Thursday, November 12, 2009

VÀI Ý KIẾN VỀ VỤ HỆ THỐNG TRUYỀN THANH, TRUYỀN HÌNH VNHN - Lính Già Wichita

Lính Già Wichita WICHITA

Đầu tiên, tôi xin tự giới thiệu là một HO, cũng sắp đến tuổi về hưu rồi thành ra cũng chưa đủ già để trở nên lú lẫn, mà vẫn ngày hai buổi đi cày để trả nợ áo cơm.Là một thính giả của Đài PTVNHN từ những ngày đầu tiên mà Wichita bắt được làn sóng của Đài. Tiếng nói của Đài đã trở thành người bạn thân thiết của nhiều gia đình VN. Tôi cũng đã hân hạnh viếng thăm Đài nhân dịp về tham dự buổi Diễn Hành Văn Hóa Quốc Tế tại NY cách đây mấy năm. Trước sự nghèo nàn, chật vật của Đài chúng tôi rất thông cảm và thương các anh chị em nhân viên đã có rất nhiều hy sinh.

Thời gian gần đây, sự kiện nổ lớn đã kéo nhiều người vào cuộc tranh cãi chung quanh lời cáo giác của ông Hồng Phúc – Giám đốc chương trình - là Vợ chồng Ông Dương Văn Hiệp và Ông Ngô Ngọc Hùng là 3 trong số 4 Giám đốc đã có tiếp xúc với cán bộ Cộng sản. Theo các dữ kiện đã được nêu ra, chúng tôi có thể nghĩ rằng là hệ thống phát thanh và truyền hình VNHN đã có sự xâm nhập của CS và cả ba nguời qua tố giác của ông HP đã thật sự có vấn đề. Dựa vào đâu mà chúng tôi dám nghĩ như vậy. Thứ nhất dựa vào sự lấp liếm chối quanh, giải thích lòng vòng, bao che của những nhân vật liên hệ. Tục ngữ có câu “có tật giật mình“ cũng đã nói lên điều đó. Ngay tự khởi đầu sự tổ chức của Hệ Thống PT&TH VNHN cũng có vấn đề. Thứ nhất Hệ thống không phải là một công ty kinh doanh có tính cách gia đình mà 2 trong số 4 Giám đốc lại là 2 vợ chồng mà đây là một tổ chức có mục tiêu chính trị nên điều nầy không thể chấp nhận được. (Ngoại trừ đây thật sự là một hệ thống truyền thông tư của ÔB DVH mà lời Ngô Ngọc Hùng bảo là Đài là của toàn thể thính giả thì là những lời mỵ dân, phỉnh gạt). Thứ hai là trình độ lý luận, nhận thức chính trị, miệng lưỡi của Ô,B Dương Văn Hiệp, Ngô Ngọc Hùng và ngay cả của Ông Hồng Phúc cũng không đủ sức để “chiêu hồi“ tên Nguyễn Sĩ Tuệ - Đệ tam tham tán đặc trách người Việt tại Hoa Kỳ, ngay cả miệng lưỡi cỡ Tô Tần, Trương Nghi thời Chiến Quốc sống lại cũng đành bó tay thôi. Vì các CBCS cỡ trung cấp trở lên nhất là giữ một chức vụ quan trọng tại một tòa đại sứ như Hoa Kỳ thì cái tính Đảng trong con người chúng đã thâm căn cố đế biết là chừng nào rồi. Bọn chúng là một lũ hình nộm không tim óc, tai điếc, mắt đui thì quý vị có tranh luận để thuyết phục thì cũng như nước xao đầu vịt mà thôi. Sự tiếp xúc của cặp vợ chồng DVH và tên Tham Tán toà Đại sứ CS cũng đã có quá trình trên 4, 5 năm thời gian ấy quá dài vì nếu tên nầy đã được có ý hồi chánh thì chúng ta đã đọc thấy tin tức xin tỵ nạn chính trị cách đây 1, 2 năm rồi. Thành ra có “hồi chánh“ thì cặp vợ chồng DVH có khả năng hơn tên Tham tán kia. Sự tiếp xúc của cặp vợ chồng nầy chúng tôi nghĩ không phải chỉ có hai lần có tính công khai 1 tại nhà hàng, 1 tại nhà riêng trong hai dịp sinh nhật và tất niên. Để có mặt tham dự trong một bữa tiệc tất niên tại nhà riêng thì sự thân mật giữa chủ và khách phải ở vào mức độ thân thiết chứ không thể hời hợt được. Trong đời thường rất hiếm khi có một sự gặp gỡ lần đầu giữa hai cá nhân mà đã thấy tâm đầu ý hợp để có thể mời nhau tham dự một buổi tiệc gia đình huống gì đối tượng lại là người ở về phía được xem như là kẻ thù chung. Nếu điều nầy thực tế đã xảy ra thì chúng ta cũng thấy tư tưởng cùng chính kiến của cặp vợ chồng DVH như thế nào rồi. Đến đây chúng tôi xin đặt một câu hỏi là bằng cách nào và nhờ vào sự trung gian móc nối của ai mà cặp vợ chồng DVH quen biết với tên Tham tán toà Đại sứ CSVN. Đề nghị Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia DC nên đặt vấn đề và tìm hiểu nhân vật nầy là ai.

Ở Hải ngoại nầy có một cái nghề ít vốn; có khi không cần vốn mà lại thu nhập cao, hái ra tiền mà lại nhàn nhã đó là nghề buôn bán niềm tin tôn giáo, tình bác ái, chính trị của đồng bào. Cái nghề nầy chúng ta thường thấy ở một số các vị thầy tu, các người hô hào làm từ thiện và một số các chủ báo, các chủ tịch hội đòan, đài phát thanh v..v .. Trong lãnh vực chính trị; đầu tiên là tìm mọi cách để chứng tỏ mình có tâm huyết với đất nước, quê hương, chống Cộng triệt để. Khi đã gây được tiếng vang, tên tuổi thì xem là “công ty, tiệm buôn“ của mình đã có tầm cỡ, đã có đủ điều kiện để “ngã giá”, để “ký hợp đồng“ với cá nhân, tổ chức tay sai hoặc ngay chính của kẻ thù chung là bọn CS để hốt bạc. Vì nhiều khi dù có được sự đóng góp, yểm trợ của đồng bào tỵ nạn thì những thu nhập ấy cũng đầy gian nan, và không có lớn chỉ là lượm bạc cắc đâu có bằng giao dịch với CS lắm tiền sẵn sàng chi ra hàng trăm ngàn đô thậm chí hàng triệu đô để làm tay sai cho chúng nó.

Đến đây chúng tôi xin điểm qua một vài luận điểm của vài cá nhân nhằm bênh vực cặp vợ chồng DVH.

1. Chúng tôi đã đọc một bài nhan đề Bức Tâm Thư của một người ký tên Chính Tâm trên tờ báo của ông Nguyễn Tường Thựơc (Ông nầy lớn miệng, thích dùng danh từ đao to búa lớn nhưng thực chất thì thiếu điềm đạm và khả năng không là bao) mổ xẻ để chụp mũ ông Hồng Phúc nhằm bênh vực cho cặp vợ chồng DVH. Trước nhất ông tự gọi mình là Chính Tâm nhưng thật sự tâm ông không chính chút nào khi chỉ đả phá ông HP mà không đề cập gì đến cặp vợ chồng DVH. Cái kiểu phê phán nầy rất giống kiểu của “tiền sư” Nhất Hạnh và nhóm Giao Điểm khi chỉ lên án Mỹ và VNCH trong cuộc chiến VN trước 1975 mà không có một lời - sợ mất lòng – nói đến cái nguyên nhân gây nên cuộc chiến là CSVN, tay sai Nga Tàu. Ông Chính Tâm phân tích chi ly nhưng hoàn toàn suy diễn mà không đưa ra một bằng chứng đáng thuyết phục nào để chụp mũ là ông HP mới chính nguời giao dịch với CS. Theo chúng tôi thấy ông HP tiếp xúc với tên CBCS thì công khai trong 1 bữa tiệc tại nhà hàng mà có tính bất ngờ vì chỉ mới được biết và trước nhiều người chứ không phải là trong phòng riêng hay là tại một địa điểm bí mật. Ông Chính Tâm trích dẫn lời ông HP nói là “tranh luận gay gắt“ là phải có to tiếng, thậm chí là phải đập bàn, đập ghế hoặc là phải có chưởi nhau, gây gỗ hoặc có xô xát mới có thể gọi là “tranh luận gay gắt“ được; chứ còn mức độ như của Ông HP và tên CS kia phải là tâm tình của hai người bạn thân theo như sự suy diễn của ông Chính Tâm. Trước tiên ông Chính Tâm hiểu sai về chữ “tranh luận“. Để chỉ sự kiện hai bên đưa ra những lý luận để thuyết phục bên kia hoặc giành phần có lý, chính đáng về mình; tiếng Việt có các từ tranh luận, tranh biện, biện luận, tranh cãi, cãi lộn và mức độ thấp nhất là chưởi nhau. Chữ tranh luận được dùng trong những trường hợp có tính cách văn hóa, nghiêm chỉnh hơn là cãi nhau hay cãi lộn. Trường hợp của ông HP và tên Tham tán CS hai bên dù có “tranh luận gay gắt“ thì cũng chỉ nằm trong giới hạn lịch sự và văn hoá cũng như sự hiểu biết tối thiểu, vì đây đang ở trong một bữa tiệc sinh nhật của một người bạn giữa đám đông có vai vế do đó không thể có trường hợp to tiếng cãi lộn như Ông Chính Tâm đã bắt buộc. Sự kiện hai nguời trao đổi danh thiếp, báo cho nhau dù có ghi thêm số điện thoại cell phone của tên Tham tán thì cũng chưa thể chứng tỏ sự thân thiết dù mới quen của hai bên được. Trong hành động nầy theo chúng tôi hiểu là một ý đồ có tính nghề nghiệp .Tên Tham tán thì có ý móc nối, ông HP thì có ý giới thiệu cho y đọc những bài viết chống Cộng trong tờ Tạp chí TGNN của mình. Thêm nữa, thái độ của tên Tham tán CS rất tự tin và có vẻ kẻ cả điều nầy đã cho chúng ta thấy rằng y; thứ nhất là một tay có bản lĩnh, thứ nhì là y đã có một chỗ dựa vững chắc nếu không muốn nói là y đang ở vào một tư thế bất khả bại vì đã nắm được con chủ bài trong tay rồi.

Ông Chính Tâm có ý suy diễn để chụp mũ thì chúng tôi xin bày cho ông cách suy diễn như thế nầy thì mới hợp tình hợp lý hơn nè: Ông HP thấy cặp vợ chồng DVH có một mối làm ăn khá quá, thu nhập cao nhờ hợp đồng béo bở nên có ý nhảy vào nhằm chia chác thị trường may ra có được một hợp đồng ngon lành nào không bằng cách chào hàng rằng trong tay cũng có một tờ báo tầm cỡ chẳng thua gì Hệ thống TT&TH VNHN của cặp vợ chồng DVH. Suy diễn cho vui thế thôi chứ ông Chính Tâm sức mấy dám nghĩ tới vì như thế chẳng hóa ra là công nhận cặp vợ chồng DVH là có liên hệ mật thiết hay đang hợp tác với tòa Đại sứ CSVN hay sao.

2. Về cái sự ví von của Ông Nguyễn Đình Toàn trong giai thoại của Khổng Tử để chứng minh là “thấy vậy mà không phải vậy“ và cho rằng ông HP thì nhiều kinh nghiệm hơn các vị NNH và vợ chồng DVH nên có đối chất công khai thì họ làm sao mà hơn nổi ông HP. Từ rất lâu tưởng có hơn 50 năm rồi từ thuở còn tập tễnh làm thơ học trò tôi vẫn kính trọng Ông NĐT, vẫn thích đoạn trích trong kịch thơ “Khúc ca Phạm Thái“ của Ông, nhưng hôm nay thì tôi rất thất vọng về cái kiến thức lý luận của ông .Khi ông bảo cặp DVH và ông NNH là trẻ người, non dạ thì làm sao mà tranh luận lại Ông HP; nói ra điều này là ông dù đang bênh vực họ nhưng lại vô tình phản đối lại họ, hại họ trong khi họ đã hùng hồn tuyên bố là họ có đầy đủ bản lãnh nào là đang làm công tác tuyên truyền hồi chánh, người thì bảo là vào hang cọp để mó dái cọp. Đem một sự kiện đơn giản như là sự hiểu lầm vì đứng hơi xa thấy người học trò cưng vốc nắm cơm mà cho là người ấy đang ăn vụng để so sánh bào chữa cho cặp DVH và NNH thì thật là gượng ép, không đủ thuyết phục. Ba vị nầy đã có tiếp xúc - phải nói là trên mức độ thân mật - với cán bộ của một chính quyền phản dân hại nước mà bản thân quý vị nầy vẫn rêu rao là kẻ thù chung mà cho là không có gì quan trọng hoặc có hại cho chính nghĩa mà tập thể người Việt Tỵ nạn CS vẫn đang đeo đuổi. Chính họ đang đem niềm tin của đồng bào làm vật rao bán đấy.

3. Về một bài viết bênh vực vợ chồng DVH trên báo điện tử Take -2-tango khi ví von ông HP như một đầu bếp chánh của một nhà hàng. Chỉ mới đoạn mở đầu mà tác giả đã để lộ một sự kém cỏi về lý luận như thế thì bài viết sẽ khó thuyết phục được người đọc. Không thể đem sự tranh chấp trong một nhà hàng ăn để ví von với trường hợp của Đài PT VNHN được. Vì trong một nhà hàng, sự đổ vỡ nếu có thì cũng chỉ làm hại cho chính chủ nhân của nhà hàng chứ còn thực khách nếu thấy nhà hàng kỳ nầy tệ quá thì sẽ không đến nữa, nhà hàng ế ẫm. Còn với Hệ thống TT&TH VNHN là một cơ quan truyền thông với mục tiêu đấu tranh nhằm hỗ trợ cho công cuộc quang phục quê huơng nếu đi sai đường thì tác hại to lớn biết là dường nào.

Trước khi kết luận chúng tôi xin đưa ra một dấu hỏi là liệu có khi nào Hệ Thống TH&TH VNHN đã có nhận sự tài trợ từ tòa Đại sứ CSVN. Xin quý bà con suy ngẫm.

Chuyện vợ chồng DVH có tiếp xúc với CS là sự thật không thể chối cãi dù có cố gắng biện minh cách nào đi chăng nữa. Đến đây chúng tôi có một giả thiết rằng ví như ông HP tố cáo xuất phát từ một ý đồ xấu như biết vợ chồng DVH sắp đá mình ra khỏi đài hoặc là xấu hơn nữa là đang “thi hành nghị quyết 36“ của CS như Giáo sư Kim đã phán thì lại nảy sinh ra một vấn đề mới là có khi nào đây là 1 sự đổ bể ngoài dự liệu do sự tranh dành quyền lợi giữa hai bên trước nhà “tài trợ“ là CSVN ? Nếu tình huống nầy có thật thì sự tố cáo của ông HP cũng có lợi cho công cuộc đấu tranh chung của chính nghĩa Quốc gia của người Việt hải ngoại; mặc dầu cũng gây một số tổn thất chứ nếu không để đến một lúc Hệ Thống TT&TH VNHN thật sự chỉ là chi nhánh của hệ thống TT&TH quốc nội thì hậu quả sẽ không thể lường đưọc.

Để kết luận chúng tôi xin đưa ra 2 ý kiến như sau:
    1. Vợ chồng DVH và Ông Ngô Ngọc Hùng nên rời khỏi chức vụ Giám Đốc của Hệ Thống TT&TH VNHN. .Riêng ông HP thì đã xin nghĩ nên không đề cập đến.

    2. Mở một cuộc họp khoáng đại có sự tham dư của nhiều nhân sĩ để tu sửa nội quy làm Đài thật sự trở thành tiếng nói chung của khối nguời Việt Quốc gia tại Hải ngọai. Nếu cần thay đổi tên gọi, tổ chức nhân sự như của một hội đoàn gồm có các Ban chấp hành, Giám sát và cố vấn. Tài chánh chỉ là một Ban trong Ban Chấp hành mà thôi, kêu gọi sự tham gia, yểm trợ vật chất, tinh thần và tài năng của nhiều người tâm huyết để duy trì và phát triển Đài.

    Tuy nhiên, nếu HTTT&TH VNHN là của tư ÔB DVH thì xin miễn bàn.

    Chấm hết.
Lính Già Wichita 11/11/09


No comments:

Post a Comment