng sản, đâm vào sau lưng chúng ta.

Ai vậy, ai phản bội? Tờ báo chó đẻ nào phản bội?

Xin thưa, đó chính là tờ nhật báo Người Việt. Ông Ðỗ Ngọc Yến, người sáng lập ra tờ báo, trước năm 1975, đã từng là kẻ hèn nhát trốn quân dịch, chuyên đi biểu tình chống chính quyền Việt Nam Cộng Hòa. Có thể ông đã bị việt cộng móc nối hoặc lợi dụng ngay từ hồi còn trẻ. Khi sang Mỹ làm báo, ông lại tiếp tục ngựa quen đường cũ: đi đêm với bọn việt gian cộng sản mà bằng chứng sống động chính là hai tấm hình ông ngồi họp với tên đầu gấu Nguyễn Tấn Dũng, cách đây khoảng 18 năm.

Khi bênh vực cho Ðỗ Ngọc Yến, "luật sư" Phan Huy Ðạt đã nêu lên những lý luận hài hước như sau, chắc có lẽ muốn làm cho ông chủ của mình phải cười lăn cười bò nơi chín suối:

- Ông Yến là nhà báo, là người ưa tò mò, luôn luôn muốn được tai nghe mắt thấy. Hồi trước năm 1975, ông Yến đã tò mò đi theo lính Mỹ vào tận mật khu của việt cộng để coi cho biết! Khi hay tin tên phó thủ tướng việt cộng Nguyễn Tấn Dũng bí mật sang thăm tiểu bang California, ông Yến cũng "tò mò" đi tới coi .... cho biết! Ông Yến tới gặp Nguyễn Tấn Dũng là vì "tò mò" chớ không phải là đi đêm với việt cộng như nhiều người kết án! (Hoặc ông nghe nói thằng Dũng "mặt rổ" nên ông "tò mò" tới coi cho biết cái mặt rổ nó như thế nào?)

Cái lý luận hài hước, ấu trĩ này không thể đánh lừa được ai, ngay cả trẻ em! Ðã bước chân vào hang hùm, ổ rắn thì chắc chắn phải có một sứ mạng nào đó, nếu không thì đời nào bọn an ninh nó cho vào? Hoặc giả sử nếu vì "tò mò" thì phải đứng từ xa mà nhìn, cớ sao lại ngồi cùng bàn với bọn đầu gấu và ngồi ngay ở vị trí chủ tọa, trong không khí một cuộc họp? Có khi nào một thanh niên nào đó đi đến một động đĩ, gặp mấy tên ma cô gác cửa mời chào thì anh thanh niên đó nói rằng: - Tôi vì "tò mò" tới đây coi cho biết! Có thể cho tôi vô phòng coi mấy cô "làm việc" với khách được không ạ!

Chúng ta có thể tưởng tượng được khuôn mặt của anh thanh niên khờ khạo, ngu ngốc đó như thế nào, sau khi anh ta bị mấy tên ma cô túm cổ áo ném ra khỏi động đĩ? Chắc ít nhất khuôn mặt của anh ta cũng bị đánh sưng vù, lỗ mũi ăn trầu hoặc máu me đầy miệng!

Ngoài chuyện tên việt gian Ðỗ Ngọc Yến đi họp với việt cộng, báo người Việt đã gây ra hai vụ khiêu khích cộng đồng rất lớn mà toàn cộng đồng đều đã phẫn nộ, biểu tình phản đối. Ðó là vụ tên bưng bô "chiêm tinh gia" Nhân Quang sáng tác bốn câu thơ "thổi kèn" cho bọn việt gian cộng sản, ca ngợi "Minh Triết trời Nam tỏa sáng ngời!" Một vụ khác là con việt cộng nhãi ranh Huỳnh Thụy Châu đã vẽ bức tranh chậu rửa chân, có lá cờ vàng ba sọc bên trong. Ðược biết thị Châu là con của cán bộ cộng sản, theo cha mẹ vào nam lúc thị mới được năm tuổi. Sẵn có cái "gien" cộng sản trong người rồi nên khi thị sang Mỹ thì "trâu" quậy tới bến!

Khi cộng đồng biểu tình, phản đối thì báo Người Việt "xin lỗi" nhưng rồi vẫn chứng nào tật nấy, vẫn tiếp tục vi phạm. Ðiều này chứng tỏ là bọn chúng đã bị bàn tay của bọn việt gian cộng sản lèo lái. Do đó chúng ta cần tiếp tục lên án và tẩy chay báo Người Việt cho đến khi nào bọn chúng phải đóng cửa tòa soạn. Muốn bưng bô cho việt cộng thì cứ về Việt Nam, tha hồ mà bưng, lúc ấy sẽ sáng mắt ra! Chúng ta không thể chấp nhận ngay tại thủ đô tỵ nạn lại có một cái hang Bắc Pó, một ổ rắn độc của cộng sản ngang nhiên hoạt động, tấn công chúng ta liên tục như vậy. Nhìn vào trong hang, chúng ta thấy lềnh khênh những con rắn hết sức độc địa như:

- Phan Huy Ðạt (rắn hổ chúa), Vũ Ánh, Ngô Nhân Dụng, Ðỗ Quý Toàn, Vũ Quý Hạo Nhiên, Hà Tường Cát ..v..v..

Hang Bắc Pó tại quận Cam cũng chính là nơi thường xuyên đón tiếp những tên việt gian cộng sản gộc như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên. Mỗi khi các "ông cố nội" của bọn chúng đến thăm, cả đám bưng bô đều nhốn nháo, chạy lăng xăng lít xít, lo "điếu đóm" đủ mọi chuyện! Thật là nhục nhã và vô liêm sỉ! Những con người ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản! Những tên phản bội nêu trên, trước năm 1975 đã từng là quân nhân hoặc công chức của chế độ Việt Nam Cộng Hòa, đã từng được chính phủ VNCH cho đi du học nước ngoài. Có tên, sau năm 1975 đã bị giặc cộng bắt đi tù cải tạo tới 10 năm. Vậy mà khi sang được bến bờ tự do, chúng đã vì tham danh lợi mà quên đi tất cả, phản bội lại đồng bào và dân tộc! Là thú hay là con người?

Tuy nhiên, ở đời, cao nhân tắc hữu cao nhân trị. Vỏ quýt dày thì sẽ có móng tay nhọn. Lũ bưng bô ở hang Bắc Pó đã bị những người biểu tình kiên trì lên án, vạch mặt. Ngày nào tòa soạn của bọn chúng còn hoạt động thì đoàn người biểu tình sẽ còn tiếp tục chiến đấu. Họ là những chiến sĩ can trường, tựa như những chiến sĩ nhảy dù, thủy quân lục chiến, biệt động quân lùng diệt bọn giặc cộng tấn công thủ đô Sài Gòn hồi tết Mậu Thân 1968.

SO SÁNH BÁO NGƯỜI VIỆT VÀ BÁO VIET WEEKLY

Xét về bản chất, cả hai đều là những tên phản bội, đi làm tay sai cho giặc cộng, phản bội lại cộng đồng và dân tộc. Tuy nhiên, nếu xét về mức độ tác hại và nguy hiểm thì ổ rắn độc Người Việt nguy hiểm hơn nhiều.

Những điểm khác biệt giữa hai tờ báo:

* Về tuổi tác:

Ban biên tập của Viet Weekly đa số là thành phần trẻ, thuộc thế hệ một rưỡi. Có thể họ đã bị bọn việt gian cộng sản móc nối, dụ dỗ, mua chuộc. Vốn thiếu kinh nghiệm và sự hiểu biết đầy đủ về bản chất của bọn cộng sản nên họ rất dễ dàng bị sa vào bẫy của những tên cáo già như Võ Văn Kiệt, Nguyễn Minh Triết, Buồi Pín, Vũ Thư Hiên. Nếu họ thật sự hối lỗi, chúng ta có thể khoan dung.

Trong khi đó, những tên việt gian chủ chốt trong ban biên tập của báo Người Việt đều là những người lớn tuổi, đã từng phục vụ trong chế độ VNCH trước 1975. Ða số những tên này đã từng nếm mùi "học tập cải tạo" của giặc cộng. Do đó, hành động phản bội của những tên này là cố ý chớ không phải là nai tơ bị cáo già dụ dỗ.

* Về lập trường:

- Báo Viet Weekly nhân danh tự do ngôn luận, thông tin "đa chiều" để đi đổ bô cứt cho giặc cộng.

- Báo Người Việt thì luôn luôn nhân danh lý tưởng quốc gia "chống cộng" (!) ,núp kỹ đằng sau lá cờ vàng ba sọc để ném .... lựu đạn vào cộng đồng người Việt tỵ nạn!

Những tên xanh vỏ đỏ lòng, đóng vai "chiến hữu" của chúng ta mà thường xuyên đâm vào lưng chúng ta những nhát dao lút cán; chính những tên này mới cực kỳ nguy hiểm!

KÊU GỌI ÐỒNG BÀO ỦNG HỘ NHỮNG CHIẾN SĨ BIỂU TÌNH:

Qua những phân tích ngắn gọn nêu trên, chúng tôi kêu gọi đồng bào khắp nơi trên thế giới hãy tiếp tục ủng hộ những chiến sĩ biểu tình, đang ngày đêm bền bỉ đấu tranh chống báo Người Việt ngay trước tòa soạn của bọn chúng. Những chiến sĩ này đã hy sinh hạnh phúc cá nhân của họ để chiến đấu diệt giặc cộng ngay tại thủ đô tỵ nạn của chúng ta. Có người chấp nhận trở thành "homeless" và đã liên tục bền bỉ đấu tranh chống giặc cộng trong suốt mấy chục năm qua. Họ là những người đáng cho chúng ta khâm phục và ủng hộ.

Ở đời, nói thì dễ nhưng làm thì khó. Khi chống cộng bằng ... mồm thì hầu như ai cũng chống được, nhưng khi cần thể hiện bằng những hành động cụ thể thì ... ôi thôi, tự nhiên có thật nhiều lý do để thoái thác! Ví dụ như tình thế cần chúng ta hiện diện trong một cuộc biểu tình chống bọn việt gian cộng sản, hoặc đóng góp chút quà để ủng hộ tinh thần các chiến sĩ biểu tình ..v..v... Những việc làm nhỏ nhặt như vậy mà chúng ta không làm được thì làm sao làm những chuyện lớn? Và cũng sẽ:

* Mất luôn hình ảnh đẹp này. Tóc hào khí dựng thổi bay mũ người*. Sang sông khói sóng ngất trời. Gươm loang ánh hận, thép ngời sắc đau. Ðỏ bầm lệ, vợ phía sau. Chồng quay mặt khuất hoa lau trắng lòa. Hèn mà sống được tới già. Mỗi sợi tóc bạc nhục ba đời liền. Tiếng thơm nào đến tổ tiên. Chết còn nhắm mắt chẳng yên nữa là!

Xin đồng bào hãy ủng hộ những chiến sĩ biểu tình để tiêu diệt hang ổ của giặc cộng, hang Bắc Pó tại quận Cam; đó chính là tòa soạn báo Người Việt. Ủng hộ bằng cả tinh thần lẫn vật chất, bằng cả tấm lòng của mình để những chiến sĩ có thêm niềm tin, thêm nghị lực và sức mạnh để chống cộng cho đến khi nào chế độ hung tàn bạo ngược của bọn chúng phải bị sụp đổ!

Trần Thanh
Ngày 9 tháng Giêng năm 2009





===============================



Chú thích:
* Trích thơ của thi sĩ Nguyễn Hữu Nhật.



*Trong những truyện tranh dã sử thường vẽ hình những tráng sĩ cỡi ngựa xông pha trận mạc. Tóc "hào khí" của tráng sĩ dựng đứng làm chiếc mũ trên đầu muốn rớt xuống đất! Trong khi đó, vợ của tráng sĩ ở lại hậu phương, nhớ thương chồng, khóc đến chảy máu mắt!

Tuesday, February 10, 2009

"Lề - Phải" Nổi Giận - Đỗ Thái Nhiên


Đỗ Thái Nhiên

Từ bao nhiêu năm qua, Lê Khả Phiêu, cựu tổng bí thư của Đảng CSVN, không ngừng hô to khẩu hiệu chống tham nhũng tới cùng. Thế nhưng, tư gia của Lê Khả Phiêu lại là một biệt thự vô cùng nguy nga tráng lệ. Ngội biệt thư đắt tiền kia chất chứa hai đặc điểm. Một là, phòng nào trong nhà của Lê Khả Phiêu cũng chểm chệ tượng đá hoặc hình vẽ chân dung của Lê Khả Phiêu. Quả thực, Lê Khả Phiêu đang thờ Lê Khả Phiêu. Hai là, một Trống Đồng Đông Sơn, hiên ngang nằm giữa phòng khách. Nó là loại trống cỗ, thuộc hàng báu vật của quốc gia. Trống Đồng Đông Sơn đã được Lê Khả Phiêu giải phóng ra khỏi bảo tàng viện quốc gia để nhập vào gia tài riêng của Lê Khả Phiêu. Tin tức về tư gia của Lê Khả Phiêu là loại tin tức CSVN cần bưng bít.

Nếu Lê Khả Phiêu đúc tượng để tự thờ thì Nguyễn Tấn Dũng thủ tướng CSVN lại tự thờ bằng cách cho tay chân xây dựng cả một nhà thờ dòng họ Nguyễn Tấn trên đường Nguyễn Trung Trực, thị xã Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang. Nhà thờ "Ba Dũng" vừa khánh thành đầu tháng 12/2008. Nhà thờ này xây cất trong hai năm, trị giá 40 tỉ đồng Việt Nam.

Nó nguy nga hơn đền thờ Anh Hùng Nguyễn Trung Trực nhiều lần. Nhà thờ Nguyễn Tấn Dũng chỉ là một phần rất nhỏ trong khối tài sản khổng lồ của Nguyễn Tấn Dũng. Phải chăng tại Việt Nam, quan chức CSVN càng chống tham nhũng, càng giàu to? CSVN cho rằng: Câu hỏi vừa nêu hiển nhiên là câu hỏi vi phạm bí mật của quốc gia.

Tin về tư gia của Lê Khả Phiêu và về nhà thờ họ của Nguyễn Tấn Dũng là nhưng tin tức cần bưng bít. Đối với tin không thể bưng bít CSVN quyết tâm nói trái với sự thực hoặc bóp méo sự thực. Ngày 02/01/2009 trên ViệtNamNet, Vũ Dũng, thứ trưởng ngoại giao của CSVN không ngần ngại xác định: "Theo lịch sử, thác Bản Giốc và ải Nam Quan là của Trung Quốc". Câu nói của Vũ Dũng vừa xuyên tạc lịch sử, vừa để lộ tội ác mãi quốc cầu vinh của Đảng CSVN.

Lê Khả Phiêu, Nguyễn Tấn Dũng, Vũ Dũng chỉ là ba trong vô số trường hợp tương tự biểu tỏ rằng: Chế độ độc tài Hà Nội tồn tại nhờ vào hàng loạt tội ác truyền thông: Bưng bít tin tức, xuyên tạc tin tức, nhắm mắt thần thánh hóa lãnh tụ, kể cả lãnh tụ mang nguyên một núi tội phạm tình dục kiểu Hồ Chí Minh. Muốn cho những tội ác truyền thông kia thực sự lòe bịp được xã hội, CSVN phải huy động toàn bộ hệ thống truyền thông quốc doanh trên dưới 700 Cơ Quan để cùng nhau nói dối, cùng nhau vo tròn bóp méo sự thật. Truyền thông theo kiểu Cờ Gian Bạc Lận kia được ông Lê Doãn Hợp bộ trưởng bộ truyền thông CSVN long trọng gọi là truyền thông di chuyển bên Lề-Phải. Không chấp nhận Lề-Phải tức là phạm pháp, tức là chấp nhận gông cùm.

Làm người ai cũng có lương tâm. Làm người ai cũng có lòng tự trọng. Lương tâm và lòng tự trong đã khiến con người cảm thấy xấu hổ khi phải sống cuộc đời gian manh trên Lề-Phải của Lê Doãn Hợp. Tình cảm xấu hổ vừa nêu lâu ngày biến thái thành hành động nổi giận. Sau đây là một tình huống nổi giân vô cùng đáng quan tâm của Lề-Phải:

Ngày 29/01/2009, trên báo Người Việt, tác giả Phan Việt Đăng đã viết một bài phóng sự rất hấp dẫn. Tác giả Phan Việt Đăng cho biết: Nhân dịp Tết Nguyên Đán 2009, Tổng Cục Du Lịch thuộc bộ Văn Hóa - Thể Thao - Du Lịch của CSVN đã trình làng một Giai Phẩm gọi là Giai Phẩm Xuân Du Lich. Báo Du Lịch là thành viên chính thức của Lề-Phải. Người phụ trách xuất bản là Phó Tổng Biên Tập Nguyễn Trung Dân và Tổng Thư Ký Trần Văn Tiến. Điều đặc biệt là tờ Du Lịch đã chiêu tập những cây bút có tên trong sổ đen của CSVN: Bùi Minh Quốc, Nguyên Ngọc, Nguyễn Quang A, …. Đặc biệt hơn nữa Giai Phẩm Xuân Du Lịch, thay vì tập trung vào nội dung vui xuân như mọi báo xuân quốc doanh ở trong nước, đã bất ngờ nêu bật ý chí chống "Thù Trong, Giặc Ngoài". Đây là loại đề tài tối ư khắc kỵ đối với Đảng CSVN và đối với đoàn quân di chuyển một chiều trên Lề-Phải. Vì vậy, sự xuất hiện của Giai Phẩm Xuân Du Lịch cộng với thái độ tiếp đón nồng nhiệt của quần chúng độc giả rõ ràng là một nổi giận ly kỳ của Lề-Phải. Ly kỳ bởi lẽ một thành viên của Lề-Phải lại nổi giận ngay trên Lề-Phải, chống lại Ông Chủ của Lề-Phải. Ly kỳ còn bởi lẽ: Chế độ Hà Nội có lẽ do mãi mê tham nhũng đã không tiên liệu được cuộc nổi loạn truyền thông do Giai Phẩm Xuân Du Lịch phát động. Nội dung chống Thù Trong Giặc Ngoài nằm rãi rác trên nhiều bài viết khác nhau trong Xuân Du Lịch. Bài viết này xin chọn ra hai sáng tác phẩm tiêu biểu để làm trọng tâm cho việc phân tích và đánh giá ý chí chống thù Trong Giặc Ngoài:

1. Chống Giặc Ngoài:

Lịch sử nghìn đời của Việt Nam đã ghi đậm chân lý rằng Trung Quốc là kẻ thù xâm lược truyền kiếp của Việt Nam. Ngày nay tham vọng xâm lược kia càng lúc càng trở nên gay gắt và tinh vi. Xâm lược tinh vi tức là vừa đánh vừa xoa. Trung Quốc xoa CSVN bằng cách luôn miệng đề cao ngoại giao 16 chữ vàng, bằng cách mua chuộc giới lãnh đạo CSVN thông qua những quyền lợi kinh tế tài chánh, thông qua mỹ nhân kế và những cam kết bảo vệ quyền thống trị của CSVN trên đất nước Việt Nam. Trung Quốc đánh Việt Nam bằng cách cướp đất, cướp biển, sát hại ngư dân .… CSVN chỉ biết nhắm mắt hưởng những gì Trung Quốc ban phát và tảng lờ đi những gì Trung Quốc đã gây nguy hại cho Tổ Quốc Việt Nam. Giai Phẩm Xuân Du Lịch đã mang tác phẩm "Hận Nam Quan" của nhà thơ Hoàng Cầm vào Báo Xuân vừa như một phản kháng gay gắt đối với tội ác phản quốc của CSVN, vừa như lời cảnh tỉnh rằng Trung Quốc không bao giờ từ bỏ giả tâm xâm lăng Việt Nam và rằng nghĩa vụ đối với Tổ Quốc đòi hỏi mọi người Việt Nam phải giữ vửng quyết tâm chống bành trướng Bắc Triều. Lời giả biệt của Nguyễn Phi Khanh nói với Nguyễn Trãi chính là lời hiệu triệu của Tổ Tiên Việt Nam gửi cho muôn dân Lạc Hồng:

"Về ngay đi, rồi chí nguyện công thành,
Nghĩ đến Cha, một phương trời ảm đạm
Chỉ nghiến răng, vung kiếm chém quân thù
Trãi, Con ơi, tương lai đầy sáng lạn!"
(Hận Nam Quan - Hoàng Cầm)

2. Chống Thù Trong:


Thù Trong là những kẻ tiếp tay với Giặc Ngoài. CSVN tiếp tay với Trung Quốc bằng cách đánh đập, bắt bớ giam cầm những người Việt yêu nước biểu tình chống Trung Quốc vào cuối năm 2007. Giai Phẩm Xuân Du Lịch đã trân trọng vinh danh những nam, nữ anh hùng chống Tàu dưới hình thức đăng tải bài viết "Tản Mạn Cho Đảo Xa" của tác giả Trung Bảo. Tính chất độc đáo của bài viết này nằm ở chỗ thay vì diễn tả lòng yêu nước, yêu đồng bào chống Trung Quốc bằng ngôn ngữ bình thường, Trung Bảo đã diễn tả thái độ trang trọng của Trung Bảo khi tác giả nhặt được tờ truyền đơn chống Tàu do một đồng bào Việt Nam nào đó bỏ lại trên lề đường đối diện với lãnh sự quán Trung Quốc tại Saigon. Trung Bảo Viết:

"Một năm sau, tờ giấy khổ A4 với dòng chữ vi tính: "Hoàng Sa - Trường Sa thân yêu là của Việt Nam" cùng vài chữ viết tay nguệch ngoạc: "09/12 Ngày Lịch Sử" giờ đây đã ngã màu. Tờ giấy này của một bạn trẻ nào đó, tôi nhặt được trên lề đường Nguyễn Thị Minh Khai, đối diện với lãnh sự quán Trung Quốc trong những ngày đẹp trời cuối năm 2007. Tôi đem nó về dán lên tường nhà mình như một kỷ niệm đẹp. Cái ngày 09/12/2007 có lẽ chẳng bao giờ khiến tôi quên được. Quên sao được cái không khí bừng bừng khí thế. Quên sao được khi tình cờ tôi được đứng lẩn vào cùng những người đã tạo nên những ngày lịch sử".

Thế nhưng, những đồng bào yêu nước mà Trung Bảo tôn kính lại bị Đảng CSVN gọi là "kẻ xấu". Xấu chỉ vì không cùng với CSVN vòng tay cúi đầu trước Trung Quốc. Chứng Kiến tình huống nghịch lý đến điên đảo kia, Trung Bảo bực dọc lý luận:

"Nếu có "kẻ xấu" nào đó "kích động" người ta đi biểu tình vì yêu nước, ta nên tôn trọng những kẻ xấu này. Ngược lại khi "người tốt" tìm cách ngăn cản sự biểu lộ đầy phẩn uất một cách chính đáng của người dân vì chứng kiến đất Mẹ bị xâm phạm thì hẳn những kẻ vẫn mạo xưng "người tốt" này cần phải được xem lại".

Do bị kèm kẹp bởi công an truyền thông Trung Bảo không tiện viết thành bạch văn ý nghĩa của nhóm chữ "cần phải được xem lại". Xem lại ở đây là sự xác định rằng quả thực đảng viên CSVN là những người tốt, nhưng chỉ tốt đối với Trung Quốc. Muốn được Trung Quốc chấm điểm là người tốt, đảng viên CSVN cần hội đủ hai điều kiện: Một là ngoài việc tham ô nhũng lạm, đương sự không bận tâm tới bất kỳ công việc nào khác. Hai là các vấn đề quốc nội, quốc tế của Việt Nam, đặc biệt vấn đề bảo vệ lãnh thổ, lãnh hải phải tuyệt đối hành động đúng theo mệnh lệnh của Trung Quốc. Mỗi quan chức CSVN chỉ là một quan thái thú, không hơn, không kém.

Suy nghĩ về sự việc "Hận Nam Quan" của Hoàng Cầm và "Tản Mạn Cho Đảo Xa" của Trung Bảo xuất hiện trên Giai Phẩm Xuân Du Lịch, người đọc nhận ra ngay rằng: Hình thái nổi giận của Xuân Du Lịch tuy có phần bình tĩnh nhưng vô cùng sâu sắc và dứt khoát. Bài viết này xin được kết thúc bằng hai phát biểu dành cho Xuân Du Lịch và cho chế độ Hà Nội.

Thứ nhất: Lời tri ân kính gửi đến Nhóm Chủ Biên Xuân Du Lịch.

Hơn ai hết Quí Vị là những người thừa biết những hậu quả khốc liệt mà Quí Vị phải hứng chịu sau khi Giai Phẩm Xuân Du Lịch ra đời. Biết vậy nhưng vẫn hành động. Quí vị là những người đã bình tĩnh tìm đến cái chết để cho Tổ Quốc được trường tồn. Phát âm hai chữ yêu nước, không khó. Dùng chính xương máu của mình để diễn tả lòng yêu nước mới là điều cực kỳ khó khăn. Quí vị thực hiện điều cực kỳ khó khăn kia đơn giản như hơi thở. Quí vị hành động chỉ vì lòng yêu nước, không vì ước muốn trở thành bậc anh hùng. Vì vậy viết lời ca tụng kính gửi đến quí vị chẳng khác nào làm một bài luận văn lạc đề. Tuy nhiên bài viết này vẫn chân thành gửi đến quí vị những lời vinh danh trân trọng nhất. Vinh danh đồng nghĩa với học hành gương sáng. Vinh danh đồng nghĩa với công việc ghi khắc phương danh của quí vị vào tim óc của mỗi người Việt Nam bằng tất cả tấm lòng ngưỡng vọng và mến yêu.

Thứ hai: Nói với Đảng CSVN.

Những gì được viết trong phần tri ân Giai Phẩm Xuân Du Lịch là phương cách diễn đạt gián tiếp nhưng mạnh mẽ rằng: Tình huống nổi giận của Xuân Du Lịch không hề là một phản ứng bốc đồng, một ngọn lửa rơm. Xuân Du Lịch vừa là hình ảnh của một ly nước đã tràn đầy, vừa là tiếng nói nghiêm khắc của qui luật lịch sử. Qui luật rằng ở đâu có đàn áp ở đó có đấu tranh, và rằng lịch sử loài người đã khẳng định: Chưa hề có chế độ độc tài nào nhờ vào gian ác đã trốn thoát được quả đấm phẩn nộ của bạo lực quần chúng. Lịch sử không biết khuyên lơn. Lịch sử chỉ biết đào thải. Đào thái êm ả hay đào thải thảm khốc. Nhân nhịp đầu năm Con Trâu bài viết này cầu chúc cho Đảng CSVN một năm mới thân với dân như con trâu thân với bác nông dân. Theo lệnh của bác nông dân con trâu CSVN hãy ngoan ngoản chấp nhận con đường đào thải êm ả của lịch sử.

Đỗ Thái Nhiên