Friday, June 19, 2009

Viết cho Ngày Quân Lực 19-6 - Đào Vũ Anh Hùng

Hàng năm, chúng ta làm lễ kỷ niệm Ngày Quân Lực 19-6. Ngày Quân Lực năm nay đánh dấu 30 năm kể từ biến cố bi thảm 30-04-1975, ngày miền Nam thân yêu của chúng ta rơi vào tay cộng sản. Ba mươi năm trôi qua trong đau hận không nguôi của tâm trạng …

Canh bạc chưa chơi mà hết vốn
Cờ còn nước đánh phải đành thua
(thơ Thanh Nam)



Đáp lời sông núi


http://www.youtube.com/watch?v=0zSFve8xtKc


Danh sách quý vị Tướng Lãnh QLVNCH

Nguồn: http://vietnamlibrary.informe.com/danh-snoch-t-ng-lnonh-vnch-1955-1975-dt1958.html

Trong lịch sử 20 năm của Quân lực Việt Nam Cộng Hòa, có tất cả 159 vị được phong cấp tướng, trong đó có 1 Thống tướng (truy phong) và 5 Đại tướng.

* Thống Tướng: Lê Văn Tỵ (1903-1964) truy phong năm 1964
* Đại Tướng: Trần Thiện Khiêm (phong năm 1964)
* Đại Tướng: Dương Văn Minh (phong năm 1964)
* Đại Tướng: Nguyễn Khánh (phong năm 1964)
* Đại Tướng: Cao Văn Viên (phong năm 1967)
* Đại Tướng: Đỗ Cao Trí (truy phong năm 1971)

44 Vị Trung tướng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa và 1 Phó Đô Đốc.
Người nổi tiếng nhất là Trung tướng Nguyễn Văn Thiệu, sau này làm Tổng Thống Việt Nam Cộng hòa.

* Trung Tướng: Cao Hảo Hớn (Tổng Trưởng Chương Trình Bình Định và Phát Triển)
* Trung Tướng: Dư Quốc Đống (Tư Lệnh QĐ III)
* Trung Tướng: Dương Văn Đức (Tư Lênh QĐ & QK IV)
* Trung Tướng: Đặng Văn Quang (Phụ Tá An Ninh Phủ Tổng Thống)
* Trung Tướng: Đồng Văn Khuyên (Tổng Cụng Trưởng Tổng Cục Tiếp Vận)
* Trung Tướng: Hoàng Xuân Lãm (Chánh Thanh Tra Dân Vệ)
* Trung Tướng: Lâm Quang Thi (Tư Lệnh Phó QĐ & QK I)
* Trung Tướng: Lê Nguyên Khang (Phụ Tá Hành Quân Tổng TMT)
* Trung Tướng: Lê Văn Kim (CHT Trường Cao Đẳng Quốc Phòng)
* Trung Tướng: Linh Quang Viên (Bộ Trưởng Nội Vụ)
* Trung Tướng: Lữ Lan (Chỉ Huy Trưởng Cao Đẳng Quốc Phòng)
* Trung Tướng: Mai Hữu Xuân (Tổng Cục Trưởng Chiến Tranh Chính Trị)
* Trung Tướng: Ngô Dzu (Tư Lệnh QĐ II)
* Trung Tướng: Ngô Quang Trưởng (Tư Lệnh QĐ & QK I)
* Trung Tướng: Nguyễn Bảo Trị (CHT ĐH Chỉ Huy và Tham Mưu)
* Trung Tướng: Nguyễn Chánh Thi (Tư Lệnh QĐ I)
* Trung Tướng: Nguyễn Đức Thắng (Tư Lệnh QĐ IV)
* Trung Tướng: Nguyễn Hữu Có (Bộ Trưởng Quốc Phòng)
* Trung Tướng: Nguyễn Ngọc Lễ (Chánh Án Tòa Án Quân Sự)
* Trung Tướng: Nguyễn Văn Hiếu (Tư Lệnh Phó QĐ & QK III)
* Trung Tướng: Nguyễn Văn Hinh (Tổng Tham Mưu Trưởng)
* Trung Tướng: Nguyễn Văn Là (Phụ Tá Tổng Tham Mưu Trưởng)
* Trung Tướng: Nguyễn Văn Mạnh (Tham Mưu Trưởng Liên Quân)
* Trung Tướng: Nguyễn Văn Minh (Tư Lệnh Biệt Khu Thủ Đô)
* Trung Tướng: Nguyễn Văn Quan (Tổng Giám Đốc ANQĐ)
* Trung Tướng: Nguyễn Văn Thiệu (Tổng Thống VNCH)
* Trung Tướng: Nguyễn Văn Toàn (Tư Lệnh QĐ III & QK III)
* Trung Tướng: Nguyễn Văn Vỹ (Bộ Trưởng Quốc Phòng)
* Trung Tướng: Nguyễn Viết Thanh (Tư Lệnh QĐ IV & QK IV)
* Trung Tướng: Nguyễn Vĩnh Nghi (TL Tiền Phương QĐ &QK III)
* Trung Tướng: Nguyễn Xuân Thịnh (CHT Pháo Binh)
* Trung Tướng: Phạm Quốc Thuần (CHT TT HL Đồng Đế)
* Trung Tướng: Phạm Xuân Chiểu (Đại Sứ Nam Hàn)
* Trung Tướng: Phan Trọng Chinh (Tổng Cục Trưởng Cục Quân Huấn)
* Trung Tướng: Thái Quang Hoàng (Đại sứ Thái Lan)
* Trung Tướng: Tôn Thất Đính (Thượng Nghị Sĩ)
* Trung Tướng: Trần Ngọc Tám (Đại Sứ Thái Lan)
* Trung Tướng: Trần Thanh Phong (Tư Lệnh CSQG)
* Trung Tướng: Trần Văn Đôn (Tổng Trưởng Quốc Phòng)
* Trung Tướng: Trần Văn Minh (Tư Lệnh Không Quân VN)
* Trung Tướng: Trần Văn Trung (TCT. TC. CTCT)
* Trung Tướng: Trịnh Minh Thế (Tư Lệnh Lực Lượng Cao Đài)
* Trung Tướng: Vĩnh Lộc (Tổng Tham Mưu Trưởng)
* Phó Đô Đốc: Chung Tấn Cang (Tư Lệnh Hải Quân)

43 Vị Thiếu Tướng và 2 Đề Đốc.* Thiếu Tướng: Bùi Đình Đạm (Tổng Giám Đốc Tổng Nha Nhân Lực thuộc Bộ Quốc Phòng)* Thiếu Tướng: Bùi Hữu Nhơn (Chỉ Huy Trưởng Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức)

* Thiếu Tướng: Bùi Thế Lân (Tư Lệnh Sư Đoàn TQLC)

* Thiếu Tướng: Chương Dzềnh Quay (Tham Mưu Trưởng Quân Đoàn IV)
* Thiếu Tướng: Dương Ngọc Lắm (Đô Trưởng Sài Gòn)
* Thiếu Tướng: Đào Duy Ân (Tư Lệnh Phó Diện Địa QĐ III)
* Thiếu Tướng: Đoàn Văn Quảng (Chỉ Huy Trưởng Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung)
* Thiếu Tướng: Đỗ Kế Giai (Chỉ Huy Trưởng Biệt Động Quân Trung Ương)
* Thiếu Tướng: Ðỗ Mậu (Phó Thủ Tướng Đặc Trách Văn Hóa)
* Thiếu Tướng: Hồ Văn Tố (Chỉ Huy Trưởng Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức)
* Thiếu Tướng: Huỳnh Văn Lạc (Tư Lệnh Sư Đoàn 9 BB)
* Thiếu Tướng: Huỳnh Văn Cao (Phó Chủ Tịch Thượng Nghị Viện)
* Thiếu Tướng: Lâm Quang Thơ (Chỉ Huy Trương Trường VBQGĐL)
* Thiếu Tướng: Lâm Văn Phát (Tư Lệnh Biệt Khu Thủ Đô)
* Thiếu Tướng: Lê Minh Ðảo (Tư Lệnh SĐ 18 BB)
* Thiếu Tướng: Lê Ngọc Triển (Tham Mưu Phó Hành Quân TTM)
* Thiếu Tướng: Lê Văn Nghiêm (Tư Lệnh QĐ & QK I)
* Thiếu Tướng:
Nguyễn Cao Kỳ (Phó Tổng Thống VNCH (1967))
* Thiếu Tướng: Nguyễn Duy Hinh (Tư Lệnh SĐ 3 BB)
* Thiếu Tướng: Nguyễn Giác Ngộ (CHT Sở Du Kích Chiến)
* Thiếu Tướng: Nguyễn Khắc Bình (Tư Lệnh CSQG)
* Thiếu Tướng: Nguyễn Khoa Nam (Tư Lệnh QĐ & QK IV)
* Thiếu Tướng: Nguyễn Ngọc Loan (Tổng Giám Đốc CSQG)
* Thiếu Tướng: Nguyễn Văn Chuân (Thượng Nghị Sĩ)
* Thiếu Tướng: Nguyễn Văn Kiểm (Trưởng Phòng Tổng Quản BTTM)
* Thiếu Tướng: Nguyễn Văn Vận (Tư Lệnh Đệ III Quân Khu)
* Thiếu Tướng: Nguyễn Xuân Trang (Tham Mưu Phó Nhân Viên BTTM)
* Thiếu Tướng: Phạm Ðăng Lân (Cục Trưởng Cục Công Binh)
* Thiếu Tướng: Phạm Hữu Nhơn (Trưởng Phòng 7 Bộ TTM)
* Thiếu Tướng: Phạm Văn Ðổng (Bộ Trưởng Cựu Chiến Binh)
* Thiếu Tướng: Phạm Văn Phú (Tư Lệnh QĐ II & QK II)
* Thiếu Tướng: Phan Ðình Niệm (Tư Lệnh SĐ 22 BB)
* Thiếu Tướng: Tôn Thất Xứng (Tư Lệnh QĐ I & QK I)
* Thiếu Tướng: Trần Bá Di (Tư Lệnh SĐ 9 BB)
* Thiếu Tướng: Trần Minh Tâm
* Thiếu Tướng: Trần Tử Oai (CHT Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung)
* Thiếu Tướng: Trần Văn Minh (Đại Sứ Tunisia)
* Thiếu Tướng: Trương Quang Ân (Tư Lệnh SĐ 23 BB)
* Thiếu Tướng: Văn Thành Cao (Tổng Cục Phó Tổng Cục Chiến Tranh Chính Trị)
* Thiếu Tướng: Võ Văn Cảnh (Phụ Tá Đặc Biệt Tổng Trưởng Bộ Nội Vụ)
* Thiếu Tướng: Võ Xuân Lành (Tư Lệnh Phó KQVN)
* Thiếu Tướng: Vũ Đức Nhuận (Giám Đốc ANQĐ)
* Thiếu Tướng: Vũ Ngọc Hoàn (Cục Trưởng Cục Quân Y)
* Đề Đốc: Lâm Ngươn Tánh (Tư Lệnh Hải Quân)
* Đề Đốc: Trần Văn Chơn (Tư Lệnh Hải Quân)

66 Vị Chuẩn Tướng và 10 Phó Đề Đốc.

* Chuẩn Tướng: Albert Nguyễn Cao (Tổng Trưởng Dinh Điền)
* Chuẩn Tướng: Bùi Văn Nhu (Tư Lệnh Phó CSQG)
* Chuẩn Tướng: Chung Tấn Phát (Cựu Tham Mưu Trưởng QĐ & QK IV)
* Chuẩn Tướng: Ðặng Ðình Linh (Tham Mưu Phó Kỹ Thuật và Tiếp Vận (BTL) Không Quân)
* Chuẩn Tướng: Đặng Thanh Liêm (Chỉ Huy Trưởng Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung)
* Chuẩn Tướng: Ðỗ Kiến Nhiễu (Đô Trưởng Sài Gòn)
* Chuẩn Tướng:Hồ Trung Hậu (Chánh Thanh Tra QĐIII)
* Chuẩn Tướng: Huỳnh Bá Tính (Tư Lệnh SĐ 3 KQ)
* Chuẩn Tướng: Huỳnh Thới Tây (Tư Lệnh Đặc Cảnh Trung Ương)
* Chuẩn Tướng: Huỳnh Văn Lạc (Tư Lệnh Sư Đoàn 9 BB)
* Chuẩn Tướng: Lê Nguyên Vỹ (Tư Lệnh SĐ 5 BB)
* Chuẩn Tướng: Lê Quang Lưỡng (Tư Lệnh SĐ Nhảy Dù)
* Chuẩn Tướng: Lê Trung Trực (Trưởng Phòng 4, BTTM)
* Chuẩn Tướng: Lê Trung Tường (Tham Mưu Trưởng QĐ III)
* Chuẩn Tướng: Lê Văn Hưng (Tư Lệnh Phó QĐ & QK IV)
* Chuẩn Tướng: Lê Văn Thân (Tư Lệnh Phó Biệt Khu Thủ Đô)
* Chuẩn Tướng: Lê Văn Tư (Tư Lệnh SĐ 25 BB)
* Chuẩn Tướng: Lưu Kim Cương (KĐT Không Đoàn 33 Chiến Thuật)
* Chuẩn Tướng: Lý Bá Hỷ (Tư Lệnh Phó Biệt Khu Thủ Đô)
* Chuẩn Tướng: Lý Tòng Bá (Tư Lệnh SĐ 25 BB)
* Chuẩn Tướng: Mạch Văn Trường (Tư Lệnh SĐ 21 BB)
* Chuẩn Tướng: Nguyễn Bá Liên (Tư Lệnh Biệt Khu 24)
* Chuẩn Tướng: Nguyễn Chấn Á (Cố Vấn tại Nha Chiến Tranh Chính Trị)
* Chuẩn Tướng: Nguyễn Đức Khánh (Tư Lệnh SĐ 1 KQ)
* Chuẩn Tướng: Nguyễn Hữu Hạnh (Tổng Tham Mưu Trưởng)
* Chuẩn Tướng: Nguyễn Hữu Tần (Tư Lệnh SĐ 4 KQ)
* Chuẩn Tướng: Nguyễn Ngọc Oánh (CHT TT HL KQ)
* Chuẩn Tướng: Nguyễn Thanh Hoàng (Chánh Thanh Tra QĐ II)
* Chuẩn Tướng: Nguyễn Thanh Sằng (Tư Lệnh SĐ 22 BB)
* Chuẩn Tướng: Nguyễn Trọng Bảo (TMT SĐ Nhảy Dù)
* Chuẩn Tướng: Nguyễn Tuấn Khải
* Chuẩn Tướng: Nguyễn Văn Chức (Tổng Cục Trưởng TC Tiếp Vận)
* Chuẩn Tướng: Nguyễn Văn Điềm (Tư Lệnh SĐ 1 BB)
* Chuẩn Tướng: Nguyễn Văn Giàu (Bộ Tư Lệnh Cảnh Lực)
* Chuẩn Tướng: Nguyễn Văn Lượng (Tư Lệnh SĐ 2 KQ)
* Chuẩn Tướng: Nguyễn Văn Phước (Phụ Tá Đặc Biệt Tư Lệnh Quân Khu IV, Đặc Trách Phụng Hoàng)
* Chuẩn Tướng:Nguyễn Văn Thiện (Thị Trưởng Đà Nẵng)
* Chuẩn Tướng: Phạm Duy Tất (CHT Biệt Động Quân QK II)
* Chuẩn Tướng: Phạm Hà Thanh (Cục Trưởng Cục Quân Y)
* Chuẩn Tướng: Phạm Ngọc Sang (Tư Lệnh SĐ 6 KQ)
* Chuẩn Tướng: Phan Ðình Soạn (Tư Lệnh Phó QĐ I & QK I)
* Chuẩn Tướng: Phan Ðình Thứ (Tư Lệnh Phó QĐ II & QK II)
* Chuẩn Tướng: Phan Hòa Hiệp (Trưởng Đoàn LHQS 2 Bên)
* Chuẩn Tướng: Phan Phụng Tiên (Tư Lệnh SĐ 5 KQ)
* Chuẩn Tướng: Phan Tử Nghi
* Chuẩn Tướng: Phan Xuân Nhuận (Tư Lệnh SĐ 1 BB)
* Chuẩn Tướng: Trần Ðình Thọ (Trưởng Phòng 3 Bộ TTM)
* Chuẩn Tướng: Trần Quang Khôi (CHT Lực Lượng Xung Kích QĐ III)
* Chuẩn Tướng: Trần Quốc Lịch (Chánh Thanh Tra QĐ IV)
* Chuẩn Tướng: Trần Văn Cẩm (Phụ Tá HQ BTL QĐ II & QK II)
* Chuẩn Tướng: Trần Văn Hai (Tư Lệnh SĐ 7 BB)
* Chuẩn Tướng: Trần Văn Nhựt (Tư Lệnh SĐ 2 BB)
* Chuẩn Tướng: Trang Sĩ Tấn (Chỉ Huy Trưởng Cảnh Sát Đô Thành)
* Chuẩn Tướng: Trương Bảy (Chỉ Huy Trưởng Cảnh Lực)
* Chuẩn Tướng: Trương Hữu Đức (Chiến Đoàn Trưởng Chiến Đoàn 52)
* Chuẩn Tướng: Từ Văn Bê (CHT BCH Kỹ Thuật và Tiếp Vận Không Quân)
* Chuẩn Tướng:Võ Dinh (TMT BTL Không Quân)
* Chuẩn Tướng: Vũ Đức Nhuận (Giám Đốc ANQĐ)
* Chuẩn Tướng: Vũ Văn Giai (Tư Lệnh SĐ 3 BB)
* Phó Đề Đốc: Diệp Quang Thủy (Tham Mưu Trưởng Bộ Tư Lệnh Hải Quân)
* Phó Đề Đốc: Đặng Cao Thăng (Tư Lệnh Hải Quân Vùng IV Sông Ngòi)
* Phó Đề Đốc: Đinh Mạnh Hùng (Phụ Tá Tư Lệnh Hải Quân Hành Quân Lưu Động Sông)
* Phó Đề Đốc:Hồ Văn Kỳ Thoại (Tư Lệnh Vùng 1 Duyên Hải)
* Phó Đề Đốc: Hoàng Cơ Minh (Tư Lệnh Vùng 2 Duyên Hải)
* Phó Đề Đốc: Nghiêm Văn Phú (Tư Lệnh Lực Lượng Tuần Thám)
* Phó Đề Đốc: Nguyễn Hữu Chí (Phụ Tá Tư Lệnh Hải Quân Hành Quân Lưu Động Biển)
* Phó Đề Đốc: Nguyễn Thành Châu (Chỉ Huy Trưởng Trung Tâm Huấn Luyện HQ Nha Trang)
* Phó Đề Đốc: Vũ Đình Đào (Tư Lệnh Vùng 3 Duyên Hải)
* Phó Đề Đốc: Huỳnh Mai
Nguồn: http://vietnamlibrary.informe.com/danh-snoch-t-ng-lnonh-vnch-1955-1975-dt1958.html

30 tháng Tư, ngày chúng ta không ai quên được. Ngày mà nhiều người mệnh danh là ngày Quốc Hận, ngày Ly Hương, ngày Tang của Dân Tộc … Nhưng dù cho gọi là ngày gì đi nữa, 30-04-1975 chính là cái mốc thời gian đánh dấu một khúc quanh đau thương của lịch sử. Đánh dấu đọan đời lưu lạc chia lìa của mỗi chúng ta. Đánh dấu nền Tự Do Dân Chủ của miền Nam bị âm mưu bức tử.

Ngày 30-04 do đó mang một ý nghĩa rất lớn lao. Nhất là đối với những người tị nạn chúng ta – những ai không coi nước Mỹ này là chốn thiên đường, không coi ngày 30-04-1975 là cái “cơ may” thực hiện được giấc mộng lớn trong đời là được đặt chân lên đất Mỹ, hưởng thụ những tiện nghi vật chất của nước Mỹ - thì ngày đó càng mang ý nghĩa ngậm ngùi đau đớn hơn, như nhà thơ Thanh Nam đã buông lời thống thiết:

Một năm người có mười hai tháng
Ta trọn năm dài một tháng Tư …

Tháng Tư là tháng đau buồn. Ngày 30 tháng Tư là ngày tủi nhục, tang thương, đen tối của chung người Việt Quốc gia. Ngày ta muốn quên không được. Ngày ta phải khắc cốt ghi tâm. Phải nhớ. Phải lấy làm dấu mốc để đếm đời ta từ buổi đó bao năm trôi nổi? Ngày này là ngày tang tóc u buồn vận hạn của toàn khối dân tộc. Ngày người phải xa người, gia đình đang sống bình yên bỗng lâm cảnh xẩy đàn tan nghé …

Sau 30 tháng 4, những người cựu chiến binh VNCH lại có ngày Quân Lực 19 tháng 6 để buồn rầu hoài niệm và suy tư, tiếc nhớ một thời đã góp phần tích cực trong cuộc chiến đấu bảo vệ miền Nam, tiếc nhớ một đời đã đem tuổi thanh xuân hiến dâng cho lý tưởng quốc gia, dân tộc. Thế hệ chúng ta đã đi những bước truân chuyên trên con đường quá khổ và quá nhọc nhằn mong đem lại thanh bình, hạnh phúc cho dân Việt nhưng vì vận số hẩm hiu đất nước, chúng ta cặm cụi đi hoài vẫn không tới đích và cuối cùng, đem thân phiêu bạt ...

Bình luận gia quá cố Phạm Kim Vinh cho rằng “Chiến tranh Việt Nam là cuộc chiến kéo dài, đẫm máu và tàn khốc nhất trong lịch sử chiến tranh của nhân loại”. Cuộc chiến mang nhiều tính chất bi thảm và hài hước, cho tới bây giờ vẫn được nói tới và gây nhiều tranh cãi sôi nổi. Nó bi thảm, bởi thế giới có ý muốn phủ nhận chính nghĩa cuộc chiến đấu để tự vệ của nhân dân Nam Việt Nam. Nó hài hước, bởi sau khi cộng sản đánh chiếm miền Nam, cái đám nhân loại khiếp nhược đó đã cúi đầu trước bạo lực, phụ hoạ với cộng sản, bôi nhọ VNCH, quốc gia đã từng được họ tuyên dương là “Tiền Đồn Chống Cộng” của Thế giới Tự do.

Dư luận đó đã nhục mạ Quân lực VNCH hèn nhát không chịu chiến đấu, VNCH hoàn toàn lệ thuộc nơi người Mỹ nên miền Nam mới sụp đổ dễ dàng và nhanh chóng như vậy. Đây là thứ dư luận ngu xuẩn, thiếu lương tri, vô trách nhiệm và đầy ác ý. Họ đã nhắm mắt, cố tình không chịu tìm hiểu tường tận sự hy sinh cùng khả năng chiến đấu tuỵệt vời của quân lực Việt Nam Cộng Hòa, không chịu hiểu một điều giản dị, rằng “Nếu quân lực VNCH nhát hèn, không chịu chiến đấu, thì ai, sức mạnh nào, binh lực nào, phép mầu nào đã giữ được miền Nam trong bao nhiêu năm đất nước sôi bỏng bởi chiến tranh tàn khốc, từ 1954 tới 1975? Trong suốt hơn hai mươi năm dài đó, nếu không có sự chiến đấu dũng cảm, khắc khổ và kiên trì của người lính VNCH, chắc chắn miền Nam Việt Nam đã bị cộng sản thôn tính từ lâu rồi, ngay từ cái gọi là “tổng công kích, tổng khởi nghĩa”. Tết Mậu Thân 1968, hay từ những trận đánh khốc liệt làm rúng động thế giới vào mùa hè binh biến 1972. Nếu không có sự chiến đấu đầy dũng cảm, hữu hiệu và kiên trì của người lính VNCH, làm sao quân đội Mỹ có thể rút ra khỏi cái gọi là “vũng lầy Việt Nam” một cách dễ dàng và an toàn như vậy ?

Trong lịch sử Việt Nam cũng như trong lịch sử nhân loại cũng đã có những cuộc nội chiến. Nhưng không có cuộc tương tàn nào kéo dài quá lâu, liên tục và đẫm máu, cường độ tàn phá khốc liệt cùng sự tổn thất về nhân mạng cho cả hai miền lên đến con số kinh khủng như chiến tranh Việt Nam. Kể cả trong hai kỳ thế chiến, chưa một thời đại nào trong lịch sử, người dân Việt nam ở cả hai miền Nam Bắc phải nhận chịu những nỗi đau thương bất hạnh như trong cuộc chiến vừa qua.

Chúng ta, những người lính VNCH đã từng trực tiếp lăn mình vào binh lửa, những người lính đã thực sự cầm súng và chiến đấu, đều có thể khẳng định rằng, quân lực chúng ta không hề thua vì kém tinh thần chiến đấu. Sự sụp đổ về quân sự là do những quyết định sai lầm và suy yếu về chính trị. Nếu gọi là “thua”, chúng ta đã thua trận từ những nguyên nhân sâu ẩn khác. Chúng ta đã bị cái đám nhân loại hèn nhát và ngu xuẩn đó bất công trút đổ lên đầu chúng ta trách nhiệm. Những nguyên nhân khởi từ sau hai cuộc thế chiến, toàn thế giới run rẩy phục hồi, bắt tay xây dựng lại những công trình bị tàn phá. Thế giới từ ngày đó, mệt mỏi và sợ hãi chiến tranh, sợ bị nhiễm vi trùng cộng sản, đã trở nên ươn hèn, ích kỷ, ve vuốt cộng sản, đối xử bất công, nhòm ngó, dè bỉu, chê trách, quy kết tất cả mọi lỗi lầm về phía chúng ta, trút đổ tất cả gánh nặng lên đôi vai người lính VNCH, bắt chúng ta phải trách nhiệm ngăn chặn sự bành trướng của cộng sản.

Trong khi đó, nước Việt Nam bất hạnh đã nẩy sinh ra gã họ Hồ, một thứ “nhân tài chết tiệt” của dân tộc, cuồng tín và tàn độc, tham vọng và mưu mô, bất lương và hiếu sát, vong bản và phi nhân, vô luân và vọng ngoại, tận tụy tôn thờ chủ nghĩa của gã Mác, gã Lê, xô đẩy dân tộc Việt Nam vào cuộc tương tàn thảm khốc.

Từ cái thời điểm phải ghi nhớ và đáng nguyền rủa đó, nhân dân Việt Nam ở cả hai miền đã phải còng lưng chịu đựng, không ngóc đầu lên được để thấy ánh mặt trời, để đi và đứng song hàng, hưởng cơn gió lành thịnh vượng cùng mọi dân tộc tự do trên thế giới. Dân tộc Việt Nam là nạn nhân thảm khổ trong cuộc chiến tranh phá hoại tận tình và tuyệt kỷ của bọn người ngu dốt. “Chính vì sự cương-quyết-ngu dốt và ngu dốt kiên trì mà chúng đã bán đứng đất nước, bán đứng cả linh hồn đất nước”, như cách nói của nhà văn Doãn Quốc Sĩ.

Nhà văn Phan Nhật Nam cũng đã kêu lên tiếng kêu ai oán, “Chiến tranh nào cũng đem lại những đổ vỡ, tan hoang, gieo mầm độc ác và gây nên bao sự hủy diệt. Nhưng đây là cuộc chiến thê thảm, tồi tệ và tủi hổ nhất của dân tộc Việt Nam”. Trong cuộc chiến vô nghĩa, dai dẳng và tàn bạo tột độ này, người lính VNCH đã gánh chịu trọn vẹn cái phần nặng nề, bất công, thua thiệt và đau đớn nhất. Cuộc tương tranh rõ ràng không đồng cân đồng sức và bị bội phản trắng trợn nhưng người lính Việt Nam vẫn thản nhiên chấp nhận. Những đời trai trẻ quên bỏ hạnh phúc, tình yêu, tương lai, sự nghiệp cùng những thú vui riêng để bước vào chốn cùng hung cực hiểm, đầy rẫy gian lao khổ nhọc và bị vô ơn, bạc đãi nhưng họ vẫn lầm lì chịu đựng và dũng cảm xông pha trận mạc, trực diện kẻ thù, đổ mồ hôi, xương máu, lao thẳng vào lửa đạn, phóng mình vào nỗi chết cho giải đất miền Nam được tồn tại và người dân miền Nam được sống còn.

Lính và vợ con lính. Vợ con lính và những người lính VNCH là hiện thân của những hy sinh quá sức lớn lao. Lòng quả cảm và những hy sinh kỳ vĩ đó chứng minh được bằng những chiến thắng cụ thể, nhiệm mầu, vượt cao, vượt xa và ở trên tất cả mọi suy nghĩ tầm thường của những con người không có chiều dài lịch sử bốn ngàn năm để hiểu thế nào là tình yêu thương đất nước cùng mối tự hào dân tộc.

Như Mậu Thân ở Huế. Một đại đội Hắc Báo quân số 270 người, còn lại vỏn vẹn 19 người sau nhiều ngày giao tranh, đã anh dũng chiếm lại Kỳ Đài, đưa lá cờ vàng ngạo nghễ tung bay trên đỉnh ngọn. Như An Lộc, với 52 ngày tử thủ, thịt da đất nước từng phân vuông quằn quại nẩy tung dưới cơn mưa pháo, ngày và đêm. Không một nơi nào trên thế giới nhận chịu một cuộc tấn công ác liệt, kinh hoàng như An Lộc. Chỉ trong đêm 11 rạng 12 tháng 5, 1972, từ 3 giờ đến 6 giờ sáng, An Lộc co quắp run rẩy hứng chịu liên tục 8 ngàn trái pháo và hỏa tiến của cộng sản. Thế mà An Lộc vẫn đứng vững, vẫn tồn tại. Cái quận lỵ nhỏ bé đó đã dược ghi danh trong quân sử Việt Nam và trong chiến sử Thế giới.

Vào những giờ phút hấp hối của miền Nam, trận chiến cuối cùng ở Xuân Lộc cũng là một kỳ tích để nhân loại ngưỡng phục. Sư đoàn 18 Bộ Binh, một Sư đoàn được coi là không mấy xuất sắc của quân lực, đã anh dũng giữ vững tuyến phòng ngự, chặn đứng được sự tấn công ào ạt của 5 sư đoàn cộng sản với xe tăng và đại pháo 130 ly hùng hậu. Nhưng biển người của Văn Tiến Dũng đã phải đứng khựng lại, phải bỏ rơi Xuân Lộc, đi đuờng khác vòng về Saigon, để lại hàng ngàn xác chết. Jean Lacouture, một nhà báo Pháp có lương tâm đã nhỏ rơi nước mắt khi tường thuật trận Xuân Lộc và thảng thốt kêu lên, “Cái Quân lực đó quả thật là gan dạ và anh hùng. Họ chiến đấu vô cùng ngoạn mục và tôi thật lòng kính phục.”

Nhiều ký giả Tây phương cũng hết lời ca ngợi những cuộc chiến đấu đơn lẻ, tạo nên thiên anh hùng ca bi tráng trong ngày cuối cùng của Tháng Tư Đen. Như cuộc chống cự của Thiếu Sinh Quân ở Vũng Tầu. Của những đơn vị Nhảy Dù ở khu Lăng Cha Cả. Của anh em Biệt Kích 81 ở Bộ Tổng Tham Mưu. Của các chiến sĩ Biệt Động Quân ở dốc Cầu Xa Lộ. Của những Sinh Viên Sĩ Quan Võ Bị Đà Lạt trong quân phục đại lễ nơi một góc phố thủ đô rất nhiều sĩ quan, hạ sĩ quan, binh sĩ QLVNCH và Cảnh sát Quốc gia đã tự sát tập thể vì tuyệt vọng và phẫn nộ trước cuộc đầu hàng nhục nhã của Dương Văn Minh. Chưa kể đến sự tuẫn tiết của các tướng Nguyễn Khoa Nam, tướng Lê Văn Hưng, tướng Phạm Văn Phú, tướng Trần Văn Hai, tướng Lê Nguyên Vỹ và những sĩ quan chỉ huy các đơn vị tác chiến khác.

Ba mươi năm đã trôi qua. Người ta nói hoài đến con số 58 ngàn lính Mỹ chết và mất tích trên chiến trường Việt Nam. Việt cộng đưa ra con số tổn thất nhân mạng là một triệu 400 ngàn bộ đội của chúng. Phía Việt Nam Cộng Hòa, không ai truy cứu để đưa ra một con số chính xác, bao nhiêu binh sĩ của chúng ta tử trận, bao nhiêu đồng bào, cán bộ chính quyền của chúng ta bị sát hại trong cuộc chiến? Chúng ta bị thế giới cố tình bỏ quên. Bị cộng sản đê tiện trả thù, đầy đọa người sống trong trại tù cải tạo và quật mồ người chết để thỏa mãn cái tâm địa man rợ của loài lang sói.

Nhân kỷ niệm Ngày Quân Lực, chúng ta, những người lính chiến VNCH cũ, hãy cùng nhau chiêm nghiệm, không phải để “tự cho mình là những người mất nước tìm cách phục quốc, hay để tự nhận là những người thất trận tìm cách trả thù, phục hận …” Và càng không thể là “những người Quốc gia đã được “điều kiện hóa” để xem chống cộng là cứu cánh …” như một số người trong chính hàng ngũ chúng ta – đau đớn thay – đã hòa nhịp với kẻ địch, công khai sỉ nhục quân đội.

Chúng ta hãy dõng dạc nói thẳng cho những con người đó, thù cũng như bạn, biết rằng lý tưởng và cứu cánh của người lính chúng ta không phải là thù và oán. Lý tưởng Quốc gia Dân tộc là một tình cảm tự nhiên, thiêng liêng cao cả trong trong trái tim con người, không thể đem “điều kiện hóa” như thí nghiệm vào loài chó của Palov, như thủ đoạn tẩy não phi nhân của cộng sản. Lý tưởng và cứu cánh đó bao giờ cũng là chu toàn ước vọng đem lại đời sống thanh bình an lạc, đem lại tự do dân chủ, no ấm và hạnh phúc cho toàn dân. Kẻ nào xâm phạm đến phúc lợi và ước vọng đó của dân tộc, chúng ta có bổn phận ngăn chặn, dù đó là cộng sản hay bất cứ một thế lực nào khác.

Chúng ta, những người lính VNCH sống còn sau cuộc chiến và thoát khỏi bàn tay đê tiện của kẻ thù, xin hãy nghĩ nhớ đến anh em đồng đội, hồi niệm và tri ơn những người đã nằm xuống cho chúng ta được sống. Hãy cùng nhau đốt lên một ngọn lửa, soi sáng một niềm tin, giữ vững tinh thần và ý chí, làm sánh danh Quân lực, làm rõ ràng Chính nghĩa Quốc gia và hãy vẽ lại chân dung đích thực của người lính VNCH, những người con yêu của đất nước, dù đã đi vào miền Vĩnh cửu nhưng hình ảnh cùng những chiến công vẫn hằng hằng sống mãi trong lòng dân tộc Việt Nam ta.

Chúng ta hãy cùng nhau chiêu niệm quê hương, chiêu niệm hồn tiên liệt và khí thiêng sông núi, cầu mong sớm có một ngày vinh hiển trở về nhìn lại quê cha đất tổ, như trong lời Hịch Bình Ngô:

“…Giang sơn từ nay mở hội
Xã tắc từ nay vững bền
Nhật nguyệt hối rồi lại minh
Kiền khôn bỉ rồi lại thái
Nền vạn thế xây nên chăn chắn
Thẹn nghìn thu rửa sạch làu làu
Đó là nhờ trời đất tổ tiên khôn thiêng che chở
Và giúp đỡ cho chúng ta vậy…”

Đào Vũ Anh Hùng

Sống

Sống tủi làm chi đứng chật trời?
Sống nhìn thế giới hổ chăng ai?
Sống làm nô lệ cho người khiến?
Sống chịu ngu si để chúng cười?
Sống tưởng công danh, không tưởng nước.
Sống lo phú quý chẳng lo đời,
Sống mà như thế đừng nên sống!
Sống tủi làm chi đứng chật trời?


Chết

"Chết mà vì nước, chết vì dân,
Chết đấng nam nhi trả nợ trần.
Chết buổi Đông Chu, hồn thất quốc,
Chết như Tây Hán lúc tam phân.
Chết như Hưng Đạo, hồn thành thánh,
Chết tựa Trưng Vương, phách hóa thần.
Chết cụ Tây Hồ danh chẳng chết,
Chết mà vì nước, chết vì dân."

(Sào Nam Phan Bội Châu)



Kinh nghiệm đấu tranh khi phải đối diện với công an Cộng Sản - Hoàng Bách Việt

Hoàng Bách Việt – ĐDCND
http://ddcnd.org/main/

Đối đầu với một bộ máy trấn áp dày dạn kinh nghiệm của CSVN từ công an, mật vụ cho đến hệ thống nhà tù. Các chiền sĩ dân chủ đi vào đường đấu tranh chỉ bằng trái tim thường không đủ sức đương cự lại thủ đoạn của an ninh. Khi tự nguyện tham gia đấu tranh chống chế độ toàn trị, phải chuẩn bị tâm lý cho mình một tình huống xấu nhất, đó là sẽ phải bước vào nhà tù và chấp nhận đối đầu với an ninh trong điều kiện tồi tệ. Nếu không đủ bản lỉnh, không đủ kinh nghiệm và chưa dám xả thân cho lý tưởng mình theo đuổi, hậu quả là dẫn đến sự kiện đầu hàng, từ bỏ lý tưởng, phản bội đồng đội và ngay cả tổ chức của mình, dẫn đến nhiều thiệt hại sâu xa.

Các chiến sĩ dân chủ cần tự trang bị cho mình nhiều kinh nghiệm và học hỏi các nghiệp vụ an ninh, trong đó có kinh nghiệm đấu tranh trực diện với kẻ thù khi phải rơi vào vòng tay của an ninh CS. Anh Hoàng Bách Việt là một an ninh cao cấp của CS, đảng viên đảng CSVN, từng nhiều năm công tác trong nghành công an. Hiện nay, anh đã tham gia cùng góp sức đấu tranh chống chế độ toàn trị. Chúng tôi phổ biến lại bài viết này để các chiến sĩ dân chủ và đảng viên Đảng Dân chủ Nhân dân tham khảo. (ĐDCND)

Ngày 14/8/2006, chính quyền cộng sản Việt Nam ra tay khủng bố đồng loạt bắt giữ nhiều đảng viên Đảng Dân chủ Nhân dân ở cả trong và ngoài nước. Việc làm này chứng minh cho hành động vi phạm nhân quyền một cách trắng trợn của chế độ cộng sản Việt Nam. Chứng minh cho sự thất bại, bất lực của cường quyền, bạo lực trước sự kiên cường, bất khuất, đoàn kết đấu tranh của các lực lượng đấu tranh dân chủ cả trong và ngoài nước cùng sự nhiệt tình ủng hộ của các cá nhân và tổ chức Quốc tế. Thế nhưng, cho đến nay chính quyền cộng sản vẫn ngoan cố không trả tự do cho nhiều đảng viên khác của Đảng Dân chủ Nhân dân. Cùng với việc chính quyền cộng sản đã và đang đàn áp, bắt giam bao nhiêu chiến sĩ dân chủ khác, đây là một hành động cần phải kiên quyết lên án, đấu tranh. Đảng Dân chủ Nhân dân kịch liệt phản đối hành động vi phạm tự do nhân quyền của chính quyền cộng sản Việt Nam.

Qua kinh nghiệm về sự việc những đảng viên Đảng Dân chủ Nhân dân bị bắt giữ vừa qua, chúng tôi xin đề nghị như sau: đối với những chiến sĩ dân chủ hoạt động bí mật, trong trường hợp bị bắt giữ bất ngờ nếu đồng đội không biết để kịp thời thông báo đến các cơ quan ngôn luận, các tổ chức bảo vệ nhân quyền, các tổ chức, đảng phái mà họ tham gia hoạt động, chúng tôi xin yêu cầu những người gần gũi nhất trong gia đình, bạn bè, người thân nên lập tức thông báo ngay thông tin cho các tổ chức bảo vệ nhân quyền hoặc liên lạc với Đảng Dân chủ Nhân dân theo địa chỉ e-mail : dangdanchunhandan@yahoo.com

Chúng tôi sẽ kiểm tra rà soát lại xem có phải đảng viên Đảng Dân chủ Nhân dân hay của một Tổ chức nào khác để thông báo với họ, kịp thời có biện pháp phối hợp đấu tranh, đối phó và giúp đỡ. Và cũng do đó, Đảng Dân chủ Nhân dân nhận thấy rằng cần thiết phải phổ biến một số phương pháp và kinh nghiệm đấu tranh trong trường hợp phải đối mặt với cơ quan công an cộng sản.

Những Biện Pháp Nghiệp Vụ của Công An

Cộng sản Việt Nam nắm trong tay toàn bộ bộ máy chính quyền để bảo vệ chế độ, cơ quan công an được đào tạo chuyên nghiệp và trang bị đầy đủ các vũ khí, khí tài, trang thiết bị hiện đại. Ngược lại những chiến sĩ dân chủ chỉ có đôi bàn tay không và chủ trương đấu tranh công khai, ôn hòa, bất bạo động. Do vậy sự đối ngược, chênh lệch là rất lớn và sự đàn áp, khủng bố, bắt bớ, giam cầm sẽ là tất nhiên.

Vì vậy, để đảm bảo công việc của mình và để hoàn thành nhiệm vụ hướng dẫn quần chúng nhân dân đi đến thắng lợi cuối cùng trong cuộc đấu tranh đòi dân chủ. Các chiến sĩ dân chủ cần tự trang bị cho mình rất nhiều kinh nghiệm, trong đó có kinh nghiệm đấu tranh trực diện với kẻ thù khi phải rơi vào vòng tay của họ.Thật ra các biện pháp nghiệp vụ nghành công an của đa số các quốc gia trên Thế giới đều tương tự như nhau. Nhưng do đặc thù trong xã hội độc tài cộng sản, công an là công cụ bảo vệ chế độ, được chế độ nuôi dưỡng và dung túng, được quyền vi phạm, chà đạp lên tất cả Hiến pháp và Luật pháp, nên công an Việt Nam có rất nhiều thủ đoạn nghiệp vụ quái gở, tàn bạo và đê tiện.

Trong thời gian qua có một số biện pháp nghiệp vụ mà công an cộng sản rất thường xuyên sử dụng để khống chế, câu lưu các chiến sĩ dân chủ, nghiệp vụ ngành công an gọi biện pháp này là “chuyển nguồn chứng cứ”. Tức là tìm một chứng cứ khác, hoặc cố tạo ra một chứng cứ khác để lấy làm lý do kiểm tra, lục soát, bắt giữ đối tượng, từ đó mới phanh phui ra nội dung chính mà công an đang cần quan tâm.

Thí dụ như trường hợp bắt giữ Phương Nam Đỗ Nam Hải vào ngày 8/12/2005, công an vờ tạo ra tình huống gây va chạm phương tiện giao thông, sau đó tạm giữ phương tiện (là chứng cứ của vụ việc) và từ đó “vô tình” phát hiện ra những cuốn sách “Hãy trưng cầu dân ý”. Để đối phó trong những trường hợp này chúng tôi đã có bài viết “Đối phó với những thủ đoạn khủng bố, đàn áp đê hèn của chế độ cộng sản” trên Điện thư số 61 vừa qua.

Chúng tôi chỉ xin nhắc lại một lần nữa là trong bất cứ trường hợp nào xảy ra, các chiến sĩ dân chủ cần phải luôn luôn nắm thế chủ động đối phó trước. Bởi vì, dù bạn đã từng bị đàn áp hay chỉ là sự việc xảy ra với bạn lần đầu tiên thì đây cũng chính là những cái bẫy mà công an cộng sản đang giăng ra để bắt giữ bạn, không phải là sự việc vô tình, ngẫu nhiên gặp phải. Như vậy, nếu bắt buộc bị câu lưu, xét hỏi cũng hết sức bình tĩnh để tìm biện pháp đối phó. Có nghĩa là phải chuẩn bị phương án đối phó với tình huống xấu nhất, chứ không phải là màn kịch mà họ vừa dựng ra (đụng xe, sử dụng tiền giả, sử dụng phương tiện ăn cắp, gây rối trật tự công cộng …).

Sau đó, công an cộng sản sẽ có rất nhiều biện pháp nghiệp vụ khác nhau để đàn áp bạn. Ví dụ đối với một người mà họ nhận định là còn non trẻ, thiếu kinh nghiệm hay bản lĩnh không vững vàng, có thể họ sẽ đưa luôn thẳng đến cơ quan an ninh điều tra hay bảo vệ an ninh chính trị (mà lẽ ra đối với sự việc xảy ra phải là đưa đến phòng cảnh sát giao thông, công an phường hay một trụ sở công an gần nhất). Việc làm này chính là đòn “đánh phủ đầu”, những người thiếu kinh nghiệm hoặc kém bản lĩnh sẽ lập tức bị trấn áp tinh thần ngay từ đầu và có thể sẽ khai báo ra tất cả những hành vi khác ngay sau đó.

Khi bắt đầu làm việc, một việc làm vi phạm pháp luật khác là công an sẽ sử dụng ngay biên bản ghi lời khai của bị can để trấn áp bạn. Thông thường là họ sẽ dùng số đông để trấn áp bạn. Phụ thuộc vào đối tượng, nội dung và kế hoạch mà họ giăng ra, có thể có từ hai đến mười người bao vây quanh bạn.

Có thể chỉ có một hai người mặc cảnh phục đeo bảng tên, còn lại những người khác mặc thường phục. Chúng làm như vậy để dễ đàn áp bạn hơn, nếu có đe dọa hay lớn tiếng thóa mạ, bạn cũng không biết được tên tuổi của họ để phản đối. Việc sử dụng nhiều người một lúc là để bọn chúng trấn áp tinh thần bạn, trong lúc một người hỏi để ghi “lời khai” những kẻ khác sẽ cố tình soi mói từng hành vi, cử chỉ của bạn để xét đoán tinh thần, bản lĩnh của bạn, hoặc cố tình gây cho bạn cảm giác khó chịu để bạn bị phân tán tư tưởng, bị ức chế.

Đối với những đối tượng “hóc” hơn, bọn chúng sẽ thay phiên nhau tra vấn. Biện pháp này thứ nhất là nhằm đánh vào tinh thần bạn, thứ hai là trực tiếp đánh vào thể lực bạn, làm bạn suy yếu, mệt mỏi dẫn đến lúng túng và bị thua các đòn tấn công tiếp theo của chúng.

Thậm chí còn một số biện pháp nhỏ nhặt như: làm việc nhiều giờ đồng hồ nhưng không cho uống nước, hoặc tạm giữ cả ngày nhưng không cho ăn cơm, đối với những người nghiện thuốc lá thì chúng cũng ngăn cấm để gây ức chế, đối với người có bệnh tật thì tấn công vào bệnh tình của họ.

Trong một số trường hợp, nếu bọn chúng đánh giá đối tượng cao tay hơn, việc dùng nhiều người cùng tra vấn một lúc để phối hợp sử dụng các đòn nghiệp vụ khác nhau, khi đấm khi xoa. Tức là bọn chúng sẽ dùng hai điều tra viên cùng phối hợp tra vấn bạn. Một kẻ từ nhìn hình thức bề ngoài đến cử chỉ, lời nói đều rất có thiện cảm, tên này sẽ có nhiệm vụ dùng những đòn rất nhẹ nhàng, tình cảm để thuyết phục, để chiêu dụ, để gợi ý, để giăng bẫy. Một tên thứ hai lại rất ngang ngạnh, lỗ mãng nhiệm vụ của nó chính là gây cho bạn sự khó chịu, đe dọa, tấn công, khủng bố tinh thần bạn. Hai kẻ này sẽ thay phiên nhau vừa đấm vừa xoa để sao cho đạt được mục đích của chúng.

Để đối phó trong những trường hợp trên, một việc tối quan trọng là bạn phải giữ thái độ bình tĩnh, tự tin, thận trọng và chủ động. Không nao núng, không lúng túng, vội vàng; không nóng nảy, không bị ức chế khi bị khiêu khích, đe dọa; giữ một thái độ và vẻ mặt không thay đổi trong mọi tình huống; chậm rãi, thận trọng khi trả lời một câu hỏi; giữ thái độ im lặng khi thấy không cần hợp tác, không muốn trả lời; lắng nghe và ghi nhớ từng thông tin, từng cử chỉ của bọn chúng để sau này khi có thời gian sẽ tập hợp và phân tích xem bọn chúng đã biết những gì về mình, trong đó có những câu hỏi nào chỉ là đòn “chặn đầu”, đòn “gió”.

Cần tránh những cử chỉ được nghành công an gọi là biểu hiện tâm lý phạm tội như sau: luống cuống, run tay (chân), đổ mồ hôi, thái độ mệt mỏi, bồn chồn, hay ngáp dài, vẻ mặt lo lắng, thiếu ngủ, hay bẻ ngón tay, cắn móng tay, tư thế ngồi không yên, rung đùi, rung chân, mắt không dám nhìn thẳng, hay liếc nhanh, nhìn trộm.

Việc cần thiết thứ hai là phải tự trang bị cho mình những hiểu biết tối thiểu về qui định pháp luật trong khi làm việc với cơ quan công an, từ đó bạn sẽ có cơ sở để đối phó hoặc tấn công lại họ. Những hiểu biết đó sẽ giúp bạn tự tin và tấn công ngay khi họ sơ hở hoặc cố tình vi phạm pháp luật.

Ví dụ như khi bắt đầu làm việc bạn lập tức đề nghị họ phải mặc cảnh phục có gắn bảng tên đầy đủ như điều lệnh qui định, bạn sẽ từ chối và tấn công lại những kẻ mặc thường phục lại muốn tra vấn bạn. Hoặc nếu gặp trường hợp bọn chúng đập bàn, quát tháo hoặc đe dọa bạn, như vậy bạn cũng có thể từ chối không làm việc với họ, đề nghị thay đổi người khác, hoặc có quyền không trả lời câu hỏi của họ (theo qui định điều 6, 49, 50 của Bộ luật tố tụng hình sự). Thậm chí có thể ghi thẳng những ý kiến này vào biên bản. Hoặc tuyên bố sẽ gửi đơn thưa kiện họ đến các cấp có thẩm quyền về các hành động đe dọa, ép cung, bức cung, mớm cung.

Bạn đòi hỏi phải có luật sư của bạn cùng được làm việc theo qui định của pháp luật. Nếu không có, bạn có thể từ chối không kí hoặc ghi ý kiến trước khi kí là: biên bản này không đảm bảo tính pháp lí vì tôi không được luật sư của mình bảo vệ theo qui định của pháp luật (theo Bộ luật tố tụng hình sự điều 58 “quyền và nghĩa vụ của người bào chữa” thì luật sư có mặt ngay từ khi lấy lời khai của người bị tạm giữ hay khi hỏi cung bị can).

Do sống trong một chế độ độc tài, chính quyền sử dụng luật pháp làm công cụ để bảo vệ chế độ nhưng ngược lại họ lại chối bỏ trách nhiệm phổ biến, giáo dục pháp luật cho công dân (chỉ mới có luật an toàn giao thông là bắt đầu được đưa vào các chương trình giáo dục phổ thông), do đó sự hiểu biết pháp luật của người dân còn rất hạn chế, không nắm rõ được các quyền lợi và nghĩa vụ của chính mình do pháp luật qui định. Vì vậy, có một chi tiết nhỏ rất quan trọng cần được nói rõ là: rất nhiều người vẫn còn bị các cơ quan công an vô cớ sách nhiễu mà không biết rằng: chỉ có cơ quan điều tra mới có quyền ra lệnh khởi tố vụ án, khởi tố bị can và chỉ có cơ quan điều tra có quyền ra lệnh triệu tập, lúc đó những người bị triệu tập mới cần phải suy nghĩ xem có cần thiết phải đến làm việc với cơ quan công an hay không (có nghĩa là bạn vẫn được quyền từ chối nếu đưa ra lí do chính đáng, sau đó họ sẽ gửi giấy triệu tập ghi số lần: 1,2 ,3 hoặc ra lệnh dẫn giải), còn tất cả các loại thông báo hay giấy mời khác, chúng ta đều có quyền từ chối không làm việc.

Bởi vì bạn chấp nhận đến làm việc với những cơ quan kia là bạn đang tự gây khó khăn cho mình và tiếp tay cho họ làm sai pháp luật. Trong những trường hợp đó còn giúp bạn hiểu được rằng: cơ quan điều tra chưa có đủ cơ sở, chứng cứ để triệu tập bạn, sự việc của bạn vẫn chỉ đang nằm trong tầm của các cơ quan trinh sát, nghiệp vụ. Từ đó bạn phải nhận thấy đây là khoảng thời gian hiếm hoi cho bạn bí mật thủ tiêu tất cả những chứng cứ có hại đến bạn. Tất nhiên khi cơ quan công an đã muốn “hỏi thăm” đến bạn thì có nghĩa là họ đã nắm giữ những chứng cứ nhất định, những cơ sở nào đó, do vậy phải tập trung cảnh giác cao độ, tự kiểm tra lại các quá trình công việc có thể gây nguy hiểm cho bạn, chuẩn bị phương án đối phó.

Rung Chà Cho Cá Nhảy

Trong một trường hợp cụ thể, có thể ban đầu cơ quan nghiệp vụ trinh sát chỉ nắm bắt được một manh mối nào đó rất nhỏ (chẳng hạn qua nghe lén điện thoại hay nắm được thông tin qua liên lạc trên Internet), họ sẽ theo dõi và dùng biện pháp nghiệp vụ để truy vấn bạn. Nếu bạn tự tin và hiểu biết các qui định trên, bạn sẽ có cách từ chối không làm việc với họ, đồng thời xóa hết các dấu vết và tạm ngừng hoạt động một thời gian, như vậy họ sẽ khó khăn để tìm ra các chứng cớ khác để buộc tội bạn. Vậy việc hiểu rõ các qui định pháp luật trong những trường hợp này có thể cứu bạn thoát khỏi nguy hiểm.

Nhưng đồng thời phải đặc biệt lưu ý: thường khi cơ quan công an đã muốn “mời” bạn đến làm việc có nghĩa là lúc đó các hoạt động của bạn đã nằm trong tầm theo dõi của “trinh sát ngoại tuyến”, cho nên việc xóa dấu vết lúc này cũng phải được tiến hành tuyệt đối kín đáo. Nếu không chính bạn sẽ mắc phải một biện pháp nghiệp vụ gọi là “rung chà cho cá nhảy”, biện pháp này thường được sử dụng rất hiệu quả trong giai đoạn đầu của công tác trinh sát.

Như thế này nhé, khi cơ quan công an nắm trong tay một manh mối nào đó nhưng họ chưa có đủ chứng cứ buộc tội (hoặc chưa khẳng định được bản chất sự việc), họ sẽ có một tác động nhẹ để theo dõi phản ứng của đối tượng (gọi là “rung chà”), lúc ấy mọi hành vi của đối tượng đã nằm trong tầm theo dõi của trinh sát, nếu đối tượng để lộ ra các biểu hiện hoặc hành vi sau đây: tỏ ra hoảng sợ, hoang mang, thủ tiêu các chứng cứ, xóa dấu vết, liên hệ với những người khác nhằm đối phó với cơ quan công an…(tức là “cá nhảy”), tất cả những ghi nhận đó hoặc sẽ là chứng cứ buộc tội, hoặc sẽ là cơ sở để cơ quan công an quyết định tiến hành điều tra.

Như vậy, khi bạn bị rơi vào tình trạng đó, bạn phải giữ được trạng thái “động mà không động”, có nghĩa là một mặt phải tìm mọi biện pháp kín đáo âm thầm thủ tiêu hết những chứng cứ bất lợi cho bạn, nhưng bề ngoài lại phải giữ thái độ bình thường như không có gì xảy ra, tất cả công việc, sinh hoạt, quan hệ phải tiến hành bình thường, trạng thái tâm lí phải bình thản như không, tránh những cử chỉ hấp tấp, vội vã, lo lắng, đăm chiêu, cáu giận.

Thả Hổ Về Rừng

Cũng cần phải đề phòng biện pháp “thả hổ về rừng” của cơ quan công an. Trong một số trường hợp, khi nắm giữ được đối tượng cơ quan công an lại tha bổng ngay sau đó, coi như sự việc là một vi phạm nhỏ không cần thiết điều tra, nhưng thật ra là họ đã nắm rõ đối tượng và đang cần truy tìm ra những manh mối khác hoặc những nhân vật chủ chốt hơn đứng đằng sau. Việc tha bổng lúc đó đồng thời được tiến hành kèm theo là một mạng lưới trinh sát dày đặc được tung ra để bám sát mọi hành vi, quan hệ, liên lạc của đối tượng, kể cả liên lạc qua điện thoại, internet. Vì vậy, các chiến sĩ dân chủ cần phải rất cảnh giác với thủ đoạn này, nhằm bảo vệ an toàn cho bản thân, các đồng đội, những người có quan hệ, giúp sức và đảm bảo an toàn cho cả tổ chức mà mình đang hoạt động.

Luôn ghi nhớ nguyên tắc cơ bản khi phải làm việc với công an là nói rất ít, trả lời rất ngắn gọn, thậm chí chỉ lặp đi lặp lại một câu trả lời là “không biết” và “không nhớ”. Ghi nhớ tất cả mọi chi tiết bạn đã trả lời họ và sẽ phải bảo vệ đến cùng những câu trả lời đó.

Cần nắm rõ những qui định pháp luật làm nguyên tắc rất cơ bản như qui định tại điều 10 Bộ luật tố tụng hình sự: “Trách nhiệm chứng minh tội phạm thuộc về các cơ quan tiến hành tố tụng. Bị can, bị cáo có quyền nhưng không buộc phải chứng minh là mình vô tội”. Có nghĩa là bạn không việc gì phải trả lời, phải tiếp tay cho họ đưa ra những bằng chứng bất lợi cho bạn, để kết tội bạn. Họ ăn lương của bộ máy công quyền thì họ phải có trách nhiệm tự đi điều tra, tìm hiểu; thật vô lí khi việc bạn trả lời họ lại chính là những cơ sở để cơ quan công an buộc tội chính bạn.

Biện Pháp “Mềm”

Trong trường hợp gặp các “đối tượng rắn mặt” như vậy họ lại hay sử dụng một số thủ đoạn khác. Hoặc là đánh vào tình cảm cá nhân. Hoặc là nói chuyện vu vơ để đưa bạn vào “mê cung” của họ, sau đó bỗng đột ngột quay ngoặt lại “chủ đề chính”. Hoặc là ngồi tán chuyện gẫu với bạn nhưng thỉnh thoảng lại làm như vô tình “đá” vào một vài câu hỏi có vẻ “không đâu vào đâu”, nhưng khi ghép dần các chi tiết lại với nhau sẽ cho họ biết được một số manh mối. Những thủ đoạn này tinh vi hơn, nên tóm lại khi đối diện với công an cộng sản bất kể ở đâu, trong trường hợp nào: ngồi làm việc, “tâm sự thân mật”, hay ngồi trò chuyện ở quán cà phê …, bạn cũng phải cảnh giác cao độ, mọi lời nói, mọi câu trả lời đều phải suy nghĩ hoặc né tránh, cười trừ, im lặng.

Phương pháp điều tra chính của họ là hỏi đi hỏi lại nhiều lần một vấn đề, họ sẽ phân tích từng chi tiết nhỏ từ những câu trả lời của bạn để tìm ra các mâu thuẫn, tiếp đó sẽ “xoáy” vào các mâu thuẫn đó để đấu tranh với bạn. Do vậy, bất kể những gì bạn đã trả lời họ một lần rồi thì phải giữ vững lập trường, dù hỏi đến 100 hay 1000 lần cũng vẫn chỉ nhất nhất là như vậy. Điều cấm kị nhất là “tiền hậu bất nhất”.

Đặc biệt, trong điều kiện hiện nay có sẵn các phương tiện kĩ thuật hỗ trợ như Camera, máy ghi âm …, trong các phòng hỏi cung của Bộ công an đều có gắn thiết bị này. Họ sử dụng nó trên hình thức tuyên truyền cải cách tư pháp, nhằm đảm bảo tính trung thực, khách quan. Nhưng thực chất mục đích chính vẫn là để đàn áp các đối tượng bị thẩm vấn. Về mặt tâm lí, ai cũng có cảm giác khó chịu khi đang làm việc mà lại bị ống kính camera chĩa vào, dòm ngó. Nhất là không biết sau cái ống kính đó có bao nhiêu kẻ khác đang cố tình theo dõi từng hành vi, cử chỉ của mình? Vì thế, đây cũng chính là một thủ đoạn trấn áp tinh thần được cơ quan công an áp dụng. Đối phó với nó cần phải có thái độ bình tĩnh, tự tin tuyệt đối, tránh các hành vi thể hiện tâm lí tội phạm như đã nói bên trên.

Biện Pháp “Cứng”

Cùng với các thủ đoạn nghiệp vụ xảo quyệt cộng sản còn sử dụng biện pháp giam giữ trong những điều kiện khốc liệt nhất để đàn áp các chiến sĩ dân chủ. Điển hình như trại giam B34 tại Sài Gòn là một nhà giam được xây dựng từ thời Pháp thuộc, có kiến trúc rất đặc biệt, ở đây có những phòng biệt giam vô cùng man rợ, dùng để trấn áp những con người quả cảm, những phạm nhân gan dạ nhất. Những phòng giam này không hề có ánh sáng lọt vào, đặc biệt là thiết kế để mọi thứ âm thanh nhỏ ở bên ngoài lọt vào thì ở bên trong đã nghe rất vang dội, từ một tiếng kẹt cửa hay tiếng giày đinh đi trong hành lang là đã làm những người bị giam giữ trong đó bị choáng váng đầu óc.

Trải qua cả hai thời kỳ Pháp, Mĩ đến nay nhà giam này vẫn còn được cộng sản sử dụng làm phương tiện đàn áp dân chủ. Song song với những biện pháp nghiệp vụ trong quá trình điều tra, xét hỏi là rất nhiều những thủ đoạn nghiệp vụ khác như: xây dựng đặc tình ngay trong trại giam.

Gần đây công an cộng sản đã sử dụng biện pháp này nhiều hơn để trấn áp phong trào đấu tranh dân chủ, do vậy cần phải nói rõ hơn một chút về biện pháp nghiệp vụ này.

Xây Dựng Đặc Tình

Để xây dựng một chuyên án, sau khi có hiềm nghi ban đầu các biện pháp nghiệp vụ được tiến hành theo các bước thứ tự như sau: đặc tình, trinh sát, điều tra. Do vậy công tác xây dựng đặc tình là một công tác được tiến hành từ rất sớm mà đối tượng không hề biết. Thật ra mạng lưới đặc tình là một mạng lưới sẵn có, cơ quan công an sử dụng “mật quĩ” rất lớn để xây dựng mạng lưới vô hình này.

Một công tác xây dựng đặc tình (được gọi là ĐT) gồm hai cách: một là trong móc ra, hai là ngoài đánh vào. Tốt nhất là móc được từ bên trong ra, tức là tìm một đối tượng đang tham gia trong cơ sở (hay có quan hệ với cơ sở) để mua chuộc, khống chế, buộc phải phục vụ cho bọn chúng. Thường là bọn chúng sẽ tìm những “mắt xích” nào yếu nhất để tấn công vào, chẳng hạn như đối tượng trước đây đã có một cái “phốt” nào đó để bọn chúng khống chế, hay là đối tượng là người có lập trường tư tưởng dao động, không vững vàng, đối tượng bị cài bẫy, bị mua chuộc bằng vật chất hoặc tình cảm. Nếu không thể dùng cách thứ nhất bọn chúng sẽ sử dụng cách thứ hai, tức là đánh một cơ sở của công an vào trong nội bộ những tổ chức đấu tranh dân chủ.

Để đánh được một cơ sở vào điều quan trọng nhất là bọn chúng phải lựa chọn được đối tượng có một “vỏ bọc” rất sạch đẹp, sau đó sẽ phải tạo ra những tình huống rất ngẫu nhiên nhằm đưa đối tượng này tiếp cận với những tổ chức đấu tranh dân chủ, tình huống càng “hấp dẫn” càng gây được uy tín cho đặc tình, càng tránh được các mối nghi ngờ của những người có kinh nghiệm. Trách nhiệm của đặc tình là sẽ phá hoại tổ chức, gây mất uy tín, gây chia rẽ mất đoàn kết, ăn cắp các thông tin, kế hoạch hoạt động, nhằm bắt bớ, triệt phá hoàn toàn tổ chức hoặc cả phong trào.

Việc xây dựng đặc tình trong trại giam lại khác với việc xây dựng đặc tình tung vào phá hoại các tổ chức. Chỉ đơn giản thế này, nếu bạn là một người có kinh nghiệm và thật sự “gai góc”, bọn chúng sẽ bố trí cho bạn một “bạn tù” trong phòng giam. Kẻ này mới ban đầu vào có thể còn “hăng hái” hơn bạn rất nhiều, chống chế độ dữ dội hơn bạn rất nhiều, chửi bới rất thậm tệ, để làm cho bạn yên tâm, tin tưởng, để làm quen. Sau đó dần dần trò chuyện, tâm sự và “moi” dần các thông tin mà bọn chúng đang cần biết. Hoặc có kẻ lại dựng ra những câu chuyện, hoàn cảnh rất bi thương, những chi tiết rất chính xác để bạn có muốn kiểm chứng cũng không phát hiện ra, đánh vào tâm lí, vào lòng thương hại của bạn để lấy lòng tin, gây cảm tình, sau đó mới khai thác. Nên lưu ý: để cho bạn tin tưởng, kẻ này có thể đã được đưa vào phòng giam trước bạn. Nói chung việc xây dựng đặc tình là rất nguy hiểm, các chiến sĩ dân chủ phải luôn cảnh giác cao độ để không bị vướng vào những cái bẫy này.

Rung Cây Nhát Khỉ

Một biện pháp nghiệp vụ nữa mang tính chất trấn áp và ép cung là việc dẫn giải những người có liên quan đi qua trước buồng giam hoặc nơi xét hỏi, cố tình cho bạn nhìn thấy để uy hiếp tinh thần bạn. Việc làm ấy mang một tính chất đe dọa như: “thấy chưa, tao đã bắt được hết những kẻ đồng đảng với mày rồi, khai hết ra đi”, “khai hết ra đi, những thằng kia cũng đã khai cả ra rồi, mày muốn chối cũng không được đâu”.

Trong những trường hợp ấy vẫn phải luôn luôn vững vàng, không để những trò nghiệp vụ ấy làm lung lạc tinh thần, dứt khoát bảo vệ quan điểm riêng của mình đến cùng. Thậm chí những người nhanh trí, quả cảm khi nhìn thấy đồng đội lập tức phải tìm cách “thông cung” ngay, như: hát một câu “không, không, tôi không còn yêu anh nữa…”, hoặc ngâm câu vọng cổ “tôi với anh đôi người xa lạ…”, … hoặc có thể nói vu vơ gì đó, tùy theo tình huống cần nhắn gửi đến đồng đội của mình.

Ném Đá Dấu Tay

Một biện pháp nghiệp vụ rất đê hèn mà công an cộng sản thường sử dụng trong giai đoạn đầu điều tra là giam chung những người đấu tranh dân chủ, những người tù chính trị với các loại tù thường phạm bị bệnh Sida, nghiện ma túy hoặc “đầu gấu”. Biện pháp này dùng để uy hiếp các chiến sĩ dân chủ, làm cho những người yếu đuối hoặc lo sợ cho tính mạng của mình sẽ phải cung khai, hợp tác với công an.

Ngoài ra cũng còn mục đích khác là dùng bàn tay của bọn “đầu gấu” tấn công các chiến sĩ dân chủ thay cho các biện pháp dùng vũ lực của công an, đấy chính là trò “ném đá dấu tay”. Gặp hoàn cảnh này các chiến sĩ dân chủ cần phải ôn hòa giải thích, cảm hóa các đối tượng, đồng thời vạch rõ âm mưu của công an cộng sản cho họ biết, để không mắc mưu và tiếp tay cho những thủ đoạn đê hèn đó.

Chứng Cứ Giả Mạo

Tiếp theo những biện pháp ấy là những trò tạo chứng cứ giả, giả mạo chữ viết … để ép cung, mớm cung. Những trò này tưởng rằng đã nhiều người biết đến, thế nhưng không ít người vẫn còn nhẹ dạ bị mắc lừa. Trong tài liệu “Những chiến sĩ dân chủ chuyên nghiệp” chúng tôi đã phổ biến trước đây, đã nhắc đến việc này. Nay chỉ xin nhắc lại rằng, tất cả các chứng cứ trinh sát như ghi âm, chụp ảnh, bảng chi tiết các cuộc gọi điện thoại, hàng đống các nội dung tin nhắn được ghi lại … chỉ là những chứng cứ gián tiếp, chứng cứ trinh sát, có nghĩa là những chứng cứ để cơ quan điều tra có cơ sở trong quá trình điều tra chứ không phải là những chứng cứ pháp lí để buộc tội trước tòa, cho nên dù rằng cơ quan công an có đưa ra bất cứ bằng chứng nào, bất kể cả là thật hay giả chúng ta cũng không cần phải công nhận.

Những chứng cứ rút ra trong máy tính hay lấy trên mạng Internet lại càng không có cơ sở nào để khẳng định ai là tác giả. Bởi vì máy tính thì nhiều người dùng chứ không phải một người, có thể là bạn mua máy tính cũ và những số liệu trong đó là của người chủ cũ, có thể là bạn bè hay người lạ ở đâu đó đến mượn sử dụng, cũng có thể là chính công an lén đột nhập vào nhà bỏ các tài liệu có hại vào máy tính.

Như vậy làm sao có cơ sở để kết luận ai là tác giả? Mà việc chứng minh tội phạm thuộc về trách nhiệm của cơ quan tiến hành tố tụng chứ đâu phải là trách nhiệm của người dân (điều 10, bộ luật TTHS đã ghi rõ rồi còn gì). Vậy thì công an cứ tự đi tìm bằng chứng, còn chúng ta không bao giờ thừa nhận bất cứ điều gì gây hại cho mình. Nói tóm lại, kiên quyết không công nhận bất cứ điều gì có hại cho mình, kiên quyết không chịu khuất phục, kiên quyết bảo vệ ý kiến, lập trường, quan điểm đến cùng.

Ly Gián - Hỏa Mù

Trong quá trình điều tra, một biện pháp thường xuyên được công an sử dụng là: li gián, tung hỏa mù. Bọn chúng tung hỏa mù nhằm rất nhiều mục đích: nhằm bắt nọn, chặn đầu, nhằm chia rẽ, khiêu khích, nhằm gây hoang mang, gây áp lực. Phải rất tỉnh táo trước các đòn nghiệp vụ này, phải giữ vững lập trường, tránh các âm mưu chia rẽ mất đoàn kết trong tổ chức, với những người có quan hệ. Kết hợp với việc tung hỏa mù đồng thời bọn chúng có thể đưa ra những bằng chứng rất cụ thể, vật chứng rõ ràng, nhưng thật ra đây cũng chỉ là những chứng cứ giả như đã nói ở trên. Vì vậy phải tuyệt đối cảnh giác, không mắc mưu công an, kiên định lập trường để tấn công lại bọn chúng.

Cũng cần nhớ rõ, cơ quan công an không chỉ áp dụng biện pháp li gián với riêng bạn mà còn áp dụng đối với gia đình, người thân của bạn, nhằm tìm ra các chứng cứ chống lại bạn. Không ít các trường hợp bị bạn bè hay vợ chồng cung cấp các thông tin cho cơ quan công an vì trúng kế li gián của họ. Kể cả trong những trường hợp đó cũng phải giữ vững lập trường, quan điểm, như vậy sẽ tự hóa giải được áp lực mà bọn chúng định tạo ra cho bạn.

Gia Đình Trị

Đối với những người đấu tranh chính trị, một biện pháp nghiệp vụ hay được công an sử dụng là: dùng người thân để gây áp lực về tinh thần. Khi nắm được đối tượng có một số yếu điểm như: có cha mẹ già, vợ yếu, con nhỏ, cơ thể có bệnh tật … công an không ngần ngại dùng biện pháp này để gây áp lực với bạn.

Đây là một biện pháp rất đê hèn và gây tổn thương tình cảm, tinh thần cho nhiều người, mà đa số trong đó là những người yếu đuối. Nếu hoàn cảnh gia đình bạn có những điểm yếu như trên, bạn phải sớm xác định rằng họ sẽ áp dụng biện pháp này đối với bạn để chuẩn bị các phương án đối phó.

Trong trường hợp này bạn cần hết sức trấn tĩnh bởi vì chính bạn là chỗ dựa vững chắc nhất cho những người thân, và họ sẽ chỉ thật sự yên lòng khi bạn không nao núng, giữ vững khí tiết. Ngược lại lúc đó bạn cũng có thể phỏng đoán ra rằng cơ quan công an đã tung ra hết các đòn nhưng không khuất phục được bạn và họ đang phải sử dụng những biện pháp cuối cùng.

Kết Luận

Tất nhiên, một bộ máy đã có kinh nghiệm hơn 60 năm đàn áp cùng với một đội ngũ chuyên nghiệp được đào tạo và công tác nhiều chục năm chỉ chuyên để điều tra, trấn áp thì họ có sức mạnh hơn một cá nhân là một sự dễ hiểu. Nhưng thật ra điều đó cũng chẳng có ý nghĩa gì đối với những chiến sĩ quả cảm, bản lĩnh, mưu trí. Để khẳng định điều đó, chúng tôi xin đanh thép tuyên bố rằng: từ trước đến nay những gì mà cơ quan công an Việt Nam vẫn tự hào là thành tích và chiến công xuất sắc của họ thật ra cũng chỉ là những minh chứng và thành quả của việc: trắng trợn chà đạp lên pháp luật; vi phạm thô bạo nhân quyền và các quyền tự do cá nhân; áp dụng những thủ đoạn tàn bạo, hèn hạ, vô nhân tính; chuyên nghiệp trong các hành vi ép cung, bức cung, mớm cung. Đấy là những việc làm mà ở các quốc gia văn minh, dân chủ không bao giờ cho phép và dung túng.

Những chiến sĩ dân chủ khi chấp nhận dấn thân vào sự nghiệp đấu tranh vinh quang nhưng đầy gian lao, thử thách này có nghĩa là sẽ chấp nhận tất cả, kể cả điều xấu nhất để cho đồng bào mình được thoát khỏi ách độc tài cộng sản, được thực sự tự do, dân chủ, đất nước Việt Nam được phát triển vượt bậc, dân tộc Việt Nam được kiêu hãnh, ngẩng cao đầu với các dân tộc khác trên Thế giới.

Vì thế các chiến sĩ dân chủ sẽ vượt qua tất cả mọi thử thách, đập tan mọi âm mưu, thủ đoạn của công an cộng sản để đưa dân tộc Việt Nam đi đến thắng lợi cuối cùng.

Việt Nam - Tháng 2, năm 2007

Hoàng Bách Việt