Wednesday, July 15, 2009

Chứng Minh Thủ Đoạn của CSVN - Bút Sử


"OSS và HỒ CHÍ MINH" là cuốn sách cộng sản cho ra vào tháng 11/2007 tại Việt Nam. Ngoài cái tựa nổi bật còn kèm theo phụ đề: ĐỒNG MINH BẤT NGỜ TRONG CUỘC CHIẾN CHỐNG PHÁT XÍT NHẬT, TƯ LIỆU MỚI CỦA MỸ LẦN ĐẦU TIÊN ĐƯỢC CÔNG BỐ TẠI VIỆT NAM, TÁC GIẢ DIXEE R. BARTHOLOMEW FEIS, NHÀ XUẤT BẢN THẾ GIỚI.

Ở đây người viết bài này chỉ chứng minh một thủ đoạn trong rất nhiều điều sai trái ngụy tạo trong cuốn sách. Không khó để hiểu là vào thời điểm cộng sản Việt Nam đang cần Mỹ vào Việt Nam làm kinh tế thì lại có trò "thân thiện" với Mỹ, bớt những hô hào "chống Mỹ cứu nước," và nếu một người Mỹ phản chiến viết sách biện hộ cho Hồ Chí Minh là một vũ khí cộng sản Việt Nam không thể bỏ qua. Hơn nữa,chưa chắc người dịch sách trình bày đúng quan điểm và tinh thần của tác giả, và kinh nghiệm cho thấy cộng sản hướng dẫn người đọc theo khía cạnh tuyên truyền một chiều, xuyên tạc lịch sử. Ông William Duiker, tác giả "Hồ Chí Minh" cũng là một nhân vật mà có người cho rằng ông viết có lợi cho Hồ, vì Duiker, khi viết sách, cũng lấy tài liệu của cộng sản, ngay cả của chính Trần Dân Tiên, bút danh của ông Hồ. Cộng sản không dám dịch sách của Duiker, bởi vì nếu dịch không đúng hay cố ý chuệch hướng thì có lẽ sẽ rất phiền về phương diện pháp lý. Duiker không phải là một nhân vật thân cộng hay phản chiến. Ngoài những điểm có lợi, trong sách ông đã đưa ra nhiều chi tiết mà cộng sản cho là bất lợi cho Đảng. Dẫn chứng như tác giả hỏi Nông Đức Mạnh có phải là con của Hồ Chí Minh không thì ông Mạnh trả lời "không", nhưng mẹ là người Tày phục vụ cho Hồ nhiều năm vào đầu thập niên 40. Câu trả lời này người ta tự hiểu ra Mạnh chính là con của bà Nông Thị Ngác (Trưng), một nữ cán bộ thân cận nhất của Hồ Chí Minh, gần đến mức mỗi ngày "chú Thu cháu Trưng" gặp nhau để học tập.

Trở lại với cuốn "OSS và HỒ CHÍ MINH." Hình trên, trang 360, phần dưới ghi: "khi kết thúc "nghi lễ" chào đón phái đoàn của Patti, quốc ca của Mỹ và Việt Nam vang lên, những lá cờ của Quân Đồng Minh tung bay sát cạnh quốc kỳ mới của Việt Nam. Võ Nguyên Giáp đứng giữa trong bộ quần áo trắng, dẫn giải cho Patti đứng bên phải ông rằng ông sẽ nhớ mãi giây phút này vì lần đầu tiên lá cờ của Việt Nam được treo lên và bài quốc ca nổi lên trong một nghi lễ quốc tế."

Trong "Why Vietnam," 1980, tác giả Archimedes Patti đã trình bày rõ ràng, chứng minh bằng hình ảnh là: Ngày 26 tháng 08, 1945 (sau khi cướp chính quyền Trần Trọng Kim 19/08/1945) Việt Minh tổ chức buổi lễ "nghênh tiếp phái bộ OSS..." nhưng ông Patti, trưởng cơ quan tình báo Hoa Kỳ tại Đông Dương, được lệnh không ra mặt. Sau đó Võ Nguyên Giáp được Hồ Chí Minh chỉ thị kéo một phái đoàn đến ngay văn phòng của ông Patti tại Hà Nội. Họ mang theo cờ Mỹ, kèn trống trổ bài quốc ca Hoa Kỳ. Buộc lòng ông Patti phải thay lễ phục ra chào. Patti bị cộng sản chụp hình. Tấm hình này được ông Hồ đem ra cho dân chúng xem như một bằng chứng Hoa Kỳ đã ủng hộ cái chính phủ ăn cướp "Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa" Sách ghi trên: quốc ca Mỹ và Việt Nam vang lên...lá cờ của Quân Đồng Minh (chữ Hoa) tung bay sát cạnh quốc kỳ mới của Việt Nam. Nhưng tại sao trong hình này không thấy cờ Mỹ và cờ gọi là "quốc kỳ mới của Việt Nam"? Chỉ thấy Võ Nguyên Giáp và phái đoàn Việt Minh đứng cạnh ông Patti.

Đây là một hình ảnh lịch sử để thêm phần chứng minh tội đồ dân tộc Hồ Chí Minh. Hình dưới đây, trong "Why Vietnam" trang 234, cũng ngay tại quang cảnh này, cũng ngay giờ phút chào cờ này lại có lá cờ Mỹ. Phải chăng hình này do người của OSS chụp nên có tính trung thực hơn. Người ta thấy rõ ràng chỉ có một lá cờ Mỹ được một người trong bộ đồ trắng cầm vươn lên.

Tác giả ghi dưới hình: Ngày 26/08/1945, Hà Nội. Hồ Chí Minh gửi một phái đoàn chính thức dẫn đầu bởi Võ Nguyên Giáp để nghênh tiếp nhân viên OSS tại Hà Nội. Trong khi giàn nhạc trổi bài quốc ca Mỹ, ông Giáp và phái đoàn của ông hiệp cùng tác giả (Patti) và nhóm OSS nghiêm chào cờ Mỹ.

Ông Patti đã không hề nhắc tới cờ Việt Nam, bởi vì có đâu mà nói. Tài liệu (Ban Giảng Huấn Việt Tộc, cơ sở Paris) cho thấy ngay ngày 02/09/1945 khi Hồ Chí Minh ra mắt tại Ba Đình, Việt Minh cũng treo cờ vàng ba sọc đỏ -cờ Quẻ Ly. Một số cờ đỏ sao vàng rải rác dựng lên trong đám đông. Đến 10 ngày sau, tức sau khi Hồ biết chắc Mỹ không công nhận chính phủ vừa thành lập, cờ đỏ cộng sản mới xuất hiện công khai hơn.

Trở về ngày Nhật chính thức đầu hàng đồng minh ngày 16/08/1945, sau hai trái bom nguyên tử. Hôm sau, ngày 17/08/1945, tại Nhà Hát Lớn Hà Nội có cuộc mít tinh của Tổng Hội Công Chức đòi Nhật trả độc lập thật sự. Trong khi các diễn giả hô hào dân chúng, các phần tử Việt Minh hạ cờ chính phủ Trần Trọng Kim. Hai ngày sau, 19/08/1945, cũng tại công trường Nhà Hát Lớn, một cuộc biểu tình lớn hơn được Việt Minh tổ chức và từ từ chiếm cứ các công sở (dựa theo tài liệu trong cuốn Sử Địa 12ab, Ban Giáo Sư Sử Địa, nhà xuất bản Trường Thi, Saigon, 1973).

Sau đó Việt Minh và các phe nhóm Quốc Gia hợp tác nhau, nên chắc chắn ông Hồ không dám lộ hẳn bộ mặt cộng sản. Ngày 30/08/1945, Việt Minh tổ chức một cuộc biểu tình nữa để chống Pháp (đang nịnh Mỹ mà), hình ảnh trong "Why Vietnam" không thấy biểu tượng cộng sản, chỉ thấy vài hình vẽ cờ đỏ sao vàng trên biểu ngữ rất khiêm tốn. Nên ghi nhận rằng Việt Minh gồm nhiều thành phần, trong đó không ít người dấn thân làm cách mạng vì yêu nước thật sự, ngây thơ, không hiểu cộng sản là gì, lại bị mạng lưới tuyên truyền của cộng sản tung tin Liên Hiệp Quốc đã nhìn nhận nền độc lập của Việt Nam do Việt Minh lãnh đạo...

Nhưng dưới cái nhìn của chính trị gia Mỹ, giai đoạn này không thể lầm lẫn cho rằng vai trò Hồ Chí Minh là người quốc gia yêu nước được. Thậm chí, đang làm việc lãnh lương của OSS, Hồ Chí Minh còn có nhiệm vụ quan trọng hơn là mỗi ngày tập họp cán bộ để huấn luyện đường lối cộng sản quốc tế. Mỹ còn quay cả hình ảnh Hồ và cán bộ tập dợt mỗi sáng khởi đầu bằng bài "Quốc Tế Ca" của cộng sản, vừa ca vừa vươn tay đầy khí thế sắc máu. Trong quang cảnh rừng, buổi tập họp nào cũng có treo 2 hình: một bên là tướng Mỹ Chennauld và một bên là cờ đỏ sao vàng (sic). Nhưng ngay ngày 02/09/1945, tại Ba Đình thì lại khác. Trong các tài liệu, cũng như video của Mỹ quay quang cảnh ngày 2/9/1945 không thấy một hình ảnh nào về lá cờ đỏ sao vàng trên sân khấu mà chỉ thấy rãi rác cờ đỏ được dưng quanh đám đông bên cạnh nhiều biểu ngữ tiếng Anh, tiếng Việt.

Điều đó cũng để nói lên tại sao cộng sản chỉ mang cờ Mỹ đến tại trụ sở OSS của ông Patti ngày 26/08/1945? Bởi vì nếu mang theo cờ đỏ sao vàng thì chắc chắn lòi mặt cộng sản cả đám thì làm sao dám yêu cầu Mỹ công nhận chính phủ vừa ăn cướp (Người viết không quá lạm dụng danh từ khi dùng hai chữ "ăn cướp" bởi vì chính trong nhiều sách báo của cộng sản Việt Nam họ cũng hãnh diện viết rằng "ta cướp chính quyền.") Nếu đã có cờ đỏ hiện diện tại đó thì Việt Minh không thể vô ý chụp mà thiếu lá cờ đại diện của họ. Chắc chắn cộng sản có trong tay cuốn "Why Vietnam" của Patti, nhưng họ lờ đi về tấm hình chỉ có lá cờ Mỹ này.

Người Mỹ ngay lúc dùng Hồ Chí Minh chưa phải quan tâm đương đầu trực diện với cộng sản vì còn bận chuyện hậuThế Chiến Thứ Hai và đương đầu với làn sóng đỏ của Stalin đang lan rộng ở Âu Châu. OSS thừa biết Hồ Chí Minh chính là quốc tế cộng sản Nguyễn Ái Quốc, nhưng vẫn sử dụng trong vai trò liên lạc qua lại giữa ranh giới Tàu Việt khi đang đối đầu với Nhật. Tài liệu cho thấy khi Hồ được OSS mướn dưới tên Hoo Chi Ming, được OSS đặt bí danh là Lucius, đứng hạng thứ 13 trong danh sách. Sự kiện này cho thấy sự tầm thường của vai trò Lucius.

Dixee Feis là ai? Một người chưa hề được giới truyền thông báo chí người Mỹ đề cập. Cuốn sách này lại chưa bao giờ được công chúng nhắc đến. Một cái tựa thôi đã thấy quá sai rồi, chắc chắn giới trí thức Mỹ không hề quan tâm. Hai chữ "đồng minh" không thể dùng bừa bãi được. Một người cộng sản ẩn danh được Mỹ dùng làm chuyện lặt vặt trong công tác liên lạc mà lại gọi là "đồng minh" thì thật là hết ý! Súng đạn đâu để Việt Minh chống Nhật? OSS còn phải huấn luyện Hồ Chí Minh và cán bộ Việt Minh cách dùng lựu đạn, cung cấp cho Việt Minh một số vũ khí khi cần, ngay cả một viên thuốc trị bệnh thổ tả Hồ cũng không có, OSS cũng phải cho để cấp cứu cho ông ta...

Thật ra, năm cuối năm 2007 vừa qua, cộng sản cho ra cuốn "OSS và HỒ CHÍ MINH" cho rằng "OSS là một đồng minh bất ngờ" cũng là sự lập lại cái dỏm của thời 1945 khi ông Hồ quá muốn Mỹ chấp nhận "Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa." Tài liệu từ ông Patti cho biết, ngày 26/08/1945 tại trước "phủ chủ tịch", Việt Minh tập họp dân Hà Nội với biểu ngữ to có các chữ như "nghênh tiếp phái bộ đồng minh Hoa Kỳ." Patti đã cảnh báo là ông ta và nhân viên OSS không phải là "phái bộ đồng minh" gì cả, và ông yêu cầu gỡ ngay biểu ngữ ấy xuống, nhưng không hứa rõ ràng là có ra dự hay không. Sau đó vì đoàn người đợi lâu quá không thấy Patti đến nên Hồ Chí Minh ra lệnh cho phái đoàn hướng dẫn đám đông tới ngay nhà thiếu tá tình báo Patti, như hình ảnh chúng tôi trình bày trên.

Câu hỏi là: lý do gì ngày nay cộng sản gieo vào đầu người dân cái "thân thiện" giữa Mỹ và cộng sản Việt Nam? Ngày xưa thì muốn Mỹ công nhận chính thức nên phải quỳ lụy bằng mọi cách. Ngày nay có khác gì không? Từng phái đoàn, từng nhân vật lãnh đạo như Phan Văn Khải, Vũ Khoan, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Minh Triết ... qua Mỹ khúm núm cầu cạnh. Mỹ về Việt Nam thì Đảng mới có tiền dollars vào túi đều đều, còn về chính trị thì có phải muốn cho người dân cảm thấy Mỹ đã "nhận" "Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam?"

Một thứ tiểu xảo mà cộng sản hay dùng qua phương pháp ông Hồ dạy "cứ nói láo, nói láo mãi rồi cũng có người tin là như vậy." Họ muốn người dân phải tin là cộng sản có công đánh Nhật. Thật ra thì cộng sản có công cướp chính quyền mà công này họ đã và đang hô hào. Nếu Mỹ không thả hai trái bom nguyên tử tại Nhật để buộc Nhật đầu hàng thì cộng sản làm sao có cơ hội cướp chính quyền? Một sự thật hiển nhiên là vậy. Thế mà khi ông Nguyễn Chí Thiện, thời là một trí thức trẻ, dạy học trò là Việt Minh không có công đánh Nhật gì cả thì ngay tức khắc ông bị Đảng bỏ tù. Cái tù này làm thêm động lực cho sự tố giác tội ác cộng sản trong hàng trăm bài thơ đầy khí phách.

Ngoài bìa cuốn sách ghi: "TƯ LIỆU MỚI CỦA MỸ LẦN ĐẦU TIÊN ĐƯỢC CÔNG BỐ TẠI VIỆT NAM." Thật là quá trớn, xem thường sự hiểu biết của người đọc. Đây là "tư liệu" thì cũng không sai, một cuốn sách do một Mỹ cộng hay thân cộng viết cho phe cộng sản, nhưng thủ đoạn ở chỗ là làm cho tuổi trẻ thiếu kiến thức hiểu như "tài liệu của Mỹ." Chữ "Mỹ" đây được xem như "chính phủ" hay "dân chúng" nói chung. Tại quốc gia tự do dân chủ Hoa Kỳ, Đảng Cộng Sản Mỹ vẫn hoạt động đấy chứ, nhưng có bao nhiêu người ủng hộ? Có chăng nhóm họ chỉ dám lên website trình bày lung tung về thuyết Marx Lenin, những tin tức có nội dung đánh phá các chính đảng tại Hoa Kỳ. Tháng 12/ 2006, trong website của Đảng Cộng Sản Hoa Kỳ, có đăng hình ông đảng trưởng Sam Webb đến Việt Nam gặp Nông Đức Mạnh. Ông cộng sản Mỹ này được hướng dẫn tới thăm học sinh của một trường học tại Hà Nội. Các em học sinh chạy ồ ạt ra chào mừng. Thật là một cảnh đời bi đát của thế kỷ 21! Có đời nào những hãng thông tấn Hoa Kỳ hay thế giới làm tin về chuyện cộng sản Mỹ này? Cuốn sách của Dixee Bartholomew Feis chẳng qua chỉ đóng một vai trò nhỏ hẹp để cộng sản Việt Nam sử dụng làm vũ khí tuyên truyền.

Phải nói cộng sản không ngại dùng tiền cho công tác tuyên truyền. Những thành phần được cộng sản trả tiền làm những nhiệm vụ được giao phó, hay cộng sản viết hết và một người khác chỉ cần đứng tên tác giả. Tại thủ đô tỵ nạn Little Saigon cũng không thiếu những Việt gian, họ lấy tiền của cộng sản chi ra làm việc phá hoại cộng đồng, gây chia rẽ. Trong các tổ chức tôn giáo cũng có cộng sản gài vào mang bộ mặt quốc gia nhưng làm toàn chuyện phá hoại. Kế hoạch tuyên truyền từ trong ra ngoài nước, đánh phá những người đấu tranh, ru ngủ, kêu gọi người về làm kinh doanh, v.v.. đều nằm trong nghị quyết 36 của Đảng.

Ngày xưa, trước khi ra mắt ngày 2/9/1945, Hồ Chí Minh dùng tấm hình tướng Mỹ Chennauld (Hồ yêu cầu Chennauld ký tên sau tấm hình) đem phổ biến rằng Mỹ hậu thuẫn Việt Minh để lấy thêm lòng ủng hộ trong dân chúng, bởi vì lúc này Mỹ là số một, là hàng đầu trong phe đồng minh thắng phe phát xít, lại có thế lực và giàu có.Thế nên, ngày 02/09/1945, dân Hà Nội cứ tưởng Mỹ cùng phe Việt Minh nên ra đông chào đón. Nhiều người còn chưa biết Hồ Chí Minh là ai, ngay cả những người Pháp chưa ra khỏi Việt Nam cũng có mặt trong ngày này; họ phải dùng ống dòm nhìn lên sân khấu xem Hồ Chí Minh là ai, cuối cùng nhận ra chính là quốc tế cộng sản Nguyễn Ái Quốc.

Nếu Mỹ không nhận thì còn ai? Phe cộng sản thì sao? Nga đang lo chuyện bành trướng tại Đông Âu, Tàu thì do Tưởng Giới Thạch. Không nước nào cả, tất cả coi như kiệt quệ sau chiến tranh, còn về mặt chính trị thì nhiều nơi chưa ổn định. Nơi không ổn định nổi bật là Pháp, quốc hội thay như thay áo. Ngay lúc bị Hoa Kỳ không nhìn nhận, Hồ nhanh tay làm ra kế hoạch đem Pháp (Pháp cộng sản) về Việt Nam để công nhận và cùng hợp tác với ông ta. Khi chính trường thay đổi - Pháp đã thay đổi quốc hội bằng một đảng không thân cộng- Pháp thẳng tay trừng trị Hồ với sự hỗ trợ của Hoa Kỳ. Chính vì ông Hồ mang Pháp về qua Hiệp Định Sơ Bộ 06/03/1946 để Pháp có cớ đánh lại phe quốc gia, và khi bị Pháp bỏ rơi thì ông ta lại hô hào toàn dân chống Pháp.

Người ta đã bị mắc mưu họ Hồ. Bài học đó đến nay có nên đem ra cho thế hệ con em suy ngẫm khi toàn dân đang bị chi phối bởi một hệ thống độc tài toàn trị, mà lãnh đạo đảng tôn thờ là Hồ Chí Minh. Nay cộng sản đem Mỹ vào để cứu nền kinh tế què quặt, đồng thời hô hào chiêu bài "chống Mỹ cứu nước," chiêu bài "da cam" để mong có chút "chính nghĩa" trong cuộc chiến tranh tương tàn giết hại đồng loại để phục vụ cho tập đoàn quốc tế cộng sản...Đồng thời, mâu thuẫn chồng chất mâu thuẫn phát ra từ nội tâm của Đảng. Tấm hình trong cuốn "OSS và HỒ CHÍ MINH" và những lời ghi chú nịnh bợ nói lên bản chất bất di dịch của Đảng Cộng Sản Việt Nam và theo gương lãnh đạo Hồ Chí Minh. Hiện tại cũng vậy, còn ai ngoài Hoa Kỳ cho tiền nuôi tấm thân của Đảng? Ngày trước, ông Hồ cho người dân có cảm tưởng Hoa Kỳ "cùng phe" để trấn an lòng dân để ủng hộ ông thêm, nhưng rồi sau đó lãnh quả đấm nặng nề làm hơn 600 ngàn bộ đội mất mạng trong chiến tranh mà miền Nam là tiền đồn chống cộng, một miền Nam nhỏ bé được đồng minh Hoa Kỳ hỗ trợ đối đầu lại cộng sản miền Bắc xâm lăng, và phải nói cả khối cộng sản quốc tế sừng sỏ. Ngày nay, hậu trường của cái sân khấu "thân thiện" này có hậu quả gì?

Bây giờ Đảng cũng đang muốn "gần" Mỹ như cách vá víu kiểu "kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa", cho thêm cái đuôi lòng thòng sau lưng để có đà mà dựa. Tiền thì phải dolllar, xe hơi thì phải của Nhật, Mỹ...nhưng miệng phải hô hào chủ nghĩa Marx Lenin, Hồ Chí Minh, và tiến tới độc đảng với người anh em Trung Cộng. Ngày ngày cả khối tay sai múa men với bao nhiêu mỹ từ cao đẹp trong cái dối lòng được bao bọc bởi Đảng. Loạn cả!

Nhưng rồi cái thân "đu giây" của Đảng kéo dài được bao lâu? Đu sao cho khéo, không thì bị đàn anh vĩ đại môi hở răng lạnh Trung Cộng cho một bài học đắng cay như 1979. Hay rồi cộng sản Việt Nam không xa sẽ bị lệ thuộc hoàn toàn vào Trung Cộng, còn tệ hơn Tây Tạng hiện nay?

Chủ trương lừa lọc, bất chấp dư luận, dùng thủ đoạn để mị dân miễn sao đạt được mục đích mà người cộng sản đã và đang thực hiện nhiều năm qua là hiểm họa vô cùng sâu rộng cho tương lai dân tộc. Tuổi trẻ là những thành phần lãnh đạo đất nước lại bị nhồi nhét những điều sai lầm, không tưởng. Đất nước Việt Nam sẽ đi về đâu?

Bút Sử 08/08


No comments:

Post a Comment