Monday, April 25, 2016

Quốc Hận 30-4-1975

    “Tuyên ngôn” mất độc lập, ngày 2/9/1945!
Cao Lân

Là người Việt Nam, thì ai cũng biết: Mở đầu cái gọi là “Tuyên ngôn độc lập” ngày 2/9/1945, Hồ Chí Minh đã lấy những lời trong Tuyên ngôn độc lập của nước Mỹ năm 1776:

“Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng. Tạo hoá cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”.

Nhưng bất hạnh thay cho toàn dân Việt, vì cũng chính ngày này, đã đánh dấu cho một ngày nước Việt Nam sẽ mất độc lập như ngày hôm nay; là ngày Hồ Chí Minh, đã dùng những thủ đoạn để cướp hết tất cả công lao của toàn dân, rồi đánh lừa cả nước bằng những lời lẽ trong Tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ.



“Độc lập- bình đẳng-quyền được sống-quyền mưu cầu hạnh phúc” ở đâu?! Khi tất cả những tội ác của đảng Cộng sản do Hồ Chí Minh đem du nhập vào đất nước Việt Nam, thì ngày hôm nay, qua mạng lưới Internet, những đoạn phim, những hình ảnh kể từ sau ngày gọi là “độc lập 2/9/1945”, theo lệnh của Hồ Chí Minh, đảng Cộng sản Việt Nam đã thực hiện những màn giết người vô cùng dã man qua các những “cuộc cải cách ruộng đất, cách mạng văn hóa”, và đặc biệt là theo lệnh của của Hồ Chí Minh, đảng Cộng sảnViệt Nam đã thi hành những cuộc tắm máu của đồng bào vô tội tại Huế, trong những ngày Xuân của Tết Mậu Thân, 1968. Những cảnh giết người còn ghê rợn cả loài ác thú, tất cả đã phơi bày cho cả thế giới đều được nhìn thấy, những hình ảnh này, đã cho các thế hệ sau này, phải kinh tởm khi nhắc đến cái tên Hồ Chí Minh và đảng Cộng sản Việt Nam.

Đảng Cộng sản Việt Nam đã “trước sau như một” qua tên khát máu Tố Hữu, với khẩu hiệu:
    “Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ, Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong, Cho đảng bền lâu, cùng rập bước chung lòng, Thờ Mao Chủ tịch, thờ Sít-ta-lin bất diệt”.
Và những bàn tay vấy máu đồng bào của Cộng sản Việt Nam cho tới nay, chúng vẫn cứ “Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ”. Do đó, mà mọi người đã nhìn thấy được những hình ảnh của bọn Công an Cộng sản đã dùng những cực hình man rợ, trước khi xuống tay giết người vô cùng tàn bạo, với những xác thân đẫm máu của những đồng bào vô tội ở trong nước; đặc biệt, là chúng vẫn một lòng: “Thờ Mao chủ tịch, thờ Sit-ta-lin”, vẫn xem bọn Nga, bọn Tầu là tổ tiên của chúng, cho nên, chúng mới phải “thờ”. Không những chỉ “thờ”, mà đảng Cộng sản Việt Nam đã vì miếng đỉnh chung, mà đã đem Hoàng Sa, Trường Sa và cả những thành phố như Bình Dương, Bình Thuận, Hải Phòng, Cam Ranh, Vũng Tầu… cũng những vùng đất mầu mỡ của đất nước đem dâng, bán cho bọn giặc Tầu không hề tiếc thương những dòng máu của tiền nhân đã đổ xuống, để có một giang sơn hoa gấm như ngày hôm nay.

Nên nhớ, nếu Hồ Chí Minh “chủ tịch nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa” không ra lệnh cho đảng Cộng sản Việt Nam xé bỏ hiệp định Genève, ngày 20/7/1954, về Việt Nam, xua quân xâm lăng nước Việt nam Cộng Hòa, với “quyết tâm” là phải tóm thâu hết cả nước Việt Nam để dâng cho giặc Tầu, thì chắc chắn không có cuộc tắm máu đồng bào vô tội trong những ngày Tết MậuThân, 1968, tại Huế, và không có ngày Quốc Hận 30/4/1975, với hàng triệu quân, Dân, Cán, Chính Việt Nam Cộng Hòa phải chịu những cảnh đày ải trong những trại tù “cải tạo” trên những “vùng kinh tế mới” hay đã chết trên những con đường vượt thoát khỏi nước để chạy trốn bọn Cộng sản bạo tàn.

Hồ Chí Minh đã gian manh khi đã đạo văn trong Tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ để lừa bịp toàn dân:

“Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng. Tạo hoá cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được”.

“Bình đẳng- không ai có thể xâm phạm”. Vậy chúng ta nên nói lại, để cho đồng bào hiểu rằng:

Tất cả mọi đảng viên TRUNG KIÊN của đảng Cộng sản Việt Nam đều được bình đẳng - Chỉ có đảng Cộng sản Việt Nam là không ai có thể xâm phạm; và chỉ có đảng cộng sản Cộng sản Việt Nam mới có quyền xâm phạm tất cả những quyền lợi, kể cả mạng sống của người dân Việt, còn tất cả những người dân nghèo khổ, thấp cổ, bé họng, thì đừng mơ chi đến những chuyện “khiếu kiện, công bằng…”; bởi vì, những cái gọi là “tòa án nhân dân, là “ủy ban nhân dân, phòng Công an…”. Nói chung là “luật pháp, chính quyền nhân dân” tại nước Việt Nam Cộng sản, chỉ là những bức bình phong, để che đậy những hành vi tàn ác của đảng Cộng sản, để áp bức tất cả những ai dám lên tiếng chống lại Tầu Cộng và Việt Cộng, vì bọn chúng tuy hai nhưng là một; bằng chứng là chúng luôn luôn đi diễn lại những trò như, hôm nay bọn chúng lên tiếng làm ra cho có vẻ “chống Tầu”, thì ngày hôm sau, bọn chóp bu của chúng phải vội vàng khăn gói sang Tầu, khấu đầu yết kiến “Thiên triều”.

Còn “quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”; thì bất kể một người bình thường nào, cũng đều thấy, những cảnh đấu tố nhau giữ những người thân yêu ruột thịt, bỏ tù những người yêu nước, tranh đấu cho tự do, dân chủ, gây ra những cảnh vợ chồng mất nhau, con cái phải lìa xa cha mẹ, đau khổ mỗi ngày càng thêm chồng chất, thì làm sao có “quyền tự do và mưu cầu hạnh phúc “ ?!

Tuy nhiên, là những người Việt Nam yêu nước chân chính, đứng trước đại họa: đất nước sẽ trở thành một tiểu quận của bọn giặc Tầu, thì tất cả chúng ta, không vì bạo lực của đảng Cộng sản, mà có thể mãi mãi phải cam đành cảnh áp bức, đọa đày, bởi vì, muốn có tự do, dân chủ, muốn giành lại quê hương, đất nước, thì không còn cách nào khác, là tất cả, toàn dân Việt phải ý thức được những nguy cơ đó, mà phải cùng nhau một lòng đứng lên tự cứu lấy chính bản thân, cứu lấy non sông, và phải đập tan cái đảng Cộng sản Việt Nam, sau đó đánh đuổi giặc Tầu ra khỏi lãnh thổ và lãnh hải của Tổ quốc Việt Nam. Bởi vì, chính đảng Cộng sản Việt Nam là thủ phạm đã gây ra cả hai ngày Quốc Hận: 20/7/1954, và Ngày Quốc Hận 30/4/1975.

Cao Lân


No comments:

Post a Comment